• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (7 Viewers)

  • Chương 1486-1490

Chương 1486 Tốc chiến tốc thắng (1)

Ngày hôm qua cảnh cáo xong Diệp Huyền hắn trở lại chỗ ở của mình, liền lập tức dùng viên thuốc mà Diệp Huyền cho.

Vốn hắn đối với đan dược của Diệp Huyền, còn ôm thái độ nửa tin nửa ngờ, nhưng không ngờ đan dược kia vừa vào miệng, một dòng nước ấm vô hình trong nháy mắt lưu chuyển đến chỗ Võ Hồn của hắn, thoải mái Võ Hồn của hắn.

Đêm hôm qua, hai huyệt phong trì, phong phủ của hắn dĩ nhiên không đau đớn, thậm chí Thiên Nhĩ Võ Hồn của hắn cũng thoải mái trước nay chưa từng có.

Bao nhiêu năm, Nhĩ gia hắn bao nhiêu năm không có cảm nhận được Võ Hồn thoải mái như vậy, một khắc đó, hắn thậm chí kích động đến cả người run rẩy.

Vốn hắn đã làm ra dự định, chỉ cần ngày hôm nay Diệp Huyền thắng lợi trở về, mặc kệ hắn trả giá bao nhiêu, cũng nhất định phải từ trong tay Diệp Huyền được biện pháp chữa trị Võ Hồn của mình.

Nhưng không ngờ Diệp Huyền dĩ nhiên không nghe hắn khuyên chút nào, trực tiếp ở sau bách thắng liên tiếp đưa ra yêu cầu Hoàng Phủ Tú Minh, cuối cùng dẫn đến kết cục bây giờ.

- Cái tên này...

Lúc này trong lòng Nhĩ gia cũng vô cùng nóng nảy, mặc dù hắn có lòng giải cứu Diệp Huyền, nhưng cũng không thể ra sức.

Hắn ở Hỗn Loạn Chi Thành kinh doanh nhiều năm như vậy, kết bạn cường giả xác thực rất nhiều, thậm chí có không ít Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng cũng chỉ là kết bạn mà thôi, dưới trướng hắn ngay cả một Vũ Đế cũng không có.

Mà ở Hỗn Loạn Chi Thành, không có bất kỳ người nào sẽ đồng ý bởi vì một ít ân tình của hắn, mà đi đắc tội Đấu Vũ Hội.

Lúc này Không Thành Vũ Đế ở một bên khác.

- Không Thành đại nhân, Diệp Huyền kia nhìn qua nguy hiểm, chúng ta có muốn...

Một tên trưởng lão hạch tâm của Vũ Tu Thánh Địa giờ khắc này đang đứng ở bên người Không Thành Vũ Đế, cung kính hỏi.

- Tạm thời không cần.

Ánh mắt của Không Thành Vũ Đế bình thản nhìn cảnh tượng trên võ đài, mang theo ngưng trọng nói:

- Diệp Huyền kia, thiên tư kinh người, bên người vẫn còn có cường giả Vũ Đế đi theo, như vậy xem ra, thân phận bối cảnh của người này không thấp, hơn nữa Trác Nhất Phàm kia dĩ nhiên tình nguyện phá hoại quy củ, cũng phải bắt người, nói rõ đối với người này cực kỳ vừa ý, nếu như chúng ta tùy tiện ra tay, đắc tội không chỉ Đấu Vũ Hội, còn có thể trêu đến Vô Lượng Sơn không thích, xem trước thế cuộc một chút, lại tính toán sau.

Ở thời điểm mọi người phía dưới mỗi người một ý.

Trên võ đài.

Ba người Trác Nhất Phàm đã hoàn toàn vây quanh ba người Diệp Huyền, ba người thả ra Vũ Đế lĩnh vực hình thành một phương lao tù, gắt gao khóa chặt ba người Diệp Huyền.

- Lên.

Một tiếng quát lạnh, ba người Trác Nhất Phàm không có chút do dự gì, nhanh như tia chớp nhằm về phía ba người Diệp Huyền.

Ầm! Ầm! Ầm!

Ba cỗ uy thế Vũ Đế ngập trời bạo phát, toàn bộ võ đài trực tiếp bạo thành bột mịn, nếu như không phải rất nhiều Vũ Hoàng đỉnh phong của Đấu Vũ Hội đúng lúc mở ra đại trận ẩn giấu, uy thế như vậy chỉ cần lan đến thính phòng một tia, tất nhiên sẽ dẫn đến tử thương một mảnh.

- Không nên thương tổn đến dân thường, mau chóng bắt bọn họ.

Trong bóng tối dặn dò một tiếng, ánh mắt của Trác Nhất Phàm gắt gao khóa chặt Huyết Kiếm Vũ Đế.

Dưới cái nhìn của hắn, trong ba người này, Huyết Kiếm Vũ Đế là có uy hiếp lớn nhất, chỉ cần đánh giết hoặc bắt, còn lại Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh căn bản không đáng nhắc tới.

- Diệp thiếu, hiện tại chúng ta làm sao bây giờ?

Ánh mắt của Huyết Kiếm Vũ Đế nghiêm nghị, hỏi dò nói.

Đối mặt tam đại Vũ Đế, trong lòng Huyết Kiếm Vũ Đế không có một chút căng thẳng đó là không thể, huống chi nơi đây vẫn là đại bản doanh của Đấu Vũ Hội, tuy hiện nay Đấu Vũ Hội chỉ xuất hiện hai Vũ Đế, nhưng Huyết Kiếm Vũ Đế không tin đường đường một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội sẽ chỉ có hai Vũ Đế này.

Một khi chờ Vũ Đế khác nhận được tin tức tới, như vậy ba người bọn họ liền thật sự nguy hiểm.

- Có thể làm sao, tốc chiến tốc thắng.

Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lẽo, đỉnh đầu Trấn Nguyên Thạch điên cuồng xoay tròn.

- Huyết Kiếm Vũ Đế, ngươi đối phó Trác Nhất Phàm, trong tam đại Vũ Đế người này thực lực mạnh nhất.

- Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi theo ta, hai người chúng ta liên thủ, không hẳn không có hi vọng ngăn trở Trường Phong Vũ Đế cùng Hỏa Quyền Vũ Đế, nhớ kỹ, thời điểm chiến đấu tận lực gây rối, ta cũng không tin hai thế lực lớn khác của Hỗn Loạn Chi Thành sẽ để Đấu Vũ Hội muốn làm gì thì làm.

Dứt tiếng, thân hình Diệp Huyền đột nhiên hơi động, chủ động nhằm về phía Trường Phong Vũ Đế cùng Hỏa Quyền Vũ Đế.

Hắn không thể để cho đối phương hình thành một thể thống nhất, một khi ba người liên thủ, bọn họ chịu đựng áp lực tất nhiên càng to lớn hơn.

- Hừ, thực sự là điếc không sợ súng, vào lúc này lại vẫn dám hoàn thủ.

Sắc mặt của Trường Phong Vũ Đế dữ tợn, trường kiếm màu xanh lục trong tay đột nhiên chuyển động.

Vù!

Một đạo kiếm ảnh mông lung mang theo uy thế không thể ngăn cản bao phủ tới.

- Hừ.

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, thôi thúc Trấn Nguyên Thạch, vừa mới chuẩn bị động thủ, đã thấy thân hình của Hoàng Phủ Tú Minh lóe lên, lại đi tới trước mặt hắn.

- Ngươi đi đối phó Hỏa Quyền Vũ Đế, Trường Phong Vũ Đế này liền giao cho ta.

Hoàng Phủ Tú Minh dứt tiếng.

- Ầm!

Một luồng khí tức đáng sợ đến cực điểm đột nhiên từ trong cơ thể Hoàng Phủ Tú Minh phóng thích ra, lực lượng không gian mạnh mẽ hình thành một trường lực to lớn, cùng Trường Phong Vũ Đế thả ra lĩnh vực ầm ầm va chạm.

Oanh ca!

Hai nguồn lực lượng lẫn nhau va chạm, trong tiếng nổ kèn kẹt đùng đoàng dĩ nhiên thế lực ngang nhau, không ai nhường ai, đồng thời hai tay của Hoàng Phủ Tú Minh bùng nổ ra một luồng lực lượng kinh người, trong nháy mắt ngăn ở trước trường kiếm của Trường Phong Vũ Đế.

- Ầm!

Huyền Nguyên cuồn cuộn kích đãng, nhắm bốn phương tám hướng tập kích ra, gợn sóng giao thủ kinh người, trong nháy mắt hấp dẫn hết thảy người chú ý.

Chỉ thấy áo bào cả người Hoàng Phủ Tú Minh cổ động, trước ánh mắt hờ hững giờ khắc này tinh mang lấp loé, nào có nửa điểm chán chường.

Trên người hắn dập dờn từng luồng từng luồng gợn sóng vô hình, gợn sóng đến đâu, không gian hình thành một đạo lĩnh vực đặc biệt, như hóa thành duy nhất của vùng thế giới này.

- Cái gì?

- Hoàng Phủ Tú Minh...

- Vũ Đế, đây là Vũ Đế lĩnh vực!

Tất cả mọi người vào đúng lúc này đều kinh hãi, tất cả đều mặt lộ vẻ hoảng sợ.

Ngay cả Diệp Huyền cũng ngạc nhiên trợn to hai mắt.
Chương 1487 Tốc chiến tốc thắng (2)

- Cái tên này...

Tuy trước đó Diệp Huyền nhìn ra hồn lực của Hoàng Phủ Tú Minh đột phá đến bát giai, nhưng bởi vì không có thăm dò Huyền Hải, nên không có phát hiện Hoàng Phủ Tú Minh đã đột phá đến Cửu Thiên Vũ Đế.

Lúc này sau khi khiếp sợ, trong lòng nhất thời đại hỉ.

Nhiều một tên Vũ Đế, bọn họ liền thêm một phần thắng.

Diệp Huyền kinh hỉ, nhưng trong lòng Trường Phong Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm lại kinh hãi.

Làm sao có khả năng, Hoàng Phủ Tú Minh làm sao sẽ là Vũ Đế?

Bọn họ trợn to tròng mắt, trong lòng sóng to gió lớn, làm sao cũng không thể tin được con mắt của mình.

Mấy năm qua, Hoàng Phủ Tú Minh vẫn bị Vô Lượng Sơn bọn họ giam cầm, thậm chí một đường từ Vô Lượng Sơn áp giải đến Hỗn Loạn Chi Thành, lại bị bán cho Đấu Vũ Hội.

Khi đó, Hoàng Phủ Tú Minh chỉ là một Vũ Hoàng tam trọng đỉnh phong, nhưng hôm nay trên người Hoàng Phủ Tú Minh tản mát ra khí tức, chuyện này căn bản là một Vũ Đế hàng thật đúng giá, hơn nữa còn không phải loại Vũ Đế vừa đột phá, điều này làm cho trong lòng đám người Trường Phong Vũ Đế bối rối.

- Trường Phong Vũ Đế, năm đó ngươi bắt nạt ta quá mức, hôm nay, Hoàng Phủ Tú Minh ta chắc chắn rửa sạch nhục nhã.

Hoàng Phủ Tú Minh nắm chặt song quyền, trên quyền sáo màu đen tỏa ra khí tức gợn sóng làm người ta sợ hãi, cả người giống như thiên thần hạ phàm, chiến ý dạt dào.

- Hừ.

Lúc này Trường Phong Vũ Đế cũng từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, chỉ thấy hắn xì cười một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một viên hồn cầu màu đen, trong hồn cầu có đạo đạo lưu quang màu đen không ngừng thiểm lược, thần bí quỷ dị.

- Hoàng Phủ Tú Minh, ngươi cho rằng ngươi đột phá đến Vũ Đế thì ngon sao? Đừng quên, trong cơ thể ngươi còn có phong ấn của Vô Lượng Sơn chúng ta, chỉ cần ta thôi thúc Huyền Nguyên, liền có thể dễ dàng khống chế sự sống chết của ngươi, để ngươi muốn sống không được, muốn chết cũng không thể.

Trường Phong Vũ Đế càn rỡ cười to.

- Thật không?

Hoàng Phủ Tú Minh cười lạnh một tiếng, đối mặt Trường Phong Vũ Đế uy hiếp không chút biến sắc, một quyền nhanh như tia chớp oanh ra ngoài.

Ầm ầm!

Quyền uy màu đen hóa thành một nộ long rít gào, điên cuồng cắn xé về phía Trường Phong Vũ Đế.

- Xem ra ngươi là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Khuôn mặt của Trường Phong Vũ Đế dữ tợn, khà khà cười lạnh một tiếng, sau đó vận chuyển pháp quyết của tông môn, một luồng Huyền Thức mạnh mẽ trong nháy mắt đi vào trong hồn cầu, vù, hồn cầu đột nhiên sáng lên, một đạo gợn sóng vô hình từ trong hồn cầu bắn mạnh ra, phút chốc đi vào trong đầu Hoàng Phủ Tú Minh.

Chỉ thấy trong đầu Hoàng Phủ Tú Minh, lực lượng quỷ dị kia cấp tốc xung kích về phía Cấm Hồn chi ấn, nhưng những hồn lực này vừa tiếp xúc tới lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn ở ngoài Cấm Hồn chi ấn, liền bị lực lượng Thôn Phệ Võ Hồn hấp thu, giọt nước không dư thừa, căn bản không có cách cùng Cấm Hồn chi ấn phát sinh tiếp xúc.

- Phong ấn trong cơ thể ta quả nhiên bị Diệp thiếu cầm cố lại.

Vốn Hoàng Phủ Tú Minh đang hơi có lo lắng, dưới nỗi lòng vui sướng quyền uy càng sâu, mà Trường Phong Vũ Đế thì kinh hãi đến biến sắc.

- Cái gì? Làm sao có thể?

Hắn liên tục thúc động hồn cầu trong tay, nhưng mà mặc cho hắn làm sao thôi thúc, Hoàng Phủ Tú Minh cũng bình yên vô sự.

Trong lòng Trường Phong Vũ Đế nhất thời kinh hãi.

- Không thể, phong ấn trên người Hoàng Phủ Tú Minh là vị đại nhân kia gieo xuống, cho dù là Luyện Hồn Sư bát giai đỉnh phong cũng tuyệt đối không thể loại bỏ, Hoàng Phủ Tú Minh này làm sao sẽ một chút phản ứng cũng không có?

Trong lòng vừa kinh vừa sợ, tuy trong lòng Trường Phong Vũ Đế không thể tin được, nhưng dưới tình huống trước mắt cho dù hắn lại không tin cũng không làm nên chuyện gì, Trường Phong Vũ Đế chỉ có thể thu hồi hồn cầu, tiến hành phản kích.

Oanh ầm!

Quyền uy đáng sợ bao phủ, vốn lấy thực lực của Trường Phong Vũ Đế kỳ thực cũng không e ngại Hoàng Phủ Tú Minh, nhưng dưới vội vàng, hắn chỉ kịp phát huy ra tám phần mười sức chiến đấu cũng đã bị Hoàng Phủ Tú Minh đánh bay ra ngoài.

Một đòn trúng đích, Hoàng Phủ Tú Minh căn bản không cho Trường Phong Vũ Đế chút cơ hội phản ứng nào, thân hình hắn như rồng, đuổi theo không bỏ.

Rầm rầm rầm!

Kịch liệt nổ vang vang vọng, dưới ánh mắt giật mình của mọi người, Trường Phong Vũ Đế điên cuồng rút lui, trái lại Hoàng Phủ Tú Minh thừa thắng xông lên, chiếm cứ thượng phong.

Trong quá trình chiến đấu, Hoàng Phủ Tú Minh càng dùng hồn lực bát giai, lấy Tinh Diễn Thần Quyết triển khai ra, chỉ thấy vô số hồn lực giống như ánh sao nhằng nhịt khắp nơi, phong tỏa hết thảy con đường tiến công của Trường Phong Vũ Đế.

Ầm!

Cuối cùng, Hoàng Phủ Tú Minh đấm ra một quyền, oanh Trường Phong Vũ Đế va chạm ở trên trận pháp cấm chế, đất rung núi chuyển, toàn bộ cấm chế kịch liệt lay động, cả người Trường Phong Vũ Đế tóc mai tán loạn, vô cùng chật vật.

- A a a, tức chết ta rồi.

Trường Phong Vũ Đế tức giận rít gào, nghĩ đến mình lại bị Hoàng Phủ Tú Minh bức bách đến mức độ này, nhất thời tức giận công tâm, phun ra một ngụm máu tươi.

Trác Nhất Phàm ở một bên đang cùng Huyết Kiếm Vũ Đế chiến khó phân thắng bại nhìn thấy tình cảnh này liền xoay đầu lại, cả giận nói:

- Trường Phong Vũ Đế, ngươi làm sao vậy, ngay cả một Hoàng Phủ Tú Minh cũng không bắt được sao?

- Ta...

Trường Phong Vũ Đế là có nỗi khổ khó nói, đang chuẩn bị giải thích...

- A!

Đột ngột!

Một tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang vọng đất trời, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế dồn dập quay đầu nhìn lại, đôi mắt bỗng dưng trợn tròn.

Chỉ thấy cách đó không xa, trên chiến trường khác, Hỏa Quyền Vũ Đế kêu thảm một tiếng, trong miệng phun máu tươi tung toé, cả người như diều đứt dây từ không trung rơi xuống, khí tức trên người cực kỳ yếu ớt.

Xem dáng dấp, hiển nhiên là đụng phải trọng thương, ngay cả khí tức sự sống cũng cấp tốc suy sụp.

Mà ở đối diện hắn, Diệp Huyền cầm Trấn Nguyên Thạch, cả người đón gió đứng ngạo nghễ, khóe miệng hiện ra nụ cười gằn làm người ta sợ hãi.

- Cái gì?

- Làm sao có thể?

Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế kinh kêu thành tiếng, từng cái từng cái hầu như không thể tin được con mắt của mình.

Vừa mới qua bao lâu, nhiều nhất hơn mười hô hấp, vừa đối mặt mà thôi, Hỏa Quyền Vũ Đế làm sao liền như vậy?

- Cái tên này...

Trên thính phòng, đám người Không Thành Vũ Đế nhìn thấy lúc trước Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế giao chiến, từng cái từng cái đều đứng lên, trong ánh mắt bắn mạnh ra lệ mang, toát ra ánh sáng khó có thể tin.
Chương 1488 Băng Hỏa Song Bạo (1)

Nguyên lai.

Vừa nãy ở thời điểm Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Trác Nhất Phàm, Hoàng Phủ Tú Minh cùng Trường Phong Vũ Đế đại chiến, Hỏa Quyền Vũ Đế là nhìn chằm chằm Diệp Huyền.

- Tiểu tử thúi, vừa nãy ngươi thông qua đánh lén thắng được thi đấu, lần này Phỉ Liệt ta sẽ cho ngươi biết, Vũ Đế cùng Vũ Hoàng trong lúc đó khác biệt.

Trước trong thi đấu mình bại bởi Diệp Huyền, để Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn canh cánh trong lòng, bây giờ lần thứ hai đối đầu Diệp Huyền, Hỏa Quyền Vũ Đế ngay lập tức liền thả ra sức chiến đấu mạnh nhất của mình.

Hắn muốn cho tất cả mọi người đều biết, vừa nãy sở dĩ thua Diệp Huyền, vẻn vẹn là hắn sai lầm mà thôi.

Ầm!

Song quyền của hắn, hai Cự Long nóng rực gào thét, đánh hư không ra vô số khe hở, trong nháy mắt đi tới trước mặt Diệp Huyền.

Hạo Quang Đại Thiên Kính!

Đối mặt tình huống như thế, Diệp Huyền tự nhiên không lưu tay nữa, trước vẫn chưa từng triển khai Hạo Quang Đại Thiên Kính ngay lập tức triển khai ra.

Trên gương đồng, ánh sáng mông lung lấp loé, sau khi quyền uy của Hỏa Quyền Vũ Đế bắn trúng Hạo Quang Đại Thiên Kính, trong nháy mắt đàn hồi ra.

Đây là bảo vật gì?

Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế giật nảy cả mình, song quyền vội vàng hóa giải công kích đàn hồi ra kia.

Ầm ầm ầm.

Trong nổ vang kịch liệt, thân hình của hắn chợt lui.

Lúc trước hai quyền kia là Hỏa Quyền Vũ Đế ra tay toàn lực, điều này dẫn đến hắn muốn chống lại, cũng cực kỳ khó khăn.

Điều này làm cho trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế không khỏi kinh hãi, mới vừa rồi chiến đấu, Diệp Huyền căn bản cũng không có triển khai ra Hạo Quang Đại Thiên Kính, chẳng lẽ lúc trước người này cùng mình chiến đấu còn giấu giếm thực lực?

Sự phát hiện này, để trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế vừa kinh vừa sợ.

Mà đúng vào lúc này, nhưng Diệp Huyền đột nhiên sử dụng tới Băng Hỏa Song Bạo mạnh nhất trong Thần Linh Đồng Thị!

Vù!

Một luồng hồn lực đáng sợ như một mũi tên nhọn, trong nháy mắt đi vào trong đầu lâu của Hỏa Quyền Vũ Đế.

Nếu như có người giờ khắc này đứng trước mặt Diệp Huyền, là có thể nhìn thấy hai mắt của hắn trở nên cực kỳ yêu dị.

Trong mắt trái, một ánh sáng đen kịt lưu chuyển, phảng phất như một hồ sâu không thấy đáy, tỏa ra khí tức đóng băng thần bí đoạt người.

Mà mắt phải, thì một mảnh nóng rực, như một quả cầu lửa thiêu đốt, điên cuồng xoay tròn, tỏa ra lực lượng hỏa diễm hủy thiên diệt địa.

- Không được!

Thấy hồn lực xung kích, Hỏa Quyền Vũ Đế trong nháy mắt kinh hãi, trước chiến đấu hắn liền thua ở dưới một chiêu này của Diệp Huyền, trong nguy cơ hắn vội điên cuồng vận chuyển Võ Hồn, nỗ lực dùng lực lượng Võ Hồn Bát Tinh đến ngăn cản hồn lực xung kích của Diệp Huyền.

Đồng thời, hắn cũng cực hạn thôi thúc lực lượng hỏa diễm trong cơ thể, bởi vì lúc trước ở trong tranh tài, hắn rõ ràng cảm giác được hồn lực xung kích của Diệp Huyền mang theo một luồng lực lượng đủ để đóng băng linh hồn hắn, lúc này mới để hắn khó có thể chống đỡ.

Dưới cái nhìn của hắn, lần này ở dưới lực lượng Võ Hồn cùng lực lượng hỏa diễm song trọng phòng bị, hồn lực xung kích của Diệp Huyền tất nhiên sẽ tay trắng trở về, chỉ cần chặn lại một chiêu này, mình thân là Cửu Thiên Vũ Đế chẳng phải muốn chà đạp đối phương như thế nào cũng được sao.

Chỉ tiếc.

Hỏa Quyền Vũ Đế đoán đúng phần đầu, nhưng đoán không đúng phần cuối.

Lực lượng của Băng Hỏa Song Bạo trực tiếp nổ tung ở trong linh hồn của hắn, hắn thôi thúc lực lượng hỏa diễm không những không thể chống đỡ Băng Hỏa Song Bạo tiến công, trái lại cổ vũ uy lực cho Tử Thương Viêm.

- Ầm!

Lực lượng Tuyệt Âm Chi Thủy đóng băng cùng Tử Thương Viêm nổ tung đáng sợ, trong phút chốc phá tan một phần năm linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế.

Linh hồn, là thứ trọng yếu nhất của mỗi chủng tộc.

Một phần năm linh hồn nhìn như không nhiều, kì thực đã mang đến thương tổn trí mạng cho Hỏa Quyền Vũ Đế.

Trong tiếng kêu thảm thiết thê lương, Hỏa Quyền Vũ Đế bị thương nặng, trực tiếp từ giữa bầu trời rơi xuống.

Tình cảnh này, trong nháy mắt để tất cả mọi người kinh ngạc tại chỗ.

- Băng Hỏa Song Bạo thật mạnh mẽ.

Ngay cả Diệp Huyền cũng bị uy lực của Băng Hỏa Song Bạo làm cho sợ hết hồn.

Trực tiếp mất đi một phần năm linh hồn, tuy trong này có công của Hỏa Quyền Vũ Đế, cổ vũ uy lực cho Tử Thương Viêm, cũng có nguyên nhân trước đó Hỏa Quyền Vũ Đế bởi vì gặp Linh Hồn Đông Kết, linh hồn đã suy yếu.

Nhưng dưới một đòn tạo thành hậu quả như thế, vẫn để cho Diệp Huyền khá kinh hỉ.

- Chỉ tiếc chiêu này đối với Tuyệt Âm Chi Thủy cùng Tử Thương Viêm yêu cầu quá cao, đối với hồn lực tiêu hao cũng cực kỳ khổng lồ, bằng không luân phiên triển khai, Vũ Đế nhất trọng nào có thể ngăn cản?

Có điều Diệp Huyền cũng biết hiện tại không phải lúc nghĩ những thứ này, sau khi một chiêu trọng thương Hỏa Quyền Vũ Đế, Diệp Huyền trong nháy mắt nhắm mục tiêu tới Trường Phong Vũ Đế đang cùng Hoàng Phủ Tú Minh giao chiến.

- Không tốt.

Không chờ Diệp Huyền triển khai Băng Hỏa Song Bạo, Trường Phong Vũ Đế đã sợ đến hồn phi phách tán, vèo… rời đi phạm vi công kích của Diệp Huyền.

Diệp Huyền sững sờ, lại lướt về phía Trác Nhất Phàm.

- Đáng chết.

Sắc mặt của Trác Nhất Phàm tái xanh, tuy hắn không e ngại Băng Hỏa Song Bạo bằng Trường Phong Vũ Đế, chỉ là giờ khắc này hắn đang cùng Huyết Kiếm Vũ Đế giao thủ, một khi ngắn ngủi mất đi ý chí, tương tự cũng sẽ đối mặt nguy cơ lớn lao.

- Hỏa Quyền!

Nghĩ tới đây, Trác Nhất Phàm lệ quát một tiếng, bứt ra khỏi giao chiến với Huyết Kiếm Vũ Đế, cấp tốc rơi xuống mặt đất, ôm Hỏa Quyền Vũ Đế lên.

Như vậy ở mọi người nhìn lại, Trác Nhất Phàm hắn cũng không phải sợ Diệp Huyền công kích, mà là quan tâm sinh tử của Vũ Đế nhà mình.

- Trác hội trưởng.

Hỏa Quyền Vũ Đế gian nan mở mắt ra, ngữ khí suy yếu, ở trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, căn bản không nhìn ra chút vết thương nào, nhưng Trác Nhất Phàm có thể rõ ràng cảm giác được, linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế hết sức suy yếu, khí tức sự sống của hắn cũng suy yếu đến mức tận cùng.

- Diệp Huyền sử dụng đến tột cùng là công kích gì? Làm sao sẽ đáng sợ như vậy?

Trác Nhất Phàm giật nảy cả mình, trên người Hỏa Quyền Vũ Đế nhìn như không lo ngại, kì thực linh hồn bị hao tổn so với thương thế phổ thông còn nghiêm trọng hơn nhiều lắm, trị liệu cũng khó khăn hơn rất nhiều.

- Sao có thể có chuyện đó? Diệp Huyền kia rõ ràng chỉ là Luyện Hồn Sư bát giai, tại sao có thể có năng lực công kích linh hồn đáng sợ như thế, trừ khi là Đế cấp Luyện Hồn Sư, bằng không cho dù là Luyện Hồn Sư bát giai đỉnh phong, cũng căn bản không có cách trực tiếp tạo thành tổn thương cho linh hồn Cửu Thiên Vũ Đế a?

Trác Nhất Phàm ngẩng đầu lên nhìn Diệp Huyền, trong ánh mắt toát ra vẻ kiêng dè.
Chương 1489 Băng Hỏa Song Bạo (2)

- Hừ.

Mà lúc này Diệp Huyền ở giữa không trung hừ lạnh một tiếng, nhưng không có thừa thắng xông lên, mà cùng Hoàng Phủ Tú Minh cùng với Huyết Kiếm Vũ Đế hợp lại cùng nhau.

Ba người bọn họ cứ như thế đứng ngạo nghễ ở trên bầu trời Đấu Vũ Hội, trong khoảng thời gian ngắn, rất nhiều cường giả của Đấu Vũ Hội lại không có một ai dám lên.

- Vèo!

- Vèo!

Nhưng vào lúc này...

Hai đạo lưu quang đột nhiên từ đằng xa bạo lược mà tới.

- Ầm!

Hai đạo lưu quang này mang theo uy thế kinh người, trong nháy mắt liền đến bầu trời của Đấu Vũ Hội võ đài tái, lộ ra hai bóng người khá bá đạo.

Từ khí tức trên người bọn họ đến xem, hai người này hiển nhiên đều là Cửu Thiên Vũ Đế.

- Là ai ở Đấu Vũ Hội ta ngang ngược?

Hai người này vừa xuất hiện, đầu tiên là bễ nghễ nhìn quét hội trường, nhưng chờ hắn thấy Trác Nhất Phàm cùng Hỏa Quyền Vũ Đế, đột nhiên cả kinh.

- Trác hội trưởng, đây là...

- Phỉ Liệt huynh hắn làm sao vậy?

Hai người này phút chốc đi tới bên người Trác Nhất Phàm, chợt cảm nhận được khí tức của Hỏa Quyền Vũ Đế, sắc mặt dồn dập đại biến.

Mà khán giả toàn trường cũng phát sinh từng trận náo động.

Hiển nhiên không ít người ở đây đã nhận ra người đến, chính là hai Đại hộ pháp khác của Đấu Vũ Hội...

Thần Quang Vũ Đế cùng Hùng Thiên Vũ Đế!

Vèo vèo vèo vèo!

Nhìn thấy viện trợ đến, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế hoàn toàn yên tâm, bốn người lập tức hóa thành bốn đạo lưu quang, lần thứ hai vây quanh ba người Diệp Huyền, chỉ là trong ánh mắt nhìn Diệp Huyền, vẫn như cũ mang theo từng tia từng tia sợ hãi cùng ngơ ngác.

- Đấu Vũ Hội trưởng lão nghe lệnh, mở ra hạch tâm đại trận.

Trác Nhất Phàm nghiêm nghị hét lớn.

- Vâng!

Đám người Mạnh Tân Thành dồn dập chuyển động, tuy bọn họ không dám cũng không thể gia nhập chiến trường, nhưng lại có thể duy trì trận pháp vận hành.

Rầm rầm rầm!

Từng đạo từng đạo ánh sáng đáng sợ ở khu vực võ đài bốc lên, hình thành từng trận pháp vô hình bao vây tất cả mọi người ở trong đó, thậm chí bao gồm hơn trăm vạn khán giả cũng bị bao phủ ở bên trong.

- Xảy ra chuyện gì?

- Phát sinh cái gì?

- Tại sao ngay cả chúng ta cũng đều bị nhốt?

Dưới đài hơn trăm vạn khán giả, giờ khắc này nhất thời tất cả đều phát sinh tiếng nghị luận sợ hãi.

Chỉ thấy lồng ánh sáng mông lung kia bao trùm trụ toàn bộ khu vực võ đài, không có bất kỳ một nơi bị để sót.

Nói cách khác, hiện tại đã căn bản không ai có thể rời đi khu vực võ đài.

- Là đại trận bảo vệ của Đấu Vũ Hội.

- Đáng chết, tại sao nhốt chúng ta ở bên trong.

Một ít Vũ Hoàng nguyên bản hưng phấn nhìn náo nhiệt mặt hốt hoảng, trong đó thậm chí có không ít người bắt đầu ở trong bóng tối công kích đại trận phòng ngự, nhưng mà mặc cho bọn họ làm sao ra tay, đại trận vây bọn họ lại vẫn không nhúc nhích, hiển nhiên đẳng cấp trận pháp cực cao.

- Chư vị kính xin bình tĩnh đừng nóng, hôm nay Đấu Vũ Hội ta muốn bắt ác đồ tổn thương hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta, vì phòng ngừa bọn họ đào tẩu, cùng với chư vị an toàn, bất đắc dĩ mới mở ra đại trận phòng ngự. Có điều chư vị yên tâm, chỉ cần Đấu Vũ Hội chúng ta bắt ba tên ác đồ này, chắc chắn sẽ triệt mở đại trận, thả chư vị rời đi.

Thanh âm của Trác Nhất Phàm ầm ầm ở toàn bộ khu vực của võ đài tái vang lên.

Hắn thực sự là không có cách nào, nếu như không đóng kín toàn bộ võ đài, hắn căn bản không dám hứa chắc mình nhất định có thể lưu lại ba người Diệp Huyền.

Nghe được Trác Nhất Phàm giải thích, lúc này hết thảy khán giả mới hơi yên ổn.

Hơn nữa bọn họ tin tưởng, coi như Đấu Vũ Hội lại bá đạo, cũng không thể xuống tay với bọn họ, dù sao ngày hôm nay tụ tập ở khu vực võ đài, là có hơn trăm vạn dân chúng của Hỗn Loạn Chi Thành.

Đấu Vũ Hội thật dám xuống tay với bọn họ, đó mới là thật sự điên rồi.

Trên không võ đài.

Khuôn mặt của Trác Nhất Phàm dữ tợn nhìn chằm chằm Diệp Huyền, trong con ngươi phóng ra sát cơ vô tận, lạnh giọng nói:

- Diệp Huyền, ngươi thương tổn Hỏa Quyền hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta, hôm nay ba người các ngươi đừng hòng bình yên đi ra Đấu Vũ Hội ta.

- Thật không, vậy thì đại sát một hồi a!

Diệp Huyền cười lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lẽo âm trầm, sát cơ nồng nặc phóng ra.

Song phương giương cung bạt kiếm, ở giữa không trung lạnh lùng đối lập, bầu không khí đọng lại, khiến cho người hầu như nghẹt thở.

- Dừng tay.

Ngay vào lúc này, một tiếng hét lớn vang dội đột nhiên vang lên, Vũ Tu Thánh Địa Không Thành Vũ Đế bay lượn ra, ngăn ở giữa song phương.

- Chư vị, nghe ta một lời, tất cả dừng tay đi.

Không Thành Vũ Đế nói, tiếng như sấm rền.

Lúc trước Diệp Huyền một chiêu trọng thương Hỏa Quyền Vũ Đế, rốt cục làm hắn thay đổi sắc mặt, mà tu vi của Hoàng Phủ Tú Minh Vũ Đế cũng để hắn rõ ràng, một khi song phương giao thủ, chắc chắn là một hồi đại chiến kinh thiên.

Thân là người chưởng sự của Hỗn Loạn Chi Thành Vũ Tu Thánh Địa, hắn quyết không thể để xảy ra chuyện như vậy.

- Không Thành, ngươi tránh ra cho ta, đây là việc của Đấu Vũ Hội ta, liên quan gì tới Vũ Tu Thánh Địa ngươi? Đừng bắt chó đi cày quản việc không đâu.

Trác Nhất Phàm nhìn thấy Không Thành Vũ Đế tới, lông mày trực tiếp nhíu lại, tức giận trách mắng.

Ánh mắt của Không Thành Vũ Đế lạnh lẽo:

- Trác Nhất Phàm, này mặc dù là việc của Đấu Vũ Hội ngươi, nhưng cũng quan hệ tới danh dự của Hỗn Loạn Chi Thành ta, Đấu Vũ Hội ngươi thân là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, nhưng nhiều lần trái với quy tắc, ở trong thành ra tay đánh nhau, thực hơi quá rồi chứ?

- Quá?

Ánh mắt của Trác Nhất Phàm âm lạnh, mặt lộ dữ tợn:

- Người này ở Đấu Vũ Hội ta thương tổn Đấu Vũ Hội hộ pháp, ngươi nói ta quá? Nếu như không phải hắn thương tổn hộ pháp của Đấu Vũ Hội, khiến cho Hỏa Quyền sinh tử chưa biết, ta sao lại tức giận như thế?

- Ha ha, buồn cười.

Diệp Huyền nghe xong, lại phát sinh một tiếng cười gằn:

- Trác Nhất Phàm, rõ ràng là Đấu Vũ Hội ngươi trái với quy củ, muốn giết ta, hiện tại nói là Diệp Huyền ta sai? Nếu như không phải Đấu Vũ Hội ngươi muốn giết chúng ta, chúng ta há sẽ động thủ? Lẽ nào cõi đời này chỉ cho Đấu Vũ Hội ngươi giết người, không cho phép chúng ta phản kháng.

- Hừ, trái với quy củ? Rõ ràng là ngươi phá hoại quy củ, lợi dụng thủ đoạn âm hiểm thu được bách thắng liên tiếp, còn nói Đấu Vũ Hội ta trái với quy củ?
Chương 1490 Đàm phán vỡ tan (1)

- Ha ha.

Diệp Huyền không khỏi cười to lên, vẻ mặt cười nhạo nói:

- Nói ta phá hoại quy củ, xin hỏi ta phá như thế nào?

Trác Nhất Phàm lạnh lùng nhìn về phía Hoàng Phủ Tú Minh:

- Hoàng Phủ Tú Minh này chính là chứng cứ, người này rõ ràng là Cửu Thiên Vũ Đế, ở thời điểm cùng ngươi chiến đấu lại cố ý nhường, chẳng lẽ không phải là ngươi lợi dụng thủ đoạn âm hiểm?

- Ha ha ha.

Nghe đến nơi này, Diệp Huyền không nhịn được cười to lên:

- Hoàng Phủ Tú Minh rõ ràng là Đấu Vũ Hội ngươi sắp xếp, mỗi một cuộc tranh tài cũng đều là ở địa phương của Đấu Vũ Hội ngươi tiến hành, kết quả ngươi nói là ta lợi dụng thủ đoạn âm hiểm, Trác Nhất Phàm, làm người cũng không thể quá vô liêm sỉ. Ở đây có nhiều dân chúng của Hỗn Loạn Chi Thành như vậy, chuyện đã xảy ra, mỗi người đều xem rõ ràng, ai đúng ai sai, vừa xem hiểu ngay.

- Hừ, mặc ngươi lời chót lưỡi đầu môi, cũng đừng hòng sống rời đi.

Trong mắt Trác Nhất Phàm, sát cơ nồng nặc trước nay chưa từng có.

- Ầm!

Trong thân thể hắn, thả ra một luồng khí tức đáng sợ làm người nghẹt thở, Huyền Nguyên mãnh liệt xung kích, điên cuồng bao phủ.

- Tất cả mọi người nghe lệnh, hôm nay cần phải bắt ba người Diệp Huyền, sinh tử bất luận.

Thanh âm của Trác Nhất Phàm lạnh lùng nghiêm nghị, vang vọng ở trong hội trường.

- Trác Nhất Phàm... Ngươi đừng vội u mê không tỉnh.

Sắc mặt của Không Thành Vũ Đế tái xanh, tức giận nói.

- Không Thành, ngươi tránh ra cho ta, bằng không chính là Vũ Tu Thánh Địa ngươi cùng Đấu Vũ Hội ta là địch, trách nhiệm này, ngươi gánh nổi sao?

Trác Nhất Phàm căn bản không để ý tới Không Thành Vũ Đế, ánh mắt chỉ nhìn chòng chọc Diệp Huyền.

- Ngươi...

Sắc mặt của Không Thành Vũ Đế đột nhiên trở nên cực kỳ âm trầm.

Hắn vốn nghĩ nếu mình đứng ra, có thể ngăn cản cử động của Trác Nhất Phàm, nhưng không ngờ đối phương dĩ nhiên tình nguyện cùng Vũ Tu Thánh Địa hắn không nể mặt mũi, cũng không muốn buông tha Diệp Huyền, này khiến trong lòng hắn vừa kinh vừa sợ.

Không Thành Vũ Đế không biết, tâm ý của hắn là tốt, nhưng đánh cược sai thời cơ.

Nếu như hắn ở lúc mới bắt đầu liền lên ngăn cản, còn có thể ngăn cản song phương xung đột, chí ít đem xung đột từ bên ngoài chuyển thành trong bóng tối.

Nhưng mà lúc trước Diệp Huyền triển lộ ra thực lực đáng sợ, cùng với Hoàng Phủ Tú Minh hiển lộ ra tu vi Vũ Đế, rốt cục để Trác Nhất Phàm quyết định, quyết không thể để đám người Diệp Huyền rời đi.

Phải biết, Hoàng Phủ Tú Minh bị Vô Lượng Sơn bán cho Đấu Vũ Hội cũng có hơn một năm, hơn một năm nay, Đấu Vũ Hội vẫn giả ý cùng Hoàng Phủ Tú Minh duy trì quan hệ, để Hoàng Phủ Tú Minh cho rằng Đấu Vũ Hội là đứng ở một phương của hắn, mà Hoàng Phủ Tú Minh hưởng thụ đãi ngộ, cùng một ít Luyện Hồn đại sư khác của Đấu Vũ Hội cũng cách biệt không xa.

Hoàng Phủ Tú Minh ở Đấu Vũ Hội cũng biểu hiện cần cần khẩn khẩn, thường thường sẽ giúp một ít cường giả của Đấu Vũ Hội tăng lên Võ Hồn, trị liệu Võ Hồn.

Nhưng cho dù như thế, Đấu Vũ Hội đối với sự tình Hoàng Phủ Tú Minh là Cửu Thiên Vũ Đế, Luyện Hồn Sư bát giai vẫn không biết gì cả.

Điều này nói rõ cái gì?

Điều này nói rõ Hoàng Phủ Tú Minh hiển nhiên là đề phòng Đấu Vũ Hội bọn họ, hắn ở Đấu Vũ Hội biểu hiện, rất có thể là che giấu, đối phương từ vừa mới bắt đầu đã không có tín nhiệm qua Đấu Vũ Hội.

Mà càng làm cho Trác Nhất Phàm quyết định, là Diệp Huyền đáng sợ.

Diệp Huyền mới là một thanh niên hơn hai mươi tuổi a, nhưng dù như thế, thậm chí ngay cả Cửu Thiên Vũ Đế như Hỏa Quyền Vũ Đế cũng có thể trọng thương, đồng thời hắn vẫn là một tên Luyện Hồn Sư bát giai.

Thiên tài như vậy, một khi để hắn bình yên rời đi, như vậy Đấu Vũ Hội hắn đối mặt chắc chắn là một tai nạn khổng lồ.

Vì lẽ đó, người này nhất định phải chết.

Nghĩ tới đây, trong tay Trác Nhất Phàm xuất hiện một thanh chiến đao, trên chiến đao, lực lượng vô hình tràn ngập, sát cơ phân tán.

- Tiểu tử, ngày hôm nay ai cũng cứu không được ngươi, ba người các ngươi cũng đừng hòng sống rời đi nơi này, giết cho ta.

- Ầm!

- Ầm!

- Ầm!

Theo Trác Nhất Phàm gầm lên một tiếng, một bên Trường Phong Vũ Đế, Thần Quang Vũ Đế, Hùng Thiên Vũ Đế đều lướt ra, ba người kể cả Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm ở bên trong, hình thành một góc chết đặc biệt, điên cuồng giết về phía đám người Diệp Huyền.

Cùng lúc đó.

Coong coong coong coong vù!

Hơn trăm tên trưởng lão hạch tâm, trưởng lão bình thường cùng với Vũ Hoàng của Đấu Vũ Hội thôi thúc, đại trận bao phủ lại khu vực võ đài kia đột nhiên sáng lên, từng đạo từng đạo cầu vồng bảy màu từ trong trận pháp bắn ra, hóa thành võng lớn lít nha lít nhít, giết về phía ba người Diệp Huyền.

- Đáng chết!

Sắc mặt đám người Hoàng Phủ Tú Minh đại biến, liền điên cuồng ra tay.

Rầm rầm rầm!

Nổ vang đinh tai nhức óc, đám người Diệp Huyền vốn là nhân số ít, không sánh được Đấu Vũ Hội tứ đại Vũ Đế, thêm vào nhiều trận pháp công kích như thế, ngay lập tức liền rơi vào nguy cảnh.

Những trận pháp công kích này, uy lực vẻn vẹn là bát giai đỉnh phong, coi như liên hợp lại, cũng chỉ có thể nói miễn cưỡng tiếp cận Cửu Thiên Vũ Đế.

Nhưng kiến đông cắn chết voi, hơn nữa xung quanh còn có đám người Trác Nhất Phàm mắt nhìn chằm chằm, một khi có bất kỳ sơ sẩy, tất nhiên sẽ tạo thành hậu quả nghiêm trọng.

Hơn nữa những trận pháp công kích này, cũng làm cho Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền có một chút cản trở, hơn nữa đám người Trác Nhất Phàm vốn kiêng kỵ Diệp Huyền, căn bản không cho Diệp Huyền cơ hội triển khai Băng Hỏa Song Bạo, làm cho ưu thế của đám người Diệp Huyền hoàn toàn bị hạn chế, căn bản không chiếm được phát huy.

- Xì xì!

Vẻn vẹn mấy lần đối mặt, Huyết Kiếm Vũ Đế liền bị Trác Nhất Phàm bắn trúng cánh tay, may mắn hắn đúng lúc tránh ra, dù chưa đáng lo, nhưng cũng mang đến ảnh hưởng nhất định.

- Xem ra Đấu Vũ Hội này là thật sự muốn chém tận giết tuyệt!

Thời khắc này, ánh mắt của Diệp Huyền rốt cục trở nên hoàn toàn lạnh lẽo.

Vốn là, mục đích của hắn chỉ muốn cứu Hoàng Phủ Tú Minh ra liền rời Hỗn Loạn Chi Thành, nhưng mà không nghĩ tới, Đấu Vũ Hội thân là ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, lại tình nguyện không nể mặt mũi, trái với quy củ của Hỗn Loạn Chi Thành định ra, cũng phải bắt bọn họ, đã như vậy, Diệp Huyền đương nhiên sẽ không bó tay chịu trói.

Nếu đối phương muốn giết bọn hắn, vậy thì đại sát một hồi a.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom