-
Chương 3241-3245
Chương 3241 Tuyệt vọng
Máu tươi bắn toé, tàn thi rơi lả tả, trường hợp cực kỳ huyết tinh. Nhóm Doãn Thiên Phạn, Lục Ly hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Không chỉ bởi vì đã chết một huynh đệ, càng quan trọng là xác chết này xông đến thì mọi người còn sống nổi không? Thương Viêm có chiến giáp cường đại, có nhóm Thương Long, Thương Cáp bảo hộ, muốn đánh chết hắn ngay lập tức thì quá khó khăn. Xác nam này đã giết tới, nếu không chặn lại thì người phe mình sẽ bị giết sạch. Lục Ly cắn răng, chỉ có thể tự mình đứng ra chống chọi giây lát, dựa vào mấy người khác e rằng rất khó ngăn trở, cho dù Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan phỏng chừng đều không ngăn được, bởi vì bọn họ không có cơ thể, lực lượng mạnh như Lục Ly. Lục Ly xoay người vọt tới, tốc độ như tia sáng đỏ, phát ra Bác Long thuật, nhanh chóng đến gần xác nam kia. Xác nam cảm ứng được Lục Ly tới gần, huơ nắm tay nhanh như tia chớp đấm về phía Lục Ly. Xoẹt xoẹt xoẹt! Nắm đấm đánh nhanh tới, Lục Ly cảm giác bị đông lạnh toàn thân, tựa như một mảnh bầu trời đè xuống. Trong khoảnh khắc này, Lục Ly cảm giác không thể nhúc nhích, không thể đánh trả, chỉ có thể chờ đợi tử vong. - Hây! Lục Ly rống to một tiếng, toàn thân bảy trăm hai mươi huyệt đạo dâng trào năng lượng, vận chuyển Bác Long thuật, hắn cảm giác toàn thân lại cuồn cuộn lực lượng dùng không hết, giơ nắm đấm đánh mạnh vào ngực xác nam. Bùm! Bùm! Vang hai tiếng nặng nề, Lục Ly và xác nam cùng văng ra, khác nhau là ngực phải của Lục Ly có một lỗ máu, xác nam thì chỉ bị đẩy lui. - A... Người bên Doãn gia hay Thương gia vào thời khắc này đều chấn động. Lục Ly có thể chặn lại công kích của Cổ Nam Thi mà không chết? Còn có thể làm Cổ Nam Thi bị chấn bay ra mấy vạn trượng xa? Cơ thể của Nhị Kiếp đỉnh phong này mạnh đến cỡ nào? Nhưng ngẫm lại Lục Ly có thể ngăn lửa màu đen đốt cháy, bắt lấy ba món báu vật như Hào Giác, mọi người cảm thấy có thể chấp nhận. Người của Doãn gia cảm khái nhiều nhất, nếu Lục Ly có thể trưởng thành nhanh chóng như vậy mãi thì không chừng thật sự hy vọng thành tựu vô thượng Thần Thể. Vèo! Phương xa, Cổ Nam Thi lại xông đến, tốc độ quá nhanh. Tuy Lục Ly ăn một viên dược chữa thương, nhưng không có biện pháp lập tức khôi phục tình trạng vết thương, vấn đề là hắn không đứng ra ngăn chặn thì ai có thể làm được? Vèo! Lục Ly hóa thành tia chớp xông lên trên, lần này hắn học thông minh, một bàn tay cầm thần thiết, một bàn tay khác công kích Cổ Nam Thi. Khi nắm tay của Cổ Nam Thi đánh vào người Lục Ly thì hắn dùng thần thiết đỡ. Bùm! Nắm đấm sắt của Cổ Nam Thi đập vào thần thiết, Lục Ly phun ra búng máu, bị đánh văng ra. Lần này tuy rằng không bị xuyên qua thân thể, nhưng bị chấn thương ngũ tạng lục phủ. - Giết! Bên kia, Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan trầm giọng quát lên, bọn họ biết Lục Ly dùng mạng của mình chế tạo cơ hội cho mọi người, nếu bọn họ không thể cấp tốc đánh chết Thương Viêm thì Lục Ly rất nhanh sẽ không chịu nổi mà bị Cổ Nam Thi đánh chết. Ầm ầm ầm! Lần lượt liều mạng công kích, lại bị đám người Thương Long nhiều lần chặn lại, đánh lui. Thương Long cùng Thương Cáp không phải kẻ yếu, người của Thương gia đều liều mạng, nếu để nhóm Doãn Thiên Phạn giết Thương Viêm thì bên Thương gia sẽ cực kỳ bị động. Thương Viêm cùng Thương Cáp đều bị thương, hơn nữa bị thương khá nặng, đám người Doãn Thiên Phạn như nổi điên tấn công dồn dập, hai người không thể tránh khỏi bị thương. Nhưng bọn họ rất tự tin trong thời gian ngắn có thể ngăn chặn, nhưng Lục Ly có thể cản nổi không? Ầm! Lục Ly hết lần này đến lần khác bị đánh bay ra, trong miệng phun máu càng lúc càng nhiều, sắc mặt càng ngày càng khó coi, Cổ Nam Thi này quá mạnh, đã chết nhiều năm mà còn như vậy, trong thân thể không có bất cứ năng lượng, hoàn toàn dựa vào sức mạnh cơ thể, nếu khi còn sống phỏng chừng chỉ trông vào thần uy là có thể đè Lục Ly dẹp lép. Ầm! Lại một lần nữa bị đánh ra ngoài, Lục Ly đã bị thương rất nặng, hắn liếc hướng đám người Doãn Thiên Phạn, nhìn thấy bên kia còn vất vả tấn công chưa xong thì sắc mặt trở nên cay đắng. Thương Viêm bỗng lấy một món báu vật ra, đó không phải mảnh nhỏ thánh binh mà là một điện đồng rất cổ xưa. Báu vật kia có thể phát ra ánh sáng màu vàng, sánh bằng dải sáng từ thánh binh, nhiều lần cản công kích của Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan. Báu vật này hẳn là báu vật thần văn, tạo nghệ thần văn của Thương Viêm rất mạnh, có một món báu vật thần văn cũng rất bình thường. Cộng thêm Thương Long cùng Thương Cáp liều mạng phụ trợ, nhóm Doãn Thiên Phạn rất khó đánh chết Thương Viêm. Bùm bùm bùm! Bên kia, Thánh Hoàng Chi Nữ không ngừng truy sát Phong Ma Thú, đã sắp đánh chết tất cả Phong Ma Thú. May mà Lục Ly thu U Linh Vương về, nếu không thì giờ phút này U Linh Vương đều bị đánh chết. Hơn một trăm con Phong Ma Thú, đó là sức mạnh chiến đấu cường đại của Lục Ly, lần này lại toàn bộ bị hủy. Nhưng giờ phút này Lục Ly không rảnh đau lòng, Phong Ma Thú không chết thì cả đám chết. Bùm! Cuối cùng một con Phong Ma Thú bị đánh chết Thánh Hoàng Chi Nữ như u hồn bay tới, Lục Ly trông thấy nàng bay hướng mình thì trong lòng tuyệt vọng. Một Cổ Nam Thi đã làm Lục Ly sắp không chịu nổi, giờ thêm một Thánh Hoàng Chi Nữ thì hắn tuyệt đối thua. - Nguy rồi! Đám người Doãn Thiên Phạn phát hiện Thánh Hoàng Chi Nữ lao về phía Lục Ly thì hoàn toàn thay đổi sắc mặt, Doãn Thiên Phạn biết rõ nếu Lục Ly chết thì bọn họ cũng không sống được, cho nên hắn cơ hồ không có do dự nói: - Đi ngăn lại cái xác nữ kia! - Hây! Doãn Thiên Phạn đột nhiên công kích một phát rồi xoay người lao hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Nhưng đám người Thương Long không ngốc, làm sao có thể khiến Doãn Thiên Phạn dễ dàng rút đi? Lục Ly mà chết thì bọn họ sẽ giảm bớt áp lực rất nhiều. Chỉ cần Lục Ly chết đi, nhóm Doãn Thiên Phạn cũng chỉ có thể chờ chết. Vì vậy, Thương Long vung cờ xí cuốn lấy, bao trùm chính mình và Doãn Thiên Phạn vào. Thương Long lấy ra miếng ngói, tuy bị mẻ nhưng còn có thể chống chọi một thời gian, hắn định bám chân Doãn Thiên Phạn tạm thời, để Thánh Hoàng Chi Nữ đánh chết Lục Ly.
Chương 3242 Đảo ngược
- Hây! Thương Cáp cũng đột nhiên phản kích, điên cuồng công kích Doãn Nhược Lan, khiến Doãn Nhược Lan cũng không cách nào đi chi viện Lục Ly. Người của Thương gia khác cũng làm như vậy, ban đầu bọn họ vất vả chống đỡ phòng ngự, giờ phút này ngược lại biến thành bọn họ chủ công. Vù vù vù! Nhưng có hai người kịp xông về phía Lục Ly, muốn giúp hắn chống chọi giây lát. Hai người đứng ở giữa đường nhìn Thánh Hoàng Chi Nữ như quỷ hồn bay tới, thân thể khẽ run. Bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên tăng tốc lướt qua giữa hai người, hai bàn tay nhỏ xanh nhạt vỗ nhẹ vào họ. Hai người ngực lập tức nổ tung, thân thể bay ra ngoài, ở giữa không trung phun ra búng máu, chớp mắt đã chết. “Tiêu đời.” Lục Ly nhìn hai người bay lên cao, cảm giác tiếp theo đến lượt mình. Hắn cảm giác Thánh Hoàng Chi Nữ mạnh hơn Cổ Nam Thi nhiều, bị bàn tay nhỏ xinh đẹp đó vỗ lên người thì phỏng chừng hắn cũng sẽ nháy mắt chết đi. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ bay đến gần, tốc độ nhanh đến nỗi xem không rõ, Lục Ly nhìn thấy nàng nâng lên bàn tay xinh đẹp vỗ nhẹ vào trán của mình. Thần uy như có như không bao phủ Lục Ly, khiến hắn vào thời khắc này thân thể không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay kia vỗ lrên trán. “Chết chắc!” Lục Ly khép mắt lại, không có giãy giụa, bởi vì sau lưng là Cổ Nam Thi đánh tới, cho dù hắn giờ phút này thúc đẩy thần binh đi công kích Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không ngăn được công kích của Cổ Nam Thi. Lục Ly đời này trải qua rất nhiều nguy cơ sống chết, có rất nhiều lần hắn cũng từng tuyệt vọng, nhưng lần này là bất lực nhất. Hắn có rất nhiều thủ đoạn, nhưng đối diện với Thánh Hoàng Chi Nữ, Cổ Nam Thi thì tất cả vô dụng. Vào giây phút này, vô số ý nghĩ vụt qua trong đầu hắn, Lục Ly suy nghĩ rất nhiều, nghĩ vô số cách phá giải nguy cơ trước mắt, nhưng cuối cùng đều bó tay. Vèo! Bàn tay kia lướt nhanh đến, giây sau sẽ vỗ lên trán Lục Ly, khoảnh khắc này đột nhiên sinh ra biến cố, Thánh Hoàng Chi Nữ bỗng mở mắt ra, đáy mắt lóe tia giãy giụa, tay run nhẹ. - A? Lục Ly thấy cảnh này thì hơi chấn kinh ngạc nhiên, Thánh Hoàng Chi Nữ mở mắt ra? Còn lóe tia giãy giụa? Chẳng lẽ Thánh Hoàng Chi Nữ còn sống? Điều này không thể nào! Vèo! Lục Ly còn chưa kịp phản ứng lại, Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người, bàn tay tiếp tục vỗ tới trước nhưng lướt qua vành tai của Lục Ly, vỗ mạnh vào Cổ Nam Thi từ phía sau công kích Lục Ly. Bùm! Cổ Nam Thi bị văng ra ngoài, bay xa mấy nghìn trượng. Thánh Hoàng Chi Nữ khựng lại, đứng cách phía sau Lục Ly mấy chục trượng, trong mắt vẫn lóe tia giãy giụa, thân thể run nhẹ. - Chuyện này! Mọi người nghệch mặt ra, không chỉ riêng là Lục Ly, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Long, Thương Cáp, đám người đều trợn mắt há hốc mồm. - Sao có thể như vậy? Thương Viêm càng khó hiểu hơn ai hết, tuy hắn không thể hoàn toàn khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, nhưng cơ bản có thể miễn cưỡng khống chế. Hắn cảm giác liên kết tinh thần với Thánh Hoàng Chi Nữ vẫn còn, không bị mất kiểm soát. Điều quan trọng nhất là Thánh Hoàng Chi Nữ đã chết, trên người không có bất cứ hơi thở sinh mệnh, nhưng giờ phút này lại mở mắt ra, trong mắt còn lóe tia giãy giụa, thoạt trông giống như người sống. Không thể tưởng tượng! Đám người đều không nghĩ thông, nhưng Thương Viêm phản ứng vẫn là rất nhanh, trong tay hắn đánh ra vài luồng Thần Lực vào người Thánh Hoàng Chi Nữ. Oong! Trên người Thánh Hoàng Chi Nữ dâng lên sát khí, lại nhắm mắt, nàng đột nhiên xoay người đối diện Lục Ly, sát khí đậm đặc bao phủ Lục Ly, khiến hắn cảm giác như rơi vào hầm băng, khó nhúc nhích. “Chủ nhân, giúp ta một tay!” Vào thời khắc này, trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên truyền âm của Huyết Linh Nhi, sốt ruột nói: “Trong xác chết này còn sót lại chút ấn ký tinh thần, ta rất khó phá giải, không cách nào hoàn toàn khống chế xác chết này, ngươi nghĩ biện pháp giúp ta một phen!” - A... Lục Ly ngẩn ra, thế này mới hiểu ra tại sao lúc nãy Thánh Hoàng Chi Nữ không công kích mình, còn đánh bay Cổ Nam Thi, không phải vì Thánh Hoàng Chi Nữ điên, mà là bởi vì Huyết Linh Nhi. “Phá giải? Ấn ký tinh thần còn sót lại?” Lục Ly không rảnh suy nghĩ Huyết Linh Nhi làm cách nào khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, trong đầu của hắn vụt qua vô số ý nghĩ, bên kia, Thánh Hoàng Chi Nữ lại lần nữa hành động, bay hướng Lục Ly, bàn tay xinh đẹp lại nâng lên. Oong! Lục Ly vào thời khắc này làm một hành động phi thường kỳ lạ, hắn không có chạy trốn, cũng không cầm thần thiết công kích, hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, lấy ra một cây cầm cổ, nhanh chóng khảy đàn. Lục Ly bị thương nặng, dù muốn chạy cũng không được, phòng ngự cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ có lẽ cực kỳ khủng bố, cho dù lấy thần thiết công kích, phỏng chừng cũng không cách nào bị thương nặng Thánh Hoàng Chi Nữ, nàng tùy tiện công kích một lần đủ làm Lục Ly chết chắc. Cho nên Lục Ly binh đi hiểm chiêu, lấy cầm cổ ra, hắn muốn trợ giúp Huyết Linh Nhi luyện hóa ấn ký tinh thần còn sót lại của Thánh Hoàng Chi Nữ. Bài nhạc rất đơn giản, đàn cũng không hay, nhưng người Doãn gia rất quen thuộc. Bài nhạc này là từ âm phù trên cung điện bên ngoài tổ hợp lại, là bài nhạc đầu tiên. - Hay! Khi nhạc vang lên, thân thể mềm mại của Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên run lên, bước chân đột nhiên ngừng lại, nàng cách Lục Ly chỉ có một trượng. Tích tịch tình tang! Lục Ly nhanh chóng khảy đàn, trên mặt hắn cũng lộ ra nét vui mừng, bởi vì tùy theo hắn đàn, cơ thể mềm mại của Thánh Hoàng Chi Nữ run càng nhiều. Điều này chứng minh bài nhạc này có thể ảnh hưởng Thánh Hoàng Chi Nữ, chỉ cần có thể ảnh hưởng được nàng là sẽ giúp được Huyết Linh Nhi. “Chủ nhân, đừng ngừng, đàn tiếp đi!” Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên, trong lòng Lục Ly yên ổn, thậm chí Cổ Nam Thi từ bên kia xông đến cũng không khiến hắn lo lắng. Quả nhiên! Khi Cổ Nam Thi xông đến thì Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên mở mắt ra, bàn tay nhỏ xinh đẹp nhẹ nhàng vỗ ra, Cổ Nam Thi lại một lần nữa bay ra ngoài. Hơn nữa lần này cơ thể Cổ Nam Thi cũng run run, dường như có chút giãy giụa. - Không tốt!
Chương 3243 Hoàn mỹ dung hợp
Thương Viêm kêu lên, giận dữ quát: - Nhanh đi giết Nhị Kiếp đỉnh phong kia, hắn đang khống chế ngược lại Thánh Hoàng Chi Nữ, nếu bị hắn khống chế thì chúng ta đều phải chết! Trong lúc khẩn cấp, Thương Viêm bất chấp truyền âm, trực tiếp quát lớn. Không cần hắn nói, Thương Long cùng Thương Cáp đã sớm nhìn ra không đúng, hai người công kích Doãn Thiên Phạn, thần văn càng dồn dập, muốn đẩy lùi họ để rảnh tay đi công kích Lục Ly. Tình hình thoáng chốc đảo ngược. Ban đầu là Thương Long, Thương Cáp bám giữ hai người Doãn Thiên Phạn, bây giờ đến lượt Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan bám chân hai người Thương Long. Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan kích động không thôi, điên cuồng công kích Thương Long, Thương Cáp, không cho hai người có cơ hội thoát thân. - Giết! Người Doãn gia lên tinh thần, hiện tại cục diện rất rõ ràng, Thánh Hoàng Chi Nữ là vũ khí hủy diệt mạnh nhất, ai chiếm được vũ khí hủy diệt này thì có thể điều khiển toàn trường. Lục Ly tiếp tục đàn, cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ run càng kịch liệt, tốc độ đàn của hắn càng lúc càng nhanh, mắt của Thánh Hoàng Chi Nữ lúc nhắm lúc mở. Trái tim Lục Ly và đám người thít chặt, có thể khống chế được Thánh Hoàng Chi Nữ hay không thành mấu chốt sống chết của hai phe. Ầm! Doãn Thiên Phạn bị đánh văng ra, một cánh tay bị chặt đứt. Thương Long vốn muốn xông lên truy sát nhưng Doãn Thành Duệ liều mạng công kích chặn lại đòn tấn công của Thương Long. Doãn Thiên Phạn bị thương quá nặng, vừa rồi liều mạng công kích lâu như vậy, cơ hồ dầu hết đèn tắt, giờ phút này rốt cuộc không chịu nổi. Mắt Thương Long lóe tia sáng tàn khốc: - Giết Doãn Nhược Lan trước! Nếu không đánh bị thương hoặc giết Doãn Nhược Lan thì không thể vòng qua nàng đi công kích Lục Ly. Thương Long vừa ra lệnh, đám người lập tức nhắm ngay Doãn Nhược Lan, tình trạng của nàng trở nên nguy hiểm trùng trùng. Bùm! Bên kia, Cổ Nam Thi lại bị Thánh Hoàng Chi Nữ đánh bay đi, giây phút này, mắt của nàng hoàn toàn mở to, trong con ngươi đã không có giãy giụa, một mảnh lạnh băng. “Xong rồi!” Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong óc Lục Ly, khiến hắn nâng cao chủ nhân: “Chủ nhân, ấn ký tàn hồn của nữ nhân này đã toàn bộ bị xóa đi, hiện tại xác nữ này đã hoàn toàn bị ta khống chế.” “Giỏi!” Lục Ly đứng bật dậy, ánh mắt nhìn qua Thương Cáp nói: - Ra tay, giết Thương Cáp, Thương Long trước! Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ như hồn ma bay qua, thoáng chốc đến chỗ Doãn Nhược Lan. Lục Ly trầm giọng quát: - Nhược Lan, các ngươi lui xuống, chuyện kế tiếp giao cho ta! - Được! Doãn Nhược Lan sắp không chống chọi nổi, nghe Lục Ly nói liền lùi lại. Thánh Hoàng Chi Nữ vọt tới, một người đối diện đoàn người Thương gia. Dù chỉ có một mình nhưng đám người Thương Long cảm giác giống một ngọn núi lớn, không thể chống lại, đám người lộ vẻ mặt tuyệt vọng. Nhóm Thương Long hiểu rõ nhất sự mạnh mẽ của Thánh Hoàng Chi Nữ, khoảnh khắc mở nắp quan tài ra, bọn họ đã chết hai người. Nếu không phải Thương Long và Thương Cáp dùng mảnh nhỏ thánh binh liên hợp lại trấn áp, cộng thêm Thương Viêm bố trí thần văn thì phỏng chừng càng nhiều người chết hơn nữa. Vốn cho rằng Thương Viêm đã khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, còn có Cổ Nam Thi kia thì có thể thoải mái quét ngang cả đám người. Lại không ngờ rằng Thánh Hoàng Chi Nữ bị Lục Ly luyện hóa ngược lại, Thánh Hoàng Chi Nữ còn mạnh hơn Cổ Nam Thi kia rất nhiều. Vèo! Cổ Nam Thi kia lại xông đến, vẫn lao về phía Lục Ly. Thánh Hoàng Chi Nữ vốn muốn thẳng tới chỗ nhóm Thương Long, đột nhiên xoay người vọt tới bên cạnh Cổ Nam Thi, vỗ vào đầu Cổ Nam Thi. Lần này Cổ Nam Thi không bay ra mà bị đóng đinh tại chỗ. Bàn tay xinh đẹp của Thánh Hoàng Chi Nữ bấu đầu Cổ Nam Thi, bàn tay này còn tỏa ánh sáng trắng nhạt, Cổ Nam Thi không nhúc nhích, vẻ mặt giãy giụa. Sát khí và lệ khí trên người Cổ Nam Thi cấp tốc biến mất, hơi thở không ngừng thu lại, chỉ qua mười giây, hơi thở trên người Cổ Nam Thi hoàn toàn biến mất, biến thành xác chết thật sự, không còn bất cứ hơi thở. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ xoay người lại, nhìn nhóm người Thương Long, trên người của nàng vẫn như cũ không có hơi thở sinh mệnh, đôi mắt lạnh lẽo giống như băng. Khoảnh khắc này, mọi người cảm giác Thánh Hoàng Chi Nữ giống như sống lại, tức là nàng tựa như một... con người không có hơi thở sinh mệnh. - A? Lục Ly ăn hai viên dược chữa thương, ánh mắt luôn luôn quan sát tình hình cuộc chiến, nhìn thấy bộ dạng của Thánh Hoàng Chi Nữ thì sửng sốt, trong đầu nảy ra một ý nghĩ, Huyết Linh Nhi dường như không chỉ riêng khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, càng giống là đoạt xá thân thể này. Ấn ký tàn hồn của thân thể này hoàn toàn biến mất, tức là thân thể đã không có bất cứ ý thức. Thân thể này còn nguyên vẹn, vô cùng mạnh mẽ, là một thân xác hoàn mỹ nhất. Huyết Linh Nhi là mị linh, là hồn thể, khi ấn ký tàn hồn của Thánh Hoàng Chi Nữ biến mất, Huyết Linh Nhi thừa dịp vào trong linh hồn của Thánh Hoàng Chi Nữ, hoàn mỹ dung hợp vào cũng không phải là chuyện không thể nào. Lục Ly có cảm giác tuy Thánh Hoàng Chi Nữ không có hơi thở sinh mệnh, nhưng thật sự sống lại. Trong cơ thể có linh hồn thì mới xem như chân chính sống lại, nếu không thì cho dù có hơi thở sinh mệnh, không có linh hồn thì vẫn chỉ là cái xác biết đi. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ bay qua, căn bản không cần Lục Ly đi khống chế, Huyết Linh Nhi có ý thức riêng, có thể tự hành động. Thương Long hét to một tiếng: - Ngăn ả lại! Mấy người Thương gia xông lên. Thương Viêm đã hành động, liên tục vỗ ra Thần Lực, còn lấy một món báu vật đặc biệt bắn ra ánh sáng màu vàng, định lại lần nữa khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ. Bùm bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ đến gần người của Thương gia, tay nhẹ vung lên, ba người bay lên, ngực đều xuất hiện một lỗ máu. Thần niệm của Lục Ly tra xét thấy trong tay Thánh Hoàng Chi Nữ lóe tia sáng màu trắng, sinh cơ của ba người nháy mắt bị yên diệt. “Không lẽ trong thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ còn có năng lượng cường đại sao?” Lục Ly không hiểu, nhân vật thời kỳ viễn cổ cách hiện tại ít nhất mấy trăm vạn năm, vậy mà trong xác chết còn có thể sót lại năng lượng? Không tin nổi.
Chương 3244 Hoàn mỹ dung hợp
Vù vù vù! Thương Viêm liên tục đánh ra từng đợt Thần Lực và ánh sáng màu trắng, cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ không có gì khác lạ, thậm chí không run một chút nào. - Giết! Người của Thương gia mắt đỏ ngầu, bọn họ hiểu rõ nếu không ngăn được Thánh Hoàng Chi Nữ thì tất cả phải chết. Nếu đều là đường chết thì do dự gì nữa, bất chấp tất cả oanh liệt chiến một trận là được. Thương Long và Thương Cáp nhìn qua Doãn Thiên Phạn, Lục Ly, Doãn Nhược Lan, có lẽ không ngăn nổi Thánh Hoàng Chi Nữ, vậy không bằng liều mạng đánh chết nhóm Lục Ly. Bùm bùm! Lại là hai người vọt tới, dễ dàng bị Thánh Hoàng Chi Nữ đánh chết, Thương Viêm vận dụng các loại biện pháp nhưng không cách nào ảnh hưởng Thánh Hoàng Chi Nữ. Thương Viêm đã tuyệt vọng, Thương Long và Thương Cáp liếc nhau, không chần chừ nữa. Hai người cùng Thương Viêm nháy mắt ra dấu, ba người đồng thời gật đầu. Oong! Trong tay Thương Viêm xuất hiện tòa bảo điện kia, hắn chủ động lao về phía Thánh Hoàng Chi Nữ. Thương Long và Thương Cáp một trái một phải vòng qua, xông về phía nhóm Lục Ly. Oong! Cơ hồ cùng lúc, Thương Viêm hành động, tòa bảo điện nhanh chóng biến to ra, trực tiếp bao phủ hắn và Thánh Hoàng Chi Nữ. - Chết! Trong mắt Thương Long, Thương Cáp tràn ngập quyết tuyệt, hai người đều khóa chặt Lục Ly, rõ ràng chuẩn bị hợp sức đánh chết Lục Ly. Mặc dù Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan bị thương rất nặng, nếu Thương Long, Thương Cáp hợp sức công kích thì Doãn Thiên Phạn ước chừng chết chắc, nhưng hai người vẫn muốn giết Lục Ly. Bởi vì nếu không phải tại Lục Ly, lần này Thương gia tuyệt đối là toàn thắng, lỗi tại Lục Ly mà bọn họ chẳng những thua thảm, rất có thể toàn quân bị diệt. Một điều nữa, Thánh Hoàng Chi Nữ bị Lục Ly khống chế, chỉ cần giết Lục Ly, có lẽ có thể lần nữa khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, đến lúc đó cục diện còn có thể đảo ngược. Ầm ầm ầm! Trong bảo điện mà Thương Viêm thả ra vang lên tiếng động lớn, thần văn bên ngoài lấp lánh không ngớt, cả tòa đại điện rung bần bật, hiển nhiên Thánh Hoàng Chi Nữ đang mạnh mẽ phá vỡ đại điện. Vèo! Thương Long cùng Thương Cáp xông đến, Doãn Thiên Phạn giãy giụa muốn đứng lên, nhưng bởi vì tình trạng vết thương quá nặng, thân thể lảo đảo ngã xuống đất. Doãn Nhược Lan cũng bị thương rất nặng, nhưng nàng bất chấp, lao về phía Thương Cáp. - Giết! Đám người Doãn Thành Duệ đều lao tới, Lục Ly thả ra quỷ ảnh, U Linh Vương xông hướng Thương Long, bản thân Lục Ly tuy bị thương cực kỳ nặng nhưng lúc này bất chấp, giơ thần thiết xông đến. Ầm ầm ầm! Bên kia, Doãn Nhược Lan và Thương Cáp giao thủ, hai người đều bị đánh bay, bị dải sáng từ mảnh nhỏ thánh binh cắt thương, hai người vốn bị thương rất nặng, vừa rồi suýt chết. Ầm ầm ầm! Mảnh nhỏ thánh binh của Thương Cáp bị tổn hại, giờ phút này hắn không có lấy ra miếng ngói, mà là lấy món báu vật khác ra, là một cái chuông đồng, chuông đồng hóa thành ánh sáng vàng bay về phía Lục Ly. Bùm! Lục Ly giơ quỷ ảnh đánh mạnh về phía chuông đồng. Quỷ ảnh thả ra thần văn hùng hồn đột nhiên đánh về phía chuông đồng. Doong! Chuông đồng nổ tung, báu vật bình thường không đỡ nổi uy của thần thiết. Nhưng chuông đồng sau khi nổ tung thì phát ra tiếng chuông trầm, tiếng chuông như cuồn cuộn thiên lôi nổ vang trong đầu người ở xung quanh. - A! Nhóm Lục Ly, Doãn Thành Duệ cảm giác linh hồn bị sét đánh, cả đám người ngã xuống đất, ôm đầu lăn lộn. Mọi người thất khiếu đổ máu, linh hồn đều nhận được thương tổn. Bao gồm dạng linh hồn như U Linh Vương cũng bị thương tổn, lăn lộn dưới đất, phát ra từng tiếng hét khủng bố, dường như rất đau đớn. - Ha ha ha! Chết! Thương Long ở gần đó nhưng không bị tổn thương quá lớn, mặt hắn vặn vẹo dữ tợn cuồng bạo lao về phía Lục Ly. Trong tay hắn cầm miếng ngói chém mạnh xuống đầu Lục Ly, chỉ cần giết Lục Ly thì Thánh Hoàng Chi Nữ sẽ không bị khống chế, như vậy thế cục vẫn sẽ đảo ngược. Chuông đồng này là một món báu vật thượng cổ, vốn không có uy lực lớn như vậy, nhưng sau khi bị một tiền bối của Thương gia cải tạo thì biến thành báu vật sử dụng một lần, sau khi bị đánh nát có thể phát ra âm thanh cực kỳ khủng bố. Thương Long sớm có phòng bị, vận dụng món báu vật khác, cho nên âm thanh vô hiệu với hắn. Chuông đồng này không có khiến hắn thất vọng, thành công sáng tạo cơ hội cực kỳ tốt cho hắn. - Chết! Lục Ly ở ngay trước mắt, sát ý trong mắt Thương Long càng dày đặc, dốc hết sức thúc đẩy miếng ngói chém về phía Lục Ly. Giờ phút này, linh hồn của Lục Ly suýt chút bị xé rách, căn bản không cách nào đánh trả, chỉ có thể trơ mắt nhìn miếng ngói không ngừng phóng to ở trước mắt. Doãn Nhược Lan trông thấy tình huống ở đây thì hoảng loạn hét to: - Lục Ly! Nhưng Doãn Nhược Lan mới bị đánh văng ra, không kịp chi viện bên này. Doãn Thiên Phạn cũng chú ý tình huống bên này, hắn giãy giụa vọt tới, nhưng rõ ràng không kịp. Ầm! Vào thời khắc này, tòa bảo điện của Thương Viêm ở phương xa đột nhiên nổ tung, Thánh Hoàng Chi Nữ từ bên trong bay ra. Ánh mắt lạnh băng liếc qua, trông thấy Lục Ly sắp chết, sát ý trong mắt Thánh Hoàng Chi Nữ bỗng tăng vọt. Oong! Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người, không lao về phía Lục Ly mà bỗng vỗ xuống mặt đất. Một chưởng này vỗ ra, toàn bộ đại điện đều rung động, tiếp đó phía cuối đại điện dâng lên ánh sáng ngập trời, mặt đất rung lắc dữ dội, từng đợt khí cơ mênh mông từ lòng đất truyền ra, nháy mắt bao phủ tất cả mọi người. Vào giây phút này, toàn bộ đại điện dường như đều đông lại, mọi người không thể nhúc nhích, đều bị uy áp khủng bố trấn áp. Thương Long cách Lục Ly chỉ có một trượng xa, nhưng giờ phút này lại cảm giác ngay cả ngón tay đều không động đậy được. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ như u hồn bay tới, chớp mắt đến sau lưng Thương Long, bàn tay nhỏ xinh đẹp vỗ nhẹ về phía hắn. “Tiêu rồi!” Thương Long tràn ngập không cam lòng và tức giận, mắt thấy sắp đánh chết Lục Ly, lại không ngờ rằng cuối cùng vẫn là sắp thành lại bại, hắn vẫn khó thoát khỏi cái chết. Bùm! Bàn tay nhỏ xinh đẹp vỗ vào gáy Thương Long, đầu của hắn nháy mắt nổ tung, không có gì bất ngờ xảy ra, trực tiếp chết đi. - Long ca!
Chương 3245 Thắng lợi
Vào thời khắc này, mọi người có thể nhúc nhích, đám người Thương Viêm bi thống rống to lên. Bên kia, Thương Cáp sắc mặt trở nên cay đắng, Thánh Hoàng Chi Nữ quá mạnh, bọn họ đều không ngăn được, chỉ có đường chết. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ bay nhanh đi, giây lát đến chỗ Thương Cáp. Thương Cáp không lựa chọn đấu cứng, mà bỗng ném mảnh nhỏ thánh binh về phía Thánh Hoàng Chi Nữ, sau đó lắc mình lao đi cửa lớn mà nhóm Lục Ly đã vào. Cửa lớn kia bị phong ấn, vốn là không muốn cho đám người Lục Ly chạy trốn. Nếu có thể phong ấn, tự nhiên cũng có thể cởi bỏ, bên Thương Viêm trông thấy Thương Cáp muốn trốn, tự nhiên hiểu ý, cả đám bay đi trốn. Bùm! Tay Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ nhẹ, mảnh nhỏ thánh binh bị dễ dàng đánh bay, theo sau nàng cũng không có vội vàng truy sát nhóm người Thương Cáp mà tiếp tục vỗ xuống đất. Oong! Toàn bộ đại điện lại sáng lên, uy áp khủng bố tiếp tục buông xuống, tất cả mọi người lại không thể động. Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người dễ dàng đến sau lưng Thương Cáp, một tay vỗ xuống đầu Thương Cáp. Một mũ giáp hiện ra bao lấy đầu của Thương Cáp, nhưng chớp mắt mũ giáp nổ tung, rồi đầu của Thương Cáp vỡ vụn, chết thảm ngay tại chỗ. Những người còn lại hoàn toàn tuyệt vọng, Thương Long cùng Thương Cáp chết giống như cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của bọn họ bị cắt đứt, mọi người không còn khát vọng giãy giụa nữa. Bùm bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người vụt qua, bàn tay xinh đẹp liên tục vỗ, đám người thoáng chốc chết đi, không có bất cứ ngoài ý muốn, rất nhanh mọi người đều chết thảm ngay tại chỗ. Huyết Linh Nhi không phải loài người, không có tình cảm của con người, đối với nàng thì trừ Lục Ly ra, tất cả loài người đều giống nhau. Nàng khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ giết cường giả loài người không khác gì loài người chém giết một đám dã thú. Vù vù vù! Sau khi người cuối cùng bị giết, Lục Ly cùng mọi người đều như trút được gánh nặng, trừ Doãn Nhược Lan ra, những người khác đều không có bất cứ hình tượng, hoặc là ngã xuống đất, hoặc ngồi bệch dưới đất. - He he, Lục Ly, làm tuyệt lắm! Doãn Thiên Phạn bị thương rất nặng, nhưng lúc này không kiềm được nhe răng cười. Nụ cười của hắn cảm nhiễm những người khác, cả đám cùng cười, nở nụ cười thắng lợi. Một trăm người đi vào, giờ phút này chỉ còn lại hơn hai mươi người, mỗi người mang thương, hơn nữa rất nhiều người đều là trọng thương. Phương xa còn có rất nhiều xác chết, có kẻ địch, có huynh đệ tỷ muội của bọn họ. Lần này có thể nói phi thường thảm liệt, nhưng cuối cùng bọn họ thắng lợi, bọn họ sống sót. Nếu không nhờ Lục Ly thì giờ phút này mọi người đều chết rồi, không ai trốn được. Lục Ly ngẫm nghĩ rồi phất tay nói: - Lo chữa thương trước đi. Dù gì thì mọi người bị thương nặng như vậy, lúc này không làm được gì cả, nếu không lo dưỡng thương, có lẽ nhiều người sẽ chết. Một đám người giãy giụa ngồi dậy, ngồi xếp bằng chữa thương, đều có dược chữa thương hàng đầu, ăn vào sẽ khỏe lại rất nhanh. Tuy mỗi người tự lo chữa thương nhưng tâm trạng còn chìm đắm trong chiến đấu thảm liệt vừa rồi, nỗi lòng dao động mạnh, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào bình tĩnh trở lại. Trong lòng Lục Ly cũng rất kích thích, đi mấy vòng trên lằn ranh sống chết, đổi lại là ai đều rất khó bình tĩnh. Lần này Phong Ma Thú chết hết, U Linh Vương tổn hại nặng, quỷ ảnh dường như cũng bị vết thương. Tổn thất rất lớn, nhưng lần này thu hoạch càng lớn, không nói báu vật trong Thất Âm Điện, càng không nói tới mảnh nhỏ thánh binh của Thương Long, Thương Cáp, chỉ nói về Thánh Hoàng Chi Nữ. Xác chết này quá mạnh, cường đại đến đáng sợ, không nói có thể so sánh với cường giả Ngũ Kiếp, ít nhất có thể đấu với Tứ Kiếp đỉnh phong. “Cùng là xác Đế mà chênh lệch lớn như vậy?” Vấn đề này Lục Ly có chút không nghĩ thông, hắn cũng từng dùng xác chết của Tử Đế, sức chiến đấu cách biệt như trời với đất. Lục Ly suy nghĩ một hồi, dường như Thần Thi Tử Đế bị mất đầu, cơ thể con người là đại trận tự nhiên hoàn chỉnh, đại trận này phá hư thì rất nghiêm trọng, sức chiến đấu giảm nhiều cũng dễ hiểu. Giống như Cổ Nam Thi kia, hơi thở rất mạnh, nhưng sức chiến đấu khác biệt rõ rệt với Thánh Hoàng Chi Nữ. Rất có thể là do Cổ Nam Thi bị giết chết, Thánh Hoàng Chi Nữ là tự sát, thân thể không bị trầy trụa gì. Đương nhiên, còn một khả năng khác là thân phận của Thánh Hoàng Chi Nữ cao quý, mang huyết mạch của Thánh Hoàng, còn có thể là siêu cấp chủng tộc, mạnh mẽ cũng là lẽ tất nhiên. Huyết Linh Nhi chiếm cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ, thêm một siêu cấp tay đấm cho Lục Ly. Tay đấm này khi chiến đấu không cần Lục Ly khống chế, Huyết Linh Nhi có ý thức riêng, biết khống chế cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ càng phát huy tốt hơn. Lục Ly nghĩ ngợi lung tung vài canh giờ, tình trạng vết thương hơi khôi phục một ít. Nhóm người Doãn Thiên Phạn hơi khỏe lại, có mấy người mở mắt ra, vẻ mặt háo hức nhìn mảnh nhỏ thánh binh, và không gian giới chỉ của Thương Long, Thương Cáp. Nhưng không ai dám sờ bậy, bởi vì nói chính xác ra thì những thứ này là chiến lợi phẩm của Lục Ly. Lục Ly mở mắt ra, suy nghĩ một hồi phất tay nói: - Thiên Phạn, ngươi hãy thu gom báu vật, trước nhìn xem có bao nhiêu báu vật, chúng ta mới xác định được phân phối như thế nào. - Phân phối? Tất cả mọi người mắt sáng lên, vậy là Lục Ly không định độc chiếm, tức là mỗi người đều có phần. Dù sao đám người Thương Long cướp hết báu vật trong bốn tòa thành bảo, thần miếu, chắc chắn số lượng báu vật nhiều khủng khiếp. Tất cả xác chết bị thu lại, không gian giới chỉ của kẻ địch cũng bị ấy đi, tất cả đồ vật trong không gian giới chỉ đều bị đổ ra, các loại báu vật cùng thần tài chồng chất như núi, mọi người nhìn hoa cả mắt. Đương nhiên, rất nhiều thần tài, báu vật đều là của chính họ, có không ít thần dược. Quan trọng nhất là không gian giới chỉ của Thương Cáp, Thương Viêm, bên trong có rất nhiều báu vật thượng cổ. Sửa sang một chút, tách báu vật thượng cổ ra, tổng cộng có hơn bốn mươi món, những cái này thoạt trông đều rất rõ ràng, mang thần văn khác với báu vật thời hiện tại. Mảnh nhỏ thánh binh của Thương Viêm, Thương Long cũng nằm trong số đó, những thứ này là báu vật quan trọng nhất.
Máu tươi bắn toé, tàn thi rơi lả tả, trường hợp cực kỳ huyết tinh. Nhóm Doãn Thiên Phạn, Lục Ly hoàn toàn thay đổi sắc mặt. Không chỉ bởi vì đã chết một huynh đệ, càng quan trọng là xác chết này xông đến thì mọi người còn sống nổi không? Thương Viêm có chiến giáp cường đại, có nhóm Thương Long, Thương Cáp bảo hộ, muốn đánh chết hắn ngay lập tức thì quá khó khăn. Xác nam này đã giết tới, nếu không chặn lại thì người phe mình sẽ bị giết sạch. Lục Ly cắn răng, chỉ có thể tự mình đứng ra chống chọi giây lát, dựa vào mấy người khác e rằng rất khó ngăn trở, cho dù Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan phỏng chừng đều không ngăn được, bởi vì bọn họ không có cơ thể, lực lượng mạnh như Lục Ly. Lục Ly xoay người vọt tới, tốc độ như tia sáng đỏ, phát ra Bác Long thuật, nhanh chóng đến gần xác nam kia. Xác nam cảm ứng được Lục Ly tới gần, huơ nắm tay nhanh như tia chớp đấm về phía Lục Ly. Xoẹt xoẹt xoẹt! Nắm đấm đánh nhanh tới, Lục Ly cảm giác bị đông lạnh toàn thân, tựa như một mảnh bầu trời đè xuống. Trong khoảnh khắc này, Lục Ly cảm giác không thể nhúc nhích, không thể đánh trả, chỉ có thể chờ đợi tử vong. - Hây! Lục Ly rống to một tiếng, toàn thân bảy trăm hai mươi huyệt đạo dâng trào năng lượng, vận chuyển Bác Long thuật, hắn cảm giác toàn thân lại cuồn cuộn lực lượng dùng không hết, giơ nắm đấm đánh mạnh vào ngực xác nam. Bùm! Bùm! Vang hai tiếng nặng nề, Lục Ly và xác nam cùng văng ra, khác nhau là ngực phải của Lục Ly có một lỗ máu, xác nam thì chỉ bị đẩy lui. - A... Người bên Doãn gia hay Thương gia vào thời khắc này đều chấn động. Lục Ly có thể chặn lại công kích của Cổ Nam Thi mà không chết? Còn có thể làm Cổ Nam Thi bị chấn bay ra mấy vạn trượng xa? Cơ thể của Nhị Kiếp đỉnh phong này mạnh đến cỡ nào? Nhưng ngẫm lại Lục Ly có thể ngăn lửa màu đen đốt cháy, bắt lấy ba món báu vật như Hào Giác, mọi người cảm thấy có thể chấp nhận. Người của Doãn gia cảm khái nhiều nhất, nếu Lục Ly có thể trưởng thành nhanh chóng như vậy mãi thì không chừng thật sự hy vọng thành tựu vô thượng Thần Thể. Vèo! Phương xa, Cổ Nam Thi lại xông đến, tốc độ quá nhanh. Tuy Lục Ly ăn một viên dược chữa thương, nhưng không có biện pháp lập tức khôi phục tình trạng vết thương, vấn đề là hắn không đứng ra ngăn chặn thì ai có thể làm được? Vèo! Lục Ly hóa thành tia chớp xông lên trên, lần này hắn học thông minh, một bàn tay cầm thần thiết, một bàn tay khác công kích Cổ Nam Thi. Khi nắm tay của Cổ Nam Thi đánh vào người Lục Ly thì hắn dùng thần thiết đỡ. Bùm! Nắm đấm sắt của Cổ Nam Thi đập vào thần thiết, Lục Ly phun ra búng máu, bị đánh văng ra. Lần này tuy rằng không bị xuyên qua thân thể, nhưng bị chấn thương ngũ tạng lục phủ. - Giết! Bên kia, Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan trầm giọng quát lên, bọn họ biết Lục Ly dùng mạng của mình chế tạo cơ hội cho mọi người, nếu bọn họ không thể cấp tốc đánh chết Thương Viêm thì Lục Ly rất nhanh sẽ không chịu nổi mà bị Cổ Nam Thi đánh chết. Ầm ầm ầm! Lần lượt liều mạng công kích, lại bị đám người Thương Long nhiều lần chặn lại, đánh lui. Thương Long cùng Thương Cáp không phải kẻ yếu, người của Thương gia đều liều mạng, nếu để nhóm Doãn Thiên Phạn giết Thương Viêm thì bên Thương gia sẽ cực kỳ bị động. Thương Viêm cùng Thương Cáp đều bị thương, hơn nữa bị thương khá nặng, đám người Doãn Thiên Phạn như nổi điên tấn công dồn dập, hai người không thể tránh khỏi bị thương. Nhưng bọn họ rất tự tin trong thời gian ngắn có thể ngăn chặn, nhưng Lục Ly có thể cản nổi không? Ầm! Lục Ly hết lần này đến lần khác bị đánh bay ra, trong miệng phun máu càng lúc càng nhiều, sắc mặt càng ngày càng khó coi, Cổ Nam Thi này quá mạnh, đã chết nhiều năm mà còn như vậy, trong thân thể không có bất cứ năng lượng, hoàn toàn dựa vào sức mạnh cơ thể, nếu khi còn sống phỏng chừng chỉ trông vào thần uy là có thể đè Lục Ly dẹp lép. Ầm! Lại một lần nữa bị đánh ra ngoài, Lục Ly đã bị thương rất nặng, hắn liếc hướng đám người Doãn Thiên Phạn, nhìn thấy bên kia còn vất vả tấn công chưa xong thì sắc mặt trở nên cay đắng. Thương Viêm bỗng lấy một món báu vật ra, đó không phải mảnh nhỏ thánh binh mà là một điện đồng rất cổ xưa. Báu vật kia có thể phát ra ánh sáng màu vàng, sánh bằng dải sáng từ thánh binh, nhiều lần cản công kích của Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan. Báu vật này hẳn là báu vật thần văn, tạo nghệ thần văn của Thương Viêm rất mạnh, có một món báu vật thần văn cũng rất bình thường. Cộng thêm Thương Long cùng Thương Cáp liều mạng phụ trợ, nhóm Doãn Thiên Phạn rất khó đánh chết Thương Viêm. Bùm bùm bùm! Bên kia, Thánh Hoàng Chi Nữ không ngừng truy sát Phong Ma Thú, đã sắp đánh chết tất cả Phong Ma Thú. May mà Lục Ly thu U Linh Vương về, nếu không thì giờ phút này U Linh Vương đều bị đánh chết. Hơn một trăm con Phong Ma Thú, đó là sức mạnh chiến đấu cường đại của Lục Ly, lần này lại toàn bộ bị hủy. Nhưng giờ phút này Lục Ly không rảnh đau lòng, Phong Ma Thú không chết thì cả đám chết. Bùm! Cuối cùng một con Phong Ma Thú bị đánh chết Thánh Hoàng Chi Nữ như u hồn bay tới, Lục Ly trông thấy nàng bay hướng mình thì trong lòng tuyệt vọng. Một Cổ Nam Thi đã làm Lục Ly sắp không chịu nổi, giờ thêm một Thánh Hoàng Chi Nữ thì hắn tuyệt đối thua. - Nguy rồi! Đám người Doãn Thiên Phạn phát hiện Thánh Hoàng Chi Nữ lao về phía Lục Ly thì hoàn toàn thay đổi sắc mặt, Doãn Thiên Phạn biết rõ nếu Lục Ly chết thì bọn họ cũng không sống được, cho nên hắn cơ hồ không có do dự nói: - Đi ngăn lại cái xác nữ kia! - Hây! Doãn Thiên Phạn đột nhiên công kích một phát rồi xoay người lao hướng Thánh Hoàng Chi Nữ. Nhưng đám người Thương Long không ngốc, làm sao có thể khiến Doãn Thiên Phạn dễ dàng rút đi? Lục Ly mà chết thì bọn họ sẽ giảm bớt áp lực rất nhiều. Chỉ cần Lục Ly chết đi, nhóm Doãn Thiên Phạn cũng chỉ có thể chờ chết. Vì vậy, Thương Long vung cờ xí cuốn lấy, bao trùm chính mình và Doãn Thiên Phạn vào. Thương Long lấy ra miếng ngói, tuy bị mẻ nhưng còn có thể chống chọi một thời gian, hắn định bám chân Doãn Thiên Phạn tạm thời, để Thánh Hoàng Chi Nữ đánh chết Lục Ly.
Chương 3242 Đảo ngược
- Hây! Thương Cáp cũng đột nhiên phản kích, điên cuồng công kích Doãn Nhược Lan, khiến Doãn Nhược Lan cũng không cách nào đi chi viện Lục Ly. Người của Thương gia khác cũng làm như vậy, ban đầu bọn họ vất vả chống đỡ phòng ngự, giờ phút này ngược lại biến thành bọn họ chủ công. Vù vù vù! Nhưng có hai người kịp xông về phía Lục Ly, muốn giúp hắn chống chọi giây lát. Hai người đứng ở giữa đường nhìn Thánh Hoàng Chi Nữ như quỷ hồn bay tới, thân thể khẽ run. Bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên tăng tốc lướt qua giữa hai người, hai bàn tay nhỏ xanh nhạt vỗ nhẹ vào họ. Hai người ngực lập tức nổ tung, thân thể bay ra ngoài, ở giữa không trung phun ra búng máu, chớp mắt đã chết. “Tiêu đời.” Lục Ly nhìn hai người bay lên cao, cảm giác tiếp theo đến lượt mình. Hắn cảm giác Thánh Hoàng Chi Nữ mạnh hơn Cổ Nam Thi nhiều, bị bàn tay nhỏ xinh đẹp đó vỗ lên người thì phỏng chừng hắn cũng sẽ nháy mắt chết đi. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ bay đến gần, tốc độ nhanh đến nỗi xem không rõ, Lục Ly nhìn thấy nàng nâng lên bàn tay xinh đẹp vỗ nhẹ vào trán của mình. Thần uy như có như không bao phủ Lục Ly, khiến hắn vào thời khắc này thân thể không nhúc nhích được, chỉ có thể trơ mắt nhìn bàn tay kia vỗ lrên trán. “Chết chắc!” Lục Ly khép mắt lại, không có giãy giụa, bởi vì sau lưng là Cổ Nam Thi đánh tới, cho dù hắn giờ phút này thúc đẩy thần binh đi công kích Thánh Hoàng Chi Nữ cũng không ngăn được công kích của Cổ Nam Thi. Lục Ly đời này trải qua rất nhiều nguy cơ sống chết, có rất nhiều lần hắn cũng từng tuyệt vọng, nhưng lần này là bất lực nhất. Hắn có rất nhiều thủ đoạn, nhưng đối diện với Thánh Hoàng Chi Nữ, Cổ Nam Thi thì tất cả vô dụng. Vào giây phút này, vô số ý nghĩ vụt qua trong đầu hắn, Lục Ly suy nghĩ rất nhiều, nghĩ vô số cách phá giải nguy cơ trước mắt, nhưng cuối cùng đều bó tay. Vèo! Bàn tay kia lướt nhanh đến, giây sau sẽ vỗ lên trán Lục Ly, khoảnh khắc này đột nhiên sinh ra biến cố, Thánh Hoàng Chi Nữ bỗng mở mắt ra, đáy mắt lóe tia giãy giụa, tay run nhẹ. - A? Lục Ly thấy cảnh này thì hơi chấn kinh ngạc nhiên, Thánh Hoàng Chi Nữ mở mắt ra? Còn lóe tia giãy giụa? Chẳng lẽ Thánh Hoàng Chi Nữ còn sống? Điều này không thể nào! Vèo! Lục Ly còn chưa kịp phản ứng lại, Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người, bàn tay tiếp tục vỗ tới trước nhưng lướt qua vành tai của Lục Ly, vỗ mạnh vào Cổ Nam Thi từ phía sau công kích Lục Ly. Bùm! Cổ Nam Thi bị văng ra ngoài, bay xa mấy nghìn trượng. Thánh Hoàng Chi Nữ khựng lại, đứng cách phía sau Lục Ly mấy chục trượng, trong mắt vẫn lóe tia giãy giụa, thân thể run nhẹ. - Chuyện này! Mọi người nghệch mặt ra, không chỉ riêng là Lục Ly, Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan, Thương Long, Thương Cáp, đám người đều trợn mắt há hốc mồm. - Sao có thể như vậy? Thương Viêm càng khó hiểu hơn ai hết, tuy hắn không thể hoàn toàn khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, nhưng cơ bản có thể miễn cưỡng khống chế. Hắn cảm giác liên kết tinh thần với Thánh Hoàng Chi Nữ vẫn còn, không bị mất kiểm soát. Điều quan trọng nhất là Thánh Hoàng Chi Nữ đã chết, trên người không có bất cứ hơi thở sinh mệnh, nhưng giờ phút này lại mở mắt ra, trong mắt còn lóe tia giãy giụa, thoạt trông giống như người sống. Không thể tưởng tượng! Đám người đều không nghĩ thông, nhưng Thương Viêm phản ứng vẫn là rất nhanh, trong tay hắn đánh ra vài luồng Thần Lực vào người Thánh Hoàng Chi Nữ. Oong! Trên người Thánh Hoàng Chi Nữ dâng lên sát khí, lại nhắm mắt, nàng đột nhiên xoay người đối diện Lục Ly, sát khí đậm đặc bao phủ Lục Ly, khiến hắn cảm giác như rơi vào hầm băng, khó nhúc nhích. “Chủ nhân, giúp ta một tay!” Vào thời khắc này, trong đầu Lục Ly đột nhiên vang lên truyền âm của Huyết Linh Nhi, sốt ruột nói: “Trong xác chết này còn sót lại chút ấn ký tinh thần, ta rất khó phá giải, không cách nào hoàn toàn khống chế xác chết này, ngươi nghĩ biện pháp giúp ta một phen!” - A... Lục Ly ngẩn ra, thế này mới hiểu ra tại sao lúc nãy Thánh Hoàng Chi Nữ không công kích mình, còn đánh bay Cổ Nam Thi, không phải vì Thánh Hoàng Chi Nữ điên, mà là bởi vì Huyết Linh Nhi. “Phá giải? Ấn ký tinh thần còn sót lại?” Lục Ly không rảnh suy nghĩ Huyết Linh Nhi làm cách nào khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, trong đầu của hắn vụt qua vô số ý nghĩ, bên kia, Thánh Hoàng Chi Nữ lại lần nữa hành động, bay hướng Lục Ly, bàn tay xinh đẹp lại nâng lên. Oong! Lục Ly vào thời khắc này làm một hành động phi thường kỳ lạ, hắn không có chạy trốn, cũng không cầm thần thiết công kích, hắn ngồi xếp bằng tại chỗ, lấy ra một cây cầm cổ, nhanh chóng khảy đàn. Lục Ly bị thương nặng, dù muốn chạy cũng không được, phòng ngự cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ có lẽ cực kỳ khủng bố, cho dù lấy thần thiết công kích, phỏng chừng cũng không cách nào bị thương nặng Thánh Hoàng Chi Nữ, nàng tùy tiện công kích một lần đủ làm Lục Ly chết chắc. Cho nên Lục Ly binh đi hiểm chiêu, lấy cầm cổ ra, hắn muốn trợ giúp Huyết Linh Nhi luyện hóa ấn ký tinh thần còn sót lại của Thánh Hoàng Chi Nữ. Bài nhạc rất đơn giản, đàn cũng không hay, nhưng người Doãn gia rất quen thuộc. Bài nhạc này là từ âm phù trên cung điện bên ngoài tổ hợp lại, là bài nhạc đầu tiên. - Hay! Khi nhạc vang lên, thân thể mềm mại của Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên run lên, bước chân đột nhiên ngừng lại, nàng cách Lục Ly chỉ có một trượng. Tích tịch tình tang! Lục Ly nhanh chóng khảy đàn, trên mặt hắn cũng lộ ra nét vui mừng, bởi vì tùy theo hắn đàn, cơ thể mềm mại của Thánh Hoàng Chi Nữ run càng nhiều. Điều này chứng minh bài nhạc này có thể ảnh hưởng Thánh Hoàng Chi Nữ, chỉ cần có thể ảnh hưởng được nàng là sẽ giúp được Huyết Linh Nhi. “Chủ nhân, đừng ngừng, đàn tiếp đi!” Huyết Linh Nhi truyền âm vang lên, trong lòng Lục Ly yên ổn, thậm chí Cổ Nam Thi từ bên kia xông đến cũng không khiến hắn lo lắng. Quả nhiên! Khi Cổ Nam Thi xông đến thì Thánh Hoàng Chi Nữ đột nhiên mở mắt ra, bàn tay nhỏ xinh đẹp nhẹ nhàng vỗ ra, Cổ Nam Thi lại một lần nữa bay ra ngoài. Hơn nữa lần này cơ thể Cổ Nam Thi cũng run run, dường như có chút giãy giụa. - Không tốt!
Chương 3243 Hoàn mỹ dung hợp
Thương Viêm kêu lên, giận dữ quát: - Nhanh đi giết Nhị Kiếp đỉnh phong kia, hắn đang khống chế ngược lại Thánh Hoàng Chi Nữ, nếu bị hắn khống chế thì chúng ta đều phải chết! Trong lúc khẩn cấp, Thương Viêm bất chấp truyền âm, trực tiếp quát lớn. Không cần hắn nói, Thương Long cùng Thương Cáp đã sớm nhìn ra không đúng, hai người công kích Doãn Thiên Phạn, thần văn càng dồn dập, muốn đẩy lùi họ để rảnh tay đi công kích Lục Ly. Tình hình thoáng chốc đảo ngược. Ban đầu là Thương Long, Thương Cáp bám giữ hai người Doãn Thiên Phạn, bây giờ đến lượt Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan bám chân hai người Thương Long. Doãn Thiên Phạn cùng Doãn Nhược Lan kích động không thôi, điên cuồng công kích Thương Long, Thương Cáp, không cho hai người có cơ hội thoát thân. - Giết! Người Doãn gia lên tinh thần, hiện tại cục diện rất rõ ràng, Thánh Hoàng Chi Nữ là vũ khí hủy diệt mạnh nhất, ai chiếm được vũ khí hủy diệt này thì có thể điều khiển toàn trường. Lục Ly tiếp tục đàn, cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ run càng kịch liệt, tốc độ đàn của hắn càng lúc càng nhanh, mắt của Thánh Hoàng Chi Nữ lúc nhắm lúc mở. Trái tim Lục Ly và đám người thít chặt, có thể khống chế được Thánh Hoàng Chi Nữ hay không thành mấu chốt sống chết của hai phe. Ầm! Doãn Thiên Phạn bị đánh văng ra, một cánh tay bị chặt đứt. Thương Long vốn muốn xông lên truy sát nhưng Doãn Thành Duệ liều mạng công kích chặn lại đòn tấn công của Thương Long. Doãn Thiên Phạn bị thương quá nặng, vừa rồi liều mạng công kích lâu như vậy, cơ hồ dầu hết đèn tắt, giờ phút này rốt cuộc không chịu nổi. Mắt Thương Long lóe tia sáng tàn khốc: - Giết Doãn Nhược Lan trước! Nếu không đánh bị thương hoặc giết Doãn Nhược Lan thì không thể vòng qua nàng đi công kích Lục Ly. Thương Long vừa ra lệnh, đám người lập tức nhắm ngay Doãn Nhược Lan, tình trạng của nàng trở nên nguy hiểm trùng trùng. Bùm! Bên kia, Cổ Nam Thi lại bị Thánh Hoàng Chi Nữ đánh bay đi, giây phút này, mắt của nàng hoàn toàn mở to, trong con ngươi đã không có giãy giụa, một mảnh lạnh băng. “Xong rồi!” Truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên trong óc Lục Ly, khiến hắn nâng cao chủ nhân: “Chủ nhân, ấn ký tàn hồn của nữ nhân này đã toàn bộ bị xóa đi, hiện tại xác nữ này đã hoàn toàn bị ta khống chế.” “Giỏi!” Lục Ly đứng bật dậy, ánh mắt nhìn qua Thương Cáp nói: - Ra tay, giết Thương Cáp, Thương Long trước! Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ như hồn ma bay qua, thoáng chốc đến chỗ Doãn Nhược Lan. Lục Ly trầm giọng quát: - Nhược Lan, các ngươi lui xuống, chuyện kế tiếp giao cho ta! - Được! Doãn Nhược Lan sắp không chống chọi nổi, nghe Lục Ly nói liền lùi lại. Thánh Hoàng Chi Nữ vọt tới, một người đối diện đoàn người Thương gia. Dù chỉ có một mình nhưng đám người Thương Long cảm giác giống một ngọn núi lớn, không thể chống lại, đám người lộ vẻ mặt tuyệt vọng. Nhóm Thương Long hiểu rõ nhất sự mạnh mẽ của Thánh Hoàng Chi Nữ, khoảnh khắc mở nắp quan tài ra, bọn họ đã chết hai người. Nếu không phải Thương Long và Thương Cáp dùng mảnh nhỏ thánh binh liên hợp lại trấn áp, cộng thêm Thương Viêm bố trí thần văn thì phỏng chừng càng nhiều người chết hơn nữa. Vốn cho rằng Thương Viêm đã khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, còn có Cổ Nam Thi kia thì có thể thoải mái quét ngang cả đám người. Lại không ngờ rằng Thánh Hoàng Chi Nữ bị Lục Ly luyện hóa ngược lại, Thánh Hoàng Chi Nữ còn mạnh hơn Cổ Nam Thi kia rất nhiều. Vèo! Cổ Nam Thi kia lại xông đến, vẫn lao về phía Lục Ly. Thánh Hoàng Chi Nữ vốn muốn thẳng tới chỗ nhóm Thương Long, đột nhiên xoay người vọt tới bên cạnh Cổ Nam Thi, vỗ vào đầu Cổ Nam Thi. Lần này Cổ Nam Thi không bay ra mà bị đóng đinh tại chỗ. Bàn tay xinh đẹp của Thánh Hoàng Chi Nữ bấu đầu Cổ Nam Thi, bàn tay này còn tỏa ánh sáng trắng nhạt, Cổ Nam Thi không nhúc nhích, vẻ mặt giãy giụa. Sát khí và lệ khí trên người Cổ Nam Thi cấp tốc biến mất, hơi thở không ngừng thu lại, chỉ qua mười giây, hơi thở trên người Cổ Nam Thi hoàn toàn biến mất, biến thành xác chết thật sự, không còn bất cứ hơi thở. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ xoay người lại, nhìn nhóm người Thương Long, trên người của nàng vẫn như cũ không có hơi thở sinh mệnh, đôi mắt lạnh lẽo giống như băng. Khoảnh khắc này, mọi người cảm giác Thánh Hoàng Chi Nữ giống như sống lại, tức là nàng tựa như một... con người không có hơi thở sinh mệnh. - A? Lục Ly ăn hai viên dược chữa thương, ánh mắt luôn luôn quan sát tình hình cuộc chiến, nhìn thấy bộ dạng của Thánh Hoàng Chi Nữ thì sửng sốt, trong đầu nảy ra một ý nghĩ, Huyết Linh Nhi dường như không chỉ riêng khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, càng giống là đoạt xá thân thể này. Ấn ký tàn hồn của thân thể này hoàn toàn biến mất, tức là thân thể đã không có bất cứ ý thức. Thân thể này còn nguyên vẹn, vô cùng mạnh mẽ, là một thân xác hoàn mỹ nhất. Huyết Linh Nhi là mị linh, là hồn thể, khi ấn ký tàn hồn của Thánh Hoàng Chi Nữ biến mất, Huyết Linh Nhi thừa dịp vào trong linh hồn của Thánh Hoàng Chi Nữ, hoàn mỹ dung hợp vào cũng không phải là chuyện không thể nào. Lục Ly có cảm giác tuy Thánh Hoàng Chi Nữ không có hơi thở sinh mệnh, nhưng thật sự sống lại. Trong cơ thể có linh hồn thì mới xem như chân chính sống lại, nếu không thì cho dù có hơi thở sinh mệnh, không có linh hồn thì vẫn chỉ là cái xác biết đi. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ bay qua, căn bản không cần Lục Ly đi khống chế, Huyết Linh Nhi có ý thức riêng, có thể tự hành động. Thương Long hét to một tiếng: - Ngăn ả lại! Mấy người Thương gia xông lên. Thương Viêm đã hành động, liên tục vỗ ra Thần Lực, còn lấy một món báu vật đặc biệt bắn ra ánh sáng màu vàng, định lại lần nữa khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ. Bùm bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ đến gần người của Thương gia, tay nhẹ vung lên, ba người bay lên, ngực đều xuất hiện một lỗ máu. Thần niệm của Lục Ly tra xét thấy trong tay Thánh Hoàng Chi Nữ lóe tia sáng màu trắng, sinh cơ của ba người nháy mắt bị yên diệt. “Không lẽ trong thân thể của Thánh Hoàng Chi Nữ còn có năng lượng cường đại sao?” Lục Ly không hiểu, nhân vật thời kỳ viễn cổ cách hiện tại ít nhất mấy trăm vạn năm, vậy mà trong xác chết còn có thể sót lại năng lượng? Không tin nổi.
Chương 3244 Hoàn mỹ dung hợp
Vù vù vù! Thương Viêm liên tục đánh ra từng đợt Thần Lực và ánh sáng màu trắng, cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ không có gì khác lạ, thậm chí không run một chút nào. - Giết! Người của Thương gia mắt đỏ ngầu, bọn họ hiểu rõ nếu không ngăn được Thánh Hoàng Chi Nữ thì tất cả phải chết. Nếu đều là đường chết thì do dự gì nữa, bất chấp tất cả oanh liệt chiến một trận là được. Thương Long và Thương Cáp nhìn qua Doãn Thiên Phạn, Lục Ly, Doãn Nhược Lan, có lẽ không ngăn nổi Thánh Hoàng Chi Nữ, vậy không bằng liều mạng đánh chết nhóm Lục Ly. Bùm bùm! Lại là hai người vọt tới, dễ dàng bị Thánh Hoàng Chi Nữ đánh chết, Thương Viêm vận dụng các loại biện pháp nhưng không cách nào ảnh hưởng Thánh Hoàng Chi Nữ. Thương Viêm đã tuyệt vọng, Thương Long và Thương Cáp liếc nhau, không chần chừ nữa. Hai người cùng Thương Viêm nháy mắt ra dấu, ba người đồng thời gật đầu. Oong! Trong tay Thương Viêm xuất hiện tòa bảo điện kia, hắn chủ động lao về phía Thánh Hoàng Chi Nữ. Thương Long và Thương Cáp một trái một phải vòng qua, xông về phía nhóm Lục Ly. Oong! Cơ hồ cùng lúc, Thương Viêm hành động, tòa bảo điện nhanh chóng biến to ra, trực tiếp bao phủ hắn và Thánh Hoàng Chi Nữ. - Chết! Trong mắt Thương Long, Thương Cáp tràn ngập quyết tuyệt, hai người đều khóa chặt Lục Ly, rõ ràng chuẩn bị hợp sức đánh chết Lục Ly. Mặc dù Doãn Thiên Phạn, Doãn Nhược Lan bị thương rất nặng, nếu Thương Long, Thương Cáp hợp sức công kích thì Doãn Thiên Phạn ước chừng chết chắc, nhưng hai người vẫn muốn giết Lục Ly. Bởi vì nếu không phải tại Lục Ly, lần này Thương gia tuyệt đối là toàn thắng, lỗi tại Lục Ly mà bọn họ chẳng những thua thảm, rất có thể toàn quân bị diệt. Một điều nữa, Thánh Hoàng Chi Nữ bị Lục Ly khống chế, chỉ cần giết Lục Ly, có lẽ có thể lần nữa khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ, đến lúc đó cục diện còn có thể đảo ngược. Ầm ầm ầm! Trong bảo điện mà Thương Viêm thả ra vang lên tiếng động lớn, thần văn bên ngoài lấp lánh không ngớt, cả tòa đại điện rung bần bật, hiển nhiên Thánh Hoàng Chi Nữ đang mạnh mẽ phá vỡ đại điện. Vèo! Thương Long cùng Thương Cáp xông đến, Doãn Thiên Phạn giãy giụa muốn đứng lên, nhưng bởi vì tình trạng vết thương quá nặng, thân thể lảo đảo ngã xuống đất. Doãn Nhược Lan cũng bị thương rất nặng, nhưng nàng bất chấp, lao về phía Thương Cáp. - Giết! Đám người Doãn Thành Duệ đều lao tới, Lục Ly thả ra quỷ ảnh, U Linh Vương xông hướng Thương Long, bản thân Lục Ly tuy bị thương cực kỳ nặng nhưng lúc này bất chấp, giơ thần thiết xông đến. Ầm ầm ầm! Bên kia, Doãn Nhược Lan và Thương Cáp giao thủ, hai người đều bị đánh bay, bị dải sáng từ mảnh nhỏ thánh binh cắt thương, hai người vốn bị thương rất nặng, vừa rồi suýt chết. Ầm ầm ầm! Mảnh nhỏ thánh binh của Thương Cáp bị tổn hại, giờ phút này hắn không có lấy ra miếng ngói, mà là lấy món báu vật khác ra, là một cái chuông đồng, chuông đồng hóa thành ánh sáng vàng bay về phía Lục Ly. Bùm! Lục Ly giơ quỷ ảnh đánh mạnh về phía chuông đồng. Quỷ ảnh thả ra thần văn hùng hồn đột nhiên đánh về phía chuông đồng. Doong! Chuông đồng nổ tung, báu vật bình thường không đỡ nổi uy của thần thiết. Nhưng chuông đồng sau khi nổ tung thì phát ra tiếng chuông trầm, tiếng chuông như cuồn cuộn thiên lôi nổ vang trong đầu người ở xung quanh. - A! Nhóm Lục Ly, Doãn Thành Duệ cảm giác linh hồn bị sét đánh, cả đám người ngã xuống đất, ôm đầu lăn lộn. Mọi người thất khiếu đổ máu, linh hồn đều nhận được thương tổn. Bao gồm dạng linh hồn như U Linh Vương cũng bị thương tổn, lăn lộn dưới đất, phát ra từng tiếng hét khủng bố, dường như rất đau đớn. - Ha ha ha! Chết! Thương Long ở gần đó nhưng không bị tổn thương quá lớn, mặt hắn vặn vẹo dữ tợn cuồng bạo lao về phía Lục Ly. Trong tay hắn cầm miếng ngói chém mạnh xuống đầu Lục Ly, chỉ cần giết Lục Ly thì Thánh Hoàng Chi Nữ sẽ không bị khống chế, như vậy thế cục vẫn sẽ đảo ngược. Chuông đồng này là một món báu vật thượng cổ, vốn không có uy lực lớn như vậy, nhưng sau khi bị một tiền bối của Thương gia cải tạo thì biến thành báu vật sử dụng một lần, sau khi bị đánh nát có thể phát ra âm thanh cực kỳ khủng bố. Thương Long sớm có phòng bị, vận dụng món báu vật khác, cho nên âm thanh vô hiệu với hắn. Chuông đồng này không có khiến hắn thất vọng, thành công sáng tạo cơ hội cực kỳ tốt cho hắn. - Chết! Lục Ly ở ngay trước mắt, sát ý trong mắt Thương Long càng dày đặc, dốc hết sức thúc đẩy miếng ngói chém về phía Lục Ly. Giờ phút này, linh hồn của Lục Ly suýt chút bị xé rách, căn bản không cách nào đánh trả, chỉ có thể trơ mắt nhìn miếng ngói không ngừng phóng to ở trước mắt. Doãn Nhược Lan trông thấy tình huống ở đây thì hoảng loạn hét to: - Lục Ly! Nhưng Doãn Nhược Lan mới bị đánh văng ra, không kịp chi viện bên này. Doãn Thiên Phạn cũng chú ý tình huống bên này, hắn giãy giụa vọt tới, nhưng rõ ràng không kịp. Ầm! Vào thời khắc này, tòa bảo điện của Thương Viêm ở phương xa đột nhiên nổ tung, Thánh Hoàng Chi Nữ từ bên trong bay ra. Ánh mắt lạnh băng liếc qua, trông thấy Lục Ly sắp chết, sát ý trong mắt Thánh Hoàng Chi Nữ bỗng tăng vọt. Oong! Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người, không lao về phía Lục Ly mà bỗng vỗ xuống mặt đất. Một chưởng này vỗ ra, toàn bộ đại điện đều rung động, tiếp đó phía cuối đại điện dâng lên ánh sáng ngập trời, mặt đất rung lắc dữ dội, từng đợt khí cơ mênh mông từ lòng đất truyền ra, nháy mắt bao phủ tất cả mọi người. Vào giây phút này, toàn bộ đại điện dường như đều đông lại, mọi người không thể nhúc nhích, đều bị uy áp khủng bố trấn áp. Thương Long cách Lục Ly chỉ có một trượng xa, nhưng giờ phút này lại cảm giác ngay cả ngón tay đều không động đậy được. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ như u hồn bay tới, chớp mắt đến sau lưng Thương Long, bàn tay nhỏ xinh đẹp vỗ nhẹ về phía hắn. “Tiêu rồi!” Thương Long tràn ngập không cam lòng và tức giận, mắt thấy sắp đánh chết Lục Ly, lại không ngờ rằng cuối cùng vẫn là sắp thành lại bại, hắn vẫn khó thoát khỏi cái chết. Bùm! Bàn tay nhỏ xinh đẹp vỗ vào gáy Thương Long, đầu của hắn nháy mắt nổ tung, không có gì bất ngờ xảy ra, trực tiếp chết đi. - Long ca!
Chương 3245 Thắng lợi
Vào thời khắc này, mọi người có thể nhúc nhích, đám người Thương Viêm bi thống rống to lên. Bên kia, Thương Cáp sắc mặt trở nên cay đắng, Thánh Hoàng Chi Nữ quá mạnh, bọn họ đều không ngăn được, chỉ có đường chết. Vèo! Thánh Hoàng Chi Nữ bay nhanh đi, giây lát đến chỗ Thương Cáp. Thương Cáp không lựa chọn đấu cứng, mà bỗng ném mảnh nhỏ thánh binh về phía Thánh Hoàng Chi Nữ, sau đó lắc mình lao đi cửa lớn mà nhóm Lục Ly đã vào. Cửa lớn kia bị phong ấn, vốn là không muốn cho đám người Lục Ly chạy trốn. Nếu có thể phong ấn, tự nhiên cũng có thể cởi bỏ, bên Thương Viêm trông thấy Thương Cáp muốn trốn, tự nhiên hiểu ý, cả đám bay đi trốn. Bùm! Tay Thánh Hoàng Chi Nữ vỗ nhẹ, mảnh nhỏ thánh binh bị dễ dàng đánh bay, theo sau nàng cũng không có vội vàng truy sát nhóm người Thương Cáp mà tiếp tục vỗ xuống đất. Oong! Toàn bộ đại điện lại sáng lên, uy áp khủng bố tiếp tục buông xuống, tất cả mọi người lại không thể động. Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người dễ dàng đến sau lưng Thương Cáp, một tay vỗ xuống đầu Thương Cáp. Một mũ giáp hiện ra bao lấy đầu của Thương Cáp, nhưng chớp mắt mũ giáp nổ tung, rồi đầu của Thương Cáp vỡ vụn, chết thảm ngay tại chỗ. Những người còn lại hoàn toàn tuyệt vọng, Thương Long cùng Thương Cáp chết giống như cọng cỏ cứu mạng cuối cùng của bọn họ bị cắt đứt, mọi người không còn khát vọng giãy giụa nữa. Bùm bùm bùm! Thánh Hoàng Chi Nữ lắc người vụt qua, bàn tay xinh đẹp liên tục vỗ, đám người thoáng chốc chết đi, không có bất cứ ngoài ý muốn, rất nhanh mọi người đều chết thảm ngay tại chỗ. Huyết Linh Nhi không phải loài người, không có tình cảm của con người, đối với nàng thì trừ Lục Ly ra, tất cả loài người đều giống nhau. Nàng khống chế Thánh Hoàng Chi Nữ giết cường giả loài người không khác gì loài người chém giết một đám dã thú. Vù vù vù! Sau khi người cuối cùng bị giết, Lục Ly cùng mọi người đều như trút được gánh nặng, trừ Doãn Nhược Lan ra, những người khác đều không có bất cứ hình tượng, hoặc là ngã xuống đất, hoặc ngồi bệch dưới đất. - He he, Lục Ly, làm tuyệt lắm! Doãn Thiên Phạn bị thương rất nặng, nhưng lúc này không kiềm được nhe răng cười. Nụ cười của hắn cảm nhiễm những người khác, cả đám cùng cười, nở nụ cười thắng lợi. Một trăm người đi vào, giờ phút này chỉ còn lại hơn hai mươi người, mỗi người mang thương, hơn nữa rất nhiều người đều là trọng thương. Phương xa còn có rất nhiều xác chết, có kẻ địch, có huynh đệ tỷ muội của bọn họ. Lần này có thể nói phi thường thảm liệt, nhưng cuối cùng bọn họ thắng lợi, bọn họ sống sót. Nếu không nhờ Lục Ly thì giờ phút này mọi người đều chết rồi, không ai trốn được. Lục Ly ngẫm nghĩ rồi phất tay nói: - Lo chữa thương trước đi. Dù gì thì mọi người bị thương nặng như vậy, lúc này không làm được gì cả, nếu không lo dưỡng thương, có lẽ nhiều người sẽ chết. Một đám người giãy giụa ngồi dậy, ngồi xếp bằng chữa thương, đều có dược chữa thương hàng đầu, ăn vào sẽ khỏe lại rất nhanh. Tuy mỗi người tự lo chữa thương nhưng tâm trạng còn chìm đắm trong chiến đấu thảm liệt vừa rồi, nỗi lòng dao động mạnh, trong khoảng thời gian ngắn không cách nào bình tĩnh trở lại. Trong lòng Lục Ly cũng rất kích thích, đi mấy vòng trên lằn ranh sống chết, đổi lại là ai đều rất khó bình tĩnh. Lần này Phong Ma Thú chết hết, U Linh Vương tổn hại nặng, quỷ ảnh dường như cũng bị vết thương. Tổn thất rất lớn, nhưng lần này thu hoạch càng lớn, không nói báu vật trong Thất Âm Điện, càng không nói tới mảnh nhỏ thánh binh của Thương Long, Thương Cáp, chỉ nói về Thánh Hoàng Chi Nữ. Xác chết này quá mạnh, cường đại đến đáng sợ, không nói có thể so sánh với cường giả Ngũ Kiếp, ít nhất có thể đấu với Tứ Kiếp đỉnh phong. “Cùng là xác Đế mà chênh lệch lớn như vậy?” Vấn đề này Lục Ly có chút không nghĩ thông, hắn cũng từng dùng xác chết của Tử Đế, sức chiến đấu cách biệt như trời với đất. Lục Ly suy nghĩ một hồi, dường như Thần Thi Tử Đế bị mất đầu, cơ thể con người là đại trận tự nhiên hoàn chỉnh, đại trận này phá hư thì rất nghiêm trọng, sức chiến đấu giảm nhiều cũng dễ hiểu. Giống như Cổ Nam Thi kia, hơi thở rất mạnh, nhưng sức chiến đấu khác biệt rõ rệt với Thánh Hoàng Chi Nữ. Rất có thể là do Cổ Nam Thi bị giết chết, Thánh Hoàng Chi Nữ là tự sát, thân thể không bị trầy trụa gì. Đương nhiên, còn một khả năng khác là thân phận của Thánh Hoàng Chi Nữ cao quý, mang huyết mạch của Thánh Hoàng, còn có thể là siêu cấp chủng tộc, mạnh mẽ cũng là lẽ tất nhiên. Huyết Linh Nhi chiếm cơ thể của Thánh Hoàng Chi Nữ, thêm một siêu cấp tay đấm cho Lục Ly. Tay đấm này khi chiến đấu không cần Lục Ly khống chế, Huyết Linh Nhi có ý thức riêng, biết khống chế cơ thể Thánh Hoàng Chi Nữ càng phát huy tốt hơn. Lục Ly nghĩ ngợi lung tung vài canh giờ, tình trạng vết thương hơi khôi phục một ít. Nhóm người Doãn Thiên Phạn hơi khỏe lại, có mấy người mở mắt ra, vẻ mặt háo hức nhìn mảnh nhỏ thánh binh, và không gian giới chỉ của Thương Long, Thương Cáp. Nhưng không ai dám sờ bậy, bởi vì nói chính xác ra thì những thứ này là chiến lợi phẩm của Lục Ly. Lục Ly mở mắt ra, suy nghĩ một hồi phất tay nói: - Thiên Phạn, ngươi hãy thu gom báu vật, trước nhìn xem có bao nhiêu báu vật, chúng ta mới xác định được phân phối như thế nào. - Phân phối? Tất cả mọi người mắt sáng lên, vậy là Lục Ly không định độc chiếm, tức là mỗi người đều có phần. Dù sao đám người Thương Long cướp hết báu vật trong bốn tòa thành bảo, thần miếu, chắc chắn số lượng báu vật nhiều khủng khiếp. Tất cả xác chết bị thu lại, không gian giới chỉ của kẻ địch cũng bị ấy đi, tất cả đồ vật trong không gian giới chỉ đều bị đổ ra, các loại báu vật cùng thần tài chồng chất như núi, mọi người nhìn hoa cả mắt. Đương nhiên, rất nhiều thần tài, báu vật đều là của chính họ, có không ít thần dược. Quan trọng nhất là không gian giới chỉ của Thương Cáp, Thương Viêm, bên trong có rất nhiều báu vật thượng cổ. Sửa sang một chút, tách báu vật thượng cổ ra, tổng cộng có hơn bốn mươi món, những cái này thoạt trông đều rất rõ ràng, mang thần văn khác với báu vật thời hiện tại. Mảnh nhỏ thánh binh của Thương Viêm, Thương Long cũng nằm trong số đó, những thứ này là báu vật quan trọng nhất.
Bình luận facebook