Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 295 - Chương 295YÊU TINH MẶT QUỶ
Chương 295YÊU TINH MẶT QUỶ
Mai Viễn Chinh đang ở trong khu vực khai thác mỏ, nghe nói Lưu Tử Thần và Khang Thoa mà văn phòng thám tử Bắc Đình phái tới đang hỏi thăm chuyện con bướm khắp nơi. Ông ta biết nhất định là Bắc Đình đã biết một chút về truyền thuyết con bướm, nếu không sẽ không trắng trợn điều tra như vậy, cũng sẽ không để Lý Nhất Đình và Vạn Vĩnh Khôn mạo hiểm đến chỗ xảy ra vụ nổ vốn đang bị phong tỏa. Nhưng đối với Mai Viễn Chinh mà nói, chuyện này quả thực cũng là một tai họa ngầm to lớn, ông ta chính là người biết rõ chuyện bướm quỷ, nhưng chuyện bọn chúng từ đâu ra thì lại không biết, ông ta vốn từng đặc biệt nghiên cứu, đáng tiếc lại không thu hoạch được gì.
Mai Viễn Chinh suy đoán, văn phòng thám tử sinh ra hoài nghi về chuyện mối quan hệ giữa bướm quỷ và vụ nổ, thật ra thì chính ông ta cũng nửa tin nửa ngờ về chuyện bướm quỷ, từ đầu đến cuối đều không hiểu gì. Vì cung cấp trợ giúp cần thiết, cũng vì sớm cởi bỏ nghi ngờ trong lòng, hôm nay ông ta đã chủ động liên lạc với Trần Thiên Vũ, tỏ vẻ có đầu mối muốn báo cáo với ông. Trần Thiên Vũ lập tức bảo Mai Viễn Chinh đến nhà khách mình ở, hơn nữa còn có Hứa Kinh Nam ở đó.
Trần Thiên Vũ hơi bất ngờ với việc quản lý mỏ chủ động tìm tới cửa, bởi vì mặc dù Bắc Đình nhúng tay vào chuyện này, nhưng vì đủ loại nguyên nhân, trước sau chưa từng tiếp xúc trực tiếp với ban quản lý mỏ than đá, ông vốn định điều tra rõ vụ án từ cơ sở trước rồi mới đi gặp quản lý và phó quản lý sau, trước đây chỉ tiến hành điều tra mặt ngoài và điều tra lai lịch của đám người Mai Viễn Chinh, Cao Khả Hoa và Tiết Khôi thôi.
“Trưởng phòng Trần, lần này tôi tới là muốn nói với anh về vụ nổ.” Mai Viễn Chinh không nói vòng vo, không kiêng kỵ: “Quả thật khi quản lý, tôi đã rất chú ý an toàn, nhưng vẫn không chu toàn, khiến không ít vấn đề xảy ra, dẫn đến thỉnh thoảng xảy ra tai nạn, ví dụ như năm nay, chỉ là lần này tương đối nghiêm trọng, cũng may các anh đến đây cùng điều tra nguyên nhân, như vậy chúng tôi mới mau chóng có phương hướng khắc phục kịp thời.”
Thái độ của đối phương khiến Trần Thiên Vũ rất bất ngờ, mình còn chưa tra ra cái gì, khu vực khai thác mỏ đã tự mình tới nhắc tới chuyện này, điều này đúng là hiếm thấy.
Mai Viễn Chinh thấy Trần Thiên Vũ đầy nghi ngờ, tỏ vẻ rất thấu hiểu, không để ý mà tiếp tục giải thích: “Về những tai nạn trước kia, chúng tôi vốn không phát hiện có sơ suất do con người gây ra, cũng không tra ra nguyên nhân cụ thể xảy ra tai nạn, nếu như nhất định phải tìm điểm giống nhau, vậy thì chỉ là sau khi mỗi lần xảy ra tai nạn đều có người phát hiện con bướm mặt quỷ đáng sợ đang ở trong hầm mỏ. Cho nên, trong truyền thuyết chỗ chúng tôi, nổ là do bướm quỷ gây ra, mà người từng thấy bướm quỷ hầu hết đều chết oan uổng.”
Căn cứ vào hiểu biết của Lý Nhất Đình và Vạn Vĩnh Khôn mấy ngày liên tiếp tới hầm, lời Mai Viễn Chinh nói quả thực có thật, mặt khác cũng chứng thực đầu mối điều tra của Bắc Đình. Trần Thiên Vũ bình tĩnh trả lời: “Quản lý Mai, các ông đã sớm đã phát hiện điểm đáng ngờ này rồi à, vậy lúc trước xảy ra tai nạn, địa phương không tra ra mối liên quan này trong hầm mỏ sao?”
Mai Viễn Chinh lắc đầu: “Chuyện như vậy không thể nói trắng ra được, nói thật, ban đầu tôi cũng không tin, sao con bướm lại có liên quan đến vụ nổ được? Nhưng mỗi lần sự thật xuất hiện, lại khiến tôi không thể không tin, trước đây cảnh sát cũng phát hiện ra chi tiết này, nhưng cũng không thể lý giải rổi, đương nhiên không thể lấy làm chứng cứ. Chính tôi cũng không biết bướm quỷ có gây ra vụ nổ hay không, chỉ là muốn nói cho các anh những gì mình biết thôi.”
Có lẽ vì nghẹn rất lâu, Mai Viễn Chinh không nói thì khó chịu, nên ông ta nói cặn kẽ những gì mình biết về chuyện bướm mặt quỷ.
Hóa ra, không phải là bướm quỷ mới xuất hiện lần này, sự việc phải ngược dòng đến ba năm trước, lúc ấy, sau khi trải qua chỉnh đốn và cố gắng mấy năm, tình hình mỏ than đá đã rực rỡ hẳn lên, bất kể là lượng khai thác hay là thời gian sản xuất an toàn đều vượt ra khỏi tiêu chuẩn lúc trước, khiến trên dưới mỏ than đá đều vô cùng phấn chấn, công trạng càng lúc càng xuất sắc. Nhưng ngay lúc đó, một người thợ mỏ nói rằng đã nhìn thấy con bướm mặt quỷ đáng sợ, miêu tả sinh động như thật, nhưng khi đó, chưa có ai từng gặp chuyện tương tự, đều cho là anh ta đang nói nhảm. Không ngờ, chưa đến mấy ngày, anh thợ mỏ kia đã chết vì bạo bệnh.
Vietwriter.vn
Dù vậy, mọi người ngoài thương xót cũng không để lời anh ta nói khi còn sống ở trong lòng, cho đến sau khi quặng mỏ số một mà anh ta miêu tả đã nhìn thấy con bướm phát sinh tai nạn cháy nổ, mọi người mới nhớ lại chuyện này. Anh thợ mỏ kia đúng là làm việc trong hầm mỏ số một, sau khi anh ta nói nhìn thấy con bướm mặt quỷ thì qua đời, mỏ than đá nổ, cho nên dẫn sự chú ý lên hầm mỏ, phái người đi tìm kiếm, quả nhiên phát hiện tung tích của con bướm mặt quỷ bên trong hầm mỏ. Từ đó về sau, truyền thuyết về bướm quỷ lập tức bắt đầu được lưu truyền trong mỏ.
Từ đó về sau, tổng cộng từng xảy ra ba vụ tai nạn cháy nổ, đều là xảy ra bất ngờ, trước đó không có dấu hiệu gì, tình hình giám sát cũng đều bình thường, các chuyên gia cũng không hiểu chuyện này, bởi vì các biện pháp an toàn trong mỏ được tiến hành vô cùng tốt, không có lý do gì lại xảy ra tai nạn cả. Nhưng sau ba vụ nổ, trong quá trình dọn dẹp hiện trường, họ đều phát hiện có con bướm mặt quỷ bên trong, không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện này nhất định không phải trùng hợp, cho nên mọi người càng lúc càng tin tưởng, không hiểu sao tai nạn cháy nổ lại là do bướm quỷ gây ra, có thể nó đang trừng phạt hoặc là đang trả thù.
Tai nạn liên tiếp khiến các lòng thợ mỏ đều bàng hoàng, nếu không phải bị cuộc sống bức bách, có thể rất nhiều người đều không dám đi làm việc nữa, dẫu sao, không biết lúc nào lại đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Mà cảnh sát địa phương sau khi tiến hành điều tra tường tận và thu thập chứng cứ có liên quan về ngành mỏ than đá, cũng không phát hiện phương diện quản lý và các biện pháp an toàn có vấn đề, đương nhiên không có lý do gì cấm công việc khai thác của mỏ than đá, dẫu sao nơi này cũng chỉ dựa vào tài nguyên than đá để phát tài. Chỉ là không ngờ, mùng tám năm nay lại xảy ra vụ nổ, hơn nữa còn nghiêm trọng hơn nhiều so với trước đây, chết sáu người, có thể nói là tổng số lượng thương vong ba năm trước cộng lại cũng không tổn thất lớn bằng lần này, lúc này mới khiến Mai Viễn Chinh không ngồi yên nổi.
Trần Thiên Vũ đã từng thấy tận mắt nhìn thấy xác của cái gọi là con bướm mặt quỷ trong hầm mỏ số một, quả thực vô cùng đáng sợ, nhưng ông cũng không tin, vụ nổ lại do con bướm gây ra, đây quả thực là truyện cổ tích. Nhưng đúng như Mai Viễn Chinh nói, mỗi lần sau vụ nổ đều sẽ tìm được xác của con bướm, như vậy chuyện này quả thật không phải trùng hợp, về nguyên nhân bên trong chuyện này, có thể còn cần phải điều tra sâu thêm mới có thể biết được.
Bây giờ, hầm mỏ số một và số hai đều đã bị chôn vùi mãi mãi, muốn đi vào là điều không thể, nhưng vụ nổ hơi gas hầm mỏ số ba vào ngày mùng tám vẫn còn, Trần Thiên Vũ chủ động nhắc đến, bảo cấp dưới của mình đi điều tra rõ phạm vi vụ nổ xảy ra, xem có phải lần này cũng xuất hiện bướm quỷ hay không, nếu như có, ông định lấy tiêu bản đi khoa chuyên ngành để xét nghiệm điều tra. Mai Viễn Chinh đang có ý đó, phạm vi nổ của hầm mỏ số ba là do Tiết Khôi hạ lệnh phong tỏa, mình không tiện cũng không dám đi kiểm tra, nếu Trần Thiên Vũ có ý đó, ông ta lập tức bày tỏ hoan nghênh, cũng tỏ vẻ sẽ đích thân phái người đi cùng.
Mai Viễn Chinh đang ở trong khu vực khai thác mỏ, nghe nói Lưu Tử Thần và Khang Thoa mà văn phòng thám tử Bắc Đình phái tới đang hỏi thăm chuyện con bướm khắp nơi. Ông ta biết nhất định là Bắc Đình đã biết một chút về truyền thuyết con bướm, nếu không sẽ không trắng trợn điều tra như vậy, cũng sẽ không để Lý Nhất Đình và Vạn Vĩnh Khôn mạo hiểm đến chỗ xảy ra vụ nổ vốn đang bị phong tỏa. Nhưng đối với Mai Viễn Chinh mà nói, chuyện này quả thực cũng là một tai họa ngầm to lớn, ông ta chính là người biết rõ chuyện bướm quỷ, nhưng chuyện bọn chúng từ đâu ra thì lại không biết, ông ta vốn từng đặc biệt nghiên cứu, đáng tiếc lại không thu hoạch được gì.
Mai Viễn Chinh suy đoán, văn phòng thám tử sinh ra hoài nghi về chuyện mối quan hệ giữa bướm quỷ và vụ nổ, thật ra thì chính ông ta cũng nửa tin nửa ngờ về chuyện bướm quỷ, từ đầu đến cuối đều không hiểu gì. Vì cung cấp trợ giúp cần thiết, cũng vì sớm cởi bỏ nghi ngờ trong lòng, hôm nay ông ta đã chủ động liên lạc với Trần Thiên Vũ, tỏ vẻ có đầu mối muốn báo cáo với ông. Trần Thiên Vũ lập tức bảo Mai Viễn Chinh đến nhà khách mình ở, hơn nữa còn có Hứa Kinh Nam ở đó.
Trần Thiên Vũ hơi bất ngờ với việc quản lý mỏ chủ động tìm tới cửa, bởi vì mặc dù Bắc Đình nhúng tay vào chuyện này, nhưng vì đủ loại nguyên nhân, trước sau chưa từng tiếp xúc trực tiếp với ban quản lý mỏ than đá, ông vốn định điều tra rõ vụ án từ cơ sở trước rồi mới đi gặp quản lý và phó quản lý sau, trước đây chỉ tiến hành điều tra mặt ngoài và điều tra lai lịch của đám người Mai Viễn Chinh, Cao Khả Hoa và Tiết Khôi thôi.
“Trưởng phòng Trần, lần này tôi tới là muốn nói với anh về vụ nổ.” Mai Viễn Chinh không nói vòng vo, không kiêng kỵ: “Quả thật khi quản lý, tôi đã rất chú ý an toàn, nhưng vẫn không chu toàn, khiến không ít vấn đề xảy ra, dẫn đến thỉnh thoảng xảy ra tai nạn, ví dụ như năm nay, chỉ là lần này tương đối nghiêm trọng, cũng may các anh đến đây cùng điều tra nguyên nhân, như vậy chúng tôi mới mau chóng có phương hướng khắc phục kịp thời.”
Thái độ của đối phương khiến Trần Thiên Vũ rất bất ngờ, mình còn chưa tra ra cái gì, khu vực khai thác mỏ đã tự mình tới nhắc tới chuyện này, điều này đúng là hiếm thấy.
Mai Viễn Chinh thấy Trần Thiên Vũ đầy nghi ngờ, tỏ vẻ rất thấu hiểu, không để ý mà tiếp tục giải thích: “Về những tai nạn trước kia, chúng tôi vốn không phát hiện có sơ suất do con người gây ra, cũng không tra ra nguyên nhân cụ thể xảy ra tai nạn, nếu như nhất định phải tìm điểm giống nhau, vậy thì chỉ là sau khi mỗi lần xảy ra tai nạn đều có người phát hiện con bướm mặt quỷ đáng sợ đang ở trong hầm mỏ. Cho nên, trong truyền thuyết chỗ chúng tôi, nổ là do bướm quỷ gây ra, mà người từng thấy bướm quỷ hầu hết đều chết oan uổng.”
Căn cứ vào hiểu biết của Lý Nhất Đình và Vạn Vĩnh Khôn mấy ngày liên tiếp tới hầm, lời Mai Viễn Chinh nói quả thực có thật, mặt khác cũng chứng thực đầu mối điều tra của Bắc Đình. Trần Thiên Vũ bình tĩnh trả lời: “Quản lý Mai, các ông đã sớm đã phát hiện điểm đáng ngờ này rồi à, vậy lúc trước xảy ra tai nạn, địa phương không tra ra mối liên quan này trong hầm mỏ sao?”
Mai Viễn Chinh lắc đầu: “Chuyện như vậy không thể nói trắng ra được, nói thật, ban đầu tôi cũng không tin, sao con bướm lại có liên quan đến vụ nổ được? Nhưng mỗi lần sự thật xuất hiện, lại khiến tôi không thể không tin, trước đây cảnh sát cũng phát hiện ra chi tiết này, nhưng cũng không thể lý giải rổi, đương nhiên không thể lấy làm chứng cứ. Chính tôi cũng không biết bướm quỷ có gây ra vụ nổ hay không, chỉ là muốn nói cho các anh những gì mình biết thôi.”
Có lẽ vì nghẹn rất lâu, Mai Viễn Chinh không nói thì khó chịu, nên ông ta nói cặn kẽ những gì mình biết về chuyện bướm mặt quỷ.
Hóa ra, không phải là bướm quỷ mới xuất hiện lần này, sự việc phải ngược dòng đến ba năm trước, lúc ấy, sau khi trải qua chỉnh đốn và cố gắng mấy năm, tình hình mỏ than đá đã rực rỡ hẳn lên, bất kể là lượng khai thác hay là thời gian sản xuất an toàn đều vượt ra khỏi tiêu chuẩn lúc trước, khiến trên dưới mỏ than đá đều vô cùng phấn chấn, công trạng càng lúc càng xuất sắc. Nhưng ngay lúc đó, một người thợ mỏ nói rằng đã nhìn thấy con bướm mặt quỷ đáng sợ, miêu tả sinh động như thật, nhưng khi đó, chưa có ai từng gặp chuyện tương tự, đều cho là anh ta đang nói nhảm. Không ngờ, chưa đến mấy ngày, anh thợ mỏ kia đã chết vì bạo bệnh.
Vietwriter.vn
Dù vậy, mọi người ngoài thương xót cũng không để lời anh ta nói khi còn sống ở trong lòng, cho đến sau khi quặng mỏ số một mà anh ta miêu tả đã nhìn thấy con bướm phát sinh tai nạn cháy nổ, mọi người mới nhớ lại chuyện này. Anh thợ mỏ kia đúng là làm việc trong hầm mỏ số một, sau khi anh ta nói nhìn thấy con bướm mặt quỷ thì qua đời, mỏ than đá nổ, cho nên dẫn sự chú ý lên hầm mỏ, phái người đi tìm kiếm, quả nhiên phát hiện tung tích của con bướm mặt quỷ bên trong hầm mỏ. Từ đó về sau, truyền thuyết về bướm quỷ lập tức bắt đầu được lưu truyền trong mỏ.
Từ đó về sau, tổng cộng từng xảy ra ba vụ tai nạn cháy nổ, đều là xảy ra bất ngờ, trước đó không có dấu hiệu gì, tình hình giám sát cũng đều bình thường, các chuyên gia cũng không hiểu chuyện này, bởi vì các biện pháp an toàn trong mỏ được tiến hành vô cùng tốt, không có lý do gì lại xảy ra tai nạn cả. Nhưng sau ba vụ nổ, trong quá trình dọn dẹp hiện trường, họ đều phát hiện có con bướm mặt quỷ bên trong, không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện này nhất định không phải trùng hợp, cho nên mọi người càng lúc càng tin tưởng, không hiểu sao tai nạn cháy nổ lại là do bướm quỷ gây ra, có thể nó đang trừng phạt hoặc là đang trả thù.
Tai nạn liên tiếp khiến các lòng thợ mỏ đều bàng hoàng, nếu không phải bị cuộc sống bức bách, có thể rất nhiều người đều không dám đi làm việc nữa, dẫu sao, không biết lúc nào lại đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Mà cảnh sát địa phương sau khi tiến hành điều tra tường tận và thu thập chứng cứ có liên quan về ngành mỏ than đá, cũng không phát hiện phương diện quản lý và các biện pháp an toàn có vấn đề, đương nhiên không có lý do gì cấm công việc khai thác của mỏ than đá, dẫu sao nơi này cũng chỉ dựa vào tài nguyên than đá để phát tài. Chỉ là không ngờ, mùng tám năm nay lại xảy ra vụ nổ, hơn nữa còn nghiêm trọng hơn nhiều so với trước đây, chết sáu người, có thể nói là tổng số lượng thương vong ba năm trước cộng lại cũng không tổn thất lớn bằng lần này, lúc này mới khiến Mai Viễn Chinh không ngồi yên nổi.
Trần Thiên Vũ đã từng thấy tận mắt nhìn thấy xác của cái gọi là con bướm mặt quỷ trong hầm mỏ số một, quả thực vô cùng đáng sợ, nhưng ông cũng không tin, vụ nổ lại do con bướm gây ra, đây quả thực là truyện cổ tích. Nhưng đúng như Mai Viễn Chinh nói, mỗi lần sau vụ nổ đều sẽ tìm được xác của con bướm, như vậy chuyện này quả thật không phải trùng hợp, về nguyên nhân bên trong chuyện này, có thể còn cần phải điều tra sâu thêm mới có thể biết được.
Bây giờ, hầm mỏ số một và số hai đều đã bị chôn vùi mãi mãi, muốn đi vào là điều không thể, nhưng vụ nổ hơi gas hầm mỏ số ba vào ngày mùng tám vẫn còn, Trần Thiên Vũ chủ động nhắc đến, bảo cấp dưới của mình đi điều tra rõ phạm vi vụ nổ xảy ra, xem có phải lần này cũng xuất hiện bướm quỷ hay không, nếu như có, ông định lấy tiêu bản đi khoa chuyên ngành để xét nghiệm điều tra. Mai Viễn Chinh đang có ý đó, phạm vi nổ của hầm mỏ số ba là do Tiết Khôi hạ lệnh phong tỏa, mình không tiện cũng không dám đi kiểm tra, nếu Trần Thiên Vũ có ý đó, ông ta lập tức bày tỏ hoan nghênh, cũng tỏ vẻ sẽ đích thân phái người đi cùng.