• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 1591-1595

Chương 1591 Hỏa lão quái
Trưởng lão Dạ gia thấy cảnh này thì bị dọa, mới có bao nhiêu năm không gặp mà sao Lục Ly trở nên lợi hại như vậy? Ngay cả lão quái Hỗn Độn Luyện Ngục cũng phải quỳ xuống trước hắn? Hơn nữa Lung đạo nhân còn gọi hắn là chủ nhân? - Mời Dạ trưởng lão đứng lên. Lục Ly vội nâng Dạ trưởng lão dậy, hỏi dồn: - Ngươi có biết phụ thân của ta ở đâu không? - Ở Phong Ngục! Dạ trưởng lão vẻ mặt nghiêm túc nói: - Lục đại nhân rất có khả năng đi Phong Ngục, hẳn là bị Hỏa lão quái liên hợp ba lão quái truy sát, bất đắc dĩ trốn vào Phong Ngục, giờ phút này cũng không biết thế nào rồi. - Cái gì? Lục Ly hoàn toàn thay đổi sắc mặt, trên người tuôn ra sát khí, quay sang nhìn Lung đạo nhân, hỏi: - Hỏa lão quái là ai? Lung đạo nhân mím môi, nghiêm túc nói: - Hỏa lão quái tên là Hỏa Thiên Viêm, là lão tổ của Hỏa gia Linh Tuyền Giới, xếp hạng hai trong Luyện Ngục Thập Lão, phi thường lợi hại. Chủ nhân, chúng ta lập tức đi Phong Ngục, nếu không thì phụ thân của người e rằng dữ nhiều lành ít. Oong! Lục Ly lập tức vào Thiên Tà Châu, cũng thu mọi người vào, không nói nhiều một chữ, lao vút về phía lối vào Phong Ngục. Một miếng ngọc phù hiện ra trong tay Lục Ly, đây là ngọc phù bản mệnh của Lục Nhân Hoàng, không thấy nó vỡ, hắn thở phào một hơi. Ánh mắt của Lục Ly trở nên đặc biệt lạnh như băng, tràn đầy tức giận nói: - Hỏa lão quái, ngươi tốt nhất đừng động vào phụ thân của ta, nếu không thì ta diệt Hỏa gia bộ tộc của ngươi! Một đường bay đi, Lục Ly hỏi thăm Dạ trưởng lão tình huống cụ thể. Dạ trưởng lão kể sự tình gần đây, Lục Ly mới biết tại sao Dạ trưởng lão hoài nghi Lục Nhân Hoàng bị Hỏa lão quái truy sát. Lục Nhân Hoàng luôn khiêu chiến cường giả trong Băng Ngục, nhưng hắn khiêu chiến rất có nguyên tắc, chỉ đánh nhau chứ không bao giờ giết người. Cho dù người khác chọc giận hắn, nếu hắn có thể chiến thắng kẻ địch thì không dễ dàng giết người, trừ phi không có biện pháp nào khác. Danh hiệu Băng Ma là do Lục Nhân Hoàng lần lượt khiêu chiến, lần lượt đột phá mà được đặt tên, cũng là minh chứng lão quái tiềm tu trong Băng Ngục khẳng định thực lực của hắn. Trong Băng Ngục, thật ra rất nhiều lão quái có thiện cảm với Lục Nhân Hoàng, không đánh không quen biết. Một ít lão quái ngược lại mong đợi Lục Nhân Hoàng khiêu chiến, bởi vì hai bên lúc đánh nhau sẽ có xúc động, có đột phá. Lục Nhân Hoàng thích khiêu chiến, nhưng hắn không ngốc, trong Băng Ngục có một số lão quái mà trước khi thực lực lên đủ tầm thì Lục Nhân Hoàng không dám đi trêu chọc, nếu không thì chọc giận những lão quái này không chừng sẽ trực tiếp đập chết hắn. Thí dụ như Lung đạo nhân, thí dụ như Hỏa lão quái! Lục Nhân Hoàng không dám chọc vào ai trong Luyện Ngục Thập Lão, hắn biết thực lực của hắn mạnh hơn Hóa Thần đỉnh phong một chút, nhưng vẫn có chút chênh lệch với Luyện Ngục Thập Lão. Uy danh của những lão quái này không phải được thổi phòng ra, mà là dựa vào từng trận chiến đấu, từng cái xác của kẻ địch đắp lên. Lục Nhân Hoàng không tìm Hỏa lão quái, trước đó không lâu Hỏa lão quái lại đột nhiên thả ra tiếng gió, muốn chủ động tìm Lục Nhân Hoàng luận bàn. Lục Nhân Hoàng khi đó trùng hợp gặp Lung đạo nhân, bị Lung đạo nhân đánh bị thương, hắn trốn trở về chỗ ẩn nấp chung với nhóm Dạ trưởng lão để chữa thương. Lục Nhân Hoàng đã chiến đấu với Lung đạo nhân, biết Luyện Ngục Thập Lão cường đại, tự nhiên không dám cùng Hỏa lão quái luận bàn. Cho nên suốt đêm mang theo đám người Dạ trưởng lão dời khỏi chỗ ẩn nấp, định đi Phong Ngục tránh đầu sóng ngọn gió. Ai biết ở nửa đường lại gặp người của Hỏa lão quái chặn lại, hai trưởng lão Địa Tiên khác bị đánh chết. Một mình Lục Nhân Hoàng ngăn trở ba truy binh, khiến Dạ trưởng lão trốn trước. - Hỏa lão quái chủ động sinh sự với phụ thân, chẳng lẽ là bởi vì ta? Mắt Lục Ly lạnh như băng, nếu Hỏa lão quái biết Lục Nhân Hoàng là phụ thân của hắn thì có lẽ thật sự sẽ có ý đồ. Dù sao bắt lấy Lục Nhân Hoàng có thể uy hiếp hắn một vài chuyện, thí dụ như khiến Lục Ly giao ra Thần Khí! Vèo! Thiên Tà Châu tiếp tục phá không mà đi, tốc độ đạt đến cực hạn, trong lòng Lục Ly nóng nảy vô cùng. Lục Ly và Lục Nhân Hoàng không có nhiều tình cảm, nhưng huyết mạch tình thân là điều không cách nào thay đổi. Hơn nữa hắn từ nhỏ nhận được ảnh hưởng từ Lục Linh, không thù hận Lục Nhân Hoàng, về sau Lục Nhân Hoàng đi ra từ Hàn Băng Thâm Uyên, bù đắp thiếu thốn tình thương của phụ thân, khiến Lục Ly thừa nhận Lục Nhân Hoàng. Lối vào Phong Ngục cách bên này không quá xa, nhưng cũng mất hai ngày. Trên đường đi Lục Ly luôn nhìn chằm chằm ngọc phù bản mệnh của Lục Nhân Hoàng, cực kỳ lo lắng nó đột nhiên nổ tung. Sau khi đến lối vào Phong Ngục, Lục Ly lao ra, vọt vào trong đường hầm Thông Thiên Sơn. Nhưng trọng lực trong đường hầm trở nên cực kỳ khủng bố, may mắn thân thể của Lục Ly rất mạnh, tuy rằng tốc độ bị ảnh hưởng đôi chút nhưng vẫn thoải mái xông lên Thông Thiên Sơn. Oong! Một luồng sáng trắng vụt qua, Lục Ly đến một mảnh sa mạc, hắn vừa lao ra thì bỗng bay lên, không phải hắn tự bay đi mà là bị gió thổi. Với sức chiến đấu của Lục Ly, đừng nói gió to, dù là võ giả bình thường đấm một cái cũng đừng mong hắn di chuyển một ly. Gió ở đây nhẹ nhàng thổi Lục Ly bay lên, còn bay lên trời cao, có thể tưởng tượng gió ở đây khủng bố cỡ nào. Lục Ly không sợ hãi, mặc cho gió to thổi hắn bay lên trời, thần niệm quét qua bốn phía. Quét mắt vài cái rồi Lục Ly thu lại thần niệm, vì Phong Ngục không có gì hay để xem, bốn phương tám hướng đều là sa mạc đầy trời, đều là cát vàng cùng cuồng phong, phương xa còn có thể nhìn thấy mấy lốc xoáy nối với chân trời. Phong Ngục quả nhiên danh bất hư truyền, nơi này là thế giới của gió. Oong! Lục Ly ổn định thân hình, truyền tống Lung đạo nhân và Lộ Phong ra. Sau khi đi ra, hai người hơi kinh ngạc, sao mới qua hai ngày đã đến Phong Ngục? Tốc độ của Thiên Tà Châu quá khủng bố. Lục Ly khoát tay hỏi: - Làm sao tìm phụ thân của ta? Các ngươi có cách nào không? Lung đạo nhân nhìn Lộ Phong.
Chương 1592 Hài nhi đến chậm
Lộ Phong vội vàng chắp tay nói: - Đại nhân, giao cho ta đi, ta có một số bằng hữu trong Phong Ngục, ta lập tức đi phát động bọn họ tìm hiểu. Đây là mười miếng ngọc phù đại biểu cho nơi khác nhau, đạo nhân biết dùng. Lộ Phong lại lần nữa chắp tay rồi đi nhanh. Lục Ly ngẫm nghĩ, không thể ngồi đây chờ, mang theo Lung đạo nhân đi vào Thiên Tà Châu, bay đi phương hướng trái ngược. - Lộ Phong này là người như thế nào? Khống chế Thiên Tà Châu bay đi, Lục Ly tò mò hỏi thăm. Lung đạo nhân bĩu môi nói: - Chỉ là một kẻ lừa đảo bán tin tức, lợi dụng tin tức khắp nơi Hỗn Độn Luyện Ngục, bán qua bán lại, làm thân với các phương. - À ừm. Lục Ly gật đầu, thần niệm quét ra ngoài, bắt đầu tra xét tình huống bốn phía. Phong cảnh của Phong Ngục không tệ chút nào, một đường bay qua toàn là sa mạc, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy mấy hòn núi lớn thì cũng là núi đá màu đen trụi lủi. Nhưng gió trong Phong Ngục cuồng bạo như vậy, núi to bình thường đã sớm bị thổi thành mặt phẳng. Bay nửa canh giờ sau, hắn đột nhiên khống chế Thiên Tà Châu ngừng lại. Hắn phát hiện đằng trước có người. Trong sa mạc phía trước có một lốc xoáy to lớn đường kính cỡ trăm trượng, chính giữa lốc xoáy có một lão nhân tóc xám bay ngược gió, hẳn là đang tu luyện. Lão nhân tóc xám quét thần niệm đến, nhưng không quan tâm Lục Ly, tiếp tục nhắm mắt đi ngược gió trong lốc xoáy. Lục Ly bay ra, chắp tay hỏi lão giả: - Tiền bối, có thể hỏi thăm tiền bối một việc được không? Lục Ly muốn hỏi người này có nhìn thấy Hỏa lão quái, Lục Nhân Hoàng theo bên này bay qua hay không, ngữ khí của hắn rất là thành khẩn, cũng rất có lễ độ. Ai biết lão nhân tóc xám vẻ mặt không kiên nhẫn đáp lại: - Xéo, nếu không thì... chết! Hở chút muốn giết người, Lục Ly không biết nên nói cái gì với đám lão quái này. Thiên Tà Châu ánh sáng lấp lánh, Lục Ly thả Lung đạo nhân ra, nói với lão nhân tóc xám: - Hỏi lão xem có từng gặp Hỏa lão quái không. - A? Lão nhân tóc xám thấy Lung đạo nhân thì ngừng bay, lao nhanh tới, quỳ một gối xuống trước mặt Lung đạo nhân, vái chào nói: - Kính chào đạo nhân! Vèo! Lung đạo nhân đột nhiên đá ra một cước, khi thấy sắc mặt của Lục Ly không tốt thì tự nhiên đoán được lão già này nói năng lỗ mãng với Lục Ly. Lung đạo nhân đá thật tình, lão nhân tóc xám không dám tránh né bị đá bay ra, ngực hơi lõm vào, trong miệng máu phun như suối. Lục Ly vẫy tay nói: - Được rồi, vào vấn đề chính đi! - Lăn lại đây! Lung đạo nhân ra oai quát nạt. Lão nhân tóc xám bay nhanh đến, lại lần nữa quỳ một gối xuống nói: - Đạo nhân thứ tội, vị đại nhân này thứ tội, lão hủ có mắt không tròng, không nhìn ra quý nhân! Lung đạo nhân hỏi thẳng: - Hỏa lão quái ở đâu? Có gặp Băng Ma chưa? Lão nhân tóc xám lắc đầu, mắt tràn ngập mờ mịt, biểu thị không biết gì. Lung đạo nhân nhấc chân lại đá bay người này, tức giận quát: - Đi tìm, tìm được Hỏa lão quái thì truyền lời của ta, nếu dám thương tổn Băng Ma, lão đạo cùng hắn không chết không ngừng! Lão nhân tóc xám đi rồi, Lục Ly cùng Lung đạo nhân vào Thiên Tà Châu rồi bay tiếp, không lâu sau lại gặp phải một lão quái. Lần này Lục Ly không có đi ra ngoài, lão quái Hỗn Độn Luyện Ngục tính khí đều kỳ lạ, bề ngoài trông hắn chỉ có sức chiến đấu Hóa Thần tiền kỳ, những lão quái này phỏng chừng đều không để ý tới hắn. Hắn lười đi chịu nhục, trực tiếp ném Lung đạo nhân ra ngoài, hỏi thăm thay mình. Bay năm canh giờ, một đường gặp sáu lão quái, đều không có bất cứ tin tức gì. Nhưng sáu lão quái bị Lung đạo nhân phái đi tìm. Lung đạo nhân có uy danh lừng lẫy trong Hỗn Độn Luyện Ngục, lão quái bình thường không dám làm trái ý của hắn. Một đường đều không có tin tức, Lục Ly quyết đoán chuyển hướng. Nếu Hỏa lão quái cùng Lục Nhân Hoàng bay về hướng này thì chắc chắn sẽ kinh động lão quái ở đây. Ban đầu Lục Ly bay hướng bắc, hiện tại chuyển hướng về phía tây. - Ủa? Nơi này có chút kỳ lạ! Khi bay qua một dãy núi, Lục Ly phát hiện gió chỗ này hơi kỳ dị, bởi vì cuồng phong thổi vào dãy núi này thì lúc nhanh, lúc chậm hơn, hoặc nổi lên gió lốc, ngẫu nhiên ở một nơi, Lục Ly cảm giác gió dẫn tới tiếng nổ, còn có công kích linh hồn. - Đợi khi nào rảnh sẽ đi vào xem thử. Lục Ly thầm ghi nhớ chỗ này, nơi đây có mười mấy ngọn núi độc đáo, thiên nhiên hình thành rất nhiều thiên vận, không chừng giúp ích rất lớn cho việc dung hợp chân ý phong hệ của hắn. Bay ra dãy núi, Lục Ly lại phát hiện phương xa có một khe núi, tốc độ gió ở bên kia trở nên cuồng bạo mà gấp gáp. Lục Ly động ý niệm, vội vàng khống chế Thiên Tà Châu bay vào, phát hiện tốc độ gió ở đây bị khe núi ảnh hưởng đã đạt đến cực độ, Thiên Tà Châu bay ở trong này tăng tốc lên gấp đôi. - Chỗ tốt! Nếu không phải việc Lục Nhân Hoàng chưa xong, Lục Ly rất muốn dừng lại ở gần đó bế quan một khoảng thời gian. Hắn bay ra khe núi, Lung đạo nhân ngồi xếp bằng ở bên cạnh đột nhiên mở mắt ra, trong tay ánh sáng chợt lóe, xuất hiện mười miếng ngọc phù, trong đó có một miếng vỡ vụn. - Đại nhân, đi tây nam, bên Lộ Phong có tin tức! Lời của Lung đạo nhân khiến Lục Ly lên tinh thần, vội thay đổi phương hướng bay, vừa dò hỏi: - Ngọc phù này đại biểu cho nơi nào? Lung đạo nhân suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Là chỗ Thiên Phong Thâm Uyên, cách không quá xa, nếu lão đạo bay với tốc độ cao nhất cũng mất nửa ngày. Đáng tiếc, bên này gió quá lớn, không gian không ổn định, nếu không thì ta có thể dịch chuyển không gian qua đó. - Không sao! Tốc độ nhanh nhất của Lung đạo nhân cỡ Thần Thi, Thiên Tà Châu nhanh hơn Lung đạo nhân nhiều, lâu nhất cũng chỉ mất hai, ba canh giờ. Lục Nhân Hoàng đi vào Phong Ngục đã mấy ngày, nếu hiện tại còn chưa chết thì hẳn là có thể chống đỡ vài canh giờ nữa. Thiên Tà Châu cấp tốc bay đi, Lục Ly thoạt trông biểu cảm không có gì thay đổi, nhưng bên trong thì nóng ruột nóng gan. Bay hai canh giờ, hắn cưỡng ép chính mình tỉnh táo lại, hỏi thăm: - Hỏa lão quái có áo nghĩa hoặc bí thuật lợi hại gì không?
Chương 1593 Hài nhi đến chậm
Hỏa lão quái xếp hạng hai trong Luyện Ngục Thập Lão, tuy chưa chắc đáng sợ hơn Lung đạo nhân biến hóa, nhưng người nổi tiếng không thể là đồn thổi, phải cẩn thận hơn. - Lửa! Lung đạo nhân phun ra một chữ, trong mắt lộ ra một chút kiêng kỵ nói: - Hỏa lão quái chơi lửa, trong Cửu Giới hắn nói hạng hai thì không ai dám nhận hạng nhất. Điểm đáng sợ nhất của hắn là hấp thu ba loại thiên địa kỳ hỏa, ba loại lửa này được thiên địa tự nhiên dựng dục ra, rất là đáng sợ. Trong đó lợi hại nhất là Cửu Thiên Minh Hỏa, dù là ta cũng không dám cứng rắn đỡ, nếu không thì sẽ bị thiêu thành tro tàn. - A? Lục Ly nhướng mày hỏi: - Chiến giáp Thần Khí của ta có thể chống cự không? Lung đạo nhân suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Theo đạo lý thì được, phòng ngự của chiến giáp Thần Khí rất lợi hại, thần trận ở bên trong có thể hóa giải rất nhiều công kích cường đại, đặc biệt là độ mạnh công kích của võ giả phàm nhân chỉ có bấy nhiêu. Nhưng... đại nhân vẫn nên cẩn thận, Cửu Thiên Minh Hỏa có máu trắng, bên trên có những khuôn mặt trẻ sơ sinh, nếu đại nhân nhìn thấy hãy né tránh ngay. Lục Ly trong lòng nắm chắc, tiếp tục khống chế Thiên Tà Châu bay, lại bay thêm một canh giờ, hắn từ xa đã nhìn thấy một vực sâu lớn. Hắn phát hiện gió từ bốn phương tám hướng xoay tròn thổi vào vực sâu, hình thành vòng xoáy lớn, cảnh tượng rất là rung động lòng người. - Đã đến Thiên Phong Thâm Uyên! Lục Ly trầm giọng quát một tiếng với Lung đạo nhân, thần niệm quét qua bốn phương tám hướng, hắn rất nhanh tập trung vào một người, hắn mang theo Lung đạo nhân từ trong Thiên Tà Châu. Lộ Phong từ bên dưới bắn tới, lão quái này trầm giọng quát: - Đại nhân, đạo nhân, nếu tình báo không sai thì Băng Ma hẳn là ở dưới Thiên Phong Thâm Uyên. Đám người Hỏa lão quái phỏng chừng cũng ở bên dưới! Ba ngày trước có người nhìn thấy bọn họ bay hướng bên này. Lục Ly nhìn qua Lung đạo nhân. Lung đạo nhân lập tức ném một miếng ngọc phù cho Lục Ly, còn mình thì như con chim to bay về phía Thiên Phong Thâm Uyên, rất nhanh lao vào vòng xoáy bên dưới, biến mất không thấy. Trong Thiên Phong Thâm Uyên mờ tối, căn bản không thấy rõ, hơn nữa thần niệm không cách nào tra xét quá xa. Gió xoáy to lớn giống như cái mồm to của cự thú, có thể cắn nuốt tất cả sinh linh. Bùm! Không lâu sau, ngọc phù trong tay Lục Ly vỡ vụn, hắn không có chần chừ, thân thể đi vào Thiên Tà Châu, điều khiển viên ngọc lao về phía lốc xoáy. Thiên Tà Châu vừa vào vòng xoáy, bởi vì Lục Ly không khống chế hạt châu xoay tròn theo gió, vì vậy gặp công kích rất mạnh. Lục Ly cảm giác mức độ công kích của gió to ở đây không thua gì Hóa Thần tiền kỳ, âm thầm líu lưỡi. Hắn khống chế Thiên Tà Châu bay thẳng xuống, một đường lao xuống đáy vực sâu, Thiên Phong Thâm Uyên rất sâu, bay bảy, tám vạn trượng mới đến đáy vực. Lung đạo nhân ở đá vực sâu, từ xa đã trầm giọng quát: - Đại nhân, nơi này có dấu vết chiến đấu, có dấu vết từng thả ra áo nghĩa hỏa hệ cùng băng hệ! Thần niệm của Lục Ly tìm kiếm bốn phía, phát hiện bên dưới căn bản không có người, nhưng tra xét được chỗ góc có một con đường. Mới vừa rồi phát hiện đường hầm, Lung đạo nhân bẩm báo nói: - Trong đường kia có một đường hầm truyền tống, hẳn là nối với một giới diện hoặc là tiểu thế giới. - Đi! Lục Ly ra Thiên Tà Châu, mang theo Lung đạo nhân lao vào phía cuối đường hầm, ở bên trong quả nhiên nhìn thấy một lối ra tối đen hơi tỏa sáng. Thần giáp hiện ra ngoài người Lục Ly, thần binh xuất hiện trong tay, dẫn đầu xông vào cửa đường hầm. Một luồng sáng trắng vụt qua, Lục Ly phát hiện đến một tiểu thế giới, bởi vì Thiên Địa Huyền Khí ở đây rất yếu, nơi này cơ hồ không có hoa cỏ cây cối, một mảnh tiêu điều. Lung đạo nhân vào theo, Lục Ly không chút suy nghĩ, mang theo Lung đạo nhân lại lần nữa đi vào Thiên Tà Châu, bay về phương xa. Ầm ầm ầm! Chỉ mất nửa canh giờ, phương xa vang lên một mảnh tiếng nổ, mơ hồ có thể nhìn thấy bầu trời bị xé ra từng mảng, xung quanh có nhiều con dân nhân tộc kỳ dị tựa như gặp trận chiến diệt thế, kinh hoàng chạy tứ tán. - Chắc chắn là phụ thân! Thần niệm của Lục Ly khuếch tán ra phương xa, thấy không gian phương xa bị đóng băng, khe nứt không gian bị đông lại, trên bầu trời xuất hiện các tòa thành băng to lớn, có áo nghĩa băng hệ lợi hại như vậy thì hẳn là Lục Nhân Hoàng. - Ha ha ha! Phương xa vang tiếng cười to bảo: - Băng Ma, ngươi còn có thể chống bao lâu? Có thể thả ra mấy lần đóng băng thiên địa? Ngoan ngoãn đầu hàng đi, nếu không thì lão tổ sẽ đốt ngươi thành tro tàn! - Băng Ma? Phụ thân! Lục Ly trong lòng run lên, Thiên Tà Châu bay nhanh như ánh sáng. Rất nhanh, thần niệm của hắn khóa chặt một nam nhân trung niên toàn thân đẫm máu, đứt một bàn tay, nhiều chỗ trên cơ thể bị đốt không ra hình người. Hắn ánh mắt thoáng chốc trở nên đỏ máu, bay vọt ra Thiên Tà Châu, rống to: - Phụ thân, hài nhi đến chậm, người chịu tội! Lục Nhân Hoàng rời khỏi Đấu Thiên Giới đã được vài năm, sau khi Lục Ly đánh bại Đại Ma Thần không lâu sau thì hắn rời đi, mấy năm nay chưa trở về lần nào. Lục Nhân Hoàng không biết chuyện xảy ra trong Đấu Thiên Giới, bởi vì hắn không hứng thú với mấy chuyện đó, nếu hắn biết cường giả Cửu Giới xâm nhập Đấu Thiên Giới thì đã sớm trở về. Tính cách của Lục Nhân Hoàng có chút giống Lục Chính Dương, khá cố chấp, nhận định một việc rồi thì đi đến đường cùng. Cho nên mấy năm nay hắn lang bạt trong Hỗn Độn Luyện Ngục, mới được gọi bằng Băng Ma, ý là hắn tu luyện đã nhập ma. Cả đời Lục Nhân Hoàng chỉ thích một nữ tử, đó là nương thân của Lục Ly, nữ nhi của tù trưởng Địch Long bộ lạc. Khi thê tử sắp chết, hắn không còn cách nào khác, bỏ mặc nhi tử nữ nhi, ôm thê tử nhảy vào tuyệt địa vực sâu hàn băng. Chuyến đi này dài mười mấy năm, thê tử mình yêu cuối cùng vẫn không thể nào cứu về, hắn cũng bị nhốt dưới vực sâu. Bắt đầu từ ngày đó, trái tim của hắn đã chết, trong lòng chỉ có đôi nhi nữ của mình và con đường võ đạo.
Chương 1594 Bó tay chịu trói?
Trong lòng hắn có một đoàn lửa, hắn muốn tu luyện đến cảnh giới cao nhất, đột phá thành Thần, phải trở thành người mạnh nhất Thần Giới, hắn muốn sống lại thê tử, đây là nguyện vọng duy nhất khi hắn còn sống. Cho nên, sau khi Đấu Thiên Giới bình định, Lục Nhân Hoàng một mình đến Băng Ngục, mặc kệ chuyện bên ngoài, hắn không biết cường giả Cửu Giới và Nhan Chân xâm nhập Đấu Thiên Giới. Cục diện lần này ác liệt chưa từng có, Hỏa lão quái mang theo bốn Hóa Thần đỉnh phong vây công hắn, nếu chỉ là Hóa Thần đỉnh phong bình thường thì Lục Nhân Hoàng không e ngại chút nào. Nhưng lửa của Hỏa lão quái áo lợi hại, áo nghĩa mạnh nhất của hắn, đóng băng thiên địa, vốn có thể đóng băng tất cả mọi người, mấy tháng trước Lung đạo nhân cũng bị hắn đông lại, hắn mới có thể nhẹ nhàng chạy trốn. Lần này, tuy Lục Nhân Hoàng cũng có thể đóng băng Hỏa lão quái, nhưng đối phương thoải mái phá vỡ, mang người một đường truy sát. Lục Nhân Hoàng đã trốn mấy tháng, từ Băng Ngục chạy trốn tới Phong Ngục, từ Phong Ngục trốn vào Thiên Phong Thâm Uyên, cuối cùng trốn vào tiểu thế giới này. Nếu không phải Hỏa lão quái muốn bắt sống hắn, e rằng hắn sớm chết rồi. Giờ phút này, một bàn tay Lục Nhân Hoàng bị đốt đứt, toàn thân có nhiều chỗ bị tổn hại nặng, bởi vì nhiều lần thả ra đóng băng thiên địa, thân thể nguyên khí đại thương, sắp dầu hết đèn tắt. Hắn đều đã nhận mệnh, nghĩ rằng cuối cùng liều mạng một phen, dù chết cũng phải để lại nỗi đau khó quên cho Hỏa lão quái. Vào thời khắc này, hắn nghe thấy một âm thanh quen thuộc, tiếng kêu phụ thân khiến tim hắn đập lỗi nhịp, trong đôi mắt tối chợt bắn ra tia sáng lạnh. Lục Nhân Hoàng bỗng nhìn qua bên này, thấy một thân hình quen thuộc. Nhiều năm như vậy không gặp, dáng vẻ của Lục Ly cơ hồ không có gì thay đổi, nhưng càng thêm trưởng thành, đầu chân mày càng toát ra anh khí, bá khí và uy nghi trên người càng đậm, còn hơn cả hắn. - Hóa Thần? Thần niệm của Lục Nhân Hoàng quét qua Lục Ly, phát hiện cảnh giới của Lục Ly đã đạt đến Hóa Thần, trên mặt lộ ra nét vui mừng. Nhưng hắn phản ứng rất nhanh, lập tức lớn tiếng quát: - Lục Ly, ai kêu ngươi lại đây? Đi mau, đi! Ở trong mắt Lục Nhân Hoàng thì Lục Ly mặc dù năm xưa đánh bại Đại Ma Thần, hiện tại còn đột phá Hóa Thần cảnh, nhưng sức chiến đấu thua xa Hỏa lão quái. Không nói tới Hỏa lão quái, phỏng chừng Lục Ly không đánh lại nổi một trong bốn Hóa Thần đỉnh phong bên cạnh Hỏa lão quái. Cho nên, Lục Ly cuồng bạo vọt tới, Lục Nhân Hoàng chẳng những không lộ nét vui mừng, ngược lại vẻ mặt hoảng loạn. Hắn chết cũng không sao, nếu hai phụ tử đều chết tại đây thì nòi giống sẽ đứt đoạn. Lục Ly thấy tia hoảng loạn và lo lắng trong mắt Lục Nhân Hoàng, nhưng hắn không định lùi lại, lao vọt tới, quét mắt qua Lục Nhân Hoàng, thấy phần ngực lộ ra xương cốt, nhiều chỗ da bị đốt phỏng. Đặc biệt cánh tay trái của Lục Nhân Hoàng đứt từ bả vai, miệng vết thương cháy đen. Mắt Lục Ly đỏ máu, rơi nước mắt ròng ròng, phụ thân bị thương nặng như vậy làm hắn đau lòng còn hơn bị đâm một trăm nhát đao. Người Lục Ly toát ra sát khí cuồn cuộn, tập trung vào Hỏa lão quái, lạnh giọng hỏi: - Hỏa lão quái đúng không? Linh Tuyền Giới Hỏa gia phải không? Ta không diệt cả tộc của ngươi thì Lục Ly thề không làm người! - Hửm? Hỏa lão quái thay đổi sắc mặt, bốn lão quái bên cạnh hắn thì biểu cảm trở nên cực kỳ khó xem. Người nổi tiếng thì tất nhiên không khoác lác, Hỏa lão quái có thủ đoạn của hắn, Lục Ly cũng không phải kẻ yếu. Có thể diệt cường giả như Nhan Chân, có thể cướp đoạt Thần Khí của Nhan gia, người như vậy sao có thể không sở hữu thủ đoạn cường đại nào? Hỏa lão quái truy sát Lục Nhân Hoàng, việc này thật ra là vì Lục Ly, bọn họ muốn bắt sống Lục Nhân Hoàng hiếp bức Lục Ly đi vào khuôn khổ. Lại không ngờ rằng chưa bắt được Lục Nhân Hoàng mà Lục Ly đã đến nhanh như vậy. - Lục Ly, ngươi đi mau! Lục Nhân Hoàng không biết Thần Khí, vung một tay lên, bốn phía thay đổi bất ngờ, vô số hơi lạnh tụ lại chỗ của hắn, lấy hắn làm trung tâm, không gian phạm vi vài dặm lại đóng băng, đám người Hỏa lão quái cũng bị đóng băng ở bên trong. - Đi, đi! Lục Nhân Hoàng điên cuồng rít gào, sợ Lục Ly xung động lại đây cùng hắn chịu chết. - Phụ thân, đừng lo lắng! Lục Ly vẫn nhanh chóng bay về hướng đó, Thiên Tà Châu trong tay lấp lánh sáng, Lung đạo nhân xuất hiện, Thần Thi hiện ra. Lục Ly một tay chỉ hướng đám người Lung đạo nhân, cao giọng quát: - Giết bốn người kia, bắt sống Hỏa lão quái, ta muốn mang theo hắn đi Linh Tuyền Giới, đồ sát toàn tộc Hỏa gia ngay trước mặt hắn! - Grào grào! Áo đạo trên người Lung đạo nhân rách toạc, thân thể biến cao và lớn với tốc độ mắt thường có thể thấy. Trong cơ bắp cuồn cuộn kia ẩn chứa lực lượng bùng nổ, khuôn mặt trở nên dữ tợn, sau lưng mọc ra cái đuôi, biến thành một bán thú nhân cuồng bạo. - Grào grào! Hắn ngửa mặt lên trời gầm rống mấy tiếng, cây cột đá to lớn xuất hiện trong tay, trên người hung uy ngập trời, bộ dáng đó khiến con dân tiểu thế giới chạy trốn ra xa càng thêm cảm giác tận thế sắp đến. Vèo! Đôi cánh sau lưng Thần Thi vỗ, trên người thần uy tràn ngập, thân thể hóa thành một luồng sáng bắn đi, chớp mắt đến trước mặt Hóa Thần lão quái. Một lão quái bị dọa sợ đứng tim: - Quái vật gì vậy? Giết! Tại sao Lung đạo nhân biến thành một con quái vật? Xác chết không đầu là quái vật gì? Thần Thi đã xông đến, lão quái bất đắc dĩ giơ búa to lên chém mạnh về phía Thần Thi. Bùm! Ầm! Thần Thi không quan tâm, mặc cho búa to chém vào người, một đấm cơ hồ cùng lúc đánh vào người lão quái. chiến giáp Bán Thần Khí trên người lão quái nổ tung, tiếp đó thân thể chia năm xẻ bảy, hóa thành một mảnh huyết vụ bay đầy trời. - A... ! Nói thì chậm, khi đó thì nhanh, Lung đạo nhân cùng Thần Thi đi ra, đến hiện tại lão quái này chết đi thật ra chỉ trong chớp mắt. Lục Nhân Hoàng đang định tiếp tục nạt Lục Ly lui về, giờ phút này há to miệng thành hình tròn, vẻ mặt không dám tin tưởng, ngây ra như phỗng. Mấy người nhóm Hỏa lão quái cũng vẻ mặt giật mình bất ngờ, bọn họ đoán được Lục Ly có chút thủ đoạn, cũng rất kiêng kỵ Lung đạo nhân.
Chương 1595 Cao thủ chơi lửa
Bọn họ cảm thụ được thần uy trên người Thần Thi. Bọn họ rõ ràng hôm nay sẽ có một trận ác chiến, lại không ngờ rằng Thần Thi một đấm giây giết một người trong nhóm. - Trốn!!! Trừ Hỏa lão quái ra, ba Hóa Thần đỉnh phong khác cơ hồ không có chần chừ, lập tức lùi nhanh ra sau. Sức chiến đấu của họ ngang ngửa với lão quái mới chết, nếu Thần Thi một đấm có thể đánh chết Hóa Thần đỉnh phong, bọn họ ở lại thì chỉ có nước chịu chết. - Lung đạo nhân, giao ba người kia cho ngươi, ta tự mình xử Hỏa lão quái! Lục Ly vẫy tay, Lung đạo nhân gầm rống mà đi. Lục Ly giơ lên thần binh, từ xa chỉ hướng Hỏa lão quái, nói: - Hỏa lão quái, ngươi bó tay chịu trói hay để ta tự mình chém đứt toàn bộ tay chân của ngươi? Xoẹt! Thần Thi bay nhanh ra, Lục Ly cho hắn mệnh lệnh là đánh chết tất cả mọi người, Hỏa lão quái không trốn nên Thần Thi tự nhiên sẽ không bỏ qua. Hỏa lão quái không đáp lại lời của Lục Ly, trong tay hiện ra một cái lò, hai tay nâng lên, lò bay lên cao, nhanh chóng biến to. Sau đó nắp lò mở ra, từng dúm lửa như nước đổ xuống, hình thành bức tường lửa phía trước Hỏa lão quái. Nhiều chỗ trên cao vốn đều là băng sương, nhưng khi lửa hiện ra thì băng sương nhanh chóng tan rã. Lửa này rõ ràng không phải loại lửa bình thường, nhiệt độ rất cao. Lục Ly cách mấy nghìn trượng vẫn cảm thụ được nóng cháy từ bên kia. Bùm! Thần Thi bay tới, đụng vào tường lửa, khiến Lục Ly kinh ngạc là, tường lửa giống bức tường thật, chặn đường tiến lên của Thần Thi. May mắn thân thể Thần Thi mạnh mẽ, lửa chỉ đốt đen làn da chứ không bị thương. Thần Thi bị chặn đường tiến lên, bản năng vung nắm tay đánh vào tường lửa, nhưng nắm tay như chạm mặt nước, tường lửa chỉ hơi vặn vẹo. Lục Ly thông qua liên kết tinh thần ra lệnh cho Thần Thi: - Thần Thi, đi đập cái lò ở bên trên! Thần Thi vỗ hai cánh bay lên cao, một đấm đánh vào lò. Bùm! Cái lò thoáng chốc bị đánh bay, tường lửa cũng sụp đổ theo, lửa bay đầy trời, nhiều chỗ ở phía dưới bốc cháy lửa hừng hực. Khói đen bay nghi ngút, dân bản xứ ở phương xa càng thêm hoảng loạn. Vèo! Thần Thi tiếp tục bay về phía Hỏa lão quái. Hỏa lão quái đã sớm lui ra, bàn tay to chộp hư không, cái lò bị đánh bay đi xa lại như mũi tên nhọn bay về. - A!!! Phương xa vang tiếng hét thảm, sau khi Lung đạo nhân biến thân thì tốc độ ngang ngửa Thần Thi, dư sức đuổi theo mấy lão quái bình thường. Cây cột đá đập mạnh thì Lục Ly mặc chiến giáp Thần Khí cũng phải bị thương, Hỏa lão quái Hóa Thần bình thường sao đỡ nổi? Hỏa lão quái và Lục Nhân Hoàng nhìn thoáng qua bên kia, vừa lúc nhìn thấy một lão quái bị Lung đạo nhân giơ cột đá đập thành thịt nát, hai người lộ biểu cảm kinh hãi. Hỏa lão quái mắt lấp lóe, nghĩ rằng rốt cuộc nên lùi hay tiến? Lục Ly xuất hiện, tay cầm thần binh, trên người mặc thần giáp, nếu đánh chết hắn thì thần binh thần giáp đều thuộc về Hỏa lão quái, vậy thì có thể dẫn dắt Hỏa gia công chiếm một trong bốn đại giới diện, đặt nền móng cơ nghiệp vạn thế cho Hỏa gia. Nhưng Lục Ly có thể đánh chết Nhan Chân, Lung đạo nhân nghe theo mệnh lệnh của hắn, còn có một Thần Thi. Tất cả điều này khiến Hỏa lão quái có chút e ngại, sơ sẩy một cái thì hôm nay lão quái này cũng phải chết tại đây. - Liều một phen! Hỏa lão quái cắn răng, thọ nguyên của hắn không nhiều, Hỏa gia không xuất hiện cường giả quá mạnh, chỉ có ba Hóa Thần, hai người đi Đấu Thiên Giới bị Lục Ly giết. Thù sâu như biển máu không thể không báo, hắn liều một phen không chừng còn có thể giúp Hỏa gia phú quý một phen. Lùi một vạn bước, dù hắn muốn trốn thì có thể trốn đến đâu? Chạy thoát hòa thượng cũng không chạy khỏi miếu nổi, sớm muộn gì Lục Ly cũng sẽ truy sát đi Linh Tuyền Giới, hắn chạy nhưng Hỏa gia có thể chạy hết được không? Sau khi có quyết định, ánh mắt Hỏa lão quái lộ tia điên cuồng, lò lửa trong tay bỗng ném ra, lần này không ném theo đường thẳng mà là đường cong. Nắp lò mở ra, lửa trong lò lửa đổ xuống, bởi vì lo lửa bay cao nên lửa ngưng tụ tường lửa kéo dài ra, vây quanh Thần Thi đang bay tới vào. Lò lửa bay vòng quanh Thần Thi, nhốt Thần Thi ở trong đó. Lần này lửa chẳng những vây thành một vòng như thùng nước, không bỏ qua bên trên và dưới, thả ra một cái chụp lửa bao bọc Thần Thi vào trong. Vèo! Hỏa lão quái vây khốn Thần Thi xong thân thể như chim to bay đến gần Lục Ly. - Lục Ly, lui ra, để ta! Lục Nhân Hoàng tuy bị thương rất nặng, nhưng nhìn thấy Hỏa lão quái bay về phía Lục Ly thì bản năng muốn che chở nhi tử. Lục Nhân Hoàng bay vọt tới bên này, một tay vung lên, muốn thả ra áo nghĩa đóng băng thiên địa. - Phụ thân đừng nhúc nhích! Lục Ly không thèm nhìn Hỏa lão quái, mỉm cười nhìn Lục Nhân Hoàng, giơ thần binh, nói: - Nhi có hai món Thần Khí, thần giáp cùng thần binh, nhi còn từng giết đệ nhất nhân Cửu Giới Nhan gia tộc vương. Hỏa lão quái này có chút thực lực nhưng nhi không sợ lão, phụ thân hãy chữa thương, xem hài nhi báo thù cho phụ thân như thế nào. - A...? Lục Nhân Hoàng không ngốc, chẳng qua lo lắng nên bị loạn, nghe Lục Ly nói xong, thần niệm của Lục Nhân Hoàng quét qua thần binh cùng thần giáp trên tay Lục Ly, con ngươi co rút, bước chân ngừng lại. Hắn không biết Lục Ly làm sao lấy được Thần Khí, còn nói đã đánh chết tộc vương của Nhan gia? Nhưng Lục Nhân Hoàng tin tưởng tính cách của Lục Ly, Lục Ly không phải con cháu trác táng chỉ biết nói mạnh miệng khoác lác. Vèo! Lục Ly thấy Lục Nhân Hoàng không xông đến, hắn yên tâm, thân thể bay đi, đầu tiên là thả ra Linh Phong Thành Bảo. Trên bầu trời thoáng chốc xuất hiện một thành bảo to lớn màu xanh, bao phủ Lục Ly và Hỏa lão quái vào trong. Lục Ly biết dựa vào áo nghĩa phong hệ thì không cách nào đánh bại Hỏa lão quái, nhưng hắn vẫn muốn thử xem. Nguyên nhân lớn hơn nữa là muốn trong chiến đấu dung hội quán thông áo nghĩa phong hệ, xem thử có cơ hội dung hợp không. Sau khi thả ra Linh Phong Thành Bảo, Lục Ly nhanh chóng thả ra Linh Phong Thần Binh, tiếp theo là áo nghĩa phong thúc. Theo sau không đợi Hỏa lão quái phản kích, hắn liên tục thả ra áo nghĩa phong sát, áo nghĩa phong quyển, áo nghĩa phong nhẫn...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom