-
Chương 3236-3240
Chương 3236 Giết ngươi trước
Đám người Thương Long đến đi tự nhiên, rất rõ ràng bọn họ phá giải được thần văn chỗ này. Cho dù không thể khống chế, ít nhất bọn họ biết cách đi trong này, tìm ra người khác. Lục Ly thu Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan vào trong Thiên Ly Châu, mang theo Doãn Thành Duệ chạy như điên mà đi. Đám người Thương Long rút đi tự nhiên không phải vì sợ hắn, bọn họ không muốn bị Lục Ly bám chân, muốn đi đánh chết những người khác. Chỉ cần giết hết những người còn lại thì từ từ làm thịt đám người Doãn Thiên Phạn, Lục Ly dễ dàng hơn. Người của hai phe giành giật từng giây, Lục Ly mang theo Doãn Thành Duệ nhanh chóng tiến lên, rất nhanh liền tìm được ba người. Nhưng chờ bọn họ đi tìm nhóm người thứ hai thì chỉ thấy ba xác chết. Bởi vì cánh cửa kia không quá lớn, cho nên mỗi lần chỉ có ba người đi vào, nếu không vào cùng một lúc tự nhiên sẽ bị truyền tống đến chỗ khác nhau. Lục Ly tìm được người, lập tức thu vào không gian giới chỉ, hắn chỉ mang theo Doãn Thành Duệ cùng đi. Hắn không có thời gian nói nhảm nhiều với mọi người, mỗi khi chậm một giây có lẽ thì sẽ có vài người chết đi. Chạy nhanh nửa canh giờ, Lục Ly tìm được hơn ba mươi người, cũng tìm được hơn hai mươi cái xác chết. Nửa canh giờ không gặp nhóm Thương Long một lần nào, rõ ràng đám người Thương Long có thể tra xét được hành tung của Lục Ly, trước tiên né qua. Nói cách khác, bên Thương Long có người phá giải thần văn nơi này, ít nhất có thể nhìn thấu thần văn, bọn họ không bị thần văn ở đây ảnh hưởng. Tiếp tục tìm, hoặc là tìm được xác chết, hoặc là tìm được người. Lại qua nửa canh giờ, Lục Ly lại tìm thấy ba người, gần như tìm đủ những người còn lại, nhưng là xác chết. Có hai tiểu thư mất tích! Rõ ràng mất tích đại biểu cho cái gì, hai tiểu thư này chắc chắn bị bắt, bởi vì một tiểu thư đi cùng các nàng đã bị giết. Hai người không thể nào đột nhiên biến mất, chỉ có thể nói lên đã bị đám người Thương Long bắt. Doãn Thành Duệ bừng bừng lửa giận, Lục Ly thì hết sức bình tĩnh. Kẻ địch bắt hai tiểu thư vì chọc giận bọn họ, càng mất bình tĩnh càng dễ dàng bị bọn họ hố chết. Lục Ly thả ra hơn một trăm con Phong Ma Thú bao quanh cả nhóm, sau đó thả hết mọi người ra ngoài, lỡ như đám người Thương Long công kích thì bên mình cũng có thể tổ chức phản kích. Huyết Linh Nhi luôn luôn tra xét thần văn, cũng đang phá giải thần văn, nhưng trong thời gian ngắn chắc chắn không làm được, dù sao nơi này là chủ thần văn của Thất Âm Điện. Lục Ly không lỗ mãng hành động, vẫn luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Tuy rằng hắn không cách nào dùng thần niệm tra xét tình huống xung quanh, nhưng nếu có sinh linh tới gần, hoặc là có sát khí thì hắn có thể lập tức cảm giác được. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan bị thương rất nặng, ít nhất cần thời gian vài ngày khôi phục, cho nên Lục Ly định đợi mấy ngày. Hai người này đều có mảnh nhỏ thánh binh, là người mạnh nhất trong đội ngũ, không có họ thì Lục Ly không có nắm chắc đánh với Thương Long và Thương Cáp. Hơn một trăm con Phong Ma Thú vây quanh thành một vòng bao quanh mọi người, bọn họ còn lại ba mươi sáu người, tụm lại thành vòng tròn thứ hai, Lục Ly và Doãn Thành Duệ ở ngay chính giữa. Nếu không phải nhờ Lục Ly, vừa rồi đám người đều chết hết rồi, Lục Ly xem như cứu mọi người rất nhiều lần. Cho nên giờ phút này, Nhị Kiếp đỉnh phong này trở thành người quan trọng nhất trong đội ngũ, mọi người bản năng bao quanh hắn, sợ hắn bị tập kích chém giết. Thời gian chậm rãi trôi, bốn phía không có bất cứ động tĩnh, mọi người cũng sẽ từ từ buông xuống cảnh giác. Một vài người ngồi xếp bằng, đương nhiên vẫn âm thầm đề phòng. Hai canh giờ sau, Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, hắn gầm lên: - Hướng đông nam, toàn bộ công kích! Oong! Lục Ly vừa hét lớn, một sừng của hơn một trăm con Phong Ma Thú đều sáng lên. Những người khác nghe lời Lục Ly nói thì ngẩn ra, theo sau đều bay lên giữa không trung thả ra công kích. Vèo vèo vèo! Ầm ầm ầm! Công kích của Phong Ma Thú và mọi người thanh thế to lớn, một ít công kích đánh vào cột đá khiến thần văn trên cây cột dao động, từng luồng khí nặng nề truyền ra, không gian chấn động từng lớp. - Rút! Bên kia vang tiếng quát giận dữ, cũng có người phát ra hét thảm, nhưng cự ly quá xa, có sương trắng che chắn, cho nên mọi người không cách nào tra rõ. - Lợi hại! Công kích hai đợt sau, tất cả dừng lại, ánh mắt mọi người nhìn Lục Ly trở nên sùng kính. Xa như vậy mà cảm giác ra tung tích của kẻ địch, lập tức hạ lệnh công kích, cảm giác lực của Lục Ly biến thái đến mức nào? Lục Ly không nói chuyện, tiếp tục yên lặng ngồi xếp bằng, hắn có Đại Đạo Chi Ngân cùng Huyết Linh Nhi, đám người Thương Long gần như không có cơ hội lặng lẽ tới gần. Vừa rồi đám người Thương Long không có cường công, điều này khiến Lục Ly hơi phấn chấn, bởi vì thời gian trôi qua càng lâu, vết thương của Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan càng dỡ hơn. Nhưng mà... Lục Ly tin tưởng Thương Long chắc chắn sẽ đến cường công. Thương Long không ngốc, hắn biết chờ sau khi nhóm Doãn Thiên Phạn khôi phục thì càng khó giết đoàn người hơn. Lý do vừa rồi không cường công là vì bị Lục Ly nhìn thấu, trong một chốc có chút hoảng loạn, lát nữa Thương Long chắc chắn sẽ tổ chức cường công. Hai cường giả tay cầm mảnh nhỏ thánh binh, số người ngang nhau, nếu Thương Long không dám cường công thì không xứng trở thành đệ nhất công tử Thương gia. Lục Ly cùng mọi người truyền âm mấy câu, Doãn Thành Duệ bắt đầu sắp xếp mọi người bố trận, Lục Ly cũng truyền âm cho Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan. Nếu không chịu đựng nổi thì Lục Ly buộc lòng phải đưa hai người ra liều mạng. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan ăn dược chữa thương hàng đầu nhất, chữa thương giây lát sau, tình trạng vết thương khôi phục một ít. Ít nhất sẽ không chết ngất đi, nhưng muốn hai người ra tay thì hơi khó cho họ. Đương nhiên, muốn liều mạng thì hai người sẽ bất chấp tất cả. Không liều mạng, mọi người đều phải chết, sống mới là quan trọng nhất, tổn thương nguyên khí về sau có thể từ từ bổ sung lại.
Chương 3237 Tổn thất nặng nề
Một đám người khẩn trương không thôi, lúc trước Lục Ly phán đoán chưa bao giờ sai, hắn nói đám người Thương Long trở về cường công thì chắc chắn sẽ cường công. Nếu Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan khỏe mạnh thì không sợ, mọi người không e ngại, bây giờ đều có chút thấp thỏm. - Đến! Không ngoài dự đoán của Lục Ly, mới qua nửa canh giờ, Lục Ly đã mở mắt ra nhìn bên trái phía trước. Hắn trầm giọng quát: - Toàn bộ chuẩn bị ra tay, khóa chặt công kích của Thương Long và Thương Cáp, các ngươi mặc kệ mấy người khác! Mọi người lập tức mở mắt to, trong sương trắng phương xa vang lên vô số tiếng xé gió, tiếp đó hơn hai mươi người vọt ra, còn chưa lại đây đã thả công kích. Vèo vèo! Phong Ma Thú lập tức thả ra thần thông phong hệ, gió đầy trời thổi qua, khiến tốc độ của người bên kia bỗng chậm lại. Tất cả mọi người mở mắt to nhìn chằm chằm bên kia, tìm bóng dáng của Thương Long và Thương Cáp, vì Lục Ly kêu bọn họ tập trung công kích hai người này. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên giật mình tỉnh lại, hắn trầm giọng quát: - Thương Long cùng Thương Cáp ở phía sau! Ầm ầm ầm! Lục Ly vừa nói xong, phía sau vang lên từng tiếng gầm rú, một đống miếng ngói và mảnh sứ vỡ bay tới, thần uy khủng bố đè ép mọi người nghẹt thở. Thương Long và Thương Cáp chọn thời gian tập kích quá tốt, cả nhóm bị đám người ở phía trước hấp dẫn, khi bọn họ giật mình nhận ra thì hai món mảnh nhỏ thánh binh đã bay tới. Nếu không chặn lại hai món mảnh nhỏ thánh binh này thì năm, sáu người ở phía sau chắc chắn sẽ bị nháy mắt nghiền nát mà chết. Cho nên Lục Ly cơ hồ không có bất cứ chần chừ, khống chế từng con Phong Ma Thú lao về phía hai món mảnh nhỏ thánh binh. Lục Ly còn cho U Linh Vương và quỷ ảnh không ngừng hành động, một trái một phải tấn công Thương Long, Thương Cáp. Lục Ly chỉ có một món mảnh nhỏ thánh binh, không phải lúc mấu chốt nhất thì hắn không định lấy ra, muốn cho hai món mảnh nhỏ thánh binh quay về thì phải bắt giặc thì bắt vua trước. - Ha ha! Thương Long cười lạnh, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Tiểu tặc, liên tiếp làm hỏng chuyện tốt của ta, vậy thì giết ngươi trước! Ầm ầm ầm! Hai món mảnh nhỏ thánh binh như hai ngọn núi lớn nghiền nát ập đến, hễ Phong Ma Thú nào xông tới lập tức biến thành thịt nát, căn bản không ngăn được. Phòng ngự của Phong Ma Thú không quá mạnh, hai người còn là cường giả Tứ Kiếp trung kỳ, thúc đẩy mảnh nhỏ thánh binh phát ra uy lực tự nhiên không tầm thường. - Giết! Những người khác rốt cuộc tỉnh ngộ lại, toàn bộ bay lên, phát ra đòn tấn công về phía Thương Long và Thương Cáp. Cùng lúc đó, U Linh Vương và quỷ ảnh cũng lao qua, một trái một phải tấn công Thương Long, Thương Cáp. - Ha ha! Thương Long và Thương Cáp cười lạnh, hai người trong tay đều xuất hiện các hạt châu bỗng ném qua, hạt châu thoáng chốc nổ tung, U Linh Vương và quỷ ảnh bị cuốn vào. Tay kia của Thương Long xuất hiện một cờ xí màu đen bao trùm không gian trước mặt. Thương Cáp thì lấy một tấm chắn ra ngăn phía trước. Lục Ly không rảnh chú ý U Linh Vương và quỷ ảnh, bởi vì hai món mảnh nhỏ thánh binh đã bay tới. Trong miếng ngói kia thần văn lấp lánh, một hư ảnh dị thú xông tới bao phủ Lục Ly. Oong! Không có biện pháp, Lục Ly chỉ có thể lấy ra thần thiết va chạm vào mảnh sứ vỡ, hắn đã bất chấp hư ảnh chui vào người, hắn cũng tin tưởng Long Hồn có thể chống cự. Ầm! Hai món mảnh nhỏ thánh binh va chạm vào nhau, võ giả và Phong Ma Thú ở bốn phía bị hất văng, có mấy võ giả bị dải sáng công kích, thoáng chốc bị thương nặng. Rất nhiều Phong Ma Thú cũng bị nghiền nát, có thể nói lần này Phong Ma Thú của Lục Ly tổn thất thảm trọng. Nhưng giờ phút này Lục Ly cũng quản không được nhiều như vậy, bởi vì trong linh hồn xuất hiện một ít dị trạng, Long Hồn dường như có chút không chịu nổi hư ảnh dị thú chui vào linh hồn. Một khi linh hồn không chịu nổi thì sẽ nháy mắt chết đi, cho nên Lục Ly buông bỏ thứ khác, lập tức gọi quỷ ảnh về, khiến nó giúp chính mình bảo vệ linh hồn, trấn áp dị thú. Lục Ly cũng thả Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan ra, bởi vì nếu hắn chết thì hai người này sẽ bị nhốt trong Thiên Ly Châu, đến lúc đó cũng là một con đường chết. - Giết! Trước đó Lục Ly đã dặn hai người, cho nên bọn họ vừa ra ngoài liền khóa chặt Thương Long, Thương Cáp, xông lên. Thương Cáp vừa thấy vội khống chế mảnh nhỏ Thần Binh bay về. Thương Long thì không khống chế miếng ngói bay trở lại, cơ hội tốt như vậy, hắn không làm chết Lục Ly thì e rằng về sau không có cơ hội. Quan trọng nhất là, Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan bị thương nặng, dù có mảnh nhỏ thánh binh thì Thương Long tự tin có thể ngăn được, làm thịt Lục Ly xong rồi đi cũng không muộn. Lục Ly tuy rằng là Nhị Kiếp đỉnh phong, lại có hơn một trăm con Phong Ma Thú, còn có tạo nghệ thần văn cực kỳ sâu, chỉ cần làm chết Lục Ly tương đương với chặt một cánh tay cực kỳ đắc lực của Doãn gia. - Hú hú! Quỷ ảnh bay về, đi vào linh hồn của Lục Ly, bắt đầu công kích hư ảnh dị thú. Hư ảnh dị thú này hẳn là khí linh của mảnh nhỏ thánh binh, mạnh đến lạ. Ầm ầm ầm! Đám người Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Doãn Thành Duệ đánh với Thương Cáp, Thương Long, một số người khác cũng cùng tấn công. Những người còn lại thì cùng Phong Ma Thú công kích người của Thương gia. Thương Long tuy rằng không có mảnh nhỏ thánh binh, nhưng sức chiến đấu rất mạnh, trạng thái thân thể cũng đạt đến đỉnh phong. Cộng thêm Thương Cáp có mảnh nhỏ thánh binh, cho nên hai người đánh với bảy, tám người vẫn dễ dàng chặn lại. Bên kia, người của Thương gia hơi thảm, cho nên hai người đánh thì sao chịu nổi nhiều Phong Ma Thú như vậy? Bên Doãn gia còn có võ giả. “Kỳ lạ.” Thương Long đợi vài giây, thấy Lục Ly vẫn chưa chết thì trong mắt lộ ra một chút vẻ chấn kinh ngạc nhiên. Khí linh trong miếng ngói của Thương Long cực kỳ cường đại, bị một lão tổ Thương gia năm xưa trả giá cực đắt mới phong ấn vào, lẽ ra Lục Ly nên chết từ lâu. Thương Long càng nghĩ càng thấy kỳ, vội thông qua liên kết tinh thần với khí linh cảm ứng một chút.
Chương 3238 Tổn thất nặng nề
Rất nhanh hắn hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Bởi vì hắn phát hiện khí linh kia đang cực kỳ yếu ớt, dường như tùy thời sẽ yên diệt. Thương Long bị dọa, nếu miếng ngói này không có khí linh thì uy lực sẽ giảm bớt. Hắn vội vàng khống chế khí linh bay ra, theo sau khống chế miếng ngói bay trở về. - Muốn tới thì tới? Muốn đi thì đi? Lục Ly mở mắt ra, thân thể bay đi, huơ thần thiết đập mạnh mấy cái vào miếng ngói, vang vài tiếng nổ nặng nề, ánh sáng phát ra từ miếng ngói nhanh chóng mờ nhạt, nhưng vẫn nhanh chóng bay về, rơi vào tay Thương Long. - Đi! Thương Long oán hận liếc Lục Ly một cái, miếng ngói rõ ràng gặp tổn hại, uy lực giảm đi, hắn không cách nào chữa trị, chỉ có thể chờ trở lại gia tộc tìm cường giả chữa trị Trộm gà không thành còn mất nắm gạo! Tuy rằng đánh chết vài người bên Doãn gia, đánh chết hai mươi mấy con Phong Ma Thú của Lục Ly, nhưng bên Thương gia cũng chết người, cộng thêm miếng ngói bị tổn hại, cho nên lần này tính ra là bọn họ chịu thiệt. Ầm ầm ầm! Thương Long và Thương Cáp ném ra hạt châu phát nổ, chặn đám người Doãn Thiên Phạn truy kích, rút lui nhanh. Người bên Thương gia mang theo bảy xác chết nhanh chóng rút đi. Một trận đại chiến hạ màn, hai bên đều tổn thất thảm trọng. Thương gia chết bảy người, bên Doãn gia chết năm người, có bảy, tám người bị thương, mất hơn hai mươi con Phong Ma Thú, ba mươi mấy con bị thương. Phong Ma Thú bị thương có thể từ từ khôi phục, đã chết thì Lục Ly không có biện pháp bổ sung, xung quanh không có Phong Ma Thú. Mọi người thu dọn chiến trường, bi thống góp nhặt xác chết, thù hận trong mắt càng sâu. Lần này đi vào đã chết quá nhiều người, nếu có cơ hội chắc chắn sẽ lăng trì đám người Thương Long ra nghìn vạn mảnh. Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan an ủi mọi người, tiếp theo hai người không vào Thần Khí không gian mà ngồi xếp bằng chữa thương tại chỗ. Đám người Thương Long có lẽ sẽ còn đến công kích, bọn họ không thể không cẩn thận. Lục Ly thì yên lòng, hắn ngồi xếp bằng tại chỗ chữa thương, vừa rồi hắn bị chấn thương. Hắn suy đoán đám người Thương Long sẽ không đến, bởi vì mảnh nhỏ thánh binh của Thương Long bị tổn hại. Thương Long không có nắm chắc tuyệt đối, nếu tiếp tục cường công, cho dù có thể giết vài người Doãn gia cũng sẽ tổn thất thảm trọng. Một tin đáng mừng khác là đám người Thương Long hẳn là được đến không ít báu vật, nhưng bọn họ đều dùng không được, giống Hào Giác trong tay Lục Ly, nếu nhóm Thương Long dùng được báu vật thì cả đám sớm chết. Đợi hơn nửa ngày, đám người Thương Long không xuất hiện nữa, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan đã khép lại vết thương, cả đám người như trút được gánh nặng. Hai đại chiến tướng khỏe lại thì mọi người có trụ cột tinh thần. Thời gian trôi qua nhanh, sau bốn ngày, đám người đều hoàn toàn lành vết thương, nhưng Lục Ly không dẫn đoàn người tiến lên mà là tiếp tục ngồi xếp bằng. Lục Ly đang chờ Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi luôn phá giải thần văn ở đây, nếu không phá giải thì không đi ra đại điện này được. Không ra khỏi đại điện thì không thể tìm được đám người Thương Long, cũng không thể ra Thất Âm Điện. Lục Ly truyền âm cho Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan an ủi mọi người bình tĩnh đừng nóng, chờ đợi tin tức của Lục Ly. Sáu ngày trôi qua, Lục Ly mở mắt ra, mọi người lập tức nhìn hướng hắn. Lục Ly đứng lên gật đầu nói: - Đi thôi, thần văn ở đây đã phá giải, chúng ta có thể rời khỏi đại điện này. Nếu ta đoán không lầm, đại điện tiếp theo hẳn là có lối ra, có thể rời đi Thất Âm Điện. Thần văn ở đây không thể khống chế, nhưng không cản trở Huyết Linh Nhi tìm được dường ra thật sự. Phỏng chừng Thương Viêm cũng giống như vậy, có thể biết nên đi như thế nào nhưng không biết cách khống chế thần văn trong này. Nếu như có thể khống chế thì Thương Viêm có thể thoải mái nhốt chết nhóm người Lục Ly. Rẽ trái quẹo phải, vòng qua vòng lại, mọi người đi chóng mặt, đằng trước rốt cuộc xuất hiện một cánh cửa, cửa mở rộng. Lục Ly nhìn vài lần, sắc mặt nghiêm túc nói: - Phỏng chừng bọn họ đã vào. Đám người Thương Viêm vào sớm hơn nhóm Lục Ly đã lâu, tất cả báu vật đều bị cầm đi, tự nhiên sớm phá giải thần văn ở đây. Bọn họ không cứng rắn phá, vậy đi vào tầng tiếp theo cũng dễ hiểu. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan dẫn đầu xông vào, nhóm Lục Ly vào theo, một luồng sáng trắng vụt qua, mọi người đến một đại điện lấp lánh ánh sáng trắng, cách trước mặt mọi người vạn trượng có một truyền tống môn trắng lấp lánh. Lối ra! Tất cả mọi người mắt sáng rực, nhưng khi nhìn sang bên cạnh thì sầm mặt xuống. Bởi vì đám người Thương Long ngồi xếp bằng ở bên kia, dường như chờ đợi mọi người đến. Kẻ thù gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt. Trong mắt mọi người rực lửa, đặc biệt là Doãn Nhược Lan, nhìn thấy ánh mắt dâm tà của Thương Long thì nàng nổi trận lôi đình. Mọi người tiến vào đây, không xung động, tập thể bình tĩnh đứng, chờ đợi mệnh lệnh của Lục Ly, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan. Lục Ly lặng lẽ thả ra Huyết Linh Nhi đi tra xét tình huống bốn phía. Chuyện gì khác thường chắc chắn có việc lạ, đám người Thương Long nếu được đến tất cả báu vật nhưng không ra ngoài, vậy chỉ có hai khả năng. Hoặc là bọn họ không đi qua ánh kiếm môn được, hoặc định xử lý nhóm Lục Ly rồi mới ra ngoài. Lục Ly nhìn biểu cảm nhàn nhã của Thương Long, Thương Cáp thì càng nghiêng về giả thiết thứ hai. Nhưng Thương Viêm đang đối diện truyền tống môn, có lẽ không thể phá vỡ thần văn trên cánh cửa. Mảnh nhỏ thánh binh của Thương Long bị tổn hại, số người ít hơn bên Lục Ly, tổng hợp thực lực không sánh bằng bọn hắn. Nếu vậy thì tại sao biểu cảm của nhóm Thương Long bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ có thứ gì mới để ỷ lại? Thí dụ như... luyện hóa một món báu vật thượng cổ? Lục Ly không nghĩ thông, lại lập tức thả ra Phong Ma Thú, U Linh Vương, quỷ ảnh, cũng sẵn sàng lấy ra thần thiết. Lúc trước Lục Ly vận dụng thần thiết, mọi người đều biết, tuy rằng rất nhiều người rất ngạc nhiên nghi ngờ, nhưng cũng không nói gì. Lục Ly mang đến cho mọi người quá nhiều vui sướng bất ngờ, hiện tại đám người đều đã chết lặng.
Chương 3239 Đưa vào
“Lục Ly, xử không?” “Làm sao đây?” Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan cơ hồ cùng lúc truyền âm đến, Lục Ly suy nghĩ một hồi truyền âm đáp: “Đừng gấp, để ta tra xét đã.” Lục Ly sợ có bố trí thần văn, nên định chờ Huyết Linh Nhi điều ra ra kết quả rồi mới có quyết định. Lục Ly muốn chờ, nhưng đám người Thương Long thì không muốn cho hắn đợi. Oong! Dưới chân Thương Viêm đột nhiên sáng lên một luồng sáng đỏ, ánh sáng đỏ nhanh chóng khuếch tán ra, thoáng chốc đến trước mặt nhóm người Lục Ly. Lục Ly vội vàng khiến người lui ra, mọi người đều âm thầm đề phòng. Oong! Cửa lớn sau lưng nhóm Lục Ly đột nhiên sáng rực, sau đó màn sáng dâng lên bao bọc cánh cửa. Lư Hải trầm giọng nói: - Bọn họ phong ấn chúng ta tại đây! Sắc mặt của mọi người trở nên càng thêm nghiêm túc, phong ấn cánh cửa này tức là chặt đứt đường lui của bọn họ sao? Chẳng lẽ đám người Thương Long có nắm chắc tuyệt đối giết chết bọn họ, nếu không thì làm sao có thể phong ấn cửa lớn? - He he. Thương Long vào thời khắc này đột nhiên đứng lên, cười nhìn Doãn Nhược Lan nói: - Nhược Lan tiểu thư, ta cho nàng hai lựa chọn, thứ nhất là nàng bó tay chịu trói, bọn họ sẽ không chết. Thứ hai là các ngươi chết hết, đừng hòng một tên nào sống! Biểu cảm của Doãn Nhược Lan trở nên cực kỳ âm trầm, đám người Doãn gia mắt tóe lửa. Doãn Thiên Phạn thì khá bình tĩnh, kiềm chế mọi người đừng xung động. Trước khi mò rõ con bài chưa lật của đám người Thương Long mà lỗ mãng khai chiến thì rất có thể chết không rõ ràng. “Không có thần văn!” Huyết Linh Nhi truyền âm về: “Truyền tống môn kia có thần văn, còn chưa phá vỡ, nơi khác cũng không có bố trí nào có thần văn, chỉ có chủ thần văn của Thất Âm Điện.” “Ừm!” Lục Ly nhẹ gật đầu, xem ra Thương Viêm còn chưa phá vỡ thần văn của truyền tống môn. Thương Long hống hách như vậy, chắc chắn có gì đó ỷ lại, rất có thể là luyện hóa báu vật thượng cổ. Lục Ly truyền âm tình huống cho Doãn Thiên Phạn. Doãn Thiên Phạn nhẹ gật đầu, mắt hắn nhìn qua Thương Long nói: - Thương Long, bớt nói nhảm đi, cho ta nhìn xem ngươi còn có con bài chưa lật nào? Nếu ngươi có thể khiến chúng ta tâm phục khẩu phục thì chúng ta bó tay chịu trói cũng được! Doãn Thiên Phạn vận dụng phép khích tướng, muốn khiến Thương Long trước tiên khoe ra con bài chưa lật, vậy thì bên bọn họ cũng tiện chuẩn bị tâm lý. - Ha ha ha ha! Thương Long cười to, bâng quơ phất tay nói: - Ngươi muốn xem thì ta cho ngươi xem, lần này khiến ngươi tâm phục khẩu phục. Oong! Nhẫn của Thương Long tỏa sáng, tiếp đó hai bóng người xuất hiện. Khoảnh khắc hai người này xuất hiện, nhiệt độ đại điện đột nhiên giảm xuống mấy lần, mọi người cảm giác từ đầu đến chân lạnh buốt, giống như lúc còn nhỏ rơi vào sông băng mùa đông. Không chỉ riêng là lạnh lẽo, càng quan trọng hơn là nỗi sợ đến từ sâu trong linh hồn, mọi người đều từng có cảm giác như vậy, giống lúc còn nhỏ đối diện một con siêu cấp mãnh thú. Đó là sợ hãi và khủng hoảng theo bản năng của sinh vật cấp thấp đối với sinh vật cường đại. Khoảnh khắc này, hắn cảm giác giống như lúc ở Phàm Nhân Giới gặp phân thần của Thần Linh, khoảnh khắc đó thân thể của hắn không kiềm được run run, lưng ướt mồ hôi lạnh. Thương Long thả ra hai xác chết, một cái xác là nam nhân, từ ngực đến lưng cắm thanh kiếm gãy, trên chiến giáp có vết máu màu nâu. Nam nhân khép mắt, cơ thể không có chút hơi thở sự sống, đứng đó lại giống như một Thần Ma viễn cổ. Xác chết thứ hai là một thiếu nữ xinh đẹp, trên mặt nàng không có chút máu, mắt khép hờ. Nàng tuy rằng không có hơi thở sinh mệnh, nhưng cho người cảm giác giống như thánh vật, toát ra hơi thở thánh khiết. Mọi người từng thấy hai người này, lúc Lục Ly đàn nhạc xuất hiện một hình ảnh, nam nhân mà thiếu nữ yêu đã chết, thiếu nữ đi vào quan tài, chôn cùng nam nhân. Thánh Hoàng Chi Nữ và người nàng yêu! Hai xác chết, hai cái xác không biết chết bao nhiêu năm nhưng khiến mọi người cảm nhận uy áp cực kỳ mạnh, đè ép mọi người nghẹt thở, cảm giác máu đông lại. “Hai người này lúc còn sống mạnh cỡ nào?” Đây là thắc mắc hiện tại trong đầu mọi người phe Lục Ly. Những người có mặt đều là võ giả Tứ Kiếp, sức chiến đấu của Lục Ly ngang ngửa Tứ Kiếp, nhưng bị đè ép cảm giác không nhúc nhích được. Ngũ Kiếp? Điều này không thể nào, Ngũ Kiếp không thể nào mạnh như vậy, ít nhất là Lục Kiếp. - Lục Kiếp cũng không mạnh như vậy! Doãn Thiên Phạn rất nhanh lắc đầu, gia tộc bọn họ các đời đều có cường giả cấp Lĩnh Chủ, hắn từng trông thấy di thể của một lão tổ tông nhà bọn họ, yếu hơn hai người này nhiều. Cấp Đế! Vậy thì chỉ có một loại khả năng, hai người này đã từng là cường giả cấp Đế, hơn nữa không phải loài người bình thường, là chủng tộc đặc biệt, cho nên chết đi nhiều năm vẫn có thần uy như vậy. Mặc kệ có phải là cấp Đế hay không, đám người đều biết gặp phải rắc rối lớn, hai xác chết này quá mạnh, nếu không nghĩ biện pháp e rằng tập thể sẽ chôn xác tại đây. Trấn áp hai xác chết là hành vi không hiện thực. Vậy thì chỉ có hai loại biện pháp, thứ nhất là diệt sát Thương Long, hiện tại xác chết bị Thương Long khống chế, cần giết Thương Long, như vậy hai cái xác này sẽ biến thành vật vô chủ. Cách thứ hai là nghĩ biện pháp luyện hóa hai xác chết, không nói hai cái, tùy tiện luyện hóa một cái thì chuyện sau đó dễ giải quyết. Trong tích tắc Lục Ly nghĩ thông mấu chốt sự tình, theo sau hắn truyền âm cho đám người Doãn Thiên Phạn, thuật lại ý tưởng của mình. Cơ hồ cùng lúc, Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, khiến nó đi vào cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ, nghĩ biện pháp khống chế cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ. Thật ra cảm ứng hơi thở thì nam nhân mạnh hơn một chút, đặc biệt là khúc kiếm gãy trước ngực cảm giác giống mảnh nhỏ thánh binh. Nhưng Lục Ly lựa chọn khiến Huyết Linh Nhi đi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, bởi vì đó dù sao là nữ nhi của Thánh Hoàng, còn là chủ nhân của Thất Âm Điện. Quan trọng nhất là nữ nhi của Thánh Hoàng hẳn là tự sát, nam nhân thì bị giết, trước ngực đến sau lưng thủng một lỗ. Cơ thể hoàn chỉnh chắc chắn sẽ càng mạnh một chút! - Giết bọn họ!
Chương 3240 Là Thương Viêm khống chế
Thương Long vung mạnh tay, hai xác chết không có lập tức hành động, tạm dừng một lúc, trên người mới dâng lên sát khí và thần uy vô tận, sau đó hóa thành hai tia chớp lao về phía mọi người. - Hưm? Lục Ly đột nhiên phát hiện vấn đề, mắt như mũi tên nhọn bắn hướng Thương Viêm ngồi xếp bằng cạnh truyền tống trận ở phương xa. Lục Ly trông thấy lòng bàn tay của Thương Viêm hơi phát sáng, còn thấy ba người đứng bên cạnh Thương Viêm, ba người đứng thành hình tam giác bảo vệ Thương Viêm vào giữa. “Hai xác chết này không phải bị Thương Long khống chế!” Lục Ly lập tức nhận ra, truyền âm cho Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan: “Nghĩ biện pháp đánh chết Thương Viêm, là y khống chế hai xác chết đó. Ta sẽ bám giữ hai xác chết, các ngươi đi đánh chết Thương Viêm.” “Được!” Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan gật đầu, Lục Ly khiến Phong Ma Thú hành động, có một nửa thả ra thần thông phong hệ, bốn phương tám hướng nổi gió to. Nhưng tốc độ của hai xác chết không hề chậm lại, như hai Thần Ma vô địch cuồng bạo vọt tới. Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể khống chế Phong Ma Thú tre già măng mọc xông tới. Vèo! Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan từ bên trái xông lên, tốc độ đạt đến mức tận cùng, lao thẳng đến chỗ Thương Viêm. Đám người Thương Long thay đổi sắc mặt, vốn muốn cùng hai xác chết xông lên, bây giờ buộc phải lùi lại bảo hộ Thương Viêm. Lục Ly nhìn rất chính xác, hai xác chết bị Thương Viêm luyện hóa, trong hai xác chết có thần văn cường đại, Thương Viêm luyện hóa một phần, có thể miễn cưỡng khống chế. Nếu Thương Viêm bị giết thì không thể khống chế hai xác chết, đến lúc đó bọn họ sẽ rơi vào thế yếu, có lẽ sẽ bị phe Doãn gia giết, còn chưa phá giải thần văn trên truyền tống môn. Ầm ầm ầm! Một ít Phong Ma Thú bắn ra cột sáng đánh vào hai xác chết, nhưng hai xác chết chỉ khẽ run lên, không có nhận được bất cứ thương tổn gì. Bùm! Nam nhân trên người cắm nửa khúc kiếm gãy một đấm đánh vào một con Phong Ma Thú, con Phong Ma Thú thoáng chốc bị đánh bay ra, đầu trực tiếp nổ tung, chết tươi. Bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ bay đến, bàn tay nhỏ vỗ nhẹ, một con Phong Ma Thú bay ra ngoài, thân thể bị vỗ ra một lỗ máu, nháy mắt tử vong. Bùm! Ầm! Hai xác chết vụt qua, chia nhau khóa chặt một con Phong Ma Thú, lại thêm hai con Phong Ma Thú bị đánh chết, cảm giác giống như sói đói đi vào bầy dê, căn bản không cùng một cấp bậc. - Ủa? Lục Ly phát hiện hai xác chết đều chọn tấn công Phong Ma Thú chứ không đuổi theo giết người, hắn đảo tròng mắt, lập tức khống chế Phong Ma Thú tản ra, chạy tứ tán. Vèo! Quả nhiên, Phong Ma Thú vừa chạy đi thì hai xác chết liền đuổi theo. Mắt Lục Ly sáng rực quát với đám người Doãn Thành Duệ: - Toàn bộ oanh kích Thương Viêm, giết chết hắn! - Giết! Đám người Doãn Thành Duệ biết rõ giờ phút này thời gian vô cùng quan trọng với mọi người. Nếu không thể giết Thương Viêm trước khi hai xác chết đánh chết toàn bộ Phong Ma Thú thì người chết là bọn họ. Lục Ly khiến tất cả mọi người công kích Thương Viêm, thật ra còn có một ẩn ý khác, hắn không cho Thương Viêm có cơ hội khống chế hai xác chết, như vậy mới tranh thủ đủ thời gian cho mọi người. Ầm ầm ầm! Một đám người như nổi điên lao về phía Thương Viêm. Bên kia, Doãn Nhược Lan cùng Doãn Thiên Phạn đã bắt đầu công kích, hai người tay cầm thánh binh, cộng thêm thả ra các loại thần thuật, người phe kia bị đánh liên tiếp tháo chạy. Thương Long cùng Thương Cáp gắt gao chống đỡ, Thương Viêm buộc phải liên tục tránh né, nếu không thì hắn đã sớm bị chấn giết, Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan như kẻ điên, hoàn toàn không để ý bản thân. Một đám người hiện tại đều bảo hộ Thương Viêm, bởi vì Thương Viêm có thể khống chế hai xác chết, tương đương có thể điều khiển hai món siêu cấp thánh binh. Khi Lục Ly cùng Doãn Thành Duệ mang người xông đến thì cục diện bên này càng thêm hỗn loạn. Thật ra cũng vì Thương Viêm chưa hoàn toàn luyện hóa hai xác chết, không thể điều khiển như cánh tay, nếu không thì hai xác chết đã chẳng chăm chăm đuổi giết Phong Ma Thú. Đại điện này rất lớn, Phong Ma Thú chạy ra, hai xác chết cũng đuổi theo chạy. Cự ly quá xa, cộng thêm Thương Viêm giờ phút này bị mọi người khóa chặt công kích, Thương Viêm căn bản không có biện pháp khống chế hai xác chết. Ầm ầm ầm! Một đám người điên cuồng công kích, bên Thương Long cuống cuồng phản kích. Doãn Thiên Phạn bị đánh bay, máu phun như suối. Một cánh tay của Thương Cáp bị bẻ gãy, bên Doãn gia bắt đầu có người chết, phe Thương gia cũng có người chết. Ầm ầm ầm! Bên kia, Phong Ma Thú từng con bị đánh chết, hơn một trăm con đã thương vong hơn một nửa. Tốc độ của hai xác chết nhanh hơn Phong Ma Thú, vừa đuổi theo kịp, tùy tiện đánh một kích chắc chắn giết một con. May mắn có bầy Phong Ma Thú, nếu không thì lúc này chết sẽ là con người. Phong Ma Thú tranh thủ thời cơ quý giá cho nhóm Lục Ly, tiếc rằng bọn họ quá yếu, đến giờ phút này còn chưa đánh chết Thương Viêm. Lục Ly còn lấy thần thiết ra, thả U Linh Vương ra. Cộng thêm một đám người đều liều mạng, nếu như là bình thường đã sớm đánh chết mục tiêu. Nguyên nhân Thương Viêm vẫn còn sống là vì hắn mặc một món siêu cấp chiến giáp, thần văn trên chiến giáp huyền diệu phức tạp còn hơn chiến giáp của Doãn Thiên Phạn, cấp bậc chắc chắn cao hơn một bậc. Ầm! Thương Viêm lại một lần nữa bị đánh bay ra, chiến giáp rốt cuộc vỡ từ phần vai. Thương Long cũng bị đánh văng ra mấy lần, tóc bù xù xõa ra, máu tươi đầm đìa, tựa như lệ quỷ. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Cáp, bao gồm nhóm Lục Ly đều có vết thương. Lục Ly bị Thương Long công kích một lần, nếu không phải thả ra Bác Long thuật thì ước chừng một kích kia có thể khiến hắn trọng thương. Ầm ầm ầm! Phong Ma Thú từng con chết đi, Lục Ly đau lòng như dao cắt, bầy Phong Ma Thú này chết thì kệ, nhưng hắn tổn thất vô số nô bộc cường đại. Oong! Tay Thương Viêm đánh ra một Thần Lực, Thần Lực bay đi đánh trúng xác nam. Xác chết kia lập tức bay nhanh về hướng này, hai bàn tay to chộp lấy một công tử của Doãn gia, nhẹ nhàng xé một cái, công tử trực tiếp bị xé rách thành hai mảnh.
Đám người Thương Long đến đi tự nhiên, rất rõ ràng bọn họ phá giải được thần văn chỗ này. Cho dù không thể khống chế, ít nhất bọn họ biết cách đi trong này, tìm ra người khác. Lục Ly thu Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan vào trong Thiên Ly Châu, mang theo Doãn Thành Duệ chạy như điên mà đi. Đám người Thương Long rút đi tự nhiên không phải vì sợ hắn, bọn họ không muốn bị Lục Ly bám chân, muốn đi đánh chết những người khác. Chỉ cần giết hết những người còn lại thì từ từ làm thịt đám người Doãn Thiên Phạn, Lục Ly dễ dàng hơn. Người của hai phe giành giật từng giây, Lục Ly mang theo Doãn Thành Duệ nhanh chóng tiến lên, rất nhanh liền tìm được ba người. Nhưng chờ bọn họ đi tìm nhóm người thứ hai thì chỉ thấy ba xác chết. Bởi vì cánh cửa kia không quá lớn, cho nên mỗi lần chỉ có ba người đi vào, nếu không vào cùng một lúc tự nhiên sẽ bị truyền tống đến chỗ khác nhau. Lục Ly tìm được người, lập tức thu vào không gian giới chỉ, hắn chỉ mang theo Doãn Thành Duệ cùng đi. Hắn không có thời gian nói nhảm nhiều với mọi người, mỗi khi chậm một giây có lẽ thì sẽ có vài người chết đi. Chạy nhanh nửa canh giờ, Lục Ly tìm được hơn ba mươi người, cũng tìm được hơn hai mươi cái xác chết. Nửa canh giờ không gặp nhóm Thương Long một lần nào, rõ ràng đám người Thương Long có thể tra xét được hành tung của Lục Ly, trước tiên né qua. Nói cách khác, bên Thương Long có người phá giải thần văn nơi này, ít nhất có thể nhìn thấu thần văn, bọn họ không bị thần văn ở đây ảnh hưởng. Tiếp tục tìm, hoặc là tìm được xác chết, hoặc là tìm được người. Lại qua nửa canh giờ, Lục Ly lại tìm thấy ba người, gần như tìm đủ những người còn lại, nhưng là xác chết. Có hai tiểu thư mất tích! Rõ ràng mất tích đại biểu cho cái gì, hai tiểu thư này chắc chắn bị bắt, bởi vì một tiểu thư đi cùng các nàng đã bị giết. Hai người không thể nào đột nhiên biến mất, chỉ có thể nói lên đã bị đám người Thương Long bắt. Doãn Thành Duệ bừng bừng lửa giận, Lục Ly thì hết sức bình tĩnh. Kẻ địch bắt hai tiểu thư vì chọc giận bọn họ, càng mất bình tĩnh càng dễ dàng bị bọn họ hố chết. Lục Ly thả ra hơn một trăm con Phong Ma Thú bao quanh cả nhóm, sau đó thả hết mọi người ra ngoài, lỡ như đám người Thương Long công kích thì bên mình cũng có thể tổ chức phản kích. Huyết Linh Nhi luôn luôn tra xét thần văn, cũng đang phá giải thần văn, nhưng trong thời gian ngắn chắc chắn không làm được, dù sao nơi này là chủ thần văn của Thất Âm Điện. Lục Ly không lỗ mãng hành động, vẫn luôn thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng tình huống bốn phía. Tuy rằng hắn không cách nào dùng thần niệm tra xét tình huống xung quanh, nhưng nếu có sinh linh tới gần, hoặc là có sát khí thì hắn có thể lập tức cảm giác được. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan bị thương rất nặng, ít nhất cần thời gian vài ngày khôi phục, cho nên Lục Ly định đợi mấy ngày. Hai người này đều có mảnh nhỏ thánh binh, là người mạnh nhất trong đội ngũ, không có họ thì Lục Ly không có nắm chắc đánh với Thương Long và Thương Cáp. Hơn một trăm con Phong Ma Thú vây quanh thành một vòng bao quanh mọi người, bọn họ còn lại ba mươi sáu người, tụm lại thành vòng tròn thứ hai, Lục Ly và Doãn Thành Duệ ở ngay chính giữa. Nếu không phải nhờ Lục Ly, vừa rồi đám người đều chết hết rồi, Lục Ly xem như cứu mọi người rất nhiều lần. Cho nên giờ phút này, Nhị Kiếp đỉnh phong này trở thành người quan trọng nhất trong đội ngũ, mọi người bản năng bao quanh hắn, sợ hắn bị tập kích chém giết. Thời gian chậm rãi trôi, bốn phía không có bất cứ động tĩnh, mọi người cũng sẽ từ từ buông xuống cảnh giác. Một vài người ngồi xếp bằng, đương nhiên vẫn âm thầm đề phòng. Hai canh giờ sau, Lục Ly đột nhiên mở mắt ra, hắn gầm lên: - Hướng đông nam, toàn bộ công kích! Oong! Lục Ly vừa hét lớn, một sừng của hơn một trăm con Phong Ma Thú đều sáng lên. Những người khác nghe lời Lục Ly nói thì ngẩn ra, theo sau đều bay lên giữa không trung thả ra công kích. Vèo vèo vèo! Ầm ầm ầm! Công kích của Phong Ma Thú và mọi người thanh thế to lớn, một ít công kích đánh vào cột đá khiến thần văn trên cây cột dao động, từng luồng khí nặng nề truyền ra, không gian chấn động từng lớp. - Rút! Bên kia vang tiếng quát giận dữ, cũng có người phát ra hét thảm, nhưng cự ly quá xa, có sương trắng che chắn, cho nên mọi người không cách nào tra rõ. - Lợi hại! Công kích hai đợt sau, tất cả dừng lại, ánh mắt mọi người nhìn Lục Ly trở nên sùng kính. Xa như vậy mà cảm giác ra tung tích của kẻ địch, lập tức hạ lệnh công kích, cảm giác lực của Lục Ly biến thái đến mức nào? Lục Ly không nói chuyện, tiếp tục yên lặng ngồi xếp bằng, hắn có Đại Đạo Chi Ngân cùng Huyết Linh Nhi, đám người Thương Long gần như không có cơ hội lặng lẽ tới gần. Vừa rồi đám người Thương Long không có cường công, điều này khiến Lục Ly hơi phấn chấn, bởi vì thời gian trôi qua càng lâu, vết thương của Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan càng dỡ hơn. Nhưng mà... Lục Ly tin tưởng Thương Long chắc chắn sẽ đến cường công. Thương Long không ngốc, hắn biết chờ sau khi nhóm Doãn Thiên Phạn khôi phục thì càng khó giết đoàn người hơn. Lý do vừa rồi không cường công là vì bị Lục Ly nhìn thấu, trong một chốc có chút hoảng loạn, lát nữa Thương Long chắc chắn sẽ tổ chức cường công. Hai cường giả tay cầm mảnh nhỏ thánh binh, số người ngang nhau, nếu Thương Long không dám cường công thì không xứng trở thành đệ nhất công tử Thương gia. Lục Ly cùng mọi người truyền âm mấy câu, Doãn Thành Duệ bắt đầu sắp xếp mọi người bố trận, Lục Ly cũng truyền âm cho Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan. Nếu không chịu đựng nổi thì Lục Ly buộc lòng phải đưa hai người ra liều mạng. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan ăn dược chữa thương hàng đầu nhất, chữa thương giây lát sau, tình trạng vết thương khôi phục một ít. Ít nhất sẽ không chết ngất đi, nhưng muốn hai người ra tay thì hơi khó cho họ. Đương nhiên, muốn liều mạng thì hai người sẽ bất chấp tất cả. Không liều mạng, mọi người đều phải chết, sống mới là quan trọng nhất, tổn thương nguyên khí về sau có thể từ từ bổ sung lại.
Chương 3237 Tổn thất nặng nề
Một đám người khẩn trương không thôi, lúc trước Lục Ly phán đoán chưa bao giờ sai, hắn nói đám người Thương Long trở về cường công thì chắc chắn sẽ cường công. Nếu Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan khỏe mạnh thì không sợ, mọi người không e ngại, bây giờ đều có chút thấp thỏm. - Đến! Không ngoài dự đoán của Lục Ly, mới qua nửa canh giờ, Lục Ly đã mở mắt ra nhìn bên trái phía trước. Hắn trầm giọng quát: - Toàn bộ chuẩn bị ra tay, khóa chặt công kích của Thương Long và Thương Cáp, các ngươi mặc kệ mấy người khác! Mọi người lập tức mở mắt to, trong sương trắng phương xa vang lên vô số tiếng xé gió, tiếp đó hơn hai mươi người vọt ra, còn chưa lại đây đã thả công kích. Vèo vèo! Phong Ma Thú lập tức thả ra thần thông phong hệ, gió đầy trời thổi qua, khiến tốc độ của người bên kia bỗng chậm lại. Tất cả mọi người mở mắt to nhìn chằm chằm bên kia, tìm bóng dáng của Thương Long và Thương Cáp, vì Lục Ly kêu bọn họ tập trung công kích hai người này. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên giật mình tỉnh lại, hắn trầm giọng quát: - Thương Long cùng Thương Cáp ở phía sau! Ầm ầm ầm! Lục Ly vừa nói xong, phía sau vang lên từng tiếng gầm rú, một đống miếng ngói và mảnh sứ vỡ bay tới, thần uy khủng bố đè ép mọi người nghẹt thở. Thương Long và Thương Cáp chọn thời gian tập kích quá tốt, cả nhóm bị đám người ở phía trước hấp dẫn, khi bọn họ giật mình nhận ra thì hai món mảnh nhỏ thánh binh đã bay tới. Nếu không chặn lại hai món mảnh nhỏ thánh binh này thì năm, sáu người ở phía sau chắc chắn sẽ bị nháy mắt nghiền nát mà chết. Cho nên Lục Ly cơ hồ không có bất cứ chần chừ, khống chế từng con Phong Ma Thú lao về phía hai món mảnh nhỏ thánh binh. Lục Ly còn cho U Linh Vương và quỷ ảnh không ngừng hành động, một trái một phải tấn công Thương Long, Thương Cáp. Lục Ly chỉ có một món mảnh nhỏ thánh binh, không phải lúc mấu chốt nhất thì hắn không định lấy ra, muốn cho hai món mảnh nhỏ thánh binh quay về thì phải bắt giặc thì bắt vua trước. - Ha ha! Thương Long cười lạnh, ánh mắt như độc xà nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Tiểu tặc, liên tiếp làm hỏng chuyện tốt của ta, vậy thì giết ngươi trước! Ầm ầm ầm! Hai món mảnh nhỏ thánh binh như hai ngọn núi lớn nghiền nát ập đến, hễ Phong Ma Thú nào xông tới lập tức biến thành thịt nát, căn bản không ngăn được. Phòng ngự của Phong Ma Thú không quá mạnh, hai người còn là cường giả Tứ Kiếp trung kỳ, thúc đẩy mảnh nhỏ thánh binh phát ra uy lực tự nhiên không tầm thường. - Giết! Những người khác rốt cuộc tỉnh ngộ lại, toàn bộ bay lên, phát ra đòn tấn công về phía Thương Long và Thương Cáp. Cùng lúc đó, U Linh Vương và quỷ ảnh cũng lao qua, một trái một phải tấn công Thương Long, Thương Cáp. - Ha ha! Thương Long và Thương Cáp cười lạnh, hai người trong tay đều xuất hiện các hạt châu bỗng ném qua, hạt châu thoáng chốc nổ tung, U Linh Vương và quỷ ảnh bị cuốn vào. Tay kia của Thương Long xuất hiện một cờ xí màu đen bao trùm không gian trước mặt. Thương Cáp thì lấy một tấm chắn ra ngăn phía trước. Lục Ly không rảnh chú ý U Linh Vương và quỷ ảnh, bởi vì hai món mảnh nhỏ thánh binh đã bay tới. Trong miếng ngói kia thần văn lấp lánh, một hư ảnh dị thú xông tới bao phủ Lục Ly. Oong! Không có biện pháp, Lục Ly chỉ có thể lấy ra thần thiết va chạm vào mảnh sứ vỡ, hắn đã bất chấp hư ảnh chui vào người, hắn cũng tin tưởng Long Hồn có thể chống cự. Ầm! Hai món mảnh nhỏ thánh binh va chạm vào nhau, võ giả và Phong Ma Thú ở bốn phía bị hất văng, có mấy võ giả bị dải sáng công kích, thoáng chốc bị thương nặng. Rất nhiều Phong Ma Thú cũng bị nghiền nát, có thể nói lần này Phong Ma Thú của Lục Ly tổn thất thảm trọng. Nhưng giờ phút này Lục Ly cũng quản không được nhiều như vậy, bởi vì trong linh hồn xuất hiện một ít dị trạng, Long Hồn dường như có chút không chịu nổi hư ảnh dị thú chui vào linh hồn. Một khi linh hồn không chịu nổi thì sẽ nháy mắt chết đi, cho nên Lục Ly buông bỏ thứ khác, lập tức gọi quỷ ảnh về, khiến nó giúp chính mình bảo vệ linh hồn, trấn áp dị thú. Lục Ly cũng thả Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan ra, bởi vì nếu hắn chết thì hai người này sẽ bị nhốt trong Thiên Ly Châu, đến lúc đó cũng là một con đường chết. - Giết! Trước đó Lục Ly đã dặn hai người, cho nên bọn họ vừa ra ngoài liền khóa chặt Thương Long, Thương Cáp, xông lên. Thương Cáp vừa thấy vội khống chế mảnh nhỏ Thần Binh bay về. Thương Long thì không khống chế miếng ngói bay trở lại, cơ hội tốt như vậy, hắn không làm chết Lục Ly thì e rằng về sau không có cơ hội. Quan trọng nhất là, Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan bị thương nặng, dù có mảnh nhỏ thánh binh thì Thương Long tự tin có thể ngăn được, làm thịt Lục Ly xong rồi đi cũng không muộn. Lục Ly tuy rằng là Nhị Kiếp đỉnh phong, lại có hơn một trăm con Phong Ma Thú, còn có tạo nghệ thần văn cực kỳ sâu, chỉ cần làm chết Lục Ly tương đương với chặt một cánh tay cực kỳ đắc lực của Doãn gia. - Hú hú! Quỷ ảnh bay về, đi vào linh hồn của Lục Ly, bắt đầu công kích hư ảnh dị thú. Hư ảnh dị thú này hẳn là khí linh của mảnh nhỏ thánh binh, mạnh đến lạ. Ầm ầm ầm! Đám người Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Doãn Thành Duệ đánh với Thương Cáp, Thương Long, một số người khác cũng cùng tấn công. Những người còn lại thì cùng Phong Ma Thú công kích người của Thương gia. Thương Long tuy rằng không có mảnh nhỏ thánh binh, nhưng sức chiến đấu rất mạnh, trạng thái thân thể cũng đạt đến đỉnh phong. Cộng thêm Thương Cáp có mảnh nhỏ thánh binh, cho nên hai người đánh với bảy, tám người vẫn dễ dàng chặn lại. Bên kia, người của Thương gia hơi thảm, cho nên hai người đánh thì sao chịu nổi nhiều Phong Ma Thú như vậy? Bên Doãn gia còn có võ giả. “Kỳ lạ.” Thương Long đợi vài giây, thấy Lục Ly vẫn chưa chết thì trong mắt lộ ra một chút vẻ chấn kinh ngạc nhiên. Khí linh trong miếng ngói của Thương Long cực kỳ cường đại, bị một lão tổ Thương gia năm xưa trả giá cực đắt mới phong ấn vào, lẽ ra Lục Ly nên chết từ lâu. Thương Long càng nghĩ càng thấy kỳ, vội thông qua liên kết tinh thần với khí linh cảm ứng một chút.
Chương 3238 Tổn thất nặng nề
Rất nhanh hắn hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Bởi vì hắn phát hiện khí linh kia đang cực kỳ yếu ớt, dường như tùy thời sẽ yên diệt. Thương Long bị dọa, nếu miếng ngói này không có khí linh thì uy lực sẽ giảm bớt. Hắn vội vàng khống chế khí linh bay ra, theo sau khống chế miếng ngói bay trở về. - Muốn tới thì tới? Muốn đi thì đi? Lục Ly mở mắt ra, thân thể bay đi, huơ thần thiết đập mạnh mấy cái vào miếng ngói, vang vài tiếng nổ nặng nề, ánh sáng phát ra từ miếng ngói nhanh chóng mờ nhạt, nhưng vẫn nhanh chóng bay về, rơi vào tay Thương Long. - Đi! Thương Long oán hận liếc Lục Ly một cái, miếng ngói rõ ràng gặp tổn hại, uy lực giảm đi, hắn không cách nào chữa trị, chỉ có thể chờ trở lại gia tộc tìm cường giả chữa trị Trộm gà không thành còn mất nắm gạo! Tuy rằng đánh chết vài người bên Doãn gia, đánh chết hai mươi mấy con Phong Ma Thú của Lục Ly, nhưng bên Thương gia cũng chết người, cộng thêm miếng ngói bị tổn hại, cho nên lần này tính ra là bọn họ chịu thiệt. Ầm ầm ầm! Thương Long và Thương Cáp ném ra hạt châu phát nổ, chặn đám người Doãn Thiên Phạn truy kích, rút lui nhanh. Người bên Thương gia mang theo bảy xác chết nhanh chóng rút đi. Một trận đại chiến hạ màn, hai bên đều tổn thất thảm trọng. Thương gia chết bảy người, bên Doãn gia chết năm người, có bảy, tám người bị thương, mất hơn hai mươi con Phong Ma Thú, ba mươi mấy con bị thương. Phong Ma Thú bị thương có thể từ từ khôi phục, đã chết thì Lục Ly không có biện pháp bổ sung, xung quanh không có Phong Ma Thú. Mọi người thu dọn chiến trường, bi thống góp nhặt xác chết, thù hận trong mắt càng sâu. Lần này đi vào đã chết quá nhiều người, nếu có cơ hội chắc chắn sẽ lăng trì đám người Thương Long ra nghìn vạn mảnh. Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan an ủi mọi người, tiếp theo hai người không vào Thần Khí không gian mà ngồi xếp bằng chữa thương tại chỗ. Đám người Thương Long có lẽ sẽ còn đến công kích, bọn họ không thể không cẩn thận. Lục Ly thì yên lòng, hắn ngồi xếp bằng tại chỗ chữa thương, vừa rồi hắn bị chấn thương. Hắn suy đoán đám người Thương Long sẽ không đến, bởi vì mảnh nhỏ thánh binh của Thương Long bị tổn hại. Thương Long không có nắm chắc tuyệt đối, nếu tiếp tục cường công, cho dù có thể giết vài người Doãn gia cũng sẽ tổn thất thảm trọng. Một tin đáng mừng khác là đám người Thương Long hẳn là được đến không ít báu vật, nhưng bọn họ đều dùng không được, giống Hào Giác trong tay Lục Ly, nếu nhóm Thương Long dùng được báu vật thì cả đám sớm chết. Đợi hơn nửa ngày, đám người Thương Long không xuất hiện nữa, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan đã khép lại vết thương, cả đám người như trút được gánh nặng. Hai đại chiến tướng khỏe lại thì mọi người có trụ cột tinh thần. Thời gian trôi qua nhanh, sau bốn ngày, đám người đều hoàn toàn lành vết thương, nhưng Lục Ly không dẫn đoàn người tiến lên mà là tiếp tục ngồi xếp bằng. Lục Ly đang chờ Huyết Linh Nhi. Huyết Linh Nhi luôn phá giải thần văn ở đây, nếu không phá giải thì không đi ra đại điện này được. Không ra khỏi đại điện thì không thể tìm được đám người Thương Long, cũng không thể ra Thất Âm Điện. Lục Ly truyền âm cho Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, tiếp tục ngồi xếp bằng tu luyện. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan an ủi mọi người bình tĩnh đừng nóng, chờ đợi tin tức của Lục Ly. Sáu ngày trôi qua, Lục Ly mở mắt ra, mọi người lập tức nhìn hướng hắn. Lục Ly đứng lên gật đầu nói: - Đi thôi, thần văn ở đây đã phá giải, chúng ta có thể rời khỏi đại điện này. Nếu ta đoán không lầm, đại điện tiếp theo hẳn là có lối ra, có thể rời đi Thất Âm Điện. Thần văn ở đây không thể khống chế, nhưng không cản trở Huyết Linh Nhi tìm được dường ra thật sự. Phỏng chừng Thương Viêm cũng giống như vậy, có thể biết nên đi như thế nào nhưng không biết cách khống chế thần văn trong này. Nếu như có thể khống chế thì Thương Viêm có thể thoải mái nhốt chết nhóm người Lục Ly. Rẽ trái quẹo phải, vòng qua vòng lại, mọi người đi chóng mặt, đằng trước rốt cuộc xuất hiện một cánh cửa, cửa mở rộng. Lục Ly nhìn vài lần, sắc mặt nghiêm túc nói: - Phỏng chừng bọn họ đã vào. Đám người Thương Viêm vào sớm hơn nhóm Lục Ly đã lâu, tất cả báu vật đều bị cầm đi, tự nhiên sớm phá giải thần văn ở đây. Bọn họ không cứng rắn phá, vậy đi vào tầng tiếp theo cũng dễ hiểu. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan dẫn đầu xông vào, nhóm Lục Ly vào theo, một luồng sáng trắng vụt qua, mọi người đến một đại điện lấp lánh ánh sáng trắng, cách trước mặt mọi người vạn trượng có một truyền tống môn trắng lấp lánh. Lối ra! Tất cả mọi người mắt sáng rực, nhưng khi nhìn sang bên cạnh thì sầm mặt xuống. Bởi vì đám người Thương Long ngồi xếp bằng ở bên kia, dường như chờ đợi mọi người đến. Kẻ thù gặp mặt, đặc biệt đỏ mắt. Trong mắt mọi người rực lửa, đặc biệt là Doãn Nhược Lan, nhìn thấy ánh mắt dâm tà của Thương Long thì nàng nổi trận lôi đình. Mọi người tiến vào đây, không xung động, tập thể bình tĩnh đứng, chờ đợi mệnh lệnh của Lục Ly, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan. Lục Ly lặng lẽ thả ra Huyết Linh Nhi đi tra xét tình huống bốn phía. Chuyện gì khác thường chắc chắn có việc lạ, đám người Thương Long nếu được đến tất cả báu vật nhưng không ra ngoài, vậy chỉ có hai khả năng. Hoặc là bọn họ không đi qua ánh kiếm môn được, hoặc định xử lý nhóm Lục Ly rồi mới ra ngoài. Lục Ly nhìn biểu cảm nhàn nhã của Thương Long, Thương Cáp thì càng nghiêng về giả thiết thứ hai. Nhưng Thương Viêm đang đối diện truyền tống môn, có lẽ không thể phá vỡ thần văn trên cánh cửa. Mảnh nhỏ thánh binh của Thương Long bị tổn hại, số người ít hơn bên Lục Ly, tổng hợp thực lực không sánh bằng bọn hắn. Nếu vậy thì tại sao biểu cảm của nhóm Thương Long bình tĩnh như vậy? Chẳng lẽ có thứ gì mới để ỷ lại? Thí dụ như... luyện hóa một món báu vật thượng cổ? Lục Ly không nghĩ thông, lại lập tức thả ra Phong Ma Thú, U Linh Vương, quỷ ảnh, cũng sẵn sàng lấy ra thần thiết. Lúc trước Lục Ly vận dụng thần thiết, mọi người đều biết, tuy rằng rất nhiều người rất ngạc nhiên nghi ngờ, nhưng cũng không nói gì. Lục Ly mang đến cho mọi người quá nhiều vui sướng bất ngờ, hiện tại đám người đều đã chết lặng.
Chương 3239 Đưa vào
“Lục Ly, xử không?” “Làm sao đây?” Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan cơ hồ cùng lúc truyền âm đến, Lục Ly suy nghĩ một hồi truyền âm đáp: “Đừng gấp, để ta tra xét đã.” Lục Ly sợ có bố trí thần văn, nên định chờ Huyết Linh Nhi điều ra ra kết quả rồi mới có quyết định. Lục Ly muốn chờ, nhưng đám người Thương Long thì không muốn cho hắn đợi. Oong! Dưới chân Thương Viêm đột nhiên sáng lên một luồng sáng đỏ, ánh sáng đỏ nhanh chóng khuếch tán ra, thoáng chốc đến trước mặt nhóm người Lục Ly. Lục Ly vội vàng khiến người lui ra, mọi người đều âm thầm đề phòng. Oong! Cửa lớn sau lưng nhóm Lục Ly đột nhiên sáng rực, sau đó màn sáng dâng lên bao bọc cánh cửa. Lư Hải trầm giọng nói: - Bọn họ phong ấn chúng ta tại đây! Sắc mặt của mọi người trở nên càng thêm nghiêm túc, phong ấn cánh cửa này tức là chặt đứt đường lui của bọn họ sao? Chẳng lẽ đám người Thương Long có nắm chắc tuyệt đối giết chết bọn họ, nếu không thì làm sao có thể phong ấn cửa lớn? - He he. Thương Long vào thời khắc này đột nhiên đứng lên, cười nhìn Doãn Nhược Lan nói: - Nhược Lan tiểu thư, ta cho nàng hai lựa chọn, thứ nhất là nàng bó tay chịu trói, bọn họ sẽ không chết. Thứ hai là các ngươi chết hết, đừng hòng một tên nào sống! Biểu cảm của Doãn Nhược Lan trở nên cực kỳ âm trầm, đám người Doãn gia mắt tóe lửa. Doãn Thiên Phạn thì khá bình tĩnh, kiềm chế mọi người đừng xung động. Trước khi mò rõ con bài chưa lật của đám người Thương Long mà lỗ mãng khai chiến thì rất có thể chết không rõ ràng. “Không có thần văn!” Huyết Linh Nhi truyền âm về: “Truyền tống môn kia có thần văn, còn chưa phá vỡ, nơi khác cũng không có bố trí nào có thần văn, chỉ có chủ thần văn của Thất Âm Điện.” “Ừm!” Lục Ly nhẹ gật đầu, xem ra Thương Viêm còn chưa phá vỡ thần văn của truyền tống môn. Thương Long hống hách như vậy, chắc chắn có gì đó ỷ lại, rất có thể là luyện hóa báu vật thượng cổ. Lục Ly truyền âm tình huống cho Doãn Thiên Phạn. Doãn Thiên Phạn nhẹ gật đầu, mắt hắn nhìn qua Thương Long nói: - Thương Long, bớt nói nhảm đi, cho ta nhìn xem ngươi còn có con bài chưa lật nào? Nếu ngươi có thể khiến chúng ta tâm phục khẩu phục thì chúng ta bó tay chịu trói cũng được! Doãn Thiên Phạn vận dụng phép khích tướng, muốn khiến Thương Long trước tiên khoe ra con bài chưa lật, vậy thì bên bọn họ cũng tiện chuẩn bị tâm lý. - Ha ha ha ha! Thương Long cười to, bâng quơ phất tay nói: - Ngươi muốn xem thì ta cho ngươi xem, lần này khiến ngươi tâm phục khẩu phục. Oong! Nhẫn của Thương Long tỏa sáng, tiếp đó hai bóng người xuất hiện. Khoảnh khắc hai người này xuất hiện, nhiệt độ đại điện đột nhiên giảm xuống mấy lần, mọi người cảm giác từ đầu đến chân lạnh buốt, giống như lúc còn nhỏ rơi vào sông băng mùa đông. Không chỉ riêng là lạnh lẽo, càng quan trọng hơn là nỗi sợ đến từ sâu trong linh hồn, mọi người đều từng có cảm giác như vậy, giống lúc còn nhỏ đối diện một con siêu cấp mãnh thú. Đó là sợ hãi và khủng hoảng theo bản năng của sinh vật cấp thấp đối với sinh vật cường đại. Khoảnh khắc này, hắn cảm giác giống như lúc ở Phàm Nhân Giới gặp phân thần của Thần Linh, khoảnh khắc đó thân thể của hắn không kiềm được run run, lưng ướt mồ hôi lạnh. Thương Long thả ra hai xác chết, một cái xác là nam nhân, từ ngực đến lưng cắm thanh kiếm gãy, trên chiến giáp có vết máu màu nâu. Nam nhân khép mắt, cơ thể không có chút hơi thở sự sống, đứng đó lại giống như một Thần Ma viễn cổ. Xác chết thứ hai là một thiếu nữ xinh đẹp, trên mặt nàng không có chút máu, mắt khép hờ. Nàng tuy rằng không có hơi thở sinh mệnh, nhưng cho người cảm giác giống như thánh vật, toát ra hơi thở thánh khiết. Mọi người từng thấy hai người này, lúc Lục Ly đàn nhạc xuất hiện một hình ảnh, nam nhân mà thiếu nữ yêu đã chết, thiếu nữ đi vào quan tài, chôn cùng nam nhân. Thánh Hoàng Chi Nữ và người nàng yêu! Hai xác chết, hai cái xác không biết chết bao nhiêu năm nhưng khiến mọi người cảm nhận uy áp cực kỳ mạnh, đè ép mọi người nghẹt thở, cảm giác máu đông lại. “Hai người này lúc còn sống mạnh cỡ nào?” Đây là thắc mắc hiện tại trong đầu mọi người phe Lục Ly. Những người có mặt đều là võ giả Tứ Kiếp, sức chiến đấu của Lục Ly ngang ngửa Tứ Kiếp, nhưng bị đè ép cảm giác không nhúc nhích được. Ngũ Kiếp? Điều này không thể nào, Ngũ Kiếp không thể nào mạnh như vậy, ít nhất là Lục Kiếp. - Lục Kiếp cũng không mạnh như vậy! Doãn Thiên Phạn rất nhanh lắc đầu, gia tộc bọn họ các đời đều có cường giả cấp Lĩnh Chủ, hắn từng trông thấy di thể của một lão tổ tông nhà bọn họ, yếu hơn hai người này nhiều. Cấp Đế! Vậy thì chỉ có một loại khả năng, hai người này đã từng là cường giả cấp Đế, hơn nữa không phải loài người bình thường, là chủng tộc đặc biệt, cho nên chết đi nhiều năm vẫn có thần uy như vậy. Mặc kệ có phải là cấp Đế hay không, đám người đều biết gặp phải rắc rối lớn, hai xác chết này quá mạnh, nếu không nghĩ biện pháp e rằng tập thể sẽ chôn xác tại đây. Trấn áp hai xác chết là hành vi không hiện thực. Vậy thì chỉ có hai loại biện pháp, thứ nhất là diệt sát Thương Long, hiện tại xác chết bị Thương Long khống chế, cần giết Thương Long, như vậy hai cái xác này sẽ biến thành vật vô chủ. Cách thứ hai là nghĩ biện pháp luyện hóa hai xác chết, không nói hai cái, tùy tiện luyện hóa một cái thì chuyện sau đó dễ giải quyết. Trong tích tắc Lục Ly nghĩ thông mấu chốt sự tình, theo sau hắn truyền âm cho đám người Doãn Thiên Phạn, thuật lại ý tưởng của mình. Cơ hồ cùng lúc, Lục Ly truyền âm cho Huyết Linh Nhi, khiến nó đi vào cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ, nghĩ biện pháp khống chế cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ. Thật ra cảm ứng hơi thở thì nam nhân mạnh hơn một chút, đặc biệt là khúc kiếm gãy trước ngực cảm giác giống mảnh nhỏ thánh binh. Nhưng Lục Ly lựa chọn khiến Huyết Linh Nhi đi khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, bởi vì đó dù sao là nữ nhi của Thánh Hoàng, còn là chủ nhân của Thất Âm Điện. Quan trọng nhất là nữ nhi của Thánh Hoàng hẳn là tự sát, nam nhân thì bị giết, trước ngực đến sau lưng thủng một lỗ. Cơ thể hoàn chỉnh chắc chắn sẽ càng mạnh một chút! - Giết bọn họ!
Chương 3240 Là Thương Viêm khống chế
Thương Long vung mạnh tay, hai xác chết không có lập tức hành động, tạm dừng một lúc, trên người mới dâng lên sát khí và thần uy vô tận, sau đó hóa thành hai tia chớp lao về phía mọi người. - Hưm? Lục Ly đột nhiên phát hiện vấn đề, mắt như mũi tên nhọn bắn hướng Thương Viêm ngồi xếp bằng cạnh truyền tống trận ở phương xa. Lục Ly trông thấy lòng bàn tay của Thương Viêm hơi phát sáng, còn thấy ba người đứng bên cạnh Thương Viêm, ba người đứng thành hình tam giác bảo vệ Thương Viêm vào giữa. “Hai xác chết này không phải bị Thương Long khống chế!” Lục Ly lập tức nhận ra, truyền âm cho Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan: “Nghĩ biện pháp đánh chết Thương Viêm, là y khống chế hai xác chết đó. Ta sẽ bám giữ hai xác chết, các ngươi đi đánh chết Thương Viêm.” “Được!” Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan gật đầu, Lục Ly khiến Phong Ma Thú hành động, có một nửa thả ra thần thông phong hệ, bốn phương tám hướng nổi gió to. Nhưng tốc độ của hai xác chết không hề chậm lại, như hai Thần Ma vô địch cuồng bạo vọt tới. Lục Ly không có biện pháp, chỉ có thể khống chế Phong Ma Thú tre già măng mọc xông tới. Vèo! Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan từ bên trái xông lên, tốc độ đạt đến mức tận cùng, lao thẳng đến chỗ Thương Viêm. Đám người Thương Long thay đổi sắc mặt, vốn muốn cùng hai xác chết xông lên, bây giờ buộc phải lùi lại bảo hộ Thương Viêm. Lục Ly nhìn rất chính xác, hai xác chết bị Thương Viêm luyện hóa, trong hai xác chết có thần văn cường đại, Thương Viêm luyện hóa một phần, có thể miễn cưỡng khống chế. Nếu Thương Viêm bị giết thì không thể khống chế hai xác chết, đến lúc đó bọn họ sẽ rơi vào thế yếu, có lẽ sẽ bị phe Doãn gia giết, còn chưa phá giải thần văn trên truyền tống môn. Ầm ầm ầm! Một ít Phong Ma Thú bắn ra cột sáng đánh vào hai xác chết, nhưng hai xác chết chỉ khẽ run lên, không có nhận được bất cứ thương tổn gì. Bùm! Nam nhân trên người cắm nửa khúc kiếm gãy một đấm đánh vào một con Phong Ma Thú, con Phong Ma Thú thoáng chốc bị đánh bay ra, đầu trực tiếp nổ tung, chết tươi. Bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ bay đến, bàn tay nhỏ vỗ nhẹ, một con Phong Ma Thú bay ra ngoài, thân thể bị vỗ ra một lỗ máu, nháy mắt tử vong. Bùm! Ầm! Hai xác chết vụt qua, chia nhau khóa chặt một con Phong Ma Thú, lại thêm hai con Phong Ma Thú bị đánh chết, cảm giác giống như sói đói đi vào bầy dê, căn bản không cùng một cấp bậc. - Ủa? Lục Ly phát hiện hai xác chết đều chọn tấn công Phong Ma Thú chứ không đuổi theo giết người, hắn đảo tròng mắt, lập tức khống chế Phong Ma Thú tản ra, chạy tứ tán. Vèo! Quả nhiên, Phong Ma Thú vừa chạy đi thì hai xác chết liền đuổi theo. Mắt Lục Ly sáng rực quát với đám người Doãn Thành Duệ: - Toàn bộ oanh kích Thương Viêm, giết chết hắn! - Giết! Đám người Doãn Thành Duệ biết rõ giờ phút này thời gian vô cùng quan trọng với mọi người. Nếu không thể giết Thương Viêm trước khi hai xác chết đánh chết toàn bộ Phong Ma Thú thì người chết là bọn họ. Lục Ly khiến tất cả mọi người công kích Thương Viêm, thật ra còn có một ẩn ý khác, hắn không cho Thương Viêm có cơ hội khống chế hai xác chết, như vậy mới tranh thủ đủ thời gian cho mọi người. Ầm ầm ầm! Một đám người như nổi điên lao về phía Thương Viêm. Bên kia, Doãn Nhược Lan cùng Doãn Thiên Phạn đã bắt đầu công kích, hai người tay cầm thánh binh, cộng thêm thả ra các loại thần thuật, người phe kia bị đánh liên tiếp tháo chạy. Thương Long cùng Thương Cáp gắt gao chống đỡ, Thương Viêm buộc phải liên tục tránh né, nếu không thì hắn đã sớm bị chấn giết, Doãn Thiên Phạn và Doãn Nhược Lan như kẻ điên, hoàn toàn không để ý bản thân. Một đám người hiện tại đều bảo hộ Thương Viêm, bởi vì Thương Viêm có thể khống chế hai xác chết, tương đương có thể điều khiển hai món siêu cấp thánh binh. Khi Lục Ly cùng Doãn Thành Duệ mang người xông đến thì cục diện bên này càng thêm hỗn loạn. Thật ra cũng vì Thương Viêm chưa hoàn toàn luyện hóa hai xác chết, không thể điều khiển như cánh tay, nếu không thì hai xác chết đã chẳng chăm chăm đuổi giết Phong Ma Thú. Đại điện này rất lớn, Phong Ma Thú chạy ra, hai xác chết cũng đuổi theo chạy. Cự ly quá xa, cộng thêm Thương Viêm giờ phút này bị mọi người khóa chặt công kích, Thương Viêm căn bản không có biện pháp khống chế hai xác chết. Ầm ầm ầm! Một đám người điên cuồng công kích, bên Thương Long cuống cuồng phản kích. Doãn Thiên Phạn bị đánh bay, máu phun như suối. Một cánh tay của Thương Cáp bị bẻ gãy, bên Doãn gia bắt đầu có người chết, phe Thương gia cũng có người chết. Ầm ầm ầm! Bên kia, Phong Ma Thú từng con bị đánh chết, hơn một trăm con đã thương vong hơn một nửa. Tốc độ của hai xác chết nhanh hơn Phong Ma Thú, vừa đuổi theo kịp, tùy tiện đánh một kích chắc chắn giết một con. May mắn có bầy Phong Ma Thú, nếu không thì lúc này chết sẽ là con người. Phong Ma Thú tranh thủ thời cơ quý giá cho nhóm Lục Ly, tiếc rằng bọn họ quá yếu, đến giờ phút này còn chưa đánh chết Thương Viêm. Lục Ly còn lấy thần thiết ra, thả U Linh Vương ra. Cộng thêm một đám người đều liều mạng, nếu như là bình thường đã sớm đánh chết mục tiêu. Nguyên nhân Thương Viêm vẫn còn sống là vì hắn mặc một món siêu cấp chiến giáp, thần văn trên chiến giáp huyền diệu phức tạp còn hơn chiến giáp của Doãn Thiên Phạn, cấp bậc chắc chắn cao hơn một bậc. Ầm! Thương Viêm lại một lần nữa bị đánh bay ra, chiến giáp rốt cuộc vỡ từ phần vai. Thương Long cũng bị đánh văng ra mấy lần, tóc bù xù xõa ra, máu tươi đầm đìa, tựa như lệ quỷ. Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Cáp, bao gồm nhóm Lục Ly đều có vết thương. Lục Ly bị Thương Long công kích một lần, nếu không phải thả ra Bác Long thuật thì ước chừng một kích kia có thể khiến hắn trọng thương. Ầm ầm ầm! Phong Ma Thú từng con chết đi, Lục Ly đau lòng như dao cắt, bầy Phong Ma Thú này chết thì kệ, nhưng hắn tổn thất vô số nô bộc cường đại. Oong! Tay Thương Viêm đánh ra một Thần Lực, Thần Lực bay đi đánh trúng xác nam. Xác chết kia lập tức bay nhanh về hướng này, hai bàn tay to chộp lấy một công tử của Doãn gia, nhẹ nhàng xé một cái, công tử trực tiếp bị xé rách thành hai mảnh.
Bình luận facebook