-
Chương 1476-1480
Chương 1476 Ngươi thua rồi (1)
Cửu Thiên Vũ Đế dù sao cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, đặc biệt sau khi Hỏa Quyền Vũ Đế dung hợp Võ Hồn, sức phòng ngự của hắn đã vượt qua Vũ Đế nhất trọng phổ thông, đạt đến nhất trọng đỉnh phong.
Ở tình huống như vậy, Diệp Huyền muốn phá vỡ phòng ngự của Hỏa Quyền Vũ Đế, thậm chí đánh giết hắn, cái kia hầu như là chuyện không thể nào.
Mà tiếp tục chiến đấu tiếp, Diệp Huyền dù sao chỉ là Vũ Hoàng, Huyền Nguyên trong cơ thể của hắn căn bản sẽ không kiên trì qua Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Xem ra chỉ có thể triển khai chiêu kia.
Ác chiến hồi lâu, ánh mắt của Diệp Huyền rốt cục trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.
- Vèo!
Sau một lần giao chiến, Diệp Huyền cấp tốc lùi về sau.
- Muốn đi?
Hỏa Quyền Vũ Đế thừa thắng xông lên.
Nhưng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt hắn trở nên cực kỳ âm trầm, như có một vực sâu, đang không ngừng xoay tròn.
Thần Linh Đồng Thị... Linh Hồn Đông Kết!
Một đạo hồn lực ẩn chứa hàn ý cực hạn, ở trong nháy mắt đi vào đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Lại là hồn lực xung kích sao?
Hỏa Quyền Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, thôi thúc lực lượng Võ Hồn trong đầu, chống đỡ hồn lực xung kích sắp đến, đồng thời thân hình của hắn bạo lược, thậm chí không có dừng lại bước tiến tấn công.
Hồn lực của Diệp Huyền xung kích, xác thực có thể mê hoặc hắn, nhưng không thể mang đến thương tổn trí mạng, bởi vậy Hỏa Quyền Vũ Đế không để ở trong lòng.
Nhưng sau một khắc, vẻ mặt dữ tợn của Hỏa Quyền Vũ Đế lộ ra sợ hãi.
- Ầm!
Diệp Huyền sử dụng tới hồn lực xung kích ở trong đầu Hỏa Quyền Vũ Đế nổ tung, một luồng hàn khí lạnh lẽo đến khiến Hỏa Quyền Vũ Đế cả người run rẩy, trong phút chốc bao phủ lên linh hồn của hắn, nguồn lực lượng này đáng sợ, ngay cả lực lượng Võ Hồn Bát Tinh cũng không kịp chống đối.
- Cái gì?
Sắc mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế đại biến, tiếp theo...
- A!
Hắn phát sinh thống khổ rít gào, trong đầu truyền đến đau đớn kịch liệt, trên linh hồn thậm chí bị đóng băng một tầng hàn băng vô hình, một loại lạnh lẽo đáng sợ đến làm hắn không cách nào chống đối, điên cuồng xâm lấn linh hồn của hắn.
- Không, ngăn trở, nhanh ngăn trở.
Thời khắc này trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế đã hoàn toàn tan vỡ, hắn thậm chí cảm nhận được một tia tử vong, lúc này hắn có thể làm, chính là liều lĩnh thôi thúc linh hồn của mình tiến hành phòng ngự, đồng thời vận chuyển lực lượng Võ Hồn cùng lực lượng hỏa diễm tới cực hạn, điên cuồng hóa giải hàn khí!
Lúc này Hỏa Quyền Vũ Đế đã sắp điên rồi.
Hắn chỉ biết...
Nhất định phải ngăn trở!
- Ầm!
Vô số lực lượng đáng sợ ở trong linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế không ngừng nổ tung, lần lượt xung kích, rốt cục làm cho lực lượng hàn băng kia cấp tốc suy yếu.
Toàn bộ quá trình nói thì dài, kỳ thực hoàn toàn chính là ở trong chớp mắt.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế đột nhiên kêu thảm thiết, từng cái từng cái ánh mắt ngạc nhiên, căn bản không hiểu phát sinh cái gì.
- Cút xuống đi.
Mà lúc này, Diệp Huyền không có ngừng tay, dưới hồn lực thôi thúc, Trấn Nguyên Thạch mạnh mẽ đập xuống.
Ầm một tiếng, thật giống như vợt đập ruồi, Hỏa Quyền Vũ Đế thống khổ rít gào, căn bản phản ứng không kịp, giống như đạn pháo ra khỏi nòng, trong nháy mắt liền bị đập vào dưới nền đất.
- Ầm!
Vô số nham thạch rạn nứt, mặt đất xuất hiện một hố to hình người, bụi mù tràn ngập, cả người Hỏa Quyền Vũ Đế đều bị đập vào trong lòng đất, không thấy bóng người.
Yên tĩnh! Dại ra!
Trấn Nguyên Thạch ẩn chứa uy thế vô biên to lớn kia còn xoay tròn, mặt đất lay động thậm chí còn chưa bình tĩnh, trên thính phòng hơn trăm vạn võ giả toàn đều nhìn Diệp Huyền đứng ngạo nghễ giữa không trung, từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, tất cả đều sửng sốt.
- Xảy ra chuyện gì?
- Đến cùng phát sinh cái gì?
- Làm sao đột nhiên, Hỏa Quyền Vũ Đế sẽ phát sinh thống khổ như vậy, đồng thời hoàn toàn mất đi sức chống cự?
Tất cả mọi người đều không hiểu vừa nãy phát sinh cái gì, tuy hồn lực công kích không nhìn thấy, nhưng ánh mắt và cử động của Diệp Huyền, cùng với trước giao chiến, để không ít người đều hiểu Diệp Huyền tựa hồ triển khai một loại hồn lực xung kích nào đó.
Nhưng trước đó Diệp Huyền cũng từng dùng tới không ít lần hồn lực xung kích, nhưng chưa từng có như lần này, Hỏa Quyền Vũ Đế sợ hãi như vậy, gọi thảm như vậy, hoàn toàn không có năng lực chống đỡ.
Mà trong lòng đất, sau khi điên cuồng sử dụng tới toàn bộ lực lượng, Hỏa Quyền Vũ Đế rốt cục chống lại Linh Hồn Đông Kết của Diệp Huyền.
- Ầm!
Hắn ầm ầm lao ra nền đất, khí tức cả người chán chường, vô cùng chật vật, nhưng hai con mắt của hắn phẫn nộ cùng dữ tợn trước nay chưa từng có, căm tức nhìn Diệp Huyền:
- Diệp Huyền!
Hắn phẫn nộ gào thét, ngọn lửa trên người càng thêm điên cuồng thiêu đốt.
- Khốn nạn!
Mới vừa trải qua một màn đau đớn thê thảm, Hỏa Quyền Vũ Đế phẫn nộ, hận không thể giết Diệp Huyền.
Dưới Linh Hồn Đông Kết, tuy Hỏa Quyền Vũ Đế đúng lúc chặn lại ăn mòn, nhưng linh hồn của hắn bị suy yếu không ít, đã có một tia tổn thất, đây chính là tổn thất trên linh hồn a.
Trở thành Đấu Vũ Hội hộ pháp lâu như vậy, hắn vẫn là lần thứ nhất chật vật như thế, hơn nữa đối thủ còn chỉ là một Vũ Hoàng.
Phẫn nộ!
Phẫn nộ trước nay chưa từng có, làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế ở thời khắc này chỉ muốn giết Diệp Huyền, hắn liều lĩnh muốn giết về phía Diệp Huyền.
- Ngươi thua rồi, là muốn phá hoại quy củ bách thắng liên tiếp của Đấu Vũ Hội sao?
Thanh âm của Diệp Huyền vang lên.
- Hả?
Thân hình của Hỏa Quyền Vũ Đế không khỏi chấn động, đứng tại chỗ, cả giận nói:
- Ngươi nói cái gì?
- Ngươi đã thua, chiến đấu đã kết thúc, động thủ nữa, chính là phá hoại quy củ của võ đài tái.
Thanh âm của Diệp Huyền lần thứ hai vang lên, ánh mắt bình tĩnh.
- Ngươi nói cái gì, ta không thua, ta làm sao có khả năng thua, vừa nãy ngươi đê tiện đánh lén cũng không có để ta mất sức chiến đấu, tiểu tử ngươi đừng vội nói bậy.
Hỏa Quyền Vũ Đế tức giận nói, hắn là Cửu Thiên Vũ Đế, hắn làm sao có khả năng thua.
Ở đây khán giả cũng đều lộ vẻ nghi hoặc, tuy Hỏa Quyền Vũ Đế cả người vết thương đầy rẫy, nhưng rõ ràng còn có sức đánh một trận, vì sao Diệp Huyền lại nói như vậy?
Diệp Huyền cười nhạt, chỉ vào phía dưới nói:
- Thật không? Ngươi xem một chút địa phương ngươi rơi xuống, ngươi đã bị ta nổ ra võ đài, dựa theo quy củ của võ đài tái, người rơi xuống ngoài sàn đấu sẽ mất đi cơ hội chiến đấu, vì lẽ đó ngươi đã thua.
Tất cả mọi người dồn dập nhìn theo ngón tay Diệp Huyền chỉ, nơi đó chính là địa phương Hỏa Quyền Vũ Đế rơi xuống, chợt từng cái từng cái ánh mắt dại ra.
Chương 1477 Ngươi thua rồi (2)
Bởi vì song phương chiến đấu, toàn bộ khu vực võ đài tái hiện tại tất cả đều là đá vụn, khắp nơi bừa bộn, căn bản không nhìn ra ở đâu là võ đài, ở đâu là ngoài sàn đấu.
Nhưng dựa theo vị trí phân chia, địa phương lúc trước Hỏa Quyền Vũ Đế té rớt xác thực là ngoài sàn đấu, bởi vì nơi đó đã tới gần lồng phòng hộ.
Vì lẽ đó căn cứ quy củ của Đấu Vũ Hội võ đài tái, hiện tại Hỏa Quyền Vũ Đế xác thực đã thua, đã mất đi cơ hội tiếp tục chiến đấu.
- Chuyện này... Ta...
- A!
Hỏa Quyền Vũ Đế đột nhiên ngửa mặt lên trời rít gào.
Lực lượng hỏa diễm cuồng bạo nhắm bốn phương tám hướng nổ tung, từng luồng từng luồng lực lượng to lớn quấy nhiễu hư không, xung quanh gợn sóng kịch liệt, những trận pháp phòng ngự bát giai đỉnh phong kia ở dưới oanh kích kịch liệt, tất cả đều xuất hiện vô số vết rạn nứt, từng cái từng cái phù văn không ngừng phá diệt.
Rầm rầm rầm!
Khu vực vũ đài, vô số đá tảng tất cả đều nổ tung, hóa thành bột mịn.
Khí tức mạnh mẽ, khiến cho vô số khán giả ở phía dưới trong lòng kinh hãi, cảm giác như thế giới tận thế đến.
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế không cam lòng, hắn không cam lòng.
Nhưng không cam lòng lại như thế nào, dựa theo quy củ của võ đài tái, hắn đã thua.
- Ta chịu thua!
Phẫn nộ rít gào hồi lâu, Hỏa Quyền Vũ Đế rốt cục khàn giọng nói, thanh âm cực kỳ trầm thấp.
Diệp Huyền nở nụ cười.
Này ở trong dự đoán của hắn.
Hắn cũng chỉ có thể dùng phương pháp như vậy kết thúc thi đấu.
Lại chiến đấu tiếp, Diệp Huyền có niềm tin đánh giết Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng nếu như vậy, hắn nhất định phải sử dụng tới lá bài tẩy khác, Thôn Phệ Võ Hồn, Sinh Mệnh Võ Hồn, Thiên Hỏa, những lá bài tẩy này bất luận cái nào, hắn đều không muốn ở trước mặt nhiều người như vậy bại lộ.
Huống chi, Hỏa Quyền Vũ Đế dù sao cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, ai biết thời điểm đối mặt sinh tử, hắn có còn lá bài tẩy gì hay không?
Chí ít lúc trước chịu đựng Linh Hồn Đông Kết, Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn dám phát rồ xông lên như thế, Diệp Huyền dám khẳng định lá bài tẩy của người này chưa chắc đã triển khai ra hết.
Vì lẽ đó hắn nghĩ ra một biện pháp như thế.
Lợi dụng Linh Hồn Đông Kết đáng sợ thương tổn, trong nháy mắt đánh Hỏa Quyền Vũ Đế bay ra khu vực võ đài.
Như vậy hắn vừa thu được thi đấu thắng lợi, lại bảo tồn lá bài tẩy của mình.
Huống chi, nơi này là Đấu Vũ Hội võ đài tái, nếu như thật sự sinh tử đại chiến, Diệp Huyền tin tưởng cường giả Đấu Vũ Hội tuyệt đối không cho phép Vũ Đế hộ pháp của mình, chết ở trên võ đài tái.
Mà mục đích của Diệp Huyền cũng chỉ là vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh.
Vì lẽ đó hiện tại mới là phần kết tốt nhất.
- Diệp Huyền.
Hỏa Quyền Vũ Đế nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, ánh mắt phẫn nộ, hơn nữa mang theo không cam lòng:
- Ngày hôm nay thi đấu, là ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ mới thắng lợi, tuy ta thua, nhưng ta không phục, nếu như là cuộc chiến sinh tử, ngươi nhất định sẽ chết ở trong tay ta, nhất định.
Tức giận nói xong lời này, Hỏa Quyền Vũ Đế cũng không nguyện ở trên lôi đài nữa, hóa thành một đạo hỏa diễm, trong nháy mắt đi vào trong phòng quý khách.
Toàn bộ võ đài, lúc này chỉ còn dư lại Diệp Huyền, ánh mắt của hắn bình tĩnh nhìn về phía hắc y lão giả, từ tốn nói:
- Hiện tại Hỏa Quyền Vũ Đế đã thua, Đấu Vũ Hội có phải là nên tuyên bố kết quả không?
Hắc y lão giả kia mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía vị trí cao quý nhất.
Trong phòng quý khách kia, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế vừa kinh vừa sợ nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Trác hội trưởng, xin lỗi, ta thất bại.
Vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế Phỉ Liệt cụt hứng cùng không cam lòng nói:
- Diệp Huyền kia nắm giữ một luồng Băng hệ hồn lực xung kích quỷ dị, vừa nãy trực tiếp thương tổn linh hồn của ta, ta...
Hỏa Quyền Vũ Đế nói đến nửa câu, liền không nói ra được nữa, phẫn nộ đốt một cái bàn trong phòng thành hư vô.
Từ hôm nay trở đi, Hỏa Quyền Vũ Đế hắn sắp trở thành trò cười của Hỗn Loạn Chi Thành, một Vũ Đế lại thua Vũ Hoàng.
Từ trong miệng Hỏa Quyền Vũ Đế, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế rốt cuộc cũng biết nguyên nhân hắn thất bại.
- Cái gì? Một luồng hồn lực xung kích có thể đóng băng linh hồn? Thậm chí có thể uy hiếp đến Cửu Thiên Vũ Đế?
- Sao có thể có chuyện đó?
Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế đều khiếp sợ không thôi.
Bình thường Luyện Hồn Sư so với võ giả, thực lực xác thực còn đáng sợ hơn một ít, bởi vì hồn lực của Luyện Hồn Sư ở trình độ nào đó sẽ mang đến uy hiếp cho võ giả cùng cấp bậc.
Nhưng vậy cũng chỉ là mang đến uy hiếp mà thôi.
Lại như Diệp Huyền là Luyện Hồn Sư bát giai, có thể lợi dụng hồn lực xung kích mê hoặc đến Hỏa Quyền Vũ Đế, đã khá là kinh người, nhưng căn cứ Hỏa Quyền Vũ Đế nói, hồn lực xung kích của Diệp Huyền dĩ nhiên có thể uy hiếp đến linh hồn của hắn, chuyện này...
Hỏa Quyền Vũ Đế là Cửu Thiên Vũ Đế a, không phải Vũ Hoàng giun dế bình thường gì.
Bọn họ thân là Vũ Đế đều rõ ràng, sau khi võ giả từ Vũ Hoàng đột phá đến Vũ Đế, linh hồn sẽ có một lần lột xác, này sẽ làm cho cường độ linh hồn của Vũ Đế so với bất kỳ một tên Vũ Hoàng nào cũng mạnh mẽ hơn nhiều.
Mà hồn lực xung kích của Diệp Huyền có thể uy hiếp đến linh hồn Vũ Đế, chẳng phải là một ánh mắt liền có thể giết chết Vũ Hoàng phổ thôngsao?
vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế cay đắng cùng tức giận nói:
- Tuy ta cũng không muốn tin tưởng, nhưng sự thực chính là như vậy, hơn nữa vừa nãy tuy ta chống lại được công kích, nhưng linh hồn của ta kỳ thực đã có một chút tổn thương.
Ở dưới Hỏa Quyền Vũ Đế phóng thích, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế lập tức cảm giác được linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế xác thực hư nhược rất nhiều, có một loại cảm giác loang lổ.
- Này sao lại thế...
Trác Nhất Phàm kinh ngạc, hắn đã từng thấy qua nhiều thiên tài, nhưng thực lực của Diệp Huyền, vẫn làm hắn cảm thấy chấn động.
Mà lúc này trên võ đài.
- Ngươi còn chờ cái gì?
Thấy hắc y lão giả kia không có ngay lập tức lên đài tuyên bố, Diệp Huyền hơi nhướng mày, ngữ khí lãnh đạm hỏi.
- Bách thắng liên tiếp!
- Bách thắng liên tiếp!
- Bách thắng liên tiếp!
Mà lúc này trên thính phòng, đã có khán giả bất mãn hô.
Một tên võ giả hô to lên, tiếng hô to này vừa bắt đầu chỉ có một đạo, nhưng rất nhanh giống như dòng suối nhỏ hội tụ, càng ngày càng khổng lồ, đến cuối cùng, toàn bộ võ đài đều vang vọng tiếng hô to.
Chương 1478 Thân phận bại lộ
- Bách thắng liên tiếp!
- Bách thắng liên tiếp!
Hết thảy khán giả biểu hiện đều cực kỳ kích động.
Trước nay chưa từng có, khó có thể tin bách thắng liên tiếp.
Không ít khán giả vừa bắt đầu còn rơi vào chấn động không cách nào tự kiềm chế, nhưng dần dần, bọn họ cũng không nhịn được vì Diệp Huyền hoan hô.
Chính là một thiếu niên như thế, từ mười ngày trước bắt đầu, một đường cuồng thắng, không người có thể ngăn cản được bước chân của hắn!
Chính là một thiếu niên như thế, đánh bại tam đại tuyệt thế thiên kiêu của Hỗn Loạn Chi Thành, chưa nếm một lần thất bại!
Chính là một thiếu niên như thế, ở dưới muôn người chú ý, đánh bại Cửu Thiên Vũ Đế Phỉ Liệt cao cao tại thượng!
Trận chiến kinh diễm cuối cùng kia, làm cho tất cả mọi người đều suốt đời khó quên.
Một thiên tài như vậy...
Bách thắng liên tiếp, tên đến thực quy.
Thời khắc này, mỗi người hò hét, đây là một thời khắc chứng kiến lịch sử, mà bọn họ, đều là nhân chứng của lịch sử.
Thời điểm vượt qua trăm vạn võ giả cùng kêu lên hò hét, toàn bộ Đấu Vũ Hội đều tùy theo run rẩy, mọi người đồng tâm hiệp lực, lực lượng như thành đồng không gì có thể ngăn cản.
Ở dưới khí thế này, Đấu Vũ Hội hắc y lão giả rốt cục đi tới trên lôi đài hóa thành phế tích.
- Tuyên bố kết quả đi!
Mà trong đầu của hắn, cũng vang lên thanh âm lạnh như băng của Trác Nhất Phàm Phó hội trưởng.
Hắc y lão giả rốt cục thở ra một hơi, hắn xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, nhìn về phía hết thảy võ giả lên tiếng nói:
- Hiện tại ta tuyên bố, Đấu Vũ Hội võ đài tái trải qua ngàn năm, rốt cục lại sinh ra một cường giả bách thắng liên tiếp, hắn chính là...
- Diệp Huyền!
Yên tĩnh!
Phía dưới vô số khán giả đầu tiên là trong nháy mắt yên tĩnh, sau một khắc, như lũ quét vang dội trời cao, các loại tiếng bàn luận huyên náo, đinh tai nhức óc.
Kỳ thực vừa nãy thời điểm Hỏa Quyền Vũ Đế chịu thua, tất cả mọi người đều biết Diệp Huyền đã thu được bách thắng liên tiếp, nhưng khi người chủ trì của Đấu Vũ Hội chân chính tuyên bố, tình cảm của mọi người lại lần nữa bạo phát.
Đặc sắc.
Xưa nay chưa từng có.
Tất cả mọi người đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, thậm chí có người cảm thấy, nhân sinh có thể nhìn thấy một cuộc tranh tài như vậy liền đã đáng giá.
Vũ Hoàng đánh bại Vũ Đế, trước nay chưa từng có.
Mà giờ khắc này Diệp Huyền đứng ở trước mặt bọn họ, đã sáng tạo một thần thoại.
- Bách thắng liên tiếp!
- Diệp Huyền!
Hơn trăm vạn võ giả đều lên tiếng hoan hô, tiếng hoan hô phảng phất như truyền nhiễm, khiến cho một ít võ giả địa phương đều vạn phần kích động, bọn họ cũng đều biết...
Một kỳ tích sinh ra!
- Hiện tại, có mời Đấu Vũ Hội Trác Nhất Phàm hội trưởng, ban phát huy chương bách thắng liên tiếp cho Diệp Huyền tiền bối!
Trong tiếng reo hò huyên náo, hắc y lão giả cao giọng nói.
Nguyên bản Diệp Huyền thiếu hiệp trong miệng hắn, bây giờ đã biến thành Diệp Huyền tiền bối, một yêu nghiệt có thể ở chính diện chiến đấu đánh bại Hỏa Quyền Vũ Đế, bất luận hắn có bao nhiêu trẻ tuổi, chỉ cần ngươi không phải Cửu Thiên Vũ Đế, xưng hô tiền bối đều tên đến thực quy.
Tiếng hoan hô của mọi người đều yên tĩnh lại, chỉ thấy một nam tử như công tử văn nhã, từ phòng quý khách cao nhất bay ra.
Khóe miệng hắn ngậm lấy mỉm cười, khiến người ta nhìn qua một chút liền cực kỳ thoải mái.
Người này chính là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, bây giờ là người phụ trách thứ nhất của Đấu Vũ Hội... Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm!
- Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi!
Trác Nhất Phàm mỉm cười nói, đồng thời lấy ra một viên huy chương vàng óng.
Chính là huy chương bách thắng liên tiếp của Đấu Vũ Hội.
Bằng huy chương này, Diệp Huyền ở hết thảy cửa hàng của Đấu Vũ Hội, cũng có thể hưởng thụ đến giảm giá sáu phần.
Sáu phần, đây là một giá cả cực kỳ rẻ, bình thường ở trong Đấu Vũ Hội chỉ có hộ pháp mới có thể hưởng thụ đến, ngay cả trưởng lão hạch tâm cũng không phải tất cả mọi người đều có thể hưởng thụ cái giá này.
Đồng thời Trác Nhất Phàm còn lấy ra một không gian giới chỉ, bên trong có 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm khen thưởng bách thắng liên tiếp.
Diệp Huyền cũng nhìn về phía Trác Nhất Phàm, tiếp nhận hai loại đồ vật, mỉm cười nói:
- Đa tạ Trác hội phó.
- Ha ha khách khí.
Trác Nhất Phàm cười nói:
- Đây là ngươi bằng thực lực của mình chiếm được, bách thắng liên tiếp, ở trong lịch sử Đấu Vũ Hội ta sinh ra, cũng là ngàn năm trước, hiện nay đã có ngàn năm chưa từng xuất hiện... Thực sự là để ta khó có thể tin tưởng, ở trong Vũ Hoàng lại có thiên tài như các hạ...
Trác Nhất Phàm không nhịn được thán phục, đối với Diệp Huyền vui lòng ca ngợi, mục đích của hắn rất đơn giản, chính là muốn mời Diệp Huyền gia nhập Đấu Vũ Hội.
- Trác hội trưởng!
Chỉ là không chờ Trác Nhất Phàm mở miệng, Diệp Huyền lại đột nhiên nói:
- Ta nghe nói Đấu Vũ Hội võ đài tái, sau khi thu được bách thắng liên tiếp, người thắng trận có thể đề một yêu cầu cho Đấu Vũ Hội, mà yêu cầu này chỉ cần Đấu Vũ Hội đủ khả năng, liền nhất định sẽ làm được.
- Đúng, là có một quy tắc như thế.
Trác Nhất Phàm ngẩn ra, chợt ngờ vực nhìn về phía Diệp Huyền:
- Diệp Huyền thiếu hiệp là có chuyện gì muốn Đấu Vũ Hội ta hỗ trợ sao? Không thành vấn đề, chỉ cần Đấu Vũ Hội ta có thể làm được, Trác Nhất Phàm ta tuyệt không chối từ.
- Có câu nói này của Trác hội trưởng ta liền yên tâm, kỳ thực ta tới tham gia Đấu Vũ Hội khiêu chiến bách thắng liên tiếp, cũng chính là vì yêu cầu này, ta muốn hỏi Trác hội trưởng một người.
Trên thính phòng, ánh mắt của mọi người đều vào đúng lúc này ngưng tụ tới, Diệp Huyền cùng Trác Nhất Phàm giao lưu, cũng không có hạ thấp giọng, vì lẽ đó ở đây hết thảy khán giả đều nghe được rõ ràng.
Nguyên lai Diệp Huyền trước tới tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái, mục đích chính là muốn một người, điều này làm cho trong lòng bọn họ không khỏi suy đoán, Diệp Huyền muốn người kia đến tột cùng là ai?
Đòi người?
Trác Nhất Phàm cũng nhíu mày, hắn mơ hồ cảm thấy một tia không đúng, nhưng rất nhanh sẽ giãn ra, mỉm cười nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp không cần nóng lòng nhất thời, tối hôm nay Đấu Vũ Hội ta sẽ vì các hạ cử hành một yến hội long trọng, đến thời điểm đó Diệp Huyền thiếu hiệp cũng có thể cùng ta giao lưu.
Diệp Huyền cười cợt:
- Ta nghĩ ta ở đây nói là được, ta muốn người chính là Hoàng Phủ Tú Minh trước ở trên võ đài tái cùng ta giao chiến, người này là nô lệ mà Đấu Vũ Hội mua đến, như vậy sinh tử tự do của một nô lệ, ta nghĩ Trác hội trưởng hoàn toàn có thể làm chủ.
Chương 1479 Lộ ra kế hoạch (1)
Cái gì? Hoàng Phủ Tú Minh?
Ánh mắt của Trác Nhất Phàm đầu tiên là ngạc nhiên, nhưng chợt đột nhiên nghiêm nghị lên.
Các khán giả cũng truyền ra từng trận náo động, bọn họ không nghĩ tới, Diệp Huyền tìm Đấu Vũ Hội đưa ra yêu cầu dĩ nhiên là muốn một tên Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong.
- Các ngươi có nghe hay không, Diệp Huyền nói hắn tới tham gia võ đài tái, cũng là bởi vì nguyên nhân này, mà Hoàng Phủ Tú Minh kia có người nói là Đấu Vũ Hội từ trong tay thế lực nào đó mua được nô lệ, lẽ nào người này cùng Diệp Huyền có quan hệ?
- Vừa nãy Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh cũng từng có giao thủ, căn bản không thấy được có quan hệ gì a?
- Không đúng, các ngươi có nghĩ qua không, trước đó Đấu Vũ Hội có nói Hoàng Phủ Tú Minh là cường giả Thần Đô từng sắc phong qua, là một Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, mà Diệp Huyền kia là một tên Luyện Hồn Sư bát giai, bây giờ nhìn lại, hai người bọn họ vẫn đúng là có liên hệ gì a.
- Khà khà, xem ra Đấu Vũ Hội mua nhầm thân nhân của người ta, bây giờ đối phương đến đòi người rồi.
Đoàn người lập tức truyền đến từng trận ồ lên.
Mà lúc này trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội.
- Ầm!
Cái bàn trước mặt nát tan, Trường Phong Vũ Đế bỗng dưng đứng lên, như nghĩ tới điều gì, ánh mắt hắn trở nên cực kỳ dữ tợn cùng khủng bố.
- Có thể đóng băng linh hồn, còn có Tử Thương Viêm, đồng thời mục đích là vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh, ta biết rồi, ta biết người này là ai.
Đôi mắt của Trường Phong Vũ Đế trở nên đỏ đậm:
- Diệp Huyền, Huyền Diệp, chuyện này căn bản là tên của hắn đảo, hắn chính là Huyền Diệp, nhất định là tiểu tử này, chính là tiểu tử này...
Trước thời điểm Trường Phong Vũ Đế nhìn thấy Diệp Huyền thả ra Tử Thương Viêm, vốn là hơi nghi hoặc một chút.
Bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được mình tựa hồ từ nơi nào nghe nói qua Địa Hỏa này.
Mà bây giờ Diệp Huyền nói muốn Hoàng Phủ Tú Minh, Trường Phong Vũ Đế đột nhiên nhớ ra.
Ở trên tình báo mà tông môn phân phát cho hắn, thì có ghi chép, Huyền Diệp kia ở Thiên Âm Cốc đã từng chiếm được một đóa Tử Thương Viêm.
Hơn nữa Diệp Huyền triển khai loại Linh Hồn Đông Kết kia, cũng làm cho Trường Phong Vũ Đế trong nháy mắt liên tưởng đến sự tích ở Tử Hoa Thành, rất nhiều trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn vẫn lạc.
- Là hắn, nhất định chính là hắn, linh hồn xung kích của người này, cùng dáng dấp đám người Cố Phỉ vẫn lạc cực kỳ tương tự, nói như vậy, đám người Cố Phỉ chết, không hẳn là Tề Thừa bị Tả Đồng hộ pháp truy sát vào Thiên Âm Cốc giết chết, cũng có thể là tiểu tử này gây nên?
- Khá lắm, uổng công Vô Lượng Sơn ta phái nhiều cường giả như vậy ở Huyền Vực sưu tầm tin tức của ngươi, nguyên lai ngươi đã chạy đến Hỗn Loạn Chi Thành.
- Hoàng Phủ Tú Minh, người này nhất định vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh mà tới.
Thời khắc này, Trường Phong Vũ Đế chỉ cảm thấy trong lòng kích động.
Hắn phát hiện mình câu đến một con cá lớn.
Trên võ đài, Trác Nhất Phàm đang đứng ở trong kinh ngạc, đột nhiên thanh âm của Trường Phong Vũ Đế ở trong đầu hắn cấp thiết vang lên.
- Trác hội trưởng, ngươi không thể đáp ứng yêu cầu của hắn, người này là tội phạm Vô Lượng Sơn ta truy nã Huyền Diệp, ngươi tuyệt đối không thể giao Hoàng Phủ Tú Minh cho hắn.
Ngữ khí của Trường Phong Vũ Đế lo lắng, tràn ngập căng thẳng.
Trác Nhất Phàm sững sờ, lúc này mới quan sát tỉ mỉ Diệp Huyền, sự tình của Huyền Diệp, hắn cũng từng nghe Trường Phong Vũ Đế nói, có người nói người này là một tên học viên mà Mộng Cảnh Bình Nguyên Lam Quang học viện mới chiêu thu, nhưng ở trong quá trình Vô Lượng Sơn khống chế Mộng Cảnh Bình Nguyên chạy trốn, đồng thời bị người này đánh giết không ít cường giả, Vô Lượng Sơn vẫn khổ sở truy nã, nhưng thủy chung không thể bắt.
Đột nhiên Trác Nhất Phàm nở nụ cười:
- Ha ha, thật không nghĩ đến, nguyên lai Diệp Huyền thiếu hiệp tới tham gia võ đài tái, mục đích là vì Hoàng Phủ Tú Minh, nếu là như vậy, vì sao ngươi không sớm nói với ta, đây thực sự là hồng thuỷ xông tới miếu long vương, người một nhà không nhìn được người một nhà, ha ha.
Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn về phía Trác Nhất Phàm.
Chỉ thấy hắn cười nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp ngươi có chỗ không biết, mặc dù Hoàng Phủ Tú Minh là nô lệ mà Đấu Vũ Hội ta từ thế lực khác mua về, nhưng Đấu Vũ Hội ta vẫn coi hắn như người mình, nếu như Diệp Huyền thiếu hiệp không ngại, có thể gia nhập Đấu Vũ Hội ta, đến thời điểm đó ta cũng sẽ miễn trừ thân phận nô lệ cho Hoàng Phủ Tú Minh, như vậy chẳng phải là vẹn toàn đôi bên!
Diệp Huyền lắc đầu nói:
- Trác hội trưởng, đa tạ lòng tốt của ngươi, có điều gia nhập liền không cần, ta chỉ hy vọng hiện tại Đấu Vũ Hội giao người này cho ta, hiện tại Hoàng Phủ Tú Minh ở ngay trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội các ngươi, vừa nãy vô số khán giả cũng đều nhìn thấy, ta hi vọng Đấu Vũ Hội có thể nói lời giữ lời.
- Diệp Huyền thiếu hiệp hà tất vội vã như thế?
Trác Nhất Phàm vẫn mỉm cười nói:
- Chuyện này, không bằng chúng ta sau đó lại nói.
- Không cần để sau, ta muốn nói ngay bây giờ.
Ánh mắt của Diệp Huyền từ từ lạnh xuống:
- Ở hiện trường nhiều khán giả cùng các thế lực lớn như vậy, ta chỉ muốn hỏi một câu, ta yêu cầu, Đấu Vũ Hội đến tột cùng làm được không?
Ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn chằm chằm Trác Nhất Phàm.
Trác Nhất Phàm vẫn như cũ mặt mang mỉm cười nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp, kính xin bình tĩnh đừng nóng, nếu Đấu Vũ Hội ta có quy củ này, Đấu Vũ Hội ta tự nhiên sẽ làm được, chỉ là hiện tại các hạ vừa thu được bách thắng liên tiếp, chúng ta tự nhiên là muốn thương nghị một hồi.
- Thương nghị, thương nghị cái gì? Thương nghị làm sao không giao người cho ta sao?
Diệp Huyền cười lạnh thành tiếng, căn bản không cho Trác Nhất Phàm cơ hội kéo dài.
Trác Nhất Phàm hơi nhướng mày:
- Tự nhiên không phải...
- Vậy vì sao không lập tức giao người cho ta, hiện tại người ngay ở hiện trường, hơn nữa là Đấu Vũ Hội ngươi lấy thân phận nô lệ mua đến, nói cách khác người này sinh tử tự do Đấu Vũ Hội ngươi hoàn toàn có thể làm chủ, mà Trác hội trưởng ngươi lại là người phụ trách cao nhất của Đấu Vũ Hội hiện nay, lẽ nào một nô lệ sinh tử tự do, ngươi cũng không làm chủ được sao?
Ánh mắt của Diệp Huyền càng lạnh lẽo:
- Ngươi nói nhiều như vậy, nói cho cùng vẫn là không muốn giao người ra, không phải sao?
Chương 1480 Lộ ra kế hoạch (2)
Nói xong lời này, Diệp Huyền trực tiếp quay về hết thảy võ giả dưới đài nói:
- Chư vị, Diệp Huyền ta chính là Đấu Vũ Hội bách thắng liên tiếp, dựa theo quy củ của Đấu Vũ Hội, người khiêu chiến thu được bách thắng liên tiếp có thể về phía Đấu Vũ Hội đưa ra một yêu cầu, mà yêu cầu của ta chính là muốn Đấu Vũ Hội thả một nô lệ bọn họ mua được.
- Yêu cầu này, cũng không trái với quy tắc của Đấu Vũ Hội, cũng không vượt qua phạm vi năng lực của Đấu Vũ Hội, nhưng Trác hội phó thủy chung không muốn đáp ứng, ta rất muốn biết, lẽ nào Đấu Vũ Hội chính là như vậy trở thành một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành sao? Kính xin chư vị khán giả phân xử.
Diệp Huyền nói, như một viên đạn nổ, ở trong đám người ầm ầm vang lên.
Dưới đài, giờ khắc này các võ giả đều sôi sùng sục, điên cuồng nghị luận.
- Đấu Vũ Hội xác thực quá mức a? Bách thắng liên tiếp đã có một quy tắc như thế, liền nên dựa theo quy tắc chấp hành, bằng không làm sao thủ tín với mọi người?
- Điều này cũng không nhất định, Diệp Huyền yêu cầu là một tên Vũ Hoàng đỉnh phong, Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, nhân vật như vậy Đấu Vũ Hội mua được cũng tiêu hao đánh đổi lớn, tuy chỉ là nô lệ, nhưng nếu như ai đòi cũng thả, Đấu Vũ Hội chẳng phải là phá sản?
- Con mẹ nó, đây là tùy tiện ai cũng đi đòi sao? Đây là quán quân bách thắng liên tiếp mới có thể đưa ra yêu cầu, trong lịch sử Đấu Vũ Hội võ đài tái có bao nhiêu bách thắng liên tiếp, hơn một ngàn năm mới ra một cái, ngươi đem cái này gọi là tùy tiện, ngươi có đầu óc hay không?
- Xác thực, ở trong lịch sử của Đấu Vũ Hội, bách thắng liên tiếp một ngàn năm mới xuất hiện một người, yêu cầu như vậy cũng không tính là gì.
- Đấu Vũ Hội quá xấu bụng, đơn giản chính là muốn quỵt nợ.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ thính phòng nghị luận sôi nổi, hầu như đại đa số người đều đứng ở bên Diệp Huyền.
Thực sự là Diệp Huyền chiếm cứ đạo lý, hơn nữa hắn vừa thu được Đấu Vũ Hội bách thắng liên tiếp, thiên tài như vậy, không có ai không ngưỡng mộ, không có ai không kính nể.
- Ngươi...
Nghe được phía dưới nghị luận, sắc mặt của Trác Nhất Phàm nhất thời có vẻ hơi lúng túng, hắn liền nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp, không phải ta không giao Hoàng Phủ Tú Minh cho ngươi, mà là Hoàng Phủ Tú Minh này là Đấu Vũ Hội ta tiêu hao đại đánh đổi mua được, lúc này mới mua được không bao lâu, hơn nữa người này là trọng phạm của một thế lực lớn nào đó, nếu như ta liền như thế giao cho ngươi, Đấu Vũ Hội ta không những phải chịu đựng tổn thất lớn, thậm chí còn sẽ chọc đến thế lực lớn kia không thích, kính xin Diệp Huyền thiếu hiệp lý giải.
Nói đến đây, Trác Nhất Phàm ngữ khí chân thành nói:
- Nhưng Đấu Vũ Hội ta cũng không phải nói không giữ lời, chỉ cần Diệp Huyền thiếu hiệp ngươi gia nhập Đấu Vũ Hội ta, trở thành danh dự hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta, đến thời điểm ấy lấy thân phận của các hạ đòi người, Đấu Vũ Hội ta thả người dĩ nhiên là thuận lý thành chương, như vậy thế lực kia cũng không cách nào chỉ trích Đấu Vũ Hội ta.
Không thể không nói, ngữ khí của Trác Nhất Phàm này vô cùng thành khẩn, khiến người ta có một loại kích động từ đáy lòng liền phải tin tưởng hắn.
Nhưng Diệp Huyền lắc đầu một cái:
- Nếu như ta không muốn?
- Vậy thì thực sự là xin lỗi.
Trác Nhất Phàm cười khổ nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp ngươi cần gì chứ, trở thành danh dự hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta cũng sẽ không mang cho ngươi đến bao lớn ràng buộc, hơn nữa còn có thể thuận lý thành chương cứu Hoàng Phủ Tú Minh, đối với ngươi mà nói chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.
- Coi như ta không gia nhập, thả người hay không cũng chỉ là chuyện một câu nói của Trác hội phó ngươi mà thôi!
Diệp Huyền không khỏi cười lạnh nói:
- Nói cho cùng, Đấu Vũ Hội ngươi vẫn là không muốn giao người...
Ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên trở nên lạnh lẽo:
- Đã như vậy, vậy Đấu Vũ Hội các ngươi còn làm võ đài tái gì, làm bách thắng liên tiếp gì, làm cái quy củ gì? Cái gọi là quy củ vốn là lừa người, lừa dối tất cả mọi người, lừa dối toàn bộ dân chúng của Hỗn Loạn Chi Thành.
Diệp Huyền tiếng như sấm rền, nổi giận đùng đùng.
Nếu như Diệp Huyền không biết Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn quan hệ, như vậy hắn còn có thể bị thuyết phục, nhưng biết hai người quan hệ, trong lòng hắn rõ ràng Trác Nhất Phàm vốn là đang nói láo.
Cái gì hiện tại không thể thả, chờ hắn gia nhập mới có thể thả, Diệp Huyền dám khẳng định, một khi mình gia nhập Đấu Vũ Hội, nhất định sẽ chịu đến một số hạn chế, đến thời điểm đó Đấu Vũ Hội chẳng phải chơi như thế nào cũng được?
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không khỏi cười lạnh nói:
- Trác hội phó, đã như vậy, ta cũng không bắt buộc ngươi, ngươi không muốn giao người cũng được, chỉ cần ngươi ở Hỗn Loạn Chi Thành tuyên bố một hồi: Đấu Vũ Hội võ đài tái các ngươi vốn là lừa người, Đấu Vũ Hội các ngươi nói đều là nói láo, vậy ta liền xoay người rời đi, chắc chắn sẽ không nhắc lại yêu cầu này, không biết Trác hội phó có dám hay không?
- Ngươi...
Trác Nhất Phàm trước sau mang theo vẻ mặt mỉm cười ôn hoà, rốt cục từ từ băng lạnh.
- Diệp Huyền thiếu hiệp, mặc dù ngươi là bách thắng liên tiếp của Đấu Vũ Hội ta, thế nhưng như vậy, cũng không tránh khỏi quá không cho Đấu Vũ Hội ta mặt mũi đi?
- Mặt mũi?
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn hắn.
- Đấu Vũ Hội ngươi có cho ta mặt mũi sao? Ở trong quy tắc của Đấu Vũ Hội ngươi, bách thắng liên tiếp rõ ràng có quyền hạng yêu cầu, nhưng đến chỗ ta, ngươi năm lần bảy lượt cản trở, không muốn chấp hành, đây chính là mặt mũi mà ngươi nói?
Diệp Huyền giận dữ cười:
- Không dối gạt chư vị, Hoàng Phủ Tú Minh là một bằng hữu của ta, năm đó hắn bị gian nhân làm hại, bất ngờ rơi vào trong tay Vô Lượng Sơn, Diệp Huyền ta biết được tin tức, ngàn dặm xa xôi từ Thần Đô tới, trải qua thiên tân vạn khổ, trải qua trăm trận chiến đấu, chính là vì một cơ hội như vậy, hiện tại Trác hội phó nói với ta không thể thả người, còn muốn ta cho hắn mặt mũi, ha ha, Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội, cũng thật là để Diệp Huyền ta mở mang tầm mắt.
Nghe xong Diệp Huyền nói, toàn bộ võ đài lại một lần ồ lên.
- Nguyên lai Hoàng Phủ Tú Minh kia là Đấu Vũ Hội từ trong tay Vô Lượng Sơn mua được?
- Các ngươi có nghe hay không, Diệp Huyền nói hắn đến từ Thần Đô, quả nhiên là đệ tử một cường giả nào đó ở Thần Đô.
- Vô Lượng Sơn là một trong bảy đại tông môn, vẫn ở Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta buôn bán nô lệ, không nghĩ tới ngay cả Luyện Hồn Sư của Thần Đô bọn họ cũng dám bán?
Cửu Thiên Vũ Đế dù sao cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, đặc biệt sau khi Hỏa Quyền Vũ Đế dung hợp Võ Hồn, sức phòng ngự của hắn đã vượt qua Vũ Đế nhất trọng phổ thông, đạt đến nhất trọng đỉnh phong.
Ở tình huống như vậy, Diệp Huyền muốn phá vỡ phòng ngự của Hỏa Quyền Vũ Đế, thậm chí đánh giết hắn, cái kia hầu như là chuyện không thể nào.
Mà tiếp tục chiến đấu tiếp, Diệp Huyền dù sao chỉ là Vũ Hoàng, Huyền Nguyên trong cơ thể của hắn căn bản sẽ không kiên trì qua Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Xem ra chỉ có thể triển khai chiêu kia.
Ác chiến hồi lâu, ánh mắt của Diệp Huyền rốt cục trở nên lạnh lùng nghiêm nghị.
- Vèo!
Sau một lần giao chiến, Diệp Huyền cấp tốc lùi về sau.
- Muốn đi?
Hỏa Quyền Vũ Đế thừa thắng xông lên.
Nhưng lúc này, Diệp Huyền đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt hắn trở nên cực kỳ âm trầm, như có một vực sâu, đang không ngừng xoay tròn.
Thần Linh Đồng Thị... Linh Hồn Đông Kết!
Một đạo hồn lực ẩn chứa hàn ý cực hạn, ở trong nháy mắt đi vào đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Lại là hồn lực xung kích sao?
Hỏa Quyền Vũ Đế hừ lạnh một tiếng, thôi thúc lực lượng Võ Hồn trong đầu, chống đỡ hồn lực xung kích sắp đến, đồng thời thân hình của hắn bạo lược, thậm chí không có dừng lại bước tiến tấn công.
Hồn lực của Diệp Huyền xung kích, xác thực có thể mê hoặc hắn, nhưng không thể mang đến thương tổn trí mạng, bởi vậy Hỏa Quyền Vũ Đế không để ở trong lòng.
Nhưng sau một khắc, vẻ mặt dữ tợn của Hỏa Quyền Vũ Đế lộ ra sợ hãi.
- Ầm!
Diệp Huyền sử dụng tới hồn lực xung kích ở trong đầu Hỏa Quyền Vũ Đế nổ tung, một luồng hàn khí lạnh lẽo đến khiến Hỏa Quyền Vũ Đế cả người run rẩy, trong phút chốc bao phủ lên linh hồn của hắn, nguồn lực lượng này đáng sợ, ngay cả lực lượng Võ Hồn Bát Tinh cũng không kịp chống đối.
- Cái gì?
Sắc mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế đại biến, tiếp theo...
- A!
Hắn phát sinh thống khổ rít gào, trong đầu truyền đến đau đớn kịch liệt, trên linh hồn thậm chí bị đóng băng một tầng hàn băng vô hình, một loại lạnh lẽo đáng sợ đến làm hắn không cách nào chống đối, điên cuồng xâm lấn linh hồn của hắn.
- Không, ngăn trở, nhanh ngăn trở.
Thời khắc này trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế đã hoàn toàn tan vỡ, hắn thậm chí cảm nhận được một tia tử vong, lúc này hắn có thể làm, chính là liều lĩnh thôi thúc linh hồn của mình tiến hành phòng ngự, đồng thời vận chuyển lực lượng Võ Hồn cùng lực lượng hỏa diễm tới cực hạn, điên cuồng hóa giải hàn khí!
Lúc này Hỏa Quyền Vũ Đế đã sắp điên rồi.
Hắn chỉ biết...
Nhất định phải ngăn trở!
- Ầm!
Vô số lực lượng đáng sợ ở trong linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế không ngừng nổ tung, lần lượt xung kích, rốt cục làm cho lực lượng hàn băng kia cấp tốc suy yếu.
Toàn bộ quá trình nói thì dài, kỳ thực hoàn toàn chính là ở trong chớp mắt.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế đột nhiên kêu thảm thiết, từng cái từng cái ánh mắt ngạc nhiên, căn bản không hiểu phát sinh cái gì.
- Cút xuống đi.
Mà lúc này, Diệp Huyền không có ngừng tay, dưới hồn lực thôi thúc, Trấn Nguyên Thạch mạnh mẽ đập xuống.
Ầm một tiếng, thật giống như vợt đập ruồi, Hỏa Quyền Vũ Đế thống khổ rít gào, căn bản phản ứng không kịp, giống như đạn pháo ra khỏi nòng, trong nháy mắt liền bị đập vào dưới nền đất.
- Ầm!
Vô số nham thạch rạn nứt, mặt đất xuất hiện một hố to hình người, bụi mù tràn ngập, cả người Hỏa Quyền Vũ Đế đều bị đập vào trong lòng đất, không thấy bóng người.
Yên tĩnh! Dại ra!
Trấn Nguyên Thạch ẩn chứa uy thế vô biên to lớn kia còn xoay tròn, mặt đất lay động thậm chí còn chưa bình tĩnh, trên thính phòng hơn trăm vạn võ giả toàn đều nhìn Diệp Huyền đứng ngạo nghễ giữa không trung, từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, tất cả đều sửng sốt.
- Xảy ra chuyện gì?
- Đến cùng phát sinh cái gì?
- Làm sao đột nhiên, Hỏa Quyền Vũ Đế sẽ phát sinh thống khổ như vậy, đồng thời hoàn toàn mất đi sức chống cự?
Tất cả mọi người đều không hiểu vừa nãy phát sinh cái gì, tuy hồn lực công kích không nhìn thấy, nhưng ánh mắt và cử động của Diệp Huyền, cùng với trước giao chiến, để không ít người đều hiểu Diệp Huyền tựa hồ triển khai một loại hồn lực xung kích nào đó.
Nhưng trước đó Diệp Huyền cũng từng dùng tới không ít lần hồn lực xung kích, nhưng chưa từng có như lần này, Hỏa Quyền Vũ Đế sợ hãi như vậy, gọi thảm như vậy, hoàn toàn không có năng lực chống đỡ.
Mà trong lòng đất, sau khi điên cuồng sử dụng tới toàn bộ lực lượng, Hỏa Quyền Vũ Đế rốt cục chống lại Linh Hồn Đông Kết của Diệp Huyền.
- Ầm!
Hắn ầm ầm lao ra nền đất, khí tức cả người chán chường, vô cùng chật vật, nhưng hai con mắt của hắn phẫn nộ cùng dữ tợn trước nay chưa từng có, căm tức nhìn Diệp Huyền:
- Diệp Huyền!
Hắn phẫn nộ gào thét, ngọn lửa trên người càng thêm điên cuồng thiêu đốt.
- Khốn nạn!
Mới vừa trải qua một màn đau đớn thê thảm, Hỏa Quyền Vũ Đế phẫn nộ, hận không thể giết Diệp Huyền.
Dưới Linh Hồn Đông Kết, tuy Hỏa Quyền Vũ Đế đúng lúc chặn lại ăn mòn, nhưng linh hồn của hắn bị suy yếu không ít, đã có một tia tổn thất, đây chính là tổn thất trên linh hồn a.
Trở thành Đấu Vũ Hội hộ pháp lâu như vậy, hắn vẫn là lần thứ nhất chật vật như thế, hơn nữa đối thủ còn chỉ là một Vũ Hoàng.
Phẫn nộ!
Phẫn nộ trước nay chưa từng có, làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế ở thời khắc này chỉ muốn giết Diệp Huyền, hắn liều lĩnh muốn giết về phía Diệp Huyền.
- Ngươi thua rồi, là muốn phá hoại quy củ bách thắng liên tiếp của Đấu Vũ Hội sao?
Thanh âm của Diệp Huyền vang lên.
- Hả?
Thân hình của Hỏa Quyền Vũ Đế không khỏi chấn động, đứng tại chỗ, cả giận nói:
- Ngươi nói cái gì?
- Ngươi đã thua, chiến đấu đã kết thúc, động thủ nữa, chính là phá hoại quy củ của võ đài tái.
Thanh âm của Diệp Huyền lần thứ hai vang lên, ánh mắt bình tĩnh.
- Ngươi nói cái gì, ta không thua, ta làm sao có khả năng thua, vừa nãy ngươi đê tiện đánh lén cũng không có để ta mất sức chiến đấu, tiểu tử ngươi đừng vội nói bậy.
Hỏa Quyền Vũ Đế tức giận nói, hắn là Cửu Thiên Vũ Đế, hắn làm sao có khả năng thua.
Ở đây khán giả cũng đều lộ vẻ nghi hoặc, tuy Hỏa Quyền Vũ Đế cả người vết thương đầy rẫy, nhưng rõ ràng còn có sức đánh một trận, vì sao Diệp Huyền lại nói như vậy?
Diệp Huyền cười nhạt, chỉ vào phía dưới nói:
- Thật không? Ngươi xem một chút địa phương ngươi rơi xuống, ngươi đã bị ta nổ ra võ đài, dựa theo quy củ của võ đài tái, người rơi xuống ngoài sàn đấu sẽ mất đi cơ hội chiến đấu, vì lẽ đó ngươi đã thua.
Tất cả mọi người dồn dập nhìn theo ngón tay Diệp Huyền chỉ, nơi đó chính là địa phương Hỏa Quyền Vũ Đế rơi xuống, chợt từng cái từng cái ánh mắt dại ra.
Chương 1477 Ngươi thua rồi (2)
Bởi vì song phương chiến đấu, toàn bộ khu vực võ đài tái hiện tại tất cả đều là đá vụn, khắp nơi bừa bộn, căn bản không nhìn ra ở đâu là võ đài, ở đâu là ngoài sàn đấu.
Nhưng dựa theo vị trí phân chia, địa phương lúc trước Hỏa Quyền Vũ Đế té rớt xác thực là ngoài sàn đấu, bởi vì nơi đó đã tới gần lồng phòng hộ.
Vì lẽ đó căn cứ quy củ của Đấu Vũ Hội võ đài tái, hiện tại Hỏa Quyền Vũ Đế xác thực đã thua, đã mất đi cơ hội tiếp tục chiến đấu.
- Chuyện này... Ta...
- A!
Hỏa Quyền Vũ Đế đột nhiên ngửa mặt lên trời rít gào.
Lực lượng hỏa diễm cuồng bạo nhắm bốn phương tám hướng nổ tung, từng luồng từng luồng lực lượng to lớn quấy nhiễu hư không, xung quanh gợn sóng kịch liệt, những trận pháp phòng ngự bát giai đỉnh phong kia ở dưới oanh kích kịch liệt, tất cả đều xuất hiện vô số vết rạn nứt, từng cái từng cái phù văn không ngừng phá diệt.
Rầm rầm rầm!
Khu vực vũ đài, vô số đá tảng tất cả đều nổ tung, hóa thành bột mịn.
Khí tức mạnh mẽ, khiến cho vô số khán giả ở phía dưới trong lòng kinh hãi, cảm giác như thế giới tận thế đến.
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế không cam lòng, hắn không cam lòng.
Nhưng không cam lòng lại như thế nào, dựa theo quy củ của võ đài tái, hắn đã thua.
- Ta chịu thua!
Phẫn nộ rít gào hồi lâu, Hỏa Quyền Vũ Đế rốt cục khàn giọng nói, thanh âm cực kỳ trầm thấp.
Diệp Huyền nở nụ cười.
Này ở trong dự đoán của hắn.
Hắn cũng chỉ có thể dùng phương pháp như vậy kết thúc thi đấu.
Lại chiến đấu tiếp, Diệp Huyền có niềm tin đánh giết Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng nếu như vậy, hắn nhất định phải sử dụng tới lá bài tẩy khác, Thôn Phệ Võ Hồn, Sinh Mệnh Võ Hồn, Thiên Hỏa, những lá bài tẩy này bất luận cái nào, hắn đều không muốn ở trước mặt nhiều người như vậy bại lộ.
Huống chi, Hỏa Quyền Vũ Đế dù sao cũng là Cửu Thiên Vũ Đế, ai biết thời điểm đối mặt sinh tử, hắn có còn lá bài tẩy gì hay không?
Chí ít lúc trước chịu đựng Linh Hồn Đông Kết, Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn dám phát rồ xông lên như thế, Diệp Huyền dám khẳng định lá bài tẩy của người này chưa chắc đã triển khai ra hết.
Vì lẽ đó hắn nghĩ ra một biện pháp như thế.
Lợi dụng Linh Hồn Đông Kết đáng sợ thương tổn, trong nháy mắt đánh Hỏa Quyền Vũ Đế bay ra khu vực võ đài.
Như vậy hắn vừa thu được thi đấu thắng lợi, lại bảo tồn lá bài tẩy của mình.
Huống chi, nơi này là Đấu Vũ Hội võ đài tái, nếu như thật sự sinh tử đại chiến, Diệp Huyền tin tưởng cường giả Đấu Vũ Hội tuyệt đối không cho phép Vũ Đế hộ pháp của mình, chết ở trên võ đài tái.
Mà mục đích của Diệp Huyền cũng chỉ là vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh.
Vì lẽ đó hiện tại mới là phần kết tốt nhất.
- Diệp Huyền.
Hỏa Quyền Vũ Đế nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, ánh mắt phẫn nộ, hơn nữa mang theo không cam lòng:
- Ngày hôm nay thi đấu, là ngươi dùng thủ đoạn hèn hạ mới thắng lợi, tuy ta thua, nhưng ta không phục, nếu như là cuộc chiến sinh tử, ngươi nhất định sẽ chết ở trong tay ta, nhất định.
Tức giận nói xong lời này, Hỏa Quyền Vũ Đế cũng không nguyện ở trên lôi đài nữa, hóa thành một đạo hỏa diễm, trong nháy mắt đi vào trong phòng quý khách.
Toàn bộ võ đài, lúc này chỉ còn dư lại Diệp Huyền, ánh mắt của hắn bình tĩnh nhìn về phía hắc y lão giả, từ tốn nói:
- Hiện tại Hỏa Quyền Vũ Đế đã thua, Đấu Vũ Hội có phải là nên tuyên bố kết quả không?
Hắc y lão giả kia mới từ trong khiếp sợ phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía vị trí cao quý nhất.
Trong phòng quý khách kia, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế vừa kinh vừa sợ nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Trác hội trưởng, xin lỗi, ta thất bại.
Vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế Phỉ Liệt cụt hứng cùng không cam lòng nói:
- Diệp Huyền kia nắm giữ một luồng Băng hệ hồn lực xung kích quỷ dị, vừa nãy trực tiếp thương tổn linh hồn của ta, ta...
Hỏa Quyền Vũ Đế nói đến nửa câu, liền không nói ra được nữa, phẫn nộ đốt một cái bàn trong phòng thành hư vô.
Từ hôm nay trở đi, Hỏa Quyền Vũ Đế hắn sắp trở thành trò cười của Hỗn Loạn Chi Thành, một Vũ Đế lại thua Vũ Hoàng.
Từ trong miệng Hỏa Quyền Vũ Đế, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế rốt cuộc cũng biết nguyên nhân hắn thất bại.
- Cái gì? Một luồng hồn lực xung kích có thể đóng băng linh hồn? Thậm chí có thể uy hiếp đến Cửu Thiên Vũ Đế?
- Sao có thể có chuyện đó?
Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế đều khiếp sợ không thôi.
Bình thường Luyện Hồn Sư so với võ giả, thực lực xác thực còn đáng sợ hơn một ít, bởi vì hồn lực của Luyện Hồn Sư ở trình độ nào đó sẽ mang đến uy hiếp cho võ giả cùng cấp bậc.
Nhưng vậy cũng chỉ là mang đến uy hiếp mà thôi.
Lại như Diệp Huyền là Luyện Hồn Sư bát giai, có thể lợi dụng hồn lực xung kích mê hoặc đến Hỏa Quyền Vũ Đế, đã khá là kinh người, nhưng căn cứ Hỏa Quyền Vũ Đế nói, hồn lực xung kích của Diệp Huyền dĩ nhiên có thể uy hiếp đến linh hồn của hắn, chuyện này...
Hỏa Quyền Vũ Đế là Cửu Thiên Vũ Đế a, không phải Vũ Hoàng giun dế bình thường gì.
Bọn họ thân là Vũ Đế đều rõ ràng, sau khi võ giả từ Vũ Hoàng đột phá đến Vũ Đế, linh hồn sẽ có một lần lột xác, này sẽ làm cho cường độ linh hồn của Vũ Đế so với bất kỳ một tên Vũ Hoàng nào cũng mạnh mẽ hơn nhiều.
Mà hồn lực xung kích của Diệp Huyền có thể uy hiếp đến linh hồn Vũ Đế, chẳng phải là một ánh mắt liền có thể giết chết Vũ Hoàng phổ thôngsao?
vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế cay đắng cùng tức giận nói:
- Tuy ta cũng không muốn tin tưởng, nhưng sự thực chính là như vậy, hơn nữa vừa nãy tuy ta chống lại được công kích, nhưng linh hồn của ta kỳ thực đã có một chút tổn thương.
Ở dưới Hỏa Quyền Vũ Đế phóng thích, Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế lập tức cảm giác được linh hồn của Hỏa Quyền Vũ Đế xác thực hư nhược rất nhiều, có một loại cảm giác loang lổ.
- Này sao lại thế...
Trác Nhất Phàm kinh ngạc, hắn đã từng thấy qua nhiều thiên tài, nhưng thực lực của Diệp Huyền, vẫn làm hắn cảm thấy chấn động.
Mà lúc này trên võ đài.
- Ngươi còn chờ cái gì?
Thấy hắc y lão giả kia không có ngay lập tức lên đài tuyên bố, Diệp Huyền hơi nhướng mày, ngữ khí lãnh đạm hỏi.
- Bách thắng liên tiếp!
- Bách thắng liên tiếp!
- Bách thắng liên tiếp!
Mà lúc này trên thính phòng, đã có khán giả bất mãn hô.
Một tên võ giả hô to lên, tiếng hô to này vừa bắt đầu chỉ có một đạo, nhưng rất nhanh giống như dòng suối nhỏ hội tụ, càng ngày càng khổng lồ, đến cuối cùng, toàn bộ võ đài đều vang vọng tiếng hô to.
Chương 1478 Thân phận bại lộ
- Bách thắng liên tiếp!
- Bách thắng liên tiếp!
Hết thảy khán giả biểu hiện đều cực kỳ kích động.
Trước nay chưa từng có, khó có thể tin bách thắng liên tiếp.
Không ít khán giả vừa bắt đầu còn rơi vào chấn động không cách nào tự kiềm chế, nhưng dần dần, bọn họ cũng không nhịn được vì Diệp Huyền hoan hô.
Chính là một thiếu niên như thế, từ mười ngày trước bắt đầu, một đường cuồng thắng, không người có thể ngăn cản được bước chân của hắn!
Chính là một thiếu niên như thế, đánh bại tam đại tuyệt thế thiên kiêu của Hỗn Loạn Chi Thành, chưa nếm một lần thất bại!
Chính là một thiếu niên như thế, ở dưới muôn người chú ý, đánh bại Cửu Thiên Vũ Đế Phỉ Liệt cao cao tại thượng!
Trận chiến kinh diễm cuối cùng kia, làm cho tất cả mọi người đều suốt đời khó quên.
Một thiên tài như vậy...
Bách thắng liên tiếp, tên đến thực quy.
Thời khắc này, mỗi người hò hét, đây là một thời khắc chứng kiến lịch sử, mà bọn họ, đều là nhân chứng của lịch sử.
Thời điểm vượt qua trăm vạn võ giả cùng kêu lên hò hét, toàn bộ Đấu Vũ Hội đều tùy theo run rẩy, mọi người đồng tâm hiệp lực, lực lượng như thành đồng không gì có thể ngăn cản.
Ở dưới khí thế này, Đấu Vũ Hội hắc y lão giả rốt cục đi tới trên lôi đài hóa thành phế tích.
- Tuyên bố kết quả đi!
Mà trong đầu của hắn, cũng vang lên thanh âm lạnh như băng của Trác Nhất Phàm Phó hội trưởng.
Hắc y lão giả rốt cục thở ra một hơi, hắn xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán, nhìn về phía hết thảy võ giả lên tiếng nói:
- Hiện tại ta tuyên bố, Đấu Vũ Hội võ đài tái trải qua ngàn năm, rốt cục lại sinh ra một cường giả bách thắng liên tiếp, hắn chính là...
- Diệp Huyền!
Yên tĩnh!
Phía dưới vô số khán giả đầu tiên là trong nháy mắt yên tĩnh, sau một khắc, như lũ quét vang dội trời cao, các loại tiếng bàn luận huyên náo, đinh tai nhức óc.
Kỳ thực vừa nãy thời điểm Hỏa Quyền Vũ Đế chịu thua, tất cả mọi người đều biết Diệp Huyền đã thu được bách thắng liên tiếp, nhưng khi người chủ trì của Đấu Vũ Hội chân chính tuyên bố, tình cảm của mọi người lại lần nữa bạo phát.
Đặc sắc.
Xưa nay chưa từng có.
Tất cả mọi người đều cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, thậm chí có người cảm thấy, nhân sinh có thể nhìn thấy một cuộc tranh tài như vậy liền đã đáng giá.
Vũ Hoàng đánh bại Vũ Đế, trước nay chưa từng có.
Mà giờ khắc này Diệp Huyền đứng ở trước mặt bọn họ, đã sáng tạo một thần thoại.
- Bách thắng liên tiếp!
- Diệp Huyền!
Hơn trăm vạn võ giả đều lên tiếng hoan hô, tiếng hoan hô phảng phất như truyền nhiễm, khiến cho một ít võ giả địa phương đều vạn phần kích động, bọn họ cũng đều biết...
Một kỳ tích sinh ra!
- Hiện tại, có mời Đấu Vũ Hội Trác Nhất Phàm hội trưởng, ban phát huy chương bách thắng liên tiếp cho Diệp Huyền tiền bối!
Trong tiếng reo hò huyên náo, hắc y lão giả cao giọng nói.
Nguyên bản Diệp Huyền thiếu hiệp trong miệng hắn, bây giờ đã biến thành Diệp Huyền tiền bối, một yêu nghiệt có thể ở chính diện chiến đấu đánh bại Hỏa Quyền Vũ Đế, bất luận hắn có bao nhiêu trẻ tuổi, chỉ cần ngươi không phải Cửu Thiên Vũ Đế, xưng hô tiền bối đều tên đến thực quy.
Tiếng hoan hô của mọi người đều yên tĩnh lại, chỉ thấy một nam tử như công tử văn nhã, từ phòng quý khách cao nhất bay ra.
Khóe miệng hắn ngậm lấy mỉm cười, khiến người ta nhìn qua một chút liền cực kỳ thoải mái.
Người này chính là một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng, bây giờ là người phụ trách thứ nhất của Đấu Vũ Hội... Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm!
- Người trẻ tuổi, chúc mừng ngươi!
Trác Nhất Phàm mỉm cười nói, đồng thời lấy ra một viên huy chương vàng óng.
Chính là huy chương bách thắng liên tiếp của Đấu Vũ Hội.
Bằng huy chương này, Diệp Huyền ở hết thảy cửa hàng của Đấu Vũ Hội, cũng có thể hưởng thụ đến giảm giá sáu phần.
Sáu phần, đây là một giá cả cực kỳ rẻ, bình thường ở trong Đấu Vũ Hội chỉ có hộ pháp mới có thể hưởng thụ đến, ngay cả trưởng lão hạch tâm cũng không phải tất cả mọi người đều có thể hưởng thụ cái giá này.
Đồng thời Trác Nhất Phàm còn lấy ra một không gian giới chỉ, bên trong có 10 ngàn Huyền Thạch thượng phẩm khen thưởng bách thắng liên tiếp.
Diệp Huyền cũng nhìn về phía Trác Nhất Phàm, tiếp nhận hai loại đồ vật, mỉm cười nói:
- Đa tạ Trác hội phó.
- Ha ha khách khí.
Trác Nhất Phàm cười nói:
- Đây là ngươi bằng thực lực của mình chiếm được, bách thắng liên tiếp, ở trong lịch sử Đấu Vũ Hội ta sinh ra, cũng là ngàn năm trước, hiện nay đã có ngàn năm chưa từng xuất hiện... Thực sự là để ta khó có thể tin tưởng, ở trong Vũ Hoàng lại có thiên tài như các hạ...
Trác Nhất Phàm không nhịn được thán phục, đối với Diệp Huyền vui lòng ca ngợi, mục đích của hắn rất đơn giản, chính là muốn mời Diệp Huyền gia nhập Đấu Vũ Hội.
- Trác hội trưởng!
Chỉ là không chờ Trác Nhất Phàm mở miệng, Diệp Huyền lại đột nhiên nói:
- Ta nghe nói Đấu Vũ Hội võ đài tái, sau khi thu được bách thắng liên tiếp, người thắng trận có thể đề một yêu cầu cho Đấu Vũ Hội, mà yêu cầu này chỉ cần Đấu Vũ Hội đủ khả năng, liền nhất định sẽ làm được.
- Đúng, là có một quy tắc như thế.
Trác Nhất Phàm ngẩn ra, chợt ngờ vực nhìn về phía Diệp Huyền:
- Diệp Huyền thiếu hiệp là có chuyện gì muốn Đấu Vũ Hội ta hỗ trợ sao? Không thành vấn đề, chỉ cần Đấu Vũ Hội ta có thể làm được, Trác Nhất Phàm ta tuyệt không chối từ.
- Có câu nói này của Trác hội trưởng ta liền yên tâm, kỳ thực ta tới tham gia Đấu Vũ Hội khiêu chiến bách thắng liên tiếp, cũng chính là vì yêu cầu này, ta muốn hỏi Trác hội trưởng một người.
Trên thính phòng, ánh mắt của mọi người đều vào đúng lúc này ngưng tụ tới, Diệp Huyền cùng Trác Nhất Phàm giao lưu, cũng không có hạ thấp giọng, vì lẽ đó ở đây hết thảy khán giả đều nghe được rõ ràng.
Nguyên lai Diệp Huyền trước tới tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái, mục đích chính là muốn một người, điều này làm cho trong lòng bọn họ không khỏi suy đoán, Diệp Huyền muốn người kia đến tột cùng là ai?
Đòi người?
Trác Nhất Phàm cũng nhíu mày, hắn mơ hồ cảm thấy một tia không đúng, nhưng rất nhanh sẽ giãn ra, mỉm cười nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp không cần nóng lòng nhất thời, tối hôm nay Đấu Vũ Hội ta sẽ vì các hạ cử hành một yến hội long trọng, đến thời điểm đó Diệp Huyền thiếu hiệp cũng có thể cùng ta giao lưu.
Diệp Huyền cười cợt:
- Ta nghĩ ta ở đây nói là được, ta muốn người chính là Hoàng Phủ Tú Minh trước ở trên võ đài tái cùng ta giao chiến, người này là nô lệ mà Đấu Vũ Hội mua đến, như vậy sinh tử tự do của một nô lệ, ta nghĩ Trác hội trưởng hoàn toàn có thể làm chủ.
Chương 1479 Lộ ra kế hoạch (1)
Cái gì? Hoàng Phủ Tú Minh?
Ánh mắt của Trác Nhất Phàm đầu tiên là ngạc nhiên, nhưng chợt đột nhiên nghiêm nghị lên.
Các khán giả cũng truyền ra từng trận náo động, bọn họ không nghĩ tới, Diệp Huyền tìm Đấu Vũ Hội đưa ra yêu cầu dĩ nhiên là muốn một tên Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong.
- Các ngươi có nghe hay không, Diệp Huyền nói hắn tới tham gia võ đài tái, cũng là bởi vì nguyên nhân này, mà Hoàng Phủ Tú Minh kia có người nói là Đấu Vũ Hội từ trong tay thế lực nào đó mua được nô lệ, lẽ nào người này cùng Diệp Huyền có quan hệ?
- Vừa nãy Diệp Huyền cùng Hoàng Phủ Tú Minh cũng từng có giao thủ, căn bản không thấy được có quan hệ gì a?
- Không đúng, các ngươi có nghĩ qua không, trước đó Đấu Vũ Hội có nói Hoàng Phủ Tú Minh là cường giả Thần Đô từng sắc phong qua, là một Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, mà Diệp Huyền kia là một tên Luyện Hồn Sư bát giai, bây giờ nhìn lại, hai người bọn họ vẫn đúng là có liên hệ gì a.
- Khà khà, xem ra Đấu Vũ Hội mua nhầm thân nhân của người ta, bây giờ đối phương đến đòi người rồi.
Đoàn người lập tức truyền đến từng trận ồ lên.
Mà lúc này trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội.
- Ầm!
Cái bàn trước mặt nát tan, Trường Phong Vũ Đế bỗng dưng đứng lên, như nghĩ tới điều gì, ánh mắt hắn trở nên cực kỳ dữ tợn cùng khủng bố.
- Có thể đóng băng linh hồn, còn có Tử Thương Viêm, đồng thời mục đích là vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh, ta biết rồi, ta biết người này là ai.
Đôi mắt của Trường Phong Vũ Đế trở nên đỏ đậm:
- Diệp Huyền, Huyền Diệp, chuyện này căn bản là tên của hắn đảo, hắn chính là Huyền Diệp, nhất định là tiểu tử này, chính là tiểu tử này...
Trước thời điểm Trường Phong Vũ Đế nhìn thấy Diệp Huyền thả ra Tử Thương Viêm, vốn là hơi nghi hoặc một chút.
Bởi vì hắn mơ hồ cảm giác được mình tựa hồ từ nơi nào nghe nói qua Địa Hỏa này.
Mà bây giờ Diệp Huyền nói muốn Hoàng Phủ Tú Minh, Trường Phong Vũ Đế đột nhiên nhớ ra.
Ở trên tình báo mà tông môn phân phát cho hắn, thì có ghi chép, Huyền Diệp kia ở Thiên Âm Cốc đã từng chiếm được một đóa Tử Thương Viêm.
Hơn nữa Diệp Huyền triển khai loại Linh Hồn Đông Kết kia, cũng làm cho Trường Phong Vũ Đế trong nháy mắt liên tưởng đến sự tích ở Tử Hoa Thành, rất nhiều trưởng lão hạch tâm của Vô Lượng Sơn vẫn lạc.
- Là hắn, nhất định chính là hắn, linh hồn xung kích của người này, cùng dáng dấp đám người Cố Phỉ vẫn lạc cực kỳ tương tự, nói như vậy, đám người Cố Phỉ chết, không hẳn là Tề Thừa bị Tả Đồng hộ pháp truy sát vào Thiên Âm Cốc giết chết, cũng có thể là tiểu tử này gây nên?
- Khá lắm, uổng công Vô Lượng Sơn ta phái nhiều cường giả như vậy ở Huyền Vực sưu tầm tin tức của ngươi, nguyên lai ngươi đã chạy đến Hỗn Loạn Chi Thành.
- Hoàng Phủ Tú Minh, người này nhất định vì cứu Hoàng Phủ Tú Minh mà tới.
Thời khắc này, Trường Phong Vũ Đế chỉ cảm thấy trong lòng kích động.
Hắn phát hiện mình câu đến một con cá lớn.
Trên võ đài, Trác Nhất Phàm đang đứng ở trong kinh ngạc, đột nhiên thanh âm của Trường Phong Vũ Đế ở trong đầu hắn cấp thiết vang lên.
- Trác hội trưởng, ngươi không thể đáp ứng yêu cầu của hắn, người này là tội phạm Vô Lượng Sơn ta truy nã Huyền Diệp, ngươi tuyệt đối không thể giao Hoàng Phủ Tú Minh cho hắn.
Ngữ khí của Trường Phong Vũ Đế lo lắng, tràn ngập căng thẳng.
Trác Nhất Phàm sững sờ, lúc này mới quan sát tỉ mỉ Diệp Huyền, sự tình của Huyền Diệp, hắn cũng từng nghe Trường Phong Vũ Đế nói, có người nói người này là một tên học viên mà Mộng Cảnh Bình Nguyên Lam Quang học viện mới chiêu thu, nhưng ở trong quá trình Vô Lượng Sơn khống chế Mộng Cảnh Bình Nguyên chạy trốn, đồng thời bị người này đánh giết không ít cường giả, Vô Lượng Sơn vẫn khổ sở truy nã, nhưng thủy chung không thể bắt.
Đột nhiên Trác Nhất Phàm nở nụ cười:
- Ha ha, thật không nghĩ đến, nguyên lai Diệp Huyền thiếu hiệp tới tham gia võ đài tái, mục đích là vì Hoàng Phủ Tú Minh, nếu là như vậy, vì sao ngươi không sớm nói với ta, đây thực sự là hồng thuỷ xông tới miếu long vương, người một nhà không nhìn được người một nhà, ha ha.
Tất cả mọi người nghi hoặc nhìn về phía Trác Nhất Phàm.
Chỉ thấy hắn cười nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp ngươi có chỗ không biết, mặc dù Hoàng Phủ Tú Minh là nô lệ mà Đấu Vũ Hội ta từ thế lực khác mua về, nhưng Đấu Vũ Hội ta vẫn coi hắn như người mình, nếu như Diệp Huyền thiếu hiệp không ngại, có thể gia nhập Đấu Vũ Hội ta, đến thời điểm đó ta cũng sẽ miễn trừ thân phận nô lệ cho Hoàng Phủ Tú Minh, như vậy chẳng phải là vẹn toàn đôi bên!
Diệp Huyền lắc đầu nói:
- Trác hội trưởng, đa tạ lòng tốt của ngươi, có điều gia nhập liền không cần, ta chỉ hy vọng hiện tại Đấu Vũ Hội giao người này cho ta, hiện tại Hoàng Phủ Tú Minh ở ngay trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội các ngươi, vừa nãy vô số khán giả cũng đều nhìn thấy, ta hi vọng Đấu Vũ Hội có thể nói lời giữ lời.
- Diệp Huyền thiếu hiệp hà tất vội vã như thế?
Trác Nhất Phàm vẫn mỉm cười nói:
- Chuyện này, không bằng chúng ta sau đó lại nói.
- Không cần để sau, ta muốn nói ngay bây giờ.
Ánh mắt của Diệp Huyền từ từ lạnh xuống:
- Ở hiện trường nhiều khán giả cùng các thế lực lớn như vậy, ta chỉ muốn hỏi một câu, ta yêu cầu, Đấu Vũ Hội đến tột cùng làm được không?
Ánh mắt của hắn sáng quắc nhìn chằm chằm Trác Nhất Phàm.
Trác Nhất Phàm vẫn như cũ mặt mang mỉm cười nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp, kính xin bình tĩnh đừng nóng, nếu Đấu Vũ Hội ta có quy củ này, Đấu Vũ Hội ta tự nhiên sẽ làm được, chỉ là hiện tại các hạ vừa thu được bách thắng liên tiếp, chúng ta tự nhiên là muốn thương nghị một hồi.
- Thương nghị, thương nghị cái gì? Thương nghị làm sao không giao người cho ta sao?
Diệp Huyền cười lạnh thành tiếng, căn bản không cho Trác Nhất Phàm cơ hội kéo dài.
Trác Nhất Phàm hơi nhướng mày:
- Tự nhiên không phải...
- Vậy vì sao không lập tức giao người cho ta, hiện tại người ngay ở hiện trường, hơn nữa là Đấu Vũ Hội ngươi lấy thân phận nô lệ mua đến, nói cách khác người này sinh tử tự do Đấu Vũ Hội ngươi hoàn toàn có thể làm chủ, mà Trác hội trưởng ngươi lại là người phụ trách cao nhất của Đấu Vũ Hội hiện nay, lẽ nào một nô lệ sinh tử tự do, ngươi cũng không làm chủ được sao?
Ánh mắt của Diệp Huyền càng lạnh lẽo:
- Ngươi nói nhiều như vậy, nói cho cùng vẫn là không muốn giao người ra, không phải sao?
Chương 1480 Lộ ra kế hoạch (2)
Nói xong lời này, Diệp Huyền trực tiếp quay về hết thảy võ giả dưới đài nói:
- Chư vị, Diệp Huyền ta chính là Đấu Vũ Hội bách thắng liên tiếp, dựa theo quy củ của Đấu Vũ Hội, người khiêu chiến thu được bách thắng liên tiếp có thể về phía Đấu Vũ Hội đưa ra một yêu cầu, mà yêu cầu của ta chính là muốn Đấu Vũ Hội thả một nô lệ bọn họ mua được.
- Yêu cầu này, cũng không trái với quy tắc của Đấu Vũ Hội, cũng không vượt qua phạm vi năng lực của Đấu Vũ Hội, nhưng Trác hội phó thủy chung không muốn đáp ứng, ta rất muốn biết, lẽ nào Đấu Vũ Hội chính là như vậy trở thành một trong ba thế lực lớn của Hỗn Loạn Chi Thành sao? Kính xin chư vị khán giả phân xử.
Diệp Huyền nói, như một viên đạn nổ, ở trong đám người ầm ầm vang lên.
Dưới đài, giờ khắc này các võ giả đều sôi sùng sục, điên cuồng nghị luận.
- Đấu Vũ Hội xác thực quá mức a? Bách thắng liên tiếp đã có một quy tắc như thế, liền nên dựa theo quy tắc chấp hành, bằng không làm sao thủ tín với mọi người?
- Điều này cũng không nhất định, Diệp Huyền yêu cầu là một tên Vũ Hoàng đỉnh phong, Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, nhân vật như vậy Đấu Vũ Hội mua được cũng tiêu hao đánh đổi lớn, tuy chỉ là nô lệ, nhưng nếu như ai đòi cũng thả, Đấu Vũ Hội chẳng phải là phá sản?
- Con mẹ nó, đây là tùy tiện ai cũng đi đòi sao? Đây là quán quân bách thắng liên tiếp mới có thể đưa ra yêu cầu, trong lịch sử Đấu Vũ Hội võ đài tái có bao nhiêu bách thắng liên tiếp, hơn một ngàn năm mới ra một cái, ngươi đem cái này gọi là tùy tiện, ngươi có đầu óc hay không?
- Xác thực, ở trong lịch sử của Đấu Vũ Hội, bách thắng liên tiếp một ngàn năm mới xuất hiện một người, yêu cầu như vậy cũng không tính là gì.
- Đấu Vũ Hội quá xấu bụng, đơn giản chính là muốn quỵt nợ.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ thính phòng nghị luận sôi nổi, hầu như đại đa số người đều đứng ở bên Diệp Huyền.
Thực sự là Diệp Huyền chiếm cứ đạo lý, hơn nữa hắn vừa thu được Đấu Vũ Hội bách thắng liên tiếp, thiên tài như vậy, không có ai không ngưỡng mộ, không có ai không kính nể.
- Ngươi...
Nghe được phía dưới nghị luận, sắc mặt của Trác Nhất Phàm nhất thời có vẻ hơi lúng túng, hắn liền nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp, không phải ta không giao Hoàng Phủ Tú Minh cho ngươi, mà là Hoàng Phủ Tú Minh này là Đấu Vũ Hội ta tiêu hao đại đánh đổi mua được, lúc này mới mua được không bao lâu, hơn nữa người này là trọng phạm của một thế lực lớn nào đó, nếu như ta liền như thế giao cho ngươi, Đấu Vũ Hội ta không những phải chịu đựng tổn thất lớn, thậm chí còn sẽ chọc đến thế lực lớn kia không thích, kính xin Diệp Huyền thiếu hiệp lý giải.
Nói đến đây, Trác Nhất Phàm ngữ khí chân thành nói:
- Nhưng Đấu Vũ Hội ta cũng không phải nói không giữ lời, chỉ cần Diệp Huyền thiếu hiệp ngươi gia nhập Đấu Vũ Hội ta, trở thành danh dự hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta, đến thời điểm ấy lấy thân phận của các hạ đòi người, Đấu Vũ Hội ta thả người dĩ nhiên là thuận lý thành chương, như vậy thế lực kia cũng không cách nào chỉ trích Đấu Vũ Hội ta.
Không thể không nói, ngữ khí của Trác Nhất Phàm này vô cùng thành khẩn, khiến người ta có một loại kích động từ đáy lòng liền phải tin tưởng hắn.
Nhưng Diệp Huyền lắc đầu một cái:
- Nếu như ta không muốn?
- Vậy thì thực sự là xin lỗi.
Trác Nhất Phàm cười khổ nói:
- Diệp Huyền thiếu hiệp ngươi cần gì chứ, trở thành danh dự hộ pháp của Đấu Vũ Hội ta cũng sẽ không mang cho ngươi đến bao lớn ràng buộc, hơn nữa còn có thể thuận lý thành chương cứu Hoàng Phủ Tú Minh, đối với ngươi mà nói chỉ là chuyện một câu nói mà thôi.
- Coi như ta không gia nhập, thả người hay không cũng chỉ là chuyện một câu nói của Trác hội phó ngươi mà thôi!
Diệp Huyền không khỏi cười lạnh nói:
- Nói cho cùng, Đấu Vũ Hội ngươi vẫn là không muốn giao người...
Ánh mắt của Diệp Huyền đột nhiên trở nên lạnh lẽo:
- Đã như vậy, vậy Đấu Vũ Hội các ngươi còn làm võ đài tái gì, làm bách thắng liên tiếp gì, làm cái quy củ gì? Cái gọi là quy củ vốn là lừa người, lừa dối tất cả mọi người, lừa dối toàn bộ dân chúng của Hỗn Loạn Chi Thành.
Diệp Huyền tiếng như sấm rền, nổi giận đùng đùng.
Nếu như Diệp Huyền không biết Đấu Vũ Hội cùng Vô Lượng Sơn quan hệ, như vậy hắn còn có thể bị thuyết phục, nhưng biết hai người quan hệ, trong lòng hắn rõ ràng Trác Nhất Phàm vốn là đang nói láo.
Cái gì hiện tại không thể thả, chờ hắn gia nhập mới có thể thả, Diệp Huyền dám khẳng định, một khi mình gia nhập Đấu Vũ Hội, nhất định sẽ chịu đến một số hạn chế, đến thời điểm đó Đấu Vũ Hội chẳng phải chơi như thế nào cũng được?
Nghĩ tới đây, Diệp Huyền không khỏi cười lạnh nói:
- Trác hội phó, đã như vậy, ta cũng không bắt buộc ngươi, ngươi không muốn giao người cũng được, chỉ cần ngươi ở Hỗn Loạn Chi Thành tuyên bố một hồi: Đấu Vũ Hội võ đài tái các ngươi vốn là lừa người, Đấu Vũ Hội các ngươi nói đều là nói láo, vậy ta liền xoay người rời đi, chắc chắn sẽ không nhắc lại yêu cầu này, không biết Trác hội phó có dám hay không?
- Ngươi...
Trác Nhất Phàm trước sau mang theo vẻ mặt mỉm cười ôn hoà, rốt cục từ từ băng lạnh.
- Diệp Huyền thiếu hiệp, mặc dù ngươi là bách thắng liên tiếp của Đấu Vũ Hội ta, thế nhưng như vậy, cũng không tránh khỏi quá không cho Đấu Vũ Hội ta mặt mũi đi?
- Mặt mũi?
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn hắn.
- Đấu Vũ Hội ngươi có cho ta mặt mũi sao? Ở trong quy tắc của Đấu Vũ Hội ngươi, bách thắng liên tiếp rõ ràng có quyền hạng yêu cầu, nhưng đến chỗ ta, ngươi năm lần bảy lượt cản trở, không muốn chấp hành, đây chính là mặt mũi mà ngươi nói?
Diệp Huyền giận dữ cười:
- Không dối gạt chư vị, Hoàng Phủ Tú Minh là một bằng hữu của ta, năm đó hắn bị gian nhân làm hại, bất ngờ rơi vào trong tay Vô Lượng Sơn, Diệp Huyền ta biết được tin tức, ngàn dặm xa xôi từ Thần Đô tới, trải qua thiên tân vạn khổ, trải qua trăm trận chiến đấu, chính là vì một cơ hội như vậy, hiện tại Trác hội phó nói với ta không thể thả người, còn muốn ta cho hắn mặt mũi, ha ha, Hỗn Loạn Chi Thành, Đấu Vũ Hội, cũng thật là để Diệp Huyền ta mở mang tầm mắt.
Nghe xong Diệp Huyền nói, toàn bộ võ đài lại một lần ồ lên.
- Nguyên lai Hoàng Phủ Tú Minh kia là Đấu Vũ Hội từ trong tay Vô Lượng Sơn mua được?
- Các ngươi có nghe hay không, Diệp Huyền nói hắn đến từ Thần Đô, quả nhiên là đệ tử một cường giả nào đó ở Thần Đô.
- Vô Lượng Sơn là một trong bảy đại tông môn, vẫn ở Hỗn Loạn Chi Thành chúng ta buôn bán nô lệ, không nghĩ tới ngay cả Luyện Hồn Sư của Thần Đô bọn họ cũng dám bán?
Bình luận facebook