-
Chương 2126-2130
Chương 2126 Là ngươi ư? Lục Ly!
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Chẳng phải Thần Khí Các là thế lực phụ dung Thần Tượng Tông ư? Chẳng lẽ Thần Tượng Tông đã vứt bỏ Thần Khí Các? Lục Ly nghĩ không thông, hắn trầm mặc đi theo quân sĩ tiến tới, một đường liếc nhìn Thần Khí Cốc vừa xa lạ lại vừa quen thuộc này, hắn ẩn ẩn cảm giác như về lại năm đó. Hắn nhớ tới Thiên Huyễn Hàn, không biết lúc này tiểu tử kia đã trôi dạt về đâu? Sống thế nào? Có khỏe không? Quân sĩ dẫn Lục Ly tới trong chủ điện, một tên lão giả dâng lên nước trà, khá là cung kính nói: - Đại nhân chờ một lát, các chủ nhà ta lập tức tới ngay. - Các chủ? Lục Ly không khỏi hiếu kỳ, năm đó hình như Hạc trưởng lão từng bổ nhiệm Giang Tổ Cường làm các chủ, chẳng qua đến sau bị hắn làm rối, giờ không biết các chủ là vị trưởng lão nào? Tên các chủ mới này thật quá vô dụng, không ngờ lại kinh doanh Thần Khí Các đến độ thảm bại thế này, Giang Tinh Hà dưới suối vàng có biết sợ là sẽ đau lòng chết mất. Sa sa sa! Trong hành lang vang lên một trận tiếng bước chân, Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên, trong mắt hiện đầy vẻ ngạc nhiên, bởi vì đi tới là một nữ tử, còn là nữ tử mà hắn rất quen thuộc, Giang Nhược Đan! - Công Tôn đại nhân, đây là các chủ của chúng ta, Giang các chủ! Lão giả giới thiệu một phen, sau đó nói với Giang Nhược Đan: - Các chủ, vị Công Tôn đại nhân này muốn mua một ít Thần khí. Đã mấy năm không gặp, Giang Nhược Đan thành thục lên nhiều, trên mặt không còn vẻ ngây thơ ấu trĩ như trước, chẳng qua vẫn giữ được mỹ lệ, nàng hướng Lục Ly cúi đầu hành lễ nói: - Chào Công Tôn đại nhân, ngài cần mua Thần khí gì? Bây giờ chúng ta chỉ có thể luyện chế Thần khí thượng phẩm, nếu cần, ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác. - Thần khí thượng phẩm? Vẻ kinh nghi trong mắt Lục Ly càng đậm, trước đây Thần Khí Các có nhiều trưởng lão như vậy, ai nấy đều có thể luyện chế Thần khí siêu phẩm. Thế mà bây giờ chỉ có thể bán Thần khí thượng phẩm, chẳng lẽ trưởng lão đều chạy hết, không còn một ai? Lục Ly nhịn không được thò ra thần niệm đảo quanh bốn phía, cuối cùng phát hiện chẳng còn một trưởng lão nào, chỉ có mấy tên Luyện Khí sư trẻ tuổi là khá quen mặt. Hắn trầm ngâm một lát, sau đó nói: - Giang Các chủ, ta mạo muội hỏi một câu, trước kia Thần Khí Các có nhiều Đại Thần Tượng như vậy, sao giờ lại chẳng thấy ai? Thứ tại hạ muốn mua là Thần khí siêu phẩm, chứ không hứng thú với Thần khí thượng phẩm. - Đại nhân ngài không biết? Giang Nhược Đan khẽ nhíu mày, xác định Lục Ly quả thực không biết, khóe miệng nàng bất giác lộ ra một tia đắng chát, nói: - Cách Thần Khí Các mười vạn dặm về phía tây có một tòa Thần Khí Điện. Gần như toàn bộ các trưởng lão trước đây của Thần Khí Các chúng ta đều tới bên đó, bởi thế nếu đại nhân muốn mua sắm Thần khí siêu phẩm, chỉ có thể đi Thần Khí Điện. - Hả? Từ trong lời này, Lục Ly nghe được một vài vấn đề, trong mắt hắn chớp qua quang mang lạnh lẽo, dò hỏi: - Điện chủ Thần Khí Điện là ai? Giang Nhược Đan thoáng có chút do dự, song sau cùng vẫn đáp nói: - Giang Tổ Cường! - Hiểu rồi! Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười giễu cợt, sát khí trên thân bất giác tràn ra. … Thực ra, ở nam bộ Thần Giới, chuyện về Thần Khí Các không tính là bí mật, thậm chí gần như người người đều biết, chỉ là Lục Ly không có đi nghe ngóng mà thôi. Ngày Lục Ly rời đi, Giang Tổ Cường không thể như nguyện lên làm các chủ. Đến sau Lục Ly thoát đi, đám người Hạc trưởng lão lập tức truyền tống về Thần Tượng Tông, không ai để ý tới Thần Khí Các. Đến sau, Thần Tượng Tông một mực truy sát Lục Ly, càng không thời gian chiếu cố Thần Khí Các. Giang Tổ Cường vốn định cường hành thượng vị, đáng tiếc bị Lục Ly náo như vậy, thanh danh đại tổn, cộng thêm không có Thần Tượng Tông chống lưng, mấy tên trưởng lão đều lên tiếng phản đối. Vấn đề là... Đám người Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão chiến tử, Thần Khí Các không còn cường giả đức cao vọng trọng nào đứng ra gánh lấy trách nhiệm, ai cũng không phục ai, bởi thế vị trí các chủ chỉ có thể một mực bỏ trống. Sau mấy lần cường hành thượng vị thất bại, trong cơn phẫn nộ Giang Tổ Cường dẫn theo một đám người thoát ly Thần Khí Các, tại phụ cận kiến lập nên Thần Khí Điện, tự phong làm điện chủ. Từ khi Giang Tổ Cường đi ra tự lập môn hộ, Thần Khí Các bắt đầu suy bại. Mới đầu Giang Tổ Cường còn truyền ra đồn thổi, nói bởi vì Lục Ly đi ra từ Thần Khí Các, đoạn thời gian kia Thần Tượng Tông lại một mực không thể đánh chết Lục Ly, bởi thế rất có khả năng sẽ giận lây sang Thần Khí Các. Nhất thời không may có thể khiến tất cả chúng nhân Thần Khí Các bị bắt lại, đi bức hiếp Lục Ly chịu chết. Bình thường đám Luyện Khí sư Thần Khí Các một lòng tập trung luyện khí, không hỏi thế sự, làm sao hiểu được những chuyện này, nhất thời ai nấy đều hoảng hốt không thôi. Giang Tổ Cường bắt đầu bí mật lôi kéo Luyện Khí sư, một ít Luyện Khí sư sợ bị giết, dồn dập quay sang nương nhờ Thần Khí Điện. Luyện khí ở đâu mà chẳng là luyện khí? Đến sau Giang Tổ Cường thành công liên hệ được với một tên trưởng lão Thần Tượng Tông để hắn chống lưng giúp mình, thế là từ đó đám trưởng lão Thần Khí Các tưởng rằng Thần Tượng Tông hoàn toàn đứng về phía Thần Khí Điện, khiến càng lúc càng nhiều trưởng lão phản biến, bỗng chốc khiến cho uy danh Thần Khí Điện vượt lên áp chế Thần Khí Các. Mấy năm sau đó lại xảy ra chút chuyện, tỷ như mấy vị trưởng lão tử trung với Thần Khí Các lần lượt vô duyên vô cớ chết đi. Tỷ như tàng thư Thần Khí Các bị yên ắng đánh cắp, thậm chí rất nhiều thần tài trong nội khố đều mất tích bí ẩn. Càng lúc càng nhiều đệ tử và trưởng lão chuyển sang nương nhờ Thần Khí Điện, dẫn đến hiện tại Thần Khí Các chỉ còn trên danh nghĩa. Thần Tượng Tông cũng nhận định Thần Khí Điện thay thế Thần Khí Các, trở thành thế lực nhánh của mình. Thẳng tới bây giờ, trưởng lão Thần Khí Các hoặc là chết rồi, hoặc là phản biến, chỉ còn lại một mình Giang Nhược Đan khổ sở chèo chống. Giang Tổ Cường cũng từng nói nếu Giang Nhược Đan đi qua, hắn sẽ tiếp tục cho nàng cuộc sống ưu việt, cho nàng địa vị rất cao.
Chương 2127 Là ngươi ư? Lục Ly!
Nhưng Giang Nhược Đan cự tuyệt! Tiểu thư điêu ngoa năm đó rốt cục trưởng thành, giữa lúc Thần Khí Các sắp giải tán, nàng đứng dậy, bằng vào dư uy năm đó của Giang Tinh Hà, nàng trấn trụ nhóm người còn lại, trở thành các chủ mới của Thần Khí Các. Đồng thời những năm gần đây một mực khổ sở chèo chống, nhờ vậy mới kéo được tới hiện tại, bằng không Thần Khí Các sớm đã trở thành lịch sử. Nàng thề phải thay Giang Tinh Hà giữ vững phần cơ nghiệp này, trừ phi nàng chết, bằng không Thần Khí Các tuyệt đối không vong. - Giang Tổ Cường! Lục Ly thì thầm cái tên này mấy lần, năm đó hắn phản đối Giang Tổ Cường thượng vị, chính là sợ cơ nghiệp Thần Khí Các bị người này phá đổ, đến lúc đó đám người Giang Tinh Hà Cổ dưới suối vàng có biết, sợ là không cách nào yên nghỉ. Giờ mới qua bao năm, Giang Tổ Cường lại đã triệt để hủy đi căn cơ Thần Khí Các. Thậm chí Lục Ly không cần đi chứng thực, tuỳ tiện ngẫm nghĩ liền có thể đoán được những thủ đoạn hèn hạ mà Giang Tổ Cường dùng ra. Nếu không phải vậy, làm sao nhiều trưởng lão như thế lại chẳng còn ai ở lại? Rất nhiều trưởng lão thuộc phái tử trung, hẳn rằng bọn họ đều bị hại chết. Ông! Giới chỉ nơi tay lóe lên quang mang, Lục Ly lấy ra một chiếc không gian giới chỉ đặt xuống trên bàn, nói: - Ta không đi Thần Khí Điện, Thần Khí Các tiếng tăm lan xa, ta vẫn thích tìm các ngươi làm ăn hơn. Thần khí thượng phẩm ta cũng cần, đây là phần tiền đặt cọc, cụ thể các ngươi có thể luyện chế Thần khí gì, liệt kê một phần danh sách cho ta! Ánh mắt Đan tiểu thư chớp qua một tia nghi hoặc, mấy năm nay đã gần như không có người tìm bọn họ luyện khí, rốt cuộc đại bộ phận Luyện Khí sư Thần Khí Các đều tới Thần Khí Điện. Không ngờ người này nghe xong chuyện về Thần Khí Điện rồi mà vẫn nguyện ý tìm các nàng làm ăn, còn trực tiếp giao tiền đặt cọc? Trong các đang cần thần nguyên, Giang Nhược Đan cũng không giữ ý, đưa tay nhận lấy, thần niệm quét qua, tay khẽ run lên, giới chỉ rớt xuống. - Các chủ, sao thế? Một lão giả đứng bên cạnh vội quan tâm hỏi. Giang Nhược Đan miệng môi mấp máy, bởi vì khẩn trương quá độ mà hô hấp cũng trở nên gấp rút, ngọn song phong nơi ngực theo đó khẽ rung động, nàng nuốt xuống một ngụm nước bọt, nói: - Công Tôn đại nhân, ngài có đưa lầm số lượng thần nguyên không? Trong này chí ít cũng phải có mười ức thần nguyên? - Mười ức? Lão nô Giang gia bị dọa cho hai chân mềm nhũn, con số này khiến hắn kinh hãi. Thần Khí Các nhìn như nhà lớn nghiệp lớn, nhưng gần như toàn bộ tài vật đều bị Giang Tổ Cường và các đại trường lão chia cắt, chỉ lưu lại một cái xác rỗng cho Giang Nhược Đan. Mấy năm nay cơ hồ không có ai đến tìm Thần Khí Các luyện khí, bởi thế trong các không có thu nhập, quân sĩ người hầu ở đây đều sắp không phát nổi bổng lộc. Gần đây chi tiêu trong các toàn là nhờ bán bảo vật trên người Giang Nhược Đan để duy trì, bằng không Thần Khí Các sớm đã giải tán. Bây giờ Lục Ly lại tùy tiện lấy ra mười ức? Đây còn mới chỉ là tiền đặt cọc? Vậy đến khi kết toán chẳng phải con số có thể lên tới trăm ức thần nguyên? Cả đời lão nô kia đều chưa thấy qua nhiều thần nguyên như vậy, khó tránh khỏi bị dọa sợ. - Không đúng... Nhưng rất nhanh lão nô liền hồi thần lại, số thần nguyên này Thần Khí Các căn bản cầm không nổi, Thần khí thượng phẩm không đáng tiền, một kiện Thần khí thượng phẩm cùng lắm chỉ có thể bán một hai vạn thần nguyên, phải luyện chế ra bao nhiêu kiện Thần khí thượng phẩm mới đủ trăm ức thần nguyên? Hiện tại số Luyện Khí sư trong Thần Khí Các đã không nhiều, phải luyện đến ngày tháng năm nào mới đủ? Giang Nhược Đan hoài nghi Lục Ly đưa lầm, muốn mua Thần khí thượng phẩm, đưa mấy trăm vạn thần nguyên là đủ lắm rồi. Lục Ly là Đại Năng Thần Giới, hắn mua nhiều Thần khí cấp thấp như vậy làm gì? - Số lượng không sai! Lục Ly khẽ cười nói: - Thật ra những thần nguyên này không phải để mua Thần khí, mà là cho các ngươi. Năm đó bản tọa có chút giao tình với Giang Tinh Hà các chủ, Giang Tinh Hà tính là người có ân với ta, những này thần nguyên ngươi cứ thu đi, tiếp tục kinh doanh Thần Khí Các cho tốt, đừng để Giang Tinh Hà các chủ dưới suối vàng không được yên nghỉ. - Hả? Giang Nhược Đan vội vàng đứng lên, kinh ngạc nhìn Lục Ly một lúc lâu, sau đó cúi đầu thật sâu, có chút nghẹn ngào nói: - Đa tạ tiền bối, Nhược Đan nhất định sẽ cố gắng. - Dẫn ta tới phần mộ hắn, ta muốn đi tế bái bạn cũ! Lục Ly phất phất tay, bộ dạng cứ như thể hắn thật là bạn cũ lâu năm của Giang Tinh Hà. Giang Nhược Đan vội vàng thu hồi không gian giới chỉ, dẫn Lục Ly đi ra bên ngoài. Nàng dẫn hắn tới hậu sơn, chỗ này có mấy ngôi mộ phần, đám người Giang Tinh Hà Cổ trưởng lão Long Huyết Sát đều có mộ bia, xem ra chỉ là y quan trủng. Có Giang Nhược Đan và lão nô ở đây, Lục Ly không tiện quỳ xuống, đành chỉ có thể dâng hương hoá vàng mã. Mặc dù hắn tế bái cho Giang Tinh Hà, ánh mắt lại bất giác nhìn về phía mộ bia Cổ trưởng lão, trong đầu phù hiện gương mặt Cổ trưởng lão, nhất thời có chút thất thần. Nhìn bên mặt sườn Lục Ly, Giang Nhược Đan cũng có chút thất thần, bộ dạng Lục Ly hoàn toàn đổi khác, nhưng ánh mắt lại không biến, bởi thế khiến nàng có cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Nàng nhìn một lúc, trong đầu đột nhiên chớp qua một ý niệm, thốt lên: - Là ngươi ư? Lục Ly! Vốn ban đầu Đan tiểu thư rất chán ghét Lục Ly, thậm chí có thể nói là thống hận. Ngày đầu tiên Lục Ly đến Thần Khí Các, nàng liền quăng Lục Ly một roi. Đến sau ân oán không ngừng, nàng đã không ít lần muốn trả đũa giết chết Lục Ly. Chẳng qua sau đó nàng dần dần thay đổi cách nhìn đối với Lục Ly, nhất là trước khi đi, Lục Ly từng giận mắng Giang Tổ Cường ngay mặt tất cả mọi người. Còn thề muốn báo thù thay đám người Cổ trưởng lão Giang Tinh Hà, từ khoảnh khắc đó nàng đã phải nhìn Lục Ly với ánh mắt khác. Vốn tưởng rằng Lục Ly tất chết không nghi ngờ, nhưng Thần Tượng Tông truy sát lâu như vậy, điều động nhiều người như vậy, tiêu tốn nhiều tài lực vật lực như vậy, song cuối cùng vẫn không làm gì được Lục Ly.
Chương 2128 Sống cho tốt
Sống cho tốt
Điểm này khiến Đan tiểu thư và tất cả mọi người đều phải tự than không bằng, thậm chí sản sinh cảm giác tự ti. Lục Ly làm chuyện mà các nàng không dám làm, đồng thời còn thành công sống tiếp. Đối với các nàng mà nói, điều này không khác gì thần tích, chuyện không khả năng nhất lại đã xảy ra, các nàng cũng vì Lục Ly mà cảm thấy kiêu ngạo. Giang Tổ Cường nói Thần Tượng Tông bởi vì Lục Ly mà giận lây sang Thần Khí Các, cũng có đệ tử nói kết cục hôm nay của Thần Khí Các là do Lục Ly tạo thành. Giang Nhược Đan lại không tán đồng, dù không có Lục Ly, bọn Giang Tinh Hà chết rồi, kết cục này Thần Khí Các khó mà tránh được. Ngược lại nàng còn ngấm ngầm cảm kích Lục Ly, nàng cho rằng chính bởi vì Lục Ly không chết, nhờ đó Thần Khí Các mới có thể giữ được đến hiện tại, bằng không sớm đã bị người chiếm đoạt hoặc hủy diệt rồi. Bởi vì Lục Ly là người Thần Khí Các, rất nhiều thế lực sợ sau này sẽ có ngày Lục Ly trở về. Nếu chiếm đoạt hoặc hủy diệt Thần Khí Các, bọn họ sẽ bị Lục Ly trả thù. Hiện tại Thần Khí Các đã không còn lại gì, trừ chiếm cứ một khối địa bàn tương đối tốt ra thì cái gì cũng không có, bốc lên phong hiểm lớn như vậy thực sự không cần thiết. Giang Nhược Đan và Lục Ly từng có một đoạn thời gian sinh hoạt chung, đối với con người Lục Ly nàng tính là có chút hiểu rõ. Một người dù cải trang thế nào, ánh mắt và một ít hành vi quen thuộc cũng luôn khó mà thay đổi. Bởi thế Giang Nhược Đan mới nhận ra Lục Ly, đồng thời vạch trần. Lục Ly lại không có bất kỳ dị động nào, thậm chí ánh mắt đều không có tình tự biến hóa, hắn quay đầu nhìn Giang Nhược Đan, trầm giọng nói: - Giang các chủ, Lục Ly là ai? Lục Ly không thừa nhận, nhưng lúc ánh mắt hắn đối mặt với Giang Nhược Đan, kẻ sau lại có thể từ trong đó nhìn ra được vài điều. Giang Nhược Đan cũng là người thông minh, nàng có chút lúng túng vuốt vuốt tóc, nói: - Xin lỗi, Công Tôn đại nhân, ta nhìn lầm! Mặc dù Lục Ly lên tiếng phủ nhận, nhưng ánh mắt lại ngầm thừa nhận, ngoài mặt thần sắc Giang Nhược Đan vẫn bình tĩnh như thường, thân thể lại khẽ run rẩy, mắt bất giác nhòa lệ. Mấy năm nay nàng sống rất khổ, một thiên kim đại tiểu thư như nàng, trước kia chỉ biết điêu ngoa bướng bỉnh, thường xuyên giở tính khí đại tiểu thư, lại bị ép thành các chủ, nâng dậy trọn cả Thần Khí Các. Nàng phải gánh chịu áp lực rất lớn, chịu đựng vô vàn khổ sở, thậm chí có đôi khi nàng nảy sinh xung động tự sát. Bởi vì nàng cảm thấy rất bất lực, cảm thấy rất sợ hãi, cảm thấy rất cô độc! Lúc này, tình tự trong lòng nàng ba động cực kỳ mãnh liệt, bởi vì qua nhiều năm vậy rồi, Lục Ly lại là người đầu tiên đến trợ giúp nàng, người đầu tiên khiến nàng cảm thấy có thể dựa dẫm, người đầu tiên nàng có thể kể ra ủy khuất và thống khổ trong lòng. - Lưu thúc! Lát sau, Giang Nhược Đan cố gắng đè nén cảm xúc, khua tay nói: - Ngươi đến lối vào hậu sơn canh chừng, không cho bất kỳ người nào tiến vào đây. Lão nô hiếu kì nhìn Lục Ly một cái, sau đó khoái tốc rời đi. Hắn vừa rời đi, Giang Nhược Đan đã nơi nước mắt như mưa, cả người nàng không ngừng rung lên, vừa rồi nàng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lúc này lại chẳng thốt được nên lời, chỉ muốn khóc rống một trận. Lục Ly không nói gì, cũng không làm ra bất kỳ hành động an ủi nào, chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn Giang Nhược Đan, cho nàng cơ hội khóc lóc phát tiết hết thảy ấm ức trong lòng. - Lục Ly! Khoảnh khắc sau, Giang Nhược Đan ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn Lục Ly nói: - Ta có thể ôm ngươi một lúc được không? Trong lòng Lục Ly không có chút ba động nào, chỉ khe khẽ thở dài, vươn ra hai tay. Hắn biết không phải Giang Nhược Đan thích hắn, mà chỉ đơn thuần muốn tìm một bả vai, muốn tìm một chỗ dựa, muốn tìm người phát tiết một phen. Ô ô! Giang Nhược Đan nhào vào trong ngực Lục Ly, khóc đến ruột gan đứt từng khúc, khóc đến xé tim nứt phổi, rất nhanh, áo choàng Lục Ly liền bị nước mắt ướt nhẹp. Cảm nhận được thân thể mềm mại trong ngực, cảm nhận được hai đoàn bạch thỏ dụi dụi nơi ngực, trong lòng Lục Ly lại không có nửa điểm dục vọng, ngược lại trong đầu tuôn lên một tia thương xót. Thực ra Giang Nhược Đan cũng như Trì Hi Nhi, chỉ là Trì Hi Nhi càng may mắn hơn một chút, có hắn che gió che mưa, có hắn làm chỗ dựa và ký thác, chí ít không cần gánh chịu áp lực lớn đến thế này. Chẳng qua ở Thần Giới, người như thế, chuyện như thế có rất rất nhiều, chính hắn chẳng phải cũng đang gánh chịu áp lực cực lớn ư? Hiện giờ hắn gần như đối địch với cả thế gian. Thật không dễ dàng mới tìm được nơi Lục Linh trú chân, lại ngay cả gặp mặt đều không được. Hắn cũng rất khổ rất mệt mỏi, bởi thế hắn tràn đầy đồng cảm đối với tao ngộ của Giang Nhược Đan. Nhưng hắn không thể làm gì nhiều cho Giang Nhược Đan, bởi vì làm nhiều, ngược lại sẽ hại Giang Nhược Đan, hại Thần Khí Các. Hiện tại hắn đang là mối họa lớn số một trong lòng Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông và vô số thế lực đang tứ xứ tìm kiếm hắn. Nếu hắn làm chỗ dựa cho Giang Nhược Đan, đi giúp Thần Khí Các, cuối cùng sẽ có thể khiến cho Thần Khí Các hủy diệt, Giang Nhược Đan cũng sẽ phải chết. Bởi thế hắn mới đưa cho Giang Nhược Đan mười ức thần nguyên, đồng thời hắn sẽ còn làm chút chuyện mà nhìn ngoài mặt có vẻ không liên quan quá nhiều đến Thần Khí Các. - Ngại quá! Giang Nhược Đan khóc trọn nửa canh giờ mới dần bình tĩnh lại, nàng lau qua nước mắt, ngẩng đầu áy náy cười nói: - Lục Ly, làm ướt cả áo ngươi rồi, cũng khiến ngươi chê cười. - Đan tiểu thư. Lục Ly mỉm cười nhìn Giang Nhược Đan nói: - Ta rất mừng, ngươi đã trưởng thành rất nhiều, Giang các chủ dưới suối vàng có biết cũng sẽ rất yên vui. Ngươi đừng chán nản, thế giới này người càng khổ càng mệt hơn ngươi chỗ nào cũng có, bọn họ cũng đều phải kiên cường sống tiếp. Miễn là còn sống liền có hi vọng, chỉ cần cố gắng hết thảy đều sẽ tốt dần lên. Giờ chúng ta còn rất nhỏ yếu, nhưng chúng ta đều đang cố gắng, ai dám chắc mười năm trăm năm sau, chúng ta không thể bước lên đỉnh cao, không thể chủ tể nhân sinh của mình?
Chương 2129 Thập ác bất xá (tội ác tày trời)
Nếu là người bình thường nói những lời này với Giang Nhược Đan, có lẽ nàng sẽ trực tiếp xem như đánh rắm, bỏ mặc ngoài tai. Nhưng Lục Ly nói, Giang Nhược Đan lại tin tưởng không nghi ngờ, bởi vì Lục Ly một mực sáng tạo kỳ tích. Từ tiểu lâu la năm đó gia nhập Thần Khí Các, biến thành cường giả danh chấn thiên hạ, có thể sống sót dưới sự truy sát của Thần Tượng Tông như hiện tại. Lục Ly dùng chính trải nghiệm của bản thân mình chứng minh tính thuyết phục cho lời hắn nói ra, cũng khiến nội tâm Giang Nhược Đan trở nên kiên định dị thường, cảm giác hết thảy đều không tệ như mình tưởng tượng, còn thấy được một tuyến hy vọng. Nàng trùng trùng gật đầu nói: - Lục Ly, cám ơn ngươi, ta sẽ kiên cường sống tiếp, ta cũng sẽ cố gắng trùng kiến Thần Khí Các, ta sẽ khôi phục vinh quang năm xưa của Thần Khí Các, thậm chí siêu việt quá khứ. Ngươi cũng thế, ngươi nhất định muốn sống tiếp, chúng ta đều phải sống tiếp. - Được rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó khua tay nói: - Ta phải đi, ở lại đây quá lâu không phải chuyện tốt cho các ngươi. Nếu có người hỏi, ngươi cứ như thực khai ra. Nếu chịu không được áp lực, ngươi có thể nói cho bọn hắn biết, rằng nơi này chôn giấu di thể sư tôn ta, ai dám gây chuyện ở đây, dám giết một người ở đây, ta liền đồ sát ngàn vạn người tông phái bọn hắn để đền mạng! Lục Ly đi, Giang Nhược Đan không giữ lại! Thực ra Giang Nhược Đan muốn giữ lại, thậm chí nếu Lục Ly muốn qua đêm, muốn nàng hầu hạ, nàng đều cam tâm tình nguyện. Chẳng qua nàng rất rõ ràng Lục Ly sẽ không ở lại, Lục Ly cũng chướng mắt nàng, Lục Ly lưu lại cũng không phải chuyện tốt đối với Thần Khí Các. Từ sau khi Lục Ly tới, nội tâm nàng bất giác an định rất nhiều, cũng tự tin lên nhiều, như thể thấy được một tia hy vọng. Nếu trước kia là cắn răng cố chấp bò rạp đi tới thì lúc này lại như đang ưỡn ngực ngước mắt hiên ngang tiến về phía trước. Một canh giờ sau khi Lục Ly rời đi, nàng cũng dẫn người rời khỏi Thần Khí Cốc, đi tới một đại phủ vực ở phương bắc. Ngoài mặt nói là mua sắm chút thần tài, nhưng trên thực tế là đang đi tránh hiềm nghi. Nàng biết Lục Ly khẳng định sẽ động thủ, nàng tính là hiểu rõ ít nhiều về tính cách Lục Ly, có ân báo ân, có cừu báo cừu. Giang Tổ Cường hủy đi căn cơ Thần Khí Các, Giang Tinh Hà và Cổ trưởng lão lại có ân với Lục Ly, Lục Ly sao có thể thờ ơ đứng nhìn? Vì để tránh liên luỵ, Giang Nhược Đan quyết định tạm thời rời bên này, tới đại thành mặt bắc, như vậy chuyện xảy ra tiếp sau đó sẽ không liên quan gì tới nàng. Đợi mọi chuyện hạ màn kết thúc, nàng lại quay về thu thập tàn cuộc, chỉnh hợp Thần Khí Điện. Bên kia Lục Ly không lập tức động thủ ngay, việc đầu tiên hắn làm là tới Lạc Nhật Thành thăm dò chút tin tức, hiểu rõ mọi chuyện về Giang Tổ Cường. Càng tìm hiểu hắn càng kiên định quyết tâm đánh giết Giang Tổ Cường, hủy diệt Thần Khí Điện. Chẳng qua nên hủy diệt thế nào, chuyện này nhất định phải có chút kỹ xảo, bằng không rất dễ liên luỵ Thần Khí Các. Ngẫm nghĩ một lúc, hắn quyết định tới tìm một tổ chức sát thủ nhỏ ở Lạc Nhật Thành, không mời cường giả, mà chi ra một ức thần nguyên mời một trăm tên sát thủ, đều là Thần Linh bình thường, không hề có Đại Năng Thần Giới nào cả. Đêm ngày thứ ba, Lục Ly xuất động, yên ắng ra khỏi thành, một đường tiềm hành suốt mấy canh giờ, đi tới dưới núi nơi Thần Khí Điện tọa lạc. Một trăm tên sát thủ cũng đến nơi, bọn họ còn chưa biết mục đích chuyến này, chỉ biết hoàn toàn nghe theo lệnh Lục Ly. Chuyện này Lục Ly xử lý rất thông minh, nếu hắn đi mời tổ chức sát thủ lớn, đối phương biết được mục tiêu định công kích là Thần Khí Điện, như vậy dù có cho bao nhiêu thần nguyên bọn họ cũng không tiếp. Bởi vì đứng sau lưng Thần Khí Điện chính là Thần Tượng Tông, dám giết người Thần Khí Điện, chắc chắn sẽ phải hứng chịu trả đũa máu tanh từ Thần Tượng Tông. Tổ chức sát thủ nhỏ này lại trời không sợ đất không sợ, dụ hoặc từ một ức thần nguyên thực sự quá lớn, hơn nữa Lục Ly chỉ yêu cầu bọn hắn phóng hỏa, hủy đi kiến trúc, không cần giết người. Bởi thế sau cùng tên đầu lĩnh tổ chức sát thủ này đồng ý, làm xong xuôi hắn sẽ để trăm tên sát thủ cao chạy xa bay, thậm chí diệt khẩu, chỉ cần không tìm thấy chứng cứ, Thần Tượng Tông không thể làm gì được. Cùng lắm thì trước giải tán, quay đầu đổi tên lại là xong. - Lên! Lục Ly vung tay, hắn đã sớm đổi một thân trang phục mới, cả người bao phủ trong chiến giáp màu đen, chỉ lộ ra hai mắt. Hắn đi đầu phóng tới, một trăm người sau lưng lập tức đuổi theo. Đường lên núi có người thủ vệ, chẳng qua bọn hắn còn chưa kịp phát ra bất kỳ thanh âm hay cảnh cáo nào thì hai tay Lục Ly đã vung lên, cả đám lập tức bị xoắn thành thịt nát. Phanh phanh phanh! Hai bên trái phải còn có ám tiêu, Lục Ly sớm đã dò xét ra được, nhẹ nhàng dùng Không Gian Giảo diệt sát. Đồng thời dưới chân Lục Ly hiện ra Huyết Tiên Đằng, đâm vào lòng đất thăm dò cấm chế trong sơn đạo. Thần Khí Điện có rất nhiều Đại Thần Tượng, trong những Đại Thần Tượng kia khẳng định có cao thủ bố trận, Thần Khí Điện là tổng bộ của bọn hắn, há có thể không bố trí một ít cấm chế lợi hại được? - Chủ nhân, trong sơn đạo có một ít tiểu cấm chế, ta đã phá giải, các ngươi có thể kéo thẳng lên núi, ta sẽ một mực thăm dò. Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly khẽ gật đầu, tức tốc dẫn theo chúng nhân lao lên, một trăm tên sát thủ phía sau nhìn theo bóng lưng Lục Ly mà đều không giấu được vẻ sùng bái và kính ngưỡng. Từ xa xa phất tay, một đám võ giả liền biến thành thịt nát, đây là thần thông lợi hại cỡ nào? Lục Ly nói không cần bọn hắn động thủ, cũng tức là chỉ cần một mình Lục Ly liền có thể hủy diệt tất cả người Thần Khí Điện? Phanh phanh phanh! Nương theo đó Lục Ly lần lượt phất tay, ám tiêu hai bên đường vừa mới phát hiện đám người Lục Ly, lập tức liền bị đồ sát. Căn bản không có thời gian để phản ứng, thậm chí còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm.
Chương 2130 Thập ác bất xá (tội ác tày trời)
Một đường thuận lợi dị thường, cả đám nhẹ nhàng đi lên đỉnh núi. Trên đỉnh núi có một tòa đại thành, trên tường thành còn có hộ tráo lấp lánh, xa xa nhìn lại có thể thấy được trên tường thành đứng đầy quân sĩ. Lục Ly không lập tức đi tới dưới thành trì, mà ra hiệu chúng nhân ẩn núp đi, Huyết Linh Nhi vươn ra xúc tu yên ắng thăm dò, chưa phá mở đại trận hộ thành mà đã mạo muội đi qua khác gì bằng với tiến hành cường công. - Pháp trận này bình thường thôi, cho ta chừng nửa canh giờ! Rất nhanh, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên, Lục Ly yên ắng truyền lời cho đám sát thủ, để bọn hắn đợi thêm nửa canh giờ. Đám sát thủ có chút mơ hồ, đã kéo lên núi rồi, sao không lập tức động thủ ngay, đợi nửa canh giờ? Chẳng lẽ không sợ người Thần Khí Điện phát hiện? Gần nửa canh giờ sau, hộ tráo ngoài thành trì đột nhiên lóe lên quang mang rồi trực tiếp tan biến. Đám sát thủ không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ Lục Ly an bài nội gian đóng lại hộ tráo? - Giết! Lục Ly bạo rống một tiếng, dẫn đầu phóng vút vào trong thành, hắn vung tay lên, nháy mắt, mấy trăm quân sĩ trên tường thành bị giảo sát. Như mãnh hổ nhảy lên tường thành, Lục Ly gầm lên một tiếng phẫn nộ, quát nói: - Giang Tổ Cường, ngươi tội ác tày trời, có người tìm chúng ta mua mạng ngươi, chịu chết đi! Hưu hưu hưu! Thần Khí Điện lập tức như ong vỡ tổ, vô số cường giả tóe bắn ra, trong đó có tận mười mấy tên Đại Năng Thần Giới, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng có một tên, Giang Tổ Cường chính ở bên trong. Ông! Lục Ly trực tiếp dùng không gian chi lực trấn áp, tất cả mọi người đều không động đậy được, Lục Ly tung người bay lên, phóng thích Không Gian Giảo chém giết tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia. Đồng thời rống lên: - Chúng ta chỉ giết một mình Giang Tổ Cường, ai dám ngăn trở, chết! Không gian chi lực tan biến, toàn bộ đám cường giả vừa rồi đằng không bay lên đều biến sắc. Khi nãy đột nhiên không ai có thể động đậy, cung phụng mạnh nhất thì bị Lục Ly chém giết chỉ trong một chiêu. Bọn họ ai cũng không muốn chết, nếu Lục Ly muốn đồ sát tất cả mọi người, bọn hắn đành phải liều mình quyết chiến, nhưng giờ Lục Ly nói chỉ nhắm đến mỗi Giang Tổ Cường, bọn hắn tự nhiên phải nghĩ cho cái mạng mình đầu tiên. - Đi. Một tên trưởng lão dẫn đầu chạy trốn, mấy tên trưởng lão còn lại thấy thế lập tức cũng chạy trốn theo, đương nhiên cũng có người bắt đầu phản kích, chẳng qua đều bị Lục Ly trở tay phóng thích mấy lần Không Gian Giảo tru diệt. - Đi! Giang Tổ Cường sợ, bản thân hắn là kẻ tham sống sợ chết, vốn hắn còn định đại nộ rống lên mấy tiếng, mượn Thần Tượng Tông chấn nhiếp Lục Ly. Nhưng Lục Ly chỉ bằng một chiêu liền diệt đi cung phụng, giờ mà còn không trốn, hắn tất chết không nghi ngờ. Trăm tên sát thủ xông tới, mặc dù cảnh giới đa phần không cao, nhưng thủ đoạn của sát thủ lại rất quỷ mị, chẳng mấy chốc đã xông vào trong từng tòa kiến trúc, bắt đầu phá hoại phóng hỏa khắp nơi. Nhất thời cứ như thể khắp nơi toàn là địch nhân, Thần Khí Điện loạn thành một đoàn. - Còn muốn trốn? Lục Ly cười lạnh khóa chặt Giang Tổ Cường, tung mình bắn tới, không gian chi lực trấn áp xuống, Giang Tổ Cường lập tức không động được. Lục Ly bay vụt đến, hạ xuống bên người Giang Tổ Cường, nhẹ giọng nói: - Giang Tổ Cường, năm đó ta đã nói rồi, để ngươi làm các chủ, cơ nghiệp vạn năm của Thần Khí Các sẽ bị ngươi hủy trong sớm tối, không ngờ ngươi còn dám tự gây nghiệt, ngươi không thẹn với Giang Tinh Hà các chủ ư? - Ngươi, ngươi là... Trong mắt Giang Tổ Cường chớp qua một đạo tinh mang, đang định hô lên tên Lục Ly, lại bị Lục Ly phóng thích Không Gian Giảo xoắn thành thịt nát, máu tươi phiêu tán rơi rụng, nhuộm đỏ cả một góc trời. Giang Tổ Cường vừa chết, Thần Khí Điện triệt để loạn, đám Luyện Khí sư bình thường đều dốc lòng luyện khí, mặc dù có người cảnh giới không sai, nhưng năng lực thực chiến lại thấp đến đáng thương. Bởi thế vừa thấy có người trốn, những người khác cũng lập tức trốn theo, trăm tên thích khách thừa cơ phá hoại, phóng hỏa khắp nơi, rất nhanh, Thần Khí Điện mỹ lệ đã biến thành phế tích. Đương nhiên, một trăm tên thích khách kia cũng có gần nửa bị giết, rốt cuộc cảnh giới những thích khách này quá thấp, trong khi cường giả Thần Khí Điện lại có không ít. Sau khi đánh chết Giang Tổ Cường, Lục Ly tiện tay giết thêm một nhóm quân sĩ tử chiến, sau đó vung tay lên quát: - Các huynh đệ, Giang Tổ Cường đã chết, nhiệm vụ hoàn thành, rút lui... Nghe được lời này, đám thích khách còn lại lập tức ẩn vào trong hắc ám, triệt thoái ra khắp bốn phương tám hướng. Thích khách có hai điểm vô cùng lợi hại, một là ám sát, hai là đào mệnh. Vẻn vẹn mấy chục giây, toàn bộ đều đã trốn đi sạch sẽ, ngay cả thi thể thích khách bị giết cũng được mang đi. Lục Ly xông ra ngoài thành, tìm một nơi không người, dùng Linh Ẩn Chiến Giáp tiến vào trạng thái ẩn thân, tiềm hành về hướng tây bắc. Đám thích khách còn lại chết sống thế nào hắn không quản, sau này liệu có liên lụy đến tổ chức thích khách kia không, hắn cũng không quản được. Lúc trước khi thu thần nguyên, thủ lĩnh tổ chức thích khách đã biết hậu quả của việc này. Muốn lấy một ức thần nguyên, vậy nhất định phải gánh lấy phong hiểm nhất định. Chuyện sau đó Lục Ly đã hoàn toàn không cách nào khống chế trong tay, thực ra hành động lần này của hắn vẫn có sơ suất nhất định. Tỷ như hắn sử dụng không gian chi lực và Không Gian Giảo, những manh mối rất có thể sẽ bị Thần Tượng Tông tìm hiểu ra, nhận định là hắn làm. Biết là hắn làm kỳ thật cũng không có gì, chỉ sợ liên luỵ đến Thần Khí Các, bởi thế Lục Ly mới phải tốn công tốn sức. Hắn làm thế này là để tạo ra một giả tượng, rằng Giang Tổ Cường đắc tội đại nhân vật nào đó nên mới bị đại nhân vật tìm tổ chức sát thủ giết chết. Như vậy ngoài mặt sẽ không có bất kỳ liên hệ nào với Thần Khí Các, khả năng nguy hiểm kéo theo sau đó cũng giảm đi nhiều. Năm xưa Thần Khí Các cũng từng là phân thế lực của Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông ít nhiều phải chú ý ảnh hưởng. Nếu ngoài mặt đã không liên quan gì tới Thần Khí Các, Thần Tượng Tông chắc sẽ không tìm Thần Khí Các phiền phức, mà chỉ nhằm vào một mình hắn thôi
- Rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Chẳng phải Thần Khí Các là thế lực phụ dung Thần Tượng Tông ư? Chẳng lẽ Thần Tượng Tông đã vứt bỏ Thần Khí Các? Lục Ly nghĩ không thông, hắn trầm mặc đi theo quân sĩ tiến tới, một đường liếc nhìn Thần Khí Cốc vừa xa lạ lại vừa quen thuộc này, hắn ẩn ẩn cảm giác như về lại năm đó. Hắn nhớ tới Thiên Huyễn Hàn, không biết lúc này tiểu tử kia đã trôi dạt về đâu? Sống thế nào? Có khỏe không? Quân sĩ dẫn Lục Ly tới trong chủ điện, một tên lão giả dâng lên nước trà, khá là cung kính nói: - Đại nhân chờ một lát, các chủ nhà ta lập tức tới ngay. - Các chủ? Lục Ly không khỏi hiếu kỳ, năm đó hình như Hạc trưởng lão từng bổ nhiệm Giang Tổ Cường làm các chủ, chẳng qua đến sau bị hắn làm rối, giờ không biết các chủ là vị trưởng lão nào? Tên các chủ mới này thật quá vô dụng, không ngờ lại kinh doanh Thần Khí Các đến độ thảm bại thế này, Giang Tinh Hà dưới suối vàng có biết sợ là sẽ đau lòng chết mất. Sa sa sa! Trong hành lang vang lên một trận tiếng bước chân, Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên, trong mắt hiện đầy vẻ ngạc nhiên, bởi vì đi tới là một nữ tử, còn là nữ tử mà hắn rất quen thuộc, Giang Nhược Đan! - Công Tôn đại nhân, đây là các chủ của chúng ta, Giang các chủ! Lão giả giới thiệu một phen, sau đó nói với Giang Nhược Đan: - Các chủ, vị Công Tôn đại nhân này muốn mua một ít Thần khí. Đã mấy năm không gặp, Giang Nhược Đan thành thục lên nhiều, trên mặt không còn vẻ ngây thơ ấu trĩ như trước, chẳng qua vẫn giữ được mỹ lệ, nàng hướng Lục Ly cúi đầu hành lễ nói: - Chào Công Tôn đại nhân, ngài cần mua Thần khí gì? Bây giờ chúng ta chỉ có thể luyện chế Thần khí thượng phẩm, nếu cần, ta nghĩ chúng ta có thể hợp tác. - Thần khí thượng phẩm? Vẻ kinh nghi trong mắt Lục Ly càng đậm, trước đây Thần Khí Các có nhiều trưởng lão như vậy, ai nấy đều có thể luyện chế Thần khí siêu phẩm. Thế mà bây giờ chỉ có thể bán Thần khí thượng phẩm, chẳng lẽ trưởng lão đều chạy hết, không còn một ai? Lục Ly nhịn không được thò ra thần niệm đảo quanh bốn phía, cuối cùng phát hiện chẳng còn một trưởng lão nào, chỉ có mấy tên Luyện Khí sư trẻ tuổi là khá quen mặt. Hắn trầm ngâm một lát, sau đó nói: - Giang Các chủ, ta mạo muội hỏi một câu, trước kia Thần Khí Các có nhiều Đại Thần Tượng như vậy, sao giờ lại chẳng thấy ai? Thứ tại hạ muốn mua là Thần khí siêu phẩm, chứ không hứng thú với Thần khí thượng phẩm. - Đại nhân ngài không biết? Giang Nhược Đan khẽ nhíu mày, xác định Lục Ly quả thực không biết, khóe miệng nàng bất giác lộ ra một tia đắng chát, nói: - Cách Thần Khí Các mười vạn dặm về phía tây có một tòa Thần Khí Điện. Gần như toàn bộ các trưởng lão trước đây của Thần Khí Các chúng ta đều tới bên đó, bởi thế nếu đại nhân muốn mua sắm Thần khí siêu phẩm, chỉ có thể đi Thần Khí Điện. - Hả? Từ trong lời này, Lục Ly nghe được một vài vấn đề, trong mắt hắn chớp qua quang mang lạnh lẽo, dò hỏi: - Điện chủ Thần Khí Điện là ai? Giang Nhược Đan thoáng có chút do dự, song sau cùng vẫn đáp nói: - Giang Tổ Cường! - Hiểu rồi! Khóe miệng Lục Ly nhếch lên ý cười giễu cợt, sát khí trên thân bất giác tràn ra. … Thực ra, ở nam bộ Thần Giới, chuyện về Thần Khí Các không tính là bí mật, thậm chí gần như người người đều biết, chỉ là Lục Ly không có đi nghe ngóng mà thôi. Ngày Lục Ly rời đi, Giang Tổ Cường không thể như nguyện lên làm các chủ. Đến sau Lục Ly thoát đi, đám người Hạc trưởng lão lập tức truyền tống về Thần Tượng Tông, không ai để ý tới Thần Khí Các. Đến sau, Thần Tượng Tông một mực truy sát Lục Ly, càng không thời gian chiếu cố Thần Khí Các. Giang Tổ Cường vốn định cường hành thượng vị, đáng tiếc bị Lục Ly náo như vậy, thanh danh đại tổn, cộng thêm không có Thần Tượng Tông chống lưng, mấy tên trưởng lão đều lên tiếng phản đối. Vấn đề là... Đám người Giang Tinh Hà Long Huyết Sát Cổ trưởng lão chiến tử, Thần Khí Các không còn cường giả đức cao vọng trọng nào đứng ra gánh lấy trách nhiệm, ai cũng không phục ai, bởi thế vị trí các chủ chỉ có thể một mực bỏ trống. Sau mấy lần cường hành thượng vị thất bại, trong cơn phẫn nộ Giang Tổ Cường dẫn theo một đám người thoát ly Thần Khí Các, tại phụ cận kiến lập nên Thần Khí Điện, tự phong làm điện chủ. Từ khi Giang Tổ Cường đi ra tự lập môn hộ, Thần Khí Các bắt đầu suy bại. Mới đầu Giang Tổ Cường còn truyền ra đồn thổi, nói bởi vì Lục Ly đi ra từ Thần Khí Các, đoạn thời gian kia Thần Tượng Tông lại một mực không thể đánh chết Lục Ly, bởi thế rất có khả năng sẽ giận lây sang Thần Khí Các. Nhất thời không may có thể khiến tất cả chúng nhân Thần Khí Các bị bắt lại, đi bức hiếp Lục Ly chịu chết. Bình thường đám Luyện Khí sư Thần Khí Các một lòng tập trung luyện khí, không hỏi thế sự, làm sao hiểu được những chuyện này, nhất thời ai nấy đều hoảng hốt không thôi. Giang Tổ Cường bắt đầu bí mật lôi kéo Luyện Khí sư, một ít Luyện Khí sư sợ bị giết, dồn dập quay sang nương nhờ Thần Khí Điện. Luyện khí ở đâu mà chẳng là luyện khí? Đến sau Giang Tổ Cường thành công liên hệ được với một tên trưởng lão Thần Tượng Tông để hắn chống lưng giúp mình, thế là từ đó đám trưởng lão Thần Khí Các tưởng rằng Thần Tượng Tông hoàn toàn đứng về phía Thần Khí Điện, khiến càng lúc càng nhiều trưởng lão phản biến, bỗng chốc khiến cho uy danh Thần Khí Điện vượt lên áp chế Thần Khí Các. Mấy năm sau đó lại xảy ra chút chuyện, tỷ như mấy vị trưởng lão tử trung với Thần Khí Các lần lượt vô duyên vô cớ chết đi. Tỷ như tàng thư Thần Khí Các bị yên ắng đánh cắp, thậm chí rất nhiều thần tài trong nội khố đều mất tích bí ẩn. Càng lúc càng nhiều đệ tử và trưởng lão chuyển sang nương nhờ Thần Khí Điện, dẫn đến hiện tại Thần Khí Các chỉ còn trên danh nghĩa. Thần Tượng Tông cũng nhận định Thần Khí Điện thay thế Thần Khí Các, trở thành thế lực nhánh của mình. Thẳng tới bây giờ, trưởng lão Thần Khí Các hoặc là chết rồi, hoặc là phản biến, chỉ còn lại một mình Giang Nhược Đan khổ sở chèo chống. Giang Tổ Cường cũng từng nói nếu Giang Nhược Đan đi qua, hắn sẽ tiếp tục cho nàng cuộc sống ưu việt, cho nàng địa vị rất cao.
Chương 2127 Là ngươi ư? Lục Ly!
Nhưng Giang Nhược Đan cự tuyệt! Tiểu thư điêu ngoa năm đó rốt cục trưởng thành, giữa lúc Thần Khí Các sắp giải tán, nàng đứng dậy, bằng vào dư uy năm đó của Giang Tinh Hà, nàng trấn trụ nhóm người còn lại, trở thành các chủ mới của Thần Khí Các. Đồng thời những năm gần đây một mực khổ sở chèo chống, nhờ vậy mới kéo được tới hiện tại, bằng không Thần Khí Các sớm đã trở thành lịch sử. Nàng thề phải thay Giang Tinh Hà giữ vững phần cơ nghiệp này, trừ phi nàng chết, bằng không Thần Khí Các tuyệt đối không vong. - Giang Tổ Cường! Lục Ly thì thầm cái tên này mấy lần, năm đó hắn phản đối Giang Tổ Cường thượng vị, chính là sợ cơ nghiệp Thần Khí Các bị người này phá đổ, đến lúc đó đám người Giang Tinh Hà Cổ dưới suối vàng có biết, sợ là không cách nào yên nghỉ. Giờ mới qua bao năm, Giang Tổ Cường lại đã triệt để hủy đi căn cơ Thần Khí Các. Thậm chí Lục Ly không cần đi chứng thực, tuỳ tiện ngẫm nghĩ liền có thể đoán được những thủ đoạn hèn hạ mà Giang Tổ Cường dùng ra. Nếu không phải vậy, làm sao nhiều trưởng lão như thế lại chẳng còn ai ở lại? Rất nhiều trưởng lão thuộc phái tử trung, hẳn rằng bọn họ đều bị hại chết. Ông! Giới chỉ nơi tay lóe lên quang mang, Lục Ly lấy ra một chiếc không gian giới chỉ đặt xuống trên bàn, nói: - Ta không đi Thần Khí Điện, Thần Khí Các tiếng tăm lan xa, ta vẫn thích tìm các ngươi làm ăn hơn. Thần khí thượng phẩm ta cũng cần, đây là phần tiền đặt cọc, cụ thể các ngươi có thể luyện chế Thần khí gì, liệt kê một phần danh sách cho ta! Ánh mắt Đan tiểu thư chớp qua một tia nghi hoặc, mấy năm nay đã gần như không có người tìm bọn họ luyện khí, rốt cuộc đại bộ phận Luyện Khí sư Thần Khí Các đều tới Thần Khí Điện. Không ngờ người này nghe xong chuyện về Thần Khí Điện rồi mà vẫn nguyện ý tìm các nàng làm ăn, còn trực tiếp giao tiền đặt cọc? Trong các đang cần thần nguyên, Giang Nhược Đan cũng không giữ ý, đưa tay nhận lấy, thần niệm quét qua, tay khẽ run lên, giới chỉ rớt xuống. - Các chủ, sao thế? Một lão giả đứng bên cạnh vội quan tâm hỏi. Giang Nhược Đan miệng môi mấp máy, bởi vì khẩn trương quá độ mà hô hấp cũng trở nên gấp rút, ngọn song phong nơi ngực theo đó khẽ rung động, nàng nuốt xuống một ngụm nước bọt, nói: - Công Tôn đại nhân, ngài có đưa lầm số lượng thần nguyên không? Trong này chí ít cũng phải có mười ức thần nguyên? - Mười ức? Lão nô Giang gia bị dọa cho hai chân mềm nhũn, con số này khiến hắn kinh hãi. Thần Khí Các nhìn như nhà lớn nghiệp lớn, nhưng gần như toàn bộ tài vật đều bị Giang Tổ Cường và các đại trường lão chia cắt, chỉ lưu lại một cái xác rỗng cho Giang Nhược Đan. Mấy năm nay cơ hồ không có ai đến tìm Thần Khí Các luyện khí, bởi thế trong các không có thu nhập, quân sĩ người hầu ở đây đều sắp không phát nổi bổng lộc. Gần đây chi tiêu trong các toàn là nhờ bán bảo vật trên người Giang Nhược Đan để duy trì, bằng không Thần Khí Các sớm đã giải tán. Bây giờ Lục Ly lại tùy tiện lấy ra mười ức? Đây còn mới chỉ là tiền đặt cọc? Vậy đến khi kết toán chẳng phải con số có thể lên tới trăm ức thần nguyên? Cả đời lão nô kia đều chưa thấy qua nhiều thần nguyên như vậy, khó tránh khỏi bị dọa sợ. - Không đúng... Nhưng rất nhanh lão nô liền hồi thần lại, số thần nguyên này Thần Khí Các căn bản cầm không nổi, Thần khí thượng phẩm không đáng tiền, một kiện Thần khí thượng phẩm cùng lắm chỉ có thể bán một hai vạn thần nguyên, phải luyện chế ra bao nhiêu kiện Thần khí thượng phẩm mới đủ trăm ức thần nguyên? Hiện tại số Luyện Khí sư trong Thần Khí Các đã không nhiều, phải luyện đến ngày tháng năm nào mới đủ? Giang Nhược Đan hoài nghi Lục Ly đưa lầm, muốn mua Thần khí thượng phẩm, đưa mấy trăm vạn thần nguyên là đủ lắm rồi. Lục Ly là Đại Năng Thần Giới, hắn mua nhiều Thần khí cấp thấp như vậy làm gì? - Số lượng không sai! Lục Ly khẽ cười nói: - Thật ra những thần nguyên này không phải để mua Thần khí, mà là cho các ngươi. Năm đó bản tọa có chút giao tình với Giang Tinh Hà các chủ, Giang Tinh Hà tính là người có ân với ta, những này thần nguyên ngươi cứ thu đi, tiếp tục kinh doanh Thần Khí Các cho tốt, đừng để Giang Tinh Hà các chủ dưới suối vàng không được yên nghỉ. - Hả? Giang Nhược Đan vội vàng đứng lên, kinh ngạc nhìn Lục Ly một lúc lâu, sau đó cúi đầu thật sâu, có chút nghẹn ngào nói: - Đa tạ tiền bối, Nhược Đan nhất định sẽ cố gắng. - Dẫn ta tới phần mộ hắn, ta muốn đi tế bái bạn cũ! Lục Ly phất phất tay, bộ dạng cứ như thể hắn thật là bạn cũ lâu năm của Giang Tinh Hà. Giang Nhược Đan vội vàng thu hồi không gian giới chỉ, dẫn Lục Ly đi ra bên ngoài. Nàng dẫn hắn tới hậu sơn, chỗ này có mấy ngôi mộ phần, đám người Giang Tinh Hà Cổ trưởng lão Long Huyết Sát đều có mộ bia, xem ra chỉ là y quan trủng. Có Giang Nhược Đan và lão nô ở đây, Lục Ly không tiện quỳ xuống, đành chỉ có thể dâng hương hoá vàng mã. Mặc dù hắn tế bái cho Giang Tinh Hà, ánh mắt lại bất giác nhìn về phía mộ bia Cổ trưởng lão, trong đầu phù hiện gương mặt Cổ trưởng lão, nhất thời có chút thất thần. Nhìn bên mặt sườn Lục Ly, Giang Nhược Đan cũng có chút thất thần, bộ dạng Lục Ly hoàn toàn đổi khác, nhưng ánh mắt lại không biến, bởi thế khiến nàng có cảm giác vừa quen thuộc lại vừa xa lạ. Nàng nhìn một lúc, trong đầu đột nhiên chớp qua một ý niệm, thốt lên: - Là ngươi ư? Lục Ly! Vốn ban đầu Đan tiểu thư rất chán ghét Lục Ly, thậm chí có thể nói là thống hận. Ngày đầu tiên Lục Ly đến Thần Khí Các, nàng liền quăng Lục Ly một roi. Đến sau ân oán không ngừng, nàng đã không ít lần muốn trả đũa giết chết Lục Ly. Chẳng qua sau đó nàng dần dần thay đổi cách nhìn đối với Lục Ly, nhất là trước khi đi, Lục Ly từng giận mắng Giang Tổ Cường ngay mặt tất cả mọi người. Còn thề muốn báo thù thay đám người Cổ trưởng lão Giang Tinh Hà, từ khoảnh khắc đó nàng đã phải nhìn Lục Ly với ánh mắt khác. Vốn tưởng rằng Lục Ly tất chết không nghi ngờ, nhưng Thần Tượng Tông truy sát lâu như vậy, điều động nhiều người như vậy, tiêu tốn nhiều tài lực vật lực như vậy, song cuối cùng vẫn không làm gì được Lục Ly.
Chương 2128 Sống cho tốt
Sống cho tốt
Điểm này khiến Đan tiểu thư và tất cả mọi người đều phải tự than không bằng, thậm chí sản sinh cảm giác tự ti. Lục Ly làm chuyện mà các nàng không dám làm, đồng thời còn thành công sống tiếp. Đối với các nàng mà nói, điều này không khác gì thần tích, chuyện không khả năng nhất lại đã xảy ra, các nàng cũng vì Lục Ly mà cảm thấy kiêu ngạo. Giang Tổ Cường nói Thần Tượng Tông bởi vì Lục Ly mà giận lây sang Thần Khí Các, cũng có đệ tử nói kết cục hôm nay của Thần Khí Các là do Lục Ly tạo thành. Giang Nhược Đan lại không tán đồng, dù không có Lục Ly, bọn Giang Tinh Hà chết rồi, kết cục này Thần Khí Các khó mà tránh được. Ngược lại nàng còn ngấm ngầm cảm kích Lục Ly, nàng cho rằng chính bởi vì Lục Ly không chết, nhờ đó Thần Khí Các mới có thể giữ được đến hiện tại, bằng không sớm đã bị người chiếm đoạt hoặc hủy diệt rồi. Bởi vì Lục Ly là người Thần Khí Các, rất nhiều thế lực sợ sau này sẽ có ngày Lục Ly trở về. Nếu chiếm đoạt hoặc hủy diệt Thần Khí Các, bọn họ sẽ bị Lục Ly trả thù. Hiện tại Thần Khí Các đã không còn lại gì, trừ chiếm cứ một khối địa bàn tương đối tốt ra thì cái gì cũng không có, bốc lên phong hiểm lớn như vậy thực sự không cần thiết. Giang Nhược Đan và Lục Ly từng có một đoạn thời gian sinh hoạt chung, đối với con người Lục Ly nàng tính là có chút hiểu rõ. Một người dù cải trang thế nào, ánh mắt và một ít hành vi quen thuộc cũng luôn khó mà thay đổi. Bởi thế Giang Nhược Đan mới nhận ra Lục Ly, đồng thời vạch trần. Lục Ly lại không có bất kỳ dị động nào, thậm chí ánh mắt đều không có tình tự biến hóa, hắn quay đầu nhìn Giang Nhược Đan, trầm giọng nói: - Giang các chủ, Lục Ly là ai? Lục Ly không thừa nhận, nhưng lúc ánh mắt hắn đối mặt với Giang Nhược Đan, kẻ sau lại có thể từ trong đó nhìn ra được vài điều. Giang Nhược Đan cũng là người thông minh, nàng có chút lúng túng vuốt vuốt tóc, nói: - Xin lỗi, Công Tôn đại nhân, ta nhìn lầm! Mặc dù Lục Ly lên tiếng phủ nhận, nhưng ánh mắt lại ngầm thừa nhận, ngoài mặt thần sắc Giang Nhược Đan vẫn bình tĩnh như thường, thân thể lại khẽ run rẩy, mắt bất giác nhòa lệ. Mấy năm nay nàng sống rất khổ, một thiên kim đại tiểu thư như nàng, trước kia chỉ biết điêu ngoa bướng bỉnh, thường xuyên giở tính khí đại tiểu thư, lại bị ép thành các chủ, nâng dậy trọn cả Thần Khí Các. Nàng phải gánh chịu áp lực rất lớn, chịu đựng vô vàn khổ sở, thậm chí có đôi khi nàng nảy sinh xung động tự sát. Bởi vì nàng cảm thấy rất bất lực, cảm thấy rất sợ hãi, cảm thấy rất cô độc! Lúc này, tình tự trong lòng nàng ba động cực kỳ mãnh liệt, bởi vì qua nhiều năm vậy rồi, Lục Ly lại là người đầu tiên đến trợ giúp nàng, người đầu tiên khiến nàng cảm thấy có thể dựa dẫm, người đầu tiên nàng có thể kể ra ủy khuất và thống khổ trong lòng. - Lưu thúc! Lát sau, Giang Nhược Đan cố gắng đè nén cảm xúc, khua tay nói: - Ngươi đến lối vào hậu sơn canh chừng, không cho bất kỳ người nào tiến vào đây. Lão nô hiếu kì nhìn Lục Ly một cái, sau đó khoái tốc rời đi. Hắn vừa rời đi, Giang Nhược Đan đã nơi nước mắt như mưa, cả người nàng không ngừng rung lên, vừa rồi nàng có rất nhiều lời muốn nói, nhưng lúc này lại chẳng thốt được nên lời, chỉ muốn khóc rống một trận. Lục Ly không nói gì, cũng không làm ra bất kỳ hành động an ủi nào, chỉ lẳng lặng đứng đó nhìn Giang Nhược Đan, cho nàng cơ hội khóc lóc phát tiết hết thảy ấm ức trong lòng. - Lục Ly! Khoảnh khắc sau, Giang Nhược Đan ngẩng đầu, hai mắt đẫm lệ nhìn Lục Ly nói: - Ta có thể ôm ngươi một lúc được không? Trong lòng Lục Ly không có chút ba động nào, chỉ khe khẽ thở dài, vươn ra hai tay. Hắn biết không phải Giang Nhược Đan thích hắn, mà chỉ đơn thuần muốn tìm một bả vai, muốn tìm một chỗ dựa, muốn tìm người phát tiết một phen. Ô ô! Giang Nhược Đan nhào vào trong ngực Lục Ly, khóc đến ruột gan đứt từng khúc, khóc đến xé tim nứt phổi, rất nhanh, áo choàng Lục Ly liền bị nước mắt ướt nhẹp. Cảm nhận được thân thể mềm mại trong ngực, cảm nhận được hai đoàn bạch thỏ dụi dụi nơi ngực, trong lòng Lục Ly lại không có nửa điểm dục vọng, ngược lại trong đầu tuôn lên một tia thương xót. Thực ra Giang Nhược Đan cũng như Trì Hi Nhi, chỉ là Trì Hi Nhi càng may mắn hơn một chút, có hắn che gió che mưa, có hắn làm chỗ dựa và ký thác, chí ít không cần gánh chịu áp lực lớn đến thế này. Chẳng qua ở Thần Giới, người như thế, chuyện như thế có rất rất nhiều, chính hắn chẳng phải cũng đang gánh chịu áp lực cực lớn ư? Hiện giờ hắn gần như đối địch với cả thế gian. Thật không dễ dàng mới tìm được nơi Lục Linh trú chân, lại ngay cả gặp mặt đều không được. Hắn cũng rất khổ rất mệt mỏi, bởi thế hắn tràn đầy đồng cảm đối với tao ngộ của Giang Nhược Đan. Nhưng hắn không thể làm gì nhiều cho Giang Nhược Đan, bởi vì làm nhiều, ngược lại sẽ hại Giang Nhược Đan, hại Thần Khí Các. Hiện tại hắn đang là mối họa lớn số một trong lòng Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông và vô số thế lực đang tứ xứ tìm kiếm hắn. Nếu hắn làm chỗ dựa cho Giang Nhược Đan, đi giúp Thần Khí Các, cuối cùng sẽ có thể khiến cho Thần Khí Các hủy diệt, Giang Nhược Đan cũng sẽ phải chết. Bởi thế hắn mới đưa cho Giang Nhược Đan mười ức thần nguyên, đồng thời hắn sẽ còn làm chút chuyện mà nhìn ngoài mặt có vẻ không liên quan quá nhiều đến Thần Khí Các. - Ngại quá! Giang Nhược Đan khóc trọn nửa canh giờ mới dần bình tĩnh lại, nàng lau qua nước mắt, ngẩng đầu áy náy cười nói: - Lục Ly, làm ướt cả áo ngươi rồi, cũng khiến ngươi chê cười. - Đan tiểu thư. Lục Ly mỉm cười nhìn Giang Nhược Đan nói: - Ta rất mừng, ngươi đã trưởng thành rất nhiều, Giang các chủ dưới suối vàng có biết cũng sẽ rất yên vui. Ngươi đừng chán nản, thế giới này người càng khổ càng mệt hơn ngươi chỗ nào cũng có, bọn họ cũng đều phải kiên cường sống tiếp. Miễn là còn sống liền có hi vọng, chỉ cần cố gắng hết thảy đều sẽ tốt dần lên. Giờ chúng ta còn rất nhỏ yếu, nhưng chúng ta đều đang cố gắng, ai dám chắc mười năm trăm năm sau, chúng ta không thể bước lên đỉnh cao, không thể chủ tể nhân sinh của mình?
Chương 2129 Thập ác bất xá (tội ác tày trời)
Nếu là người bình thường nói những lời này với Giang Nhược Đan, có lẽ nàng sẽ trực tiếp xem như đánh rắm, bỏ mặc ngoài tai. Nhưng Lục Ly nói, Giang Nhược Đan lại tin tưởng không nghi ngờ, bởi vì Lục Ly một mực sáng tạo kỳ tích. Từ tiểu lâu la năm đó gia nhập Thần Khí Các, biến thành cường giả danh chấn thiên hạ, có thể sống sót dưới sự truy sát của Thần Tượng Tông như hiện tại. Lục Ly dùng chính trải nghiệm của bản thân mình chứng minh tính thuyết phục cho lời hắn nói ra, cũng khiến nội tâm Giang Nhược Đan trở nên kiên định dị thường, cảm giác hết thảy đều không tệ như mình tưởng tượng, còn thấy được một tuyến hy vọng. Nàng trùng trùng gật đầu nói: - Lục Ly, cám ơn ngươi, ta sẽ kiên cường sống tiếp, ta cũng sẽ cố gắng trùng kiến Thần Khí Các, ta sẽ khôi phục vinh quang năm xưa của Thần Khí Các, thậm chí siêu việt quá khứ. Ngươi cũng thế, ngươi nhất định muốn sống tiếp, chúng ta đều phải sống tiếp. - Được rồi! Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó khua tay nói: - Ta phải đi, ở lại đây quá lâu không phải chuyện tốt cho các ngươi. Nếu có người hỏi, ngươi cứ như thực khai ra. Nếu chịu không được áp lực, ngươi có thể nói cho bọn hắn biết, rằng nơi này chôn giấu di thể sư tôn ta, ai dám gây chuyện ở đây, dám giết một người ở đây, ta liền đồ sát ngàn vạn người tông phái bọn hắn để đền mạng! Lục Ly đi, Giang Nhược Đan không giữ lại! Thực ra Giang Nhược Đan muốn giữ lại, thậm chí nếu Lục Ly muốn qua đêm, muốn nàng hầu hạ, nàng đều cam tâm tình nguyện. Chẳng qua nàng rất rõ ràng Lục Ly sẽ không ở lại, Lục Ly cũng chướng mắt nàng, Lục Ly lưu lại cũng không phải chuyện tốt đối với Thần Khí Các. Từ sau khi Lục Ly tới, nội tâm nàng bất giác an định rất nhiều, cũng tự tin lên nhiều, như thể thấy được một tia hy vọng. Nếu trước kia là cắn răng cố chấp bò rạp đi tới thì lúc này lại như đang ưỡn ngực ngước mắt hiên ngang tiến về phía trước. Một canh giờ sau khi Lục Ly rời đi, nàng cũng dẫn người rời khỏi Thần Khí Cốc, đi tới một đại phủ vực ở phương bắc. Ngoài mặt nói là mua sắm chút thần tài, nhưng trên thực tế là đang đi tránh hiềm nghi. Nàng biết Lục Ly khẳng định sẽ động thủ, nàng tính là hiểu rõ ít nhiều về tính cách Lục Ly, có ân báo ân, có cừu báo cừu. Giang Tổ Cường hủy đi căn cơ Thần Khí Các, Giang Tinh Hà và Cổ trưởng lão lại có ân với Lục Ly, Lục Ly sao có thể thờ ơ đứng nhìn? Vì để tránh liên luỵ, Giang Nhược Đan quyết định tạm thời rời bên này, tới đại thành mặt bắc, như vậy chuyện xảy ra tiếp sau đó sẽ không liên quan gì tới nàng. Đợi mọi chuyện hạ màn kết thúc, nàng lại quay về thu thập tàn cuộc, chỉnh hợp Thần Khí Điện. Bên kia Lục Ly không lập tức động thủ ngay, việc đầu tiên hắn làm là tới Lạc Nhật Thành thăm dò chút tin tức, hiểu rõ mọi chuyện về Giang Tổ Cường. Càng tìm hiểu hắn càng kiên định quyết tâm đánh giết Giang Tổ Cường, hủy diệt Thần Khí Điện. Chẳng qua nên hủy diệt thế nào, chuyện này nhất định phải có chút kỹ xảo, bằng không rất dễ liên luỵ Thần Khí Các. Ngẫm nghĩ một lúc, hắn quyết định tới tìm một tổ chức sát thủ nhỏ ở Lạc Nhật Thành, không mời cường giả, mà chi ra một ức thần nguyên mời một trăm tên sát thủ, đều là Thần Linh bình thường, không hề có Đại Năng Thần Giới nào cả. Đêm ngày thứ ba, Lục Ly xuất động, yên ắng ra khỏi thành, một đường tiềm hành suốt mấy canh giờ, đi tới dưới núi nơi Thần Khí Điện tọa lạc. Một trăm tên sát thủ cũng đến nơi, bọn họ còn chưa biết mục đích chuyến này, chỉ biết hoàn toàn nghe theo lệnh Lục Ly. Chuyện này Lục Ly xử lý rất thông minh, nếu hắn đi mời tổ chức sát thủ lớn, đối phương biết được mục tiêu định công kích là Thần Khí Điện, như vậy dù có cho bao nhiêu thần nguyên bọn họ cũng không tiếp. Bởi vì đứng sau lưng Thần Khí Điện chính là Thần Tượng Tông, dám giết người Thần Khí Điện, chắc chắn sẽ phải hứng chịu trả đũa máu tanh từ Thần Tượng Tông. Tổ chức sát thủ nhỏ này lại trời không sợ đất không sợ, dụ hoặc từ một ức thần nguyên thực sự quá lớn, hơn nữa Lục Ly chỉ yêu cầu bọn hắn phóng hỏa, hủy đi kiến trúc, không cần giết người. Bởi thế sau cùng tên đầu lĩnh tổ chức sát thủ này đồng ý, làm xong xuôi hắn sẽ để trăm tên sát thủ cao chạy xa bay, thậm chí diệt khẩu, chỉ cần không tìm thấy chứng cứ, Thần Tượng Tông không thể làm gì được. Cùng lắm thì trước giải tán, quay đầu đổi tên lại là xong. - Lên! Lục Ly vung tay, hắn đã sớm đổi một thân trang phục mới, cả người bao phủ trong chiến giáp màu đen, chỉ lộ ra hai mắt. Hắn đi đầu phóng tới, một trăm người sau lưng lập tức đuổi theo. Đường lên núi có người thủ vệ, chẳng qua bọn hắn còn chưa kịp phát ra bất kỳ thanh âm hay cảnh cáo nào thì hai tay Lục Ly đã vung lên, cả đám lập tức bị xoắn thành thịt nát. Phanh phanh phanh! Hai bên trái phải còn có ám tiêu, Lục Ly sớm đã dò xét ra được, nhẹ nhàng dùng Không Gian Giảo diệt sát. Đồng thời dưới chân Lục Ly hiện ra Huyết Tiên Đằng, đâm vào lòng đất thăm dò cấm chế trong sơn đạo. Thần Khí Điện có rất nhiều Đại Thần Tượng, trong những Đại Thần Tượng kia khẳng định có cao thủ bố trận, Thần Khí Điện là tổng bộ của bọn hắn, há có thể không bố trí một ít cấm chế lợi hại được? - Chủ nhân, trong sơn đạo có một ít tiểu cấm chế, ta đã phá giải, các ngươi có thể kéo thẳng lên núi, ta sẽ một mực thăm dò. Huyết Linh Nhi truyền âm tới, Lục Ly khẽ gật đầu, tức tốc dẫn theo chúng nhân lao lên, một trăm tên sát thủ phía sau nhìn theo bóng lưng Lục Ly mà đều không giấu được vẻ sùng bái và kính ngưỡng. Từ xa xa phất tay, một đám võ giả liền biến thành thịt nát, đây là thần thông lợi hại cỡ nào? Lục Ly nói không cần bọn hắn động thủ, cũng tức là chỉ cần một mình Lục Ly liền có thể hủy diệt tất cả người Thần Khí Điện? Phanh phanh phanh! Nương theo đó Lục Ly lần lượt phất tay, ám tiêu hai bên đường vừa mới phát hiện đám người Lục Ly, lập tức liền bị đồ sát. Căn bản không có thời gian để phản ứng, thậm chí còn không kịp phát ra tiếng kêu thảm.
Chương 2130 Thập ác bất xá (tội ác tày trời)
Một đường thuận lợi dị thường, cả đám nhẹ nhàng đi lên đỉnh núi. Trên đỉnh núi có một tòa đại thành, trên tường thành còn có hộ tráo lấp lánh, xa xa nhìn lại có thể thấy được trên tường thành đứng đầy quân sĩ. Lục Ly không lập tức đi tới dưới thành trì, mà ra hiệu chúng nhân ẩn núp đi, Huyết Linh Nhi vươn ra xúc tu yên ắng thăm dò, chưa phá mở đại trận hộ thành mà đã mạo muội đi qua khác gì bằng với tiến hành cường công. - Pháp trận này bình thường thôi, cho ta chừng nửa canh giờ! Rất nhanh, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên, Lục Ly yên ắng truyền lời cho đám sát thủ, để bọn hắn đợi thêm nửa canh giờ. Đám sát thủ có chút mơ hồ, đã kéo lên núi rồi, sao không lập tức động thủ ngay, đợi nửa canh giờ? Chẳng lẽ không sợ người Thần Khí Điện phát hiện? Gần nửa canh giờ sau, hộ tráo ngoài thành trì đột nhiên lóe lên quang mang rồi trực tiếp tan biến. Đám sát thủ không khỏi kinh ngạc, chẳng lẽ Lục Ly an bài nội gian đóng lại hộ tráo? - Giết! Lục Ly bạo rống một tiếng, dẫn đầu phóng vút vào trong thành, hắn vung tay lên, nháy mắt, mấy trăm quân sĩ trên tường thành bị giảo sát. Như mãnh hổ nhảy lên tường thành, Lục Ly gầm lên một tiếng phẫn nộ, quát nói: - Giang Tổ Cường, ngươi tội ác tày trời, có người tìm chúng ta mua mạng ngươi, chịu chết đi! Hưu hưu hưu! Thần Khí Điện lập tức như ong vỡ tổ, vô số cường giả tóe bắn ra, trong đó có tận mười mấy tên Đại Năng Thần Giới, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới cũng có một tên, Giang Tổ Cường chính ở bên trong. Ông! Lục Ly trực tiếp dùng không gian chi lực trấn áp, tất cả mọi người đều không động đậy được, Lục Ly tung người bay lên, phóng thích Không Gian Giảo chém giết tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới kia. Đồng thời rống lên: - Chúng ta chỉ giết một mình Giang Tổ Cường, ai dám ngăn trở, chết! Không gian chi lực tan biến, toàn bộ đám cường giả vừa rồi đằng không bay lên đều biến sắc. Khi nãy đột nhiên không ai có thể động đậy, cung phụng mạnh nhất thì bị Lục Ly chém giết chỉ trong một chiêu. Bọn họ ai cũng không muốn chết, nếu Lục Ly muốn đồ sát tất cả mọi người, bọn hắn đành phải liều mình quyết chiến, nhưng giờ Lục Ly nói chỉ nhắm đến mỗi Giang Tổ Cường, bọn hắn tự nhiên phải nghĩ cho cái mạng mình đầu tiên. - Đi. Một tên trưởng lão dẫn đầu chạy trốn, mấy tên trưởng lão còn lại thấy thế lập tức cũng chạy trốn theo, đương nhiên cũng có người bắt đầu phản kích, chẳng qua đều bị Lục Ly trở tay phóng thích mấy lần Không Gian Giảo tru diệt. - Đi! Giang Tổ Cường sợ, bản thân hắn là kẻ tham sống sợ chết, vốn hắn còn định đại nộ rống lên mấy tiếng, mượn Thần Tượng Tông chấn nhiếp Lục Ly. Nhưng Lục Ly chỉ bằng một chiêu liền diệt đi cung phụng, giờ mà còn không trốn, hắn tất chết không nghi ngờ. Trăm tên sát thủ xông tới, mặc dù cảnh giới đa phần không cao, nhưng thủ đoạn của sát thủ lại rất quỷ mị, chẳng mấy chốc đã xông vào trong từng tòa kiến trúc, bắt đầu phá hoại phóng hỏa khắp nơi. Nhất thời cứ như thể khắp nơi toàn là địch nhân, Thần Khí Điện loạn thành một đoàn. - Còn muốn trốn? Lục Ly cười lạnh khóa chặt Giang Tổ Cường, tung mình bắn tới, không gian chi lực trấn áp xuống, Giang Tổ Cường lập tức không động được. Lục Ly bay vụt đến, hạ xuống bên người Giang Tổ Cường, nhẹ giọng nói: - Giang Tổ Cường, năm đó ta đã nói rồi, để ngươi làm các chủ, cơ nghiệp vạn năm của Thần Khí Các sẽ bị ngươi hủy trong sớm tối, không ngờ ngươi còn dám tự gây nghiệt, ngươi không thẹn với Giang Tinh Hà các chủ ư? - Ngươi, ngươi là... Trong mắt Giang Tổ Cường chớp qua một đạo tinh mang, đang định hô lên tên Lục Ly, lại bị Lục Ly phóng thích Không Gian Giảo xoắn thành thịt nát, máu tươi phiêu tán rơi rụng, nhuộm đỏ cả một góc trời. Giang Tổ Cường vừa chết, Thần Khí Điện triệt để loạn, đám Luyện Khí sư bình thường đều dốc lòng luyện khí, mặc dù có người cảnh giới không sai, nhưng năng lực thực chiến lại thấp đến đáng thương. Bởi thế vừa thấy có người trốn, những người khác cũng lập tức trốn theo, trăm tên thích khách thừa cơ phá hoại, phóng hỏa khắp nơi, rất nhanh, Thần Khí Điện mỹ lệ đã biến thành phế tích. Đương nhiên, một trăm tên thích khách kia cũng có gần nửa bị giết, rốt cuộc cảnh giới những thích khách này quá thấp, trong khi cường giả Thần Khí Điện lại có không ít. Sau khi đánh chết Giang Tổ Cường, Lục Ly tiện tay giết thêm một nhóm quân sĩ tử chiến, sau đó vung tay lên quát: - Các huynh đệ, Giang Tổ Cường đã chết, nhiệm vụ hoàn thành, rút lui... Nghe được lời này, đám thích khách còn lại lập tức ẩn vào trong hắc ám, triệt thoái ra khắp bốn phương tám hướng. Thích khách có hai điểm vô cùng lợi hại, một là ám sát, hai là đào mệnh. Vẻn vẹn mấy chục giây, toàn bộ đều đã trốn đi sạch sẽ, ngay cả thi thể thích khách bị giết cũng được mang đi. Lục Ly xông ra ngoài thành, tìm một nơi không người, dùng Linh Ẩn Chiến Giáp tiến vào trạng thái ẩn thân, tiềm hành về hướng tây bắc. Đám thích khách còn lại chết sống thế nào hắn không quản, sau này liệu có liên lụy đến tổ chức thích khách kia không, hắn cũng không quản được. Lúc trước khi thu thần nguyên, thủ lĩnh tổ chức thích khách đã biết hậu quả của việc này. Muốn lấy một ức thần nguyên, vậy nhất định phải gánh lấy phong hiểm nhất định. Chuyện sau đó Lục Ly đã hoàn toàn không cách nào khống chế trong tay, thực ra hành động lần này của hắn vẫn có sơ suất nhất định. Tỷ như hắn sử dụng không gian chi lực và Không Gian Giảo, những manh mối rất có thể sẽ bị Thần Tượng Tông tìm hiểu ra, nhận định là hắn làm. Biết là hắn làm kỳ thật cũng không có gì, chỉ sợ liên luỵ đến Thần Khí Các, bởi thế Lục Ly mới phải tốn công tốn sức. Hắn làm thế này là để tạo ra một giả tượng, rằng Giang Tổ Cường đắc tội đại nhân vật nào đó nên mới bị đại nhân vật tìm tổ chức sát thủ giết chết. Như vậy ngoài mặt sẽ không có bất kỳ liên hệ nào với Thần Khí Các, khả năng nguy hiểm kéo theo sau đó cũng giảm đi nhiều. Năm xưa Thần Khí Các cũng từng là phân thế lực của Thần Tượng Tông, Thần Tượng Tông ít nhiều phải chú ý ảnh hưởng. Nếu ngoài mặt đã không liên quan gì tới Thần Khí Các, Thần Tượng Tông chắc sẽ không tìm Thần Khí Các phiền phức, mà chỉ nhằm vào một mình hắn thôi
Bình luận facebook