• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (7 Viewers)

  • Chương 1891-1895

Chương 1891 Cổ Minh Ma Tôn

Càng làm cho Hải Hoàng sợ hãi chính là, Nhân tộc dĩ nhiên cùng Linh Ma tộc hợp tác, lẽ nào Nhân tộc không sợ Linh Ma tộc thoát vây, diệt luôn Nhân tộc sao?

Ngẩng đầu lên, Hải Hoàng nhìn bốn phía, từng Linh Ma tộc khôi lỗi cả người toả ra Ma khí ngập trời, đang điên cuồng chém giết cường giả Hải tộc, mỗi một giây, đều có tảng lớn tảng lớn cường giả Hải tộc vẫn lạc, tiên huyết bắn tung toé, nhìn thấy mà giật mình.

- Đi, rời đi nơi này, mau chóng rời đi lãnh địa Nhân tộc.

Hải Hoàng gào thét lên tiếng, kia là Linh Ma tộc a, lại tiếp tục như thế, Hải tộc hắn nhất định sẽ toàn quân bị diệt.

Vào giờ phút này, trong lòng Hải Hoàng tràn ngập hối hận, nếu như lại cho hắn một cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ không chọn rời đi Vô Tận Hải đi tiến công lãnh địa Nhân tộc.

- Đi!

- Mau trốn!

Hải tộc tứ thần tướng dục huyết phấn chiến, mỗi cái tròng mắt đều đỏ, không còn tâm chiến đấu, từng cái từng cái phá tan hư không, muốn trốn khỏi lần này.

- Nếu để cho các ngươi đào tẩu, đó mới gọi buồn cười.

Diệp Thiên Thánh chủ cười lạnh một tiếng, vung tay lên, coong coong coong coong vù, ở các nơi trong Huyền Vực bát trọng, đột nhiên dâng lên từng đạo từng đạo ánh sáng mông lung, những ánh sáng này, cấp tốc hình thành một trụ trời, bao phủ cả đại quân Hải tộc vào trong đó.

Lực lượng đáng sợ tràn ngập, các loại phù văn lóng lánh, lúc trước tinh huyết của lượng lớn cường giả Hải tộc vẫn lạc, dồn dập dâng lên phía chân trời, hóa thành một trận văn màu máu cực lớn.

Ầm ầm!

Cổ Ma Chi Địa ở giữa bầu trời được cỗ lực lượng này thoải mái, tỏa ra đạo đạo ánh sáng màu đen, từ trong hư không chậm rãi đi ra, một luồng lực lượng thời không kinh người, phong tỏa lại trong phạm vi mấy vạn dặm, nhốt hết thảy đại quân Hải tộc ở bên trong.

- Xong!

Sắc mặt Hải Hoàng như tro nguội, từ trong đại lục kia, hắn cảm giác được một luồng lực lượng và khí tức kinh người đang thức tỉnh, nguồn lực lượng này, cho dù hắn thân là bán Thánh, cũng cảm thấy sợ hãi vô ngần.

Hơn nữa lúc này, xung quanh mấy vạn dặm hư không đã hoàn toàn bị phong tỏa, loại cường độ phong tỏa này, thậm chí hắn là bán Thánh, cũng không cách nào mở ra, nói cách khác, bây giờ mấy ngàn vạn đại quân Hải tộc, đã hoàn toàn bị vây ở nơi này, trở thành cua trong rọ.

- Hải tộc liệt tổ liệt tông, Hải Hoàng ta xin lỗi Hải tộc.

Khóe mắt Hải Hoàng chảy xuống hai hàng huyết lệ, chợt hắn đột nhiên ngẩng đầu, toàn thân tỏa ra sát cơ kinh người, ánh mắt đỏ như máu, điên cuồng nói:

- Nhân tộc cùng Linh Ma tộc muốn diệt Hải tộc ta, cũng không dễ như vậy.

- Hết thảy tướng sĩ Hải tộc nghe lệnh, giết cho ta, giết chết một là một, để Nhân loại cùng Linh Ma tộc biết, muốn nuốt Hải tộc ta, Nhân tộc cùng Linh Ma tộc cũng phải gãy mấy cái răng.

Cả người Hải Hoàng tỏa ra ánh sáng xanh thẳm, các loại Hải tộc kỳ bảo ở quanh người hắn hiện lên, trong nháy mắt giết vào trong cường giả Thánh Thành cùng Linh Ma tộc khôi lỗi.

- Giết!

- Giết một không thiệt thòi, giết hai cái kiếm lời một.

- Muốn diệt Hải tộc ta, không dễ như vậy.

Từng tiếng rống phẫn nộ vang vọng thiên địa, mấy người Hải Long Tôn Hội cũng điên cuồng, liều lĩnh giết vào trong đám người.

Đối mặt uy hiếp của cái chết, rất nhiều cường giả Hải tộc giống như điên cuồng, bùng nổ ra thực lực trước nay chưa từng có, lại chém xuống không ít cường giả Thánh Thành cùng Linh Ma tộc khôi lỗi.

Song phương trong lúc đó bạo phát một hồi huyết chiến.

Thế nhưng, Nhân tộc nắm giữ Diệp Thiên, Cận Ly, Long đạo nhân cùng với Phúc Thiên Ma Thánh… dù sao thực lực mạnh hơn quá nhiều, hơn nữa khí tức trong Cổ Ma Chi Địa không ngừng trấn áp xuống, làm cho cường giả Hải tộc không ngừng vẫn lạc.

Nương theo lượng lớn tinh huyết gia nhập, Cổ Ma Chi Địa không ngừng đi ra hư không, rốt cục ở sau nửa canh giờ, ầm một tiếng, một toà đại lục chi vi mấy vạn dặm, rốt cục triệt để giáng lâm Huyền Vực bát trọng.

- Ha ha ha, Bổn Ma Tôn rốt cục thoát vây rồi, bao nhiêu vạn năm, bao nhiêu vạn năm a.

Một tiếng cười càn rỡ, hưng phấn, bá đạo, hung hăng, ở trong thiên địa vang vọng, chấn động đến mức hư không run rẩy, Cổ Ma Chi Địa rốt cục ầm một tiếng nổ tung ra, từ trung phi lướt ra rất nhiều cường giả khí tức khủng bố.

Đầu lĩnh kia, đầu sinh hai sừng, con mắt đỏ đậm, khắp toàn thân từ trên xuống dưới Ma khí ngập trời, như Địa ngục ác ma đi vào nhân gian.

Nó vừa đến thiên địa, liền nhắm Hải Hoàng cả người đẫm máu, đột nhiên chộp tới.

Ầm ầm!

Bàn tay màu đen kia ẩn chứa quy tắc vô tận, Hải Hoàng cật lực muốn chống đối, nhưng hắn vốn bị thương nặng, càng không thể ra sức, bị bàn tay màu đen kia vồ bắt được.

- Khí tức huyết nhục thật tinh khiết, chà chà!

Cường giả Linh Ma tộc kia hưng phấn cười to, thôn phệ tinh huyết của Hải Hoàng vào trong cơ thể mình.

- Muốn cắn nuốt bổn hoàng, bổn hoàng chính là Hải tộc hoàng thất, há dung bọn ngươi khinh nhờn, cho dù chết, bổn hoàng cũng phải chết quang minh chính đại.

Biết mình vô lực chạy trốn, Hải Hoàng đột nhiên xúc động Huyền Hải trong cơ thể, tự bạo thân thể mà chết, sóng trùng kích khủng bố bao phủ qua, không biết đánh chết bao nhiêu Thánh Thành cùng khôi lỗi Linh Ma tộc.

- Tên đáng chết này.

Cường giả Linh Ma tộc kia nhìn bàn tay bị chấn thương, rít gào không ngớt, sau đó đột nhiên hút một cái, lượng lớn tinh huyết như cầu vồng, trong nháy mắt tràn vào trong cơ thể hắn, khí tức trong cơ thể hắn lập tức cấp tốc kéo lên.

Mất đi Hải Hoàng chống đỡ, lại có cường giả Linh Ma tộc gia nhập, toàn bộ Hải tộc không còn chút sức chống cự, cuối cùng bị triệt để chém giết, không một may mắn sống sót.

Trên đại lục, thi thể chết đi chồng chất như núi, chảy ra dòng máu, hội tụ thành vô số trường hà, để Huyền Vực bát trọng như địa ngục giữa trần gian.

- Chúc mừng Cổ Minh Ma Tôn đại nhân thoát vây.

Phúc Thiên Ma Thánh vội vàng đi tới trước mặt cường giả Linh Ma tộc kia, quỳ một chân trên đất, biểu hiện kích động nói.

- Không sai, Phúc Thiên ngươi làm không tệ.

Cổ Minh Ma Tôn gằn giọng cười to nói, hắn thở một hơi thật dài, vẻ mặt dư vị.

- Bao nhiêu năm, không biết bị nhốt bao nhiêu năm, Bổn Ma Tôn rốt cục tái hiện đại lục.

Nó tùy ý cười to, Ma khí ngập trời bao phủ, chấn động đến mức rất nhiều cường giả Thánh Thành cách đó không xa, từng cái từng cái sắc mặt trắng bệch, thân hình chập chờn.

Cái sát cơ nồng nặc kia, như muốn giết hết tất cả thế gian, khiến người ta biến thành một mảnh luyện ngục.

Bao quát hai người Cận Ly phó Thánh chủ, Long đạo nhân, cũng ở dưới cỗ sát cơ này, hơi thay đổi sắc mặt.
Chương 1892 Quy tắc không hoàn toàn (1)

Trong cường giả Nhân tộc, chỉ có Diệp Thiên Thánh chủ, ánh mắt trầm thấp, cũng không ai biết hắn đang suy nghĩ gì.

Một lát sau, hắn đột nhiên đi lên trước, nhìn Cổ Minh Ma Tôn lạnh nhạt nói:

- Chúc mừng Cổ Minh Ma Tôn thoát vây, sự tình bản Thánh chủ đáp ứng Ma Tôn, đã hoàn thành, không biết sự tình Ma Tôn đáp ứng bản Thánh chủ, khi nào mới thực hiện?

Sắc mặt Diệp Thiên bình tĩnh, không nhìn ra là tâm tư gì.

- Ngươi chính là lãnh tụ Nhân tộc đời này?

Cổ Minh Ma Tôn mới từ trong mừng rỡ phục hồi tinh thần lại, hai con ngươi đen kịt mang theo tà ý vô tận, nhàn nhạt miết ở trên người Diệp Thiên, khóe miệng hiện ra vẻ mặt tựa như cười mà không phải cười.

- Lớn mật, ngươi là thứ gì, dám cùng Ma Tôn đại nhân nói như thế.

Không chờ Cổ Minh Ma Tôn mở miệng, một tên cường giả Linh Ma tộc cùng thoát vây kia, dĩ nhiên hét lớn một tiếng, ngữ khí trào phúng, cả người sát cơ bốc lên.

Cái sát cơ ác liệt kia, giống như đao phong, rơi vào trên người Diệp Thiên, không kiêng dè cùng thoái nhượng chút nào.

Ánh mắt cường giả Linh Ma tộc kia nhìn Diệp Thiên, thật giống như nhìn một con chó.

- Làm sao, lẽ nào chư vị vừa thoát vây, liền chuẩn bị quăng ân nhân của mình ra sau gáy?

Diệp Thiên không chút động dung, chỉ cau mày nói, ngữ khí lạnh lùng.

- Ân nhân? Ha ha, ngươi chỉ là một con chó của Linh Ma tộc ta mà thôi, lại coi mình thành ân nhân, chỉ là bán Thánh, ở trước mặt Linh Ma tộc ta, là cái rắm gì.

Cường giả Linh Ma tộc kia càn rỡ cười to nói

Long đạo nhân, Cận Ly phó Thánh chủ ở phía sau Diệp Thiên Thánh chủ, từng cái từng cái hơi biến sắc, dồn dập nhìn về phía Diệp Thiên Thánh chủ.

Cường giả Linh Ma tộc kia cũng quá kiêu ngạo a, nếu như không phải Thánh Thành bọn họ ra tay, Linh Ma tộc sao có thể thoát vây? Bây giờ lại nói bọn họ là một con chó của Linh Ma tộc, quả thực là quá làm càn.

Chỉ là rất nhiều cường giả của Linh Ma tộc tỏa ra khí thế khủng bố, làm tất cả bọn họ đều sinh lòng kiêng kỵ, không dám làm bừa.

Trong lúc nhất thời, trên Huyền Vực bát trọng thi thể như núi, cường giả Thánh Thành và cường giả Ma tộc giương cung bạt kiếm, bầu không khí cực kỳ ngưng trệ.

- Cổ Minh Ma Tôn, ngươi cũng cho rằng như thế?

Diệp Thiên Thánh chủ không hề bị lay động, nhàn nhạt nhìn về phía Cổ Minh Ma Tôn.

- Ta tin tưởng nếu Cổ Minh Ma Tôn thân là lãnh tụ Linh Ma tộc, kiến thức tuyệt đối không phải Linh Ma tộc bình thường có thể so sánh.

Trong ánh mắt Cổ Minh Ma Tôn lóe lên lệ mang, trên người tản mát một luồng khí tức quái dị, nhếch miệng cười nói:

- Bổn Ma Tôn đương nhiên...

- Hả?

Nó đột nhiên biến sắc, nhíu mày nói:

- Tại sao Bổn Ma Tôn không cảm ứng được Thiên giới tồn tại, còn có quy tắc thiên địa này, tại sao thực lực của Bổn Ma Tôn không cách nào khôi phục lại Thánh cảnh?

Cổ Minh Ma Tôn ở thời đại viễn cổ, thuộc về bá chủ trong Linh Ma tộc, một thân tu vi thông thiên triệt địa, dưới cái nhìn của nó, sau khi mình thoát vây, hấp thu nhiều tinh huyết như thế, tu vi tất nhiên sẽ ngay lập tức khôi phục lại Thánh cảnh.

Đến thời điểm đó Nhân tộc nào, Thiên Huyền đại lục gì, còn không phải tùy ý Linh Ma tộc hắn nhào nặn.

Nhưng làm hắn cảm thấy khiếp sợ chính là, thời điểm khí tức trong cơ thể hắn khôi phục đến bán Thánh đỉnh phong, dĩ nhiên không cách nào lại vượt lên nữa, phảng phất như có một đạo bình phong vô hình, gắt gao kiềm chế ở cảnh giới này.

Hơn nữa, lấy tu vi của hắn, dựa theo đạo lý có thể dễ dàng nhận biết được Thiên giới tồn tại, một khi đột phá Thánh cảnh, hoàn toàn có thể vũ phá hư không, tiến vào vị diện cao hơn, có thể hiện tại, hắn dĩ nhiên không cảm ứng tới Thiên giới, này hoàn toàn vượt qua hắn dự đoán.

- Cổ Minh Ma Tôn, vùng thế giới này cùng đại lục mà lúc trước Linh Ma tộc ngươi ngang dọc, đã tuyệt nhiên không giống, muốn đột phá Thánh cảnh, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.

Diệp Thiên Thánh chủ từ tốn nói, vẻ mặt bình tĩnh.

- Hả? Là như vậy sao?

Cổ Minh Ma Tôn cau mày, quay đầu nhìn về phía Phúc Thiên Ma Thánh.

Cường giả Linh Ma tộc còn lại phía sau Cổ Minh Ma Tôn, cũng đều cau mày, nhìn về phía Phúc Thiên Ma Thánh. Ở thời đại viễn cổ, bọn hắn mỗi người đều là cường giả trên Thánh cảnh, nhưng hiện tại, trong bọn hắn không có người nào có thể nhận biết được Thiên giới tồn tại.

Đây tuyệt đối không bình thường.

- Cổ Minh Ma Tôn đại nhân, vùng thế giới này tựa hồ ở sau thời đại viễn cổ, sản sinh biến hóa gì đó, dẫn đến thiên địa quy tắc không hoàn toàn, đã không cách nào sinh ra cường giả Thánh cảnh, hơn nữa, nơi này và Thiên giới tựa hồ cũng mất đi câu thông, theo thuộc hạ thăm dò được biết, mấy chục ngàn năm qua, toàn bộ đại lục đã không còn có người đột phá Thánh cảnh, bước vào Thiên giới.

Phúc Thiên Ma Thánh sớm thoát vây đi tới Thiên Huyền đại lục hơn 100 năm, đối với sự tình của Thiên Huyền đại lục, tự nhiên hiểu rõ không ít.

- Quy tắc không hoàn toàn?

Cổ Minh Ma Tôn lắc đầu một cái, nếu như chỉ là quy tắc không hoàn toàn, căn bản không thể xuất hiện tình huống như thế.

Cái gọi là thiên địa quy tắc không hoàn toàn, nhiều nhất chỉ có thể để cường giả Vũ Đế hiện tại, không cách nào lĩnh ngộ đại đạo quy tắc, bước vào Thánh cảnh mà thôi, nhưng bọn hắn ở thời đại viễn cổ, bản thân là cường giả Thánh cảnh, đối với quy tắc lĩnh ngộ, thậm chí vượt qua quy tắc trên đại lục này, nhưng cho dù như thế, bọn hắn cũng đồng dạng không thể bước vào Thánh cảnh, bởi vậy có thể thấy được, tuyệt đối không phải quy tắc không hoàn toàn đơn giản như vậy.

Hơn nữa Cổ Minh Ma Tôn có loại cảm giác, sở dĩ hắn không cách nào đột phá Thánh cảnh, không phải bởi vì quy tắc không hoàn toàn, mà là thiên địa này, trong cõi u minh có một nguồn lực lượng, áp chế bất kỳ Thánh cảnh nào sinh ra.

Trên đại lục này đến tột cùng ở thời đại viễn cổ xảy ra biến cố gì? Lại dẫn đến tình huống như vậy phát sinh?

Tâm tư của Cổ Minh Ma Tôn lưu chuyển, liên tiếp nghĩ đến rất nhiều khả năng, đều không nghĩ tới nguyên nhân chân chính.

- Không biết Cổ Minh Ma Tôn đối với bản Thánh chủ nói, có kiến giải gì không?

Diệp Thiên Thánh chủ thấy Cổ Minh Ma Tôn vẫn trầm mặc không nói, lúc này lạnh lùng hỏi.

- Ha ha ha.

Cổ Minh Ma Tôn nhất thời nở nụ cười, nơi sâu xa đáy mắt lướt qua một tia lệ mang mịt mờ, hắn cười nói:

- Bản tôn chính là Linh Ma tộc Ma Tôn, đương nhiên sẽ không vì tư lợi mà bội ước.
Chương 1893 Quy tắc không hoàn toàn (2)

Nói xong, Cổ Minh Ma Tôn xòe bàn tay ra, trong tay nhất thời hiện lên một cái hộp đen:

- Đây là Linh Ma tinh huyết mà Bổn Ma Tôn đáp ứng ngươi, luyện hóa tinh huyết này, liền có thể câu thông thiên địa Ma khí, hóa thân bán Ma thân, cho ngươi.

Cổ Minh Ma Tôn vung tay lên, hộp ngọc bắn về phía Diệp Thiên Thánh chủ, tuy tốc độ không nhanh, nhưng Diệp Thiên Thánh lại bay lên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.

Thần sắc hắn bất biến, ánh mắt lạnh lùng nghiêm nghị, trên người đột nhiên sáng lên một vầng sáng mông lung, nếu như có người xuyên thấu qua áo bào của hắn liền có thể nhìn thấy, trên thân thể của hắn đột nhiên sáng lên từng đạo từng đạo phù văn quỷ dị, giống như nòng nọc không ngừng lưu chuyển.

Hai tay biến ảo làm một đạo ảo ảnh, bộp một tiếng, Diệp Thiên tiếp hộp ngọc kia ở trong tay.

- Ha ha, Cổ Minh Ma Tôn quả nhiên nhất ngôn cửu đỉnh, bản Thánh chủ không nhìn lầm người.

Diệp Thiên khẽ mỉm cười, mở ra hộp ngọc, một giọt máu tươi đen ngòm trôi nổi ở trong đó, tỏa ra Ma khí tà ý lạnh lẽo, Diệp Thiên mắt sáng lên, khép hộp ngọc lại, thu vào không gian giới chỉ.

Nếu như có người tỉ mỉ, liền có thể phát hiện thân hình của hắn nhẹ nhàng lay động một chút, sắc mặt hơi trắng bệch.

- Ha ha, đó là tự nhiên, Bổn Ma Tôn đáp ứng, đương nhiên sẽ không đổi ý.

Cổ Minh Ma Tôn khẽ mỉm cười, ánh mắt mang theo âm lạnh, thực lực của Diệp Thiên Thánh chủ, nằm ngoài dự đoán của nó, lại đỡ lấy hộp ngọc, xem ra tùy tiện cùng đối phương trở mặt, không phải lựa chọn sáng suốt a.

Nghĩ lại trong lúc đó, Cổ Minh Ma Tôn cũng đã làm ra quyết định, hiện tại hắn vừa thoát vây, đối với Thiên Huyền đại lục hiện tại còn không phải hiểu rõ, tiếp tục cùng Diệp Thiên Thánh chủ hợp tác, đối với song phương mới có lợi.

- Diệp Thiên Thánh chủ, ngươi và ta trong lúc đó hợp tác, có thể tiếp tục a.

Cổ Minh Ma Tôn cười nói.

- Tự nhiên không thành vấn đề.

Diệp Thiên Thánh chủ gật gù, nhưng nơi sâu xa trong con ngươi, lặng yên lướt qua một tia ánh sáng không tên.

- Đi thôi, Bổn Ma Tôn ngắm nghía cẩn thận, bây giờ Thiên Huyền đại lục này, đến tột cùng đã biến thành cái dáng dấp gì.

Lúc này, Cổ Minh Ma Tôn mang theo rất nhiều cường giả cùng khôi lỗi Linh Ma tộc, dồn dập bay lượn mà lên.

- Thánh chủ đại nhân.

Cận Ly cùng Long đạo nhân âm trầm đi tới, trầm giọng nói:

- Vừa nãy Linh Ma tộc cũng quá kiêu ngạo, vừa thoát vây, suýt chút nữa trở mặt không quen biết.

- Linh Ma tộc nhất quán như vậy, đối với bọn hắn mà nói, không có giao tình, có chỉ là lợi ích trần trụi cùng nhược nhục cường thực.

Diệp Thiên Thánh chủ cười lạnh một tiếng.

- Chúng ta đi theo sau, có Linh Ma tộc, chúng ta mới có hi vọng đột phá Thánh cảnh.

Diệp Thiên Thánh chủ mang theo rất nhiều cường giả Thánh Thành, cấp tốc truy về phía đội ngũ cường giả Linh Ma tộc.

Sau nửa canh giờ, bọn họ liền nhìn thấy rất nhiều cường giả Linh Ma tộc, đang ở trong một thành trì của Huyền Vực lục trọng trắng trợn giết chóc.

- Ha ha ha.

Mấy tên cường giả Linh Ma tộc kia, từng cái từng cái cười to, cả người toả ra Ma khí ngập trời, những Ma khí này che đậy toàn bộ thành trì, hết thảy võ giả bị Ma khí bao trùm đều điên cuồng giãy dụa, từng cái từng cái thê thảm kêu to, cả người chảy ra máu mủ, nhưng không thể nhanh chóng vẫn lạc, chỉ có thể chầm chậm chết đi.

Cảnh tượng như vậy, cái gọi là Địa ngục, cũng chỉ đến như thế.

Những Nhân tộc này trước khi chết tỏa ra oán khí, thống khổ, phẫn nộ,… nhất thời hóa thành từng đạo từng đạo oán linh vô hình, bị những cường giả Linh Ma tộc kia hút vào trong cơ thể.

Mắt trần có thể thấy, khí tức trên người những cường giả Linh Ma tộc này, sau khi hấp thu lượng lớn Nhân tộc oán linh, đang chậm rãi tăng lên.

- Hừ, những Linh Ma tộc này không thể chờ đợi được nữa đã nghĩ khôi phục thực lực, cũng được, vừa vặn để những Linh Ma tộc này chinh chiến thiên hạ cho chúng ta.

Diệp Thiên Thánh chủ cười lạnh, ánh mắt lạnh lùng nhìn dân chúng thống khổ giãy dụa phía dưới, không có một tia thương hại.

Không có ai nhìn thấy, trên đỉnh đầu Diệp Thiên Thánh chủ, một Võ Hồn hư vô hiện lên, cái Võ Hồn kia, phảng phất như không tồn tại, ở thời điểm cường giả Linh Ma tộc đồ giết võ giả Nhân tộc, hấp thu từng tia lực lượng thần bí lưu tán trong hư không.

Từng tia hắc khí thông qua Võ Hồn chậm rãi hòa vào trong cơ thể Diệp Thiên, loáng thoáng, tựa hồ có âm linh gào thét.

Thế nhưng toàn bộ quá trình này, cho dù là cường giả như Cổ Minh Ma Tôn cũng không có cảm giác được, lặng yên không một tiếng động.

Vẻn vẹn chỉ chốc lát, mấy triệu võ giả cùng dân chúng trong thành trì này, tất cả đều bị cường giả Linh Ma tộc đánh giết, hóa thành từng bộ xương khô, cả người mục nát vặn vẹo, trước khi chết chịu đựng thống khổ cực lớn.

- Ha ha ha, khí tức sinh linh, chính là tươi đẹp a, bao nhiêu năm, cũng không nếm trải mỹ vị như vậy.

Những cường giả Linh Ma tộc này từng cái từng cái cả người lỗ chân lông triển khai, một bộ hưởng thụ.

- Sinh linh trong thành trì này vẫn là quá ít, mới ăn lửng dạ.

- Đói bụng nhiều năm như vậy, là nên ăn no nê, ha ha ha.

- Đi, đi toà thành tiếp theo.

Vèo vèo vèo.

Những cường giả Linh Ma tộc này sau khi nuốt một thành trì Nhân tộc, lần thứ hai bước vào hư không, bay về phía toà thành tiếp theo.

Vèo!

Lúc này trong hư không, một bóng người hư vô đột nhiên xuất hiện ở địa vực Hải tộc bị diệt, nhìn thấy thây chất thành núi, máu chảy thành sông, trong lòng Diệp Huyền cảm thấy cực kỳ chấn động.

- Hải tộc dĩ nhiên bị diệt.

Bóng người màu đen toả ra khí tức Võ Hồn, vẻ mặt khiếp sợ, hắn cấp tốc xẹt qua núi thây, rất nhanh đi tới trước một đống núi thây, từ bên trong lấy ra một quả cầu thủy tinh.

Quả cầu thủy tinh này, chính là Diệp Huyền lúc trước ở Vô Tận Hải nô dịch Ngân Sa Vũ Đế ghi chép.

Lúc trước thời điểm rời đi Vô Tận Hải, Diệp Huyền vẫn chưa giải trừ nô dịch trên người Ngân Sa Vũ Đế, mà phái Ngân Sa Vũ Đế trở về Hải tộc, đồng thời ẩn giấu thực lực của mình, trở thành một trưởng lão phổ thông trong Hải tộc Ngân Sa tộc.

Vì không đưa tới đám người Hải Hoàng chú ý, Diệp Huyền cố ý để Ngân Sa Vũ Đế, ở thời điểm Hải tộc đã tiến công Huyền Vực, làm bộ đội đến tiếp viện gia nhập trong đại quân Hải tộc.

Thời điểm Thánh Thành tiến công Hải tộc, Diệp Huyền ngay lập tức được Ngân Sa Vũ Đế truyền ra tin tức, bởi vậy để Thôn Phệ Võ Hồn đến đây tìm hiểu.

Không ngờ hắn nhìn thấy, là thi thể Hải tộc chồng chất như núi.
Chương 1894 Phải đi con đường nào

Vừa mới qua bao lâu? Một tộc cũng đã vẫn lạc? Trong lòng Diệp Huyền âm thầm khiếp sợ, lúc này thôi thúc quả cầu thủy tinh mà Ngân Sa Vũ Đế ở khi đại chiến bắt đầu liền ghi chép.

Trong thủy tinh, lập tức hiển hiện ra cảnh tượng Thánh Thành cùng Hải tộc đại chiến, bao quát Linh Ma tộc giáng lâm, Cổ Minh Ma Tôn đánh giết Hải Hoàng.

Giết chóc đẫm máu, cùng lực lượng đáng sợ to lớn, để trong lòng Diệp Huyền âm thầm khiếp sợ.

Linh Ma tộc dĩ nhiên triệt để giáng lâm, hiện tại Hải tộc đã diệt, đón lấy mục tiêu của Thánh Thành rất có thể chính là các thế lực lớn bọn họ.

Trong lòng Diệp Huyền không khỏi sản sinh lo lắng nồng đậm, từ trong quả cầu thủy tinh ghi chép cảnh tượng đến xem, những cường giả Linh Ma tộc kia, hiện nay bọn họ căn bản không có một có thể ngăn cản được.

- Đi, đi xem xem những Linh Ma tộc này đến tột cùng đang làm gì?

Biết lo lắng vô dụng, Diệp Huyền dọc theo khí tức Linh Ma tộc rời đi, trong bóng tối đi theo.

Một thành trì hoang phế, nhất thời hiện ra ở trước mặt hắn, toàn bộ thành trì thây chất thành núi, máu chảy thành sông, giống như địa ngục giữa trần gian.

Nhìn thấy thi thể Nhân tộc thê thảm trong thành trì, trong lòng Diệp Huyền tức giận không thôi, người của Linh Ma tộc quả thực là phát điên, vô nhân tính, lại trực tiếp đồ thành, còn có Thánh Thành kia, thực sự là quá đáng ghét, vì bản thân tư lợi, dĩ nhiên cấu kết với Linh Ma tộc.

Mặc kệ mục đích của đám người Diệp Thiên Thánh chủ là gì, nhưng hắn nương nhờ vào Linh Ma tộc, thả Linh Ma tộc ra ngoài, kia là thiên đại tội ác, bất luận làm sao cũng không thể cọ rửa sạch sẽ.

Diệp Huyền một đường lần theo, liên tiếp nhìn thấy năm toà thành trì Nhân loại hóa thành luyện ngục, hơn mười triệu Nhân loại dân chúng bởi vậy vẫn lạc, các loại oan hồn ở trong thiên địa gào thét, tình cảnh đó chính là nhân gian thảm kịch, bất luận người nào nhìn thấy, đều sẽ không nhịn được gào thét.

Diệp Huyền rốt cuộc biết tại sao Tử Khấu Tôn giả nói một khi Linh Ma tộc thoát vây, đối với bất kỳ đại lục nào cũng là một tai nạn, vì tăng lên thực lực của mình, những người này căn bản không có nửa điểm nhân từ, đối với bọn hắn mà nói, giết chóc cùng dằn vặt vốn là một loại bản năng, một loại lạc thú.

Diệp Huyền vô cùng phẫn nộ, hắn chăm chú siết nắm đấm, hắn hận mình vô năng, nếu như hắn có đủ thực lực, nhất định sẽ một mình giết về phía Thánh Thành, để những tên khốn kiếp kia biết kết cục lạm sát kẻ vô tội.

Nhưng mà hắn không hiểu chính là, vì sao Thánh Thành lại làm như thế? Lẽ nào đám người Diệp Thiên như Vô Lượng Sơn Nghiêm Vương Sơn Chủ, đã bị Linh Ma tộc đoạt xá sao?

Diệp Huyền lắc đầu, không giống, Diệp Thiên Thánh chủ rõ ràng còn có ý thức tự chủ, không có bị Linh Ma tộc đoạt xá.

Nhưng mà tại sao bọn họ phải làm như vậy? Lẽ nào chỉ vì nhất thống đại lục, hợp tác với Linh Ma tộc, vốn là tranh ăn với hổ, lẽ nào Diệp Thiên không biết?

Diệp Huyền không nghĩ ra, hắn chỉ biết, mình bây giờ, nhất định phải mau chóng tăng cao thực lực, bằng không khó thoát kết cục vẫn lạc.

Trong quá trình mang theo cường giả Nguyệt Thần cung cùng Huyền Quang Các lui ra Huyền Vực, Diệp Huyền tu luyện càng thêm khắc khổ, từng giây từng phút đều không muốn lãng phí.

Cùng ngày, tin tức đại quân Hải tộc bị diệt, liền truyền khắp các thế lực lớn.

Khi cường giả các thế lực lớn nhìn thấy quả cầu thủy tinh mà Diệp Huyền đưa tới, mỗi một người đều khiếp sợ.

Linh Ma tộc thực sự là đáng sợ, vốn Thánh Thành cũng đã đủ để các thế lực lớn hoảng sợ, bây giờ Linh Ma tộc triệt để giáng lâm, trong lòng mỗi người đều nặng trình trịch, phảng phất như để lên một ngọn núi lớn.

Trải qua nửa tháng lui lại, đám người Diệp Huyền rốt cục một lần nữa trở lại Thiên Đô Phủ.

Thiên Đô Phủ ở vào Đông Vực, bởi vậy vẫn chưa bị Hải tộc xâm lấn lan đến gần, cũng không biết trong Huyền Vực đã phát sinh tất cả, thậm chí toàn bộ đại lục, tuyệt đại đa số thế lực còn chẳng hay biết gì.

Ở dưới đám người Hoàng Phủ Tú Minh bồi dưỡng, toàn bộ Thiên Đô Phủ hiện ra một cảnh tượng phồn vinh.

Nhìn thấy đám người Diệp Huyền trở về, rất nhiều cường giả lưu thủ Thiên Đô Phủ đều mừng rỡ không thôi.

Bao quát một ít thành trì xung quanh Thiên Đô Phủ, hết thảy thành trì được Huyền Quang Các nắm trong tay, đều một mảnh an lành, giống như tận thế không có đến.

Trước đây Diệp Huyền vẫn chưa cảm thấy làm sao, nhưng bây giờ nhìn đến cảnh tượng tốt đẹp như thế, nghĩ đến thảm trạng Linh Ma tộc tàn sát con dân Huyền Vực, Diệp Huyền liền không khỏi thống khổ nhắm hai mắt lại.

Nếu toàn bộ đại lục đều biến thành dáng dấp như vậy, cái kia sẽ tàn khốc như thế nào.

Diệp Huyền mở mắt ra, một tia lệ mang lướt qua, con ngươi kiên định trước nay chưa từng có.

Hắn tuyệt đối không cho phép tất cả những thứ này phát sinh, cho dù liều mạng, hắn cũng phải bảo vệ cẩn thận tất cả những thứ này.

Nghĩ tới đây, lúc này Diệp Huyền đứng lên, chỉ là như vậy, căn bản không thể đánh bại Thánh Thành Linh Ma tộc, hắn nhất định phải có thực lực đối kháng.

- Dao Nguyệt, Hắc Long cung chủ, Hoàng Phủ Tú Minh, các ngươi an bài xong rút đi, ta đi ra ngoài một chút.

Diệp Huyền truyền đạt cho đám người Hắc Long cung chủ xong, liền muốn rời khỏi Thiên Đô Phủ.

- Tiêu Dao, ngươi muốn đi nơi nào?

- Ta chuẩn bị đi Yêu tộc một chuyến.

- Yêu tộc?

- Không sai, chỉ dựa vào Nhân tộc chúng ta, căn bản là không có cách chống đỡ Linh Ma tộc xâm lấn, chỉ có liên hợp Yêu tộc, mới có một đường khả năng.

Diệp Huyền kiên định nói.

- Nhưng mà Yêu tộc sẽ đáp ứng sao?

Đám người Hoàng Phủ Tú Minh khó có thể tin nói, ở trong lịch sử của Thiên Huyền đại lục, Yêu tộc cùng Nhân tộc luôn là tử địch, đối kháng không biết bao nhiêu năm, sẽ cùng Nhân tộc liên hợp sao?

- Sẽ, nhất định sẽ, bởi vì đây là cơ hội duy nhất, Yêu tộc chắc chắn sẽ không cho phép Linh Ma tộc chiếm cứ toàn bộ đại lục.

Diệp Huyền kiên định nói.

Dựa theo quy định trước đó thương nghị, đám người Hắc Long cung chủ lập tức dẫn dắt cường giả Huyền Quang Các, dồn dập đi tới nơi bảo vệ.

Trong đó, một ít cao thủ Vũ Đế trở lên, đi tới Thần Đô, mà những người còn lại, thì ở dưới mấy người còn lại dẫn dắt, đi tới một phương hướng khác.

Mà Diệp Huyền, thì cấp tốc đi tới Vô Tận sơn mạch.

Trong quá trình bay lượn, Diệp Huyền không có bất kỳ nghỉ ngơi, mình ý thức rót vào trong Hoang Thiên Tháp.

- Tử Khấu tiền bối, hiện tại cường giả Linh Ma tộc đã giáng lâm, đang tàn sát dân chúng Thiên Huyền đại lục ta, có biện pháp gì có thể đánh bại chúng nó hay không.

Ánh mắt của Diệp Huyền kiên định nói.
Chương 1895 Tử Khấu giáo dục

Tử Khấu Tôn giả đến từ viễn cổ, kiến thức phi phàm, có khi từ hắn có thể có được phương pháp đánh bại Linh Ma tộc.

- Linh Ma tộc lại thật sự giáng lâm.

Tử Khấu Tôn giả ngẩn ra, chợt thở dài một hơi:

- Linh Ma tộc thực lực phi phàm, muốn đánh bại bọn họ, tuyệt đối không phải chuyện đơn giản, có điều cũng không phải hoàn toàn không có cách nào.

- Là biện pháp gì?

- Là ngươi đột phá đến Thánh cảnh.

Tử Khấu Tôn giả mỉm cười nói:

- Nếu như ta không đoán sai, sau khi cường giả Linh Ma tộc kia giáng lâm, tu vi hẳn là ở bán Thánh đỉnh phong, lấy thiên phú của ngươi, chỉ cần ngươi đột phá đến Thánh cảnh, đến lúc đó đánh giết đối phương, dễ như ăn cháo.

Diệp Huyền cười khổ, đột phá Thánh cảnh, nói nghe thì dễ, nếu như thật sự dễ đột phá như vậy, Thiên Huyền đại lục nhiều năm như vậy cũng sẽ không đến mức ngay cả một Thánh cảnh cũng không có.

Có điều hắn nghi hoặc chính là, Tử Khấu Tôn giả làm sao biết tu vi của cường giả Linh Ma tộc ở bán Thánh đỉnh phong?

Bây giờ nghĩ một hồi, tựa hồ đúng là như thế, nếu như cường giả Linh Ma tộc kia là Thánh cảnh, thì sẽ không ở dưới Hải tộc Hải Hoàng tự bạo bị thương.

Có thể thấy được tuy tu vi của Cổ Minh Ma Tôn ở trên Hải Hoàng, nhưng cũng không đến nỗi vượt qua một đại cấp.

Tử Khấu Tôn giả tựa hồ biết Diệp Huyền ý nghĩ, cười cợt nói:

- Kỳ thực đột phá Thánh cảnh, cũng không phải sự tình đặc biệt khó gì, cái gọi là Thánh cảnh, kỳ thực là cảnh giới ngự trị ở trên quy tắc của đại lục này, khi ngươi đối với quy tắc của Thiên Huyền đại lục lĩnh ngộ đến cực hạn, thậm chí siêu thoát quy tắc đại lục, chính là Thánh cảnh, mà cái gọi là vũ phá hư không, cũng chỉ là bởi vì quy tắc đại lục không thể chịu đựng lực lượng của ngươi, chủ động bài xích ngươi đi, bởi vì ở trong ý chí của đại lục, cho rằng lực lượng của ngươi đối với quy tắc đại lục vận chuyển, là một loại uy hiếp.

Tử Khấu Tôn giả, để Diệp Huyền đăm chiêu, nguyên lai Thánh cảnh chính là như thế.

Trầm tư qua đi, trong con ngươi của hắn hơi lướt qua vẻ ảm đạm, hắn bây giờ, còn ở cửu giai tam trọng đỉnh phong, ngay cả bán Thánh cũng không có đạt đến, khoảng cách Thánh cảnh quá xa.

Huống chi, vùng thế giới này đã vô số năm không có sinh ra cường giả Thánh cảnh, có thể thấy được quy tắc của vùng thế giới này e là từ lâu không hoàn chỉnh, hắn còn có thể ở tình huống như vậy lĩnh ngộ đại đạo quy tắc sao?

Diệp Huyền cười khổ lắc đầu.

- Kỳ thực không cần thiết ủ rũ như vậy, Thánh cảnh cũng không phải sự tình đặc biệt xa xôi!

Tử Khấu Tôn giả ngẩng đầu lên, trên người hắn đột nhiên thả ra một luồng khí thế không gì địch nổi, khí thế kia so với đám người Diệp Thiên Thánh chủ cùng Hải Hoàng thì mạnh hơn nhiều.

Diệp Huyền cảm giác giờ khắc này mình tựa như đặt mình trong một vùng biển mênh mông, không chỗ nương tựa, cô độc phiêu linh.

Một loại khí tức thiên địa thần bí vận chuyển, ở trong đầu của hắn quanh quẩn.

- Thiên địa quy tắc, là cơ sở để thiên địa vận chuyển, mục đích của nó chính là vì duy trì thiên địa cân bằng, thiên địa không giống, ẩn chứa thiên địa quy tắc cũng sẽ khác biệt, nói cách khác, thiên địa quy tắc của mỗi vùng đều không giống nhau, mà lĩnh ngộ đối với quy tắc, mỗi người cũng không giống nhau, ngươi có thể cố gắng cảm ngộ quy tắc mà ta lĩnh ngộ.

Tử Khấu Tôn giả điểm ra một chỉ, rơi vào mi tâm của Diệp Huyền, trong đầu Diệp Huyền đột nhiên hiện ra một hình ảnh khai thiên tích địa, bầu trời hình thành, đại địa hình thành, hải dương hình thành, sinh linh hình thành, phảng phất như một thần linh, đang diễn hóa thế giới của mình, sáng tạo ra các loại sinh linh.

Loại huyền ảo kia, để Diệp Huyền phảng phất như đặt mình trong một thế giới thần kỳ.

Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, một luồng Huyền khí mãnh liệt bàng bạc ở trong cơ thể hắn khuấy động, đẩy tu vi của hắn tăng đến cửu giai tam trọng đỉnh phong cực hạn, đồng thời các loại đại đạo quy tắc không ngừng quanh quẩn, như sao lốm đốm đầy trời, hiện đầy đầu óc của hắn, khiến cho hắn có loại giác ngộ rõ ràng, rồi lại không thể phỏng đoán.

Loại cảm giác mơ mơ hồ hồ kia, để quanh thân Diệp Huyền quanh quẩn một loại lực lượng quy tắc thần bí, những lực lượng quy tắc này, không ngừng lưu chuyển, như muốn ngưng tụ thành thực chất.

- Ồ?

Tử Khấu Tôn giả phát sinh một tiếng ngạc nhiên nghi ngờ, hắn không nghĩ tới Diệp Huyền nhanh như vậy liền có thể lĩnh ngộ được những quy tắc này, không hổ là truyền nhân được chủ nhân chọn lựa.

- Quy tắc, chính là trật tự để thiên địa vận chuyển, vạn vật đều có quy tắc, thiên địa có quy tắc, sinh tử có quy tắc, bản thân một sinh linh cũng có quy tắc, khống chế quy tắc, chính là khống chế bản thân, thời điểm ngươi có thể triệt để khống chế bản thân, ở trình độ nào đó cũng là khống chế quy tắc.

- Đương nhiên, bản thân mỗi người đều không giống nhau, vì lẽ đó đạo của người khác, quy tắc của người khác, đều chỉ là của người khác, mà ngươi nhất định phải nắm giữ chính ngươi, quy tắc vật này, bất luận người nào cũng không thể trực tiếp truyền thụ, tất cả chỉ có thể nhìn chính mình.

Tử Khấu Tôn giả một bên phóng thích quy tắc mình lĩnh ngộ, một bên nghiêm túc nói.

Diệp Huyền đăm chiêu, chìm đắm ở trong quy tắc của Tử Khấu Tôn giả.

Một lát sau, hắn mới phục hồi tinh thần lại, tuy tu vi của hắn không có trực tiếp đột phá, nhưng hai mắt thâm thúy, trên người chảy xuôi một luồng mùi vị thần bí.

- Đa tạ tiền bối giáo dục.

Diệp Huyền cảm kích nói.

Dù hắn không có thể đột phá đến bán Thánh, nhưng Diệp Huyền rõ ràng cảm nhận được, con đường nguyên bản ở trước mặt mình mơ hồ, bây giờ đã dần dần trở nên rõ ràng.

Thời điểm Diệp Huyền một bên đi tới Vô Tận sơn mạch, một bên tu luyện.

Cường giả Linh Ma tộc thì vẫn ở Huyền Vực tàn sát Nhân loại, nương theo Hải tộc diệt, nhiều thành trì của Huyền Vực bát trọng hóa thành tử thành, Thánh Thành làm việc đê hèn, cũng dần dần ở trên đại lục lan truyền ra, gợi ra rất nhiều khủng hoảng.

Trong lúc nhất thời, các nơi trên đại lục đều phát sinh bạo loạn, các loại trật tự trực tiếp vỡ diệt, thiêu giết cướp giật phát sinh khắp nơi.

Ở bước ngoặt này, Thần Đô trực tiếp đại biểu các thế lực lớn lên tiếng, muốn cùng Thánh Thành tử chiến đến cùng.

Tin tức này vừa ra, mới làm cho dân chúng đại lục thoáng trấn định một chút, nhưng loại kinh hoảng vô biên này, vẫn từ từ lan tràn ở trên đại lục.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom