Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 256 - Chương 256HIÊN NGANG LẪM LIỆT
Chương 256HIÊN NGANG LẪM LIỆT
Đinh Giai Nghi bị sát hại trong phòng trọ, cảnh sát không hề bỏ qua chuyện tìm kiếm, mà là tiến hành điều tra cẩn thận tất cả mọi ngóc ngách trong phòng, đến nỗi nhỏ như một sợi tóc, một vệt nước cũng không bỏ qua. Nói thật, có nhiều vết xe đổ như vậy, khả năng phát hiện được dấu vết không lớn, cho nên tuy mọi người cố gắng làm việc nhưng kỳ vọng không cao lắm. Nhưng ngoài dự kiến của mọi người là bọn họ nhanh chóng phát hiện được trong căn phòng trọ nhỏ bé này vậy mà lại có rất nhiều chứng cứ mưu sát, hơn nữa còn rõ ràng đến mức khiến người ta không thể nào tin được, vì để cẩn thận hơn, cảnh sát lập tức báo cho Hứa Kinh Nam đến kiểm tra lại.
Sau khi Hứa Kinh Nam tới, hỏi thăm tình huống rõ ràng, thì ra là lấy được mấy mẫu vân tay trên đường ống dẫn gas và van khóa gas, sau khi đối chiếu, dấu vân tay này không trùng khớp với Đinh Giai Nghi, cũng không trùng khớp với Quý Trác. Căn cứ theo lời chủ nhà trọ nói, bọn họ chưa từng dùng mấy thứ này bao giờ, hơn nữa sau khi Đinh Giai Nghi vào ở mới cho đổi dụng cụ mới, cho nên không thể nào do những người khách trước chạm vào được. Qua điều tra chủ nhà trọ, cũng chứng thực được lời nói này, vân tay cũng không phải của chủ nhà trọ, mà trên sàn nhà cũng lấy được không ít dấu chân, tuy không đầy đủ lắm nhưng vẫn có thể dễ dàng xác định độ lớn nhỏ của dấu chân, không phải dấu chân của đàn ông trưởng thành, thế là lại loại trừ chủ nhà trọ và Quý Trác, sau đó lại thông qua phương pháp kỹ thuật đối chiếu với chân của Đinh Giai Nghi, cũng không phải dấu chân của cô ta.
Cuối cùng họ nhận được báo cáo điều tra tại hiện trường của Hứa Kinh Nam: vân tay và dấu giày đều là của người ngoài, rất có thể là do hung thủ lưu lại. Điều này khiến Lý Nhất Đình và Trần Thiên Vũ vô cùng kinh ngạc, bọn họ thậm chí còn không tin rằng vân tay và dấu giày này là do hung thủ để lại. Bởi vì trong cả chuỗi vụ án, có thể nói là hung thủ vô cùng thông minh, gần như không hề lại bất cứ vết tích gì của mình ở hiện trường, nếu không thì đã không thể khiến mọi người đoán rằng kẻ gây án không phải là con người, nhưng lúc này đây lại hoàn toàn khác, không ngờ hung thủ lại dễ dàng phạm phải sai lầm cấp thấp như thế.
Lý Nhất Đình cảm thấy chuyện này khả năng không lớn lắm, dựa vào sự cẩn thận của hung thủ trong những vụ án trước, người này làm việc cẩn thận chặt chẽ, hơn nữa thiết kế còn vô cùng khéo léo, nếu nói là sai sót thì có hơi gượng ép, huống chi còn để lại nhiều dấu vân tay và dấu chân như thế, đây căn bản không phải là phong cách của hung thủ. Nếu như không thể giải thích được, Lý Nhất Đình nghĩ tới một khả năng.
Vì vậy ông dặn dò trong điện thoại: “Kinh Nam, liệu manh mối này có thể do hung thủ cố ý để lại, lấy dấu giày và dấu tay của người khác làm giả thành dấu tay và dấu giày của mình để lại không?”
Hứa Kinh Nam cũng đang muốn nói tới khả năng này: “Thưa thầy, khả năng này quả thật có thể tồn tại, nhưng chỉ cần dùng phương pháp khoa học kỹ thuật là có thể giám định ra.”
“Vậy thì tốt, em lập tức mang dấu vân tay và dấu chân tới phòng kỹ thuật giám định đi, nhớ kĩ, ngàn vạn lần không được để hung thủ dắt mũi, từ đó bị dời tầm mắt, bằng không chuyện điều tra phá án sẽ ngày càng khó khăn hơn.” Lý Nhất Đình nhắc nhở anh.
“Vâng, thầy cứ yên tâm đi!” Hứa Kinh Nam nhanh chóng mang dấu chân lấy được ở hiện trường về, dùng thiết bị chuyên nghiệp tiến hành phân tích và đối chiếu, cuối cùng xác định dấu chân này là của nữ, cao tầm một mét sáu hai, nặng khoảng sáu mươi lăm cân, số giày trong khoảng 36 tới 38, anh lập tức báo kết quả này cho văn phòng thám tử Bắc Đình.
Số liệu này cũng khiến mọi người nghi hoặc, chiều cao thì phù hợp với Đinh Giai Nghi, nhưng cân nặng thì rõ ràng chênh lệch rất nhiều, Đinh Giai Nghi dáng người cao gầy, thật sự không thể nặng tới sáu mười cân, vậy chắc chắn không phải dấu chân của cô ta. Nói cách khác, thật sự có người khác bước vào hiện trường vụ án, mà người này là một người phụ nữ mập, nặng hơn sáu mươi lăm cân. Theo phán đoán về giới tính, mặc kệ là là Liễu Tiểu Quyền, Dạ Ca hay là Trịnh Tinh cũng đều trực tiếp bị loại trừ, manh mối này xuất hiện ngược lại khiến mọi người càng thêm choáng váng, dường như đã hoàn toàn phủ định tất cả mọi phán đoán lúc trước.
Rốt cuộc người phụ nữ này là ai?
Sau đó Lý Nhất Đình nhờ Quản Thiệu Tinh giúp đỡ, điều người tới theo dõi vùng phụ cận nhà trọ, nhưng mỗi ngày, người ra vào khu vực này rất nhiều, nhất thời rất khó nhìn ra là ai có hiềm nghi, cho dù chỉ tìm riêng phụ nữ đi nữa thì số lượng cũng vô cùng lớn. Lý Nhất Đình để Thẩm Minh Nguyệt và Lưu Tử Thần phối hợp với cảnh sát, đặc biệt chọn những người phụ nữ trưởng thành phù hợp với điều kiện, chính là cao tầm một mét sáu hai, nặng khoảng sáu mươi lăm cân, để bọn họ dốc sức tìm kiếm bóng dáng người này trên màn hình.
Cùng lúc đó, cảnh sát hỏi thăm ở khu vực gần hiện trường thì lấy được tiến triển mang tính đột phá, có vài cụ già dậy sớm tập thể dục nói rằng lúc bọn họ dậy sớm ra ngoài tập luyện thì thấy cách đó không xa đúng là có một người phụ nữ lạ mặt. Bởi vì lúc này chưa tới giờ cao điểm đi làm, rất ít người trẻ tuổi ra ngoài, bình thường đều là người quen ra tập luyện, cho nên lúc có người lạ xuất hiện ở dưới cầu Lam mới khiến bọn họ chú ý. Căn cứ theo miêu tả của các cụ, dáng người, chiều cao và dấu chân khá tương tự với kết quả đối chiếu, hơn nữa người phụ nữ kia còn đang tìm kiếm thứ gì đó, nhìn ngang nhìn dọc, dường như không quen lắm với tình hình nơi đó. Sau khi người phụ nữ đó phát hiện ra có người chú ý tới mình thì lập tức cúi đầu nhanh chóng đi sang bên kia, đáng tiếc là vì khoảng cách quá xa, hơn nữa thị lực của các cụ cũng không tốt lắm cho nên không thấy rõ khuôn mặt của người phụ nữ đó, chẳng qua theo phân tích hình dáng và trang phục thì hẳn là khoảng từ ba mươi đến bốn mươi tuổi.
Lý Nhất Đình cảm thấy manh mối này rất có giá trị, vì vậy liền nhờ cảnh sát hỏi đặc điểm trang phục của người phụ nữ kia, theo như bọn họ nhớ, người phụ nữ này đầu đội mũ, khoác áo bành tô, màu sắc khá nhạt, cụ thể thì không rõ. Về phần giày thì không ai có ấn tượng gì cả. Căn cứ theo miêu tả này, Lý Nhất Đình có thể tưởng tượng ra, nếu các cụ già này thấy rõ quần áo nhưng lại không có ấn tượng gì về giày dép, vậy chỉ có thể nói là đôi giày này không hề gây chú ý gì cả, tất nhiên không phải là giày bốt ống cao hay giày cao gót mà phụ nữ trung niên thích mang, mà là giày thể thao hoặc giày đế bằng vô cùng bình thường, mang kiểu giày đó dưới chân mới không dễ khiến người khác chú ý. Ông lập tức tìm Hứa Kinh Nam xác nhận xem có thể kiểm tra dấu chân tại hiện trường vụ án xem là thuộc loại giày nào không, Hứa Kinh Nam lập tức trả lời là giày thể thao đế bằng bình thường, bởi vì dấu giày vô cùng rõ ràng, hơn nữa cũng không hề có dấu gót giày.
Vì vậy, Lý Nhất Đình có thể cơ bản xác định, người phụ nữ lạ mặt mà các cụ nhìn thấy có lẽ là người phụ nữ đã lẻn vào phòng trọ rồi để lại dấu chân trong đó, cũng vô cùng có khả năng là hung thủ. Cho nên ông trực tiếp báo những manh mối này cho Thẩm Minh Nguyệt và Lưu Tử Thần, để các cô tập trung tìm một người phụ nữ mập mạp xuất hiện vào tầm sáu đến bảy giờ sáng, đầu đội mũ, khoác áo bành tô nhạt màu, chân mang giày thể thao qua màn hình camera. Phạm vi lập tức được thu nhỏ đi rất nhiều, quả nhiên, Thẩm Minh Nguyệt tinh mắt, trong camera, cô nhanh chóng nhìn thấy bóng dáng người này ở góc đường bên cạnh cầu Lam. Thẩm Minh Nguyệt bấm dừng màn hình rồi gửi cho cảnh sát, sau khi nhờ các cụ già ở hiện trường xác nhận là không sai, bộ mặt thật của kẻ tình nghi cuối cùng cũng bại lộ.
Nhưng khiến nhóm Bắc Đình thất vọng là, tuy đã tìm được tung tích của người phụ nữ mập lẻn vào phòng trọ nhưng vì vị trí camera quá cao, rạng sáng hôm đó lại có sương mù nên hình ảnh không rõ lắm, chỉ có thể nhận ra bề ngoài của người phụ nữ đó, không khác lắm so với những gì mà các cụ già miêu tả, đều rất mơ hồ, không thể lộ rõ khuôn mặt cụ thể, vì vậy không thể xác định thân phận thật sự của cô ta.
Nếu đã có chứng cứ xác thực, chuyện truy bắt cũng phải được tiến hành, Bắc Đình liên lạc với cảnh sát, bắt đầu thiết lập các chốt chặn trong phạm vi nội thành, cũng chuẩn bị hạ lệnh truy nã và treo giải thưởng, nhất định phải bắt cô ta ra tòa. Nhưng điều khiến tất cả mọi người không tưởng tượng được là ngay lúc Bắc Đình và cảnh sát đang dốc sức truy nã người phụ nữ khả nghi này thì cô ta lại chủ động ra đầu thú!
Càng nằm ngoài dự kiến của mọi người là người phụ nữ không phải là nhân vật bí ẩn trốn sau màn gì cả, rất nhiều người của Bắc Đình đã từng tiếp xúc với cô ta. Cô ta chính là vợ của Đồng Minh Hải - người chết thứ hai trong chuỗi vụ án Thần Chết, Trang Thông!
Ban đầu mọi người đều không tin cô ta là hung thủ, nhất là Lưu Tử Thần, sau khi con gái của Đồng Minh Hải là Đồng Dương Dương mất tích, chị đã từng làm bạn và bảo vệ Trang Thông một khoảng thời gian, cho nên càng không thể chấp nhận kết luận cô ta chính là hung thủ. Nhưng cách ăn mặc của Trang Thông hoàn toàn giống với những gì mà các cụ già chứng kiến thuật lại, nón len màu nâu đậm, áo bành tô màu nâu nhạt, giày thể thao màu xám, điều này khiến người khác không thể không tin cô ta chính là người ngoài đã vào phòng trọ lúc rạng sáng rồi lưu lại dấu chân và vân tay.
Cuộc thẩm vấn lập tức được tiến hành, Trang Thông là tự ra đầu thú, tất nhiên không định giấu giếm gì cả, không đợi Lý Nhất Đình hỏi, cô ta đã chủ động khai báo toàn bộ quá trình mình giết Quý Trác và Đinh Giai Nghi.
Thì ra về gian tình giữa Đồng Minh Hải và Đinh Giai Nghi, không chỉ Quý Tinh phát giác ra mà ngay cả Trang Thông cũng đã sớm biết. Hai người bọn họ là bạn học cấp hai, quan hệ vẫn luôn duy trì không tệ, về sau có lẽ là Đinh Giai Nghi bị Quý Trác vứt bỏ, Đồng Minh Hải liền nhân cơ hội này quấn lấy cô ta. Trên thực tế, nếu nói Quý Trác vẫn luôn lén lút duy trì quan hệ bất chính với Đình Giai Nghi, vậy thì Đồng Minh Hải và Đinh Giai Nghi lại vô cùng thân mật. Anh ta không phải bận tâm thân phận địa vị như Quý Trác, cho nên làm việc khá là tùy ý và buông thả, tương đối mà nói thì trình độ giữ bí mật rất thấp nên thật ra không ít người biết chuyện này, nhưng Trang Thông nể con gái Dương Dương vẫn còn nhỏ nên vẫn luôn nhẫn nhịn không nói. Vietwriter.vn
Tuy Đồng Minh Hải có lỗi với mình nhưng lại vô cùng yêu thương con gái, nhất là vấn đề đi học, Đồng Minh Hải có thể nói là hao hết tâm sức. Điểm này Trang Thông cũng nhìn thấy, và cũng là nguyên nhân chủ yếu tại sao cô ta chưa làm căng với Đồng Minh Hải, chỉ cần con gái được hạnh phúc, người làm mẹ dù có chịu nhiều uất ức hơn nữa cũng có thể nhịn được. Vì vấn đề tuổi tác, nếu Đồng Dương Dương muốn đến trường thì phải chờ thêm một năm nữa, cả nhà bọn họ lại không muốn lãng phí thời gian, cho nên Đồng Minh Hải đã nghĩ rất nhiều biện pháp, còn đặc biệt hai lần ba lượt đến cầu xin Quý Trác vốn có quyền cao chức trọng, hy vọng ông ta có thể giúp mình.
Nhưng chuyện này lại không được như mong muốn, chuyện con gái đến trường vẫn chưa có tin tức, chồng lại chết không rõ ràng. Trang Thông vô cùng đau khổ, cho rằng đầu sỏ gây ra mọi chuyện chính là Đinh Giai Nghi, cô ta cảm thấy nếu giữa Đồng Minh Hải và Quý Trác không có quan hệ trai gái làm khó làm dễ thì chồng mình có thể đã không gặp phải đại nạn này. Hơn nữa cô ta cũng đã nghe nói về tình hình ở hiện trường, là Đinh Giai Nghi cứu Quý Trác nên mới dẫn đến một loạt những chuyện xảy ra sau đó, Trang Thông cho rằng chính Đinh Giai Nghi đã gián tiếp hại chết Đồng Minh Hải, đồng thời cũng giận chó đánh mèo lên Quý Trác. Dưới tình huống hung thủ không rõ ràng, con gái Dương Dương lại mất tích, còn có nguy cơ gặp phải nguy hiểm, Trang Thông chịu giày vò quá lớn nhất thời nghĩ quẩn trong lòng, cô ta không nhịn được nữa, quyết tâm cho dù hậu quả thế nào cũng muốn kéo đôi dâm phu dâm phụ kia xuống suối vàng.
Quá trình gây án đúng như những gì mà đám người Lý Nhất Đình phỏng đoán, không quá phức tạp. Đầu tiên cô ta lại lấy chuyện Đồng Dương Dương đi học để hẹn gặp Quý Trác ở nhà, đồng thời bỏ lượng nhỏ xyanua vào cà phê của ông ta, lượng độc này sẽ không lấy mạng ông ta ngay lập tức, nhưng về lâu dài thì chưa chắc, cô ta nhất định không thể để Quý Trác chết ở nhà mình. Mặt khác, lúc ấy Trang Thông có nương tay, vẫn ôm một hy vọng cuối cùng, nếu Quý Trác thật sự đồng ý sắp xếp cho Đồng Dương Dương nhập học thì vì con gái, cô ta có thể buông bỏ kế hoạch báo thù của mình.
Quý Trác không ý thức được mình đang gặp nguy hiểm, ông ta vẫn dùng cách mà mình đã đối xử với Đồng Minh Hải trước đây để qua loa với Trang Thông cho xong, chuyện này hoàn toàn khiến Trang Thông tức giận, cũng khiến cô ta từ bỏ hy vọng cuối cùng này.
Sau khi Quý Trác bỏ đi, Trang Thông liền âm thầm theo dõi cách đó không xa, một mạch bám theo Quý Trác từ nhà mình cho tới trong thành phố, cuối cùng phát hiện ông ta đi về phía phòng trọ gần khu vực cầu Lam, còn nhìn thấy Đinh Giai Nghi bên trong qua cửa sổ, cuối cùng, cô ta cũng đã tìm được chỗ trọ của Quý Trác, vừa khéo là ông ta đang ở bên Đinh Giai Nghi, vì thế cô ta quyết định ra tay.
Sau khi về nhà, đầu tiên là Trang Thông dọn dẹp cái ly còn dính độc và chất độc thừa, gói lại giấu dưới gầm giường, sau đó chờ tới lúc nửa đêm, ước chừng trên đường không còn người qua lại nữa mới ra ngoài, tới phòng trọ bên cạnh cầu Lam. Trang Thông mang theo dụng cụ phá khóa, chuẩn bị cưỡng chế phá cửa phòng trọ, nhưng lại lo lắng làm ồn tới người ngủ trong phòng, cho nên không dám mạnh tay, động tác khá nhẹ nhàng, dẫn tới tốn rất nhiều thời gian mới có thể thành công mở được cửa. Lúc vào phòng, cô ta trực tiếp vào phòng bếp mở van bình gas, sau đó bật bếp rồi dùng nước dập lửa trên bếp đi, như vậy khí gas sẽ không ngừng bay ra. Tiếp theo, Trang Thông liền bỏ đi, còn đổi ổ khóa mới để đánh lừa tầm mắt.
Khi cô ta rời đi thì trời đã sắp sáng, cho nên bị các cụ già tập thể dục buổi sáng bắt gặp. Còn Quý Trác, có thể là sau đó ông ta cảm giác được nguy hiểm nên nhanh chóng chạy thoát, nhưng bởi vì đã hít phải khí CO, còn bị trúng độc trong cà phê cho nên mới chết trên cầu Lam.
Trang Thông không hề che giấu động cơ và cả quá trình gây án của mình mà kể ra hết, chỉ cần người Bắc Đình phái người tới nhà mình lục soát số chất độc còn lại dưới giường ra là có thể chứng minh cô ta thật sự là hung thủ. Nếu nói có người có thể nói hết rõ mồn một như thế, còn không tìm thấy chỗ nào không hợp lý, còn có thể cung cấp vật chứng mình dùng để giết người, vậy chỉ có thể do hung thủ chân chính gây ra, Trang Thông giết Đinh Giai Nghi và Quý Trác bằng thuốc độc, nhân chứng vật chứng đều đủ cả, bản thân hung thủ cũng đã nhận tội, vụ án này không còn gì để tranh luận nữa, có thể xác định được rồi.
Nhưng đối với năm vụ án mạng xảy ra lúc trước, Trang Thông hoàn toàn không biết gì cả, Bắc Đình cũng không có chứng cứ nhằm vào cô ta. Huống chi, cô ta cũng đã chủ động thừa nhận giết chết hai người, không cần thiết phải che giấu những hành vi phạm tội khác nữa.
Biến cố bất ngờ xảy ra này khiến mọi người trở nên rối rắm, chẳng lẽ những hung án này không liên quan gì đến nhau sao? Hung thủ giết chết Quý Trác và Đinh Giai Nghi và vài vụ án trước đó chắc chắn không phải cũng một người, vậy có phải hung thủ của những vụ án này cũng do những người khác nhau gây ra hay không?
Đinh Giai Nghi bị sát hại trong phòng trọ, cảnh sát không hề bỏ qua chuyện tìm kiếm, mà là tiến hành điều tra cẩn thận tất cả mọi ngóc ngách trong phòng, đến nỗi nhỏ như một sợi tóc, một vệt nước cũng không bỏ qua. Nói thật, có nhiều vết xe đổ như vậy, khả năng phát hiện được dấu vết không lớn, cho nên tuy mọi người cố gắng làm việc nhưng kỳ vọng không cao lắm. Nhưng ngoài dự kiến của mọi người là bọn họ nhanh chóng phát hiện được trong căn phòng trọ nhỏ bé này vậy mà lại có rất nhiều chứng cứ mưu sát, hơn nữa còn rõ ràng đến mức khiến người ta không thể nào tin được, vì để cẩn thận hơn, cảnh sát lập tức báo cho Hứa Kinh Nam đến kiểm tra lại.
Sau khi Hứa Kinh Nam tới, hỏi thăm tình huống rõ ràng, thì ra là lấy được mấy mẫu vân tay trên đường ống dẫn gas và van khóa gas, sau khi đối chiếu, dấu vân tay này không trùng khớp với Đinh Giai Nghi, cũng không trùng khớp với Quý Trác. Căn cứ theo lời chủ nhà trọ nói, bọn họ chưa từng dùng mấy thứ này bao giờ, hơn nữa sau khi Đinh Giai Nghi vào ở mới cho đổi dụng cụ mới, cho nên không thể nào do những người khách trước chạm vào được. Qua điều tra chủ nhà trọ, cũng chứng thực được lời nói này, vân tay cũng không phải của chủ nhà trọ, mà trên sàn nhà cũng lấy được không ít dấu chân, tuy không đầy đủ lắm nhưng vẫn có thể dễ dàng xác định độ lớn nhỏ của dấu chân, không phải dấu chân của đàn ông trưởng thành, thế là lại loại trừ chủ nhà trọ và Quý Trác, sau đó lại thông qua phương pháp kỹ thuật đối chiếu với chân của Đinh Giai Nghi, cũng không phải dấu chân của cô ta.
Cuối cùng họ nhận được báo cáo điều tra tại hiện trường của Hứa Kinh Nam: vân tay và dấu giày đều là của người ngoài, rất có thể là do hung thủ lưu lại. Điều này khiến Lý Nhất Đình và Trần Thiên Vũ vô cùng kinh ngạc, bọn họ thậm chí còn không tin rằng vân tay và dấu giày này là do hung thủ để lại. Bởi vì trong cả chuỗi vụ án, có thể nói là hung thủ vô cùng thông minh, gần như không hề lại bất cứ vết tích gì của mình ở hiện trường, nếu không thì đã không thể khiến mọi người đoán rằng kẻ gây án không phải là con người, nhưng lúc này đây lại hoàn toàn khác, không ngờ hung thủ lại dễ dàng phạm phải sai lầm cấp thấp như thế.
Lý Nhất Đình cảm thấy chuyện này khả năng không lớn lắm, dựa vào sự cẩn thận của hung thủ trong những vụ án trước, người này làm việc cẩn thận chặt chẽ, hơn nữa thiết kế còn vô cùng khéo léo, nếu nói là sai sót thì có hơi gượng ép, huống chi còn để lại nhiều dấu vân tay và dấu chân như thế, đây căn bản không phải là phong cách của hung thủ. Nếu như không thể giải thích được, Lý Nhất Đình nghĩ tới một khả năng.
Vì vậy ông dặn dò trong điện thoại: “Kinh Nam, liệu manh mối này có thể do hung thủ cố ý để lại, lấy dấu giày và dấu tay của người khác làm giả thành dấu tay và dấu giày của mình để lại không?”
Hứa Kinh Nam cũng đang muốn nói tới khả năng này: “Thưa thầy, khả năng này quả thật có thể tồn tại, nhưng chỉ cần dùng phương pháp khoa học kỹ thuật là có thể giám định ra.”
“Vậy thì tốt, em lập tức mang dấu vân tay và dấu chân tới phòng kỹ thuật giám định đi, nhớ kĩ, ngàn vạn lần không được để hung thủ dắt mũi, từ đó bị dời tầm mắt, bằng không chuyện điều tra phá án sẽ ngày càng khó khăn hơn.” Lý Nhất Đình nhắc nhở anh.
“Vâng, thầy cứ yên tâm đi!” Hứa Kinh Nam nhanh chóng mang dấu chân lấy được ở hiện trường về, dùng thiết bị chuyên nghiệp tiến hành phân tích và đối chiếu, cuối cùng xác định dấu chân này là của nữ, cao tầm một mét sáu hai, nặng khoảng sáu mươi lăm cân, số giày trong khoảng 36 tới 38, anh lập tức báo kết quả này cho văn phòng thám tử Bắc Đình.
Số liệu này cũng khiến mọi người nghi hoặc, chiều cao thì phù hợp với Đinh Giai Nghi, nhưng cân nặng thì rõ ràng chênh lệch rất nhiều, Đinh Giai Nghi dáng người cao gầy, thật sự không thể nặng tới sáu mười cân, vậy chắc chắn không phải dấu chân của cô ta. Nói cách khác, thật sự có người khác bước vào hiện trường vụ án, mà người này là một người phụ nữ mập, nặng hơn sáu mươi lăm cân. Theo phán đoán về giới tính, mặc kệ là là Liễu Tiểu Quyền, Dạ Ca hay là Trịnh Tinh cũng đều trực tiếp bị loại trừ, manh mối này xuất hiện ngược lại khiến mọi người càng thêm choáng váng, dường như đã hoàn toàn phủ định tất cả mọi phán đoán lúc trước.
Rốt cuộc người phụ nữ này là ai?
Sau đó Lý Nhất Đình nhờ Quản Thiệu Tinh giúp đỡ, điều người tới theo dõi vùng phụ cận nhà trọ, nhưng mỗi ngày, người ra vào khu vực này rất nhiều, nhất thời rất khó nhìn ra là ai có hiềm nghi, cho dù chỉ tìm riêng phụ nữ đi nữa thì số lượng cũng vô cùng lớn. Lý Nhất Đình để Thẩm Minh Nguyệt và Lưu Tử Thần phối hợp với cảnh sát, đặc biệt chọn những người phụ nữ trưởng thành phù hợp với điều kiện, chính là cao tầm một mét sáu hai, nặng khoảng sáu mươi lăm cân, để bọn họ dốc sức tìm kiếm bóng dáng người này trên màn hình.
Cùng lúc đó, cảnh sát hỏi thăm ở khu vực gần hiện trường thì lấy được tiến triển mang tính đột phá, có vài cụ già dậy sớm tập thể dục nói rằng lúc bọn họ dậy sớm ra ngoài tập luyện thì thấy cách đó không xa đúng là có một người phụ nữ lạ mặt. Bởi vì lúc này chưa tới giờ cao điểm đi làm, rất ít người trẻ tuổi ra ngoài, bình thường đều là người quen ra tập luyện, cho nên lúc có người lạ xuất hiện ở dưới cầu Lam mới khiến bọn họ chú ý. Căn cứ theo miêu tả của các cụ, dáng người, chiều cao và dấu chân khá tương tự với kết quả đối chiếu, hơn nữa người phụ nữ kia còn đang tìm kiếm thứ gì đó, nhìn ngang nhìn dọc, dường như không quen lắm với tình hình nơi đó. Sau khi người phụ nữ đó phát hiện ra có người chú ý tới mình thì lập tức cúi đầu nhanh chóng đi sang bên kia, đáng tiếc là vì khoảng cách quá xa, hơn nữa thị lực của các cụ cũng không tốt lắm cho nên không thấy rõ khuôn mặt của người phụ nữ đó, chẳng qua theo phân tích hình dáng và trang phục thì hẳn là khoảng từ ba mươi đến bốn mươi tuổi.
Lý Nhất Đình cảm thấy manh mối này rất có giá trị, vì vậy liền nhờ cảnh sát hỏi đặc điểm trang phục của người phụ nữ kia, theo như bọn họ nhớ, người phụ nữ này đầu đội mũ, khoác áo bành tô, màu sắc khá nhạt, cụ thể thì không rõ. Về phần giày thì không ai có ấn tượng gì cả. Căn cứ theo miêu tả này, Lý Nhất Đình có thể tưởng tượng ra, nếu các cụ già này thấy rõ quần áo nhưng lại không có ấn tượng gì về giày dép, vậy chỉ có thể nói là đôi giày này không hề gây chú ý gì cả, tất nhiên không phải là giày bốt ống cao hay giày cao gót mà phụ nữ trung niên thích mang, mà là giày thể thao hoặc giày đế bằng vô cùng bình thường, mang kiểu giày đó dưới chân mới không dễ khiến người khác chú ý. Ông lập tức tìm Hứa Kinh Nam xác nhận xem có thể kiểm tra dấu chân tại hiện trường vụ án xem là thuộc loại giày nào không, Hứa Kinh Nam lập tức trả lời là giày thể thao đế bằng bình thường, bởi vì dấu giày vô cùng rõ ràng, hơn nữa cũng không hề có dấu gót giày.
Vì vậy, Lý Nhất Đình có thể cơ bản xác định, người phụ nữ lạ mặt mà các cụ nhìn thấy có lẽ là người phụ nữ đã lẻn vào phòng trọ rồi để lại dấu chân trong đó, cũng vô cùng có khả năng là hung thủ. Cho nên ông trực tiếp báo những manh mối này cho Thẩm Minh Nguyệt và Lưu Tử Thần, để các cô tập trung tìm một người phụ nữ mập mạp xuất hiện vào tầm sáu đến bảy giờ sáng, đầu đội mũ, khoác áo bành tô nhạt màu, chân mang giày thể thao qua màn hình camera. Phạm vi lập tức được thu nhỏ đi rất nhiều, quả nhiên, Thẩm Minh Nguyệt tinh mắt, trong camera, cô nhanh chóng nhìn thấy bóng dáng người này ở góc đường bên cạnh cầu Lam. Thẩm Minh Nguyệt bấm dừng màn hình rồi gửi cho cảnh sát, sau khi nhờ các cụ già ở hiện trường xác nhận là không sai, bộ mặt thật của kẻ tình nghi cuối cùng cũng bại lộ.
Nhưng khiến nhóm Bắc Đình thất vọng là, tuy đã tìm được tung tích của người phụ nữ mập lẻn vào phòng trọ nhưng vì vị trí camera quá cao, rạng sáng hôm đó lại có sương mù nên hình ảnh không rõ lắm, chỉ có thể nhận ra bề ngoài của người phụ nữ đó, không khác lắm so với những gì mà các cụ già miêu tả, đều rất mơ hồ, không thể lộ rõ khuôn mặt cụ thể, vì vậy không thể xác định thân phận thật sự của cô ta.
Nếu đã có chứng cứ xác thực, chuyện truy bắt cũng phải được tiến hành, Bắc Đình liên lạc với cảnh sát, bắt đầu thiết lập các chốt chặn trong phạm vi nội thành, cũng chuẩn bị hạ lệnh truy nã và treo giải thưởng, nhất định phải bắt cô ta ra tòa. Nhưng điều khiến tất cả mọi người không tưởng tượng được là ngay lúc Bắc Đình và cảnh sát đang dốc sức truy nã người phụ nữ khả nghi này thì cô ta lại chủ động ra đầu thú!
Càng nằm ngoài dự kiến của mọi người là người phụ nữ không phải là nhân vật bí ẩn trốn sau màn gì cả, rất nhiều người của Bắc Đình đã từng tiếp xúc với cô ta. Cô ta chính là vợ của Đồng Minh Hải - người chết thứ hai trong chuỗi vụ án Thần Chết, Trang Thông!
Ban đầu mọi người đều không tin cô ta là hung thủ, nhất là Lưu Tử Thần, sau khi con gái của Đồng Minh Hải là Đồng Dương Dương mất tích, chị đã từng làm bạn và bảo vệ Trang Thông một khoảng thời gian, cho nên càng không thể chấp nhận kết luận cô ta chính là hung thủ. Nhưng cách ăn mặc của Trang Thông hoàn toàn giống với những gì mà các cụ già chứng kiến thuật lại, nón len màu nâu đậm, áo bành tô màu nâu nhạt, giày thể thao màu xám, điều này khiến người khác không thể không tin cô ta chính là người ngoài đã vào phòng trọ lúc rạng sáng rồi lưu lại dấu chân và vân tay.
Cuộc thẩm vấn lập tức được tiến hành, Trang Thông là tự ra đầu thú, tất nhiên không định giấu giếm gì cả, không đợi Lý Nhất Đình hỏi, cô ta đã chủ động khai báo toàn bộ quá trình mình giết Quý Trác và Đinh Giai Nghi.
Thì ra về gian tình giữa Đồng Minh Hải và Đinh Giai Nghi, không chỉ Quý Tinh phát giác ra mà ngay cả Trang Thông cũng đã sớm biết. Hai người bọn họ là bạn học cấp hai, quan hệ vẫn luôn duy trì không tệ, về sau có lẽ là Đinh Giai Nghi bị Quý Trác vứt bỏ, Đồng Minh Hải liền nhân cơ hội này quấn lấy cô ta. Trên thực tế, nếu nói Quý Trác vẫn luôn lén lút duy trì quan hệ bất chính với Đình Giai Nghi, vậy thì Đồng Minh Hải và Đinh Giai Nghi lại vô cùng thân mật. Anh ta không phải bận tâm thân phận địa vị như Quý Trác, cho nên làm việc khá là tùy ý và buông thả, tương đối mà nói thì trình độ giữ bí mật rất thấp nên thật ra không ít người biết chuyện này, nhưng Trang Thông nể con gái Dương Dương vẫn còn nhỏ nên vẫn luôn nhẫn nhịn không nói. Vietwriter.vn
Tuy Đồng Minh Hải có lỗi với mình nhưng lại vô cùng yêu thương con gái, nhất là vấn đề đi học, Đồng Minh Hải có thể nói là hao hết tâm sức. Điểm này Trang Thông cũng nhìn thấy, và cũng là nguyên nhân chủ yếu tại sao cô ta chưa làm căng với Đồng Minh Hải, chỉ cần con gái được hạnh phúc, người làm mẹ dù có chịu nhiều uất ức hơn nữa cũng có thể nhịn được. Vì vấn đề tuổi tác, nếu Đồng Dương Dương muốn đến trường thì phải chờ thêm một năm nữa, cả nhà bọn họ lại không muốn lãng phí thời gian, cho nên Đồng Minh Hải đã nghĩ rất nhiều biện pháp, còn đặc biệt hai lần ba lượt đến cầu xin Quý Trác vốn có quyền cao chức trọng, hy vọng ông ta có thể giúp mình.
Nhưng chuyện này lại không được như mong muốn, chuyện con gái đến trường vẫn chưa có tin tức, chồng lại chết không rõ ràng. Trang Thông vô cùng đau khổ, cho rằng đầu sỏ gây ra mọi chuyện chính là Đinh Giai Nghi, cô ta cảm thấy nếu giữa Đồng Minh Hải và Quý Trác không có quan hệ trai gái làm khó làm dễ thì chồng mình có thể đã không gặp phải đại nạn này. Hơn nữa cô ta cũng đã nghe nói về tình hình ở hiện trường, là Đinh Giai Nghi cứu Quý Trác nên mới dẫn đến một loạt những chuyện xảy ra sau đó, Trang Thông cho rằng chính Đinh Giai Nghi đã gián tiếp hại chết Đồng Minh Hải, đồng thời cũng giận chó đánh mèo lên Quý Trác. Dưới tình huống hung thủ không rõ ràng, con gái Dương Dương lại mất tích, còn có nguy cơ gặp phải nguy hiểm, Trang Thông chịu giày vò quá lớn nhất thời nghĩ quẩn trong lòng, cô ta không nhịn được nữa, quyết tâm cho dù hậu quả thế nào cũng muốn kéo đôi dâm phu dâm phụ kia xuống suối vàng.
Quá trình gây án đúng như những gì mà đám người Lý Nhất Đình phỏng đoán, không quá phức tạp. Đầu tiên cô ta lại lấy chuyện Đồng Dương Dương đi học để hẹn gặp Quý Trác ở nhà, đồng thời bỏ lượng nhỏ xyanua vào cà phê của ông ta, lượng độc này sẽ không lấy mạng ông ta ngay lập tức, nhưng về lâu dài thì chưa chắc, cô ta nhất định không thể để Quý Trác chết ở nhà mình. Mặt khác, lúc ấy Trang Thông có nương tay, vẫn ôm một hy vọng cuối cùng, nếu Quý Trác thật sự đồng ý sắp xếp cho Đồng Dương Dương nhập học thì vì con gái, cô ta có thể buông bỏ kế hoạch báo thù của mình.
Quý Trác không ý thức được mình đang gặp nguy hiểm, ông ta vẫn dùng cách mà mình đã đối xử với Đồng Minh Hải trước đây để qua loa với Trang Thông cho xong, chuyện này hoàn toàn khiến Trang Thông tức giận, cũng khiến cô ta từ bỏ hy vọng cuối cùng này.
Sau khi Quý Trác bỏ đi, Trang Thông liền âm thầm theo dõi cách đó không xa, một mạch bám theo Quý Trác từ nhà mình cho tới trong thành phố, cuối cùng phát hiện ông ta đi về phía phòng trọ gần khu vực cầu Lam, còn nhìn thấy Đinh Giai Nghi bên trong qua cửa sổ, cuối cùng, cô ta cũng đã tìm được chỗ trọ của Quý Trác, vừa khéo là ông ta đang ở bên Đinh Giai Nghi, vì thế cô ta quyết định ra tay.
Sau khi về nhà, đầu tiên là Trang Thông dọn dẹp cái ly còn dính độc và chất độc thừa, gói lại giấu dưới gầm giường, sau đó chờ tới lúc nửa đêm, ước chừng trên đường không còn người qua lại nữa mới ra ngoài, tới phòng trọ bên cạnh cầu Lam. Trang Thông mang theo dụng cụ phá khóa, chuẩn bị cưỡng chế phá cửa phòng trọ, nhưng lại lo lắng làm ồn tới người ngủ trong phòng, cho nên không dám mạnh tay, động tác khá nhẹ nhàng, dẫn tới tốn rất nhiều thời gian mới có thể thành công mở được cửa. Lúc vào phòng, cô ta trực tiếp vào phòng bếp mở van bình gas, sau đó bật bếp rồi dùng nước dập lửa trên bếp đi, như vậy khí gas sẽ không ngừng bay ra. Tiếp theo, Trang Thông liền bỏ đi, còn đổi ổ khóa mới để đánh lừa tầm mắt.
Khi cô ta rời đi thì trời đã sắp sáng, cho nên bị các cụ già tập thể dục buổi sáng bắt gặp. Còn Quý Trác, có thể là sau đó ông ta cảm giác được nguy hiểm nên nhanh chóng chạy thoát, nhưng bởi vì đã hít phải khí CO, còn bị trúng độc trong cà phê cho nên mới chết trên cầu Lam.
Trang Thông không hề che giấu động cơ và cả quá trình gây án của mình mà kể ra hết, chỉ cần người Bắc Đình phái người tới nhà mình lục soát số chất độc còn lại dưới giường ra là có thể chứng minh cô ta thật sự là hung thủ. Nếu nói có người có thể nói hết rõ mồn một như thế, còn không tìm thấy chỗ nào không hợp lý, còn có thể cung cấp vật chứng mình dùng để giết người, vậy chỉ có thể do hung thủ chân chính gây ra, Trang Thông giết Đinh Giai Nghi và Quý Trác bằng thuốc độc, nhân chứng vật chứng đều đủ cả, bản thân hung thủ cũng đã nhận tội, vụ án này không còn gì để tranh luận nữa, có thể xác định được rồi.
Nhưng đối với năm vụ án mạng xảy ra lúc trước, Trang Thông hoàn toàn không biết gì cả, Bắc Đình cũng không có chứng cứ nhằm vào cô ta. Huống chi, cô ta cũng đã chủ động thừa nhận giết chết hai người, không cần thiết phải che giấu những hành vi phạm tội khác nữa.
Biến cố bất ngờ xảy ra này khiến mọi người trở nên rối rắm, chẳng lẽ những hung án này không liên quan gì đến nhau sao? Hung thủ giết chết Quý Trác và Đinh Giai Nghi và vài vụ án trước đó chắc chắn không phải cũng một người, vậy có phải hung thủ của những vụ án này cũng do những người khác nhau gây ra hay không?
Bình luận facebook