• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 2151-2155

Chương 2151 Gà chó không tha
Lục Ly còn bố trí một cấm chế một huyễn trận trong núi, để nếu Tiểu Bạch gặp phải kẻ địch cũng có chỗ mà lẩn trốn, tranh thủ thời gian truyền tống về Thần Kiếm Sơn. Làm xong hết thảy, Lục Ly đi Húc Nhật Thành, tìm đến Huyết Nhận Đường, nhờ Huyết Nhận Đường hỗ trợ mua sắm địa đồ hư không. Hư không rộng lớn vô bờ, nếu không có địa đồ, rất dễ lạc ở bên trong. Một khi lạc trong hư không, có lẽ cả đời đều không ra được. Loại địa đồ này tứ đại thế lực siêu thần đều có, thậm chí một ít đại thế lực cũng có, không tính là quá khó mua. Trong lịch sử rất nhiều cường giả từng tiến vào hư không thám hiểm, bởi vì trong hư không có rất nhiều bảo địa, đến hiện tại vẫn có không ít Thần Giới Chí Tôn thường xuyên tiến vào hư không tu luyện. Tỷ như trong thời gian loạn lưu, tốc độ thời gian trôi qua cực chậm, tu luyện trong đó ngàn năm, bên ngoài mới đi qua một năm. Ngoài ra, ở rất nhiều bảo địa trong hư không, thiên địa pháp tắc trong suốt và rõ nét dị thường, tham ngộ ở trong đó sẽ rất hiệu quả. Thậm chí có nơi còn có thể thấy được bản nguyên thế giới, thấy được bản chất hỗn độn, những nơi như thế chính là vô thượng bảo địa để tham ngộ thiên địa pháp tắc. Nhưng bảo địa lại thường thường đan xen với hiểm địa, rất nhiều cường giả vì tiến vào bảo địa mà hãm sâu hiểm địa, cuối cùng chết ở bên trong. Sát Đế là một người như thế, năm đó Sát Đế cường đại cỡ nào, không biết đã có bao nhiêu Thần Giới Chí Tôn và cường giả chết dưới Sát Đế chân ý, song sau cùng Sát Đế lại bởi vì xông vào một nơi hiểm địa mà chết ở trong đó. Với Huyết Nhận Đường, mua địa đồ chỉ là chuyện đơn giản, hơn nữa để Huyết Nhận Đường đi mua địa đồ càng tiện hơn Thần Kiếm Sơn, bởi vì nói thế nào Huyết Nhận Đường cũng là tổ chức sát thủ, có người nhờ tổ chức sát thủ mua địa đồ cũng là điều hợp tình hợp lý. Chỉ mất mấy canh giờ, Huyết Nhận Đường đã lấy được địa đồ về tay, Lục Ly nhìn qua xác nhận một phen, sau đó lập tức lên đường đi ngay. Hắn truyền tống tới mặt đông Tuyên Khánh Phủ, bên kia có một không gian hạp cốc, trong hạp cốc không gian nhiễu loạn dị đường, đây là nơi rất thích hợp để tiến vào hư không. Kỳ thật nếu là cường giả, có thể trực tiếp xé rách không gian, từ đó tiến vào hư không. Nhưng làm vậy rất dễ lạc mất, hơn nữa xé rách không gian bằng với phá hư pháp tắc, sẽ có lực lượng phản phệ. Không Gian Giảo của Lục Ly chính là lợi dụng lực lượng phản phệ của Không Gian Pháp Tắc, cường hành giảo sát kẻ địch. Bởi thế từ nơi không gian bạc nhược tiến vào hư không là cách tốt nhất, một là an toàn, hai là có thể biết mình đang ở đâu, có thể căn cứ địa đồ hư không một đường đi tới. Một đường truyền tống, chỉ sau hơn nửa ngày, Lục Ly đã tới hạp cốc kia, còn chưa đến gần liền đã có thể cảm ứng được không gian ba động mãnh liệt trong hạp cốc. Một đạo khí tức nguy hiểm phù hiện trong đầu Lục Ly, song hắn vẫn thần sắc kiên định cấp tốc tiến vào bên trong. Trong hạp cốc không có gì cả, chỉ mỗi không gian sâu trong hạp cốc là đang không ngừng ba động, không ngừng có vết nứt không gian hiện ra, nhìn cực kỳ khủng bố. - Đi! Ngoài thân Lục Ly hiện ra Kinh Lôi Giáp, như một con thiêu thân lao vào lửa vọt tới khe nứt không gian lớn nhất. Khe nứt không gian kia đang chậm rãi khép lại, hệt như một con dã thú há ra miệng rộng nuốt chửng Lục Ly. Hai canh giờ sau khi Lục Ly tiến vào hư không, trong Lôi Ngục ở Hỗn Độn Luyện Ngục, ba đạo thân ảnh đột nhiên ngưng hiện. Lôi Ngục rất khủng bố, ba người lại xuất hiện ở trung tâm Lôi Hải, lôi điện từ khắp bốn phương tám hướng lập tức tới, quấn lấy ba người. Chẳng qua, lôi điện giống như lửa hái tử thần đối với võ giả Cửu Giới này bổ lên thân ba người lại không dẫn tới bất kỳ phản ứng nào, cảm giác chỉ như đang gãi ngứa. Bổ một lát, tên trung niên khôi ngô bá khí kia có vẻ phiền chán, vung tay đánh tới đám lôi điện kia, lập tức lôi điện tự động tách ra hai bên, hoàn toàn không đụng chạm tới ba người. - Điện chủ! Một tên lão giả lông mày bạc trắng chỉ vào Thông Thiên Sơn phía xa xa, nói: - Chúng ta đi lên từ đây liền có thể về lại Thần Giới. Đây là đường lên trời ở hạ giới, Hỗn Độn Luyện Ngục này thực ra có chút tương tự như thiên kiếp lúc tiến giai Thần Giới Chí Tôn. Hỗn Độn Luyện Ngục chính là thiên kiếp của phàm nhân, vượt qua mười tầng kiếp nạn liền có thể phi thăng Thần Giới. - Đi thôi! La Diệp khoát tay nói, thần niệm hắn rất cường đại, có thể bao phủ gần phân nửa Lôi Ngục, hắn phát hiện nơi này chẳng có ai cả. Hắn cần bắt lại toàn bộ người nhà Lục Ly, trong khi hắn lại không vào được Địa Hoàng Giới, bởi thế hắn cần phải đi tìm phàm nhân. Tìm kiếm cường giả trong phàm nhân, mượn tay bọn hắn đi tấn công Địa Hoàng Giới. Ba người khoái tốc lao đi, so với phàm nhân thì tốc độ nhanh đến dọa người, Lôi Ngục rất lớn nhưng ba người chỉ tiêu tốn chừng một canh giờ liền đã đi đến lối vào tầng dưới. Ba người tiến vào tầng thứ chín Hồn Ngục, đối với bọn hắn mà nói, công kích linh hồn nơi này chỉ là chuyện nhỏ. Ở nơi nguy hiểm thế này mà bọn hắn đi như giẫm trên đất bằng, nhẹ nhàng vượt qua. - Có người! La Diệp đột nhiên nhíu mày, khóa chặt một lão giả đang tiềm tu trong Hồn Ngục, lão giả kia đã sắp chết già, ngồi xếp bằng trong một sơn động, cũng không biết đã ngồi thế bao nhiêu năm. - Đi! La Diệp vung tay lên, dẫn theo hai người bay đi, sau vẻn vẹn mấy nén hương liền đã tới bên ngoài sơn động, khí tức cường đại của ba người tức thì kinh động đến lão giả đang tiềm tu bên trong. Hưu! Lão giả lao ra, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao, nét mặt giới bị nhìn ba người La Diệp, lạnh giọng hỏi: - Ba vị là ai? Ba vị muốn làm gì? - Quỳ xuống! La Diệp hừ lạnh, khí tức vốn đang thu liễm cuộn trào mà ra, lão giả lập tức cảm thấy như bị núi cao đè nặng, hai chân trực tiếp quỳ xuống. Trong mắt hắn hiện đầy vẻ chấn kinh, khó mà tin tưởng nhìn ba người La Diệp, miệng môi run run nói: - Chẳng lẽ... ba vị đại nhân là Thần Linh?
Chương 2152 Tái ngộ Không Gian Thần Thú
La Diệp không đáp lời, mặt không biểu tình, nhìn sang tên trưởng lão bên cạnh một cái, nói: - Lưu trưởng lão, khống chế hắn! Thân hình Lưu trưởng lão lóe lên, trực tiếp đặt tay lên đầu lão giả. Trong tay hắn sáng lên quang mang màu u lam, chỉ sau vẻn vẹn hai nén hương, Lưu trưởng lão thu tay về, lão giả cũng theo đó khom lưng bái lạy: - Chủ nhân! Đối với Thần Linh mà nói, khống chế linh hồn một tên phàm nhân là chuyện quá sức đơn giản, trong khi Lưu trưởng lão còn là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, có được rất nhiều thần thuật kỳ dị. Đừng nói khống chế phàm nhân, dù là khống chế một tên Đại Năng Thần Giới cũng không thành vấn đề. - Điện chủ! Lưu trưởng lão tra tìm được một ít tin tức trong đầu lão giả, bẩm báo nói: - Ở Cửu Giới, người này được tính là cường giả không sai, Hóa Thần Cảnh. Theo như thông tin dò xét được trong linh hồn hắn, gia tộc Lục Ly có mấy tên Hóa Thần Cảnh, còn có một món Thần khí, chúng ta chỉ cần khống chế một ít cường giả Hóa Thần Cảnh, sau đó triệu tập đại quân liền có thể quét ngang Địa Hoàng Giới. - Vậy còn chờ gì nữa? La Diệp vung tay nói: - Dạo quanh tứ xứ một lượt, khống chế tất cả cường giả Cửu Giới lại, sau đó triệu tập đại quân tiến công Địa Hoàng Giới. Ta muốn giết sạch Địa Hoàng Giới, chó gà không tha, trừ thân nhân Lục Ly ra, tất cả những người khác đều đồ sát sạch sẽ! Trong hư không, quang tuyến cực kỳ mờ tối, chỉ có thể thấy được nơi xa có quang mang nhỏ yếu. Trong hư không thiên địa linh khí mỏng manh dị thường, cảm giác vô cùng buồn bực. Nếu không phải là cường giả, ở lâu trong này chắc phải bị ngộp chết. Trong hư không gần như không bị trọng lực ảnh hưởng, vậy nên Lục Ly phi hành rất nhẹ nhàng, tốc độ cũng cực nhanh. Đương nhiên hắn không dám lao đi quá nhanh, bởi vì khắp nơi quanh đây đều là nguy cơ, chỉ cần thoáng không cẩn thận liền rất dễ chết đi. Hư không rộng lớn vô cực, bốn phía đều trống rỗng, hoàn toàn không có cảm giác phương hướng, nếu không phải có địa đồ, sợ là Lục Ly hoàn toàn không biết phi hành thế nào, rất dễ lạc mất ở bên trong, một đời đều không thoát ra được. Bá! Nơi xa sáng lên một đạo quang mang, như là lưu tinh phá không mà đi ngay trước mặt Lục Ly, trong lòng Lục Ly khẽ động, lại không dám tới gần. Bởi vì hắn không biết đó là thời gian loạn lưu hay thời gian nghịch lưu. Một khi không cẩn thận tiến vào, ngây ngốc bên trong một đoạn thời gian, không chừng bên ngoài đã qua vạn năm. Theo như cổ tịch Đấu Thiên Đại Đế đưa cho, ngoài mặt thời gian không gian loạn lưu cùng thời gian không gian nghịch lưu không có gì khác biệt, chỉ sau khi kề cận cảm ứng lưu tốc không gian thời gian bên trong mói có thể phát hiện ra, nhưng khi kề cận lại rất dễ bị hút vào bên trong. Năm đó ở Thú Thần Giới, Lục Ly từng gặp qua một con Thú Vương kỳ dị, Giải Trĩ Vương. Nó có một loại thiên phú thần thông có thể thổ ra khí lưu, lưu tốc thời gian trong khí lưu đó cực chậm, hiệu quả cũng tương tự như thời gian loạn lưu. Hiện tại Lục Ly còn không dám làm loạn, hắn muốn án chiếu theo địa đồ, trước tìm đến một mảnh Tinh Hải, phiến Tinh Hải kia có rất nhiều vẫn thạch. Tìm được đến phiến Tinh Hải rồi, chí ít sẽ không lạc mất phương hướng. Từ đó mới có thể xác định đường tới Cửu Giới. Tốc độ Lục Ly từ từ đề thăng, cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách hay, theo như trên địa đồ hoàn toàn không biết đi Cửu Giới cần mất thời gian bao lâu, vạn nhất cần mấy tháng mấy năm, Lục Ly đi về còn nghĩa lý gì nữa? Đấu Thiên Đại Đế truyền tin cho chấp pháp trưởng lão, chấp pháp trưởng lão nhất định sẽ bố trí để những người quan trọng lánh vào trong bí cảnh. Đồng thời hắn cũng sẽ cùng một số người tử thủ Thần Thành, nếu không đều trốn hết cả, La Diệp tất không chịu để yên. La Diệp đi Hỗn Độn Luyện Ngục, sau đó tổ chức người tấn công Địa Hoàng Giới, dự tính phải cần thêm chút thời gian. Đợi hoàn toàn công phá Thần Thành chắc cũng phải một tháng sau, thế nên Lục Ly còn có một tháng để đi đường. Phi hành trong hư không là chuyện vô cùng khô khan, bởi vì bốn phía xung quanh toàn là một mảnh đen nhánh, chỉ có nơi xa mới thấy được chút ánh sáng nhỏ yếu. Chỗ này lại chẳng có gì cả, thậm chí trong không khí đẫm khí tức mục nát già nua, thiên địa linh khí mỏng manh, khiến người rất không thoải mái. Phi hành suốt ba ngày, Lục Ly mãi vẫn không nhìn thấy phiến Tinh Hải được ghi chú trên địa đồ, hắn không khỏi có chút đau đầu, chẳng lẽ bay sai hướng? Nếu là bay sai, vậy thì gay to. - Tăng nhanh tốc độ! Lục Ly cắn răng, tốc độ đề thăng đến cực hạn. Nơi này không giống Thần Giới, không có trọng lực trói buộc, mỗi giây Lục Ly có thể xoải qua tận ngàn dặm. - Ách! Tăng tốc hơn một canh giờ, Lục Ly đột nhiên ngừng lại, bởi vì trước mặt xuất hiện một hắc động. Hắc động toàn một mảnh đen nhánh, đen đến khiến người sợ hãi, thậm chí cảm giác như ánh sáng xung quanh đều bị hắc động hút vào. Lục Ly cảm thấy nếu mình kề cận hắc động, rất có khả năng sẽ lập tức bị hút vào. - Thời không hắc động! Lục Ly nhớ tới miêu tả trong cổ tịch liên quan tới loại hắc động này, trên mặt không giấu được vẻ sợ sệt, lúc này ai cũng không biết trong hắc động đang cất chứa cái gì. Có lẽ bên trong là một tuyệt thế bảo địa, có lẽ bên trong là hủy diệt chi địa, phàm là sinh linh tiến vào đều sẽ bị giảo sát. Có lẽ bên trong là một tử địa, tiến vào liền không ra được, bị nhốt chết cả đời ở bên trong. Tóm lại, theo như miêu tả trong cổ tịch, thấy loại thời không hắc động này, tốt nhất là nên tránh ra, tuyệt đối đừng tùy tiện tiến vào. Trừ phi là người thọ nguyên sắp sửa hao hết, muốn đi vào tìm một tuyến sinh cơ, ngược lại có thể thử thử xem sao. Lục Ly dè dặt vượt ra thời không hắc động kia, tiếp tục bay về nơi xa, qua nửa canh giờ sau, một đạo ""lưu tinh vũ"" vụt qua trước mặt Lục Ly, Lục Ly lần nữa dừng lại cảm ứng một phen, tròng mắt bỗng chốc sáng ngời. Hắn cảm giác được lưu tốc thời gian trong loạn lưu này có vẻ rất chậm.
Chương 2153 Thời không hắc động
Chí ít chậm thua vạn lần so với bên ngoài. Chỉ là trong thoáng chốc hắn sửng sốt, thời gian loạn lưu kia đã vụt về phương xa, nháy mắt liền tan biến ở phía cuối chân trời. - Ai! Lục Ly không khỏi có chút hối hận, vừa nãy hắn nên lập tức xông đi vào mới đúng. Tốc độ thời không loạn lưu vô cùng khủng bố, chỉ cần tiến vào, phi hành ở trong đó thậm chí không cảm nhận được thời gian trôi đi, nháy mắt liền có thể xoải qua cự ly ngàn vạn dặm cũng không chừng. Ý định của Lục Ly là trước tìm kiếm một cỗ thời gian loạn lưu, hoặc không gian loạn lưu, sau đó mượn thời gian loạn lưu hoặc không gian loạn lưu kia khoái tốc đi tới Cửu Giới. Lỡ qua rồi thì thôi, Lục Ly tiếp tục phi hành tới trước, lại bay hai canh giờ, cuối cùng Lục Ly cũng nhìn thấy trước mặt có một phiến Tinh Hải. Thực ra còn chưa thể tính là Tinh Hải, chỉ là một đám vẫn thạch trôi nổi giữa hư không. Có vẫn thạch lớn siêu quá vạn dặm, có vẫn thạch lại nhỏ đến mức phương viên chỉ khoảng vài chục trượng. - Tốt quá! Lục Ly tung mình bay vọt lên một khối cự thạch, sau đó lẳng lặng chờ đợi. Hắn chỉ cần tìm một cỗ thời không loạn lưu bay về hướng tây, có lẽ vài ngày sau liền sẽ đến được Cửu Giới. Án chiếu địa đồ mà tính, nếu Lục Ly tự mình bay đi, không mất một hai năm thì không cách nào bay được đến Cửu Giới. Đợi một hai năm, rau cúc vàng đều nguội lạnh, Lục Ly đành chỉ có thể gửi gắm hi vọng vào thời không loạn lưu. Nửa canh giờ, ba canh giờ! Có hai đạo thời không loạn lưu nghịch lưu bay qua, nhưng cự ly quá xa, thậm chí Lục Ly còn chưa kịp cảm ứng thì đã bay qua. Tốc độ những thời không loạn lưu nghịch lưu này quá nhanh, hệt như lưu tinh chợt lóe rồi trôi. Sáu canh giờ, một ngày! Trong lòng Lục Ly đã có chút gấp gáp, cứ tiếp tục thế này cũng không phải cách hay, vận khí nào có tốt như vậy? Nếu một mực không có thời không loạn lưu bay qua phụ cận thì phải làm sao? Chẳng lẽ hắn cứ đứng đây chờ mãi? - Lại đợi thêm một ngày, nếu vẫn không được thì bay về bên kia, trên đường lại tìm cơ hội sau! Lục Ly trầm tư một lúc rồi đưa ra quyết định, rốt cục hắn không thể cứ một mực ôm cây đợi thỏ ở đây được? Lại đợi thêm một ngày, nếu vẫn không có, hắn đành phải vừa bay vừa tìm cơ hội. Thời gian dần trôi, nháy mắt nửa ngày đã đi qua, trong đoạn thời gian này, lại có bốn đạo thời không loạn lưu nghịch lưu bay qua, đáng tiếc hoặc là khoảng cách đều quá xa, hoặc là phương hướng không đúng, thậm chí Lục Ly còn không kịp đi cảm ứng cụ thể là loạn lưu hay nghịch lưu. - Hả? Lại một nén hương qua đi, Lục Ly đột nhiên cảm thấy sau lưng hơi lạnh, hắn bất giác cảm nhận được khí tức nguy hiểm, bất thần quay đầu nhìn về nơi xa. Vừa nhìn, cả người hắn khẽ run lên, tay chân lạnh buốt. Bởi vì trong hư không nơi xa, một con cự thú không lồ chính đang vô thanh vô tức tiến lại bên này. Thân hình cự thú kia lớn đến mấy trăm trượng, vô thanh vô tức hành tẩu trong hư không, cự thú đầu như sư tử, thân thể lại hẹp dài, nhìn qua giống như thân rồng, trên lưng mọc đầy gai nhọn. Mặt dưới có sáu chân, hai bên là bốn cánh, đuôi như roi sắt, tròng mắt màu xám, bên trong không có một tia tình tự ba động nào, hệt như là tử thần. Loại cự thú này Lục Ly đã từng gặp qua, chính là Hoang thú cấp Vương, Không Gian Thần Thú! Lục Ly từng gặp qua một con không gian Thần thú ở vực sâu giữa Thần Châu và U Yến chi địa, lần đó nếu không nhờ không gian thần thú, e là hắn đã chết rồi. Sau cùng hắn còn Phi Độ Hư Không rời đi ngay trước mắt không gian Thần thú. Hơn nữa cũng nhờ bản nguyên thần thông của không gian Thần thú mà hắn tham ngộ được một loại sát chiêu trong long mạch dưới lòng đất, hiện tại cũng là sát chiêu công kích chủ yếu của hắn, Không Gian Giảo. Bởi thế hắn có ấn tượng đặc biệt sâu đối với không gian Thần thú, hắn còn nhớ hai người Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão từng tấn công không gian Thần thú rất lâu, lại vẫn bị hộ tráo bản nguyên không gian của không gian Thần thú chặn lại. Năng lực phòng ngự của không gian Thần thú này quá khủng bố, đừng nói hắn, dù có là Thần Giới Chí Tôn đều không giết chết được. Ông! Lục Ly gần như không chút gì do dự, lập tức lấy ra ba tòa Thần Sơn từ trong Thiên Tà Châu, đồng thời theo bản năng định vẽ trận, chuẩn bị Phi Độ Hư Không thoát đi. - Không được! Không biết là bởi không gian trong hư không rung chuyển mãnh liệt, hay là nguyên nhân nào khác, mà Lục Ly căn bản không thể nào vẽ trận. Lục Ly không chút nghĩ ngợi, để một tòa Thần Sơn biến lớn, tung mình bay vọt lên, sau đó điều khiển ba tòa Thần Sơn bay về nơi xa. Ngao! Lục Ly bất động, không gian Thần thú cũng không có dị động, chỉ một mực vô thanh vô tức áp sát tới gần. Nhưng Lục Ly vừa trốn, không gian Thần thú lập tức gầm lên một tiếng phẫn nộ, hóa thành một đạo lưu quang bay vụt theo. - Nha Ngao, đụng cho ta. Nha Mạo, theo sát ngay sau, tùy thời chuẩn bị giúp ta ngăn trở công kích! Lục Ly kinh hãi, không gian Thần thú còn biết phun ra khí lưu màu đen, lần trước Lục Ly từng tận mắt chứng kiến, phàm là võ giả bị khí lưu màu đen bao phủ, bất kệ là Thần Linh bình thường hay Đại Năng Thần Giới, tất cả đều sẽ bị giảo sát. Hắn mới vừa trở thành Đại Năng Thần Giới không lâu, làm sao có thể chịu nổi khí lưu màu đen kia? Bởi thế, hắn vạn vạn không dám để không gian Thần thú đến gần, Nha Ngao khống chế Thần Sơn biến lớn, hóa thành phương viên mười dặm, cuốn theo tiếng gió như kinh lôi rền vang hung hăng nện tới không gian Thần thú đang truy sát ở phía sau. - Ầm! Bên kia không gian Thần thú ra tay công kích trước, đuôi khổng lồ trùng trùng nện tới, hư không bị xé ra từng đạo khe nứt. Chiếc đuôi kia hung hăng quét lên Thần Sơn, Thần Sơn bỗng chốc bị nện bay hơn mười dặm! - Lợi hại! Lục Ly không khỏi líu lưỡi, Thần Sơn nặng đến mức nào Lục Ly đều không biết, năm đó Hề Mông và Thần Sơn đụng nhau một cái, xương tay đều vỡ vụn. Phải biết Hề Mông chính là Ma thú chuyên tu nhục thân, còn có được huyết mạch Vương tộc, lúc ấy Thần Sơn thậm chí không suy chuyển dù chỉ một tấc.
Chương 2154 Thời không hắc động
Đương nhiên, chiến lực không gian Thần thú sánh ngang Thần Ciới Chí Tôn, còn là hung thú, nhục thân không hề yếu thua Ma tộc. Từ điểm này có thể thấy, lực lượng không gian Thần thú cường đại đến cỡ nào. - Nha Mạo, lên! Thấy không gian Thần thú cấp tốc đuổi theo, Lục Ly vội vàng xuất động Thần Sơn màu xanh. Đồng thời để Nha Ngao cùng theo, luân phiên công kích không gian Thần thú, không cho không gian Thần thú tấn công mình. Ngao! Không gian Thần thú phun ra một luồng khí lưu màu đen, song bị Thần Sơn màu xanh hoàn toàn chặn lại. Thần Sơn màu xanh hung hăng đánh tới không gian Thần thú, một tiếng nổ trầm muộn vang lên, không gian Thần thú giật lùi ra sau hơn mười dặm, Thần Sơn cũng bị bắn ngược trở về. Đầu bên kia, Thần Sơn màu vàng bay tới, song lại bị đuôi không gian Thần thú quất bay. Lục Ly thấy vậy không khỏi thở phào một hơi, hai tòa Thần Sơn luân phiên công kích, không gian Thần thú bị kéo chặt, trong thời gian ngắn không thể nào đuổi kịp hắn được. Đương nhiên, Lục Ly không dám dừng lại háy có chút nào chủ quan, tốc độ không gian Thần thú nhanh hơn Thần Sơn, một khi đuổi kịp, chỉ cần phun ra khí lưu màu đen liền có thể lấy mạng hắn. - Làm sao bây giờ? Mặc dù hai tòa Thần Sơn không ngừng công kích, áp chế không gian Thần thú, song Lục Ly vẫn không khỏi đau đầu. Cứ tiếp tục thế này không phải cách hay, đây là đang khiêu vũ trên đầu lưỡi đao, nhất thời không cẩn thận liền sẽ thịt nát xương tan. - Thời gian loạn lưu! Lục Ly đột nhiên thấy được phía sau sáng lên một đạo quang mang, lập tức cảm ứng một phen, phát hiện là thời gian loạn lưu. Hắn vốn có cơ hội xông vào, nhưng lúc này hai tòa Thần Sơn chính đang công kích không gian Thần thú, nếu hắn đi vào, hai tòa Thần Sơn kia liền sẽ thất lạc ở chỗ này. Hắn ngập ngừng mất một nhịp, thời gian loạn lưu kia liền đã bay mất, tan biến trong hư không phía xa. Lục Ly âm thầm hối hận, sớm biết liền vọt vào, quay đầu có thời gian lại đến tìm kiếm hai tòa Thần Sơn cũng được. Ngao ngao! Không gian Thần thú tức tối không thôi, liên tục bị hai tòa Thần Sơn công kích, mặc dù không phải chịu thương hại nào quá lớn, nhưng lại bị ngăn trở không đuổi được Lục Ly. Nó gầm thét mấy tiếng, khí thế cuồng bạo trên thân tăng vọt, chiếc đuôi khổng lồ không ngừng quét ngang, đánh văng hai tòa Thần Sơn, sau đó cấp tốc đuổi theo Lục Ly. - Nha Cổ, ngươi lên! Thấy không gian Thần thú đuổi tới, hắn đành phải ném ra tòa Thần Sơn sau cùng, còn chính mình thì phi thân bay về nơi xa. Rầm rầm rầm! Ba tòa Thần Sơn luân phiên công kích, vây xung quanh không gian Thần thú, không gian Thần thú muốn đuổi Lục Ly lại càng khó. Lục Ly vội bay về nơi xa, trong đầu phi tốc vận chuyển, gấp gáp nghĩ cách. Cứ tiếp tục thế này thì không được, chẳng lẽ cứ mãi dây dưa ở đây với không gian Thần thú? Linh trí con Hoang thú này rất thấp, nếu còn không nghĩ cách thoát đi, Hoang thú khả năng sẽ cả đời quấn chặt lấy hắn. Giờ hắn chính đang vội vàng đi Cửu Giới, nếu dây dưa mấy tháng với Hoang thú này, người Địa Hoàng Giới chắc đều chết sạch. - Phía trước có một thời không hắc động! - Lục Ly đột nhiên thấy được phía bên trái trước mặt có một hắc động, lập tức tinh thần đại chấn, nếu con không gian Thần thú này bị hút vào trong thời không hắc động, vậy chẳng phải là xong. Hắn lập tức lách người sang bên trái, phi hành vòng quanh thời không hắc động, đồng thời hạ lệnh với bọn Nha Ngao: - Nghĩ cách nện con Hoang thú này vào trong thời không hắc động! Ngao ngao! Đột nhiên, ba tòa Thần Sơn công kích càng thêm mãnh liệt, không gian Thần thú bị nện cho lảo đảo. Nàng phẫn nộ gầm gào, quét mắt nhìn Lục Ly đang phi hành vòng quanh thời không hắc động, trong tròng mắt chất đầy sát ý băng lãnh. Oanh! Thần Sơn màu vàng tìm được cơ hội, từ bên cạnh hung hăng nện hướng không gian Thần thú, không gian Thần thú bất ngờ bị đánh văng, bay thẳng về phía thời không hắc động. - Tốt! Lục Ly quát lớn một tiếng, đang định trốn về nơi xa, đúng lúc này, dị biến xảy ra. Ngoài thân không gian Thần thú hiện ra khí lưu màu đen, đồng thời nó cũng há mồm phun ra một luồng khí lưu màu đen, thời không hắc động kia đột nhiên sáng bừng lên, tiếp đó một cỗ hấp lực khủng bố tuôn ra, nháy mắt bao phủ phương viên ngàn dặm! - A? Nguy rồi! Lục Ly phát hiện đạo hấp lực khủng bố kia bao phủ lấy mình, cấp tốc kéo hắn vào trong thời không hắc động. Nét mặt hắn lập tức đại biến, không ngừng giãy dụa, cố gắng phi hành về nơi xa, nhưng căn bản không cách nào kháng cự hấp lực kinh khủng kia. Vù vù! Thời không hắc động giống như miệng rộng của một con cự thú khổng lồ, nuốt chửng lấy không gian Thần thú, Lục Ly và ba tòa Thần Sơn. Chẳng qua! Lát sau, trong thời không hắc động chợt khẽ ba động, không gian Thần thú kia bất ngờ vọt ra, nó đứng ở bên ngoài thời không hắc động, hướng về nơi xa gầm thét mấy tiếng. Ông! Nơi xa một đạo lưu quang bay vụt đến, tiếp đó một đạo nhân ảnh hư ảo hiện ra, người này nhìn rất mông lung, căn bản không thấy rõ khuôn mặt. Không gian Thần thú thấy người nọ tới, lập tức phủ phục giữa hư không, lắc đầu vẫy đuôi, nhìn không giống một con Hoang thú cấp Vương, mà càng giống một con chó nhỏ đang chờ đợi chủ nhân khích lệ. - Lục Ly! Hư ảnh mông lung kia lên tiếng, thanh âm già nua phiêu miểu, hắn nhìn thời không hắc động một cái, nói: - Đây là một trong những thời không hắc động cường đại nhất trong hư không, cũng là một trong những thời không hắc động khủng bố nhất. Nếu ngươi có thể sống sót ở bên trong, ngươi liền có thể một bước lên trời, bay lượn trên chín tầng mây. Nếu ngươi chết ở bên trong, vậy thì chứng tỏ ngươi và tiểu thư nhà ta không có duyên phận... Hưu! Trong cơn mê hồ, Lục Ly cảm thấy mình như xuyên qua đường hầm thời không, hắn cảm giác thời gian như đang ngược dòng, cảm giác người mình đang dập dờn trôi đi, tựa hồ cứ thế trôi vĩnh viễn không biết điểm dừng. Bốn phía toàn một màu đen kịt, chẳng thấy được gì cả, trừ tiếng gió rít ra thì chẳng còn thanh âm nào nữa hết. Hắn không cách nào khống chế thân thể, không cách nào di động, chỉ có thể mặc cho hấp lực kia kéo vào trong, không biết đâu là điểm cuối, không biết còn trôi bao lâu, cũng không biết lát nữa nghênh đón hắn là cái gì, cuối lối đi có phải Địa Ngục hay không?
Chương 2155 Khủng hoảng
Bất giác, hắn có chút kinh hoảng! Không phải sợ mình gặp phải nguy cơ, không phải sợ hãi tử vong, mà hắn sợ mình sẽ bị nhốt chết ở trong này, không cách nào về lại Cửu Giới, không cách nào đi cứu người nhà tộc nhân. Nghĩ đến từng người thân quen bị giết, nghĩ đến Địa Hoàng Giới bị liên quân tám giới kéo đến san bằng, nghĩ đến cảnh xác chết đầy đồng, trong lòng Lục Ly càng thêm hoảng loạn. - A, a... Hắn muốn rống lên mấy tiếng, nhưng lại phát hiện đến cả rống đều rống không ra, miệng hắn không thể mở được, trừ như con thuyền nhỏ trong biển gầm trôi nổi theo sóng biển ra, hắn chẳng làm gì được nữa cả. Hắn chỉ biết bình tĩnh lại, cái gì cũng không nghĩ, cưỡng bách chính mình quên đi chuyện Địa Hoàng Giới, bằng không cứ tiếp tục thế này hắn sẽ không cách nào đối mặt nguy cơ tiếp theo. Nếu hắn chết ở trong này, vậy thì còn nói gì tới đi Địa Hoàng Giới cứu viện chúng nhân. Cứ thế trôi đi, Lục Ly dứt khoát bế quan tu luyện, ai biết sẽ còn trôi bao lâu, rốt cuộc hiện tại hắn chẳng làm được gì, không bằng tranh thủ thời gian đi tu luyện. Cường hành khu trừ tạp niệm, cưỡng bách bản thân tiến vào trạng thái Huyền Linh chi cảnh, bắt đầu lĩnh hội sát chiêu “Kiếm Ngân”, đồng thời tu luyện cả thần lực. - A! Vừa tu luyện thần lực, cả người hắn đột nhiên khẽ run lên, bởi vì hắn phát hiện tu luyện ở chỗ này, tốc độ không ngờ lại nhanh đến dọa người. Thậm chí còn nhanh gấp mười lần lúc hắn tu luyện thần lực trong hạp cốc Quỷ Vương Điện. - Chuyện gì thế này? Hắn mở mắt nhìn quanh bốn phía, cảm ứng một phen, thiên địa linh khí nơi đây không hề đặc biệt nồng đậm, tại sao tốc độ tu luyện lại nhanh đến vậy? Điều này hoàn toàn không hợp lẽ thường. Lúc này, hắn không khỏi có chút hoảng hốt, liệu có phải cảm giác của mình có lầm lẫn gì không? Thiên địa linh khí quanh bốn phía không chỉ không nồng đậm, ngược lại còn rất mỏng manh, sao tốc độ tu luyện thần lực có thể nhanh thế được? Hắn mờ mịt nhìn xung quanh mấy lượt, sau đó dứt khoát không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục nhắm mắt tu luyện. Nếu đây là huyễn tượng, hoặc là một giấc mộng, vậy cứ coi như một giấc mộng đẹp là được rồi. Chí ít hiện tại tốc độ tu luyện của hắn đã rất nhanh, như thế chí ít cũng đủ cho hắn có chút an ủi. Lục Ly có một đặc chất rất tốt, đó là càng trong cục diện nguy hiểm, hắn lại càng bình tĩnh, dưới tình cảnh như thế mà hắn còn có thể dốc lòng tu luyện, đủ thấy tâm thái vững vàng cỡ nào. Tu luyện có một chỗ tốt, có thể khiến người quên đi thời gian, quên đi hết thảy, hoàn toàn chìm trong tu luyện, không đến nỗi xuất hiện khủng hoảng, trong lòng bực bội đến nổi điên. Một ngày, mười ngày, một tháng! Lục Ly mở mắt ra, hắn phát hiện mình vẫn đang trôi dạt trong này, còn chưa đến đáy của thời không hắc động. Tinh thần hắn lần nữa trở nên kinh hoảng, chẳng lẽ hắn thật đang ở trong giấc mư? Là hắn cảm giác sai rồi? Hiện tại, dưới tác động của lực hút, tốc độ phi hành của hắn cực nhanh, gần như nhanh gấp mười lúc hắn phi thành tốc lực, nhưng sao đã phi hành suốt một tháng mà vẫn chưa tới được đáy hắc động? Hắn nghĩ đến một khả năng, có lẽ sau khi tiến vào trong thời không hắc động, hắn đã ngất đi, hết thảy cảm giác vào lúc này thật ra chỉ là một giấc mơ. Thời không hắc động cường hành rót những cảm nhận kia vào trong đầu hắn, khiến hắn tưởng lầm... Hoặc là... Hắn vốn đang ở trong một ảo cảnh, những thứ hắn cảm giác được thực ra chỉ là huyễn tượng. Kỳ thực hắn đã xuống dưới đáy thời không hắc động, chỉ là bốn phía hình thành huyễn cảnh, khiến hắn cảm thấy như còn đang phi hành... Thật thật giả giả, giả giả thật thật, tinh thần Lục Ly như bị phân liệt, cảm giác như thể sắp phát điên. Hắn cưỡng bách chính mình đừng đi nghĩ nhiều, lần nữa tiến vào trạng thái Huyền Linh chi cảnh tiếp tục tu luyện. Hắn lại muốn xem xem còn phải bay bao lâu, chẳng lẽ cả đời cứ phi hành thế này? Điểm duy nhất khiến tâm tình Lục Ly có chút an ủi chính là, tốc độ tu luyện của hắn ở đây rất nhanh, không chỉ mỗi thần lực. Trong Huyền Linh chi cảnh, tư duy hắn trở nên rõ rệt dị thường, hơn nữa các loại pháp tắc quanh bốn phía cũng vô cùng rõ nét. Bốn loại chân ý trong sát chiêu “Kiếm Ngân” mà hắn lĩnh hội, đến giờ hắn đã cảm ngộ được tới chân ý thứ hai, thiếu bước nữa liền đại thành. Hai loại chân ý còn lại cũng đã nhập môn, lĩnh hội đại thành chỉ còn là vấn đề thời gian. Trong cơn mê hồ, Lục Ly không biết đã qua bao lâu, có lẽ là nửa năm, có lẽ là một năm. Hắn mờ mịt mở mắt ra, phát hiện thân thể mình vẫn đang phi tốc lướt về nơi xa. Cả người hắn hoàn toàn không thể động, đến cả dùng sức hé miệng rống hai tiếng đều không được. - Một năm... Lục Ly thì thào trong lòng, ánh mắt thoáng trở nên ảm đạm. Nếu thời gian thật đã qua một năm, như vậy e là Địa Hoàng Giới đã sớm biến thành địa ngục, giờ dù hắn có thoát ra được thời không hắc động cũng chẳng ý nghĩa gì nữa. Một tên Thần Giới Chí Tôn, hai tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới! Đừng nói cường giả cấp bậc như thế, dù chỉ tùy ý phái ba tên Thần Linh bình thường đi xuống thì đều có thể nhẹ nhàng khống chế cường giả hạ giới, triệu tập cường giả tám giới tiến đánh Địa Hoàng Giới, Lục gia làm sao có thể ngăn cản? Tuy Lục gia có Thần Thành, nhưng đấy chỉ là Thần khí cấp thấp, đối với phàm nhân mà nói thì không thể công phá, nhưng đối với cường giả Thần Giới thì chẳng là cái thá gì cả. Ba người La Diệp không cách nào tiến vào Địa Hoàng Giới, nhưng bọn hắn có thể ban cho phàm nhân Thần khí, đưa cho cường giả tám giới còn lại mấy món Thần binh siêu phẩm liền hoàn toàn có thể nhẹ nhàng phá tan Thần Thành. Lục Ly không biết lúc này tình hình ở Địa Hoàng Giới thế nào, không biết đám người chấp pháp trưởng lão, Lục Chính Dương, Lục Nhân Hoàng, Bạch Thu Tuyết, Khương Khinh Linh, Bạch Hạ Sương như thế nào. Bởi thế hắn mới càng thêm sợ hãi, hắn không thể nào chấp nhận thảm kích toàn bộ thân nhân đều bị giết hại, không cách nào tưởng tượng chúng nhân sẽ gặp nạn, bởi thế trong lòng hắn mới bất an, nóng vội, kinh hoảng... - Không được, cứ tiếp tục thế này chắc ta điên mất!
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom