-
Chương 2141-2145
Chương 2141 Lưỡng toàn chi pháp
Đấu Thiên Đại Đế chọn thời điểm xuất quan rất không sai, trước đó vẫn luôn phong sơn, chứng tỏ cái chết của điện chủ Hắc Kỳ Điện không liên quan gì tới hắn, hiện tại địa bàn còn chưa hoàn toàn được phân cắt xong, hắn có thể đi ra đục nước béo cò. Đấu Thiên Đại Đế bế quan mấy năm, thực lực có chút tiến bộ, nếu chỉ luận chiến lực đơn thuần, chí ít cũng phải nằm trong top hai vạn Thần Bảng. So sánh với Đại Năng Thần Giới của mấy thế lực khác, chiến lực hắn tính là tương đối mạnh. Vậy nên tuy rằng hắn không xuất binh tấn công Hắc Kỳ điện, nhưng hắn đề ra yêu cầu muốn lấy lại địa bàn bị Hắc Kỳ Điện chiếm đoạt, sau cùng mấy thế lực đều lui bước. Số linh sơn quáng mạch Hắc Kỳ Điện chiếm giữ rất nhiều, đủ cho năm thế lực kia chia nhau. Chuyện Hắc Kỳ Điện không dẫn lên oanh động quá lớn, thậm chí không mấy người ở Húc Nhật Phủ và Tuyên Khánh Phủ nghị luận việc này. Rốt cuộc Hắc Kỳ Điện chỉ là tiểu thế lực, điện chủ bọn hắn tự mình tiến vào Uy Đế Sơn tìm chết, hiện tại thế lực bị hủy diệt, đây thực sự là chuyện quá mức bình thường, ngày nào cũng có... Lục Ly ở lại trong tiểu thành kia hai tháng, sau khi được đến tin tức xác thực từ Huyết Nhận Đường, hắn lại lần nữa xuất động, đi Uy Đế Sơn. Hắn chuẩn bị bế quan một đoạn thời gian trong Uy Đế Sơn, đợi người Thần Tượng Tông tìm kiếm chán chê rồi tính. Thần Tượng Tông thỉnh mời không ít đại tộc và tổ chức sát thủ, tính ra ngày nào cũng thiêu một bó lớn thần nguyên. Lục Ly muốn xem xem, hắn lặn không sủi tăm chừng mấy năm, Thần Tượng Tông còn có thể mời được nổi những đại tộc và tổ chức sát thủ kia truy tìm được nữa không? Sở dĩ chọn bế quan ở Uy Đế Sơn là bởi, một là nơi này có rất nhiều Cổ Thần cấm, người bình thường không dám tiến vào. Hai là vì Tiểu Bạch muốn ăn đá đỏ, ba là Huyết Linh Nhi có thể nghiên cứu Cổ Thần cấm, tăng cường năng lực bản thân ở phương diện pháp trận. Lục Ly bí mật tới Thần Kiếm Sơn một chuyến, không kinh động bất cứ người nào, chỉ gặp mặt mỗi Đấu Thiên Đại Đế, hai bên thảo luận một phen, còn đưa cho đối phương một chiếc ngọc phù. Dặn nếu Thần Kiếm Sơn gặp phải nguy cơ gì, Đấu Thiên Đại Đế có thể bóp nát ngọc phù, Lục Ly lập tức sẽ tới tương trợ. Tiếp đó, Lục Ly một thân một mình tiến vào sâu trong Uy Đế Sơn, lần này là chân chính sâu bên trong, đi suốt nửa ngày, vòng qua rất nhiều Cổ Thần cấm đã được phá mở. Cuối cùng đi đến dưới một tòa thanh sơn, nơi này còn có một hồ nhỏ, phong cảnh rất đẹp. Hắn lưu Tiểu Bạch lại ở ngọn núi đầy đá đỏ kia, đồng thời còn bố trí một truyền tống trận ở kia, nếu Tiểu Bạch gặp phải nguy cơ gì, có thể trực tiếp vọt vào trong truyền tống trận, truyền tống tới bên này. - Hi Nhi, chúng ta ở lại đây hai năm! Phá tan toàn bộ Cổ Thần cấm nguy hiểm xung quanh, Lục Ly thả ra Trì Hi Nhi, dựng một gian nhà gỗ nhỏ bên hồ. Trì Hi Nhi sớm đã nín hỏng trong Thiên Tà Châu, vừa đi liền nhìn thấy Lục Ly và cảnh sắc mỹ lệ nơi này, trên mặt bất giác lộ ra nụ cười xán lạn, hệt như đóa hoa tươi nở rộ. ... Gần đây tâm tình Nghê trưởng lão rất kém. Hắn tiếp quản vị trí của Báo trưởng lão, đây là lần đầu tiên hắn chủ trì chiến sự lớn bậc này. Hắn điều động mấy đại tộc có được năng lực truy tung rất mạnh, thỉnh mời mấy tổ chức sát thủ. Ngoài ra còn có toàn bộ trinh sát của Thần Tượng Tông, đại bộ phận quân sĩ Chiến Đường, tiêu tốn vô số nhân lực tài lực vật lực, kết quả truy lùng lâu vậy rồi, lại vẫn không thu được bất cứ tin tức gì về Lục Ly. Trước kia hắn từng chế giễu Báo trưởng lão, nói Báo trưởng lão vô năng, giờ đến lượt hắn thay vào vị trí Báo trưởng lão, kết quả tựa hồ có vẻ còn vô năng hơn cả Báo trưởng lão? Hắn lật tung đông bộ Thần Giới, đến sau nghe nói chuyện Thần Khí Điện, lại điều động lượng lớn nhân lực tới nam bộ Thần Giới, kết quả Lục Ly lại như thể bốc hơi khỏi nhân gian, căn bản không truy tung ra được chút manh mối nào. Thực ra cũng khó trách người Thần Tượng Tông vô dụng, càng không thể trách năng lực truy tung của những đại tộc kia quá yếu. Tấm mặt nạ da người Lục Ly đeo trên mặt, nếu không phải Thần Giới Chí Tôn căn bản không phát hiện ra, Thần Giới rộng lớn vô biên, nhân khẩu quá nhiều, biển người mênh mông dù có trinh sát đi ngang qua bên người Lục Ly cũng khó mà nhận ra nổi. Nghê trưởng lão tọa trấn trong Thanh Long Thành, một đại thành ở nam bộ, gần đây đầu tóc hắn bạc trắng đi nhiều, mặc dù tông chủ Thần Tượng Tông không nói gì, nhưng hắn biết chắc tông chủ đang rất bất mãn với mình. Mỗi một ngày trôi qua, Thần Tượng Tông lại mất mặt thêm một ngày, lượng lớn thần nguyên cũng theo đó bốc hơi. Hiện tại hắn đã phần nào hiểu được tâm tình Báo trưởng lão năm đó, ngừng lại truy tung, vậy đồng nghĩa với tuyên cáo thất bại. Không ngừng, tiếp tục thế này cũng không phải cách hay, ngược lại còn sẽ tiêu hao lượng lớn thần nguyên, mặc dù Thần Tượng Tông không thiếu thần nguyên, nhưng đốt kiểu này núi vàng núi bạc cũng không chịu được. Sa sa sa! Có tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, tiếp đó một lão giả toàn thân bao phủ dưới lớp áo bào đen đi đến, Nghê trưởng lão ngẩng đầu, trên mặt hiện rõ vẻ mong đợi, hỏi: - Có tin tức? - Không có! Lão giả áo đen khom lưng nói: - Nghê trưởng lão, cứ tiếp tục thế này không phải cách này, thần nguyên tiêu hao quá lợi hại, quay đầu tông chủ nhất định sẽ nổi giận. - Ta há lại không biết? Nghê trưởng lão tức tối phất tay nói: - Nếu lấy được huyết dịch của Lục Ly thì tốt rồi, như vậy có thể nhờ Thiên Cơ Các truy tung. Giờ biết làm sao được? Thuật tiềm ẩn của Lục Ly quá lợi hại, hắn trốn đi, biển người mênh mông chúng ta căn bản không cách nào tìm được chân thân. - Thực ra thuộc hạ có một cách! Lão giả trầm mặc một lát, sau đó lạnh lùng nói: - Chỉ là cách này có hơi độc địa, thuộc hạ một mực không dám nói ra. - Hả? Nghê trưởng lão quét mắt nhìn lão giả áo đen một lúc, người này là phó đường chủ Chiến Đường, tự phong Độc Sài, hành sự tương đối âm độc, trước nay hắn vẫn luôn không quá ưa thích.
Chương 2142 Lưỡng toàn chi pháp
Nhưng giờ hắn đã hết cách, không khỏi có chút bực bội nói: - Có lời gì thì cứ nói, đừng có ấp a ấp úng. - Được! Độc Sài bẩm báo nói: - Nếu Lục Ly đã không hiện thân, vậy sao chúng ta chủ động buộc hắn đi ra. Chúng ta có thể bắt lại toàn bộ bằng hữu của hắn ở Thần Giới. Tỷ như Thần Khí Các Giang Nhược Đan, tỷ như bằng hữu trước kia Thiên Huyễn Hàn, lại tỷ như Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ. Theo như ta biết được, con người Lục Ly rất trọng tình trọng nghĩa, chỉ cần chúng ta bày ra trận thế này, hắn nhất định sẽ tự chui đầu vào lưới. - Hồ đồ! Nghe đến đây, sắc mặt Nghê trưởng lão lập tức trầm xuống, cả giận nói: - Ngươi đầu heo đấy hả? Thần Khí Các là phân thế lực của chúng ta trước kia, chúng ta mà động đến Giang Nhược Đan, tất cả phân thế lực đều sẽ hàn tâm. Gia tộc bọn Thiên Huyễn Hàn cường đại cỡ nào, ngươi căn bản không hiểu rõ. Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ cũng đều là bảy mươi hai Thần Tông, thế lực đứng sau lưng là ai chẳng lẽ ngươi không biết? Độc Độc bị mắng lại cũng không tức giận, thực ra hắn chỉ đang thử thăm dò Nghê trưởng lão. Hắn tự nhiên biết những người này không động được. Trước đó hắn cũng từng nói qua với Báo trưởng lão, kết quả bị Báo trưởng lão nghiêm khắc khiển trách một trận. - Hắc hắc! Hắn cười lạnh hai tiếng, nói: - Trưởng lão nói đúng, là thuộc hạ cân nhắc không chu toàn. Đã vậy sao chúng ta không phái người đi xuống hạ giới bắt lại toàn bộ vợ con thân nhân Lục Ly? Chỉ cần mang bọn họ đến Thần Giới, còn sợ Lục Ly không chủ động đi ra chịu chết? - Hạ giới? Nghê trưởng lão nhướng mày, ánh mắt khẽ lấp lánh, trong lòng rõ ràng là đang giãy dụa, lát sau hắn mới lắc đầu nói: - Họa không vạ tới vợ con, việc này truyền ra sẽ ảnh hưởng rất lớn tới danh dự của Thần Tượng Tông chúng ta. Nhỡ bị tông chủ biết được, khẳng định sẽ phạt nặng, không được! - Có hi vọng! Ý cười nơi khóe miệng Độc Sài càng đậm, xem ra con người so với Báo trưởng lão, con người Nghê trưởng lão càng thêm biến báo chút, hắn chắp tay nói: - Trưởng lão nói chí phải, chúng ta phải nghĩ một cách lưỡng toàn, vừa không tổn hại danh dự Thần Tượng Tông, lại vừa có thể chém giết Lục Ly. Thế giới này thực ra là kẻ thắng làm vua, chỉ thắng lợi mới có được thể diện, bằng không uy danh Thần Tượng Tông kiểu gì cũng bị tổn hại. - Đạo lý là đạo lý này! Nghê trưởng lão vuốt vuốt trán nói: - Đáng tiếc thế gian này rất nhiều chuyện không thể lưỡng toàn, bất kỳ chuyện gì cũng đều có lợi có hại. - Đúng rồi! Độc Sài giả bộ như chợt nhớ ra điều gì, ánh mắt khẽ sáng lên nói: - Nghê trưởng lão, ta lại nghĩ đến một cách lưỡng toàn, việc này sẽ không ảnh hưởng quá lớn tới uy danh chúng ta. - Hả? Nghê trưởng lão hứng thú hỏi: - Nói nhanh xem nào? - Trưởng lão còn nhớ La Diệp không? Độc Độc cười thần bí, nói tới chỗ này liền ngừng lại. - La Diệp? Nghê trưởng lão nhướng mày, người này hắn tự nhiên biết, là điện chủ Hắc Ám Thần Điện. Bởi vì giúp Thần Tượng Tông truy tìm Lục Ly, kết quả Hắc Ám sâm lâm bị diệt sạch. Việc này đoạn thời gian trước huyên náo rất lớn, hắn còn đích thân tới trấn an La Diệp, thưởng cho mấy món bảo vật. Độc Sài nhắc đến La Diệp, rất nhanh Nghê trưởng lão liền có phản ứng, hắn lạnh giọng hỏi: - Ý ngươi là để La Diệp ra mặt, tới hạ giới bắt lại người nhà thân nhân Lục Ly? Sau đó chúng ta ôm cây đợi thỏ, để Lục Ly tự chui đầu vào lưới? - Không! Độc Sài khoát tay nói: - Trưởng lão đừng hiểu lầm, việc này không phải chúng ta để La Diệp đi làm, mà La Diệp có thù không đội trời chung với Lục Ly, đây là chính hắn nghĩ ra, chính hắn đi làm, không liên quan gì đến chúng ta. Hơn nữa đến sau cũng không phải chúng ta ôm cây đợi thỏ, mà là La Diệp bố trí, chúng ta chỉ được đến tin tức, vừa lúc đuổi tới, giết đi Lục Ly! - Vậy à... Tròng mắt Nghê trưởng lão bỗng chợt sáng rực lên, trên mặt lộ ra hỉ sắc, trầm ngâm một lát rồi gật đầu nói: - Không sai, không sai, tiểu tử ngươi đúng là âm độc. Cách này đúng là lưỡng toàn, La Diệp và Lục Ly có thâm cừu đại hận, việc này người người trong Thần Giới đều biết, hắn bắt lại thân nhân Lục Ly, không liên quan gì đến chúng ta. Chỉ cần giết chết Lục Ly, Thần Tượng Tông chúng ta liền giữ được thể diện! - Chẳng qua việc này nếu để tông chủ biết được, khẳng định sẽ bị phạt nặng! Nghê trưởng lão đi tới đi lui trong đại điện, cân nhắc suy nghĩ hồi lâu, sau cùng trên mặt hắn chớp qua một tia kiên định, khua tay nói: - Độc Sài, ta giao toàn quyền việc này cho ngươi, ngươi nhất định phải làm cho thật hoàn mỹ. Nhớ chú ý giữ bí mật! Trước khi chộp tới người nhà Lục Ly, ngàn vạn không thể để sự tình truyền ra, nếu không không chỉ chuyện này không thành, ta còn sẽ bị trách phạt! - Trưởng lão yên tâm! Độc Sài cười lạnh một tiếng, chắp tay nói: - Việc này ta cam đoan làm kín không kẽ hở, giờ ta đi tìm La Diệp, lấy danh nghĩa tư nhân giúp hắn bày mưu tính kế, chuyện sau đó cũng là do La Diệp làm, không liên quan gì tới chúng ta! - Chủ nhân, nơi này có rất nhiều Cổ Thần cấm, ta muốn dạo quanh bốn phía, học tập lĩnh hội một phen! Sau khi tiến vào sâu trong Uy Đế Sơn, Huyết Linh Nhi trình bày với Lục Ly một phen rồi điều khiển Thần Thi rời đi. Nó là Linh Thể, không thể thời gian dài ở bên ngoài, giấu ở trong Thần Thi có thể lợi dụng pháp trận Thần Thi bổ dưỡng tự thân. Thần Thi đã được chữa trị, tuy chưa khôi phục lại trạng thái ở thời kỳ đỉnh phong, nhưng hành tẩu và phòng ngự đều không thành vấn đề. Trong Uy Đế sơn gần như không có ai, hơn nữa Lục Ly còn đưa cho Huyết Linh Nhi một tấm ngọc phù, Thần Thi thời thời khắc khắc giữ ở bên mình, một khi có biến, chỉ cần bóp nát Lục Ly liền có thể cảm ứng được. Tiểu Bạch ở lại núi đá đỏ, Lục Ly để nó đào một huyệt động, tiến vào bên trong núi đá gặm ăn. Như vậy liền không sợ bị bại lộ, chờ nó gặm xong toàn bộ ngọn núi kia, đoán chừng chí ít cũng phải mất vài năm. Lục Ly mang Trì Hi Nhi tới bên hồ bế quan nghỉ ngơi, hồ nhỏ không lớn, bên trong lại không có quá nhiều tôm cá.
Chương 2143 Thiên lôi địa hỏa
Lại thêm xung quanh nơi đây toàn là Cổ Thần cấm còn sót lại, nếu không phá tan, chỗ này căn bản không cách nào ở được. Lục Ly để Huyết Linh Nhi phá tan tất cả Cổ Thần cấm, đồng thời còn bố trí rất nhiều cấm chế quanh phụ cận. Hắn đích thân động thủ bố trí một huyễn trận, miễn cho bị người phát hiện. Ngoài ra còn bố trí một ít tiểu cấm chế ở những nơi đặc biệt, những cấm chế này hết sức đơn giản, không có bất kỳ nguy hiểm gì, tác dụng duy nhất chỉ là để cảnh báo. Bố trí xong hết thảy mất tận ba ngày, đợi mọi thứ xong xuôi, Lục Ly hài lòng về lại hồ nước. Trì Hi Nhi ngồi bên hồ thấy Lục Ly đi về, lập tức cười ngọt ngào nói: - Ca, ngươi về rồi, ta muốn ăn cá nướng! - Được thôi! Trì Hi Nhi yêu cầu, trước nay Lục Ly chưa từng cự tuyệt, thần niệm hắn quét qua, phát hiện trong hồ có một con cá lớn béo tốt, liền nhặt lên một nhánh cây ở bên cạnh, tùy ý ném xuống, nhẹ nhàng đâm chết con cá kia. Chân sau khẽ điểm, đạp nước mà đi, bắt lấy con cá kia, sau đó xoay người trở về. Tìm một ít củi lửa gần đó để nướng cá, tay nghề nướng của hắn vẫn chưa lụi bại, giày vò một phen, chẳng mấy chốc con cá khi nãy đã biến thành một con cá nướng thơm phức. Nhìn Trì Hi Nhi ngồi bên cạnh chảy cả nước miệng, khóe miệng Lục Ly bất giác hiện ra ý cười, bóc một miếng thịt cá đưa qua, kẻ sau nhận lấy, thổi phù phù, ăn say sưa ngon lành. - Ca, sao ngươi không ăn? Thấy Lục Ly không ngừng bóc cá cho mình, bản thân lại ngồi ở bên bất động, Trì Hi Nhi lau đi vết bẩn nơi khóe miệng, có chút ngượng ngùng nói. - Ta lâu rồi không ăn uống! Lục Ly lắc đầu nói: - Ngươi ăn đi, ta nhìn ngươi ăn là được. - Được rồi! Trì Hi Nhi đỏ mặt, tiếp tục nhấm nháp thành quả. Động tác ăn của nàng rất ưu nhã, dưới ráng chiều, Lục Ly ngắm nhìn gương mặt mỹ lệ kia, nhất thời có chút thất thần. - Ca, sao ngươi nhìn chằm chằm người ta thế? Mới đầu Trì Hi Nhi còn không cảm thấy gì, nhưng bị Lục Ly trừng nhìn chằm chằm lâu như thế, không khỏi có chút ngượng ngùng. Nàng ăn no rồi, sắc trời cũng tối dần, bèn đi đến bên hồ tẩy rửa một phen, sau đó có chút thẹn thùng nhìn Lục Ly nói: - Ca, đã lâu rồi ta chưa tắm rửa... - À, ta bố trí cấm chế giúp ngươi! Lục Ly khẽ cười, lấy ra trận thạch bố trí một cấm chế đơn giản ở bên hồ. Làm xong hết thảy, hắn đánh ra một đạo thần lực, phía trên mặt hồ lập tức hiện ra một hộ tráo màu xanh lam bao trùm phương viên chừng mười trượng, Lục Ly nói: - Đi thôi, ca hộ pháp giúp ngươi! - Cảm ơn ca! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, phi thân tiến vào trong hộ tráo, rất nhanh từng hồi tiếng nước “ào ào” vang lên. Lục Ly ngồi xếp bằng trên bãi cỏ bên ngoài nhà gỗ, nhìn lên trời chiều, trong lòng rất đỗi an bình. Khó được có lúc thảnh thơi thế này, tinh thần vốn luôn căng cứng của hắn rốt cục cũng được nghỉ ngơi. Hắn ngửa đầu nằm trên bãi cỏ, nghe tiếng nước chảy xa xa, trong đầu bất giác hiển hiện cảnh tượng nữ tử đi tắm tuyệt mỹ. Nhưng rất nhanh, hắn lắc lắc đầu, khu trừ tạp niệm trong tâm trí, nhắm mắt lại. Gió đêm thổi lành lạnh khiến hắn cảm thấy có chút mỏi mệt, nghĩ đến quanh đây rất an toàn, liền cũng không nghĩ nhiều, chuẩn bị định nghỉ ngơi một lát. - A! Trong mơ màng, Lục Ly đột nhiên nghe được tiếng thét kinh hãi chói tai, hắn mở mắt ra, không chút nghĩ ngợi tung người bắn tới, xông vào trong hồ. - Sao vậy, Hi Nhi? Hắn xông vào trong hộ tráo, một thân ảnh bay vụt đến, nhào vào trong ngực hắn, Trì Hi Nhi kinh hô: - Ca, trong hồ có rắn! -... Lục Ly tròn mắt, Trì Hi Nhi tốt xấu gì cũng là Đại Năng Thần Giới, không ngờ lại sợ một con rắn bình thường? Xem ra sau này phải dẫn Trì Hi Nhi đi ra trải nghiệm thực chiến một phen mới được. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên hồi thần lại, bởi vì hắn phát hiện thân thể mềm mại trong ngực hoàn toàn xích lõa, tóc Trì Hi Nhi còn đang ướt sũng. Hắn theo bản năng cúi đầu nhìn xuống một cái, hình tượng đập vào mắt khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải bạo tẩu! Nháy mắt đó, một luồng máu nóng tuôn lên đầu Lục Ly, tà hỏa bùng lên khắp người. - A? Trì Hi Nhi tựa hồ cũng đã nhận ra mình không hề mặc quần áo, nàng kinh hô một tiếng, đầu cúi thấp xuống, mặt đỏ gay, cả người khẽ run lên, hoàn toàn không biết phải nên làm gì. Song Trì Hi Nhi vẫn không buông ra Lục Ly, không biết là bởi vì dưới nước có rắn, hay là bởi vì căng thẳng, ngược lại nàng càng ôm chặt Lục Ly hơn. Khụ khụ! Lục Ly cố nín không đi nhìn thân hình mỹ miều của Trì Hi Nhi, hắn quay đầu sang chỗ khác nói: - Hi Nhi, ta đánh chết con rắn đó rồi, ngươi có thể buông ta ra, trước mặc lại quần áo cho đàng hoàng cái đã! - Không! Trì Hi Nhi lắc đầu, nàng bất ngờ lấy hết dũng khí ngửa mặt nhìn Lục Ly, thần sắc tràn đầy ngượng ngùng nói: - Ca, ngươi muốn Hi Nhi đi, ta muốn làm nữ nhân của ngươi! Nội tâm Lục Ly khẽ run lên, đã nhiều năm nay hắn không hoan hảo với nữ tử nào cả, trong lòng khó miễn có chút cách nghĩ. Ngực ôm lấy một nữ tử xích lõa, còn là một nữ tử tuyệt mỹ, nếu không có nửa điểm phản ứng sinh lý vậy há chẳng phải không là nam nhân bình thường? Lộc cộc, lộc cộc… Lục Ly nhịn không được nuốt khan một ngụm nước miếng, nhắm mắt cố đè nén dục vọng, cúi đầu nói: - Hi Nhi, ngươi đừng xung động nhất thời, a... Nói còn chưa dứt câu, hai cánh môi mềm mại đỏ thắm đã dán lên, mùi thơm thoang thoảng xộc vào trong mũi, Lục Ly cảm giác như địa hỏa bị thiên lôi câu lên, trong đầu oanh một tiếng, triệt để mê loạn. Trì Hi Nhi không có kinh nghiệm hôn môi, động tác rất là vụng về, Lục Ly bắt đầu vô thức hướng dẫn nàng, hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau. Một tay Lục Ly bất giác đặt lên eo thon Trì Hi Nhi, tay còn lại đặt lên ngọn song phong cao ngất... - A ! Cả người Trì Hi Nhi bỗng chốc mềm nhũn, thần tình cũng biến thành ý loạn tình mê, trên mặt hiện đầy vẻ thỏa mãn, nhẹ giọng rên nói: - Ca, ta muốn làm nữ nhân của ngươi, ca, muốn Hi Nhi đi, để Hi Nhi thành một nữ nhân hạnh phúc.
Chương 2144 Trạng thái kỳ dị
Mắt Lục Ly thoáng đỏ lên, hô hấp cũng trở nên gấp rút dị thường, bộ dáng hệt như dã thú phát tình, mắt đắm đuối nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Trì Hi Nhi, cổ họng phát ra mấy chữ: - Hi Nhi, ngươi hối hận không? - Không hối hận! Trì Hi Nhi kiên định gật đầu, ánh mắt chớp qua một tia thẹn thùng, cười hạnh phúc nói: - Ca, hãy để đêm nay Hi Nhi được làm nữ nhân hạnh phúc nhất, chúng ta đã đợi ngày này quá lâu quá lâu rồi! Hưu! Lục Ly ôm lấy Trì Hi Nhi bay ra khỏi mặt hồ, hắn lấy ra một chiếc giường và chăn mền, đặt Trì Hi Nhi đang ngượng ngùng nhắm mắt lại xuống, cởi ra áo bào, nhìn mặt Trì Hi Nhi một lát, nói: - Được rồi, Hi Nhi, sau tối nay ngươi sẽ là nữ nhân của ta! Bóng đêm mê người, dưới bóng đêm phong cảnh bên hồ càng thêm lãng mạn, nương theo tiếng rên ngâm đứt quãng, một thiếu nữ đã biến thành nữ nhân. Trong hồ sóng biếc dập dờn, bên hồ một nữ tử chính đang chải lại mái tóc, thiếu nữ bình thường búi tóc Song Dương, giờ lại chải vuốt thành búi tóc Tân Nguyệt mà chỉ phụ nhân mới dùng. Nữ tử cúi nhìn gương mặt dung quang hoán phát dưới bóng nước, hơi có chút thẹn thùng, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn nam tử ngồi xếp bằng trong nhà gỗ, trong mắt chất đầy hạnh phúc và ái mộ. Một đêm triền miên. Trì Hi Nhi từ thiếu nữ biến thành nữ nhân, cũng hưởng thụ cái mỹ diệu của người nữ nhân chân chính. Tình yêu đến bước nhất định liền tất phải nước thủy nhũ giao dung, như vậy tình cảm mới có thể thăng hoa, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi mới có thể tính là kết hợp thực sự. Sau đêm qua, Trì Hi Nhi mới chính thức cảm giác mình đã là nữ nhân của Lục Ly, trái tim hai người mới tính triệt để dán vào nhau. Lòng nàng cũng trở nên yên bình dị thường, lúc này dù có phải khiến nàng chết ở đây, nàng cũng vừa lòng thỏa ý. Bên kia, Lục Ly cũng không hối hận, chuyện làm thì đã làm rồi, hơn nữa hắn cũng thật lòng yêu thích Trì Hi Nhi. Cô bé có được rất nhiều rất nhiều phẩm chất tốt đẹp này xứng đáng được nam nhân yêu thương, che chở. Trì Hi Nhi ỷ lại hắn quá nặng, chính như Trì Hi Nhi từng nói, rời đi hắn Trì Hi Nhi có thể sẽ chết, con người hắn lại rất mềm lòng khi đối đãi nữ nhân, kết cục như bây giờ thực ra là điều hắn sớm đã dự đoán được. Nhìn Trì Hi Nhi đang rửa mặt bên hồ, chứng kiến bộ dạng dung quang hoán phát của nàng, trong lòng hắn cũng một mảnh mềm mại và an bình. Ở cái nơi Thần Giới xa lạ này, hắn và Trì Hi Nhi có thể tính là sống nương tựa vào nhau, đây đó cho nhau một tia ấm áp, một tia an ủi tâm hồn, dìu dắt nhau đi tới càng xa. - Ca! Trì Hi Nhi chải vuốt xong xuôi, như một cánh bướm nhẹ nhàng bay tới, ngồi ở trước mặt Lục Ly, rúc đầu vào trong ngực hắn. Nàng vẫn còn có chút thẹn thùng, không dám nhìn thẳng Lục Ly. - Hi Nhi! Lục Ly nhẹ nhàng ôm lấy Trì Hi Nhi, một tay nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng, ngửi mùi thơm nhàn nhạt tán phát ra trên người nàng. Lúc này tâm hồn hắn càng trở nên an bình mỹ mãn lạ thường. Cảm giác này rất kỳ diệu, hệt như lúc này thế giới đang dừng lại, hết thảy đều bất động, tư duy hắn lại rõ nét dị thường, giống hệt tiến vào trạng thái Không Linh. Song hiện tại hắn không phải đang nhập định, cũng không tu luyện, chỉ là bất giác cảm thấy an tĩnh, cảm thấy yên bình, cảm thấy tư duy linh hoạt vô cùng. - Ồ? Ngồi một lát, Lục Ly cảm thấy có chút không thích hợp, bởi vì loại trạng thái này quá mức kỳ diệu. Ở trong loại trạng thái này, hắn cảm thấy càng thêm gần như thế giới, tựa hồ thế giới bỗng chốc trở nên rõ ràng, trở nên trong suốt, trở nên rất “thật”! Trạng thái tốt như vậy, đương nhiên Lục Ly sẽ không bỏ lỡ, hắn vội vàng nhắm mắt lại, yên ắng đi cảm ngộ. Hắn phát hiện trạng thái này rõ ràng càng cường đại, càng kỳ diệu hơn trạng thái Không Linh. May mắn Trì Hi Nhi không có bất kỳ dị động nào, mà chỉ sấp mình trong ngực Lục Ly, sau đó dần dần ngủ thiếp đi. Nếu nàng nói chuyện hoặc đưa đẩy Lục Ly, rất có thể sẽ khiến Lục Ly tuột ra khỏi loại trạng thái kia. Hôm qua hoan du suốt cả đêm, mặc dù thân thể Trì Hi Nhi vẫn có thể chịu được, nhưng tinh thần lại có chút mỏi mệt, lúc này đã trầm trầm ngủ say. Lục Ly chăm chú đi cảm ứng loại trạng thái kia, đi càng thêm kề cận với thế giới này, đi cảm ứng gió bên người, cảm ứng mặt đất dưới chân, cảm ứng bầu trời bốn phía, cảm ứng nước trong hồ, cảm ứng nắng mai vẩy lên trên thân. Giờ khắc này, hắn cảm giác những nguyên tố tồn tại trong thiên địa tựa hồ đều trở nên rõ ràng gần gũi rất nhiều, hắn càng kề cận thiên nhiên, thậm chí cảm giác như được dung nhập vào trong thiên địa. Hắn như là một cơn gió, như là một viên đá giữa lòng đất, như là giọt nước trong hồ, như là gốc cây gần đó, như là chùm sáng giữa không trung. Hắn cảm thấy bản thân như tan ra, biến thành một phần tử trong thiên địa. Bây giờ, hắn chính là thiên địa, thiên địa chính là hắn. Cảm giác này thực sự quá mỹ diệu, thậm chí khiến hắn mê mất trong đó. - Hồi thần, tỉnh táo! Lục Ly cường hành ép bản thân tỉnh táo lại, không thể hoàn toàn mê mất trong đó được, hắn muốn thử đi hiểu rõ, đi khống chế loại trạng thái mỹ diệu này, như vậy về sau hắn có thể tùy thời tiến vào trạng thái tương tự. Hắn có cảm giác, loại trạng thái này rất có thể là cấp bậc cao hơn của trạng thái Không Linh. Vừa rồi chính tâm thái yên bình mỹ mãn khiến cảm ngộ đối với trạng thái Không Linh của hắn thăng cấp, tiến vào trong một loại trạng thái càng thêm huyền diệu. Hắn bắt đầu tử tế cảm ngộ, khoái tốc thôi diễn, chăm chú cảm nhận hết thảy biến hóa dù là nhỏ nhất quanh bốn phía, không ngừng ấn chứng, hoàn thiện dần phỏng đoán trong lòng. Thời gian từ từ trôi qua, ba canh giờ sau, Trì Hi Nhi tỉnh lại, thân thể nàng khẽ động, Lục Ly liền bị đánh thức, thoát ly ra khỏi trạng thái kia. - Ai... Lục Ly hơi có chút tiếc nuối, nếu lại cho hắn thêm một đoạn thời gian, hắn hẳn sẽ có thể nắm giữ được trạng thái vừa rồi, tùy thời tiến vào trong đó. Hắn không biết trạng thái kia sẽ mang đến cho hắn những gì, nhưng hắn cảm thấy nếu có thể tu luyện thời gian dài trong trạng thái này, tốc độ tham ngộ thiên địa pháp tắc chân ý sẽ rất nhanh.
Chương 2145 Đồ sát sạch sẽ
- Sao vậy, ca? Trì Hi Nhi nghe được Lục Ly thở dài, không khỏi nghi hoặc ngước mắt nhìn lên. Lục Ly khẽ cười, hôn nhẹ lên trán Trì Hi Nhi, nói: - Không có gì, ngươi muốn ăn gì không? Ta đi nướng cá! - Tốt quá... Ánh mắt Trì Hi Nhi sáng lên, nàng còn nhỏ, không cách nào cự tuyệt dụ hoặc từ thức ăn ngon. Thần niệm Lục Ly quét qua, khóa chặt một con cá lớn và ít tôm cua trong hồ và. Sau đó tung người bay vút xuống, chẳng mấy chốc liền đã bắt về một con cá, mấy con tôm, một ít cua đồng to tướng. - Oa! Trì Hi Nhi chưa từng ăn qua mấy thứ này, lập tức kinh hô lên. Mặc dù đã thành phụ nhân, lại không khác gì thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên, tính cách khá là tương tự Bạch Hạ Sương. Nấu nướng một phen, bản thân Lục Ly cũng ăn một ít, đây là lần đầu tiên Trì Hi Nhi được nếm thử gạch cua, cảm giác hệt như mở ra cánh lửa đi tới thế giới mới, khen không dứt miệng. Ăn xong, Lục Ly nắm tay Trì Hi Nhi đi dạo bên hồ, vừa hành tẩu vừa thử tiến vào trạng thái kỳ diệu khi nãy. Nội tâm hắn hoàn toàn trở nên không linh, hắn tin tưởng chỉ cần lần nữa tiến vào trạng thái kỳ dị kia, mình liền có thể lĩnh hội loại trạng thái này. Một vòng tiếp một vòng, Trì Hi Nhi yên ắng không cất tiếng, chỉ cần có Lục Ly bồi cùng, nàng đã cảm thấy hạnh phúc an nhàn. Lục Ly cứ thế đi tới, hai mắt đột nhiên nhắm lại, người lại vẫn cắm cúi bước đi. Qua chừng một nén hương, Lục Ly bất chợt ngừng lại, buông lỏng tay Trì Hi Nhi ra. Hắn không nói gì, cũng không làm gì, cứ vậy an tĩnh đứng ở bên hồ, nhắm mắt lại. - À? Mới đầu Trì Hi Nhi thoáng có chút kinh ngạc nhìn sang Lục Ly, sau đó đột nhiên cảm thấy thời khắc này Lục Ly đã không giống lúc trước. Người vẫn là người đó, nhưng trong thân thể Lục Ly lại nhiều thêm một loại cảm giác mơ hồ, không cách nào diễn tả bằng lời... Như là, Lục Ly không phải một người nữa, mà giống như hòn đá bên hồ, giống như gốc cây dưới chân núi, giống như là giọt nước trong hồ. Trì Hi Nhi cảm giác Lục Ly như thể tan biến vào trong thế giới này, chuẩn xác mà nói thì Lục Ly tựa hồ đã hòa làm một thể với thế giới. Trì Hi Nhi không khỏi có chút sợ hãi, chỉ là lý trí nói cho nàng biết, lúc này không thể có bất kỳ dị động nào. Lục Ly hẳn đang tham ngộ một loại thần thông cực kỳ cao thâm, có lẽ sau lần này, chiến lực Lục Ly sẽ có bước nhảy vọt về chất. - Trạng thái thật thần kỳ! Lục Ly đứng bên hồ suốt tận ba ngày ba đêm, hai mắt mở to, nét mặt đầy vẻ thổn thức cảm khái. Hiện tại hắn đã hoàn toàn chưởng khống loại trạng thái này, trạng thái này hẳn là cấp bậc cao hơn của Không Linh. Bởi hắn trải qua quá nhiều chuyện, tâm cảnh có biến hóa cộng thêm khoảnh khắc cơ duyên xảo hợp, tâm linh hoàn toàn buông lỏng, mới tiến vào được trạng thái kia! - So với trạng thái Không Linh, loại trạng thái này càng thêm cường đại, vậy cứ gọi là Huyền Linh chi cảnh đi! Lục Ly đặt tên cho loại trạng thái này, trạng thái này quá mức huyền diệu, không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung. Bởi thế Lục Ly mới đặt tên là Huyền Linh chi cảnh. Trong Huyền Linh chi cảnh, Lục Ly cảm thấy bản thân như dung nhập vào trong thiên địa. Hắn chính là thiên địa, thiên địa chính là hắn. Ở trong trạng thái này, nếu có bất kỳ ai định tiềm phục tới ám sát hắn, thì dù là Thần Giới Chí Tôn đều bị hắn cảm ứng được trong chớp mắt. Bởi vì hắn đã dung nhập vào trong thiên địa, trong thiên địa có bất kỳ biến hóa nào đều không trốn qua được khả năng cảm ứng của hắn. Trước kia hắn đặc biệt mẫn cảm đối với không gian, thông qua không gian phán đoán ra dị thường. Lúc này hắn lại thông qua hết thảy biến hóa của sự vật trong thiên địa xung quanh để phán đoán, dù địch nhân có biến thành hạt cát bay tới, hắn đều có thể nhận ra. Trừ khả năng đặc biệt mẫn cảm đối với thiên địa xung quanh, Lục Ly phát hiện trong Huyền Linh chi cảnh, tốc độ cảm ngộ đối với thiên địa pháp tắc chân ý cũng có đề thăng nhất định. Hệt như lúc hắn ở trong tiểu thế giới dưới long mạch Côn Luân Sơn, nơi đó Không Gian Pháp Tắc rõ rệt dị thường, nhờ đó tốc độ tham ngộ của hắn cũng đặc biệt nhanh, Không Gian Giảo chính là thành quả lĩnh hội ở tiểu thế giới kia. Đương nhiên! Hết thảy điều này mới chỉ là suy đoán của cá nhân Lục Ly, cụ thể thế nào, liệu có công hiệu như thế không, vậy thì phải thử nghiệm mới biết được. Trạng thái kỳ diệu đến mấy mà không thể trợ giúp hắn đề thăng chiến lực thì cũng chỉ là phù vân. - Ca! Một tiếng nói nhỏ nhẹ vang lên, Lục Ly quay đầu nhìn lại, thấy Trì Hi Nhi thần tình sợ hãi, tay nắm chặt lấy Lục Ly nói: - Vừa rồi ngươi sao thế? Vì sao ta cảm thấy ngươi như thể biến mất, ngươi rất không chân thực, tựa hồ biến thành một tảng đá? - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, ôm Trì Hi Nhi vào trong lòng, nói: - Ca chỉ đang cảm ngộ một loại trạng thái huyền diệu nên vừa rồi mới dung nhập vào trong thiên địa, đừng quá lo, ca sẽ một mực bồi cùng ngươi. - Ừm... Trì Hi Nhi khẽ cười ngọt ngào, kéo tay Lục Ly đi tới nhà gỗ. Về lại chỗ cũ, Trì Hi Nhi lại có chút ngượng ngùng nói: - Ca, ta đói! - Ha ha ha! Bộ dạng thẹn thùng thật thà kia của Trì Hi Nhi khiến hắn vui lây, đứng dậy bắt tay vào công việc, trước là giúp Trì Hi Nhi nướng ít tôm cá, bồi nàng ăn một chút, sau đó hai người lần nữa tiến vào trong nhà gỗ. Tham ngộ được loại trạng thái thần kỳ này, tâm tình Lục Ly rất tốt, vào đêm cũng không tu luyện mà bồi cùng Trì Hi Nhi, cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ. Trì Hi Nhi mới làm vợ người, rất hiếu kỳ và động tâm với chuyện nam nữ hoan hảo, tuy không chủ động cầu hoan, nhưng nằm ngủ bên người Lục Ly, thân thể tự nhiên lại mềm nhũn ra, cả người nóng hầm hập, Lục Ly có thể cảm nhận được lông mi Trì Hi Nhi đang run run, gương mặt xinh đẹp đỏ tươi... Mỹ nhân động tình, đây là mỹ cảnh đẹp nhất trên đời, có thể khiến cho bất kỳ nam nhân nào cũng đều xuân tâm dập dờn.
Đấu Thiên Đại Đế chọn thời điểm xuất quan rất không sai, trước đó vẫn luôn phong sơn, chứng tỏ cái chết của điện chủ Hắc Kỳ Điện không liên quan gì tới hắn, hiện tại địa bàn còn chưa hoàn toàn được phân cắt xong, hắn có thể đi ra đục nước béo cò. Đấu Thiên Đại Đế bế quan mấy năm, thực lực có chút tiến bộ, nếu chỉ luận chiến lực đơn thuần, chí ít cũng phải nằm trong top hai vạn Thần Bảng. So sánh với Đại Năng Thần Giới của mấy thế lực khác, chiến lực hắn tính là tương đối mạnh. Vậy nên tuy rằng hắn không xuất binh tấn công Hắc Kỳ điện, nhưng hắn đề ra yêu cầu muốn lấy lại địa bàn bị Hắc Kỳ Điện chiếm đoạt, sau cùng mấy thế lực đều lui bước. Số linh sơn quáng mạch Hắc Kỳ Điện chiếm giữ rất nhiều, đủ cho năm thế lực kia chia nhau. Chuyện Hắc Kỳ Điện không dẫn lên oanh động quá lớn, thậm chí không mấy người ở Húc Nhật Phủ và Tuyên Khánh Phủ nghị luận việc này. Rốt cuộc Hắc Kỳ Điện chỉ là tiểu thế lực, điện chủ bọn hắn tự mình tiến vào Uy Đế Sơn tìm chết, hiện tại thế lực bị hủy diệt, đây thực sự là chuyện quá mức bình thường, ngày nào cũng có... Lục Ly ở lại trong tiểu thành kia hai tháng, sau khi được đến tin tức xác thực từ Huyết Nhận Đường, hắn lại lần nữa xuất động, đi Uy Đế Sơn. Hắn chuẩn bị bế quan một đoạn thời gian trong Uy Đế Sơn, đợi người Thần Tượng Tông tìm kiếm chán chê rồi tính. Thần Tượng Tông thỉnh mời không ít đại tộc và tổ chức sát thủ, tính ra ngày nào cũng thiêu một bó lớn thần nguyên. Lục Ly muốn xem xem, hắn lặn không sủi tăm chừng mấy năm, Thần Tượng Tông còn có thể mời được nổi những đại tộc và tổ chức sát thủ kia truy tìm được nữa không? Sở dĩ chọn bế quan ở Uy Đế Sơn là bởi, một là nơi này có rất nhiều Cổ Thần cấm, người bình thường không dám tiến vào. Hai là vì Tiểu Bạch muốn ăn đá đỏ, ba là Huyết Linh Nhi có thể nghiên cứu Cổ Thần cấm, tăng cường năng lực bản thân ở phương diện pháp trận. Lục Ly bí mật tới Thần Kiếm Sơn một chuyến, không kinh động bất cứ người nào, chỉ gặp mặt mỗi Đấu Thiên Đại Đế, hai bên thảo luận một phen, còn đưa cho đối phương một chiếc ngọc phù. Dặn nếu Thần Kiếm Sơn gặp phải nguy cơ gì, Đấu Thiên Đại Đế có thể bóp nát ngọc phù, Lục Ly lập tức sẽ tới tương trợ. Tiếp đó, Lục Ly một thân một mình tiến vào sâu trong Uy Đế Sơn, lần này là chân chính sâu bên trong, đi suốt nửa ngày, vòng qua rất nhiều Cổ Thần cấm đã được phá mở. Cuối cùng đi đến dưới một tòa thanh sơn, nơi này còn có một hồ nhỏ, phong cảnh rất đẹp. Hắn lưu Tiểu Bạch lại ở ngọn núi đầy đá đỏ kia, đồng thời còn bố trí một truyền tống trận ở kia, nếu Tiểu Bạch gặp phải nguy cơ gì, có thể trực tiếp vọt vào trong truyền tống trận, truyền tống tới bên này. - Hi Nhi, chúng ta ở lại đây hai năm! Phá tan toàn bộ Cổ Thần cấm nguy hiểm xung quanh, Lục Ly thả ra Trì Hi Nhi, dựng một gian nhà gỗ nhỏ bên hồ. Trì Hi Nhi sớm đã nín hỏng trong Thiên Tà Châu, vừa đi liền nhìn thấy Lục Ly và cảnh sắc mỹ lệ nơi này, trên mặt bất giác lộ ra nụ cười xán lạn, hệt như đóa hoa tươi nở rộ. ... Gần đây tâm tình Nghê trưởng lão rất kém. Hắn tiếp quản vị trí của Báo trưởng lão, đây là lần đầu tiên hắn chủ trì chiến sự lớn bậc này. Hắn điều động mấy đại tộc có được năng lực truy tung rất mạnh, thỉnh mời mấy tổ chức sát thủ. Ngoài ra còn có toàn bộ trinh sát của Thần Tượng Tông, đại bộ phận quân sĩ Chiến Đường, tiêu tốn vô số nhân lực tài lực vật lực, kết quả truy lùng lâu vậy rồi, lại vẫn không thu được bất cứ tin tức gì về Lục Ly. Trước kia hắn từng chế giễu Báo trưởng lão, nói Báo trưởng lão vô năng, giờ đến lượt hắn thay vào vị trí Báo trưởng lão, kết quả tựa hồ có vẻ còn vô năng hơn cả Báo trưởng lão? Hắn lật tung đông bộ Thần Giới, đến sau nghe nói chuyện Thần Khí Điện, lại điều động lượng lớn nhân lực tới nam bộ Thần Giới, kết quả Lục Ly lại như thể bốc hơi khỏi nhân gian, căn bản không truy tung ra được chút manh mối nào. Thực ra cũng khó trách người Thần Tượng Tông vô dụng, càng không thể trách năng lực truy tung của những đại tộc kia quá yếu. Tấm mặt nạ da người Lục Ly đeo trên mặt, nếu không phải Thần Giới Chí Tôn căn bản không phát hiện ra, Thần Giới rộng lớn vô biên, nhân khẩu quá nhiều, biển người mênh mông dù có trinh sát đi ngang qua bên người Lục Ly cũng khó mà nhận ra nổi. Nghê trưởng lão tọa trấn trong Thanh Long Thành, một đại thành ở nam bộ, gần đây đầu tóc hắn bạc trắng đi nhiều, mặc dù tông chủ Thần Tượng Tông không nói gì, nhưng hắn biết chắc tông chủ đang rất bất mãn với mình. Mỗi một ngày trôi qua, Thần Tượng Tông lại mất mặt thêm một ngày, lượng lớn thần nguyên cũng theo đó bốc hơi. Hiện tại hắn đã phần nào hiểu được tâm tình Báo trưởng lão năm đó, ngừng lại truy tung, vậy đồng nghĩa với tuyên cáo thất bại. Không ngừng, tiếp tục thế này cũng không phải cách hay, ngược lại còn sẽ tiêu hao lượng lớn thần nguyên, mặc dù Thần Tượng Tông không thiếu thần nguyên, nhưng đốt kiểu này núi vàng núi bạc cũng không chịu được. Sa sa sa! Có tiếng bước chân rất nhỏ vang lên, tiếp đó một lão giả toàn thân bao phủ dưới lớp áo bào đen đi đến, Nghê trưởng lão ngẩng đầu, trên mặt hiện rõ vẻ mong đợi, hỏi: - Có tin tức? - Không có! Lão giả áo đen khom lưng nói: - Nghê trưởng lão, cứ tiếp tục thế này không phải cách này, thần nguyên tiêu hao quá lợi hại, quay đầu tông chủ nhất định sẽ nổi giận. - Ta há lại không biết? Nghê trưởng lão tức tối phất tay nói: - Nếu lấy được huyết dịch của Lục Ly thì tốt rồi, như vậy có thể nhờ Thiên Cơ Các truy tung. Giờ biết làm sao được? Thuật tiềm ẩn của Lục Ly quá lợi hại, hắn trốn đi, biển người mênh mông chúng ta căn bản không cách nào tìm được chân thân. - Thực ra thuộc hạ có một cách! Lão giả trầm mặc một lát, sau đó lạnh lùng nói: - Chỉ là cách này có hơi độc địa, thuộc hạ một mực không dám nói ra. - Hả? Nghê trưởng lão quét mắt nhìn lão giả áo đen một lúc, người này là phó đường chủ Chiến Đường, tự phong Độc Sài, hành sự tương đối âm độc, trước nay hắn vẫn luôn không quá ưa thích.
Chương 2142 Lưỡng toàn chi pháp
Nhưng giờ hắn đã hết cách, không khỏi có chút bực bội nói: - Có lời gì thì cứ nói, đừng có ấp a ấp úng. - Được! Độc Sài bẩm báo nói: - Nếu Lục Ly đã không hiện thân, vậy sao chúng ta chủ động buộc hắn đi ra. Chúng ta có thể bắt lại toàn bộ bằng hữu của hắn ở Thần Giới. Tỷ như Thần Khí Các Giang Nhược Đan, tỷ như bằng hữu trước kia Thiên Huyễn Hàn, lại tỷ như Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ. Theo như ta biết được, con người Lục Ly rất trọng tình trọng nghĩa, chỉ cần chúng ta bày ra trận thế này, hắn nhất định sẽ tự chui đầu vào lưới. - Hồ đồ! Nghe đến đây, sắc mặt Nghê trưởng lão lập tức trầm xuống, cả giận nói: - Ngươi đầu heo đấy hả? Thần Khí Các là phân thế lực của chúng ta trước kia, chúng ta mà động đến Giang Nhược Đan, tất cả phân thế lực đều sẽ hàn tâm. Gia tộc bọn Thiên Huyễn Hàn cường đại cỡ nào, ngươi căn bản không hiểu rõ. Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ cũng đều là bảy mươi hai Thần Tông, thế lực đứng sau lưng là ai chẳng lẽ ngươi không biết? Độc Độc bị mắng lại cũng không tức giận, thực ra hắn chỉ đang thử thăm dò Nghê trưởng lão. Hắn tự nhiên biết những người này không động được. Trước đó hắn cũng từng nói qua với Báo trưởng lão, kết quả bị Báo trưởng lão nghiêm khắc khiển trách một trận. - Hắc hắc! Hắn cười lạnh hai tiếng, nói: - Trưởng lão nói đúng, là thuộc hạ cân nhắc không chu toàn. Đã vậy sao chúng ta không phái người đi xuống hạ giới bắt lại toàn bộ vợ con thân nhân Lục Ly? Chỉ cần mang bọn họ đến Thần Giới, còn sợ Lục Ly không chủ động đi ra chịu chết? - Hạ giới? Nghê trưởng lão nhướng mày, ánh mắt khẽ lấp lánh, trong lòng rõ ràng là đang giãy dụa, lát sau hắn mới lắc đầu nói: - Họa không vạ tới vợ con, việc này truyền ra sẽ ảnh hưởng rất lớn tới danh dự của Thần Tượng Tông chúng ta. Nhỡ bị tông chủ biết được, khẳng định sẽ phạt nặng, không được! - Có hi vọng! Ý cười nơi khóe miệng Độc Sài càng đậm, xem ra con người so với Báo trưởng lão, con người Nghê trưởng lão càng thêm biến báo chút, hắn chắp tay nói: - Trưởng lão nói chí phải, chúng ta phải nghĩ một cách lưỡng toàn, vừa không tổn hại danh dự Thần Tượng Tông, lại vừa có thể chém giết Lục Ly. Thế giới này thực ra là kẻ thắng làm vua, chỉ thắng lợi mới có được thể diện, bằng không uy danh Thần Tượng Tông kiểu gì cũng bị tổn hại. - Đạo lý là đạo lý này! Nghê trưởng lão vuốt vuốt trán nói: - Đáng tiếc thế gian này rất nhiều chuyện không thể lưỡng toàn, bất kỳ chuyện gì cũng đều có lợi có hại. - Đúng rồi! Độc Sài giả bộ như chợt nhớ ra điều gì, ánh mắt khẽ sáng lên nói: - Nghê trưởng lão, ta lại nghĩ đến một cách lưỡng toàn, việc này sẽ không ảnh hưởng quá lớn tới uy danh chúng ta. - Hả? Nghê trưởng lão hứng thú hỏi: - Nói nhanh xem nào? - Trưởng lão còn nhớ La Diệp không? Độc Độc cười thần bí, nói tới chỗ này liền ngừng lại. - La Diệp? Nghê trưởng lão nhướng mày, người này hắn tự nhiên biết, là điện chủ Hắc Ám Thần Điện. Bởi vì giúp Thần Tượng Tông truy tìm Lục Ly, kết quả Hắc Ám sâm lâm bị diệt sạch. Việc này đoạn thời gian trước huyên náo rất lớn, hắn còn đích thân tới trấn an La Diệp, thưởng cho mấy món bảo vật. Độc Sài nhắc đến La Diệp, rất nhanh Nghê trưởng lão liền có phản ứng, hắn lạnh giọng hỏi: - Ý ngươi là để La Diệp ra mặt, tới hạ giới bắt lại người nhà thân nhân Lục Ly? Sau đó chúng ta ôm cây đợi thỏ, để Lục Ly tự chui đầu vào lưới? - Không! Độc Sài khoát tay nói: - Trưởng lão đừng hiểu lầm, việc này không phải chúng ta để La Diệp đi làm, mà La Diệp có thù không đội trời chung với Lục Ly, đây là chính hắn nghĩ ra, chính hắn đi làm, không liên quan gì đến chúng ta. Hơn nữa đến sau cũng không phải chúng ta ôm cây đợi thỏ, mà là La Diệp bố trí, chúng ta chỉ được đến tin tức, vừa lúc đuổi tới, giết đi Lục Ly! - Vậy à... Tròng mắt Nghê trưởng lão bỗng chợt sáng rực lên, trên mặt lộ ra hỉ sắc, trầm ngâm một lát rồi gật đầu nói: - Không sai, không sai, tiểu tử ngươi đúng là âm độc. Cách này đúng là lưỡng toàn, La Diệp và Lục Ly có thâm cừu đại hận, việc này người người trong Thần Giới đều biết, hắn bắt lại thân nhân Lục Ly, không liên quan gì đến chúng ta. Chỉ cần giết chết Lục Ly, Thần Tượng Tông chúng ta liền giữ được thể diện! - Chẳng qua việc này nếu để tông chủ biết được, khẳng định sẽ bị phạt nặng! Nghê trưởng lão đi tới đi lui trong đại điện, cân nhắc suy nghĩ hồi lâu, sau cùng trên mặt hắn chớp qua một tia kiên định, khua tay nói: - Độc Sài, ta giao toàn quyền việc này cho ngươi, ngươi nhất định phải làm cho thật hoàn mỹ. Nhớ chú ý giữ bí mật! Trước khi chộp tới người nhà Lục Ly, ngàn vạn không thể để sự tình truyền ra, nếu không không chỉ chuyện này không thành, ta còn sẽ bị trách phạt! - Trưởng lão yên tâm! Độc Sài cười lạnh một tiếng, chắp tay nói: - Việc này ta cam đoan làm kín không kẽ hở, giờ ta đi tìm La Diệp, lấy danh nghĩa tư nhân giúp hắn bày mưu tính kế, chuyện sau đó cũng là do La Diệp làm, không liên quan gì tới chúng ta! - Chủ nhân, nơi này có rất nhiều Cổ Thần cấm, ta muốn dạo quanh bốn phía, học tập lĩnh hội một phen! Sau khi tiến vào sâu trong Uy Đế Sơn, Huyết Linh Nhi trình bày với Lục Ly một phen rồi điều khiển Thần Thi rời đi. Nó là Linh Thể, không thể thời gian dài ở bên ngoài, giấu ở trong Thần Thi có thể lợi dụng pháp trận Thần Thi bổ dưỡng tự thân. Thần Thi đã được chữa trị, tuy chưa khôi phục lại trạng thái ở thời kỳ đỉnh phong, nhưng hành tẩu và phòng ngự đều không thành vấn đề. Trong Uy Đế sơn gần như không có ai, hơn nữa Lục Ly còn đưa cho Huyết Linh Nhi một tấm ngọc phù, Thần Thi thời thời khắc khắc giữ ở bên mình, một khi có biến, chỉ cần bóp nát Lục Ly liền có thể cảm ứng được. Tiểu Bạch ở lại núi đá đỏ, Lục Ly để nó đào một huyệt động, tiến vào bên trong núi đá gặm ăn. Như vậy liền không sợ bị bại lộ, chờ nó gặm xong toàn bộ ngọn núi kia, đoán chừng chí ít cũng phải mất vài năm. Lục Ly mang Trì Hi Nhi tới bên hồ bế quan nghỉ ngơi, hồ nhỏ không lớn, bên trong lại không có quá nhiều tôm cá.
Chương 2143 Thiên lôi địa hỏa
Lại thêm xung quanh nơi đây toàn là Cổ Thần cấm còn sót lại, nếu không phá tan, chỗ này căn bản không cách nào ở được. Lục Ly để Huyết Linh Nhi phá tan tất cả Cổ Thần cấm, đồng thời còn bố trí rất nhiều cấm chế quanh phụ cận. Hắn đích thân động thủ bố trí một huyễn trận, miễn cho bị người phát hiện. Ngoài ra còn bố trí một ít tiểu cấm chế ở những nơi đặc biệt, những cấm chế này hết sức đơn giản, không có bất kỳ nguy hiểm gì, tác dụng duy nhất chỉ là để cảnh báo. Bố trí xong hết thảy mất tận ba ngày, đợi mọi thứ xong xuôi, Lục Ly hài lòng về lại hồ nước. Trì Hi Nhi ngồi bên hồ thấy Lục Ly đi về, lập tức cười ngọt ngào nói: - Ca, ngươi về rồi, ta muốn ăn cá nướng! - Được thôi! Trì Hi Nhi yêu cầu, trước nay Lục Ly chưa từng cự tuyệt, thần niệm hắn quét qua, phát hiện trong hồ có một con cá lớn béo tốt, liền nhặt lên một nhánh cây ở bên cạnh, tùy ý ném xuống, nhẹ nhàng đâm chết con cá kia. Chân sau khẽ điểm, đạp nước mà đi, bắt lấy con cá kia, sau đó xoay người trở về. Tìm một ít củi lửa gần đó để nướng cá, tay nghề nướng của hắn vẫn chưa lụi bại, giày vò một phen, chẳng mấy chốc con cá khi nãy đã biến thành một con cá nướng thơm phức. Nhìn Trì Hi Nhi ngồi bên cạnh chảy cả nước miệng, khóe miệng Lục Ly bất giác hiện ra ý cười, bóc một miếng thịt cá đưa qua, kẻ sau nhận lấy, thổi phù phù, ăn say sưa ngon lành. - Ca, sao ngươi không ăn? Thấy Lục Ly không ngừng bóc cá cho mình, bản thân lại ngồi ở bên bất động, Trì Hi Nhi lau đi vết bẩn nơi khóe miệng, có chút ngượng ngùng nói. - Ta lâu rồi không ăn uống! Lục Ly lắc đầu nói: - Ngươi ăn đi, ta nhìn ngươi ăn là được. - Được rồi! Trì Hi Nhi đỏ mặt, tiếp tục nhấm nháp thành quả. Động tác ăn của nàng rất ưu nhã, dưới ráng chiều, Lục Ly ngắm nhìn gương mặt mỹ lệ kia, nhất thời có chút thất thần. - Ca, sao ngươi nhìn chằm chằm người ta thế? Mới đầu Trì Hi Nhi còn không cảm thấy gì, nhưng bị Lục Ly trừng nhìn chằm chằm lâu như thế, không khỏi có chút ngượng ngùng. Nàng ăn no rồi, sắc trời cũng tối dần, bèn đi đến bên hồ tẩy rửa một phen, sau đó có chút thẹn thùng nhìn Lục Ly nói: - Ca, đã lâu rồi ta chưa tắm rửa... - À, ta bố trí cấm chế giúp ngươi! Lục Ly khẽ cười, lấy ra trận thạch bố trí một cấm chế đơn giản ở bên hồ. Làm xong hết thảy, hắn đánh ra một đạo thần lực, phía trên mặt hồ lập tức hiện ra một hộ tráo màu xanh lam bao trùm phương viên chừng mười trượng, Lục Ly nói: - Đi thôi, ca hộ pháp giúp ngươi! - Cảm ơn ca! Trì Hi Nhi cười ngọt ngào, phi thân tiến vào trong hộ tráo, rất nhanh từng hồi tiếng nước “ào ào” vang lên. Lục Ly ngồi xếp bằng trên bãi cỏ bên ngoài nhà gỗ, nhìn lên trời chiều, trong lòng rất đỗi an bình. Khó được có lúc thảnh thơi thế này, tinh thần vốn luôn căng cứng của hắn rốt cục cũng được nghỉ ngơi. Hắn ngửa đầu nằm trên bãi cỏ, nghe tiếng nước chảy xa xa, trong đầu bất giác hiển hiện cảnh tượng nữ tử đi tắm tuyệt mỹ. Nhưng rất nhanh, hắn lắc lắc đầu, khu trừ tạp niệm trong tâm trí, nhắm mắt lại. Gió đêm thổi lành lạnh khiến hắn cảm thấy có chút mỏi mệt, nghĩ đến quanh đây rất an toàn, liền cũng không nghĩ nhiều, chuẩn bị định nghỉ ngơi một lát. - A! Trong mơ màng, Lục Ly đột nhiên nghe được tiếng thét kinh hãi chói tai, hắn mở mắt ra, không chút nghĩ ngợi tung người bắn tới, xông vào trong hồ. - Sao vậy, Hi Nhi? Hắn xông vào trong hộ tráo, một thân ảnh bay vụt đến, nhào vào trong ngực hắn, Trì Hi Nhi kinh hô: - Ca, trong hồ có rắn! -... Lục Ly tròn mắt, Trì Hi Nhi tốt xấu gì cũng là Đại Năng Thần Giới, không ngờ lại sợ một con rắn bình thường? Xem ra sau này phải dẫn Trì Hi Nhi đi ra trải nghiệm thực chiến một phen mới được. - Không đúng! Lục Ly đột nhiên hồi thần lại, bởi vì hắn phát hiện thân thể mềm mại trong ngực hoàn toàn xích lõa, tóc Trì Hi Nhi còn đang ướt sũng. Hắn theo bản năng cúi đầu nhìn xuống một cái, hình tượng đập vào mắt khiến bất kỳ nam nhân nào cũng phải bạo tẩu! Nháy mắt đó, một luồng máu nóng tuôn lên đầu Lục Ly, tà hỏa bùng lên khắp người. - A? Trì Hi Nhi tựa hồ cũng đã nhận ra mình không hề mặc quần áo, nàng kinh hô một tiếng, đầu cúi thấp xuống, mặt đỏ gay, cả người khẽ run lên, hoàn toàn không biết phải nên làm gì. Song Trì Hi Nhi vẫn không buông ra Lục Ly, không biết là bởi vì dưới nước có rắn, hay là bởi vì căng thẳng, ngược lại nàng càng ôm chặt Lục Ly hơn. Khụ khụ! Lục Ly cố nín không đi nhìn thân hình mỹ miều của Trì Hi Nhi, hắn quay đầu sang chỗ khác nói: - Hi Nhi, ta đánh chết con rắn đó rồi, ngươi có thể buông ta ra, trước mặc lại quần áo cho đàng hoàng cái đã! - Không! Trì Hi Nhi lắc đầu, nàng bất ngờ lấy hết dũng khí ngửa mặt nhìn Lục Ly, thần sắc tràn đầy ngượng ngùng nói: - Ca, ngươi muốn Hi Nhi đi, ta muốn làm nữ nhân của ngươi! Nội tâm Lục Ly khẽ run lên, đã nhiều năm nay hắn không hoan hảo với nữ tử nào cả, trong lòng khó miễn có chút cách nghĩ. Ngực ôm lấy một nữ tử xích lõa, còn là một nữ tử tuyệt mỹ, nếu không có nửa điểm phản ứng sinh lý vậy há chẳng phải không là nam nhân bình thường? Lộc cộc, lộc cộc… Lục Ly nhịn không được nuốt khan một ngụm nước miếng, nhắm mắt cố đè nén dục vọng, cúi đầu nói: - Hi Nhi, ngươi đừng xung động nhất thời, a... Nói còn chưa dứt câu, hai cánh môi mềm mại đỏ thắm đã dán lên, mùi thơm thoang thoảng xộc vào trong mũi, Lục Ly cảm giác như địa hỏa bị thiên lôi câu lên, trong đầu oanh một tiếng, triệt để mê loạn. Trì Hi Nhi không có kinh nghiệm hôn môi, động tác rất là vụng về, Lục Ly bắt đầu vô thức hướng dẫn nàng, hai đầu lưỡi quấn quýt lấy nhau. Một tay Lục Ly bất giác đặt lên eo thon Trì Hi Nhi, tay còn lại đặt lên ngọn song phong cao ngất... - A ! Cả người Trì Hi Nhi bỗng chốc mềm nhũn, thần tình cũng biến thành ý loạn tình mê, trên mặt hiện đầy vẻ thỏa mãn, nhẹ giọng rên nói: - Ca, ta muốn làm nữ nhân của ngươi, ca, muốn Hi Nhi đi, để Hi Nhi thành một nữ nhân hạnh phúc.
Chương 2144 Trạng thái kỳ dị
Mắt Lục Ly thoáng đỏ lên, hô hấp cũng trở nên gấp rút dị thường, bộ dáng hệt như dã thú phát tình, mắt đắm đuối nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Trì Hi Nhi, cổ họng phát ra mấy chữ: - Hi Nhi, ngươi hối hận không? - Không hối hận! Trì Hi Nhi kiên định gật đầu, ánh mắt chớp qua một tia thẹn thùng, cười hạnh phúc nói: - Ca, hãy để đêm nay Hi Nhi được làm nữ nhân hạnh phúc nhất, chúng ta đã đợi ngày này quá lâu quá lâu rồi! Hưu! Lục Ly ôm lấy Trì Hi Nhi bay ra khỏi mặt hồ, hắn lấy ra một chiếc giường và chăn mền, đặt Trì Hi Nhi đang ngượng ngùng nhắm mắt lại xuống, cởi ra áo bào, nhìn mặt Trì Hi Nhi một lát, nói: - Được rồi, Hi Nhi, sau tối nay ngươi sẽ là nữ nhân của ta! Bóng đêm mê người, dưới bóng đêm phong cảnh bên hồ càng thêm lãng mạn, nương theo tiếng rên ngâm đứt quãng, một thiếu nữ đã biến thành nữ nhân. Trong hồ sóng biếc dập dờn, bên hồ một nữ tử chính đang chải lại mái tóc, thiếu nữ bình thường búi tóc Song Dương, giờ lại chải vuốt thành búi tóc Tân Nguyệt mà chỉ phụ nhân mới dùng. Nữ tử cúi nhìn gương mặt dung quang hoán phát dưới bóng nước, hơi có chút thẹn thùng, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn nam tử ngồi xếp bằng trong nhà gỗ, trong mắt chất đầy hạnh phúc và ái mộ. Một đêm triền miên. Trì Hi Nhi từ thiếu nữ biến thành nữ nhân, cũng hưởng thụ cái mỹ diệu của người nữ nhân chân chính. Tình yêu đến bước nhất định liền tất phải nước thủy nhũ giao dung, như vậy tình cảm mới có thể thăng hoa, trong ngươi có ta, trong ta có ngươi mới có thể tính là kết hợp thực sự. Sau đêm qua, Trì Hi Nhi mới chính thức cảm giác mình đã là nữ nhân của Lục Ly, trái tim hai người mới tính triệt để dán vào nhau. Lòng nàng cũng trở nên yên bình dị thường, lúc này dù có phải khiến nàng chết ở đây, nàng cũng vừa lòng thỏa ý. Bên kia, Lục Ly cũng không hối hận, chuyện làm thì đã làm rồi, hơn nữa hắn cũng thật lòng yêu thích Trì Hi Nhi. Cô bé có được rất nhiều rất nhiều phẩm chất tốt đẹp này xứng đáng được nam nhân yêu thương, che chở. Trì Hi Nhi ỷ lại hắn quá nặng, chính như Trì Hi Nhi từng nói, rời đi hắn Trì Hi Nhi có thể sẽ chết, con người hắn lại rất mềm lòng khi đối đãi nữ nhân, kết cục như bây giờ thực ra là điều hắn sớm đã dự đoán được. Nhìn Trì Hi Nhi đang rửa mặt bên hồ, chứng kiến bộ dạng dung quang hoán phát của nàng, trong lòng hắn cũng một mảnh mềm mại và an bình. Ở cái nơi Thần Giới xa lạ này, hắn và Trì Hi Nhi có thể tính là sống nương tựa vào nhau, đây đó cho nhau một tia ấm áp, một tia an ủi tâm hồn, dìu dắt nhau đi tới càng xa. - Ca! Trì Hi Nhi chải vuốt xong xuôi, như một cánh bướm nhẹ nhàng bay tới, ngồi ở trước mặt Lục Ly, rúc đầu vào trong ngực hắn. Nàng vẫn còn có chút thẹn thùng, không dám nhìn thẳng Lục Ly. - Hi Nhi! Lục Ly nhẹ nhàng ôm lấy Trì Hi Nhi, một tay nhẹ nhàng vỗ về lưng nàng, ngửi mùi thơm nhàn nhạt tán phát ra trên người nàng. Lúc này tâm hồn hắn càng trở nên an bình mỹ mãn lạ thường. Cảm giác này rất kỳ diệu, hệt như lúc này thế giới đang dừng lại, hết thảy đều bất động, tư duy hắn lại rõ nét dị thường, giống hệt tiến vào trạng thái Không Linh. Song hiện tại hắn không phải đang nhập định, cũng không tu luyện, chỉ là bất giác cảm thấy an tĩnh, cảm thấy yên bình, cảm thấy tư duy linh hoạt vô cùng. - Ồ? Ngồi một lát, Lục Ly cảm thấy có chút không thích hợp, bởi vì loại trạng thái này quá mức kỳ diệu. Ở trong loại trạng thái này, hắn cảm thấy càng thêm gần như thế giới, tựa hồ thế giới bỗng chốc trở nên rõ ràng, trở nên trong suốt, trở nên rất “thật”! Trạng thái tốt như vậy, đương nhiên Lục Ly sẽ không bỏ lỡ, hắn vội vàng nhắm mắt lại, yên ắng đi cảm ngộ. Hắn phát hiện trạng thái này rõ ràng càng cường đại, càng kỳ diệu hơn trạng thái Không Linh. May mắn Trì Hi Nhi không có bất kỳ dị động nào, mà chỉ sấp mình trong ngực Lục Ly, sau đó dần dần ngủ thiếp đi. Nếu nàng nói chuyện hoặc đưa đẩy Lục Ly, rất có thể sẽ khiến Lục Ly tuột ra khỏi loại trạng thái kia. Hôm qua hoan du suốt cả đêm, mặc dù thân thể Trì Hi Nhi vẫn có thể chịu được, nhưng tinh thần lại có chút mỏi mệt, lúc này đã trầm trầm ngủ say. Lục Ly chăm chú đi cảm ứng loại trạng thái kia, đi càng thêm kề cận với thế giới này, đi cảm ứng gió bên người, cảm ứng mặt đất dưới chân, cảm ứng bầu trời bốn phía, cảm ứng nước trong hồ, cảm ứng nắng mai vẩy lên trên thân. Giờ khắc này, hắn cảm giác những nguyên tố tồn tại trong thiên địa tựa hồ đều trở nên rõ ràng gần gũi rất nhiều, hắn càng kề cận thiên nhiên, thậm chí cảm giác như được dung nhập vào trong thiên địa. Hắn như là một cơn gió, như là một viên đá giữa lòng đất, như là giọt nước trong hồ, như là gốc cây gần đó, như là chùm sáng giữa không trung. Hắn cảm thấy bản thân như tan ra, biến thành một phần tử trong thiên địa. Bây giờ, hắn chính là thiên địa, thiên địa chính là hắn. Cảm giác này thực sự quá mỹ diệu, thậm chí khiến hắn mê mất trong đó. - Hồi thần, tỉnh táo! Lục Ly cường hành ép bản thân tỉnh táo lại, không thể hoàn toàn mê mất trong đó được, hắn muốn thử đi hiểu rõ, đi khống chế loại trạng thái mỹ diệu này, như vậy về sau hắn có thể tùy thời tiến vào trạng thái tương tự. Hắn có cảm giác, loại trạng thái này rất có thể là cấp bậc cao hơn của trạng thái Không Linh. Vừa rồi chính tâm thái yên bình mỹ mãn khiến cảm ngộ đối với trạng thái Không Linh của hắn thăng cấp, tiến vào trong một loại trạng thái càng thêm huyền diệu. Hắn bắt đầu tử tế cảm ngộ, khoái tốc thôi diễn, chăm chú cảm nhận hết thảy biến hóa dù là nhỏ nhất quanh bốn phía, không ngừng ấn chứng, hoàn thiện dần phỏng đoán trong lòng. Thời gian từ từ trôi qua, ba canh giờ sau, Trì Hi Nhi tỉnh lại, thân thể nàng khẽ động, Lục Ly liền bị đánh thức, thoát ly ra khỏi trạng thái kia. - Ai... Lục Ly hơi có chút tiếc nuối, nếu lại cho hắn thêm một đoạn thời gian, hắn hẳn sẽ có thể nắm giữ được trạng thái vừa rồi, tùy thời tiến vào trong đó. Hắn không biết trạng thái kia sẽ mang đến cho hắn những gì, nhưng hắn cảm thấy nếu có thể tu luyện thời gian dài trong trạng thái này, tốc độ tham ngộ thiên địa pháp tắc chân ý sẽ rất nhanh.
Chương 2145 Đồ sát sạch sẽ
- Sao vậy, ca? Trì Hi Nhi nghe được Lục Ly thở dài, không khỏi nghi hoặc ngước mắt nhìn lên. Lục Ly khẽ cười, hôn nhẹ lên trán Trì Hi Nhi, nói: - Không có gì, ngươi muốn ăn gì không? Ta đi nướng cá! - Tốt quá... Ánh mắt Trì Hi Nhi sáng lên, nàng còn nhỏ, không cách nào cự tuyệt dụ hoặc từ thức ăn ngon. Thần niệm Lục Ly quét qua, khóa chặt một con cá lớn và ít tôm cua trong hồ và. Sau đó tung người bay vút xuống, chẳng mấy chốc liền đã bắt về một con cá, mấy con tôm, một ít cua đồng to tướng. - Oa! Trì Hi Nhi chưa từng ăn qua mấy thứ này, lập tức kinh hô lên. Mặc dù đã thành phụ nhân, lại không khác gì thiếu nữ ngây thơ hồn nhiên, tính cách khá là tương tự Bạch Hạ Sương. Nấu nướng một phen, bản thân Lục Ly cũng ăn một ít, đây là lần đầu tiên Trì Hi Nhi được nếm thử gạch cua, cảm giác hệt như mở ra cánh lửa đi tới thế giới mới, khen không dứt miệng. Ăn xong, Lục Ly nắm tay Trì Hi Nhi đi dạo bên hồ, vừa hành tẩu vừa thử tiến vào trạng thái kỳ diệu khi nãy. Nội tâm hắn hoàn toàn trở nên không linh, hắn tin tưởng chỉ cần lần nữa tiến vào trạng thái kỳ dị kia, mình liền có thể lĩnh hội loại trạng thái này. Một vòng tiếp một vòng, Trì Hi Nhi yên ắng không cất tiếng, chỉ cần có Lục Ly bồi cùng, nàng đã cảm thấy hạnh phúc an nhàn. Lục Ly cứ thế đi tới, hai mắt đột nhiên nhắm lại, người lại vẫn cắm cúi bước đi. Qua chừng một nén hương, Lục Ly bất chợt ngừng lại, buông lỏng tay Trì Hi Nhi ra. Hắn không nói gì, cũng không làm gì, cứ vậy an tĩnh đứng ở bên hồ, nhắm mắt lại. - À? Mới đầu Trì Hi Nhi thoáng có chút kinh ngạc nhìn sang Lục Ly, sau đó đột nhiên cảm thấy thời khắc này Lục Ly đã không giống lúc trước. Người vẫn là người đó, nhưng trong thân thể Lục Ly lại nhiều thêm một loại cảm giác mơ hồ, không cách nào diễn tả bằng lời... Như là, Lục Ly không phải một người nữa, mà giống như hòn đá bên hồ, giống như gốc cây dưới chân núi, giống như là giọt nước trong hồ. Trì Hi Nhi cảm giác Lục Ly như thể tan biến vào trong thế giới này, chuẩn xác mà nói thì Lục Ly tựa hồ đã hòa làm một thể với thế giới. Trì Hi Nhi không khỏi có chút sợ hãi, chỉ là lý trí nói cho nàng biết, lúc này không thể có bất kỳ dị động nào. Lục Ly hẳn đang tham ngộ một loại thần thông cực kỳ cao thâm, có lẽ sau lần này, chiến lực Lục Ly sẽ có bước nhảy vọt về chất. - Trạng thái thật thần kỳ! Lục Ly đứng bên hồ suốt tận ba ngày ba đêm, hai mắt mở to, nét mặt đầy vẻ thổn thức cảm khái. Hiện tại hắn đã hoàn toàn chưởng khống loại trạng thái này, trạng thái này hẳn là cấp bậc cao hơn của Không Linh. Bởi hắn trải qua quá nhiều chuyện, tâm cảnh có biến hóa cộng thêm khoảnh khắc cơ duyên xảo hợp, tâm linh hoàn toàn buông lỏng, mới tiến vào được trạng thái kia! - So với trạng thái Không Linh, loại trạng thái này càng thêm cường đại, vậy cứ gọi là Huyền Linh chi cảnh đi! Lục Ly đặt tên cho loại trạng thái này, trạng thái này quá mức huyền diệu, không cách nào dùng ngôn ngữ để hình dung. Bởi thế Lục Ly mới đặt tên là Huyền Linh chi cảnh. Trong Huyền Linh chi cảnh, Lục Ly cảm thấy bản thân như dung nhập vào trong thiên địa. Hắn chính là thiên địa, thiên địa chính là hắn. Ở trong trạng thái này, nếu có bất kỳ ai định tiềm phục tới ám sát hắn, thì dù là Thần Giới Chí Tôn đều bị hắn cảm ứng được trong chớp mắt. Bởi vì hắn đã dung nhập vào trong thiên địa, trong thiên địa có bất kỳ biến hóa nào đều không trốn qua được khả năng cảm ứng của hắn. Trước kia hắn đặc biệt mẫn cảm đối với không gian, thông qua không gian phán đoán ra dị thường. Lúc này hắn lại thông qua hết thảy biến hóa của sự vật trong thiên địa xung quanh để phán đoán, dù địch nhân có biến thành hạt cát bay tới, hắn đều có thể nhận ra. Trừ khả năng đặc biệt mẫn cảm đối với thiên địa xung quanh, Lục Ly phát hiện trong Huyền Linh chi cảnh, tốc độ cảm ngộ đối với thiên địa pháp tắc chân ý cũng có đề thăng nhất định. Hệt như lúc hắn ở trong tiểu thế giới dưới long mạch Côn Luân Sơn, nơi đó Không Gian Pháp Tắc rõ rệt dị thường, nhờ đó tốc độ tham ngộ của hắn cũng đặc biệt nhanh, Không Gian Giảo chính là thành quả lĩnh hội ở tiểu thế giới kia. Đương nhiên! Hết thảy điều này mới chỉ là suy đoán của cá nhân Lục Ly, cụ thể thế nào, liệu có công hiệu như thế không, vậy thì phải thử nghiệm mới biết được. Trạng thái kỳ diệu đến mấy mà không thể trợ giúp hắn đề thăng chiến lực thì cũng chỉ là phù vân. - Ca! Một tiếng nói nhỏ nhẹ vang lên, Lục Ly quay đầu nhìn lại, thấy Trì Hi Nhi thần tình sợ hãi, tay nắm chặt lấy Lục Ly nói: - Vừa rồi ngươi sao thế? Vì sao ta cảm thấy ngươi như thể biến mất, ngươi rất không chân thực, tựa hồ biến thành một tảng đá? - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, ôm Trì Hi Nhi vào trong lòng, nói: - Ca chỉ đang cảm ngộ một loại trạng thái huyền diệu nên vừa rồi mới dung nhập vào trong thiên địa, đừng quá lo, ca sẽ một mực bồi cùng ngươi. - Ừm... Trì Hi Nhi khẽ cười ngọt ngào, kéo tay Lục Ly đi tới nhà gỗ. Về lại chỗ cũ, Trì Hi Nhi lại có chút ngượng ngùng nói: - Ca, ta đói! - Ha ha ha! Bộ dạng thẹn thùng thật thà kia của Trì Hi Nhi khiến hắn vui lây, đứng dậy bắt tay vào công việc, trước là giúp Trì Hi Nhi nướng ít tôm cá, bồi nàng ăn một chút, sau đó hai người lần nữa tiến vào trong nhà gỗ. Tham ngộ được loại trạng thái thần kỳ này, tâm tình Lục Ly rất tốt, vào đêm cũng không tu luyện mà bồi cùng Trì Hi Nhi, cả hai ôm nhau chìm vào giấc ngủ. Trì Hi Nhi mới làm vợ người, rất hiếu kỳ và động tâm với chuyện nam nữ hoan hảo, tuy không chủ động cầu hoan, nhưng nằm ngủ bên người Lục Ly, thân thể tự nhiên lại mềm nhũn ra, cả người nóng hầm hập, Lục Ly có thể cảm nhận được lông mi Trì Hi Nhi đang run run, gương mặt xinh đẹp đỏ tươi... Mỹ nhân động tình, đây là mỹ cảnh đẹp nhất trên đời, có thể khiến cho bất kỳ nam nhân nào cũng đều xuân tâm dập dờn.
Bình luận facebook