• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Truyện Đông Phương thần thám (5 Viewers)

  • Chương 289 - Chương 289CUỘC HỌP PHÂN TÍCH TÌNH TIẾT VỤ ÁN

Chương 289CUỘC HỌP PHÂN TÍCH TÌNH TIẾT VỤ ÁN

Sau khi thi thể Tào Hồng Vĩ được kiểm tra lại từ đầu, văn phòng thám tử Bắc Đình có đầy đủ chứng cứ, lập tức thông báo việc này tới ban ngành liên quan ở địa phương. Khiến đám người Trần Thiên Vũ ngạc nhiên là chỉ trong thời gian mấy tiếng đồng hồ, một nhóm điều tra chung bao gồm giám sát an ninh địa phương và các vấn đề khai thác đã xử phạt hành chính đối với sự cố che giấu trong mỏ than với tốc độ sét đánh không kịp bưng tai: xử lý cảnh cáo nghiêm trọng quản lý mỏ Mai Viễn Chinh, khấu trừ ba tháng lương, phạt mỏ than ba trăm nghìn nhân dân tệ, tổ điều tra kết hợp phái người xâm nhập khu mỏ, hướng dẫn nội bộ mỏ than chỉnh đốn công việc.



Rõ ràng ý của các ban ngành liên quan ở địa phương là không muốn làm lớn chuyện này, chẳng qua là chết thêm một người mà thôi, hơn nữa đã sớm làm xong công việc xử trí một cách thỏa đáng, người nhà cũng không đưa ra dị nghị. Lúc trước, cảnh sát đồng ý cho Bắc Đình tham gia, chẳng qua là nhằm vào nguyên nhân vụ nổ chậm chạp không có kết luận, căn bản không nghĩ tới còn có tầng nội tình này ở bên trong. Cho nên, cuối cùng tổ điều tra kết hợp xử phạt kinh tế là chủ yếu, đối với người phụ trách đứng đầu Mai Viễn Chinh thì tiến hành xử lý mang tính tượng trưng, về phần người tự tay xử lý danh sách tử vong là Tiết Khôi, tên của gã căn bản không xuất hiện ở trong lần xử lý ý kiến này.



Kết quả như vậy hiển nhiên làm cho tất cả mọi người của văn phòng thám tử Bắc Đình cảm thấy bất ngờ, nhất là Thẩm Minh Nguyệt. Từ sau khi nhận được tố cáo từ trang web “Liên minh Vi”, cô lập tức tràn đầy nhiệt tình mà tập trung vào trong chuyện này, bây giờ chuyện che giấu chân tướng đã bị lộ ra, nhưng kẻ cầm đầu vẫn không nhận được sự trừng phạt thích đáng, cô có kinh nghiệm xã hội ít, không khỏi có chút rầu rĩ không vui.



Trần Thiên Vũ vì ổn định tâm tình của mọi người, cũng vì tiếp tục thâm nhập sâu điều tra vụ án. Ngoại trừ Thịnh Mập và Tiểu Quả Viên ở lại nhà họ Đào và nhà Vương Ma Tử ra, những thành viên khác đều quay về nhà nghỉ đóng quân, tiến hành cuộc họp phân tích tình tiết vụ án lần đầu tiên từ khi đi tới nơi này.



Trần Thiên Vũ phát biểu trước tiên, ông tỉnh táo nói: “Mục đích chúng ta tới nơi này vốn là điều tra chân tướng vụ án nổ khí gas của mỏ than, mà việc che giấu chỉ là vấn đề ban đầu, bây giờ chúng ta đã xác định điểm này, đối với vụ án nổ ga nhất định là có trợ giúp. Mọi người không nên bị một vài cảm xúc làm bối rối, vẫn phải đối đãi vụ án một cách khách quan, giảm bớt nhân tố quấy nhiễu bên ngoài.”



Lý Nhất Đình cũng đồng ý với quan điểm này, ông bổ sung: “Thật ra tôi cũng đã sớm muốn nói rồi, Bắc Đình chúng ta được uỷ thác tới đây, che giấu chỉ là nguyên do, mục tiêu chính vẫn là vụ án nổ khí gas, nói cho cùng thì nó cũng đã tạo thành kết quả sáu người chết một người bị thương. Hơn nữa, chỉ riêng chuyện che giấu thôi, bây giờ chúng ta đều biết Tiết Khôi dính tới vụ này, nhưng dù có xử phạt gã thì cũng sẽ giống như Quản lý mỏ Mai Viễn Chinh, cho gã một ví dụ cảnh cáo mà thôi. Nhưng nếu như tra không ra rõ vụ án nổ khí gas, những thứ này không có ý nghĩa quá lớn. Hiện tại, thợ mỏ Vương Ma Tử và nhân chứng Tào Bảo đều đã chết, theo báo cáo kiểm tra thi thể của Kinh Nam, trong cơ thể của bọn họ đều tồn tại chất gây ảo giác là diethyl ether với liều lượng khác nhau, có thể đại khái khẳng định cái chết của bọn họ có liên quan với nhau, công việc kế tiếp của chúng ta hẳn là tiến hành quay chung quanh cái chết của hai người bọn họ.”



Thẩm Minh Nguyệt vẫn không vui, cô hỏi Lý Nhất Đình: “Anh Lý, như vậy chuyện che giấu cứ thế mà kết thúc sao? Phạt ít tiền thì làm được gì, chỉ xử lý một mình quản lý mỏ, chẳng lẽ là một mình ông ta sắp xếp được danh sách báo cáo à?”



Lý Nhất Đình mỉm cười khoát tay một cái: “Minh Nguyệt, em đừng xoắn xuýt việc này nữa, chúng ta đều biết rõ danh sách này là do Tiết Khôi khai báo. Còn Mai Viễn Chinh có biết rõ hay không, việc này vẫn chưa xác định được, ngoài ra, danh sách tử vong cũng không thể nào chỉ qua tay Tiết Khôi được, hiển nhiên sau vụ này còn có người khác nhúng tay vào nữa. Nhưng anh vẫn giữ câu nói kia, điểm mấu chốt là vụ án nổ khí gas, nếu như chúng ta đều đặt suy nghĩ vào việc che giấu vốn đã được chứng thực, vậy còn vụ án vẫn chưa điều tra ra được thì làm sao bây giờ?”



Trong khoảng thời gian này, sau khi Lưu Tử Thần và Nghiêm Bảo Bình tiếp xúc gần gũi, chị hết sức đồng cảm với cảnh ngộ của cô: “Minh Nguyệt, Nhất Đình, hai người đừng cãi cọ nữa, kỳ thật hai chuyện này là không thể tách rời. Hai người nghĩ đi, chồng của Nghiêm Bảo Bình đã chết ở trong vụ án nổ khí gas, sau đó bị che giấu, tiếp theo con trai là Tào Bảo còn chết bất thường trong khách sạn. Đặc biệt là ba vụ án này đều liên quan rất nhiều với nhà họ Tào, có phải chúng ta nên tập trung điều tra tình hình nhà bọn họ hay không? Em cảm thấy, chỉ cần tìm được điểm đột phá trong đó, như vậy hai vụ án khác có thể cũng sẽ bị dính dáng. Còn chuyện che giấu không xử lý Tiết Khôi, em cảm thấy có lẽ là một chuyện tốt, nếu như anh ta thật sự có liên quan tới vụ án khác, cũng không đến nỗi chó cùng rứt giậu nhanh như vậy đâu.”



Lưu Tử Thần phân tích vô cùng có lý, điều tra vụ án nổ khí gas và vụ án mưu sát, rồi ngược dòng trở về chuyện che giấu, có lẽ Tiết Khôi thật sự có dính dáng đến, Thẩm Minh Nguyệt cảm thấy vơi đi phiền muộn về việc này, cũng đưa ánh mắt nhìn về hai vụ án giết người khác.



Khang Thoa mang báo cáo của ngành địa chất ra: “Thông qua phân tích mẫu vật của hầm mỏ số ba, trị số khí gas nơi đó vẫn luôn bình thường, ngoài ra hệ thống an toàn, hệ thống thông gió, hệ thống thoát hiểm và hệ thống theo dõi tất cả đều vận chuyển bình thường, chưa từng xuất hiện vấn đề gì.”



Vạn Vĩnh Khôn cũng chứng thực: “Đúng vậy, lúc chúng tôi làm việc dưới hầm mỏ cũng nhìn thấy, các biện pháp phòng chống an toàn nơi đó quả thực rất đúng chỗ, hơn nữa mỗi tổ đều rất nghiêm khắc, trước khi chúng tôi xuống hầm lần đầu, họ còn tổ chức huấn luyện an toàn lao động cho tôi và những công nhân mới khác nữa.”



Trần Thiên Vũ hơi nghi hoặc, biện pháp phòng ngừa của mỏ than được đặt đúng chỗ, trái lại làm cho lòng ông sinh báo động: “Nói như vậy, mọi thứ của mỏ than đều là tốt, vậy tại sao lại đột nhiên nổ khí gas? Hơn nữa đây cũng không phải là lần đầu tiên, gần như mỗi năm đều sẽ có một hai lần, chẳng lẽ những khí gas kia đột nhiên xuất hiện sao?”



Lúc này Thẩm Minh Nguyệt đột nhiên nảy sinh ra một suy nghĩ, còn chôn giấu ở trong lòng rất lâu, thừa dịp này, cô lập tức nói ra: “Có phải mỏ than vì nhận được tiền phụ cấp nên đã cố ý gây ra sự cố nổ khí gas, sau đó nuốt hết hầu hết số tiền, rồi đưa một ít tiền còn lại cho thợ mỏ, như thế khu mỏ sẽ có thể ‘tay không bắt sói’ không?”



Lưu Tử Thần tỏ vẻ đồng ý: “Ừm, không loại trừ khả năng này, kỳ thực em cũng nghĩ giống như Minh Nguyệt. Nếu như trong nội bộ đang bị thiếu hụt không nhỏ, như vậy khoản tiền này không thể khinh thường. Mọi người đều biết, bây giờ nhân viên hễ bị thương, động một tí là bồi thường hàng trăm ngàn, thậm chí hàng triệu, không biết có phải mỏ than kiểu ngành nghề tương đối đặc thù hay không?”



Ngay khi Thẩm Minh Nguyệt đưa ra chất vấn, Khang Thoa cũng vừa lúc nhận được tin tức đưa tới từ Cục Dân chính, anh ta lập tức chia sẻ tin tức này cho những người đang ngồi khác: “Vừa rồi bạn của tôi ở Cục Dân chính, đã tìm được báo cáo khắc phục hậu quả của mỏ than, sau khi chuyện này xảy ra, đúng là thành phố trợ cấp cho mỗi người chết vì tai nạn hai trăm nghìn.”



“Chỉ có hai trăm nghìn sao? Nói thật, quả thực hơi ít một chút.” Lý Nhất Đình hơi nghi ngờ tin tức này.



“Đúng là chỉ có vậy thôi, bởi vì không cần ngân sách từ cấp trên, một mình cấp quận thành phố chi tiền, đích thật là hai trăm nghìn, không hơn một đồng nào cũng không thiếu một đồng nào.” Khang Thoa nói đúng sự thật.



“Mới là lạ, tiền trong thành phố cấp, tất cả đều được khu mỏ phát cho người nhà của thợ mỏ, cũng không bị lấy mất đồng nào, từ đó bọn họ cũng không thể nhận được bất kỳ chỗ tốt gì. Hơn nữa còn phải lấy ra một khoản tiền trợ cấp cho Tào Hồng Vĩ bị che giấu, vậy chẳng phải là mỏ than tự mình bồi thường sao?” Lý Nhất Đình rất là ngờ vực, cái suy đoán gây ra vụ nổ lừa gạt tiền trợ cấp dường như căn bản vô lý.



Khang Thoa cầm báo cáo, cho rằng đúng là như thế: “Căn cứ vào manh mối mà chúng ta đang có, vụ nổ lần này đích thật là mỗi gia đình cầm hai trăm nghìn, hơn nữa gia đình Tào Hồng Vĩ và Đào Tam Thắng còn được cho thêm tiền để ngậm miệng không nói. Mỏ than báo lên chết năm người, bộ nội vụ phát trợ cấp một triệu, mà thực tế khu mỏ phát tiền cho sáu người, còn nhiều cho tiền thuốc men và phí bịt miệng, tổng cộng là hơn 1,3 triệu. Nói cách khác, khu mỏ còn hao tổn hơn ba trăm nghìn, việc này đủ để chứng minh, dù cho có người cố ý gây ra vụ nổ, cũng không thể nào là vì biển thủ tiền trợ cấp.”



Vạn Vĩnh Khôn tiếp lời anh ta, lên tiếng: “Không sai, chúng tôi cũng từng lén lút tiếp xúc với Cao Khả Hoa, trong lúc vô ý, ông ta lộ ra con số bồi thường, cũng là 1,3 triệu.”



Nếu là như vậy, suy luận lúc đầu của mọi người là nghi ngờ mỏ than cố ý gây ra vụ nổ, từ đó lấy tiền đã không còn thuyết phục, những người khác cũng không nghĩ ra được nguyên nhân gì khiến mỏ than làm như thế. Thoạt nhìn, quả thực phía khu mỏ không có lý do gì để gây ra một chuyện tàn nhẫn hại người không lợi mình như vậy. Hơn nữa sau khi xảy ra chuyện, dù sao cũng phải gặp phải nguy cơ ngừng sản xuất, bồi thường, kiểm tra, thậm chí bị điều tra. Vậy trong đó sẽ có tổn thất về mặt kinh tế không nhỏ, những thứ này đều không giống như là một mỏ than nhỏ có thể thừa nhận nổi.



Trần Thiên Vũ tổng kết: “Xem ra, về vụ án nổ khí gas này, chúng ta vẫn phải bắt tay vào điều tra từ góc độ kỹ thuật chuyện nghiệp, mặc dù bây giờ chúng ta vẫn chưa tìm thấy lý do và chứng cứ do con người gây ra, nhưng vẫn phải ôm thái độ hoài nghi để triển khai công việc. Không thể hoàn toàn loại bỏ khả năng do con người làm ra hoặc là không tìm được nguyên nhân thực sự gây ra vụ nổ, chúng ta cũng không thể từ bỏ bất kỳ điểm đáng hoài nghi gì.”



Lý Nhất Đình nhẹ gật đầu: “Vậy trước tiên, chúng ta hãy tạm đặt vụ nổ khí gas sang một bên, tiếp theo, tôi muốn nói một vài điều về vụ án mưu sát. Cảnh sát địa phương đã xác nhận, trong hầm mỏ số hai mà Vương Ma Tử chết, họ tìm được dấu chân của những người khác. Nhưng mà, bởi vì hoàn cảnh nơi đó không lý tưởng, cộng thêm có không ít người từng ra vào hiện trường tử vong, dấu chân lấy được cũng không hoàn chỉnh, chỉ có thể phân tích sơ lược là dấu chân của đàn ông trưởng thành.”



Trần Thiên Vũ gật đầu, xoay người hỏi Hứa Kinh Nam: “Kinh Nam, cậu cũng công bố cho mọi người kết luận giám định bên kia đi.”



Sau khi phát báo cáo kiểm tra thi thể, Hứa Kinh Nam nói: “Trải qua nhiều lần xác minh, trong cơ thể Vương Ma Tử và Tào Bảo đều có chất diethyl ether, nhưng thứ này chỉ gây ảo giác, có thể làm người khác sinh ra ảo giác, không phải là thuốc độc chết người. Nguyên nhân chính dẫn tới cái chết của hai người không phải là do diethyl ether gây ra, chỉ có thể nói khả năng ngoài ý muốn hít vào hoặc là có người cố ý dùng lên hai người bọn họ, để bọn họ không minh mẫn, từ đó dễ ra tay. Nguyên nhân cái chết của Vương Ma Tử chính là bị tảng đá đập trúng đầu, dựa vào kiểm tra của chúng ta, đích thật là tảng đá tự động rơi xuống từ trong hầm mỏ, nhưng cũng có thể là sau khi rơi xuống, lại bị hung thủ nhặt lên sử dụng, cho nên không thể dựa vào điểm này để kết luận Vương Ma Tử chết bởi ngoài ý muốn hay là bị giết. Còn Tào Bảo, quả thực anh ta là chết bởi say rượu, phát bệnh nhồi máu cơ tim, ngoài ra, chúng ta cũng phát hiện da của anh ta đúng là có triệu chứng dị ứng với rượu.”



Trần Thiên Vũ đứng lên: “Bất kể như thế nào đi nữa, họ vẫn chưa tra ra manh mối trong chuyện này, Vĩnh Khôn, cậu bảo Thịnh Mập rút khỏi nhà họ Đào, nơi đó có Minh Nguyệt là đủ rồi. Hai người các cậu phụ trách tiến hành theo dõi Tiết Khôi thật chặt chẽ, người này đã lộ ra chút sơ hở, nhưng nếu anh ta không hề có động tĩnh gì thì tạm thời đừng rút dây động rừng, bí mật giám sát là chính, đồng thời điều tra những việc trải qua trong quá khứ của anh ta, Tử Thần vẫn tiếp tục thăm hỏi và trợ giúp bên ngoài, còn nữa, báo cho Tiểu Quả Viên, nhất định phải giám sát vợ của Vương Ma Tử thật chặt chẽ, anh lo lắng tình hình của cô ấy cũng không quá an toàn.”

Bạn đang đọc truyện tại WebTru yen Onlinez . com

Bỗng nhiên, ông quay đầu nhìn về Lý Nhất Đình: “Vì không bỏ sót manh mối, Nhất Đình, hay là cậu thử tự mình nghe ngóng tình hình đám người quản lý mỏ Mai Viễn Chinh, kể cả biểu hiện và hành động mấy năm gần đây của ông ta, cùng với đánh giá bên ngoài nữa, còn có Cao Khả Hoa, Trâu Tề, tốt nhất là điều tra hết những người phụ trách khu mỏ.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom