• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (4 Viewers)

  • Chương 3256-3260

Chương 3256 Ta muốn sống
Hoàng Ngạn Phong mang theo một đám người lùng sục phạm vi trăm vạn dặm nhưng không có tung tích nào của Lục Ly, phái mấy vạn người ra ngoài cũng không tìm được bất cứ manh mối. Hoàng Ngạn Phong bỏ cuộc, hắn biết bằng vào bọn họ thì chắc chắn không tìm được Lục Ly, hoặc là chỉ có thể tiếp tục đi mời người Truy Hồn tộc, hoặc là nghĩ cách khác. Người Truy Hồn tộc rất ít, trừ người lánh đời ra, hầu hết đều làm việc cho đại gia tộc, Truy Ảnh mà bọn họ mời đến đang làm việc cho một siêu cấp đại gia tộc. Đợi Hoàng Ngạn Phong đưa tin về, Hoàng Đào cũng đau đầu, nhưng hắn có thể làm thế nào? Có người của siêu cấp đại gia tộc biết bọn họ đi mời Truy Hồn tộc nhân. Hết cách, Hoàng Đào đành tự mình đi siêu cấp đại gia tộc một chuyến, xin lỗi ngay mặt. Hoàng Đào mở vực môn đi qua, tìm một trưởng lão của gia tộc kia, tự mình xin lỗi. Nhận lỗi tặng quà, trưởng lão kia biết đạo lý, tỏ vẻ Hoàng Đào tặng ít quà đi Truy Hồn tộc, bên bọn họ sẽ không hỏi tội nữa. Dù sao Truy Ảnh tự mình nhận Hoàng gia thuê, dù chết cũng là do xui xẻo. Hoàng Đào như trút được gánh nặng, rối rít cảm ơn, đang định rời đi, khi hắn chuẩn bị truyền tống thì trưởng lão kia phái người gọi lại. - Sao vậy Đan trưởng lão? Tộc trưởng Hoàng gia nghi hoặc trở về, Đan trưởng lão trong mắt cũng có chút nghi hoặc, hắn nói: - Hoàng Đào, bên trên có người muốn gặp ngươi. - Bên trên? Tộc trưởng Hoàng gia Hoàng Đào nhíu mày hỏi: - Là tộc trưởng của ngươi sao? Đan trưởng lão lắc đầu, giơ tay chỉ lên trên: - Là vị ở cao nhất! - Cái gì? Hoàng Đào rùng mình, hắn biết rõ sau lưng Đan gia đại biểu cho cái gì. Đan gia này vốn không phải đặc biệt mạnh, nhưng xưng vương xưng bá một phương ở đây bởi vì gia tộc bọn họ là chi mạch của một siêu cấp gia tộc khác. Chữ đan ở trong Thần Phong đại lục đại biểu cho một loại sức mạnh cường đại, bởi vì có Đại Đế họ Đan. Đan trưởng lão nói vị ở cao nhất, ngụ ý rõ ràng, là người mạnh nhất của Đan gia, Đại Đế kia muốn gặp Hoàng Đào. Đại Đế muốn gặp hắn! Hoàng Đào căng thẳng đến mức người run rẩy, hắn hít một hơi thật sâu hỏi: - Đan trưởng lão, là chuyện tốt hay xấu? - Không biết! Đan trưởng lão lắc đầu nói: - Đi đi, ta mở ra vực môn mang ngươi qua, chuyện tốt hay chuyện xấu thì ngươi đều tránh không khỏi. - Ừm! Hoàng Đào gật đầu, Đan trưởng lão khiến người mở ra vực môn, hai người đi vào vực môn truyền tống đến một tòa sơn mạch to lớn. Mây mù bao phủ sơn mạch, các tòa cung điện như ẩn như hiện trên ngọn núi, giống như cảnh tiên. Hai người ở chân núi, một trưởng lão Tứ Kiếp đỉnh phong đã chờ sẵn. Trưởng lão này quét mắt Hoàng Đào, hỏi: - Ngươi biết lễ tiết chứ? - Biết biết! Đừng nhìn Hoàng Đào vênh váo trong Vọng Nguyệt Lĩnh, đến đây thì rụt vòi, hắn cúi đầu khom lưng, vẻ mặt nô tài. Trưởng lão Tứ Kiếp đỉnh phong dẫn Hoàng Đào vào núi, đi bộ trong núi chứ không dám bay. Lòng vòng trong núi, khắp nơi đều bố trí thần văn, Hoàng Đào cẩn thận từng bước không dám nhìn ngó lung tung, hắn không biết đã đi bao lâu, cuối cùng vào một cung điện cực kỳ xa hoa. Chờ trong cung điện cả buổi, Hoàng Đào căng thẳng lưng ướt mồ hôi lạnh, không gian trong đại điện khuếch tán sóng gợn, tiếp đó ngưng tụ ra hư ảnh của một người, đó là một nữ nhân tuyệt đẹp, cao quý mà lại diễm lệ, nhưng khiến người không dám có chút ý khinh nhờn. Hoàng Đào nhìn thấy người này thì run bắn, lập tức nặng nề quỳ xuống, dán sát mặt đất nói: - Hoàng Đào bái kiến Phượng Hậu, Phượng Hậu sánh ngang với trời, phúc thọ vô cương! Không sai! Người sau lưng Đan gia là Phượng Hậu, nàng vốn họ Đan, vì nàng mà họ Đan trở nên cao quý trong toàn bộ Thần Phong đại lục. Phượng Hậu không cho Hoàng Đào đứng lên, cũng không có lập tức đáp lời, trầm mặc giây lát rồi lạnh lùng hỏi: - Nghe nói các ngươi gần đây đang truy sát một người? Hoàng Đào rối rít gật đầu, nói: - Bẩm Phượng Hậu, đúng là chúng ta đang truy sát một người, người kia đột nhiên xuất hiện ở Thần Phong đại lục, đánh chết mấy trưởng lão của gia tộc ta. - Bộ dạng của người kia có phải như vậy không? Phượng Hậu tạm dừng một lúc, giữa không trung dao động nhẹ rồi ngưng tụ hình dạng một thanh niên, đó là một thanh niên tóc trắng, mặt mày giống hệt Lục Ly. Hoàng Đào ngước đầu nhìn, ánh mắt tràn ngập chấn kinh ngạc nhiên, bọn họ có hình vẽ Lục Ly lúc đầu xuất hiện, Hoàng Đào từng xem qua, hắn không thể ngờ Phượng Hậu cũng biết Lục Ly. Hắn phản ứng ngược lại rất nhanh, vội vàng gật đầu nói: - Không sai, là hắn! - Ha ha, xem ra bổn hậu cảm giác không sai, nhãi ranh này quả nhiên đến Tam Trọng Thiên, còn dám tới Thần Phong đại lục? Phượng Hậu cười cười, phất tay nói: - Đan Hổ, việc này giao cho ngươi, bắt lấy hắn, mang hắn đến gặp ta, ta muốn sống! Trưởng lão của Đan gia vội vàng khom người nói: - Thỉnh tộc vương yên tâm, chỉ cần người này còn ở Thần Phong đại lục thì chúng ta nhất định sẽ tìm được hắn cho người, mang đến gặp người! Phượng Hậu phất tay, Đan Hổ mang theo Hoàng Đào đi xuống. Hoàng Đào tràn đầy hoang mang nhưng không dám hỏi nhiều, ngoan ngoãn lui xuống. - Ha ha, nhãi ranh, ngươi ở trong giới diện của các ngươi thì bổn hậu không làm gì được ngươi. Dám đến Tam Trọng Thiên, chờ xem bổn hậu có lột da của ngươi ra không! Phượng Hậu cười cười, hư ảnh dần dần tiêu tan, trong đại điện khôi phục bình tĩnh. Bên kia, Đan Hổ mang theo Hoàng Đào đi ra ngoài, trực tiếp vào một đại điện, theo sau vô số cường giả nhanh chóng tập hợp trong đại điện, không cao tầng Đan gia nào vắng mặt. Rất nhiều cường giả hơi thở đều mạnh đến mức khiến tim Hoàng Đào đập nhanh, cường giả như vậy mà có đến mấy chục người tụ tập trong đại điện, mới chỉ là một số cường giả của Đan gia, Hoàng Đào xem như được kiến thức nội tình của gia tộc Đại Đế. - Hoàng Đào! Đan Hổ chờ người đến gần đông đủ thì nhìn Hoàng Đào, nói: - Kể lại tất cả về người kia, không được bỏ sót chút gì. Mấy năm gần đây Phượng Hậu hầu như mặc kệ việc trong gia tộc, ít khi hạ lệnh. Đối với Đan gia thì mệnh lệnh của Phượng Hậu là tiên chỉ, đừng nói bắt một người, dù khiến bọn họ đi tiến công Đại Đế gia tộc khác thì bọn họ đều sẽ không có bất cứ chần chừ.
Chương 3257 Truyền nhân của Thiên Biến Chi Vương
Hoàng Đào vội thuật lại tình huống, bao gồm Lục Ly xuất hiện từ chỗ nào, xung đột với Hoàng Phong, mời người Truy Hồn tộc, sau đó Truy Hồn tộc nhân bị giết. Chờ Hoàng Đào nói xong, tộc trưởng Đan gia ngồi trên vị trí chủ gật đầu, nói: - Đan Hổ, việc này ngươi toàn quyền phụ trách, tùy ngươi điều động tài nguyên gia tộc và cường giả, nhất định phải trong vòng một tháng tìm được người này. Ghi nhớ tộc vương nói muốn người sống, đừng giết chết. Đan Hổ gật đầu, mang theo Hoàng Đào đi xuống. Giây lát sau từng mệnh lệnh ban ra, một đám cường giả, thám báo nhiều vô số kể hành động. Trong nửa ngày, một tin tức truyền khắp trung bộ Thần Phong đại lục, Phượng Hậu tự mình hạ lệnh muốn bắt một người, người kia trước đó bị Hoàng gia truy nã, Đan gia tuyên bố, ai bắt được người này thì Đan gia sẽ thưởng hậu hĩnh. Nguyên trung bộ Thần Phong đại lục náo động, vô số gia tộc thi nhau hành động, không vì phần thưởng của Đan gia, chỉ vì Phượng Hậu điểm danh muốn người này. Chỉ cần bắt được người này thì có thể dính dáng chút ít với Phượng Hậu, đối với gia tộc bọn họ thì đó là tấm bùa hộ mệnh siêu cấp. - Phượng Hậu? Trong một tiểu thành, Lục Ly nghe lời bàn tán, thay đổi sắc mặt. Đắc tội một Hoàng gia thôi mà, tại sao đột nhiên kéo Phượng Hậu vào? Lục Ly tĩnh tâm nghe, thần niệm tra xét khắp nơi, nhiều chỗ trong thành đều thảo luận việc này. Khu vực trung bộ có hai Đại Đế, Phượng Hậu là một trong số đó, Phượng Hậu tự mình hạ lệnh, việc này muốn không gây chú ý cũng khó. Lục Ly tra xét giây lát, trong lòng càng thêm nghi hoặc. Phượng Hậu ra lệnh rất khó hiểu, đột nhiên hạ lệnh. Nghe người trong thành đàm luận, rất nhiều người thắc mắc tại sao Phượng Hậu hạ lệnh muốn bắt Lục Ly, bởi vì cảm giác cả hai hoàn toàn không dính líu gì với nhau, một võ giả nhỏ sao có quan hệ gì với Phượng Hậu được. “Không lẽ Phượng Hậu cảm giác được ta đến Thần Phong đại lục?” Trong đầu Lục Ly nảy ra một ý nghĩ, trong lòng hắn trở nên trầm trọng vô cùng. Hiện giờ nguyên trung bộ Thần Phong đại lục truy tung hắn, hắn tùy thời có lẽ sẽ bị phát hiện, tiếp đó có cường giả nhiều vô số kể liên tục không ngừng truy sát hắn. Thánh Hoàng Chi Nữ phỏng chừng có thể miễn cưỡng chống cự Tứ Kiếp đỉnh phong, nhưng không đánh lại cường giả Ngũ Kiếp, càng miễn bàn Lục Kiếp. Gia tộc Phượng Hậu phỏng chừng không chỉ có một, hai cường giả Lục Kiếp Lĩnh Chủ, đây là Đại Đế gia tộc. Đối kháng với một Đại Đế gia tộc? Lục Ly cảm giác bị áp lực vô hình đè xuống, khiến hắn cảm thấy nghẹt thở. Trước khi từ Lẫm Đông đại lục đến thì hắn đã chuẩn bị tâm lý, Phượng Hậu rất có thể sẽ truy sát. Nhưng không ngờ Lục Ly mới đến bên này đã bị Phượng Hậu biết, lập tức sắp xếp người truy sát hắn. Lục Ly vốn cho rằng Thiên Biến Diện Cụ là vô địch, không ngờ bên này có chủng tộc đặc biệt có thể truy tung hơi thở của hắn. Đầu óc Lục Ly xoay nhanh, tìm cách chạy trốn. Còn về đối kháng với gia tộc của Phượng Hậu, hắn còn chưa cuồng đến mức đó, hoặc nên nói là không ngốc như vậy. Nếu có một Truy Hồn tộc thì chắc chắn có tộc thứ hai tương tự. Cho nên dựa vào Thiên Biến Diện Cụ cưỡi truyền tống trận thì cơ hồ là một con đường chết, đi dã ngoại xác suất sinh tồn lớn hơn một chút. Còn một cách là phi độ hư không đi, liên tục không ngừng phi độ hư không, như vậy kẻ địch khó truy tung hơn. Trước đó Lục Ly đã phi độ hư không một lần, chứng minh một điều, phi độ hư không có thể lướt qua hơn một lĩnh, hiện giờ hắn đã rời khỏi Vọng Nguyệt Lĩnh, đang ở gần Long Hồi Lĩnh. Phi độ hư không nhanh hơn truyền tống nhiều, nhanh bằng cưỡi thuyền Thần Hành. Nhưng phi độ hư không có một nhược điểm, mỗi lần đều sẽ có cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, nếu gần đó có người thì bị lộ hành tung ngay. “Đi dã ngoại âm thầm lẻn đi.” Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đi trước tiên dã ngoại, chủ yếu là hắn muốn thử nghiệm người của Truy Hồn tộc kỳ dị kia có thật sự truy tung được, nếu đúng vậy thì Lục Ly buộc phải liên tục không ngừng phi độ hư không trốn chạy. Lục Ly về phòng, thay đổi vẻ ngoài rồi nhanh chóng ra khỏi thành. Hắn đi vào một ngọn núi lớn, bố trí một truyền tống trận đơn hướng trong núi lớn. Lục Ly còn bố trí mấy cấm chế đơn giản ở bốn phía, những cấm chế này không có bất cứ sức sát thương, nhưng một khi bị đụng chạm thì hắn sẽ cảm giác được ngay. Lục Ly bố trí nhiều cấm chế nhỏ loại này, cơ hồ tất cả cấm chế đều không có thần văn dao động, chẳng chút bắt mắt. Theo sau Lục Ly cưỡi truyền tống trận rời khỏi, hắn truyền tống đi không xa, chỉ có mấy vạn dặm, bên này vẫn là sơn mạch. Lục Ly lại bố trí bên này, cũng bày nhiều cấm chế nhỏ, lại bày một truyền tống trận đơn hướng, xong rồi thì truyền tống rời khỏi. Vòng đi vòng lại, Lục Ly một đường bố trí, một đường truyền tống rời đi, cứ thế bố trí năm chỗ, hắn mới ngừng lại ở sâu trong một sơn mạch. Lục Ly không đi nữa, cũng không tự mình bố trí cấm chế, mà là khiến Huyết Linh Nhi đi bố trí. Huyết Linh Nhi tiêu phí một ngày bố trí mấy thần văn cường đại, một sát trận, một huyễn trận, một mê trận. Lục Ly không trông chờ vào những thần văn này giết địch, chỉ muốn cho hắn có thời gian mở ra thần kỹ phi độ hư không. Dù kẻ địch đến gần, muốn phá trận cũng cần thời gian, chỉ cần cho hắn một giây là hắn có thể phi độ hư không rời đi. “Tu luyện!” Hắn ở đây bế quan tu luyện, lấy ra thần dược luyện thể cấp tốc luyện hóa, hắn sẽ không lãng phí một giây một phút nào, thực lực nâng cao từng chút một, cơ hội sống sót sẽ càng lớn hơn. Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, bởi vì cấm chế chỗ thứ nhất bị người xúc động, còn bị xúc động mấy lần. Việc này chứng minh bên kia có nhiều người, bọn họ không để ý những cấm chế này, tùy ý xúc động. Lục Ly tiếp tục tu luyện, một nén hương sau hắn lại mở mắt ra. Cấm chế chỗ thứ hai bị người đụng chạm, rất rõ ràng kẻ địch một hơi truy tung đến chỗ thứ hai mà hắn bài bố. Lại qua một nén hương, chỗ bày cấm chế thứ ba bị đụng chạm, sắc mặt Lục Ly trở nên cay
Chương 3258 Chiều ý các ngươi
Không cần nghiệm chứng thêm mấy chỗ nữa, kẻ địch có cao thủ truy tung, có thể dễ dàng theo dấu hành tung của Lục Ly. Nếu có thể truy tung đến nơi thì Lục Ly không còn đường khác, chỉ có một con đường là phi độ hư không trốn chạy, sẽ là tăng mức độ khó cho kẻ địch theo dấu. Bùm! Lại một chỗ cấm chế bị đụng chạm, thời gian đụng chạm rút ngắn dần, mới qua nửa nén hương. Lục Ly không có chần chừ, trực tiếp hư không vẽ trận, một cửa nhỏ màu vàng xuất hiện, hắn chui vào biến mất tại chỗ. Cách chỗ của Lục Ly mấy chục vạn dặm, một đội cường giả đang chạy nhanh, phía trước bọn họ có hai nam nhân thấp lùn, là Truy Hồn tộc nhân. Sau khi Lục Ly phi độ hư không, hai Truy Hồn tộc nhân cùng ngừng lại, cánh mũi run run, nhìn nhau một cái, một người báo cho cường giả ở phía sau: - Bẩm chư vị đại nhân, người kia vừa rời khỏi, hẳn là thả ra một loại thần thuật siêu mạnh, phạm vi ức vạn dặm đã không có hơi thở của hắn. - Thần thuật siêu mạnh? Đan Hổ nhướng mày, phất tay nói: - Đi nhìn xem! Một đám người chạy lao nhanh đi, tới chỗ Lục Ly vừa rời khỏi, Đan Hổ tùy ý ra tay phá vỡ đống huyễn trận, mê trận. - Không sai được! Một Truy Hồn tộc nhân gật đầu, nói: - Vừa rồi người này còn ở đây, hơn nữa ở chỗ này một, hai ngày. Nơi lúc trước tra xét phỏng chừng đều là hắn bố trí, chúng ta đụng chạm những thần văn cấp thấp làm hắn cảm ứng được, cho nên trước tiên chạy trốn. Đan Hổ nghi ngờ hỏi một tiếng: - Phạm vi ức vạn dặm đều không cảm ứng được? Hai Truy Hồn tộc nhân gật đầu. Khuôn mặt già nua của Đan Hổ giật nhẹ, nhìn sang một trưởng lão Đan gia, nói: - Tam ca, nhãi ranh kia lúc trước ở Vọng Nguyệt Lĩnh, thoáng chốc đã đến bên này? Giờ bỗng nhiên biến mất cách ức vạn dặm, vừa rồi còn có dao động không gian, ngươi có cảm thấy loại thần thuật này quen mắt không? - Ừm, rất giống tuyệt kỹ thành danh của Thiên Biến Chi Vương, phi độ hư không! Một trưởng lão khác gật đầu, suy nghĩ một hồi bổ sung thêm: - Người này có thể tùy ý thay đổi bề ngoài, chẳng lẽ được chân truyền của Thiên Biến Chi Vương? Nếu đúng là phi độ hư không thì rắc rối to. - Trở về đi, sắp xếp tản ra tìm! Đan Hổ phất tay nói: - Ít nhất hắn còn chưa hiểu cách thay đổi hơi thở sinh mệnh, Truy Hồn tộc nhân vẫn có thể khóa chặt hắn. Cho nên chúng ta vẫn có cơ hội rất lớn tìm được hắn, chỉ cần cho chúng ta một cơ hội thì hắn tuyệt đối chạy không được. Đan Hổ bắt đầu điều người đi, ra lệnh một tiếng ít nhất điều động mấy nghìn vạn người, nguyên trung bộ Thần Phong đại lục đều tìm Lục Ly. Đan Hổ khiến người chú ý đặc biệt có ai ra từ cửa nhỏ màu vàng xuất hiện trong không trung hay không. Các mệnh lệnh truyền xuống, thật sự có người xuất hiện một cửa nhỏ màu vàng trong lĩnh ở gần đó, còn trông thấy một người đi ra cánh cửa nhỏ rồi mở một cửa màu vàng khác, chui vào trong biến mất. - Quả nhiên là phi độ hư không! Đan Hổ nhận được tin tức, xác định là phi độ hư không, loại thần kỹ này năm xưa rất nổi tiếng, là một loại thần kỹ thượng cổ, lúc trước chỉ có một người từng dùng, đó là Thiên Tàn Lão Nhân, nhưng sống dưới biệt danh Thiên Biến Chi Vương. Thiên Biến Chi Vương từng nổi tiếng vang dội, trong Ngân Viêm Hải Vực, một mình săn giết hơn một nửa tộc nhân của một siêu cấp gia tộc, danh chấn Tam Trọng Thiên. Đã từng có một Đại Đế còn tự mình truy sát hắn, cuối cùng lại bị hắn chạy trốn, có thể thấy thần kỹ này mạnh cỡ nào. Xác định là phi độ hư không thì Đan Hổ ngược lại không sốt ruột, vì có nóng nảy cũng vô ích. Mù quáng đuổi theo giết Lục Ly, khả năng bắt kịp là rất nhỏ. So với dẫn người đuổi theo sau đít Lục Ly, không bằng ôm cây đợi thỏ. Đan Hổ triệu tập trên trăm võ giả Tứ Kiếp chia ra năm tổ đi gần lĩnh mà Lục Ly xuất hiện, ôm cây đợi thỏ. Sức chiến đấu của Lục Ly không mạnh, đám người Đan Hổ cảm thấy chỉ cần có một cơ hội là có thể bắt lấy hắn. Năm đội người tản ra, nhiều thám báo đi lĩnh gần đó thả ra từng tấm lưới lớn. Năng lực của Đại Đế gia tộc rất lớn, có thể điều động nhiều võ giả, tài nguyên. Rất nhanh, Lục Ly lại bị phát hiện, hắn quả nhiên liên tục phi độ hư không, một đường bay hướng mạn bắc. Mỗi lần Lục Ly phi độ hư không có thể vượt qua hơn một lĩnh, mất khoảng hai canh giờ, có thể nói tốc độ siêu biến thái. Đan Hổ vừa bố trí xong, chợt phát hiện Lục Ly đã trốn khỏi mấy lĩnh gần đó, đành nhanh chóng triệu tập người đi đến vô số lĩnh ở mạn bắc, đi đằng trước chặn đường. Nếu cưỡi truyền tống trận thì chắc chắn không kịp vòng ra phía trước chặn đường Lục Ly. Đại Đế gia tộc giàu có, trực tiếp mở ra vực môn. Không phải chỉ mở một cái mà là mở ra mấy trăm cái, truyền tống mấy vạn người đi qua, mỗi lần mở ra vực môn đều phải hao phí rất nhiều Tinh Thạch quý giá, mấy vạn người mở ra vực môn truyền tống tiêu hao Thần Thạch ít nhất từ mấy trăm ức trở lên. Bởi vì thám báo trải khắp nơi, mỗi lần Lục Ly mở ra vực môn đều sẽ bị người phát hiện, hành tung dọc đường đi đều bị Đan gia kiểm soát. Nhưng phi độ hư không sáu, bảy lần thì Lục Ly đột nhiên chuyển hướng, khiến Đan Hổ buồn bực đến hộc máu, Lục Ly phi độ hư không về phía tây. Đan gia giàu có nhưng không chịu nổi liên tục triệu tập nhiều người như vậy mở ra vực môn truyền tống. Lục Ly liên tục phi độ hư không sáu, bảy lần thì ngừng lại, đeo Thiên Biến Diện Cụ cưỡi thuyền Thần Hành bay đi. Lục Ly đoán Truy Hồn tộc nhân không thể nào cách siêu cự ly xa có thể dễ dàng khóa chặt phương hướng của hắn, Truy Hồn tộc nhân chỉ có thể theo hơi thở của hắn một đường đuổi theo. Tốc độ của thuyền Thần Hành mau như vậy, sao Truy Hồn tộc nhân đuổi theo kịp được? Lục Ly nghênh ngang cưỡi thuyền Thần Hành bay đi, dọc đường đi tuy rằng đều là thám báo, đầy rẫy người tìm hắn, nhưng tốc độ của thuyền Thần Hành quá nhanh. Hơn nữa người bình thường không có tư cách sở hữu báu vật cấp cao như vậy, đám thám báo đều cho rằng là người của siêu cấp gia tộc, cho nên không dám tra xét và theo dấu.
Chương 3259 Chiều ý các ngươi
Lục Ly nghênh ngang bay hơn mười ngày, đầy biến cố nhưng không hiểm nguy vượt hai vực. Đan Hổ mười mấy ngày này không có bất cứ phát hiện, cho rằng Lục Ly đã núp vào, triệu tập đại quân tìm kiếm trong hai lĩnh vực. Lục Ly tiếp tục nghênh ngang cưỡi thuyền Thần Hành bay đi, lại bay năm ngày sau, bên Đan Hổ phái mấy Truy Hồn tộc nhân, phát hiện hơi thở của Lục Ly sớm biến mất trong hai lĩnh vực này, thế này mới vội vàng lại điều người theo dấu hướng tây. Tập hợp các loại tin tức lại, Đan Hổ hoài nghi thuyền Thần Hành, đưa tin cho thám báo ở phía trước theo dấu thuyền Thần Hành. Mệnh lệnh truyền ra, Lục Ly cảm thấy không ổn. Phía trước có thám báo tra xét nhưng mang theo sự kính sợ, trong khoảng thời gian này, thám báo tra xét với ánh mắt hoài nghi, hơn nữa có thám báo còn thử truy tung một khoảng cách. “Không thể bay tiếp!” Lục Ly dứt khoát cất thuyền Thần Hành vào, theo sau mở ra vực môn phi độ hư không hướng mạn bắc, liên tục phi độ hư không bảy, tám lần. Lần này hành tung bị phát hiện, Đan Hổ tức tối giậm chân, trong khoảng thời gian này tiêu phí rất nhiều, cường giả của bọn họ không một lần nào gặp phải Lục Ly, thậm chí không có hy vọng bắt lấy. Đan Hổ ra lệnh: - Truyền lệnh xuống, khiến thám báo và các đại gia tộc mạn bắc hễ phát hiện người kia phi độ hư không xuất hiện, không tiếc hết thảy giá đắt bám giữ hắn! Quân sĩ thám báo và người của các đại gia tộc ở mạn bắc nghiêm khắc tuân thủ mệnh lệnh của Đan Hổ. Khi Lục Ly phi độ hư không xuất hiện, đúng dịp ở gần thành trì trung đẳng. - Giết! Võ giả trong thành tra xét được, lập tức có mấy nghìn người bay vọt lên, điên cuồng lao về phía Lục Ly. Trong thành trì trung đẳng này có mấy võ giả Tứ Kiếp, nhưng mạnh nhất chỉ có Tứ Kiếp trung kỳ. Gia tộc kiểm soát thành trì này đúng dịp là gia tộc phụ thuộc của Đan gia, bọn họ tự nhiên muốn liều mạng giữ lại Lục Ly, đây là công lớn. - Hừ! Mấy võ giả Tứ Kiếp bình thường và mấy nghìn quân sĩ, Lục Ly không thả ra Thánh Hoàng Chi Nữ, hắn chỉ vận dụng Bác Long thuật, thả ra U Linh Vương, một người một thú như mãnh hổ lao đi. Bùm! Lục Ly một đấm đánh vào người một Tứ Kiếp tiền kỳ, người kia bị một đấm đánh bay, rớt xuống thành trì, đụng thủng một hố to trên tường thành. - Hú hú! U Linh Vương xông vào đoàn người, trực tiếp lựa chọn công kích Tứ Kiếp trung kỳ mạnh nhất, nó căn bản không sợ chính mình bị thương, cứng rắn hứng lấy công kích của Tứ Kiếp trung kỳ, liều mạng tấn công. Ầm ầm ầm! Vang một chuỗi tiếng nổ trầm đục, chỉ mười mấy giấy, vài võ giả Tứ Kiếp hoặc bị thương hoặc chết, đám quân sĩ bình thường càng thương vong thảm trọng. U Linh Vương bị thương, nhưng đối phó quân sĩ bình thường vẫn không có bất cứ áp lực, một trảo chết một tên, nó xông vào đoàn người, một đám võ giả dễ dàng bị xé rách. Đầy trời huyết vụ, thịt nát tay chân cụt bay ra, dưới đất rất nhanh bị máu tươi nhuộm đỏ. Vù vù vù! Từng đội quân sĩ cùng võ giả bay ra, tuy rằng ngoài thành đều bị máu tươi nhuộm đỏ, nhưng người trong thành dường như không sợ chết, tre già măng mọc, cuồn cuộn không ngừng, lại lần nữa bay ra mấy vạn người. - Nếu các ngươi không sợ chết thì ta chiều ý các ngươi! Lục Ly nóng máu, mặc kệ gia tộc này có quan hệ với Đan gia hay không, ít nhất bọn họ đang tấn công hắn, nếu vậy thì hắn chẳng cần khách khí. Oong! Lục Ly thả ra Hư Không Trùng, đối phó quân đội quy mô lớn thì Hư Không Trùng có hiệu quả nhất. Tùy tiện thả ra Hư Không Trùng nhiều cỡ mấy trăm ức, che trời lấp đất, nhanh chóng dọn sạch quân sĩ bình thường. Bùm bùm bùm! Rất nhanh một đám quân sĩ rớt xuống, đều bị cắn đầu, bộ dạng chết cực kỳ thê thảm. Sau thời gian nửa nén hương, ngoài thành đã không có một người sống, Lục Ly lấy ra một thanh trường kiếm bắn ra một luồng kiếm khí, để lại mấy chữ to bên ngoài thành trì, sau đó phi độ hư không rời khỏi. Kẻ nào dám can đảm giúp Phượng Hậu truy sát, giết không tha – Lục Ly! Lục Ly để lại mấy chữ lớn, vì chữ khắc rất sâu nên máu từ bốn phía chảy vào, nhìn từ trên cao sẽ thấy là mấy chữ lớn đẫm máu. Những chữ lớn này truyền ra, trung bộ Thần Phong đại lục thoáng chốc một mảnh xáo động. Hai chữ Phượng Hậu, người bình thường không dám nhắc đến trong trường hợp công khai, dù sao là Đại Đế, lỡ bị người nghe thấy, cho rằng nói xấu Phượng Hậu thì chắc chắn sẽ bị Đan gia làm chết. Lục Ly dám giết người, còn viết ra những chữ lớn đẫm máu này, chẳng khác nào tuyên chiến với Phượng Hậu. Còn dám để lại tên của chính mình? Người này quả thực cuồng đến mức không ai bì nổi. Đan Hổ giận điên lên, tộc trưởng Đan gia cố ý đưa tin đến, biểu thi sự bất mãn. Lỡ bị Phượng Hậu biết chuyện này e rằng sẽ nổi giận lôi đình. Đan Hổ đang định triệu tập thêm cường giả đuổi theo thì lại có một tin tức truyền ra. Lục Ly phi độ hư không hai lần thì xuất hiện bên cạnh một đại thành. Đại thành này có một Tứ Kiếp hậu kỳ, mười mấy võ giả Tứ Kiếp, hơn mười vạn quân sĩ, mấy chục vạn võ giả. Hiện tại mấy người này biến thành xác chết, trong sơn mạch phía bắc đại thành toàn là xác chết, dưới sơn mạch để lại mười mấy chữ lớn: Kẻ nào dám can đảm giúp Phượng Hậu truy sát, giết không tha – Lục Ly! Việc này dẫn phát náo động càng lớn, bởi vì có võ giả Tứ Kiếp hậu kỳ chết, hơn năm mươi vạn quân sĩ và võ giả chết đi, hơn nữa bị giết trong thời gian mấy nén nhang. Lục Ly đại khai sát giới, tuyên bố cho toàn bộ Thần Phong đại lục biết rằng hắn tuyên chiến với Phượng Hậu, nếu Phượng Hậu và Đan gia không thể đánh chết Lục Ly thì chẳng còn mặt mũi nào. Sự tình sắp qua một tháng, sự thực là Đan gia mất hết mặt mũi. Không còn cách nào, Lục Ly có thể liên tục phi độ hư không, mỗi lần phi độ hư không đều có thể vượt qua hơn một lĩnh vực. Đan gia có nhiều cường giả, muốn truy sát cần mở ra vực môn, vị trí của Lục Ly tùy thời thay đổi. Trừ phi cường giả của Đan gia đặc biệt may mắn, mèo mù gặp phải chuột chết, nếu không thì không thể bắt gặp Lục Ly.
Chương 3260 Đan Cửu Đăng
Truy Hồn tộc nhân rất mạnh, có thể dễ dàng truy tung Lục Ly, vấn đề là bọn họ đuổi theo không kịp tốc độ của Lục Ly. Đây là nguyên nhân năm xưa Thiên Tàn Lão Nhân tung hoành Ngân Viêm Hải Vực, môn thần kỹ này quá biến thái, nếu chỉ vận dụng một, hai lần thì không có gì, nhưng miễn là linh hồn đủ mạnh thì có thể liên tục thả ra thần kỹ này. Lục Ly đã phi độ hư không rất nhiều lần, hiện tại đến trung bắc bộ. Đi thêm về phía bắc sẽ vào bắc bộ Thần Phong đại lục, bên kia không còn là địa bàn của Đan gia mà là địa bàn của vị Đại Đế khác. Đương nhiên, cường giả của Đan gia vẫn có thể truy sát, nhưng gia tộc bên kia sẽ không nể tình, không giống như bên này, cơ hồ tất cả gia tộc đều xuất động hỗ trợ. Đan Hổ hết cách, đành mở ra vực môn trở về Phượng Hậu Sơn, vào Phượng Cung, nặng nề quỳ xuống, trầm giọng quát: - Tộc vương, thuộc hạ vô năng! Oong! Giây lát sau một bóng người ngưng tụ hiện ra, Phượng Hậu hờ hững liếc qua Đan Hổ: - Bắt không được? - Đúng vậy! Đan Hổ cười cay đắng, lại cúi người vái: - Tiểu tặc tên Lục Ly kia được chân truyền của Thiên Biến Chi Vương, biết thần kỹ phi độ hư không. Hắn có thể liên tục vượt qua hư không, người của chúng ta đuổi theo không kịp. - Phi độ hư không sao? Phượng Hậu lộ vẻ lạnh lùng, phất tay nói: - Được rồi, việc này ta biết, ngươi kêu mọi người rút về hết, ta sẽ phái người xử lý. - Rõ! Đan Hổ lĩnh mệnh, thầm thắc mắc. Phượng Hậu muốn phái người xử lý? Phái ai xử lý? Đan Hổ vừa đi vừa suy nghĩ, giây lát sau động ý niệm, nghĩ đến một người. Đan gia có một lão tổ, thuật truy tung phi thường biến thái, hơn nữa tốc độ rất nổi tiếng trong Thần Phong đại lục. Lão tổ này còn là cường giả Ngũ Kiếp, nếu lão tổ xuất động thì không khó truy sát Lục Ly. Tốc độ của lão tổ nhanh hơn truyền tống nhiều, ước chừng xấp xỉ phi độ hư không của Lục Ly. Lão tổ tham ngộ một chân ý phong hệ siêu mạnh, phỏng chừng võ giả Lục Kiếp cũng không sánh bằng, chỉ có Đại Đế cùng cấp Chuẩn Đế mới có thể áp chế. Phượng Hậu tự mình truy sát? Việc này không thể nào, Phượng Hậu không hạ giá đến mức đó, cấp bậc Đại Đế có tôn nghiêm, không đến mức vì một võ giả nho nhỏ mà tự mình xuất động, sẽ bị Đại Đế khác cười nhạo. Tộc trưởng của Đan gia cũng không hành động, cường giả cấp bậc Lĩnh Chủ đuổi theo giết Lục Ly? Lục Ly còn chưa xứng. Quả nhiên! Đúng như Đan Hổ dự đoán, hắn rất nhanh nhận được tin tức một lão tổ tông của Đan gia, Đan Cửu Đăng đi ra từ sau núi, vào cung điện của Phượng Hậu. Nói đến thì bối phận của Đan Cửu Đăng cao hơn Phượng Hậu, nhưng nàng đột phá cấp Đế, tự nhiên trở nên chí cao vô thượng trong Đan gia, bất cứ người nào đều phải nghe theo lệnh của nàng. Đan Cửu Đăng ra khỏi Phượng Cung, một người mở ra vực môn rời đi. Đan Hổ yên lòng, đưa tin xuống rút tất cả người Đan gia về. Đương nhiên, Đan Hổ không gửi tin cho những gia tộc ở bên ngoài tự động giúp Đan gia truy tìm Lục Ly, mặc bọn họ tiếp tục truy bắt, như vậy càng có lợi cho Đan Cửu Đăng truy sát. Lục Ly không biết Đan gia phái ra một cường giả, hắn vẫn nhanh chóng phi độ hư không hướng mạn bắc, hắn định phi độ hư không liên tục cho đến khi rời khỏi Thần Phong đại lục, đi vào Ngân Viêm Hải Vực. Lục Ly tin tưởng chỉ cần đi vào Ngân Viêm Hải Vực thì dù là Phượng Hậu cũng không thể truy sát. Nhưng Thần Phong đại lục quá lớn, cho dù hắn liên tục phi độ hư không mà đi, ít nhất cần hai, ba tháng. Dọc đường đi có xảy ra chuyện gì hay không thì chỉ có ông trời biết. Liên tục phi độ hư không hơn mười ngày, tinh thần Lục Ly có chút không chịu nổi, linh hồn của hắn tuy rằng cường đại rất nhiều, giờ phút này cũng sắp vượt sức chịu đựng. Lục Ly đi vào một ngọn núi lớn, giống như ban đầu, bày mấy truyền tống trận đơn hướng, còn bố trí rất nhiều cấm chế nhỏ, liên tục bố trí bảy, tám chỗ, hắn lại khiến Huyết Linh Nhi bố trí thần văn, cũng giúp chính mình canh chừng. Chờ bố trí thần văn xong xuôi, Lục Ly luyện hóa mấy gốc thần dược, vào trong Thiên Ly Châu ngủ say. Tinh thần mệt mỏi thì cách khôi phục tốt nhất là ngủ say, luyện hóa nhiều thần dược cỡ nào cũng không bằng giấc ngủ. Ngủ suốt hai ngày, Lục Ly tỉnh lại thì tinh thần phơi phới, hắn không vội vàng phi độ hư không rời đi, mà là dùng Thiên Biến Diện Cụ thay đổi bên ngoài, đi vào thành trì lân cận. Lục Ly ở trong thành trì tìm hiểu một ít tin tức, phát hiện Đan gia gần đây giảm bớt lùng bắt, không thấy có cường giả của Đan gia truyền tống đến bên này. Lục Ly ăn một bữa no nê, mua một tấm bản đồ tỉ mỉ về Thần Phong đại lục, còn tìm hiểu tình huống trên đại lục. “Đi!” Vào thành cả buổi, Lục Ly ra khỏi thành, hắn quan sát bản đồ, quyết đoán phi độ hư không mà đi. Tuy cường giả của Đan gia không truy sát, nhưng Lục Ly tin tưởng Đan gia tuyệt đối sẽ không chịu để yên. Đại gia tộc để ý nhất là thể diện, đâu dễ bỏ qua? Nếu mặt ngoài không có người truy sát, vậy chắc chắn âm thầm phái người truy sát, rất có thể điều động cường giả siêu cấp ra tay. Đan gia không chỉ có một cường giả cấp Lĩnh Chủ. “Liên tục chạy đi, tranh thủ trong vòng năm ngày đến mạn bắc Thần Phong đại lục.” Lục Ly nhìn lướt qua bản đồ nhẹ gật đầu, chỉ cần đi vào khu vực mạn bắc Thần Phong đại lục thì người của Đan gia sẽ khó truy sát hơn. Một đường phi độ hư không, năm ngày sau, Lục Ly đi vào khu vực mạn bắc Thần Phong đại lục, trong lòng hắn xem như thở phào một hơi, ít nhất bên này đa số gia tộc sẽ không chủ động giúp đỡ Phượng Hậu bao vây tiễu trừ hắn. Nhưng Lục Ly không dừng lại, hắn biết phía sau chắc chắn có truy binh, còn không phải truy binh bình thường, chắc chắn là chí cường giả của Đan gia, ít nhất cỡ Ngũ Kiếp Thiên Thần, nếu là Lục Kiếp, vừa đến gần sẽ đánh chết hắn ngay. Lục Ly lại lần nữa liên tục phi độ hư không ba ngày, hắn ngừng lại trong một dãy núi lớn. Lục Ly vẫn hết sức thận trọng, bố trí sáu, bảy truyền tống trận đơn hướng, mỗi nơi đều bố trí cấm chế nhỏ, chỗ hắn nghỉ tạm thì khiến Huyết Linh Nhi bố trí mấy cái thần văn, còn để nó hộ pháp cho hắn.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom