• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 1586-1590

Chương 1586 Đến từ ma Vực
Toàn thân đều là cơ bắp cuồn cuộn, khuôn mặt biến thành mặt thú dữ tợn, mông mọc ra cái đuôi, ngực đầy lông đen. - A, thú hóa? Lục Ly trợn mắt há hốc mồm nhìn, không phải vì bị dọa, mà là bị biến đổi kỳ lạ làm ngây người. Một người đang yên lành sao bỗng dưng biến thành bán thú nhân? Là lão đạo sĩ học thuật thú hóa? Hay bản thân hắn là chủng tộc đặc biệt? Chênh lệch trước và sau quá lớn. - Grào grào! Lung đạo nhân gầm lên hai tiếng, thân thể cao lớn như núi nhỏ lao đến, bàn tay biến thành vuốt thú, mặt trên sát khí móng sắc bén, mơ hồ có khói đen vòng quanh, hắn giận dữ hét: - Tiểu tử, ngươi buộc lão đạo hiện ra bổn tọa, cho nên hôm nay ngươi nhất định phải chết. Hôm nay tất cả người nhìn thấy bổn tọa của lão đạo đều phải chết, phải chết! - Bổn tọa! Lục Ly hơi hiểu, xem ra Lung đạo nhân là chủng tộc đặc biệt hoặc là Thú tộc, nhưng che giấu khá sâu, cho nên bên ngoài mãi vẫn không biết. Cửu Giới là thiên hạ của nhân tộc, thú tộc và chủng tộc đặc biệt đã từng bị nhân tộc đồ sát hơn phân nửa, bị đuổi vào Cổ Thú Giới. Ân oán giữa thú tộc và nhân tộc năm xưa rất sâu, nếu thân phận của Lung đạo nhân bị lộ ra, e rằng về sau không thể lăn lộn trong Hỗn Độn Luyện Ngục nữa. Lục Ly không kỳ thị Thú tộc và Cổ Thú tộc, nhưng Lung đạo nhân muốn giết hắn thì hắn không khách khí. Lục Ly ra lệnh cho Thần Thi: - Thần Thi, xử lý con tinh tinh to này! Một câu tinh tinh to khiến Lung đạo nhân tức hộc máu. Thần Thi ở phương xa nhích người, như mũi tên nhọn bắn tới, một đấm đánh vào đầu Lung đạo nhân. - Grào! Lung đạo nhân huơ nắm đấm to lớn nặng nề về phía Thần Thi, trên nắm tay có khói đen vòng quanh, nắm tay vụt qua khiến gió kêu ù ù, uy thế động trời. Ầm! Hai nắm đấm một lớn một nhỏ va chạm vào nhau, thân hình hơi nhỏ bé của Thần Thi bị đánh bay. Lung đạo nhân cũng bị đẩy lui, hơn nữa da thịt trên cánh tay của hắn nổ thành từng mảnh, máu bắn ra, thoạt trông rất là khủng bố. - Ồ! Lục Ly trên mặt lộ ra kinh ngạc, trong đôi mắt to bắn ra tia hung ác của Lung đạo nhân cũng lộ tia không dám tin. Ở trong mắt Lục Ly thì công kích của Thần Thi vô cùng sắc bén, cho dù Hóa Thần đỉnh phong đều không đỡ nổi một đấm, nhưng không ngờ Lung đạo nhân chỉ bị nổ cánh tay. Lung đạo nhân càng thêm kinh ngạc, hắn có niềm tin tuyệt đối vào phòng ngự của chính mình, không ngờ rằng bị Thần Thi một đấm đánh bị thương? Hơn nữa Thần Thi bị hắn đấm trúng mà không có bất cứ phản ứng? Vèo! Thần Thi tiếp tục lao đến, tốc độ quá nhanh, Lung đạo nhân phản ứng lại, hắn lần này không dám dùng nắm đấm công kích. Trong tay Lung đạo nhân lấp lánh ánh sáng, xuất hiện một cột đá hình tròn màu vàng đất, cột dá dài mười trượng, đường kính cỡ một thước, thoạt trông giống như cột chống trời. Trên cột quấn quanh một sợi xích màu đen, bên trên cây cột không tỏa ánh sáng màu vàng đất, ngược lại khói đen vòng quanh, thoạt trông có chút âm u đáng sợ. Sau khi Lung đạo nhân biến thân thì cao cỡ vài chục trượng, cầm cây cột đá to lớn dài mười trượng huơ giữa không trung, trường hợp rất là rung động lòng người. Bùm! Cột đá và nắm đấm sắt của Thần Thi va chạm mạnh, khiến Lục Ly mở rộng tầm mắt là, Thần Thi một lần nữa bị đánh bay ra, cột đá thì không vỡ nát. - Không thể nào! Dù là báu vật Bán Thần Khí, Tổ Khí cũng bị Thần Thi một đấm đập nát dễ dàng. Cột đá này bị Thần Thi đấm một đấm mà không bị gì, chẳng lẽ cột đá là Thần Khí? Thần niệm của Lục Ly nhìn quét mấy lần, nhưng lại không có cảm thụ được bất cứ thần uy, Thần Khí thì có thần uy. Quan trọng nhất là Thần Khí đều có khí linh, Lục Ly không cảm thụ được sự tồn tại của khí linh trong cột đá này. Vèo! Thần Thi tiếp tục vọt tới, nhưng chưa tới gần đã bị Lung đạo nhân hung hăng đánh bay ra. Thần Thi không có linh hồn, kiểu công kích chỉ có một, đó là va đụng lung tung vọt tới, dùng nắm đấm công kích, Lung đạo nhân rất dễ đoán trước quỹ tích bay của hắn, trực tiếp quét bay. Bùm bùm bùm! Thần Thi lần lượt bay tới, Lung đạo nhân liên tục huơ cột đá to lớn đánh bay Thần Thi. Công kích mấy lần, Lung đạo nhân không tiếp tục chú ý Thần Thi, ánh mắt chuyển sang Lục Ly. - A? Mắt Lục Ly và ánh mắt lạnh băng đỏ rực của Lung đạo nhân giao nhau, trong đầu của hắn đột nhiên hiện ra ánh mắt của Âm Quỳ Thú. Cảm ứng hơi thở trên người Lung đạo nhân, Lục Ly con ngươi co rút, giật mình kêu lên: - Ngươi không phải Cổ Thú tộc, cũng không phải chủng tộc đặc biệt, ngươi là ma thú đến từ Ma Vực! Nếu là Cổ Thú tộc thì không thể nào có phòng ngự mạnh như vậy, cây cột đá không phải Thần Khí, nhưng cũng phi thường cường đại. Hơi thở trên người Lung đạo nhân hơi giống với Âm Quỳ Thú, cho nên Lục Ly mới nói như vậy. - He he, tiểu tử, ngươi hiểu khá nhiều. Nhưng mà... dù có chiến giáp Thần Khí thì hôm nay ngươi vẫn phải chết! Lung đạo nhân lạnh lùng cười, lần này nói chuyện không quá lớn tiếng, trực tiếp vang lên bên tai Lục Ly. Thân thể Lung đạo nhân vượt không gian đi đến, thân hình khôi ngô như ngọn núi nhỏ di động, huơ cột đá đập xuống chỗ Lục Ly, cảm giác đó giống như con người giơ tay đập chết một con ruồi vậy. Ầm ầm ầm! Cột đá vụt qua đâu là hư không chấn động, Lục Ly vốn định né qua một bên, nhưng vì hư không bất ổn, tốc độ của hắn chậm lại, giống con thuyền nhỏ trong bão biển sóng lớn, khó di chuyển. Ầm! Cột đá đập mạnh xuống, thân thể của Lục Ly ngã mạnh xuống đất, mặt đất bị đập thủng một hố sâu to lớn. - Phụt! Lục Ly phun ra một búng máu, trong mắt đều là khiếp sợ, bởi vì hắn vừa mới bị sức mạnh cường đại chấn tổn thương. Không ngờ chiến giáp Thần Khí không ngăn nổi sức mạnh cường đại từ cột đá, hơn nữa cơ thể của hắn mạnh như vậy mà vẫn bị chấn thương dễ như chơi? Vèo! Cột đá đột nhiên nâng lên, tiếp đó tựa như tia chớp tiếp tục đánh xuống, Lục Ly cảm giác bầu trời trước mắt tối sầm, cột đá lại đập mạnh xuống, thần niệm của hắn lập tức quét bên trong chiến giáp Thần Khí. - Phụt!
Chương 1587 Làm nô năm trăm năm
Lần này hắn lại bị chấn thương, trong miệng trào máu, nhưng vừa rồi đã kịp dò xét rõ ràng. Cùng với cột đá đập xuống, một làn khói đen xuyên qua chiến giáp Thần Khí chảy vào trong người Lục Ly, nên mới chấn bị thương hắn. Bùm! Trên trời cao, Thần Thi bay tới, Lung đạo nhân không có biện pháp tiếp tục công kích Lục Ly, chỉ có thể quét ngang đánh bay Thần Thi. - Phá! Lục Ly tự nhiên không thể ngồi chờ chết, bất kể Lung đạo nhân công kích. Trên người của hắn tràn ngập sát khí, mắt bắn ra tia sáng đỏ máu, hắn vận dụng sát chiêu của Sát Đế. Mỗi lần sát chiêu hiện ra thì thanh thế khá kinh dị, bốn phía thay đổi bất ngờ, Thiên Địa Huyền Khí theo bốn phương tám hướng vọt tới, thoáng chốc trấn áp Lung đạo nhân. Xoẹt! Một ánh đao đỏ máu xuất hiện, chém về phía Lung đạo nhân. Lung đạo nhân cảm giác trước mắt đỏ chói, hắn nhìn thấy một thế giới máu. Bùm! Ánh đao màu đỏ máu chém mạnh vào thân thể to lớn của Lung đạo nhân, cơ thể cao lớn bị đánh bay ra. Lông đen trước ngực bị chém rụng từng nhúm, lồng ngực đẫm máu, có một vết rách không sâu không cạn. - Cái... cái này... Trong con mắt to của Lung đạo nhân tràn ngập giật mình ngạc nhiên, trố mắt nhìn ngực của mình, khó tin thì thào: - Làm sao có thể? Làm sao có thể? Tiểu tử nhà ngươi chỉ có Hóa Thần tiền kỳ, làm sao có thể nắm giữ sát chiêu lợi hại như vậy? Xem như là thần thuật cũng không thể nào có sức chiến đấu khủng bố như vậy. Vèo! Lục Ly nhanh chóng bay lên khỏi hố sâu, hắn cũng rất là kinh thán với sức phòng ngự của Lung đạo nhân. Nhưng nếu sát chiêu của Sát Đế có thể khiến Lung đạo nhân bị thương, còn là vết thương khá nặng, nếu đánh tiếp, người thắng tất nhiên là Lục Ly. Lục Ly lau vết máu bên khóe môi, lạnh lùng nói: - Lung đạo nhân, ngươi là ma thú của Ma Vực, vốn không nên tồn tại ở Phàm Nhân Giới. Nếu ngươi đều có thể xuất hiện, ta cảm ngộ sát chiêu lợi hại thì có gì mà không thể? Ta vốn không quá muốn đánh chết ngươi, nhưng nếu ngươi đến từ Ma Vực thì phải diệt sát ngươi, để tránh ngươi đồ sát làm hại nhân tộc Cửu Giới! Nếu chỉ là một lão quái Hỗn Độn Luyện Ngục thì Lục Ly có thể giết hoặc không, dù sao hắn cùng Lung đạo nhân không có thù hận quá sâu gì. Nhưng Lung đạo nhân là ma thú đến từ Ma Vực, tính chất đã trở nên khác biệt. Nếu như là loại ma thú không có linh trí như Âm Quỳ Thú cũng đành thôi, cố tình Lung đạo nhân còn có thể biến thành người, ẩn nấp trong Hỗn Độn Luyện Ngục mấy trăm năm, ai biết hắn đang mưu đồ cái gì? Lục Ly không hiểu nhiều về Ma Vực, chỉ biết rằng một góc Thần Giới, bên trong đều là quái thú thiên về âm u tà dị như vậy. Nếu hắn không có năng lực thì thôi, hiện giờ có cơ hội chém giết Lung đạo nhân, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua. Xoẹt! Lục Ly vung thần binh màu đen trong tay, lại thả ra sát chiêu của Sát Đế. Phản ứng của Lung đạo nhân khá tốt, giơ cột đá đánh về phía Lục Ly. Nhưng Lung đạo nhân mới vung cây cột đá thì thế giới trước mắt đã bị một mảnh đỏ máu chiếm cứ, Thiên Địa Huyền Khí trực tiếp trấn áp hắn, không thể nhúc nhích. Bùm! Ánh đao màu đỏ máu chém mạnh vào ngực của Lung đạo nhân, nổ bay hắn, vết rách trước ngực càng sâu, máu chảy ròng ròng nhuộm khắp không trung. - Grào! Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, trên người sáng lên ánh sáng đen, cuống cuồng chạy đi xa, tốc độ không thua gì Thiên Tà Châu. Ầm! Lung đạo nhân thoáng chốc bay đi mấy trăm dặm, hướng đó có một lão quái đang vây xem, Lung đạo nhân giơ gậy đá đột nhiên đập xuống, lão quái nháy mắt bị đập thành thịt nát. - Trốn! Lão quái ở gần vây xem không dám ở lại nữa, lần lượt phóng lên cao, kinh khủng trốn đi xa. Lung đạo nhân có sức chiến đấu quá khủng bố, giờ phút này đang quạu, họ mà dám ở gần e rằng đều sẽ bị giết. - Còn muốn trốn? Lục Ly lạnh lùng cười, thân thể đi vào Thiên Tà Châu, thu Thần Thi vào. Thiên Tà Châu lóe tia sáng màu xanh, hóa thành một luồng sáng lao nhanh đi, tốc độ mau hơn Lung đạo nhân gấp mấy lần. - Làm sao có thể? Lung đạo nhân quay đầu nhìn thấy Thiên Tà Châu đuổi theo với tốc độ khủng bố, trong mắt lại lộ tia kinh ngạc. Hôm nay Lục Ly nhiều lần cho Lung đạo nhân ‘vui sướng bất ngờ’, một loài người trẻ tuổi như vậy mà đảo điên nhận tri về nhân tộc Cửu Giới của hắn trong mấy trăm năm qua. - A!!! Chờ khi Thiên Tà Châu đuổi theo tới nơi, Lung đạo nhân giơ cây cột đá ném về phía Thiên Tà Châu. Một kích dồn hết sức mạnh đập xuống Thiên Tà Châu, hạt châu nhấp nháy ánh sáng xanh, nhưng không bị đập lùi lại. - Thần Khí siêu phẩm? Trong con mắt hung ác của Lung đạo nhân lộ ra tia tham lam, nhưng hắn cũng không có dừng lại, trên người lấp lánh ánh sáng đen, tiếp tục bay đi xa trốn chạy. Vèo! Thiên Tà Châu cấp tốc đuổi theo, còn vòng qua Lung đạo nhân bay tới trước mặt. Lục Ly đi ra, chém một đao về phía Lung đạo nhân. Xoẹt! Phong vân chấn động, thiên địa biến sắc, Lung đạo nhân đang đà lao đi bị cứng rắn trấn áp không thể nhúc nhích. Sau đó ánh đao màu đỏ máu chém mạnh vào người Lung đạo nhân, đánh bay hắn, ngực đã biến thành máu thịt nhầy nhụa. - Grào grào! Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng, tiếng gầm truyền khắp phạm vi mấy nghìn dặm, khí thế hung hăng làm đám lão quái bay đi trốn sợ hãi rùng mình. Lung đạo nhân rống một tiếng, trên người lấp lánh ánh sáng đen, thân thể khôi ngô lại cao lên mấy trượng, hơi thở trên người càng khủng bố. - Grào grào! Không ngờ lần này Lung đạo nhân không trốn, xích sắt quấn trên cây cột đá trong tay hắn nhấp nháy ánh sáng đen, chui vào trong cây cột, chạy dọc bên trong, khiến cột đá phát ra ánh sáng đen càng chói lòa. - Phát điên? Lục Ly cười nhạt mấy tiếng, lần này không có một chút do dự, cầm thần binh tiếp tục đánh xuống, hắn chống mắt nhìn xem Lung đạo nhân còn có thể chống đỡ được mấy nhát đao của hắn. Ầm! Lung đạo nhân một lần nữa bị chém bay ra, hắn bị đánh bay nhưng không có chạy trốn, rít gào mấy tiếng, lao về phía Lục Ly, người còn lơ lửng giữa không trung đã huơ cột đá đập xuống. Ầm ầm ầm!
Chương 1588 Làm nô năm trăm năm
Hư không chấn động, cột đá còn chưa đánh ra thì hư ảnh màu đen ở bên trong đã bay ra, rít gào lao tới trước. - Cái thứ gì vậy? Lục Ly nhìn con hắc giao to lớn, không dám sơ ý, lập tức đi vào Thiên Tà Châu. Bùm! Hắc giao đột nhiên đụng vào Thiên Tà Châu, hạt châu nhấp nháy ánh sáng liên tục. Lục Ly cảm ứng một chút, âm thầm kinh thán. Một kích này mang theo lực lượng rất lớn, nếu hắn cứng rắn chịu đựng thì chắc chắn sẽ lại bị thương. Oong! Lục Ly thả Thần Thi ra ngoài, ngẫm nghĩ, cũng thả đám Thạch Đầu Nhân ra, tuy không mang lại nhiều tác dụng nhưng có thể quấy nhiễu tầm nhìn của Lung đạo nhân. Vù vù vù! Thần Thi và Thạch Đầu Nhân lao về phía Lung đạo nhân. Lung đạo nhân không ngừng ngửa mặt lên trời gầm lên, liên tục huơ cây cột đá trong tay đánh bay Thần Thi, đập gãy một đám Thạch Đầu Nhân. Hung uy diệt thế, hơi thở thô bạo, trường hợp rộng lớn đó rung động lòng người, khiếp hồn người. Oong! Lục Ly xông ra ngoài, giơ thần binh liên tục thả ra sát chiêu của Sát Đế, Lung đạo nhân liên tục bị đánh bay đi, vết thương trên người càng lúc càng nặng, tốc độ huơ cột đá chậm dần. - Tiểu tử, dừng tay, chúng ta nói chuyện! Lại một lần nữa bị đánh bay ra, trước ngực Lung đạo nhân đã trở nên vô cùng thê thảm, xương trắng hếu, có mấy khúc xương bị đập gãy lộ ra nội tạng ở bên trong vỡ nát. Tình trạng vết thương nặng như vậy mà Lung đạo nhân còn công kích cuồng bạo được, phải công nhận thân thể của hắn mạnh vượt lẽ thường. - Không có gì để nói! Lục Ly lạnh như băng đáp lại: - Nếu ngươi là nhân tộc, ta còn có thể tha cho ngươi một con đường sống, ngươi là ma thú của Ma Vực, hôm nay ta phải giết ngươi! Ầm! Lung đạo nhân đánh bay Thần Thi vọt tới, ánh mắt hung ác nhìn Lục Ly, nói: - Lão đạo đúng là ma thú, nhưng ta không có lòng làm hại nhân tộc. Năm xưa ta vô tình bị Phong Điên Nhị Đạo triệu hoán tới đây, lúc ở Ma Vực thì lão đạo suýt chút chết, sau khi đến Hỗn Độn Luyện Ngục chỉ muốn khôi phục nguyên khí rồi quay về Ma Vực. Nếu không phải lão đạo bị hao tổn nguyên khí trong trận chiến đó thì hôm nay ngươi làm sao có thể đánh bị thương lão đạo? Lão đạo khuyên ngươi một câu, hãy dừng tay đi, chúng ta nước giếng không phạm nước sông, dồn ép quá thì lão đạo sẽ cá chết lưới rách! - Thì ra là như vậy! Lục Ly trong lòng thoải mái, hèn gì quan hệ giữa Phong Điên Nhị Đạo và Lung đạo nhân thoạt trông không được tốt lắm. Lung đạo nhân nợ hai người một nhân tình, thì ra lý do là đây. Biểu cảm của Lục Ly không thay đổi, vẫn như cũ lạnh như băng nói: - Cá chết lưới rách? Ngươi có năng lực này thì cứ thử! Không phải ta coi khinh ngươi, chút sức chiến đấu của ngươi mà muốn phá vỡ Thiên Tà Châu của ta thì còn kém một chút. Lung đạo nhân nhìn Thiên Tà Châu trong tay Lục Ly, vẻ mặt suy sụp. Lung đạo nhân ngước ánh mắt tối tăm lên nhìn Lục Ly, hỏi: - Vậy ngươi muốn sao mới chịu bỏ qua lão đạo? Hay là bắt lão đạo làm nô trăm năm cho ngươi? - A? Lung đạo nhân không nói, Lục Ly vẫn chưa có ý tưởng đó, được nhắc khiến hắn hơi động lòng. Sức chiến đấu của Lung đạo nhân rất khủng bố, hắn cũng nói chưa khôi phục sức chiến đấu đỉnh phong. Nếu như có thể thu làm linh thú, không nói giúp Lục Ly quét ngang Cửu Giới hủy diệt Nhan gia, cho dù đi Thần Giới cũng sẽ là trợ giúp cứng rắn. Lục Ly tạm dừng một lúc rồi dùng ngữ khí không cho phép cãi lời nói: - Làm nô trăm năm? Ngươi mơ hơi đẹp, góp sức cho ta năm trăm năm, sau năm trăm năm ta sẽ trả lại tự do cho ngươi, nếu không chịu thì... chết! - Năm trăm năm? Lung đạo nhân chần chừ, đối với hắn thì trăm năm cùng năm trăm năm dường như cũng không khác biệt quá lớn, bởi vì hắn là ma thú của Ma Vực, có được thọ nguyên rất lâu dài. Hắn trầm ngâm giây lát, ánh mắt nhìn Thần Thi lại bay tới, có chút bức bối nói: - Khiến khôi lỗi của ngươi dừng lại. Lục Ly khống chế Thần Thi và những Thạch Đầu Nhân còn lại dừng lại. Lung đạo nhân lại trầm tư giây lát. nói: - Ngươi nhất định phải lập Chủ Thần Huyết Thệ, thêm nữa, ngươi phải đồng ý một yêu cầu của ta. Lục Ly động lòng, giọng điệu vẫn rất kiên quyết mở miệng nói: - Nói ra yêu cầu trước, nếu ta không làm được thì ngươi miễn bàn. Lung đạo nhân nói: - Nếu ngươi không cách nào đi Thần Giới thì trong trăm năm nhất định phải trả lại tự do cho ta. Nếu ngươi có thể đi Thần Giới, ngươi nhất định phải nghĩ biện pháp đưa ta về Ma Vực. - Đi Ma Vực? Lục Ly chắc chắn trăm phần trăm phi thăng Thần Giới, dù không thể dung hợp Chân Ý Đồ thì hắn còn có Sát Đế Chân Ý. Lục Ly hỏi: - Từ Thần Giới đi Ma Vực có khó không? Nếu khó khăn quá lớn thì ta không đi. - Không quá khó. Lung đạo nhân giải thích: - Nhiều người Thần Giới đều đi Ma Vực rèn luyện, dường như rất nhiều chủ thành đều có thể truyền tống đi Ma Vực, chỉ cần tiêu phí mười vạn Thần Nguyên là có thể đi. - Mười vạn Thần Nguyên? Lục Ly yên tâm, Nhan gia lần trước mời cường giả Cửu Giới dường như tiêu phí rất nhiều Thần Nguyên, theo lý thuyết đi vào Thần Giới rồi, chắc không khó kiếm Thần Nguyên. Hắn gật đầu nói: - Không thành vấn đề, ta mà đi Thần Giới sẽ nghĩ cách đưa ngươi về Ma Vực. Đương nhiên, với điều kiện hàng đầu là ngươi nhất định phải góp sức cho ta sau năm trăm năm. - Thành giao! Lung đạo nhân rất sảng khoái nói, theo sau hắn khiến Lục Ly lập Chủ Thần Huyết Thệ, Lục Ly làm theo chỉ thị của Lung đạo nhân lập Chủ Thần Huyết Thệ. Oong! Giữa hai chân mày của Lung đạo nhân sáng lên ánh sáng màu đen, hắn mở miệng nói: - Ngươi không cần chống cự, ta ký kết khế ước chủ tớ. Lục Ly có kinh nghiệm, năm đó hắn thu phục Âm Quỳ Thú, cho nên không căng thẳng chút nào. Ánh sáng đen ở giữa hai chân mày Lung đạo nhân càng lúc càng sáng, rất nhanh ánh sáng đen bay ra, bắn vào giữa trán của Lục Ly. - Xong rồi! Lục Ly thầm mừng, đã được một tướng mạnh, sức chiến đấu của Lung đạo nhân dù đi Thần Giới, đợi hắn khôi phục nguyên khí thì cũng không phải kẻ yếu. - Không đúng! Khi ánh sáng đen bay vào trong linh hồn của Lục Ly thì đột nhiên ở bên trong điên cuồng khuếch tán ra.
Chương 1589 Yêu nghiệt
Những năng lượng màu đen này rõ ràng muốn chiếm cứ linh hồn của hắn. Lung đạo nhân nhờ cậy thời cơ ký kết khế ước muốn khống chế linh hồn của Lục Ly. Oong! Ấn ký ngân long sáng lấp lánh, một con rồng bạc bơi trong linh hồn Lục Ly, những năng lượng màu đen thoáng chốc bị ngân long cắn nuốt rất nhiều, một tiếng hét kinh hoàng vang lên: - Đây là yêu hồn? Tiểu tử, ta sai rồi, mau khống chế yêu hồn dừng lại, nếu không thì linh hồn của ta bị cắn nuốt, không thể ký kết khế ước! Tiểu tử... không, đại nhân ta lần này thật sự biết sai, không dám làm bậy nữa, xin đại nhân bỏ qua cho ta! - Hừ! Lục Ly hừ lạnh một tiếng, trong lòng tràn ngập tức giận. Không ngờ Lung đạo nhân âm hiểm như vậy, nếu không phải hắn có ngân long thủ hộ, giờ phút này e rằng hồn phi phách tán rồi. - Đại nhân, ta sai rồi, ta thật sự sai, mau khiến ngân long dừng lại, nếu không thì ta về sau không cách nào góp sức cho đại nhân! - Đại nhân, ta biết rất nhiều chuyện trong Thần Giới, và cả Ma Vực nữa. Ta còn biết Ma Vực có một chỗ cất giấu trọng bảo, đó là do một Chí Tôn Thần Giới để lại. Đại nhân hãy bỏ qua cho ta, ta sẽ nói hết cho đại nhân! - Đại nhân, chỗ đó chỉ có một mình ta biết, nếu ta chết thì Chí Tôn Thần Giới để lại chí bảo sẽ không còn ai biết... Lời cầu xin của Lung đạo nhân không ngừng vang lên trong đầu Lục Ly, còn nhắc đến kho báu của Chí Tôn Thần Giới gì đó. Lục Ly hơi có chút động lòng, thầm ra lệnh cho ấn ký ngân long, khiến nó dừng lại. Lục Ly vốn không nắm chắc mệnh lệnh của chính mình có hiệu quả hay không, bởi vì ấn ký ngân long cơ bản không chịu hắn khống chế. Nhưng lần này hắn hạ mệnh lệnh, ấn ký ngân long thật sự ngừng lại, năng lượng màu đen trong linh hồn của hắn nhanh chóng lui ra. Trong đầu Lục Ly vào lúc này cùng Lung đạo nhân có liên kết tinh thần, trên trán hắn xuất hiện một ấn ký, là hình dạng của Lung đạo nhân sau khi biến thành bán thú nhân. Bên kia, Lung đạo nhân mệt mỏi mở mắt ra, trong con ngươi ánh sáng ảm đạm, tinh thần uể oải, xem ra linh hồn nhận được tổn thương rất lớn. Oong! Lung đạo nhân biến hình, nhanh chóng teo nhỏ, cuối cùng biến về hình dạng đạo sĩ. Lung đạo nhân mặc vào áo đạo, quỳ xuống nói với Lục Ly: - Lão đạo, kính chào chủ nhân. Vèo! Lục Ly nhấc tay giơ thần binh đánh ra một luồng Huyền Lực chém bay Lung đạo nhân. Lung đạo nhân không dám phòng ngự cùng tránh né, lồng ngực vốn đã một mảnh máu thịt nhầy nhụa, giờ phút này toàn thân đều là máu. - Chủ nhân, lão đạo sai! Lung đạo nhân bay về, lại quỳ xuống trước mặt Lục Ly, vẻ mặt cay đắng cùng hổ thẹn. - Hừ! Lục Ly hừ mạnh, nhưng không nói gì thêm. Hiện tại Lung đạo nhân biến thành linh thú của hắn, trừ ngược đãi Lung đạo nhân ra còn có thể làm cái gì? Dù sao không thể thật sự giết chết, dù gì là một tướng mạnh. - Chính mình chữa thương đi! Lục Ly lạnh lùng liếc Lung đạo nhân một cái, hắn cũng tự ăn vào một viên thuốc chữa thương, vừa rồi hắn bị chấn thương, tuy rằng không phải việc lớn, nhưng còn cần chữa thương một phen. Vèo! Phương xa truyền đến tiếng xé gió, Lục Ly nhìn thoáng qua, phát hiện là Đường lão quái, phỏng chừng là thấy xem bên này không có động tĩnh cho nên đến xem. - A? Đường lão quái từ xa tra xét được Lung đạo nhân quỳ ở trước mặt Lục Ly thì lộ biểu cảm kinh hãi. Vừa rồi nhìn thấy Lung đạo nhân bộc phát uy thế kinh thiên, Đường lão quái vốn đinh ninh Lục Ly không đánh lại, nhưng không ngờ chiến đấu kết thúc nhanh như vậy, Lung đạo nhân còn quỳ ở trước mặt Lục Ly? Đây là... phục rồi? Lung đạo nhân nhìn lướt qua Đường lão quái, ánh mắt âm u lạnh lẽo khiến Đường lão quái toàn thân nổi da gà. Lung đạo nhân trầm tư một phen rồi hỏi ý: - Chủ nhân, ta giết bọn họ được không? Dù sao biết thân phận của ta sẽ dẫn tới rất nhiều phiền phức. - A? Tim Đường lão quái lại rung lên, Lung đạo nhân gọi Lục Ly là chủ nhân? Chẳng lẽ Lung đạo nhân đã trở thành hồn nô của Lục Ly? Lục Ly quá dữ dội, còn trẻ mà sức chiến đấu kinh thiên, có thể thu phục Lung đạo nhân. Nhưng khi Đường lão quái nghe thấy Lung đạo nhân muốn giết người thì tim đập loạn nhịp, tốc độ và thực lực của hắn kém xa Lung đạo nhân, muốn trốn cũng không được. - Không sao... Lục Ly vẫy tay, không quan tâm nói: - Ngươi hiện tại theo ta, cho dù cường giả toàn bộ Cửu Giới đến tấn công thì ta đều có thể bảo vệ ngươi, sợ cái gì? Lục Ly nói rất cuồng vọng, nhưng hắn có bản lĩnh đó. Đường lão quái nghe vậy thì lộ vẻ kính nể, nhanh chóng bay tới trước mặt Lục Ly, quỳ xuống nói: - Đường Minh Triết kính chào Lục đại nhân, lão hủ không biết nên đền đáp ơn lớn của Lục đại nhân như thế nào, nguyện đi theo đại nhân, làm tùy tùng của đại nhân, góp chút sức nhỏ nhoi. Lục Ly giúp Đường lão quái đánh chết Phong Điên Nhị Đạo, còn cứu mạng Đường lão quái, con người của Đường lão quái có vẻ khá trọng tình nghĩa, xem vừa rồi không chạy trốn liền biết. Lục Ly khá là thưởng thức tính tình của Đường lão quái, hắn gật đầu nói: - Đường lão quái, đứng lên đi, nếu ngươi muốn theo ta một khoảng thời gian thì cứ theo. Chờ đánh chiếm Cửu Giới rồi sẽ chia một giới cho gia tộc của ngươi! - A? Đường lão quái nghe lời này thì mừng như điên, vốn chỉ muốn báo ơn, không ngờ rằng Lục Ly rộng rãi như vậy. Còn về... có thể đánh chiếm được Cửu Giới hay không thì Đường lão quái không nghĩ nhiều. Lão quái mạnh như Lung đạo nhân còn bị thu phục, yêu nghiệt đến từ Đấu Thiên Giới này còn có cái gì không làm được? - Các ngươi có từng gặp người này chưa? Lục Ly chữa thương xong, lấy một tấm hình ra, hỏi Lung đạo nhân và Đường lão quái. Đường lão quái nhìn kỹ, trong mắt lộ tia mờ mịt. Lung đạo nhân thì nhìn sơ biết ngay, lập tức nói: - Người này tên Lục Nhân Hoàng đúng không? Ba tháng trước có gặp lão đạo, nhưng bị lão đạo đánh chạy, chủ nhân muốn tìm đến hắn? - Ừm! Lục Ly gật đầu, nói: - Đây là phụ thân của ta, ta đang tìm hắn, ngươi biết hiện tại hắn ở đâu không? - A? Lung đạo nhân vội vàng quỳ xuống nói.
Chương 1590 Băng Ma
- Chủ nhân thứ tội, ta không biết đó là phụ thân của chủ nhân, khi ấy xuống tay không biết nặng nhẹ. Nhưng thực lực của phụ thân chủ nhân rất lợi hại, áo nghĩa băng hệ sắp đến đỉnh phong, đóng băng ta ở bên trong. - Áo nghĩa băng hệ? Đường lão quái đột ngột nhớ đến điều gì, nói: - Chẳng lẽ là Băng Ma trong truyền thuyết? Lục Ly nhíu mày nhìn lại, hỏi: - Băng Ma là sao? Đường lão quái giải thích rằng: - Đồn rằng trong Băng Ngục có một tên điên... A không, là cường giả am hiểu áo nghĩa băng hệ. Áo nghĩa băng hệ của hắn cực kỳ mạnh, không ngừng tìm người khiêu chiến, cách một khoảng thời gian thì thực lực sẽ tăng vọt, áo nghĩa băng hệ của hắn siêu lợi hại, có thể đóng băng bất kỳ ai. Rất nhiều lão quái muốn truy sát hắn, nhưng bị đóng băng làm họ không truy sát được. - Đó là phụ thân. Lục Ly nghe Vấn Thiên lão quái và Phong Ngạo Tuyết từng nói Lục Nhân Hoàng không ngừng khiêu chiến cường giả, thực lực cũng là tăng tiến vùn vụt. Hắn không có để ý Đường lão quái nữa, chuyển sang nhìn Lung đạo nhân, hỏi: - Có biết phụ thân của ta hiện tại ở đâu không? - Không biết, bởi vì cuối cùng một lần gặp mặt là ba tháng trước, ai cũng không biết hắn đi đâu. Lung đạo nhân lắc đầu, theo sau hắn nói: - Chủ nhân yên tâm, ta sẽ truyền lời ra ngoài, khiến người hỗ trợ tìm phụ thân của chủ nhân. - Tốt! Lục Ly gật đầu. Lung đạo nhân lập tức phát ra một tiếng kêu to, chốc lát sau, phương xa có một bóng dáng như mũi tên nhọn bắn tới. Người này cảnh giới không tính quá cao, nhưng tốc độ nhanh dọa người. Lục Ly nhìn thấy bóng dáng áo nghĩa phong hệ trên người của kẻ này, nhưng phỏng chừng còn dung hợp áo nghĩa khác chứ không phải chỉ có áo nghĩa phong hệ. - Ngươi hãy truyền lời của ta ra ngoài! Lung đạo nhân dặn dò: - Cứ nói là ta đang tìm Băng Ma, tìm hắn có việc quan trọng. Ai biết Băng Ma ở đâu lập tức đưa tin cho ta, ai tìm được Băng Ma thì lão đạo nợ một nhân tình, nếu tìm được Băng Ma, hãy nhắn lại rằng người thân của hắn đang tìm hắn. - Biết! Người này vóc dáng nhỏ thó, cười nịnh nọt, cúi đầu khom lưng như nô tài. Hắn chắp tay hướng Lung đạo nhân, Lục Ly, Đường lão quái, thân thể như rắn chạy ra ngoài, rất nhanh biến mất ở phương xa. - Chủ nhân an tâm chờ đi! Lung đạo nhân chắp tay nói: - Người này rất nhanh sẽ truyền lời của ta ra, phỏng chừng lâu nhất là nửa tháng thì sẽ có tin báo về, chỉ cần phụ thân của chủ nhân còn trong Băng Ngục thì sẽ nhanh chóng tìm được. - Tốt! Lục Ly nhẹ gật đầu, khiến Lung đạo nhân tự chữa thương. Đường lão quái suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Đại nhân, ta ra ngoài phát động một số bằng hữu tìm giúp, đại nhân hãy chờ ở đây. Đường lão quái rất hiểu chuyện, Lục Ly đơn giản đi vào Thiên Tà Châu. Hắn khiến Hòa Nguyệt thả ra Tử Thể tra xét khắp nơi, còn hắn thì ngoan ngoãn ở đây chờ tin tức. Lục Ly vào trong Thiên Tà Châu, trực tiếp bế quan, bế quan một phát là qua mười ngày nửa tháng, không chừng lúc hắn xuất quan thì đã tìm được Lục Nhân Hoàng. Hắn bắt đầu tiếp tục tham ngộ Chân Ý Đồ, trong đầu lặp lại hiện ra câu nói cuối cùng mà Đấu Thiên Đại Đế để lại: Căn nguyên chân ý, vạn vật có nguyên, chân không hư vọng, trọng điểm ở chỗ nguyên và chân. Nguyên và chân, ý tứ của hai chữ này rất đơn giản, phải chú trọng ngọn nguồn, chú trọng bản chân. Nhưng chúng có liên quan gì với dung hợp mười hai bức Chân Ý Đồ? Lục Ly luôn luôn không nghĩ thông điểm này, có lẽ... nó cũng là khó khăn lớn nhất trong câu nói Đấu Thiên Đại Đế để lại. - Chờ sau khi tìm được phụ thân, có rảnh phải đi Phong Ngục một chuyến. Lục Ly âm thầm quyết định, Lục Nhân Hoàng ở trong Băng Ngục nhanh chóng cảm ngộ áo nghĩa băng hệ, nếu hắn đi Phong Ngục thì không chừng được dẫn dắt lớn, một giây ngộ đạo thì sao? Hắn còn muốn đi xông Ám Ngục Hồn Ngục, cuối cùng đi Lôi Ngục, chưa chắc phải xông qua Lôi Ngục, hắn chỉ cần đến Lôi Ngục là được. Hắn muốn ném Tiểu Bạch vào Lôi Ngục, nếu Tiểu Bạch có thể hấp thu năng lượng lôi điện ở bên trong thì chẳng những thực lực tiến bộ mảng lớn, không chừng đến lúc đó còn có thể cùng hắn đi Thần Giới. Tu luyện không năm tháng, chớp mắt qua mười bảy ngày. Lung đạo nhân ngồi xếp bằng ở bên ngoài đã gần lành vết thương, dù sao thân thể của hắn cường đại, khả năng tự khôi phục rất mạnh. Thời gian yên bình bị hai bóng người từ xa bay tới phá vỡ. Lung đạo nhân mở mắt ra, phát hiện Hóa Thần nhỏ con lúc trước bị hắn phái đi đưa tin mang về một lão giả, hơn nữa là một Địa Tiên. - Lộ Phong, có chuyện gì? Lung đạo nhân có chút không vui nhìn Hóa Thần nhỏ con, đi hơn mười ngày chẳng những không có bất cứ tin tức gì mới, còn mang về một Địa Tiên? Lộ Phong chắp tay nói: - Bẩm đại nhân, người này là thuộc hạ của Băng Ma, hắn nói có tin tức của Băng Ma. - Ồ? Lung đạo nhân nhìn thoáng qua lão giả Địa Tiên, mắt lóe tia sáng hung ác hỏi: - Băng Ma ở đâu? Trong mắt lão giả Địa Tiên lộ ra một chút chần chừ, yếu ớt nói: - Chẳng phải nói là người thân của hắn tìm hắn sao? Lộ Phong đại nhân, người lừa ta? - Kêu ngươi nói thì cứ nói, lảm nhảm nhiều làm gì? Lung đạo nhân bất mãn, trên người dâng lên hơi thở cuồng bạo. Một Địa Tiên nho nhỏ mà dám cãi lại ý của hắn, người này muốn chết sao? - Ngậm miệng! Một âm thanh lạnh lùng phát ra từ trong Thiên Tà Châu ở phía xa. Hòa Nguyệt đánh thức Lục Ly. Lục Ly lắc người xuất hiện ở bên ngoài, bay nhanh đến gần. Lão giả Địa Tiên nhìn thấy thì mừng rỡ, vội quỳ xuống vái chào nói: - Điện chủ! Lục Ly đi ra là bởi vì nhận ra người này, đây là một trưởng lão của Thí Ma Điện, họ Dạ, là một lão tổ chi thứ của Dạ gia, Lục Ly đi ra là bởi vì nhận ra người này, năm đó đi theo Lục Nhân Hoàng đến Băng Ngục. - Chủ nhân! Lung đạo nhân nhìn thấy Lục Ly bay tới, vội vàng quỳ một gối, vẻ mặt hoảng loạn. Mới nãy Lục Ly nạt Lung đạo nhân ngậm miệng, chứng minh hắn rất tức giận. - Lộ Phong tham kiến đại nhân! Lộ Phong thấy Lung đạo nhân đều quỳ xuống, vội vàng kinh khủng quỳ
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

BẤT DIỆT LONG ĐẾ
  • Đang cập nhật..
Yêu long cổ đế convert
  • 5.00 star(s)
  • Diêu Vọng Nam Sơn
LONG CHI ĐẾ TU
  • Cua Kì Cục Cục
Chương 28
Ẩn Long Ở Rể
  • Chấp Niệm Thành Ma
Chương 221-225

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom