• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng (6 Viewers)

  • Chương 1911-1915 FULL

Chương 1911 Khủng bố Diệp Thiên (2)

- Hừ, Nhân tộc cùng Yêu tộc đáng chết, các ngươi lại còn dám đuổi vào Cổ Ma Chi Địa, thật sự coi Cổ Minh Ma Tôn ta sợ các ngươi sao?

Cổ Minh Ma Tôn tức giận rống to, dưới vực sâu, vô số Ma khí bốc lên, cùng cả thân thể hắn kết hợp với nhau.

- Nơi đây, chính là Thánh địa Linh Ma tộc ta, Ma khí bất diệt, Linh Ma tộc ta sẽ không diệt, đều đi chết đi cho ta.

Khí tức cả người Cổ Minh Ma Tôn tăng mạnh, điên cuồng ra tay về phía đám người Diệp Huyền.

Ma Phương Đại thế giới.

Rầm rầm rầm.

Vô số Ma khí phảng phất như màn trời, bao phủ về phía cường giả Nhân tộc cùng Yêu tộc.

- Vô Tận Dung Hỏa, đốt cháy cho ta.

Ánh mắt của Diệp Huyền ác liệt, toàn lực triển khai Vô Tận Dung Hỏa, chỉ một thoáng, tảng lớn tảng lớn hỏa diễm khủng bố điên cuồng tịch cuốn ra, cùng Ma khí va chạm.

- Ha ha ha, đây mới là lực lượng Ma khí tinh khiết, hấp thu cho ta.

Chiến Thương cười to hấp thu Ma khí khủng bố trước mặt, thân là Phệ Hồn tộc, hắn không uý kị những Ma khí khủng bố này tí nào.

Mà Kim Lân cả người tỏa ra kim quang, ở dưới Ma khí bình yên vô sự.

Kinh khủng nhất vẫn là Tiểu Tử Điêu, uuuu…, nó ngửa mặt lên trời thét dài, da lông cấp tốc mở ra, ầm ầm ầm, trên đường chân trời, dĩ nhiên xuất hiện vô số lôi vân, từng đạo từng đạo ánh chớp từ bên trong cấp tốc đánh xuống, oanh toàn bộ Cổ Ma Chi Địa thành một hải dương sấm sét.

Hải dương sấm sét kia, càng đánh vào trong vực sâu Linh Ma tộc, khiến cho Ma khí sôi trào không ngớt, phảng phất như đụng phải trọng thương.

Nhưng đáng tiếc chính là, coi như sấm sét của Tiểu Tử Điêu công kích, cũng không thế tiến vào trong Ma khí, công kích được bản thể của Cổ Minh Ma Tôn.

Dù công kích không tới Cổ Minh Ma Tôn, nhưng đám người Diệp Huyền không có ngừng tay, mà đặt mục tiêu ở trên người cường giả Linh Ma tộc cùng Thánh Thành còn lại.

Phốc phốc phốc!

Chỉ thấy Thiên Hỏa cùng ánh chớp khủng bố ở trong Ma khí tàn phá, một ít Linh Ma tộc cùng cường giả Thánh Thành vừa bị lan đến gần, lập tức ầm ầm ầm nổ thành tro bụi.

Đặc biệt là cường giả Linh Ma tộc, đối với Vô Tận Dung Hỏa cùng lôi điện chi lực đặc biệt sợ hãi, chỉ có thể kêu rên liên hồi.

- Diệp Thiên Thánh chủ, còn không ngăn trở bọn họ cho ta.

Cổ Minh Ma Tôn tức đến sôi lên, hắn không cách nào thương tổn được đám người Diệp Huyền, nhưng đám người Diệp Huyền có thể thương tổn được cường giả Linh Ma tộc hắn, bây giờ chỉ có thể đặt hi vọng ở trên người Thánh Thành Diệp Thiên Thánh chủ.

- Linh Ma tộc này, cũng thật là một đám rác rưởi.

Đáy mắt Diệp Thiên lướt qua một tia bất mãn, vèo, thân hình hắn loáng một cái, đột nhiên đi tới trước người một tên bán Thánh Linh Ma tộc, xì xì, tay phải trực tiếp đâm vào trong cơ thể đối phương, một luồng sức hút khủng bố, trong nháy mắt tràn vào trong cơ thể Diệp Thiên, Linh Ma tộc bán Thánh kia căn bản không kịp phản ứng, liền kêu thảm một tiếng, Ma Linh trong cơ thể tiêu tan, hoá thành bụi phấn.

- Ngươi, ngươi làm gì?

Một màn bất thình lình, để tất cả mọi người ở đây thất kinh, trợn mắt ngoác mồm.

Ngay cả Diệp Huyền cũng mở to hai mắt, Diệp Thiên không phải là cùng Linh Ma tộc một nhóm sao? Làm sao lại đột nhiên đánh giết Linh Ma tộc bán Thánh?

Còn Linh Ma tộc, thì càng thêm chấn kinh, trong lúc nhất thời căn bản không thể tin được con mắt của mình.

- Làm gì? Linh Ma tộc các ngươi còn được xưng chủng tộc hung tàn nhất, ngay cả mấy Nhân tộc cũng giải quyết không được, cần các ngươi có tác dụng gì.

Diệp Thiên cười một tiếng, bá, hắn lần thứ hai đi tới trước mặt một tên Linh Ma tộc bán Thánh, một chưởng vỗ về phía đối phương.

- Ngươi... Cút ngay cho ta.

Linh Ma tộc bán Thánh kia phản ứng lại, nổi giận gầm lên một tiếng, trước người xuất hiện một đạo Ma khí bình phong, đồng thời trở tay đánh về Diệp Thiên.

Đối mặt Linh Ma tộc bán Thánh công kích, Diệp Thiên không tránh không né, tốc độ tay phải ở trong chớp mắt tăng lên gấp đôi, xì xì một hồi liền tiến vào trong cơ thể đối phương.

Linh Ma tộc bán Thánh kia chỉ có thể trơ mắt nhìn Ma Linh trong cơ thể mình, bị một lực hút kinh người thôn phệ, cả người kêu thảm một tiếng, hoá thành bụi phấn.

- Đáng ghét, Diệp Thiên, ngươi quá làm càn, chết đi cho ta.

Cổ Minh Ma Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, một luồng Ma khí như trụ trời, trong nháy mắt đánh về Diệp Thiên.

Không ngờ trên mặt Diệp Thiên không có bất kỳ kinh hoảng, hắn giơ bàn tay lên, một luồng khí tức kinh người từ trong cơ thể hắn tỏa ra, oanh, hắn một quyền cùng Cổ Minh Ma Tôn thả ra Ma khí ngập trời oanh kích, hai người cấp tốc nổ tung, lẫn nhau trừ khử.

- Cái gì?

Cường giả Linh Ma tộc còn lại thấy thế, dồn dập kinh hãi, Diệp Thiên có thể cùng Cổ Minh Ma Tôn đại nhân chống đỡ, hắn triển lộ ra thực lực, so với thời điểm chiến đấu mạnh đâu chỉ gấp đôi.

- A a a...

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, Diệp Thiên cấp tốc giết vào trong Linh Ma tộc, chỗ đi qua, lượng lớn cường giả Linh Ma tộc kêu thảm thiết vẫn lạc.

- Ngươi dĩ nhiên vẫn ẩn giấu thực lực, ngươi đến cùng muốn làm cái gì?

Cổ Minh Ma Tôn kinh nộ không ngớt, điên cuồng điều khiển lực lượng Cổ Ma Chi Địa, nỗ lực ngăn cản Diệp Thiên giết chóc, nhưng căn bản không làm nên chuyện gì.

Tu vi của Diệp Thiên, so với hắn tưởng tượng đáng sợ hơn nhiều lắm, nhưng thời điểm chiến đấu trước đó, Diệp Thiên biểu hiện ra tu vi, cùng bán Thánh bình thường không chênh lệch lớn bao nhiêu, đối phương trăm phương ngàn kế, dĩ nhiên ẩn nhẫn lâu như vậy.

- Muốn làm cái gì? Ngươi không phải để ta đánh giết những cường giả Nhân loại cùng Yêu tộc này sao? Bản Thánh chủ chỉ có hấp thu Ma Linh của Linh Ma tộc các ngươi, tăng tu vi lên, mới có thể càng tốt hơn kích giết bọn họ a, ha ha ha.

Diệp Thiên âm lãnh cười to, hấp thu quá nhiều cường giả Linh Ma tộc, trên người quanh quẩn Ma khí ngập trời, giống như một vị Ma thần.

Một luồng lực hút kinh người bao phủ ra ngoài, một ít Linh Ma tộc nhỏ yếu căn bản không cần Diệp Thiên tới gần, liền dồn dập kêu thảm thiết hóa thành hư vô.

- Tiếp đó, liền đến phiên ngươi.

Sau khi giết tất cả Linh Ma tộc bán Thánh, ánh mắt Diệp Thiên rơi vào trên người Cổ Minh Ma Tôn, vèo, hắn hóa thành một vệt sáng, vọt thẳng về phía Cổ Minh Ma Tôn.

- Đáng ghét, Vạn Ma chi nguyên, diệt cho ta.

Cổ Minh Ma Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, một đạo Ma khí nồng nặc giống như thực chất, bao trùm Diệp Thiên Thánh chủ.
Chương 1912 Long Ma thân (1)

- Thôn phệ cho ta.

Trên đỉnh đầu Diệp Thiên, một Võ Hồn hư vô xuất hiện, điên cuồng hấp thu những Ma khí này, dĩ nhiên không bị Ma khí ảnh hưởng chút nào.

- Làm sao có khả năng, Ma khí bản nguyên của Linh Ma tộc ta, tại sao không đả thương được ngươi.

Vẻ mặt Cổ Minh Ma Tôn khó có thể tin.

- Này còn phải cảm tạ ngươi, lẽ nào ngươi đã quên? Nhờ có Linh Ma tinh huyết của Linh Ma tộc ngươi, bản Thánh chủ mới có thể hóa thân bán Ma thân, Ma khí của Linh Ma tộc các ngươi, đối với bản Thánh chủ chỉ có tác dụng tẩm bổ, mà không có sức công kích, ha ha ha.

Diệp Thiên lên tiếng, tiếng cười âm lãnh tàn nhẫn, cuối cùng hắn đi tới trước mặt Cổ Minh Ma Tôn, một chưởng vỗ ở trên người Cổ Minh Ma Tôn, lực cắn nuốt mãnh liệt, đột nhiên hấp thu Ma Linh trong cơ thể Cổ Minh Ma Tôn.

- A!

Cổ Minh Ma Tôn kêu lên thê lương thảm thiết, điên cuồng giãy dụa, nhưng cũng không làm nên chuyện gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn Ma Linh trong cơ thể mình, không ngừng biến mất, hóa thành năng lượng trong cơ thể Diệp Thiên.

- Cho dù Bổn Ma Tôn chết, cũng sẽ không để cho ngươi thực hiện được.

Cổ Minh Ma Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, một luồng Ma khí kinh người lướt qua, oanh, Cổ Minh Ma Tôn ở thời khắc sống còn, trong nháy mắt tự bạo.

Trước khi chết, trong mắt hắn loé ra một tia không cam lòng cùng phẫn nộ, không nghĩ tới mình đường đường Linh Ma tộc Ma Tôn vắng lặng lâu như vậy, lại bị một Nhân tộc bán Thánh tính toán, hắn tàn nhẫn a.

Ầm!

Cổ Minh Ma Tôn tự bạo, khiến cho toàn bộ Cổ Ma Chi Địa ầm ầm rung động, sóng trùng kích khủng bố bao phủ ra ngoài, cường giả Thánh Thành cùng Linh Ma tộc dồn dập nổ tung, hoá thành bụi phấn.

- Không tốt.

Vẻ mặt đám người Diệp Huyền đại biến, điên cuồng rút lui, toàn lực vận chuyển Huyền Nguyên, chống đối cỗ sóng trùng kích này, mấy cường giả đỉnh phong liên thủ, mới chống đỡ được sóng trùng kích, từng cái từng cái khí huyết cuồn cuộn, sắc mặt tái nhợt

Tiếng nổ vang rền kéo dài hồi lâu, lúc này mới từ từ yên tĩnh lại.

Ma khí tản đi, một dị thú cả người trải rộng vảy giáp, cao tới bảy, tám mét khủng bố xuất hiện ở trước mặt chúng nhân, mặt hắn vẫn là mặt của Diệp Thiên Thánh chủ, thế nhưng khí tức trên người, lại hỗn tạp không thể tả.

Vừa có Ma lực của Linh Ma tộc, lại có Nhân tộc Huyền Nguyên, còn có Yêu tộc Yêu nguyên, thậm chí khí tức Hải tộc.

- Chúc mừng Thánh chủ đại nhân, thần công đại thành.

Cổ Minh Ma Tôn tự bạo, làm cho cường giả Linh Ma tộc cùng Thánh Thành hầu như vẫn lạc không còn, nhưng Cận Ly phó Thánh chủ cùng Long đạo nhân bình yên vô sự, nhìn thấy dáng dấp của Diệp Thiên, từng cái từng cái mừng rỡ như điên, cung kính nói.

- Ha ha ha, bố cục lâu như vậy, Diệp Thiên ta rốt cục tới mức độ này, Long Ma thân thể, thần công đại thành, hiện tại toàn bộ thiên hạ, còn có ai là đối thủ của Diệp Thiên ta.

Diệp Thiên ngửa mặt lên trời cười to, cả người tỏa ra một luồng khí tức kinh người, ở trên đỉnh đầu của hắn, một luồng uy thế mãnh liệt bao phủ ra.

Nguồn lực lượng này bao phủ qua đám người Hạ Vũ Tôn, khiến cho bọn họ biến sắc.

- Trên người Diệp Thiên, tại sao có thể có huyết mạch của Hạ gia ta?

Hạ Vũ Tôn khiếp sợ nói.

- Còn có lực lượng Hắc Long Võ Hồn của Hắc Long cung ta.

Hắc Long cung chủ cũng trầm giọng nói.

- Tựa hồ còn có khí tức Hải tộc.

Dao Nguyệt Vũ Đế hai mắt nheo lại.

- Lẽ nào Thánh Thành trước đối phó Hạ gia, Hắc Long cung, còn có Hải tộc, chính là vì những thứ đồ này sao?

Diệp Huyền đột nhiên kinh ngạc nói.

Trước Diệp Huyền vẫn đối với Thánh Thành sắp xếp Vô Lượng Sơn diệt Hạ gia, đối phó Hắc Long cung mà cảm thấy không rõ, nhưng hiện tại, chân tướng trong nháy mắt rõ ràng.

- Các ngươi đều đoán không sai, sở dĩ bản Thánh chủ tiêu diệt Hạ gia, chính là vì Hạ gia Chân Long huyết thống, còn có Hắc Long cung, Hắc Long cung truyền thừa Hắc Long Võ Hồn, nắm giữ lực lượng viễn cổ Hắc Long, cộng thêm huyết mạch Hải tộc, kết hợp Linh Ma tộc bán Ma thân, một khi kết hợp, liền có thể luyện thành Long Ma lực, các ngươi đám rác rưởi này, chỉ biết sở hữu bảo sơn mà không cách nào sử dụng, bản Thánh chủ liền giúp các ngươi dùng.

- Được rồi, chân tướng đã nói cho các ngươi, bây giờ Linh Ma tộc đã diệt, bản Thánh chủ không muốn đại khai sát giới, chỉ muốn các ngươi đồng ý thần phục bản Thánh chủ, trở thành một con chó của bản Thánh chủ, bản Thánh chủ có thể tha các ngươi một con đường sống.

Diệp Thiên càn rỡ cười to, cực kỳ tự tin, phảng phất như đã nắm chắc phần thắng.

- Ngươi nằm mơ.

- Muốn chúng ta thần phục ngươi, đó là nói chuyện viển vông.

- Coi như chết, chúng ta cũng không thần phục ngươi.

Cường giả các thế lực lớn giận dữ hét.

- Rượu mời không uống chỉ thích uống rượu phạt.

Diệp Thiên hừ lạnh một tiếng, trong con ngươi lướt qua một tia sát cơ.

- Nếu ngươi các muốn chết, như vậy bản Thánh chủ sẽ tác thành các ngươi.

Diệp Thiên Thánh chủ nộ quát một tiếng, đột nhiên xông lên trước, một quyền đánh về đám người Diệp Huyền, rầm, dưới cú đấm này, hư không nổ tung, thật lâu không cách nào khép lại, lực lượng kinh khủng nhảy vào trong thân thể đám người Diệp Huyền, dưới tiếng nổ vang rền, đám người Diệp Huyền dồn dập bay ngược ra ngoài.

- Đáng ghét, muốn giết Bổn tôn chủ, không dễ như vậy.

Chiến Thương nổi giận gầm lên một tiếng, một luồng linh hồn xung kích khủng bố trong nháy mắt đi vào trong cơ thể Diệp Thiên Thánh chủ, nhưng Diệp Thiên thờ ơ không động lòng, một quyền trực tiếp đánh nổ thân thể Chiến Thương ra.

Thân thể Chiến Thương cấp tốc ngưng tụ, vẻ mặt trắng xám, hiển nhiên gặp phải trọng thương

- Cái tên này tu vi làm sao đáng sợ như thế!

Vẻ mặt Chiến Thương kinh nộ, tu vi của Diệp Thiên, so với Cổ Minh Ma Tôn còn đáng sợ hơn rất nhiều, dù chưa chân chính bước vào Thánh cảnh, nhưng chỉ là bởi vì vùng thế giới này không cho Thánh cảnh xuất hiện, trên thực tế đã tương đương Thánh cảnh.

- Ha ha.

Diệp Thiên cất tiếng cười to, mỗi một quyền đánh xuống, tất có cường giả bay ngược ra ngoài, thổ huyết không thôi.

Thậm chí Kim Lân, cũng khó chặn công kích của Diệp Thiên, vảy giáp cả người phá nát, mọi người chỉ có Tiểu Tử Điêu bình yên vô sự, lôi điện chi lực của nó rơi vào trên người Diệp Thiên, đánh ra từng dấu vết cháy đen, nhưng không cách nào mang đến trọng thương cho Diệp Thiên.

Quá mạnh mẽ.

Tuy bây giờ đối thủ của bọn họ chỉ còn dư lại Diệp Thiên Thánh chủ, nhưng mà mọi người trái lại cảm nhận được vô lực càng sâu, thực lực của Diệp Thiên, đã đạt đến mức bọn họ không thể tưởng tượng nổi.
Chương 1913 Long Ma thân (2)

- Đáng chết.

Mỗi người đều nắm chặt song quyền, từng cái từng cái tức giận không thôi, không nghĩ tới bọn họ thật vất vả đẩy lùi Linh Ma tộc, cuối cùng lại chết ở trong tay Diệp Thiên Thánh chủ.

Người này thực sự là quá ẩn nhẫn, mục đích thả ra Linh Ma tộc, chính là vì hấp thu lực lượng của bọn họ.

Ầm!

Diệp Thiên đấm ra một quyền, lực đả kích cường liệt, đập vào phía sau, nhất thời tiếng kêu thảm thiết một mảnh, lượng lớn Nhân tộc cùng cường giả Yêu tộc bạo thành sương máu.

Diệp Thiên dùng sức hút một cái, một lực cắn nuốt kinh người, từ trong cơ thể hắn hiện lên, trong nháy mắt hấp thu hết thảy tinh huyết cùng năng lượng hầu như không còn, trên người hắn quanh quẩn một tầng hồng mang, khí tức trở nên càng thêm đáng sợ.

- Là ngươi.

Thấy cảnh này, thân thể Diệp Huyền chấn động, một loại cảm giác quen thuộc từ trong đầu bay lên, hắn kinh hãi nhìn Diệp Thiên, ánh mắt kinh nộ.

- Là ngươi, người lúc trước ở Thiên Sơn hãm hại ta, là ngươi.

Diệp Huyền phẫn nộ mở miệng.

Hắn không cách nào quên, trong Thiên Sơn bí cảnh, ở một khắc tuyệt vọng kia, một bóng người đen kịt, ở trong ngọn lửa hừng hực đi ra, cướp đoạt tính mạng của hắn.

Hắn vẫn cho là, người kia là một cường giả nào đó của Thánh Thành, nhưng không ngờ tới, dĩ nhiên là Diệp Thiên.

- Ta ở Thiên Sơn hãm hại ngươi?

Diệp Thiên hơi sững sờ, chợt nhìn về phía Diệp Huyền, trong ánh mắt lộ ra một tia khiếp sợ:

- Ngươi là, Tiêu Diêu Hồn Hoàng Diệp Tiêu Dao?

Thân phận của Diệp Huyền, chỉ ở trong Nhân tộc liên minh truyền bá, Diệp Thiên Thánh chủ còn không biết.

Bây giờ biết thân phận của Diệp Huyền, trên mặt hắn nhất thời lộ ra một tia quỷ dị:

- Ngươi, ngươi dĩ nhiên là Diệp Tiêu Dao? Ngươi dĩ nhiên không chết, lúc trước ta rõ ràng giết chết ngươi, ngươi làm sao có khả năng...

Vẻ mặt hắn cực kỳ giật mình, phảng phất như nhìn thấy đồ vật gì khó có thể tin.

Chợt, sắc mặt của hắn đột nhiên trở nên cực kỳ dữ tợn:

- Các hạ cũng thật là mệnh dài, nếu năm đó không thể giết chết ngươi, ngày hôm nay ngươi liền chết đi cho ta.

Ầm!

Vẻ mặt Diệp Thiên dữ tợn, đột nhiên một chưởng vỗ về phía Diệp Huyền, đồng thời một lực cắn nuốt kinh người, từ trong tay hắn lan truyền ra, điên cuồng hấp thu sinh mệnh tinh huyết của Diệp Huyền.

- Cảm nhận được không, nguồn lực lượng này có phải rất quen thuộc không.

Diệp Thiên cười nói.

- Luồng khí tức này... Đây là phế Võ Hồn của ta, ngươi giết ta, mục đích chính là vì phế Võ Hồn này?

Diệp Huyền khiếp sợ nói, Diệp Thiên triển khai lực cắn nuốt, dĩ nhiên cùng phế Võ Hồn của hắn cực kỳ tương tự.

- Ha ha, cái gì phế Võ Hồn, đây là Vạn Vật Võ Hồn, có thể chứa đựng tất cả tinh khí của thiên địa, đáng tiếc, năm đó ngươi dựng dục ra Vạn Vật Võ Hồn trời sinh không trọn vẹn, nhưng rơi vào trong tay bản Thánh chủ liền không giống, Hỗn Độn Võ Hồn của bản Thánh chủ, có thể để Vạn Vật Võ Hồn một lần nữa toả ra sinh cơ, thôn phệ tất cả sinh mệnh tinh khí trong thiên hạ, nếu như không phải Vạn Vật Võ Hồn của ngươi, bản Thánh chủ căn bản là không có cách đạt đến cảnh giới bây giờ, có thể nói, bản Thánh chủ phải cảm tạ ngươi a.

Diệp Thiên cười nói, lực cắn nuốt mãnh liệt điên cuồng hấp thu tinh khí trong cơ thể Diệp Huyền.

Thời khắc này, Diệp Huyền rốt cục hiểu rõ ra, cho tới nay, hắn vẫn không hiểu năm đó Thánh Thành tại sao muốn hãm hại mình, mặc dù mình ở Huyền Vực tiếng tăm kinh người, thiên phú cũng cực kỳ đáng sợ, nhưng hắn nắm giữ là phế Võ Hồn, tu vi trời sinh có hạn chế, căn bản không có cách uy hiếp đến Thánh Thành.

Nhưng Thánh Thành dĩ nhiên tiêu hao tinh lực lớn như vậy, hãm hại hắn ở Thiên Sơn.

Nguyên lai, mục đích của Diệp Thiên, là vì phế Võ Hồn, mà phế Võ Hồn của mình kiếp trước, dĩ nhiên là Vạn Vật Võ Hồn có thể chứa đựng tất cả tinh khí.

Đột nhiên, Diệp Huyền nghĩ đến Thôn Phệ Võ Hồn của mình, lẽ nào Thôn Phệ Võ Hồn, là Vạn Vật Võ Hồn của mình kiếp trước mang tới biến dị mà thành?

Vào giờ phút này, Diệp Huyền đã cố kỵ không được nhiều như vậy, Diệp Thiên thả ra lực cắn nuốt, điên cuồng thôn phệ tinh khí của hắn, Diệp Huyền liền thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn của mình.

Ầm!

Một luồng lực cắn nuốt tương đồng, từ trong cơ thể Diệp Huyền phóng thích ra, hai cỗ lực cắn nuốt chống lại lẫn nhau.

- Cái gì? Đây là... Vạn Vật Võ Hồn, ngươi vì sao còn có Vạn Vật Võ Hồn?

Diệp Thiên bị Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền làm sợ hết hồn.

- Không nghĩ tới tiểu tử ngươi sau khi sống lại, dĩ nhiên lần thứ hai dựng dục ra Thôn Phệ Võ Hồn, đáng tiếc, Vạn Vật Võ Hồn của bản tọa, đã cùng Hỗn Độn Võ Hồn dung hợp lại cùng nhau, đạt đến Cửu Tinh đỉnh phong, không phải là Bát Tinh Võ Hồn của ngươi có thể chống đối.

Diệp Thiên nộ quát một tiếng, hắn thả ra lực cắn nuốt, đột nhiên tăng lên dữ dội, cấp tốc vượt qua Thôn Phệ Võ Hồn của Diệp Huyền, bắt đầu lôi kéo tinh khí trong cơ thể Diệp Huyền.

- Không tốt.

Mắt thấy Thôn Phệ Võ Hồn rơi vào hạ phong, Diệp Huyền giật nảy cả mình, hắn biết một khi mình không được, bị Diệp Thiên hấp thu đi tinh khí trong cơ thể, hắn sẽ trong nháy mắt rơi vào nguy nan, không còn cách nào vươn mình.

Thời khắc mấu chốt, Diệp Huyền vận chuyển Ngưng Chân Bí Thuật, dốc hết toàn lực thôi thúc Hoang Thiên Tháp.

Oanh.

Hoang Thiên Tháp khủng bố rung động mà ra, cấp tốc nổ ra liên hệ giữa hắn cùng Diệp Thiên, máu tươi phun mạnh, Diệp Huyền chật vật bay ngược ra ngoài.

- Diệp Huyền.

Đám người Dao Nguyệt Vũ Đế kinh ngạc thốt lên.

- Ta không có chuyện gì.

Diệp Huyền lắc đầu, vẻ mặt nghiêm nghị, Võ Hồn của Diệp Thiên, đã đạt đến Cửu Tinh đỉnh phong, Thôn Phệ Võ Hồn của mình tuy không kém gì đối phương, còn dù sao chỉ có Bát Tinh đỉnh phong, vẫn kém một chút.

Thời khắc bây giờ, chỉ có Thôn Phệ Võ Hồn của mình tăng lên tới Cửu Tinh, mới có một chút hi vọng sống.

Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, liền thôn phệ lực lượng Võ Hồn lưu lại xung quanh.

Ở Cổ Ma Chi Địa này, trước vẫn lạc vô số cường giả, tự nhiên lưu lại vô số lực lượng Võ Hồn, Diệp Huyền liền muốn lợi dụng những lực lượng Võ Hồn này, để Thôn Phệ Võ Hồn của mình tăng lên tới Cửu Tinh.

Chỉ là mặc cho hắn làm sao hấp thu, trong thiên địa lưu lại lực lượng Võ Hồn, vẫn không cách nào làm Thôn Phệ Võ Hồn của hắn đột phá.

Không biết tại sao, lần này sau khi Thôn Phệ Võ Hồn đạt đến Bát Tinh đỉnh phong, cần lực lượng Võ Hồn so với trước tăng lên một cấp, một đường đại chiến tới nay, bản thân Diệp Huyền hấp thu lực lượng Võ Hồn đã có thể nói nghịch thiên, nhưng vẫn không cách nào để cho Thôn Phệ Võ Hồn của mình đột phá.

- Lực cắn nuốt thật cổ quái, Vạn Vật Võ Hồn của ngươi lại có thể thôn phệ lực lượng Võ Hồn của những người khác?

Diệp Thiên nhìn thấy Diệp Huyền cử động, sắc mặt nhất thời biến đổi.

- Ngươi là để Võ Hồn đột phá, lại đối kháng bản Thánh chủ sao? Mơ hão.

Diệp Thiên Thánh chủ cấp tốc giết về phía Diệp Huyền.

- Cản bọn họ lại.

Diệp Huyền khẽ quát một tiếng, Kim Lân, Chiến Thương cùng Tiểu Tử Điêu cấp tốc xông lên.

- Cút ngay

Diệp Thiên Thánh chủ rít gào một tiếng, trong cơ thể thả ra xung kích khủng bố, chấn mấy người Kim Lân bay ra ngoài.

Mà vào lúc này, Diệp Huyền trong nháy mắt đi tới bên người Long đạo nhân cùng Cận Ly phó Thánh chủ.

- Chết!

Diệp Huyền nộ quát một tiếng, thôi thúc Hoang Thiên Tháp đập tới hai người.

- Không được, đại nhân cứu ta.

Long đạo nhân cùng Cận Ly phó Thánh chủ sắc mặt trắng bệch, kinh nộ kêu to, thân hình điên cuồng chạy trốn.
Chương 1914 Tân Thánh cảnh (đại kết cục) (1)

Nhưng Diệp Huyền thôi thúc Hoang Thiên Tháp, mục đích chính là vì ngay lập tức đánh giết hai người, sao sẽ để cho hai người chạy thoát, ở dưới ánh mắt kinh nộ của hai người, Hoang Thiên Tháp trong nháy mắt giáng lâm, nghiền hai người thành thịt nát.

Hai đạo lực lượng Cửu Tinh Võ Hồn bị Diệp Huyền thôn phệ tiến vào trong Thôn Phệ Võ Hồn.

Nhưng mà, Thôn Phệ Võ Hồn được lực lượng còn chưa đủ.

Làm sao bây giờ?

Trong lòng Diệp Huyền vô cùng nóng nảy, đám người Kim Lân căn bản không có cách ngăn trở Diệp Thiên Thánh chủ quá lâu, nếu như Thôn Phệ Võ Hồn của mình không chiếm được đột phá, liền căn bản không chống đối được Diệp Thiên Thánh chủ, đến thời điểm đó tất cả mọi người ở đây hết thảy đều phải chết.

Nhưng mà Diệp Huyền có thể cảm nhận được, không biết tại sao, Thôn Phệ Võ Hồn của mình căn bản không có ý tứ đột phá.

- Lẽ nào là bởi vì Võ Hồn của ta quá mức hỗn đập?

Trong đầu Diệp Huyền lướt qua một đạo linh quang, mình nắm giữ tam sinh Võ Hồn, mà sau khi Diệp Thiên được Vạn Vật Võ Hồn của mình, là dung hợp vào Hỗn Độn Võ Hồn của hắn, chẳng lẽ chỉ có dung hợp hết thảy Võ Hồn lại, Thôn Phệ Võ Hồn mới có thể được lột xác?

Chỉ có thử một lần.

Thời điểm như thế này, Diệp Huyền căn bản không lo được do dự quá nhiều, thân là một tên Luyện Hồn Sư đỉnh phong, Diệp Huyền cảm giác được, ý nghĩ của mình vô cùng có khả năng.

Coi như sai, hắn cũng chỉ có thể được ăn cả ngã về không.

- Thôn Phệ Võ Hồn, thôn phệ!

Bước ngoặt sinh tử, Diệp Huyền cắn răng một cái, đột nhiên thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn, thôn phệ Sinh Mệnh Võ Hồn cùng Đại Địa Võ Hồn của mình.

Vù!

Hai đại Võ Hồn cấp tốc bị Thôn Phệ Võ Hồn hút vào trong đó, bóng người đen nhánh kia, trong nháy mắt trở nên ngưng tụ, một loại sinh cơ phồn thịnh từ trên người Thôn Phệ Võ Hồn tăng vọt lên.

Diệp Huyền lập tức cảm giác được, khí tức Thôn Phệ Võ Hồn của mình đang không ngừng kéo lên, khí tức kia, trong nháy mắt liền vượt qua Cửu Tinh, hơn nữa còn đang không ngừng kéo lên.

Một cảm giác đói bụng cồn cào, từ trên người Thôn Phệ Võ Hồn lan truyền ra, điên cuồng hấp thu lực lượng sinh mệnh của Diệp Huyền.

Chuyện gì thế này?

Trong lòng Diệp Huyền kinh hãi, tiếp tục như thế, Thôn Phệ Võ Hồn của mình là đột phá, nhưng mình cũng chắc chắn sẽ bị Thôn Phệ Võ Hồn triệt để hấp thu, hóa thành hư vô.

- Diệp Huyền cần lực lượng Võ Hồn.

- Mọi người mau mau thả ra lực lượng Võ Hồn của mình.

Lúc này đám người Dao Nguyệt Vũ Đế đều nhìn thấy Diệp Huyền không đúng, từng cái từng cái dồn dập sử dụng tới Võ Hồn của từng người.

Coong coong coong coong vù!

Nơi đây tụ tập, tất cả đều là cường giả Nhân tộc đỉnh phong, hầu như Võ Hồn của mỗi người, cũng đã đột phá đến Cửu Tinh, mà một phương Yêu tộc, rất nhiều Huyền thú cửu giai cũng dồn dập thả ra lực lượng hồn niệm.

Chỉ một thoáng, từng luồng từng luồng lực lượng Võ Hồn cùng hồn niệm tinh khiết, dồn dập hòa vào trong cơ thể Diệp Huyền.

Thôn Phệ Võ Hồn trong cơ thể Diệp Huyền, cấp tốc sinh trưởng, phảng phất như một sinh linh đang sinh ra, lực lượng sinh mệnh trên người hắn không ngừng tăng lên, nhưng đột nhiên, khí tức Thôn Phệ Võ Hồn ở thời khắc mấu chốt thành hình, tựa hồ khuyết thiếu một cỗ lực lượng sinh mệnh, nguyên bản lực lượng sinh mệnh nồng nặc, cấp tốc yếu bớt.

Chẳng lẽ muốn thất bại sao?

Vẻ mặt Diệp Huyền tuyệt vọng.

Đúng lúc này...

Ầm!

Một luồng lực lượng sinh mệnh tinh khiết, đột nhiên từ bầu trời rơi ra, phía chân trời của Cổ Ma Chi Địa, chẳng biết lúc nào đứng thẳng một lục y nữ tử đoan trang, vẻ mặt hiền lành nhìn Diệp Huyền, từng luồng từng luồng lực lượng sinh mệnh tinh khiết, từ trên người nàng rơi ra, hòa vào trong cơ thể Diệp Huyền.

- Sinh Mệnh nữ hoàng.

- Là Sinh Mệnh nữ hoàng.

Yêu tộc tam đại lão cung chủ, tất cả đều khiếp sợ nói.

Sinh Mệnh nữ hoàng, là cường giả đỉnh phong của Yêu tộc, quanh năm ở trong Cổ Lan sơn mạch, tam đại lão cung chủ bọn hắn, có thể tồn tại đến hiện tại, đều là bởi vì Sinh Mệnh nữ hoàng trợ giúp.

- Ngươi là...

Diệp Huyền khiếp sợ nhìn Sinh Mệnh nữ hoàng ở phía chân trời, một loại cảm giác huyết mạch tương liên, ở trong đầu óc hắn bay lên, nữ tử này, dĩ nhiên cùng lúc trước thời điểm phụ thân giảng giải mẫu thân, mô phỏng ra hình ảnh giống như đúc.

Khi lực lượng sinh mệnh nồng nặc kia hòa vào trong cơ thể hắn, Diệp Huyền nhất thời cảm giác được, Thôn Phệ Võ Hồn triệt để được lột xác.

Thậm chí không chỉ Thôn Phệ Võ Hồn, bản thân Diệp Huyền cũng được lột xác.

Thôn Phệ Võ Hồn hóa thành sinh mệnh thực chất, dĩ nhiên cùng cả người hắn từ từ dung hợp lại.

Đồng thời Hoang Cổ Chi Tâm trong Hoang Thiên Tháp, đột nhiên lan truyền đến một luồng lực lượng kinh người, hòa vào thân thể của hắn.

Răng rắc!

Trong cơ thể phảng phất như có món đồ gì phá tan, ở trong cơ thể Diệp Huyền lưu chuyển một luồng lực lượng kinh thiên động địa.

Ầm ầm ầm.

Toàn bộ thiên địa vào đúng lúc này kịch liệt lay động, Cổ Ma Chi Địa cường hãn, thậm chí bắt đầu rạn nứt.

Một loại cảm giác khống chế tất cả thế gian, ở trong lòng hắn bốc lên.

- Này, loại lực lượng này, cái cảm giác này!

Diệp Huyền có loại cảm giác, chỉ cần mình nhẹ nhàng nắm chặt, liền có thể nắm nát thiên địa này, đánh vỡ thiên địa này ràng buộc.

Thời khắc này, trong tâm Diệp Thiên Thánh chủ không tên sinh ra một loại hoảng sợ, khuôn mặt hắn dữ tợn, đánh bay mấy người Tiểu Tử Điêu, ngưng tụ lực lượng toàn thân, nhắm ngay Diệp Huyền sử dụng tới một đòn mạnh nhất.

- Diệp Huyền cẩn thận.

Đám người Dao Nguyệt Vũ Đế dồn dập hét lên.

Diệp Huyền mở mắt ra.

- Xèo!

Công kích ác liệt kia trong nháy mắt đi tới trước mặt hắn, mà Diệp Huyền vẻn vẹn là đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm chặt.

Xì xì!

Diệp Thiên Thánh chủ nổ ra một đòn toàn lực, trong nháy mắt phá nát, như bong bóng xà phòng yếu đuối không thể tả.

- Cái gì!

Diệp Thiên Thánh chủ trợn mắt lên.

- Ta trời ạ.

Hết thảy cường giả thấy cảnh này, từng cái từng cái trợn mắt lên.

- Đáng chết, chết đi cho ta.

Diệp Thiên phẫn nộ, ngưng tụ lực lượng, muốn tiếp tục ra tay với Diệp Huyền.

- Diệt!

Diệp Huyền nhẹ nhàng hét một tiếng, một luồng lực cắn nuốt kinh người, trong nháy mắt hấp thu Võ Hồn của Diệp Thiên Thánh chủ hầu như không còn, sau đó Diệp Huyền ra một quyền, trực tiếp đánh vào trên người Diệp Thiên Thánh chủ.

Xì xì!

Phảng phất như đánh nổ một quả dưa hấu, Diệp Thiên Thánh chủ trợn to hai mắt kinh nộ, thân thể trải rộng vảy giáp trong phút chốc chia năm xẻ bảy, tuôn ra vô số máu tươi.

Cái quy tắc mãnh liệt kia, để thiên địa vạn vật đều mất đi lực lượng chống đối.

- Cường giả Thánh cảnh, ngươi dĩ nhiên đột phá đến Thánh cảnh, không thể, cái này không thể nào...

Diệp Thiên kinh nộ rít gào, căn bản không thể tin được con mắt của mình, dưới đau nhức, thân hình hắn loáng một cái, xoay người muốn trốn khỏi nơi đây.

- Đây chính là Thánh cảnh sao? Nguyên lai quy tắc bản nguyên của vùng thế giới này, đã bị phá hỏng a, chẳng trách nhiều năm như vậy, trước sau không cách nào sinh ra Thánh cảnh.

Diệp Huyền lắc đầu, một chưởng chụp vào Diệp Thiên, trong hư không, một bàn tay quy tắc xuất hiện, trực tiếp đánh vỡ ràng buộc của Thiên Huyền đại lục, nhốt Diệp Thiên ở bên trong.

- Không, đừng giết ta, đừng có giết ta.

Diệp Huyền kinh nộ gào thét, nhưng Diệp Huyền không hề cảm xúc nhẹ nhàng nắm chặt.

Xì xì!

Cả người Diệp Thiên trong nháy mắt nổ tung, hóa thành hư vô, tiêu tan thiên địa, ở dưới công kích đáng sợ của Diệp Huyền, thậm chí ở mức độ quy tắc, trực tiếp xoá bỏ.

- Diệp Thiên chết rồi.

- Chúng ta thắng lợi.

- Thánh cảnh, trong thiên địa này dĩ nhiên sinh ra Thánh cảnh thứ nhất.

Tất cả mọi người đều cuồng hô, đồng thời chấn động nhìn Diệp Huyền.
Chương 1915 Tân Thánh cảnh (đại kết cục) (2)

Nhân tộc cùng cường giả Yêu tộc đối mắt nhìn nhau, trong đôi mắt cũng không có cừu hận, có chỉ là nước mắt kích động.

- Ha ha, tiểu tử, ngươi rốt cục đột phá Thánh cảnh.

Một bóng người màu tím, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Diệp Huyền, chính là Tử Khấu Tôn giả trong Hoang Thiên Tháp.

- Tiền bối ngươi...

Diệp Huyền kinh ngạc nhìn Tử Khấu Tôn giả, lúc này hắn có thể cảm nhận được, Tử Khấu Tôn giả chỉ là một đạo ý niệm hư vô, mà không có thực thể.

- Là ngươi...

Kim Lân trợn mắt lên, vẻ mặt sợ hãi nhìn Tử Khấu Tôn giả.

- Há, là tên tiểu tử ngươi a?

Tử Khấu liếc nhìn Kim Lân, khẽ mỉm cười.

- Điện hạ, chính là hắn, năm đó vây lão Kim ta ở Phù Quang sơn mạch.

Kim Lân truyền âm cho Diệp Huyền nói.

- Ngươi là ai?

Tiểu Tử Điêu đi tới bên người Tử Khấu, vòng quanh hắn chuyển động.

- Tại sao ta cảm giác được ngươi rất quen thuộc?

- Tinh Không Long Điêu, không nghĩ tới năm đó chủ nhân từ trong tinh không cứu ngươi, ngươi lại sống lại.

Tử Khấu Tôn giả cũng có chút ngạc nhiên.

- Tử Khấu Tôn giả, chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Còn có ta đột phá đến Thánh cảnh, vì sao không cảm giác tới Thiên giới tồn tại?

Diệp Huyền nghi hoặc nói.

- Nếu ngươi đột phá đến Thánh cảnh, như vậy có mấy lời, ta cũng có thể nói.

Tử Khấu Tôn giả cay đắng nở nụ cười:

- Ngươi tự nhiên không cảm ứng được Thiên giới, bởi vì Thiên giới, đã không tồn tại, bị chủ nhân hủy diệt rồi, mà thế giới trong Hoang Thiên Tháp này, kỳ thực chính là một phần của Thiên giới.

- Cái gì? Thiên giới bị hủy diệt, thế giới trong Hoang Thiên Tháp chính là Thiên giới.

Diệp Huyền trợn mắt ngoác mồm.

- Trước ta đã nói với ngươi, Thiên giới ở Uyên Ma tộc đại chiến, kỳ thực trận chiến đó, chủ nhân chính là đệ nhất cao thủ của liên minh các tộc, trận chiến đó, thiên địa tối tăm, tuy các tộc chiến thắng Uyên Ma tộc, nhưng toàn bộ Thiên giới cũng bị đánh cho vụn vặt, mà đồng dạng bởi vì trận chiến đó, các đại vị diện dưới Thiên giới, cũng đều dẫn đến quy tắc bản nguyên bị thương, mất đi cơ hội đột phá đến Thánh cảnh.

- Mà ngươi có thể đột phá đến Thánh cảnh, cũng là bởi vì ngươi là tân chủ nhân của Hoang Thiên Tháp, nắm giữ bộ phận quy tắc của Thiên giới.

- Chuyện này...

Diệp Huyền đã hoàn toàn há hốc mồm.

Hắn không nghĩ tới, cái gọi là Thiên giới, đã căn bản không tồn tại.

- Có điều sau khi ngươi đột phá Thánh cảnh, nắm giữ năng lực chữa trị quy tắc bản nguyên của đại lục, chỉ cần quy tắc bản nguyên của đại lục được chữa trị, thế giới này tự nhiên sẽ xuất hiện càng nhiều cường giả Thánh cảnh.

Tử Khấu Tôn giả cười nói.

- Nhưng mà Thiên giới đã không tồn tại...

- Thiên giới có tồn tại hay không, lại có quan hệ gì? Vùng trời này, mênh mông vô biên, Thiên giới cùng các đại vị diện như Thiên Huyền đại lục, chỉ là một phần trong đó mà thôi, võ giả đột phá Thánh cảnh, hoàn toàn có thể ngao du Tinh Không, ngươi sẽ phát hiện, bên ngoài có càng nhiều thế giới đặc sắc chờ các ngươi, Tinh Không Long Điêu kia, chính là thần kỳ dị chủng chủ nhân ở trong tinh không cứu được.

- Trên thực tế, năm đó viễn cổ đại chiến, cường giả của Nhân tộc liên minh còn sống cũng không ít, mà bọn họ, ở sau khi Thiên giới bị hủy, cũng từng cái từng cái bước lên hành trình Tinh Không, đi tới thế giới càng bao la.

- Đương nhiên, ta biết, đã nói cho ngươi, còn ngươi đến cùng làm thế nào, liền xem chính ngươi.

Tử Khấu Tôn giả cảm khái nói, sau đó lần thứ hai trở lại trong Hoang Thiên Tháp.

- Ngoài Thiên giới, còn có thế giới càng bao la sao?

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn trời, tâm thần kích động.

Có điều, tạm thời hắn còn không muốn rời đi, bởi vì thế giới này, còn có đồ vật hắn quyến luyến.

Hơn nữa, thiên địa bản nguyên của thế giới này, còn chờ hắn đi chữa trị.

- Từ hôm nay trở đi, Nhân tộc cùng Yêu tộc, không tranh đấu nữa.

Diệp Huyền xoay người, quay về phía rất nhiều cường giả cao giọng nói.

Nếu như hắn đồng ý, dễ dàng liền có thể thống trị toàn bộ đại lục, nhưng đối với hắn mà nói, đã căn bản không cần làm như vậy.

Nhân tộc cùng cường giả Yêu tộc liếc mắt nhìn nhau, trong phút chốc một mảnh hoan hô.

Linh Ma tộc nguy nan qua đi, trên bầu trời, từng sợi từng sợi ánh mặt trời chiếu rọi đại lục, tràn ngập một mảnh sinh cơ an lành.

Các thế lực lớn, đều đi chữa trị quê hương.

Vèo.

Mộng Cảnh Bình Nguyên, Lam Quang học viện.

Diệp Huyền cùng đám người Kim Lân đi tới trước mặt học viện cấm chế.

Bây giờ Hạ gia lão tổ lưu lại cấm chế, đã căn bản ngăn không được Diệp Huyền, nhẹ nhàng vung lên, cấm chế hang đá trong nháy mắt phá tan.

Trong hang núi kia, lại là một thi thể Ma Long to lớn, tỏa ra khí tức tuyên cổ trầm trọng.

Một thẻ ngọc, đồng thời rơi xuống trong tay Diệp Huyền.

- Tộc nhân Hạ gia ta, nếu như ngươi mở ra thạch động này, liền đại biểu Chân Long huyết thống trong cơ thể ngươi, đã đạt đến một trình độ kinh người...

Trong ngọc giản kia, Hạ gia lão tổ lưu lại thần niệm, chậm rãi giảng giải.

- Dĩ nhiên là như vậy...

Xem xong Hạ gia lão tổ lưu lại đồ vật, lúc này Diệp Huyền mới chợt hiểu.

Nguyên lai năm đó Hạ gia lão tổ cùng Diệp Thiên chính là bạn tốt, Hạ gia lão tổ vì tìm hiểu một Chân Long bí cảnh, mời Diệp Thiên cùng đi.

Kết quả hai người trải qua nguy hiểm, được hai loại bảo vật, một chính là công pháp tu luyện Long Ma thân, một chính là thi thể viễn cổ Ma Long

Không ngờ sau khi Diệp Thiên nhìn thấy hai thứ bảo vật này, dĩ nhiên muốn nuốt một mình, vội vàng ra tay, Hạ gia lão tổ căn bản phản ứng không kịp nữa, nhất thời trọng thương.

Cũng may Chân Long bí cảnh này đối với bản thân Hạ gia lão tổ có lợi, hắn lợi dụng Chân Long huyết thống bản thân, chạy ra ngoài, đồng thời trước khi đi cướp mất thi thể Ma Long.

Rời đi Chân Long bí cảnh, Hạ gia lão tổ bởi vì trọng thương mất mạng, nhưng trước khi chết, hắn giấu thi thể Ma Long ở Lam Quang học viện.

Mà Diệp Thiên không có Hạ gia lão tổ trợ giúp, cũng ở Chân Long bí cảnh bị thương nặng.

Diệp Thiên muốn tu luyện ma công, một lòng muốn đoạt lại thi thể Ma Long, thế nhưng trước sau không tìm được thi thể Ma Long tồn tại.

Sau đó, bất đắc dĩ, Diệp Thiên cùng Linh Ma tộc hợp tác, lợi dụng Linh Ma tộc bán Ma thân, luyện thành ma công.

Mà mục đích Hạ gia lão tổ giấu thi thể Ma Long, ngoại trừ ngăn cản Diệp Thiên được thi thể Ma Long ra, càng là vì đối kháng Diệp Thiên.

Hắn ở trong ngọc giản báo cho người Hạ gia đến sau, chỉ cần người có thể mở ra cấm chế, trong cơ thể tất nhiên nắm giữ Chân Long huyết thống kinh người, mà Chân Long huyết thống đầy đủ nồng độ, liền có thể câu thông Ma Long thi thể, luyện chế thành một bộ phân thân của mình, đến lúc đó có thể thông qua khống chế thi thể viễn cổ Ma Long, cùng Diệp Thiên đối kháng.

- Thì ra là như vậy.

Trong lòng Diệp Huyền, thổn thức không ngớt, e là Hạ gia lão tổ trước khi chết cũng không nghĩ tới, Diệp Thiên vẫn còn có phương pháp khác, tu luyện Long Ma thân, mà Hạ gia cũng bởi vậy, mà hầu như tuyệt diệt.

Có điều tất cả những thứ này, đối với Diệp Huyền mà nói, đã không còn quan trọng nữa.

Hắn quay đầu, nhìn Dao Nguyệt Vũ Đế, nhẹ nhàng ôm lấy nàng.

Hắn bây giờ, chỉ muốn cùng người mình yêu ở bên nhau, đồng thời chậm rãi chữa trị Thiên Huyền đại lục.

Có một ngày, thời điểm hắn muốn rời khỏi nơi này, có thể cùng người mình thương yêu nhất, cùng đi thăm dò vũ trụ Tinh Không.

- Mênh mông tinh vũ, một ngày nào đó, ta sẽ chinh phục.

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn trời, ánh mặt trời kia, là xán lạn như vậy, mang cho toàn bộ đại lục sinh cơ phồn thịnh.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Tôn Đế Chí Cao Vô Thượng
Chí Tôn Thần Đế
  • Tà Tâm Vị Mẫn
Chương 1556
Truyền Thuyết Đế Tôn
Đế Tôn
  • SS Hà Thần

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom