-
Chương 1536-1540
Chương 1536 Gà nhà bôi mặt đá nhau
Lục Ly vận dụng súc cốt thuật, tuy Lục Quảng Đình có cảnh giới Địa Tiên nhưng không thể tra xét rõ ràng. Hắn chỉ có thể cảm ứng hơi thở của Lục Ly, phát hiện hơi thở của Lục Ly như biển, sâu không lường được, hắn là cảnh giới Địa Tiên mà không thể cảm ứng ra. - Giết! Trẻ tuổi như vậy, thực lực sâu không lường được, đầu bạc, còn có khí thế như vậy, toàn bộ Đại địa Thần Châu chỉ có một người. Ban đầu Lục Quảng Đình không hề liên tưởng đến Lục Ly, giờ phút này càng nhìn càng thấy giống. Bên kia, Lục Quảng Viễn có chút không kiên nhẫn, đang định ra tay lại thì cảm giác phía sau ánh sáng trắng chợt lóe, một bàn tay to bỗng vỗ vào gáy của hắn, đánh bay hắn. - A! Tộc vương và cường giả Triệu gia, vô số quân sĩ ở bên dưới trợn tròn mắt. Bọn họ nhìn thấy Lục Quảng Đình nhúc nhích, vốn cho rằng muốn xuống tay với Lục Ly, nào ngờ một chưởng đánh bay Lục Quảng Viễn. - Lục ca? Lục Quảng Viễn đột nhiên bị tập kích, vốn giận tím mặt, xem rõ ràng là Lục Quảng Đình thì kiềm nén tức giận trong lòng. Trong mắt Lục Quảng Viễn tràn ngập kinh ngạc bò dậy nhìn Lục Quảng Đình, dò hỏi: - Sao ca... - Ngậm miệng! Lục Quảng Đình lạnh giọng răn dạy một câu, theo sau cung kính ở giữa không trung quỳ một gối xuống nói: - Quảng Đình kính chào Ly thiếu gia. Xôn xao! Toàn trường một mảnh xáo động, Lục Quảng Đình chính là Địa Tiên, còn là trưởng lão của Lục gia, là nhân vật lớn đứng đầu nhất của đệ nhất gia tộc, vậy mà hắn quỳ xuống trước một thanh niên? Nhiều người hỗn độn trong gió, cảm giác đầu có chút phản ứng không kịp. - Ly... Ly thiếu gia? Lục Quảng Viễn và một chấp sự Lục gia khác giật mình tỉnh lại, người có thể khiến Lục Quảng Đình quỳ xuống, còn xưng hô là ‘Ly thiếu gia’, toàn bộ Đại địa Thần Châu chỉ có một người, Lục Ly. Bùm! Lục Quảng Viễn ở bên dưới lập tức thân thể run rẩy quỳ trên mặt đất, một chấp sự khác cũng bay xuống, nặng nề quỳ xuống, vẻ mặt khủng hoảng. Đám trưởng lão, chấp sự ở trong Lục gia sợ nhất không phải núi dựa Chấp Pháp Trưởng Lão, cũng không phải Lục Chính Dương tính cách cứng nhắc, càng không là Ngũ Thái Công, mà là Lục Ly. Bởi vì Chấp Pháp Trưởng Lão mặc kệ việc của Lục gia, Lục Chính cay nghiệt cứng nhắc với người, nhưng người già mềm lòng, nhiều lúc cho dù làm sai cũng sẽ không phạt nặng. Ngũ Thái Công càng là người tốt, ba phải. Lục Ly không có nhiều tình cảm với Lục gia, năm xưa Lục gia làm hắn lạnh lòng, cho nên Lục Trảm Thiên, Lục Phong Vân rơi vào trong tay của hắn, cuối cùng đều không có kết cục tốt. Quan trọng nhất là Lục Ly hiện tại là đệ nhất nhân Đấu Thiên Giới, mệnh lệnh của hắn thì dù là Lục Chính Dương cùng Ngũ Thái Công, Chấp Pháp Trưởng Lão đều sẽ không phản bác. Nếu Lục Ly lần này thấy nhóm Lục Quảng Đình gai mắt, dù không trực tiếp đập chết, kêu bọn họ cuốn gói khỏi Lục gia thì bọn họ tàn đời. Đặc biệt là Lục Quảng Viễn, giờ phút này đều suýt chút tè ra quần, may mắn Lục Quảng Đình một chưởng đánh bay hắn, chứ nếu hắn ra tay với Lục Ly, cho dù Lục Ly không đánh chết hắn, về đến Lục gia thì hắn trăm phần trăm bị phạt nặng. Nếu bị nhận ra, Lục Ly cũng không muốn giấu đầu lòi đuôi, trên người của hắn lấp lánh ánh sáng trắng, cơ bắp mấp máy, vóc dáng trở nên cao lớn một ít, khuôn mặt cũng càng thêm anh tuấn mấy phần, khôi phục hình dáng vốn có. Mỗi người đều biết bộ dạng này, vì tranh của Lục Ly đã dán khắp các thành trì, nhiều người nhớ kỹ khuôn mặt của hắn. Bùm bùm bùm! Từng nhóm người quỳ xuống, tộc vương và các cường giả của Triệu gia trong lòng khủng hoảng tới cực điểm, bọn họ không thể ngờ thanh niên này là đệ nhất nhân của Đấu Thiên Giới. - Bái kiến Lục điện chủ, Lục điện chủ vạn phúc kim an! Thành chủ thành Hỏa Diễm mừng rỡ như điên, quỳ xuống, mang người lớn tiếng rống lên, có loại nước mắt lưng tròng. Bọn họ vốn cho rằng lần này thành Hỏa Diễm xong rồi, Nhậm gia bọn họ cũng sẽ bị diệt tộc, lại không ngờ rằng Lục Ly đột nhiên xuất hiện, còn ra tay giúp gia tộc bọn họ? - Bái kiến Lục điện chủ, Lục điện chủ vạn phúc kim an! Đám người rống to theo, trong mắt đều là cuồng nhiệt, mặc kệ là người của Nhậm gia hay Triệu gia đều háo hức. Dù sao bọn họ có duyên được tận mắt thấy Lục Ly một lần, đây chính là vinh diệu to lớn. - Lục Quảng Đình đi theo ta! Lục Ly không nói gì, mặt không cảm xúc xoay người bay ra sau, Lục Quảng Đình vội vàng đứng lên đi theo. Nhìn thấy ba người Bạch Hạ Sương đi theo, hắn vội cười nịnh nọt. Ba người dùng báu vật cải trang giả dạng, nhưng Lục Quảng Đình vẫn đoán được thân phận của các nàng. - Hừm hừm! Bạch Hạ Sương hừ lạnh mấy tiếng, có chút bất mãn, nhưng Lục Ly ở đây, nàng sẽ không lắm miệng. Lục Ly mang theo mọi người bay ra trăm dặm, lạnh lùng xoay người nhìn Lục Quảng Đình hỏi: - Nói đi, chuyện gì thế này? Nếu khiến ta không hài lòng thì ngươi biết hậu quả rồi đấy. - Vâng vâng! Lục Quảng Đình vẻ mặt khủng hoảng quỳ xuống, thẳng thắn khai: - Ly thiếu gia, ta có tội, ta nhận tội. Triệu gia tặng cho ta mấy chục ức huyền tinh, muốn ta làm núi dựa của bọn họ. Để khi bọn họ tấn công thành trì mở rộng thế lực thì ta không cần ra tay, chỉ cần bảo chứng quy tắc của nơi vô chủ là được. Nếu có đại gia tộc khác chèn ép bọn họ, ta ra mặt làm chỗ đứng là được, ta vì một phút tham lam, nghĩ rằng dù sao không phá hư quy tắc nên đã đồng ý. - Nơi vô chủ, quy tắc? Lục Ly vẻ mặt không hiểu ra sao, ánh mắt nhìn qua Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương. Tỷ muội Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương hoang mang, chỉ có Khương Khởi Linh ra chiều đăm chiêu. Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương không bao giờ quản việc ở Đại địa Thần Châu, bởi vì Bạch gia hiện tại nhân khẩu không nhiều, có Yên phu nhân ở, không cần bọn họ bận tâm. Cho nên họ hoàn toàn không nghe về nơi vô chủ. Khương Khởi Linh thì khác, bởi vì nàng là tộc vương của Khương gia. Tuy rằng Khương Khởi Linh không thích quản việc của Khương gia, nhưng rất nhiều chuyện nàng vẫn có thể thu được một ít tin tức, nàng loáng thoáng nghe nhắc tới nơi vô chủ. Cho nên Khương Khởi Linh đá lông nheo với Lục Ly, nhưng không nói chuyện.
Chương 1537 Lại lần nữa buông xuống
Lục Ly là người thông minh tuyệt đỉnh, đầu óc xoay một vòng liền loáng thoáng hiểu được. Hắn hỏi: - Cái gì là nơi vô chủ, giải thích rõ. - Ly thiếu gia không biết? Lục Quảng Đình hơi kinh ngạc, lại không dám hỏi nhiều, lập tức giải thích về thông báo của Thí Ma Điện, theo sau còn bổ sung mấy câu: - Hiện tại nơi vô chủ là địa bàn rất nhiều gia tộc tranh đoạt, đánh nhau khắp nơi. Hơn nữa trong tứ đại gia tộc rất nhiều trưởng lão lặng lẽ nâng đỡ chính thế lực của chính mình, tuy không định hoàn toàn kiểm soát, nhưng đều muốn chia một ít chỗ tốt. Hơn nữa, những thế lực mới nổi lên âm thầm khống chế cũng không đến mức xuất hiện hỗn loạn lớn, Ly thiếu gia, Triệu gia tìm ta cũng không phải khiến ta ra tay giúp đỡ, mà là trong tình huống có gia tộc khác ra mặt thì ta đứng ra, bọn họ mới không phải e ngại ba đại gia tộc khác chèn ép. Đương nhiên... trong việc này ta vẫn có lỗi, xin Ly thiếu gia trách phạt. Lục Quảng Đình rất thông minh, tuy rằng biện giải mấy câu, nhận tội cũng dứt khoát, làm bộ dạng mặc cho Lục Ly xử trí. Cơn giận trong lòng Lục Ly hơi dằn xuống, lúc trước hắn nổi nóng như vậy là vì không biết về nơi vô chủ, còn tưởng là trưởng lão của Lục gia vì ích lợi của bản thân trợ giúp một gia tộc tấn công gia tộc khác, vô cớ dấy lên chiến sự. Nếu là ý của Chấp Pháp Trưởng Lão thì Lục Ly không có nhiều mâu thuẫn. Hơn nữa hắn cẩn thận suy nghĩ một hồi liền hiểu thâm ý của Chấp Pháp Trưởng Lão, hắn là đặt nền móng cho Lục gia, luôn mang đến cảm giác nguy cơ và khiêu chiến cho Lục gia, cũng cho Đấu Thiên Giới một ít sức sống. Nghĩ đến nơi vô chủ, Lục Ly nhớ đến Ma tộc, Vũ tộc, Man tộc, Vu tộc. Năm đó Đấu Thiên Đại Đế rõ ràng có thể hủy diệt bốn tộc, cuối cùng không có chém tận giết tuyệt, có lẽ cũng là vì cho nhân tộc một ít áp lực, khiến cường giả nhân tộc không ngừng vươn lên, thế hệ sau càng mạnh hơn thế hệ trước. Nếu khai chiến không phải vì lý do không chính đáng, Lục Ly tự nhiên sẽ không trách cứ Lục Quảng Đình âm thầm chống lưng cho Triệu gia. Nước quá trong ắt không có cá, Lục Ly hiểu đạo lý này, gia tộc lớn không thể tránh khỏi xuất hiện một ít bại hoại. Chỉ cần không thương tổn gốc rễ của Lục gia, chỉ cần không phải đại gian đại ác, Lục Ly trên cơ bản sẽ không quản, trừ phi chọc vào người bên cạnh hắn giống như Lục Trảm Thiên đã làm. Còn về việc Lục Quảng Viễn đụng chạm Lục Ly thì hắn càng không để bụng, một người ở vị trí nào thì sẽ có lòng dạ như thế. Nếu Lục Ly lòng dạ hẹp hòi thì chắc chắn không thể giành được thành tựu như ngày nay. Hắn suy nghĩ một hồi vẫn quyết định cảnh cáo Lục Quảng Đình một chút, tránh cho bọn họ làm loạn, hắn lạnh giọng mở miệng nói: - Việc này tự ngươi về tìm Ngũ Thái Công lĩnh tội, khiến Ngũ Thái Công truyền lời của ta, ta đồng ý về nơi vô chủ, nhưng tứ đại gia tộc tốt nhất đều đừng âm thầm nhúng tay, tra ra ai là ta xử kẻ đó! Mặt khác... thông báo nơi vô chủ, chém giết thì được, nhưng tuyệt đối không thể ngộ sát bình dân, một khi phát hiện lập tức giết hết bộ tộc làm lỗi! - Rõ! Lục Quảng Đình vội vàng cung kính vái, trong lòng thở phào một hơi. Lục Ly không có trực tiếp trách phạt, xem ra định xử lý nhẹ, trở lại bị gia tộc xử phạt một chút, không đến mức mất luôn vị trí trưởng lão. - Đi đây! Nếu đã làm rõ chỉ là hiểu lầm, Lục Ly sẽ không nhúng tay vào việc ở đây nữa, nơi vô chủ dù cho chết nhiều người hơn nữa thì hắn cũng mặc kệ. Thí Ma Điện đã ra thông báo, gia tộc nếu không có thực lực thì không cần ở lại nơi vô chủ, hoặc là dứt khoát thần phục đại gia tộc. Muốn được đến ích lợi, rồi lại không muốn liều mạng, trên thế giới làm gì có chuyện tốt như vậy? Hơn nữa khai chiến, chỉ có võ giả chết, Lục Ly không để bụng. Đường võ đạo, từng bước sát khí, muốn nghịch thiên sửa mệnh thì đừng sợ chết, phải có giác ngộ sẽ chết. Kẻ giết người, rồi sẽ bị người giết, đây là chân lý vĩnh hằng không thay đổi. Lục Ly mang theo ba người quay đầu rời khỏi, cảnh giết chóc không đẹp đẽ gì. Lần này hắn đi ra là cùng ba người đi chơi chứ không phải đến xem giết người. Hắn mang theo ba người hướng tới phương nam, một đường truyền tống, bốn người đến Hải Châu ở phương nam. Lục Ly chưa đến bên này, nhóm Khương Khởi Linh cũng chưa tới bao giờ, cư ngụ ở đây đều là chủng tộc đặc biệt, có phong tình dị vực. Quả nhiên bên này cảnh vật khác đối phương với Trung Châu, thời tiết đặc biệt nóng, thường có sấm và mưa, cảnh vật khác hoàn toàn với bên Trung Châu. Bốn người tìm một đảo biển, bên này có một bộ lạc, nhiệt tình mà lại hiếu khách. Tuy nhóm Lục Ly là người từ ngoài đến, nghe giọng nói không phải người Hải Châu, nhưng người trong bộ lạc vẫn rất nhiệt tình. Cô nương ở đây ánh mắt nóng bỏng nhìn Lục Ly, nam nhân ở đây cũng nhìn Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương đắm đuối, dù sao ai đều có lòng thích cái đẹp. Lục Ly dựng một nhà gỗ ven biển bên ngoài bộ lạc, cho tù trưởng bộ lạc một ít huyền thạch, chuẩn bị ở đây định cư mấy tháng, chuyên tâm tham ngộ Chân Ý Đồ. Nơi này rời xa Trung Châu phồn hoa, càng giống như một nơi thế ngoại đào nguyên. Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương rất là vui vẻ, chủ yếu là mỗi ngày có Lục Ly làm bạn, ba người rất là thỏa mãn. Vẫn như cũ, ban ngày Bạch Hạ Sương xuống biển bắt cá chơi, kiếm một ít hải sản trở về. Bạch Thu Tuyết phụ trách kiếm chút thức ăn, Khương Khởi Linh hỗ trợ, Lục Ly phụ trách ăn. Đến chạng vạng, bốn người tản bộ ven biển, cùng ngắm mặt trời hoàng hôn chậm rãi rơi xuống biển, buổi tối bốn người ôm nhau ngủ, cuộc sống dễ chịu hơn thần tiên. Điều duy nhất khiến Lục Ly có chút đau đầu là việc dung hợp Chân Ý Đồ. Ở trên đảo hơn ba tháng nhưng hắn không có một chút manh mối, hắn biết việc này không thể sốt ruột, nhưng vẫn khó tránh có chút ưu sầu. Lục Ly buồn rầu về Chân Ý Đồ, Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương thì rầu lo phần bụng, chuyến đi này đã gần một năm.
Chương 1538 Nhan Chân đến
Mỗi cách một, hai ngày, trong ba người sẽ có một người cùng Lục Ly thân mật, có khi ba người còn sẽ buông xuống dè dặt cùng xấu hổ, cùng nhau ân ái với Lục Ly, nhưng thời gian dài như vậy, bụng của ba người vẫn xẹp lép. Nếu không phải Lục Ly kiên quyết không nạp thiếp, ba người đều sẽ nghĩ biện pháp cưới một, hai tỷ muội về cho Lục Ly, nhìn xem là hắn có vấn đề hay do ba người. Trên đảo có một ít cô nương xinh đẹp hơi thích Lục Ly, dù sao hắn là đệ nhất nhân Đấu Thiên Giới, khí độ, sức hấp dẫn phi phàm, nữ nhân trong bộ lạc như vậy làm sao có thể không động lòng? Hơn nữa có mấy lần động vật biển xâm nhập đảo, Lục Ly còn tùy tay giúp bọn họ giải quyết. Nâng tay dễ dàng đánh chết động vật biển khủng bố, Lục Ly ở trong lòng những cô nương này không khác gì Thiên Thần. Khương Khởi Linh có một lần nửa đùa, nữ nhi của tù trưởng trên đảo rất có thiện cảm với Lục Ly, muốn thăm dò phản ứng của hắn, nhưng bị hắn kiên quyết từ chối. Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt lại qua hai tháng, Lục Ly không có tiến triển gì nhiều, nhưng hôm nay hắn buộc phải rời khỏi nơi này. Cũng không phải hắn chán ghét phong cảnh ở đây, mà là Hòa Nguyệt truyền đến một tin tức, Thủy Nguyên Giới có động tĩnh, có một nơi không gian chấn động mãnh liệt, rõ ràng có cường giả đang đánh thông hàng rào không gian. Cường giả Cửu Giới lại một lần nữa buông xuống. Thủy Nguyên Giới có động tĩnh, Lục Ly tự nhiên phải lập tức trở lại, hắn mang theo ba người truyền tống về Trung Châu, theo sau truyền tống không ngừng nghỉ vào Thí Ma chiến trường, khiến ba nha đầu tự mình về Mộc Ngục. Sau khi vào thành Thí Ma, Lục Ly khiến Chấp Pháp Trưởng Lão dựa theo kế hoạch ban đầu điều động con cháu tứ đại gia tộc về Mộc Ngục, các trưởng lão, võ giả thành Thí Ma tập thể rút lui. Tuy rằng Lục Ly có rất lớn nắm chắc đánh lui kẻ địch đến xâm phạm, nhưng nên thận trọng một chút thì hơn. Đấu Thiên Đại Đế gần đây bế quan, ở lại thành Thí Ma không có ý nghĩa gì, Chấp Pháp Trưởng Lão có ở lại hay không thì đều không giúp được gì, Lục Ly một người đi Thủy Nguyên Giới là đủ. Toàn bộ Đại địa Thần Châu hành động, con cháu tứ đại gia tộc đi ra lại buộc phải tập thể vào lại Mộc Ngục, tuy trong Mộc Ngục không vui chút nào, nhưng ở bên ngoài lỡ xảy ra chuyện gì thì sao? - Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương, đợi lần này chiến đấu kết thúc, ta sẽ trả lại tự do cho các ngươi, các ngươi có thể về Cổ Thú Giới. Trong thành Thí Ma, Lục Ly đưa cho Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương hứa hẹn, hai người này ở lại cũng không giúp ích bao nhiêu, ngược lại sẽ ảnh hưởng Lục Ly, hồn nô thì trừ Trần Vô Tiên ra, Lục Ly không cần ai khác. Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương rất vui mừng, tuy rằng đi theo Lục Ly không sống khổ, nhưng ai không hướng tới tự do? Ai không muốn về địa bàn của mình xưng vương xưng bá, ở đây làm tôn tử vui lắm sao? Lục Ly một đường truyền tống mà đi, đi vào Đại địa Đông Doanh, lại lần nữa bắt đầu truyền tống cự ly xa. Sau khi vào thành Địa Hỏa, hắn lại chuyển đi Thủy Nguyên Giới. Lục Ly đi một mình, không mang theo cường giả nào, chỉ dẫn theo Hòa Nguyệt, dù sao đây là tai mắt của hắn, có Hòa Nguyệt ở, hắn có thể theo dõi toàn cục. Lúc Hòa Nguyệt đưa tin, bên Thủy Nguyên Giới, không gian chỉ mới bắt đầu chấn động. Lục Ly không ngừng nghỉ truyền tống cự ly xa, đến Thủy Nguyên Giới chỉ mất ba ngày. Cưỡi truyền tống trận cần thời gian, nếu truyền tống cự ly ngắn qua từng vực, Lục Ly phỏng chừng phải mất một tháng mới tới nơi. May mà có Kha Mang dọc đường xây dựng rất nhiều truyền tống trận cỡ lớn. Kha Mang cảm ngộ một vài thứ từ trong thần đàn, hắn xây dựng truyền tống trận có tốc độ nhanh kinh người. - Không gian bị đánh thông! Mới đi vào Thủy Nguyên Giới không bao lâu, Hòa Nguyệt đã vẻ mặt nghiêm túc bẩm báo: - Năm Hóa Thần đến, toàn bộ là Hóa Thần đỉnh phong. - Năm người? Lục Ly nhướng mày, kéo tới hơi ít, xem ra Nhan Chân hiểu rõ tình hình của Lục Ly, biết dựa vào số người là vô dụng, hắn phỏng chừng Nhan Chân tự mình đến. - Đi! Dù sao tình huống đều ở trong sự theo dõi của Hòa Nguyệt, chiến trường nằm ở Thủy Nguyên Giới, Lục Ly hoàn toàn không quan tâm thương vong của con dân ở đây. Con dân của giới này hoàn toàn khác với nhân tộc, không phải đồng bào của Lục Ly. Nếu Nhan Chân lấy con dân của giới này uy hiếp Lục Ly, dù có đồ sát hết thì hắn vẫn không thỏa hiệp. Thái thượng hoàng của giới này là hồn nô của Chấp Pháp Trưởng Lão. Chấp Pháp Trưởng Lão đã đưa tin cho thái thượng hoàng bên này, hết thảy nghe theo mệnh lệnh của Lục Ly. Lục Ly cưỡi Thiên Tà Châu bay không bao lâu, từ thành trì phương xa có một người màu đen một sừng cao lớn bay tới. Người này đúng là Hóa Thần duy nhất còn lại của giới này, kẻ mạnh nhất Thủy Nguyên Giới. Cường giả này biết cổ ngữ, mới vừa vái chào Lục Ly đã khoát tay nói: - Dẫn đường, truyền tống đi thành Thủy Nghịch. Năm Hóa Thần xâm nhập hiện ở phía đông bắc Thủy Nguyên Giới, Lục Ly thì ở trung bộ, một đường bay qua rất tốn thời gian, có Hóa Thần này dẫn đường truyền tống đi qua, một, hai ngày là đến nơi. - Bọn họ đều không nhúc nhích, tìm một chỗ ẩn nấp, một Hóa Thần đi ra ngoài bắt người màu đen một sừng. Sau mấy lần truyền tống, Hòa Nguyệt bẩm báo tình huống mới nhất cho Lục Ly, theo sau bổ sung một câu: - Bọn họ cũng đều biết về Tử Thể của ta, đã bắt đầu thanh trừ Tử Thể xung quanh. - Ừm! Lục Ly cười khẽ không cho là đúng, ra lệnh: - Triệu tập Tử Thể qua đó, ẩn nấp ở lân cận, bao vây bọn chúng lại. Một đường tiếp tục truyền tống, qua vài canh giờ, Hòa Nguyệt bẩm báo toàn bộ Hóa Thần đã hành động, lần này không có ẩn tàng hành tung, mà là không kiêng nể gì xông vào thành trì, đồ sát tất cả cường giả của thành trì lớn, bọn họ cũng bắt đầu truyền tống. - Ha ha, biết Thủy Nguyên Giới là của ta? Lục Ly không bất ngờ, những Hóa Thần này tùy tiện bắt một ít cao tầng người màu đen một sừng sưu hồn liền có thể đoán được nhiều tình huống.
Chương 1539 Nhan Chân đến
Thêm vào Tử Thể của Hòa Nguyệt, bọn họ rất rõ ràng hành tung đã bị Lục Ly nắm giữ, đã như vậy thì ẩn nấp không có ý nghĩa gì, không bằng quang minh chính đại giết qua. Lục Ly xem bản đồ Thủy Nguyên Giới, suy nghĩ một hồi chỉ hướng một chỗ, nói: - Chúng ta truyền tống đi nơi này, quyết chiến ở thành Lôi Thần. Thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới xem bản đồ, cảm kích quỳ hướng Lục Ly. Thành trì mà Lục Ly chọn là một tòa thành trên đảo, bốn bề là biển. Bên này bởi vì ở trong biển thường có sấm chớp mưa bão, cho nên thành trì ít ỏi, không có nhiều con dân. Lục Ly lựa chọn quyết chiến ở đây khiến Thủy Nguyên Giới không chết nhiều người. Tiếp tục truyền tống, qua năm canh giờ, nhóm Lục Ly đến thành Lôi Thần. Thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới lập tức hạ lệnh khiến cho con dân trong thành trì và bốn phía tập thể di chuyển, nếu không thì sẽ bị đại chiến sắp đến ngộ thương ngộ sát. Lục Ly khiến thái thượng hoàng phái cường giả đi đưa tin cho năm Hóa Thần xâm nhập, hắn chờ bọn họ ở thành Lôi Thần, muốn Thiên Tà Châu thì cứ đến. Làm xong tất cả điều này, Lục Ly thu thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới vào trong Thiên Tà Châu, mang theo Hòa Nguyệt ngồi xếp bằng trên tảng đá ngầm ngoài thành, yên lặng chờ đợi. So sánh lần trước cường giả Cửu Giới xâm nhập, lần này áp lực trên người Lục Ly nhẹ rất nhiều. Cho dù Nhan Chân mặc Thần Khí, cầm thần binh kéo đến, ít nhất hắn sẽ không thất bại thảm hại. Ung dung ngồi xếp bằng trên đá ngầm, Hòa Nguyệt lặng lẽ đứng sau lưng Lục Ly, gió thổi trên đá ngầm rất mãnh liệt, thổi vạt áo của hai người bay phần phật. Tóc bạc của Lục Ly không cột lại, mặc gió to thổi bay rối. Theo thời gian trôi qua, sắc trời dần dần tối, phía trời xa mây đen dày đặc, lôi xà lấp lánh, xem ra rất nhanh sẽ có bão táp. Lục Ly an nhiên ngồi xếp bằng, Hòa Nguyệt đứng phía sau hắn vẻ mặt bình tĩnh, tận mắt thấy Thần Thi đánh chết Hóa Thần đỉnh phong như nghiền con kiến, Hòa Nguyệt tràn đầy niềm tin vào Lục Ly. Qua một canh giờ, sắc trời hoàn toàn tối đen, trong thành rốt cuộc sáng lên một cột sáng tận trời, giây lát sau, năm bóng dáng ngưng tụ hiện ra trong truyền tống trận. Năm người vừa đi ra, thần niệm cường đại lập tức quét toàn thành, đa số khóa chặt Lục Ly ngồi trên đá ngầm cách ngoài thành không xa. Thần niệm của Lục Ly cũng lập tức quét hướng năm người, thần niệm quét qua từng người, dễ dàng khóa chặt một người trong số đó. Bởi vì người này nhìn giống thủ lĩnh của năm người, khí độ cùng uy nghi rất mạnh. Làm cho người ta chú ý nhất là người này mặc một bộ chiến giáp màu tím, chiến giáp này không chỉ phi thường hoa lệ, hoa văn bên trên cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa bên trong mơ hồ có khí lưu chảy xuôi, cảm giác như có con rồng ẩn nấp trong chiến giáp. - Thần Khí! Nhan Chân đến! Lục Ly trong lòng lập tức làm ra phán đoán, hắn cảm thụ được thần uy nhè nhẹ từ trong thần giáp này, toàn bộ Cửu Giới, sở hữu chiến giáp Thần Khí chỉ có tộc vương Nhan gia, Nhan Chân. Sau khi nhóm Nhan Chân đến thành Lôi Thần thì không làm hành động gì, chỉ thả ra hơi thở cường đại trấn áp một số thám báo ở lại trong thành trì, khiến bọn họ không dám loạn động. Thần niệm của Nhan Chân khóa chặt Lục Ly, trên khuôn mặt đường cong rõ ràng của hắn lộ ra một chút ngạc nhiên nghi ngờ. Bởi vì cảnh giới của Lục Ly đã đạt đến Hóa Thần cảnh, theo như nhóm người Quân Hồng Diệp kể lại, mấy năm trước cảnh giới của Lục Ly là Địa Tiên cảnh, hơn nữa rõ ràng không đột phá quá lâu. Mới vài năm, một thanh niên theo Địa Tiên cảnh tu luyện đến Hóa Thần cảnh, chuyện này nếu như truyền ra, e rằng Cửu Giới sẽ nhấc lên sóng thần. Dù là Nhan Thiên Cương được gọi là đệ nhất thiên tài Nhan gia, năm đó theo Địa Tiên đột phá đến Hóa Thần cũng mất mười năm. Nhan Chân còn nhớ kỹ năm đó Lục Ly đi Trung Hoàng Giới đại náo thì chưa đến hai mươi tuổi, thời gian cũng mới trôi qua mười mấy năm. Mười mấy năm, từ Quân Hầu cảnh tu luyện đến Hóa Thần cảnh, tốc độ hơi bị nghịch thiên. - Không thể khiến Lục Ly tiếp tục trưởng thành nữa! Nhan Chân âm thầm quyết định, Lục Ly quá nguy hiểm, nếu tiếp tục khiến hắn trưởng thành thì dễ thành Thần. Cho dù đi Thần Giới, nếu có cơ duyên lớn, hắn vượt qua Nhan Thiên Cương cũng không khó khăn gì, đến lúc đó có lẽ Nhan gia sẽ bởi vì hắn mà vạn kiếp bất phục. Đương nhiên! Tuy rằng rất kiêng kỵ Lục Ly, nhưng Nhan Chân không quá lo Lục Ly hiện tại sẽ mang đến uy hiếp gì lớn cho Nhan gia. Đừng nói cảnh giới hiện tại của Lục Ly, dù hắn thành Thần cũng không khiến Nhan Chân e sợ. Bởi vì Nhan gia có thành Thần Hoàng, tòa thành Thần trong lịch sử mấy Thần Linh muốn phá vỡ, lại không cách nào phá vỡ. Nhan Chân trầm tư giây lát, cả người bay lên, bốn Hóa Thần của Nhan gia lập tức theo sát sau lưng. Bốn người này đều là cường giả cấp lão tổ của Nhan gia, đều là Hóa Thần đỉnh phong, có hai người này là người trong Nhan gia, hai người khác là cường giả phụ thuộc đi theo Nhan gia. Nhan Chân đến ngoài thành, ngừng lại ở nơi cách Lục Ly vạn trượng. Khoảng cách vạn trượng nói xa cũng không xa, với thực lực của năm người giây lát đã vượt qua, nhưng khoảng cách này sẽ không khiến Lục Ly hiểu lầm, cho rằng bọn họ lập tức muốn ra tay. Nhan Chân nhìn Lục Ly ở phương xa, dùng Huyền Lực chấn động mở miệng nói: - Lục Ly, ta là tộc vương Nhan gia, Nhan Chân. Lục Ly không có đứng lên, ánh mắt đối diện với Nhan Chân từ xa, Thiên Tà Châu ở trong tay hắn lóe sáng, thu Hòa Nguyệt vào, sau đó mở miệng nói: - Chào Nhan tộc vương, hoan nghênh đến Thủy Nguyên Giới, không biết các ngươi lần này đến có chuyện gì không? Là muốn... nhặt xác cho nhóm Nhan Cô? Lục Ly không nể mặt Nhan Chân chút nào, bởi vì hắn cho rằng chẳng có gì để nói với Nhan Chân. Hắn đánh chết mấy Hóa Thần của Nhan gia, người Nhan gia liên lụy đến nghìn vạn con dân Đấu Thiên Giới bị giết. Lục Ly và Nhan gia đã là thù sâu như biển máu, không có khả năng đàm phán hòa bình. - Ha ha! Nhan Chân không tức giận chút nào, bốn lão nhân đứng bên cạnh cũng vẻ mặt bình tĩnh, những lão quái vật này đều cực kỳ khôn ngoan, làm sao có thể bởi vì một câu nói của Lục Ly mà nóng nảy mất kiểm soát?
Chương 1540 Hợp tác
Nhan Chân thản nhiên mở miệng, trong âm thanh có hơi hướm không giận mà uy, khiến người tin phục: - Lục Ly, tuy ngươi xuất thân Đấu Thiên Giới nho nhỏ, nhưng trong mấy chục giới diện lân cận cũng xem như thiên tài tuyệt đỉnh. Lần này bổn tọa đến không phải vì hiềm khích với ngươi, nếu được thì bổn tọa muốn hợp tác với ngươi một phen, chuyện trước kia ta có thể xem như không xảy ra. - Ồ? Trong mắt Lục Ly cố ý lộ tia kinh ngạc, bĩu môi nói: - Nhan tộc vương thật là lòng dạ rộng như biển, hợp tác? Ngươi muốn hợp tác như thế nào? Nếu đã là hợp tác thì nhất định phải là đôi bên cùng có lợi chứ? - Đó là tự nhiên! Nhan Chân nói nghe bùi tai: - Nếu đã là hợp tác, làm sao có thể khiến một phương chịu thiệt, bổn tọa muốn hỏi, Lục Ly nhà ngươi hiểu bao nhiêu về Nhan gia chúng ta? Nhan Chân không đánh nhau mà đứng đây nói tràng giang đại hải? Lục Ly cũng không sao cả, dù sao Hòa Nguyệt có thể theo dõi toàn cục, hắn muốn nhìn xem Nhan Chân chơi trò gì. Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta không biết nhiều về Nhan gia, nghe nói là đệ nhất gia tộc Cửu Giới? Lão tổ nhà ngươi, Nhan Thiên Cương là đại năng Thần Giới? Lăn lộn không tệ trong Thần Giới? Còn nữa, Nhan gia các ngươi có lực kêu gọi trong Cửu Giới mạnh? Có rất nhiều Thần Nguyên? - Ha ha ha! Nhan Chân cười to, trong tiếng cười đều là kiêu ngạo, toát ra khí bá vương, nếu là võ giả nho nhỏ phỏng chừng sẽ quỳ lạy hắn. Nhan Chân cười một lúc rồi nói: - Lục Ly, ngươi có biết trăm vạn năm qua có bao nhiêu gia tộc luôn xưng bá một giới không? Một! Chỉ có Nhan gia chúng ta! Trăm vạn năm qua, Nhan gia chúng ta luôn xưng bá Thần Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới chưa từng bị đánh chiếm, đây là tự tin của Nhan gia chúng ta. Còn một điều nữa, mấy chục vạn năm nay, Cửu Giới có nhiều Thần cảnh đột phá, nhưng có hơn một nửa đều chết rồi, Thần cảnh còn sống đều đi theo lão tổ nhà ta, đây cũng là điều khiến Nhan gia chúng ta tự tin! Nhan Chân nói rất kiêu ngạo, nhưng hắn quả thực có vốn liếng kiêu ngạo. Có một số gia tộc tồn tại qua trăm vạn năm, thí dụ như Lãnh gia, Quân gia, Trần gia, Ngô gia vân vân. Nhưng trong lịch sử, những gia tộc này thỉnh thoảng nổi lên, xưng bá một giới, đáng tiếc không bao lâu sau gia tộc bọn họ sẽ bị công kích, bị đuổi về tổ giới nhà mình, ẩn nấp mấy chục vạn năm mới dám ra. Trong Cửu Giới có nhiều thiên tài phi thăng đi Thần Giới, nhưng chỉ có Nhan Thiên Cương lăn lộn tốt nhất, điểm này không cần hoài nghi. Ngay cả Đấu Thiên Đại Đế đều không sánh bằng, từ giọng nói của Đấu Thiên Đại Đế có thể nghe ra, hiện tại hắn lăn lộn không tốt bằng Nhan Thiên Cương. Xưng bá Cửu Giới trăm vạn năm, ở Thần Giới có núi dựa cường đại, đây là tự tin của Nhan gia! Lục Ly đã sớm biết những tư liệu này, là Trần Vô Tiên nói cho hắn. Hắn mặt ngoài không lộ vẻ gì, trong lòng lại có chút không cho là đúng, Nhan gia mạnh hơn nữa thì sao? Hắn đời này không bao giờ dựa vào người khác, cũng không thích dựa vào người khác. Huống chi nghìn vạn con dân của Đấu Thiên Giới chết đi, khiến hắn khó mà nguôi ngoai, đã kết thù với Nhan gia, chỉ có máu tươi mới xóa bỏ được. Nhan Chân tạm dừng một lúc, nói tiếp: - Lục Ly, ta biết ngươi muốn đi Thần Giới, đi theo Đấu Thiên Đại Đế. Ta có thể nói thẳng cho ngươi, Đấu Thiên Đại Đế hiện tại có rắc rối lớn, Thần Kiếm Tông đắc tội một đại nhân vật, phỏng chừng không bao lâu sau sẽ thành tro bụi. Núi dựa sau lưng lão tổ nhà ta mạnh hơn Thần Kiếm Tông không biết gấp bao nhiêu lần, ngươi lựa chọn đối địch với một thế lực cường đại? Hay muốn lựa chọn đi Thần Giới như cá gặp nước, nhanh nổi lên? Nếu là thủ lĩnh thế lực nhỏ bình thường nghe được lời của Nhan Chân e rằng đã sớm tâm thần dao động. Lục Ly lại không phủ nhận, hắn lười dài dòng với Nhan Chân, hỏi thẳng: - Vậy ý của ngươi là gì? Nhan tộc vương, ngươi cần ta làm thế nào? - Rất đơn giản! Nhan Chân đưa ra điều kiện của mình: - Dâng ra Thiên Tà Châu, thứ này cho dù đi Thần Giới cũng sẽ mang đến rắc rối vô tận cho ngươi. Chỉ cần dâng ra Thiên Tà Châu, ta có thể cho ngươi rất nhiều Thần Nguyên, khiến ngươi trước tiên ngưng tụ thần thể, càng dễ dàng đột phá Thần cảnh. Đi Thần Giới thì lão tổ nhà ta có thể bảo chứng cho ngươi vô tận tài nguyên cùng che chở, khiến ngươi dễ dàng nổi lên trong Thần Giới. Phỏng chừng không được bao nhiêu năm ngươi sẽ đến độ cao như Đấu Thiên Đại Đế, thậm chí hơn cả lão tổ nhà ta, oai phong một cõi, hùng bá một phương trong Thần Giới. Lục Ly im lặng, qua nửa nén hương mới ngước mắt lên, hỏi: - Nói nhảm xong chưa? Nói xong rồi thì chúng ta hãy đấu võ đi, muốn Thiên Tà Châu thì nhào vô giành. Lục Ly không phải con nít ba tuổi, cũng không phải loại người không trải qua sóng gió, sợ phiền phức. Nhan gia là đệ nhất gia tộc Cửu Giới, nhưng không gây uy hiếp lớn cho Lục Ly hiện tại. Nhan Thiên Cương rất mạnh, thế lực sau lưng rất lớn trong phương nam Thần Giới, nhưng có thể một tay che trời trong Thần Giới không? Hiển nhiên không thể nào, nếu Nhan Thiên Cương có năng lượng và năng lực lớn như vậy đã sớm tự mình giết đến Đấu Thiên Giới. Việc Thần Giới thì đi Thần Giới rồi tính, Thiên Tà Châu là báu vật mà Hằng Đế liều mạng mang về. Nếu đã giao cho hắn thì hắn tuyệt đối không cho phép đánh mất, chớ nói chi chắp tay tặng cho người. Nếu không bàn được thì nói nhảm nhiều chỉ vô nghĩa, thù hận giữa hai bên không thể điều hòa, vậy trực tiếp khai chiến đi. - Không biết điều! Nhan Chân có chút nổi giận, hắn tốn công nói một tràng, kết quả Lục Ly trực tiếp nói muốn khai chiến? Hắn cảm giác bị nhục nhã, tức giận quát: - Nếu ngươi đã ngu muội như vậy thì đi chết đi, ra tay! Xoẹt! Nhan Chân vừa dứt lời, bốn Hóa Thần đỉnh phong bên cạnh hắn cùng lúc hành động. Một lão giả hai tay kết ấn, không gian trên đỉnh đầu Lục Ly lập tức dao động, một móng vuốt to lớn bỗng chụp xuống chỗ hắn. Ba Hóa Thần khác, hai người một trái một phải xông hướng Lục Ly, trong tay đều xuất hiện binh khí Bán Thần Khí, một người biến mất ở giữa không trung, rõ ràng vận dụng thần thông cường đại ẩn nấp, muốn tập kích ám sát Lục Ly.
Lục Ly vận dụng súc cốt thuật, tuy Lục Quảng Đình có cảnh giới Địa Tiên nhưng không thể tra xét rõ ràng. Hắn chỉ có thể cảm ứng hơi thở của Lục Ly, phát hiện hơi thở của Lục Ly như biển, sâu không lường được, hắn là cảnh giới Địa Tiên mà không thể cảm ứng ra. - Giết! Trẻ tuổi như vậy, thực lực sâu không lường được, đầu bạc, còn có khí thế như vậy, toàn bộ Đại địa Thần Châu chỉ có một người. Ban đầu Lục Quảng Đình không hề liên tưởng đến Lục Ly, giờ phút này càng nhìn càng thấy giống. Bên kia, Lục Quảng Viễn có chút không kiên nhẫn, đang định ra tay lại thì cảm giác phía sau ánh sáng trắng chợt lóe, một bàn tay to bỗng vỗ vào gáy của hắn, đánh bay hắn. - A! Tộc vương và cường giả Triệu gia, vô số quân sĩ ở bên dưới trợn tròn mắt. Bọn họ nhìn thấy Lục Quảng Đình nhúc nhích, vốn cho rằng muốn xuống tay với Lục Ly, nào ngờ một chưởng đánh bay Lục Quảng Viễn. - Lục ca? Lục Quảng Viễn đột nhiên bị tập kích, vốn giận tím mặt, xem rõ ràng là Lục Quảng Đình thì kiềm nén tức giận trong lòng. Trong mắt Lục Quảng Viễn tràn ngập kinh ngạc bò dậy nhìn Lục Quảng Đình, dò hỏi: - Sao ca... - Ngậm miệng! Lục Quảng Đình lạnh giọng răn dạy một câu, theo sau cung kính ở giữa không trung quỳ một gối xuống nói: - Quảng Đình kính chào Ly thiếu gia. Xôn xao! Toàn trường một mảnh xáo động, Lục Quảng Đình chính là Địa Tiên, còn là trưởng lão của Lục gia, là nhân vật lớn đứng đầu nhất của đệ nhất gia tộc, vậy mà hắn quỳ xuống trước một thanh niên? Nhiều người hỗn độn trong gió, cảm giác đầu có chút phản ứng không kịp. - Ly... Ly thiếu gia? Lục Quảng Viễn và một chấp sự Lục gia khác giật mình tỉnh lại, người có thể khiến Lục Quảng Đình quỳ xuống, còn xưng hô là ‘Ly thiếu gia’, toàn bộ Đại địa Thần Châu chỉ có một người, Lục Ly. Bùm! Lục Quảng Viễn ở bên dưới lập tức thân thể run rẩy quỳ trên mặt đất, một chấp sự khác cũng bay xuống, nặng nề quỳ xuống, vẻ mặt khủng hoảng. Đám trưởng lão, chấp sự ở trong Lục gia sợ nhất không phải núi dựa Chấp Pháp Trưởng Lão, cũng không phải Lục Chính Dương tính cách cứng nhắc, càng không là Ngũ Thái Công, mà là Lục Ly. Bởi vì Chấp Pháp Trưởng Lão mặc kệ việc của Lục gia, Lục Chính cay nghiệt cứng nhắc với người, nhưng người già mềm lòng, nhiều lúc cho dù làm sai cũng sẽ không phạt nặng. Ngũ Thái Công càng là người tốt, ba phải. Lục Ly không có nhiều tình cảm với Lục gia, năm xưa Lục gia làm hắn lạnh lòng, cho nên Lục Trảm Thiên, Lục Phong Vân rơi vào trong tay của hắn, cuối cùng đều không có kết cục tốt. Quan trọng nhất là Lục Ly hiện tại là đệ nhất nhân Đấu Thiên Giới, mệnh lệnh của hắn thì dù là Lục Chính Dương cùng Ngũ Thái Công, Chấp Pháp Trưởng Lão đều sẽ không phản bác. Nếu Lục Ly lần này thấy nhóm Lục Quảng Đình gai mắt, dù không trực tiếp đập chết, kêu bọn họ cuốn gói khỏi Lục gia thì bọn họ tàn đời. Đặc biệt là Lục Quảng Viễn, giờ phút này đều suýt chút tè ra quần, may mắn Lục Quảng Đình một chưởng đánh bay hắn, chứ nếu hắn ra tay với Lục Ly, cho dù Lục Ly không đánh chết hắn, về đến Lục gia thì hắn trăm phần trăm bị phạt nặng. Nếu bị nhận ra, Lục Ly cũng không muốn giấu đầu lòi đuôi, trên người của hắn lấp lánh ánh sáng trắng, cơ bắp mấp máy, vóc dáng trở nên cao lớn một ít, khuôn mặt cũng càng thêm anh tuấn mấy phần, khôi phục hình dáng vốn có. Mỗi người đều biết bộ dạng này, vì tranh của Lục Ly đã dán khắp các thành trì, nhiều người nhớ kỹ khuôn mặt của hắn. Bùm bùm bùm! Từng nhóm người quỳ xuống, tộc vương và các cường giả của Triệu gia trong lòng khủng hoảng tới cực điểm, bọn họ không thể ngờ thanh niên này là đệ nhất nhân của Đấu Thiên Giới. - Bái kiến Lục điện chủ, Lục điện chủ vạn phúc kim an! Thành chủ thành Hỏa Diễm mừng rỡ như điên, quỳ xuống, mang người lớn tiếng rống lên, có loại nước mắt lưng tròng. Bọn họ vốn cho rằng lần này thành Hỏa Diễm xong rồi, Nhậm gia bọn họ cũng sẽ bị diệt tộc, lại không ngờ rằng Lục Ly đột nhiên xuất hiện, còn ra tay giúp gia tộc bọn họ? - Bái kiến Lục điện chủ, Lục điện chủ vạn phúc kim an! Đám người rống to theo, trong mắt đều là cuồng nhiệt, mặc kệ là người của Nhậm gia hay Triệu gia đều háo hức. Dù sao bọn họ có duyên được tận mắt thấy Lục Ly một lần, đây chính là vinh diệu to lớn. - Lục Quảng Đình đi theo ta! Lục Ly không nói gì, mặt không cảm xúc xoay người bay ra sau, Lục Quảng Đình vội vàng đứng lên đi theo. Nhìn thấy ba người Bạch Hạ Sương đi theo, hắn vội cười nịnh nọt. Ba người dùng báu vật cải trang giả dạng, nhưng Lục Quảng Đình vẫn đoán được thân phận của các nàng. - Hừm hừm! Bạch Hạ Sương hừ lạnh mấy tiếng, có chút bất mãn, nhưng Lục Ly ở đây, nàng sẽ không lắm miệng. Lục Ly mang theo mọi người bay ra trăm dặm, lạnh lùng xoay người nhìn Lục Quảng Đình hỏi: - Nói đi, chuyện gì thế này? Nếu khiến ta không hài lòng thì ngươi biết hậu quả rồi đấy. - Vâng vâng! Lục Quảng Đình vẻ mặt khủng hoảng quỳ xuống, thẳng thắn khai: - Ly thiếu gia, ta có tội, ta nhận tội. Triệu gia tặng cho ta mấy chục ức huyền tinh, muốn ta làm núi dựa của bọn họ. Để khi bọn họ tấn công thành trì mở rộng thế lực thì ta không cần ra tay, chỉ cần bảo chứng quy tắc của nơi vô chủ là được. Nếu có đại gia tộc khác chèn ép bọn họ, ta ra mặt làm chỗ đứng là được, ta vì một phút tham lam, nghĩ rằng dù sao không phá hư quy tắc nên đã đồng ý. - Nơi vô chủ, quy tắc? Lục Ly vẻ mặt không hiểu ra sao, ánh mắt nhìn qua Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương. Tỷ muội Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương hoang mang, chỉ có Khương Khởi Linh ra chiều đăm chiêu. Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương không bao giờ quản việc ở Đại địa Thần Châu, bởi vì Bạch gia hiện tại nhân khẩu không nhiều, có Yên phu nhân ở, không cần bọn họ bận tâm. Cho nên họ hoàn toàn không nghe về nơi vô chủ. Khương Khởi Linh thì khác, bởi vì nàng là tộc vương của Khương gia. Tuy rằng Khương Khởi Linh không thích quản việc của Khương gia, nhưng rất nhiều chuyện nàng vẫn có thể thu được một ít tin tức, nàng loáng thoáng nghe nhắc tới nơi vô chủ. Cho nên Khương Khởi Linh đá lông nheo với Lục Ly, nhưng không nói chuyện.
Chương 1537 Lại lần nữa buông xuống
Lục Ly là người thông minh tuyệt đỉnh, đầu óc xoay một vòng liền loáng thoáng hiểu được. Hắn hỏi: - Cái gì là nơi vô chủ, giải thích rõ. - Ly thiếu gia không biết? Lục Quảng Đình hơi kinh ngạc, lại không dám hỏi nhiều, lập tức giải thích về thông báo của Thí Ma Điện, theo sau còn bổ sung mấy câu: - Hiện tại nơi vô chủ là địa bàn rất nhiều gia tộc tranh đoạt, đánh nhau khắp nơi. Hơn nữa trong tứ đại gia tộc rất nhiều trưởng lão lặng lẽ nâng đỡ chính thế lực của chính mình, tuy không định hoàn toàn kiểm soát, nhưng đều muốn chia một ít chỗ tốt. Hơn nữa, những thế lực mới nổi lên âm thầm khống chế cũng không đến mức xuất hiện hỗn loạn lớn, Ly thiếu gia, Triệu gia tìm ta cũng không phải khiến ta ra tay giúp đỡ, mà là trong tình huống có gia tộc khác ra mặt thì ta đứng ra, bọn họ mới không phải e ngại ba đại gia tộc khác chèn ép. Đương nhiên... trong việc này ta vẫn có lỗi, xin Ly thiếu gia trách phạt. Lục Quảng Đình rất thông minh, tuy rằng biện giải mấy câu, nhận tội cũng dứt khoát, làm bộ dạng mặc cho Lục Ly xử trí. Cơn giận trong lòng Lục Ly hơi dằn xuống, lúc trước hắn nổi nóng như vậy là vì không biết về nơi vô chủ, còn tưởng là trưởng lão của Lục gia vì ích lợi của bản thân trợ giúp một gia tộc tấn công gia tộc khác, vô cớ dấy lên chiến sự. Nếu là ý của Chấp Pháp Trưởng Lão thì Lục Ly không có nhiều mâu thuẫn. Hơn nữa hắn cẩn thận suy nghĩ một hồi liền hiểu thâm ý của Chấp Pháp Trưởng Lão, hắn là đặt nền móng cho Lục gia, luôn mang đến cảm giác nguy cơ và khiêu chiến cho Lục gia, cũng cho Đấu Thiên Giới một ít sức sống. Nghĩ đến nơi vô chủ, Lục Ly nhớ đến Ma tộc, Vũ tộc, Man tộc, Vu tộc. Năm đó Đấu Thiên Đại Đế rõ ràng có thể hủy diệt bốn tộc, cuối cùng không có chém tận giết tuyệt, có lẽ cũng là vì cho nhân tộc một ít áp lực, khiến cường giả nhân tộc không ngừng vươn lên, thế hệ sau càng mạnh hơn thế hệ trước. Nếu khai chiến không phải vì lý do không chính đáng, Lục Ly tự nhiên sẽ không trách cứ Lục Quảng Đình âm thầm chống lưng cho Triệu gia. Nước quá trong ắt không có cá, Lục Ly hiểu đạo lý này, gia tộc lớn không thể tránh khỏi xuất hiện một ít bại hoại. Chỉ cần không thương tổn gốc rễ của Lục gia, chỉ cần không phải đại gian đại ác, Lục Ly trên cơ bản sẽ không quản, trừ phi chọc vào người bên cạnh hắn giống như Lục Trảm Thiên đã làm. Còn về việc Lục Quảng Viễn đụng chạm Lục Ly thì hắn càng không để bụng, một người ở vị trí nào thì sẽ có lòng dạ như thế. Nếu Lục Ly lòng dạ hẹp hòi thì chắc chắn không thể giành được thành tựu như ngày nay. Hắn suy nghĩ một hồi vẫn quyết định cảnh cáo Lục Quảng Đình một chút, tránh cho bọn họ làm loạn, hắn lạnh giọng mở miệng nói: - Việc này tự ngươi về tìm Ngũ Thái Công lĩnh tội, khiến Ngũ Thái Công truyền lời của ta, ta đồng ý về nơi vô chủ, nhưng tứ đại gia tộc tốt nhất đều đừng âm thầm nhúng tay, tra ra ai là ta xử kẻ đó! Mặt khác... thông báo nơi vô chủ, chém giết thì được, nhưng tuyệt đối không thể ngộ sát bình dân, một khi phát hiện lập tức giết hết bộ tộc làm lỗi! - Rõ! Lục Quảng Đình vội vàng cung kính vái, trong lòng thở phào một hơi. Lục Ly không có trực tiếp trách phạt, xem ra định xử lý nhẹ, trở lại bị gia tộc xử phạt một chút, không đến mức mất luôn vị trí trưởng lão. - Đi đây! Nếu đã làm rõ chỉ là hiểu lầm, Lục Ly sẽ không nhúng tay vào việc ở đây nữa, nơi vô chủ dù cho chết nhiều người hơn nữa thì hắn cũng mặc kệ. Thí Ma Điện đã ra thông báo, gia tộc nếu không có thực lực thì không cần ở lại nơi vô chủ, hoặc là dứt khoát thần phục đại gia tộc. Muốn được đến ích lợi, rồi lại không muốn liều mạng, trên thế giới làm gì có chuyện tốt như vậy? Hơn nữa khai chiến, chỉ có võ giả chết, Lục Ly không để bụng. Đường võ đạo, từng bước sát khí, muốn nghịch thiên sửa mệnh thì đừng sợ chết, phải có giác ngộ sẽ chết. Kẻ giết người, rồi sẽ bị người giết, đây là chân lý vĩnh hằng không thay đổi. Lục Ly mang theo ba người quay đầu rời khỏi, cảnh giết chóc không đẹp đẽ gì. Lần này hắn đi ra là cùng ba người đi chơi chứ không phải đến xem giết người. Hắn mang theo ba người hướng tới phương nam, một đường truyền tống, bốn người đến Hải Châu ở phương nam. Lục Ly chưa đến bên này, nhóm Khương Khởi Linh cũng chưa tới bao giờ, cư ngụ ở đây đều là chủng tộc đặc biệt, có phong tình dị vực. Quả nhiên bên này cảnh vật khác đối phương với Trung Châu, thời tiết đặc biệt nóng, thường có sấm và mưa, cảnh vật khác hoàn toàn với bên Trung Châu. Bốn người tìm một đảo biển, bên này có một bộ lạc, nhiệt tình mà lại hiếu khách. Tuy nhóm Lục Ly là người từ ngoài đến, nghe giọng nói không phải người Hải Châu, nhưng người trong bộ lạc vẫn rất nhiệt tình. Cô nương ở đây ánh mắt nóng bỏng nhìn Lục Ly, nam nhân ở đây cũng nhìn Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương đắm đuối, dù sao ai đều có lòng thích cái đẹp. Lục Ly dựng một nhà gỗ ven biển bên ngoài bộ lạc, cho tù trưởng bộ lạc một ít huyền thạch, chuẩn bị ở đây định cư mấy tháng, chuyên tâm tham ngộ Chân Ý Đồ. Nơi này rời xa Trung Châu phồn hoa, càng giống như một nơi thế ngoại đào nguyên. Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương rất là vui vẻ, chủ yếu là mỗi ngày có Lục Ly làm bạn, ba người rất là thỏa mãn. Vẫn như cũ, ban ngày Bạch Hạ Sương xuống biển bắt cá chơi, kiếm một ít hải sản trở về. Bạch Thu Tuyết phụ trách kiếm chút thức ăn, Khương Khởi Linh hỗ trợ, Lục Ly phụ trách ăn. Đến chạng vạng, bốn người tản bộ ven biển, cùng ngắm mặt trời hoàng hôn chậm rãi rơi xuống biển, buổi tối bốn người ôm nhau ngủ, cuộc sống dễ chịu hơn thần tiên. Điều duy nhất khiến Lục Ly có chút đau đầu là việc dung hợp Chân Ý Đồ. Ở trên đảo hơn ba tháng nhưng hắn không có một chút manh mối, hắn biết việc này không thể sốt ruột, nhưng vẫn khó tránh có chút ưu sầu. Lục Ly buồn rầu về Chân Ý Đồ, Khương Khởi Linh, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương thì rầu lo phần bụng, chuyến đi này đã gần một năm.
Chương 1538 Nhan Chân đến
Mỗi cách một, hai ngày, trong ba người sẽ có một người cùng Lục Ly thân mật, có khi ba người còn sẽ buông xuống dè dặt cùng xấu hổ, cùng nhau ân ái với Lục Ly, nhưng thời gian dài như vậy, bụng của ba người vẫn xẹp lép. Nếu không phải Lục Ly kiên quyết không nạp thiếp, ba người đều sẽ nghĩ biện pháp cưới một, hai tỷ muội về cho Lục Ly, nhìn xem là hắn có vấn đề hay do ba người. Trên đảo có một ít cô nương xinh đẹp hơi thích Lục Ly, dù sao hắn là đệ nhất nhân Đấu Thiên Giới, khí độ, sức hấp dẫn phi phàm, nữ nhân trong bộ lạc như vậy làm sao có thể không động lòng? Hơn nữa có mấy lần động vật biển xâm nhập đảo, Lục Ly còn tùy tay giúp bọn họ giải quyết. Nâng tay dễ dàng đánh chết động vật biển khủng bố, Lục Ly ở trong lòng những cô nương này không khác gì Thiên Thần. Khương Khởi Linh có một lần nửa đùa, nữ nhi của tù trưởng trên đảo rất có thiện cảm với Lục Ly, muốn thăm dò phản ứng của hắn, nhưng bị hắn kiên quyết từ chối. Thời gian trôi qua nhanh, nháy mắt lại qua hai tháng, Lục Ly không có tiến triển gì nhiều, nhưng hôm nay hắn buộc phải rời khỏi nơi này. Cũng không phải hắn chán ghét phong cảnh ở đây, mà là Hòa Nguyệt truyền đến một tin tức, Thủy Nguyên Giới có động tĩnh, có một nơi không gian chấn động mãnh liệt, rõ ràng có cường giả đang đánh thông hàng rào không gian. Cường giả Cửu Giới lại một lần nữa buông xuống. Thủy Nguyên Giới có động tĩnh, Lục Ly tự nhiên phải lập tức trở lại, hắn mang theo ba người truyền tống về Trung Châu, theo sau truyền tống không ngừng nghỉ vào Thí Ma chiến trường, khiến ba nha đầu tự mình về Mộc Ngục. Sau khi vào thành Thí Ma, Lục Ly khiến Chấp Pháp Trưởng Lão dựa theo kế hoạch ban đầu điều động con cháu tứ đại gia tộc về Mộc Ngục, các trưởng lão, võ giả thành Thí Ma tập thể rút lui. Tuy rằng Lục Ly có rất lớn nắm chắc đánh lui kẻ địch đến xâm phạm, nhưng nên thận trọng một chút thì hơn. Đấu Thiên Đại Đế gần đây bế quan, ở lại thành Thí Ma không có ý nghĩa gì, Chấp Pháp Trưởng Lão có ở lại hay không thì đều không giúp được gì, Lục Ly một người đi Thủy Nguyên Giới là đủ. Toàn bộ Đại địa Thần Châu hành động, con cháu tứ đại gia tộc đi ra lại buộc phải tập thể vào lại Mộc Ngục, tuy trong Mộc Ngục không vui chút nào, nhưng ở bên ngoài lỡ xảy ra chuyện gì thì sao? - Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương, đợi lần này chiến đấu kết thúc, ta sẽ trả lại tự do cho các ngươi, các ngươi có thể về Cổ Thú Giới. Trong thành Thí Ma, Lục Ly đưa cho Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương hứa hẹn, hai người này ở lại cũng không giúp ích bao nhiêu, ngược lại sẽ ảnh hưởng Lục Ly, hồn nô thì trừ Trần Vô Tiên ra, Lục Ly không cần ai khác. Thiên Hồ Vương, Giải Trãi Vương rất vui mừng, tuy rằng đi theo Lục Ly không sống khổ, nhưng ai không hướng tới tự do? Ai không muốn về địa bàn của mình xưng vương xưng bá, ở đây làm tôn tử vui lắm sao? Lục Ly một đường truyền tống mà đi, đi vào Đại địa Đông Doanh, lại lần nữa bắt đầu truyền tống cự ly xa. Sau khi vào thành Địa Hỏa, hắn lại chuyển đi Thủy Nguyên Giới. Lục Ly đi một mình, không mang theo cường giả nào, chỉ dẫn theo Hòa Nguyệt, dù sao đây là tai mắt của hắn, có Hòa Nguyệt ở, hắn có thể theo dõi toàn cục. Lúc Hòa Nguyệt đưa tin, bên Thủy Nguyên Giới, không gian chỉ mới bắt đầu chấn động. Lục Ly không ngừng nghỉ truyền tống cự ly xa, đến Thủy Nguyên Giới chỉ mất ba ngày. Cưỡi truyền tống trận cần thời gian, nếu truyền tống cự ly ngắn qua từng vực, Lục Ly phỏng chừng phải mất một tháng mới tới nơi. May mà có Kha Mang dọc đường xây dựng rất nhiều truyền tống trận cỡ lớn. Kha Mang cảm ngộ một vài thứ từ trong thần đàn, hắn xây dựng truyền tống trận có tốc độ nhanh kinh người. - Không gian bị đánh thông! Mới đi vào Thủy Nguyên Giới không bao lâu, Hòa Nguyệt đã vẻ mặt nghiêm túc bẩm báo: - Năm Hóa Thần đến, toàn bộ là Hóa Thần đỉnh phong. - Năm người? Lục Ly nhướng mày, kéo tới hơi ít, xem ra Nhan Chân hiểu rõ tình hình của Lục Ly, biết dựa vào số người là vô dụng, hắn phỏng chừng Nhan Chân tự mình đến. - Đi! Dù sao tình huống đều ở trong sự theo dõi của Hòa Nguyệt, chiến trường nằm ở Thủy Nguyên Giới, Lục Ly hoàn toàn không quan tâm thương vong của con dân ở đây. Con dân của giới này hoàn toàn khác với nhân tộc, không phải đồng bào của Lục Ly. Nếu Nhan Chân lấy con dân của giới này uy hiếp Lục Ly, dù có đồ sát hết thì hắn vẫn không thỏa hiệp. Thái thượng hoàng của giới này là hồn nô của Chấp Pháp Trưởng Lão. Chấp Pháp Trưởng Lão đã đưa tin cho thái thượng hoàng bên này, hết thảy nghe theo mệnh lệnh của Lục Ly. Lục Ly cưỡi Thiên Tà Châu bay không bao lâu, từ thành trì phương xa có một người màu đen một sừng cao lớn bay tới. Người này đúng là Hóa Thần duy nhất còn lại của giới này, kẻ mạnh nhất Thủy Nguyên Giới. Cường giả này biết cổ ngữ, mới vừa vái chào Lục Ly đã khoát tay nói: - Dẫn đường, truyền tống đi thành Thủy Nghịch. Năm Hóa Thần xâm nhập hiện ở phía đông bắc Thủy Nguyên Giới, Lục Ly thì ở trung bộ, một đường bay qua rất tốn thời gian, có Hóa Thần này dẫn đường truyền tống đi qua, một, hai ngày là đến nơi. - Bọn họ đều không nhúc nhích, tìm một chỗ ẩn nấp, một Hóa Thần đi ra ngoài bắt người màu đen một sừng. Sau mấy lần truyền tống, Hòa Nguyệt bẩm báo tình huống mới nhất cho Lục Ly, theo sau bổ sung một câu: - Bọn họ cũng đều biết về Tử Thể của ta, đã bắt đầu thanh trừ Tử Thể xung quanh. - Ừm! Lục Ly cười khẽ không cho là đúng, ra lệnh: - Triệu tập Tử Thể qua đó, ẩn nấp ở lân cận, bao vây bọn chúng lại. Một đường tiếp tục truyền tống, qua vài canh giờ, Hòa Nguyệt bẩm báo toàn bộ Hóa Thần đã hành động, lần này không có ẩn tàng hành tung, mà là không kiêng nể gì xông vào thành trì, đồ sát tất cả cường giả của thành trì lớn, bọn họ cũng bắt đầu truyền tống. - Ha ha, biết Thủy Nguyên Giới là của ta? Lục Ly không bất ngờ, những Hóa Thần này tùy tiện bắt một ít cao tầng người màu đen một sừng sưu hồn liền có thể đoán được nhiều tình huống.
Chương 1539 Nhan Chân đến
Thêm vào Tử Thể của Hòa Nguyệt, bọn họ rất rõ ràng hành tung đã bị Lục Ly nắm giữ, đã như vậy thì ẩn nấp không có ý nghĩa gì, không bằng quang minh chính đại giết qua. Lục Ly xem bản đồ Thủy Nguyên Giới, suy nghĩ một hồi chỉ hướng một chỗ, nói: - Chúng ta truyền tống đi nơi này, quyết chiến ở thành Lôi Thần. Thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới xem bản đồ, cảm kích quỳ hướng Lục Ly. Thành trì mà Lục Ly chọn là một tòa thành trên đảo, bốn bề là biển. Bên này bởi vì ở trong biển thường có sấm chớp mưa bão, cho nên thành trì ít ỏi, không có nhiều con dân. Lục Ly lựa chọn quyết chiến ở đây khiến Thủy Nguyên Giới không chết nhiều người. Tiếp tục truyền tống, qua năm canh giờ, nhóm Lục Ly đến thành Lôi Thần. Thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới lập tức hạ lệnh khiến cho con dân trong thành trì và bốn phía tập thể di chuyển, nếu không thì sẽ bị đại chiến sắp đến ngộ thương ngộ sát. Lục Ly khiến thái thượng hoàng phái cường giả đi đưa tin cho năm Hóa Thần xâm nhập, hắn chờ bọn họ ở thành Lôi Thần, muốn Thiên Tà Châu thì cứ đến. Làm xong tất cả điều này, Lục Ly thu thái thượng hoàng của Thủy Nguyên Giới vào trong Thiên Tà Châu, mang theo Hòa Nguyệt ngồi xếp bằng trên tảng đá ngầm ngoài thành, yên lặng chờ đợi. So sánh lần trước cường giả Cửu Giới xâm nhập, lần này áp lực trên người Lục Ly nhẹ rất nhiều. Cho dù Nhan Chân mặc Thần Khí, cầm thần binh kéo đến, ít nhất hắn sẽ không thất bại thảm hại. Ung dung ngồi xếp bằng trên đá ngầm, Hòa Nguyệt lặng lẽ đứng sau lưng Lục Ly, gió thổi trên đá ngầm rất mãnh liệt, thổi vạt áo của hai người bay phần phật. Tóc bạc của Lục Ly không cột lại, mặc gió to thổi bay rối. Theo thời gian trôi qua, sắc trời dần dần tối, phía trời xa mây đen dày đặc, lôi xà lấp lánh, xem ra rất nhanh sẽ có bão táp. Lục Ly an nhiên ngồi xếp bằng, Hòa Nguyệt đứng phía sau hắn vẻ mặt bình tĩnh, tận mắt thấy Thần Thi đánh chết Hóa Thần đỉnh phong như nghiền con kiến, Hòa Nguyệt tràn đầy niềm tin vào Lục Ly. Qua một canh giờ, sắc trời hoàn toàn tối đen, trong thành rốt cuộc sáng lên một cột sáng tận trời, giây lát sau, năm bóng dáng ngưng tụ hiện ra trong truyền tống trận. Năm người vừa đi ra, thần niệm cường đại lập tức quét toàn thành, đa số khóa chặt Lục Ly ngồi trên đá ngầm cách ngoài thành không xa. Thần niệm của Lục Ly cũng lập tức quét hướng năm người, thần niệm quét qua từng người, dễ dàng khóa chặt một người trong số đó. Bởi vì người này nhìn giống thủ lĩnh của năm người, khí độ cùng uy nghi rất mạnh. Làm cho người ta chú ý nhất là người này mặc một bộ chiến giáp màu tím, chiến giáp này không chỉ phi thường hoa lệ, hoa văn bên trên cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa bên trong mơ hồ có khí lưu chảy xuôi, cảm giác như có con rồng ẩn nấp trong chiến giáp. - Thần Khí! Nhan Chân đến! Lục Ly trong lòng lập tức làm ra phán đoán, hắn cảm thụ được thần uy nhè nhẹ từ trong thần giáp này, toàn bộ Cửu Giới, sở hữu chiến giáp Thần Khí chỉ có tộc vương Nhan gia, Nhan Chân. Sau khi nhóm Nhan Chân đến thành Lôi Thần thì không làm hành động gì, chỉ thả ra hơi thở cường đại trấn áp một số thám báo ở lại trong thành trì, khiến bọn họ không dám loạn động. Thần niệm của Nhan Chân khóa chặt Lục Ly, trên khuôn mặt đường cong rõ ràng của hắn lộ ra một chút ngạc nhiên nghi ngờ. Bởi vì cảnh giới của Lục Ly đã đạt đến Hóa Thần cảnh, theo như nhóm người Quân Hồng Diệp kể lại, mấy năm trước cảnh giới của Lục Ly là Địa Tiên cảnh, hơn nữa rõ ràng không đột phá quá lâu. Mới vài năm, một thanh niên theo Địa Tiên cảnh tu luyện đến Hóa Thần cảnh, chuyện này nếu như truyền ra, e rằng Cửu Giới sẽ nhấc lên sóng thần. Dù là Nhan Thiên Cương được gọi là đệ nhất thiên tài Nhan gia, năm đó theo Địa Tiên đột phá đến Hóa Thần cũng mất mười năm. Nhan Chân còn nhớ kỹ năm đó Lục Ly đi Trung Hoàng Giới đại náo thì chưa đến hai mươi tuổi, thời gian cũng mới trôi qua mười mấy năm. Mười mấy năm, từ Quân Hầu cảnh tu luyện đến Hóa Thần cảnh, tốc độ hơi bị nghịch thiên. - Không thể khiến Lục Ly tiếp tục trưởng thành nữa! Nhan Chân âm thầm quyết định, Lục Ly quá nguy hiểm, nếu tiếp tục khiến hắn trưởng thành thì dễ thành Thần. Cho dù đi Thần Giới, nếu có cơ duyên lớn, hắn vượt qua Nhan Thiên Cương cũng không khó khăn gì, đến lúc đó có lẽ Nhan gia sẽ bởi vì hắn mà vạn kiếp bất phục. Đương nhiên! Tuy rằng rất kiêng kỵ Lục Ly, nhưng Nhan Chân không quá lo Lục Ly hiện tại sẽ mang đến uy hiếp gì lớn cho Nhan gia. Đừng nói cảnh giới hiện tại của Lục Ly, dù hắn thành Thần cũng không khiến Nhan Chân e sợ. Bởi vì Nhan gia có thành Thần Hoàng, tòa thành Thần trong lịch sử mấy Thần Linh muốn phá vỡ, lại không cách nào phá vỡ. Nhan Chân trầm tư giây lát, cả người bay lên, bốn Hóa Thần của Nhan gia lập tức theo sát sau lưng. Bốn người này đều là cường giả cấp lão tổ của Nhan gia, đều là Hóa Thần đỉnh phong, có hai người này là người trong Nhan gia, hai người khác là cường giả phụ thuộc đi theo Nhan gia. Nhan Chân đến ngoài thành, ngừng lại ở nơi cách Lục Ly vạn trượng. Khoảng cách vạn trượng nói xa cũng không xa, với thực lực của năm người giây lát đã vượt qua, nhưng khoảng cách này sẽ không khiến Lục Ly hiểu lầm, cho rằng bọn họ lập tức muốn ra tay. Nhan Chân nhìn Lục Ly ở phương xa, dùng Huyền Lực chấn động mở miệng nói: - Lục Ly, ta là tộc vương Nhan gia, Nhan Chân. Lục Ly không có đứng lên, ánh mắt đối diện với Nhan Chân từ xa, Thiên Tà Châu ở trong tay hắn lóe sáng, thu Hòa Nguyệt vào, sau đó mở miệng nói: - Chào Nhan tộc vương, hoan nghênh đến Thủy Nguyên Giới, không biết các ngươi lần này đến có chuyện gì không? Là muốn... nhặt xác cho nhóm Nhan Cô? Lục Ly không nể mặt Nhan Chân chút nào, bởi vì hắn cho rằng chẳng có gì để nói với Nhan Chân. Hắn đánh chết mấy Hóa Thần của Nhan gia, người Nhan gia liên lụy đến nghìn vạn con dân Đấu Thiên Giới bị giết. Lục Ly và Nhan gia đã là thù sâu như biển máu, không có khả năng đàm phán hòa bình. - Ha ha! Nhan Chân không tức giận chút nào, bốn lão nhân đứng bên cạnh cũng vẻ mặt bình tĩnh, những lão quái vật này đều cực kỳ khôn ngoan, làm sao có thể bởi vì một câu nói của Lục Ly mà nóng nảy mất kiểm soát?
Chương 1540 Hợp tác
Nhan Chân thản nhiên mở miệng, trong âm thanh có hơi hướm không giận mà uy, khiến người tin phục: - Lục Ly, tuy ngươi xuất thân Đấu Thiên Giới nho nhỏ, nhưng trong mấy chục giới diện lân cận cũng xem như thiên tài tuyệt đỉnh. Lần này bổn tọa đến không phải vì hiềm khích với ngươi, nếu được thì bổn tọa muốn hợp tác với ngươi một phen, chuyện trước kia ta có thể xem như không xảy ra. - Ồ? Trong mắt Lục Ly cố ý lộ tia kinh ngạc, bĩu môi nói: - Nhan tộc vương thật là lòng dạ rộng như biển, hợp tác? Ngươi muốn hợp tác như thế nào? Nếu đã là hợp tác thì nhất định phải là đôi bên cùng có lợi chứ? - Đó là tự nhiên! Nhan Chân nói nghe bùi tai: - Nếu đã là hợp tác, làm sao có thể khiến một phương chịu thiệt, bổn tọa muốn hỏi, Lục Ly nhà ngươi hiểu bao nhiêu về Nhan gia chúng ta? Nhan Chân không đánh nhau mà đứng đây nói tràng giang đại hải? Lục Ly cũng không sao cả, dù sao Hòa Nguyệt có thể theo dõi toàn cục, hắn muốn nhìn xem Nhan Chân chơi trò gì. Hắn suy nghĩ một hồi rồi bảo: - Ta không biết nhiều về Nhan gia, nghe nói là đệ nhất gia tộc Cửu Giới? Lão tổ nhà ngươi, Nhan Thiên Cương là đại năng Thần Giới? Lăn lộn không tệ trong Thần Giới? Còn nữa, Nhan gia các ngươi có lực kêu gọi trong Cửu Giới mạnh? Có rất nhiều Thần Nguyên? - Ha ha ha! Nhan Chân cười to, trong tiếng cười đều là kiêu ngạo, toát ra khí bá vương, nếu là võ giả nho nhỏ phỏng chừng sẽ quỳ lạy hắn. Nhan Chân cười một lúc rồi nói: - Lục Ly, ngươi có biết trăm vạn năm qua có bao nhiêu gia tộc luôn xưng bá một giới không? Một! Chỉ có Nhan gia chúng ta! Trăm vạn năm qua, Nhan gia chúng ta luôn xưng bá Thần Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới chưa từng bị đánh chiếm, đây là tự tin của Nhan gia chúng ta. Còn một điều nữa, mấy chục vạn năm nay, Cửu Giới có nhiều Thần cảnh đột phá, nhưng có hơn một nửa đều chết rồi, Thần cảnh còn sống đều đi theo lão tổ nhà ta, đây cũng là điều khiến Nhan gia chúng ta tự tin! Nhan Chân nói rất kiêu ngạo, nhưng hắn quả thực có vốn liếng kiêu ngạo. Có một số gia tộc tồn tại qua trăm vạn năm, thí dụ như Lãnh gia, Quân gia, Trần gia, Ngô gia vân vân. Nhưng trong lịch sử, những gia tộc này thỉnh thoảng nổi lên, xưng bá một giới, đáng tiếc không bao lâu sau gia tộc bọn họ sẽ bị công kích, bị đuổi về tổ giới nhà mình, ẩn nấp mấy chục vạn năm mới dám ra. Trong Cửu Giới có nhiều thiên tài phi thăng đi Thần Giới, nhưng chỉ có Nhan Thiên Cương lăn lộn tốt nhất, điểm này không cần hoài nghi. Ngay cả Đấu Thiên Đại Đế đều không sánh bằng, từ giọng nói của Đấu Thiên Đại Đế có thể nghe ra, hiện tại hắn lăn lộn không tốt bằng Nhan Thiên Cương. Xưng bá Cửu Giới trăm vạn năm, ở Thần Giới có núi dựa cường đại, đây là tự tin của Nhan gia! Lục Ly đã sớm biết những tư liệu này, là Trần Vô Tiên nói cho hắn. Hắn mặt ngoài không lộ vẻ gì, trong lòng lại có chút không cho là đúng, Nhan gia mạnh hơn nữa thì sao? Hắn đời này không bao giờ dựa vào người khác, cũng không thích dựa vào người khác. Huống chi nghìn vạn con dân của Đấu Thiên Giới chết đi, khiến hắn khó mà nguôi ngoai, đã kết thù với Nhan gia, chỉ có máu tươi mới xóa bỏ được. Nhan Chân tạm dừng một lúc, nói tiếp: - Lục Ly, ta biết ngươi muốn đi Thần Giới, đi theo Đấu Thiên Đại Đế. Ta có thể nói thẳng cho ngươi, Đấu Thiên Đại Đế hiện tại có rắc rối lớn, Thần Kiếm Tông đắc tội một đại nhân vật, phỏng chừng không bao lâu sau sẽ thành tro bụi. Núi dựa sau lưng lão tổ nhà ta mạnh hơn Thần Kiếm Tông không biết gấp bao nhiêu lần, ngươi lựa chọn đối địch với một thế lực cường đại? Hay muốn lựa chọn đi Thần Giới như cá gặp nước, nhanh nổi lên? Nếu là thủ lĩnh thế lực nhỏ bình thường nghe được lời của Nhan Chân e rằng đã sớm tâm thần dao động. Lục Ly lại không phủ nhận, hắn lười dài dòng với Nhan Chân, hỏi thẳng: - Vậy ý của ngươi là gì? Nhan tộc vương, ngươi cần ta làm thế nào? - Rất đơn giản! Nhan Chân đưa ra điều kiện của mình: - Dâng ra Thiên Tà Châu, thứ này cho dù đi Thần Giới cũng sẽ mang đến rắc rối vô tận cho ngươi. Chỉ cần dâng ra Thiên Tà Châu, ta có thể cho ngươi rất nhiều Thần Nguyên, khiến ngươi trước tiên ngưng tụ thần thể, càng dễ dàng đột phá Thần cảnh. Đi Thần Giới thì lão tổ nhà ta có thể bảo chứng cho ngươi vô tận tài nguyên cùng che chở, khiến ngươi dễ dàng nổi lên trong Thần Giới. Phỏng chừng không được bao nhiêu năm ngươi sẽ đến độ cao như Đấu Thiên Đại Đế, thậm chí hơn cả lão tổ nhà ta, oai phong một cõi, hùng bá một phương trong Thần Giới. Lục Ly im lặng, qua nửa nén hương mới ngước mắt lên, hỏi: - Nói nhảm xong chưa? Nói xong rồi thì chúng ta hãy đấu võ đi, muốn Thiên Tà Châu thì nhào vô giành. Lục Ly không phải con nít ba tuổi, cũng không phải loại người không trải qua sóng gió, sợ phiền phức. Nhan gia là đệ nhất gia tộc Cửu Giới, nhưng không gây uy hiếp lớn cho Lục Ly hiện tại. Nhan Thiên Cương rất mạnh, thế lực sau lưng rất lớn trong phương nam Thần Giới, nhưng có thể một tay che trời trong Thần Giới không? Hiển nhiên không thể nào, nếu Nhan Thiên Cương có năng lượng và năng lực lớn như vậy đã sớm tự mình giết đến Đấu Thiên Giới. Việc Thần Giới thì đi Thần Giới rồi tính, Thiên Tà Châu là báu vật mà Hằng Đế liều mạng mang về. Nếu đã giao cho hắn thì hắn tuyệt đối không cho phép đánh mất, chớ nói chi chắp tay tặng cho người. Nếu không bàn được thì nói nhảm nhiều chỉ vô nghĩa, thù hận giữa hai bên không thể điều hòa, vậy trực tiếp khai chiến đi. - Không biết điều! Nhan Chân có chút nổi giận, hắn tốn công nói một tràng, kết quả Lục Ly trực tiếp nói muốn khai chiến? Hắn cảm giác bị nhục nhã, tức giận quát: - Nếu ngươi đã ngu muội như vậy thì đi chết đi, ra tay! Xoẹt! Nhan Chân vừa dứt lời, bốn Hóa Thần đỉnh phong bên cạnh hắn cùng lúc hành động. Một lão giả hai tay kết ấn, không gian trên đỉnh đầu Lục Ly lập tức dao động, một móng vuốt to lớn bỗng chụp xuống chỗ hắn. Ba Hóa Thần khác, hai người một trái một phải xông hướng Lục Ly, trong tay đều xuất hiện binh khí Bán Thần Khí, một người biến mất ở giữa không trung, rõ ràng vận dụng thần thông cường đại ẩn nấp, muốn tập kích ám sát Lục Ly.
Bình luận facebook