-
Chương 3166-3170
Chương 3166 Tộc trưởng chi tranh
Lẫm Tây Thành rất lớn, không khác Thần Âm Thành cho lắm, mọi người đi vào một cái khách điếm, hảo hảo ăn một bữa, tiếp theo Lục Ly để Tần Chiến đi mua một ít bản đồ, tìm hiểu một chút tình báo. Nho thúc cũng rời đi, rõ ràng là đi tìm hiểu tin tức bên Lạc Thủy Lĩnh, hoặc là đi kết nối với người Mục gia bên này. Nửa ngày sau, Tần Chiến mang theo vài phần bản đồ trở lại, có bản đồ toàn bộ Lẫm Đông Đại Lục và bản đồ Đoạn Kiếm Sơn. - Lão đại, Doãn gia rất mạnh! Tần Chiến vừa tiến đến đã hưng phấn nói: - Nghe nói Doãn gia đã từng xuất hiện một vị Đại Đế, mấy năm nay cũng dần dần quật khởi, hiện tại chiếm lĩnh một cái lĩnh vực, âm thầm khống chế hai cái lĩnh, là một trong những siêu cấp gia tộc ở Lẫm Đông Đại Lục. - Doãn Thanh Ti và Doãn Như Lan thì sao? Lục Ly hỏi hai người mấu chốt nhất, Tần Chiến gật đầu nói: - Danh tiếng Doãn Như Lan rất lớn, là đệ nhất tiểu thư Doãn gia, Doãn Thanh Ti lại không có danh tiếng, ta hỏi thăm một chút, vậy mà không có người này. - Thật kỳ quái! Lục Ly nhíu mày, nhìn bản đồ, tiếp theo gật đầu nói: - Mặc kệ nhiều như vậy, chờ chúng ta xử lý xong sự tình Lạc Thủy Lĩnh, lấy được chục tỷ thần thạch. Chúng ta sẽ có thể truyền tống đi Đoạn Kiếm Sơn, đến lúc đó gặp Doãn Như Lan lại nói. Có lẽ siêu cấp gia tộc sẽ có năng lực mở ra vực môn siêu cự ly, Doãn gia đã từng xuất hiện Đại Đế, chắc chắn nội tình rất thâm hậu. Nếu có thể giúp bọn hắn mở ra vực môn trực tiếp đến Phi Hỏa Đại Lục mà nói, vậy tất cả sẽ hoàn mỹ. - Phanh phanh phanh! Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Cam Lâm mở cửa phòng ra, Mục Uyển Thanh có chút cấp bách đi vào nói: - Lục công tử, khả năng chúng ta phải nhanh lên đường một chút. Tình huống đệ đệ ta không được tốt lắm, nếu chúng ta còn không đi qua, ta lo lắng chức vị tộc trưởng sẽ không còn. Lẫm Đông Đại Lục, Lạc Thủy Lĩnh. Đây là một cái lĩnh vực rất cổ xưa, rất nhiều lĩnh vực liên tục đổi tên, ví dụ như thay đổi lĩnh chủ đều sẽ sửa, nhưng cái tên Lạc Thủy Lĩnh đã kéo dài mấy chục vạn năm. Bởi vì nơi này có một con sông gọi là Lạc Thủy, nơi này cũng có một cái gia tộc gọi là Lạc gia. Lịch sử Lạc gia đã rất lâu, xung quanh Lạc Thủy Lĩnh không mấy cái gia tộc có lịch sử lâu đời hơn so với Lạc gia, chỉ có mấy cái gia tộc đứng sau Lạc gia, Mục gia chính là một trong số đó. Mục gia đã từng xuất hiện một cường giả cấp lĩnh chủ, chiếm cứ một cái lĩnh gần đó, thế nhưng sau khi vị lĩnh chủ này chết, gia tộc dần dần xuống dốc, còn chịu khổ đuổi giết. Cuối cùng Mục gia đến nhờ cậy Lạc Thủy Lĩnh, dựa vào Lạc gia mới có thể bảo toàn. Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa! Tuy rằng Mục gia xuống dốc, nhưng vẫn rất cường đại, vẫn luôn là gia tộc lớn thứ hai ở Lạc Thủy Lĩnh, thẳng đến ngàn năm trước xuất hiện kịch biến. Đại bộ phận cường giả trực hệ Mục gia tiến vào một cái tuyệt địa bất ngờ tử vong, Mục gia xem như hoàn toàn xuống dốc. Trực hệ nhất mạch bắt đầu không dám ngẩng đầu, cộng thêm phụ thân Mục Uyển Thanh bất ngờ chết đi, ngàn năm trước gia gia Mục Uyển Thanh bị tổn thương sinh mệnh nguyên khí, trong khoảng thời gian này cũng sắp không chống đỡ được. Một khi lão gia tử chết đi, khẳng định chức vị tộc trưởng không tới phiên trực hệ nhất mạch, người mạnh nhất trực hệ bên này chính là đệ đệ Mục Uyển Thanh Mục Vương Tinh. Bởi vì quá trẻ tuổi căn bản không trấn áp được tình cảnh, nên mới gia nhập Trưởng Lão Điện không lâu, muốn trở thành tộc trưởng quá khó. Một khi cạnh tranh tộc trưởng thất bại, kết cục chờ đợi Mục Vương Tinh không chỉ là thất bại như vậy. Bởi vì nhất mạch Mục Vương Tinh vẫn luôn là tộc trưởng, uy vọng ở trong tộc rất cao. Tân tộc trưởng thượng vị, muốn hoàn toàn ổn định Mục gia, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp chơi chết Mục Vương Tinh. Hơn nữa tư chất Mục Vương Tinh nghịch thiên, cho hắn trăm năm trưởng thành, sẽ trở thành một thế hệ cường giả mới, đến lúc đó khẳng định sẽ đến tranh đoạt chức vị tộc trưởng. Cho nên gần đây không khí trong Mục Tiên Thành Mục gia có chút ngưng trọng, thân thể lão tộc trưởng ngày càng lụn tàn, đoán chừng cũng chỉ gắng được mấy ngày nữa. Mấy mạch khác âm thầm làm mưa làm gió, tung hoành ngang dọc, chờ lão tộc trưởng vừa chết sẽ bắt đầu cạnh tranh chức vị tộc trưởng. Các lời đồn đãi cũng bắt đầu lưu truyền bên trong gia tộc, chủ yếu có ba lời đồn, một là mấy năm nay thái thượng trưởng lão vất vả vì gia tộc như thế nào, vì gia tộc làm ra bao nhiêu cống hiến, vì gia tộc trả giá ra sao vân...vân. Một lời đồn đãi khác nói về đại trưởng lão, nói gần đây đại trưởng lão tìm hiểu được thần thông cường đại nào đó, chiến lực lại tăng lên lần nữa. Nói con trai đại trưởng lão sắp sửa đính hôn cùng một vị tiểu thư trực hệ Lạc gia, sẽ được Lạc gia toàn lực ủng hộ. Còn có một lời đồn đãi nữa, đó là lời đồn đãi không tốt. Nói Mục Vương Tinh trời sinh phạm sát, không chỉ khắc chết phụ thân, mà lão tộc trưởng cũng sắp bị khắc chết, nói hắn là Quỷ Sát Chi Thể, toàn bộ gia tộc đều có khả năng bị hắn khắc đến diệt tộc... Rất rõ ràng! Những lời đồn đãi đó là có người cố ý thả ra, đây là tạo thế cho thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão, cũng là chèn ép Mục Vương Tinh. Đừng xem thường loại đồn đãi này, bất luận kẻ nào thượng vị đều cần trợ thế, nếu toàn bộ người đều không phục, không cách nào phục chúng mà nói, sẽ rất khó ngồi yên vị trí này. Mọi người đều không nghe ngươi, bằng mặt không bằng lòng, ngươi làm tộc trưởng cũng không vui. - Đông đông đông! Ban đêm, đột nhiên trong chủ điện chính giữa Mục Tiên Thành, truyền đến tiếng chuông nặng nề. Vô số người trong thành trì lập tức bay ra, nhìn về bên kia. - Thịch thịch thịch! Tiếng chuông liên tục vang lên không ngừng, càng ngày càng vang nhiều, nhân tâm người bên trong thành càng lạnh, chờ tiếng chuông vang lên chừng chín mươi chín lần, sắc mặt rất nhiều người trở nên bi thương, mọi người quỳ trên mặt đất gào khóc lớn. Cửu cửu quy nhất! Thật ra các đại gia tộc không khác nhau nhiều lắm, chín mươi chín đạo tiếng chuông vang lên, vậy đại biểu người quan trọng nhất trong gia tộc quy thiên.
Chương 3167 Tộc trưởng chi tranh
Các trưởng giả còn lại trong gia tộc thọ nguyên rất dài, thân thể khoẻ mạnh, giải thích duy nhất cho tiếng chuông này chính là lão tộc trưởng quy thiên. Rất nhanh trong chủ điện truyền đến từng tiếng khóc, tin tức được chứng thực, lão tộc trưởng thăng thiên, Mục gia mất một vị cường giả, cũng mất đi một tộc trưởng tốt. Tin tức chậm rãi truyền ra, tất cả cường giả Mục gia ở bên ngoài đều gấp trở về, chỉ cần là tộc nhân có chút tiền đồ của Mục gia đều sẽ truyền tống về Mục Tiên Thành. Tộc trưởng quy thiên, chính là đại sự, mặt khác sau khi an táng tộc trưởng, tân tộc trưởng sẽ ra đời, tộc nhân Mục gia muốn tới thăm hỏi tân tộc trưởng. Tộc trưởng chết đi chính là đại sự, toàn bộ đại gia tộc trong Lạc Thủy Lĩnh sẽ tới viếng, một hồi lễ tang oanh oanh liệt liệt kéo dài suốt nửa tháng, rốt cuộc Mục gia cũng yên ổn xuống. Đương nhiên, đây là yên ổn ở mặt ngoài, bên trong lại là sóng ngầm mãnh liệt. Ngày thứ ba sau khi lễ tang kết thúc, toàn bộ cường giả Tứ Kiếp trong gia tộc tập trung ở chủ điện mở đại hội gia tộc, bắt đầu tiến cử tân tộc trưởng. Vốn dĩ dựa theo lẽ thường, tân tộc trưởng không cần tuyển, bởi vì nhất mạch bên Mục Uyển Thanh vẫn luôn chiếm cứ quyền chủ đạo trong gia tộc, đều là phụ truyền tử, tử truyền tôn, nhiều thế hệ truyền xuống. Khi đó nhất mạch trực hệ cường giả như mây, chức vị tộc trưởng căn bản không tới phiên các mạch còn lại, cho nên không có nói đến chọn tộc trưởng, bình thường là lão tộc trưởng chỉ định tân tộc trưởng. Thế nhưng lão tộc trưởng hôn mê đã lâu, hôn mê hơn một năm, cũng không có để lại bất cứ di huấn gì. Cho nên dưới sự đề nghị của nhị trưởng lão, tất cả trưởng lão và thống lĩnh trong gia tộc tụ tập ở nội điện bắt đầu chọn tộc trưởng. Mục Vương Tinh rất là bi phẫn, nhưng không thể không đè nén tức giận trong lòng, trong khoảng thời gian này hắn âm thầm tìm rất nhiều trưởng lão, nhưng những trưởng lão đó đều lập lờ nước đôi, không có chuẩn bị trả lời. Thậm chí còn có một người ban đầu là người kiên định ủng hộ bọn họ, về sau nghe ngữ khí dường như không đúng. Nhị trưởng lão chủ trì đại hội, lời nói của hắn rất khéo đưa đẩy, tỏ vẻ quốc không thể vô chủ, tộc không có khả năng không trưởng, lão tộc trưởng không có để lại bất cứ di huấn gì, cộng thêm trong tộc có rất nhiều tiếng nói, cho nên mới có cái đại hội này, muốn nghe ý kiến mọi người một chút. Sau đó, có mấy vị thống lĩnh trực tiếp lên tiếng! Trong tình huống bình thường, chọn tộc trưởng là sự tình của trưởng lão đường, thống lĩnh không có tư cách tham gia đại hội như vậy, chứ đừng nói lên tiếng ở đại hội . Hết lần này tới lần khác có rất nhiều thống lĩnh lên tiếng, có người nói thái thượng trưởng lão cống hiến lớn đối với gia tộc, chiến lực cường đại, uy vọng cao, nên truyền chức vị tộc trưởng cho thái thượng trưởng lão, nếu không rất nhiều người sẽ không phục. Cũng có thống lĩnh nói đại trưởng lão tài đức vẹn toàn, mấy năm nay sự vụ lớn nhỏ trong gia tộc đều do đại trưởng lão quản lý, bên ngoài các đại gia tộc cũng vô cùng tán thành đại trưởng lão, nên truyền chức vị tộc trưởng cho đại trưởng lão. Đương nhiên, cũng có người ủng hộ Mục Vương Tinh, dù sao hắn cũng là con cháu trực hệ, trẻ tuổi tài cao, dưới sự dẫn dắt của Mục Vương Tinh, khẳng định gia tộc có thể tái hiện vinh quang năm đó. Thực ra những thống lĩnh đó nói đều là phí lời, tất cả do thái thượng trưởng lão đại trưởng lão và Mục Vương Tinh không tiện nói, nên tìm một ít người tới nói. Trong lòng các trưởng lão đã sớm chọn được người, nói nhiều hơn cũng không có ý nghĩa, khẳng định kết cục cuối cùng là phải bỏ phiếu. Gia tộc không có khả năng nội chiến, cũng không nội chiến nổi, Mục gia đã yếu như vậy, nếu còn nội đấu nữa sợ là Mục gia sẽ diệt vong. Sau khi đại hội diễn ra được hơn ba canh giờ, rốt cuộc cũng bắt đầu bỏ phiếu, hơn ba mươi vị trưởng lão mỗi người một phiếu, cuối cùng ai đạt được số phiếu nhiều nhất, sẽ trở thành tân tộc trưởng. Thời điểm vừa mới bắt đầu bỏ phiếu, truyền tống trận ở Mục Tiên Thành sáng lên, một nữ bốn nam xuất hiện bên trong truyền tống trận. Vừa đến Mục Tiên Thành, Mục Uyển Thanh đã có loại cảm giác lệ nóng doanh tròng. Nàng sinh ra ở chỗ này, lớn lên ở đây, cười vui ở đây, cũng khóc thút thít tại đây. Tòa thành trì này để lại cho nàng quá nhiều ký ức, cũng thường xuyên xuất hiện trong giấc mộng của nàng. Tuy rằng ở nhà mẹ đẻ mẫu thân, nàng sống không tồi, nhưng dù sao cũng là ăn nhờ ở đậu, cuối cùng cảm giác vẫn như là lục bình không rễ. Nơi này mới là gốc gác của nàng, mới là nhà chân chính. Nàng đứng ở trong truyền tống trận, nhất thời có chút hoảng hốt. Xung quanh truyền tống trận có một đội quân sĩ trấn thủ, mấy cường giả nhìn tới, thấy khí tức Nho thúc quá mạnh, các quân sĩ lập tức khẩn trương lên. Bên trong thành cũng có rất nhiều người đi tới đi lui, dung nhan Mục Uyển Thanh tuyệt mỹ như thế, hấp dẫn rất nhiều người chú ý. Thế nhưng lại không có người nhận ra nàng, chủ yếu là Mục Uyển Thanh rời đi nhiều năm, cộng thêm thân phận tôn quý, rất ít xuất đầu lộ diện, cho nên người thường không biết nàng. - Tham kiến hai vị đại nhân! Một tên tiểu đội trưởng đi tới, hành lễ với Mục Uyển Thanh và Nho thúc, hai người này đều là võ giả Tứ Kiếp, đối với bọn họ mà nói chính là chí cường giả. Hiện tại Mục gia mưa gió liên miên, tự nhiên những quân sĩ đó không dám đắc tội đại nhân vật bên ngoài. Sau khi quân sĩ hành lễ, liền nhìn Nho thúc nói: - Chư vị đến từ phương nào? Tới Mục Tiên Thành ta có chuyện quan trọng sao? Nếu cần sắp xếp, ta sẽ lập tức báo tin, thỉnh các trưởng lão trong gia tộc ra mặt chiêu đãi chư vị. - Không cần, ta biết đi Trưởng Lão Điện như thế nào! Nho thúc không nói gì, Mục Uyển Thanh lại mở miệng, trong tay nàng xuất hiện một khối lệnh bài, đám quân sĩ kia lập tức ngơ ngẩn, bọn họ rất quen thuộc với lệnh bài này, là Mục Vương Lệnh, chỉ có nhân vật tôn quý trong gia tộc mới có thể nhận được lệnh bài này. - Đi! Nếu Mục Uyển Thanh dẫn người trở về ủng hộ đệ đệ nàng thượng vị, tự nhiên muốn điệu cao lên, nàng phất phất tay mang theo Nho thúc Lục Ly Tần Chiến Cam Lâm bay về phía bắc.
Chương 3168 Anh thư
Đám quân sĩ hai mặt nhìn nhau, nhưng không dám ngăn trở, tiểu đội trưởng kia nháy mắt ra dấu mang theo hai người đi theo ở phía sau, mặt khác một người nhanh chóng chạy như bay mà đi, bẩm báo thượng cấp của bọn họ. Mục Uyển Thanh khí độ bất phàm, mang theo bốn người bước đi, Lục Ly suy nghĩ một chút liền truyền âm cho Tần Chiến Cam Lâm một câu, thu hai người vào trong Thiên Ly Châu. Tuy Tần Chiến hiểu được một cái Thần Âm Chân Ý, nhưng cũng chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, ở đây cũng không có tác dụng quá lớn, Cam Lâm càng đừng nói đến. Rất có khả năng lần này sẽ bùng nổ đại chiến, cho nên vì an toàn của hai người, cũng vì không liên lụy Lục Ly, thu hai người vào Thiên Ly Châu là biện pháp tốt nhất. Mục Uyển Thanh và Nho thúc phát hiện hai người biến mất, nhưng không thèm để ý, chiến lực hai người kia quá yếu, chỉ cần có Lục Ly là đủ rồi. Lục Ly có hơn một trăm đầu Phong Ma Thú, hai người đã tận mắt nhìn thấy, chỉ dựa vào Phong Ma Thú chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã có thể quét ngang Tứ Kiếp trung kỳ bình thường. Mục Uyển Thanh dẫn mọi người tới bên ngoài phủ thành chủ, tự nhiên bên này có quân sĩ trấn thủ, còn có một thống lĩnh Tam Kiếp đỉnh phong, mang theo năm mươi người bảo vệ đại môn phủ thành chủ. - Hai vị đại nhân là người phương nào? Tên thống lĩnh này đã sớm nhận được truyền tin của tiểu đội trưởng phía sau, thái độ hắn rất khách khí, chắp tay nói: - Nếu hai vị đại nhân có việc, xin báo tên ra, ta sẽ lập tức báo lên các trưởng lão. Tên thống lĩnh này trực tiếp ngó lơ Lục Ly phía sau, ở trong mắt hắn một tên Nhị Kiếp đỉnh phong khẳng định là tuỳ tùng, ăn mặc cũng không giống như là công tử quý tộc. Mục Uyển Thanh lại giơ lệnh bài sáng ngời trong tay ra lần nữa, lạnh giọng nói: - Mang ta đi gặp Mục Vương Tinh! - Mục Vương Lệnh? Muốn gặp Tinh công tử? Thống lĩnh nao nao, tiếp theo nhìn chằm chằm Mục Uyển Thanh vài lần, đôi mắt hắn trợn to nói: - Ngài, ngài là Thanh tiểu thư? Thời điểm Mục Uyển Thanh rời đi tuổi tác không lớn, thực lực cũng không mạnh, chỉ là một tiểu thư nũng nịu, tu vi Tam Kiếp trung kỳ mà thôi. Giờ phút này đột phá Tứ Kiếp, chắc mấy năm nay cũng trải qua rất nhiều chuyện, làm khí chất nàng thay đổi lớn, lúc trước vị thống lĩnh này gặp qua Mục Uyển Thanh vài lần, nên bây giờ mới miễn cưỡng nhận ra. Mặt Mục Uyển Thanh vô biểu tình, lạnh giọng nói: - Biết còn không dẫn đường? - Vâng, vâng! Thống lĩnh vội vàng gật đầu, mang theo Mục Uyển Thanh đi vào bên trong, tuy Mục Uyển Thanh mất tích nhiều năm, nhưng trong gia phả gia tộc không có gạch tên Mục Uyển Thanh, cho nên nàng vẫn là tiểu thư Mục gia, là tiểu thư tôn quý nhất. Quan trọng nhất là, vị tiểu thư này đột phá Tứ Kiếp chi cảnh, hơn nữa mang theo một siêu cấp cường giả trở về. Khí tức Nho thúc quá mạnh, gần giống như thái thượng trưởng lão, làm sao vị thống lĩnh này dám có nửa điểm vô lễ? Thống lĩnh mang theo bọn họ đi vào bên trong, thống lĩnh biết Mục Vương Tinh ở đâu, nhưng không dám dẫn đi qua, chỉ có thể dẫn họ đến thiên điện, đồng thời phái người bí mật đi thông báo thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão. Giờ phút này đang chọn tộc trưởng, sao hắn có thể mang đám người Mục Uyển Thanh đi qua? Ngộ nhỡ quấy nhiễu bên kia, khẳng định các trưởng lão sẽ xé xác hắn. Mục Uyển Thanh lạnh lùng đi theo, thần niệm lại quét về bốn phía, nàng phát hiện bên trong phủ thành chủ đề phòng nghiêm ngặt, tình huống vượt qua ngày thường. Nàng đã biết sự tình gia gia nàng quy thiên ở trên đường, nhìn tình huống bên trong thành cũng đã sớm an táng, giờ phút này gia tộc đề phòng nghiêm ngặt như thế, khẳng định là có đại sự. Bên trong thành rất bình tĩnh, không giống có đại sự xảy ra, như vậy đáp án chỉ có một... gia tộc đang chọn tộc trưởng. Mục Uyển Thanh lập tức dùng thần niệm quét đi, khoá chặt Trưởng Lão Điện, sau khi thấy bên trong đóng chặt cửa lớn, bên ngoài toàn là quân sĩ, nội tâm nàng khẳng định, thân hình hơi chuyển đi về phía Trưởng Lão Điện. - Thanh tiểu thư! Tên thống lĩnh này thuộc về nhất mạch đại trưởng lão, thấy Mục Uyển Thanh đi về phía Trưởng Lão Điện thì lập tức sốt ruột, đuổi theo nói: - Đại trưởng lão có lệnh, hôm nay bất luận ai cũng không được đi loạn, xin ngài đi thiên điện chờ trước, ta sẽ phái người đi bẩm báo đại trưởng lão. - Nho thúc! Mục Uyển Thanh không để ý đến người này, chỉ trầm quát một tiếng, thân hình Nho thúc chợt lóe, một tay bắt lấy cổ người này, tiếp theo đi theo Mục Uyển Thanh về phía trước. - Hả? Xung quanh có rất nhiều quân sĩ, nhìn thấy Nho thúc dám ra tay bắt người, thì lập tức như lâm đại địch, dồn dập xông tới, quân sĩ ở khu vực gần đó cũng đều dồn dập tụ tập về phía bên này. - Cút ngay! Mục Uyển Thanh cầm Mục Vương Lệnh trong tay, nhanh chóng đi về phía trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lẽo âm trầm, như là một vị Ngọc La Sát. Nho thúc cũng phóng thích hơi thở trên người ra, giống như từng tòa núi lớn áp ép lên người ở gần đó, làm những quân sĩ kia hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người rung động. - Chuyện gì? Cửa hông Trưởng Lão Điện mở ra, một vị trưởng lão đi ra, vừa ra liền gầm lên lên: - Người nào dám giương oai ở Mục gia chúng ta? Mục Uyển Thanh đứng lại, ánh mắt nhìn về phía vị trưởng lão kia, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, thế nhưng nhìn thế nào cũng có chút lạnh, nàng chắp tay nói: - Uyển Thanh bái kiến Thất thúc công. - Uyển Thanh? Ánh mắt vị trưởng lão kia nhìn về phía Mục Uyển Thanh, sau khi nhìn vài lần, lại giận tím mặt, quở mắng: - Mục Uyển Thanh, Thập Bát năm trước ngươi công nhiên vi phạm mệnh lệnh gia tộc đào hôn, làm gia tộc mất hết mặt mũi, giờ ngươi còn có mặt mũi trở về? Lại còn dám làm loạn trong gia tộc, ngươi cho rằng chúng ta không dám dùng tộc quy sao? - Cái gì gọi là gây chuyện? Mục Uyển Thanh cười nhạt nói: - Tên nô tài này dĩ hạ phạm thượng, ta chẳng qua là bắt lấy hắn mà thôi, chuyện này cũng tính là gây chuyện sao? Lại nói chuyện đào hôn, hôn lễ này ta có từng đồng ý sao? Các ngươi chưa hỏi ý kiến ta, đã trực tiếp gả ta ra ngoài, chuyện này đối với ta công bằng sao?
Chương 3169 Cúi đầu xưng thần
Mục Uyển Thanh bất chấp tất cả, không có nửa điểm sợ hãi, Lục Ly nhìn thấy cũng âm thầm gật đầu, Mục Uyển Thanh này có vài phần phong thái nữ tử hào kiệt. Bối phận Thất thúc công rất cao, nhưng thực lực lại không quá cao, thân phận cũng không phải đặc biệt cao. Chính vì vậy Mục Uyển Thanh cường ngạnh đi qua, khiến Thất thúc công tức đến mức thiếu chút nữa hộc máu. Nếu không phải thực lực Mục Uyển Thanh không khác hắn lắm, phía sau lại có Nho thúc đi theo, khẳng định Thất thúc công sẽ gọi người trực tiếp bắt lấy nàng. - Hiu hiu hiu! Càng ngày có càng nhiều quân sĩ trong gia tộc bị kinh động, tụ tập về bên này, mọi người đều nghe được lời nói giữa Thất thúc công và Mục Uyển Thanh, vô số quân sĩ đều tỏ vẻ kinh hãi. Đại tiểu thư mất tích nhiều năm đã trở lại, lại còn mang theo một siêu cấp cường giả, hơn nữa công nhiên chuẩn bị đại náo gia tộc, bắt lấy một vị thống lĩnh, cường thế oán giận trưởng lão. Hôm nay là ngày Trưởng Lão Điện mở đại hội, là ngày chọn tộc trưởng, Mục Uyển Thanh trở về ở thời khắc mấu chốt như thế, có phải là Mục Vương Tinh mời đến giúp đỡ hay không? Thất trưởng lão cũng suy xét đến điểm này, hắn trầm giọng nói: - Mục Uyển Thanh, sự tình lúc trước không nhắc đến, hiện tại gia tộc đang có chuyện quan trọng, trước tiên ngươi đi thiên điện chờ, lát nữa đại trưởng lão và chư vị trưởng lão sẽ tiếp kiến ngươi. Trong Trưởng Lão Điện đang bỏ phiếu, thời khắc mấu chốt như thế, làm sao có thể để Mục Uyển Thanh đi quấy rầy được? Tất cả chờ sự tình bên kia được định đoạt, đi ra ứng đối Mục Uyển Thanh cũng không muộn. - Sự tình quan trọng? Là chọn tộc trưởng sao? Mục Uyển Thanh cười cười, tiếp theo lạnh giọng nói: - Ta là trực hệ Mục gia, còn có được Tứ Kiếp chi cảnh, dựa theo tộc quy hẳn là ta được ban chức vị trưởng lão đúng không? Cho dù không có chức vị trưởng lão, đại sự như thế sao ta có thể không có tư cách tham gia? Thất thúc công biến sắc, quả nhiên Mục Uyển Thanh tới không có ý tốt, hắn mặt nghiêm nói: - Hồ đồ, thân phận ngươi là một nữ tử, đừng nói đến mất tích nhiều năm, công nhiên kháng cự mệnh lệnh gia tộc đào hôn, hiện tại không bắt ngươi xem như đã ban ơn, còn dám càn quấy. - Ha ha ha! Mục Uyển Thanh cười ha ha, trong nụ cười toàn là vẻ cô đơn, nàng lộ vẻ mặt trào phúng nói: - Quả nhiên là người hiền bị bắt nạt, nhất mạch chúng ta yếu đi, mỗi người đều có thể bắt nạt đúng không? Càn quấy? Hôm nay bổn tiểu thư sẽ cứng rắn đến cùng! Thất thúc công, cuối cùng ta hỏi ngươi một tiếng, có cho hay không cho? Không cho, ta sẽ giết đi vào! Trong tay Mục Uyển Thanh xuất hiện một thanh trường kiếm màu trắng, Nho thúc vỗ một cái khiến tên thống lĩnh kia hôn mê đi. Hắn ném thống lĩnh sang một bên, trên tay xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, sát khí cuồn cuộn trên người tràn ngập ra, Lục Ly không có phóng thích khí thế, chỉ lấy Thiên Ly Châu ra. Mục Uyển Thanh mặc một bộ áo đen, tư dung dáng người tuyệt đỉnh, cộng thêm hơi thở của cường giả Tứ Kiếp, khí thế Ngọc La Sát, làm nàng cảm giác uy phong lẫm lẫm, như là một nữ chiến thần. Xung quanh lập tức ồ lên, gần đó đã tụ tập hơn một ngàn người, đều là tộc nhân Mục gia, bọn họ đều có chút hoảng loạn và không biết làm sao. Tộc trưởng vừa mới chết đi, thực lực gia tộc tổn hao nhiều, hiện tại lại muốn nội chiến sao? Bọn họ nên nghe ai? Mục Uyển Thanh đi từng bước về phía trước, Nho thúc và Lục Ly gắt gao đuổi theo, khí thế Nho thúc quá mạnh, tựa như từng tòa núi lớn áp đi, khiến Thất thúc công cảm giác linh hồn đều đang run rẩy. Thất thúc công chỉ có bối phận cao, chứ thực lực không mạnh, chiến lực tổng hợp cũng yếu, hắn bị Nho thúc ép tới mức lui từng bước về phía, trên mặt toàn là vẻ tức giận và bi phẫn. Mục Uyển Thanh bất chấp tất cả, trước khi tới nàng đã nghĩ kỹ rồi, mấy mạch khác cường đại, làm hoà là chuyện không thể, chỉ có thể cường thế trấn áp, nếu thật sự không được sẽ huyết tẩy Mục gia. Vì đệ đệ nàng, vì người già phụ nữ và trẻ em trực hệ, nàng không còn đường nào khác. - Phanh phanh phanh! Thất thúc công liên tục lui mấy chục bước, cách đó không xa chính là Trưởng Lão Điện, Thất thúc công cắn răng đứng vững không muốn lui nữa, nếu không mặt già sẽ mất hết. - Két… Cửa lớn Trưởng lão điện bị đẩy ra, từng trưởng lão nối đuôi nhau mà ra, bên ngoài nháo đến như vậy, bọn họ không có khả năng không biết. Vốn dĩ sắp bỏ phiếu xong, nhưng không thể không tạm dừng. Nếu không sợ là Mục Uyển Thanh thật sự muốn giết vào, đến lúc đó sẽ làm Mục gia máu chảy thành sông. Nếu chỉ là một mình Mục Uyển Thanh, chúng trưởng lão sẽ không lo lắng, mấu chốt là Nho thúc quá mạnh, khí tức không khác thái thượng trưởng lão lắm, cường giả như thế không đối đãi thận trọng, sẽ xảy ra đại sự. - Tỷ! Mục Vương Tinh đã sớm muốn đi ra, khi hắn nhìn thấy bóng người chỉ có trong mộng mới xuất hiện, trong mắt lập tức đỏ lên, cố nén không cho chính mình rơi lệ. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Mục Uyển Thanh, sợ là chớp mắt Mục Uyển Thanh sẽ biến mất. Mục Uyển Thanh nhẹ nhàng gật đầu, không có nhìn Mục Vương Tinh quá nhiều, giờ phút này cục diện không cho phép nàng phân tâm, ánh mắt nàng nhìn về phía thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão, suy nghĩ một chút hơi khom người nói: - Uyển Thanh tham kiến thái thượng trưởng lão, đại trưởng lão cùng chư vị trưởng lão. Thái thượng trưởng lão hừ một tiếng, không để ý đến, đại trưởng lão lại hơi gật đầu cười nói: - Uyển Thanh đã trở lại rồi sao? Trở về là tốt! Có chuyện gì trở về lại nói sau, ngươi dẫn bằng hữu ngươi xuống sắp xếp trước đi, lát nữa ta sẽ tự mình tới gặp ngươi. Đại trưởng lão nói chuyện vân phong khinh đạm, muốn nhẹ nhàng hóa giải sự tình. Mục Uyển Thanh lại không nhúc nhích, nàng cũng không muốn vòng vo với đám người, lạnh giọng nói: - Gia gia quy thiên, dựa theo quy củ Mục Vương Tinh là truyền nhân trực hệ, vì sao còn không kế thừa chức vị tộc trưởng? Các ngươi còn mở đại hội gì? Muốn chọn tộc trưởng sao? Các ngươi khinh nhất mạch chúng ta không còn ai sao? Hay là các ngươi muốn xây nhà bếp khác, phân chia Mục gia?
Chương 3170 Đối thủ của ngươi là ta
Lời nói Mục Uyển Thanh sắc bén, hùng hổ doạ người, căn bản không để lại nửa điểm tình cảm, xung quanh đã tụ tập hơn một ngàn tộc nhân, đây là chuẩn bị hoàn toàn trở mặt. - Hỗn láo! Sắc mặt tất cả trưởng lão thay đổi, thái thượng trưởng lão nổi giận, trong mắt toàn là sát ý, hắn nổi giận nói: - Một đứa nha đầu, bỏ lơ tổ huấn và tộc quy, bỏ lơ trưởng bối, vậy mà dám ở chỗ này nói năng linh tinh? Ngươi có tin lão phu một chưởng chụp chết ngươi hay không? Trưởng lão Hình Phạt Đường cũng nổi giận nói: - Mục Uyển Thanh, nếu ngươi còn nhận mình là con cháu Mục gia, thì phục tùng quy củ Mục gia. Nếu ngươi không nhận mà nói, vậy bổn tọa lập tức trục xuất ngươi khỏi Mục gia, mời ngươi rời khỏi Mục Tiên Thành, nếu không coi như là kẻ xâm lấn. - Ha ha! Mục Uyển Thanh nở nụ cười, nàng nhìn chung quanh một vòng nói: - Đám các ngươi ra vẻ đạo mạo, chính khí lẫm lẫm, trong lòng các ngươi muốn cái gì, tự mình rõ ràng. Đừng nói những lời vô dụng đó, hôm nay ta chỉ nói một câu, ai muốn cướp chức vị tộc trưởng của Mục Vương Tinh, trước bước qua thi thể Mục Uyển Thanh ta. - Tỷ… Mục Vương Tinh sốt ruột, đang muốn nói cái gì, lại bị Mục Uyển Thanh xua tay nói: - Vương Tinh, ngươi không cần phải nói cái gì, hôm nay tỷ tỷ ở đây, ta rất muốn nhìn xem những người này, một tay che trời như thế nào? - Được được được! Thái thượng trưởng lão cười to vài tiếng, ánh mắt nhìn về trưởng lão Hình Phạt Đường, người sau lập tức lạnh giọng nói: - Mục Uyển Thanh làm việc ngang ngược, ngang nhiên coi thường tộc quy và trưởng bối, hiện tại ta đại biểu gia tộc chính thức trục xuất Mục Uyển Thanh khỏi gia tộc. Mục Uyển Thanh xin các ngươi lập tức rời đi, nếu không sẽ coi là người xâm lấn Mục gia, chúng ta sẽ áp dụng thủ đoạn bảo vệ tôn nghiêm Mục gia. - Còn không phải là đánh sao? Mục Uyển Thanh bừng bừng chiến ý, trực tiếp bay lên trời, phẫn nộ quát: - Các ngươi ức hiếp nhất mạch chúng ta, còn không phải là các ngươi cảm thấy thế lực mình mạnh sao? Nếu đã muốn dựa vào nắm tay nói chuyện, vậy thì đánh một trận đi, chúng ta bại sẽ mặc cho các ngươi xử trí, nếu thắng thì các ngươi phải cúi đầu xưng thần! Bất cứ trận tranh quyền đoạt thế nào cũng sẽ không dựa vào mồm mép, thứ dựa vào chính là nắm tay, dựa vào thực lực. Hai bên đều có lợi ích của mỗi người, không cách nào thuyết phục đối phương, cuối cùng chỉ có thể dựa vào chiến đấu, thắng làm vua thua làm giặc, ai thắng người đó liền đại biểu chính nghĩa. Mục Uyển Thanh không phải là tiểu thư cái gì cũng không hiểu trước đây, mấy năm nay nàng đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng nhìn thấu rất nhiều việc, nếu không nàng cũng sẽ không ở trên chiến thuyền, không tiếc buông bỏ thân mình cũng muốn thỉnh cầu Lục Ly hỗ trợ. Có thực lực tuyệt đối, mới có thể có được quyền uy tuyệt đối, đây là đạo lý vĩnh hằng bất biến. Mục Uyển Thanh lười nói mấy câu vô nghĩa, không phục thì đánh, không dám đánh thì bàn lại. - Vù! Nho thúc và Lục Ly bay lên không theo, lần này Lục Ly khiến cho rất nhiều người chú ý, lúc trước không có ai để ý hắn. Một số người còn hơi kinh ngạc, một tên Nhị Kiếp đỉnh phong đi theo lên làm gì? Chẳng lẽ hắn có thể giúp được cái gì sao? Cho dù phất cờ cổ vũ, cũng không dùng tới đi? Chuyện khác thường tất có yêu dị! Quan trọng nhất là thần sắc Lục Ly, vô cùng bình tĩnh, không hề kinh hoảng chút nào, thoạt nhìn giống như hắn là chúa tể nơi này, hết thảy trước mắt đều là con kiến, chuyện này khiến người ta không thể không coi trọng. Ánh mắt thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão đều nhìn về phía Lục Ly, nhìn một lát cũng không có nhìn ra vấn đề, có lẽ Lục Ly không phải ẩn giấu cảnh giới, thật sự là Nhị Kiếp đỉnh phong. Nếu Mục Uyển Thanh tuyên chiến, vậy không có gì để nói nữa, thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão đều không muốn lui bước, vậy chỉ có thể đánh một trận. Hai người liếc nhau hơi gật đầu, ánh mắt giao lưu một chút hai người lập tức đạt thành hiệp nghị. Hai người chuẩn bị liên thủ trấn áp Mục Uyển Thanh, trước tiên trấn áp trực hệ nhất mạch rồi, bọn họ lại cạnh tranh. - Tỷ! Mục Vương Tinh có chút sốt ruột, tuy rằng Mục Uyển Thanh mang theo một vị siêu cấp cường giả trở về, nhưng chỉ có một người, thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão liên thủ rất dễ dàng xảy ra vấn đề. - Vù! Thân thể hắn bay lên trời, muốn đi trợ chiến, một vị trưởng lão bên người hắn dùng một tay kéo hắn lại, người nọ lắc đầu nói: - Tinh công tử, đừng xúc động, ngươi vừa lên đi, gia tộc sẽ hoàn toàn nội chiến. Thái thượng trưởng lão nhìn thấy động tác của Mục Vương Tinh, hừ lạnh một tiếng: - Tất cả người trong gia tộc không được nhúc nhích, ta và Mục Vinh Ân đi lĩnh giáo một chút, nếu chúng ta bại, về sau chúng ta sẽ mặc kệ sự tình trong gia tộc. Ý tứ của thái thượng trưởng lão rất rõ ràng, bảo người bên Mục Vương Tinh không được làm xằng làm bậy, bên bọn họ cũng chỉ ra hai người. Nếu người bên Mục Vương Tinh vừa động, các trưởng lão còn lại trong gia tộc sẽ ra tay, đến lúc đó sẽ biến thành gia tộc loạn đấu, cục diện không thể khống chế. Thái thượng trưởng lão còn có một ý tứ khác, nếu bại bọn họ sẽ mặc kệ sự tình gia tộc, cũng chính là cam chịu Mục Vương Tinh thượng vị. Ngược lại nếu thắng, về sau sự tình gia tộc sẽ do bọn họ quản, nhất mạch Mục Vương Tinh sẽ hoàn toàn mất đi quyền thế. Tuy nội tâm Mục Vương Tinh rất cấp bách, nhưng nghe thấy thái thượng trưởng lão nói vậy, cũng không dám làm xằng làm bậy. Hắn thân là người nối nghiệp trực hệ nhất mạch, từ nhỏ đã dưỡng thành tư duy tất cả lấy lợi ích gia tộc lên làm đầu, hắn biết rõ nếu vừa động, toàn bộ Mục gia sẽ vạn kiếp bất phục. - Vương tinh, ngươi ở bên cạnh nhìn là được! Mục Uyển Thanh liếc mắt nhìn Mục Vương Tinh một cái, ngạo nghễ nói: - Xem tỷ giúp ngươi quét sạch gian nịnh, bình định. - Hưu! Sau khi nói xong, Mục Uyển Thanh mang theo Nho thúc và Lục Ly bay ra ngoài thành, cường giả như thế đại chiến tự nhiên không có khả năng ở trong thành, bằng không Mục Tiên Thành sẽ biến thành phế tích. - Tất cả không được vọng động!
Lẫm Tây Thành rất lớn, không khác Thần Âm Thành cho lắm, mọi người đi vào một cái khách điếm, hảo hảo ăn một bữa, tiếp theo Lục Ly để Tần Chiến đi mua một ít bản đồ, tìm hiểu một chút tình báo. Nho thúc cũng rời đi, rõ ràng là đi tìm hiểu tin tức bên Lạc Thủy Lĩnh, hoặc là đi kết nối với người Mục gia bên này. Nửa ngày sau, Tần Chiến mang theo vài phần bản đồ trở lại, có bản đồ toàn bộ Lẫm Đông Đại Lục và bản đồ Đoạn Kiếm Sơn. - Lão đại, Doãn gia rất mạnh! Tần Chiến vừa tiến đến đã hưng phấn nói: - Nghe nói Doãn gia đã từng xuất hiện một vị Đại Đế, mấy năm nay cũng dần dần quật khởi, hiện tại chiếm lĩnh một cái lĩnh vực, âm thầm khống chế hai cái lĩnh, là một trong những siêu cấp gia tộc ở Lẫm Đông Đại Lục. - Doãn Thanh Ti và Doãn Như Lan thì sao? Lục Ly hỏi hai người mấu chốt nhất, Tần Chiến gật đầu nói: - Danh tiếng Doãn Như Lan rất lớn, là đệ nhất tiểu thư Doãn gia, Doãn Thanh Ti lại không có danh tiếng, ta hỏi thăm một chút, vậy mà không có người này. - Thật kỳ quái! Lục Ly nhíu mày, nhìn bản đồ, tiếp theo gật đầu nói: - Mặc kệ nhiều như vậy, chờ chúng ta xử lý xong sự tình Lạc Thủy Lĩnh, lấy được chục tỷ thần thạch. Chúng ta sẽ có thể truyền tống đi Đoạn Kiếm Sơn, đến lúc đó gặp Doãn Như Lan lại nói. Có lẽ siêu cấp gia tộc sẽ có năng lực mở ra vực môn siêu cự ly, Doãn gia đã từng xuất hiện Đại Đế, chắc chắn nội tình rất thâm hậu. Nếu có thể giúp bọn hắn mở ra vực môn trực tiếp đến Phi Hỏa Đại Lục mà nói, vậy tất cả sẽ hoàn mỹ. - Phanh phanh phanh! Đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng đập cửa, Cam Lâm mở cửa phòng ra, Mục Uyển Thanh có chút cấp bách đi vào nói: - Lục công tử, khả năng chúng ta phải nhanh lên đường một chút. Tình huống đệ đệ ta không được tốt lắm, nếu chúng ta còn không đi qua, ta lo lắng chức vị tộc trưởng sẽ không còn. Lẫm Đông Đại Lục, Lạc Thủy Lĩnh. Đây là một cái lĩnh vực rất cổ xưa, rất nhiều lĩnh vực liên tục đổi tên, ví dụ như thay đổi lĩnh chủ đều sẽ sửa, nhưng cái tên Lạc Thủy Lĩnh đã kéo dài mấy chục vạn năm. Bởi vì nơi này có một con sông gọi là Lạc Thủy, nơi này cũng có một cái gia tộc gọi là Lạc gia. Lịch sử Lạc gia đã rất lâu, xung quanh Lạc Thủy Lĩnh không mấy cái gia tộc có lịch sử lâu đời hơn so với Lạc gia, chỉ có mấy cái gia tộc đứng sau Lạc gia, Mục gia chính là một trong số đó. Mục gia đã từng xuất hiện một cường giả cấp lĩnh chủ, chiếm cứ một cái lĩnh gần đó, thế nhưng sau khi vị lĩnh chủ này chết, gia tộc dần dần xuống dốc, còn chịu khổ đuổi giết. Cuối cùng Mục gia đến nhờ cậy Lạc Thủy Lĩnh, dựa vào Lạc gia mới có thể bảo toàn. Lạc đà gầy vẫn hơn ngựa! Tuy rằng Mục gia xuống dốc, nhưng vẫn rất cường đại, vẫn luôn là gia tộc lớn thứ hai ở Lạc Thủy Lĩnh, thẳng đến ngàn năm trước xuất hiện kịch biến. Đại bộ phận cường giả trực hệ Mục gia tiến vào một cái tuyệt địa bất ngờ tử vong, Mục gia xem như hoàn toàn xuống dốc. Trực hệ nhất mạch bắt đầu không dám ngẩng đầu, cộng thêm phụ thân Mục Uyển Thanh bất ngờ chết đi, ngàn năm trước gia gia Mục Uyển Thanh bị tổn thương sinh mệnh nguyên khí, trong khoảng thời gian này cũng sắp không chống đỡ được. Một khi lão gia tử chết đi, khẳng định chức vị tộc trưởng không tới phiên trực hệ nhất mạch, người mạnh nhất trực hệ bên này chính là đệ đệ Mục Uyển Thanh Mục Vương Tinh. Bởi vì quá trẻ tuổi căn bản không trấn áp được tình cảnh, nên mới gia nhập Trưởng Lão Điện không lâu, muốn trở thành tộc trưởng quá khó. Một khi cạnh tranh tộc trưởng thất bại, kết cục chờ đợi Mục Vương Tinh không chỉ là thất bại như vậy. Bởi vì nhất mạch Mục Vương Tinh vẫn luôn là tộc trưởng, uy vọng ở trong tộc rất cao. Tân tộc trưởng thượng vị, muốn hoàn toàn ổn định Mục gia, khẳng định sẽ nghĩ biện pháp chơi chết Mục Vương Tinh. Hơn nữa tư chất Mục Vương Tinh nghịch thiên, cho hắn trăm năm trưởng thành, sẽ trở thành một thế hệ cường giả mới, đến lúc đó khẳng định sẽ đến tranh đoạt chức vị tộc trưởng. Cho nên gần đây không khí trong Mục Tiên Thành Mục gia có chút ngưng trọng, thân thể lão tộc trưởng ngày càng lụn tàn, đoán chừng cũng chỉ gắng được mấy ngày nữa. Mấy mạch khác âm thầm làm mưa làm gió, tung hoành ngang dọc, chờ lão tộc trưởng vừa chết sẽ bắt đầu cạnh tranh chức vị tộc trưởng. Các lời đồn đãi cũng bắt đầu lưu truyền bên trong gia tộc, chủ yếu có ba lời đồn, một là mấy năm nay thái thượng trưởng lão vất vả vì gia tộc như thế nào, vì gia tộc làm ra bao nhiêu cống hiến, vì gia tộc trả giá ra sao vân...vân. Một lời đồn đãi khác nói về đại trưởng lão, nói gần đây đại trưởng lão tìm hiểu được thần thông cường đại nào đó, chiến lực lại tăng lên lần nữa. Nói con trai đại trưởng lão sắp sửa đính hôn cùng một vị tiểu thư trực hệ Lạc gia, sẽ được Lạc gia toàn lực ủng hộ. Còn có một lời đồn đãi nữa, đó là lời đồn đãi không tốt. Nói Mục Vương Tinh trời sinh phạm sát, không chỉ khắc chết phụ thân, mà lão tộc trưởng cũng sắp bị khắc chết, nói hắn là Quỷ Sát Chi Thể, toàn bộ gia tộc đều có khả năng bị hắn khắc đến diệt tộc... Rất rõ ràng! Những lời đồn đãi đó là có người cố ý thả ra, đây là tạo thế cho thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão, cũng là chèn ép Mục Vương Tinh. Đừng xem thường loại đồn đãi này, bất luận kẻ nào thượng vị đều cần trợ thế, nếu toàn bộ người đều không phục, không cách nào phục chúng mà nói, sẽ rất khó ngồi yên vị trí này. Mọi người đều không nghe ngươi, bằng mặt không bằng lòng, ngươi làm tộc trưởng cũng không vui. - Đông đông đông! Ban đêm, đột nhiên trong chủ điện chính giữa Mục Tiên Thành, truyền đến tiếng chuông nặng nề. Vô số người trong thành trì lập tức bay ra, nhìn về bên kia. - Thịch thịch thịch! Tiếng chuông liên tục vang lên không ngừng, càng ngày càng vang nhiều, nhân tâm người bên trong thành càng lạnh, chờ tiếng chuông vang lên chừng chín mươi chín lần, sắc mặt rất nhiều người trở nên bi thương, mọi người quỳ trên mặt đất gào khóc lớn. Cửu cửu quy nhất! Thật ra các đại gia tộc không khác nhau nhiều lắm, chín mươi chín đạo tiếng chuông vang lên, vậy đại biểu người quan trọng nhất trong gia tộc quy thiên.
Chương 3167 Tộc trưởng chi tranh
Các trưởng giả còn lại trong gia tộc thọ nguyên rất dài, thân thể khoẻ mạnh, giải thích duy nhất cho tiếng chuông này chính là lão tộc trưởng quy thiên. Rất nhanh trong chủ điện truyền đến từng tiếng khóc, tin tức được chứng thực, lão tộc trưởng thăng thiên, Mục gia mất một vị cường giả, cũng mất đi một tộc trưởng tốt. Tin tức chậm rãi truyền ra, tất cả cường giả Mục gia ở bên ngoài đều gấp trở về, chỉ cần là tộc nhân có chút tiền đồ của Mục gia đều sẽ truyền tống về Mục Tiên Thành. Tộc trưởng quy thiên, chính là đại sự, mặt khác sau khi an táng tộc trưởng, tân tộc trưởng sẽ ra đời, tộc nhân Mục gia muốn tới thăm hỏi tân tộc trưởng. Tộc trưởng chết đi chính là đại sự, toàn bộ đại gia tộc trong Lạc Thủy Lĩnh sẽ tới viếng, một hồi lễ tang oanh oanh liệt liệt kéo dài suốt nửa tháng, rốt cuộc Mục gia cũng yên ổn xuống. Đương nhiên, đây là yên ổn ở mặt ngoài, bên trong lại là sóng ngầm mãnh liệt. Ngày thứ ba sau khi lễ tang kết thúc, toàn bộ cường giả Tứ Kiếp trong gia tộc tập trung ở chủ điện mở đại hội gia tộc, bắt đầu tiến cử tân tộc trưởng. Vốn dĩ dựa theo lẽ thường, tân tộc trưởng không cần tuyển, bởi vì nhất mạch bên Mục Uyển Thanh vẫn luôn chiếm cứ quyền chủ đạo trong gia tộc, đều là phụ truyền tử, tử truyền tôn, nhiều thế hệ truyền xuống. Khi đó nhất mạch trực hệ cường giả như mây, chức vị tộc trưởng căn bản không tới phiên các mạch còn lại, cho nên không có nói đến chọn tộc trưởng, bình thường là lão tộc trưởng chỉ định tân tộc trưởng. Thế nhưng lão tộc trưởng hôn mê đã lâu, hôn mê hơn một năm, cũng không có để lại bất cứ di huấn gì. Cho nên dưới sự đề nghị của nhị trưởng lão, tất cả trưởng lão và thống lĩnh trong gia tộc tụ tập ở nội điện bắt đầu chọn tộc trưởng. Mục Vương Tinh rất là bi phẫn, nhưng không thể không đè nén tức giận trong lòng, trong khoảng thời gian này hắn âm thầm tìm rất nhiều trưởng lão, nhưng những trưởng lão đó đều lập lờ nước đôi, không có chuẩn bị trả lời. Thậm chí còn có một người ban đầu là người kiên định ủng hộ bọn họ, về sau nghe ngữ khí dường như không đúng. Nhị trưởng lão chủ trì đại hội, lời nói của hắn rất khéo đưa đẩy, tỏ vẻ quốc không thể vô chủ, tộc không có khả năng không trưởng, lão tộc trưởng không có để lại bất cứ di huấn gì, cộng thêm trong tộc có rất nhiều tiếng nói, cho nên mới có cái đại hội này, muốn nghe ý kiến mọi người một chút. Sau đó, có mấy vị thống lĩnh trực tiếp lên tiếng! Trong tình huống bình thường, chọn tộc trưởng là sự tình của trưởng lão đường, thống lĩnh không có tư cách tham gia đại hội như vậy, chứ đừng nói lên tiếng ở đại hội . Hết lần này tới lần khác có rất nhiều thống lĩnh lên tiếng, có người nói thái thượng trưởng lão cống hiến lớn đối với gia tộc, chiến lực cường đại, uy vọng cao, nên truyền chức vị tộc trưởng cho thái thượng trưởng lão, nếu không rất nhiều người sẽ không phục. Cũng có thống lĩnh nói đại trưởng lão tài đức vẹn toàn, mấy năm nay sự vụ lớn nhỏ trong gia tộc đều do đại trưởng lão quản lý, bên ngoài các đại gia tộc cũng vô cùng tán thành đại trưởng lão, nên truyền chức vị tộc trưởng cho đại trưởng lão. Đương nhiên, cũng có người ủng hộ Mục Vương Tinh, dù sao hắn cũng là con cháu trực hệ, trẻ tuổi tài cao, dưới sự dẫn dắt của Mục Vương Tinh, khẳng định gia tộc có thể tái hiện vinh quang năm đó. Thực ra những thống lĩnh đó nói đều là phí lời, tất cả do thái thượng trưởng lão đại trưởng lão và Mục Vương Tinh không tiện nói, nên tìm một ít người tới nói. Trong lòng các trưởng lão đã sớm chọn được người, nói nhiều hơn cũng không có ý nghĩa, khẳng định kết cục cuối cùng là phải bỏ phiếu. Gia tộc không có khả năng nội chiến, cũng không nội chiến nổi, Mục gia đã yếu như vậy, nếu còn nội đấu nữa sợ là Mục gia sẽ diệt vong. Sau khi đại hội diễn ra được hơn ba canh giờ, rốt cuộc cũng bắt đầu bỏ phiếu, hơn ba mươi vị trưởng lão mỗi người một phiếu, cuối cùng ai đạt được số phiếu nhiều nhất, sẽ trở thành tân tộc trưởng. Thời điểm vừa mới bắt đầu bỏ phiếu, truyền tống trận ở Mục Tiên Thành sáng lên, một nữ bốn nam xuất hiện bên trong truyền tống trận. Vừa đến Mục Tiên Thành, Mục Uyển Thanh đã có loại cảm giác lệ nóng doanh tròng. Nàng sinh ra ở chỗ này, lớn lên ở đây, cười vui ở đây, cũng khóc thút thít tại đây. Tòa thành trì này để lại cho nàng quá nhiều ký ức, cũng thường xuyên xuất hiện trong giấc mộng của nàng. Tuy rằng ở nhà mẹ đẻ mẫu thân, nàng sống không tồi, nhưng dù sao cũng là ăn nhờ ở đậu, cuối cùng cảm giác vẫn như là lục bình không rễ. Nơi này mới là gốc gác của nàng, mới là nhà chân chính. Nàng đứng ở trong truyền tống trận, nhất thời có chút hoảng hốt. Xung quanh truyền tống trận có một đội quân sĩ trấn thủ, mấy cường giả nhìn tới, thấy khí tức Nho thúc quá mạnh, các quân sĩ lập tức khẩn trương lên. Bên trong thành cũng có rất nhiều người đi tới đi lui, dung nhan Mục Uyển Thanh tuyệt mỹ như thế, hấp dẫn rất nhiều người chú ý. Thế nhưng lại không có người nhận ra nàng, chủ yếu là Mục Uyển Thanh rời đi nhiều năm, cộng thêm thân phận tôn quý, rất ít xuất đầu lộ diện, cho nên người thường không biết nàng. - Tham kiến hai vị đại nhân! Một tên tiểu đội trưởng đi tới, hành lễ với Mục Uyển Thanh và Nho thúc, hai người này đều là võ giả Tứ Kiếp, đối với bọn họ mà nói chính là chí cường giả. Hiện tại Mục gia mưa gió liên miên, tự nhiên những quân sĩ đó không dám đắc tội đại nhân vật bên ngoài. Sau khi quân sĩ hành lễ, liền nhìn Nho thúc nói: - Chư vị đến từ phương nào? Tới Mục Tiên Thành ta có chuyện quan trọng sao? Nếu cần sắp xếp, ta sẽ lập tức báo tin, thỉnh các trưởng lão trong gia tộc ra mặt chiêu đãi chư vị. - Không cần, ta biết đi Trưởng Lão Điện như thế nào! Nho thúc không nói gì, Mục Uyển Thanh lại mở miệng, trong tay nàng xuất hiện một khối lệnh bài, đám quân sĩ kia lập tức ngơ ngẩn, bọn họ rất quen thuộc với lệnh bài này, là Mục Vương Lệnh, chỉ có nhân vật tôn quý trong gia tộc mới có thể nhận được lệnh bài này. - Đi! Nếu Mục Uyển Thanh dẫn người trở về ủng hộ đệ đệ nàng thượng vị, tự nhiên muốn điệu cao lên, nàng phất phất tay mang theo Nho thúc Lục Ly Tần Chiến Cam Lâm bay về phía bắc.
Chương 3168 Anh thư
Đám quân sĩ hai mặt nhìn nhau, nhưng không dám ngăn trở, tiểu đội trưởng kia nháy mắt ra dấu mang theo hai người đi theo ở phía sau, mặt khác một người nhanh chóng chạy như bay mà đi, bẩm báo thượng cấp của bọn họ. Mục Uyển Thanh khí độ bất phàm, mang theo bốn người bước đi, Lục Ly suy nghĩ một chút liền truyền âm cho Tần Chiến Cam Lâm một câu, thu hai người vào trong Thiên Ly Châu. Tuy Tần Chiến hiểu được một cái Thần Âm Chân Ý, nhưng cũng chỉ là Tam Kiếp đỉnh phong, ở đây cũng không có tác dụng quá lớn, Cam Lâm càng đừng nói đến. Rất có khả năng lần này sẽ bùng nổ đại chiến, cho nên vì an toàn của hai người, cũng vì không liên lụy Lục Ly, thu hai người vào Thiên Ly Châu là biện pháp tốt nhất. Mục Uyển Thanh và Nho thúc phát hiện hai người biến mất, nhưng không thèm để ý, chiến lực hai người kia quá yếu, chỉ cần có Lục Ly là đủ rồi. Lục Ly có hơn một trăm đầu Phong Ma Thú, hai người đã tận mắt nhìn thấy, chỉ dựa vào Phong Ma Thú chiến lực tổng hợp của Lục Ly đã có thể quét ngang Tứ Kiếp trung kỳ bình thường. Mục Uyển Thanh dẫn mọi người tới bên ngoài phủ thành chủ, tự nhiên bên này có quân sĩ trấn thủ, còn có một thống lĩnh Tam Kiếp đỉnh phong, mang theo năm mươi người bảo vệ đại môn phủ thành chủ. - Hai vị đại nhân là người phương nào? Tên thống lĩnh này đã sớm nhận được truyền tin của tiểu đội trưởng phía sau, thái độ hắn rất khách khí, chắp tay nói: - Nếu hai vị đại nhân có việc, xin báo tên ra, ta sẽ lập tức báo lên các trưởng lão. Tên thống lĩnh này trực tiếp ngó lơ Lục Ly phía sau, ở trong mắt hắn một tên Nhị Kiếp đỉnh phong khẳng định là tuỳ tùng, ăn mặc cũng không giống như là công tử quý tộc. Mục Uyển Thanh lại giơ lệnh bài sáng ngời trong tay ra lần nữa, lạnh giọng nói: - Mang ta đi gặp Mục Vương Tinh! - Mục Vương Lệnh? Muốn gặp Tinh công tử? Thống lĩnh nao nao, tiếp theo nhìn chằm chằm Mục Uyển Thanh vài lần, đôi mắt hắn trợn to nói: - Ngài, ngài là Thanh tiểu thư? Thời điểm Mục Uyển Thanh rời đi tuổi tác không lớn, thực lực cũng không mạnh, chỉ là một tiểu thư nũng nịu, tu vi Tam Kiếp trung kỳ mà thôi. Giờ phút này đột phá Tứ Kiếp, chắc mấy năm nay cũng trải qua rất nhiều chuyện, làm khí chất nàng thay đổi lớn, lúc trước vị thống lĩnh này gặp qua Mục Uyển Thanh vài lần, nên bây giờ mới miễn cưỡng nhận ra. Mặt Mục Uyển Thanh vô biểu tình, lạnh giọng nói: - Biết còn không dẫn đường? - Vâng, vâng! Thống lĩnh vội vàng gật đầu, mang theo Mục Uyển Thanh đi vào bên trong, tuy Mục Uyển Thanh mất tích nhiều năm, nhưng trong gia phả gia tộc không có gạch tên Mục Uyển Thanh, cho nên nàng vẫn là tiểu thư Mục gia, là tiểu thư tôn quý nhất. Quan trọng nhất là, vị tiểu thư này đột phá Tứ Kiếp chi cảnh, hơn nữa mang theo một siêu cấp cường giả trở về. Khí tức Nho thúc quá mạnh, gần giống như thái thượng trưởng lão, làm sao vị thống lĩnh này dám có nửa điểm vô lễ? Thống lĩnh mang theo bọn họ đi vào bên trong, thống lĩnh biết Mục Vương Tinh ở đâu, nhưng không dám dẫn đi qua, chỉ có thể dẫn họ đến thiên điện, đồng thời phái người bí mật đi thông báo thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão. Giờ phút này đang chọn tộc trưởng, sao hắn có thể mang đám người Mục Uyển Thanh đi qua? Ngộ nhỡ quấy nhiễu bên kia, khẳng định các trưởng lão sẽ xé xác hắn. Mục Uyển Thanh lạnh lùng đi theo, thần niệm lại quét về bốn phía, nàng phát hiện bên trong phủ thành chủ đề phòng nghiêm ngặt, tình huống vượt qua ngày thường. Nàng đã biết sự tình gia gia nàng quy thiên ở trên đường, nhìn tình huống bên trong thành cũng đã sớm an táng, giờ phút này gia tộc đề phòng nghiêm ngặt như thế, khẳng định là có đại sự. Bên trong thành rất bình tĩnh, không giống có đại sự xảy ra, như vậy đáp án chỉ có một... gia tộc đang chọn tộc trưởng. Mục Uyển Thanh lập tức dùng thần niệm quét đi, khoá chặt Trưởng Lão Điện, sau khi thấy bên trong đóng chặt cửa lớn, bên ngoài toàn là quân sĩ, nội tâm nàng khẳng định, thân hình hơi chuyển đi về phía Trưởng Lão Điện. - Thanh tiểu thư! Tên thống lĩnh này thuộc về nhất mạch đại trưởng lão, thấy Mục Uyển Thanh đi về phía Trưởng Lão Điện thì lập tức sốt ruột, đuổi theo nói: - Đại trưởng lão có lệnh, hôm nay bất luận ai cũng không được đi loạn, xin ngài đi thiên điện chờ trước, ta sẽ phái người đi bẩm báo đại trưởng lão. - Nho thúc! Mục Uyển Thanh không để ý đến người này, chỉ trầm quát một tiếng, thân hình Nho thúc chợt lóe, một tay bắt lấy cổ người này, tiếp theo đi theo Mục Uyển Thanh về phía trước. - Hả? Xung quanh có rất nhiều quân sĩ, nhìn thấy Nho thúc dám ra tay bắt người, thì lập tức như lâm đại địch, dồn dập xông tới, quân sĩ ở khu vực gần đó cũng đều dồn dập tụ tập về phía bên này. - Cút ngay! Mục Uyển Thanh cầm Mục Vương Lệnh trong tay, nhanh chóng đi về phía trước mặt, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lẽo âm trầm, như là một vị Ngọc La Sát. Nho thúc cũng phóng thích hơi thở trên người ra, giống như từng tòa núi lớn áp ép lên người ở gần đó, làm những quân sĩ kia hô hấp cũng có chút khó khăn, cả người rung động. - Chuyện gì? Cửa hông Trưởng Lão Điện mở ra, một vị trưởng lão đi ra, vừa ra liền gầm lên lên: - Người nào dám giương oai ở Mục gia chúng ta? Mục Uyển Thanh đứng lại, ánh mắt nhìn về phía vị trưởng lão kia, khóe miệng lộ ra ý cười nhàn nhạt, thế nhưng nhìn thế nào cũng có chút lạnh, nàng chắp tay nói: - Uyển Thanh bái kiến Thất thúc công. - Uyển Thanh? Ánh mắt vị trưởng lão kia nhìn về phía Mục Uyển Thanh, sau khi nhìn vài lần, lại giận tím mặt, quở mắng: - Mục Uyển Thanh, Thập Bát năm trước ngươi công nhiên vi phạm mệnh lệnh gia tộc đào hôn, làm gia tộc mất hết mặt mũi, giờ ngươi còn có mặt mũi trở về? Lại còn dám làm loạn trong gia tộc, ngươi cho rằng chúng ta không dám dùng tộc quy sao? - Cái gì gọi là gây chuyện? Mục Uyển Thanh cười nhạt nói: - Tên nô tài này dĩ hạ phạm thượng, ta chẳng qua là bắt lấy hắn mà thôi, chuyện này cũng tính là gây chuyện sao? Lại nói chuyện đào hôn, hôn lễ này ta có từng đồng ý sao? Các ngươi chưa hỏi ý kiến ta, đã trực tiếp gả ta ra ngoài, chuyện này đối với ta công bằng sao?
Chương 3169 Cúi đầu xưng thần
Mục Uyển Thanh bất chấp tất cả, không có nửa điểm sợ hãi, Lục Ly nhìn thấy cũng âm thầm gật đầu, Mục Uyển Thanh này có vài phần phong thái nữ tử hào kiệt. Bối phận Thất thúc công rất cao, nhưng thực lực lại không quá cao, thân phận cũng không phải đặc biệt cao. Chính vì vậy Mục Uyển Thanh cường ngạnh đi qua, khiến Thất thúc công tức đến mức thiếu chút nữa hộc máu. Nếu không phải thực lực Mục Uyển Thanh không khác hắn lắm, phía sau lại có Nho thúc đi theo, khẳng định Thất thúc công sẽ gọi người trực tiếp bắt lấy nàng. - Hiu hiu hiu! Càng ngày có càng nhiều quân sĩ trong gia tộc bị kinh động, tụ tập về bên này, mọi người đều nghe được lời nói giữa Thất thúc công và Mục Uyển Thanh, vô số quân sĩ đều tỏ vẻ kinh hãi. Đại tiểu thư mất tích nhiều năm đã trở lại, lại còn mang theo một siêu cấp cường giả, hơn nữa công nhiên chuẩn bị đại náo gia tộc, bắt lấy một vị thống lĩnh, cường thế oán giận trưởng lão. Hôm nay là ngày Trưởng Lão Điện mở đại hội, là ngày chọn tộc trưởng, Mục Uyển Thanh trở về ở thời khắc mấu chốt như thế, có phải là Mục Vương Tinh mời đến giúp đỡ hay không? Thất trưởng lão cũng suy xét đến điểm này, hắn trầm giọng nói: - Mục Uyển Thanh, sự tình lúc trước không nhắc đến, hiện tại gia tộc đang có chuyện quan trọng, trước tiên ngươi đi thiên điện chờ, lát nữa đại trưởng lão và chư vị trưởng lão sẽ tiếp kiến ngươi. Trong Trưởng Lão Điện đang bỏ phiếu, thời khắc mấu chốt như thế, làm sao có thể để Mục Uyển Thanh đi quấy rầy được? Tất cả chờ sự tình bên kia được định đoạt, đi ra ứng đối Mục Uyển Thanh cũng không muộn. - Sự tình quan trọng? Là chọn tộc trưởng sao? Mục Uyển Thanh cười cười, tiếp theo lạnh giọng nói: - Ta là trực hệ Mục gia, còn có được Tứ Kiếp chi cảnh, dựa theo tộc quy hẳn là ta được ban chức vị trưởng lão đúng không? Cho dù không có chức vị trưởng lão, đại sự như thế sao ta có thể không có tư cách tham gia? Thất thúc công biến sắc, quả nhiên Mục Uyển Thanh tới không có ý tốt, hắn mặt nghiêm nói: - Hồ đồ, thân phận ngươi là một nữ tử, đừng nói đến mất tích nhiều năm, công nhiên kháng cự mệnh lệnh gia tộc đào hôn, hiện tại không bắt ngươi xem như đã ban ơn, còn dám càn quấy. - Ha ha ha! Mục Uyển Thanh cười ha ha, trong nụ cười toàn là vẻ cô đơn, nàng lộ vẻ mặt trào phúng nói: - Quả nhiên là người hiền bị bắt nạt, nhất mạch chúng ta yếu đi, mỗi người đều có thể bắt nạt đúng không? Càn quấy? Hôm nay bổn tiểu thư sẽ cứng rắn đến cùng! Thất thúc công, cuối cùng ta hỏi ngươi một tiếng, có cho hay không cho? Không cho, ta sẽ giết đi vào! Trong tay Mục Uyển Thanh xuất hiện một thanh trường kiếm màu trắng, Nho thúc vỗ một cái khiến tên thống lĩnh kia hôn mê đi. Hắn ném thống lĩnh sang một bên, trên tay xuất hiện một thanh chiến đao màu đen, sát khí cuồn cuộn trên người tràn ngập ra, Lục Ly không có phóng thích khí thế, chỉ lấy Thiên Ly Châu ra. Mục Uyển Thanh mặc một bộ áo đen, tư dung dáng người tuyệt đỉnh, cộng thêm hơi thở của cường giả Tứ Kiếp, khí thế Ngọc La Sát, làm nàng cảm giác uy phong lẫm lẫm, như là một nữ chiến thần. Xung quanh lập tức ồ lên, gần đó đã tụ tập hơn một ngàn người, đều là tộc nhân Mục gia, bọn họ đều có chút hoảng loạn và không biết làm sao. Tộc trưởng vừa mới chết đi, thực lực gia tộc tổn hao nhiều, hiện tại lại muốn nội chiến sao? Bọn họ nên nghe ai? Mục Uyển Thanh đi từng bước về phía trước, Nho thúc và Lục Ly gắt gao đuổi theo, khí thế Nho thúc quá mạnh, tựa như từng tòa núi lớn áp đi, khiến Thất thúc công cảm giác linh hồn đều đang run rẩy. Thất thúc công chỉ có bối phận cao, chứ thực lực không mạnh, chiến lực tổng hợp cũng yếu, hắn bị Nho thúc ép tới mức lui từng bước về phía, trên mặt toàn là vẻ tức giận và bi phẫn. Mục Uyển Thanh bất chấp tất cả, trước khi tới nàng đã nghĩ kỹ rồi, mấy mạch khác cường đại, làm hoà là chuyện không thể, chỉ có thể cường thế trấn áp, nếu thật sự không được sẽ huyết tẩy Mục gia. Vì đệ đệ nàng, vì người già phụ nữ và trẻ em trực hệ, nàng không còn đường nào khác. - Phanh phanh phanh! Thất thúc công liên tục lui mấy chục bước, cách đó không xa chính là Trưởng Lão Điện, Thất thúc công cắn răng đứng vững không muốn lui nữa, nếu không mặt già sẽ mất hết. - Két… Cửa lớn Trưởng lão điện bị đẩy ra, từng trưởng lão nối đuôi nhau mà ra, bên ngoài nháo đến như vậy, bọn họ không có khả năng không biết. Vốn dĩ sắp bỏ phiếu xong, nhưng không thể không tạm dừng. Nếu không sợ là Mục Uyển Thanh thật sự muốn giết vào, đến lúc đó sẽ làm Mục gia máu chảy thành sông. Nếu chỉ là một mình Mục Uyển Thanh, chúng trưởng lão sẽ không lo lắng, mấu chốt là Nho thúc quá mạnh, khí tức không khác thái thượng trưởng lão lắm, cường giả như thế không đối đãi thận trọng, sẽ xảy ra đại sự. - Tỷ! Mục Vương Tinh đã sớm muốn đi ra, khi hắn nhìn thấy bóng người chỉ có trong mộng mới xuất hiện, trong mắt lập tức đỏ lên, cố nén không cho chính mình rơi lệ. Ánh mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm Mục Uyển Thanh, sợ là chớp mắt Mục Uyển Thanh sẽ biến mất. Mục Uyển Thanh nhẹ nhàng gật đầu, không có nhìn Mục Vương Tinh quá nhiều, giờ phút này cục diện không cho phép nàng phân tâm, ánh mắt nàng nhìn về phía thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão, suy nghĩ một chút hơi khom người nói: - Uyển Thanh tham kiến thái thượng trưởng lão, đại trưởng lão cùng chư vị trưởng lão. Thái thượng trưởng lão hừ một tiếng, không để ý đến, đại trưởng lão lại hơi gật đầu cười nói: - Uyển Thanh đã trở lại rồi sao? Trở về là tốt! Có chuyện gì trở về lại nói sau, ngươi dẫn bằng hữu ngươi xuống sắp xếp trước đi, lát nữa ta sẽ tự mình tới gặp ngươi. Đại trưởng lão nói chuyện vân phong khinh đạm, muốn nhẹ nhàng hóa giải sự tình. Mục Uyển Thanh lại không nhúc nhích, nàng cũng không muốn vòng vo với đám người, lạnh giọng nói: - Gia gia quy thiên, dựa theo quy củ Mục Vương Tinh là truyền nhân trực hệ, vì sao còn không kế thừa chức vị tộc trưởng? Các ngươi còn mở đại hội gì? Muốn chọn tộc trưởng sao? Các ngươi khinh nhất mạch chúng ta không còn ai sao? Hay là các ngươi muốn xây nhà bếp khác, phân chia Mục gia?
Chương 3170 Đối thủ của ngươi là ta
Lời nói Mục Uyển Thanh sắc bén, hùng hổ doạ người, căn bản không để lại nửa điểm tình cảm, xung quanh đã tụ tập hơn một ngàn tộc nhân, đây là chuẩn bị hoàn toàn trở mặt. - Hỗn láo! Sắc mặt tất cả trưởng lão thay đổi, thái thượng trưởng lão nổi giận, trong mắt toàn là sát ý, hắn nổi giận nói: - Một đứa nha đầu, bỏ lơ tổ huấn và tộc quy, bỏ lơ trưởng bối, vậy mà dám ở chỗ này nói năng linh tinh? Ngươi có tin lão phu một chưởng chụp chết ngươi hay không? Trưởng lão Hình Phạt Đường cũng nổi giận nói: - Mục Uyển Thanh, nếu ngươi còn nhận mình là con cháu Mục gia, thì phục tùng quy củ Mục gia. Nếu ngươi không nhận mà nói, vậy bổn tọa lập tức trục xuất ngươi khỏi Mục gia, mời ngươi rời khỏi Mục Tiên Thành, nếu không coi như là kẻ xâm lấn. - Ha ha! Mục Uyển Thanh nở nụ cười, nàng nhìn chung quanh một vòng nói: - Đám các ngươi ra vẻ đạo mạo, chính khí lẫm lẫm, trong lòng các ngươi muốn cái gì, tự mình rõ ràng. Đừng nói những lời vô dụng đó, hôm nay ta chỉ nói một câu, ai muốn cướp chức vị tộc trưởng của Mục Vương Tinh, trước bước qua thi thể Mục Uyển Thanh ta. - Tỷ… Mục Vương Tinh sốt ruột, đang muốn nói cái gì, lại bị Mục Uyển Thanh xua tay nói: - Vương Tinh, ngươi không cần phải nói cái gì, hôm nay tỷ tỷ ở đây, ta rất muốn nhìn xem những người này, một tay che trời như thế nào? - Được được được! Thái thượng trưởng lão cười to vài tiếng, ánh mắt nhìn về trưởng lão Hình Phạt Đường, người sau lập tức lạnh giọng nói: - Mục Uyển Thanh làm việc ngang ngược, ngang nhiên coi thường tộc quy và trưởng bối, hiện tại ta đại biểu gia tộc chính thức trục xuất Mục Uyển Thanh khỏi gia tộc. Mục Uyển Thanh xin các ngươi lập tức rời đi, nếu không sẽ coi là người xâm lấn Mục gia, chúng ta sẽ áp dụng thủ đoạn bảo vệ tôn nghiêm Mục gia. - Còn không phải là đánh sao? Mục Uyển Thanh bừng bừng chiến ý, trực tiếp bay lên trời, phẫn nộ quát: - Các ngươi ức hiếp nhất mạch chúng ta, còn không phải là các ngươi cảm thấy thế lực mình mạnh sao? Nếu đã muốn dựa vào nắm tay nói chuyện, vậy thì đánh một trận đi, chúng ta bại sẽ mặc cho các ngươi xử trí, nếu thắng thì các ngươi phải cúi đầu xưng thần! Bất cứ trận tranh quyền đoạt thế nào cũng sẽ không dựa vào mồm mép, thứ dựa vào chính là nắm tay, dựa vào thực lực. Hai bên đều có lợi ích của mỗi người, không cách nào thuyết phục đối phương, cuối cùng chỉ có thể dựa vào chiến đấu, thắng làm vua thua làm giặc, ai thắng người đó liền đại biểu chính nghĩa. Mục Uyển Thanh không phải là tiểu thư cái gì cũng không hiểu trước đây, mấy năm nay nàng đã trải qua rất nhiều chuyện, cũng nhìn thấu rất nhiều việc, nếu không nàng cũng sẽ không ở trên chiến thuyền, không tiếc buông bỏ thân mình cũng muốn thỉnh cầu Lục Ly hỗ trợ. Có thực lực tuyệt đối, mới có thể có được quyền uy tuyệt đối, đây là đạo lý vĩnh hằng bất biến. Mục Uyển Thanh lười nói mấy câu vô nghĩa, không phục thì đánh, không dám đánh thì bàn lại. - Vù! Nho thúc và Lục Ly bay lên không theo, lần này Lục Ly khiến cho rất nhiều người chú ý, lúc trước không có ai để ý hắn. Một số người còn hơi kinh ngạc, một tên Nhị Kiếp đỉnh phong đi theo lên làm gì? Chẳng lẽ hắn có thể giúp được cái gì sao? Cho dù phất cờ cổ vũ, cũng không dùng tới đi? Chuyện khác thường tất có yêu dị! Quan trọng nhất là thần sắc Lục Ly, vô cùng bình tĩnh, không hề kinh hoảng chút nào, thoạt nhìn giống như hắn là chúa tể nơi này, hết thảy trước mắt đều là con kiến, chuyện này khiến người ta không thể không coi trọng. Ánh mắt thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão đều nhìn về phía Lục Ly, nhìn một lát cũng không có nhìn ra vấn đề, có lẽ Lục Ly không phải ẩn giấu cảnh giới, thật sự là Nhị Kiếp đỉnh phong. Nếu Mục Uyển Thanh tuyên chiến, vậy không có gì để nói nữa, thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão đều không muốn lui bước, vậy chỉ có thể đánh một trận. Hai người liếc nhau hơi gật đầu, ánh mắt giao lưu một chút hai người lập tức đạt thành hiệp nghị. Hai người chuẩn bị liên thủ trấn áp Mục Uyển Thanh, trước tiên trấn áp trực hệ nhất mạch rồi, bọn họ lại cạnh tranh. - Tỷ! Mục Vương Tinh có chút sốt ruột, tuy rằng Mục Uyển Thanh mang theo một vị siêu cấp cường giả trở về, nhưng chỉ có một người, thái thượng trưởng lão và đại trưởng lão liên thủ rất dễ dàng xảy ra vấn đề. - Vù! Thân thể hắn bay lên trời, muốn đi trợ chiến, một vị trưởng lão bên người hắn dùng một tay kéo hắn lại, người nọ lắc đầu nói: - Tinh công tử, đừng xúc động, ngươi vừa lên đi, gia tộc sẽ hoàn toàn nội chiến. Thái thượng trưởng lão nhìn thấy động tác của Mục Vương Tinh, hừ lạnh một tiếng: - Tất cả người trong gia tộc không được nhúc nhích, ta và Mục Vinh Ân đi lĩnh giáo một chút, nếu chúng ta bại, về sau chúng ta sẽ mặc kệ sự tình trong gia tộc. Ý tứ của thái thượng trưởng lão rất rõ ràng, bảo người bên Mục Vương Tinh không được làm xằng làm bậy, bên bọn họ cũng chỉ ra hai người. Nếu người bên Mục Vương Tinh vừa động, các trưởng lão còn lại trong gia tộc sẽ ra tay, đến lúc đó sẽ biến thành gia tộc loạn đấu, cục diện không thể khống chế. Thái thượng trưởng lão còn có một ý tứ khác, nếu bại bọn họ sẽ mặc kệ sự tình gia tộc, cũng chính là cam chịu Mục Vương Tinh thượng vị. Ngược lại nếu thắng, về sau sự tình gia tộc sẽ do bọn họ quản, nhất mạch Mục Vương Tinh sẽ hoàn toàn mất đi quyền thế. Tuy nội tâm Mục Vương Tinh rất cấp bách, nhưng nghe thấy thái thượng trưởng lão nói vậy, cũng không dám làm xằng làm bậy. Hắn thân là người nối nghiệp trực hệ nhất mạch, từ nhỏ đã dưỡng thành tư duy tất cả lấy lợi ích gia tộc lên làm đầu, hắn biết rõ nếu vừa động, toàn bộ Mục gia sẽ vạn kiếp bất phục. - Vương tinh, ngươi ở bên cạnh nhìn là được! Mục Uyển Thanh liếc mắt nhìn Mục Vương Tinh một cái, ngạo nghễ nói: - Xem tỷ giúp ngươi quét sạch gian nịnh, bình định. - Hưu! Sau khi nói xong, Mục Uyển Thanh mang theo Nho thúc và Lục Ly bay ra ngoài thành, cường giả như thế đại chiến tự nhiên không có khả năng ở trong thành, bằng không Mục Tiên Thành sẽ biến thành phế tích. - Tất cả không được vọng động!
Bình luận facebook