-
Chương 706-710
Chương 706 Con đường này phải tiếp tục bước đi (2)
Sau khi dặn dò lão tổ Kim gia bên người vài câu, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm ảo ảnh trong bí cảnh kia…
Cho dù là ai cũng đủ phát hiện nàng lúc này muốn nhìn chết Phương Nguyên.
Lúc này, bất luận có thù với Phương Nguyên hay không, mọi người cũng đồng thời đổ mồi hôi lạnh…
- Vị Thiên Đạo Trúc Cơ này, không khác gì dùng mệnh của mình hủy đi Kim gia!
- Ha hả, đâu chỉ là mệnh của hắn, còn đánh cược cả tiền đồ của hắn. Đây có thể còn quan trọng hơn tính mạng của hắn. Kim gia dù sao đã là nội tình vạn năm, cho dù lão thái quân thật sự sử dụng tà pháp, cũng sẽ không sụp đổ ngay được. Nhưng Thiên Đạo Trúc Cơ này sợ là chết chắc rồi.
Có người nhịn không được nhíu mày:
- Chẳng lẽ Tiên Minh sẽ không bảo hộ hắn?
Người bên cạnh thở dài nói:
- Tiên Minh chỉ hộ tiên miêu, nhưng Thiên Đạo Trúc Cơ này thật tu luyện lôi pháp Kim gia. Như vậy hắn chỉ có hai con đường, một là vĩnh viễn ở cảnh giới Trúc Cơ, không cầu đại đạo Kim gia. Chuyện này đối với Tiên Minh, chỉ là một vài chiến lực cấp bậc Kim Đan chết đi, thật sự không tính là cái gì. Một đường khác đó là… bước trên con đường tà tu!
Người chung quanh nhất thời trở nên nghiêm trọng, đều lý giải suy đoán của người này.
Đúng vậy, tuy con gái của Kim gia kia đã nguyện ý dâng hiến bản thân, giúp Thiên Đạo Trúc Cơ kia hoàn thiện lôi pháp, nhưng vô luận thế nào, đây đều là thủ đoạn tà môn. Nếu Thiên Đạo Trúc Cơ kia đáp ứng rồi, vậy có nghĩa là bước lên đường tà tu, đã có vết nhơ, sợ là…
Nhìn trộm một cái, vẻ mặt Thái Hư tiên sinh vậy mà thật căng thẳng, giống như đang đợi câu trả lời của thanh niên họ Phương kia.
… …
- Ta không cần các ngươi trả nữa!
Ngoài dự đoán của mọi người, bên trong bí cảnh, Phương Nguyên giống như không quá lo lắng.
Sau khi Kim Hàn Tuyết nói ra câu không biết nàng đã cân nhắc bao lâu, ánh mắt hắn liền có chút cổ quái nhìn Kim Hàn Tuyết, không phải đang lo lắng phải trả lời thế nào, chỉ là hơi kinh ngạc Kim Hàn Tuyết lại nói ra câu nói dứt khoát tuyệt nhiên như vậy…
Sau khi đánh giá vài lần, hắn liền trả lời thẳng thừng, giống như đây là chuyện đương nhiên.
Nhưng Kim Hàn Tuyết lại hơi kinh ngạc, thốt nên lời:
- Vì sao?
Phương Nguyên bình tĩnh trả lời:
- Ta không thích tà pháp, nếu đây là bí mật của quyển lôi pháp cuối cùng, ta liền từ bỏ!
Vẻ ngạc nhiên trên mặt Kim Hàn Tuyết càng đậm:
- Vậy con đường tu hành của ngươi…
Phương Nguyên ngắt lời nàng:
- Nàng phải hy sinh chính mình, giúp ta luyện lôi linh, vậy con đường tu hành của nàng cũng từ bỏ sao?
- Ta…
Sắc mặt Kim Hàn Tuyết ảm đạm:
- Dù sao ta vô luận dụng công thế nào cũng không thành!
Phương Nguyên thản nhiên nói:
- Một con đường không đi đến cuối, không ai biết được có phong cảnh gì, chúng ta chỉ cần tiếp tục bước đi là được rồi!
Kim Hàn Tuyết nao nao, cắn môi, ngẩn đầu nhìn Phương Nguyên:
- Vậy con đường của ngươi ở đâu?
Phương Nguyên bỗng nhiên nở nụ cười, nói:
- Ta chắc chắn sẽ đi tiếp đường của mình, ai cũng không thể ngăn cản!
Nhìn bộ dáng tươi cười của hắn, bộ răng trắng bóng, tự tin tràn đầy, Kim Hàn Tuyết không khỏi hơi thất thần.
- Hai vị sư huynh, giúp ta hộ pháp!
Nhưng khi nàng còn chưa hỏi hết lời trong lòng, chợt thấy Phương Nguyên bay vút lên mấy trăm trượng, ngồi xếp bằng trên một tòa núi thấp bên cạnh kim trụ, thấp giọng nói một câu, hai tay đặt trước bụng, chậm rãi thu lại hơi thở.
- Hắn đang muốn làm cái gì?
Trong bí cảnh, ai nhìn thấy phản ứng của Phương Nguyên đều ngẩn người.
Thấy Phương Nguyên cự tuyệt Kim Hàn Tuyết, đám người tu hành đều có cảm giác cổ quái với Phương Nguyên. Cho dù lúc trước ở lập trường đối địch với hắn, hiện giờ thấy hắn lại cự tuyệt tu luyện tà pháp này, trong lòng cũng không nhịn được nảy sinh cảm xúc khâm phục.
Loại khâm phục này trái lại không phải là một loại tán thành. Trên thực tế, trong giới tu hành, người lấy lợi ích làm đầu vẫn là không ít. Trong mắt bọn họ, Phương Nguyên không thể nghi ngờ là người bảo thủ đến buồn cười. Nhưng loại bảo thủ này dù sao cũng là dùng tiền đồ của bản thân đổi lấy…
Trong giới tu hành cũng lờ mờ có phân chia ba loại cấp bậc thượng trung hạ. Dựa theo đạo lý, cảnh giới Thiên Đạo Trúc Cơ vốn là trình độ tương đối thông thường trong giới tu hành thượng lưu. Đối với thế lực trung lưu như Kim gia Thiên Lai Thành hay Thôi gia Trung Châu, Thiên Đạo Trúc Cơ không phải không có, nhưng đã phi thường khó gặp, hơn mười năm hoặc hơn trăm năm mới có thể xuất hiện một người.
Mà vị Thiên Đạo Trúc Cơ mặc thanh bào kia chính là còn kém hơn Kim gia và Thôi gia một bậc, hắn là người tu hành đến từ thế lực hạ đẳng, thiếu tài nguyên, lại không có truyền thừa, khó khăn mới chiếm được thành tựu Thiên Đạo Trúc Cơ này, há có thể tầm thường?
Đối với bất luận kẻ nào, đều sẽ nắm chặt cơ hội này, cho dù thiên lôi đánh xuống cũng sẽ không buông tha!
Nhưng người trước mắt này vậy mà chỉ cự tuyệt bởi một câu nhẹ nhàng?
Trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người, vị Thái Hư tiên sinh kia trái lại nhẹ nhàng gật đầu, thở ra hơi dài.
Gật đầu là tán thành thái độ làm người của thanh niên này, thở dài là vì tiếc cho tiền đồ của hắn…
Trên mặt Kim lão thái quân lại lộ ra vẻ khinh thường và phẫn hận, không biết đang nghĩ cái gì.
Chương 707 Lôi pháp chân chính (1)
Trong thiên địa, nhất thời vắng vẻ, sau khi trầm tư suy nghĩ, ánh mắt đám tu hành trong ngoài bí cảnh nhìn thiếu niên thanh bào kia chỉ còn buồn bực. Chuyện đã kết thúc rồi, thiếu niên kia vẫn ngồi bên cạnh kim trụ là đang định làm gì…
Đường tu hành đã đứt, ngươi nên cân nhắc rời đi nhanh chóng mới đúng chứ…
... ...
- Việc này không đơn giản…
Lúc này, Phương Nguyên ngồi xếp bằng trên ngọn núi thấp, nhờ hai người Tôn quản sự và Quan Ngạo giúp hộ pháp, trong lòng chỉ có một ý niệm. Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong nội tâm, pháp quyết chư bàn của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn xẹt qua trong đầu hắn, từng câu từng chữ, pháp môn chư bàn, không thiếu một chữ nào, vào lúc cuối cùng, nhớ đến lời Đệ Thập Tổ Kim gia nói cho hắn.
- Thì ra, Thái Hoa chân nhân là gặp phải vấn đề này…
- Thì ra xuất hiện vấn đề này là nguyên nhân…
Sau khi xâu chuỗi mọi chi tiết, hắn liền trầm tư, bắt đầu tăng tốc thôi diễn.
Trước đây hắn không thể thôi diễn là bởi vì hắn không biết vấn đề nằm ở chỗ nào. Hắn chỉ dựa theo thói quen bình thường, phát hiện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, từ lúc tu luyện ra đạo lôi linh thứ nhất, lại kết thành Tử Đan, đều là một quá trình hiệu suất cao mà huyền ảo mà thôi!
Hiện giờ thôi diễn tựa như chơi cờ, chỉ tính mười bước đầu, tự nhiên không thể nhìn thấy cạm bẫy sau mười bước. Nhưng hiện giờ đã khác, hắn biết chỗ thiếu hụt của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn.
Tới lúc này, lại một lần thôi diễn, điều chỉnh con đường tu hành trước, sau đó mới giải quyết tai họa ngầm là được rồi…
Kim gia nghĩ rằng Phương Nguyên đến cầu quyển lôi pháp cuối cùng, kỳ thật Phương Nguyên càng quan tâm vấn đề thật sự là cái gì…
Dù sao hắn có phương pháp thôi diễn mạnh nhất thế gian… Thiên Diễn Thuật!
Khi tâm niệm hắn chuyển động, vô số ý niệm mạnh mẽ xuất hiện trong đầu…
- Nếu sau khi kết đan, phản phệ tự thân, đạo nguyên không xong, hẳn chính là đan phẩm rất cao, căn cơ lại không đủ. Càng tu hành, đan cơ tự thân càng không thể gánh vác áp lực này, cuối cùng làm cho tu vi tự thân như lầu cáp sụp đổ trong khoảnh khắc trên không…
- Tà pháp Kim gia dùng kỳ thật là tiêu ma phong mang của lôi pháp…
- Nhưng như vậy, tất nhiên sẽ tác dụng chậm, thoạt nhìn cũng là kết thành Tử Đan. Nhưng trên thực tế, trên con đường tu hành về sau sẽ càng vô lực. Giống như Kim lão thái quân, mọi người đều nói nàng vất vả cả đời vì Thiên Lai Thành, đến nỗi tu hành phân tâm, cuối cùng khi bước đến cánh cửa Nguyên Anh liền rớt khỏi con đường thành tiên. Nhưng trên thực tế, căn bản bởi vì nàng dùng tà pháp kết đan, đã sớm áp chế phong mang lôi pháp. Bởi vậy, nàng nhất định không có khả năng tiếp tục đi trên con đường thành tiên…
- Mà ta muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể suy xét nhiều hơn…
- Phải kết thành Tử Đan, còn không được áp chế phong mang, lại càng không thể để phong mang của nó quá dồi dào, ngược lại tổn thương bản thân…
- Đây quả thực chính là…
- … Rất đơn giản!
Suy nghĩ trong lòng rất nhanh rõ ràng đến cực điểm, lực chú ý của Phương Nguyên tập trung tại quyển Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn cuối cùng.
- Ta lúc trước từng thôi diễn, quyển lôi pháp này, kết thành Tử Đan cũng không thành vấn đề. Nhưng tầm nhìn vẫn còn thiển cận, tu vi cũng không đủ, không có cách nào thôi diễn ra đường dài. Nhưng thông qua kinh nghiệm của người Kim gia, ngược lại biết được con đường phía sau là gì, thì có thể chuẩn bị từ trước. Phương pháp duy nhất có thể giải quyết vấn đề này là phải chuẩn bị tốt tất cả lúc vẫn còn là Trúc Cơ.
Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong lòng cũng sắp xếp lại những suy ngẫm lúc trước.
- Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết…
Một trận đại chiến ở bí cảnh Kim gia như hiện giờ, hắn đã ép buộc Kim gia cúi đầu, giao lôi pháp cho hắn. Mặt khác, còn có thể ma luyện tu vi của chính mình. Dù sao, trước khi đến Kim gia, quái mộng về Nam Hải hắn từng mơ thấy, thật sự là đáng sợ, ma loại Lữ Tâm Dao gặp ở Ô Trì Quốc cũng tạo áp lực thật lớn với hắn, khiến hắn muốn thăng cấp bản thân.
Muốn nhanh hơn thì chỉ có thể thăng cấp bản thân càng ổn định.
Mà trải qua một trận chiến này, hắn chẳng những có lĩnh ngộ với Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn càng thêm huyền diệu, cũng phát hiện một ít tiềm lực chưa từng khai quật trong tu vi chính mình, giống như Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã gác lại tu hành từ sớm chính là một loại trong đó…
- Nếu thật luận bàn phẩm cấp công pháp ta tu luyện, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn cao hơn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết một bậc. Nhưng nếu chỉ bàn luận về độ mạnh của căn cơ, tiềm lực sâu, tích lũy dồi dào, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn sợ là không thắng nổi Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn!
- Một mặt, tiềm lực của ta còn chưa dùng hết, mặt khác, lôi hồ trong cơ thể ta không chịu nổi tiêu hao như vậy.
- Vấn đề kia thì đơn giản, thậm chí cũng không cần vận dụng Thiên Diễn Thuật đã có thể hiểu được…
“… Ta nên lần nữa tiếp tục đánh thức Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của chính mình!”
Ý niệm này bay xẹt qua trong đầu, Phương Nguyên đột nhiên hít thở dồn dập.
Lúc này vô luận là trong ngoài bí cảnh đều có vô số người nhìn, không biết hắn ngồi xếp bằng ở nơi đó là muốn làm cái gì. Có rất nhiều người đều nghĩ hắn là bị chuyện này đả kích, đang cố gắng bình thần tĩnh khí, ôn dưỡng đạo tâm, tránh bị những chuyện này ảnh hưởng…
Chương 708 Lôi pháp chân chính (2)
Nhưng bọn họ không nghĩ tới chính là trên người Phương Nguyên đột nhiên tỏa ra linh quang bốn phía.
Ở trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một hơi thở thanh mát, thẳng hướng đến cửu tiêu.
Cùng lúc đó, quanh thân Phương Nguyên, bốn đạo lôi linh, Chu Tước, Thanh Lí, Bất Tử Liễu, Cáp Mô đồng thời xuất hiện, quay chung quanh dòng thanh khí này, đồng thời phụt ra từng luồng hào quang lôi điện vô cùng mạnh mẽ, trợ giúp luyện hóa luồng thanh khí kia…
Rồi sau đó, thanh khí kia dần dần biến hóa, vậy mà bắt đầu xuất hiện từng luồng điện quang loáng thoáng.
Cảm giác kia làm cho người ta giống như một dòng thanh khí, có thể bao trùm hết thảy.
“Xoẹt!”
Thanh khí kia tỏa ra, bao vây quanh Phương Nguyên!
Qua hồi lâu, Phương Nguyên chậm rãi mở mắt, bên trong hai mắt mơ hồ có lôi quang lưu động…
Khí cơ một thân hắn vậy mà xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, thậm chí dẫn đến biến hóa như hiện tượng thiên văn ở chung quanh!
Thật giống như, hắn bất cứ lúc nào cũng sẽ bị vùng thiên địa này đuổi ra ngoài!
Trong chốc lát, Phương Nguyên mở mắt, trên mặt cũng lộ ra tươi cười.
Hắn tu luyện thành công lôi linh thứ năm…
Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, vốn chỉ có bốn lôi linh, sau đó chính là kết đan.
Nhưng trong quá trình này, hắn tu thêm một đạo lôi linh, đó là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết…
Hắn tu đạo huyền hoàng khí này thành lôi linh!
Bốn lôi linh lớn, kim mộc thủy hỏa, thuộc tính thổ còn sót lại vốn chính là dùng để kết đan. Mà thổ có thể bao gồm núi lớn, có thể bao gồm đại địa. Bên trong ngũ hành, lực thổ hành vốn chính là lực lượng nội tình mạnh nhất…
Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn chuyển hóa cuối cùng, nhìn xa ra, đó là lực đại địa!
Còn Phương Nguyên trực tiếp luyện hóa Huyền Hoàng Nhất Khí!
Huyền Hoàng Nhất Khí, đó là thiên địa!
Đây căn bản là Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn ban sơ nghĩ cũng không dám nghĩ đến…
Ngay cả Phương Nguyên cũng không ý thức được hai công pháp này lại có thể phù hợp như vậy. Dựa theo góc độ Huyền Hoàng Nhất Khí Pháp, hắn đã tìm được phương pháp tăng lên phẩm cấp pháp này. Đối với Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, nó đã chân chính đạt đến viên mãn…
Mà viên mãn này thậm chí vượt rất xa cảnh giới viên mãn Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn lúc trước có khả năng đạt tới!
... ....
- Đó là…
- Hắn vậy mà thăng cấp tu vi một thân của chính mình lên một bậc, hiện giờ đã là cảnh giới Kim Đan Bán Bộ. Hiện giờ đang ở trong bí cảnh, bởi vậy hắn không thể kết đan chân chính. Nhưng tu vi của hắn đã đạt đến trình độ này, chỉ cần vừa rời khỏi bí cảnh, sẽ lập tức phát động cộng hưởng thiên địa, kết thành kim đan. Nhưng hắn kết kim đan rõ ràng là đường chết, vì sao phải làm như vậy?
Trong ngoài bí cảnh, không biết bao nhiêu người thấy được cảnh tượng này, đồng thời khiếp sợ không thể ngậm miệng lại.
Bọn họ lúc này căn bản không thể nhìn ra huyền diệu của công pháp Phương Nguyên, nhưng cũng có phán đoán đại khái.
Nhưng phán đoán này khiến bọn họ khó hiểu vạn phần.
Ngay cả Thái Hư tiên sinh, trong mắt lúc này cũng tràn ngập khó hiểu.
Nhưng trái lại Kim lão thái quân, vốn cũng hơi khó hiểu, nhưng đột nhiên hơi cứng người, giống như phát hiện cái gì.
Sau đó, ánh mắt của nàng giống như gặp ma…
- Ngươi… ngươi làm như vậy sẽ tổn thương đạo nguyên chính mình a…
Mà ở trong bí cảnh, Kim Hàn Tuyết cũng rốt cục không nhịn được kêu lên, trong mắt tràn ngập khó hiểu.
- Hả?
Khi nghe được lời này của nàng, Phương Nguyên chậm rãi đứng lên, khí cơ một thân lưu chuyển, dẫn động mây tám phương. Sau đó hắn nhìn Kim Hàn Tuyết, Lưu Thanh tiên tử và đám người Kim gia chung quanh, trông thấy ánh mắt của đám người tu hành khắp nơi này vừa kinh ngạc, vừa ngờ vực, chậm rãi nở nụ cười.
- Các ngươi xem ta có giống như bộ dáng bị tổn thương đạo nguyên không?
Nghe xong những lời này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, nghẹn họng.
Theo như lời nói vừa rồi của Thập Tổ Kim gia, Phương Nguyên tới lúc này, hắn đã không thể điều khiển phong mang của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, bắt đầu phản phệ tự thân mới đúng. Cho dù hiện giờ chỉ là kết đan một nửa, nguy hai còn chưa rõ ràng nhưng nhất định có thể thấy được chỗ không hài hòa của khí cơ trong cơ thể hắn. Nhưng lúc này bọn họ lại nhìn thấy tương phản, khí cơ Phương Nguyên giao hòa, lông hổ tương giao, đạo nguyên không chỉ không bị tổn thương mà còn dồi dào, đây rõ ràng đang lấy lôi pháp bồi dưỡng tự thân, nâng cao một bước…
- Không đúng… ngươi như vậy là không đúng…
Đệ Thập Tổ Kim gia, đã không nhịn được mở to hai mắt, không thể tin nổi nhìn bộ dáng trước mắt của Bộ Phương, nhưng nàng cũng không biết vấn đề từ chỗ nào, chỉ nói:
- Không thể như vậy được, lôi pháp tu luyện đến bước này rồi, không phải là bộ dáng như vậy.
- Tu hành của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn nên là như vậy!
Phương Nguyên nhận lấy ánh mắt khó hiểu khắp nơi, cúi đầu suy tư, có tính toán, cười thản nhiên nói:
- Có chuyện ta không nói cho các ngươi, kỳ thật Thái Hoa chân nhân ngồi ở núi hoang trăm năm, đã tìm hiểu ra quyển lôi pháp cuối cùng chân chính!
- Chỉ tiếc, khi đó đạo nguyên hắn đã khô kiệt, không thể xoay chuyển trời đất, bởi vậy truyền pháp này cho ta!
- Ta đi vào Thiên Lai Thành cũng là muốn xác minh thử pháp này có đúng hay không. Nhưng đáng tiếc, Kim gia vẫn không cho ta cơ hội này!
Nói đến chỗ này, hắn bỗng nhiên cười nói:
- Vậy các ngươi nói xem, ta hiện tại có thể hay không cho… Kim gia các ngươi cơ hội?
Chương 709 Pháp truyền thế nhân, độc vô Kim gia (1)
Nói đến những lời này, hắn ngẩn đầu, nhìn về phía gương đồng trong không trung.
Ánh mắt của hắn cũng thông qua gương đồng, nhìn thấy vẻ mặt của Kim lão thái quân.
Chuyện bản thân có Thiên Diễn Chi Thuật, đương nhiên không thể để người bên ngoài biết được, bởi vậy Phương Nguyên lôi Thái Hoa chân nhân đã qua đời ra làm người chịu tội thay. Về góc độ nào đó cũng xem như thay Thái Hoa chân nhân trả đũa?
Chẳng qua, trả đũa này cũng chơi lớn quá rồi…
- Thằng nhóc chơi ta…
Kim lão thái quân thấy Phương Nguyên trong bí cảnh nhìn sang, ảnh chiếu chân thân, giống như cùng nàng nhìn thẳng.
Bằng vào tu vi Nguyên Anh hơn ngàn năm này, trong một khắc này vậy mà không thể ổn định tâm tình, cả người đều ngây ra như phỗng, môi run rẩy, bàn tay cũng run run theo. Không biết qua bao lâu nàng mới bỗng nhiên thất thanh kêu to lên, đứng mạnh dậy.
Khó có thể hình dung biểu tình trên mặt nàng lúc này, vẻ mặt tràn ngập do dự, khiếp sợ, hoang mang, còn có vẻ hối hận không thể che giấu cũng không có cách nào che giấu. Nàng ngơ ngác nhìn hư ảnh trong hư không, thế mà không để ý đến ánh mắt của người chung quanh, trực tiếp kêu lớn lên:
- Không có khả năng, pháp thuật lão thân thôi diễn ngàn năm cũng không được, phế nhân Thái Hoa chân nhân kia làm sao có thể thành công…
Người chung quanh bị điên cuồng của Kim lão thái quân dọa sợ, đều nhìn sang.
Nghĩ thầm tinh lực của lão thái thái này cũng quá dồi dào rồi, trong thời gian ngắn ngủi một ngày không biết đã tức giận bao nhiêu lần rồi?
Mà sau khi nghe lời nói của Kim lão thái quân, trái lại nhất thời cảm thấy trò này thật con mẹ nó càng ngày càng phấn khích. Cũng khó trách bộ dáng của Kim lão thái quân này giống như gặp quỷ, việc này đổi lại là ai phỏng chừng vào thời điểm này cũng không thể kiềm chế…
Thế cục này vốn chính là Kim gia dựa vào lôi pháp trêu chọc lòng người, kết quả chuyện xưa bị người khác bại lộ, ai có thể nghĩ đến biến hóa của sự tình này. Chỗ dựa của Kim gia chính là tà pháp, mà lôi pháp chân chính vậy mà ở trong tay người ta?
Kim lão thái quân đương nhiên không muốn tin tưởng lôi pháp chân chính kia đã sớm bị Thái Hoa chân nhân thôi diễn ra, lại còn đã truyền lại cho Phương Nguyên từ lâu. Một chữ cũng không tin, nếu lôi pháp này có thể thôi diễn ra dễ dàng như vậy, nàng cần gì phải mạo hiểm, cần phải dùng tà pháp kia bù đắp cho lôi pháp nhà mình? Nhưng cố tình, nàng không tin cũng không được, bởi vì sự thật hiện giờ hiện ra trước mắt nàng…
Khí cơ của một thân Phương Nguyên hiện giờ vô cùng sung túc, tu vi dồi dào, tự nhiên không có khả năng là lôi pháp không trọn vẹn có thể đạt tới, lại càng không phải là bộ dáng héo úa sau khi thi triển tà pháp giải quyết vấn đề. Đáp án duy nhất có thể kết luận chính hắn tu lôi pháp chân chính!
- Lão thái quân, việc tu hành này chính là dựa vào thiên phú!
Ngay cả Thái Hư tiên sinh, vào thời điểm này cũng không nhịn được xoay đầu, nhìn Kim lão thái quân nói:
- Lúc trước vị Thái Hoa kia đến Kim gia các ngươi cầu pháp, nếu có thể tu thành Thiên Đạo Trúc Cơ, tự nhiên cũng không phải người bình thường. Hắn bị chỗ thiếu hụt của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn làm khó nhiều năm như vậy, có thể thôi diễn ra lôi pháp chân chính cũng không phải chuyện kỳ lạ. Chỉ là đáng tiếc, thật đáng tiếc a, Kim gia các ngươi…
Thái Hư tiên sinh cũng không nói đáng tiếc cái gì nhưng người chung quanh đều nghe hiểu rồi.
Phương Nguyên tu luyện không thể nghi ngờ chính là lôi pháp chân chính, nhưng bằng vào một giới Trúc Cơ của hắn không có khả năng thôi diễn ra…
Giải thích duy nhất chính là Thái Hoa chân nhân kia khi còn sống thôi diễn ra?
Sau đó Thái Hoa chân nhân để cho truyền nhân của người hắn đến đây, không phải vì cầu pháp mà là vì muốn xem chuyện cười của Kim gia?
Nghĩ đến Kim gia làm khó dễ lúc người ta đến cầu pháp, kết quả hiện tại chính là gì?
….. Bàn tay tự cầm đá đập vào chân mình?
Không biết có bao nhiêu người càng xem càng vui vẻ!
- Đi, nhanh đi, các ngươi đều đi vào đi!
Kim lão thái quân lúc này đã hoàn toàn không để ý đến lời nói của Thái Hư tiên sinh, nhưng vẻ mặt tràn ngập hoảng sợ, đều hơi lo lắng, hét lớn với một người Kim gia bên cạnh:
- Ngươi tiến vào trong bí cảnh đi, giành lấy bí pháp kia, nhất định phải đoạt được!
Người Kim gia bị hắn chỉ vào khổ sở đầy mặt, không dám cự tuyệt, nhưng cũng không có lòng tin…
Đó chính là ở bên trong bí cảnh, chính mình tiến vào bí cảnh, lại như thế nào là đối thủ của Thiên Đạo Trúc Cơ đó?
- Nhanh đi!
Kim lão thái quân thấy bọn họ đều đang do dự, dĩ nhiên hét lớn tiếng:
- Đi tìm hắn… tìm hắn, bất luận trả giá lớn gì cũng phải đoạt vào tay quyển lôi pháp kia! Nói cho hắn, chỉ cần hắn giao ra quyển lôi pháp cuối cùng cho Kim gia, hết thảy hận cũ đều xí xóa. Bất luận hắn chọc phải họa gì, lão thân cũng không so đo cùng hắn… Hắn nếu đáp ứng, lão thân còn có thể đưa nửa Thiên Lai Thành cho hắn!
Nghe được tiếng hét lớn này của Kim lão thái quân, mọi người chung quanh sợ hãi rụt đầu, cũng không dám thở mạnh.
Thậm chí các tu sĩ tiên môn chung quanh lúc này cũng bị cảm xủa nàng ảnh hưởng, nhưng cũng không dám lớn tiếng cười nhạo.
Chẳng trách Kim lão thái quân lo lắng như thế, thật sự là bởi vì đạo thần pháp kia quá mức quan trọng.
Chương 710 Pháp truyền thế nhân, độc vô Kim gia (2)
Thôi gia Trung Châu năm đó vì thay đạo tử Thôi gia cầu một đạo bí quyết Bát Hoang Đại Phong Quyết, tốn hết nửa gia tài.
Mà Kim gia Thiên Lai Thành hiện giờ lại dựa vào cái gì hùng thị tứ vực?
Không phải bởi vì Kim gia có một đạo Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn thôi sao?
Có thể, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này là mạch máu của Kim gia, là căn cơ lập thế.
Tiểu bối Kim gia không có truyền nhân, đó chỉ là cách nói bên ngoài, trên thực tế thật xem Kim gia không có hậu đại sao?
Hai mươi năm trước, không phải là xuất hiện một vị kỳ tài bất thế có được thần thông thiên phú, lại kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ sao?
Nhưng kết quả, vị kỳ tài bất thế kia bị hủy, nguyên nhân bởi vì Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn của Kim gia không được đầy đủ, mà lão thái quân kia dùng tà pháp cũng không thể cứu được hắn…
Nhưng nếu Kim gia có được Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đầy đủ thì sao? Bi kịch hai mươi năm trước sẽ không tiếp diễn nữa, Kim gia sẽ phát triển không ngừng!
Chẳng qua, lý giải thì lý giải, nhưng thực hiện của Kim lão thái quân lại căn bản không có người tán đồng…
Bởi vì thật rõ ràng, đối phương bị làm khó dễ lâu như vậy, làm sao có thể giao quyển lôi pháp cuối cùng cho ngươi?
Nhất là lôi pháp này vốn dĩ do sư phó người ta thôi diễn ra, mà vị sư phó kia lại bị lôi pháp giả của Kim gia các ngươi hại chết…
Cũng ngay bên ngoài bí cảnh, Kim lão thái quân hô lên không tiếc giao nửa Thiên Lai Thành cho Phương Nguyên đổi lấy Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đầy đủ, Đệ Thập Tổ Kim gia trong bí cảnh cũng đồng dạng vội vàng nói ra những lời này:
- Ngươi đã có lôi pháp đầy đủ rồi, ta đây dám cam đoan, Kim gia nguyện ý trả hết thảy giá lớn trao đổi cùng ngươi. Ngươi… ngươi có nguyện ý trả lại lôi pháp Thái Hoa thôi diễn ra không…
- Kim gia cho dù dùng cả Thiên Lai Thành đến đổi, ta cũng sẽ không trả lại lôi pháp cho Kim gia!
Vẻ mặt Phương Nguyên không chút thay đổi, lại phi thường nghiêm túc nói ra câu trả lời này.
… …
… …
Sau đó tất cả người Kim gia đều giật mình, Kim lão thái quân giống như người điên cũng giật mình.
Trên nét mặt già nua của nàng xuất hiện biểu tình phẫn nộ vặn vẹo…
- Vì sao?
Đệ Thập Tổ Kim gia vào lúc này cũng khó hiểu hỏi:
- Đây dù sao cũng là một cơ hội tốt, ngươi thế nào cũng phải đi ra ngoài chứ!
Ngay cả Kim Hàn Tuyết cũng không nhịn được gật đầu.
Các nàng cũng không biết Phương Nguyên muốn đối mặt với lửa giận của Kim lão thái quân thế nào. Trên thực tế, bọn họ vốn ngay từ đầu cũng không hiểu Phương Nguyên vì sao ở rong bí cảnh làm ra nhiều chuyện điên cuồng như vậy, thật giống như không định đi ra ngoài…
Chỉ cần hắn ra ngoài sẽ gặp phải Kim lão thái quân!
- Sự tình sau này để sau này nói, ta không muốn làm giao dịch gì với Kim gia!
Phương Nguyên lạnh lùng mở miệng:
- Ta không phải Kim gia, cũng không biết hành vi của Kim gia. Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này ta vì sao không thể truyền thụ? Chính là, người trong thiên hạ đều có thể cầu pháp với ta, duy độc Kim gia, không ở trong danh sách này!
Thập Tổ Kim gia, tộc nhân Kim gia cùng với đám tu sĩ chung quanh nghe xong lời này, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
Biểu tình trên mặt mỗi người đều thật phức tạp…
Thập Tổ Kim gia nhìn ra kiên định trong lòng Phương Nguyên, lúc này một đồng lời nói trong bụng cũng không thể nói nên lời.
Kim Hàn Tuyết nghe xong lời này, lại nhẹ nhàng quay đầu lại, giống như muốn giấu đi biểu tình áy náy trên mặt.
Nhưng sau khi nói lời này, Phương Nguyên chậm rãi xoay người, đi tới trước mặt nàng, nhìn sắc mặt tái nhợt và phức tạp kia của nàng, Phương Nguyên đưa tay đặt lên đỉnh đầu nàng, thấp giọng nói:
- Nhưng mà ta có thể cho nàng một cơ hội!
Nội tâm của Kim Hàn Tuyết run lên, ngạc nhiên ngẩn đầu, môi run rẩy, lại không thể nói thành lời.
Phương Nguyên nhìn ánh mắt của nàng, thấp giọng nói:
- Từ giờ trở đi, nhận thức con đường thật sự nàng phải đi đi, khi nào thì nàng có thể một lần nữa trở về con đường thành tiên kia, có thể đứng ở trước mặt ta, liền có thể đến chỗ ta thu lấy quyển lôi pháp này!
Kim Hàn Tuyết nghe xong, ngạc nhiên, theo bản năng nói:
- Chuyện này… chuyện đó không có khả năng…
Người ở chung quanh nghe thấy, cũng vô cùng kinh ngạc, trong lòng suy nghĩ giống với Kim Hàn Tuyết.
Kim Hàn Tuyết nếu là lúc ở Trúc Cơ không thể trở thành Thiên Đạo Trúc Cơ, vậy như thế nào có thể ở cảnh giới khác bước lên đường thành tiên?
- Ngươi nếu cảm thấy không có khả năng, vậy Kim gia vĩnh viễn không thể cầm lấy lôi pháp này!
Mà Phương Nguyên cũng không nhiều lời với nàng nửa,chỉ thản nhiên nói ra một câu liền lập tức thu lại bàn tay.
Sau đó hắn không hề liếc mắt nhìn Kim Hàn Tuyết, quay đầu nhìn về phía Tôn quản sự và Quan Ngạo bên cạnh, nói:
- Chúng ta đi thôi!
Hai người kia trả lời một tiếng, cùng hắn cưỡi mây bay lên, thẳng hướng về chỗ sâu trong bí cảnh, không đi bao xa liền nhìn thấy Toan Nghê kia vọt vào không trung, đi theo bọn họ, một đám mây cưỡi rất nhanh biến mất trong tầm mắt của mọi người…
Ở phía sau hắn, hư không vắng vẻ, chúng người tu hành nhìn bóng dáng của hắn, vắng vẻ không tiếng động.
Ai cũng không nghĩ đến, vở tuồng này lại là kết quả như vậy…
- Phong tỏa bí cảnh!
Sau khi dặn dò lão tổ Kim gia bên người vài câu, sau đó gắt gao nhìn chằm chằm ảo ảnh trong bí cảnh kia…
Cho dù là ai cũng đủ phát hiện nàng lúc này muốn nhìn chết Phương Nguyên.
Lúc này, bất luận có thù với Phương Nguyên hay không, mọi người cũng đồng thời đổ mồi hôi lạnh…
- Vị Thiên Đạo Trúc Cơ này, không khác gì dùng mệnh của mình hủy đi Kim gia!
- Ha hả, đâu chỉ là mệnh của hắn, còn đánh cược cả tiền đồ của hắn. Đây có thể còn quan trọng hơn tính mạng của hắn. Kim gia dù sao đã là nội tình vạn năm, cho dù lão thái quân thật sự sử dụng tà pháp, cũng sẽ không sụp đổ ngay được. Nhưng Thiên Đạo Trúc Cơ này sợ là chết chắc rồi.
Có người nhịn không được nhíu mày:
- Chẳng lẽ Tiên Minh sẽ không bảo hộ hắn?
Người bên cạnh thở dài nói:
- Tiên Minh chỉ hộ tiên miêu, nhưng Thiên Đạo Trúc Cơ này thật tu luyện lôi pháp Kim gia. Như vậy hắn chỉ có hai con đường, một là vĩnh viễn ở cảnh giới Trúc Cơ, không cầu đại đạo Kim gia. Chuyện này đối với Tiên Minh, chỉ là một vài chiến lực cấp bậc Kim Đan chết đi, thật sự không tính là cái gì. Một đường khác đó là… bước trên con đường tà tu!
Người chung quanh nhất thời trở nên nghiêm trọng, đều lý giải suy đoán của người này.
Đúng vậy, tuy con gái của Kim gia kia đã nguyện ý dâng hiến bản thân, giúp Thiên Đạo Trúc Cơ kia hoàn thiện lôi pháp, nhưng vô luận thế nào, đây đều là thủ đoạn tà môn. Nếu Thiên Đạo Trúc Cơ kia đáp ứng rồi, vậy có nghĩa là bước lên đường tà tu, đã có vết nhơ, sợ là…
Nhìn trộm một cái, vẻ mặt Thái Hư tiên sinh vậy mà thật căng thẳng, giống như đang đợi câu trả lời của thanh niên họ Phương kia.
… …
- Ta không cần các ngươi trả nữa!
Ngoài dự đoán của mọi người, bên trong bí cảnh, Phương Nguyên giống như không quá lo lắng.
Sau khi Kim Hàn Tuyết nói ra câu không biết nàng đã cân nhắc bao lâu, ánh mắt hắn liền có chút cổ quái nhìn Kim Hàn Tuyết, không phải đang lo lắng phải trả lời thế nào, chỉ là hơi kinh ngạc Kim Hàn Tuyết lại nói ra câu nói dứt khoát tuyệt nhiên như vậy…
Sau khi đánh giá vài lần, hắn liền trả lời thẳng thừng, giống như đây là chuyện đương nhiên.
Nhưng Kim Hàn Tuyết lại hơi kinh ngạc, thốt nên lời:
- Vì sao?
Phương Nguyên bình tĩnh trả lời:
- Ta không thích tà pháp, nếu đây là bí mật của quyển lôi pháp cuối cùng, ta liền từ bỏ!
Vẻ ngạc nhiên trên mặt Kim Hàn Tuyết càng đậm:
- Vậy con đường tu hành của ngươi…
Phương Nguyên ngắt lời nàng:
- Nàng phải hy sinh chính mình, giúp ta luyện lôi linh, vậy con đường tu hành của nàng cũng từ bỏ sao?
- Ta…
Sắc mặt Kim Hàn Tuyết ảm đạm:
- Dù sao ta vô luận dụng công thế nào cũng không thành!
Phương Nguyên thản nhiên nói:
- Một con đường không đi đến cuối, không ai biết được có phong cảnh gì, chúng ta chỉ cần tiếp tục bước đi là được rồi!
Kim Hàn Tuyết nao nao, cắn môi, ngẩn đầu nhìn Phương Nguyên:
- Vậy con đường của ngươi ở đâu?
Phương Nguyên bỗng nhiên nở nụ cười, nói:
- Ta chắc chắn sẽ đi tiếp đường của mình, ai cũng không thể ngăn cản!
Nhìn bộ dáng tươi cười của hắn, bộ răng trắng bóng, tự tin tràn đầy, Kim Hàn Tuyết không khỏi hơi thất thần.
- Hai vị sư huynh, giúp ta hộ pháp!
Nhưng khi nàng còn chưa hỏi hết lời trong lòng, chợt thấy Phương Nguyên bay vút lên mấy trăm trượng, ngồi xếp bằng trên một tòa núi thấp bên cạnh kim trụ, thấp giọng nói một câu, hai tay đặt trước bụng, chậm rãi thu lại hơi thở.
- Hắn đang muốn làm cái gì?
Trong bí cảnh, ai nhìn thấy phản ứng của Phương Nguyên đều ngẩn người.
Thấy Phương Nguyên cự tuyệt Kim Hàn Tuyết, đám người tu hành đều có cảm giác cổ quái với Phương Nguyên. Cho dù lúc trước ở lập trường đối địch với hắn, hiện giờ thấy hắn lại cự tuyệt tu luyện tà pháp này, trong lòng cũng không nhịn được nảy sinh cảm xúc khâm phục.
Loại khâm phục này trái lại không phải là một loại tán thành. Trên thực tế, trong giới tu hành, người lấy lợi ích làm đầu vẫn là không ít. Trong mắt bọn họ, Phương Nguyên không thể nghi ngờ là người bảo thủ đến buồn cười. Nhưng loại bảo thủ này dù sao cũng là dùng tiền đồ của bản thân đổi lấy…
Trong giới tu hành cũng lờ mờ có phân chia ba loại cấp bậc thượng trung hạ. Dựa theo đạo lý, cảnh giới Thiên Đạo Trúc Cơ vốn là trình độ tương đối thông thường trong giới tu hành thượng lưu. Đối với thế lực trung lưu như Kim gia Thiên Lai Thành hay Thôi gia Trung Châu, Thiên Đạo Trúc Cơ không phải không có, nhưng đã phi thường khó gặp, hơn mười năm hoặc hơn trăm năm mới có thể xuất hiện một người.
Mà vị Thiên Đạo Trúc Cơ mặc thanh bào kia chính là còn kém hơn Kim gia và Thôi gia một bậc, hắn là người tu hành đến từ thế lực hạ đẳng, thiếu tài nguyên, lại không có truyền thừa, khó khăn mới chiếm được thành tựu Thiên Đạo Trúc Cơ này, há có thể tầm thường?
Đối với bất luận kẻ nào, đều sẽ nắm chặt cơ hội này, cho dù thiên lôi đánh xuống cũng sẽ không buông tha!
Nhưng người trước mắt này vậy mà chỉ cự tuyệt bởi một câu nhẹ nhàng?
Trong ánh mắt kinh ngạc của vô số người, vị Thái Hư tiên sinh kia trái lại nhẹ nhàng gật đầu, thở ra hơi dài.
Gật đầu là tán thành thái độ làm người của thanh niên này, thở dài là vì tiếc cho tiền đồ của hắn…
Trên mặt Kim lão thái quân lại lộ ra vẻ khinh thường và phẫn hận, không biết đang nghĩ cái gì.
Chương 707 Lôi pháp chân chính (1)
Trong thiên địa, nhất thời vắng vẻ, sau khi trầm tư suy nghĩ, ánh mắt đám tu hành trong ngoài bí cảnh nhìn thiếu niên thanh bào kia chỉ còn buồn bực. Chuyện đã kết thúc rồi, thiếu niên kia vẫn ngồi bên cạnh kim trụ là đang định làm gì…
Đường tu hành đã đứt, ngươi nên cân nhắc rời đi nhanh chóng mới đúng chứ…
... ...
- Việc này không đơn giản…
Lúc này, Phương Nguyên ngồi xếp bằng trên ngọn núi thấp, nhờ hai người Tôn quản sự và Quan Ngạo giúp hộ pháp, trong lòng chỉ có một ý niệm. Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong nội tâm, pháp quyết chư bàn của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn xẹt qua trong đầu hắn, từng câu từng chữ, pháp môn chư bàn, không thiếu một chữ nào, vào lúc cuối cùng, nhớ đến lời Đệ Thập Tổ Kim gia nói cho hắn.
- Thì ra, Thái Hoa chân nhân là gặp phải vấn đề này…
- Thì ra xuất hiện vấn đề này là nguyên nhân…
Sau khi xâu chuỗi mọi chi tiết, hắn liền trầm tư, bắt đầu tăng tốc thôi diễn.
Trước đây hắn không thể thôi diễn là bởi vì hắn không biết vấn đề nằm ở chỗ nào. Hắn chỉ dựa theo thói quen bình thường, phát hiện Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, từ lúc tu luyện ra đạo lôi linh thứ nhất, lại kết thành Tử Đan, đều là một quá trình hiệu suất cao mà huyền ảo mà thôi!
Hiện giờ thôi diễn tựa như chơi cờ, chỉ tính mười bước đầu, tự nhiên không thể nhìn thấy cạm bẫy sau mười bước. Nhưng hiện giờ đã khác, hắn biết chỗ thiếu hụt của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn.
Tới lúc này, lại một lần thôi diễn, điều chỉnh con đường tu hành trước, sau đó mới giải quyết tai họa ngầm là được rồi…
Kim gia nghĩ rằng Phương Nguyên đến cầu quyển lôi pháp cuối cùng, kỳ thật Phương Nguyên càng quan tâm vấn đề thật sự là cái gì…
Dù sao hắn có phương pháp thôi diễn mạnh nhất thế gian… Thiên Diễn Thuật!
Khi tâm niệm hắn chuyển động, vô số ý niệm mạnh mẽ xuất hiện trong đầu…
- Nếu sau khi kết đan, phản phệ tự thân, đạo nguyên không xong, hẳn chính là đan phẩm rất cao, căn cơ lại không đủ. Càng tu hành, đan cơ tự thân càng không thể gánh vác áp lực này, cuối cùng làm cho tu vi tự thân như lầu cáp sụp đổ trong khoảnh khắc trên không…
- Tà pháp Kim gia dùng kỳ thật là tiêu ma phong mang của lôi pháp…
- Nhưng như vậy, tất nhiên sẽ tác dụng chậm, thoạt nhìn cũng là kết thành Tử Đan. Nhưng trên thực tế, trên con đường tu hành về sau sẽ càng vô lực. Giống như Kim lão thái quân, mọi người đều nói nàng vất vả cả đời vì Thiên Lai Thành, đến nỗi tu hành phân tâm, cuối cùng khi bước đến cánh cửa Nguyên Anh liền rớt khỏi con đường thành tiên. Nhưng trên thực tế, căn bản bởi vì nàng dùng tà pháp kết đan, đã sớm áp chế phong mang lôi pháp. Bởi vậy, nàng nhất định không có khả năng tiếp tục đi trên con đường thành tiên…
- Mà ta muốn giải quyết vấn đề này, chỉ có thể suy xét nhiều hơn…
- Phải kết thành Tử Đan, còn không được áp chế phong mang, lại càng không thể để phong mang của nó quá dồi dào, ngược lại tổn thương bản thân…
- Đây quả thực chính là…
- … Rất đơn giản!
Suy nghĩ trong lòng rất nhanh rõ ràng đến cực điểm, lực chú ý của Phương Nguyên tập trung tại quyển Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn cuối cùng.
- Ta lúc trước từng thôi diễn, quyển lôi pháp này, kết thành Tử Đan cũng không thành vấn đề. Nhưng tầm nhìn vẫn còn thiển cận, tu vi cũng không đủ, không có cách nào thôi diễn ra đường dài. Nhưng thông qua kinh nghiệm của người Kim gia, ngược lại biết được con đường phía sau là gì, thì có thể chuẩn bị từ trước. Phương pháp duy nhất có thể giải quyết vấn đề này là phải chuẩn bị tốt tất cả lúc vẫn còn là Trúc Cơ.
Hắn ngồi xếp bằng bất động, trong lòng cũng sắp xếp lại những suy ngẫm lúc trước.
- Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết…
Một trận đại chiến ở bí cảnh Kim gia như hiện giờ, hắn đã ép buộc Kim gia cúi đầu, giao lôi pháp cho hắn. Mặt khác, còn có thể ma luyện tu vi của chính mình. Dù sao, trước khi đến Kim gia, quái mộng về Nam Hải hắn từng mơ thấy, thật sự là đáng sợ, ma loại Lữ Tâm Dao gặp ở Ô Trì Quốc cũng tạo áp lực thật lớn với hắn, khiến hắn muốn thăng cấp bản thân.
Muốn nhanh hơn thì chỉ có thể thăng cấp bản thân càng ổn định.
Mà trải qua một trận chiến này, hắn chẳng những có lĩnh ngộ với Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn càng thêm huyền diệu, cũng phát hiện một ít tiềm lực chưa từng khai quật trong tu vi chính mình, giống như Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết đã gác lại tu hành từ sớm chính là một loại trong đó…
- Nếu thật luận bàn phẩm cấp công pháp ta tu luyện, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn cao hơn Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết một bậc. Nhưng nếu chỉ bàn luận về độ mạnh của căn cơ, tiềm lực sâu, tích lũy dồi dào, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn sợ là không thắng nổi Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn!
- Một mặt, tiềm lực của ta còn chưa dùng hết, mặt khác, lôi hồ trong cơ thể ta không chịu nổi tiêu hao như vậy.
- Vấn đề kia thì đơn giản, thậm chí cũng không cần vận dụng Thiên Diễn Thuật đã có thể hiểu được…
“… Ta nên lần nữa tiếp tục đánh thức Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết của chính mình!”
Ý niệm này bay xẹt qua trong đầu, Phương Nguyên đột nhiên hít thở dồn dập.
Lúc này vô luận là trong ngoài bí cảnh đều có vô số người nhìn, không biết hắn ngồi xếp bằng ở nơi đó là muốn làm cái gì. Có rất nhiều người đều nghĩ hắn là bị chuyện này đả kích, đang cố gắng bình thần tĩnh khí, ôn dưỡng đạo tâm, tránh bị những chuyện này ảnh hưởng…
Chương 708 Lôi pháp chân chính (2)
Nhưng bọn họ không nghĩ tới chính là trên người Phương Nguyên đột nhiên tỏa ra linh quang bốn phía.
Ở trên đỉnh đầu của hắn đột nhiên xuất hiện một hơi thở thanh mát, thẳng hướng đến cửu tiêu.
Cùng lúc đó, quanh thân Phương Nguyên, bốn đạo lôi linh, Chu Tước, Thanh Lí, Bất Tử Liễu, Cáp Mô đồng thời xuất hiện, quay chung quanh dòng thanh khí này, đồng thời phụt ra từng luồng hào quang lôi điện vô cùng mạnh mẽ, trợ giúp luyện hóa luồng thanh khí kia…
Rồi sau đó, thanh khí kia dần dần biến hóa, vậy mà bắt đầu xuất hiện từng luồng điện quang loáng thoáng.
Cảm giác kia làm cho người ta giống như một dòng thanh khí, có thể bao trùm hết thảy.
“Xoẹt!”
Thanh khí kia tỏa ra, bao vây quanh Phương Nguyên!
Qua hồi lâu, Phương Nguyên chậm rãi mở mắt, bên trong hai mắt mơ hồ có lôi quang lưu động…
Khí cơ một thân hắn vậy mà xuất hiện biến hóa nghiêng trời lệch đất, thậm chí dẫn đến biến hóa như hiện tượng thiên văn ở chung quanh!
Thật giống như, hắn bất cứ lúc nào cũng sẽ bị vùng thiên địa này đuổi ra ngoài!
Trong chốc lát, Phương Nguyên mở mắt, trên mặt cũng lộ ra tươi cười.
Hắn tu luyện thành công lôi linh thứ năm…
Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, vốn chỉ có bốn lôi linh, sau đó chính là kết đan.
Nhưng trong quá trình này, hắn tu thêm một đạo lôi linh, đó là Huyền Hoàng Nhất Khí Quyết…
Hắn tu đạo huyền hoàng khí này thành lôi linh!
Bốn lôi linh lớn, kim mộc thủy hỏa, thuộc tính thổ còn sót lại vốn chính là dùng để kết đan. Mà thổ có thể bao gồm núi lớn, có thể bao gồm đại địa. Bên trong ngũ hành, lực thổ hành vốn chính là lực lượng nội tình mạnh nhất…
Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn chuyển hóa cuối cùng, nhìn xa ra, đó là lực đại địa!
Còn Phương Nguyên trực tiếp luyện hóa Huyền Hoàng Nhất Khí!
Huyền Hoàng Nhất Khí, đó là thiên địa!
Đây căn bản là Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn ban sơ nghĩ cũng không dám nghĩ đến…
Ngay cả Phương Nguyên cũng không ý thức được hai công pháp này lại có thể phù hợp như vậy. Dựa theo góc độ Huyền Hoàng Nhất Khí Pháp, hắn đã tìm được phương pháp tăng lên phẩm cấp pháp này. Đối với Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, nó đã chân chính đạt đến viên mãn…
Mà viên mãn này thậm chí vượt rất xa cảnh giới viên mãn Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn lúc trước có khả năng đạt tới!
... ....
- Đó là…
- Hắn vậy mà thăng cấp tu vi một thân của chính mình lên một bậc, hiện giờ đã là cảnh giới Kim Đan Bán Bộ. Hiện giờ đang ở trong bí cảnh, bởi vậy hắn không thể kết đan chân chính. Nhưng tu vi của hắn đã đạt đến trình độ này, chỉ cần vừa rời khỏi bí cảnh, sẽ lập tức phát động cộng hưởng thiên địa, kết thành kim đan. Nhưng hắn kết kim đan rõ ràng là đường chết, vì sao phải làm như vậy?
Trong ngoài bí cảnh, không biết bao nhiêu người thấy được cảnh tượng này, đồng thời khiếp sợ không thể ngậm miệng lại.
Bọn họ lúc này căn bản không thể nhìn ra huyền diệu của công pháp Phương Nguyên, nhưng cũng có phán đoán đại khái.
Nhưng phán đoán này khiến bọn họ khó hiểu vạn phần.
Ngay cả Thái Hư tiên sinh, trong mắt lúc này cũng tràn ngập khó hiểu.
Nhưng trái lại Kim lão thái quân, vốn cũng hơi khó hiểu, nhưng đột nhiên hơi cứng người, giống như phát hiện cái gì.
Sau đó, ánh mắt của nàng giống như gặp ma…
- Ngươi… ngươi làm như vậy sẽ tổn thương đạo nguyên chính mình a…
Mà ở trong bí cảnh, Kim Hàn Tuyết cũng rốt cục không nhịn được kêu lên, trong mắt tràn ngập khó hiểu.
- Hả?
Khi nghe được lời này của nàng, Phương Nguyên chậm rãi đứng lên, khí cơ một thân lưu chuyển, dẫn động mây tám phương. Sau đó hắn nhìn Kim Hàn Tuyết, Lưu Thanh tiên tử và đám người Kim gia chung quanh, trông thấy ánh mắt của đám người tu hành khắp nơi này vừa kinh ngạc, vừa ngờ vực, chậm rãi nở nụ cười.
- Các ngươi xem ta có giống như bộ dáng bị tổn thương đạo nguyên không?
Nghe xong những lời này, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người, nghẹn họng.
Theo như lời nói vừa rồi của Thập Tổ Kim gia, Phương Nguyên tới lúc này, hắn đã không thể điều khiển phong mang của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn, bắt đầu phản phệ tự thân mới đúng. Cho dù hiện giờ chỉ là kết đan một nửa, nguy hai còn chưa rõ ràng nhưng nhất định có thể thấy được chỗ không hài hòa của khí cơ trong cơ thể hắn. Nhưng lúc này bọn họ lại nhìn thấy tương phản, khí cơ Phương Nguyên giao hòa, lông hổ tương giao, đạo nguyên không chỉ không bị tổn thương mà còn dồi dào, đây rõ ràng đang lấy lôi pháp bồi dưỡng tự thân, nâng cao một bước…
- Không đúng… ngươi như vậy là không đúng…
Đệ Thập Tổ Kim gia, đã không nhịn được mở to hai mắt, không thể tin nổi nhìn bộ dáng trước mắt của Bộ Phương, nhưng nàng cũng không biết vấn đề từ chỗ nào, chỉ nói:
- Không thể như vậy được, lôi pháp tu luyện đến bước này rồi, không phải là bộ dáng như vậy.
- Tu hành của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn nên là như vậy!
Phương Nguyên nhận lấy ánh mắt khó hiểu khắp nơi, cúi đầu suy tư, có tính toán, cười thản nhiên nói:
- Có chuyện ta không nói cho các ngươi, kỳ thật Thái Hoa chân nhân ngồi ở núi hoang trăm năm, đã tìm hiểu ra quyển lôi pháp cuối cùng chân chính!
- Chỉ tiếc, khi đó đạo nguyên hắn đã khô kiệt, không thể xoay chuyển trời đất, bởi vậy truyền pháp này cho ta!
- Ta đi vào Thiên Lai Thành cũng là muốn xác minh thử pháp này có đúng hay không. Nhưng đáng tiếc, Kim gia vẫn không cho ta cơ hội này!
Nói đến chỗ này, hắn bỗng nhiên cười nói:
- Vậy các ngươi nói xem, ta hiện tại có thể hay không cho… Kim gia các ngươi cơ hội?
Chương 709 Pháp truyền thế nhân, độc vô Kim gia (1)
Nói đến những lời này, hắn ngẩn đầu, nhìn về phía gương đồng trong không trung.
Ánh mắt của hắn cũng thông qua gương đồng, nhìn thấy vẻ mặt của Kim lão thái quân.
Chuyện bản thân có Thiên Diễn Chi Thuật, đương nhiên không thể để người bên ngoài biết được, bởi vậy Phương Nguyên lôi Thái Hoa chân nhân đã qua đời ra làm người chịu tội thay. Về góc độ nào đó cũng xem như thay Thái Hoa chân nhân trả đũa?
Chẳng qua, trả đũa này cũng chơi lớn quá rồi…
- Thằng nhóc chơi ta…
Kim lão thái quân thấy Phương Nguyên trong bí cảnh nhìn sang, ảnh chiếu chân thân, giống như cùng nàng nhìn thẳng.
Bằng vào tu vi Nguyên Anh hơn ngàn năm này, trong một khắc này vậy mà không thể ổn định tâm tình, cả người đều ngây ra như phỗng, môi run rẩy, bàn tay cũng run run theo. Không biết qua bao lâu nàng mới bỗng nhiên thất thanh kêu to lên, đứng mạnh dậy.
Khó có thể hình dung biểu tình trên mặt nàng lúc này, vẻ mặt tràn ngập do dự, khiếp sợ, hoang mang, còn có vẻ hối hận không thể che giấu cũng không có cách nào che giấu. Nàng ngơ ngác nhìn hư ảnh trong hư không, thế mà không để ý đến ánh mắt của người chung quanh, trực tiếp kêu lớn lên:
- Không có khả năng, pháp thuật lão thân thôi diễn ngàn năm cũng không được, phế nhân Thái Hoa chân nhân kia làm sao có thể thành công…
Người chung quanh bị điên cuồng của Kim lão thái quân dọa sợ, đều nhìn sang.
Nghĩ thầm tinh lực của lão thái thái này cũng quá dồi dào rồi, trong thời gian ngắn ngủi một ngày không biết đã tức giận bao nhiêu lần rồi?
Mà sau khi nghe lời nói của Kim lão thái quân, trái lại nhất thời cảm thấy trò này thật con mẹ nó càng ngày càng phấn khích. Cũng khó trách bộ dáng của Kim lão thái quân này giống như gặp quỷ, việc này đổi lại là ai phỏng chừng vào thời điểm này cũng không thể kiềm chế…
Thế cục này vốn chính là Kim gia dựa vào lôi pháp trêu chọc lòng người, kết quả chuyện xưa bị người khác bại lộ, ai có thể nghĩ đến biến hóa của sự tình này. Chỗ dựa của Kim gia chính là tà pháp, mà lôi pháp chân chính vậy mà ở trong tay người ta?
Kim lão thái quân đương nhiên không muốn tin tưởng lôi pháp chân chính kia đã sớm bị Thái Hoa chân nhân thôi diễn ra, lại còn đã truyền lại cho Phương Nguyên từ lâu. Một chữ cũng không tin, nếu lôi pháp này có thể thôi diễn ra dễ dàng như vậy, nàng cần gì phải mạo hiểm, cần phải dùng tà pháp kia bù đắp cho lôi pháp nhà mình? Nhưng cố tình, nàng không tin cũng không được, bởi vì sự thật hiện giờ hiện ra trước mắt nàng…
Khí cơ của một thân Phương Nguyên hiện giờ vô cùng sung túc, tu vi dồi dào, tự nhiên không có khả năng là lôi pháp không trọn vẹn có thể đạt tới, lại càng không phải là bộ dáng héo úa sau khi thi triển tà pháp giải quyết vấn đề. Đáp án duy nhất có thể kết luận chính hắn tu lôi pháp chân chính!
- Lão thái quân, việc tu hành này chính là dựa vào thiên phú!
Ngay cả Thái Hư tiên sinh, vào thời điểm này cũng không nhịn được xoay đầu, nhìn Kim lão thái quân nói:
- Lúc trước vị Thái Hoa kia đến Kim gia các ngươi cầu pháp, nếu có thể tu thành Thiên Đạo Trúc Cơ, tự nhiên cũng không phải người bình thường. Hắn bị chỗ thiếu hụt của Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn làm khó nhiều năm như vậy, có thể thôi diễn ra lôi pháp chân chính cũng không phải chuyện kỳ lạ. Chỉ là đáng tiếc, thật đáng tiếc a, Kim gia các ngươi…
Thái Hư tiên sinh cũng không nói đáng tiếc cái gì nhưng người chung quanh đều nghe hiểu rồi.
Phương Nguyên tu luyện không thể nghi ngờ chính là lôi pháp chân chính, nhưng bằng vào một giới Trúc Cơ của hắn không có khả năng thôi diễn ra…
Giải thích duy nhất chính là Thái Hoa chân nhân kia khi còn sống thôi diễn ra?
Sau đó Thái Hoa chân nhân để cho truyền nhân của người hắn đến đây, không phải vì cầu pháp mà là vì muốn xem chuyện cười của Kim gia?
Nghĩ đến Kim gia làm khó dễ lúc người ta đến cầu pháp, kết quả hiện tại chính là gì?
….. Bàn tay tự cầm đá đập vào chân mình?
Không biết có bao nhiêu người càng xem càng vui vẻ!
- Đi, nhanh đi, các ngươi đều đi vào đi!
Kim lão thái quân lúc này đã hoàn toàn không để ý đến lời nói của Thái Hư tiên sinh, nhưng vẻ mặt tràn ngập hoảng sợ, đều hơi lo lắng, hét lớn với một người Kim gia bên cạnh:
- Ngươi tiến vào trong bí cảnh đi, giành lấy bí pháp kia, nhất định phải đoạt được!
Người Kim gia bị hắn chỉ vào khổ sở đầy mặt, không dám cự tuyệt, nhưng cũng không có lòng tin…
Đó chính là ở bên trong bí cảnh, chính mình tiến vào bí cảnh, lại như thế nào là đối thủ của Thiên Đạo Trúc Cơ đó?
- Nhanh đi!
Kim lão thái quân thấy bọn họ đều đang do dự, dĩ nhiên hét lớn tiếng:
- Đi tìm hắn… tìm hắn, bất luận trả giá lớn gì cũng phải đoạt vào tay quyển lôi pháp kia! Nói cho hắn, chỉ cần hắn giao ra quyển lôi pháp cuối cùng cho Kim gia, hết thảy hận cũ đều xí xóa. Bất luận hắn chọc phải họa gì, lão thân cũng không so đo cùng hắn… Hắn nếu đáp ứng, lão thân còn có thể đưa nửa Thiên Lai Thành cho hắn!
Nghe được tiếng hét lớn này của Kim lão thái quân, mọi người chung quanh sợ hãi rụt đầu, cũng không dám thở mạnh.
Thậm chí các tu sĩ tiên môn chung quanh lúc này cũng bị cảm xủa nàng ảnh hưởng, nhưng cũng không dám lớn tiếng cười nhạo.
Chẳng trách Kim lão thái quân lo lắng như thế, thật sự là bởi vì đạo thần pháp kia quá mức quan trọng.
Chương 710 Pháp truyền thế nhân, độc vô Kim gia (2)
Thôi gia Trung Châu năm đó vì thay đạo tử Thôi gia cầu một đạo bí quyết Bát Hoang Đại Phong Quyết, tốn hết nửa gia tài.
Mà Kim gia Thiên Lai Thành hiện giờ lại dựa vào cái gì hùng thị tứ vực?
Không phải bởi vì Kim gia có một đạo Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn thôi sao?
Có thể, Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này là mạch máu của Kim gia, là căn cơ lập thế.
Tiểu bối Kim gia không có truyền nhân, đó chỉ là cách nói bên ngoài, trên thực tế thật xem Kim gia không có hậu đại sao?
Hai mươi năm trước, không phải là xuất hiện một vị kỳ tài bất thế có được thần thông thiên phú, lại kết thành Thiên Đạo Trúc Cơ sao?
Nhưng kết quả, vị kỳ tài bất thế kia bị hủy, nguyên nhân bởi vì Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn của Kim gia không được đầy đủ, mà lão thái quân kia dùng tà pháp cũng không thể cứu được hắn…
Nhưng nếu Kim gia có được Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đầy đủ thì sao? Bi kịch hai mươi năm trước sẽ không tiếp diễn nữa, Kim gia sẽ phát triển không ngừng!
Chẳng qua, lý giải thì lý giải, nhưng thực hiện của Kim lão thái quân lại căn bản không có người tán đồng…
Bởi vì thật rõ ràng, đối phương bị làm khó dễ lâu như vậy, làm sao có thể giao quyển lôi pháp cuối cùng cho ngươi?
Nhất là lôi pháp này vốn dĩ do sư phó người ta thôi diễn ra, mà vị sư phó kia lại bị lôi pháp giả của Kim gia các ngươi hại chết…
Cũng ngay bên ngoài bí cảnh, Kim lão thái quân hô lên không tiếc giao nửa Thiên Lai Thành cho Phương Nguyên đổi lấy Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn đầy đủ, Đệ Thập Tổ Kim gia trong bí cảnh cũng đồng dạng vội vàng nói ra những lời này:
- Ngươi đã có lôi pháp đầy đủ rồi, ta đây dám cam đoan, Kim gia nguyện ý trả hết thảy giá lớn trao đổi cùng ngươi. Ngươi… ngươi có nguyện ý trả lại lôi pháp Thái Hoa thôi diễn ra không…
- Kim gia cho dù dùng cả Thiên Lai Thành đến đổi, ta cũng sẽ không trả lại lôi pháp cho Kim gia!
Vẻ mặt Phương Nguyên không chút thay đổi, lại phi thường nghiêm túc nói ra câu trả lời này.
… …
… …
Sau đó tất cả người Kim gia đều giật mình, Kim lão thái quân giống như người điên cũng giật mình.
Trên nét mặt già nua của nàng xuất hiện biểu tình phẫn nộ vặn vẹo…
- Vì sao?
Đệ Thập Tổ Kim gia vào lúc này cũng khó hiểu hỏi:
- Đây dù sao cũng là một cơ hội tốt, ngươi thế nào cũng phải đi ra ngoài chứ!
Ngay cả Kim Hàn Tuyết cũng không nhịn được gật đầu.
Các nàng cũng không biết Phương Nguyên muốn đối mặt với lửa giận của Kim lão thái quân thế nào. Trên thực tế, bọn họ vốn ngay từ đầu cũng không hiểu Phương Nguyên vì sao ở rong bí cảnh làm ra nhiều chuyện điên cuồng như vậy, thật giống như không định đi ra ngoài…
Chỉ cần hắn ra ngoài sẽ gặp phải Kim lão thái quân!
- Sự tình sau này để sau này nói, ta không muốn làm giao dịch gì với Kim gia!
Phương Nguyên lạnh lùng mở miệng:
- Ta không phải Kim gia, cũng không biết hành vi của Kim gia. Thiên Cương Ngũ Lôi Dẫn này ta vì sao không thể truyền thụ? Chính là, người trong thiên hạ đều có thể cầu pháp với ta, duy độc Kim gia, không ở trong danh sách này!
Thập Tổ Kim gia, tộc nhân Kim gia cùng với đám tu sĩ chung quanh nghe xong lời này, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
Biểu tình trên mặt mỗi người đều thật phức tạp…
Thập Tổ Kim gia nhìn ra kiên định trong lòng Phương Nguyên, lúc này một đồng lời nói trong bụng cũng không thể nói nên lời.
Kim Hàn Tuyết nghe xong lời này, lại nhẹ nhàng quay đầu lại, giống như muốn giấu đi biểu tình áy náy trên mặt.
Nhưng sau khi nói lời này, Phương Nguyên chậm rãi xoay người, đi tới trước mặt nàng, nhìn sắc mặt tái nhợt và phức tạp kia của nàng, Phương Nguyên đưa tay đặt lên đỉnh đầu nàng, thấp giọng nói:
- Nhưng mà ta có thể cho nàng một cơ hội!
Nội tâm của Kim Hàn Tuyết run lên, ngạc nhiên ngẩn đầu, môi run rẩy, lại không thể nói thành lời.
Phương Nguyên nhìn ánh mắt của nàng, thấp giọng nói:
- Từ giờ trở đi, nhận thức con đường thật sự nàng phải đi đi, khi nào thì nàng có thể một lần nữa trở về con đường thành tiên kia, có thể đứng ở trước mặt ta, liền có thể đến chỗ ta thu lấy quyển lôi pháp này!
Kim Hàn Tuyết nghe xong, ngạc nhiên, theo bản năng nói:
- Chuyện này… chuyện đó không có khả năng…
Người ở chung quanh nghe thấy, cũng vô cùng kinh ngạc, trong lòng suy nghĩ giống với Kim Hàn Tuyết.
Kim Hàn Tuyết nếu là lúc ở Trúc Cơ không thể trở thành Thiên Đạo Trúc Cơ, vậy như thế nào có thể ở cảnh giới khác bước lên đường thành tiên?
- Ngươi nếu cảm thấy không có khả năng, vậy Kim gia vĩnh viễn không thể cầm lấy lôi pháp này!
Mà Phương Nguyên cũng không nhiều lời với nàng nửa,chỉ thản nhiên nói ra một câu liền lập tức thu lại bàn tay.
Sau đó hắn không hề liếc mắt nhìn Kim Hàn Tuyết, quay đầu nhìn về phía Tôn quản sự và Quan Ngạo bên cạnh, nói:
- Chúng ta đi thôi!
Hai người kia trả lời một tiếng, cùng hắn cưỡi mây bay lên, thẳng hướng về chỗ sâu trong bí cảnh, không đi bao xa liền nhìn thấy Toan Nghê kia vọt vào không trung, đi theo bọn họ, một đám mây cưỡi rất nhanh biến mất trong tầm mắt của mọi người…
Ở phía sau hắn, hư không vắng vẻ, chúng người tu hành nhìn bóng dáng của hắn, vắng vẻ không tiếng động.
Ai cũng không nghĩ đến, vở tuồng này lại là kết quả như vậy…
- Phong tỏa bí cảnh!