-
Chương 1886-1890
Chương 1886 Đến nhanh thật
Trong cái tên Thiên Cơ Các có hai chữ Thiên Cơ, nghe nói cường giả trong đó có thể nhìn thấu thiên cơ, muốn tra tìm tin tức về người, về sự tình nào đó, chỉ cần ngươi có đủ thần nguyên, Thiên Cơ Các đều có thể giúp ngươi làm được. Báo trưởng lão cảm thấy không thể tiếp tục tìm kiếm không đầu không đuôi thế này, nhất định phải xác định được phương vị đại khái của Lục Ly hiện tại, chỉ như vậy mới có thể truy tung theo. Hắn biết thật ra Thiên Cơ Các không thể nhìn thấu thiên cơ, mà chỉ là có chút thủ đoạn đặc thù thôi. Hắn đích thân tìm tới cửa, một đại nhân vật Thiên Cơ Các đi ra tiếp đón hắn. Truy tra Lục Ly chỉ là việc nhỏ, đại nhân vật Thiên Cơ Các rất nể mặt, lập tức phân phó truy tung, thần nguyên cũng không cần. Vẻn vẹn nửa ngày liền có tin tức báo về, nói rằng lúc này Lục Ly hẳn đang ở Sa Điền Phủ! - Ách? Sa Điền Phủ?! Báo trưởng lão lấy ra địa đồ, thấy Sa Điền Phủ nằm ở mặt bắc Nam Dương Phủ, trung gian còn cách bảy phủ khác, thần sắc hắn lập tức trở nên ngưng trọng. Theo như tư liệu mà hắn được biết thì Lục Ly chỉ là một tên Thần Linh cỏn con bình thường, có chút tiểu thủ đoạn, cùng lắm chỉ đánh giết được Thần Linh Thượng Bảng, đại năng Thần Giới hoàn toàn có thể nhẹ nhàng bóp chết. Bởi thế ở trong mắt Báo trưởng lão, lấy năng lực Lục Ly, không thể nào trong thời gian ngắn như vậy đào thoát được đến Sa Điền Phủ. Đã thế, vậy hẳn là phải có cường giả đại thế lực trợ giúp hắn. - Truy kích, ngoài ra... thông tri phủ chủ Sa Điền Phủ, mời hắn hỗ trợ! Báo trưởng lão không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp truyền lệnh đi xuống, bất kể có hay không đại thế lực tiếp dẫn Lục Ly, Thần Tượng Tông đều phải trước truy sát cái đã. Báo trưởng lão vừa hạ lệnh, vô số cường giả nối đuôi nhau truyền tống đến Sa Điền Phủ, một tên phó đường chủ Chiến Đường đích thân đi tìm phủ chủ Sa Điền Phủ yêu cầu hỗ trợ. Ở trong mắt Thần Linh cấp thấp, phủ chủ là tồn tại cao không thể chạm, nhưng ở trong mắt Thần Tượng Tông lại chỉ có thể miễn cưỡng tính là nhân vật. Phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông ra mặt, phủ chủ Sa Điền Phủ lập tức ngoan ngoãn điều động phủ quân truy tra Lục Ly. Lúc này Lục Ly quả thực đang ở ngay trong Sa Điền Phủ, cụ thể là đang nằm mê man trong Hư Không Thú, vừa nãy hắn mới sử dụng thần thuật Phi Độ Hư Không để đến bên này. Vừa đi ra hắn liền phóng thích Lung đạo nhân, sau đó tiến vào trong Hư Không Thú rồi ngất đi. Mười ngày qua, hắn liên tục sử dụng thần thông Phi Độ Hư Không, mỗi lần đều khiến linh hồn đau nhói không thôi, đồng thời thân thể cũng không tránh khỏi mỏi mệt hư nhược. Phủ quân Sa Điền Phủ được điều động, mới đầu chỉ lục soát trong thành trì, đến sau vô số phủ quân bay ra từ các thành trì, bắt đầu tiến vào hoang dã tìm kiếm Lục Ly. Hơn nửa ngày sau, Lung đạo nhân phát hiện trước mặt có ba con Hư Không Thú bay tới. Trên mỗi con Hư Không Thú đều có tiêu chú Sa Điền Phủ, thần niệm tùy tiện thăm dò liền biết là phủ quân. Trước đây Lung đạo nhân không phải chưa từng gặp qua phủ quân, lần này hắn lại tiếp tục điều khiển Hư Không Thú chậm rãi bay hướng xuống, đây là một loại lễ tiết ở Thần Giới, tỏ ý phía bên mình lui nhường. Ai ngờ lần này lại khác với mấy lần trước, ba con Hư Không Thú vây quanh Hư Không Thú của Lung đạo nhân, một tiếng quát khẽ vang lên: - Chúng ta là phủ quân Sa Điền Phủ, phụng mệnh chấp hành nhiệm vụ, mời các hạ dừng lại phối hợp điều tra. - Chấp hành nhiệm vụ? Lung đạo nhân có dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ đối phương muốn nhắm đến Lục Ly? Hắn đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, suy nghĩ một lát rồi điều khiển Hư Không Thú dừng lại, sau đó lấy nước lạnh hắt lên mặt Lục Ly. Lục Ly ngủ say hơn nửa ngày, linh hồn đã khôi phục phần nào, vừa bị nước lạnh kích thích lập tức tỉnh táo lại, hắn tròn mắt nhìn Điếc đạo nhân hỏi: - Chuyện gì thế? - Có phủ quân muốn lục soát! Lung đạo nhân cấp tốc giải thích nói: - Bọn hắn nói đang chấp hành một nhiệm vụ đặc biệt? - Tới nhanh thật? Là do Thần Tượng Tông? Con ngươi Lục Ly lóe lên, trầm tư thoáng chốc, sau đó trên người hắn chợt lóe bạch quang, một bộ chiến giáp màu bạc hiện ra, cả người hắn lập tức tan biến, chính là sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp để ẩn thân. - Đây là lệnh bài thân phận phủ dân, ngươi phối hợp điều tra, tình huống không đúng ta liền sẽ ra tay! Lục Ly ném qua một chiếc lệnh bài, sau đó nhẹ giọng nói. Lung đạo nhân hiểu ý, nghe ngữ khí Lục Ly, tựa hồ nếu chỉ là phủ quân phổ thông hắn hoàn toàn có thể đánh giết được. Lung đạo nhân dừng lại Hư Không Thú, đồng thời đóng lại cấm chế, truyền lời đi ra, nói: - Chư vị đại nhân, mời tùy ý lục soát. Ba con Hư Không Thú lóe lên quang mang, sau đó mấy chục tên phủ quân xuất hiện, ai nấy đều nghiêm trận chờ đợi. Một thống lĩnh dẫn theo năm tên quân sĩ bay vụt đến, trực tiếp tiến vào bên trong qua miệng Hư Không Thú. Lung đạo nhân cung kính đứng ở một bên, chắp tay nói: - Gặp qua chư vị đại nhân. Thống lĩnh hờ hững gật đầu, tùy tiện quét mắt nhìn một lượt, mấy tên phủ quân còn lại thì tiến vào đại điện phía sau. Linh Ẩn Chiến Giáp rất kỳ diệu, nếu không phải siêu cấp đại năng Thần Giới thì không cách nào phát hiện ra, thực lực đám phủ quân này đều hết sức bình thường, thống lĩnh phỏng chừng cũng chỉ là Thượng Bảng Thần Linh, tự nhiên không thể phát hiện ra được Lục Ly đang ở trong góc. - Ngươi là người chỗ nào? Muốn đi đâu? Đến từ thế lực gì? Thống lĩnh kiểm tra xong xuôi, xác định không có dị trạng, liền dùng ánh mắt âm trầm khóa chặt Lung đạo nhân, bổ sung một câu nói: - Ngươi hẳn không phải nhân loại bình thường.... Đúng không? Lung đạo nhân là ma thú Ma vực, trên thân nhiều ít có chút khí tức ma thú, điểm này khiến tên thống lĩnh hoài nghi cũng là điều có thể hiểu được. Trong lòng Lung đạo nhân sớm có định kế, lấy ra lệnh bài thân phận phủ dân nói: - Vị đại nhân này, tại hạ là bộc nhân của Liễu gia Thương Viêm Phủ, lần này phụng mệnh tới hiệp đàm một vụ làm ăn. - À à... Tên thống lĩnh tựa hồ không có ý truy cứu, khẽ gật đầu khua tay nói: - Lui!
Chương 1887 Đồ sát phủ quân
Tất cả phủ quân lui ra, Lung đạo nhân như trút được gánh nặng, chẳng qua vẫn không dám loạn động. Phải đợi sau khi ba con Hư Không Thú đi rồi, hắn mới chậm rãi điều khiển Hư Không Thú tiếp tục bay về hướng bắc. Ông! Lục Ly đột nhiên hiện ra trong góc, hắn hơi khẽ nhíu mày, thần sắc thoáng hiện vẻ hồ nghi, tên thống lĩnh này kiểm tra quá qua loa, chỉ thuận miệng hỏi vài câu thế là xong? Chỉ là đối phương đích thật đã đi xa, lúc này Lục Ly còn chưa hoàn toàn khôi phục, cũng không có thời gian đi nghĩ nhiều. Hắn khoanh chân ngồi xuống, nuốt vào hai viên đan dược, bắt đầu khôi phục linh hồn, đồng thời sử dụng bí thuật tiếp tục tu luyện. Linh hồn hắn quá yếu, mỗi lần sử dụng thần thuật Phi Độ Hư Không đều vô cùng thống khổ, cảm giác đó khiến hắn có lần thiếu chút không gượng được.... Hưu, hưu, hưu! Bốn canh giờ sau, ba phía trái phải và đằng sau đột nhiên vang lên tiếng xé gió, mấy chục con Hư Không Thú cấp tốc bay vụt đến, rõ ràng là đang nhắm đến Lục Ly. Hưu hưu hưu! Trăm dặm trước mặt vừa khéo có một thành nhỏ, lúc này trong thành cũng có vô số phủ quân bay vụt ra, nhìn qua chí ít phải đến mấy trăm người. - Không hay! Lung đạo nhân biến sắc, Lục Ly mở mắt ra, hắn đột nhiên nghĩ thông suốt chút chuyện, song vẫn không hề kinh hoảng, ngược lại khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng, nói: - Không cho nếm chút đau khổ, các ngươi liền thật tưởng Lục Ly ta là sâu kiến, có thể tuỳ ý bóp chết ư? Vừa rồi Lục Ly đã có chút hoài nghi, tại sao tên thống lĩnh kia lại lục soát qua loa như thế? Hắn hẳn nên có thể ẩn ước cảm ứng được Lung đạo nhân là ma thú, vì cớ gì kiểm tra lại diễn ra đơn giản vậy được? Bây giờ xem ra kẻ địch sớm đã thăm dò rõ ràng toàn bộ tư liệu về hắn, phỏng chừng tư liệu về Lung đạo nhân cũng nắm được. Thế nên tên thống lĩnh kia vốn đã biết thân phận Lung đạo nhân, lại cố ý giả vờ như không phát hiện ra, đi về điều động lượng lớn phủ quân tới vây giết. Lục Ly lập tức để Lung đạo nhân ngừng lại Hư Không Thú, sau đó hắn thu vào Lung đạo nhân, trong tay hiện ra hai viên Lôi Thần Nộ, tay còn lại chậm rãi khắc họa pháp trận giữa không trung. Ngoài ra, hắn còn phóng thích một ít Linh Phong tràn ngập không gian xung quanh, hắn sợ có cường giả tiềm phục tới ra tay đánh giết mình. Hưu hưu hưu! Khoảng cách vài trăm dặm nháy mắt đã bị kéo gần, từ trái phải và phía sau, mấy chục con Hư Không Thú áp sát đến, vô số phủ quân ùn ùn kéo tới, lao vút về phía Hư Không Thú của Lục Ly. Ba mươi dặm, hai mươi dặm, mười dặm! Đúng lúc này, tròng mắt Lục Ly đột nhiên sáng lên một đạo hàn quang, pháp trận khắc họa thành hình, giữa không trung hiện ra một cánh cửa nhỏ màu vàng, thân hình hắn chui vọt vào như thiểm điện, đồng thời tiện tay ném ra hai viên Lôi Thần Nộ. Xuy xuy... Gần như cùng lúc, cánh cửa màu vàng giữa không trung đổ sụp, Lôi Thần Nộ cũng nổ tung. Khoảnh khắc Lôi Thần Nộ phát nổ, Hư Không Thú lập tức bị xoắn thành phấn vụn, vô số Lôi Long gào thét cuốn thốc bốn phương tám hướng, cảm giác hệt như có mấy vạn con Cự Long đang gầm gào lao đi. - A? Lui... - Cái này! - Trời ạ! - Trốn mau... Tất cả phủ quân đều bị dọa sợ, rất nhiều người kinh hô, nhưng không đợi bọn hắn kịp quay người đào tẩu thì phần lớn trong số đó đã bị Lôi Long bao phủ. Vù vù! Đám phủ quân theo ở phía sau may mắn hơn một chút, chẳng qua hôm nay chắc hẳn sẽ trở thành ác mộng cả đời bọn hắn. Trong số phủ quân tới hôm nay, trừ mấy trăm người theo ở phía sau, còn thì gần như toàn bộ phủ quân phía trước mặt đều bị Lôi Long nuốt vào. Rất nhanh sau đó, trên thân ai nấy đều bùng lên liệt hỏa hừng hực, chiến giáp vỡ nát, thân thể biến thành than cốc, xương cốt cũng bị đốt thành bột mịn. Phanh phanh phanh! Mấy trăm phủ quân may mắn trốn được một mạng, ai nấy đều bị hù cho ngã nhào ra đất, bọn hắn nhìn lên lôi điện còn đang điên cuồng tứ ngược giữa trời, nhìn lên vô số bột phấn màu đen lả tả rụng xuống, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch. Tạch tạch tạch! Một tên đại năng Thần Giới run lên lẩy bẩy, mặc dù hắn còn sống, nhưng hắn biết phủ chủ Sa Điền Phủ sẽ không bỏ qua cho mình. Bởi vì mới vừa rồi hắn là người nhận được tin tức, sau đó tự tiện làm chủ triệu tập đại quân tới bao vây. Hắn vốn tưởng chỉ là một tên đào phạm bình thường, bằng vào mấy ngàn phủ quân hẳn có thể nhẹ nhàng bắt lại, càng đừng nói lần này còn tới mười tên đại năng Thần Giới. Hắn quá nóng lòng lập công, chết một ít phủ quân không tính là gì, nhưng để người Thần Tượng Tông đang truy sát trốn mất, đây chính là đại sự. Hoa! Cách đó trăm dặm là một tòa thành nhỏ, trong thành lao ra nhiều phủ quân như vậy, tự nhiên sớm dẫn lên chú ý của cư dân trong thành. Lúc thấy Lôi Long tứ ngược giữa trời, toàn thành đều bị kinh động. Vô số võ giả vọt tới bên này, lập tức chứng kiến cảnh tượng như là địa ngủ, chỉ thấy vô số phủ quân bị oanh thành phấn vụn chỉ trong nháy mắt, ngay cả đại năng Thần Giới đều không trụ được trước lôi điện bá đạo kia. Đám võ giả vừa tới không khỏi ngốc như gà gỗ. Phủ quân! Đối với Thần Linh phổ thông mà nói, đây là lực lượng không thể kháng cự, ai dám đắc tội phủ quân, vậy thì đừng nghĩ lăn lộn ở trong phủ này nữa, nếu bị phủ quân truy nã, vậy thì tất chết không nghi ngờ. Nhưng giờ lại có người một hơi đánh chết mấy ngàn phủ quân, trong đó bao gồm không ít đại năng Thần Giới? Đây là muốn khai chiến với Sa Điền Phủ? Khiêu chiến quyền uy của phủ chủ Sa Điền Phủ ư? Ông! Truyền tống trận trong thành sáng lên, tiếp đó mười mấy tên cường giả xuất hiện, phủ quân lưu lại trong thành sau khi thấy được lão giả tóc nâu vừa hiện ra, lập tức sợ hãi quỳ xuống nói: - Tham kiến phủ chủ, tham kiến chư vị đại nhân! Phủ chủ Sa Điền Phủ Hoàng Vũ không quản đám phủ quân kia, hắn và mười mấy người cùng đi quét thần niệm về hướng nam, thấy được còn có lôi điện sót lại, thần sắc cả đám đều khẽ biến. Hưu! Mười mấy người đằng không bay lên, cấp tốc lao tới bên kia, Hoàng Vũ liếc nhìn một lượt, ánh mắt khóa chặt tên đại năng Thần Giới còn sống sót, quát khẽ: - Vương Minh, người đâu?
Chương 1888 Đồ sát phủ quân
Chết mất mấy ngàn phủ quân, ngoài ra còn hơn mười đại năng Thần Giới, Hoàng Vũ lại không để ý tới số tổn thất đi, hắn chỉ để ý Lục Ly đã chết hay chưa? Vương Minh nhìn thấy đám người Hoàng Vũ, vội vàng quỳ xuống bẩm báo nói: - Tham kiến phủ chủ và chư vị trưởng lão, Hoàng Vũ vô năng, người kia sử dụng một loại thần thuật kỳ dị để đào thoát, sau đó dẫn nổ hai viên cầu bảo vật, có vẻ như là Lôi Thần Nộ, hai viên bảo vật kia phóng thích ra rất nhiều lôi điện, giết chết không ít người của chúng ta. Vương Minh vô dụng, xin phủ chủ trách phạt. - Khốn khiếp! Hoàng Vũ nghe nói Lục Ly trốn mất, lập tức giận điên lên, quát nói: - Ai cho ngươi xuất động phủ quân vây giết? Chẳng phải ta đã truyền lệnh đi xuống, một khi phát hiện mục tiêu lập tức thông báo lên sao? - Thuộc hạ đã lập tức thông báo. Vương Minh biết mình gây hoạ, lại chỉ còn biết cắn răng nói: - Phủ chủ không hề lệnh chúng ta không xuất động, bởi thế thuộc hạ tưởng đối phương chỉ là một tên võ giả bình thường, để tránh đêm dài lắm mộng liền triệu tập phủ quân định vây bắt, ai ngờ... - Còn dám giảo biện? Hoàng Vũ giận tím mặt, trực tiếp vung tay vỗ xuống một chưởng. Vương Minh thậm chí không kịp có phản ứng, thân thể đã bị đánh vào lòng đất, biến thành một đống máu thịt bầy nhầy. - Các ngươi kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc cho ta, không được bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. Hoàng Vũ lạnh giọng nhìn sang trên trăm tên phủ quân còn sót lại, sau đó khua tay nói với người ở bên cạnh: - Lão Nghiêm, ngươi lập tức tổ chức nhân thủ, tiếp tục truy tra. Một người bay đi, trên trăm tên phủ quân phía dưới dồn dập kể lại, Hoàng Vũ cẩn thận lắng nghe, trong mắt xuất hiện một tia nghi hoặc. Chẳng phải Thần Tượng Tông nói có cường giả mang theo Lục Ly đào thoát ư? Căn cứ tình báo, Lục Ly lại chỉ mang theo một con ma thú Ma Giới, chứ không hề có bất kỳ cường giả nào nữa cả. Hơn nữa vừa rồi Lục Ly đánh giết mấy ngàn phủ quân, lại hoàn toàn chỉ dựa vào Lôi Thần Nộ, cũng không thấy có bất kỳ cường giả nào trợ giúp. Hưu! Bất luận thế nào cũng phải lập tức phản hồi tình huống bên này cho Thần Tượng Tông. Hoàng Vũ dẫn người cấp tốc rời đi, sau mấy lần truyền tống cuối cùng tìm tới phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông, kể lại đầu đuôi sự việc cho đối phương. Tên phó đường chủ này lại kể cho Báo trưởng lão, hiện tại Báo trưởng lão còn đang đánh cờ với một vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Cơ Các, sau khi nhận được tin tức cũng không khỏi kinh ngạc. Không có cường giả hỗ trợ, chẳng lẽ chỉ dựa vào Lục Ly liền có thể trong thời gian ngắn ngủi trốn được xa như vậy? Hắn nhíu mày trầm ngâm thoáng chốc, sau đó nhìn sang vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Cơ Các ở phía đối diện bàn cờ, nói: - Lão Mưu, ngươi thấy chuyện này thế nào? Mưu trưởng lão có ba chỏm râu dê, nhìn càng giống một tên thầy tướng, hắn khẽ nhắm mắt, vuốt vuốt râu nói: - Nếu ta không có đoán lầm, Lục Ly hẳn đã tham ngộ được một loại thần thuật thượng cổ tên là Phi Độ Hư Không, hiện tại chắc hắn đã không còn ở Sa Điền Phủ. Nếu lúc này hắn đã có mặt ở phủ vực gần đó, vậy thì không sai! - Phi Độ Hư Không? Báo trưởng lão tròn mắt nghi hoặc, nghĩ nghĩ rồi nói: - Ta nhớ loại này thần thuật là do Kỳ Môn Tông khai sáng, Kỳ Môn Tông bị diệt mấy chục vạn năm, thần thuật này sớm đã thất truyền, Lục Ly học được từ đâu? Mưu trưởng lão cười khẽ nói: - Nếu đúng thật là thần thuật Phi Độ Hư Không, cộng thêm Lục Ly có Lôi Thần Nộ, lần này các ngươi muốn đuổi giết e rằng rất lớn! - Rất khó? Báo trưởng lão đột ngột đứng bật dậy, cười lạnh nói: - Thần Tượng Tông chúng ta muốn truy sát người nào, đừng nói chỉ là một tên Lục Ly cỏn con, dù có là Thần Giới Chí Tôn thì cũng phải chết! Mưu trưởng lão phái người đuổi theo tra xét một phen, chỉ sau một canh giờ người kia đã quay về bẩm báo: - Hiện tại Lục Ly hẳn đang ở đông bắc Hương Hoa Phủ. - Hương Hoa Phủ! Báo trưởng lão lấy địa đồ ra, Mưu trưởng lão quét mắt nhìn qua một lượt, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói: - Kỳ Môn Tông bị diệt mấy chục vạn năm, năm đó trọn cả Kỳ Môn Sơn đều bị nện nát, nghe nói lúc ấy người trong tông phái đều chết sạch, không ngờ còn có kỳ thuật lưu truyền đến bây giờ, thậm chí rơi vào tay một tên đệ tử Thần Khí Các cỏn con. Thú vị, thật là thú vị. Mặc dù hai người không phải quá hiểu rõ đối với Phi Độ Hư Không, nhưng cũng có từng nghe nói qua. Lục Ly chẳng mấy chốc đã từ Sa Điền Phủ đi tới Hương Hoa Phủ, căn cứ như miêu tả của Hoàng Vũ thì bên cạnh hắn không có bất kỳ cường giả nào cả, như vậy chỉ có thần thuật Phi Độ Hư Không là lời giải thích hợp lý nhất. - Xem ra ta phải đích thân đi một chuyến! Báo trưởng lão có chút lo lắng cho phủ quân, rốt cuộc chiến lực phủ quân tương đối thấp, không có hắn tọa trấn, phía bên kia rất dễ đánh cỏ động rắn. Lần này hắn quyết không cho Lục Ly có cơ hội đào tẩu, sau khi tìm tới liền sẽ miểu sát ngay lập tức. - Ừm! Mưu trưởng lão khẽ gật đầu, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Lấy cường độ linh hồn của Lục Ly, sau khi sử dụng Phi Độ Hư Không hẳn phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian, ít nhất là chừng hơn nửa ngày. Nếu ngươi ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ qua đó, không chừng sẽ có cơ hội tìm được hắn. Báo trưởng lão trầm tư suy nghĩ một lúc rồi hỏi: - Các ngươi không thể định vị chuẩn xác thêm một chút được à? - Không thể! Mưu trưởng lão lắc đầu nói: - Giờ có thể tìm ra hắn còn là bởi vì trước đó Cổ Sơn Hác đưa tới một giọt máu của Lục Ly. Nhưng giọt máu này cũng sắp dùng hết, đến lúc đó chúng ta cũng rất khó truy tung được hắn, bởi thế lần này ngươi phải tranh thủ tìm ra cho thật nhanh. - Đa tạ lão Mưu! Báo trưởng lão chắp tay sải bước đi ra, triệu tập cường giả Chiến Đường Thần Tượng Tông, cả đám ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ, trực tiếp đến thẳng đông bắc bộ Hương Hoa Phủ. Sau khi Báo trưởng lão đi chừng một canh giờ, một tên võ giả Thiên Cơ Các vội vã tiến đến, bẩm báo nói: - Mưu trưởng lão, Lăng Tiêu Các Lăng Vạn Kiếm cầu kiến.
Chương 1889 Hương Hoa Phủ
- Không gặp! Mưu trưởng lão khoát tay nói: - Bọn hắn muốn mua tin tức thì cứ theo quy củ trong các. Ha ha, hi vọng Lục Ly có thể kiên trì lâu chút, như thế người mua tin tức về hắn sẽ càng nhiều. Đúng rồi, ngươi bắn tin về chuyện Thần Tượng Tông đang đuổi giết Lục Ly, cả chuyện Lục Ly sử dụng Thiên Lôi Nộ oanh sát phủ quân ở Sa Điền Phủ ra ngoài, làm vậy mới hấp dẫn càng nhiều thế lực chú ý, tin tức mới càng dễ bán... ... Lúc này Lục Ly quả thực đang ở Hương Hoa Phủ, hơn nữa còn đang hôn mê, Hư Không Thú bị đánh nát ở Sa Điền Phủ, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào Lung đạo nhân cõng đi. Lung đạo nhân cải trang, đổi lại một thân chiến giáp bình thường, cõng Lục Ly trên lưng lao nhanh mà đi, thần niệm quét quanh bốn phía, tìm kiếm nơi ẩn thân thích hợp. Trước khi ngất đi Lục Ly không chỉ thị cho Lung đạo nhân đi về hướng bắc, mà chỉ dặn hắn tìm kiếm nơi nào đó thích hợp để ẩn núp. Dựa vào tốc độ đi đường của Lung đạo nhân, có đi cũng chẳng nghĩa lý gì, giờ điều duy nhất hắn có thể hỗ trợ chỉ là mang Lục Ly tìm nơi ẩn núp, để Lục Ly nghỉ ngơi khôi phục. - Phía trước không sai! Điếc đạo nhân phát hiện một sơn động rất sâu phía trước mặt, tuy đối với cường giả, dù tiềm phục sâu hơn mười dặm dưới lòng đất bọn hắn cũng có thể thăm dò ra được, nhưng chí ít ẩn núp dưới lòng đất sẽ tránh thoát được thăm dò của phủ quân bình thường. Lục Ly chỉ cần nghỉ ngơi chừng hơn nửa ngày là có thể khôi phục, đến lúc đó liền có thể cao chạy xa bay. Thân hình hắn chợt lóe, xông thẳng vào trong sơn động, một đường phóng vút xuống dưới. Sơn động này quả thực rất sâu, chạy dọc xuống hơn mười dặm mà mãi chưa thấy đáy. Hơn nữa trong sơn động cũng không có kỳ thú độc trùng, chỉ có một ít chim thú như dơi chuột, song đều bị khí tức Lung đạo nhân dọa chạy. Lại bôn tẩu thêm khoảng nửa nén hương, rốt cục Điếc đạo nhân cũng đi đến tận cùng sơn động, lúc này đã cách mặt đất hơn năm mươi dặm, thần niệm phủ quân bình thường tuyệt đối không thăm dò được sâu như vậy. Sơn động khá là âm u ướt lạnh, Lung đạo nhân nhìn qua Lục Ly, thấy hắn sắc mặt trắng bệch, cơ thịt trên mặt ẩn ẩn có chút vặn vẹo, không khỏi khẽ thở dài. Hắn bế quan mấy năm, không biết trong thời gian đó Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, song có vẻ vị chủ nhân này sống rất mệt mỏi. Tới Thần Giới liền một mực bị người đuổi giết, trước kia ở Thương Viêm Phủ bị phủ quân truy sát, đến sau bị Dực Thần truy sát, tiếp sau nữa lại bị Lăng Tiêu Các truy sát, lần này lại không biết bị thế lực nào truy sát nữa đây? Lung đạo nhân và Lục Ly ẩn núp trong sơn động dưới lòng đất, bên ngoài lại đang náo lật trời. Toàn bộ phủ quân đông bắc bộ Hương Hoa Phủ đều được điều động, bắt đầu tìm kiếm khắp tứ xứ. Báo trưởng lão đích thân tới giám sát, đồng thời mấy ngàn cường giả Chiến Đường cũng phân tán ra, chia nhau dẫn từng đội phủ quân tới các thành trì truy tra Lục Ly theo kiểu cuốn chiếu. Lần này Báo trưởng lão hạ tử lệnh, phát hiện Lục Ly lập tức báo cáo, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu để Lục Ly trốn mất, giết không cần luận. Đông bắc bộ Hương Hoa Phủ rất lớn, nhưng mỗi thành trì đều có khoảng ngàn phủ quân được phái đi, mỗi người lại phụ trách lục soát một phiến khu vực, thế nên hiệu suất tương đối cao. Hưu hưu hưu! Nửa ngày sau, trên sơn động nơi Lung đạo nhân và Lục Ly đang ẩn nấp bay tới ba tên phủ quân. Thần niệm ba người này cực lực thăm dò, sau khi phát hiện ra sơn động, thần niệm cả đám ba người lập tức vươn xuống. Có điều ba người chỉ là phủ quân phổ thông, thần niệm không tính quá mạnh, không cách nào thăm dò được dưới đáy sơn động, tự nhiên không phát hiện ra Lung đạo nhân và Lục Ly. - Đi thôi! Một tên phủ quân phất tay, tin báo bọn hắn nhận được là phải tập trung chú ý Hư Không Thú, bất kỳ Hư Không Thú nào đều phải chặn lại sưu tra, bởi thế một sơn động cỏn con thế này không khiến hắn quá mức để ý. Một tên phủ quân khác nghĩ nghĩ rồi nói: - Hay là đi xuống kiểm tra xem.... vạn nhất bỏ sót, mặt trên truy cứu xuống thì phiền phức to. - Muốn xuống thì ngươi đi mà xuống. Tên phủ quân đầu tiên lạnh lùng nói: - Vạn nhất dưới đó có độc trùng Hoang thú, hắc hắc. Tên phủ quân thứ ba nghĩ nghĩ rồi nói: - Vẫn nên đi xuống một chuyến xem sao, vạn nhất đối phương thật đang ẩn náu dưới đó cũng nên. Chúng ta phát hiện, tất sẽ được đế phủ chủ trọng thưởng. Rốt cuộc lần này là chuyện của Thần Tượng Tông, phủ chủ rất xem trọng. Nhắc đến trọng thưởng, tên phủ quân đầu tiên cũng động tâm, vung tay nói: - Đi thôi, đi thôi, dù sao cũng không để lỡ bao lâu. Ba người lập tức bay về phía sơn động, chỉ là tốc độ không nhanh, rốt cuộc ai biết trong sơn động sẽ có độc trùng Hoang thú hay không? Thần niệm ba người cực lực thăm dò, một đường chạy dọc xuống dưới, sau một nén hương, thần niệm ba người đồng thời khóa chặt Lung đạo nhân và Lục Ly ở dưới đáy động. - Ách? Tròng mắt ba người tức thì sáng rực, mái tóc trắng kia của Lục Ly quá chói mắt, ba người vừa thoáng nhìn liền nhận ra. - Là Lục Ly! Một người lấy ra chân dung đối chiếu, nét mặt lập tức lộ vẻ đại hỉ. Hắn thăm dò thấy Lung đạo nhân khí tức không mạnh, lúc này Lục Ly lại đang hôn mê, lập tức quát khẽ nói: - Bắt lấy hắn! - Đừng lỗ mãng. Một tên phủ quân khác ngăn hắn lại, quát khẽ nói: - Mặt trên dặn dò, phát hiện Lục Ly tuyệt đối không thể động thủ, lập tức báo cáo, nếu không giết không cần luận. Phanh! Tên phủ quân thứ ba lập tức lấy ra một chiếc ngọc phù, trực tiếp bóp nát thông báo cho thượng cấp, chỉ là... một khắc sau, tròng mắt hắn đột nhiên co rụt lại, hoảng hốt nói: - Đó là cái gì? Hai tên phủ quân còn lại cũng phát hiện, lúc này viên hạt châu trong tay Lục Ly đột nhiên phát sáng, tiếp đó một bộ xương khô tản ra hắc quang hiện ra. Xương khô trực tiếp xoắn nát mặt đất, lấy tốc độ khủng khiếp vọt tới ba người. - Đây là thứ quái quỷ gì? Sao tốc độ lại nhanh như vậy? Ba người vừa mới thăm dò được bộ xương khô kia, chỉ một giây sau xương khô đã vọt tới trước mặt bọn hắn, bàn tay xương khô màu đen bất ngờ chộp tới một tên phủ quân.
Chương 1890 Tuyệt không về lại trong tông
- Giết! Hai tên phủ quân còn lại lập tức rút ra binh khí, một trái một phải chia nhau bổ lên đầu và bả vai xương khô. Nương theo hai tiếng vang trầm muộn, một tiếng hét thảm vang lên, tay xương khô kia bắt trúng tên phủ quân, phần chiến giáp nơi ngực tức thì bị xoắn nát. Cánh tay xương khô cắm vào, bóp vụn trái tim người này. - Trốn... Hai tên phủ quân còn lại phát hiện vừa bổ lên xương khô, lập tức liền bị phản chấn bắn ngược ra sau, trên thân xương khô lại không hiện ra chút vết tích nào. Cả hai bị dọa sợ, lập tức nghĩ tới đào tẩu, chỉ là tốc độ Chiến Thần Khô Lâu quá nhanh, hai người làm sao có thể đào tẩu được? Phanh phanh! Hai tiếng trầm muộn vang lên, đầu hai tên phủ quân lần lượt bị bóp nát. Chiến lực Chiến Thần Khô Lâu sánh ngang với đại năng Thần Giới, diệt sát ba tên phủ quân chỉ là chuyện nhỏ. Phía dưới, Lục Ly hư nhược mở mắt, thần sắc lộ vẻ đau đớn, hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục, kẻ địch lại đã tìm tới cửa. Hiện tại hắn không phải là không thể Phi Độ Hư Không, nhưng linh hồn hắn suy nhược như vậy, nếu cường hành Phi Độ Hư Không, linh hồn rất dễ xảy ra vấn đề. - Đi! Nơi đây không thể ở lại lâu, hắn đành cắn răng đứng dậy, thu lại Lung đạo nhân, sau đó mở ra Linh Ẩn Chiến Giáp, ẩn thân tiềm hành ra ngoài. Thu hồi Chiến Thần Khô Lâu, hắn như u hồ bay đi ra, tuỳ ý chọn một hướng rồi chạy như điên. Ba tên phủ quân chết rồi, hẳn rất nhanh sẽ có rất nhiều cường giả chạy tới, hắn nhất định phải lập tức rời đi đây. - Sao kẻ địch lại truy tung đến nhanh vậy được? Lục Ly một bên đào tẩu, một bên âm thầm kêu khổ, hắn vừa mới Phi Độ Hư Không, đến giờ mới chỉ nghỉ ngơi chưa đến nửa ngày, địch nhân lại đã đuổi đến nơi. Cứ thế mà tính, hắn vừa Phi Độ Hư Không xong, nháy mắt địch nhân liền đã khóa định vị trí phủ vực nơi hắn đặt chân, sau đó tức tốc triệu tập phủ quân tiến hành truy tra. Có thể dễ dàng mời đến phủ quân, còn có thể nhẹ nhàng truy tung ra được hắn, trong đầu Lục Ly lập tức nghĩ đến Thần Tượng Tông. May mắn vừa rồi kẻ tìm tới hắn không phải là cường giả, nếu là một tên siêu cấp đại năng Thần Giới, Lung đạo nhân căn bản không kịp có thời gian đánh thức hắn, hắn sẽ bị giết trong chớp mắt. Hưu hưu hưu! Vẻn vẹn bôn tẩu gần nửa canh giờ, Lục Ly liền phát hiện nơi xa có một đội phủ quân đang cấp tốc bay tới sơn động nơi hắn ẩn náu trước kia. Thần niệm cả đám tản ra, toàn lực thăm dò, nét mặt ai nấy đều sát khí đằng đằng. Lục Ly tiềm phục trong một khe suối, Linh Ẩn Chiến Giáp là thứ mà phải là siêu cấp đại năng Thần Giới mới có thể phát hiện ra được, bởi thế hắn rất yên tâm. Quả nhiên không ngoài dự liệu, mặc dù mấy trăm phủ quân chạy tới đều phóng thích tứ xứ thăm dò, lại không ai phát hiện ra hắn. Rất nhanh liền tan biến trong sơn mạch nơi xa. - Phải cẩn thận! Lục Ly tiếp tục tiềm hành, cả người căng cứng, khẩn trương không thôi. Nhóm đầu tiên là phủ quân, như vậy hắn tin tưởng nhóm thứ hai chạy tới sẽ đều là cường giả, thậm chí khả năng sẽ xuất hiện người của Thần Tượng Tông. Hắn nuốt vào hai viên đan dược bồi bổ linh hồn, nội thị một phen, phát hiện tác dụng loại đan dược này không mấy đáng kể. Hắn âm thầm kêu khổ, cứ tiếp tục thế này không phải cách này, muốn chạy tới U Yến chi địa e là tương đối khó. Mặt khác, trong tay hắn có một tấm địa đồ Thần Giới, nhưng trên đó không thấy ghi rõ U Yến chi địa nằm ở đâu, bởi thế hắn chỉ còn cách cắm đầu chạy về hướng bắc. Vù vù! Phía bên trái trước mặt truyền đến từng đạo tiếng xé gió, Lục Ly nhìn thấy xa xa có ba điểm đen, rõ ràng là Hư Không Thú. Nét mặt Lục Ly cứng lại, trong Hư Không Thú nhất định có cường giả, nói không chừng sẽ có cả đại năng Thần Giới, nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị phát hiện. Ngao ngao! Lúc này trong núi phía bên phải truyền đến tiếng gào thét, bên này hẳn là có một con Hoang thú, nó bị tiếng kêu của Hư Không Thú kinh động, đang ngửa mặt lên trời gầm rống. - Tốt! Thân hình Lục Ly chợt lóe, tiến vào trong Thiên Tà Châu, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu lướt tới chỗ con Hoang thú, cuối cùng biến thành một viên đá nhỏ chui vào lòng đất bên dưới Hoang thú. Hắn không biết siêu cấp đại năng Thần Giới có thể thăm dò được Thiên Tà Châu hay không, nhưng làm thế dù sao cũng đỡ hơn hắn sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp tiềm phục ở gần Hoang thú. Hắn không dám phóng thích thần niệm, mà chỉ dám xuyên qua Thiên Tà Châu cảm ứng tình hình bên ngoài. Nếu mấy con Hư Không Thú kia đổi hướng phi hành bay tới bên này, hắn sẽ lập tức sử dụng thần thông Phi Độ Hư Không cường hành rời đi. Rất nhanh, Hư Không Thú bay đến bên này, vô số đạo thần niệm cường đại đảo quanh bốn phía. Hoang thú gầm thét không ngừng, nhưng sau khi một tên cường giả thả ra khí tức cường đại, Hoang thú liền không dám có dị động. Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu không cảm ứng được khí tức cường đại kia, chẳng qua thấy Hoang thú không chỉ đứng im không nhúc nhích, thậm chí còn không gầm gào giận dữ như trước, nội tâm hắn bất giác trầm xuống. Trong Hư Không Thú chắc hẳn có siêu cấp đại năng, chứ khí tức đại năng Thần Giới bình thường làm gì trấn áp được Hoang thú như thế. - Không hay! Lục Ly đột nhiên cảm ứng được ba con Hư Không Thú chuyển hướng, chính đang cấp tốc bay về phía chỗ Hoang thú, hắn hơi biến sắc, lại không do dự quá lâu, thân hình lập tức lóe lên, hiện ra bên ngoài Thiên Tà Châu. Ong ong! Trong tay hắn xuất hiện hai viên Lôi Thần Nộ, đồng thời cánh tay còn lại khua động giữa không trung. Một pháp trận nháy mắt thành hình, sau đó hắn chui lại vào trong Thiên Tà Châu, đồng thời vung tay ném mạnh Lôi Thần Nộ về phía ba con Hư Không Thú. - Mau trốn! Một tiếng rống giận vang lên, tiếp sau cả ba con Hư Không Thú đồng loạt nổ tung, từng đội võ giả bên trong tóe bắn ra, tản khắp bốn phương tám hướng. Ầm ầm! Hai viên Lôi Thần Nộ phát nổ giữa trời, Lôi Long tứ ngược, cuốn thốc một mảnh thiên địa. Trong ba con Hư Không Thú kia có hơn ngàn võ giả, phân nửa trong đó là phủ quân, nửa còn lại đều mặc chiến giáp Thần Tượng Tông, rõ ràng là người của Chiến Đường.
Trong cái tên Thiên Cơ Các có hai chữ Thiên Cơ, nghe nói cường giả trong đó có thể nhìn thấu thiên cơ, muốn tra tìm tin tức về người, về sự tình nào đó, chỉ cần ngươi có đủ thần nguyên, Thiên Cơ Các đều có thể giúp ngươi làm được. Báo trưởng lão cảm thấy không thể tiếp tục tìm kiếm không đầu không đuôi thế này, nhất định phải xác định được phương vị đại khái của Lục Ly hiện tại, chỉ như vậy mới có thể truy tung theo. Hắn biết thật ra Thiên Cơ Các không thể nhìn thấu thiên cơ, mà chỉ là có chút thủ đoạn đặc thù thôi. Hắn đích thân tìm tới cửa, một đại nhân vật Thiên Cơ Các đi ra tiếp đón hắn. Truy tra Lục Ly chỉ là việc nhỏ, đại nhân vật Thiên Cơ Các rất nể mặt, lập tức phân phó truy tung, thần nguyên cũng không cần. Vẻn vẹn nửa ngày liền có tin tức báo về, nói rằng lúc này Lục Ly hẳn đang ở Sa Điền Phủ! - Ách? Sa Điền Phủ?! Báo trưởng lão lấy ra địa đồ, thấy Sa Điền Phủ nằm ở mặt bắc Nam Dương Phủ, trung gian còn cách bảy phủ khác, thần sắc hắn lập tức trở nên ngưng trọng. Theo như tư liệu mà hắn được biết thì Lục Ly chỉ là một tên Thần Linh cỏn con bình thường, có chút tiểu thủ đoạn, cùng lắm chỉ đánh giết được Thần Linh Thượng Bảng, đại năng Thần Giới hoàn toàn có thể nhẹ nhàng bóp chết. Bởi thế ở trong mắt Báo trưởng lão, lấy năng lực Lục Ly, không thể nào trong thời gian ngắn như vậy đào thoát được đến Sa Điền Phủ. Đã thế, vậy hẳn là phải có cường giả đại thế lực trợ giúp hắn. - Truy kích, ngoài ra... thông tri phủ chủ Sa Điền Phủ, mời hắn hỗ trợ! Báo trưởng lão không suy nghĩ nhiều mà trực tiếp truyền lệnh đi xuống, bất kể có hay không đại thế lực tiếp dẫn Lục Ly, Thần Tượng Tông đều phải trước truy sát cái đã. Báo trưởng lão vừa hạ lệnh, vô số cường giả nối đuôi nhau truyền tống đến Sa Điền Phủ, một tên phó đường chủ Chiến Đường đích thân đi tìm phủ chủ Sa Điền Phủ yêu cầu hỗ trợ. Ở trong mắt Thần Linh cấp thấp, phủ chủ là tồn tại cao không thể chạm, nhưng ở trong mắt Thần Tượng Tông lại chỉ có thể miễn cưỡng tính là nhân vật. Phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông ra mặt, phủ chủ Sa Điền Phủ lập tức ngoan ngoãn điều động phủ quân truy tra Lục Ly. Lúc này Lục Ly quả thực đang ở ngay trong Sa Điền Phủ, cụ thể là đang nằm mê man trong Hư Không Thú, vừa nãy hắn mới sử dụng thần thuật Phi Độ Hư Không để đến bên này. Vừa đi ra hắn liền phóng thích Lung đạo nhân, sau đó tiến vào trong Hư Không Thú rồi ngất đi. Mười ngày qua, hắn liên tục sử dụng thần thông Phi Độ Hư Không, mỗi lần đều khiến linh hồn đau nhói không thôi, đồng thời thân thể cũng không tránh khỏi mỏi mệt hư nhược. Phủ quân Sa Điền Phủ được điều động, mới đầu chỉ lục soát trong thành trì, đến sau vô số phủ quân bay ra từ các thành trì, bắt đầu tiến vào hoang dã tìm kiếm Lục Ly. Hơn nửa ngày sau, Lung đạo nhân phát hiện trước mặt có ba con Hư Không Thú bay tới. Trên mỗi con Hư Không Thú đều có tiêu chú Sa Điền Phủ, thần niệm tùy tiện thăm dò liền biết là phủ quân. Trước đây Lung đạo nhân không phải chưa từng gặp qua phủ quân, lần này hắn lại tiếp tục điều khiển Hư Không Thú chậm rãi bay hướng xuống, đây là một loại lễ tiết ở Thần Giới, tỏ ý phía bên mình lui nhường. Ai ngờ lần này lại khác với mấy lần trước, ba con Hư Không Thú vây quanh Hư Không Thú của Lung đạo nhân, một tiếng quát khẽ vang lên: - Chúng ta là phủ quân Sa Điền Phủ, phụng mệnh chấp hành nhiệm vụ, mời các hạ dừng lại phối hợp điều tra. - Chấp hành nhiệm vụ? Lung đạo nhân có dự cảm chẳng lành, chẳng lẽ đối phương muốn nhắm đến Lục Ly? Hắn đảo mắt nhìn về phía Lục Ly, suy nghĩ một lát rồi điều khiển Hư Không Thú dừng lại, sau đó lấy nước lạnh hắt lên mặt Lục Ly. Lục Ly ngủ say hơn nửa ngày, linh hồn đã khôi phục phần nào, vừa bị nước lạnh kích thích lập tức tỉnh táo lại, hắn tròn mắt nhìn Điếc đạo nhân hỏi: - Chuyện gì thế? - Có phủ quân muốn lục soát! Lung đạo nhân cấp tốc giải thích nói: - Bọn hắn nói đang chấp hành một nhiệm vụ đặc biệt? - Tới nhanh thật? Là do Thần Tượng Tông? Con ngươi Lục Ly lóe lên, trầm tư thoáng chốc, sau đó trên người hắn chợt lóe bạch quang, một bộ chiến giáp màu bạc hiện ra, cả người hắn lập tức tan biến, chính là sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp để ẩn thân. - Đây là lệnh bài thân phận phủ dân, ngươi phối hợp điều tra, tình huống không đúng ta liền sẽ ra tay! Lục Ly ném qua một chiếc lệnh bài, sau đó nhẹ giọng nói. Lung đạo nhân hiểu ý, nghe ngữ khí Lục Ly, tựa hồ nếu chỉ là phủ quân phổ thông hắn hoàn toàn có thể đánh giết được. Lung đạo nhân dừng lại Hư Không Thú, đồng thời đóng lại cấm chế, truyền lời đi ra, nói: - Chư vị đại nhân, mời tùy ý lục soát. Ba con Hư Không Thú lóe lên quang mang, sau đó mấy chục tên phủ quân xuất hiện, ai nấy đều nghiêm trận chờ đợi. Một thống lĩnh dẫn theo năm tên quân sĩ bay vụt đến, trực tiếp tiến vào bên trong qua miệng Hư Không Thú. Lung đạo nhân cung kính đứng ở một bên, chắp tay nói: - Gặp qua chư vị đại nhân. Thống lĩnh hờ hững gật đầu, tùy tiện quét mắt nhìn một lượt, mấy tên phủ quân còn lại thì tiến vào đại điện phía sau. Linh Ẩn Chiến Giáp rất kỳ diệu, nếu không phải siêu cấp đại năng Thần Giới thì không cách nào phát hiện ra, thực lực đám phủ quân này đều hết sức bình thường, thống lĩnh phỏng chừng cũng chỉ là Thượng Bảng Thần Linh, tự nhiên không thể phát hiện ra được Lục Ly đang ở trong góc. - Ngươi là người chỗ nào? Muốn đi đâu? Đến từ thế lực gì? Thống lĩnh kiểm tra xong xuôi, xác định không có dị trạng, liền dùng ánh mắt âm trầm khóa chặt Lung đạo nhân, bổ sung một câu nói: - Ngươi hẳn không phải nhân loại bình thường.... Đúng không? Lung đạo nhân là ma thú Ma vực, trên thân nhiều ít có chút khí tức ma thú, điểm này khiến tên thống lĩnh hoài nghi cũng là điều có thể hiểu được. Trong lòng Lung đạo nhân sớm có định kế, lấy ra lệnh bài thân phận phủ dân nói: - Vị đại nhân này, tại hạ là bộc nhân của Liễu gia Thương Viêm Phủ, lần này phụng mệnh tới hiệp đàm một vụ làm ăn. - À à... Tên thống lĩnh tựa hồ không có ý truy cứu, khẽ gật đầu khua tay nói: - Lui!
Chương 1887 Đồ sát phủ quân
Tất cả phủ quân lui ra, Lung đạo nhân như trút được gánh nặng, chẳng qua vẫn không dám loạn động. Phải đợi sau khi ba con Hư Không Thú đi rồi, hắn mới chậm rãi điều khiển Hư Không Thú tiếp tục bay về hướng bắc. Ông! Lục Ly đột nhiên hiện ra trong góc, hắn hơi khẽ nhíu mày, thần sắc thoáng hiện vẻ hồ nghi, tên thống lĩnh này kiểm tra quá qua loa, chỉ thuận miệng hỏi vài câu thế là xong? Chỉ là đối phương đích thật đã đi xa, lúc này Lục Ly còn chưa hoàn toàn khôi phục, cũng không có thời gian đi nghĩ nhiều. Hắn khoanh chân ngồi xuống, nuốt vào hai viên đan dược, bắt đầu khôi phục linh hồn, đồng thời sử dụng bí thuật tiếp tục tu luyện. Linh hồn hắn quá yếu, mỗi lần sử dụng thần thuật Phi Độ Hư Không đều vô cùng thống khổ, cảm giác đó khiến hắn có lần thiếu chút không gượng được.... Hưu, hưu, hưu! Bốn canh giờ sau, ba phía trái phải và đằng sau đột nhiên vang lên tiếng xé gió, mấy chục con Hư Không Thú cấp tốc bay vụt đến, rõ ràng là đang nhắm đến Lục Ly. Hưu hưu hưu! Trăm dặm trước mặt vừa khéo có một thành nhỏ, lúc này trong thành cũng có vô số phủ quân bay vụt ra, nhìn qua chí ít phải đến mấy trăm người. - Không hay! Lung đạo nhân biến sắc, Lục Ly mở mắt ra, hắn đột nhiên nghĩ thông suốt chút chuyện, song vẫn không hề kinh hoảng, ngược lại khóe miệng nhếch lên ý cười lạnh lùng, nói: - Không cho nếm chút đau khổ, các ngươi liền thật tưởng Lục Ly ta là sâu kiến, có thể tuỳ ý bóp chết ư? Vừa rồi Lục Ly đã có chút hoài nghi, tại sao tên thống lĩnh kia lại lục soát qua loa như thế? Hắn hẳn nên có thể ẩn ước cảm ứng được Lung đạo nhân là ma thú, vì cớ gì kiểm tra lại diễn ra đơn giản vậy được? Bây giờ xem ra kẻ địch sớm đã thăm dò rõ ràng toàn bộ tư liệu về hắn, phỏng chừng tư liệu về Lung đạo nhân cũng nắm được. Thế nên tên thống lĩnh kia vốn đã biết thân phận Lung đạo nhân, lại cố ý giả vờ như không phát hiện ra, đi về điều động lượng lớn phủ quân tới vây giết. Lục Ly lập tức để Lung đạo nhân ngừng lại Hư Không Thú, sau đó hắn thu vào Lung đạo nhân, trong tay hiện ra hai viên Lôi Thần Nộ, tay còn lại chậm rãi khắc họa pháp trận giữa không trung. Ngoài ra, hắn còn phóng thích một ít Linh Phong tràn ngập không gian xung quanh, hắn sợ có cường giả tiềm phục tới ra tay đánh giết mình. Hưu hưu hưu! Khoảng cách vài trăm dặm nháy mắt đã bị kéo gần, từ trái phải và phía sau, mấy chục con Hư Không Thú áp sát đến, vô số phủ quân ùn ùn kéo tới, lao vút về phía Hư Không Thú của Lục Ly. Ba mươi dặm, hai mươi dặm, mười dặm! Đúng lúc này, tròng mắt Lục Ly đột nhiên sáng lên một đạo hàn quang, pháp trận khắc họa thành hình, giữa không trung hiện ra một cánh cửa nhỏ màu vàng, thân hình hắn chui vọt vào như thiểm điện, đồng thời tiện tay ném ra hai viên Lôi Thần Nộ. Xuy xuy... Gần như cùng lúc, cánh cửa màu vàng giữa không trung đổ sụp, Lôi Thần Nộ cũng nổ tung. Khoảnh khắc Lôi Thần Nộ phát nổ, Hư Không Thú lập tức bị xoắn thành phấn vụn, vô số Lôi Long gào thét cuốn thốc bốn phương tám hướng, cảm giác hệt như có mấy vạn con Cự Long đang gầm gào lao đi. - A? Lui... - Cái này! - Trời ạ! - Trốn mau... Tất cả phủ quân đều bị dọa sợ, rất nhiều người kinh hô, nhưng không đợi bọn hắn kịp quay người đào tẩu thì phần lớn trong số đó đã bị Lôi Long bao phủ. Vù vù! Đám phủ quân theo ở phía sau may mắn hơn một chút, chẳng qua hôm nay chắc hẳn sẽ trở thành ác mộng cả đời bọn hắn. Trong số phủ quân tới hôm nay, trừ mấy trăm người theo ở phía sau, còn thì gần như toàn bộ phủ quân phía trước mặt đều bị Lôi Long nuốt vào. Rất nhanh sau đó, trên thân ai nấy đều bùng lên liệt hỏa hừng hực, chiến giáp vỡ nát, thân thể biến thành than cốc, xương cốt cũng bị đốt thành bột mịn. Phanh phanh phanh! Mấy trăm phủ quân may mắn trốn được một mạng, ai nấy đều bị hù cho ngã nhào ra đất, bọn hắn nhìn lên lôi điện còn đang điên cuồng tứ ngược giữa trời, nhìn lên vô số bột phấn màu đen lả tả rụng xuống, sắc mặt ai nấy đều trắng bệch. Tạch tạch tạch! Một tên đại năng Thần Giới run lên lẩy bẩy, mặc dù hắn còn sống, nhưng hắn biết phủ chủ Sa Điền Phủ sẽ không bỏ qua cho mình. Bởi vì mới vừa rồi hắn là người nhận được tin tức, sau đó tự tiện làm chủ triệu tập đại quân tới bao vây. Hắn vốn tưởng chỉ là một tên đào phạm bình thường, bằng vào mấy ngàn phủ quân hẳn có thể nhẹ nhàng bắt lại, càng đừng nói lần này còn tới mười tên đại năng Thần Giới. Hắn quá nóng lòng lập công, chết một ít phủ quân không tính là gì, nhưng để người Thần Tượng Tông đang truy sát trốn mất, đây chính là đại sự. Hoa! Cách đó trăm dặm là một tòa thành nhỏ, trong thành lao ra nhiều phủ quân như vậy, tự nhiên sớm dẫn lên chú ý của cư dân trong thành. Lúc thấy Lôi Long tứ ngược giữa trời, toàn thành đều bị kinh động. Vô số võ giả vọt tới bên này, lập tức chứng kiến cảnh tượng như là địa ngủ, chỉ thấy vô số phủ quân bị oanh thành phấn vụn chỉ trong nháy mắt, ngay cả đại năng Thần Giới đều không trụ được trước lôi điện bá đạo kia. Đám võ giả vừa tới không khỏi ngốc như gà gỗ. Phủ quân! Đối với Thần Linh phổ thông mà nói, đây là lực lượng không thể kháng cự, ai dám đắc tội phủ quân, vậy thì đừng nghĩ lăn lộn ở trong phủ này nữa, nếu bị phủ quân truy nã, vậy thì tất chết không nghi ngờ. Nhưng giờ lại có người một hơi đánh chết mấy ngàn phủ quân, trong đó bao gồm không ít đại năng Thần Giới? Đây là muốn khai chiến với Sa Điền Phủ? Khiêu chiến quyền uy của phủ chủ Sa Điền Phủ ư? Ông! Truyền tống trận trong thành sáng lên, tiếp đó mười mấy tên cường giả xuất hiện, phủ quân lưu lại trong thành sau khi thấy được lão giả tóc nâu vừa hiện ra, lập tức sợ hãi quỳ xuống nói: - Tham kiến phủ chủ, tham kiến chư vị đại nhân! Phủ chủ Sa Điền Phủ Hoàng Vũ không quản đám phủ quân kia, hắn và mười mấy người cùng đi quét thần niệm về hướng nam, thấy được còn có lôi điện sót lại, thần sắc cả đám đều khẽ biến. Hưu! Mười mấy người đằng không bay lên, cấp tốc lao tới bên kia, Hoàng Vũ liếc nhìn một lượt, ánh mắt khóa chặt tên đại năng Thần Giới còn sống sót, quát khẽ: - Vương Minh, người đâu?
Chương 1888 Đồ sát phủ quân
Chết mất mấy ngàn phủ quân, ngoài ra còn hơn mười đại năng Thần Giới, Hoàng Vũ lại không để ý tới số tổn thất đi, hắn chỉ để ý Lục Ly đã chết hay chưa? Vương Minh nhìn thấy đám người Hoàng Vũ, vội vàng quỳ xuống bẩm báo nói: - Tham kiến phủ chủ và chư vị trưởng lão, Hoàng Vũ vô năng, người kia sử dụng một loại thần thuật kỳ dị để đào thoát, sau đó dẫn nổ hai viên cầu bảo vật, có vẻ như là Lôi Thần Nộ, hai viên bảo vật kia phóng thích ra rất nhiều lôi điện, giết chết không ít người của chúng ta. Vương Minh vô dụng, xin phủ chủ trách phạt. - Khốn khiếp! Hoàng Vũ nghe nói Lục Ly trốn mất, lập tức giận điên lên, quát nói: - Ai cho ngươi xuất động phủ quân vây giết? Chẳng phải ta đã truyền lệnh đi xuống, một khi phát hiện mục tiêu lập tức thông báo lên sao? - Thuộc hạ đã lập tức thông báo. Vương Minh biết mình gây hoạ, lại chỉ còn biết cắn răng nói: - Phủ chủ không hề lệnh chúng ta không xuất động, bởi thế thuộc hạ tưởng đối phương chỉ là một tên võ giả bình thường, để tránh đêm dài lắm mộng liền triệu tập phủ quân định vây bắt, ai ngờ... - Còn dám giảo biện? Hoàng Vũ giận tím mặt, trực tiếp vung tay vỗ xuống một chưởng. Vương Minh thậm chí không kịp có phản ứng, thân thể đã bị đánh vào lòng đất, biến thành một đống máu thịt bầy nhầy. - Các ngươi kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc cho ta, không được bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. Hoàng Vũ lạnh giọng nhìn sang trên trăm tên phủ quân còn sót lại, sau đó khua tay nói với người ở bên cạnh: - Lão Nghiêm, ngươi lập tức tổ chức nhân thủ, tiếp tục truy tra. Một người bay đi, trên trăm tên phủ quân phía dưới dồn dập kể lại, Hoàng Vũ cẩn thận lắng nghe, trong mắt xuất hiện một tia nghi hoặc. Chẳng phải Thần Tượng Tông nói có cường giả mang theo Lục Ly đào thoát ư? Căn cứ tình báo, Lục Ly lại chỉ mang theo một con ma thú Ma Giới, chứ không hề có bất kỳ cường giả nào nữa cả. Hơn nữa vừa rồi Lục Ly đánh giết mấy ngàn phủ quân, lại hoàn toàn chỉ dựa vào Lôi Thần Nộ, cũng không thấy có bất kỳ cường giả nào trợ giúp. Hưu! Bất luận thế nào cũng phải lập tức phản hồi tình huống bên này cho Thần Tượng Tông. Hoàng Vũ dẫn người cấp tốc rời đi, sau mấy lần truyền tống cuối cùng tìm tới phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông, kể lại đầu đuôi sự việc cho đối phương. Tên phó đường chủ này lại kể cho Báo trưởng lão, hiện tại Báo trưởng lão còn đang đánh cờ với một vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Cơ Các, sau khi nhận được tin tức cũng không khỏi kinh ngạc. Không có cường giả hỗ trợ, chẳng lẽ chỉ dựa vào Lục Ly liền có thể trong thời gian ngắn ngủi trốn được xa như vậy? Hắn nhíu mày trầm ngâm thoáng chốc, sau đó nhìn sang vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Cơ Các ở phía đối diện bàn cờ, nói: - Lão Mưu, ngươi thấy chuyện này thế nào? Mưu trưởng lão có ba chỏm râu dê, nhìn càng giống một tên thầy tướng, hắn khẽ nhắm mắt, vuốt vuốt râu nói: - Nếu ta không có đoán lầm, Lục Ly hẳn đã tham ngộ được một loại thần thuật thượng cổ tên là Phi Độ Hư Không, hiện tại chắc hắn đã không còn ở Sa Điền Phủ. Nếu lúc này hắn đã có mặt ở phủ vực gần đó, vậy thì không sai! - Phi Độ Hư Không? Báo trưởng lão tròn mắt nghi hoặc, nghĩ nghĩ rồi nói: - Ta nhớ loại này thần thuật là do Kỳ Môn Tông khai sáng, Kỳ Môn Tông bị diệt mấy chục vạn năm, thần thuật này sớm đã thất truyền, Lục Ly học được từ đâu? Mưu trưởng lão cười khẽ nói: - Nếu đúng thật là thần thuật Phi Độ Hư Không, cộng thêm Lục Ly có Lôi Thần Nộ, lần này các ngươi muốn đuổi giết e rằng rất lớn! - Rất khó? Báo trưởng lão đột ngột đứng bật dậy, cười lạnh nói: - Thần Tượng Tông chúng ta muốn truy sát người nào, đừng nói chỉ là một tên Lục Ly cỏn con, dù có là Thần Giới Chí Tôn thì cũng phải chết! Mưu trưởng lão phái người đuổi theo tra xét một phen, chỉ sau một canh giờ người kia đã quay về bẩm báo: - Hiện tại Lục Ly hẳn đang ở đông bắc Hương Hoa Phủ. - Hương Hoa Phủ! Báo trưởng lão lấy địa đồ ra, Mưu trưởng lão quét mắt nhìn qua một lượt, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói: - Kỳ Môn Tông bị diệt mấy chục vạn năm, năm đó trọn cả Kỳ Môn Sơn đều bị nện nát, nghe nói lúc ấy người trong tông phái đều chết sạch, không ngờ còn có kỳ thuật lưu truyền đến bây giờ, thậm chí rơi vào tay một tên đệ tử Thần Khí Các cỏn con. Thú vị, thật là thú vị. Mặc dù hai người không phải quá hiểu rõ đối với Phi Độ Hư Không, nhưng cũng có từng nghe nói qua. Lục Ly chẳng mấy chốc đã từ Sa Điền Phủ đi tới Hương Hoa Phủ, căn cứ như miêu tả của Hoàng Vũ thì bên cạnh hắn không có bất kỳ cường giả nào cả, như vậy chỉ có thần thuật Phi Độ Hư Không là lời giải thích hợp lý nhất. - Xem ra ta phải đích thân đi một chuyến! Báo trưởng lão có chút lo lắng cho phủ quân, rốt cuộc chiến lực phủ quân tương đối thấp, không có hắn tọa trấn, phía bên kia rất dễ đánh cỏ động rắn. Lần này hắn quyết không cho Lục Ly có cơ hội đào tẩu, sau khi tìm tới liền sẽ miểu sát ngay lập tức. - Ừm! Mưu trưởng lão khẽ gật đầu, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp: - Lấy cường độ linh hồn của Lục Ly, sau khi sử dụng Phi Độ Hư Không hẳn phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian, ít nhất là chừng hơn nửa ngày. Nếu ngươi ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ qua đó, không chừng sẽ có cơ hội tìm được hắn. Báo trưởng lão trầm tư suy nghĩ một lúc rồi hỏi: - Các ngươi không thể định vị chuẩn xác thêm một chút được à? - Không thể! Mưu trưởng lão lắc đầu nói: - Giờ có thể tìm ra hắn còn là bởi vì trước đó Cổ Sơn Hác đưa tới một giọt máu của Lục Ly. Nhưng giọt máu này cũng sắp dùng hết, đến lúc đó chúng ta cũng rất khó truy tung được hắn, bởi thế lần này ngươi phải tranh thủ tìm ra cho thật nhanh. - Đa tạ lão Mưu! Báo trưởng lão chắp tay sải bước đi ra, triệu tập cường giả Chiến Đường Thần Tượng Tông, cả đám ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ, trực tiếp đến thẳng đông bắc bộ Hương Hoa Phủ. Sau khi Báo trưởng lão đi chừng một canh giờ, một tên võ giả Thiên Cơ Các vội vã tiến đến, bẩm báo nói: - Mưu trưởng lão, Lăng Tiêu Các Lăng Vạn Kiếm cầu kiến.
Chương 1889 Hương Hoa Phủ
- Không gặp! Mưu trưởng lão khoát tay nói: - Bọn hắn muốn mua tin tức thì cứ theo quy củ trong các. Ha ha, hi vọng Lục Ly có thể kiên trì lâu chút, như thế người mua tin tức về hắn sẽ càng nhiều. Đúng rồi, ngươi bắn tin về chuyện Thần Tượng Tông đang đuổi giết Lục Ly, cả chuyện Lục Ly sử dụng Thiên Lôi Nộ oanh sát phủ quân ở Sa Điền Phủ ra ngoài, làm vậy mới hấp dẫn càng nhiều thế lực chú ý, tin tức mới càng dễ bán... ... Lúc này Lục Ly quả thực đang ở Hương Hoa Phủ, hơn nữa còn đang hôn mê, Hư Không Thú bị đánh nát ở Sa Điền Phủ, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào Lung đạo nhân cõng đi. Lung đạo nhân cải trang, đổi lại một thân chiến giáp bình thường, cõng Lục Ly trên lưng lao nhanh mà đi, thần niệm quét quanh bốn phía, tìm kiếm nơi ẩn thân thích hợp. Trước khi ngất đi Lục Ly không chỉ thị cho Lung đạo nhân đi về hướng bắc, mà chỉ dặn hắn tìm kiếm nơi nào đó thích hợp để ẩn núp. Dựa vào tốc độ đi đường của Lung đạo nhân, có đi cũng chẳng nghĩa lý gì, giờ điều duy nhất hắn có thể hỗ trợ chỉ là mang Lục Ly tìm nơi ẩn núp, để Lục Ly nghỉ ngơi khôi phục. - Phía trước không sai! Điếc đạo nhân phát hiện một sơn động rất sâu phía trước mặt, tuy đối với cường giả, dù tiềm phục sâu hơn mười dặm dưới lòng đất bọn hắn cũng có thể thăm dò ra được, nhưng chí ít ẩn núp dưới lòng đất sẽ tránh thoát được thăm dò của phủ quân bình thường. Lục Ly chỉ cần nghỉ ngơi chừng hơn nửa ngày là có thể khôi phục, đến lúc đó liền có thể cao chạy xa bay. Thân hình hắn chợt lóe, xông thẳng vào trong sơn động, một đường phóng vút xuống dưới. Sơn động này quả thực rất sâu, chạy dọc xuống hơn mười dặm mà mãi chưa thấy đáy. Hơn nữa trong sơn động cũng không có kỳ thú độc trùng, chỉ có một ít chim thú như dơi chuột, song đều bị khí tức Lung đạo nhân dọa chạy. Lại bôn tẩu thêm khoảng nửa nén hương, rốt cục Điếc đạo nhân cũng đi đến tận cùng sơn động, lúc này đã cách mặt đất hơn năm mươi dặm, thần niệm phủ quân bình thường tuyệt đối không thăm dò được sâu như vậy. Sơn động khá là âm u ướt lạnh, Lung đạo nhân nhìn qua Lục Ly, thấy hắn sắc mặt trắng bệch, cơ thịt trên mặt ẩn ẩn có chút vặn vẹo, không khỏi khẽ thở dài. Hắn bế quan mấy năm, không biết trong thời gian đó Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, song có vẻ vị chủ nhân này sống rất mệt mỏi. Tới Thần Giới liền một mực bị người đuổi giết, trước kia ở Thương Viêm Phủ bị phủ quân truy sát, đến sau bị Dực Thần truy sát, tiếp sau nữa lại bị Lăng Tiêu Các truy sát, lần này lại không biết bị thế lực nào truy sát nữa đây? Lung đạo nhân và Lục Ly ẩn núp trong sơn động dưới lòng đất, bên ngoài lại đang náo lật trời. Toàn bộ phủ quân đông bắc bộ Hương Hoa Phủ đều được điều động, bắt đầu tìm kiếm khắp tứ xứ. Báo trưởng lão đích thân tới giám sát, đồng thời mấy ngàn cường giả Chiến Đường cũng phân tán ra, chia nhau dẫn từng đội phủ quân tới các thành trì truy tra Lục Ly theo kiểu cuốn chiếu. Lần này Báo trưởng lão hạ tử lệnh, phát hiện Lục Ly lập tức báo cáo, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu để Lục Ly trốn mất, giết không cần luận. Đông bắc bộ Hương Hoa Phủ rất lớn, nhưng mỗi thành trì đều có khoảng ngàn phủ quân được phái đi, mỗi người lại phụ trách lục soát một phiến khu vực, thế nên hiệu suất tương đối cao. Hưu hưu hưu! Nửa ngày sau, trên sơn động nơi Lung đạo nhân và Lục Ly đang ẩn nấp bay tới ba tên phủ quân. Thần niệm ba người này cực lực thăm dò, sau khi phát hiện ra sơn động, thần niệm cả đám ba người lập tức vươn xuống. Có điều ba người chỉ là phủ quân phổ thông, thần niệm không tính quá mạnh, không cách nào thăm dò được dưới đáy sơn động, tự nhiên không phát hiện ra Lung đạo nhân và Lục Ly. - Đi thôi! Một tên phủ quân phất tay, tin báo bọn hắn nhận được là phải tập trung chú ý Hư Không Thú, bất kỳ Hư Không Thú nào đều phải chặn lại sưu tra, bởi thế một sơn động cỏn con thế này không khiến hắn quá mức để ý. Một tên phủ quân khác nghĩ nghĩ rồi nói: - Hay là đi xuống kiểm tra xem.... vạn nhất bỏ sót, mặt trên truy cứu xuống thì phiền phức to. - Muốn xuống thì ngươi đi mà xuống. Tên phủ quân đầu tiên lạnh lùng nói: - Vạn nhất dưới đó có độc trùng Hoang thú, hắc hắc. Tên phủ quân thứ ba nghĩ nghĩ rồi nói: - Vẫn nên đi xuống một chuyến xem sao, vạn nhất đối phương thật đang ẩn náu dưới đó cũng nên. Chúng ta phát hiện, tất sẽ được đế phủ chủ trọng thưởng. Rốt cuộc lần này là chuyện của Thần Tượng Tông, phủ chủ rất xem trọng. Nhắc đến trọng thưởng, tên phủ quân đầu tiên cũng động tâm, vung tay nói: - Đi thôi, đi thôi, dù sao cũng không để lỡ bao lâu. Ba người lập tức bay về phía sơn động, chỉ là tốc độ không nhanh, rốt cuộc ai biết trong sơn động sẽ có độc trùng Hoang thú hay không? Thần niệm ba người cực lực thăm dò, một đường chạy dọc xuống dưới, sau một nén hương, thần niệm ba người đồng thời khóa chặt Lung đạo nhân và Lục Ly ở dưới đáy động. - Ách? Tròng mắt ba người tức thì sáng rực, mái tóc trắng kia của Lục Ly quá chói mắt, ba người vừa thoáng nhìn liền nhận ra. - Là Lục Ly! Một người lấy ra chân dung đối chiếu, nét mặt lập tức lộ vẻ đại hỉ. Hắn thăm dò thấy Lung đạo nhân khí tức không mạnh, lúc này Lục Ly lại đang hôn mê, lập tức quát khẽ nói: - Bắt lấy hắn! - Đừng lỗ mãng. Một tên phủ quân khác ngăn hắn lại, quát khẽ nói: - Mặt trên dặn dò, phát hiện Lục Ly tuyệt đối không thể động thủ, lập tức báo cáo, nếu không giết không cần luận. Phanh! Tên phủ quân thứ ba lập tức lấy ra một chiếc ngọc phù, trực tiếp bóp nát thông báo cho thượng cấp, chỉ là... một khắc sau, tròng mắt hắn đột nhiên co rụt lại, hoảng hốt nói: - Đó là cái gì? Hai tên phủ quân còn lại cũng phát hiện, lúc này viên hạt châu trong tay Lục Ly đột nhiên phát sáng, tiếp đó một bộ xương khô tản ra hắc quang hiện ra. Xương khô trực tiếp xoắn nát mặt đất, lấy tốc độ khủng khiếp vọt tới ba người. - Đây là thứ quái quỷ gì? Sao tốc độ lại nhanh như vậy? Ba người vừa mới thăm dò được bộ xương khô kia, chỉ một giây sau xương khô đã vọt tới trước mặt bọn hắn, bàn tay xương khô màu đen bất ngờ chộp tới một tên phủ quân.
Chương 1890 Tuyệt không về lại trong tông
- Giết! Hai tên phủ quân còn lại lập tức rút ra binh khí, một trái một phải chia nhau bổ lên đầu và bả vai xương khô. Nương theo hai tiếng vang trầm muộn, một tiếng hét thảm vang lên, tay xương khô kia bắt trúng tên phủ quân, phần chiến giáp nơi ngực tức thì bị xoắn nát. Cánh tay xương khô cắm vào, bóp vụn trái tim người này. - Trốn... Hai tên phủ quân còn lại phát hiện vừa bổ lên xương khô, lập tức liền bị phản chấn bắn ngược ra sau, trên thân xương khô lại không hiện ra chút vết tích nào. Cả hai bị dọa sợ, lập tức nghĩ tới đào tẩu, chỉ là tốc độ Chiến Thần Khô Lâu quá nhanh, hai người làm sao có thể đào tẩu được? Phanh phanh! Hai tiếng trầm muộn vang lên, đầu hai tên phủ quân lần lượt bị bóp nát. Chiến lực Chiến Thần Khô Lâu sánh ngang với đại năng Thần Giới, diệt sát ba tên phủ quân chỉ là chuyện nhỏ. Phía dưới, Lục Ly hư nhược mở mắt, thần sắc lộ vẻ đau đớn, hắn còn chưa hoàn toàn khôi phục, kẻ địch lại đã tìm tới cửa. Hiện tại hắn không phải là không thể Phi Độ Hư Không, nhưng linh hồn hắn suy nhược như vậy, nếu cường hành Phi Độ Hư Không, linh hồn rất dễ xảy ra vấn đề. - Đi! Nơi đây không thể ở lại lâu, hắn đành cắn răng đứng dậy, thu lại Lung đạo nhân, sau đó mở ra Linh Ẩn Chiến Giáp, ẩn thân tiềm hành ra ngoài. Thu hồi Chiến Thần Khô Lâu, hắn như u hồ bay đi ra, tuỳ ý chọn một hướng rồi chạy như điên. Ba tên phủ quân chết rồi, hẳn rất nhanh sẽ có rất nhiều cường giả chạy tới, hắn nhất định phải lập tức rời đi đây. - Sao kẻ địch lại truy tung đến nhanh vậy được? Lục Ly một bên đào tẩu, một bên âm thầm kêu khổ, hắn vừa mới Phi Độ Hư Không, đến giờ mới chỉ nghỉ ngơi chưa đến nửa ngày, địch nhân lại đã đuổi đến nơi. Cứ thế mà tính, hắn vừa Phi Độ Hư Không xong, nháy mắt địch nhân liền đã khóa định vị trí phủ vực nơi hắn đặt chân, sau đó tức tốc triệu tập phủ quân tiến hành truy tra. Có thể dễ dàng mời đến phủ quân, còn có thể nhẹ nhàng truy tung ra được hắn, trong đầu Lục Ly lập tức nghĩ đến Thần Tượng Tông. May mắn vừa rồi kẻ tìm tới hắn không phải là cường giả, nếu là một tên siêu cấp đại năng Thần Giới, Lung đạo nhân căn bản không kịp có thời gian đánh thức hắn, hắn sẽ bị giết trong chớp mắt. Hưu hưu hưu! Vẻn vẹn bôn tẩu gần nửa canh giờ, Lục Ly liền phát hiện nơi xa có một đội phủ quân đang cấp tốc bay tới sơn động nơi hắn ẩn náu trước kia. Thần niệm cả đám tản ra, toàn lực thăm dò, nét mặt ai nấy đều sát khí đằng đằng. Lục Ly tiềm phục trong một khe suối, Linh Ẩn Chiến Giáp là thứ mà phải là siêu cấp đại năng Thần Giới mới có thể phát hiện ra được, bởi thế hắn rất yên tâm. Quả nhiên không ngoài dự liệu, mặc dù mấy trăm phủ quân chạy tới đều phóng thích tứ xứ thăm dò, lại không ai phát hiện ra hắn. Rất nhanh liền tan biến trong sơn mạch nơi xa. - Phải cẩn thận! Lục Ly tiếp tục tiềm hành, cả người căng cứng, khẩn trương không thôi. Nhóm đầu tiên là phủ quân, như vậy hắn tin tưởng nhóm thứ hai chạy tới sẽ đều là cường giả, thậm chí khả năng sẽ xuất hiện người của Thần Tượng Tông. Hắn nuốt vào hai viên đan dược bồi bổ linh hồn, nội thị một phen, phát hiện tác dụng loại đan dược này không mấy đáng kể. Hắn âm thầm kêu khổ, cứ tiếp tục thế này không phải cách này, muốn chạy tới U Yến chi địa e là tương đối khó. Mặt khác, trong tay hắn có một tấm địa đồ Thần Giới, nhưng trên đó không thấy ghi rõ U Yến chi địa nằm ở đâu, bởi thế hắn chỉ còn cách cắm đầu chạy về hướng bắc. Vù vù! Phía bên trái trước mặt truyền đến từng đạo tiếng xé gió, Lục Ly nhìn thấy xa xa có ba điểm đen, rõ ràng là Hư Không Thú. Nét mặt Lục Ly cứng lại, trong Hư Không Thú nhất định có cường giả, nói không chừng sẽ có cả đại năng Thần Giới, nhất thời không cẩn thận liền sẽ bị phát hiện. Ngao ngao! Lúc này trong núi phía bên phải truyền đến tiếng gào thét, bên này hẳn là có một con Hoang thú, nó bị tiếng kêu của Hư Không Thú kinh động, đang ngửa mặt lên trời gầm rống. - Tốt! Thân hình Lục Ly chợt lóe, tiến vào trong Thiên Tà Châu, sau đó điều khiển Thiên Tà Châu lướt tới chỗ con Hoang thú, cuối cùng biến thành một viên đá nhỏ chui vào lòng đất bên dưới Hoang thú. Hắn không biết siêu cấp đại năng Thần Giới có thể thăm dò được Thiên Tà Châu hay không, nhưng làm thế dù sao cũng đỡ hơn hắn sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp tiềm phục ở gần Hoang thú. Hắn không dám phóng thích thần niệm, mà chỉ dám xuyên qua Thiên Tà Châu cảm ứng tình hình bên ngoài. Nếu mấy con Hư Không Thú kia đổi hướng phi hành bay tới bên này, hắn sẽ lập tức sử dụng thần thông Phi Độ Hư Không cường hành rời đi. Rất nhanh, Hư Không Thú bay đến bên này, vô số đạo thần niệm cường đại đảo quanh bốn phía. Hoang thú gầm thét không ngừng, nhưng sau khi một tên cường giả thả ra khí tức cường đại, Hoang thú liền không dám có dị động. Lục Ly ở trong Thiên Tà Châu không cảm ứng được khí tức cường đại kia, chẳng qua thấy Hoang thú không chỉ đứng im không nhúc nhích, thậm chí còn không gầm gào giận dữ như trước, nội tâm hắn bất giác trầm xuống. Trong Hư Không Thú chắc hẳn có siêu cấp đại năng, chứ khí tức đại năng Thần Giới bình thường làm gì trấn áp được Hoang thú như thế. - Không hay! Lục Ly đột nhiên cảm ứng được ba con Hư Không Thú chuyển hướng, chính đang cấp tốc bay về phía chỗ Hoang thú, hắn hơi biến sắc, lại không do dự quá lâu, thân hình lập tức lóe lên, hiện ra bên ngoài Thiên Tà Châu. Ong ong! Trong tay hắn xuất hiện hai viên Lôi Thần Nộ, đồng thời cánh tay còn lại khua động giữa không trung. Một pháp trận nháy mắt thành hình, sau đó hắn chui lại vào trong Thiên Tà Châu, đồng thời vung tay ném mạnh Lôi Thần Nộ về phía ba con Hư Không Thú. - Mau trốn! Một tiếng rống giận vang lên, tiếp sau cả ba con Hư Không Thú đồng loạt nổ tung, từng đội võ giả bên trong tóe bắn ra, tản khắp bốn phương tám hướng. Ầm ầm! Hai viên Lôi Thần Nộ phát nổ giữa trời, Lôi Long tứ ngược, cuốn thốc một mảnh thiên địa. Trong ba con Hư Không Thú kia có hơn ngàn võ giả, phân nửa trong đó là phủ quân, nửa còn lại đều mặc chiến giáp Thần Tượng Tông, rõ ràng là người của Chiến Đường.