-
Chương 2121-2125
Chương 2121 Không chết không thôi
Từ sau khi tới Thần Giới, hắn một mực phiêu linh tứ xứ, chỉ hai nơi duy nhất khiến hắn có cảm giác của nhà, một là Thần Khí Các, hai là Đồ Thần Điện. Các chủ Thần Khí Các và đám người Thái Thượng trưởng lão Cổ trưởng lão bị giết, lúc này Thần Khí Các đã biến thành dạng gì, Lục Ly đều không biết. Còn về Đồ Thần điện, giờ cũng đã thành quá khứ, hiện tại Côn Luân Sơn hẳn đã bị thế lực khác chiếm cứ. Thần Giới rộng lớn vô biên, có ức ức vạn Thần Linh, nhưng lúc này Lục Ly lại cảm thấy vô cùng cô độc, ở Thần Giới hắn chỉ như lục bình không rễ, theo gió phiêu linh tứ xứ. Thần Giới không ở được, đi U Yến chi địa, U Yến chi địa lại cũng không ở được, chỉ có thể quay về Thần Giới. Thật tưởng rằng được đến tin tức Lục Linh, lại không có duyên gặp mặt dù chỉ một lần, thậm chí còn không nói được nửa lời. - Ai... Trong lòng Lục Ly cảm thấy rất biệt khuất, rất bực bội, hắn nhảy vọt lên một ngọn núi lớn, ngửa mặt lên trời gầm rú. Trong tiếng rú chất chứa theo vô tận thất lạc, uể oải, bi thương... Thu... Trong rừng cây nơi xa, có một đám hung cầm bị kinh động, tung cánh bay vút lên, gào thét rợp trời nhào về phía Lục Ly. Phụ cận có một ít võ giả cũng bị kinh động, dồn dập kinh ngạc thăm dò sang bên này. - Cút! Thấy đám hung cầm bay tới, Lục Ly vốn tâm tình đang rất không tốt lập tức phẫn nộ lấy ra Đồ Ma Đao hung hăng chém ra. Một đạo hào quang màu đỏ máu sáng lên, mười mấy con hung cầm bị chặt đứt ngang, phát ra từng hồi tiếng rên rỉ lả tả rụng xuống. - Đi! Nhóm võ giả vốn định tới xem tức thì bị dọa cho biến sắc, những hung cầm này đều không phải Hoang thú bình thường, không ngờ lại bị một đao chém rụng. Từ tiếng rống kinh thiên vừa rồi có thể thấy tâm tình Lục Ly đang rất không tốt, đám người này tự nhiên không dám kề cận để rước họa vào thân. Vù vù! Lục Ly liên tục bổ ra mấy đao, đánh giết sạch trên trăm con hung cầm, lúc này lệ khí trong ngực hắn mới giảm bớt phần nào. Hắn thu hồi Đồ Ma chiến đao, dùng Linh Ẩn Chiến Giáp ẩn thân, sau đó nhanh chóng rời đi. Lúc ở dưới Ngân Long Sơn, trong tình thế cấp bách hắn từng hô lên tên họ mình, nếu phụ cận có người, khẳng định sẽ lọt ra tin tức. Một khi truyền tới Thần Tượng Tông, lập tức sẽ phái người đến truy tung, bởi thế hắn nhất định phải nhanh chóng rời đi. Ngay trong đêm, hắn tiến vào một tiểu thành rồi truyền tống mà đi, cũng mặc kệ truyền tống đi hướng nào. Hắn chỉ muốn cách xa Ngân Long Sơn, như vậy trong lòng mới vơi đỡ phần nào đau đớn. Liên tục truyền tống ba ngày ba đêm, Lục Ly không biết đã truyền tống tới đâu. Hắn mệt mỏi, sau khi đến một tiểu thành liền tùy tiện tiến vào một khách sạn, ngã đầu ngủ thiếp đi. Lúc Lục Ly ngủ say, rất nhiều đại thế lực trên khắp Thần Giới lại không được an tĩnh, tiếng hét của Lục Ly ở Ngân Long Sơn quả thực đã kinh động tới một ít giả. Long Ngâm thần kỹ của Lục Ly có thể dễ dàng bao trùm phạm vi phương viên trăm dặm, đoạn thời gian đó vừa khéo có một tốp võ giả đi ngang qua, đám người này tự nhiên cũng bị kinh động. Chẳng qua đối với rất nhiều người xung quanh đó, Ngân Long Sơn là cấm địa, tốp võ giả kia không dám tới gần mà chỉ ẩn núp ở phụ cận. Đến sau liền nghe được mấy tiếng hét của Lục Ly, cũng nghe được Lục Ly tự báo gia môn. Lục Ly đi U Yến chi địa đã được một vài năm, nhưng sự tình năm đó dẫn lên huyên náo quá lớn, một phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông chiến tử, đại sự như thế người Thần Giới há lại không biết. Bởi thế nhóm võ giả kia lập tức đi tới thành trì phụ cận, bán tin tức này cho rất nhiều đại thế lực, Thời Không Phủ, Sinh Tử Điện, Thiên Cơ Các, Thần Tượng Tông đều nhận được tin tức. Trong bảy mươi hai Thần Tông, ở đông bộ có mười Thần Tông, những đại thế lực này cũng được đến tin tức. Hai chữ Lục Ly khiên động thần kinh rất nhiều người, rất nhiều người đều đang tự nhủ, liệu có phải một trường gió tanh mưa máu mới lại sắp sửa diễn ra... Báo trưởng lão bị miễn chức, nghe vậy liền lập tức xuất động, đi tới tổng bộ Thiên Cơ Các. Rất nhiều người Thần Tượng Tông cũng yên ắng xuất động, ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ đi tới đông bộ. Thủ hạ dưới trướng mười Thần Tông đông bộ cũng xuất động, bắt đầu bí mật thăm dò Lục Ly, các phủ dồn dập tung ra trinh sát, tứ xứ tìm kiếm Lục Ly. Đối với Thần Tượng Tông mà nói, hai chữ Lục Ly đại biểu cho sỉ nhục! Lục Ly trốn vào U Yến chi địa, Thần Tượng Tông không thể làm gì, cũng sẽ không cường hành tiến qua bên kia chém giết Lục Ly. Nhưng một khi Lục Ly xuất hiện ở Thần Giới, Thần Tượng Tông nhất định phải tìm cơ hội chém giết Lục Ly, rửa sạch sỉ nhục. Đáng tiếc Thiên Cơ Các đã không còn huyết dịch Lục Ly, chỉ có thể điều động lượng lớn trinh sát lần theo các manh mối. Lục Ly cải trang, đeo mặt nạ da người, còn khoác chiến giáp che phủ toàn thân, khí tức lại chỉ là Đại Năng Thần Giới, người như thế ở Thần Giới nhiều vô số kể, muốn tìm ra là điều không hề dễ dàng. Chẳng qua! Dưới sự hợp lực của vô số đại thế lực, một ít manh mối vẫn bị tìm ra. Tỷ như Lục Ly liên tục truyền tống, còn truyền tống hơn một trăm lần, nơi lần đầu tiên truyền tống quả thực nằm ở tiểu thành phụ cận Ngân Long Sơn. Căn cứ điểm này, một tên trinh sát Thần Tông truy tung theo. Chưa có tin tức xác thực, tên đội trưởng trinh sát Thần Tông này không dám báo lên. Hắn định trước lần theo manh mối tìm tới Lục Ly, sau đó yên ắng tìm hiểu một phen, nếu có thể xác định đúng là Lục Ly, hắn liền báo cáo cho Thần Tượng Tông, như vậy nhất định sẽ được đến trọng thưởng. Hai ngày một đêm sau khi Lục Ly ngủ say, tên đội trưởng trinh sát này nhắm đến tiểu thành nơi Lục Ly đang ở, trực tiếp ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ đi đến tiểu thành kia. Hắn không đến một mình, song cũng không dám vọng động, trước là dẫn người cải trang tiến vào khách sạn Lục Ly đang cư trú, đồng thời phái hai đội nhân mã chia nhau vào ở, bố trí một phen. Ầm! Hai nhóm người do hắn bố trí cố ý ra tay đánh nhau vì chút chuyện nhỏ trong khách sạn, bọn họ động thủ, lập tức khiến cho rất nhiều thành bảo trong khách sạn trực tiếp nổ tung.
Chương 2122 Hung tàn
Hưu! Lục Ly quần áo lăng loạn, bắn ra từ trong phế tích một tòa thành bảo, trong mắt hắn hiện đầy sát khí sâm hàn, thần niệm lập tức quét quanh bốn phương tám hướng. Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là cảnh hai tên công tử bởi vì một mỹ nữ mà ghen tuông đánh nhau, xung quanh không thấy có cường giả nào khác, lúc này hắn mới khẽ thở phào một hơi, từ từ hạ xuống. - Người tóc trắng này rất có thể là Lục Ly! Ánh mắt tên đội trưởng trinh sát giả bộ đứng quan chiến trong góc tối tức thì sáng lên, vừa rồi Lục Ly ngủ say, không mặc chiến giáp, lúc thành bảo sụp đổ, hắn kịp thời vọt ra, lại quên che đi mái tóc bạc trắng. Cộng thêm manh mối truy tung được trước đó, trong lòng tên đội trưởng trinh sát đã đưa ra nhận định. - Hả? Không hay? Hắn vừa làm ra nhận định, một đạo quang mang màu đỏ máu chợt lấp lánh quét đến, Lục Ly bất ngờ xuất thủ, phóng thích sát chiêu Sát Đế, đồng thời dùng thiên địa chi lực trấn áp. Ầm! Chiến lực tên đội trưởng trinh sát không tính quá mạnh, thoáng chốc cả người liền nổ tung thành huyết vụ. Lục Ly lần nữa bổ ra mấy đao, giết sạch hai nhóm võ giả diễn kịch kia, đồ sát xong xuôi, hắn lập tức vung tay vẽ trận giữa trời. Trước lúc Phi Độ Hư Không, hắn truyền lời ra khắp toàn thành: - Nhờ chuyển cáo Thần Tượng Tông giúp, nói Lục Ly ta trở về rồi. Muốn báo mối thù năm đó, cứ việc tới tự nhiên. Ngoài ra, giúp ta chuyển cáo tất cả thế lực Thần Giới, ta không muốn gây chuyện, bất kỳ ai hay thế lực nào trợ giúp Thần Tượng Tông truy sát ta, Lục Ly ta sẽ không chết không thôi với bọn hắn! Phát hiện đám người này có vấn đề, đối với Lục Ly mà nói thì thực ra không phải việc khó. Bởi vì hắn thấy qua cảnh đám công tử đánh ghen vì mỹ nhân nhiều lắm rồi. Hai tên công tử giả dạng kia bộ dáng trang phục không vấn đề, nhưng khí độ lại có vấn đề. Đây rõ ràng không phải quý công tử, trên thân không có khí chất của quý công tử, dù giả bộ thế nào cũng không ra được. Còn nữa đối tượng mà hai tên công tử tranh giành cũng không đúng, quý tiểu thư kia diễn kỹ quá khoa trương, ánh mắt loạn chuyển, đưa tình quá rõ ràng, chẳng có chút dè dặt của tiểu thư con nhà khuê các gì cả, thoạt nhìn càng giống như là nữ tử thanh lâu. Điểm quan trọng nhất, tuy đang khai chiến, nhưng ánh mắt bọn họ lại không ngừng liếc về phía hắn, điều này quá không hợp lẽ thường. Hai nhóm người đánh nhau lâu vậy rồi mà chẳng ai trọng thương, càng đừng nói người chết, tuồng kịch này diễn quá không chuyên nghiệp... Lục Ly giết người xong liền đi, bỏ lại con dân toàn thành còn đang bàng hoàng sợ hãi, rất nhiều người đều bị cái tên “Lục Ly” dọa sợ. Phải biết từ nhiều năm trước hai chữ “Lục Ly” chính là đại biểu cho sát thần, một ít dân chúng còn dùng cái tên Lục Ly để hù dọa trẻ nhỏ không nghe lời, vừa nghe được lời kia của Lục Ly, ai nấy đều tưởng trong cơn phẫn nộ Lục Ly sẽ ra tay đồ thành. Lục Ly Phi Độ Hư Không rời đi, thành chủ và đám quân sĩ trong thành như trút được gánh nặng, vị thành chủ kia sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định báo tin tức lên cho mặt trên xử lý. Lục Ly nói, với người trợ giúp Thần Tượng Tông đuổi giết hắn, hắn sẽ không chết không thôi. Thành chủ tự nhủ, hắn chỉ bẩm báo sự tình lên trên, tính ra đâu thể nói là trợ giúp? Chỉ là... Tên thành chủ này giở chút trò mèo, hắn trước là phái người len lén tới truyền tống trận động tay chân một phen. Truyền tống trận hỏng mất nửa canh giờ, đợi sau nửa canh giờ tu sửa, lúc này hắn mới phái người tới phủ thành bẩm báo. Đại sự như thế không bẩm báo là tử tội, đối địch với Lục Ly cũng là tử tội, đã vậy hắn liền chọn phương án điều hoà, ai cũng không giúp. Nếu mặt trên cường hành ép xuống, hắn cũng có thể ngoài mặt đáp ứng, trong tối lại qua loa xong chuyện. Tin tức truyền đến phủ chủ, phủ chủ lập tức báo cáo Thần Tượng Tông, tin tức bỗng chốc khoách tán ra, chỉ sau nửa ngày rất nhiều đại thế lực đều nhận được tin. Lời Lục Ly hô lên trước khi đi, toàn thành đều nghe được, loại chuyện này muốn áp cũng áp không nổi, thoáng chốc liền đã khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, như vết dầu loang chỉ sau chưa đến một ngày liền truyền khắp trọn cả đông bộ Thần Giới. Đông bộ Thần Giới ồ lên huyên náo! Tựa như một viên cự thạch ném vào trong đầm nước đọng, Thần Giới mới bình tĩnh chưa được mấy năm lại lần nữa náo nhiệt. Sát thần Lục Ly trở về, đồng thời công khai nói rõ muốn chết gánh đến cùng với Thần Tượng Tông, ngoài ra còn uy hiếp các đại thế lực Thần Giới, nếu dám giúp Thần Tượng Tông hắn liền không chết không thôi. Năm đó lúc Thần Tượng Tông truy sát Lục Ly, rất nhiều đại thế lực cũng xuất lực. Tỷ như đám phủ chủ các phủ vực, khi đó cũng đều xuất động đại quân tìm kiếm Lục Ly. Bây giờ Lục Ly buông lời, một ít đại thế lực lập tức sợ. Hai Thần Tông ở đông bộ Thần Giới xuất hiện biến động, một tên tông chủ thê tử “chết”, một tên tông chủ thủ hạ “làm phản”. Giúp Thần Tượng Tông có thể được đến lợi ích rất lớn, chí ít sau này mua sắm Thần khí sẽ được ưu đãi rất nhiều. Nếu thật có thể đánh giết Lục Ly, không chừng còn sẽ được Thần Tượng Tông thưởng cho mấy món Thần khí Thánh phẩm, đáp lên quan hệ với Thần Tượng Tông. Nhưng mà! Tiền đề là có thể đánh giết Lục Ly, nếu giết không được, đến cả cái rắm Thần Tượng Tông cũng không cho ngươi, ngươi còn phải gánh lấy phong hiểm cực lớn. Lần trước Lục Ly có thể dùng Lôi Thần Nộ oanh sát phó đường chủ Chiến Đường, nhiều năm qua đi vậy rồi, ai dám đảm bảo thực lực Lục Ly không có tiến bộ, hoặc là không nghiên cứu ra được sát khí càng khủng bố hơn cả Lôi Thần Nộ? Đương nhiên! Có người sợ, cũng có người phẫn nộ. Tông chủ một Thần Tông tên là “Hắc Ám Thần Điện” buông lời, nói Lục Linh quá cuồng vọng, bọn hắn thề phải trợ giúp Thần Tượng Tông chém giết Lục Ly. Mặc kệ là Hắc Ám Thần Điện muốn vuốt mông ngựa Thần Tượng Tông, hay là điện chủ Hắc Ám Thần Điện quả thực ngứa mắt với sự cuồng vọng của Lục Ly. Tóm lại bọn hắn không chỉ buông lời, còn xuất động vô số võ giả tản ra tứ xứ tìm kiếm Lục Ly. Trừ một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở lại lưu thủ ra, tông chủ đều xuất động.
Chương 2123 Hung tàn
Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão cũng tới bên này, lần trước truy sát Lục Ly thất bại, hai người đều coi đó là sỉ nhục lớn nhất trong đời. Lần này hai người tự thân thỉnh chiến, nhất định phải muốn tới giết chết Lục Ly. Thần Tượng Tông không chỉ phái tới hai tên Thần Giới Chí Tôn, ngoài ra còn tới một tên Thần Giới Chí Tôn khác, là tân nhiệm đường chủ Chiến Đường, Nghê trưởng lão. Vì một mình Lục Ly, ba tên Thần Giới Chí Tôn cùng lúc truyền tống tới đông bộ Thần Giới. Đồng thời Thần Tượng Tông còn điều động rất nhiều võ giả, trinh sát. Cùng với mấy chủng tộc năng lực truy tung rất mạnh, thậm chí mời tới cả mấy tổ chức sát thủ. Lần này Thần Tượng Tông định xuất ra mấy ngàn ức thần nguyên, mục đích chỉ nhằm đánh giết Lục Ly. Tông chủ Thần Tượng Tông còn tự thân truyền lời, nói nếu tìm được Lục Ly, không nắm chắc thì liền lập tức truyền tin cho nàng, nàng sẽ đích thân truyền tống tới đánh giết. Nghê trưởng lão đại biểu Thần Tượng Tông phát ra treo thưởng, công bố trước toàn thiên hạ, chỉ cần cung cấp manh mối về Lục Ly, lập tức thưởng một ức thần nguyên. Nếu có thể tìm tới Lục Ly, đồng thời thành công dẫn cường giả Thần Tượng Tông tìm tới Lục Ly, lập tức thưởng mười ức thần nguyên. Nếu có thể hỗ trợ đánh giết Lục Ly, Thần Tượng Tông đưa tặng mười Thần khí Thánh phẩm, đồng thời Thần Tượng Tông sẽ thiếu nợ người đó một nhân tình. Tin tức truyền ra, toàn bộ Thần Giới đều sôi trào. Tìm tới Lục Ly liền thưởng mười ức thần nguyên? Nếu có thể được đến mười ức thần nguyên này, một tiểu thế lực lập tức có thể quật khởi, ngay cả đối với một ít đại thế lực, mười ức thần nguyên đều không phải con số nhỏ, ngay cả đại Thần Tông cũng có chút động tâm. Thần Tượng Tông cũng hết cách rồi, then chốt là Lục Ly có thể ẩn thân, hiểu được Phi Độ Hư Không, còn biết dịch dung. Thần Giới quá lớn, dựa vào bọn họ đi truy tung Lục Ly thực sự quá khó. Bọn hắn đành phải treo thưởng trên trời, khiến cho Lục Ly tứ bề thụ địch, ẩn thân ở bất kỳ nơi nào đều có khả năng bại lộ. Đương nhiên, nếu bại lộ Lục Ly cũng vẫn có thể lập tức Phi Độ Hư Không thoát đi. Song nếu không ngừng bại lộ, rồi sẽ có lúc Thần Tượng Tông bắt được cơ hội. Cơ hội không cần quá nhiều, chỉ cần một lần là được, đến lúc đó mời tông chủ Thần Tượng Tông ra mặt, liên hợp với ba tên Thần Giới Chí Tôn bọn hắn, một hơi liền có thể đánh giết Lục Ly, rửa sạch sỉ nhục. Vô số người ở đông bộ Thần Giới xuất động, ngày ngày trừ ăn cơm đi ngủ ra, việc duy nhất bọn họ làm chính là đi tìm Lục Ly! Chỉ cần tìm được chút manh mối về Lục Ly, lập tức sẽ được thưởng một ức thần nguyên, chuyện tốt như vậy biết đi đầu để tìm? Bọn hắn liều sống liều chết đi săn giết Hoang thú, đi đào mỏ, đi thu thập linh dược, một năm cũng chỉ kiếm được mấy vạn thần nguyên... Lục Ly lại lần nữa nổi danh! Lần này xưng hào hắn không còn là Sát Thần, mà bởi vì quá đáng tiền, rất nhiều người liền ví von Lục Ly là Thần Nguyên Thú. Tìm được Thần Nguyên Thú liền có thể được đến thần nguyên mà cả đời đều dùng không hết. Lục Ly mất tích, từ sau lần lộ diện ở tiểu thành khi trước, hắn mất tích chỉnh chỉnh hai mươi bảy ngày. Đến ngày thứ hai mươi tám hắn mới lần nữa lộ diện ở Hắc Ám sâm lâm, đồng thời triển khai một trường đồ sát thảm vô nhân đạo! Trong Hắc Ám sâm lâm có hơn vạn võ giả, hơn hai vạn người già trẻ nhỏ. Trừ số người già trẻ nhỏ kia ra, toàn bộ võ giả đều bị đánh giết không chừa một ai, bao gồm cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới lưu thủ ở đó. Hơn nữa toàn bộ đầu người được chồng chất chỉnh tề, dựng thành một tòa tháp cao rất là hùng vĩ. Thổ địa Hắc Ám sâm lâm đều bị nhuộm đỏ, hết thảy kiến trúc trong đó bị san thành bình địa. Hắc Ám sâm lâm rất nổi tiếng ở đông bộ Thần Giới, bởi vì nơi này là tổng bộ của Hắc Ám Thần Điện, một trong bảy mươi hai Thần Tông. Tên tông chủ kêu gào muốn giết chết Lục Ly kia, khi biết mấy đứa con trai cháu trai mình đều bị chém tận giết tuyệt, tức thì ngửa mặt lên trời phun ra một búng máu tươi, trực tiếp ngất đi. Sau khi chuyện này truyền ra, những võ giả đang tứ xứ tìm kiếm Lục Ly đều cảm thấy sống lưng lạnh toát. Lục Ly lấy thủ đoạn tàn bạo hung ác yên ắng nói cho thiên hạ, hắn không đùa, ai dám trợ giúp Thần Tượng Tông đối địch với hắn, vậy thì phải chuẩn bị tinh thần đối mặt với thủ đoạn trả đũa máu tanh của hắn. - Nghe nói gì chưa? Chuyện ở Hắc Ám sâm lâm ấy? - Hắc Ám sâm lâm, đấy chẳng phải là tổng bộ của Hắc Ám Thần Điện ư? Sao thế? - Thảm lắm... toàn bộ võ giả lưu thủ đều bị giết sạch, một người cũng không thoát được, đầu lâu chất đống thành Kim Tự Tháp, máu tươi chảy thành sông. Sáu đứa con trai, mười mấy đứa cháu của La Diệp điện chủ Hắc Ám Thần Điện đều bị giết. Nghe nói mấy thê tử tiểu thiếp của hắn đều bị dọa điên, bên kia đã biến thành Địa Ngục... - Cái gì? Ai làm? Chẳng phải gần đây Hắc Ám Thần Điện đã nương nhờ Thần Tượng Tông rồi sao? Thế lực nào lại dám lớn mật đến vậy? Đây là... muốn lật trời chắc? - Hắc hắc, không phải thế lực, là một người làm, người kia tên Lục Ly! - Lục Ly? Là tên Sát Thần kia? Thần Tượng Tông treo thưởng trăm ức chỉ để tìm ra được hắn? - Trừ hắn ra thì còn có thể là ai? Trừ loại ma đầu như hắn, còn ai có thể hung tàn như thế được? Năm đó ở Thú Thần Phủ, hắn từng dám ném Lôi Thần Nộ đồ thành, người này có chuyện gì mà không làm ra được? - Ai... chúng ta còn định đi truy tung một phen, xem thử có tìm được chút manh mối nào không, nghe nói chỉ cần tìm tới bất cứ manh mối hữu dụng nào liền sẽ được thưởng một ức thần nguyên! - Ha ha, thần nguyên quan trọng hay là mạng quan trọng, các ngươi tìm đi, ta không tìm. Người này là kẻ điên, Hắc Ám Thần Điện mà còn dám diệt môn, nếu chúng ta đi giúp Thần Tượng Tông, bị hắn biết được, thế lực sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt! - Sát Thần... quả nhiên là Sát Thần, vừa ra tay liền kinh thiên động địa... … Trong trà lâu ở một tòa tiểu thành, Lục Ly thản nhiên ngồi uống trà, bên tai truyền đến toàn những lời xì xào bàn tán đại loại như trên.
Chương 2124 Hèn mọn sống tiếp
Mới đầu Lục Ly còn chăm chú lắng nghe, đến sau nghe nhiều liền trực tiếp lược qua. Hắn đeo mặt nạ Bàn Vũ Thấm đưa cho, đây là mặt nạ da người, từ bên ngoài nhìn vào căn bản không thấy được có gì dị dạng. Thần sắc trên mặt Lục Ly cũng không phải lạnh như băng, có thể cười có thể giận, cảm giác chỉ như trên mặt nhiều thêm một tầng da mỏng. Mặt nạ này có thể biến hóa, hiện tại đang biến thành một trung niên mặt trắng, trên thân hắn khoác trường bào màu trắng, đầu tóc lộ ra, lại là một mảnh đen nhánh. Lục Ly tìm một loại thuốc nhuộm nhuộm đen đầu tóc, như thế người ngoài sẽ không bởi vì hắn tóc trắng mà quá mức chú ý. Đối với hắn mà nói, đồ sát ở Hắc Ám sâm lâm không phải là chuyện khó khăn gì, điện chủ Hắc Ám Thần Điện là Thần Giới Chí Tôn, nhưng chỉ có một người. Phía dưới có tổng cộng ba tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, còn mang đi ra ngoài hai tên. Thế nên Lục Ly ra tay rất nhẹ nhàng, không gian chi lực vừa trấn áp, tất cả liền đều hóa thành thịt cá trên thớt, dễ dàng đồ sát từng mảnh từng mảnh. Vốn Lục Ly định trực tiếp dùng Thần Sơn trấn áp, tru diệt tất cả mọi người. Chẳng qua đến sau không hạ được ngoan tâm, trong Hắc Ám sâm lâm có rất nhiều trẻ nhỏ, người già phụ nữ tay không sức trói gà. Hắn trước nay không cho rằng mình là người tốt, nhưng vẫn luôn tuân thủ một ít nguyên tắc và giới hạn làm người căn bản. Đại ẩn ẩn tại thị, tiểu ẩn ẩn tại dã! Đoạn thời gian này, Lục Ly không ẩn tàng trong hoang dã, mà lại thích đến ở trong tiểu thành. Đại thành hắn không dám đi, vạn nhất đụng phải một tên Thần Giới Chí Tôn nào đó thì sao? Thần Giới có vô số tiểu thành, mà lại võ giả trong tiểu thành đa phần đều không mạnh, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới gần như không có. Đại Năng Thần Giới ngược lại là rất nhiều, gần đây các đại thế lực đều phái cường giả đi ra tìm kiếm, bởi thế tới đâu cũng có thể thấy được Đại Năng Thần Giới. Hiện tại Lục Ly không biết đi đâu, lần này hắn quay về Thần Giới vốn là để tiềm tu, không ngờ vừa đến lại náo ra động tĩnh lớn như vậy. Hắn đành phải đi bước nào xem bước đó. Nếu Thần Tượng Tông bày ra trận thế muốn chặn giết hắn cho bằng được, hắn không thể cứ thế ảo não thoát đi, như thế không phù hợp với nguyên tắc làm người của hắn. Rất nhanh, chuyện ở Hắc Ám sâm lâm đã truyền khắp Thần Giới, ai nấy cũng đều biết Lục Ly đã quay về. Trong một thành bảo tại Yên Vũ Lâu, Lâu Thập Nhị chính đang ôm một quý phụ uống rượu, gần đây hắn một mực bế quan, hôm qua mới xuất quan đi ra. Bế quan mấy năm hắn nhịn gần chết, lập tức ước hẹn tình nhân chuẩn bị làm một trận “hữu nghị”. - Thập Nhị công tử, ngươi nghe nói gì chưa? Quý phụ bưng lên một chén mỹ tửu đưa cho Lâu Thập Nhị, cánh tay còn lại bắt lấy bàn tay đang định làm chuyện xấu của Lâu Thập Nhị, nàng hé miệng nói: - Huynh đệ tốt kia của ngươi xuống núi, giờ đang náo loạn khiến trọn cả Thần Giới đều không được an bình. - Huynh đệ tốt? Lâu Thập Nhị nhướng mày, cánh tay đang định cường hành tiến vào đũng quần quý phụ ngưng lại. Hắn trầm ngâm một lúc, ánh mắt lóe lên tinh quang hỏi: - Ngươi nói là Lục Ly? - Đúng! Quý phụ cười tủm tỉm nói: - Chẳng phải trước kia Thập Nhị công tử nói quan hệ giữa ngươi với hắn rất tốt ư? Hắn thật là huynh đệ của ngươi? Ba! Lâu Thập Nhị vươn tay vỗ lên mông quý phụ, khẽ nói: - Dám chất vấn gia? Nên đánh! Ta và hắn từng có giao tình sinh tử. Sao hắn lại đi ra U Yến chi địa rồi? Ngươi nói rõ ta nghe. Quý phụ bị vỗ mông, chẳng những không tức giận, ngược lại còn đỏ mặt lên, mị nhãn như tơ, nàng lườm Lâu Thập Nhị một cái, thủ thỉ kể lại ngọn nguồn sự tình. - Ha ha ha, làm tốt lắm! Lâu Thập Nhị bật cười ha hả, bưng chén rượu lên uống cạn, nhếch miệng cười nói: - Huynh đệ này của Lâu Thập Nhị ta đúng là trâu bò, một cái Hắc Ám sâm lâm còn không đủ, phải đồ sát mười cái như thế mới thật sảng khoái. - Xuỵt! Phu nhân vội đưa tay lấp miệng Lâu Thập Nhị, nói: - Thập Nhị công tử, ngươi đừng nói lung tung. Vì chuyện Lục Ly mà ngươi đã bị người ở Yên Vũ Lâu lạnh nhạt, nếu ngươi cứ tiếp tục tuyên dương thế này, đến lúc đó e là phải chịu phạt nặng. - Sợ cái khỉ khô! Lâu Thập Nhị cười dài một tiếng, nói: - Lâu Thập Nhị ta làm người làm việc không cần phải xem sắc mặt người khác. Bọn hắn e sợ Thần Tượng Tông, nhưng ta không sợ. Ngươi chờ xem, sớm muộn sẽ có ngày huynh đệ này của ta một bước lên trời, đứng ngạo nghễ trên đỉnh Thần Giới. Đến lúc đó sợ là lâu chủ phải tự thân đến bồi tội với ta, tán dương ánh mắt Lâu Thập Nhị này. - Ngươi a... Phu nhân nhìn bộ dạng phóng túng kia của Lâu Thập Nhị, trong mắt hiện đầy vẻ mê say, nàng u ám thở dài nói: - - Thôi, thôi, tùy ngươi. Nô gia thích tính cách này của ngươi, gia, để nô gia tới hầu hạ ngươi. - Được! Lâu Thập Nhị lại dốc cạn một chén, cười lớn nói: - Hôm nay tâm tình thống khoái, chúng ta tới đại chiến ba trăm hiệp, khiến ngươi quỳ xuống xin tha. - Gia... Nghe xong, thân thể quý phụ bỗng chốc mềm nhũn, mặt như than hồng, trong mắt chất đầy vẻ đói khát, hệt như mèo ngửi thấy mùi cá tanh. ... Tuyết Sơn Cung! Đoạn thời gian trước Tuyết Thánh Nữ cũng một mực bế quan, hơn nữa tiến bộ còn cực thần tốc. Thân là cung chủ đời tiếp theo của Tuyết Sơn Cung, trong cung gần như dồn mọi thần tài tốt nhất, tài nguyên tốt nhất lên thân Tuyết Thánh Nữ. Vốn thiên tư Tuyết Thánh Nữ cũng rất tốt, tu luyện tự nhiên rất nhanh, giờ chỉ kém một bước liền đạt đến Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, xếp hạng trên Thần Bảng cũng leo lên top một ngàn. Nhưng mấy ngày gần đây Tuyết Thánh Nữ lại không tu luyện, mà ngồi trong một tòa Tuyết Sơn Cung ngay sát bên vách đá, mắt nhìn về phương đông, không biết là đang nghĩ gì. Sa sa sa! Sau lưng vang lên từng hồi tiếng bước chân, tiếp đó là một tiếng nói ôn nhu vang lên: - Tĩnh Nhã, quên hắn đi. Hắn chú định như lưu tinh, hoặc là trở thành vĩnh hằng, hoặc là lóe lên một cái rồi tan biến. Tương lai ngươi còn phải chấp chưởng Tuyết Sơn Cung, nếu ngươi muốn lấy chồng, phu quân ngươi nhất định phải gia nhập Tuyết Sơn Cung, bởi thế giữa ngươi và hắn chú định là hữu duyên vô phận.
Chương 2125 Tân các chủ
- Ta biết! Tuyết Thánh Nữ thở dài một hơi, đứng lên hành lễ nói: - Cung chủ, ta hiểu cả, rất nhiều năm trước ta cũng đã tự nói với mình, ta và hắn không thích hợp. Nhưng lần nữa nghe được tin tức về hắn, ta vẫn không cách nào bình tĩnh được. - Chuyện trong đời, tám chín phần mười là không như ý người! Trên mặt cung chủ Tuyết Sơn Cung chớp qua một tia ưu thương, thở dài nói: - Năm đó ta cũng giống như ngươi, thích một nam nhân ưu tú, đáng tiếc lúc ta quyết định vứt bỏ thân phận Thánh Nữ, hắn lại đã chết. Tĩnh Nhã, sự cường đại của tứ đại thế lực siêu thần vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi, Lục Ly muốn hủy diệt tứ đại thế lực siêu thần là điều khó như lên trời, bởi thế hắn chỉ có thể như lưu tinh, như phù dung, sớm nở tối tàn. Quên hắn đi, nhân sinh không chỉ có mỗi thơ và phương xa, chúng ta vẫn phải hèn mọn sống tiếp... Nam bộ Thần Giới, Thiên Hạt Phủ! Trong phủ thành chợt lấp lánh quang mang, tiếp sau đó, một trung niên đi ra từ truyền tống trận, trên mặt người này có một vết sẹo dữ dằn, ánh mắt hung ác, toàn thân bao phủ trong chiến giáp, vừa nhìn liền biết rõ ràng không phải thiện nhân. Sau khi đi ra, trung niên quét mắt nhìn xung quanh một lượt, tiến thẳng đến phụ cận truyền tống trận, hắn một bên hành tẩu một bên lấy ra địa đồ, khẽ gật đầu lẩm bẩm nói: - Nhanh, lại truyền tống vài chục lần liền đến Lạc Nhật Thành. Lạc Nhật Thành là một tòa đại thành, là thành trì cách Thần Khí Các gần nhất. Người này tự nhiên chính là Lục Ly, người đông bộ Thần Giới tứ xứ tìm kiếm hắn, hắn lại một đường ngồi truyền tống trận đến thẳng nam bộ Thần Giới. Sở dĩ tới đây là vì Lục Ly muốn quay về tế bái Cổ trưởng lão. Vị này là ân sư thực sự của hắn, ơn nặng như núi. Hắn về lại Thần giới, không tới tế bái một phen, lương tâm hắn không yên. Ngoài ra, ở đông bộ Thần Giới có quá nhiều cường giả, quá nhiều trinh sát của các thế lực, ở bên kia rất dễ bại lộ, thế là hắn liền chạy đến nam bộ Thần Giới, để đám người kia tiếp tục ở lại khổ công tìm kiếm. Hơn nữa gần đây hắn cũng không biết nên đi đâu về nhau, vừa khéo tuỳ tiện đi dạo. Lần nữa truyền tống bảy tám lần, hắn tìm một khách sạn nghỉ ngơi, sau đó trực tiếp tiến vào trong Thiên Tà Châu. Bởi vì một đường đi vội, lại thêm lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm, bởi thế Lục Ly không thả ra Trì Hi Nhi. Chẳng qua chỉ cần có thời gian Lục Ly liền sẽ tiến vào trong Thiên Tà Châu bồi cùng Trì Hi Nhi để nàng bớt phần cô đơn. Trì Hi Nhi đang bế quan tu luyện, Lục Ly tiến vào mà nàng hoàn toàn không biết gì cả. Lục Ly khoanh chân ngồi xuống ngay bên cạnh, nhìn gương mặt tuyệt mỹ kia, Lục Ly vôthức mỉm cười. Nữ tử động người này luôn có thể kích lên dục vọng bảo hộ mãnh liệt trong lòng nam tử, không muốn để nàng phải chịu bất kỳ thương hại nào. Nghỉ ngơi trong Thiên Tà Châu chừng nửa ngày, Lục Ly lần nữa đi ra. Đã qua mấy tháng, người Thần Tượng Tông vẫn chưa thể truy tung được hắn, điều này khiến hắn yên tâm phần nào. Chí ít với tiền đề chưa bại lộ thân phận, hắn hẳn là sẽ không có gì nguy hiểm. Thần Tượng Tông không phải vạn năng, hiện tại Thiên Cơ Các phỏng chừng cũng rất khó khóa chặt hành tung thật của hắn, bằng không truy binh sớm đã đuổi tới rồi. Lần nữa truyền tống bảy lần, Lục Ly đi tới trong Lạc Nhật Thành, thành trì này hắn có thể tính là quen thuộc. Nơi đây vẫn như cũ, năm xưa đám người Giang Tinh Hà Cổ trưởng lão từng bị ám sát ở đây, nhưng sự kiện lần đó không tạo nên ảnh hưởng quá lớn đối với thành trì này. Lục Ly không dừng lại chỗ này, cũng không truyền tống đi Thần Khí Cốc, mà yên ắng ra khỏi thành, tiềm hành tới Thần Khí Cốc. Thần Khí Cốc cách Lạc Nhật Thành không xa, tiêu tốn mấy canh giờ Lục Ly đã tới bên này. Hắn không dám mạo hiểm cứ vậy đi vào, mà trước là lượn quanh phụ cận vài vòng, xác định bên này không có trinh sát mai phục, sau đó mới hiển lộ thân hình, cải trang một phen, lắc mình hoá thành bộ dạng một thương nhân trung niên nghênh ngang đi về phía Thần Khí Cốc. Nhìn từ bên ngoài Thần Khí Cốc vẫn như cũ, trên tường thành nơi miệng cốc khẩu đứng từng hàng quân sĩ, chẳng qua Lục Ly ngước mắt nhìn lên, vẫn phát hiện ra một ít biến đổi so với trươc đây. Tinh khí thần của những quân sĩ này rõ ràng kém xa trước kia. Hồi đó thần sắc ai nấy đều ngạo nghễ, thế đứng thẳng tắp, uy nghiêm mà bá khí. Còn giờ lại có chút hữu khí vô lực, thậm chí có hai tên quân sĩ còn tựa lên tường thành nhỏ giọng trò chuyện... - Người nào? Thấy Lục Ly tới gần, một tên quân sĩ quát khẽ, lúc này đám quân sĩ còn lại mới đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, thấy bộ dạng Lục Ly như là thương nhân, bọn hắn không khỏi có chút kinh ngạc. Lục Ly chắp tay nói: - Tại hạ Công Tôn Dương, muốn tìm Thần Khí Các mua chút Thần khí! - Mua Thần khí? Đám quân sĩ ngơ ngác nhìn nhau, một tên quân sĩ còn dò hỏi: - Ngươi có chắc là đến mua Thần khí? Lục Ly chớp chớp mắt, gật đầu nói: - Không đến mua Thần khí thì đến chỗ này của các ngươi để uống trà chắc? Mở cửa thành, dẫn ta đi gặp quản sự của các ngươi. - Được rồi, đại nhân hơi đợi một lát! Mấy tên quân sĩ vội vàng hạ cửa thành, thái độ rất là nhiệt tình. Lục Ly buồn bực tiến vào theo, từ lúc nào mà người Thần Khí Các lại dễ nói chuyện thế này? Đi vào Thần Kỳ Cốc quen thuộc, đập vào mắt là một mảnh rách nát lang tạ, rất nhiều thành bảo bị hủy đi, lại không được tu sửa. Quan trọng nhất chính là, Thần Khí Các không có ai cả, thần niệm Lục Ly tuỳ ý quét qua, phát hiện chỉ có mấy trăm người đang nhỏ giọng trò chuyện! - Hả... Lục Ly nhịn không được phát ra một tiếng kinh ngạc, năm đó Thần Khí Các náo nhiệt cỡ nào? Đệ tử quân sĩ người hầu tổng cộng phải đến mấy vạn người. Trong cốc náo nhiệt không khác gì một thành trì, giờ mới mấy năm mà đã lang tạ thế này? Khó trách đám quân sĩ kia nghe nói có người đến mua Thần khí, ai nấy đều không giấu được vẻ kinh ngạc. Thần Khí Các chỉ còn mấy trăm người, liệu còn có thể luyện chế ra Thần khí cao cấp được ư?
Từ sau khi tới Thần Giới, hắn một mực phiêu linh tứ xứ, chỉ hai nơi duy nhất khiến hắn có cảm giác của nhà, một là Thần Khí Các, hai là Đồ Thần Điện. Các chủ Thần Khí Các và đám người Thái Thượng trưởng lão Cổ trưởng lão bị giết, lúc này Thần Khí Các đã biến thành dạng gì, Lục Ly đều không biết. Còn về Đồ Thần điện, giờ cũng đã thành quá khứ, hiện tại Côn Luân Sơn hẳn đã bị thế lực khác chiếm cứ. Thần Giới rộng lớn vô biên, có ức ức vạn Thần Linh, nhưng lúc này Lục Ly lại cảm thấy vô cùng cô độc, ở Thần Giới hắn chỉ như lục bình không rễ, theo gió phiêu linh tứ xứ. Thần Giới không ở được, đi U Yến chi địa, U Yến chi địa lại cũng không ở được, chỉ có thể quay về Thần Giới. Thật tưởng rằng được đến tin tức Lục Linh, lại không có duyên gặp mặt dù chỉ một lần, thậm chí còn không nói được nửa lời. - Ai... Trong lòng Lục Ly cảm thấy rất biệt khuất, rất bực bội, hắn nhảy vọt lên một ngọn núi lớn, ngửa mặt lên trời gầm rú. Trong tiếng rú chất chứa theo vô tận thất lạc, uể oải, bi thương... Thu... Trong rừng cây nơi xa, có một đám hung cầm bị kinh động, tung cánh bay vút lên, gào thét rợp trời nhào về phía Lục Ly. Phụ cận có một ít võ giả cũng bị kinh động, dồn dập kinh ngạc thăm dò sang bên này. - Cút! Thấy đám hung cầm bay tới, Lục Ly vốn tâm tình đang rất không tốt lập tức phẫn nộ lấy ra Đồ Ma Đao hung hăng chém ra. Một đạo hào quang màu đỏ máu sáng lên, mười mấy con hung cầm bị chặt đứt ngang, phát ra từng hồi tiếng rên rỉ lả tả rụng xuống. - Đi! Nhóm võ giả vốn định tới xem tức thì bị dọa cho biến sắc, những hung cầm này đều không phải Hoang thú bình thường, không ngờ lại bị một đao chém rụng. Từ tiếng rống kinh thiên vừa rồi có thể thấy tâm tình Lục Ly đang rất không tốt, đám người này tự nhiên không dám kề cận để rước họa vào thân. Vù vù! Lục Ly liên tục bổ ra mấy đao, đánh giết sạch trên trăm con hung cầm, lúc này lệ khí trong ngực hắn mới giảm bớt phần nào. Hắn thu hồi Đồ Ma chiến đao, dùng Linh Ẩn Chiến Giáp ẩn thân, sau đó nhanh chóng rời đi. Lúc ở dưới Ngân Long Sơn, trong tình thế cấp bách hắn từng hô lên tên họ mình, nếu phụ cận có người, khẳng định sẽ lọt ra tin tức. Một khi truyền tới Thần Tượng Tông, lập tức sẽ phái người đến truy tung, bởi thế hắn nhất định phải nhanh chóng rời đi. Ngay trong đêm, hắn tiến vào một tiểu thành rồi truyền tống mà đi, cũng mặc kệ truyền tống đi hướng nào. Hắn chỉ muốn cách xa Ngân Long Sơn, như vậy trong lòng mới vơi đỡ phần nào đau đớn. Liên tục truyền tống ba ngày ba đêm, Lục Ly không biết đã truyền tống tới đâu. Hắn mệt mỏi, sau khi đến một tiểu thành liền tùy tiện tiến vào một khách sạn, ngã đầu ngủ thiếp đi. Lúc Lục Ly ngủ say, rất nhiều đại thế lực trên khắp Thần Giới lại không được an tĩnh, tiếng hét của Lục Ly ở Ngân Long Sơn quả thực đã kinh động tới một ít giả. Long Ngâm thần kỹ của Lục Ly có thể dễ dàng bao trùm phạm vi phương viên trăm dặm, đoạn thời gian đó vừa khéo có một tốp võ giả đi ngang qua, đám người này tự nhiên cũng bị kinh động. Chẳng qua đối với rất nhiều người xung quanh đó, Ngân Long Sơn là cấm địa, tốp võ giả kia không dám tới gần mà chỉ ẩn núp ở phụ cận. Đến sau liền nghe được mấy tiếng hét của Lục Ly, cũng nghe được Lục Ly tự báo gia môn. Lục Ly đi U Yến chi địa đã được một vài năm, nhưng sự tình năm đó dẫn lên huyên náo quá lớn, một phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông chiến tử, đại sự như thế người Thần Giới há lại không biết. Bởi thế nhóm võ giả kia lập tức đi tới thành trì phụ cận, bán tin tức này cho rất nhiều đại thế lực, Thời Không Phủ, Sinh Tử Điện, Thiên Cơ Các, Thần Tượng Tông đều nhận được tin tức. Trong bảy mươi hai Thần Tông, ở đông bộ có mười Thần Tông, những đại thế lực này cũng được đến tin tức. Hai chữ Lục Ly khiên động thần kinh rất nhiều người, rất nhiều người đều đang tự nhủ, liệu có phải một trường gió tanh mưa máu mới lại sắp sửa diễn ra... Báo trưởng lão bị miễn chức, nghe vậy liền lập tức xuất động, đi tới tổng bộ Thiên Cơ Các. Rất nhiều người Thần Tượng Tông cũng yên ắng xuất động, ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ đi tới đông bộ. Thủ hạ dưới trướng mười Thần Tông đông bộ cũng xuất động, bắt đầu bí mật thăm dò Lục Ly, các phủ dồn dập tung ra trinh sát, tứ xứ tìm kiếm Lục Ly. Đối với Thần Tượng Tông mà nói, hai chữ Lục Ly đại biểu cho sỉ nhục! Lục Ly trốn vào U Yến chi địa, Thần Tượng Tông không thể làm gì, cũng sẽ không cường hành tiến qua bên kia chém giết Lục Ly. Nhưng một khi Lục Ly xuất hiện ở Thần Giới, Thần Tượng Tông nhất định phải tìm cơ hội chém giết Lục Ly, rửa sạch sỉ nhục. Đáng tiếc Thiên Cơ Các đã không còn huyết dịch Lục Ly, chỉ có thể điều động lượng lớn trinh sát lần theo các manh mối. Lục Ly cải trang, đeo mặt nạ da người, còn khoác chiến giáp che phủ toàn thân, khí tức lại chỉ là Đại Năng Thần Giới, người như thế ở Thần Giới nhiều vô số kể, muốn tìm ra là điều không hề dễ dàng. Chẳng qua! Dưới sự hợp lực của vô số đại thế lực, một ít manh mối vẫn bị tìm ra. Tỷ như Lục Ly liên tục truyền tống, còn truyền tống hơn một trăm lần, nơi lần đầu tiên truyền tống quả thực nằm ở tiểu thành phụ cận Ngân Long Sơn. Căn cứ điểm này, một tên trinh sát Thần Tông truy tung theo. Chưa có tin tức xác thực, tên đội trưởng trinh sát Thần Tông này không dám báo lên. Hắn định trước lần theo manh mối tìm tới Lục Ly, sau đó yên ắng tìm hiểu một phen, nếu có thể xác định đúng là Lục Ly, hắn liền báo cáo cho Thần Tượng Tông, như vậy nhất định sẽ được đến trọng thưởng. Hai ngày một đêm sau khi Lục Ly ngủ say, tên đội trưởng trinh sát này nhắm đến tiểu thành nơi Lục Ly đang ở, trực tiếp ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ đi đến tiểu thành kia. Hắn không đến một mình, song cũng không dám vọng động, trước là dẫn người cải trang tiến vào khách sạn Lục Ly đang cư trú, đồng thời phái hai đội nhân mã chia nhau vào ở, bố trí một phen. Ầm! Hai nhóm người do hắn bố trí cố ý ra tay đánh nhau vì chút chuyện nhỏ trong khách sạn, bọn họ động thủ, lập tức khiến cho rất nhiều thành bảo trong khách sạn trực tiếp nổ tung.
Chương 2122 Hung tàn
Hưu! Lục Ly quần áo lăng loạn, bắn ra từ trong phế tích một tòa thành bảo, trong mắt hắn hiện đầy sát khí sâm hàn, thần niệm lập tức quét quanh bốn phương tám hướng. Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là cảnh hai tên công tử bởi vì một mỹ nữ mà ghen tuông đánh nhau, xung quanh không thấy có cường giả nào khác, lúc này hắn mới khẽ thở phào một hơi, từ từ hạ xuống. - Người tóc trắng này rất có thể là Lục Ly! Ánh mắt tên đội trưởng trinh sát giả bộ đứng quan chiến trong góc tối tức thì sáng lên, vừa rồi Lục Ly ngủ say, không mặc chiến giáp, lúc thành bảo sụp đổ, hắn kịp thời vọt ra, lại quên che đi mái tóc bạc trắng. Cộng thêm manh mối truy tung được trước đó, trong lòng tên đội trưởng trinh sát đã đưa ra nhận định. - Hả? Không hay? Hắn vừa làm ra nhận định, một đạo quang mang màu đỏ máu chợt lấp lánh quét đến, Lục Ly bất ngờ xuất thủ, phóng thích sát chiêu Sát Đế, đồng thời dùng thiên địa chi lực trấn áp. Ầm! Chiến lực tên đội trưởng trinh sát không tính quá mạnh, thoáng chốc cả người liền nổ tung thành huyết vụ. Lục Ly lần nữa bổ ra mấy đao, giết sạch hai nhóm võ giả diễn kịch kia, đồ sát xong xuôi, hắn lập tức vung tay vẽ trận giữa trời. Trước lúc Phi Độ Hư Không, hắn truyền lời ra khắp toàn thành: - Nhờ chuyển cáo Thần Tượng Tông giúp, nói Lục Ly ta trở về rồi. Muốn báo mối thù năm đó, cứ việc tới tự nhiên. Ngoài ra, giúp ta chuyển cáo tất cả thế lực Thần Giới, ta không muốn gây chuyện, bất kỳ ai hay thế lực nào trợ giúp Thần Tượng Tông truy sát ta, Lục Ly ta sẽ không chết không thôi với bọn hắn! Phát hiện đám người này có vấn đề, đối với Lục Ly mà nói thì thực ra không phải việc khó. Bởi vì hắn thấy qua cảnh đám công tử đánh ghen vì mỹ nhân nhiều lắm rồi. Hai tên công tử giả dạng kia bộ dáng trang phục không vấn đề, nhưng khí độ lại có vấn đề. Đây rõ ràng không phải quý công tử, trên thân không có khí chất của quý công tử, dù giả bộ thế nào cũng không ra được. Còn nữa đối tượng mà hai tên công tử tranh giành cũng không đúng, quý tiểu thư kia diễn kỹ quá khoa trương, ánh mắt loạn chuyển, đưa tình quá rõ ràng, chẳng có chút dè dặt của tiểu thư con nhà khuê các gì cả, thoạt nhìn càng giống như là nữ tử thanh lâu. Điểm quan trọng nhất, tuy đang khai chiến, nhưng ánh mắt bọn họ lại không ngừng liếc về phía hắn, điều này quá không hợp lẽ thường. Hai nhóm người đánh nhau lâu vậy rồi mà chẳng ai trọng thương, càng đừng nói người chết, tuồng kịch này diễn quá không chuyên nghiệp... Lục Ly giết người xong liền đi, bỏ lại con dân toàn thành còn đang bàng hoàng sợ hãi, rất nhiều người đều bị cái tên “Lục Ly” dọa sợ. Phải biết từ nhiều năm trước hai chữ “Lục Ly” chính là đại biểu cho sát thần, một ít dân chúng còn dùng cái tên Lục Ly để hù dọa trẻ nhỏ không nghe lời, vừa nghe được lời kia của Lục Ly, ai nấy đều tưởng trong cơn phẫn nộ Lục Ly sẽ ra tay đồ thành. Lục Ly Phi Độ Hư Không rời đi, thành chủ và đám quân sĩ trong thành như trút được gánh nặng, vị thành chủ kia sau một hồi suy nghĩ, cuối cùng vẫn quyết định báo tin tức lên cho mặt trên xử lý. Lục Ly nói, với người trợ giúp Thần Tượng Tông đuổi giết hắn, hắn sẽ không chết không thôi. Thành chủ tự nhủ, hắn chỉ bẩm báo sự tình lên trên, tính ra đâu thể nói là trợ giúp? Chỉ là... Tên thành chủ này giở chút trò mèo, hắn trước là phái người len lén tới truyền tống trận động tay chân một phen. Truyền tống trận hỏng mất nửa canh giờ, đợi sau nửa canh giờ tu sửa, lúc này hắn mới phái người tới phủ thành bẩm báo. Đại sự như thế không bẩm báo là tử tội, đối địch với Lục Ly cũng là tử tội, đã vậy hắn liền chọn phương án điều hoà, ai cũng không giúp. Nếu mặt trên cường hành ép xuống, hắn cũng có thể ngoài mặt đáp ứng, trong tối lại qua loa xong chuyện. Tin tức truyền đến phủ chủ, phủ chủ lập tức báo cáo Thần Tượng Tông, tin tức bỗng chốc khoách tán ra, chỉ sau nửa ngày rất nhiều đại thế lực đều nhận được tin. Lời Lục Ly hô lên trước khi đi, toàn thành đều nghe được, loại chuyện này muốn áp cũng áp không nổi, thoáng chốc liền đã khuếch tán khắp bốn phương tám hướng, như vết dầu loang chỉ sau chưa đến một ngày liền truyền khắp trọn cả đông bộ Thần Giới. Đông bộ Thần Giới ồ lên huyên náo! Tựa như một viên cự thạch ném vào trong đầm nước đọng, Thần Giới mới bình tĩnh chưa được mấy năm lại lần nữa náo nhiệt. Sát thần Lục Ly trở về, đồng thời công khai nói rõ muốn chết gánh đến cùng với Thần Tượng Tông, ngoài ra còn uy hiếp các đại thế lực Thần Giới, nếu dám giúp Thần Tượng Tông hắn liền không chết không thôi. Năm đó lúc Thần Tượng Tông truy sát Lục Ly, rất nhiều đại thế lực cũng xuất lực. Tỷ như đám phủ chủ các phủ vực, khi đó cũng đều xuất động đại quân tìm kiếm Lục Ly. Bây giờ Lục Ly buông lời, một ít đại thế lực lập tức sợ. Hai Thần Tông ở đông bộ Thần Giới xuất hiện biến động, một tên tông chủ thê tử “chết”, một tên tông chủ thủ hạ “làm phản”. Giúp Thần Tượng Tông có thể được đến lợi ích rất lớn, chí ít sau này mua sắm Thần khí sẽ được ưu đãi rất nhiều. Nếu thật có thể đánh giết Lục Ly, không chừng còn sẽ được Thần Tượng Tông thưởng cho mấy món Thần khí Thánh phẩm, đáp lên quan hệ với Thần Tượng Tông. Nhưng mà! Tiền đề là có thể đánh giết Lục Ly, nếu giết không được, đến cả cái rắm Thần Tượng Tông cũng không cho ngươi, ngươi còn phải gánh lấy phong hiểm cực lớn. Lần trước Lục Ly có thể dùng Lôi Thần Nộ oanh sát phó đường chủ Chiến Đường, nhiều năm qua đi vậy rồi, ai dám đảm bảo thực lực Lục Ly không có tiến bộ, hoặc là không nghiên cứu ra được sát khí càng khủng bố hơn cả Lôi Thần Nộ? Đương nhiên! Có người sợ, cũng có người phẫn nộ. Tông chủ một Thần Tông tên là “Hắc Ám Thần Điện” buông lời, nói Lục Linh quá cuồng vọng, bọn hắn thề phải trợ giúp Thần Tượng Tông chém giết Lục Ly. Mặc kệ là Hắc Ám Thần Điện muốn vuốt mông ngựa Thần Tượng Tông, hay là điện chủ Hắc Ám Thần Điện quả thực ngứa mắt với sự cuồng vọng của Lục Ly. Tóm lại bọn hắn không chỉ buông lời, còn xuất động vô số võ giả tản ra tứ xứ tìm kiếm Lục Ly. Trừ một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới ở lại lưu thủ ra, tông chủ đều xuất động.
Chương 2123 Hung tàn
Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão cũng tới bên này, lần trước truy sát Lục Ly thất bại, hai người đều coi đó là sỉ nhục lớn nhất trong đời. Lần này hai người tự thân thỉnh chiến, nhất định phải muốn tới giết chết Lục Ly. Thần Tượng Tông không chỉ phái tới hai tên Thần Giới Chí Tôn, ngoài ra còn tới một tên Thần Giới Chí Tôn khác, là tân nhiệm đường chủ Chiến Đường, Nghê trưởng lão. Vì một mình Lục Ly, ba tên Thần Giới Chí Tôn cùng lúc truyền tống tới đông bộ Thần Giới. Đồng thời Thần Tượng Tông còn điều động rất nhiều võ giả, trinh sát. Cùng với mấy chủng tộc năng lực truy tung rất mạnh, thậm chí mời tới cả mấy tổ chức sát thủ. Lần này Thần Tượng Tông định xuất ra mấy ngàn ức thần nguyên, mục đích chỉ nhằm đánh giết Lục Ly. Tông chủ Thần Tượng Tông còn tự thân truyền lời, nói nếu tìm được Lục Ly, không nắm chắc thì liền lập tức truyền tin cho nàng, nàng sẽ đích thân truyền tống tới đánh giết. Nghê trưởng lão đại biểu Thần Tượng Tông phát ra treo thưởng, công bố trước toàn thiên hạ, chỉ cần cung cấp manh mối về Lục Ly, lập tức thưởng một ức thần nguyên. Nếu có thể tìm tới Lục Ly, đồng thời thành công dẫn cường giả Thần Tượng Tông tìm tới Lục Ly, lập tức thưởng mười ức thần nguyên. Nếu có thể hỗ trợ đánh giết Lục Ly, Thần Tượng Tông đưa tặng mười Thần khí Thánh phẩm, đồng thời Thần Tượng Tông sẽ thiếu nợ người đó một nhân tình. Tin tức truyền ra, toàn bộ Thần Giới đều sôi trào. Tìm tới Lục Ly liền thưởng mười ức thần nguyên? Nếu có thể được đến mười ức thần nguyên này, một tiểu thế lực lập tức có thể quật khởi, ngay cả đối với một ít đại thế lực, mười ức thần nguyên đều không phải con số nhỏ, ngay cả đại Thần Tông cũng có chút động tâm. Thần Tượng Tông cũng hết cách rồi, then chốt là Lục Ly có thể ẩn thân, hiểu được Phi Độ Hư Không, còn biết dịch dung. Thần Giới quá lớn, dựa vào bọn họ đi truy tung Lục Ly thực sự quá khó. Bọn hắn đành phải treo thưởng trên trời, khiến cho Lục Ly tứ bề thụ địch, ẩn thân ở bất kỳ nơi nào đều có khả năng bại lộ. Đương nhiên, nếu bại lộ Lục Ly cũng vẫn có thể lập tức Phi Độ Hư Không thoát đi. Song nếu không ngừng bại lộ, rồi sẽ có lúc Thần Tượng Tông bắt được cơ hội. Cơ hội không cần quá nhiều, chỉ cần một lần là được, đến lúc đó mời tông chủ Thần Tượng Tông ra mặt, liên hợp với ba tên Thần Giới Chí Tôn bọn hắn, một hơi liền có thể đánh giết Lục Ly, rửa sạch sỉ nhục. Vô số người ở đông bộ Thần Giới xuất động, ngày ngày trừ ăn cơm đi ngủ ra, việc duy nhất bọn họ làm chính là đi tìm Lục Ly! Chỉ cần tìm được chút manh mối về Lục Ly, lập tức sẽ được thưởng một ức thần nguyên, chuyện tốt như vậy biết đi đầu để tìm? Bọn hắn liều sống liều chết đi săn giết Hoang thú, đi đào mỏ, đi thu thập linh dược, một năm cũng chỉ kiếm được mấy vạn thần nguyên... Lục Ly lại lần nữa nổi danh! Lần này xưng hào hắn không còn là Sát Thần, mà bởi vì quá đáng tiền, rất nhiều người liền ví von Lục Ly là Thần Nguyên Thú. Tìm được Thần Nguyên Thú liền có thể được đến thần nguyên mà cả đời đều dùng không hết. Lục Ly mất tích, từ sau lần lộ diện ở tiểu thành khi trước, hắn mất tích chỉnh chỉnh hai mươi bảy ngày. Đến ngày thứ hai mươi tám hắn mới lần nữa lộ diện ở Hắc Ám sâm lâm, đồng thời triển khai một trường đồ sát thảm vô nhân đạo! Trong Hắc Ám sâm lâm có hơn vạn võ giả, hơn hai vạn người già trẻ nhỏ. Trừ số người già trẻ nhỏ kia ra, toàn bộ võ giả đều bị đánh giết không chừa một ai, bao gồm cả Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới lưu thủ ở đó. Hơn nữa toàn bộ đầu người được chồng chất chỉnh tề, dựng thành một tòa tháp cao rất là hùng vĩ. Thổ địa Hắc Ám sâm lâm đều bị nhuộm đỏ, hết thảy kiến trúc trong đó bị san thành bình địa. Hắc Ám sâm lâm rất nổi tiếng ở đông bộ Thần Giới, bởi vì nơi này là tổng bộ của Hắc Ám Thần Điện, một trong bảy mươi hai Thần Tông. Tên tông chủ kêu gào muốn giết chết Lục Ly kia, khi biết mấy đứa con trai cháu trai mình đều bị chém tận giết tuyệt, tức thì ngửa mặt lên trời phun ra một búng máu tươi, trực tiếp ngất đi. Sau khi chuyện này truyền ra, những võ giả đang tứ xứ tìm kiếm Lục Ly đều cảm thấy sống lưng lạnh toát. Lục Ly lấy thủ đoạn tàn bạo hung ác yên ắng nói cho thiên hạ, hắn không đùa, ai dám trợ giúp Thần Tượng Tông đối địch với hắn, vậy thì phải chuẩn bị tinh thần đối mặt với thủ đoạn trả đũa máu tanh của hắn. - Nghe nói gì chưa? Chuyện ở Hắc Ám sâm lâm ấy? - Hắc Ám sâm lâm, đấy chẳng phải là tổng bộ của Hắc Ám Thần Điện ư? Sao thế? - Thảm lắm... toàn bộ võ giả lưu thủ đều bị giết sạch, một người cũng không thoát được, đầu lâu chất đống thành Kim Tự Tháp, máu tươi chảy thành sông. Sáu đứa con trai, mười mấy đứa cháu của La Diệp điện chủ Hắc Ám Thần Điện đều bị giết. Nghe nói mấy thê tử tiểu thiếp của hắn đều bị dọa điên, bên kia đã biến thành Địa Ngục... - Cái gì? Ai làm? Chẳng phải gần đây Hắc Ám Thần Điện đã nương nhờ Thần Tượng Tông rồi sao? Thế lực nào lại dám lớn mật đến vậy? Đây là... muốn lật trời chắc? - Hắc hắc, không phải thế lực, là một người làm, người kia tên Lục Ly! - Lục Ly? Là tên Sát Thần kia? Thần Tượng Tông treo thưởng trăm ức chỉ để tìm ra được hắn? - Trừ hắn ra thì còn có thể là ai? Trừ loại ma đầu như hắn, còn ai có thể hung tàn như thế được? Năm đó ở Thú Thần Phủ, hắn từng dám ném Lôi Thần Nộ đồ thành, người này có chuyện gì mà không làm ra được? - Ai... chúng ta còn định đi truy tung một phen, xem thử có tìm được chút manh mối nào không, nghe nói chỉ cần tìm tới bất cứ manh mối hữu dụng nào liền sẽ được thưởng một ức thần nguyên! - Ha ha, thần nguyên quan trọng hay là mạng quan trọng, các ngươi tìm đi, ta không tìm. Người này là kẻ điên, Hắc Ám Thần Điện mà còn dám diệt môn, nếu chúng ta đi giúp Thần Tượng Tông, bị hắn biết được, thế lực sẽ bị hủy diệt trong nháy mắt! - Sát Thần... quả nhiên là Sát Thần, vừa ra tay liền kinh thiên động địa... … Trong trà lâu ở một tòa tiểu thành, Lục Ly thản nhiên ngồi uống trà, bên tai truyền đến toàn những lời xì xào bàn tán đại loại như trên.
Chương 2124 Hèn mọn sống tiếp
Mới đầu Lục Ly còn chăm chú lắng nghe, đến sau nghe nhiều liền trực tiếp lược qua. Hắn đeo mặt nạ Bàn Vũ Thấm đưa cho, đây là mặt nạ da người, từ bên ngoài nhìn vào căn bản không thấy được có gì dị dạng. Thần sắc trên mặt Lục Ly cũng không phải lạnh như băng, có thể cười có thể giận, cảm giác chỉ như trên mặt nhiều thêm một tầng da mỏng. Mặt nạ này có thể biến hóa, hiện tại đang biến thành một trung niên mặt trắng, trên thân hắn khoác trường bào màu trắng, đầu tóc lộ ra, lại là một mảnh đen nhánh. Lục Ly tìm một loại thuốc nhuộm nhuộm đen đầu tóc, như thế người ngoài sẽ không bởi vì hắn tóc trắng mà quá mức chú ý. Đối với hắn mà nói, đồ sát ở Hắc Ám sâm lâm không phải là chuyện khó khăn gì, điện chủ Hắc Ám Thần Điện là Thần Giới Chí Tôn, nhưng chỉ có một người. Phía dưới có tổng cộng ba tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, còn mang đi ra ngoài hai tên. Thế nên Lục Ly ra tay rất nhẹ nhàng, không gian chi lực vừa trấn áp, tất cả liền đều hóa thành thịt cá trên thớt, dễ dàng đồ sát từng mảnh từng mảnh. Vốn Lục Ly định trực tiếp dùng Thần Sơn trấn áp, tru diệt tất cả mọi người. Chẳng qua đến sau không hạ được ngoan tâm, trong Hắc Ám sâm lâm có rất nhiều trẻ nhỏ, người già phụ nữ tay không sức trói gà. Hắn trước nay không cho rằng mình là người tốt, nhưng vẫn luôn tuân thủ một ít nguyên tắc và giới hạn làm người căn bản. Đại ẩn ẩn tại thị, tiểu ẩn ẩn tại dã! Đoạn thời gian này, Lục Ly không ẩn tàng trong hoang dã, mà lại thích đến ở trong tiểu thành. Đại thành hắn không dám đi, vạn nhất đụng phải một tên Thần Giới Chí Tôn nào đó thì sao? Thần Giới có vô số tiểu thành, mà lại võ giả trong tiểu thành đa phần đều không mạnh, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới gần như không có. Đại Năng Thần Giới ngược lại là rất nhiều, gần đây các đại thế lực đều phái cường giả đi ra tìm kiếm, bởi thế tới đâu cũng có thể thấy được Đại Năng Thần Giới. Hiện tại Lục Ly không biết đi đâu, lần này hắn quay về Thần Giới vốn là để tiềm tu, không ngờ vừa đến lại náo ra động tĩnh lớn như vậy. Hắn đành phải đi bước nào xem bước đó. Nếu Thần Tượng Tông bày ra trận thế muốn chặn giết hắn cho bằng được, hắn không thể cứ thế ảo não thoát đi, như thế không phù hợp với nguyên tắc làm người của hắn. Rất nhanh, chuyện ở Hắc Ám sâm lâm đã truyền khắp Thần Giới, ai nấy cũng đều biết Lục Ly đã quay về. Trong một thành bảo tại Yên Vũ Lâu, Lâu Thập Nhị chính đang ôm một quý phụ uống rượu, gần đây hắn một mực bế quan, hôm qua mới xuất quan đi ra. Bế quan mấy năm hắn nhịn gần chết, lập tức ước hẹn tình nhân chuẩn bị làm một trận “hữu nghị”. - Thập Nhị công tử, ngươi nghe nói gì chưa? Quý phụ bưng lên một chén mỹ tửu đưa cho Lâu Thập Nhị, cánh tay còn lại bắt lấy bàn tay đang định làm chuyện xấu của Lâu Thập Nhị, nàng hé miệng nói: - Huynh đệ tốt kia của ngươi xuống núi, giờ đang náo loạn khiến trọn cả Thần Giới đều không được an bình. - Huynh đệ tốt? Lâu Thập Nhị nhướng mày, cánh tay đang định cường hành tiến vào đũng quần quý phụ ngưng lại. Hắn trầm ngâm một lúc, ánh mắt lóe lên tinh quang hỏi: - Ngươi nói là Lục Ly? - Đúng! Quý phụ cười tủm tỉm nói: - Chẳng phải trước kia Thập Nhị công tử nói quan hệ giữa ngươi với hắn rất tốt ư? Hắn thật là huynh đệ của ngươi? Ba! Lâu Thập Nhị vươn tay vỗ lên mông quý phụ, khẽ nói: - Dám chất vấn gia? Nên đánh! Ta và hắn từng có giao tình sinh tử. Sao hắn lại đi ra U Yến chi địa rồi? Ngươi nói rõ ta nghe. Quý phụ bị vỗ mông, chẳng những không tức giận, ngược lại còn đỏ mặt lên, mị nhãn như tơ, nàng lườm Lâu Thập Nhị một cái, thủ thỉ kể lại ngọn nguồn sự tình. - Ha ha ha, làm tốt lắm! Lâu Thập Nhị bật cười ha hả, bưng chén rượu lên uống cạn, nhếch miệng cười nói: - Huynh đệ này của Lâu Thập Nhị ta đúng là trâu bò, một cái Hắc Ám sâm lâm còn không đủ, phải đồ sát mười cái như thế mới thật sảng khoái. - Xuỵt! Phu nhân vội đưa tay lấp miệng Lâu Thập Nhị, nói: - Thập Nhị công tử, ngươi đừng nói lung tung. Vì chuyện Lục Ly mà ngươi đã bị người ở Yên Vũ Lâu lạnh nhạt, nếu ngươi cứ tiếp tục tuyên dương thế này, đến lúc đó e là phải chịu phạt nặng. - Sợ cái khỉ khô! Lâu Thập Nhị cười dài một tiếng, nói: - Lâu Thập Nhị ta làm người làm việc không cần phải xem sắc mặt người khác. Bọn hắn e sợ Thần Tượng Tông, nhưng ta không sợ. Ngươi chờ xem, sớm muộn sẽ có ngày huynh đệ này của ta một bước lên trời, đứng ngạo nghễ trên đỉnh Thần Giới. Đến lúc đó sợ là lâu chủ phải tự thân đến bồi tội với ta, tán dương ánh mắt Lâu Thập Nhị này. - Ngươi a... Phu nhân nhìn bộ dạng phóng túng kia của Lâu Thập Nhị, trong mắt hiện đầy vẻ mê say, nàng u ám thở dài nói: - - Thôi, thôi, tùy ngươi. Nô gia thích tính cách này của ngươi, gia, để nô gia tới hầu hạ ngươi. - Được! Lâu Thập Nhị lại dốc cạn một chén, cười lớn nói: - Hôm nay tâm tình thống khoái, chúng ta tới đại chiến ba trăm hiệp, khiến ngươi quỳ xuống xin tha. - Gia... Nghe xong, thân thể quý phụ bỗng chốc mềm nhũn, mặt như than hồng, trong mắt chất đầy vẻ đói khát, hệt như mèo ngửi thấy mùi cá tanh. ... Tuyết Sơn Cung! Đoạn thời gian trước Tuyết Thánh Nữ cũng một mực bế quan, hơn nữa tiến bộ còn cực thần tốc. Thân là cung chủ đời tiếp theo của Tuyết Sơn Cung, trong cung gần như dồn mọi thần tài tốt nhất, tài nguyên tốt nhất lên thân Tuyết Thánh Nữ. Vốn thiên tư Tuyết Thánh Nữ cũng rất tốt, tu luyện tự nhiên rất nhanh, giờ chỉ kém một bước liền đạt đến Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, xếp hạng trên Thần Bảng cũng leo lên top một ngàn. Nhưng mấy ngày gần đây Tuyết Thánh Nữ lại không tu luyện, mà ngồi trong một tòa Tuyết Sơn Cung ngay sát bên vách đá, mắt nhìn về phương đông, không biết là đang nghĩ gì. Sa sa sa! Sau lưng vang lên từng hồi tiếng bước chân, tiếp đó là một tiếng nói ôn nhu vang lên: - Tĩnh Nhã, quên hắn đi. Hắn chú định như lưu tinh, hoặc là trở thành vĩnh hằng, hoặc là lóe lên một cái rồi tan biến. Tương lai ngươi còn phải chấp chưởng Tuyết Sơn Cung, nếu ngươi muốn lấy chồng, phu quân ngươi nhất định phải gia nhập Tuyết Sơn Cung, bởi thế giữa ngươi và hắn chú định là hữu duyên vô phận.
Chương 2125 Tân các chủ
- Ta biết! Tuyết Thánh Nữ thở dài một hơi, đứng lên hành lễ nói: - Cung chủ, ta hiểu cả, rất nhiều năm trước ta cũng đã tự nói với mình, ta và hắn không thích hợp. Nhưng lần nữa nghe được tin tức về hắn, ta vẫn không cách nào bình tĩnh được. - Chuyện trong đời, tám chín phần mười là không như ý người! Trên mặt cung chủ Tuyết Sơn Cung chớp qua một tia ưu thương, thở dài nói: - Năm đó ta cũng giống như ngươi, thích một nam nhân ưu tú, đáng tiếc lúc ta quyết định vứt bỏ thân phận Thánh Nữ, hắn lại đã chết. Tĩnh Nhã, sự cường đại của tứ đại thế lực siêu thần vượt ngoài sức tưởng tượng của ngươi, Lục Ly muốn hủy diệt tứ đại thế lực siêu thần là điều khó như lên trời, bởi thế hắn chỉ có thể như lưu tinh, như phù dung, sớm nở tối tàn. Quên hắn đi, nhân sinh không chỉ có mỗi thơ và phương xa, chúng ta vẫn phải hèn mọn sống tiếp... Nam bộ Thần Giới, Thiên Hạt Phủ! Trong phủ thành chợt lấp lánh quang mang, tiếp sau đó, một trung niên đi ra từ truyền tống trận, trên mặt người này có một vết sẹo dữ dằn, ánh mắt hung ác, toàn thân bao phủ trong chiến giáp, vừa nhìn liền biết rõ ràng không phải thiện nhân. Sau khi đi ra, trung niên quét mắt nhìn xung quanh một lượt, tiến thẳng đến phụ cận truyền tống trận, hắn một bên hành tẩu một bên lấy ra địa đồ, khẽ gật đầu lẩm bẩm nói: - Nhanh, lại truyền tống vài chục lần liền đến Lạc Nhật Thành. Lạc Nhật Thành là một tòa đại thành, là thành trì cách Thần Khí Các gần nhất. Người này tự nhiên chính là Lục Ly, người đông bộ Thần Giới tứ xứ tìm kiếm hắn, hắn lại một đường ngồi truyền tống trận đến thẳng nam bộ Thần Giới. Sở dĩ tới đây là vì Lục Ly muốn quay về tế bái Cổ trưởng lão. Vị này là ân sư thực sự của hắn, ơn nặng như núi. Hắn về lại Thần giới, không tới tế bái một phen, lương tâm hắn không yên. Ngoài ra, ở đông bộ Thần Giới có quá nhiều cường giả, quá nhiều trinh sát của các thế lực, ở bên kia rất dễ bại lộ, thế là hắn liền chạy đến nam bộ Thần Giới, để đám người kia tiếp tục ở lại khổ công tìm kiếm. Hơn nữa gần đây hắn cũng không biết nên đi đâu về nhau, vừa khéo tuỳ tiện đi dạo. Lần nữa truyền tống bảy tám lần, hắn tìm một khách sạn nghỉ ngơi, sau đó trực tiếp tiến vào trong Thiên Tà Châu. Bởi vì một đường đi vội, lại thêm lúc nào cũng có thể gặp phải nguy hiểm, bởi thế Lục Ly không thả ra Trì Hi Nhi. Chẳng qua chỉ cần có thời gian Lục Ly liền sẽ tiến vào trong Thiên Tà Châu bồi cùng Trì Hi Nhi để nàng bớt phần cô đơn. Trì Hi Nhi đang bế quan tu luyện, Lục Ly tiến vào mà nàng hoàn toàn không biết gì cả. Lục Ly khoanh chân ngồi xuống ngay bên cạnh, nhìn gương mặt tuyệt mỹ kia, Lục Ly vôthức mỉm cười. Nữ tử động người này luôn có thể kích lên dục vọng bảo hộ mãnh liệt trong lòng nam tử, không muốn để nàng phải chịu bất kỳ thương hại nào. Nghỉ ngơi trong Thiên Tà Châu chừng nửa ngày, Lục Ly lần nữa đi ra. Đã qua mấy tháng, người Thần Tượng Tông vẫn chưa thể truy tung được hắn, điều này khiến hắn yên tâm phần nào. Chí ít với tiền đề chưa bại lộ thân phận, hắn hẳn là sẽ không có gì nguy hiểm. Thần Tượng Tông không phải vạn năng, hiện tại Thiên Cơ Các phỏng chừng cũng rất khó khóa chặt hành tung thật của hắn, bằng không truy binh sớm đã đuổi tới rồi. Lần nữa truyền tống bảy lần, Lục Ly đi tới trong Lạc Nhật Thành, thành trì này hắn có thể tính là quen thuộc. Nơi đây vẫn như cũ, năm xưa đám người Giang Tinh Hà Cổ trưởng lão từng bị ám sát ở đây, nhưng sự kiện lần đó không tạo nên ảnh hưởng quá lớn đối với thành trì này. Lục Ly không dừng lại chỗ này, cũng không truyền tống đi Thần Khí Cốc, mà yên ắng ra khỏi thành, tiềm hành tới Thần Khí Cốc. Thần Khí Cốc cách Lạc Nhật Thành không xa, tiêu tốn mấy canh giờ Lục Ly đã tới bên này. Hắn không dám mạo hiểm cứ vậy đi vào, mà trước là lượn quanh phụ cận vài vòng, xác định bên này không có trinh sát mai phục, sau đó mới hiển lộ thân hình, cải trang một phen, lắc mình hoá thành bộ dạng một thương nhân trung niên nghênh ngang đi về phía Thần Khí Cốc. Nhìn từ bên ngoài Thần Khí Cốc vẫn như cũ, trên tường thành nơi miệng cốc khẩu đứng từng hàng quân sĩ, chẳng qua Lục Ly ngước mắt nhìn lên, vẫn phát hiện ra một ít biến đổi so với trươc đây. Tinh khí thần của những quân sĩ này rõ ràng kém xa trước kia. Hồi đó thần sắc ai nấy đều ngạo nghễ, thế đứng thẳng tắp, uy nghiêm mà bá khí. Còn giờ lại có chút hữu khí vô lực, thậm chí có hai tên quân sĩ còn tựa lên tường thành nhỏ giọng trò chuyện... - Người nào? Thấy Lục Ly tới gần, một tên quân sĩ quát khẽ, lúc này đám quân sĩ còn lại mới đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, thấy bộ dạng Lục Ly như là thương nhân, bọn hắn không khỏi có chút kinh ngạc. Lục Ly chắp tay nói: - Tại hạ Công Tôn Dương, muốn tìm Thần Khí Các mua chút Thần khí! - Mua Thần khí? Đám quân sĩ ngơ ngác nhìn nhau, một tên quân sĩ còn dò hỏi: - Ngươi có chắc là đến mua Thần khí? Lục Ly chớp chớp mắt, gật đầu nói: - Không đến mua Thần khí thì đến chỗ này của các ngươi để uống trà chắc? Mở cửa thành, dẫn ta đi gặp quản sự của các ngươi. - Được rồi, đại nhân hơi đợi một lát! Mấy tên quân sĩ vội vàng hạ cửa thành, thái độ rất là nhiệt tình. Lục Ly buồn bực tiến vào theo, từ lúc nào mà người Thần Khí Các lại dễ nói chuyện thế này? Đi vào Thần Kỳ Cốc quen thuộc, đập vào mắt là một mảnh rách nát lang tạ, rất nhiều thành bảo bị hủy đi, lại không được tu sửa. Quan trọng nhất chính là, Thần Khí Các không có ai cả, thần niệm Lục Ly tuỳ ý quét qua, phát hiện chỉ có mấy trăm người đang nhỏ giọng trò chuyện! - Hả... Lục Ly nhịn không được phát ra một tiếng kinh ngạc, năm đó Thần Khí Các náo nhiệt cỡ nào? Đệ tử quân sĩ người hầu tổng cộng phải đến mấy vạn người. Trong cốc náo nhiệt không khác gì một thành trì, giờ mới mấy năm mà đã lang tạ thế này? Khó trách đám quân sĩ kia nghe nói có người đến mua Thần khí, ai nấy đều không giấu được vẻ kinh ngạc. Thần Khí Các chỉ còn mấy trăm người, liệu còn có thể luyện chế ra Thần khí cao cấp được ư?
Bình luận facebook