-
Chương 3261-3265
Chương 3261 Trớ Chú Chi Địa
Lục Ly đi vào Thiên Ly Châu ngủ say, vẫn là một giấc ngủ hai ngày, tinh thần của hắn khôi phục lại. Sau khi thức dậy, Lục Ly không vội vàng rời đi, mà là lấy ra bản đồ lật xem. “Ưm, chắc ta đang ở Tinh Vân Lĩnh?” Lục Ly nhìn, ngừng lại ở một khu vực màu đỏ gần đó, trên bản đồ có hơn mười chỗ đánh dấu đỏ, đều là tuyệt địa của Thần Phong đại lục. “Ưm, lát nữa phi độ hư không về phía tây vậy, không thể tiếp tục hướng mạn bắc, nếu không thì dễ bước nhầm vào tuyệt địa!” Lục Ly xem kỹ khu vực màu đỏ, nhận ra là một trong những nơi nguy hiểm nhất Thần Phong đại lục, tên là Trớ Chú Chi Địa. Bên trong đã từng là đại bản doanh của một đại giáo, nhưng hai mươi vạn năm trước đại giáo bị hủy diệt, trăm vạn giáo đồ bị giết. Trước khi chết, giáo chủ lợi dụng máu của trăm vạn giáo đồ thả ra một loại tà thuật nghịch thiên biến khu vực đó thành nơi nguyền rủa, ai đi vào đều sẽ không ngừng trở nên yếu ớt, cuối cùng biến thành hài cốt. Trớ Chú Chi Địa! Nơi đó không chỉ nổi tiếng trong Thần Phong đại lục, nó nổi tiếng khắp Tam Trọng Thiên. Trừ Đại Đế, dù là Lĩnh Chủ cũng không dám vào trong đó quá lâu. “May mà xem bản đồ.” Lục Ly cẩn thận đọc xong giới thiệu về Trớ Chú Chi Địa, thở hắt ra một hơi dài, nếu hắn một đường phi độ hư không mà đi, rất có thể sẽ đi vào Trớ Chú Chi Địa, bởi vì Trớ Chú Chi Địa quá lớn, chiếm diện tích phạm vi ức vạn dặm. “Hưm?” Linh hồn của Lục Ly bỗng rung động, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc. Bởi vì có người đụng chạm cấm chế nhỏ mà hắn bố trí. Lục Ly sửng sốt một lúc, cơ hồ không có do dự, lập tức hư không vẽ trận định phi độ hư không. Vèo! Vang tiếng xé gió sắc nhọn, bầu trời trên đầu Lục Ly xuất hiện một thủ ấn màu đen siêu khổng lồ, thủ ấn màu đen mang theo hơi thở hủy diệt khủng bố đập mạnh xuống thần văn do Huyết Linh Nhi bố trí. “Đi!” Lục Ly thu Huyết Linh Nhi, xông vào cửa nhỏ màu vàng. Nhưng hắn mới đi vào cửa nhỏ màu vàng, vòng bảo hộ thần văn bên ngoài nổ tung, đại thủ ấn đập mạnh xuống, cửa nhỏ màu vàng còn chưa biến mất đã bị chấn sụp. Nhưng Lục Ly kịp phi độ hư không rời đi, một bóng đen cấp tốc vọt tới, nháy mắt đến chỗ Lục Ly từng ở. Đó là một lão nhân già khú đế, tóc xám trắng, mũi ưng, ánh mắt lạnh như băng, nhìn liền biết là kiêu hùng. Trong tay lão nhân xách một người, là một lão nhân thấp lùn bé tí, nhìn biết ngay là người của Truy Hồn tộc. Truy Hồn tộc nhân cánh mũi run run, gật đầu, nói: - Không sai, là hắn, đáng tiếc chúng ta đến chậm. Lần này ta cảm giác hắn không có phi độ hư không thành công, hẳn là cưỡng bức bị chấn động rớt ra. Cửu Đăng đại nhân, ta cảm ứng hắn giờ phút này ở phía tây, khoảng cách cỡ năm nghìn vạn dặm. - Năm nghìn vạn dặm? Lão nhân mũi ưng nhướng cao chân mày, theo sau thân thể hóa thành ánh sáng đen bay đi phía tây, tốc độ nhanh khủng khiếp, giống như thuyền Thần Hành, chớp mắt đã rời đi mấy vạn dặm. - Phụt! Truy Hồn tộc nhân cảm ứng không sai, cách xa mấy nghìn vạn dặm, Lục Ly bị cưỡng ép văng ra. Chiến giáp trên người hắn hoàn toàn bị xoắn nát, toàn thân máu tươi đầm đìa, miệng ọc vòi máu. Lục Ly từng bị như vậy, khi phi độ hư không thì bị cưỡng ép văng ra, lần đó hắn bị thương cực kỳ nặng. Lần này thân thể trở nên cường đại như vậy, tình trạng vết thương vẫn rất nặng, nhiều chỗ xương bị chấn nát, nội tạng cùng linh hồn cũng bị thương. Lục Ly vội vàng ăn mấy viên đan dược, trầm tư giây lát rồi thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra, khiến nàng mang theo chính mình bay đi. thuyền Thần Hành thì mục tiêu quá lớn, sẽ bị phát hiện ngay, Thánh Hoàng Chi Nữ đỡ hơn chút. Ít nhất khi Huyết Linh Nhi tra xét có người sẽ lập tức tránh đi. “Người vừa rồi rất mạnh!” Lục Ly nhớ lại bàn tay to kia, giờ phút này trong lòng còn rất là hoảng sợ. Chủ nhân của bàn tay đó cách cực kỳ xa nhưng có thể thả ra công kích khủng bố như vậy, có thể tưởng tượng sức chiến đấu của người này. Chắc chắn có Truy Hồn tộc nhân đi theo người này, tốc độ của người này quá nhanh, mới chạm vào cấm chế nhỏ thứ nhất do Lục Ly bố trí chớp mắt đã đến nơi, tốc độ nhanh dọa người. Lục Ly một bên chữa thương một bên trầm ngâm, hiện tại hắn bị thương nặng như vậy, phi độ hư không thì rất nguy hiểm, dễ chết ở bên trong. Nhưng nếu không phi độ hư không, người phía sau tốc độ nhanh như vậy, phỏng chừng rất nhanh liền có thể đuổi theo kịp. Trừ phi Lục Ly sử dụng thuyền Thần Hành, nhưng như vậy mục tiêu rất lớn, rất dễ dàng bị người đi đằng trước chặn đường. “Hình như đường nào cũng chết?” Lục Ly trên mặt lộ ra một chút cay đắng, lần này là hắn sơ ý, cho rằng đến mạn bắc Thần Phong đại lục thì kẻ địch tạm thời sẽ không đuổi theo nhanh như vậy. Mắt Lục Ly lấp lóe, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, hoảng loạn sẽ chết càng nhanh. Nếu không thể phi độ hư không thì đành chấp nhận sự thật, cố gắng tìm đường sống. Hàng loạt suy nghĩ vụt qua trong óc Lục Ly, nhưng bị hắn gạch bỏ hết. Võ giả đuổi theo phía sau ít nhất là Ngũ Kiếp, Thánh Hoàng Chi Nữ là không ngăn được. Truy Hồn tộc nhân có thể luôn luôn truy tung hắn, cho nên dù thế nào hắn đều chạy không được. Thời gian! Hắn cần thời gian khôi phục, muốn chữa lành vết thương ít nhất cần hai, ba ngày, hắn nên trốn vào đâu trong hai, ba ngày? Nếu ở lân cận có một Đại Đế gia tộc thì có thể mạo hiểm núp vào, vấn đề là không có. Xung quanh có cái gì? Trong đầu Lục Ly thoáng hiện một nơi, nhưng hắn rất nhanh liền phủ quyết, gần đó có một Trớ Chú Chi Địa, vấn đề là hắn dám đi vào không? “Vào!” Lục Ly ngẩn ra, theo sau tỉnh ngộ lại, tại sao không dám vào? Đi vào thì sẽ chỉ yếu dần, nhưng cường giả đuổi theo hắn cũng trở nên yếu ớt. Thánh Hoàng Chi Nữ là xác chết, hẳn là sẽ không bị suy yếu? Nếu đến đường cùng thì Lục Ly còn có U Linh Vương, quỷ ảnh, Hư Không Trùng. Kẻ địch yếu đi, hắn mới có cơ hội. “Đi!” Lục Ly không có chần chừ, dù sao hiện tại hắn đã yếu như vậy, đi vào Trớ Chú Chi Địa có thể yếu tới mức nào?
Chương 3262 Không chống đỡ được quá lâu
Trớ Chú Chi Địa ở gần đây, hắn không vào nơi tận cùng, dừng chân ở bên ngoài, dựa vào thân thể của hắn chắc có thể chống cự một khoảng thời gian? Vèo! Lục Ly lấy ra thuyền Thần Hành, nghênh ngang bay hướng mạn bắc. Dù làm thế nào kẻ địch đều có thể truy tung đến nơi, hắn rất muốn nhìn xem người của Đan gia có gan theo hắn vào Trớ Chú Chi Địa hay không. - Ủa? Lục Ly vừa chuyển hướng bay hướng mạn bắc, cách chỗ hắn mấy nghìn vạn dặm, Truy Hồn tộc nhân lập tức cảm ứng được, lên tiếng: - Cửu Đăng đại nhân, người kia bay hướng mạn bắc, rất có thể... hắn muốn đi vào Trớ Chú Chi Địa. - Trớ Chú Chi Địa? Đan Cửu Đăng không có bất cứ do dự trực tiếp chuyển hướng, hắn căn bản không tin Lục Ly dám đi vào Trớ Chú Chi Địa. Trớ Chú Chi Địa cách Lục Ly không quá xa, chỉ có mấy chục ức dặm, nếu là tốc độ lúc trước của Lục Ly thì có lẽ sẽ phải bay một lúc lâu. Tốc độ của thuyền Thần Hành quá nhanh, chỉ mới nửa canh giờ đã đến nơi. - A... Lục Ly nhìn đất đai mênh mông phía trước, bản năng cảm giác tim đập nhanh. Trên mảnh đất kia không có gì cả, chỉ có sương mù màu tím mông lung, không có hoa cỏ, không có cây cối, không có chim sâu, một mảnh tĩnh mịch. Cho dù không biết nơi này là Trớ Chú Chi Địa, Lục Ly đi ngang qua chắc chắn cũng không dám tùy tiện đi vào. Mảnh đất này cho người cảm giác giống như nơi xui xẻo, đến gần đã cảm thấy thấp thỏm. Nếu không phải cùng đường, chắc chắn Lục Ly không dám đi vào. Hắn đứng bên ngoài Trớ Chú Chi Địa, không có mạo muội đi vào, mà là thả Hư Không Trùng ra trước, còn thả U Linh Vương ra, khiến nó chậm rãi đi vào. Thần niệm của Lục Ly khóa chặt Hư Không Trùng cùng U Linh Vương, hắn phát hiện U Linh Vương, Hư Không Trùng vừa chạm vào sương mù màu tím là sẽ nhanh chóng yếu đi, U Linh Vương còn phát ra tiếng rít ồm ồm, tiếng gầm vô lực. - Trở về! Lục Ly khiến U Linh Vương cấp tốc lùi về, hắn phát hiện hơi thở của U Linh Vương suy yếu nhưng không quá rõ rệt, thoạt trông có chút uể oải ủ rũ. - May mắn. Lục Ly bớt nỗi lo, hắn sợ đi vào lập tức yếu đến mức không thể nhúc nhích. Giờ thì tốt rồi, U Linh Vương đi vào trong mấy giây nhưng không quá suy yếu. Oong! Lục Ly thả ra Thánh Hoàng Chi Nữ, khiến Thánh Hoàng Chi Nữ đi vào, cùng lúc đó giao lưu với Huyết Linh Nhi. Thánh Hoàng Chi Nữ ở bên trong đứng một lúc lâu, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Chủ nhân, nơi này rất kỳ lạ, lực lượng trong cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ từ từ xói mòn, phỏng chừng ở trong đó lâu sẽ giảm sức chiến đấu.” “Đi ra trước đã!” Lục Ly truyền âm một câu, Thánh Hoàng Chi Nữ vọt ra, Lục Ly hỏi thăm: “Giờ thì lực lượng của Thánh Hoàng Chi Nữ có khôi phục không?” Nếu lực lượng của Thánh Hoàng Chi Nữ không thể khôi phục thì chắc chắn Lục Ly không dám cho Thánh Hoàng Chi Nữ ở lâu trong đó, đây là một trong những đại sát khí của hắn. “Ừm, đang từ từ khôi phục!” Huyết Linh Nhi cảm ứng giây lát, truyền âm nói: “Trong cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ có thần văn, có thể chậm rãi khôi phục sức mạnh, cho dù bị thương cũng có thể từ từ khỏe lại.” “Tốt!” Lục Ly mừng rỡ, lập tức đi vào Thiên Ly Châu, khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo Thiên Ly Châu đi vào. Thánh Hoàng Chi Nữ lao nhanh vào. Lục Ly ở trong Thiên Ly Châu cảm ứng, phát hiện ở bên trong Thần Khí không gian này, những sương mù màu tím không ảnh hưởng được hắn, hắn đã vào khu vực sương mù nhưng không cảm giác yếu ớt. “Phải rồi!” Lục Ly chợt nhớ ra một việc, hắn thử khiến Thiên Ly Châu trực tiếp bay trong này, kết quả đụng vào sương mù màu tím thì Thiên Ly Châu không bay nổi. Xem ra không thể dùng cách dựa vào Thần Khí không gian bay trong này, nếu không thì nơi này sẽ không khủng bố như vậy, mỗi người đều có thể cưỡi Thần Khí không gian bay qua bay lại trong này. “Đi sâu vào trăm vạn dặm, không cần đi nhanh.” Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Thánh Hoàng Chi Nữ chậm rãi đi sâu vào sương mù màu tím, dọc đường đi Lục Ly đều thả ra thần niệm, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bên ngoài. Bên ngoài là một vùng đất hoang vu tĩnh mịch, trừ sương mù màu tím mông lung ra không có gì nữa. Không thấy có sinh mệnh sống nào, nơi này càng giống như mảnh đất chết. Đi khoảng một nén hương, Thánh Hoàng Chi Nữ rõ ràng yếu ớt dần, hơi thở biến yếu, nhưng tốc độ không giảm, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ tiếp tục tiến lên. - A... Thánh Hoàng Chi Nữ lại lần nữa tiến lên thời gian một nén hương, sương mù màu tím ở phía trước trở nên dày đặc, Lục Ly vội vàng khiến Huyết Linh Nhi dừng lại. Bản thân hắn nhanh chóng luyện hóa thần dược khôi phục, nếu khôi phục nhanh thì hắn có thể rút về, lần nữa hư không trốn chạy. ... Vèo! Vùng ngoài Trớ Chú Chi Địa, Đan Cửu Đăng và Truy Hồn tộc nhân đã đến, bọn họ đứng bên ngoài. Truy Hồn tộc nhân chỉ hướng bên trong, nói: - Hắn đi vào, ở bên trong. - Thật sự dám đi vào? Mũi ưng của Đan Cửu Đăng run run, hắn không ngờ rằng Lục Ly có lá gan to như vậy. Nhưng ngẫm nghĩ Lục Ly trừ đi vào đó thì không còn con đường nào khác. Đan Cửu Đăng liếc qua Truy Hồn tộc nhân: - Ngươi đi vào có thể chịu nổi không? Truy Hồn tộc nhân vẻ mặt khóc tang nói: - Đại nhân, người hãy tha cho ta, thuật truy tung của ta tạm được, sức chiến đấu thì rất yếu. Lão nô còn muốn sống thêm vài năm, sau khi đi vào cực kỳ hao tổn sinh mệnh nguyên khí. - Được rồi! Đan Cửu Đăng gật đầu, dù sao Lục Ly ở bên trong, Lục Ly vốn đã bị thương, đi vào đó càng suy yếu, có thể chạy đến nơi nào? Chỗ này tuy rất lớn, nhưng phỏng chừng Lục Ly ở vòng ngoài, Đan Cửu Đăng tìm ngoài rìa là sẽ dễ dàng tìm ra Lục Ly thôi. Oong! Đan Cửu Đăng lấy ra một gốc thần dược trực tiếp luyện hóa, theo sau thân thể hóa thành một bóng đen ngạo nghễ lao đi. Trớ Chú Chi Địa tuy rằng khủng bố, nhưng chỉ cần không đi khu vực trung tâm, không ở lâu bên trong thì không chết được. Tổn thất một ít sinh mệnh nguyên khí thì sau này từ từ bồi bổ.
Chương 3263 Không chống đỡ được quá lâu
Tốc độ của Đan Cửu Đăng rất nhanh, chỉ mất nửa nén hương đã đến gần chỗ Lục Ly. Lục Ly luôn luyện hóa thần dược, khôi phục thân thể, hắn không có thả lỏng cảnh giác, luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. “Đến rồi!” Lục Ly mơ hồ nghe tiếng xé gió từ phía sau, tiếp theo là sát khí đậm đặc ập vào mặt. Hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, trầm giọng quát lên: “Huyết Linh Nhi, lao vào trong, lấy tốc độ nhanh nhất!” Vèo! Huyết Linh Nhi luôn chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, cầm Thiên Ly Châu lao nhanh vào trong, tốc độ đạt đến mức tận cùng, một giây đã xông vào mấy vạn dặm. - Tiểu tặc, đừng chạy! Thần niệm của Đan Cửu Đăng tra xét được Thánh Hoàng Chi Nữ và Lục Ly trong Thiên Ly Châu, cười to bảo: - Còn xông vào trong thì cho dù Chủ Thần cũng không cứu được ngươi. Ngoan ngoãn cùng ta trở lại gặp tộc vương, có lẽ tộc vương sẽ không giết chết ngươi thì sao? Lục Ly xem lời Đan Cửu Đăng nói là gió thoảng bên tai, khiến Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo mình lao sâu vào Trớ Chú Chi Địa, hắn suy nghĩ một hồi rồi nói vọng ra: - Người của Đan gia, ngươi không sợ chết thì cứ vào theo, dù sao ta không định sống. - Ha ha ha ha ha ha! Đan Cửu Đăng không chần chừ lao vào theo, giễu cợt: - Bổn tọa có thể chống cự một lúc trong Trớ Chú Chi Địa, ngươi có thể chống chọi được bao lâu? Con rối này của ngươi phỏng chừng không chịu đựng quá lâu. Lục Ly không tiếp tục nói nhảm, một bên tiếp tục chữa thương, một bên quan sát tình hình Thánh Hoàng Chi Nữ và Đan Cửu Đăng ở phía sau. Thánh Hoàng Chi Nữ đi vào khu vực sương mù màu tím dày đặc, rõ ràng cảm giác hơi thở bắt đầu yếu đi, nhưng khiến Lục Ly bớt lo là tốc độ của Đan Cửu Đăng cũng giảm bớt, dường như không dám lao đi quá nhanh, sợ xảy ra chuyện. Tốc độ của Thánh Hoàng Chi Nữ đến cực hạn, thời gian một nén hương đã vượt qua trăm vạn dặm, đi sâu hơn thì sương mù màu tím càng đậm hơn. Lục Ly không kêu ngừng, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ tiếp tục chạy như điên. - Tiểu tặc, đừng lao đi nữa, nếu tiếp tục lao đi thì con rối này của ngươi sẽ phế bỏ! Giọng nói của Đan Cửu Đăng từ phía sau truyền đến, cự ly càng lúc càng gần. Lục Ly dứt khoát khiến Thánh Hoàng Chi Nữ tiếp tục tiến lên, sau khi vào sương mù màu tím dày đặc thì tốc độ của Thánh Hoàng Chi Nữ chậm lại, hơi thở nhanh chóng suy yếu. “Chủ nhân!” Giây lát sau Huyết Linh Nhi truyền âm ra: “Không được, nếu ở lâu hơn thì thân xác này sẽ bị hủy!” “Vào trong đi.” Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, tạm thời không thể trông chờ Thánh Hoàng Chi Nữ, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn. Hiện tại chờ xem Đan Cửu Đăng có thể chống đỡ bao lâu, thân thể của hắn tuy rằng cường đại, phỏng chừng sau khi ra ngoài cũng chống đỡ không được quá lâu. “Không đúng!” Lục Ly chợt nhớ ra một việc, hắn còn có một con chiến thú có thể dùng, U Linh Vương có thể mang theo Thiên Ly Châu chạy. Tuy U Linh Vương ra ngoài sẽ lập tức trở nên yếu ớt, nhưng nó ăn U Tuyền sẽ khôi phục nhanh chóng. Lục Ly ra lệnh cho U Linh Vương: “U Linh Vương, ra ngoài!” U Linh Vương lóe sáng xông ra ngoài, chộp lấy Thiên Ly Châu lao nhanh. Nhưng chạy khoảng hai giây thì U Linh Vương chậm lại, hơi thở trên người trở nên cực kỳ uể oải, đến giây thứ ba thì tốc độ chỉ được một phần năm so với ban đầu. Oong! Lục Ly thu U Linh Vương vào, ném vào U Tuyền Thủy, U Linh Vương uống ừng ực, nuốt vào hơn mười ngụm mới khôi phục hơi thở, lại trở nên tinh thần phấn chấn. “Ra ngoài!” Lục Ly lên tinh thần, lại thả U Linh Vương ngoài, tiếp tục mang theo Thiên Ly Châu chạy như điên. Cứ tiếp tục như vậy thì sẽ hao phí U Tuyền Thủy rất nhiều, nhưng U Linh Vương có thể không ngừng mang theo Thiên Ly Châu lao sâu vào trong. - A... Đan Cửu Đăng đuổi theo phía sau dùng tra xét đến cảnh này, trên mặt xuất hiện một chút ngạc nhiên. Đan Cửu Đăng biết Lục Ly có một con U Linh Vương, nhưng khiến hắn có chút không hiểu là tại sao mỗi lần U Linh Vương đi vào Thiên Ly Châu thì lập tức khỏe lại như ban đầu? Nếu cứ tiếp tục thế này thì Đan Cửu Đăng rất khó đuổi theo kịp Lục Ly, bởi vì lúc trước hắn cực kỳ suy yếu, tốc độ chậm hơn lúc trước gấp mấy chục lần. Đương nhiên, Đan Cửu Đăng cũng có thể cưỡng bức tăng tốc, vấn đề là ở trong này tốc độ càng nhanh thì càng suy yếu mau hơn, nếu hắn cũng lao sâu vào trong, có khả năng sẽ chết. U Linh Vương mang theo Lục Ly không ngừng lao sâu vào trong, mỗi lần nó vào Thiên Ly Châu sẽ lập tức khôi phục, sau khi đi ra thì nhanh chóng chạy như điên. Hơn nữa tốc độ chạy đạt đến mức tận cùng, nhanh hơn tốc độ hiện giờ của Đan Cửu Đăng rất nhiều. Ở nơi này chẳng những Thần Lực bị suy yếu, thân thể cùng linh hồn đều sẽ yếu ớt, tổng thể sức chiến đấu không ngừng yếu đi. Cùng với thời gian trôi qua, cuối cùng Đan Cửu Đăng sẽ không đánh lại Tam Kiếp Thiên Thần bình thường. Hiện giờ sức chiến đấu cúa Đan Cửu Đăng tuột dốc không phanh, phỏng chừng xấp xỉ Tứ Kiếp đỉnh phong, nếu còn kéo dài thì sức chiến đấu sẽ không ngừng giảm xuống, cuối cùng có lẽ không đánh lại U Linh Vương. “Nhất định phải liều một lần!” Đan Cửu Đăng cắn răng, điên cuồng vận chuyển Thần Lực trong cơ thể, trên chân phát ra ánh sáng màu xanh, tốc độ thoáng chốc tăng vọt. Đan Cửu Đăng lấy ra một hạt châu xương màu trắng, Thần Lực điên cuồng vận chuyển, hạt châu xương tỏa ánh sáng trắng chói lòa, từng luồng thần uy khuếch tán ra đánh tan sương mù màu tím bốn phía. Tốc độ của Đan Cửu Đăng đã tăng lên, khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng bị rút ngắn. Trong Thiên Ly Châu, thần niệm của Lục Ly luôn luôn khóa chặt Đan Cửu Đăng, tự nhiên phát hiện ra. Lục Ly biết Đan Cửu Đăng muốn liều mạng, nếu hắn không nghĩ biện pháp ứng đối thì lát nữa U Linh Vương sẽ dễ dàng bị chấn sát, tiếp đó Thiên Ly Châu bị chấn nát, hắn cũng sẽ bị đánh chết. Mắt hắn nhìn qua Thánh Hoàng Chi Nữ, truyền âm hỏi: “Huyết Linh Nhi, còn sức chiến một trận không?” Trước đó Thánh Hoàng Chi Nữ rất suy yếu, đi vào Thiên Ly Châu hồi sức được chút ít.
Chương 3264 Vẽ vòng lập công
Huyết Linh Nhi truyền âm: “Có sức đánh một kích, hiện tại năng lượng trong cơ thể chỉ có thể thả ra một lần công kích, sau đó đành bó tay chịu trói. “Một kích?” Lục Ly cắn răng, chuẩn bị tự mình ra tay chống cự, trong khoảng thời gian này hồi sức, hắn miễn cưỡng khôi phục một ít, cũng có thể ra tay mấy lần. Nếu sức chiến đấu của Đan Cửu Đăng giống như lúc trước thì đánh cỡ nào cũng phải chết, hiện tại phỏng chừng người này rất yếu ớt, sức chiến đấu giảm mạnh, Lục Ly có sức liều một phen. Hạt châu xương trắng kia là mảnh nhỏ thánh binh, cho nên Lục Ly lấy ra thần thiết, hắn suy nghĩ một hồi, ánh mắt nhìn qua mấy món báu vật thượng cổ bên cạnh, những báu vật thượng cổ này đều rất mạnh, có lẽ có thể giúp hắn đỡ một chút? Hào Giác? Không đủ chắn. Nhẫn quá nhỏ, không dùng binh khí được, chưa luyện hóa chiến giáp, còn lại bức tranh sơn thủy. Cuộn tranh dài rộng vừa khớp với hình người, có nên dùng nó đỡ đòn không? Vèo! Đan Cửu Đăng ở bên ngoài sắp đến gần, Lục Ly không kịp nghĩ nhiều, thần niệm của hắn khóa chặt Đan Cửu Đăng, khi người này sắp xông tới gần thì Lục Ly thu U Linh Vương vào, ném vào U Tuyền Thủy. - Hây! Lục Ly rống to một tiếng, Thần Lực điên cuồng vận chuyển, thần thiết bắn ra ánh sáng kinh thiên, thần uy mênh mông khuếch tán ra, hư không chấn động. - Là giờ phút này! Lục Ly thấy Đan Cửu Đăng xông đến, rống to một tiếng lao ra từ Thiên Ly Châu, một bàn tay cầm thần thiết, một bàn tay khác cầm cuộn tranh xuất hiện ở bên ngoài. - Chết! Lục Ly thét to, hóa thành ánh sáng trắng vọt tới trước mặt Đan Cửu Đăng, giơ thần thiết đánh mạnh về phía Đan Cửu Đăng. - A... Đan Cửu Đăng tuyệt đối không ngờ Lục Ly dám chủ động công kích mình. Nhưng hắn sống hơn hai mươi vạn năm, trải qua vô số trận chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu hơn xa thanh niên trẻ như Lục Ly. Đan Cửu Đăng ném hạt châu xương về phía thần thiết của Lục Ly, một tay khác cầm cây trường thương bỗng đâm hướng Lục Ly, hoàn toàn bỏ qua cuộn tranh trong tay Lục Ly. Bức tranh này chưa bị luyện hóa, cho nên không thể thúc đẩy, không có bất cứ thần uy, cộng thêm trên tranh sơn thủy không có quá nhiều thần văn, thoạt trông không giống như trọng bảo. Ầm ầm ầm! Trường thương rõ ràng là chí bảo, khi vận dụng thì từng dải sáng nở rộ, mũi thương xẹt qua đâu là không gian xuất hiện vết nứt, như mạng nhện, từng luồng khí cơ khủng bố từ mũi thương khuếch tán ra, cảm giác có thể xuyên qua hết thảy. Toàn thân Lục Ly căng cứng, trong linh hồn dâng lên cảm giác nguy hiểm trí mạng. Lục Ly không ngờ thực lực của Đan Cửu Đăng bị suy yếu nhiều như vậy mà vẫn có sức chiến đấu mạnh mẽ, nếu bị trường thương đâm trúng người thì phỏng chừng hắn không chừa mẩu vụn. Oong! Khoảnh khắc này, Lục Ly không thể suy nghĩ nhiều, chỉ đành thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra. Thánh Hoàng Chi Nữ hóa thành tia chớp vỗ xuống đầu Đan Cửu Đăng. Ầm ầm ầm! Hạt châu xương trắng va chạm với thần thiết, không gian lập tức bị xé rách, sóng xung kích khủng bố nổ tung thổi quét bốn phía, sương mù màu tím xung quanh bị đánh tan. Bùm! Cơ hồ cùng lúc, trường thương đâm vào cuộn tranh, Lục Ly không chú ý hạt châu xương trắng, sự chú ý tập trung vào trường thương. Nếu cuộn tranh không chịu nổi thì hắn sẽ chết không có chỗ chôn. - A? - Ủa? Hai tiếng kêu kinh ngạc cùng vang lên, trong mắt Lục Ly, Đan Cửu Đăng lộ tia giật mình. Bởi vì cây trường thương khủng bố đâm vào cuộn tranh, không đâm thủng được. Không sai! Trường thương đâm lút vào cuộn tranh, giống như là đâm vào trong nước, không có bất cứ gợn sóng, không có bất cứ động tĩnh, nửa khúc trường thương biến mất. Trường thương chẳng những không đâm xuyên qua cuộn tranh, cũng không có động tĩnh gì, giống như bên trong cuộn tranh có một thế giới, nửa khúc trường thương đâm vào thế giới khác. Bùm! Thần thiết và hạt châu xương trắng va chạm vào nhau dẫn đến vụ nổ lớn, Lục Ly và Đan Cửu Đăng đều bị chấn bay ra, Thánh Hoàng Chi Nữ cũng bị đánh bay. Tay của Thánh Hoàng Chi Nữ vốn sắp vỗ trúng Đan Cửu Đăng, tiếc rằng bị hắn lấy một món pháp khí khác ra ngăn trở. - Phụt! Lục Ly vốn đã bị thương, giờ phút này tình trạng vết thương càng nặng, bị hất văng ra, người ở giữa không trung máu phun như suối. Lục Ly lao vào Thiên Ly Châu, Thánh Hoàng Chi Nữ cũng bị thu vào, hắn thả U Linh Vương ra, cầm Thiên Ly Châu lao nhanh đi. Lục Ly đã đi rồi, Đan Cửu Đăng còn ngây ra tại chỗ, hắn không hiểu. Tại sao trường thương của hắn đã đâm cuộn tranh, đâm xuyên vào rồi mà không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho Lục Ly, cuộn tranh cũng không bị rách. - Đây là chí bảo gì? Đan Cửu Đăng sống hơn hai mươi vạn năm, còn là cường giả của Đại Đế gia tộc, có thể nói thấy rộng biết nhiều, đã gặp qua các loại báu vật kỳ dị, nhưng lần đầu tiên thấy loại báu vật này. - Chẳng lẽ là chí bảo thượng cổ? Mắt Đan Cửu Đăng sáng ngời, rõ ràng Lục Ly chưa luyện hóa báu vật này, Lục Ly không rót vào Thần Lực, báu vật cũng không có bất cứ dao động thần uy. Báu vật chưa luyện hóa đã mạnh như vậy, nếu luyện hóa rồi thì còn mạnh tới mức nào? Phải chăng có thể đỡ công kích từ cường giả siêu cấp? Đan Cửu Đăng vốn định đánh trống rút lui, nhưng ngẫm lại báu vật này khiến nỗi lòng của hắn kích động, bắt lấy hoặc là đánh chết Lục Ly thì báu vật sẽ thuộc về hắn. Bùm! Đợt tấn công vừa rồi khiến Đan Cửu Đăng càng suy yếu, nếu bất chấp rượt theo thì cho dù có thể đuổi theo kịp cũng không bắt được Lục Ly. - Luyện hóa! Đan Cửu Đăng cắn răng một cái, lấy ra một hộp ngọc, nhìn liền biết là hàng cao cấp, chẳng những chất liệu tốt mà mặt trên còn có rậm rạp thần văn. Cái hộp đã cấp cao như vậy, thứ bên trong tuyệt đối là báu vật hàng đầu. Oong! Đan Cửu Đăng mở ra vực môn, một luồng sáng trắng bay ra, một gốc thần dược sắp bay đi nhưng bị hắn bắt lấy. Thần dược này phi thường cấp cao, là thần dược đứng đầu nhất, một gốc thần dược giá trị ít nhất hàng trăm ức Thần Thạch, chỉ gặp chứ không thể cầu. Thần dược này là Đan Cửu Đăng để dành, chỉ cần còn một hơi, sau khi luyện hóa lập tức có thể khôi phục đến trạng thái cao nhất, thần dược này không phải Đan gia ban cho, là chính hắn ngày xưa kiếm được trong một tuyệt địa.
Chương 3265 Liều một lần
Nếu không phải vì cuộn tranh trong tay Lục Ly thì Đan Cửu Đăng tuyệt đối sẽ không lấy ra, nhưng cuộn tranh quá mạnh, lãng phí một gốc thần dược cũng đáng giá. Thần dược nhanh chóng bị luyện hóa, hơi thở của Đan Cửu Đăng càng lúc càng mạnh, vẻ mặt uể oải biến mất, sắc mặt hồng hào, khuôn mặt trẻ hơn mấy trăm tuổi. - Đi! Mới qua hai nén hương, Đan Cửu Đăng đã luyện hóa thần dược xong, hơi thở thoáng chốc đạt đến tình trạng đỉnh cao. Tuy rằng Lục Ly đi trước khoảng hai nén hương, nhưng Đan Cửu Đăng không quan tâm, bởi vì thần dược này còn có thể bổ dưỡng cho hắn trong vòng nửa nén hương, với tốc độ của hắn thì trong nửa nén hương có thể đi rất xa, dễ dàng đuổi theo kịp Lục Ly. Đúng là Lục Ly đi rất xa, Lục Ly căn bản không quan tâm U Tuyền Thủy tiêu hao bao nhiêu, dù dùng hết thì hắn cũng bất chấp. Sắp mất mạng thì còn để ý mấy thứ đó làm gì? Ước chừng Lục Ly đã vào khu vực trung tâm Trớ Chú Chi Địa, sương mù màu tím ở đây càng dày, cũng xuất hiện một ít cung điện đổ nát, hẳn là di chỉ của đại giáo kia khi xưa. Đan Cửu Đăng tạm thời không đuổi theo kịp, Lục Ly như trút được gánh nặng, đi thêm một khoảng cách thì hắn không dám đi nữa. Bởi vì sương mù màu tím ở phía trước chuyển sang màu nâu, phỏng chừng bên trong là khu vực trung tâm nhất. Nếu vào bên trong, rất có thể U Linh Vương vừa đi ra sẽ lập tức trở nên uể oải ủ rũ, đi không nổi. Lục Ly thu U Linh Vương vào, luyện hóa thần dược, hắn suy nghĩ một hồi rồi hỏi thăm Huyết Linh Nhi: “Thánh Hoàng Chi Nữ có thể luyện hóa thần dược không? Hoặc là cắn nuốt một ít U Tuyền Thủy?” Nếu Thánh Hoàng Chi Nữ có thể nhanh chóng khôi phục thì khả năng tự bảo vệ mình ở trong này của Lục Ly sẽ tăng vọt mảng lớn. Thánh Hoàng Chi Nữ là con bài chưa lật lớn nhất của Lục Ly hiện nay. Thánh Hoàng Chi Nữ nhảy vào U Tuyền Trì, nhưng hấp thu vài ngụm không có bất cứ hiệu quả, Lục Ly lấy ra một gốc thần dược đưa cho nàng, Thánh Hoàng Chi Nữ trực tiếp ăn vào, rất nhanh Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Chủ nhân, có hiệu quả, lực lượng sinh mệnh đang khôi phục. Còn loại thần dược khôi phục lực lượng sinh mệnh như vậy không? Đưa nhiều chút.” Lục Ly không có nhiều loại thần dược này, hắn lục tìm, ném hết bảy, tám trăm gốc thần dược còn lại cho Thánh Hoàng Chi Nữ. Nàng ăn từng gốc thần dược, trên người chậm rãi tỏa ra hơi thở sinh mệnh mờ nhạt. - Cái này... Lục Ly hơi kinh ngạc, Thánh Hoàng Chi Nữ không biết đã chết bao nhiêu vạn năm, cơ thể không có một chút hơi thở sinh mệnh, giống như là một con rối, một bộ thây khô. Giờ phút này luyện hóa một ít thần dược mà tỏa ra hơi thở sinh mệnh mờ nhạt? Không chỉ riêng là hơi thở sinh mệnh, hơi thở của Thánh Hoàng Chi Nữ cũng khôi phục lại, những thần dược này rõ ràng có tác dụng, có thể giúp Thánh Hoàng Chi Nữ khôi phục sức chiến đấu. - Lại cho ngươi một ít dược chữa thương! Lục Ly lấy ra rất nhiều dược chữa thương ném qua, hắn không có nhiều thần dược khôi phục lực lượng sinh mệnh, nhưng có hàng đống dược chữa thương. Trước đó có La Sát Cung, sau đó là Doãn gia đều cho hắn rất nhiều loại đan dược này, cơ hồ dùng không hết. Huyết Linh Nhi nhanh chóng truyền âm: “Cũng có thể khôi phục!” Lục Ly mừng rỡ, Thánh Hoàng Chi Nữ khôi phục sức chiến đấu thì năng lực tự bảo vệ bản thân của hắn càng mạnh lên. Dù Đan Cửu Đăng đuổi theo cũng không sợ, lúc này chắc chắn Đan Cửu Đăng đã rất suy yếu, chưa chắc đánh lại Thánh Hoàng Chi Nữ. Lục Ly yên lòng, mặc kệ Thánh Hoàng Chi Nữ, một người ung dung luyện hóa thần dược khôi phục tình trạng vết thương, chỉ cần lành vết thương thì hắn có thể phi độ hư không trong chỗ này bỏ chạy. Lục Ly suy nghĩ nhiều. Qua nửa nén hương, phía sau chợt vang lên tiếng xé gió, hơn nữa tốc độ phi thường nhanh, thần niệm của Lục Ly quét qua, lộ vẻ mặt kinh ngạc. Bởi vì khí thế của Đan Cửu Đăng ở đỉnh cao, cho Lục Ly cảm giác giống như là một vị sát thần, từ khí thế đó hắn đoán Đan Cửu Đăng một chiêu là có thể giết hắn. “Chắc chắn cắn dược!” Trong lòng Lục Ly kết luận, đầu óc của hắn chuyển động, không có bất cứ do dự thả U Linh Vương ra. U Linh Vương bắt lấy Thiên Ly Châu lao vào sương mù màu nâu dày đặc. Lục Ly là loại người thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, muốn hắn khoanh tay chịu chết, trở thành tù nhân của Phượng Hậu? Vậy chẳng bằng chết cho rồi. Ở Nhị Trọng Thiên, Đại Ma Vương vả mặt Phượng Hậu, tuy không biết tại sao Phượng Hậu không đi gây sự với Đại Ma Vương, nhưng Lục Ly tin tưởng nếu rơi vào tay Phượng Hậu thì chắc chắn hắn sẽ sống không bằng chết. Vèo! U Linh Vương cầm lấy Thiên Ly Châu lao vào sương mù màu nâu dày đặc, tốc độ của U Linh Vương lên đến đỉnh cao, thoáng chốc xông vào mấy nghìn dặm, nhưng hơi thở trên người trở nên cực kỳ uể oải, đi không nổi. - A... Đan Cửu Đăng ngừng lại bên ngoài sương mù màu nâu dày đặc, có chút chần chừ do dự. Đan Cửu Đăng hiểu rất rõ Trớ Chú Chi Địa, khu vực sương mù màu nâu dày đặc là vị trí trung tâm nhất, dù là cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng không muốn đi vào, nếu ở lâu bên trong thì cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng không ra được. Mấy nghìn năm trước, có một cường giả cấp Lĩnh Chủ không tin điều này, muốn đi vào tìm kiếm kho báu trong thánh địa đại giáo này, cuối cùng vào khu vực sương mù màu nâu dày đặc rồi không đi ra nữa. - Đi! Chần chừ hai giây, cuối cùng Đan Cửu Đăng cắn răng làm ra quyết định, làm liều vì cuộn tranh kia, nếu có thể lấy được nó thì mạo hiểm cũng đáng giá. Sau khi lấy được cuộn tranh đó, Đan Cửu Đăng cảm giác dựa vào tốc độ của hắn cùng báu vật này, hắn thậm chí có thể đánh với cường giả Lĩnh Chủ. Hắn sống lâu như vậy, không có mong muốn gì khác, chỉ có khát vọng về sức chiến đấu cường đại là cực kỳ mãnh liệt. - Chỉ cần truy sát tạp chủng kia, lập tức phát ra sát chiêu mạnh nhất giết hắn! Mắt Đan Cửu Đăng lộ ra sát ý, tuy rằng Phượng Hậu nói rõ muốn người sống, nhưng cục diện như vậy, hắn đã bất chấp, làm thịt trước rồi khi về tạ tội với Phượng Hậu sau.
Lục Ly đi vào Thiên Ly Châu ngủ say, vẫn là một giấc ngủ hai ngày, tinh thần của hắn khôi phục lại. Sau khi thức dậy, Lục Ly không vội vàng rời đi, mà là lấy ra bản đồ lật xem. “Ưm, chắc ta đang ở Tinh Vân Lĩnh?” Lục Ly nhìn, ngừng lại ở một khu vực màu đỏ gần đó, trên bản đồ có hơn mười chỗ đánh dấu đỏ, đều là tuyệt địa của Thần Phong đại lục. “Ưm, lát nữa phi độ hư không về phía tây vậy, không thể tiếp tục hướng mạn bắc, nếu không thì dễ bước nhầm vào tuyệt địa!” Lục Ly xem kỹ khu vực màu đỏ, nhận ra là một trong những nơi nguy hiểm nhất Thần Phong đại lục, tên là Trớ Chú Chi Địa. Bên trong đã từng là đại bản doanh của một đại giáo, nhưng hai mươi vạn năm trước đại giáo bị hủy diệt, trăm vạn giáo đồ bị giết. Trước khi chết, giáo chủ lợi dụng máu của trăm vạn giáo đồ thả ra một loại tà thuật nghịch thiên biến khu vực đó thành nơi nguyền rủa, ai đi vào đều sẽ không ngừng trở nên yếu ớt, cuối cùng biến thành hài cốt. Trớ Chú Chi Địa! Nơi đó không chỉ nổi tiếng trong Thần Phong đại lục, nó nổi tiếng khắp Tam Trọng Thiên. Trừ Đại Đế, dù là Lĩnh Chủ cũng không dám vào trong đó quá lâu. “May mà xem bản đồ.” Lục Ly cẩn thận đọc xong giới thiệu về Trớ Chú Chi Địa, thở hắt ra một hơi dài, nếu hắn một đường phi độ hư không mà đi, rất có thể sẽ đi vào Trớ Chú Chi Địa, bởi vì Trớ Chú Chi Địa quá lớn, chiếm diện tích phạm vi ức vạn dặm. “Hưm?” Linh hồn của Lục Ly bỗng rung động, sắc mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc. Bởi vì có người đụng chạm cấm chế nhỏ mà hắn bố trí. Lục Ly sửng sốt một lúc, cơ hồ không có do dự, lập tức hư không vẽ trận định phi độ hư không. Vèo! Vang tiếng xé gió sắc nhọn, bầu trời trên đầu Lục Ly xuất hiện một thủ ấn màu đen siêu khổng lồ, thủ ấn màu đen mang theo hơi thở hủy diệt khủng bố đập mạnh xuống thần văn do Huyết Linh Nhi bố trí. “Đi!” Lục Ly thu Huyết Linh Nhi, xông vào cửa nhỏ màu vàng. Nhưng hắn mới đi vào cửa nhỏ màu vàng, vòng bảo hộ thần văn bên ngoài nổ tung, đại thủ ấn đập mạnh xuống, cửa nhỏ màu vàng còn chưa biến mất đã bị chấn sụp. Nhưng Lục Ly kịp phi độ hư không rời đi, một bóng đen cấp tốc vọt tới, nháy mắt đến chỗ Lục Ly từng ở. Đó là một lão nhân già khú đế, tóc xám trắng, mũi ưng, ánh mắt lạnh như băng, nhìn liền biết là kiêu hùng. Trong tay lão nhân xách một người, là một lão nhân thấp lùn bé tí, nhìn biết ngay là người của Truy Hồn tộc. Truy Hồn tộc nhân cánh mũi run run, gật đầu, nói: - Không sai, là hắn, đáng tiếc chúng ta đến chậm. Lần này ta cảm giác hắn không có phi độ hư không thành công, hẳn là cưỡng bức bị chấn động rớt ra. Cửu Đăng đại nhân, ta cảm ứng hắn giờ phút này ở phía tây, khoảng cách cỡ năm nghìn vạn dặm. - Năm nghìn vạn dặm? Lão nhân mũi ưng nhướng cao chân mày, theo sau thân thể hóa thành ánh sáng đen bay đi phía tây, tốc độ nhanh khủng khiếp, giống như thuyền Thần Hành, chớp mắt đã rời đi mấy vạn dặm. - Phụt! Truy Hồn tộc nhân cảm ứng không sai, cách xa mấy nghìn vạn dặm, Lục Ly bị cưỡng ép văng ra. Chiến giáp trên người hắn hoàn toàn bị xoắn nát, toàn thân máu tươi đầm đìa, miệng ọc vòi máu. Lục Ly từng bị như vậy, khi phi độ hư không thì bị cưỡng ép văng ra, lần đó hắn bị thương cực kỳ nặng. Lần này thân thể trở nên cường đại như vậy, tình trạng vết thương vẫn rất nặng, nhiều chỗ xương bị chấn nát, nội tạng cùng linh hồn cũng bị thương. Lục Ly vội vàng ăn mấy viên đan dược, trầm tư giây lát rồi thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra, khiến nàng mang theo chính mình bay đi. thuyền Thần Hành thì mục tiêu quá lớn, sẽ bị phát hiện ngay, Thánh Hoàng Chi Nữ đỡ hơn chút. Ít nhất khi Huyết Linh Nhi tra xét có người sẽ lập tức tránh đi. “Người vừa rồi rất mạnh!” Lục Ly nhớ lại bàn tay to kia, giờ phút này trong lòng còn rất là hoảng sợ. Chủ nhân của bàn tay đó cách cực kỳ xa nhưng có thể thả ra công kích khủng bố như vậy, có thể tưởng tượng sức chiến đấu của người này. Chắc chắn có Truy Hồn tộc nhân đi theo người này, tốc độ của người này quá nhanh, mới chạm vào cấm chế nhỏ thứ nhất do Lục Ly bố trí chớp mắt đã đến nơi, tốc độ nhanh dọa người. Lục Ly một bên chữa thương một bên trầm ngâm, hiện tại hắn bị thương nặng như vậy, phi độ hư không thì rất nguy hiểm, dễ chết ở bên trong. Nhưng nếu không phi độ hư không, người phía sau tốc độ nhanh như vậy, phỏng chừng rất nhanh liền có thể đuổi theo kịp. Trừ phi Lục Ly sử dụng thuyền Thần Hành, nhưng như vậy mục tiêu rất lớn, rất dễ dàng bị người đi đằng trước chặn đường. “Hình như đường nào cũng chết?” Lục Ly trên mặt lộ ra một chút cay đắng, lần này là hắn sơ ý, cho rằng đến mạn bắc Thần Phong đại lục thì kẻ địch tạm thời sẽ không đuổi theo nhanh như vậy. Mắt Lục Ly lấp lóe, bắt buộc chính mình tỉnh táo lại, hoảng loạn sẽ chết càng nhanh. Nếu không thể phi độ hư không thì đành chấp nhận sự thật, cố gắng tìm đường sống. Hàng loạt suy nghĩ vụt qua trong óc Lục Ly, nhưng bị hắn gạch bỏ hết. Võ giả đuổi theo phía sau ít nhất là Ngũ Kiếp, Thánh Hoàng Chi Nữ là không ngăn được. Truy Hồn tộc nhân có thể luôn luôn truy tung hắn, cho nên dù thế nào hắn đều chạy không được. Thời gian! Hắn cần thời gian khôi phục, muốn chữa lành vết thương ít nhất cần hai, ba ngày, hắn nên trốn vào đâu trong hai, ba ngày? Nếu ở lân cận có một Đại Đế gia tộc thì có thể mạo hiểm núp vào, vấn đề là không có. Xung quanh có cái gì? Trong đầu Lục Ly thoáng hiện một nơi, nhưng hắn rất nhanh liền phủ quyết, gần đó có một Trớ Chú Chi Địa, vấn đề là hắn dám đi vào không? “Vào!” Lục Ly ngẩn ra, theo sau tỉnh ngộ lại, tại sao không dám vào? Đi vào thì sẽ chỉ yếu dần, nhưng cường giả đuổi theo hắn cũng trở nên yếu ớt. Thánh Hoàng Chi Nữ là xác chết, hẳn là sẽ không bị suy yếu? Nếu đến đường cùng thì Lục Ly còn có U Linh Vương, quỷ ảnh, Hư Không Trùng. Kẻ địch yếu đi, hắn mới có cơ hội. “Đi!” Lục Ly không có chần chừ, dù sao hiện tại hắn đã yếu như vậy, đi vào Trớ Chú Chi Địa có thể yếu tới mức nào?
Chương 3262 Không chống đỡ được quá lâu
Trớ Chú Chi Địa ở gần đây, hắn không vào nơi tận cùng, dừng chân ở bên ngoài, dựa vào thân thể của hắn chắc có thể chống cự một khoảng thời gian? Vèo! Lục Ly lấy ra thuyền Thần Hành, nghênh ngang bay hướng mạn bắc. Dù làm thế nào kẻ địch đều có thể truy tung đến nơi, hắn rất muốn nhìn xem người của Đan gia có gan theo hắn vào Trớ Chú Chi Địa hay không. - Ủa? Lục Ly vừa chuyển hướng bay hướng mạn bắc, cách chỗ hắn mấy nghìn vạn dặm, Truy Hồn tộc nhân lập tức cảm ứng được, lên tiếng: - Cửu Đăng đại nhân, người kia bay hướng mạn bắc, rất có thể... hắn muốn đi vào Trớ Chú Chi Địa. - Trớ Chú Chi Địa? Đan Cửu Đăng không có bất cứ do dự trực tiếp chuyển hướng, hắn căn bản không tin Lục Ly dám đi vào Trớ Chú Chi Địa. Trớ Chú Chi Địa cách Lục Ly không quá xa, chỉ có mấy chục ức dặm, nếu là tốc độ lúc trước của Lục Ly thì có lẽ sẽ phải bay một lúc lâu. Tốc độ của thuyền Thần Hành quá nhanh, chỉ mới nửa canh giờ đã đến nơi. - A... Lục Ly nhìn đất đai mênh mông phía trước, bản năng cảm giác tim đập nhanh. Trên mảnh đất kia không có gì cả, chỉ có sương mù màu tím mông lung, không có hoa cỏ, không có cây cối, không có chim sâu, một mảnh tĩnh mịch. Cho dù không biết nơi này là Trớ Chú Chi Địa, Lục Ly đi ngang qua chắc chắn cũng không dám tùy tiện đi vào. Mảnh đất này cho người cảm giác giống như nơi xui xẻo, đến gần đã cảm thấy thấp thỏm. Nếu không phải cùng đường, chắc chắn Lục Ly không dám đi vào. Hắn đứng bên ngoài Trớ Chú Chi Địa, không có mạo muội đi vào, mà là thả Hư Không Trùng ra trước, còn thả U Linh Vương ra, khiến nó chậm rãi đi vào. Thần niệm của Lục Ly khóa chặt Hư Không Trùng cùng U Linh Vương, hắn phát hiện U Linh Vương, Hư Không Trùng vừa chạm vào sương mù màu tím là sẽ nhanh chóng yếu đi, U Linh Vương còn phát ra tiếng rít ồm ồm, tiếng gầm vô lực. - Trở về! Lục Ly khiến U Linh Vương cấp tốc lùi về, hắn phát hiện hơi thở của U Linh Vương suy yếu nhưng không quá rõ rệt, thoạt trông có chút uể oải ủ rũ. - May mắn. Lục Ly bớt nỗi lo, hắn sợ đi vào lập tức yếu đến mức không thể nhúc nhích. Giờ thì tốt rồi, U Linh Vương đi vào trong mấy giây nhưng không quá suy yếu. Oong! Lục Ly thả ra Thánh Hoàng Chi Nữ, khiến Thánh Hoàng Chi Nữ đi vào, cùng lúc đó giao lưu với Huyết Linh Nhi. Thánh Hoàng Chi Nữ ở bên trong đứng một lúc lâu, Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Chủ nhân, nơi này rất kỳ lạ, lực lượng trong cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ từ từ xói mòn, phỏng chừng ở trong đó lâu sẽ giảm sức chiến đấu.” “Đi ra trước đã!” Lục Ly truyền âm một câu, Thánh Hoàng Chi Nữ vọt ra, Lục Ly hỏi thăm: “Giờ thì lực lượng của Thánh Hoàng Chi Nữ có khôi phục không?” Nếu lực lượng của Thánh Hoàng Chi Nữ không thể khôi phục thì chắc chắn Lục Ly không dám cho Thánh Hoàng Chi Nữ ở lâu trong đó, đây là một trong những đại sát khí của hắn. “Ừm, đang từ từ khôi phục!” Huyết Linh Nhi cảm ứng giây lát, truyền âm nói: “Trong cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ có thần văn, có thể chậm rãi khôi phục sức mạnh, cho dù bị thương cũng có thể từ từ khỏe lại.” “Tốt!” Lục Ly mừng rỡ, lập tức đi vào Thiên Ly Châu, khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo Thiên Ly Châu đi vào. Thánh Hoàng Chi Nữ lao nhanh vào. Lục Ly ở trong Thiên Ly Châu cảm ứng, phát hiện ở bên trong Thần Khí không gian này, những sương mù màu tím không ảnh hưởng được hắn, hắn đã vào khu vực sương mù nhưng không cảm giác yếu ớt. “Phải rồi!” Lục Ly chợt nhớ ra một việc, hắn thử khiến Thiên Ly Châu trực tiếp bay trong này, kết quả đụng vào sương mù màu tím thì Thiên Ly Châu không bay nổi. Xem ra không thể dùng cách dựa vào Thần Khí không gian bay trong này, nếu không thì nơi này sẽ không khủng bố như vậy, mỗi người đều có thể cưỡi Thần Khí không gian bay qua bay lại trong này. “Đi sâu vào trăm vạn dặm, không cần đi nhanh.” Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, Thánh Hoàng Chi Nữ chậm rãi đi sâu vào sương mù màu tím, dọc đường đi Lục Ly đều thả ra thần niệm, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bên ngoài. Bên ngoài là một vùng đất hoang vu tĩnh mịch, trừ sương mù màu tím mông lung ra không có gì nữa. Không thấy có sinh mệnh sống nào, nơi này càng giống như mảnh đất chết. Đi khoảng một nén hương, Thánh Hoàng Chi Nữ rõ ràng yếu ớt dần, hơi thở biến yếu, nhưng tốc độ không giảm, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ tiếp tục tiến lên. - A... Thánh Hoàng Chi Nữ lại lần nữa tiến lên thời gian một nén hương, sương mù màu tím ở phía trước trở nên dày đặc, Lục Ly vội vàng khiến Huyết Linh Nhi dừng lại. Bản thân hắn nhanh chóng luyện hóa thần dược khôi phục, nếu khôi phục nhanh thì hắn có thể rút về, lần nữa hư không trốn chạy. ... Vèo! Vùng ngoài Trớ Chú Chi Địa, Đan Cửu Đăng và Truy Hồn tộc nhân đã đến, bọn họ đứng bên ngoài. Truy Hồn tộc nhân chỉ hướng bên trong, nói: - Hắn đi vào, ở bên trong. - Thật sự dám đi vào? Mũi ưng của Đan Cửu Đăng run run, hắn không ngờ rằng Lục Ly có lá gan to như vậy. Nhưng ngẫm nghĩ Lục Ly trừ đi vào đó thì không còn con đường nào khác. Đan Cửu Đăng liếc qua Truy Hồn tộc nhân: - Ngươi đi vào có thể chịu nổi không? Truy Hồn tộc nhân vẻ mặt khóc tang nói: - Đại nhân, người hãy tha cho ta, thuật truy tung của ta tạm được, sức chiến đấu thì rất yếu. Lão nô còn muốn sống thêm vài năm, sau khi đi vào cực kỳ hao tổn sinh mệnh nguyên khí. - Được rồi! Đan Cửu Đăng gật đầu, dù sao Lục Ly ở bên trong, Lục Ly vốn đã bị thương, đi vào đó càng suy yếu, có thể chạy đến nơi nào? Chỗ này tuy rất lớn, nhưng phỏng chừng Lục Ly ở vòng ngoài, Đan Cửu Đăng tìm ngoài rìa là sẽ dễ dàng tìm ra Lục Ly thôi. Oong! Đan Cửu Đăng lấy ra một gốc thần dược trực tiếp luyện hóa, theo sau thân thể hóa thành một bóng đen ngạo nghễ lao đi. Trớ Chú Chi Địa tuy rằng khủng bố, nhưng chỉ cần không đi khu vực trung tâm, không ở lâu bên trong thì không chết được. Tổn thất một ít sinh mệnh nguyên khí thì sau này từ từ bồi bổ.
Chương 3263 Không chống đỡ được quá lâu
Tốc độ của Đan Cửu Đăng rất nhanh, chỉ mất nửa nén hương đã đến gần chỗ Lục Ly. Lục Ly luôn luyện hóa thần dược, khôi phục thân thể, hắn không có thả lỏng cảnh giác, luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. “Đến rồi!” Lục Ly mơ hồ nghe tiếng xé gió từ phía sau, tiếp theo là sát khí đậm đặc ập vào mặt. Hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, trầm giọng quát lên: “Huyết Linh Nhi, lao vào trong, lấy tốc độ nhanh nhất!” Vèo! Huyết Linh Nhi luôn chấp hành mệnh lệnh của Lục Ly, cầm Thiên Ly Châu lao nhanh vào trong, tốc độ đạt đến mức tận cùng, một giây đã xông vào mấy vạn dặm. - Tiểu tặc, đừng chạy! Thần niệm của Đan Cửu Đăng tra xét được Thánh Hoàng Chi Nữ và Lục Ly trong Thiên Ly Châu, cười to bảo: - Còn xông vào trong thì cho dù Chủ Thần cũng không cứu được ngươi. Ngoan ngoãn cùng ta trở lại gặp tộc vương, có lẽ tộc vương sẽ không giết chết ngươi thì sao? Lục Ly xem lời Đan Cửu Đăng nói là gió thoảng bên tai, khiến Thánh Hoàng Chi Nữ mang theo mình lao sâu vào Trớ Chú Chi Địa, hắn suy nghĩ một hồi rồi nói vọng ra: - Người của Đan gia, ngươi không sợ chết thì cứ vào theo, dù sao ta không định sống. - Ha ha ha ha ha ha! Đan Cửu Đăng không chần chừ lao vào theo, giễu cợt: - Bổn tọa có thể chống cự một lúc trong Trớ Chú Chi Địa, ngươi có thể chống chọi được bao lâu? Con rối này của ngươi phỏng chừng không chịu đựng quá lâu. Lục Ly không tiếp tục nói nhảm, một bên tiếp tục chữa thương, một bên quan sát tình hình Thánh Hoàng Chi Nữ và Đan Cửu Đăng ở phía sau. Thánh Hoàng Chi Nữ đi vào khu vực sương mù màu tím dày đặc, rõ ràng cảm giác hơi thở bắt đầu yếu đi, nhưng khiến Lục Ly bớt lo là tốc độ của Đan Cửu Đăng cũng giảm bớt, dường như không dám lao đi quá nhanh, sợ xảy ra chuyện. Tốc độ của Thánh Hoàng Chi Nữ đến cực hạn, thời gian một nén hương đã vượt qua trăm vạn dặm, đi sâu hơn thì sương mù màu tím càng đậm hơn. Lục Ly không kêu ngừng, Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ tiếp tục chạy như điên. - Tiểu tặc, đừng lao đi nữa, nếu tiếp tục lao đi thì con rối này của ngươi sẽ phế bỏ! Giọng nói của Đan Cửu Đăng từ phía sau truyền đến, cự ly càng lúc càng gần. Lục Ly dứt khoát khiến Thánh Hoàng Chi Nữ tiếp tục tiến lên, sau khi vào sương mù màu tím dày đặc thì tốc độ của Thánh Hoàng Chi Nữ chậm lại, hơi thở nhanh chóng suy yếu. “Chủ nhân!” Giây lát sau Huyết Linh Nhi truyền âm ra: “Không được, nếu ở lâu hơn thì thân xác này sẽ bị hủy!” “Vào trong đi.” Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, tạm thời không thể trông chờ Thánh Hoàng Chi Nữ, chỉ có thể dựa vào bản thân hắn. Hiện tại chờ xem Đan Cửu Đăng có thể chống đỡ bao lâu, thân thể của hắn tuy rằng cường đại, phỏng chừng sau khi ra ngoài cũng chống đỡ không được quá lâu. “Không đúng!” Lục Ly chợt nhớ ra một việc, hắn còn có một con chiến thú có thể dùng, U Linh Vương có thể mang theo Thiên Ly Châu chạy. Tuy U Linh Vương ra ngoài sẽ lập tức trở nên yếu ớt, nhưng nó ăn U Tuyền sẽ khôi phục nhanh chóng. Lục Ly ra lệnh cho U Linh Vương: “U Linh Vương, ra ngoài!” U Linh Vương lóe sáng xông ra ngoài, chộp lấy Thiên Ly Châu lao nhanh. Nhưng chạy khoảng hai giây thì U Linh Vương chậm lại, hơi thở trên người trở nên cực kỳ uể oải, đến giây thứ ba thì tốc độ chỉ được một phần năm so với ban đầu. Oong! Lục Ly thu U Linh Vương vào, ném vào U Tuyền Thủy, U Linh Vương uống ừng ực, nuốt vào hơn mười ngụm mới khôi phục hơi thở, lại trở nên tinh thần phấn chấn. “Ra ngoài!” Lục Ly lên tinh thần, lại thả U Linh Vương ngoài, tiếp tục mang theo Thiên Ly Châu chạy như điên. Cứ tiếp tục như vậy thì sẽ hao phí U Tuyền Thủy rất nhiều, nhưng U Linh Vương có thể không ngừng mang theo Thiên Ly Châu lao sâu vào trong. - A... Đan Cửu Đăng đuổi theo phía sau dùng tra xét đến cảnh này, trên mặt xuất hiện một chút ngạc nhiên. Đan Cửu Đăng biết Lục Ly có một con U Linh Vương, nhưng khiến hắn có chút không hiểu là tại sao mỗi lần U Linh Vương đi vào Thiên Ly Châu thì lập tức khỏe lại như ban đầu? Nếu cứ tiếp tục thế này thì Đan Cửu Đăng rất khó đuổi theo kịp Lục Ly, bởi vì lúc trước hắn cực kỳ suy yếu, tốc độ chậm hơn lúc trước gấp mấy chục lần. Đương nhiên, Đan Cửu Đăng cũng có thể cưỡng bức tăng tốc, vấn đề là ở trong này tốc độ càng nhanh thì càng suy yếu mau hơn, nếu hắn cũng lao sâu vào trong, có khả năng sẽ chết. U Linh Vương mang theo Lục Ly không ngừng lao sâu vào trong, mỗi lần nó vào Thiên Ly Châu sẽ lập tức khôi phục, sau khi đi ra thì nhanh chóng chạy như điên. Hơn nữa tốc độ chạy đạt đến mức tận cùng, nhanh hơn tốc độ hiện giờ của Đan Cửu Đăng rất nhiều. Ở nơi này chẳng những Thần Lực bị suy yếu, thân thể cùng linh hồn đều sẽ yếu ớt, tổng thể sức chiến đấu không ngừng yếu đi. Cùng với thời gian trôi qua, cuối cùng Đan Cửu Đăng sẽ không đánh lại Tam Kiếp Thiên Thần bình thường. Hiện giờ sức chiến đấu cúa Đan Cửu Đăng tuột dốc không phanh, phỏng chừng xấp xỉ Tứ Kiếp đỉnh phong, nếu còn kéo dài thì sức chiến đấu sẽ không ngừng giảm xuống, cuối cùng có lẽ không đánh lại U Linh Vương. “Nhất định phải liều một lần!” Đan Cửu Đăng cắn răng, điên cuồng vận chuyển Thần Lực trong cơ thể, trên chân phát ra ánh sáng màu xanh, tốc độ thoáng chốc tăng vọt. Đan Cửu Đăng lấy ra một hạt châu xương màu trắng, Thần Lực điên cuồng vận chuyển, hạt châu xương tỏa ánh sáng trắng chói lòa, từng luồng thần uy khuếch tán ra đánh tan sương mù màu tím bốn phía. Tốc độ của Đan Cửu Đăng đã tăng lên, khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng bị rút ngắn. Trong Thiên Ly Châu, thần niệm của Lục Ly luôn luôn khóa chặt Đan Cửu Đăng, tự nhiên phát hiện ra. Lục Ly biết Đan Cửu Đăng muốn liều mạng, nếu hắn không nghĩ biện pháp ứng đối thì lát nữa U Linh Vương sẽ dễ dàng bị chấn sát, tiếp đó Thiên Ly Châu bị chấn nát, hắn cũng sẽ bị đánh chết. Mắt hắn nhìn qua Thánh Hoàng Chi Nữ, truyền âm hỏi: “Huyết Linh Nhi, còn sức chiến một trận không?” Trước đó Thánh Hoàng Chi Nữ rất suy yếu, đi vào Thiên Ly Châu hồi sức được chút ít.
Chương 3264 Vẽ vòng lập công
Huyết Linh Nhi truyền âm: “Có sức đánh một kích, hiện tại năng lượng trong cơ thể chỉ có thể thả ra một lần công kích, sau đó đành bó tay chịu trói. “Một kích?” Lục Ly cắn răng, chuẩn bị tự mình ra tay chống cự, trong khoảng thời gian này hồi sức, hắn miễn cưỡng khôi phục một ít, cũng có thể ra tay mấy lần. Nếu sức chiến đấu của Đan Cửu Đăng giống như lúc trước thì đánh cỡ nào cũng phải chết, hiện tại phỏng chừng người này rất yếu ớt, sức chiến đấu giảm mạnh, Lục Ly có sức liều một phen. Hạt châu xương trắng kia là mảnh nhỏ thánh binh, cho nên Lục Ly lấy ra thần thiết, hắn suy nghĩ một hồi, ánh mắt nhìn qua mấy món báu vật thượng cổ bên cạnh, những báu vật thượng cổ này đều rất mạnh, có lẽ có thể giúp hắn đỡ một chút? Hào Giác? Không đủ chắn. Nhẫn quá nhỏ, không dùng binh khí được, chưa luyện hóa chiến giáp, còn lại bức tranh sơn thủy. Cuộn tranh dài rộng vừa khớp với hình người, có nên dùng nó đỡ đòn không? Vèo! Đan Cửu Đăng ở bên ngoài sắp đến gần, Lục Ly không kịp nghĩ nhiều, thần niệm của hắn khóa chặt Đan Cửu Đăng, khi người này sắp xông tới gần thì Lục Ly thu U Linh Vương vào, ném vào U Tuyền Thủy. - Hây! Lục Ly rống to một tiếng, Thần Lực điên cuồng vận chuyển, thần thiết bắn ra ánh sáng kinh thiên, thần uy mênh mông khuếch tán ra, hư không chấn động. - Là giờ phút này! Lục Ly thấy Đan Cửu Đăng xông đến, rống to một tiếng lao ra từ Thiên Ly Châu, một bàn tay cầm thần thiết, một bàn tay khác cầm cuộn tranh xuất hiện ở bên ngoài. - Chết! Lục Ly thét to, hóa thành ánh sáng trắng vọt tới trước mặt Đan Cửu Đăng, giơ thần thiết đánh mạnh về phía Đan Cửu Đăng. - A... Đan Cửu Đăng tuyệt đối không ngờ Lục Ly dám chủ động công kích mình. Nhưng hắn sống hơn hai mươi vạn năm, trải qua vô số trận chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu hơn xa thanh niên trẻ như Lục Ly. Đan Cửu Đăng ném hạt châu xương về phía thần thiết của Lục Ly, một tay khác cầm cây trường thương bỗng đâm hướng Lục Ly, hoàn toàn bỏ qua cuộn tranh trong tay Lục Ly. Bức tranh này chưa bị luyện hóa, cho nên không thể thúc đẩy, không có bất cứ thần uy, cộng thêm trên tranh sơn thủy không có quá nhiều thần văn, thoạt trông không giống như trọng bảo. Ầm ầm ầm! Trường thương rõ ràng là chí bảo, khi vận dụng thì từng dải sáng nở rộ, mũi thương xẹt qua đâu là không gian xuất hiện vết nứt, như mạng nhện, từng luồng khí cơ khủng bố từ mũi thương khuếch tán ra, cảm giác có thể xuyên qua hết thảy. Toàn thân Lục Ly căng cứng, trong linh hồn dâng lên cảm giác nguy hiểm trí mạng. Lục Ly không ngờ thực lực của Đan Cửu Đăng bị suy yếu nhiều như vậy mà vẫn có sức chiến đấu mạnh mẽ, nếu bị trường thương đâm trúng người thì phỏng chừng hắn không chừa mẩu vụn. Oong! Khoảnh khắc này, Lục Ly không thể suy nghĩ nhiều, chỉ đành thả Thánh Hoàng Chi Nữ ra. Thánh Hoàng Chi Nữ hóa thành tia chớp vỗ xuống đầu Đan Cửu Đăng. Ầm ầm ầm! Hạt châu xương trắng va chạm với thần thiết, không gian lập tức bị xé rách, sóng xung kích khủng bố nổ tung thổi quét bốn phía, sương mù màu tím xung quanh bị đánh tan. Bùm! Cơ hồ cùng lúc, trường thương đâm vào cuộn tranh, Lục Ly không chú ý hạt châu xương trắng, sự chú ý tập trung vào trường thương. Nếu cuộn tranh không chịu nổi thì hắn sẽ chết không có chỗ chôn. - A? - Ủa? Hai tiếng kêu kinh ngạc cùng vang lên, trong mắt Lục Ly, Đan Cửu Đăng lộ tia giật mình. Bởi vì cây trường thương khủng bố đâm vào cuộn tranh, không đâm thủng được. Không sai! Trường thương đâm lút vào cuộn tranh, giống như là đâm vào trong nước, không có bất cứ gợn sóng, không có bất cứ động tĩnh, nửa khúc trường thương biến mất. Trường thương chẳng những không đâm xuyên qua cuộn tranh, cũng không có động tĩnh gì, giống như bên trong cuộn tranh có một thế giới, nửa khúc trường thương đâm vào thế giới khác. Bùm! Thần thiết và hạt châu xương trắng va chạm vào nhau dẫn đến vụ nổ lớn, Lục Ly và Đan Cửu Đăng đều bị chấn bay ra, Thánh Hoàng Chi Nữ cũng bị đánh bay. Tay của Thánh Hoàng Chi Nữ vốn sắp vỗ trúng Đan Cửu Đăng, tiếc rằng bị hắn lấy một món pháp khí khác ra ngăn trở. - Phụt! Lục Ly vốn đã bị thương, giờ phút này tình trạng vết thương càng nặng, bị hất văng ra, người ở giữa không trung máu phun như suối. Lục Ly lao vào Thiên Ly Châu, Thánh Hoàng Chi Nữ cũng bị thu vào, hắn thả U Linh Vương ra, cầm Thiên Ly Châu lao nhanh đi. Lục Ly đã đi rồi, Đan Cửu Đăng còn ngây ra tại chỗ, hắn không hiểu. Tại sao trường thương của hắn đã đâm cuộn tranh, đâm xuyên vào rồi mà không tạo thành bất cứ tổn thương gì cho Lục Ly, cuộn tranh cũng không bị rách. - Đây là chí bảo gì? Đan Cửu Đăng sống hơn hai mươi vạn năm, còn là cường giả của Đại Đế gia tộc, có thể nói thấy rộng biết nhiều, đã gặp qua các loại báu vật kỳ dị, nhưng lần đầu tiên thấy loại báu vật này. - Chẳng lẽ là chí bảo thượng cổ? Mắt Đan Cửu Đăng sáng ngời, rõ ràng Lục Ly chưa luyện hóa báu vật này, Lục Ly không rót vào Thần Lực, báu vật cũng không có bất cứ dao động thần uy. Báu vật chưa luyện hóa đã mạnh như vậy, nếu luyện hóa rồi thì còn mạnh tới mức nào? Phải chăng có thể đỡ công kích từ cường giả siêu cấp? Đan Cửu Đăng vốn định đánh trống rút lui, nhưng ngẫm lại báu vật này khiến nỗi lòng của hắn kích động, bắt lấy hoặc là đánh chết Lục Ly thì báu vật sẽ thuộc về hắn. Bùm! Đợt tấn công vừa rồi khiến Đan Cửu Đăng càng suy yếu, nếu bất chấp rượt theo thì cho dù có thể đuổi theo kịp cũng không bắt được Lục Ly. - Luyện hóa! Đan Cửu Đăng cắn răng một cái, lấy ra một hộp ngọc, nhìn liền biết là hàng cao cấp, chẳng những chất liệu tốt mà mặt trên còn có rậm rạp thần văn. Cái hộp đã cấp cao như vậy, thứ bên trong tuyệt đối là báu vật hàng đầu. Oong! Đan Cửu Đăng mở ra vực môn, một luồng sáng trắng bay ra, một gốc thần dược sắp bay đi nhưng bị hắn bắt lấy. Thần dược này phi thường cấp cao, là thần dược đứng đầu nhất, một gốc thần dược giá trị ít nhất hàng trăm ức Thần Thạch, chỉ gặp chứ không thể cầu. Thần dược này là Đan Cửu Đăng để dành, chỉ cần còn một hơi, sau khi luyện hóa lập tức có thể khôi phục đến trạng thái cao nhất, thần dược này không phải Đan gia ban cho, là chính hắn ngày xưa kiếm được trong một tuyệt địa.
Chương 3265 Liều một lần
Nếu không phải vì cuộn tranh trong tay Lục Ly thì Đan Cửu Đăng tuyệt đối sẽ không lấy ra, nhưng cuộn tranh quá mạnh, lãng phí một gốc thần dược cũng đáng giá. Thần dược nhanh chóng bị luyện hóa, hơi thở của Đan Cửu Đăng càng lúc càng mạnh, vẻ mặt uể oải biến mất, sắc mặt hồng hào, khuôn mặt trẻ hơn mấy trăm tuổi. - Đi! Mới qua hai nén hương, Đan Cửu Đăng đã luyện hóa thần dược xong, hơi thở thoáng chốc đạt đến tình trạng đỉnh cao. Tuy rằng Lục Ly đi trước khoảng hai nén hương, nhưng Đan Cửu Đăng không quan tâm, bởi vì thần dược này còn có thể bổ dưỡng cho hắn trong vòng nửa nén hương, với tốc độ của hắn thì trong nửa nén hương có thể đi rất xa, dễ dàng đuổi theo kịp Lục Ly. Đúng là Lục Ly đi rất xa, Lục Ly căn bản không quan tâm U Tuyền Thủy tiêu hao bao nhiêu, dù dùng hết thì hắn cũng bất chấp. Sắp mất mạng thì còn để ý mấy thứ đó làm gì? Ước chừng Lục Ly đã vào khu vực trung tâm Trớ Chú Chi Địa, sương mù màu tím ở đây càng dày, cũng xuất hiện một ít cung điện đổ nát, hẳn là di chỉ của đại giáo kia khi xưa. Đan Cửu Đăng tạm thời không đuổi theo kịp, Lục Ly như trút được gánh nặng, đi thêm một khoảng cách thì hắn không dám đi nữa. Bởi vì sương mù màu tím ở phía trước chuyển sang màu nâu, phỏng chừng bên trong là khu vực trung tâm nhất. Nếu vào bên trong, rất có thể U Linh Vương vừa đi ra sẽ lập tức trở nên uể oải ủ rũ, đi không nổi. Lục Ly thu U Linh Vương vào, luyện hóa thần dược, hắn suy nghĩ một hồi rồi hỏi thăm Huyết Linh Nhi: “Thánh Hoàng Chi Nữ có thể luyện hóa thần dược không? Hoặc là cắn nuốt một ít U Tuyền Thủy?” Nếu Thánh Hoàng Chi Nữ có thể nhanh chóng khôi phục thì khả năng tự bảo vệ mình ở trong này của Lục Ly sẽ tăng vọt mảng lớn. Thánh Hoàng Chi Nữ là con bài chưa lật lớn nhất của Lục Ly hiện nay. Thánh Hoàng Chi Nữ nhảy vào U Tuyền Trì, nhưng hấp thu vài ngụm không có bất cứ hiệu quả, Lục Ly lấy ra một gốc thần dược đưa cho nàng, Thánh Hoàng Chi Nữ trực tiếp ăn vào, rất nhanh Huyết Linh Nhi truyền âm nói: “Chủ nhân, có hiệu quả, lực lượng sinh mệnh đang khôi phục. Còn loại thần dược khôi phục lực lượng sinh mệnh như vậy không? Đưa nhiều chút.” Lục Ly không có nhiều loại thần dược này, hắn lục tìm, ném hết bảy, tám trăm gốc thần dược còn lại cho Thánh Hoàng Chi Nữ. Nàng ăn từng gốc thần dược, trên người chậm rãi tỏa ra hơi thở sinh mệnh mờ nhạt. - Cái này... Lục Ly hơi kinh ngạc, Thánh Hoàng Chi Nữ không biết đã chết bao nhiêu vạn năm, cơ thể không có một chút hơi thở sinh mệnh, giống như là một con rối, một bộ thây khô. Giờ phút này luyện hóa một ít thần dược mà tỏa ra hơi thở sinh mệnh mờ nhạt? Không chỉ riêng là hơi thở sinh mệnh, hơi thở của Thánh Hoàng Chi Nữ cũng khôi phục lại, những thần dược này rõ ràng có tác dụng, có thể giúp Thánh Hoàng Chi Nữ khôi phục sức chiến đấu. - Lại cho ngươi một ít dược chữa thương! Lục Ly lấy ra rất nhiều dược chữa thương ném qua, hắn không có nhiều thần dược khôi phục lực lượng sinh mệnh, nhưng có hàng đống dược chữa thương. Trước đó có La Sát Cung, sau đó là Doãn gia đều cho hắn rất nhiều loại đan dược này, cơ hồ dùng không hết. Huyết Linh Nhi nhanh chóng truyền âm: “Cũng có thể khôi phục!” Lục Ly mừng rỡ, Thánh Hoàng Chi Nữ khôi phục sức chiến đấu thì năng lực tự bảo vệ bản thân của hắn càng mạnh lên. Dù Đan Cửu Đăng đuổi theo cũng không sợ, lúc này chắc chắn Đan Cửu Đăng đã rất suy yếu, chưa chắc đánh lại Thánh Hoàng Chi Nữ. Lục Ly yên lòng, mặc kệ Thánh Hoàng Chi Nữ, một người ung dung luyện hóa thần dược khôi phục tình trạng vết thương, chỉ cần lành vết thương thì hắn có thể phi độ hư không trong chỗ này bỏ chạy. Lục Ly suy nghĩ nhiều. Qua nửa nén hương, phía sau chợt vang lên tiếng xé gió, hơn nữa tốc độ phi thường nhanh, thần niệm của Lục Ly quét qua, lộ vẻ mặt kinh ngạc. Bởi vì khí thế của Đan Cửu Đăng ở đỉnh cao, cho Lục Ly cảm giác giống như là một vị sát thần, từ khí thế đó hắn đoán Đan Cửu Đăng một chiêu là có thể giết hắn. “Chắc chắn cắn dược!” Trong lòng Lục Ly kết luận, đầu óc của hắn chuyển động, không có bất cứ do dự thả U Linh Vương ra. U Linh Vương bắt lấy Thiên Ly Châu lao vào sương mù màu nâu dày đặc. Lục Ly là loại người thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành, muốn hắn khoanh tay chịu chết, trở thành tù nhân của Phượng Hậu? Vậy chẳng bằng chết cho rồi. Ở Nhị Trọng Thiên, Đại Ma Vương vả mặt Phượng Hậu, tuy không biết tại sao Phượng Hậu không đi gây sự với Đại Ma Vương, nhưng Lục Ly tin tưởng nếu rơi vào tay Phượng Hậu thì chắc chắn hắn sẽ sống không bằng chết. Vèo! U Linh Vương cầm lấy Thiên Ly Châu lao vào sương mù màu nâu dày đặc, tốc độ của U Linh Vương lên đến đỉnh cao, thoáng chốc xông vào mấy nghìn dặm, nhưng hơi thở trên người trở nên cực kỳ uể oải, đi không nổi. - A... Đan Cửu Đăng ngừng lại bên ngoài sương mù màu nâu dày đặc, có chút chần chừ do dự. Đan Cửu Đăng hiểu rất rõ Trớ Chú Chi Địa, khu vực sương mù màu nâu dày đặc là vị trí trung tâm nhất, dù là cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng không muốn đi vào, nếu ở lâu bên trong thì cường giả cấp Lĩnh Chủ cũng không ra được. Mấy nghìn năm trước, có một cường giả cấp Lĩnh Chủ không tin điều này, muốn đi vào tìm kiếm kho báu trong thánh địa đại giáo này, cuối cùng vào khu vực sương mù màu nâu dày đặc rồi không đi ra nữa. - Đi! Chần chừ hai giây, cuối cùng Đan Cửu Đăng cắn răng làm ra quyết định, làm liều vì cuộn tranh kia, nếu có thể lấy được nó thì mạo hiểm cũng đáng giá. Sau khi lấy được cuộn tranh đó, Đan Cửu Đăng cảm giác dựa vào tốc độ của hắn cùng báu vật này, hắn thậm chí có thể đánh với cường giả Lĩnh Chủ. Hắn sống lâu như vậy, không có mong muốn gì khác, chỉ có khát vọng về sức chiến đấu cường đại là cực kỳ mãnh liệt. - Chỉ cần truy sát tạp chủng kia, lập tức phát ra sát chiêu mạnh nhất giết hắn! Mắt Đan Cửu Đăng lộ ra sát ý, tuy rằng Phượng Hậu nói rõ muốn người sống, nhưng cục diện như vậy, hắn đã bất chấp, làm thịt trước rồi khi về tạ tội với Phượng Hậu sau.
Bình luận facebook