• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (7 Viewers)

  • Chương 3246-3250

Chương 3246 Chia chác
Đám người nóng bỏng nhìn, tiến vào vì cái gì? Một là vì vang dội từ xưa đến nay, thứ hai là tranh hùng, thứ ba tự nhiên là vì báu vật. Bọn họ mạo hiểm bị giết, nếu không có bất cứ thu hoạch thì trong lòng ai cũng sẽ thấy khó chịu. - Lục Ly! Doãn Thiên Phạn mở miệng, ra quyết định: - Lần này ngươi ra sức lớn nhất, nếu không có ngươi thì chúng ta đều chết rồi. Cho nên nhường quyền phân phối báu vật cho ngươi, dù ngươi lấy hết thì chúng ta cũng không có ý kiến. Con người của Doãn Thiên Phạn rất có lòng dạ của kiêu hùng, làm người chú trọng nguyên tắc cùng đạo lý. Doãn Nhược Lan cũng gật đầu nói: - Lục Ly, ngươi lấy hết đi. Những người khác đều không nói chuyện, nhìn Lục Ly, đương nhiên trong mắt có một ít mong đợi, lúc trước Lục Ly rất phóng khoáng. Quan trọng nhất là vừa mới nói phân phối, đây là tỏ rõ muốn nhường lại vài thứ. Tuy trong lòng đám người không ôm quá nhiều hy vọng, nhưng vẫn có chút mong mỏi. Lục Ly nhìn đám người xung quanh, dứt khoát mở miệng nói: - Đưa thần dược luyện thể cho ta, ta cần chúng. Cái này thì không ai có ý kiến, tất cả thần dược đều đưa cho Lục Ly cũng không có vấn đề. Doãn Thiên Phạn phất tay, Doãn Thành Duệ đi tới phân loại thần dược, lấy ra hơn năm trăm gốc thần dược luyện thể ném cho Lục Ly. Lục Ly trên mặt lộ ra nụ cười nhẹ, lần này tiến vào, hái được nhiều thần dược luyện thể, đủ cho hắn tiêu hao vài năm. Chờ luyện hóa hết mớ thần dược này, thân thể của hắn hẳn là còn có thể mạnh thêm một bậc. Sau khi lấy thần dược, Lục Ly quét qua đám báu vật thượng cổ, hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta không lấy hai món mảnh nhỏ thánh binh, ta đã có một cái rồi. Mảnh nhỏ thánh binh chỉ cần một cái đã đủ, có nhiều hơn nữa cũng vô nghĩa, cho thần dược xem như một nhân tình lớn. Đám người Doãn Thiên Phạn tinh thần rung lên, Lục Ly nhường lợi quá nhiều, hai món mảnh nhỏ thánh binh giá trị liên thành, Đặc biệt là Doãn Thành Duệ càng là hưng phấn, lần này mang hai món mảnh nhỏ thánh binh trở về thì rất có thể sẽ được gia tộc ban cho hắn một món. Những người khác trái tim thít chặt, bởi vì Lục Ly không cần mảnh nhỏ thánh binh thì chắc chắn lấy báu vật thượng cổ, không biết hắn muốn bao nhiêu? Có thể chừa chút ít cho mọi người không? Lục Ly nhìn quét mảnh nhỏ thánh binh, chợt đảo tròng mắt liếc qua đống thần tài, mở miệng nói: - Chỗ này cộng lại chắc có hai, ba trăm ức Thần Thạch? Đưa hết cho ta đi. - Thần Thạch? Một đám người ngượng ngùng vuốt sống mũi, Thần Thạch là vô dụng nhất, bọn họ không thèm nhìn. Các gia tộc không thiếu Thần Thạch, rất nhiều báu vật cùng thần dược không thể mua bằng Thần Thạch, muốn Thần Thạch làm cái gì? Người khác không cần Thần Thạch, nhưng Lục Ly thì cần, bởi vì giải quyết xong việc này phỏng chừng hắn sẽ đi Phi Hỏa đại lục, trên đường cần hàng đống Thần Thạch truyền tống, cho nên hắn mới mở miệng xin. Doãn Thành Duệ không đợi Doãn Thiên Phạn mở miệng, trực tiếp lao qua gom hết Thần Thạch đưa cho Lục Ly. Lục Ly nhường hai món mảnh nhỏ thánh binh, rất có thể một món sẽ thuộc về Doãn Thành Duệ, hắn tự nhiên phải biểu hiện khách khí một chút. Nhóm Doãn Thiên Phạn im lặng nhìn Lục Ly. Lục Ly mỉm cười chỉ hướng đống báu vật thượng cổ, nói: - Mấy thứ kia thì ta lấy ba món, cái khác các ngươi tự chia đi! - Ba món? Cả đám người vẻ mặt sửng sốt, như thể nghe lầm. Phía trước chất đống hơn bốn mươi món báu vật thượng cổ, Lục Ly không nói lấy hết mà chỉ lấy một nửa đủ khiến đám người cảm động đến rơi nước mắt. Nào ngờ Lục Ly chỉ cần ba món, dù hắn lấy mười món thì đám người đều đồng ý. Doãn Thiên Phạn sửng sốt, trong lòng xem như hoàn toàn chịu phục Lục Ly, cười gượng nói: - Lục Ly, ngươi làm vậy là không đúng, ngươi lấy ba món thì chúng ta làm sao được? Cho dù chúng ta mặt dày vô sỉ cỡ nào cũng không dám lấy nhiều như vậy. Lục Ly là công thần lớn nhất, còn cứu mạng của mọi người. Lục Ly lấy phần nhỏ, mọi người lấy phần lớn, sao bọn họ sao có thể yên tâm thoải mái? Bọn họ cho dù mặt dày cỡ nào cũng không đến mức làm ra chuyện như vậy. - Ha ha! Lục Ly cười khẽ, khoát tay nói: - Lúc trước ta đã được hai món báu vật thượng cổ, loại báu vật này rất khó luyện hóa, lấy nhiều cũng chỉ trưng chơi. Lần này nhiều huynh đệ tỷ muội đi vào, đã chết nhiều người như vậy, cho bọn họ một ít bồi thường là bình thường. Hơn nữa, ta chọn trước, tự nhiên chọn thứ tốt nhất. Các ngươi cũng đừng khách khí, ta và Doãn gia sâu xa còn sâu hơn trong tưởng tượng của các ngươi. Lục Ly dứt lời, đám người thầm rùng mình, dâng lên kính nể. Lòng dạ của Lục Ly thật rộng lớn, thật sự xem Doãn gia là người mình. - Được rồi, không nói nhiều lời khách khí, ngươi chọn đi! Doãn Thiên Phạn mím môi, không già mồm đùn đẩy nữa. Lục Ly rộng rãi đi qua, không thèm nhìn, chọn đại ba món báu vật trong đống bảo bối. Huyết Linh Nhi đã sớm tra xét rõ ràng, tuy Huyết Linh Nhi chiếm cứ thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ nhưng có thể lặng lẽ vươn ra xúc tu, xúc tu của nó đã âm thầm thò vào trong đống báu vật tra xét rồi. Lục Ly rất phóng khoáng, chỉ cần ba món báu vật, nhưng hắn còn chưa đến mức thật sự rộng rãi nhường tất cả đồ tốt. Luyện hóa báu vật thượng cổ rất khó, cho nên hắn muốn ba món báu vật tốt nhất đã đủ. Hắn lựa chọn ba món báu vật, một cái là chiến đao xinh đẹp, thanh chiến đao này rất có thể là binh khí của Thánh Hoàng Chi Nữ, Huyết Linh Nhi nói chiến đao này cực kỳ mạnh. Cái thứ hai là chiến giáp, chiến giáp này không phải báu vật mạnh nhất, nhưng là chiến giáp cực kỳ mạnh. Phòng ngự của Lục Ly rất mạnh, nhưng vui lòng có thêm một lớp phòng ngự cường đại. Món báu vật thứ ba thì Lục Ly xem không hiểu, là một bức tranh sơn thủy, ý cảnh không tệ, nhưng trừ ý cảnh ra thì không thấy có chỗ nào đặc biệt, không thấy có thần văn huyền diệu phức tạp gì. Nhưng Huyết Linh Nhi nhấn mạnh một điều, nhất định phải lấy bức tranh này vào tay, đây là báu vật mạnh nhất trong đống báu vật. Huyết Linh Nhi đã nhấn mạnh như vậy thì Lục Ly tự nhiên rất xem trọng bức tranh này.
Chương 3247 Thiên Tàn
Lục Ly thu lấy ba món báu vật, quay về phất tay nói: - Thiên Phạn, còn lại ngươi tự chia đi, ta rất thỏa mãn. Thật ra Lục Ly cảm thấy thu hoạch lớn nhất trong này không phải mớ báu vật mà là cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ. Huyết Linh Nhi luôn rất muốn đoạt xá một thân xác, cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ là hoàn mỹ nhất, mạnh vượt qua lẽ thường. Có được bàn tay vàng siêu cấp Thánh Hoàng Chi Nữ, Lục Ly càng tự tin hơn trong chuyến đi Phi Hỏa đại lục, đặc biệt là Ngân Viêm Hải Vực quá khủng bố, có tay đấm siêu cấp này bên cạnh, xác suất Ngân Viêm Hải Vực thành công vượt Ngân Viêm Hải Vực sẽ tăng lên mảng lớn. Phải công nhận Doãn Thiên Phạn là một nhân vật rất có khí phách, hắn lấy hai mảnh nhỏ thánh binh cộng thêm mười lăm món báu vật, còn lại đều cho những người còn sống chia chác. Doãn Thiên Phạn còn hứa hẹn trong mười lăm món báu vật thượng cổ sẽ lấy ra năm món bồi thường gia tộc tổn thất nặng nề. Mọi người vào đây vốn là sống chết có số, ai lấy được báu vật thì là của người đó. Đây là quy tắc sớm được đặt ra, cho nên những người này chết đi, chỉ có thể trách bọn họ thực lực không được, không may mắn. Báu vật là của Lục Ly, hắn nhường cho Doãn Thiên Phạn phân phối, nói cách khác tặng tất cả báu vật cho Doãn gia. Dù sao Lục Ly cùng một ít gia tộc không có quan hệ gì, hắn bán nhân tình cho Doãn gia chứ không phải cho bọn họ. Hiện tại Doãn Thiên Phạn cũng lấy ra phần lớn cho mọi người chia, nhóm người này tự nhiên cảm động đến rơi nước mắt, cũng cực kỳ thừa nhận Doãn Thiên Phạn. Người có thể sống tiếp đều là tinh anh, về sau lớn lên nhất định là người cầm quyền của các gia tộc, bây giờ bọn họ thừa nhận Doãn Thiên Phạn, về sau hắn ngồi lên vị trí sẽ nhận được nhiều người ủng hộ. Lục Ly chờ phân chia xong, nói với Doãn Thiên Phạn một câu: - Ta quay lại một chuyến. Doãn Nhược Lan nhíu mày hỏi: - Ngươi trở về làm gì? Chúng ta đã lục soát những đại điện, thiên điện rồi, không có gì cả. - Ta đưa xác nam này về! Lục Ly suy nghĩ một hồi truyền âm nói: “Thánh Hoàng Chi Nữ để lại một lũ ý niệm, hy vọng ta dàn xếp tốt cho xác nam, ta định đặt hắn về quan tài.” Việc này là Huyết Linh Nhi truyền lại, cho nên Lục Ly không đụng vào mảnh nhỏ thánh binh trong người Cổ Nam Thi. Nếu rút ra mảnh nhỏ thánh binh rất có thể xác chết này sẽ nhanh chóng thối rữa thành bộ xương. Tự nhiên phải mang Thánh Hoàng Chi Nữ đi, về sau sẽ thành chỗ gửi thân của Huyết Linh Nhi. Cổ Nam Thi không quá mạnh, nếu đây là nguyện trọng của Thánh Hoàng Chi Nữ, Lục Ly tự nhiên sẽ giúp nàng hoàn thành. “Ngươi đặt hắn trở lại quan tài? Lỡ như về sau nơi này lại có người tiến vào thì sao?” Doãn Nhược Lan nhíu mày hỏi: “Nếu có người vào thì chắc chắn Cổ Nam Thi sẽ bị người luyện hóa, đến lúc đó vẫn bị quấy nhiễu.” “Không sao.” Lục Ly cười cười truyền âm nói: “Nếu ta không đoán sai, chờ chúng ta ra ngoài, chủ thần văn của Thất Âm Điện sẽ tự khởi động, đến lúc đó Thất Âm Điện sẽ trốn vào trong hư không, không ai tìm được nữa.” Doãn Nhược Lan gật đầu: “Vậy được rồi.” Lục Ly thu về Cổ Nam Thi, mang theo Thánh Hoàng Chi Nữ đi lối vào. Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ nhẹ, phong ấn bị phá mở, Lục Ly trở về đại điện đầu tiên. Đặt Cổ Nam Thi vào quan tài, Lục Ly khiến Huyết Linh Nhi bố trí mấy thần văn rồi quay về bên này. Lục Ly dặn: “Huyết Linh Nhi, phá vỡ thần văn của cửa lớn truyền tống!” Lục Ly nói với mọi người: - Chúng ta chữa thương nghỉ dưỡng, đợi hoàn toàn khỏe rồi hãy ra ngoài, người của Thương gia chắc đã biết nhóm Thương Long chết rồi, chúng ta ra ngoài chắc chắn sẽ có nguy hiểm, nên cẩn thận một chút. - Chỗ này chắc không sao đâu. Doãn Nhược Lan cười khẽ nói: - Lục Tổ cùng tộc trưởng phỏng chừng đều sẽ đến đây đón bên này tiếp ứng chúng ta, người của Thương gia không dám động. Lục Ly nhẹ gật đầu, lại vẫn nhắm mắt ngồi xếp bằng chữa thương, một đám người bắt chước theo. Huyết Linh Nhi nhanh chóng phá trận, qua nửa ngày đã dễ dàng phá tan, chủ yếu là nó luyện hóa ấn ký tinh thần của Thánh Hoàng Chi Nữ, hiểu rõ đôi chút về thần văn ở đây. Năm ngày sau, đa số người đã gần lành vết thương. Lục Ly vung mạnh tay nói: - Đi đi! Một đám người đứng lên, tự lấy ra báu vật. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan dẫn đầu xông vào cửa lớn truyền tống, nhóm Lục Ly theo sát sau đó. Bên ngoài Thất Âm Điện đứng rất nhiều người, Thương gia cùng Doãn gia đều cử nhiều cường giả đến, đương nhiên, Thiên Tàn Lão Nhân, tộc trưởng Doãn gia, tộc trưởng Thương gia không lộ mặt, ngoài mặt đều là một ít trưởng lão. Tất cả mọi người sau khi đi vào đều để lại ngọc phù bản mệnh, ngọc phù bản mệnh vỡ vụn thì người bên ngoài sẽ biết. Mấy ngày trước Thương gia nhận được tin tức, một trăm người Thương gia đi vào lần này toàn quân bị diệt. Người của Thương gia rất bi thống, đặc biệt là Thương Long, Thương Cáp, Thương Viêm là cường giả đứng đầu nhất thế hệ trẻ Thương gia, ba người chết đi khiến Thương gia tổn thất thảm trọng. Thương gia có nhiều con cháu, nhưng muốn bồi dưỡng ra mấy thiên tài tuyệt thế như vậy chẳng những cần nhiều tài nguyên, còn cần vận may. Sau khi tộc trưởng Thương gia nhận được tin tức thì lập tức mang theo cường giả của gia tộc bí mật đến đây, định chờ nhóm Doãn Thiên Phạn đi ra sẽ tập kích xử lý bọn họ. Nếu như có thể giết nhóm Doãn Thiên Phạn thì lần này xem như hòa. Điều mấu chốt nhất là đám người Thương Long đã chết, chắc chắn nhóm Doãn Thiên Phạn lấy được báu vật của Thất Âm Điện, nếu có thể cướp báu vật về thì Thương gia có thể cứu vãn một ít tổn thất. Oong! Ngày hôm nay, Thất Âm Điện phát sáng khiến cường giả của hai nhà trấn thủ gần đó lập tức tinh thần rung lên, vô số thần niệm khóa chặt Thất Âm Điện, chờ người bên trong đí ra. Oong oong! Hai luồng sáng lấp lánh, Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan đi ra, các trưởng lão Doãn gia lập tức lộ ra nét vui mừng, lục tục bay hướng họ. - Giết! Cơ hồ cùng lúc, trưởng lão bên Thương gia hành động, ba mươi mấy cường giả Tứ Kiếp xông về phía Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan.
Chương 3248 Đi Thần Phong đại lục
- Thương Phong, người đã mấy vạn tuổi mà dám xuống tay với bọn nhỏ? Ngươi còn muốn mặt không? Bên Doãn gia, một trưởng lão cường đại nổi giận rống to một tiếng, lập tức xa xa khóa chặt người của Thương gia, bắt đầu công kích. Cường giả Doãn gia khác chia làm hai đội, người một đội đi chặn lại người của Thương gia, mấy người khác đi bảo hộ Doãn Nhược Lan, Doãn Thiên Phạn. Oong oong! Nhóm Lục Ly cũng ra theo, cường giả Thương gia và Doãn gia đã bắt đầu đại chiến. Lục Ly sớm thu về Thánh Hoàng Chi Nữ, hiện tại hắn không dám thả ra, chỉ có thể chú ý chặt chẽ thế cục. Thương gia, Doãn gia cử ra trưởng lão sàn sàn như nhau. Doãn gia có hai trưởng lão tốc độ phi thường nhanh, thoáng chốc đến gần mọi người, chặn tập kích từ trưởng lão bên Thương gia. Oong! Không gian trong không trung đột nhiên xé rách, tiếp đó ba lão nhân mặc áo hoa xuất hiện. Khí thế của ba người đặc biệt khủng bố, kinh khủng hơn Cổ Nam Thi nhiều, khoảnh khắc ba người xuất hiện, cảm giác đóng băng tất cả không gian xung quanh. - Thương Tùy! Trưởng lão bên Doãn gia hoàn toàn thay đổi sắc mặt, không ngờ tộc trưởng Thương gia xuất hiện, vì đánh chết mấy tiểu bối mà Thương Tùy sẵn sàng vứt liêm sỉ, xem ra cái chết của đám người Thương Long khiến Thương Tùy không thể bình tĩnh. Chợt vang tiếng cười to: - Ha ha ha! Thương Tùy, con cháu nhà các ngươi dở quá! Không gian phía sau nhóm Lục Ly khuếch tán sóng gợn, một vực môn mở ra, sau đó ba người bước ra. Nhóm Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan mừng rỡ, tộc trưởng nhà bọn họ cũng đến. Bùm bùm bùm! Phía trời xa còn truyền đến tiếng bước chân nặng nề, một lão nhân lưng còng chống gậy từ từ đi đến. Lão nhân đi giữa không trung, thoạt trông tốc độ phi thường chậm, thật ra hai bước đã đi tới bên cạnh nhóm Lục Ly, Doãn Nhược Lan, Doãn Thiên Phạn. Nhưng mọi người cẩn thận quan sát, phát hiện người này là hư ảnh, tuy rằng thoạt trông rất chân thực nhưng đúng là ảo ảnh, là dùng đại thần thông ngưng tụ ra. - Lục Tổ! Doãn Nhược Lan hân hoan kêu lên, người mạnh nhất Doãn gia đến, đừng nói Thương gia chỉ có bấy nhiêu người, dù đông hơn gấp đôi cũng không ai có thể thương tổn bọn họ. - Thiên Tàn? Tộc trưởng Thương gia Thương Tùy nhìn Thiên Tàn Lão Nhân, trong mắt lộ ra một chút không cam lòng cùng tức giận, nhưng hắn phi thường quyết đoán phất tay nói: - Rút! Thương gia biết rõ sự tồn tại của Thiên Tàn Lão Nhân, vốn cho rằng Thiên Tàn Lão Nhân sẽ không ra mặt trong chuyện này, không ngờ thân phận như Thiên Tàn Lão Nhân mà cũng đến. Nếu Thiên Tàn Lão Nhân đến mà bọn họ không lùi, có hơn năm mươi phần trăm tập thể gục ngã tại đây, vị này là người dữ dằn năm xưa từng đi theo Tử Đế. Vèo! Người của Thương gia rút đi rất nhanh, nháy mắt biến mất ở phương xa. Trưởng lão Doãn gia vốn muốn truy sát, nhưng Thiên Tàn Lão Nhân, tộc trưởng Doãn gia không có hạ lệnh, bọn họ chỉ có thể dừng lại. - Làm giỏi lắm! Hư ảnh Thiên Tàn Lão Nhân nở nụ cười, nhưng không phải nhìn Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan mà là nhìn Lục Ly, hắn gật đầu nói: - Ta không nhìn lầm người, hãy về trước đi. Ầm ầm ầm! Thất Âm Điện đúng như Lục Ly đã đoán, sau khi mọi người ra hết thì nó phát sáng, sau đó rung lắc kịch liệt, nhanh chóng chìm xuống đầm lạnh. Tộc trưởng Doãn gia và Doãn Thiên Phạn giao lưu một phen, mặc kệ Thất Âm Điện, tất cả bay về thành trì gần đó, theo sau một đường truyền tống về Đoạn Kiếm Sơn. Lục Ly trở về trang viên của mình, ở một ngày sau, tộc trưởng Doãn gia tự mình tới cửa, còn mang theo ba trưởng lão. Tộc trưởng Doãn gia không thể không đến, bởi vì Lục Ly tặng nhân tình cho Doãn gia quá lớn, không chỉ cứu tất cả mọi người, còn tặng cho Doãn gia nhiều báu vật thượng cổ, bao gồm hai món mảnh nhỏ thánh binh. Lục Ly không dám kể công, nhưng càng vừa mắt Doãn gia hơn. Mọi người trò chuyện một lúc, Lục Ly đưa ra thỉnh cầu, hy vọng Doãn gia giúp hắn mở ra một vực môn cự ly cực xa, đưa hắn đi Thần Phong đại lục. Mở ra một vực môn cự ly cực xa tốn phí rất đắt, nhưng tộc trưởng Doãn gia không chút chần chừ tỏ vẻ sẽ giúp đỡ việc này. Nhưng muốn bố trí vực môn như vậy cần một ít thời gian, ít nhất cần ba tháng. Tiễn tộc trưởng Doãn gia đi, Tần Chiến và Cam Lâm tìm đến, Lục Ly báo cho hai người ba tháng sau sẽ rời đi, hai người tự nhiên muốn theo cùng. Nhưng hai người rất rõ ràng, bọn họ đi theo cũng không được ích gì, ở lại Doãn gia là đường ra tốt nhất. Lục Ly lấy ra một ít thần dược đưa cho hai người, nhưng không tặng báu vật thượng cổ. Không phải không nỡ bỏ, mà là hai người thực lực quá thấp. Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, bị người biết được hai người có báu vật thượng cổ, trong ba, năm năm thì không ai dám rục rịch, nhưng tám năm, mười năm sau sẽ có người mơ ước, Thiên Tàn Lão Nhân không thể nào luôn trông chừng Tần Chiến, Cam Lâm đúng không? Nếu Doãn gia có một, hai người xấu, hoặc bị gia tộc bên ngoài tìm hiểu được, lén xử lý hai người, cướp đoạt báu vật thượng cổ thì cũng không có gì bất ngờ. Ba người ngồi uống rượu với nhau hết nửa ngày, hai người rời khỏi, Lục Ly một người ngồi xếp bằng nghỉ ngơi trong trang viên. Lục Ly tổng kết được và mất trong chuyến đi này, tổng thể lần này vào Thất Âm Điện chắc chắn lời to, Thánh Hoàng Chi Nữ là thu hoạch lớn nhất, một tay đấm bảo vệ siêu cấp, còn tìm được một cơ thể hoàn mỹ cho Huyết Linh Nhi. Phong Ma Thú chết gần hết, quỷ ảnh bị thương nặng, nếu không cắn nuốt hồn thể chất lượng tốt phỏng chừng rất khó khôi phục. U Linh Vương cũng bị tổn hại nặng, nhưng rất nhanh khỏe lại. Được năm món báu vật thượng cổ, Lục Ly không thể luyện hóa những báu vật này, giao hết cho Huyết Linh Nhi luyện hóa. Ngoài ra cơ thể tăng tiến nhiều, rèn luyện trong lửa ở Lưỡng Cực Điện lâu như vậy, còn hấp thu nửa ao nước thánh của Doãn Thành Duệ, cơ thể Lục Ly tăng lên gấp mấy lần. “Ngủ một giấc thôi!” Suy nghĩ giây lát rồi Lục Ly ngả đầu ngủ, ngủ say được hai ngày thì bên ngoài có thị nữ báo rằng Doãn Nhược Lan từng đến, khi nào tỉnh lại hãy đi tìm nàng. Lục Ly tắm rửa xong đi theo hộ vệ dẫn đường đến cung điện của Doãn Nhược Lan. Nàng lập tức dẫn Lục Ly đi chỗ Thiên Tàn Lão Nhân ở, là Thiên Tàn Lão Nhân muốn gặp Lục Ly.
Chương 3249 Đi Thần Phong đại lục
Mang theo Lục Ly đi vào nhà gỗ, Doãn Nhược Lan đi ra bên ngoài chờ. Thiên Tàn Lão Nhân mở mắt ra nhìn Lục Ly, thản nhiên nói: - Chuẩn bị đi? Lục Ly nhẹ gật đầu nói: - Luôn tới lúc phải đi, muốn khiến thực lực tiến bộ bước lớn cần thời gian, cho nên ở đây một, hai năm hoặc tám năm, mười năm đều không khác biệt. - Ừm, người trẻ tuổi có nhuệ khí là chuyện tốt. Thiên Tàn Lão Nhân trầm ngâm giây lát, khuyển nhủ: - Ngươi được đến di thể của Thánh Hoàng Chi Nữ xem như thực lực tăng nhiều, nhưng ta phát hiện con đường võ đạo của ngươi hơi sai lệch, ngươi luôn luôn thích dựa vào ngoại vật, đây không phải là vương đạo. - Ha ha! Lục Ly cười gượng gạo, hắn hiểu điều Thiên Tàn Lão Nhân nói, hắn một đường đi tới quả thực luôn luôn dựa vào ngoại vật. Trước đó có Thần Thi, sau có Hư Không Trùng, U Linh Vương, Phong Ma Thú, hiện tại lại dựa vào Thánh Hoàng Chi Nữ. Lục Ly không hề muốn điều này, chẳng qua mỗi giai đoạn kẻ địch của hắn đều quá mạnh, những ngoại vật mà hắn chiếm được đôi khi mạnh hơn hắn, đôi khi bị buộc phải dựa vào ngoại vật, nếu không thì hắn giờ phút này đã chết. Hắn khom người nói: - Tạ tiền bối nhắc nhở, về sau ta sẽ chú ý. Thiên Tàn Lão Nhân ngẫm nghĩ nói: - Ngân Viêm Hải Vực rất loạn, ta không thể trợ giúp điều gì cho ngươi, ta tặng một mặt nạ da người vậy. Đây là một món siêu cấp báu vật, miễn không phải cấp Đế thì không thể nhìn thấu chân thân của ngươi, phối hợp thần kỹ phi độ hư không, cơ hội chạy trốn của ngươi sẽ càng lớn. Oong! Trong tay Thiên Tàn Lão Nhân xuất hiện một mặt nạ da người, không đưa cho Lục Ly ngay, lộ vẻ mặt hồi ức cảm khái nói: - Năm xưa ta có danh hiệu Thiên Biến Chi Vương là dựa vào Thiên Biến Diện Cụ, dựa vào mặt nạ này và thần thông phi độ hư không, ta săn giết hơn một nửa người trong một siêu cấp gia tộc, đáng tiếc thời gian đã mất, năm tháng già đi. Thiên Tàn Lão Nhân đưa Thiên Biến Diện Cụ cho Lục Ly, hắn không đùn đẩy, cung kính nhận lấy, lại cúi người vái Thiên Tàn Lão Nhân. - Đi, đi thôi. Thiên Tàn Lão Nhân phất tay: - Trước khi ngươi đi không cần đến chào từ biệt, nếu như có thể từ Phi Hỏa đại lục trở về thì hãy đi Đoạn Kiếm Sơn một chuyến. - Vâng, tiền bối giữ sức khỏe. Lục Ly chắp tay, suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta muốn gặp Thanh Ti trước khi đi có được không? - Đừng quấy rầy nàng bế quan là được. Thiên Tàn Lão Nhân phất tay, Lục Ly đi xuống, theo Doãn Nhược Lan vào bí cảnh kia, hắn đứng trong đó một lúc lâu, gặp mặt Doãn Thanh Ti rồi Lục Ly quay trở về trang viên. Khoảng thời gian tiếp theo, Lục Ly luôn bế quan, nhóm Doãn Thiên Phạn dù mời tiệc thì Lục Ly cũng không đi, hắn chuẩn bị lắng đọng mấy tháng, khiến tâm trạng trở nên bình ổn, như vậy đi Thần Phong đại lục mới sẽ càng an toàn. Thần Phong đại lục có một Phượng Hậu, nếu hành tung bị phát hiện, Phượng Hậu chắc chắn sẽ phái người truy sát, bị một Đại Đế truy sát, sơ sẩy một cái hắn sẽ chết không có chỗ chôn. Ba tháng qua rất nhanh, Doãn gia đã bố trí xong, thử nghiệm một phen, xác định mở vực môn không có vấn đề, tộc trưởng Doãn gia phái người báo cho Lục Ly tùy thời có thể khởi hành. Lục Ly xuất quan, Doãn gia tổ chức yến hội chia tay long trọng cho hắn, người đi cùng Lục Ly vào Thất Âm Điện đều tham dự. Nhiều công tử tiểu thư của Doãn gia đều đến, bao gồm tộc trưởng Doãn gia cũng có mặt, chỉ kính vài ly rượu, nói mấy câu rồi đi, để lại không gian cho người trẻ tuổi. - Lục Ly! Doãn Nhược Lan bưng ly rượu đi tới, kính mấy ly, chân thành nói: - Chuyến đi này đường xá xa xôi, nguy cơ trập trùng, ngươi nhất định phải hết sức cẩn thận, nhịn được thì nhịn, đặc biệt Ngân Viêm Hải Vực là nơi khủng bố nhất, qua bên kia tuyệt đối đừng gây chú ý. Thanh Ti... ta có thể cảm thụ được nàng rất thích ngươi, cho nên hy vọng ngươi có thể thành công trở về, đến lúc đó người có tình sẽ thành quyến thuộc. Lục Ly cười gượng gạo, chuyến đi Phi Hỏa đại lục này hắn không có một chút nắm chắc, có lẽ không vượt nổi Ngân Viêm Hải Vực, không biết có cơ hội trở về Đoạn Kiếm Sơn được hay không. Tần Chiến, Cam Lâm đi tới, hai người không nói nhiều, cụng ly liên tục với Lục Ly, cuối cùng cả ba say xỉn trở về. Ngày thứ hai, dưới ánh nhìn của đám người, Lục Ly bước chân vào vực môn to lớn, biến mất trong Đoạn Kiếm Sơn, đi Thần Phong đại lục. Thần Phong đại lục! Đại lục này nằm giữa Tam Trọng Thiên, không tính lớn nhất, cũng không tính nhỏ nhất, nơi này có mấy cấp Đế, cũng có không ít gia tộc, chủng tộc cường đại, nhưng cũng cỡ trung bình. Cho nên cảm giác tồn tại của Thần Phong đại lục không quá mạnh, kém xa Ngân Viêm Hải Vực ở mạn bắc. Lý do Thần Phong đại lục có cái tên này là vì gió ở đây rất lớn, hơn nữa nơi này có nhiều cường giả cảm ngộ chân ý phong hệ cường đại. Nơi này thường có lốc xoáy mạnh, gió rét, gió sấm sét, võ giả ở đây tốc độ phổ biến đều rất nhanh, bởi vì đa số người có thể từ trong các loại gió kỳ dị cảm ngộ ra một ít chân ý phong hệ. Vọng Nguyệt Lĩnh, Vọng Nguyệt Hồ. Nơi này ở trung bộ Thần Phong đại lục, hồ khá nổi tiếng, phong cảnh hữu tình, đặc biệt là ngắm trăng trong hồ ở đây có một loại ý vị. Không phải theo ý vị của người thường, mà là nơi này có một loại thiên địa đạo vận, gió ở đây rất dịu nhẹ, khiến người cảm giác rất sung sướng. Vọng Nguyệt Hồ đêm nay càng thêm náo nhiệt, bởi vì có mấy tiểu thư cực kỳ nổi tiếng đến ngắm trăng, hấp dẫn rất nhiều thanh niên tài tuấn lại đây. Ngoài hồ bị giới nghiêm, trong hồ có mấy chục chiếc thuyền lớn lênh đênh, có một chiếc thuyền lớn đang tổ chức yến hội. - Ha ha ha, nói đến thế hệ trẻ toàn bộ phía nam Vọng Nguyệt Lĩnh chúng ta phải nhắc tới Phong công tử và Nguyên tiểu thư, hai vị mà không ra thì ai dám tranh phong. - Đúng rồi, đêm nay Phong công tử và Nguyên tiểu thư đều góp mặt ở Vọng Nguyệt Hồ, đến dự yến hội này là vinh hạnh của chúng ta. Nào nào, chư vị cùng nâng chén, chúng ta kính bọn họ.
Chương 3250 Truy sát người này
- Đúng thế, tối nay đoàn tụ sum vầy, có các mỹ nhân như Nguyên tiểu thư, Trần tiểu thư, Hoa tiểu thư càng khiến Vọng Nguyệt Hồ rạng rỡ hơn, tô thêm sắc màu. Trong thuyền lớn rất náo nhiệt, một đám công tử tiểu thư gia tộc lớn của Vọng Nguyệt Lĩnh tràn đầy hào hứng, cộng thêm cảnh đêm nay thật đẹp, uống vài ly rượu khiến đám người càng hưng phấn hơn. Oong! Trên bầu trời thuyền lớn đột nhiên dao động, một cửa lớn màu vàng xuất hiện, dẫn tới mọi người trong Vọng Nguyệt Hồ chú ý. - Vực môn? - Vực môn lớn như vậy, cần phải từ cự ly bao xa truyền tống qua? Chẳng lẽ không phải người của Thần Phong đại lục? - Vực môn cự ly xa như vậy thì tuyệt đối là siêu cấp gia tộc mới có thể mở ra, xem ra có đại nhân vật muốn truyền tống qua. - Tất cả im lặng đi, đừng quấy nhiễu đại nhân vật. Trong thuyền lớn, thuyền nhỏ bên dưới thoáng chốc náo nhiệt, nhưng rất nhanh im thin thít, mở to mắt nhìn vực môn bên trên. Vèo! Một bóng người theo giữa không trung bay xuống, tựa như đạn pháo lao vào thuyền lớn đang tổ chức yến hội, đập thủng sàn thuyền, rơi vào khoang thuyền lớn tổ chức yến hội linh đình. Đám người chưa kịp phản ứng lại, bởi vì người rơi xuống với tốc độ quá nhanh, cộng thêm một đám người đều cho rằng cường giả siêu cấp đến, không dám nhúc nhích bậy, chờ người này rớt vào trong mới bừng tỉnh. - Ô... Rất nhiều người như gặp kẻ địch lớn, lần lượt lui ra, đưa mắt nhìn người đến, lộ vẻ mặt ngạc nhiên. Bởi vì truyền tống qua không phải một cường giả siêu cấp mà là Nhị Kiếp đỉnh phong, còn là một người trẻ tuổi tóc trắng. Người này thoạt trông phi thường yếu ớt, tuy chưa ngất xỉu nhưng không mở mắt ra được, sắc mặt nhợt nhạt, thân thể run nhẹ. Oong! Vực môn bên trên đóng kín, mọi người xác định không có người truyền tống ra nửa, cả đám phồng lên can đảm. Phong công tử thấy người nó đụng sập nhiều cái bàn, đầy đất hỗn độn thì sắc mặt trở nên có chút âm trầm. Hắn mở miệng hỏi thăm: - Ngươi là người nào? Đến từ gia tộc gì? Người đến không nói chuyện, mà là nhanh chóng lấy một viên đan dược ra, ăn vào, theo sau nhắm mắt nằm im hồi sức. Phong công tử có chút nổi giận, làm đệ nhất công tử của một đại gia tộc nam bộ Vọng Nguyệt Lĩnh, yến hội hôm nay làm hắn tốn nhiều công sức tổ chức, mục đích tự nhiên là vì Nguyên tiểu thư, kết quả bị người này phá hỏng. Bây giờ người này lơ đẹp hắn, điều này khiến hắn thật mất mặt. Tuy rằng người này cưỡi vực môn cự ly siêu xa đến đây, nhưng thật sự chỉ là Nhị Kiếp đỉnh phong, huống chi linh hồn yếu ớt như thế, rõ ràng không chịu nổi truyền tống quá xa, từ đó suy ra thực lực của người này không mạnh. - Nếu các hạ không trả lời câu hỏi của tại hạ thì đành mạo phạm! Phong công tử lại lần nữa trầm giọng quát một tiếng, thấy người này vẫn không có phản ứng, hắn khoát tay nói: - Người đâu, bắt lấy hắn! Vèo! Một lão nhân Tứ Kiếp từ ngoài cửa lập tức xông đến, một bàn tay to chộp hướng đầu người này. Vào thời khắc này, người kia rốt cuộc có phản ứng, một hạt châu lóe tia sáng, một con cự thú xuất hiện ở bên ngoài, hơi thở cuồng bạo tràn ngập khắp nơi, khiến rất nhiều người thân thể run rẩy dữ dội. Bùm bùm bùm! Cự thu quẫy người, hơi thở cuồng bạo bộc phát, thuyền lớn trực tiếp nổ tung, một đám người lập tức như chim sợ cành cong tản ra bốn phía. Người bay ra từ vực môn bị cự thú chộp trong tay, hắn yếu ớt mở mắt ra nói: - Ta không cố ý mạo phạm, đừng chọc vào ta, chốc nữa ta sẽ đi. Không sai, người này đúng là Lục Ly từ Đoạn Kiếm Sơn xuyên qua vực môn đến đây, linh hồn của hắn tuy rằng tăng mạnh hơn nhiều, nhưng vượt khoảng cách xa như vậy khiến linh hồn của hắn yếu ớt vô cùng, suýt chút trực tiếp chết ngất. Phong công tử và Nguyên tiểu thư thực lực không tệ, nhưng chỉ là Tứ Kiếp tiền kỳ, có bốn võ giả Tứ Kiếp sơ kỳ hộ vệ, nhìn liền biết không phải công tử đứng đầu của siêu cấp gia tộc. Cho nên Lục Ly không e dè, định chờ linh hồn hắn khỏe hơn một chút rồi mới đi, hiện tại hắn quá suy yếu. - A? Đám người xoe tròn mắt, hơi thở của U Linh Vương siêu khủng bố, Nhị Kiếp đỉnh phong này vượt vực môn cự ly xa như vậy lại đây, tùy tiện thả ra một con chiến thú quá mạnh, có khi nào là người của siêu cấp gia tộc? Phong công tử mắt lấp lóe, lại lần nữa trầm giọng quát: - Tại hạ tên Hoàng Phong, là người của Vọng Nguyệt Lĩnh Hoàng gia, các hạ tốt nhất hãy tự báo thân phận, nếu không thì tổn thương hòa khí. Lục Ly hoàn toàn mù tịt về Vọng Nguyệt Lĩnh gì đó, ngẫm nghĩ rồi hỏi: - Vọng Nguyệt Lĩnh? Chỗ này là Thần Phong đại lục? - Hưm? Đám người mắt lóe tia sáng, Lục Ly không biết nơi này là chỗ nào? Xem ra không phải người của Thần Phong đại lục, vậy thì bọn họ còn kiêng dè cái gì? Hoàng Phong trầm giọng quát một tiếng: - Bắt lấy hắn! Buổi tiệc hôm nay bị người từ ngoài đến làm hỏng, dù thế nào phải trút giận, nếu có thể lấy chút thứ tốt từ người này thì càng tuyệt. Vèo! Hai võ giả Tứ Kiếp vọt tới, trong lòng Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, ra lệnh cho U Linh Vương đánh lui những người này, rời khỏi đây. Lục Ly không xuống tay giết, mới đến đây đã đắc tội mấy đại gia tộc là hành vi cực kỳ không lý trí, không phải chuyện lớn gì, hơn nữa hắn còn phá hủy yến hội của người khác. Vèo! U Linh Vương một bàn tay mang theo Lục Ly, lắc người, vung móng vuốt, vụt qua vài cái đã trúng hai võ giả Tứ Kiếp, khiến họ bị cào thương văng ra ngoài. Lục Ly ra lệnh cho U Linh Vương: - Đi! U Linh Vương mang theo Lục Ly nhanh như tia chớp bay hướng phương xa. Phong công tử tức run người nói: - Bị thương người khác liền bỏ chạy? Đưa tin về, thỉnh cường giả của gia tộc hành động, truy sát kẻ này! Hoàng gia ở Vọng Nguyệt Lĩnh xem như hào môn, nhưng không phải gia tộc Lĩnh Chủ. Hoàng gia xem như hào môn, nhưng không vội vã giành lại thể diện cho Phong công tử, chỉ phái ba Tứ Kiếp trung kỳ xem như hào môn, nhưng không phải chiến thú mạnh như U Linh Vương, lỡ như hắn là công tử của siêu cấp gia tộc thì sao?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom