-
Chương 3156-3160
Chương 3156 Hắc Nguyệt Thành
U Linh Vương và mấy chục đầu Phong Ma Thú cùng nhau công kích, từng đạo thanh âm nặng nề vang lên, lâu đài hơi chấn động, nhưng không tổn hao chút gì, thậm chí phía trên không lưu lại bất cứ dấu vết gì. - Bảo bối tốt! Lục Ly vui mừng, đây là bảo bối phòng ngự siêu cường, nếu hắn gặp võ giả cường đại, trốn vào bên trong, ít nhất có thể tạm thời giữ mệnh. Lục Ly vội vàng hỏi một cái sự tình mấu chốt khác: - Tốc độ thế nào? Toà thành này có thể bay không? - Có thể bay! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Tốc độ cụ thể thế nào thì phải thử một chút. Chủ nhân, ngươi tiến vào thành đi, ngươi yên tâm toàn bộ người bên trong đã bị ta vây khốn. - Được! Lục Ly thu hồi U Linh Vương Phong Ma Thú Quỷ Ảnh, bay vào trong thành, một đạo quang mang loé lên, Lục Ly bị truyền tống đi vào, xuất hiện ở trong một cái đại điện vô cùng xa hoa. - Vù! Tiếp theo cả tòa thành run rẩy, bay lên trời, gào thét bay về nơi xa. Toà thành này rất lớn, ít nhất chu vi khoảng trăm dặm, đây chính là một tòa núi lớn. - Hả... Xung quanh có thám báo của các thế lực lớn nhỏ, bọn họ đi theo Lục Ly mà đến, nhìn thấy Hắc Nguyệt Thành bay lên, còn tưởng rằng một tòa núi lớn bay lên. - Đó là Hắc Nguyệt Thành, không ngờ Hắc Nguyệt Thành còn có thể bay? Hơn nữa tốc độ này... - Quả nhiên truyền thuyết không sai, toà Hắc Nguyệt Thành này là một kiện siêu cấp bảo vật, không nói cái gì… ít nhất tốc độ này đã có thể so với Tứ Kiếp hậu kỳ đi? - Đáng tiếc, bảo vật này bị Hoàng Thiên Bá đoạt đi. - Đây là thứ hắn nên được, nếu ngươi đi giết Lão Vu Bà, bảo vật này chính là của ngươi, vấn đề là… Ngươi có năng lực này sao? Đám người cảm khái không thôi, rất nhanh tòa thành kia đã biến mất ở bầu trời phía đông. - Tốc độ này thực không tồi! Lục Ly dùng thần niệm dò xét ra ngoài, cảm ứng một chút rất là vừa lòng, hắn suy nghĩ một chút lập tức truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, nơi này đã có thần văn cường đại như vậy, vậy cũng có thể thu nhỏ toà thành này đúng không? - Đương nhiên! Huyết Linh Nhi khẳng định nói: - Trên thực tế, trong thành là tiểu không gian do một cường giả luyện hóa ra, không gian bên trong rộng ít nhất ngàn dặm, có mười mấy vạn cái phòng. Những cái phòng đó không chỉ dùng để ở, còn có thể giam giữ người. Nơi này còn có mê trận rất mạnh, nếu không cách nào mạnh mẽ phá vỡ thần văn, đi vòng vòng ở bên trong mà nói, cả đời sẽ bị vây chết ở bên trong. - Hít! Lục Ly đi qua vô số hiểm cảnh, gặp rất nhiều mê trận, ánh mắt hắn lập tức trở nên nóng bỏng, bảo vật này quá trân quý, thử nghĩ một chút, nếu hắn gặp một đám Tứ Kiếp trung kỳ, hắn không cần chiến đấu với kẻ địch, chỉ cần dụ kẻ địch tiến vào, sẽ có thể vây khốn toàn bộ ở bên trong, cuối cùng có thể đánh chết từng tên. - Vù! Bên ngoài Hắc Nguyệt Thành đã thu nhỏ, biến thành một cục đá, tiếp tục bay mấy nén hương thời gian rồi vào trong một cái hẻm núi. Lục Ly tra xét một chút, xung quanh cũng không có người, hắn dò hỏi: - Những quân sĩ đó đâu, ngươi có thể giết chết toàn bộ không? Lục Ly lười giết những quân sĩ cấp thấp đó, nếu nơi này có thần văn cường đại, vậy trực tiếp oanh sát là tốt rồi. - Có thể! Huyết Linh Nhi trả lời đơn giản bằng hai chữ, Lục Ly liền mặc kệ, ngồi xếp bằng ở trong đại điện, lấy đan dược chữa thương ra bắt đầu chữa thương. Lão Vu Bà đã bị giết chết, võ giả Tứ Kiếp đều chết, đám quân sĩ còn lại cũng không chạy trốn được mấy người, xem như lần này hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn. Tám trăm triệu tiền thưởng tới tay, bọn họ có thể lập tức khởi hành. Hiện tại Lục Ly cần làm, chính là lập tức chữa trị thương thế, sau đó dịch dung lẻn vào bên trong thành, truyền tống đi Thần Âm Thành. Thương thế trên người hắn quá rõ ràng, rất dễ dàng bị người hoài nghi, cho nên cần chữa trị thương thế trước. Thân thể hắn cũng đủ cường đại, cộng thêm có đan dược chữa thương đỉnh cấp, nên chữa trị rất nhanh. Sau hai canh giờ, ngoại thương của Lục Ly gần như được chữa lành, đương nhiên xương cốt và nội tạng muốn khôi phục thì không nhanh như vậy. Lục Ly mặc kệ, đứng dậy chuẩn bị rời đi. - Vù! Lục Ly ra khỏi Hắc Nguyệt Thành, tiếp theo từng khối thi thể trong Hắc Nguyệt Thành bị truyền tống ra, toàn bộ đều bị thần văn giết chết, trong hẻm núi chất đầy thi thể, tự nhiên không gian giới của bọn họ đều bị Lục Ly thu hồi. - Các ngươi đi đi, về sau đừng làm ác. Lục Ly thả sáu người lúc trước ra, đầu sỏ tội ác đã bị giết, giết sáu người này hay không cũng không sao cả. Sáu người nhìn thấy mặt đất đầy thi thể, tất cả đều là người Hắc Nguyệt Thành, thì sợ tới mức mất hồn, lập tức hoảng sợ chạy trốn. - Đi! Lục Ly thu hồi Hắc Nguyệt Thành, thân thể bay đi như quỷ mị, hắn tiếp tục bay về hướng đông như cũ, diễn trò phải diễn đủ, tuy rằng cuối cùng khẳng định sẽ bị Nguyệt gia tra ra, nhưng khi đó hắn đã đến chỗ sâu trong Thần Âm Hải rồi. Thần Âm Hải không lớn, đây là hắn so sánh với các hải vực còn lại, chứ thật ra nó cũng không nhỏ. Phiến hải vực này rất kỳ lạ, rất nhiều nơi thường xuyên có thần âm kỳ diệu truyền ra, bên trong ẩn chứa một ít áo nghĩa thiên địa, cho nên hấp dẫn rất nhiều cường giả tiềm tu ở bên này. Trên Thần Âm Hải còn có một điều đặc biệt, đó là ở đây có một loài chim gọi là Hồng Điểu. Số lượng loại chim này rất nhiều, khắp hải vực chỗ nào cũng có, những con chim này bay giữa không trung giống như là một rặng mây đỏ. Thỉnh thoảng chúng nó sẽ cùng nhau kêu to, tiếng kêu vô cùng dễ nghe, hơn nữa còn có thể hô ứng với thần âm trong Thần Âm Hải, cùng nhau diễn tấu ra một đoạn nhạc khúc mỹ diệu. Hôm nay trên biển có sương trắng nhàn nhạt, khói mù vạn dặm, có một đám Hồng Điểu bay một hòn đảo nhỏ, phát ra từng tiếng kêu nhẹ, sau khi đàn Hồng Điểu này dạo xung quanh một vòng, liền dừng lại ở phía trên đảo nhỏ. Trên đảo nhỏ có người, là một cái tiểu thế lực, nhóm người này coi như không thấy Hồng Điểu. Những con Hồng Điểu này giết không hết, bọn họ cũng đã quen với những tháng ngày có Hồng Điểu nhảy múa ở xung quanh.
Chương 3157 Thần Âm Hải
- Vù! Bầu trời phía tây truyền đến một tiếng xé gió, tiếng xé gió kia vô cùng bén nhọn, đây là âm thanh bay ở tốc độ cao tạo thành. Người trên đảo lập tức như lâm đại địch, bởi vì nghe tiếng xé gió, rõ ràng là có chiến thuyền cường đại tới gần bên này. - Pi pi! Đám Hồng Điểu bị sợ hãi, từng con bay lên trời, hóa thành một mảnh mây lửa, che trời. - Là chiến thuyền Thần Âm Lĩnh! Cường giả trên đảo dùng thần niệm khoá chặt ba chiếc chiến thuyền, đây là ba chiếc chiến thuyền to lớn, sau khi nhìn thấy phía trước chiến thuyền còn có một cái ký hiệu nhạc cụ đặc thù, thì tất cả đều lập tức yên tâm xuống. Chiến thuyền Thần Âm Lĩnh chưa bao giờ tham dự sự tình Thần Âm Hải, cũng không chủ động công kích, bọn họ chỉ đi ngang qua nơi này. Ba chiếc chiến thuyền vạch phá trời cao mà đi, rất nhanh biến mất ở phương xa, chuyện này làm cho người trên đảo hoàn toàn yên tâm. Chiến thuyền có năm tầng, mỗi chiếc chiến thuyền đều có thể chở mấy nghìn người, mỗi người còn có một cái phòng đơn độc, tầng ở giữa còn có tửu quán trà lâu, khiến người ta không quá mức nhàm chán. Tốc độ siêu cấp chiến thuyền rất nhanh, nếu đi bằng tốc độ nhanh, ba tháng là có thể đi qua. Thế nhưng bình thường chiến thuyền sẽ khống chế tốc độ, ước chừng nửa năm thời gian là có thể đi qua. - Thật nhiều Hồng Điểu! Ba người Lục Ly Tần Chiến Cam Lâm ngồi uống trà trong một phòng trà ở lầu ba. Ra biển đã năm ngày, vẫn luôn gió êm sóng lặng, nội tâm ba người cũng hơi thả lỏng một chút, lúc này mới có tâm nhàn hạ ra ngoài đi dạo, uống trà. Trà nơi này không phải miễn phí, ba người uống một buổi trưa, không có mấy ngàn thần thạch là không được. Thế nhưng Lục Ly huỷ diệt Hắc Nguyệt Cung lấy được sáu trăm triệu thần thạch, lại thu hết không gian giới của đám người Lão Vu Bà, giờ phút này trong không gian giới của hắn còn dư lại mấy trăm triệu thần thạch, đủ cho ba người phung phí một trận. Trong quán trà có rất nhiều người, gần như sắp ngồi kín, đi qua Thần Âm Hải tốn nhiều nhất nửa năm, thời gian ngắn như thế, rất nhiều người lười đi tu luyện, ở trong phòng buồn bực đến sợ, dứt khoát uống trà ở đây, hoặc là uống rượu ở bên cạnh. - Vù vù! Sau khi phi hành hơn một canh giờ, bên ngoài nổi lên gió to, tiếp theo sóng to gió lớn cuốn lên. Cho dù gió có lớn, sóng có cao hơn nữa thì cũng không có ảnh hưởng đối với mọi người, thế nhưng sau khi sóng nổi lên, từng tiếng sóng biển kỳ dị vang lên ở bên tai mọi người. Dần dần quán trà không còn âm thanh, tất cả mọi người đều an nhàn lắng nghe tiếng sóng biển này, đám người Lục Ly cũng ngừng uống trà và nói chuyện với nhau, nghiêng tai lắng nghe tiếng sóng biển kỳ dị. - Xôn xao...rầm... xôn xao! Đúng là tiếng sóng biển ẩn chứa giai điệu kỳ diệu nào đó, Lục Ly nghe xong nội tâm cũng có chút xúc động. Không chỉ là Lục Ly, rất nhiều người đều có cảm giác xúc động, thế nhưng có thể hiểu được chân ý ở bên trong lại ít ỏi không có mấy người. Rất nhiều võ giả định cư ở bên này, nghe mấy trăm năm cũng không thể hiểu được. Đương nhiên! Cũng có rất nhiều người tìm hiểu được vài loại chân ý cường đại ở bên trong, nếu không cũng sẽ không hấp dẫn nhiều người lại đây như vậy, Thần Âm Hải cũng sẽ không loạn như thế. Sau khi nghe xong hơn một canh giờ, tiếng sóng biển dần dần ngừng lại, đám người Lục Ly mở mắt. Lục Ly cười tủm tỉm nhìn hai người Tần Chiến và Cam Lâm nói: - Thế nào? Có thu hoạch gì sao? Tần Chiến lắc đầu, Cam Lâm hơi suy nghĩ một chút nói: - Có một chút xúc động, nhưng muốn bắt lấy, lại luôn không bắt được. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha ha, uống một ngụm trà nói: - Không cần cấp, loại đồ vật cơ duyên này, càng cấp càng không chiếm được, thoải mái một chút, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ. - Các ngươi nói chuyện đi, ta lên boong tàu ngồi một hồi! Đột nhiên Cam Lâm đứng dậy, Tần Chiến nhìn theo, phát hiện mười mấy người ngồi trên boong tàu, đều đang nhắm mắt xếp bằng. Hắn cũng ngồi không yên, gật đầu nói: - Ta cũng đi, nhìn xem mấy tháng này có thu hoạch được gì không. - Đi đi, có việc ta sẽ gọi các ngươi. Lục Ly phất phất tay, hắn có thể hiểu được sự cấp thiết muốn đề cao chiến lực của hai người, đây là bị hắn kích thích. Lục Ly không có lên boong tàu bế quan, đúng như lời hắn nói nếu vận khí tốt, ở đâu cũng giống nhau, nói không chừng ở đây uống trà cũng ngộ đạo. - Ào ào! Canh giờ trôi qua, bên ngoài lại nổi gió, thần âm lại vang lên. Càng ngày càng nhiều người đi boong tàu, Lục Ly nghe thêm một canh giờ nữa, nhưng vẫn không có bất cứ thu hoạch gì, hắn cũng lười đi nghe tiếp, một mình nhắm mắt phẩm trà, khó có được nhàn nhã. Ngồi một lát, Lục Ly cảm thấy nhàm chán, nên đi ra khỏi trà lâu, dạo một vòng trên boong tàu, lại vào trong tửu lầu, bên trong toàn là một đám tửu quỷ, không có cái gì đẹp. Lục Ly đi loanh quanh, đi tới boong tàu phía sau chiến thuyền, hắn tùy ý đảo qua hai mắt lập tức sáng ngời. Trên boong tàu có một vị mỹ nữ đứng, một nữ tử xinh đẹp rất trẻ tuổi. Nữ tử mặc một cái váy lụa đen, tương đối bó sát, khiến diệu dáng người đều hiển lộ ra. Từ góc độ này của Lục Ly nhìn lại, có thể nhìn thấy gò má của nàng. Gò má như ngọc, ngũ quan vô cùng tinh xảo, là mỹ nhân khó gặp. Nữ tử này đang nhíu mày nhìn sóng biển phương xa, trên mặt mang theo một chút bi sầu nhàn nhạt, làm người ta không nhịn được sinh ra tâm thương tiếc. Túi da đẹp có rất nhiều, nhưng khí chất thì lại thiếu, khí chất nữ tử này rất không tồi, chỉ đứng ở kia cũng có thể khiến cho bất cứ nam tử nào bảo hộ. Lục Ly nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, mỹ nữ rất nhiều, nhưng hắn không có tâm tư đi trêu chọc. Hắn nhìn lướt qua xung quanh, nhìn thấy cách nữ tử đó không xa có một lão giả đang đứng, vẻ mặt còn cung kính, nội tâm hơi có chút tò mò. Bởi vì thực lực lão giả này rất mạnh, tuy rằng không cảm ứng được cụ thể, nhưng Lục Ly lại suy đoán ra người này ít nhất là Tứ Kiếp trung kỳ, rất có khả năng là Tứ Kiếp hậu kỳ.
Chương 3158 Mục Uyển Thanh
Lão giả này đứng cung kính ở một bên, Lục Ly lại nhìn chằm chằm nữ tử kia, ánh mắt lão giả lập tức truyền lại đây một tia cảnh cáo. Xung quanh có một ít nam tử nhìn chằm chằm nữ tử, nhưng cũng không dám tới gần. Chuyện này nói lên cái gì? Nói lên lão giả này là hộ vệ, thủ hạ của nữ tử! Có thể sử dụng cường giả như thế làm hộ vệ, thân phận nữ tử này không đơn giản, rất có khả năng là tiểu thư siêu cấp đại gia tộc. Loại nữ nhân này Lục Ly càng không dám trêu chọc, hắn xoay người chuẩn bị trở về. Nhưng đúng vào giờ phút này nữ tử lại hơi quay đầu nhìn Lục Ly, truyền âm nói: - Vị này chính là… Hoàng Thiên Bá công tử đúng không? Lục Ly dừng chân, ánh mắt trở nên lạnh lùng, đề phòng theo bản năng. Hắn chỉ dùng qua cái tên Hoàng Thiên Bá này một lần, đó chính là lúc đánh chết Lão Vu Bà, đột nhiên người này truyền âm, chẳng lẽ nàng là người Nguyệt gia? Nhìn thấy dáng vẻ âm thầm đề phòng của Lục Ly, nữ tử xinh đẹp cười, lại truyền âm lần nữa nói: - Hoàng công tử, tiểu nữ không có ác ý, ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi, có thể dời bước đến phòng ta được không? Mỹ nữ mời, hơn nữa còn là đi đến phòng nàng, đổi là những người khác sẽ vô cùng hưng phấn, trực tiếp đáp ứng rồi. Nhưng Lục Ly lại không trả lời, mà liếc mắt nhìn nữ tử và lão giả bên cạnh một cái thật sâu. Một lát sau, Lục Ly hơi gật đầu, hắn từ thấy được sự chân thành trong mắt nữ tử và lão giả này, không có một tia sát ý. Vừa rồi hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác rất khủng bố, nếu hai người có nửa điểm sát ý, không thể thoát được sự tra xét của hắn. Nữ tử cúi người hành lễ, tiếp theo gật đầu ra hiệu với Lục Ly, nàng dẫn Lục Ly tiến vào một cái khoang thuyền, lão giả kia đi theo ở phía sau, bảo trì một chút khoảng cách với Lục Ly và nữ tử, chuyện này làm cho Lục Ly hơi yên tâm. Sau khi tiến vào khoang thuyền, lão giả kia không đi theo nữa, khoang thuyền này cũng giống của Lục Ly, nhưng được bố trí lại một chút, trở nên càng thêm lịch sự tao nhã, còn có một cỗ mùi hương nhàn nhạt. - Để ta mở cấm chế ra! Nữ tử nở nụ cười, sau khi được Lục Ly đồng ý, nữ tử mở cấm chế trong khoang thuyền ra. Trai đơn gái chiếc ở cùng một chỗ, hơn nữa còn có rất nhiều người nhìn thấy, thế nhưng nữ tử này lại không thèm để ý đến thanh danh của chính mình, thì làm sao Lục Ly lại để ý chứ? Trong khoang thuyền có một cái bàn vuông nho nhỏ, nữ tử ngồi quỳ trên mặt đất, lấy nước trà nấu lên, Lục Ly thản nhiên ngồi ở đối diện, nhìn nữ tử nấu trà. Vừa nhìn đã biết nữ tử xuất thân danh môn, động tác tao nhã, rõ ràng từ nhỏ được trải qua huấn luyện. Tư dung nàng tuyệt đỉnh, trên người mang theo hương khí nhàn nhạt, khí chất cũng rất không tồi. Thế nhưng nội tâm Lục Ly lại một mảnh bình tĩnh, Mục Doanh Doanh ưu tú như thế, còn tình thâm nghĩa trọng nhưng hắn vẫn đè nén xuống, càng đừng nói một nữ tử lần đầu tiên gặp mặt. - Hoàng công tử, mời uống trà! Trà nấu xong, nữ tử dùng hai tay bưng lại đây, tiếp theo nghiêm túc nói: - Trước tự giới thiệu một chút, tại hạ là Mục Uyển Thanh, hôm nay mạo muội mời, kính xin Hoàng công tử đừng trách tội Uyển Thanh càn rỡ. - Không sao. Lục Ly bưng trà nhưng không có uống, ngộ nhỡ bên trong có vấn đề thì sao? Hắn để nước trà xuống, nói: - Uyển Thanh tiểu thư, có chuyện gì cứ nói thẳng là được. À, sao Uyển Thanh cô nương biết tên của ta vậy? - Hắc Nguyệt Cung! Mục Uyển Thanh nhẹ nhàng cười nói: - Thời điểm công tử đại triển thần uy, đánh chết Lão Vu Bà ở Thiên Vận Thành, đúng lúc Uyển Thanh ở gần đó. Thấy công tử phong tư vô thượng, cũng khâm phục công tử dám làm dám chịu. - Hả! Lục Ly hơi kinh ngạc, không nghĩ tới bên trong Thiên Vận Thành lại cất giấu hai cường giả, vậy mà hắn lại không nhận ra được? Mục Uyển Thanh chính là Tứ Kiếp sơ kỳ, thực lực hộ vệ nàng càng mạnh, theo đạo lý hẳn là Lục Ly có thể cảm giác được. - Ha ha, ta và Nho thúc thu liễm hơi thở! Mục Uyển Thanh nhìn ra được nghi hoặc của Lục Ly, hơi thở trên người nàng chợt tắt, vậy mà biến thành một người bình thường, trên người không có nửa điểm thần lực và hơi thở võ giả dao động. Lục Ly hơi gật đầu, nhưng vẫn không có buông lỏng cảnh giác, hắn dò hỏi: - Uyển Thanh tiểu thư tìm ta có chuyện gì sao? - Muốn xin ngươi hỗ trợ! Mục Uyển Thanh đi thẳng vào vấn đề nói: - Lần này ta đi Lạc Thủy Lĩnh Lẫm Đông Đại Lục, ta muốn xin công tử giúp ta tọa trấn một chút, có khả năng phải ra tay một hai lần. Phương diện thù lao công tử yên tâm, nếu không ra tay mà nói, ta sẽ cho công tử hai tỷ thần thạch, nếu ra tay mà nói, ta sẽ cho chục tỷ thù lao. Sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của công tử, nhiều nhất chỉ một hai tháng. - Hả! Lục Ly hơi kinh ngạc, Mục Uyển Thanh này ra tay rất hào phóng, không ra tay đã cho hai tỷ? Ra tay mà nói sẽ cho chục tỷ, chẳng lẽ nàng coi trọng chiến lực của mình. Nếu nàng thật sự thấy hắn đánh chết Lão Vu Bà mà nói, vậy cũng có thể lý giải. Tuy trên người Lục Ly vẫn còn mấy trăm triệu thần thạch, nhưng vẫn rất thiếu, tới Lẫm Đông Đại Lục rồi, không đại biểu liền đến Doãn gia Đoạn Kiếm Sơn, Đoạn Kiếm Sơn nằm ở ở Trung Bộ. Lẫm Đông Đại Lục lớn hơn so với Tử Dương Đại Lục, Lục Ly muốn một đường truyền tống đi qua, sẽ tiêu tốn rất nhiều. Cho nên Lục Ly đi Lẫm Đông Đại Lục, vẫn phải nghĩ biện pháp kiếm thần thạch, hiện tại có cơ hội như vậy, tự nhiên Lục Ly có chút tâm động. Hắn trầm ngâm một lát, dò hỏi: - Uyển Thanh tiểu thư, có thể nói cho ta biết một chút ngọn nguồn sự tình được không? Ngươi yên tâm, bất luận như thế nào, ta tuyệt không tiết lộ ra ngoài nửa chữ, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ. - Không cần! Mục Uyển Thanh lắc đầu nói: - Ta tin tưởng nhân phẩm của công tử, công tử có thể thay trời hành đạo, đánh chết Lão Vu Bà, đây là việc làm của hào kiệt, Uyển Thanh tin tưởng. Mục Uyển Thanh suy nghĩ một chút, hỏi: - Công tử biết gì về Lẫm Đông Đại Lục không?
Chương 3159 Đại đạo cộng minh
Lục Ly lộ vẻ mặt mờ mịt, lắc đầu nói: - Đây là lần đầu tiên ta rời khỏi Tử Dương Đại Lục, biết rất ít về Lẫm Đông Đại Lục. - Ồ! Mục Uyển Thanh gật đầu, giải thích nói: - Ta sinh ra ở Lẫm Đông Đại Lục, Mục gia Lạc Thủy Lĩnh, trước kia Mục gia chúng ta rất cường đại, là đại gia tộc từng xuất hiện cường giả cấp Lĩnh Chủ. Thế nhưng mấy ngàn năm trước có một lần kiếp biến, cường giả trực hệ Mục gia tử thương quá nhiều, nên cũng dần dần xuống dốc. Tới đời ông nội của ta, nhất mạch trực hệ chúng ta càng yếu đi, tuy rằng gia gia là tộc trưởng gia tộc, nhưng lại thường xuyên bị chi thứ liên hợp chèn ép, bọn họ còn cấu kết ngoại địch ám sát phụ thân ta. Hơn nữa buộc ta gả cho một tên công tử hào môn ăn chơi trác táng, ta không muốn thành hôn nên chạy trốn, đến Tử Dương Đại Lục nhờ cậy gia tộc mẫu thân ta. Mục Uyển Thanh nói, trong mắt bắt đầu phiếm hồng, giống như nhớ lại chuyện cũ đau lòng, làm nàng rất là thương tâm. Lục Ly đưa qua một cái khăn tay, nàng xoa xoa đôi mắt, miễn cưỡng cười nói: - Vốn dĩ đời này ta không muốn trở về, thế nhưng gần đây nghe nói gia gia bệnh nặng, cách đại nạn không xa, mấy mạch trong gia tộc chuẩn bị liên hợp lại bắt lấy chức vị tộc trưởng. Ta lo lắng đệ đệ ta bị hại, lúc này mới thỉnh cầu Nho thúc và ta trở về một chuyến, trấn áp mấy mạch chi thứ, thuận lợi để đệ đệ ta trở thành tân tộc trưởng. Ta lo lắng chiến lực ta và Nho thúc không đủ, không trấn áp được, nên lúc này mới mạo muội xin Hoàng công tử ra tay. Ngọn nguồn sự tình không tính là phức tạp, thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì. Lão Vu Bà là Tứ Kiếp trung kỳ, còn có mấy võ giả Tứ Kiếp trung kỳ, đều bị Lục Ly giết chết, Mục Uyển Thanh nhìn thấy Lục Ly rất mạnh, muốn xin hắn ra tay hỗ trợ, chuyện này hợp tình hợp lý. Lục Ly trầm ngâm lên, tiếp theo hỏi một cái vấn đề rất mấu chốt: - Chi thứ các ngươi có bao nhiêu cường giả? Thực lực như thế nào? - Tổng cộng ba mươi tư võ giả Tứ Kiếp! Mục Uyển Thanh giải thích nói: - Có bảy người đứng về phía chúng ta, mười ba người trung lập, mười bốn người chắc chắn phản đối thậm chí đối địch, năm Tứ Kiếp trung kỳ, mạnh nhất chính là đại trưởng lão, nghe nói chiến lực đã rất gần Tứ Kiếp hậu kỳ. - Ừ! Lục Ly không lộ ra biểu tình gì, nhưng nội tâm lại có chút câm nín, không ngờ bên trực hệ lại chỉ có bảy vị trưởng lão duy trì, số lượng phản đối bọn họ chính là gấp đôi, còn có một người nghi là Tứ Kiếp hậu kỳ, trực hệ Mục gia thực sự quá thảm. Dưới cái nhìn của Lục Ly, thật ra một cái gia tộc và một cái thế lực không có gì khác nhau. Trực hệ chỉ là nhất mạch mà thôi, nếu nhất mạch này không được, vậy thì thoái vị, cho nhất mạch cường đại khác thượng vị, như vậy mới có thể bảo đảm gia tộc càng ngày càng mạnh. Thực lực bản thân không được, còn muốn chiếm vị trí, vậy sẽ làm gia tộc càng ngày càng yếu. Thế nhưng đó là chuyện của nhà Mục Uyển Thanh, Lục Ly không muốn nhiều lời, hắn có chút rối rắm. Chục tỷ thần thạch này cũng không dễ lấy, đối phương có một người nghi là Tứ Kiếp hậu kỳ, làm không tốt một cái khả năng mạng nhỏ của hắn cũng không còn. Mục Uyển Thanh nhìn thấy Lục Ly trầm mặc không nói, nàng dùng ngữ khí vô cùng chắc chắn nói: - Hoàng công tử, lần này xin ngươi đi tọa trấn giúp ta, nếu phải động thủ, Nho thúc sẽ ngăn chặn đại trưởng lão công kích. Ngươi chỉ cần giúp ta diệt mấy trưởng lão còn lại, sau khi giết mấy trưởng lão đó, tất cả mọi người sẽ thành thành thật thật. - Không cần đối chiến Tứ Kiếp hậu kỳ? Nội tâm Lục Ly lập tức thả lỏng, thiếu chút nữa Lão Vu Bà đã giết chết hắn, nếu thật sự là Tứ Kiếp hậu kỳ mà nói, hắn rất khó đánh giết, khả năng mạng nhỏ cũng khó giữ được. Nếu không cần đối chiến Tứ Kiếp hậu kỳ mà nói, vậy việc này có thể suy xét một chút, dù sao chỉ là đi ngang qua mà thôi, hắn đi Trung Bộ Lẫm Đông Đại Lục, thuận tay giúp một chút, lấy một ít tiền thù lao cũng rất tốt. - Ta suy nghĩ đã! Lục Ly chần chờ một lúc nói: - Cho dù ngươi giúp đệ đệ ngươi lấy được vị trí tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi sẽ ở luôn bên đó chăm sóc sao? Nếu đệ đệ ngươi không có năng lực, không cách nào phục chúng mà nói, lấy được cái chức vị tộc trưởng này cũng có cái ý nghĩa gì? - Đệ đệ ta là một thiên tài! Sắc mặt Mục Uyển Thanh trở nên nhu hòa, nàng nói: - Đệ đệ ta nhỏ hơn so với ta nhiều, hiện tại hắn đã đột phá Tứ Kiếp, chỉ cần cho hắn mấy chục hoặc trăm năm thời gian, nhất định hắn có thể trở thành siêu cấp cường giả, đến lúc đó chấn hưng Mục gia chúng ta không phải nói chơi. - Được! Lục Ly nhún vai nói: - Ta cần suy xét một chút, chờ gần đến Lẫm Đông Đại Lục, ta sẽ trả lời ngươi. - Ồ! Ánh mắt Mục Uyển Thanh lộ ra một tia thất vọng, nhưng vẫn miễn cưỡng nở nụ cười, gật đầu nói: - Lúc nào ta cũng đợi tin tức tốt từ Hoàng công tử, chỉ cần công tử đồng ý, ta có thể trả trước năm trăm triệu. - Được, trước cáo từ! Lục Ly đứng dậy chắp tay, Mục Uyển Thanh cúi người đáp lễ, mở cấm chế ra, Lục Ly đi ra ngoài. Một lát sau lão giả bên ngoài đi đến, Mục Uyển Thanh lại mở ra cấm chế lần nữa, Nho thúc hỏi: - Tiểu thư, thế nào? - Không có khẳng định đồng ý! Mục Uyển Thanh có chút thất vọng, thở dài: - Có phải thù lao thấp hay không? - Vậy là đủ rồi! Nho thúc lắc đầu nói: - Nếu hắn không đồng ý thì thôi, tiểu thư không cần hạ thấp chính mình, lão nô sẽ tận lực giúp tiểu thư giữ gìn chu toàn. - Ừ! Mục Uyển Thanh gật đầu nói: - Trở về ta sẽ hẹn hắn nói chuyện, người này dựa vào sức một mình có thể diệt Hắc Nguyệt Cung, chiến lực không thể khinh thường. Trên người hắn còn có mảnh vỡ Thánh Binh, bề ngoài thoạt nhìn là võ giả Nhị Kiếp, nhưng chiến lực tổng hợp lại vô cùng cường đại, có hắn trợ lực, lần này về Mục gia liền nắm chắc. Lục Ly đi dạo một vòng, nhìn thấy Tần Chiến Cam Lâm đều ở trên boong tàu tu luyện, hắn liền về phòng của mình. Trầm tư một lát, cũng không có hạ quyết tâm, dù sao thời gian còn sớm, chờ tới Lẫm Đông Đại Lục rồi lại nói.
Chương 3160 Đại đạo cộng minh
- Tu luyện mấy ngày vậy! Hắn rảnh rỗi không có việc gì, ở trong phòng tu luyện, sau một lúc lâu thần âm lại vang lên, Lục Ly phát hiện hắn đang bế quan thần âm cũng có thể vang lên ở trong não hải của hắn, tu luyện cũng bị quấy nhiễu. Hắn trực tiếp tiến vào trạng thái Mộng Ảo Chi Cảnh, như vậy thần âm sẽ không có biện pháp quấy nhiễu. Hắn tiếp tục tu luyện, một bên tu luyện Luyện Cốt Chi Thuật, một bên tu luyện thần lực, đồng thời tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. Gần đây Lục Ly có thời gian đều dùng để tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, hắn cảm giác Đại Đạo Chi Ngân như là một quyển thiên thư, bên trong ẩn chứa toàn bộ bí mật thiên địa, đừng nói tìm hiểu toàn bộ, chỉ cần tìm hiểu một ít, cũng đủ hắn ăn không hết. Cho nên hiện tại hắn gần như không đi tìm hiểu chân ý vân...vân, chỉ cần có thời gian là hắn lại tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, chỉ cần có thể tìm hiểu thêm một ít, hắn đoán mình sẽ lại nhận được thần thông rất mạnh. - Rầm, ào ào! Trong lúc tìm hiểu, hắn lại mơ hồ nghe được thanh âm sóng biển, hắn đã tiến vào trạng thái Mộng Ảo Chi Cảnh, hoàn toàn đóng cửa lục thức, tất cả thanh âm ngoại giới hắn đều không nghe được, thần âm này quá thần kỳ, vậy mà trực tiếp vang lên ở trong linh hồn hắn . - Bực bội! Nghe thấy tiếng sóng biển, tâm tư Lục Ly có chút phiền muộn, căn bản không có biện pháp tĩnh tâm xuống tìm hiểu. Chuyện này giống như một người đang ngủ, bên tai luôn có một con ruồi bọ kêu ong ong, cho dù mơ mơ màng màng sắp ngủ, cũng sẽ không được an bình. - Bỏ đi, nghỉ ngơi một hồi! Tu luyện một lát, thật sự không cách nào tĩnh tâm xuống, Lục Ly không tiếp tục tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân nữa, mà chuyên tâm đi luyện cốt và tu luyện thần lực, như vậy sẽ không bị quấy nhiễu. Đợi hơn một canh giờ, thần âm biến mất, lúc này Lục Ly mới tiếp tục tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. - Ầm ầm! Hai canh giờ trôi qua, thần âm phía dưới lại vang lên lần nữa, cộng thêm gần đó có một đám Hồng Điểu bay tới, kêu theo, khiến cho thần âm càng cường đại, càng thêm huyền diệu hơn một chút. - Dây dưa không xong? Lục Ly có chút bực bội, thần âm này cứ cách mỗi một đoạn thời gian sẽ lại vang lên, ở đây nửa năm thời gian, vậy không phải không có biện pháp tu luyện sao? - Thôi, chuyên tâm luyện cốt vậy! Lục Ly tìm hiểu một lát thật sự không có biện pháp tĩnh tâm xuống, đang chuẩn bị ngừng tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, thì đột nhiên linh hồn hắn lại run lên. - Hả! Tình huống gì vậy? Lục Ly sợ tới mức cả người đều run rẩy, vừa rồi hắn mơ hồ cảm giác, một cây Đại Đạo Chi Ngân hơi dao động? Giống như là cầm huyền bị kích thích. - Đại Đạo Chi Ngân động? Cả người Lục Ly đều có chút ngốc, trong cơ thể hắn minh khắc hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân, những thứ đó đều khắc ở trong xương hắn, không ngờ vừa rồi lại rung động? Lục Ly cho rằng mình cảm giác sai rồi, hắn lại lần nữa bế quan, sau đó tĩnh tâm đi cảm ứng thần âm, tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, muốn nhìn xem có phải vừa rồi cảm giác sai hay không? - Đông! Đột nhiên, một cây Đại Đạo Chi Ngân rất nhỏ hơi dao động, lần này Lục Ly cảm giác vô cùng chuẩn xác, đúng là Đại Đạo Chi Ngân rung động. Linh hồn hắn rung động lên, não hải điên cuồng vận chuyển, bắt đầu suy nghĩ vì sao sẽ có loại dị trạng này phát sinh. - Chẳng lẽ thần âm và Đại Đạo Chi Ngân phù hợp? Đẫn đến cho cộng minh, cho nên Đại Đạo Chi Ngân bị tác động? Lục Ly nghĩ đến một loại khả năng, cả người đều mừng như điên, nếu thật sư như vậy mà nói, thần âm này sẽ có tác dụng vô cùng lớn đối với việc hắn tìm hiểu chân ý, hoặc là tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. Tuy Lục Ly không chắc chắn, nó có thể mang đến cho hắn bao nhiêu chỗ tốt, nhưng chỉ cần hắn biết rõ vì sao Đại Đạo Chi Ngân rung động mà nói, khẳng định có thể được lợi không nhỏ. Lục Ly lập tức tiến vào trạng thái Mộng Ảo Chi Cảnh, bắt đầu toàn tâm đi cảm ứng thần âm, tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. Một lát sau, lại một cây Đại Đạo Chi Ngân rung động. - Thịch thịch thịch! Cùng với thời gian trôi qua, từng cây Đại Đạo Chi Ngân đều rung động lên, cảm giác rất có tiết tấu. Lục Ly cảm ứng thần âm, hắn phát hiện quy luật dao động của Đại Đạo Chi Ngân giống với tiết tấu của thần âm, có một loại cảm giác trùng hợp kinh người. - Quả nhiên thần âm dẫn phát Đại Đạo Chi Ngân cộng minh! Hơn một canh giờ sau, thần âm ngừng lại, Đại Đạo Chi Ngân cũng không có dao động nữa, cả người Lục Ly đều hưng phấn tới cực điểm. Hắn đã xác định được Đại Đạo Chi Ngân dao động có quan hệ với thần âm. Tuy rằng hiện tại Lục Ly không làm rõ được, vì sao Đại Đạo Chi Ngân lại dẫn phát cộng minh, hắn lại nhận được chỗ tốt gì từ trong đó? Nhưng hắn rất rõ ràng, cánh của một tòa bảo khố đã mở ra, có lấy được trọng bảo ở bên trong hay hay không liền xem vận may của hắn. Lục Ly cảm giác lại một lần nữa mở ra cánh cửa thế giới mới, không ngờ thần âm có thể phù hợp với Đại Đạo Chi Ngân của hắn, dẫn phát cộng minh. Lúc đầu Lục Ly chỉ tùy tiện tu luyện một chút, giết thời gian, hiện tại lại vô cùng hưng phấn. Hắn quên mất hết thảy, quên mất sự tình Nguyệt gia, quên mất giờ phút này còn không phải thời điểm an toàn nhất, quên mất Tần Chiến Cam Lâm, quên mất Mục Uyển Thanh, một mình tìm hiểu hết sức chăm chú. Lúc trước hắn cảm thấy thần âm rất phiền phức, hiện tại lại chờ đợi thần âm vang lên, chờ đợi thời khắc thần âm và Đại Đạo Chi Ngân cộng minh. Tu luyện như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, trong bất tri bất giác Lục Ly đã trải qua mười ngày. Hai người Tần Chiến và Cam Lâm vẫn đang bế quan, hai người cho rằng Lục Ly sẽ lưu ý tình huống phụ cận, một khi có nguy hiểm sẽ thông báo hai người trước tiên. Bọn họ lại không biết, Lục Ly chẳng quản cái gì, so với bọn hắn càng thêm trầm mê. Cũng may Nguyệt gia không có đuổi theo, đi về phía trước hơn mười ngày, đều không có bất cứ tình huống gì phát sinh, bọn họ đã tiến vào chỗ sâu trong Thần Âm Hải, xem ra sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì.
U Linh Vương và mấy chục đầu Phong Ma Thú cùng nhau công kích, từng đạo thanh âm nặng nề vang lên, lâu đài hơi chấn động, nhưng không tổn hao chút gì, thậm chí phía trên không lưu lại bất cứ dấu vết gì. - Bảo bối tốt! Lục Ly vui mừng, đây là bảo bối phòng ngự siêu cường, nếu hắn gặp võ giả cường đại, trốn vào bên trong, ít nhất có thể tạm thời giữ mệnh. Lục Ly vội vàng hỏi một cái sự tình mấu chốt khác: - Tốc độ thế nào? Toà thành này có thể bay không? - Có thể bay! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Tốc độ cụ thể thế nào thì phải thử một chút. Chủ nhân, ngươi tiến vào thành đi, ngươi yên tâm toàn bộ người bên trong đã bị ta vây khốn. - Được! Lục Ly thu hồi U Linh Vương Phong Ma Thú Quỷ Ảnh, bay vào trong thành, một đạo quang mang loé lên, Lục Ly bị truyền tống đi vào, xuất hiện ở trong một cái đại điện vô cùng xa hoa. - Vù! Tiếp theo cả tòa thành run rẩy, bay lên trời, gào thét bay về nơi xa. Toà thành này rất lớn, ít nhất chu vi khoảng trăm dặm, đây chính là một tòa núi lớn. - Hả... Xung quanh có thám báo của các thế lực lớn nhỏ, bọn họ đi theo Lục Ly mà đến, nhìn thấy Hắc Nguyệt Thành bay lên, còn tưởng rằng một tòa núi lớn bay lên. - Đó là Hắc Nguyệt Thành, không ngờ Hắc Nguyệt Thành còn có thể bay? Hơn nữa tốc độ này... - Quả nhiên truyền thuyết không sai, toà Hắc Nguyệt Thành này là một kiện siêu cấp bảo vật, không nói cái gì… ít nhất tốc độ này đã có thể so với Tứ Kiếp hậu kỳ đi? - Đáng tiếc, bảo vật này bị Hoàng Thiên Bá đoạt đi. - Đây là thứ hắn nên được, nếu ngươi đi giết Lão Vu Bà, bảo vật này chính là của ngươi, vấn đề là… Ngươi có năng lực này sao? Đám người cảm khái không thôi, rất nhanh tòa thành kia đã biến mất ở bầu trời phía đông. - Tốc độ này thực không tồi! Lục Ly dùng thần niệm dò xét ra ngoài, cảm ứng một chút rất là vừa lòng, hắn suy nghĩ một chút lập tức truyền âm nói: - Huyết Linh Nhi, nơi này đã có thần văn cường đại như vậy, vậy cũng có thể thu nhỏ toà thành này đúng không? - Đương nhiên! Huyết Linh Nhi khẳng định nói: - Trên thực tế, trong thành là tiểu không gian do một cường giả luyện hóa ra, không gian bên trong rộng ít nhất ngàn dặm, có mười mấy vạn cái phòng. Những cái phòng đó không chỉ dùng để ở, còn có thể giam giữ người. Nơi này còn có mê trận rất mạnh, nếu không cách nào mạnh mẽ phá vỡ thần văn, đi vòng vòng ở bên trong mà nói, cả đời sẽ bị vây chết ở bên trong. - Hít! Lục Ly đi qua vô số hiểm cảnh, gặp rất nhiều mê trận, ánh mắt hắn lập tức trở nên nóng bỏng, bảo vật này quá trân quý, thử nghĩ một chút, nếu hắn gặp một đám Tứ Kiếp trung kỳ, hắn không cần chiến đấu với kẻ địch, chỉ cần dụ kẻ địch tiến vào, sẽ có thể vây khốn toàn bộ ở bên trong, cuối cùng có thể đánh chết từng tên. - Vù! Bên ngoài Hắc Nguyệt Thành đã thu nhỏ, biến thành một cục đá, tiếp tục bay mấy nén hương thời gian rồi vào trong một cái hẻm núi. Lục Ly tra xét một chút, xung quanh cũng không có người, hắn dò hỏi: - Những quân sĩ đó đâu, ngươi có thể giết chết toàn bộ không? Lục Ly lười giết những quân sĩ cấp thấp đó, nếu nơi này có thần văn cường đại, vậy trực tiếp oanh sát là tốt rồi. - Có thể! Huyết Linh Nhi trả lời đơn giản bằng hai chữ, Lục Ly liền mặc kệ, ngồi xếp bằng ở trong đại điện, lấy đan dược chữa thương ra bắt đầu chữa thương. Lão Vu Bà đã bị giết chết, võ giả Tứ Kiếp đều chết, đám quân sĩ còn lại cũng không chạy trốn được mấy người, xem như lần này hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn. Tám trăm triệu tiền thưởng tới tay, bọn họ có thể lập tức khởi hành. Hiện tại Lục Ly cần làm, chính là lập tức chữa trị thương thế, sau đó dịch dung lẻn vào bên trong thành, truyền tống đi Thần Âm Thành. Thương thế trên người hắn quá rõ ràng, rất dễ dàng bị người hoài nghi, cho nên cần chữa trị thương thế trước. Thân thể hắn cũng đủ cường đại, cộng thêm có đan dược chữa thương đỉnh cấp, nên chữa trị rất nhanh. Sau hai canh giờ, ngoại thương của Lục Ly gần như được chữa lành, đương nhiên xương cốt và nội tạng muốn khôi phục thì không nhanh như vậy. Lục Ly mặc kệ, đứng dậy chuẩn bị rời đi. - Vù! Lục Ly ra khỏi Hắc Nguyệt Thành, tiếp theo từng khối thi thể trong Hắc Nguyệt Thành bị truyền tống ra, toàn bộ đều bị thần văn giết chết, trong hẻm núi chất đầy thi thể, tự nhiên không gian giới của bọn họ đều bị Lục Ly thu hồi. - Các ngươi đi đi, về sau đừng làm ác. Lục Ly thả sáu người lúc trước ra, đầu sỏ tội ác đã bị giết, giết sáu người này hay không cũng không sao cả. Sáu người nhìn thấy mặt đất đầy thi thể, tất cả đều là người Hắc Nguyệt Thành, thì sợ tới mức mất hồn, lập tức hoảng sợ chạy trốn. - Đi! Lục Ly thu hồi Hắc Nguyệt Thành, thân thể bay đi như quỷ mị, hắn tiếp tục bay về hướng đông như cũ, diễn trò phải diễn đủ, tuy rằng cuối cùng khẳng định sẽ bị Nguyệt gia tra ra, nhưng khi đó hắn đã đến chỗ sâu trong Thần Âm Hải rồi. Thần Âm Hải không lớn, đây là hắn so sánh với các hải vực còn lại, chứ thật ra nó cũng không nhỏ. Phiến hải vực này rất kỳ lạ, rất nhiều nơi thường xuyên có thần âm kỳ diệu truyền ra, bên trong ẩn chứa một ít áo nghĩa thiên địa, cho nên hấp dẫn rất nhiều cường giả tiềm tu ở bên này. Trên Thần Âm Hải còn có một điều đặc biệt, đó là ở đây có một loài chim gọi là Hồng Điểu. Số lượng loại chim này rất nhiều, khắp hải vực chỗ nào cũng có, những con chim này bay giữa không trung giống như là một rặng mây đỏ. Thỉnh thoảng chúng nó sẽ cùng nhau kêu to, tiếng kêu vô cùng dễ nghe, hơn nữa còn có thể hô ứng với thần âm trong Thần Âm Hải, cùng nhau diễn tấu ra một đoạn nhạc khúc mỹ diệu. Hôm nay trên biển có sương trắng nhàn nhạt, khói mù vạn dặm, có một đám Hồng Điểu bay một hòn đảo nhỏ, phát ra từng tiếng kêu nhẹ, sau khi đàn Hồng Điểu này dạo xung quanh một vòng, liền dừng lại ở phía trên đảo nhỏ. Trên đảo nhỏ có người, là một cái tiểu thế lực, nhóm người này coi như không thấy Hồng Điểu. Những con Hồng Điểu này giết không hết, bọn họ cũng đã quen với những tháng ngày có Hồng Điểu nhảy múa ở xung quanh.
Chương 3157 Thần Âm Hải
- Vù! Bầu trời phía tây truyền đến một tiếng xé gió, tiếng xé gió kia vô cùng bén nhọn, đây là âm thanh bay ở tốc độ cao tạo thành. Người trên đảo lập tức như lâm đại địch, bởi vì nghe tiếng xé gió, rõ ràng là có chiến thuyền cường đại tới gần bên này. - Pi pi! Đám Hồng Điểu bị sợ hãi, từng con bay lên trời, hóa thành một mảnh mây lửa, che trời. - Là chiến thuyền Thần Âm Lĩnh! Cường giả trên đảo dùng thần niệm khoá chặt ba chiếc chiến thuyền, đây là ba chiếc chiến thuyền to lớn, sau khi nhìn thấy phía trước chiến thuyền còn có một cái ký hiệu nhạc cụ đặc thù, thì tất cả đều lập tức yên tâm xuống. Chiến thuyền Thần Âm Lĩnh chưa bao giờ tham dự sự tình Thần Âm Hải, cũng không chủ động công kích, bọn họ chỉ đi ngang qua nơi này. Ba chiếc chiến thuyền vạch phá trời cao mà đi, rất nhanh biến mất ở phương xa, chuyện này làm cho người trên đảo hoàn toàn yên tâm. Chiến thuyền có năm tầng, mỗi chiếc chiến thuyền đều có thể chở mấy nghìn người, mỗi người còn có một cái phòng đơn độc, tầng ở giữa còn có tửu quán trà lâu, khiến người ta không quá mức nhàm chán. Tốc độ siêu cấp chiến thuyền rất nhanh, nếu đi bằng tốc độ nhanh, ba tháng là có thể đi qua. Thế nhưng bình thường chiến thuyền sẽ khống chế tốc độ, ước chừng nửa năm thời gian là có thể đi qua. - Thật nhiều Hồng Điểu! Ba người Lục Ly Tần Chiến Cam Lâm ngồi uống trà trong một phòng trà ở lầu ba. Ra biển đã năm ngày, vẫn luôn gió êm sóng lặng, nội tâm ba người cũng hơi thả lỏng một chút, lúc này mới có tâm nhàn hạ ra ngoài đi dạo, uống trà. Trà nơi này không phải miễn phí, ba người uống một buổi trưa, không có mấy ngàn thần thạch là không được. Thế nhưng Lục Ly huỷ diệt Hắc Nguyệt Cung lấy được sáu trăm triệu thần thạch, lại thu hết không gian giới của đám người Lão Vu Bà, giờ phút này trong không gian giới của hắn còn dư lại mấy trăm triệu thần thạch, đủ cho ba người phung phí một trận. Trong quán trà có rất nhiều người, gần như sắp ngồi kín, đi qua Thần Âm Hải tốn nhiều nhất nửa năm, thời gian ngắn như thế, rất nhiều người lười đi tu luyện, ở trong phòng buồn bực đến sợ, dứt khoát uống trà ở đây, hoặc là uống rượu ở bên cạnh. - Vù vù! Sau khi phi hành hơn một canh giờ, bên ngoài nổi lên gió to, tiếp theo sóng to gió lớn cuốn lên. Cho dù gió có lớn, sóng có cao hơn nữa thì cũng không có ảnh hưởng đối với mọi người, thế nhưng sau khi sóng nổi lên, từng tiếng sóng biển kỳ dị vang lên ở bên tai mọi người. Dần dần quán trà không còn âm thanh, tất cả mọi người đều an nhàn lắng nghe tiếng sóng biển này, đám người Lục Ly cũng ngừng uống trà và nói chuyện với nhau, nghiêng tai lắng nghe tiếng sóng biển kỳ dị. - Xôn xao...rầm... xôn xao! Đúng là tiếng sóng biển ẩn chứa giai điệu kỳ diệu nào đó, Lục Ly nghe xong nội tâm cũng có chút xúc động. Không chỉ là Lục Ly, rất nhiều người đều có cảm giác xúc động, thế nhưng có thể hiểu được chân ý ở bên trong lại ít ỏi không có mấy người. Rất nhiều võ giả định cư ở bên này, nghe mấy trăm năm cũng không thể hiểu được. Đương nhiên! Cũng có rất nhiều người tìm hiểu được vài loại chân ý cường đại ở bên trong, nếu không cũng sẽ không hấp dẫn nhiều người lại đây như vậy, Thần Âm Hải cũng sẽ không loạn như thế. Sau khi nghe xong hơn một canh giờ, tiếng sóng biển dần dần ngừng lại, đám người Lục Ly mở mắt. Lục Ly cười tủm tỉm nhìn hai người Tần Chiến và Cam Lâm nói: - Thế nào? Có thu hoạch gì sao? Tần Chiến lắc đầu, Cam Lâm hơi suy nghĩ một chút nói: - Có một chút xúc động, nhưng muốn bắt lấy, lại luôn không bắt được. - Ha ha ha! Lục Ly cười ha ha, uống một ngụm trà nói: - Không cần cấp, loại đồ vật cơ duyên này, càng cấp càng không chiếm được, thoải mái một chút, có lẽ sẽ có thu hoạch bất ngờ. - Các ngươi nói chuyện đi, ta lên boong tàu ngồi một hồi! Đột nhiên Cam Lâm đứng dậy, Tần Chiến nhìn theo, phát hiện mười mấy người ngồi trên boong tàu, đều đang nhắm mắt xếp bằng. Hắn cũng ngồi không yên, gật đầu nói: - Ta cũng đi, nhìn xem mấy tháng này có thu hoạch được gì không. - Đi đi, có việc ta sẽ gọi các ngươi. Lục Ly phất phất tay, hắn có thể hiểu được sự cấp thiết muốn đề cao chiến lực của hai người, đây là bị hắn kích thích. Lục Ly không có lên boong tàu bế quan, đúng như lời hắn nói nếu vận khí tốt, ở đâu cũng giống nhau, nói không chừng ở đây uống trà cũng ngộ đạo. - Ào ào! Canh giờ trôi qua, bên ngoài lại nổi gió, thần âm lại vang lên. Càng ngày càng nhiều người đi boong tàu, Lục Ly nghe thêm một canh giờ nữa, nhưng vẫn không có bất cứ thu hoạch gì, hắn cũng lười đi nghe tiếp, một mình nhắm mắt phẩm trà, khó có được nhàn nhã. Ngồi một lát, Lục Ly cảm thấy nhàm chán, nên đi ra khỏi trà lâu, dạo một vòng trên boong tàu, lại vào trong tửu lầu, bên trong toàn là một đám tửu quỷ, không có cái gì đẹp. Lục Ly đi loanh quanh, đi tới boong tàu phía sau chiến thuyền, hắn tùy ý đảo qua hai mắt lập tức sáng ngời. Trên boong tàu có một vị mỹ nữ đứng, một nữ tử xinh đẹp rất trẻ tuổi. Nữ tử mặc một cái váy lụa đen, tương đối bó sát, khiến diệu dáng người đều hiển lộ ra. Từ góc độ này của Lục Ly nhìn lại, có thể nhìn thấy gò má của nàng. Gò má như ngọc, ngũ quan vô cùng tinh xảo, là mỹ nhân khó gặp. Nữ tử này đang nhíu mày nhìn sóng biển phương xa, trên mặt mang theo một chút bi sầu nhàn nhạt, làm người ta không nhịn được sinh ra tâm thương tiếc. Túi da đẹp có rất nhiều, nhưng khí chất thì lại thiếu, khí chất nữ tử này rất không tồi, chỉ đứng ở kia cũng có thể khiến cho bất cứ nam tử nào bảo hộ. Lục Ly nhìn thoáng qua liền thu hồi ánh mắt, mỹ nữ rất nhiều, nhưng hắn không có tâm tư đi trêu chọc. Hắn nhìn lướt qua xung quanh, nhìn thấy cách nữ tử đó không xa có một lão giả đang đứng, vẻ mặt còn cung kính, nội tâm hơi có chút tò mò. Bởi vì thực lực lão giả này rất mạnh, tuy rằng không cảm ứng được cụ thể, nhưng Lục Ly lại suy đoán ra người này ít nhất là Tứ Kiếp trung kỳ, rất có khả năng là Tứ Kiếp hậu kỳ.
Chương 3158 Mục Uyển Thanh
Lão giả này đứng cung kính ở một bên, Lục Ly lại nhìn chằm chằm nữ tử kia, ánh mắt lão giả lập tức truyền lại đây một tia cảnh cáo. Xung quanh có một ít nam tử nhìn chằm chằm nữ tử, nhưng cũng không dám tới gần. Chuyện này nói lên cái gì? Nói lên lão giả này là hộ vệ, thủ hạ của nữ tử! Có thể sử dụng cường giả như thế làm hộ vệ, thân phận nữ tử này không đơn giản, rất có khả năng là tiểu thư siêu cấp đại gia tộc. Loại nữ nhân này Lục Ly càng không dám trêu chọc, hắn xoay người chuẩn bị trở về. Nhưng đúng vào giờ phút này nữ tử lại hơi quay đầu nhìn Lục Ly, truyền âm nói: - Vị này chính là… Hoàng Thiên Bá công tử đúng không? Lục Ly dừng chân, ánh mắt trở nên lạnh lùng, đề phòng theo bản năng. Hắn chỉ dùng qua cái tên Hoàng Thiên Bá này một lần, đó chính là lúc đánh chết Lão Vu Bà, đột nhiên người này truyền âm, chẳng lẽ nàng là người Nguyệt gia? Nhìn thấy dáng vẻ âm thầm đề phòng của Lục Ly, nữ tử xinh đẹp cười, lại truyền âm lần nữa nói: - Hoàng công tử, tiểu nữ không có ác ý, ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngươi, có thể dời bước đến phòng ta được không? Mỹ nữ mời, hơn nữa còn là đi đến phòng nàng, đổi là những người khác sẽ vô cùng hưng phấn, trực tiếp đáp ứng rồi. Nhưng Lục Ly lại không trả lời, mà liếc mắt nhìn nữ tử và lão giả bên cạnh một cái thật sâu. Một lát sau, Lục Ly hơi gật đầu, hắn từ thấy được sự chân thành trong mắt nữ tử và lão giả này, không có một tia sát ý. Vừa rồi hắn thúc giục Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác rất khủng bố, nếu hai người có nửa điểm sát ý, không thể thoát được sự tra xét của hắn. Nữ tử cúi người hành lễ, tiếp theo gật đầu ra hiệu với Lục Ly, nàng dẫn Lục Ly tiến vào một cái khoang thuyền, lão giả kia đi theo ở phía sau, bảo trì một chút khoảng cách với Lục Ly và nữ tử, chuyện này làm cho Lục Ly hơi yên tâm. Sau khi tiến vào khoang thuyền, lão giả kia không đi theo nữa, khoang thuyền này cũng giống của Lục Ly, nhưng được bố trí lại một chút, trở nên càng thêm lịch sự tao nhã, còn có một cỗ mùi hương nhàn nhạt. - Để ta mở cấm chế ra! Nữ tử nở nụ cười, sau khi được Lục Ly đồng ý, nữ tử mở cấm chế trong khoang thuyền ra. Trai đơn gái chiếc ở cùng một chỗ, hơn nữa còn có rất nhiều người nhìn thấy, thế nhưng nữ tử này lại không thèm để ý đến thanh danh của chính mình, thì làm sao Lục Ly lại để ý chứ? Trong khoang thuyền có một cái bàn vuông nho nhỏ, nữ tử ngồi quỳ trên mặt đất, lấy nước trà nấu lên, Lục Ly thản nhiên ngồi ở đối diện, nhìn nữ tử nấu trà. Vừa nhìn đã biết nữ tử xuất thân danh môn, động tác tao nhã, rõ ràng từ nhỏ được trải qua huấn luyện. Tư dung nàng tuyệt đỉnh, trên người mang theo hương khí nhàn nhạt, khí chất cũng rất không tồi. Thế nhưng nội tâm Lục Ly lại một mảnh bình tĩnh, Mục Doanh Doanh ưu tú như thế, còn tình thâm nghĩa trọng nhưng hắn vẫn đè nén xuống, càng đừng nói một nữ tử lần đầu tiên gặp mặt. - Hoàng công tử, mời uống trà! Trà nấu xong, nữ tử dùng hai tay bưng lại đây, tiếp theo nghiêm túc nói: - Trước tự giới thiệu một chút, tại hạ là Mục Uyển Thanh, hôm nay mạo muội mời, kính xin Hoàng công tử đừng trách tội Uyển Thanh càn rỡ. - Không sao. Lục Ly bưng trà nhưng không có uống, ngộ nhỡ bên trong có vấn đề thì sao? Hắn để nước trà xuống, nói: - Uyển Thanh tiểu thư, có chuyện gì cứ nói thẳng là được. À, sao Uyển Thanh cô nương biết tên của ta vậy? - Hắc Nguyệt Cung! Mục Uyển Thanh nhẹ nhàng cười nói: - Thời điểm công tử đại triển thần uy, đánh chết Lão Vu Bà ở Thiên Vận Thành, đúng lúc Uyển Thanh ở gần đó. Thấy công tử phong tư vô thượng, cũng khâm phục công tử dám làm dám chịu. - Hả! Lục Ly hơi kinh ngạc, không nghĩ tới bên trong Thiên Vận Thành lại cất giấu hai cường giả, vậy mà hắn lại không nhận ra được? Mục Uyển Thanh chính là Tứ Kiếp sơ kỳ, thực lực hộ vệ nàng càng mạnh, theo đạo lý hẳn là Lục Ly có thể cảm giác được. - Ha ha, ta và Nho thúc thu liễm hơi thở! Mục Uyển Thanh nhìn ra được nghi hoặc của Lục Ly, hơi thở trên người nàng chợt tắt, vậy mà biến thành một người bình thường, trên người không có nửa điểm thần lực và hơi thở võ giả dao động. Lục Ly hơi gật đầu, nhưng vẫn không có buông lỏng cảnh giác, hắn dò hỏi: - Uyển Thanh tiểu thư tìm ta có chuyện gì sao? - Muốn xin ngươi hỗ trợ! Mục Uyển Thanh đi thẳng vào vấn đề nói: - Lần này ta đi Lạc Thủy Lĩnh Lẫm Đông Đại Lục, ta muốn xin công tử giúp ta tọa trấn một chút, có khả năng phải ra tay một hai lần. Phương diện thù lao công tử yên tâm, nếu không ra tay mà nói, ta sẽ cho công tử hai tỷ thần thạch, nếu ra tay mà nói, ta sẽ cho chục tỷ thù lao. Sẽ không chậm trễ quá nhiều thời gian của công tử, nhiều nhất chỉ một hai tháng. - Hả! Lục Ly hơi kinh ngạc, Mục Uyển Thanh này ra tay rất hào phóng, không ra tay đã cho hai tỷ? Ra tay mà nói sẽ cho chục tỷ, chẳng lẽ nàng coi trọng chiến lực của mình. Nếu nàng thật sự thấy hắn đánh chết Lão Vu Bà mà nói, vậy cũng có thể lý giải. Tuy trên người Lục Ly vẫn còn mấy trăm triệu thần thạch, nhưng vẫn rất thiếu, tới Lẫm Đông Đại Lục rồi, không đại biểu liền đến Doãn gia Đoạn Kiếm Sơn, Đoạn Kiếm Sơn nằm ở ở Trung Bộ. Lẫm Đông Đại Lục lớn hơn so với Tử Dương Đại Lục, Lục Ly muốn một đường truyền tống đi qua, sẽ tiêu tốn rất nhiều. Cho nên Lục Ly đi Lẫm Đông Đại Lục, vẫn phải nghĩ biện pháp kiếm thần thạch, hiện tại có cơ hội như vậy, tự nhiên Lục Ly có chút tâm động. Hắn trầm ngâm một lát, dò hỏi: - Uyển Thanh tiểu thư, có thể nói cho ta biết một chút ngọn nguồn sự tình được không? Ngươi yên tâm, bất luận như thế nào, ta tuyệt không tiết lộ ra ngoài nửa chữ, ta có thể lập Chủ Thần Huyết Thệ. - Không cần! Mục Uyển Thanh lắc đầu nói: - Ta tin tưởng nhân phẩm của công tử, công tử có thể thay trời hành đạo, đánh chết Lão Vu Bà, đây là việc làm của hào kiệt, Uyển Thanh tin tưởng. Mục Uyển Thanh suy nghĩ một chút, hỏi: - Công tử biết gì về Lẫm Đông Đại Lục không?
Chương 3159 Đại đạo cộng minh
Lục Ly lộ vẻ mặt mờ mịt, lắc đầu nói: - Đây là lần đầu tiên ta rời khỏi Tử Dương Đại Lục, biết rất ít về Lẫm Đông Đại Lục. - Ồ! Mục Uyển Thanh gật đầu, giải thích nói: - Ta sinh ra ở Lẫm Đông Đại Lục, Mục gia Lạc Thủy Lĩnh, trước kia Mục gia chúng ta rất cường đại, là đại gia tộc từng xuất hiện cường giả cấp Lĩnh Chủ. Thế nhưng mấy ngàn năm trước có một lần kiếp biến, cường giả trực hệ Mục gia tử thương quá nhiều, nên cũng dần dần xuống dốc. Tới đời ông nội của ta, nhất mạch trực hệ chúng ta càng yếu đi, tuy rằng gia gia là tộc trưởng gia tộc, nhưng lại thường xuyên bị chi thứ liên hợp chèn ép, bọn họ còn cấu kết ngoại địch ám sát phụ thân ta. Hơn nữa buộc ta gả cho một tên công tử hào môn ăn chơi trác táng, ta không muốn thành hôn nên chạy trốn, đến Tử Dương Đại Lục nhờ cậy gia tộc mẫu thân ta. Mục Uyển Thanh nói, trong mắt bắt đầu phiếm hồng, giống như nhớ lại chuyện cũ đau lòng, làm nàng rất là thương tâm. Lục Ly đưa qua một cái khăn tay, nàng xoa xoa đôi mắt, miễn cưỡng cười nói: - Vốn dĩ đời này ta không muốn trở về, thế nhưng gần đây nghe nói gia gia bệnh nặng, cách đại nạn không xa, mấy mạch trong gia tộc chuẩn bị liên hợp lại bắt lấy chức vị tộc trưởng. Ta lo lắng đệ đệ ta bị hại, lúc này mới thỉnh cầu Nho thúc và ta trở về một chuyến, trấn áp mấy mạch chi thứ, thuận lợi để đệ đệ ta trở thành tân tộc trưởng. Ta lo lắng chiến lực ta và Nho thúc không đủ, không trấn áp được, nên lúc này mới mạo muội xin Hoàng công tử ra tay. Ngọn nguồn sự tình không tính là phức tạp, thoạt nhìn cũng không có vấn đề gì. Lão Vu Bà là Tứ Kiếp trung kỳ, còn có mấy võ giả Tứ Kiếp trung kỳ, đều bị Lục Ly giết chết, Mục Uyển Thanh nhìn thấy Lục Ly rất mạnh, muốn xin hắn ra tay hỗ trợ, chuyện này hợp tình hợp lý. Lục Ly trầm ngâm lên, tiếp theo hỏi một cái vấn đề rất mấu chốt: - Chi thứ các ngươi có bao nhiêu cường giả? Thực lực như thế nào? - Tổng cộng ba mươi tư võ giả Tứ Kiếp! Mục Uyển Thanh giải thích nói: - Có bảy người đứng về phía chúng ta, mười ba người trung lập, mười bốn người chắc chắn phản đối thậm chí đối địch, năm Tứ Kiếp trung kỳ, mạnh nhất chính là đại trưởng lão, nghe nói chiến lực đã rất gần Tứ Kiếp hậu kỳ. - Ừ! Lục Ly không lộ ra biểu tình gì, nhưng nội tâm lại có chút câm nín, không ngờ bên trực hệ lại chỉ có bảy vị trưởng lão duy trì, số lượng phản đối bọn họ chính là gấp đôi, còn có một người nghi là Tứ Kiếp hậu kỳ, trực hệ Mục gia thực sự quá thảm. Dưới cái nhìn của Lục Ly, thật ra một cái gia tộc và một cái thế lực không có gì khác nhau. Trực hệ chỉ là nhất mạch mà thôi, nếu nhất mạch này không được, vậy thì thoái vị, cho nhất mạch cường đại khác thượng vị, như vậy mới có thể bảo đảm gia tộc càng ngày càng mạnh. Thực lực bản thân không được, còn muốn chiếm vị trí, vậy sẽ làm gia tộc càng ngày càng yếu. Thế nhưng đó là chuyện của nhà Mục Uyển Thanh, Lục Ly không muốn nhiều lời, hắn có chút rối rắm. Chục tỷ thần thạch này cũng không dễ lấy, đối phương có một người nghi là Tứ Kiếp hậu kỳ, làm không tốt một cái khả năng mạng nhỏ của hắn cũng không còn. Mục Uyển Thanh nhìn thấy Lục Ly trầm mặc không nói, nàng dùng ngữ khí vô cùng chắc chắn nói: - Hoàng công tử, lần này xin ngươi đi tọa trấn giúp ta, nếu phải động thủ, Nho thúc sẽ ngăn chặn đại trưởng lão công kích. Ngươi chỉ cần giúp ta diệt mấy trưởng lão còn lại, sau khi giết mấy trưởng lão đó, tất cả mọi người sẽ thành thành thật thật. - Không cần đối chiến Tứ Kiếp hậu kỳ? Nội tâm Lục Ly lập tức thả lỏng, thiếu chút nữa Lão Vu Bà đã giết chết hắn, nếu thật sự là Tứ Kiếp hậu kỳ mà nói, hắn rất khó đánh giết, khả năng mạng nhỏ cũng khó giữ được. Nếu không cần đối chiến Tứ Kiếp hậu kỳ mà nói, vậy việc này có thể suy xét một chút, dù sao chỉ là đi ngang qua mà thôi, hắn đi Trung Bộ Lẫm Đông Đại Lục, thuận tay giúp một chút, lấy một ít tiền thù lao cũng rất tốt. - Ta suy nghĩ đã! Lục Ly chần chờ một lúc nói: - Cho dù ngươi giúp đệ đệ ngươi lấy được vị trí tộc trưởng, chẳng lẽ ngươi sẽ ở luôn bên đó chăm sóc sao? Nếu đệ đệ ngươi không có năng lực, không cách nào phục chúng mà nói, lấy được cái chức vị tộc trưởng này cũng có cái ý nghĩa gì? - Đệ đệ ta là một thiên tài! Sắc mặt Mục Uyển Thanh trở nên nhu hòa, nàng nói: - Đệ đệ ta nhỏ hơn so với ta nhiều, hiện tại hắn đã đột phá Tứ Kiếp, chỉ cần cho hắn mấy chục hoặc trăm năm thời gian, nhất định hắn có thể trở thành siêu cấp cường giả, đến lúc đó chấn hưng Mục gia chúng ta không phải nói chơi. - Được! Lục Ly nhún vai nói: - Ta cần suy xét một chút, chờ gần đến Lẫm Đông Đại Lục, ta sẽ trả lời ngươi. - Ồ! Ánh mắt Mục Uyển Thanh lộ ra một tia thất vọng, nhưng vẫn miễn cưỡng nở nụ cười, gật đầu nói: - Lúc nào ta cũng đợi tin tức tốt từ Hoàng công tử, chỉ cần công tử đồng ý, ta có thể trả trước năm trăm triệu. - Được, trước cáo từ! Lục Ly đứng dậy chắp tay, Mục Uyển Thanh cúi người đáp lễ, mở cấm chế ra, Lục Ly đi ra ngoài. Một lát sau lão giả bên ngoài đi đến, Mục Uyển Thanh lại mở ra cấm chế lần nữa, Nho thúc hỏi: - Tiểu thư, thế nào? - Không có khẳng định đồng ý! Mục Uyển Thanh có chút thất vọng, thở dài: - Có phải thù lao thấp hay không? - Vậy là đủ rồi! Nho thúc lắc đầu nói: - Nếu hắn không đồng ý thì thôi, tiểu thư không cần hạ thấp chính mình, lão nô sẽ tận lực giúp tiểu thư giữ gìn chu toàn. - Ừ! Mục Uyển Thanh gật đầu nói: - Trở về ta sẽ hẹn hắn nói chuyện, người này dựa vào sức một mình có thể diệt Hắc Nguyệt Cung, chiến lực không thể khinh thường. Trên người hắn còn có mảnh vỡ Thánh Binh, bề ngoài thoạt nhìn là võ giả Nhị Kiếp, nhưng chiến lực tổng hợp lại vô cùng cường đại, có hắn trợ lực, lần này về Mục gia liền nắm chắc. Lục Ly đi dạo một vòng, nhìn thấy Tần Chiến Cam Lâm đều ở trên boong tàu tu luyện, hắn liền về phòng của mình. Trầm tư một lát, cũng không có hạ quyết tâm, dù sao thời gian còn sớm, chờ tới Lẫm Đông Đại Lục rồi lại nói.
Chương 3160 Đại đạo cộng minh
- Tu luyện mấy ngày vậy! Hắn rảnh rỗi không có việc gì, ở trong phòng tu luyện, sau một lúc lâu thần âm lại vang lên, Lục Ly phát hiện hắn đang bế quan thần âm cũng có thể vang lên ở trong não hải của hắn, tu luyện cũng bị quấy nhiễu. Hắn trực tiếp tiến vào trạng thái Mộng Ảo Chi Cảnh, như vậy thần âm sẽ không có biện pháp quấy nhiễu. Hắn tiếp tục tu luyện, một bên tu luyện Luyện Cốt Chi Thuật, một bên tu luyện thần lực, đồng thời tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. Gần đây Lục Ly có thời gian đều dùng để tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, hắn cảm giác Đại Đạo Chi Ngân như là một quyển thiên thư, bên trong ẩn chứa toàn bộ bí mật thiên địa, đừng nói tìm hiểu toàn bộ, chỉ cần tìm hiểu một ít, cũng đủ hắn ăn không hết. Cho nên hiện tại hắn gần như không đi tìm hiểu chân ý vân...vân, chỉ cần có thời gian là hắn lại tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, chỉ cần có thể tìm hiểu thêm một ít, hắn đoán mình sẽ lại nhận được thần thông rất mạnh. - Rầm, ào ào! Trong lúc tìm hiểu, hắn lại mơ hồ nghe được thanh âm sóng biển, hắn đã tiến vào trạng thái Mộng Ảo Chi Cảnh, hoàn toàn đóng cửa lục thức, tất cả thanh âm ngoại giới hắn đều không nghe được, thần âm này quá thần kỳ, vậy mà trực tiếp vang lên ở trong linh hồn hắn . - Bực bội! Nghe thấy tiếng sóng biển, tâm tư Lục Ly có chút phiền muộn, căn bản không có biện pháp tĩnh tâm xuống tìm hiểu. Chuyện này giống như một người đang ngủ, bên tai luôn có một con ruồi bọ kêu ong ong, cho dù mơ mơ màng màng sắp ngủ, cũng sẽ không được an bình. - Bỏ đi, nghỉ ngơi một hồi! Tu luyện một lát, thật sự không cách nào tĩnh tâm xuống, Lục Ly không tiếp tục tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân nữa, mà chuyên tâm đi luyện cốt và tu luyện thần lực, như vậy sẽ không bị quấy nhiễu. Đợi hơn một canh giờ, thần âm biến mất, lúc này Lục Ly mới tiếp tục tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. - Ầm ầm! Hai canh giờ trôi qua, thần âm phía dưới lại vang lên lần nữa, cộng thêm gần đó có một đám Hồng Điểu bay tới, kêu theo, khiến cho thần âm càng cường đại, càng thêm huyền diệu hơn một chút. - Dây dưa không xong? Lục Ly có chút bực bội, thần âm này cứ cách mỗi một đoạn thời gian sẽ lại vang lên, ở đây nửa năm thời gian, vậy không phải không có biện pháp tu luyện sao? - Thôi, chuyên tâm luyện cốt vậy! Lục Ly tìm hiểu một lát thật sự không có biện pháp tĩnh tâm xuống, đang chuẩn bị ngừng tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, thì đột nhiên linh hồn hắn lại run lên. - Hả! Tình huống gì vậy? Lục Ly sợ tới mức cả người đều run rẩy, vừa rồi hắn mơ hồ cảm giác, một cây Đại Đạo Chi Ngân hơi dao động? Giống như là cầm huyền bị kích thích. - Đại Đạo Chi Ngân động? Cả người Lục Ly đều có chút ngốc, trong cơ thể hắn minh khắc hơn ba nghìn Đại Đạo Chi Ngân, những thứ đó đều khắc ở trong xương hắn, không ngờ vừa rồi lại rung động? Lục Ly cho rằng mình cảm giác sai rồi, hắn lại lần nữa bế quan, sau đó tĩnh tâm đi cảm ứng thần âm, tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân, muốn nhìn xem có phải vừa rồi cảm giác sai hay không? - Đông! Đột nhiên, một cây Đại Đạo Chi Ngân rất nhỏ hơi dao động, lần này Lục Ly cảm giác vô cùng chuẩn xác, đúng là Đại Đạo Chi Ngân rung động. Linh hồn hắn rung động lên, não hải điên cuồng vận chuyển, bắt đầu suy nghĩ vì sao sẽ có loại dị trạng này phát sinh. - Chẳng lẽ thần âm và Đại Đạo Chi Ngân phù hợp? Đẫn đến cho cộng minh, cho nên Đại Đạo Chi Ngân bị tác động? Lục Ly nghĩ đến một loại khả năng, cả người đều mừng như điên, nếu thật sư như vậy mà nói, thần âm này sẽ có tác dụng vô cùng lớn đối với việc hắn tìm hiểu chân ý, hoặc là tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. Tuy Lục Ly không chắc chắn, nó có thể mang đến cho hắn bao nhiêu chỗ tốt, nhưng chỉ cần hắn biết rõ vì sao Đại Đạo Chi Ngân rung động mà nói, khẳng định có thể được lợi không nhỏ. Lục Ly lập tức tiến vào trạng thái Mộng Ảo Chi Cảnh, bắt đầu toàn tâm đi cảm ứng thần âm, tìm hiểu Đại Đạo Chi Ngân. Một lát sau, lại một cây Đại Đạo Chi Ngân rung động. - Thịch thịch thịch! Cùng với thời gian trôi qua, từng cây Đại Đạo Chi Ngân đều rung động lên, cảm giác rất có tiết tấu. Lục Ly cảm ứng thần âm, hắn phát hiện quy luật dao động của Đại Đạo Chi Ngân giống với tiết tấu của thần âm, có một loại cảm giác trùng hợp kinh người. - Quả nhiên thần âm dẫn phát Đại Đạo Chi Ngân cộng minh! Hơn một canh giờ sau, thần âm ngừng lại, Đại Đạo Chi Ngân cũng không có dao động nữa, cả người Lục Ly đều hưng phấn tới cực điểm. Hắn đã xác định được Đại Đạo Chi Ngân dao động có quan hệ với thần âm. Tuy rằng hiện tại Lục Ly không làm rõ được, vì sao Đại Đạo Chi Ngân lại dẫn phát cộng minh, hắn lại nhận được chỗ tốt gì từ trong đó? Nhưng hắn rất rõ ràng, cánh của một tòa bảo khố đã mở ra, có lấy được trọng bảo ở bên trong hay hay không liền xem vận may của hắn. Lục Ly cảm giác lại một lần nữa mở ra cánh cửa thế giới mới, không ngờ thần âm có thể phù hợp với Đại Đạo Chi Ngân của hắn, dẫn phát cộng minh. Lúc đầu Lục Ly chỉ tùy tiện tu luyện một chút, giết thời gian, hiện tại lại vô cùng hưng phấn. Hắn quên mất hết thảy, quên mất sự tình Nguyệt gia, quên mất giờ phút này còn không phải thời điểm an toàn nhất, quên mất Tần Chiến Cam Lâm, quên mất Mục Uyển Thanh, một mình tìm hiểu hết sức chăm chú. Lúc trước hắn cảm thấy thần âm rất phiền phức, hiện tại lại chờ đợi thần âm vang lên, chờ đợi thời khắc thần âm và Đại Đạo Chi Ngân cộng minh. Tu luyện như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, trong bất tri bất giác Lục Ly đã trải qua mười ngày. Hai người Tần Chiến và Cam Lâm vẫn đang bế quan, hai người cho rằng Lục Ly sẽ lưu ý tình huống phụ cận, một khi có nguy hiểm sẽ thông báo hai người trước tiên. Bọn họ lại không biết, Lục Ly chẳng quản cái gì, so với bọn hắn càng thêm trầm mê. Cũng may Nguyệt gia không có đuổi theo, đi về phía trước hơn mười ngày, đều không có bất cứ tình huống gì phát sinh, bọn họ đã tiến vào chỗ sâu trong Thần Âm Hải, xem ra sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì.
Bình luận facebook