Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 259 - Chương 259GẶP NẠN Ở PHÒNG KHÁM
Chương 259GẶP NẠN Ở PHÒNG KHÁM
Trên thực tế, trước khi Viên Huệ Nga tự sát, buổi sáng cùng ngày hôm đó còn xảy ra một chuyện khác, điều này đã khiến trọng điểm bảo vệ của Bắc Đình phải di chuyển với một mức độ nhất định, do đó mất đi hiệu quả trong việc theo dõi Viên Huệ Nga. Thì ra vào buổi sáng sau khi rời giường, Liễu Nhứ Nhi nhận ra mình rất đau răng, cô bé không chịu được nên ra khỏi phòng sách đi tìm Viên Huệ Nga, nhưng cô bé lại bất ngờ phát hiện mẹ không có ở nhà. Bởi vì lúc đó rất gần thời điểm mẹ thường ra khỏi nhà mua thức ăn nên Liễu Nhứ Nhi nghĩ mẹ đi mua thức ăn, cô bé chưa nhận ra sự thật là mẹ đã bỏ nhà đi.
Sau đó, Liễu Nhứ Nhi liên tục gọi cho Viên Huệ Nga ba lần nhưng lần nào cũng không thể kết nối, lúc này cô bé mới cảm thấy kỳ lạ. Bởi vì lúc mẹ mua thức ăn, cho dù không nghe điện thoại nhưng ít nhất vẫn có thể kết nối, nhưng giờ thì đầu dây bên kia lại bận, nhưng nghi hoặc này lập tức bị thay thế bởi cái răng nanh đau nhức. Liễu Nhứ Nhi đau tới múc không thể chịu được, cô bé không muốn chờ mẹ về, rơi vào đường cùng, đành phải gọi cho gia sư tại gia của mình là Trịnh Tinh xin giúp đỡ, nhờ Trịnh Tinh dẫn cô bé tới phòng khám nha khoa gần nhà xem thử.
Nơi Liễu Như Nhi muốn tới chính là phòng khám nha khoa tư nhân tốt nhất thành phố HK, trước đây, răng cô bé thường xuyên bị đau, còn từng bị sâu răng, lúc đó Viên Huệ Nga đã dẫn cô bé tới đây. Người này rất có danh tiếng, kỹ thuật của bác sĩ cũng rất xuất sắc, thu phí cũng cao, dựa theo tính cách của Viên Huệ Nga, mọi thứ cho con gái mình phải là tốt nhất, chữa bệnh tất nhiên cũng như vậy. Nhưng Liễu Nhứ Nhi không thích nơi này lắm, bởi vì danh tiếng tốt cho nên người bệnh rất đông, càng nhiều người càng dễ loạn, nhưng cô bé lại không biết chỗ nào khác, cho nên chỉ có thể đến nơi quen thuộc này.
Phòng khám đã được mở rất nhiều năm, thiết bị hơi cũ một chút, tuy đã thay không ít dụng cụ mới nhưng dù sao cũng không thể so với phòng khám mới. Vì để bác sĩ nhìn rõ khoang miệng của người bệnh, đèn ở trong phòng vô cùng sáng, vô cùng chói mắt; tiếng khoan nha khoa vang lên xì xì, nghe cũng rất chói tai; trong phòng còn bày nhíp nha khoa bén nhọn, dao phẫu thuật cắt lợi, cụng cụ chữa trị treo đong đưa, chất đầy mỗi gian phòng. Mà vì người bệnh rất đông, xếp một hàng dài, nên bác sĩ và y tá đều vô cùng bận rộn, bình thường bọn họ mỗi người tiếp một người bệnh, sau đó tiến hành chữa trị, căn bản không có cơ hội để thở, có đôi khi một ngày phải làm mười mấy tiếng. Có bác sĩ vì nhìn dưới ngọn đèn sáng trong một thời gian dài mà hai mắt cảm thấy rất choáng, hơn nữa còn thấy buồn ngủ.
Liễu Nhứ Nhi được sắp xếp ở ghế khám gần trong cùng, đầu tiên có một chị y tá kiểm tra sơ cho cô bé, bởi vì lúc trước cô bé cũng đã tới đây, biết răng bị mọc lệch nên mới va vào một cái răng khác, hai cái răng dưới lợi dần xảy ra va chạm, dần dần thịt cũng bị nứt ra cho nên mới đau. Ngày đó, Liễu Nhứ Nhi vội vàng muốn tới lớp piano cho nên không xử lý kịp, chỉ bôi chút thuốc tiêu viêm. Thế nên bác sĩ của phòng khám cho rằng có thể vẫn là vấn đề như lần trước, liền bảo ý tá vệ sinh khoang miệng của cô bé trước, sau đó chuẩn bị làm một cuộc giải phẫu nhỏ, nhổ cái răng mọc lệch kia đi. Liễu Nhứ Nhi vẫn còn nhỏ, vẫn có thể mọc răng mới, cho nên đây không phải vấn đề gì lớn.
Đầu tiên, y tá rót một ly nước cho Liễu Nhứ Nhi súc miệng, sau đó lấy bông gòn thấm cồn, bôi lên lợi Liễu Nhứ Nhi để khử trùng. Nhưng hôm nay, cô ấy đã liên tục làm việc quá lâu, tay không cẩn thận run lên, bông gòn lệch khỏi vị trí hàm răng rớt trên đầu lưỡi. Cùng lúc đó, đầu lưỡi Liễu Nhứ Nhi theo bản năng tự nhiên co rút, trực tiếp cuốn luôn miếng bông gòn trên đầu lưỡi vào cổ họng, chắn ngang trong đó.
Liễu Nhứ Nhi cảm thấy không thoải mái, muốn đưa tay vào lấy ra nhưng bị y tá ngăn lại. Cô ấy nói Liễu Nhứ Nhi không được động vào, bởi vì tay không sạch, sẽ phá hỏng hiệu quả khử trùng, tiếp đó y tá lấy một cây nhíp, nhẹ nhàng gắp miếng bông gòn kia ra khỏi miệng Liễu Nhứ Nhi. Sau đó y tá tiếp tục khử trùng khoang miệng cho Liễu Nhứ Nhi, đồng thời cô ấy cũng thấy rõ, đúng như lời bác sĩ nói, cái răng mọc lệch trước kia của Liễu Nhứ Nhi vẫn chưa được chỉnh lại, vẫn va vào cái răng khỏe bên cạnh, giờ bị viêm rồi, đây chính là nguyên nhân Liễu Nhứ Nhi bị đau răng.
Trịnh Tinh đứng ngoài phòng khám một lát, thấy có hơi xấu hổ, bên trong phòng khám người đến người đi, bận tối tăm mặt mày, cố tình mình lại không có chuyện gì làm, đứng đây có hơi vướng víu. Anh ta lấy di động ra, lướt qua tài liệu mà công ty giao, lại xem tin tức một lúc thì cảm thấy mắt hơi mỏi nên cất điện thoại đi, thong thả đi lòng vòng trong phòng khám.
Qua thật lâu mà Liễu Nhứ Nhi vẫn chưa ra, anh ta thật sự quá buồn chán nên giao Liễu Nhứ Nhi cho bác sĩ nha khoa phụ trách cô bé, bản thân thì ra ngoài đi dạo, ngoài ra, anh ta cũng dặn bác sĩ phải chăm sóc Liễu Nhứ Nhi thật tốt, khi nào phẫu thuật xong thì gọi mình đến đón cô bé. Sau khi Trịnh Tinh ra ngoài cũng không có mục đích rõ ràng, chỉ là ra ngoài tản bộ cho khuây khỏa, mấy ngày nay, anh ta gần như ở một mình trong nhà trọ, quả thật có hơi buồn chán, liền nhân cơ hội này ra ngoài đi dạo, cũng coi như giải tỏa tâm tình của bản thân.
Trịnh Tinh không biết, sau khi mình ra khỏi phòng khám nha khoa thì có hai cặp mắt luôn âm thầm theo dõi anh ta, hơn nữa còn bám theo như hình với bóng, hai người đó chính là Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập. Từ khi tiếp nhận nhiệm vụ này, hai mắt Vạn Vĩnh Khôn chưa từng rời khỏi Trịnh Tinh, nhưng anh ta không phát hiện ra, việc theo dõi cũng rất thoải mái, bởi vì Trịnh Tinh ngoại trừ ngẫu nhiên tới nhà họ Liễu thì rất ít khi ra ngoài, nên bọn họ không phải theo dõi anh ta trên đường. Thẳng tới hôm nay mới thấy anh ta dẫn Liễu Nhứ Nhi tới phòng khám nha khoa, sau khi Vạn Vĩnh Khôn thấy Trịnh Tinh để Liễu Nhứ Nhi lại và rời đi một mình thì báo cáo tình huống này cho Lý Nhất Đình, Lý Nhất Đình yêu cầu anh và Thịnh Mập tập trung quan sát Trịnh Tinh, về phần Liễu Nhứ Nhi thì không cần hai người bọn họ quan tâm.
Cuối cùng y tá cũng đã vệ sinh khoang miệng cho Liễu Nhứ Nhi xong, sau khi tiến hành các cuộc kiểm tra liên quan và chuẩn bị, bác sĩ liền bắt đầu nhổ răng cho cô bé. Bác sĩ phát hiện cô bé này không có người nhà đi cùng, chỉ có một bác sĩ tư nhân ở bên cạnh nên cảm thấy kỳ lạ, liền hỏi có cần chờ mẹ của cô bé tới rồi mới bắt đầu hay không, dù sao nhổ răng rất đau, ông ta sợ cô bé không chịu nổi. Nhưng Liễu Nhứ Nhi thương mẹ, biết tâm trạng Viên Huệ Nga không tốt, hơn nữa tối qua vừa xảy ra xung đột cho nên không nói cho mẹ biết, cô bé không biết rằng lúc này mẹ đã bỏ nhà đi, hơn nữa còn nhanh chóng nhắm mắt xuôi tay.
Bác sĩ đành phải nghe theo, đầu tiên là tiêm thuốc gây tê cho Liễu Nhứ Nhi, bởi vì ống tiêm phải trực tiếp tiêm vào lợi cho nên rất đau, hai bàn tay nhỏ bé của Liễu Nhứ Nhi nắm lại, hai mắt nhắm chặt, nhưng cơn đau vẫn khiến cô bé yên lặng chảy nước mắt. Cũng may thuốc tê nhanh chóng có hiệu quả, khu vực gây tê trong khoang miệng không làm Liễu Nhứ Nhi thấy đau nữa, cô bé vừa thả lỏng một chút thì bác sĩ đã bắt đầu làm. trước tiên là ông ta nhổ cái răng mọc lệch kia ra, sau đó tiến hành chữa chỗ lợi bị tổn thương, bác sĩ thấy cái răng tốt bên cạnh không bị ảnh hưởng gì, vì vậy vấn đề không nghiêm trọng lắm, chỉ cần làm sạch chỗ bị răng hỏng là được. Nhưng lúc chữa trị, bác sĩ phát hiện bên trong vẫn còn vài mảnh răng nhỏ lưu lại nên bảo y tá lấy nhíp tới.
Cô y tá liên tục phạm sai lầm này không nghe rõ lời bác sĩ nói, có lẽ do người ở đây quá ồn, cũng có lẽ là tạp âm máy móc khiên cô ấy hơi loạn, ma xui quỷ khiến thế nào lại lấy dao giải phẫu sắc bén đưa cho bác sĩ. Bác sĩ còn chưa kịp mở miệng thì thiết bị trị liệu trên đầu Liễu Nhứ Nhi không hiểu sao bị lỏng, khung treo rơi xuống, tay khoan nha khoa phía trên hoàn toàn không khống chế được, đập thẳng vào mu bàn tay bác sĩ. Bác sĩ đang muốn nói chuyện đổi nhíp, không chú ý tới mọi chuyện bất ngờ xảy ra, mu bàn tay đã cảm thấy đau nhức, ông ta giơ tay lên theo bản năng, trực tiếp quay mũi nhọn của dao phẫu thuật sang một bên. Còn Liễu Nhứ Nhi thì bị ánh đèn chiếu chói mắt, đang muốn quay đầu tránh ánh sáng chói mắt kia thì đầu đúng lúc dừng lại ở nơi con dao đang khua tới, càng đáng sợ chính là cho dù là bác sĩ hay Liễu Nhứ Nhi đều không nhìn thấy rõ vị trí đầu người hay mũi dao, bọn họ cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Mắt thấy dao phẫu thuật sắp đâm vào đầu Liễu Nhứ Nhi, tính mạng của cô bé sắp khó giữ, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một cánh tay mạnh mẽ đột nhiên vươn ra, giữ chặt dao phẫu thuật trong tay bác sĩ, không cho nó tiến lên phía trước nữa, người này mặc áo khoác trắng, đeo khẩu trang, đúng là cách ăn mặc của một bác sĩ; cùng lúc đó, một người khác nhảy lên phía trước, còn không cẩn thận đụng ngã cô y tá mơ mơ màng màng kia, bế Liễu Nhứ Nhi đang ngồi trên ghế lên, rời khỏi vị trí chữa bệnh, bóng dáng này mặc trang phục y tá, là phụ nữ.
Hai người kia không phải ai khác mà chính là Hứa Kinh Nam và Lưu Tử Thần, trên thực tế, văn phòng thám tử Bắc Đình vẫn luôn theo dõi nhà họ Liễu toàn diện. Liễu Nhứ Nhi được Trịnh Tinh dẫn ra ngoài càng khiến bọn họ cảnh giác, bởi vì mọi người lo lắng Trịnh Tinh sẽ ra tay với Liễu Nhứ Nhi, lúc đó Lưu Tử Thần phụ trách giám thị gần nhà họ Liễu nhanh chóng đuổi kịp, sau khi phát hiện hai người vào phòng khám nha khoa thì lập tức thông báo cho Lý Nhất Đình.
Bởi vì không hiểu rõ tình huống cho nên Lý Nhất Đình sắp xếp Hứa Kinh Nam và Lưu Tử Thần đóng giả làm bác sĩ và y tá vào trong để tiếp tục theo dõi. Vừa khéo phòng khám này lại vô cùng bận rộn, người nào cũng bận việc riêng của mình, không rảnh nhìn họ, cho nên không phát hiện có người đóng giả thành bác sĩ và y tá.
Đúng là vì thân phận đặc thù của Trịnh Tinh nên Lý Nhất Đình vô cùng lo lắng anh ta sẽ hại Liễu Nhứ Nhi, cho nên nhanh chóng dẫn Khang Thoa và Hứa Kinh Nam chạy tới phòng khám, sau khi gặp Lưu Tử Thần thì định ra kế hoạch nội ứng ngoại hợp. Nếu bên trong xảy ra vấn đề, Hứa Kinh Nam và Lưu Tử Thần có thể trực tiếp xử lý, còn Lý Nhất Đình và Khang Thoa thì ở bên ngoài chuẩn bị tiếp ứng, về phần Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập, hai người bọn họ cũng đi theo Trịnh Tinh tới phòng khám, cho nên lúc này, nhân thủ của Bắc Đình ở đây vô cùng đầy đủ.
Chẳng qua là sau khi Trịnh Tinh rời đi, khiến Lý Nhất Đình ngoài ý muốn là, lúc đó Liễu Nhứ Nhi được điều trị rất an toàn, ông liền để Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập tiếp tục dựa theo kế hoạch ban đầu là đi theo Trịnh Tinh, còn những người khác thì ở lại bảo vệ Liễu Nhứ Nhi. Hành động cuối cùng này đã cứu Liễu Nhứ Nhi, chẳng qua tình cảnh trước mắt lại khiến mọi người vô cùng hoang mang.
Sau khi Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập đi theo Trịnh Tinh rời khỏi phòng khám, phát hiện anh ta chỉ đi dạo lung tung thôi, không phát hiện ra có gì khác thường, cũng không thấy Trịnh Tinh liên hệ với người khác, tình cảnh ngày hôm nay giống hệt như khoảng thời gian trước theo dõi Trịnh Tinh, đó chính là không có vấn đề gì cả.
Bên kia, sau khi Lý Nhất Đình làm rõ thân phận thì nhận được sự phối hợp của phòng khám nha khoa. Ông dẫn theo mọi người tiến hành kiểm tra toàn bộ phòng khám. Khang Thoa chủ yếu phụ trách kiểm tra bố cục phòng khám và tình huống trong mỗi gian phòng, sắp xếp dụng cụ, còn có vị trí của bác sĩ và bệnh nhân lúc đó, phàm là nơi có thể nhìn được, anh ta đều cẩn thận đi thăm dò một lần, hơn nữa còn ghi nhớ hết nội dung vào đầu. Còn Lưu Tử Thần thì xin phòng khám lấy bệnh án của Liễu Nhứ Nhi, chị phát hiện một tháng trước, quả thật Viên Huệ Nga đã dẫn Liễu Nhứ Nhi tới phòng khám, lúc đó chẩn đoán của bác sĩ là phải nhổ răng, nhưng vội vàng đến lớp nên chỉ dẫn Liễu Nhứ Nhi đi bôi thuốc, sau đó có thể là do Liễu Nhứ Nhi không đau nữa hoặc là do liên tục xảy ra chuyện nên không đến nữa, thẳng đến hôm nay đau quá chịu không nổi nên mới tới chữa. Ngoài ra, Lưu Tử Thần cũng phát hiện, bác sĩ lần trước bôi thuốc cho Liễu Nhứ Nhi và bác sĩ nhổ răng cho cô bé hôm nay không phải cùng một người, nhưng bọn họ lại đưa ra chẩn đoán giống nhau, điều này chỉ có thể nói chẩn đoán của bác sĩ là chính xác, không tồn tại hiềm nghi bác sĩ nào đó cố ý chuẩn đoán sai, cũng không có khả năng cố tình dụ Liễu Nhứ Nhi tới. Hứa Kinh Nam lấy dấu vân tay ở ghế Liễu Nhứ Nhi ngồi chữa bệnh và khu vực xung quanh đó, định quay về đối chiếu lại, nhưng anh lại nghĩ nơi này là chỗ công cộng, sẽ có rất nhiều người đụng qua mấy thứ này nên việc làm này không có ý nghĩa gì nhiều. Còn Lý Nhất Đình thì hỏi Liễu Nhứ Nhi vài vấn đề, nhất là tình huống đến phòng khám hôm nay, ông phát hiện ra là Liễu Nhứ Nhi chủ động tìm Trịnh Tinh, cũng là Liễu Nhứ Nhi chủ động yêu cầu tới nơi này, thời gian, địa điểm không phải do Trịnh Tinh sắp xếp, chuyện ngoài ý muốn này dường như không liên quan gì tới Trịnh Tinh.
Quan trọng hơn là, rõ ràng Trịnh Tinh đã rời đi từ sớm, hơn nữa trước khi anh ta đi, phòng khám vô cùng bình thường, Liễu Nhứ Nhi gặp nguy hiểm dưới tình huống Trịnh Tinh không có mặt ở đây, nếu là anh ta một tay sắp xếp, vậy làm sao có thể khiến dụng cụ khám chữa bệnh bị bỏng sau khi bản thân rời đi? Rồi làm sao có thể trùng hợp tính được y tá sẽ đưa nhầm dao phẫu thuật cho bác sĩ chứ? Chuyện này gần như không thể xảy ra, trừ phi bác sĩ này là đồng lõa với anh ta.
Qua quá trình điều tra, bác sĩ làm tiểu phẫu cho Liễu Nhứ Nhi không hề quen biết với Trịnh Tinh, hôm nay là lần đầu gặp mặt, hơn nữa ông ta cũng không có quan hệ gì với Liễu Nhứ Nhi ở nhà họ Liễu vốn từng tới đây khám bệnh, ông ta cũng không có hiềm nghi gì cả. Việc này thật kỳ lạ, không lẽ là thật sự có Thần Chết đang khống chế tất cả mọi thứ sao? Tất cả mọi người đều không bằng lòng tin vào phỏng đoán này, nhưng chuyện Liễu Nhứ Nhi gặp tai nạn thì phải giải thích thế nào đây?
Trần Thiên Vũ đột nhiên có một loại ảo giác kỳ lạ, dường như tất cả những gì Bắc Đình làm đều không thay đổi được gì cả, chẳng lẽ, trong cuộc đọ sức này với Thần Chết, Bắc Đình đã hoàn toàn thất bại sao?
Quyển này sắp kết thúc, kết thúc sẽ do bạn viết.
Một câu chuyện xưa nhưng lại có vô số kết thúc.
Cái đó gọi là...
Năm mới cảnh sắc mới, mọi người cùng vui vẻ nhé.
Đề bút viết hào hùng, giấy đỏ tùy ý rơi.
Yên tâm, không có đáp án tiêu chuẩn đâu, Bố Y thực sự sẽ viết ra một kết thúc như thế, nhưng không chắc là tốt nhất, cho nên ấy à... Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
Bố Y Đình Úy
Trên thực tế, trước khi Viên Huệ Nga tự sát, buổi sáng cùng ngày hôm đó còn xảy ra một chuyện khác, điều này đã khiến trọng điểm bảo vệ của Bắc Đình phải di chuyển với một mức độ nhất định, do đó mất đi hiệu quả trong việc theo dõi Viên Huệ Nga. Thì ra vào buổi sáng sau khi rời giường, Liễu Nhứ Nhi nhận ra mình rất đau răng, cô bé không chịu được nên ra khỏi phòng sách đi tìm Viên Huệ Nga, nhưng cô bé lại bất ngờ phát hiện mẹ không có ở nhà. Bởi vì lúc đó rất gần thời điểm mẹ thường ra khỏi nhà mua thức ăn nên Liễu Nhứ Nhi nghĩ mẹ đi mua thức ăn, cô bé chưa nhận ra sự thật là mẹ đã bỏ nhà đi.
Sau đó, Liễu Nhứ Nhi liên tục gọi cho Viên Huệ Nga ba lần nhưng lần nào cũng không thể kết nối, lúc này cô bé mới cảm thấy kỳ lạ. Bởi vì lúc mẹ mua thức ăn, cho dù không nghe điện thoại nhưng ít nhất vẫn có thể kết nối, nhưng giờ thì đầu dây bên kia lại bận, nhưng nghi hoặc này lập tức bị thay thế bởi cái răng nanh đau nhức. Liễu Nhứ Nhi đau tới múc không thể chịu được, cô bé không muốn chờ mẹ về, rơi vào đường cùng, đành phải gọi cho gia sư tại gia của mình là Trịnh Tinh xin giúp đỡ, nhờ Trịnh Tinh dẫn cô bé tới phòng khám nha khoa gần nhà xem thử.
Nơi Liễu Như Nhi muốn tới chính là phòng khám nha khoa tư nhân tốt nhất thành phố HK, trước đây, răng cô bé thường xuyên bị đau, còn từng bị sâu răng, lúc đó Viên Huệ Nga đã dẫn cô bé tới đây. Người này rất có danh tiếng, kỹ thuật của bác sĩ cũng rất xuất sắc, thu phí cũng cao, dựa theo tính cách của Viên Huệ Nga, mọi thứ cho con gái mình phải là tốt nhất, chữa bệnh tất nhiên cũng như vậy. Nhưng Liễu Nhứ Nhi không thích nơi này lắm, bởi vì danh tiếng tốt cho nên người bệnh rất đông, càng nhiều người càng dễ loạn, nhưng cô bé lại không biết chỗ nào khác, cho nên chỉ có thể đến nơi quen thuộc này.
Phòng khám đã được mở rất nhiều năm, thiết bị hơi cũ một chút, tuy đã thay không ít dụng cụ mới nhưng dù sao cũng không thể so với phòng khám mới. Vì để bác sĩ nhìn rõ khoang miệng của người bệnh, đèn ở trong phòng vô cùng sáng, vô cùng chói mắt; tiếng khoan nha khoa vang lên xì xì, nghe cũng rất chói tai; trong phòng còn bày nhíp nha khoa bén nhọn, dao phẫu thuật cắt lợi, cụng cụ chữa trị treo đong đưa, chất đầy mỗi gian phòng. Mà vì người bệnh rất đông, xếp một hàng dài, nên bác sĩ và y tá đều vô cùng bận rộn, bình thường bọn họ mỗi người tiếp một người bệnh, sau đó tiến hành chữa trị, căn bản không có cơ hội để thở, có đôi khi một ngày phải làm mười mấy tiếng. Có bác sĩ vì nhìn dưới ngọn đèn sáng trong một thời gian dài mà hai mắt cảm thấy rất choáng, hơn nữa còn thấy buồn ngủ.
Liễu Nhứ Nhi được sắp xếp ở ghế khám gần trong cùng, đầu tiên có một chị y tá kiểm tra sơ cho cô bé, bởi vì lúc trước cô bé cũng đã tới đây, biết răng bị mọc lệch nên mới va vào một cái răng khác, hai cái răng dưới lợi dần xảy ra va chạm, dần dần thịt cũng bị nứt ra cho nên mới đau. Ngày đó, Liễu Nhứ Nhi vội vàng muốn tới lớp piano cho nên không xử lý kịp, chỉ bôi chút thuốc tiêu viêm. Thế nên bác sĩ của phòng khám cho rằng có thể vẫn là vấn đề như lần trước, liền bảo ý tá vệ sinh khoang miệng của cô bé trước, sau đó chuẩn bị làm một cuộc giải phẫu nhỏ, nhổ cái răng mọc lệch kia đi. Liễu Nhứ Nhi vẫn còn nhỏ, vẫn có thể mọc răng mới, cho nên đây không phải vấn đề gì lớn.
Đầu tiên, y tá rót một ly nước cho Liễu Nhứ Nhi súc miệng, sau đó lấy bông gòn thấm cồn, bôi lên lợi Liễu Nhứ Nhi để khử trùng. Nhưng hôm nay, cô ấy đã liên tục làm việc quá lâu, tay không cẩn thận run lên, bông gòn lệch khỏi vị trí hàm răng rớt trên đầu lưỡi. Cùng lúc đó, đầu lưỡi Liễu Nhứ Nhi theo bản năng tự nhiên co rút, trực tiếp cuốn luôn miếng bông gòn trên đầu lưỡi vào cổ họng, chắn ngang trong đó.
Liễu Nhứ Nhi cảm thấy không thoải mái, muốn đưa tay vào lấy ra nhưng bị y tá ngăn lại. Cô ấy nói Liễu Nhứ Nhi không được động vào, bởi vì tay không sạch, sẽ phá hỏng hiệu quả khử trùng, tiếp đó y tá lấy một cây nhíp, nhẹ nhàng gắp miếng bông gòn kia ra khỏi miệng Liễu Nhứ Nhi. Sau đó y tá tiếp tục khử trùng khoang miệng cho Liễu Nhứ Nhi, đồng thời cô ấy cũng thấy rõ, đúng như lời bác sĩ nói, cái răng mọc lệch trước kia của Liễu Nhứ Nhi vẫn chưa được chỉnh lại, vẫn va vào cái răng khỏe bên cạnh, giờ bị viêm rồi, đây chính là nguyên nhân Liễu Nhứ Nhi bị đau răng.
Trịnh Tinh đứng ngoài phòng khám một lát, thấy có hơi xấu hổ, bên trong phòng khám người đến người đi, bận tối tăm mặt mày, cố tình mình lại không có chuyện gì làm, đứng đây có hơi vướng víu. Anh ta lấy di động ra, lướt qua tài liệu mà công ty giao, lại xem tin tức một lúc thì cảm thấy mắt hơi mỏi nên cất điện thoại đi, thong thả đi lòng vòng trong phòng khám.
Qua thật lâu mà Liễu Nhứ Nhi vẫn chưa ra, anh ta thật sự quá buồn chán nên giao Liễu Nhứ Nhi cho bác sĩ nha khoa phụ trách cô bé, bản thân thì ra ngoài đi dạo, ngoài ra, anh ta cũng dặn bác sĩ phải chăm sóc Liễu Nhứ Nhi thật tốt, khi nào phẫu thuật xong thì gọi mình đến đón cô bé. Sau khi Trịnh Tinh ra ngoài cũng không có mục đích rõ ràng, chỉ là ra ngoài tản bộ cho khuây khỏa, mấy ngày nay, anh ta gần như ở một mình trong nhà trọ, quả thật có hơi buồn chán, liền nhân cơ hội này ra ngoài đi dạo, cũng coi như giải tỏa tâm tình của bản thân.
Trịnh Tinh không biết, sau khi mình ra khỏi phòng khám nha khoa thì có hai cặp mắt luôn âm thầm theo dõi anh ta, hơn nữa còn bám theo như hình với bóng, hai người đó chính là Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập. Từ khi tiếp nhận nhiệm vụ này, hai mắt Vạn Vĩnh Khôn chưa từng rời khỏi Trịnh Tinh, nhưng anh ta không phát hiện ra, việc theo dõi cũng rất thoải mái, bởi vì Trịnh Tinh ngoại trừ ngẫu nhiên tới nhà họ Liễu thì rất ít khi ra ngoài, nên bọn họ không phải theo dõi anh ta trên đường. Thẳng tới hôm nay mới thấy anh ta dẫn Liễu Nhứ Nhi tới phòng khám nha khoa, sau khi Vạn Vĩnh Khôn thấy Trịnh Tinh để Liễu Nhứ Nhi lại và rời đi một mình thì báo cáo tình huống này cho Lý Nhất Đình, Lý Nhất Đình yêu cầu anh và Thịnh Mập tập trung quan sát Trịnh Tinh, về phần Liễu Nhứ Nhi thì không cần hai người bọn họ quan tâm.
Cuối cùng y tá cũng đã vệ sinh khoang miệng cho Liễu Nhứ Nhi xong, sau khi tiến hành các cuộc kiểm tra liên quan và chuẩn bị, bác sĩ liền bắt đầu nhổ răng cho cô bé. Bác sĩ phát hiện cô bé này không có người nhà đi cùng, chỉ có một bác sĩ tư nhân ở bên cạnh nên cảm thấy kỳ lạ, liền hỏi có cần chờ mẹ của cô bé tới rồi mới bắt đầu hay không, dù sao nhổ răng rất đau, ông ta sợ cô bé không chịu nổi. Nhưng Liễu Nhứ Nhi thương mẹ, biết tâm trạng Viên Huệ Nga không tốt, hơn nữa tối qua vừa xảy ra xung đột cho nên không nói cho mẹ biết, cô bé không biết rằng lúc này mẹ đã bỏ nhà đi, hơn nữa còn nhanh chóng nhắm mắt xuôi tay.
Bác sĩ đành phải nghe theo, đầu tiên là tiêm thuốc gây tê cho Liễu Nhứ Nhi, bởi vì ống tiêm phải trực tiếp tiêm vào lợi cho nên rất đau, hai bàn tay nhỏ bé của Liễu Nhứ Nhi nắm lại, hai mắt nhắm chặt, nhưng cơn đau vẫn khiến cô bé yên lặng chảy nước mắt. Cũng may thuốc tê nhanh chóng có hiệu quả, khu vực gây tê trong khoang miệng không làm Liễu Nhứ Nhi thấy đau nữa, cô bé vừa thả lỏng một chút thì bác sĩ đã bắt đầu làm. trước tiên là ông ta nhổ cái răng mọc lệch kia ra, sau đó tiến hành chữa chỗ lợi bị tổn thương, bác sĩ thấy cái răng tốt bên cạnh không bị ảnh hưởng gì, vì vậy vấn đề không nghiêm trọng lắm, chỉ cần làm sạch chỗ bị răng hỏng là được. Nhưng lúc chữa trị, bác sĩ phát hiện bên trong vẫn còn vài mảnh răng nhỏ lưu lại nên bảo y tá lấy nhíp tới.
Cô y tá liên tục phạm sai lầm này không nghe rõ lời bác sĩ nói, có lẽ do người ở đây quá ồn, cũng có lẽ là tạp âm máy móc khiên cô ấy hơi loạn, ma xui quỷ khiến thế nào lại lấy dao giải phẫu sắc bén đưa cho bác sĩ. Bác sĩ còn chưa kịp mở miệng thì thiết bị trị liệu trên đầu Liễu Nhứ Nhi không hiểu sao bị lỏng, khung treo rơi xuống, tay khoan nha khoa phía trên hoàn toàn không khống chế được, đập thẳng vào mu bàn tay bác sĩ. Bác sĩ đang muốn nói chuyện đổi nhíp, không chú ý tới mọi chuyện bất ngờ xảy ra, mu bàn tay đã cảm thấy đau nhức, ông ta giơ tay lên theo bản năng, trực tiếp quay mũi nhọn của dao phẫu thuật sang một bên. Còn Liễu Nhứ Nhi thì bị ánh đèn chiếu chói mắt, đang muốn quay đầu tránh ánh sáng chói mắt kia thì đầu đúng lúc dừng lại ở nơi con dao đang khua tới, càng đáng sợ chính là cho dù là bác sĩ hay Liễu Nhứ Nhi đều không nhìn thấy rõ vị trí đầu người hay mũi dao, bọn họ cũng không biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì.
Mắt thấy dao phẫu thuật sắp đâm vào đầu Liễu Nhứ Nhi, tính mạng của cô bé sắp khó giữ, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, một cánh tay mạnh mẽ đột nhiên vươn ra, giữ chặt dao phẫu thuật trong tay bác sĩ, không cho nó tiến lên phía trước nữa, người này mặc áo khoác trắng, đeo khẩu trang, đúng là cách ăn mặc của một bác sĩ; cùng lúc đó, một người khác nhảy lên phía trước, còn không cẩn thận đụng ngã cô y tá mơ mơ màng màng kia, bế Liễu Nhứ Nhi đang ngồi trên ghế lên, rời khỏi vị trí chữa bệnh, bóng dáng này mặc trang phục y tá, là phụ nữ.
Hai người kia không phải ai khác mà chính là Hứa Kinh Nam và Lưu Tử Thần, trên thực tế, văn phòng thám tử Bắc Đình vẫn luôn theo dõi nhà họ Liễu toàn diện. Liễu Nhứ Nhi được Trịnh Tinh dẫn ra ngoài càng khiến bọn họ cảnh giác, bởi vì mọi người lo lắng Trịnh Tinh sẽ ra tay với Liễu Nhứ Nhi, lúc đó Lưu Tử Thần phụ trách giám thị gần nhà họ Liễu nhanh chóng đuổi kịp, sau khi phát hiện hai người vào phòng khám nha khoa thì lập tức thông báo cho Lý Nhất Đình.
Bởi vì không hiểu rõ tình huống cho nên Lý Nhất Đình sắp xếp Hứa Kinh Nam và Lưu Tử Thần đóng giả làm bác sĩ và y tá vào trong để tiếp tục theo dõi. Vừa khéo phòng khám này lại vô cùng bận rộn, người nào cũng bận việc riêng của mình, không rảnh nhìn họ, cho nên không phát hiện có người đóng giả thành bác sĩ và y tá.
Đúng là vì thân phận đặc thù của Trịnh Tinh nên Lý Nhất Đình vô cùng lo lắng anh ta sẽ hại Liễu Nhứ Nhi, cho nên nhanh chóng dẫn Khang Thoa và Hứa Kinh Nam chạy tới phòng khám, sau khi gặp Lưu Tử Thần thì định ra kế hoạch nội ứng ngoại hợp. Nếu bên trong xảy ra vấn đề, Hứa Kinh Nam và Lưu Tử Thần có thể trực tiếp xử lý, còn Lý Nhất Đình và Khang Thoa thì ở bên ngoài chuẩn bị tiếp ứng, về phần Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập, hai người bọn họ cũng đi theo Trịnh Tinh tới phòng khám, cho nên lúc này, nhân thủ của Bắc Đình ở đây vô cùng đầy đủ.
Chẳng qua là sau khi Trịnh Tinh rời đi, khiến Lý Nhất Đình ngoài ý muốn là, lúc đó Liễu Nhứ Nhi được điều trị rất an toàn, ông liền để Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập tiếp tục dựa theo kế hoạch ban đầu là đi theo Trịnh Tinh, còn những người khác thì ở lại bảo vệ Liễu Nhứ Nhi. Hành động cuối cùng này đã cứu Liễu Nhứ Nhi, chẳng qua tình cảnh trước mắt lại khiến mọi người vô cùng hoang mang.
Sau khi Vạn Vĩnh Khôn và Thịnh Mập đi theo Trịnh Tinh rời khỏi phòng khám, phát hiện anh ta chỉ đi dạo lung tung thôi, không phát hiện ra có gì khác thường, cũng không thấy Trịnh Tinh liên hệ với người khác, tình cảnh ngày hôm nay giống hệt như khoảng thời gian trước theo dõi Trịnh Tinh, đó chính là không có vấn đề gì cả.
Bên kia, sau khi Lý Nhất Đình làm rõ thân phận thì nhận được sự phối hợp của phòng khám nha khoa. Ông dẫn theo mọi người tiến hành kiểm tra toàn bộ phòng khám. Khang Thoa chủ yếu phụ trách kiểm tra bố cục phòng khám và tình huống trong mỗi gian phòng, sắp xếp dụng cụ, còn có vị trí của bác sĩ và bệnh nhân lúc đó, phàm là nơi có thể nhìn được, anh ta đều cẩn thận đi thăm dò một lần, hơn nữa còn ghi nhớ hết nội dung vào đầu. Còn Lưu Tử Thần thì xin phòng khám lấy bệnh án của Liễu Nhứ Nhi, chị phát hiện một tháng trước, quả thật Viên Huệ Nga đã dẫn Liễu Nhứ Nhi tới phòng khám, lúc đó chẩn đoán của bác sĩ là phải nhổ răng, nhưng vội vàng đến lớp nên chỉ dẫn Liễu Nhứ Nhi đi bôi thuốc, sau đó có thể là do Liễu Nhứ Nhi không đau nữa hoặc là do liên tục xảy ra chuyện nên không đến nữa, thẳng đến hôm nay đau quá chịu không nổi nên mới tới chữa. Ngoài ra, Lưu Tử Thần cũng phát hiện, bác sĩ lần trước bôi thuốc cho Liễu Nhứ Nhi và bác sĩ nhổ răng cho cô bé hôm nay không phải cùng một người, nhưng bọn họ lại đưa ra chẩn đoán giống nhau, điều này chỉ có thể nói chẩn đoán của bác sĩ là chính xác, không tồn tại hiềm nghi bác sĩ nào đó cố ý chuẩn đoán sai, cũng không có khả năng cố tình dụ Liễu Nhứ Nhi tới. Hứa Kinh Nam lấy dấu vân tay ở ghế Liễu Nhứ Nhi ngồi chữa bệnh và khu vực xung quanh đó, định quay về đối chiếu lại, nhưng anh lại nghĩ nơi này là chỗ công cộng, sẽ có rất nhiều người đụng qua mấy thứ này nên việc làm này không có ý nghĩa gì nhiều. Còn Lý Nhất Đình thì hỏi Liễu Nhứ Nhi vài vấn đề, nhất là tình huống đến phòng khám hôm nay, ông phát hiện ra là Liễu Nhứ Nhi chủ động tìm Trịnh Tinh, cũng là Liễu Nhứ Nhi chủ động yêu cầu tới nơi này, thời gian, địa điểm không phải do Trịnh Tinh sắp xếp, chuyện ngoài ý muốn này dường như không liên quan gì tới Trịnh Tinh.
Quan trọng hơn là, rõ ràng Trịnh Tinh đã rời đi từ sớm, hơn nữa trước khi anh ta đi, phòng khám vô cùng bình thường, Liễu Nhứ Nhi gặp nguy hiểm dưới tình huống Trịnh Tinh không có mặt ở đây, nếu là anh ta một tay sắp xếp, vậy làm sao có thể khiến dụng cụ khám chữa bệnh bị bỏng sau khi bản thân rời đi? Rồi làm sao có thể trùng hợp tính được y tá sẽ đưa nhầm dao phẫu thuật cho bác sĩ chứ? Chuyện này gần như không thể xảy ra, trừ phi bác sĩ này là đồng lõa với anh ta.
Qua quá trình điều tra, bác sĩ làm tiểu phẫu cho Liễu Nhứ Nhi không hề quen biết với Trịnh Tinh, hôm nay là lần đầu gặp mặt, hơn nữa ông ta cũng không có quan hệ gì với Liễu Nhứ Nhi ở nhà họ Liễu vốn từng tới đây khám bệnh, ông ta cũng không có hiềm nghi gì cả. Việc này thật kỳ lạ, không lẽ là thật sự có Thần Chết đang khống chế tất cả mọi thứ sao? Tất cả mọi người đều không bằng lòng tin vào phỏng đoán này, nhưng chuyện Liễu Nhứ Nhi gặp tai nạn thì phải giải thích thế nào đây?
Trần Thiên Vũ đột nhiên có một loại ảo giác kỳ lạ, dường như tất cả những gì Bắc Đình làm đều không thay đổi được gì cả, chẳng lẽ, trong cuộc đọ sức này với Thần Chết, Bắc Đình đã hoàn toàn thất bại sao?
Quyển này sắp kết thúc, kết thúc sẽ do bạn viết.
Một câu chuyện xưa nhưng lại có vô số kết thúc.
Cái đó gọi là...
Năm mới cảnh sắc mới, mọi người cùng vui vẻ nhé.
Đề bút viết hào hùng, giấy đỏ tùy ý rơi.
Yên tâm, không có đáp án tiêu chuẩn đâu, Bố Y thực sự sẽ viết ra một kết thúc như thế, nhưng không chắc là tốt nhất, cho nên ấy à... Vietwriter.vn để tham gia các event hấp dẫn.
Bố Y Đình Úy
Bình luận facebook