Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 302 - Chương 302ĐIỀU TRA PHÁ ÁN
Chương 302ĐIỀU TRA PHÁ ÁN
Lý Nhất Đình đã làm việc ở hầm mỏ số ba trong thời gian không ngắn, đối với tình hình khu hầm mỏ cũng như đối với việc quản lý hầm mỏ dưới lòng đất, ông có hiểu biết không ít. Khi vừa được nhận chức tổ trưởng, ông luôn xông xáo đi đầu, nỗ lực làm việc, khiến những người cùng tổ cũng ngưỡng mộ và noi theo ông, cố gắng làm việc. Trong khoảng thời gian này, Lý Nhất Đình thường xuyên nhìn thấy một nhóm công nhân xa lạ ra vào quặng hầm mỏ, bọn họ không hề đến nơi đang khai thác mà hình như đến đào bới khu hầm mỏ vốn đang tạm thời bị phong tỏa do vụ nổ, lúc đi ra, bọn họ sẽ đẩy theo rất nhiều xe rùa nhỏ đầy ắp.
Trong lúc lơ đãng tán gẫu, Lý Nhất Đình nghe một người thợ mỏ già nói rằng đây là điều thường xuyên xảy ra, có người lạ cứ ra vào hầm mỏ. Đối với việc này, trong hầm mỏ từng nói là những người đó đến dọn rác, những người đào hầm mỏ dù không thấy thuyết phục lắm nhưng vì chuyện không liên quan đến mình nên họ cũng không chú ý làm gì.
Chiều hôm đó, Lý Nhất Đình lại gặp một nhóm thợ mỏ lạ từ bên ngoài tiến vào trong hầm, lần này có chút đặc biệt, bởi vì họ rất đông, động tĩnh cũng rất lớn. Bọn họ dường như không thèm để ý bị người khác phát hiện hay không, cũng do vì quen rồi, không hề có cảnh giác. Gần như nghênh ngang mà đẩy xe đi vào, một lúc không lâu sau lại đẩy xe đi ra khỏi khu hầm mỏ bị phong tỏa, chỉ có điều là lúc đi ra, rõ ràng là họ di chuyển có chút nặng nề, đoán rằng trong xe hẳn chứa đầy than đá.
Lý Nhất Đình cảm thấy thời cơ đã chín muồi, ông đã nắm được quy luật hoạt động cũng như năng lực phòng vệ của nhóm người này, sự cảnh giác rất ít, thế nên ông phái Vạn Vĩnh Khôn rời khỏi vị trí, đợi tất cả bọn họ đều đẩy xe đi thì lập tức theo sau, điều tra xem sao.
Khả năng theo dõi của Vạn Vĩnh Khôn rất tốt, dù là nhóm côn đồ hay những kẻ hung ác, anh đều có thể hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, huống chi chỉ là những người công nhân dường như không hề che giấu này. Vạn Vĩnh Khôn theo sát, phát hiện họ đẩy xe ra cửa sau, có một chiếc xe tải lớn chờ ở bên ngoài, công nhân xúc hết than đá lên xe tải, cuối cùng, nhóm công nhân đó cũng leo lên xe tải và rời khỏi. Trong quá trình diễn ra nửa giờ này, người bảo vệ khu hầm mỏ đứng đó quan sát, đừng nói đến việc ngăn cản, ngay cả hỏi cũng không hỏi một câu, hiển nhiên đã sớm được dàn xếp ổn thỏa, mà bọn họ lại chọn đúng thời điểm ăn trưa của công nhân dưới hầm mỏ, là giờ mà mọi người đều vắng mặt, nên rất khó bị ai phát hiện vào thời gian này.
Xe tải di chuyển trên con đường gập ghềnh trong khu hầm mỏ, tốc độ rất chậm và dường như là quá tải. Vạn Vĩnh Khôn bám theo bằng xe máy cách đó không xa. Bởi vì xe cộ trên đường rất nhiều, hơn nữa cũng nhiều bụi bặm nên tầm nhìn không được tốt, Vạn Vĩnh Khôn không lo bị phát hiện, trái lại, anh còn sợ mình bị bỏ xa. May mà xe tải đi được hai mấy cây số thì rẽ vào sân của một nhà máy không có cổng.
Trước khi nằm vùng trong hầm mỏ, Vạn Vĩnh Khôn đã đi theo Lý Nhất Đình và ghi nhớ rõ từng con đường, nhà máy và khu dân cư quanh thị trấn, cả nơi này, anh cũng đã từng đi qua, hình như là một nhà máy bỏ hoang ở thị trấn bên cạnh.
Xe tải đỗ bên trong, các công nhân đều nhảy xuống xe, nhanh chóng xúc than đầy lại các xe thồ nhỏ, sau đó vận chuyển vào một kho hàng lớn ở bên trong, xem ra than đá sẽ được lưu giữ tạm thời ở đây. Thật không ngờ điểm tập kết rất gần hầm mỏ, hơn nữa, mọi người đều trông có vẻ rất quen tay, chứng tỏ việc trộm than đá ở đây đã có kế hoạch và đường dây từ lâu, hiển nhiên đã được tiến hành rất nhiều lần mới quen tay đến vậy.
Các công nhân vận chuyển hết than đá vào trong kho, người tài xế xe tải bước xuống, trong tay cầm chiếc ví da màu đen, các công nhân tiến đến vây quanh hắn ta. Lúc đó vì tài xế bị vây quanh nên Vạn Vĩnh Khôn ở ngoài cửa không thấy rõ bọn họ làm gì, cho đến khi công nhân tản ra, anh mới thấy trong tay công nhân đang cầm tiền đếm. Không nghi ngờ gì, đây là người tài xế trả thù lao cho công nhân, là công sức họ bỏ ra nhờ công việc trộm than từ trong hầm mỏ đến tập kết ở kho hàng. Kết thúc công việc, họ không còn một chút quan hệ nào nữa.
Sau khi nhận được tiền, các công nhân vui vẻ tản đi, tài xế cũng đánh xe vào kho hàng và tắt máy, từ bên ngoài nhìn vào thì nơi đây lại giống như một nhà máy bỏ hoang chìm vào yên tĩnh. Vạn Vĩnh Khôn thấy đã tìm được mục tiêu, hơn nữa không còn gì khác để điều tra nên định rời đi ngay.
Nhưng khi Vạn Vĩnh Khôn định rời đi khỏi vị trí quan sát lúc nãy thì lại có một chiếc xe từ đường chính rẽ vào nhà máy, đó là một chiếc xe hơi, do bám nhiều bụi bặm nên anh không nhìn thấy rõ biển xe, nhưng dựa vào hình dáng thì có thể nhận ra được chiếc xe hiệu Audi. Nơi vắng vẻ đìu hiu cùng chiếc xe thương hiệu nổi tiếng này trông vô cùng lạc lõng, Vạn Vĩnh Khôn cảm thấy xe này không phải tùy tiện dừng lại ở nhà máy, hình như có chuẩn bị mà đến, vì vậy anh tiếp tục ở lại quan sát.
Xe Audi dừng ngay trước cửa kho hàng, tài xế và người ngồi cạnh tay lái bước ra, mặc dù khoảng cách hơi xa nhưng Vạn Vĩnh Khôn nhờ thị lực tốt nên ngay lập tức nhìn ra người bước từ phía bên cạnh ghế lái chính là phó quản lý Tiết Khôi!
Người lái xe kia thì anh không quen, chắc không phải đến từ hầm mỏ đá, đó là một người bụng lớn mập mạp. Chỉ thấy hai người vừa nói vừa cười, trao đổi một lúc, gã mập lấy ra một chiếc phong bì lớn, đưa cho Tiết Khôi, Tiết Khôi cũng không do dự mà trực tiếp nhận lấy, mở ra xem, sau đó bỏ vào túi xách ngay lập tức. Lúc này, tài xế xe tải dường như đã nhìn thấy bọn họ, nên chủ động đi lên trước cửa nghênh đón, ba người cùng nhau đi vào, chắc là để kiểm tra than đá vừa mới được vận chuyển đến đây.
Bên trong nhà máy, Vạn Vĩnh Khôn đã nhìn thấy tất cả những điều này, hơn nữa không chỉ là tận mắt nhìn thấy, anh còn kịp thời lấy máy ảnh ra chụp, chụp gã mập và Tiết Khôi đi cạnh nhau, nhất là lúc gã mập đưa cho Tiết Khôi phong bì, Vạn Vĩnh Khôn nghĩ rằng có lẽ đó là tiền, cho nên phải chụp hình lại để làm chứng cớ sau này. Trừ mấy bức trên ra, Vạn Vĩnh Khôn còn chụp hình dáng và biển số xe tải và Audi nữa, mặc dù vì khoảng cách cùng hoàn cảnh không cho phép, mắt nhìn không rõ, nhưng có ảnh, về nhà hoàn toàn có thể sử dụng kỹ thuật xử lý, hy vọng có thể tra ra được biển số xe, điểm này vô cùng quan trọng đối với việc tìm hiểu về nhà máy này và lai lịch gã mập cũng như ông chủ kia. Nguồn : Vietwriter.vn
Sau khi được Vạn Vĩnh Khôn báo cáo, ngoài ra còn có thêm chứng cớ mang về, Trần Thiên Vũ ngay lập tức phái Hứa Kinh Nam xử lý đồng bộ những bức ảnh mơ hồ đó. Trần Thiên Vũ nhắc nhở Vạn Vĩnh Khôn, nhất thiết không nên gấp gáp, vẫn phái anh và Lý Nhất Đình tiếp tục nằm vùng dưới hầm mỏ, chỉ là tra ra địa điểm Tiết Khôi trộm than đá vận chuyển ra ngoài thôi, điều này chưa tính là gì, vẫn cần thả dây dài câu cá lớn. Trần Thiên Vũ đang xem xem rốt cuộc Tiết Khôi có những thủ đoạn ngầm nào, hơn nữa cần điều tra thêm thế lực hỗ trợ đứng sau lưng Tiết Khôi lớn mạnh đến thế nào!
Lý Nhất Đình đã làm việc ở hầm mỏ số ba trong thời gian không ngắn, đối với tình hình khu hầm mỏ cũng như đối với việc quản lý hầm mỏ dưới lòng đất, ông có hiểu biết không ít. Khi vừa được nhận chức tổ trưởng, ông luôn xông xáo đi đầu, nỗ lực làm việc, khiến những người cùng tổ cũng ngưỡng mộ và noi theo ông, cố gắng làm việc. Trong khoảng thời gian này, Lý Nhất Đình thường xuyên nhìn thấy một nhóm công nhân xa lạ ra vào quặng hầm mỏ, bọn họ không hề đến nơi đang khai thác mà hình như đến đào bới khu hầm mỏ vốn đang tạm thời bị phong tỏa do vụ nổ, lúc đi ra, bọn họ sẽ đẩy theo rất nhiều xe rùa nhỏ đầy ắp.
Trong lúc lơ đãng tán gẫu, Lý Nhất Đình nghe một người thợ mỏ già nói rằng đây là điều thường xuyên xảy ra, có người lạ cứ ra vào hầm mỏ. Đối với việc này, trong hầm mỏ từng nói là những người đó đến dọn rác, những người đào hầm mỏ dù không thấy thuyết phục lắm nhưng vì chuyện không liên quan đến mình nên họ cũng không chú ý làm gì.
Chiều hôm đó, Lý Nhất Đình lại gặp một nhóm thợ mỏ lạ từ bên ngoài tiến vào trong hầm, lần này có chút đặc biệt, bởi vì họ rất đông, động tĩnh cũng rất lớn. Bọn họ dường như không thèm để ý bị người khác phát hiện hay không, cũng do vì quen rồi, không hề có cảnh giác. Gần như nghênh ngang mà đẩy xe đi vào, một lúc không lâu sau lại đẩy xe đi ra khỏi khu hầm mỏ bị phong tỏa, chỉ có điều là lúc đi ra, rõ ràng là họ di chuyển có chút nặng nề, đoán rằng trong xe hẳn chứa đầy than đá.
Lý Nhất Đình cảm thấy thời cơ đã chín muồi, ông đã nắm được quy luật hoạt động cũng như năng lực phòng vệ của nhóm người này, sự cảnh giác rất ít, thế nên ông phái Vạn Vĩnh Khôn rời khỏi vị trí, đợi tất cả bọn họ đều đẩy xe đi thì lập tức theo sau, điều tra xem sao.
Khả năng theo dõi của Vạn Vĩnh Khôn rất tốt, dù là nhóm côn đồ hay những kẻ hung ác, anh đều có thể hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc, huống chi chỉ là những người công nhân dường như không hề che giấu này. Vạn Vĩnh Khôn theo sát, phát hiện họ đẩy xe ra cửa sau, có một chiếc xe tải lớn chờ ở bên ngoài, công nhân xúc hết than đá lên xe tải, cuối cùng, nhóm công nhân đó cũng leo lên xe tải và rời khỏi. Trong quá trình diễn ra nửa giờ này, người bảo vệ khu hầm mỏ đứng đó quan sát, đừng nói đến việc ngăn cản, ngay cả hỏi cũng không hỏi một câu, hiển nhiên đã sớm được dàn xếp ổn thỏa, mà bọn họ lại chọn đúng thời điểm ăn trưa của công nhân dưới hầm mỏ, là giờ mà mọi người đều vắng mặt, nên rất khó bị ai phát hiện vào thời gian này.
Xe tải di chuyển trên con đường gập ghềnh trong khu hầm mỏ, tốc độ rất chậm và dường như là quá tải. Vạn Vĩnh Khôn bám theo bằng xe máy cách đó không xa. Bởi vì xe cộ trên đường rất nhiều, hơn nữa cũng nhiều bụi bặm nên tầm nhìn không được tốt, Vạn Vĩnh Khôn không lo bị phát hiện, trái lại, anh còn sợ mình bị bỏ xa. May mà xe tải đi được hai mấy cây số thì rẽ vào sân của một nhà máy không có cổng.
Trước khi nằm vùng trong hầm mỏ, Vạn Vĩnh Khôn đã đi theo Lý Nhất Đình và ghi nhớ rõ từng con đường, nhà máy và khu dân cư quanh thị trấn, cả nơi này, anh cũng đã từng đi qua, hình như là một nhà máy bỏ hoang ở thị trấn bên cạnh.
Xe tải đỗ bên trong, các công nhân đều nhảy xuống xe, nhanh chóng xúc than đầy lại các xe thồ nhỏ, sau đó vận chuyển vào một kho hàng lớn ở bên trong, xem ra than đá sẽ được lưu giữ tạm thời ở đây. Thật không ngờ điểm tập kết rất gần hầm mỏ, hơn nữa, mọi người đều trông có vẻ rất quen tay, chứng tỏ việc trộm than đá ở đây đã có kế hoạch và đường dây từ lâu, hiển nhiên đã được tiến hành rất nhiều lần mới quen tay đến vậy.
Các công nhân vận chuyển hết than đá vào trong kho, người tài xế xe tải bước xuống, trong tay cầm chiếc ví da màu đen, các công nhân tiến đến vây quanh hắn ta. Lúc đó vì tài xế bị vây quanh nên Vạn Vĩnh Khôn ở ngoài cửa không thấy rõ bọn họ làm gì, cho đến khi công nhân tản ra, anh mới thấy trong tay công nhân đang cầm tiền đếm. Không nghi ngờ gì, đây là người tài xế trả thù lao cho công nhân, là công sức họ bỏ ra nhờ công việc trộm than từ trong hầm mỏ đến tập kết ở kho hàng. Kết thúc công việc, họ không còn một chút quan hệ nào nữa.
Sau khi nhận được tiền, các công nhân vui vẻ tản đi, tài xế cũng đánh xe vào kho hàng và tắt máy, từ bên ngoài nhìn vào thì nơi đây lại giống như một nhà máy bỏ hoang chìm vào yên tĩnh. Vạn Vĩnh Khôn thấy đã tìm được mục tiêu, hơn nữa không còn gì khác để điều tra nên định rời đi ngay.
Nhưng khi Vạn Vĩnh Khôn định rời đi khỏi vị trí quan sát lúc nãy thì lại có một chiếc xe từ đường chính rẽ vào nhà máy, đó là một chiếc xe hơi, do bám nhiều bụi bặm nên anh không nhìn thấy rõ biển xe, nhưng dựa vào hình dáng thì có thể nhận ra được chiếc xe hiệu Audi. Nơi vắng vẻ đìu hiu cùng chiếc xe thương hiệu nổi tiếng này trông vô cùng lạc lõng, Vạn Vĩnh Khôn cảm thấy xe này không phải tùy tiện dừng lại ở nhà máy, hình như có chuẩn bị mà đến, vì vậy anh tiếp tục ở lại quan sát.
Xe Audi dừng ngay trước cửa kho hàng, tài xế và người ngồi cạnh tay lái bước ra, mặc dù khoảng cách hơi xa nhưng Vạn Vĩnh Khôn nhờ thị lực tốt nên ngay lập tức nhìn ra người bước từ phía bên cạnh ghế lái chính là phó quản lý Tiết Khôi!
Người lái xe kia thì anh không quen, chắc không phải đến từ hầm mỏ đá, đó là một người bụng lớn mập mạp. Chỉ thấy hai người vừa nói vừa cười, trao đổi một lúc, gã mập lấy ra một chiếc phong bì lớn, đưa cho Tiết Khôi, Tiết Khôi cũng không do dự mà trực tiếp nhận lấy, mở ra xem, sau đó bỏ vào túi xách ngay lập tức. Lúc này, tài xế xe tải dường như đã nhìn thấy bọn họ, nên chủ động đi lên trước cửa nghênh đón, ba người cùng nhau đi vào, chắc là để kiểm tra than đá vừa mới được vận chuyển đến đây.
Bên trong nhà máy, Vạn Vĩnh Khôn đã nhìn thấy tất cả những điều này, hơn nữa không chỉ là tận mắt nhìn thấy, anh còn kịp thời lấy máy ảnh ra chụp, chụp gã mập và Tiết Khôi đi cạnh nhau, nhất là lúc gã mập đưa cho Tiết Khôi phong bì, Vạn Vĩnh Khôn nghĩ rằng có lẽ đó là tiền, cho nên phải chụp hình lại để làm chứng cớ sau này. Trừ mấy bức trên ra, Vạn Vĩnh Khôn còn chụp hình dáng và biển số xe tải và Audi nữa, mặc dù vì khoảng cách cùng hoàn cảnh không cho phép, mắt nhìn không rõ, nhưng có ảnh, về nhà hoàn toàn có thể sử dụng kỹ thuật xử lý, hy vọng có thể tra ra được biển số xe, điểm này vô cùng quan trọng đối với việc tìm hiểu về nhà máy này và lai lịch gã mập cũng như ông chủ kia. Nguồn : Vietwriter.vn
Sau khi được Vạn Vĩnh Khôn báo cáo, ngoài ra còn có thêm chứng cớ mang về, Trần Thiên Vũ ngay lập tức phái Hứa Kinh Nam xử lý đồng bộ những bức ảnh mơ hồ đó. Trần Thiên Vũ nhắc nhở Vạn Vĩnh Khôn, nhất thiết không nên gấp gáp, vẫn phái anh và Lý Nhất Đình tiếp tục nằm vùng dưới hầm mỏ, chỉ là tra ra địa điểm Tiết Khôi trộm than đá vận chuyển ra ngoài thôi, điều này chưa tính là gì, vẫn cần thả dây dài câu cá lớn. Trần Thiên Vũ đang xem xem rốt cuộc Tiết Khôi có những thủ đoạn ngầm nào, hơn nữa cần điều tra thêm thế lực hỗ trợ đứng sau lưng Tiết Khôi lớn mạnh đến thế nào!
Bình luận facebook