-
Chương 1471-1475
Chương 1471 Triển lộ thực lực
- Hả? Hồn lực thất giai đỉnh phong?
Khóe miệng Hỏa Quyền Vũ Đế lộ ra nụ cười, thầm nói:
- Quả nhiên giống như ta nghĩ, Diệp Huyền này là Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong trẻ tuổi như vậy ở Thần Đô cũng cực kỳ hiếm thấy, đáng tiếc chỉ bằng hồn lực như vậy muốn mê hoặc Phỉ Liệt ta... Đó là chuyện cười!
Diệp Huyền trước sau sử dụng tới vực giới, hồn lực thất giai đỉnh phong, để tự tin trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế càng sâu, cũng càng thêm ma túy.
Mà đúng lúc này...
- Bại đi.
Trong lòng Diệp Huyền phun ra sát cơ, thân hình đột nhiên hơi động.
- Ầm!
Phảng phất như sao chổi vẫn lạc, cả người Diệp Huyền nhanh như tia chớp nhằm về phía Hỏa Quyền Vũ Đế, tốc độ kia trong nháy mắt nhảy lên tới cực hạn, đồng thời đỉnh đầu hắn đột nhiên xuất hiện ánh sáng màu vàng đất, Thất Tinh Đại Địa Võ Hồn trong nháy mắt thôi thúc đến mức tận cùng.
Vù!
Một luồng đại địa chi lực càng thêm đáng sợ bao phủ ở trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, trong giây lát này, Huyền Nguyên trong cơ thể Hỏa Quyền Vũ Đế bị áp chế vượt qua bốn phần mười.
Ầm!
Trong cùng một lúc, Trấn Nguyên Thạch toả ra khí tức rộng rãi điên cuồng xoay tròn, từ trên đầu Hỏa Quyền Vũ Đế mạnh mẽ đập xuống.
- Đây chính là toàn bộ công kích của ngươi sao?
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế cười lạnh, đối mặt Diệp Huyền cường lực tiến công không sợ chút nào, Vũ Đế lĩnh vực trong cơ thể phóng thích ra ngoài.
- Ầm!
Vũ Đế lĩnh vực bao phủ.
Tiếng kèn kẹt vang lên, Diệp Huyền sử dụng tới vực giới ầm ầm nát tan, Hỏa Quyền Vũ Đế nguyên bản bị áp chế bốn phần mười Huyền Nguyên hầu như trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng.
- Vũ Hoàng chính là Vũ Hoàng, vĩnh viễn đừng nghĩ có thể cùng Vũ Đế tranh đấu.
Hỏa Quyền Vũ Đế cười gằn, đồng thời Vũ Đế lĩnh vực đáng sợ cấp tốc bao phủ Diệp Huyền, áp chế Huyền Nguyên trong cơ thể hắn đến không đủ hai phần mười, mà hư không bốn phía cũng trong cùng một lúc bị phong tỏa.
- Thật không?
Nhưng mà trên mặt Diệp Huyền không có một chút sợ hãi, ánh mắt đột nhiên ngưng lại.
Định Không Châu!
Một viên thạch châu đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, thạch châu kia tỏa ra ánh sáng mông lung, lực lượng không gian đáng sợ kích đãng.
Trong tiếng kèn kẹt, bài xích Vũ Đế lĩnh vực ra ngoài.
- Cái gì?
Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn còn trong khiếp sợ, nhưng đầu óc của hắn đột nhiên mê muội.
Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Hồn lực thất giai đỉnh phong, trong nháy mắt tăng lên tới bát giai, loại hồn lực xung kích đáng sợ này, để vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế nguyên bản không để ý chút nào lập tức kinh ngạc lên, đầu óc cũng rơi vào mê muội.
Cộng thêm Diệp Huyền đột nhiên sử dụng tới lĩnh vực thạch châu, để Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức hiểu được, từ đầu đến cuối, Diệp Huyền vẫn luôn ẩn giấu thực lực, phía trước võ đài tái, hắn chưa bao giờ sử dụng tới toàn bộ thực lực của mình.
Buồn cười mình còn hoàn toàn không để đối phương ở trong mắt.
Mà lúc này Diệp Huyền cách Hỏa Quyền Vũ Đế đã không đủ trăm mét, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng dưng hóa thành một đạo lôi trụ màu xanh lam, đánh về Hỏa Quyền Vũ Đế.
Tinh Thần Kiếm Pháp... Nhất Kiếm Tinh Hà!
- Ầm!
Ánh chớp màu xanh lam bao bọc vô số đại tinh lấp loé, như một Ngân hà càn quét thiên hạ, hoàn toàn bao phủ Hỏa Quyền Vũ Đế ở trong đó.
- Muốn chết!
Mà thời khắc này, Hỏa Quyền Vũ Đế bị mê hoặc tâm thần cũng trong nháy mắt phục hồi lại, đáy lòng hắn phẫn nộ gào thét một tiếng, đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một cự tê hỏa diễm, tám đạo tinh hoàn rung động, một bộ áo giáp hỏa diễm cấp tốc tràn ngập toàn thân hắn, đồng thời nắm đấm cũng như đạn pháo nổ ra...
Từ bị mê hoặc đến trong nháy mắt tỉnh táo, Hỏa Quyền Vũ Đế phản ứng cực nhanh.
- Ầm!
Nắm đấm phải của hắn cùng Diệp Huyền bổ ra ánh chớp Ngân hà oanh kích cùng nhau.
- Đùng!
Tinh thần đầy trời nát tan, Diệp Huyền bổ ra ánh chớp Ngân hà ở trong chớp mắt biến thành tro bụi.
- Hả?
Nhưng sau khi Hỏa Quyền Vũ Đế nổ ra cú đấm này, sắc mặt đột nhiên đại biến.
Bởi vì hắn chỉ bắn trúng kiếm khí, lại không bắn trúng thực thể Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền, trọng kiếm của Diệp Huyền căn bản không ở chỗ này.
Thái Thanh kiếm kỹ... Nhất Thức Băng Thiên!
Xèo!
Mà lúc này một thanh trọng kiếm lặng yên không một tiếng động đột nhiên xuất hiện ở dưới sườn của Hỏa Quyền Vũ Đế, trên trọng kiếm kia ánh chớp lấp loé, hóa thành một mảnh điện trụ làm người tuyệt vọng, trong nháy mắt liền đến chỗ trái tim của Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Răng rắc!
Áo giáp hỏa diễm của Hỏa Quyền Vũ Đế trong nháy mắt xuất hiện vết rạn nứt, một đạo kiếm khí vô hình dọc theo vết nứt mạnh mẽ nhằm về phía trái tim của Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng thời điểm tiếp xúc thân thể của Hỏa Quyền Vũ Đế, lại bị một nguồn lực lượng vô hình ngăn lại, nguồn lực lượng này ngừng một chút, liền lần thứ hai phá tan.
- Không được!
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế kinh nộ lo lắng, vội vàng dùng tay trái mạnh mẽ vỗ một cái, như đạn pháo nổ tung, trực tiếp đánh vào trên trọng kiếm.
- Đùng!
Trọng kiếm của Diệp Huyền trực tiếp bị oanh lệch khỏi phương hướng.
- Cái gì?
Diệp Huyền cũng chấn kinh rồi.
- Hỏa Quyền Vũ Đế kia ở thời điểm như thế còn có thể phản ứng lại?
Mình đột nhiên sử dụng tới Định Không Châu, Huyễn Cấm Chi Nhãn cũng là đột nhiên tăng lên, cộng thêm Tinh Thần Kiếm Pháp, dựa theo đạo lý Hỏa Quyền Vũ Đế căn bản phản ứng không kịp nữa.
Nhưng Hỏa Quyền Vũ Đế này không những đúng lúc tỉnh táo lại, còn ở thời khắc mấu chốt lấy biện pháp tốt nhất, hơn nữa, bên ngoài thân Hỏa Quyền Vũ Đế ngoại trừ Võ Hồn biến thành áo giáp hỏa diễm ra, vẫn còn có một tầng phòng ngự đặc thù mạnh mẽ, cho hắn thời gian quý báu phản kích.
- Loại phòng ngự kia, không phải phòng ngự vật chất, mà là một loại lực lượng hỏa diễm đặc biệt, hẳn là một loại áo nghĩa nào đó của Hỏa hệ, hình thành vòng bảo vệ vô hình.
Diệp Huyền trong nháy mắt liền hiểu được, Hỏa Quyền Vũ Đế này ở phương diện Hỏa hệ, trình độ thậm chí còn trên hắn.
Chính bởi vì tầng Hỏa hệ vô hình này phòng ngự, khiến cho một kiếm then chốt nhất của hắn chịu đến ảnh hưởng.
Nhưng dù như vậy...
Bởi vì Diệp Huyền ẩn giấu quá sâu, ở trong chớp mắt liên tiếp phát động mấy lần công kích, hồn lực bát giai, thạch châu lĩnh vực, cộng thêm Tài Quyết Chi Kiếm che mắt, tuy Hỏa Quyền Vũ Đế đúng lúc oanh ra Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền, vẫn như cũ không thể chạy trốn kết cục bị đâm trúng.
Chương 1472 Quyết đấu đỉnh phong (1)
Xì xì!
Trọng kiếm bị oanh kích trực tiếp bay xéo ra, lực lượng to lớn, hầu như muốn chấn Tài Quyết Chi Kiếm bay ra ngoài, nhưng Diệp Huyền cười gằn, dùng sức đâm ra, chỉ nghe xì một tiếng, Tài Quyết Chi Kiếm ẩn chứa lực phá hoại cực hạn trực tiếp xuyên thủng chân trái của Hỏa Quyền Vũ Đế, càng ở bụng của hắn lưu lại một vết kiếm thật dài.
- Viêm Hoàn bạo!
Hỏa Quyền Vũ Đế vừa kinh vừa sợ, trong tiếng gầm gừ, Võ Hồn ở trên đỉnh đầu đột nhiên gào thét, một luồng lực lượng Võ Hồn đáng sợ mạnh mẽ xung kích, lấy nhục thân của hắn làm trung tâm bao phủ ra.
- Đùng!
Như nổ đạn bỗng dưng nổ tung, lực xung kích vô hình kia chấn động đến mức hư không điên cuồng run run, lực lượng đáng sợ trực tiếp bao phủ về phía Diệp Huyền.
- Vèo!
Diệp Huyền cũng không mạnh mẽ chống đỡ, trực tiếp rút kiếm bay ngược, ở dưới thạch châu lĩnh vực khống chế, hắn trong nháy mắt liền thoát ly phạm vi hỏa diễm nổ tung xung kích.
Mà vào lúc này, Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền rốt cục đi tới đỉnh đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế, ầm ầm đập xuống.
Liên tiếp phản kích, coi như Hỏa Quyền Vũ Đế mạnh hơn, cũng không cách nào làm được chu đáo, vì đẩy lùi Diệp Huyền, hắn đã tiêu hao toàn bộ tinh lực, mà đối mặt Trấn Nguyên Thạch đập xuống, Hỏa Quyền Vũ Đế không còn cách nào bình yên chống đối, chỉ kịp né tránh một hồi, liền bị đập trúng, như đạn pháo ra khỏi nòng, bị đập vào trên lôi đài hợp kim.
- Ầm!
Toàn bộ võ đài bị đập ra một hố sâu to lớn, vô số mảnh vỡ hợp kim bay loạn, vẻn vẹn là những vỡ kia đánh vào trận pháp võ đài, cũng chấn động đến mức trận pháp phòng ngự chập chùng khắp nơi, có thể thấy được lực xung kích có bao nhiêu đáng sợ.
- Ạch a!
Một tiếng gào thét phẫn nộ, ở dưới hố sâu kia vang lên, mang theo oán hận cùng phẫn nộ vô biên, sau đó oanh một tiếng, một bóng người màu đỏ thẫm từ trong hố sâu phóng lên trời, lần thứ hai trôi nổi ở giữa không trung.
- Ngươi không phải Luyện Hồn Sư thất giai, ngươi là Luyện Hồn Sư bát giai, còn có thạch châu kia của ngươi, có thể thả ra Vũ Đế lĩnh vực, ngươi là ai, ngươi đến cùng là vị nào ở Thần Đô? Đến Đấu Vũ Hội ta đến tột cùng có mục đích gì?
Khuôn mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế dữ tợn lớn tiếng rống to, cả người hắn máu me đầm đìa, áo bào trên người nát tan, mái tóc nguyên bản như ngọn lửa thiêu đốt cũng lung ta lung tung, cả người cực kỳ chật vật.
Hắn nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, hai con mắt đỏ đậm, tràn ngập phẫn nộ.
Một Luyện Hồn Sư bát giai tuổi trẻ như vậy, Hỏa Quyền Vũ Đế có thể khẳng định chỉ có Thần Đô mới sẽ nắm giữ, nhưng hắn chưa từng nghe nói Thần Đô có vị cường giả nghịch thiên nào bị Thần Đô vứt bỏ, vì lẽ đó nếu như hắn còn đoán không ra Diệp Huyền đến Hỗn Loạn Chi Thành là có mục đích gì, như vậy hắn cũng quá choáng váng.
- Ta, Diệp Huyền, chỉ là một võ giả muốn thắng được bách thắng liên tiếp, đến Hỗn Loạn Chi Thành không có mục đích gì.
Diệp Huyền bình tĩnh nói, hắn cầm trọng kiếm, áo bào toàn thân ở dưới kình phong thổi bay phấp phới, như một vị Kiếm thần, vô cùng bá đạo.
Yên tĩnh!
Yên tĩnh một cách chết chóc!
Toàn bộ võ đài tái, hơn trăm vạn võ giả thấy cảnh này hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Ở trong bọn hắn tưởng tượng, trận thứ một trăm vốn là một hồi thi đấu nghiêng về một bên, Diệp Huyền có thể ở trên tay Hỏa Quyền Vũ Đế kiên trì mấy chiêu, nhưng cũng vẻn vẹn là kiên trì mấy chiêu mà thôi.
Hầu như tất cả mọi người cho rằng, trận chiến đấu cuối cùng này, là Hỏa Quyền Vũ Đế biểu diễn!
Nhưng chiến đấu vừa bắt đầu, lại khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Giữa không trung, Diệp Huyền lẳng lặng đứng ngạo nghễ, mái tóc màu đen đón gió bay múa, thân thể nắm trọng kiếm màu đen ngạo nghễ mà đứng, ánh mắt kia của hắn, óng ánh như tinh thần, gương mặt cương nghị phảng phất như đao tước, tràn ngập mị lực.
Trấn Nguyên Thạch ở trên đỉnh đầu của hắn xoay chầm chậm, tôn hắn lên như một chiến thần.
Trái lại Hỏa Quyền Vũ Đế, cả người máu me đầm đìa, áo bào nát tan, lỏa lộ ra tảng lớn da thịt, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.
Vừa giao thủ, vẻn vẹn chỉ là vừa giao thủ.
Chỉ là Vũ Hoàng Diệp Huyền bình yên vô sự, mà Hỏa Quyền Vũ Đế thân là Đấu Vũ Hội hộ pháp, Cửu Thiên Vũ Đế lại bị thương!
Chấn động!
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, khó có thể hình dung chấn động trong lòng.
- Luyện Hồn Sư bát giai, Diệp Huyền này dĩ nhiên là Luyện Hồn Sư bát giai.
- Luyện Hồn Sư bát giai trẻ tuổi như vậy, Thần Đô có một vị trưởng lão như vậy sao?
- Khó có thể tin, lấy tu vi Vũ Hoàng kích thương Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền này quả thực nghịch thiên rồi.
- Nguyên lai lúc trước hắn thi đấu vẫn còn ẩn giấu thực lực, trời ạ.
Sau khi yên tĩnh, toàn bộ thính phòng đột nhiên sôi sùng sục, tất cả mọi người đều điên cuồng nghị luận, từng cái từng cái sắc mặt ửng hồng, tràn ngập hưng phấn.
Vốn cho rằng đây là một hồi chiến đấu nghiêng về một phía, nhưng bây giờ nhìn lại...
Chuyện này căn bản là một hồi quyết đấu đỉnh phong a.
Một Vũ Hoàng đỉnh phong, Luyện Hồn Sư bát giai, cùng một tên Cửu Thiên Vũ Đế quyết đấu đỉnh phong.
Trên thính phòng.
- Diệp thiếu thật mạnh, này, chuyện này...
Đám người Kỷ Linh đã sớm khiếp sợ đứng lên, vẻ mặt khó mà tin nổi.
Cùng với Diệp Huyền ở lâu như vậy, bọn họ chưa từng nghĩ tới, Diệp Huyền dĩ nhiên mạnh đến có thể cùng Cửu Thiên Vũ Đế đối kháng.
Loại chiến đấu này, hoàn toàn lật đổ sự tưởng tượng của bọn họ, khiến cho nội tâm bọn họ kích động đến không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt.
Nghĩ đến lúc trước ở Xích Phong sơn mạch, Diệp Huyền một lời quát lui rất nhiều Yêu Hoàng Yêu tộc, thêm vào bây giờ biểu hiện ra thực lực đáng sợ, không khỏi để Kỷ Nhã Hinh cùng Trương Hữu Minh khiếp sợ hoài nghi Diệp Huyền đến tột cùng có lai lịch ra sao.
Trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội.
Mấy người Mạnh trưởng lão cũng kinh ngạc đến ngây người, từng cái từng cái đứng lên, trong con ngươi toát ra ánh sáng khó có thể tin.
Thật đáng sợ, chuyện này quả thật quá đáng sợ, Mạnh trưởng lão chấp chưởng võ đài tái mấy chục năm, này vẫn là lần thứ nhất khiếp sợ như thế.
Một Vũ Hoàng, dĩ nhiên kích thương Cửu Thiên Vũ Đế.
Chuyện này...
Khó có thể tin.
Nghĩ đến bọn họ trước nghĩ tất cả biện pháp đánh lén Diệp Huyền, hiện tại hồi tưởng lại, chuyện này quả thật là một chuyện cười.
Một cường giả có thể ở trong quyết đấu khiến Hỏa Quyền Vũ Đế bị thương, bọn họ làm sao đánh lén?
Bất kể sắp xếp như thế nào, ở trong mắt đối phương đều chỉ là trò cười.
Chương 1473 Quyết đấu đỉnh phong (2)
- Răng rắc!
Trong một bao sương khác, tuyệt thế thiên kiêu Tây Môn Vô Tình trong tay nắm chén trà đột nhiên phá nát, nước trà nóng theo cánh tay của hắn chảy xuống, nhưng hắn không hề hay biết.
- Luyện Hồn Sư bát giai, Diệp Huyền kia dĩ nhiên là Luyện Hồn Sư bát giai.
Cay đắng, trong lòng cay đắng vô biên.
Nghĩ đến mình trước bị Diệp Huyền đánh bại phát ra ngoan thoại, Tây Môn Vô Tình chỉ cảm thấy trên mặt đỏ lên.
Lúc trước hắn nói, mình bại Diệp Huyền, chỉ là bởi vì không thể sử dụng Huyền binh.
Nhưng bây giờ nhìn Trấn Nguyên Thạch trên đỉnh đầu của Diệp Huyền, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay, cùng với thạch châu trước mặt kia...
Tây Môn Vô Tình chỉ cảm thấy mình lúc đó tựa như một vai hề.
- Tuyệt thế thiên kiêu, a, tuyệt thế thiên kiêu.
Tây Môn Vô Tình cười thảm một tiếng, tiếng cười thê lương.
Không chỉ hắn.
Trong những bao sương khác, Thời Nguyên Phách cùng Lệ Quỷ đến đây quan chiến cũng sắc mặt bi thảm, liên tục cười khổ.
- Thiên tài có thiên, nhân ngoại hữu nhân, cái gọi là tuyệt thế thiên kiêu, chỉ là một chuyện cười.
Thời Nguyên Phách bóp nát cái ghế, nụ cười cay đắng.
Mà lúc này kinh hãi nhất, vẫn là đám người Trác Nhất Phàm.
- Ẩn giấu thật sâu, tiểu tử này ẩn giấu thật sâu.
Sắc mặt của Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế đều thay đổi, trở nên khó coi đến cực điểm.
Thân là cường giả Vũ Đế, tầm mắt của bọn họ tự nhiên không phải võ giả phổ thông có thể sánh được, tự nhiên một chút liền có thể nhìn thấu chỗ đáng sợ của Diệp Huyền.
- Có thể làm cho ý chí của Phỉ Liệt ngắn ngủi rơi vào hôn mê, tiểu tử này nên như Phỉ Liệt nói, là một tên Luyện Hồn Sư bát giai.
Luyện Hồn Sư bát giai a.
Trác Nhất Phàm thầm nghĩ trong lòng liền cảm thấy chấn động, ở Thiên Huyền đại lục, Cửu Thiên Vũ Đế có thể xưng tụng là đại lục chí cao, nhưng Luyện Hồn Sư bát giai ở trên địa vị, là không yếu hơn Cửu Thiên Vũ Đế chút nào.
Nhân vật như vậy coi như là ở Hỗn Loạn Chi Thành, cũng là cao cao tại thượng, chịu đến vạn người kính ngưỡng, mà cường giả Cửu Thiên Vũ Đế bình thường ở trước mặt bọn họ, cũng phải đi nịnh bợ.
Nhưng hôm nay, một Luyện Hồn Sư bát giai, dĩ nhiên tới tham gia Đấu Vũ Hội bách thắng liên tiếp của bọn họ, hơn nữa người này còn trẻ tuổi như vậy.
Điều này làm cho Trác Nhất Phàm lập tức cũng cảm giác được không đúng.
- Người này đến cùng là dưới trướng Đế lão nào của Thần Đô, đến Đấu Vũ Hội ta đến tột cùng có mục đích gì?
Thời khắc này Trác Nhất Phàm ngay lập tức nghĩ đến, không phải kết quả chiến đấu của Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế, mà là mục đích của Diệp Huyền.
Dưới cái nhìn của hắn, thiên tài như Diệp Huyền, coi như là ở Thần Đô cũng sẽ được mọi người vờn quanh, nhưng hôm nay một thiên tài như vậy, dĩ nhiên sẽ đến Đấu Vũ Hội tiến hành võ đài tái, để hắn chỉ ngẫm lại liền cảm thấy khó mà tin nổi.
Chỉ là mặc cho hắn suy đoán như thế nào, cũng không tưởng tượng ra được mục đích của Diệp Huyền, chỉ có thể đưa mắt lần thứ hai nhìn phía trên lôi đài.
Lúc này trên võ đài, Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế lẫm liệt nhìn nhau, trên thính phòng tiếng sôi trào náo động, cũng từ từ hạ thấp, mỗi người đều đặt sự chú ý ở giữa không trung.
Bởi vì... Lúc này trên tay Hỏa Quyền Vũ Đế đã mang theo một bộ quyền sáo dữ tợn.
Đây là một bộ quyền sáo hổ hình, toàn bộ quyền sáo như một con mãnh hổ mở miệng, Hỏa Quyền Vũ Đế nắn hai tay, lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:
- Ta thừa nhận, vừa nãy là ta coi thường ngươi, đường đường Luyện Hồn Sư bát giai, nhân vật cấp bậc trưởng lão của Thần Đô, dĩ nhiên tới tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái.
Hỏa Quyền Vũ Đế cười nhạo lắc đầu, ánh mắt càng lạnh lẽo, trên quyền diện của hắn, lập tức có vô số ánh lửa nóng rực bắn ra.
- Tiếp đó, ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, trả ngươi chiêu kiếm vừa nãy đó.
Nhưng Diệp Huyền lạnh lùng nhìn tất cả những thứ này.
- Hỏa Quyền Vũ Đế kia, xem ra muốn thắng hắn, sẽ không dễ dàng như vậy.
Trong lòng Diệp Huyền suy nghĩ.
Vừa nãy kế hoạch của hắn, kỳ thực là muốn một đòn đánh Hỏa Quyền Vũ Đế ra võ đài, trực tiếp đạt được thắng lợi.
Ai ngờ tới, cho dù là ở dưới tình huống đột nhiên xuất hiện tiến công kia, Hỏa Quyền Vũ Đế phản ứng vẫn nhanh như vậy, dẫn đến kế hoạch của mình không thể thành công, bởi vậy có thể thấy đối phương mạnh mẽ.
Mà ở dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người, Thôn Phệ Võ Hồn cùng Sinh Mệnh Võ Hồn căn bản là không có cách nào trắng trợn sử dụng, thậm chí ngay cả Thiên Hỏa cũng không dễ dàng phóng thích, điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền mơ hồ có một ít áp lực.
- Vừa nãy là ngươi tiến công, hiện tại đến phiên ta.
Nhẹ nhàng lay động thân hình, bên ngoài thân Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức thả ra một luồng Vũ Đế lĩnh vực đáng sợ, trong lĩnh vực này, càng mang theo một tia lực lượng Hỏa hệ, Thạch châu lĩnh vực của Diệp Huyền bị bài xích một ít.
- Hả?
Trong lòng Diệp Huyền cả kinh.
Hắn rõ ràng cảm nhận được ở sau khi gia nhập cỗ lực lượng Hỏa hệ này, Hỏa Quyền Vũ Đế ở phương diện lĩnh vực, uy lực đã vượt lên thạch châu lĩnh vực.
Tuy chỉ vượt lên một tia, nhưng đại biểu ở phương diện khống chế, Hỏa Quyền Vũ Đế là chiếm cứ ưu thế.
- Tu vi của ta vẫn quá thấp, mới bát giai nhị trọng đỉnh phong, nếu như là bát giai tam trọng, như vậy Hỏa Quyền Vũ Đế căn bản chiếm không tới ưu thế.
Diệp Huyền toàn lực thôi thúc thạch châu, đạo đạo lực lượng không gian dập dờn, cùng lĩnh vực của Hỏa Quyền Vũ Đế gắt gao chống đỡ.
Mà lúc này Hỏa Quyền Vũ Đế lại đột ngột hóa thành một đạo lưu quang hỏa diễm, bá một tiếng vọt thẳng về phía Diệp Huyền.
Nhanh.
Không cách nào hình dung.
Thân hình của Hỏa Quyền Vũ Đế bạo lược, phía sau dĩ nhiên có một áng lửa giống như vĩ ảnh, thậm chí hư không sau lưng của hắn càng như đạn pháo nổ đùng.
- Xì!
Một phần mười thời gian chớp mắt cũng chưa tới, Hỏa Quyền Vũ Đế biến thành hỏa diễm lưu quang đã đi tới trước mặt Diệp Huyền, đồng thời quyền sáo đã nhanh như tia chớp oanh tới.
- Tốc độ quả nhiên nhanh, nhưng còn không đến mức để ta phản ứng không được.
Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng nghiêm nghị, thân hình trong nháy mắt chợt lui, đồng thời Tài Quyết Chi Kiếm lại như hóa thành một tia chớp, trực tiếp đinh về phía hữu quyền của Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Ầm!
Quyền bắn trúng mũi kiếm, bởi vì mang theo quyền sáo, làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế căn bản không e ngại lôi điện chi lực của Tài Quyết Chi Kiếm, ở trong nháy mắt hai người va chạm, một luồng lực lượng hỏa diễm kinh người đột nhiên lan truyền tới.
Chương 1474 Võ Hồn phụ thể (1)
Rầm rầm rầm rầm oanh...
Hư không xuất hiện từng tầng từng tầng nổ tung liên hoàn, từng vòng trực tiếp trùm vào Tài Quyết Chi Kiếm đánh về Diệp Huyền, ánh lửa kia lưu chuyển mang theo Hỏa hệ áo nghĩa kinh người, chấn động đến mức hư không lay động không ngớt.
- Phá!
Diệp Huyền liền vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Huyền Nguyên trong thập đại huyền mạch cũng bị thôi thúc, một ánh chớp từ trên Tài Quyết Chi Kiếm đột nhiên phóng ra, bùm bùm, ánh lửa cùng ánh chớp va chạm, đan dệt ra vầng sáng quỷ dị.
- Hả? Chặn lại được?
Hỏa Quyền Vũ Đế thấy Diệp Huyền dĩ nhiên chặn lại một quyền của mình, khẽ cau mày, nhưng thân hình của hắn hồn nhiên liên tục, hơi thu hồi tả quyền, cùng một lúc đánh về phía Diệp Huyền.
- Viêm Hổ Khiếu Thiên!
- Đùng!
Trong nháy mắt tả quyền lập loè hào quang màu đỏ đập ra, toàn bộ hư không đều tùy theo run lên, đồng thời hư ảnh một con mãnh hổ hỏa diễm gầm thét lên, đột nhiên tấn công ra, mở miệng lớn như chậu máu, trên đỉnh đầu Hỏa Quyền Vũ Đế, hỏa diễm Võ Hồn khẽ động, càng có một luồng lực lượng Võ Hồn mạnh mẽ dung nhập vào quyền uy, lực công kích đáng sợ khiến người ta biến sắc.
Cú đấm này trực tiếp nhắm ngay ngực của Diệp Huyền, quyền uy chưa tới, thanh thế kinh thiên cũng đã ánh đến trên mặt Diệp Huyền, hư không vặn vẹo.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác biến sắc, một quyền uy mãnh như vậy, đổi làm Vũ Hoàng đỉnh phong phổ thông ngoại trừ lui lại thì không có biện pháp thứ hai, một khi bị bắn trúng, toàn bộ thân thể sẽ trong nháy mắt bị thiêu cháy thành tro bụi.
Nhưng Diệp Huyền lại một bước cũng không nhường, trái lại nhanh như tia chớp đánh ra tay trái của mình.
Bắc Minh huyền công... Côn Chưởng!
Trên tay trái giống như vuốt rồng kia, đột nhiên hiện ra một quái vật hình thể lớn đến đáng sợ, toàn bộ hư không trong nháy mắt từ biển lửa đi tới biển rộng mênh mông, trên biển rộng, một con quái ngư thân dài không biết mấy ngàn dặm theo gió vượt sóng, ngao du về phía chân trời.
- Côn Chưởng, là Côn Chưởng của sư tôn Tiêu Dao Du!
Phía dưới, trong vị trí phòng quý khách, hai mắt của Hoàng Phủ Tú Minh lập tức trợn tròn.
- Bồng!
Côn ngư cùng mãnh hổ va chạm, hư không trực tiếp sụp đổ ra, lực lượng kinh khủng lan tràn, toàn bộ võ đài đều đang kịch liệt lay động, trận pháp phòng ngự xung quanh không ngừng lập loè ra từng đạo từng đạo phù văn, lảo đà lảo đảo.
- Không được!
Trong Đấu Vũ Hội, một ít cường giả thấy thế, dồn dập đi tới bên cạnh trận pháp, cật lực duy trì trận pháp vận chuyển, phòng ngừa trận pháp bị phá.
- Vèo!
- Vèo!
Sau khi giao thủ, Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế đều rút lui ra hơn trăm thước.
Bùm bùm!
Huyền Nguyên trên thân hai người tất cả đều nát tan, Hỏa Quyền Vũ Đế là áo giáp hỏa diễm phá nát, mà Diệp Huyền là áo giáp nham thạch phá nát, song phương từ mặt ngoài nhìn qua dĩ nhiên thế lực ngang nhau.
- Lĩnh ngộ áo nghĩa thật đáng sợ.
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế, quyền uy của Hỏa Quyền Vũ Đế này xác thực hết sức kinh người, không chỉ ẩn chứa đế khí của Cửu Thiên Vũ Đế, càng đáng sợ chính là ẩn chứa Hỏa hệ áo nghĩa trong đó.
Cỗ Hỏa hệ áo nghĩa kia công kích, trực tiếp đập tan áo giáp nham thạch của hắn, nỗ lực xâm lấn thân thể hắn.
Cũng may Diệp Huyền tu luyện Cửu Chuyển Thánh Thể, bản thân phòng ngự đáng sợ đến cực điểm, lúc này mới không có bị thương.
- Ngươi dĩ nhiên không bị thương?
So với Diệp Huyền bình tĩnh, Hỏa Quyền Vũ Đế thì vẻ mặt khiếp sợ.
Hắn rõ ràng cảm nhận được, tuy lúc trước một quyền của mình bị Diệp Huyền công kích cùng với áo giáp nham thạch trên người chặn lại phần lớn, nhưng vẫn có phần nhỏ quyền uy nhảy vào thân thể Diệp Huyền.
Tuy bộ phận quyền uy kia không nhiều, bất quá đủ để dễ dàng đánh chết bất kỳ một tên Vũ Hoàng đỉnh phong nào, nhưng Diệp Huyền chịu đựng một đòn như thế, dĩ nhiên một chút thương tích cũng không có, điều này làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế làm sao không khiếp sợ.
- Tiểu tử này đến tột cùng là biến thái nơi nào đến a?
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế vừa kinh vừa sợ, hắn vốn tưởng rằng thực lực của Diệp Huyền mạnh mẽ, hồn lực kinh người, nhưng ở trên phòng ngự, chắc là nhược điểm lớn nhất của Vũ Hoàng, lúc này mới liều lĩnh cùng Diệp Huyền liều mạng một chiêu.
Không ngờ Diệp Huyền phòng ngự vượt xa dự liệu của hắn, tuyệt đối đã đạt đến Cửu Thiên Vũ Đế.
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức cảm thấy cực kỳ vướng tay chân.
Công kích, phòng ngự, lĩnh vực...
Ở mỗi phương diện Diệp Huyền đều không kém gì hắn, thậm chí đối phương vẫn là một Luyện Hồn Sư, thân là Cửu Thiên Vũ Đế, Phỉ Liệt lần thứ nhất phát hiện, một Vũ Hoàng lại làm hắn bó tay toàn tập.
Trên thính phòng quan chiến, vô số người thì hoàn toàn nín hơi.
Mạnh mẽ, quá mạnh mẽ, đây mới thực sự là đỉnh phong quyết đấu.
- Diệp Huyền kia cũng quá nghịch thiên a, không chỉ phương diện công kích không kém Hỏa Quyền Vũ Đế, ở trên phòng ngự cũng đáng sợ như vậy.
- Cái tên này không dùng trọng kiếm, cùng Hỏa Quyền Vũ Đế liều mạng một quyền, dĩ nhiên không lạc hạ phong.
- Trời ạ, lúc nào cường giả Vũ Hoàng cũng trở nên đáng sợ như vậy?
Mọi người từng cái từng cái nhìn chòng chọc trên võ đài, liên tục kinh ngạc thốt lên.
Cửu Thiên Vũ Đế, đại lục chí cao.
Ở trong ấn tượng của tất cả mọi người, Cửu Thiên Vũ Đế đối chiến Vũ Hoàng, cái kia vốn là cắt rau gọt dưa.
Nhưng hôm nay Diệp Huyền cho tất cả mọi người một khóa, Vũ Hoàng, cũng có thể cùng Cửu Thiên Vũ Đế đối đầu, hơn nữa căn bản không rơi vào hạ phong.
Tiếng kinh hô của mọi người, lại làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế càng cảm giác được sỉ nhục.
- A!
Hắn gầm lên giận dữ, hỏa diễm Võ Hồn trên đỉnh đầu đột nhiên chấn động kịch liệt.
- A, các ngươi xem, xảy ra chuyện gì?
- Hỏa Quyền Vũ Đế làm sao đột nhiên triệt hồi hỏa diễm Võ Hồn.
- Không đúng, không có triệt hồi, các ngươi xem trên người Hỏa Quyền Vũ Đế.
Đột nhiên, tất cả mọi người đều kinh ngạc thốt lên.
Diệp Huyền cũng biến sắc, chỉ thấy đỉnh đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế, tám đạo tinh hoàn kịch liệt rung động, kể cả Võ Hồn trong nháy mắt bao trùm lên toàn thân Hỏa Quyền Vũ Đế, trên người Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức hiện ra từng đạo từng đạo vảy giáp hỏa diễm cứng rắn, vảy giáp cùng bên ngoài thân của hỏa diễm cự tê cực kỳ tương tự, thậm chí đỉnh đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế càng hiện ra một cái sừng hỏa diễm hư vô.
Trong phút chốc, cả người Hỏa Quyền Vũ Đế lại như biến thành một con quái vật hỏa diễm, một luồng khí tức làm người ta sợ hãi tràn ngập ra.
Chương 1475 Võ Hồn phụ thể (2)
- Võ Hồn phụ thể, lại là Võ Hồn phụ thể.
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, hắn nhãn lực cỡ nào, liếc mắt là đã nhìn ra Hỏa Quyền Vũ Đế biến thân hẳn là Võ Hồn nắm giữ một loại hồn kỹ nào đó, như áo giáp nham thạch của hắn vậy.
Chỉ là ở trên uy lực, Hỏa Quyền Vũ Đế dùng Võ Hồn phụ thể, so với áo giáp nham thạch của hắn còn đáng sợ hơn một phần.
- Ta đã từng đối chiến một tên Cửu Thiên Vũ Đế, cũng không có bức bách đến ta triển khai chiêu này, chúc mừng ngươi, ngươi là người thứ nhất làm cho ta ở dưới mắt mọi người sử dụng tới chiêu này.
Hai con ngươi của Hỏa Quyền Vũ Đế đã biến thành đỏ đậm, như thiêu đốt ra hai đám lửa, lực lượng ngọn lửa trên người hắn càng thêm đáng sợ, chỉ là khí tức tản mát ra kia, liền làm hư không không ngừng gợn sóng.
Không nghi ngờ chút nào, dưới lực lượng hỏa diễm đáng sợ như thế, Vũ Hoàng đỉnh phong phổ thông căn bản không gần được người hắn, sẽ bị đốt thành hư vô.
- Diệp Huyền, ngươi phòng ngự là mạnh, nhưng lực lượng hỏa diễm của ta, ngay cả Cửu Thiên Vũ Đế cũng có thể trọng thương, càng ẩn chứa Võ Hồn cùng Hỏa hệ áo nghĩa đặc biệt, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi bây giờ còn có thể làm sao cùng bổn Đế đối kháng, liền để ngươi ở dưới lực lượng hỏa diễm của bổn Đế, đốt thành hư vô đi.
Hỏa Quyền Vũ Đế nhếch miệng nở nụ cười, ngay cả trong miệng cũng phun ra ngọn lửa.
- Ầm!
Sau một khắc, thân hình hắn trực tiếp hóa thành một áng lửa, nhằm về phía Diệp Huyền.
Cùng lúc đó song quyền của hắn cấp tốc đong đưa, điên cuồng vung ra quyền uy đáng sợ.
- Hỏa hệ công kích sao?
Không ngờ ở đối diện võ đài, Diệp Huyền đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười.
- Ngươi cho rằng chỉ có ngươi nắm giữ hỏa diễm công kích sao?
Ầm!
Dứt tiếng, trên người Diệp Huyền cũng đột nhiên tràn ngập ra một ngọn lửa màu tím kinh người, ngọn lửa này vừa xuất hiện, toàn bộ thiên địa đều bị ánh thành màu tím, gợn sóng hỏa diễm mãnh liệt, khiến cho trong lòng mỗi người đều dâng lên một luồng hoảng sợ.
- Làm sao có khả năng?
Tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, lẽ nào Diệp Huyền cũng là một Hỏa hệ cường giả? Nhưng trước căn bản không thấy được a.
- Tử Thương Viêm, đây là Tử Thương Viêm. Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm.
Đột nhiên có người kinh kêu thành tiếng, trên thân người này mặc Luyện Dược Sư bào, cả người kích động run rẩy.
- Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm?
Tất cả mọi người đều ngưng mắt, chợt từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, hình thái và khí tức của ngọn lửa trên người Diệp Huyền, xác thực cùng Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm cực kỳ tương tự, hầu như giống như đúc.
Trên người tiểu tử này lại còn có một đạo Địa Hỏa?
Lúc này mọi người đã không cách nào hình dung tâm tình của mình.
- Tử Thương Viêm?
Mà ở trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội, Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế hơi nhướng mày, mơ hồ cảm thấy Địa Hỏa này tựa hồ hơi quen thuộc, nhưng lại không nghĩ ra ở nơi nào nghe nói qua.
Mà lúc này trong hư không, Diệp Huyền đã cùng Hỏa Quyền Vũ Đế điên cuồng chiến đấu.
Sau khi thả ra Tử Thương Viêm, ở hỏa diễm công kích, Diệp Huyền đã hoàn toàn không thua kém gì Hỏa Quyền Vũ Đế.
Dù ở lĩnh ngộ hỏa hệ áo nghĩa, Diệp Huyền còn không bằng Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng Diệp Huyền kiếp trước là Luyện Dược Sư Đế cấp, ở phương diện khống chế hỏa diễm, là mạnh hơn Hỏa Quyền Vũ Đế quá nhiều.
Mà luận uy lực, Tử Thương Viêm ở trạng thái toàn thịnh cũng không kém gì đế khí của Cửu Thiên Vũ Đế tạo thành Huyền Hỏa.
Rầm rầm rầm...
Chỉ thấy hai người điên cuồng giao thủ, song phương ngươi tới ta đi, trên võ đài ngày hôm qua vừa một tu bổ lần nữa khắp nơi loang loang lổ lổ, từng khối mảnh vỡ to bằng đầu người bay loạn chung quanh, những hợp kim kia thậm chí bị dung thành nước thép, phát sinh tiếng vang xẹt xẹt xẹt xẹt.
Vẻn vẹn mười mấy hô hấp, nguyên bản võ đài đã hóa thành phế tích, mà trên phế tích, hai bóng người một tím một đỏ điên cuồng đan xen, mỗi một kích tất có tiếng ầm ầm kinh thiên vang lên, bùng nổ ra Huyền Nguyên xung kích không gì sánh kịp.
- Lần này phiền phức, xem ra bọn họ tựa hồ thế lực ngang nhau, người này cũng không thể làm gì được người kia.
- Xác thực như vậy, thực sự là khó có thể tin, đường đường Hỏa Quyền Vũ Đế, một trong ba đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội, dĩ nhiên không bắt được một Vũ Hoàng, đây cũng quá khó mà tin nổi.
- Hừ, đó là Vũ Hoàng phổ thông sao? Đây chính là Vũ Hoàng nắm giữ Vũ Đế lĩnh vực, Địa Hỏa, đồng thời vẫn là một Luyện Hồn Sư bát giai, thật không biết Diệp Huyền này từ nơi nào tới, lẽ nào hiện tại thiên tài của Thiên Huyền đại lục đáng sợ như vậy sao?
Toàn bộ trên thính phòng, hơn trăm vạn khán giả, trước tất cả đều nhìn chằm chằm chiến đấu không chớp mắt, bây giờ rốt cuộc tìm được một tia cơ hội thở lấy hơi, không khỏi nghị luận sôi nổi.
- Đáng ghét.
Mà lúc này Hỏa Quyền Vũ Đế đã vô cùng phẫn nộ, lần lượt liều mạng, từ trên người Diệp Huyền hắn không có chiếm được một chút tiện nghi.
Làm cho hắn khó có thể tin nhất, là Diệp Huyền phòng ngự.
Diệp Huyền có thể ngăn cản vật lý công kích của hắn, hắn có thể hiểu được, lần lượt giao thủ để hắn tỉnh ngộ cường độ nhục thân của Diệp Huyền dĩ nhiên không kém gì Cửu Thiên Vũ Đế.
Lần lượt ngăn trở hỏa diễm của hắn công kích, hắn cũng có thể hiểu được, Diệp Huyền nắm giữ Tử Thương Viêm, đối với khống chế hỏa diễm đã đạt đến một trình độ cực kỳ kinh người.
Nhưng Diệp Huyền lần lượt chịu đựng Võ Hồn của hắn công kích, hắn liền có chút không rõ.
Hỏa diễm Võ Hồn của hắn đã đạt đến Bát Tinh, mà Đại Địa Võ Hồn của Diệp Huyền, rõ ràng mới Thất Tinh.
Nhưng mặc cho hắn lần lượt phát động Võ Hồn công kích, hồn lực cuồn cuộn điên cuồng xung kích đối phương, Diệp Huyền trước sau không có nửa điểm phản ứng.
Này làm hắn không khỏi phẫn nộ nghi hoặc, lẽ nào Luyện Hồn Sư bát giai thật sự đáng sợ như vậy? Đáng sợ đến Bát Tinh Võ Hồn của hắn công kích ngay cả một chút tác dụng cũng không có?
Hắn không biết, thời điểm lực lượng Võ Hồn của hắn lần lượt phát động xung kích đối với Diệp Huyền, Diệp Huyền căn bản không có vận chuyển hồn lực bát giai, hắn chỉ thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn trong cơ thể, Hỏa Quyền Vũ Đế thả ra lực lượng Võ Hồn sẽ bị thôn phệ không còn một mống.
Bát Tinh Võ Hồn xác thực là mạnh, nhưng đối với Diệp Huyền nắm giữ Thôn Phệ Võ Hồn mà nói, căn bản vô dụng.
Nhưng đồng dạng, Diệp Huyền muốn đánh bại Hỏa Quyền Vũ Đế, cũng tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
- Hả? Hồn lực thất giai đỉnh phong?
Khóe miệng Hỏa Quyền Vũ Đế lộ ra nụ cười, thầm nói:
- Quả nhiên giống như ta nghĩ, Diệp Huyền này là Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong, Luyện Hồn Sư thất giai đỉnh phong trẻ tuổi như vậy ở Thần Đô cũng cực kỳ hiếm thấy, đáng tiếc chỉ bằng hồn lực như vậy muốn mê hoặc Phỉ Liệt ta... Đó là chuyện cười!
Diệp Huyền trước sau sử dụng tới vực giới, hồn lực thất giai đỉnh phong, để tự tin trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế càng sâu, cũng càng thêm ma túy.
Mà đúng lúc này...
- Bại đi.
Trong lòng Diệp Huyền phun ra sát cơ, thân hình đột nhiên hơi động.
- Ầm!
Phảng phất như sao chổi vẫn lạc, cả người Diệp Huyền nhanh như tia chớp nhằm về phía Hỏa Quyền Vũ Đế, tốc độ kia trong nháy mắt nhảy lên tới cực hạn, đồng thời đỉnh đầu hắn đột nhiên xuất hiện ánh sáng màu vàng đất, Thất Tinh Đại Địa Võ Hồn trong nháy mắt thôi thúc đến mức tận cùng.
Vù!
Một luồng đại địa chi lực càng thêm đáng sợ bao phủ ở trên người Hỏa Quyền Vũ Đế, trong giây lát này, Huyền Nguyên trong cơ thể Hỏa Quyền Vũ Đế bị áp chế vượt qua bốn phần mười.
Ầm!
Trong cùng một lúc, Trấn Nguyên Thạch toả ra khí tức rộng rãi điên cuồng xoay tròn, từ trên đầu Hỏa Quyền Vũ Đế mạnh mẽ đập xuống.
- Đây chính là toàn bộ công kích của ngươi sao?
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế cười lạnh, đối mặt Diệp Huyền cường lực tiến công không sợ chút nào, Vũ Đế lĩnh vực trong cơ thể phóng thích ra ngoài.
- Ầm!
Vũ Đế lĩnh vực bao phủ.
Tiếng kèn kẹt vang lên, Diệp Huyền sử dụng tới vực giới ầm ầm nát tan, Hỏa Quyền Vũ Đế nguyên bản bị áp chế bốn phần mười Huyền Nguyên hầu như trong nháy mắt khôi phục nguyên dạng.
- Vũ Hoàng chính là Vũ Hoàng, vĩnh viễn đừng nghĩ có thể cùng Vũ Đế tranh đấu.
Hỏa Quyền Vũ Đế cười gằn, đồng thời Vũ Đế lĩnh vực đáng sợ cấp tốc bao phủ Diệp Huyền, áp chế Huyền Nguyên trong cơ thể hắn đến không đủ hai phần mười, mà hư không bốn phía cũng trong cùng một lúc bị phong tỏa.
- Thật không?
Nhưng mà trên mặt Diệp Huyền không có một chút sợ hãi, ánh mắt đột nhiên ngưng lại.
Định Không Châu!
Một viên thạch châu đột nhiên xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, thạch châu kia tỏa ra ánh sáng mông lung, lực lượng không gian đáng sợ kích đãng.
Trong tiếng kèn kẹt, bài xích Vũ Đế lĩnh vực ra ngoài.
- Cái gì?
Hỏa Quyền Vũ Đế vẫn còn trong khiếp sợ, nhưng đầu óc của hắn đột nhiên mê muội.
Thần Linh Đồng Thị... Huyễn Cấm Chi Nhãn!
Hồn lực thất giai đỉnh phong, trong nháy mắt tăng lên tới bát giai, loại hồn lực xung kích đáng sợ này, để vẻ mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế nguyên bản không để ý chút nào lập tức kinh ngạc lên, đầu óc cũng rơi vào mê muội.
Cộng thêm Diệp Huyền đột nhiên sử dụng tới lĩnh vực thạch châu, để Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức hiểu được, từ đầu đến cuối, Diệp Huyền vẫn luôn ẩn giấu thực lực, phía trước võ đài tái, hắn chưa bao giờ sử dụng tới toàn bộ thực lực của mình.
Buồn cười mình còn hoàn toàn không để đối phương ở trong mắt.
Mà lúc này Diệp Huyền cách Hỏa Quyền Vũ Đế đã không đủ trăm mét, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay Diệp Huyền bỗng dưng hóa thành một đạo lôi trụ màu xanh lam, đánh về Hỏa Quyền Vũ Đế.
Tinh Thần Kiếm Pháp... Nhất Kiếm Tinh Hà!
- Ầm!
Ánh chớp màu xanh lam bao bọc vô số đại tinh lấp loé, như một Ngân hà càn quét thiên hạ, hoàn toàn bao phủ Hỏa Quyền Vũ Đế ở trong đó.
- Muốn chết!
Mà thời khắc này, Hỏa Quyền Vũ Đế bị mê hoặc tâm thần cũng trong nháy mắt phục hồi lại, đáy lòng hắn phẫn nộ gào thét một tiếng, đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một cự tê hỏa diễm, tám đạo tinh hoàn rung động, một bộ áo giáp hỏa diễm cấp tốc tràn ngập toàn thân hắn, đồng thời nắm đấm cũng như đạn pháo nổ ra...
Từ bị mê hoặc đến trong nháy mắt tỉnh táo, Hỏa Quyền Vũ Đế phản ứng cực nhanh.
- Ầm!
Nắm đấm phải của hắn cùng Diệp Huyền bổ ra ánh chớp Ngân hà oanh kích cùng nhau.
- Đùng!
Tinh thần đầy trời nát tan, Diệp Huyền bổ ra ánh chớp Ngân hà ở trong chớp mắt biến thành tro bụi.
- Hả?
Nhưng sau khi Hỏa Quyền Vũ Đế nổ ra cú đấm này, sắc mặt đột nhiên đại biến.
Bởi vì hắn chỉ bắn trúng kiếm khí, lại không bắn trúng thực thể Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền, trọng kiếm của Diệp Huyền căn bản không ở chỗ này.
Thái Thanh kiếm kỹ... Nhất Thức Băng Thiên!
Xèo!
Mà lúc này một thanh trọng kiếm lặng yên không một tiếng động đột nhiên xuất hiện ở dưới sườn của Hỏa Quyền Vũ Đế, trên trọng kiếm kia ánh chớp lấp loé, hóa thành một mảnh điện trụ làm người tuyệt vọng, trong nháy mắt liền đến chỗ trái tim của Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Răng rắc!
Áo giáp hỏa diễm của Hỏa Quyền Vũ Đế trong nháy mắt xuất hiện vết rạn nứt, một đạo kiếm khí vô hình dọc theo vết nứt mạnh mẽ nhằm về phía trái tim của Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng thời điểm tiếp xúc thân thể của Hỏa Quyền Vũ Đế, lại bị một nguồn lực lượng vô hình ngăn lại, nguồn lực lượng này ngừng một chút, liền lần thứ hai phá tan.
- Không được!
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế kinh nộ lo lắng, vội vàng dùng tay trái mạnh mẽ vỗ một cái, như đạn pháo nổ tung, trực tiếp đánh vào trên trọng kiếm.
- Đùng!
Trọng kiếm của Diệp Huyền trực tiếp bị oanh lệch khỏi phương hướng.
- Cái gì?
Diệp Huyền cũng chấn kinh rồi.
- Hỏa Quyền Vũ Đế kia ở thời điểm như thế còn có thể phản ứng lại?
Mình đột nhiên sử dụng tới Định Không Châu, Huyễn Cấm Chi Nhãn cũng là đột nhiên tăng lên, cộng thêm Tinh Thần Kiếm Pháp, dựa theo đạo lý Hỏa Quyền Vũ Đế căn bản phản ứng không kịp nữa.
Nhưng Hỏa Quyền Vũ Đế này không những đúng lúc tỉnh táo lại, còn ở thời khắc mấu chốt lấy biện pháp tốt nhất, hơn nữa, bên ngoài thân Hỏa Quyền Vũ Đế ngoại trừ Võ Hồn biến thành áo giáp hỏa diễm ra, vẫn còn có một tầng phòng ngự đặc thù mạnh mẽ, cho hắn thời gian quý báu phản kích.
- Loại phòng ngự kia, không phải phòng ngự vật chất, mà là một loại lực lượng hỏa diễm đặc biệt, hẳn là một loại áo nghĩa nào đó của Hỏa hệ, hình thành vòng bảo vệ vô hình.
Diệp Huyền trong nháy mắt liền hiểu được, Hỏa Quyền Vũ Đế này ở phương diện Hỏa hệ, trình độ thậm chí còn trên hắn.
Chính bởi vì tầng Hỏa hệ vô hình này phòng ngự, khiến cho một kiếm then chốt nhất của hắn chịu đến ảnh hưởng.
Nhưng dù như vậy...
Bởi vì Diệp Huyền ẩn giấu quá sâu, ở trong chớp mắt liên tiếp phát động mấy lần công kích, hồn lực bát giai, thạch châu lĩnh vực, cộng thêm Tài Quyết Chi Kiếm che mắt, tuy Hỏa Quyền Vũ Đế đúng lúc oanh ra Tài Quyết Chi Kiếm của Diệp Huyền, vẫn như cũ không thể chạy trốn kết cục bị đâm trúng.
Chương 1472 Quyết đấu đỉnh phong (1)
Xì xì!
Trọng kiếm bị oanh kích trực tiếp bay xéo ra, lực lượng to lớn, hầu như muốn chấn Tài Quyết Chi Kiếm bay ra ngoài, nhưng Diệp Huyền cười gằn, dùng sức đâm ra, chỉ nghe xì một tiếng, Tài Quyết Chi Kiếm ẩn chứa lực phá hoại cực hạn trực tiếp xuyên thủng chân trái của Hỏa Quyền Vũ Đế, càng ở bụng của hắn lưu lại một vết kiếm thật dài.
- Viêm Hoàn bạo!
Hỏa Quyền Vũ Đế vừa kinh vừa sợ, trong tiếng gầm gừ, Võ Hồn ở trên đỉnh đầu đột nhiên gào thét, một luồng lực lượng Võ Hồn đáng sợ mạnh mẽ xung kích, lấy nhục thân của hắn làm trung tâm bao phủ ra.
- Đùng!
Như nổ đạn bỗng dưng nổ tung, lực xung kích vô hình kia chấn động đến mức hư không điên cuồng run run, lực lượng đáng sợ trực tiếp bao phủ về phía Diệp Huyền.
- Vèo!
Diệp Huyền cũng không mạnh mẽ chống đỡ, trực tiếp rút kiếm bay ngược, ở dưới thạch châu lĩnh vực khống chế, hắn trong nháy mắt liền thoát ly phạm vi hỏa diễm nổ tung xung kích.
Mà vào lúc này, Trấn Nguyên Thạch của Diệp Huyền rốt cục đi tới đỉnh đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế, ầm ầm đập xuống.
Liên tiếp phản kích, coi như Hỏa Quyền Vũ Đế mạnh hơn, cũng không cách nào làm được chu đáo, vì đẩy lùi Diệp Huyền, hắn đã tiêu hao toàn bộ tinh lực, mà đối mặt Trấn Nguyên Thạch đập xuống, Hỏa Quyền Vũ Đế không còn cách nào bình yên chống đối, chỉ kịp né tránh một hồi, liền bị đập trúng, như đạn pháo ra khỏi nòng, bị đập vào trên lôi đài hợp kim.
- Ầm!
Toàn bộ võ đài bị đập ra một hố sâu to lớn, vô số mảnh vỡ hợp kim bay loạn, vẻn vẹn là những vỡ kia đánh vào trận pháp võ đài, cũng chấn động đến mức trận pháp phòng ngự chập chùng khắp nơi, có thể thấy được lực xung kích có bao nhiêu đáng sợ.
- Ạch a!
Một tiếng gào thét phẫn nộ, ở dưới hố sâu kia vang lên, mang theo oán hận cùng phẫn nộ vô biên, sau đó oanh một tiếng, một bóng người màu đỏ thẫm từ trong hố sâu phóng lên trời, lần thứ hai trôi nổi ở giữa không trung.
- Ngươi không phải Luyện Hồn Sư thất giai, ngươi là Luyện Hồn Sư bát giai, còn có thạch châu kia của ngươi, có thể thả ra Vũ Đế lĩnh vực, ngươi là ai, ngươi đến cùng là vị nào ở Thần Đô? Đến Đấu Vũ Hội ta đến tột cùng có mục đích gì?
Khuôn mặt của Hỏa Quyền Vũ Đế dữ tợn lớn tiếng rống to, cả người hắn máu me đầm đìa, áo bào trên người nát tan, mái tóc nguyên bản như ngọn lửa thiêu đốt cũng lung ta lung tung, cả người cực kỳ chật vật.
Hắn nhìn chòng chọc vào Diệp Huyền, hai con mắt đỏ đậm, tràn ngập phẫn nộ.
Một Luyện Hồn Sư bát giai tuổi trẻ như vậy, Hỏa Quyền Vũ Đế có thể khẳng định chỉ có Thần Đô mới sẽ nắm giữ, nhưng hắn chưa từng nghe nói Thần Đô có vị cường giả nghịch thiên nào bị Thần Đô vứt bỏ, vì lẽ đó nếu như hắn còn đoán không ra Diệp Huyền đến Hỗn Loạn Chi Thành là có mục đích gì, như vậy hắn cũng quá choáng váng.
- Ta, Diệp Huyền, chỉ là một võ giả muốn thắng được bách thắng liên tiếp, đến Hỗn Loạn Chi Thành không có mục đích gì.
Diệp Huyền bình tĩnh nói, hắn cầm trọng kiếm, áo bào toàn thân ở dưới kình phong thổi bay phấp phới, như một vị Kiếm thần, vô cùng bá đạo.
Yên tĩnh!
Yên tĩnh một cách chết chóc!
Toàn bộ võ đài tái, hơn trăm vạn võ giả thấy cảnh này hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Ở trong bọn hắn tưởng tượng, trận thứ một trăm vốn là một hồi thi đấu nghiêng về một bên, Diệp Huyền có thể ở trên tay Hỏa Quyền Vũ Đế kiên trì mấy chiêu, nhưng cũng vẻn vẹn là kiên trì mấy chiêu mà thôi.
Hầu như tất cả mọi người cho rằng, trận chiến đấu cuối cùng này, là Hỏa Quyền Vũ Đế biểu diễn!
Nhưng chiến đấu vừa bắt đầu, lại khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc đến ngây người.
Giữa không trung, Diệp Huyền lẳng lặng đứng ngạo nghễ, mái tóc màu đen đón gió bay múa, thân thể nắm trọng kiếm màu đen ngạo nghễ mà đứng, ánh mắt kia của hắn, óng ánh như tinh thần, gương mặt cương nghị phảng phất như đao tước, tràn ngập mị lực.
Trấn Nguyên Thạch ở trên đỉnh đầu của hắn xoay chầm chậm, tôn hắn lên như một chiến thần.
Trái lại Hỏa Quyền Vũ Đế, cả người máu me đầm đìa, áo bào nát tan, lỏa lộ ra tảng lớn da thịt, muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.
Vừa giao thủ, vẻn vẹn chỉ là vừa giao thủ.
Chỉ là Vũ Hoàng Diệp Huyền bình yên vô sự, mà Hỏa Quyền Vũ Đế thân là Đấu Vũ Hội hộ pháp, Cửu Thiên Vũ Đế lại bị thương!
Chấn động!
Tất cả mọi người đều há hốc mồm, khó có thể hình dung chấn động trong lòng.
- Luyện Hồn Sư bát giai, Diệp Huyền này dĩ nhiên là Luyện Hồn Sư bát giai.
- Luyện Hồn Sư bát giai trẻ tuổi như vậy, Thần Đô có một vị trưởng lão như vậy sao?
- Khó có thể tin, lấy tu vi Vũ Hoàng kích thương Cửu Thiên Vũ Đế, Diệp Huyền này quả thực nghịch thiên rồi.
- Nguyên lai lúc trước hắn thi đấu vẫn còn ẩn giấu thực lực, trời ạ.
Sau khi yên tĩnh, toàn bộ thính phòng đột nhiên sôi sùng sục, tất cả mọi người đều điên cuồng nghị luận, từng cái từng cái sắc mặt ửng hồng, tràn ngập hưng phấn.
Vốn cho rằng đây là một hồi chiến đấu nghiêng về một phía, nhưng bây giờ nhìn lại...
Chuyện này căn bản là một hồi quyết đấu đỉnh phong a.
Một Vũ Hoàng đỉnh phong, Luyện Hồn Sư bát giai, cùng một tên Cửu Thiên Vũ Đế quyết đấu đỉnh phong.
Trên thính phòng.
- Diệp thiếu thật mạnh, này, chuyện này...
Đám người Kỷ Linh đã sớm khiếp sợ đứng lên, vẻ mặt khó mà tin nổi.
Cùng với Diệp Huyền ở lâu như vậy, bọn họ chưa từng nghĩ tới, Diệp Huyền dĩ nhiên mạnh đến có thể cùng Cửu Thiên Vũ Đế đối kháng.
Loại chiến đấu này, hoàn toàn lật đổ sự tưởng tượng của bọn họ, khiến cho nội tâm bọn họ kích động đến không thể dùng ngôn ngữ biểu đạt.
Nghĩ đến lúc trước ở Xích Phong sơn mạch, Diệp Huyền một lời quát lui rất nhiều Yêu Hoàng Yêu tộc, thêm vào bây giờ biểu hiện ra thực lực đáng sợ, không khỏi để Kỷ Nhã Hinh cùng Trương Hữu Minh khiếp sợ hoài nghi Diệp Huyền đến tột cùng có lai lịch ra sao.
Trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội.
Mấy người Mạnh trưởng lão cũng kinh ngạc đến ngây người, từng cái từng cái đứng lên, trong con ngươi toát ra ánh sáng khó có thể tin.
Thật đáng sợ, chuyện này quả thật quá đáng sợ, Mạnh trưởng lão chấp chưởng võ đài tái mấy chục năm, này vẫn là lần thứ nhất khiếp sợ như thế.
Một Vũ Hoàng, dĩ nhiên kích thương Cửu Thiên Vũ Đế.
Chuyện này...
Khó có thể tin.
Nghĩ đến bọn họ trước nghĩ tất cả biện pháp đánh lén Diệp Huyền, hiện tại hồi tưởng lại, chuyện này quả thật là một chuyện cười.
Một cường giả có thể ở trong quyết đấu khiến Hỏa Quyền Vũ Đế bị thương, bọn họ làm sao đánh lén?
Bất kể sắp xếp như thế nào, ở trong mắt đối phương đều chỉ là trò cười.
Chương 1473 Quyết đấu đỉnh phong (2)
- Răng rắc!
Trong một bao sương khác, tuyệt thế thiên kiêu Tây Môn Vô Tình trong tay nắm chén trà đột nhiên phá nát, nước trà nóng theo cánh tay của hắn chảy xuống, nhưng hắn không hề hay biết.
- Luyện Hồn Sư bát giai, Diệp Huyền kia dĩ nhiên là Luyện Hồn Sư bát giai.
Cay đắng, trong lòng cay đắng vô biên.
Nghĩ đến mình trước bị Diệp Huyền đánh bại phát ra ngoan thoại, Tây Môn Vô Tình chỉ cảm thấy trên mặt đỏ lên.
Lúc trước hắn nói, mình bại Diệp Huyền, chỉ là bởi vì không thể sử dụng Huyền binh.
Nhưng bây giờ nhìn Trấn Nguyên Thạch trên đỉnh đầu của Diệp Huyền, Tài Quyết Chi Kiếm trong tay, cùng với thạch châu trước mặt kia...
Tây Môn Vô Tình chỉ cảm thấy mình lúc đó tựa như một vai hề.
- Tuyệt thế thiên kiêu, a, tuyệt thế thiên kiêu.
Tây Môn Vô Tình cười thảm một tiếng, tiếng cười thê lương.
Không chỉ hắn.
Trong những bao sương khác, Thời Nguyên Phách cùng Lệ Quỷ đến đây quan chiến cũng sắc mặt bi thảm, liên tục cười khổ.
- Thiên tài có thiên, nhân ngoại hữu nhân, cái gọi là tuyệt thế thiên kiêu, chỉ là một chuyện cười.
Thời Nguyên Phách bóp nát cái ghế, nụ cười cay đắng.
Mà lúc này kinh hãi nhất, vẫn là đám người Trác Nhất Phàm.
- Ẩn giấu thật sâu, tiểu tử này ẩn giấu thật sâu.
Sắc mặt của Trác Nhất Phàm cùng Trường Phong Vũ Đế đều thay đổi, trở nên khó coi đến cực điểm.
Thân là cường giả Vũ Đế, tầm mắt của bọn họ tự nhiên không phải võ giả phổ thông có thể sánh được, tự nhiên một chút liền có thể nhìn thấu chỗ đáng sợ của Diệp Huyền.
- Có thể làm cho ý chí của Phỉ Liệt ngắn ngủi rơi vào hôn mê, tiểu tử này nên như Phỉ Liệt nói, là một tên Luyện Hồn Sư bát giai.
Luyện Hồn Sư bát giai a.
Trác Nhất Phàm thầm nghĩ trong lòng liền cảm thấy chấn động, ở Thiên Huyền đại lục, Cửu Thiên Vũ Đế có thể xưng tụng là đại lục chí cao, nhưng Luyện Hồn Sư bát giai ở trên địa vị, là không yếu hơn Cửu Thiên Vũ Đế chút nào.
Nhân vật như vậy coi như là ở Hỗn Loạn Chi Thành, cũng là cao cao tại thượng, chịu đến vạn người kính ngưỡng, mà cường giả Cửu Thiên Vũ Đế bình thường ở trước mặt bọn họ, cũng phải đi nịnh bợ.
Nhưng hôm nay, một Luyện Hồn Sư bát giai, dĩ nhiên tới tham gia Đấu Vũ Hội bách thắng liên tiếp của bọn họ, hơn nữa người này còn trẻ tuổi như vậy.
Điều này làm cho Trác Nhất Phàm lập tức cũng cảm giác được không đúng.
- Người này đến cùng là dưới trướng Đế lão nào của Thần Đô, đến Đấu Vũ Hội ta đến tột cùng có mục đích gì?
Thời khắc này Trác Nhất Phàm ngay lập tức nghĩ đến, không phải kết quả chiến đấu của Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế, mà là mục đích của Diệp Huyền.
Dưới cái nhìn của hắn, thiên tài như Diệp Huyền, coi như là ở Thần Đô cũng sẽ được mọi người vờn quanh, nhưng hôm nay một thiên tài như vậy, dĩ nhiên sẽ đến Đấu Vũ Hội tiến hành võ đài tái, để hắn chỉ ngẫm lại liền cảm thấy khó mà tin nổi.
Chỉ là mặc cho hắn suy đoán như thế nào, cũng không tưởng tượng ra được mục đích của Diệp Huyền, chỉ có thể đưa mắt lần thứ hai nhìn phía trên lôi đài.
Lúc này trên võ đài, Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế lẫm liệt nhìn nhau, trên thính phòng tiếng sôi trào náo động, cũng từ từ hạ thấp, mỗi người đều đặt sự chú ý ở giữa không trung.
Bởi vì... Lúc này trên tay Hỏa Quyền Vũ Đế đã mang theo một bộ quyền sáo dữ tợn.
Đây là một bộ quyền sáo hổ hình, toàn bộ quyền sáo như một con mãnh hổ mở miệng, Hỏa Quyền Vũ Đế nắn hai tay, lạnh lùng nhìn Diệp Huyền:
- Ta thừa nhận, vừa nãy là ta coi thường ngươi, đường đường Luyện Hồn Sư bát giai, nhân vật cấp bậc trưởng lão của Thần Đô, dĩ nhiên tới tham gia Đấu Vũ Hội võ đài tái.
Hỏa Quyền Vũ Đế cười nhạo lắc đầu, ánh mắt càng lạnh lẽo, trên quyền diện của hắn, lập tức có vô số ánh lửa nóng rực bắn ra.
- Tiếp đó, ta sẽ dốc toàn lực ứng phó, trả ngươi chiêu kiếm vừa nãy đó.
Nhưng Diệp Huyền lạnh lùng nhìn tất cả những thứ này.
- Hỏa Quyền Vũ Đế kia, xem ra muốn thắng hắn, sẽ không dễ dàng như vậy.
Trong lòng Diệp Huyền suy nghĩ.
Vừa nãy kế hoạch của hắn, kỳ thực là muốn một đòn đánh Hỏa Quyền Vũ Đế ra võ đài, trực tiếp đạt được thắng lợi.
Ai ngờ tới, cho dù là ở dưới tình huống đột nhiên xuất hiện tiến công kia, Hỏa Quyền Vũ Đế phản ứng vẫn nhanh như vậy, dẫn đến kế hoạch của mình không thể thành công, bởi vậy có thể thấy đối phương mạnh mẽ.
Mà ở dưới con mắt nhìn trừng trừng của mọi người, Thôn Phệ Võ Hồn cùng Sinh Mệnh Võ Hồn căn bản là không có cách nào trắng trợn sử dụng, thậm chí ngay cả Thiên Hỏa cũng không dễ dàng phóng thích, điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền mơ hồ có một ít áp lực.
- Vừa nãy là ngươi tiến công, hiện tại đến phiên ta.
Nhẹ nhàng lay động thân hình, bên ngoài thân Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức thả ra một luồng Vũ Đế lĩnh vực đáng sợ, trong lĩnh vực này, càng mang theo một tia lực lượng Hỏa hệ, Thạch châu lĩnh vực của Diệp Huyền bị bài xích một ít.
- Hả?
Trong lòng Diệp Huyền cả kinh.
Hắn rõ ràng cảm nhận được ở sau khi gia nhập cỗ lực lượng Hỏa hệ này, Hỏa Quyền Vũ Đế ở phương diện lĩnh vực, uy lực đã vượt lên thạch châu lĩnh vực.
Tuy chỉ vượt lên một tia, nhưng đại biểu ở phương diện khống chế, Hỏa Quyền Vũ Đế là chiếm cứ ưu thế.
- Tu vi của ta vẫn quá thấp, mới bát giai nhị trọng đỉnh phong, nếu như là bát giai tam trọng, như vậy Hỏa Quyền Vũ Đế căn bản chiếm không tới ưu thế.
Diệp Huyền toàn lực thôi thúc thạch châu, đạo đạo lực lượng không gian dập dờn, cùng lĩnh vực của Hỏa Quyền Vũ Đế gắt gao chống đỡ.
Mà lúc này Hỏa Quyền Vũ Đế lại đột ngột hóa thành một đạo lưu quang hỏa diễm, bá một tiếng vọt thẳng về phía Diệp Huyền.
Nhanh.
Không cách nào hình dung.
Thân hình của Hỏa Quyền Vũ Đế bạo lược, phía sau dĩ nhiên có một áng lửa giống như vĩ ảnh, thậm chí hư không sau lưng của hắn càng như đạn pháo nổ đùng.
- Xì!
Một phần mười thời gian chớp mắt cũng chưa tới, Hỏa Quyền Vũ Đế biến thành hỏa diễm lưu quang đã đi tới trước mặt Diệp Huyền, đồng thời quyền sáo đã nhanh như tia chớp oanh tới.
- Tốc độ quả nhiên nhanh, nhưng còn không đến mức để ta phản ứng không được.
Ánh mắt của Diệp Huyền lạnh lùng nghiêm nghị, thân hình trong nháy mắt chợt lui, đồng thời Tài Quyết Chi Kiếm lại như hóa thành một tia chớp, trực tiếp đinh về phía hữu quyền của Hỏa Quyền Vũ Đế.
- Ầm!
Quyền bắn trúng mũi kiếm, bởi vì mang theo quyền sáo, làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế căn bản không e ngại lôi điện chi lực của Tài Quyết Chi Kiếm, ở trong nháy mắt hai người va chạm, một luồng lực lượng hỏa diễm kinh người đột nhiên lan truyền tới.
Chương 1474 Võ Hồn phụ thể (1)
Rầm rầm rầm rầm oanh...
Hư không xuất hiện từng tầng từng tầng nổ tung liên hoàn, từng vòng trực tiếp trùm vào Tài Quyết Chi Kiếm đánh về Diệp Huyền, ánh lửa kia lưu chuyển mang theo Hỏa hệ áo nghĩa kinh người, chấn động đến mức hư không lay động không ngớt.
- Phá!
Diệp Huyền liền vận chuyển Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết, Huyền Nguyên trong thập đại huyền mạch cũng bị thôi thúc, một ánh chớp từ trên Tài Quyết Chi Kiếm đột nhiên phóng ra, bùm bùm, ánh lửa cùng ánh chớp va chạm, đan dệt ra vầng sáng quỷ dị.
- Hả? Chặn lại được?
Hỏa Quyền Vũ Đế thấy Diệp Huyền dĩ nhiên chặn lại một quyền của mình, khẽ cau mày, nhưng thân hình của hắn hồn nhiên liên tục, hơi thu hồi tả quyền, cùng một lúc đánh về phía Diệp Huyền.
- Viêm Hổ Khiếu Thiên!
- Đùng!
Trong nháy mắt tả quyền lập loè hào quang màu đỏ đập ra, toàn bộ hư không đều tùy theo run lên, đồng thời hư ảnh một con mãnh hổ hỏa diễm gầm thét lên, đột nhiên tấn công ra, mở miệng lớn như chậu máu, trên đỉnh đầu Hỏa Quyền Vũ Đế, hỏa diễm Võ Hồn khẽ động, càng có một luồng lực lượng Võ Hồn mạnh mẽ dung nhập vào quyền uy, lực công kích đáng sợ khiến người ta biến sắc.
Cú đấm này trực tiếp nhắm ngay ngực của Diệp Huyền, quyền uy chưa tới, thanh thế kinh thiên cũng đã ánh đến trên mặt Diệp Huyền, hư không vặn vẹo.
Tất cả mọi người đều ngơ ngác biến sắc, một quyền uy mãnh như vậy, đổi làm Vũ Hoàng đỉnh phong phổ thông ngoại trừ lui lại thì không có biện pháp thứ hai, một khi bị bắn trúng, toàn bộ thân thể sẽ trong nháy mắt bị thiêu cháy thành tro bụi.
Nhưng Diệp Huyền lại một bước cũng không nhường, trái lại nhanh như tia chớp đánh ra tay trái của mình.
Bắc Minh huyền công... Côn Chưởng!
Trên tay trái giống như vuốt rồng kia, đột nhiên hiện ra một quái vật hình thể lớn đến đáng sợ, toàn bộ hư không trong nháy mắt từ biển lửa đi tới biển rộng mênh mông, trên biển rộng, một con quái ngư thân dài không biết mấy ngàn dặm theo gió vượt sóng, ngao du về phía chân trời.
- Côn Chưởng, là Côn Chưởng của sư tôn Tiêu Dao Du!
Phía dưới, trong vị trí phòng quý khách, hai mắt của Hoàng Phủ Tú Minh lập tức trợn tròn.
- Bồng!
Côn ngư cùng mãnh hổ va chạm, hư không trực tiếp sụp đổ ra, lực lượng kinh khủng lan tràn, toàn bộ võ đài đều đang kịch liệt lay động, trận pháp phòng ngự xung quanh không ngừng lập loè ra từng đạo từng đạo phù văn, lảo đà lảo đảo.
- Không được!
Trong Đấu Vũ Hội, một ít cường giả thấy thế, dồn dập đi tới bên cạnh trận pháp, cật lực duy trì trận pháp vận chuyển, phòng ngừa trận pháp bị phá.
- Vèo!
- Vèo!
Sau khi giao thủ, Diệp Huyền cùng Hỏa Quyền Vũ Đế đều rút lui ra hơn trăm thước.
Bùm bùm!
Huyền Nguyên trên thân hai người tất cả đều nát tan, Hỏa Quyền Vũ Đế là áo giáp hỏa diễm phá nát, mà Diệp Huyền là áo giáp nham thạch phá nát, song phương từ mặt ngoài nhìn qua dĩ nhiên thế lực ngang nhau.
- Lĩnh ngộ áo nghĩa thật đáng sợ.
Diệp Huyền lạnh lùng nhìn Hỏa Quyền Vũ Đế, quyền uy của Hỏa Quyền Vũ Đế này xác thực hết sức kinh người, không chỉ ẩn chứa đế khí của Cửu Thiên Vũ Đế, càng đáng sợ chính là ẩn chứa Hỏa hệ áo nghĩa trong đó.
Cỗ Hỏa hệ áo nghĩa kia công kích, trực tiếp đập tan áo giáp nham thạch của hắn, nỗ lực xâm lấn thân thể hắn.
Cũng may Diệp Huyền tu luyện Cửu Chuyển Thánh Thể, bản thân phòng ngự đáng sợ đến cực điểm, lúc này mới không có bị thương.
- Ngươi dĩ nhiên không bị thương?
So với Diệp Huyền bình tĩnh, Hỏa Quyền Vũ Đế thì vẻ mặt khiếp sợ.
Hắn rõ ràng cảm nhận được, tuy lúc trước một quyền của mình bị Diệp Huyền công kích cùng với áo giáp nham thạch trên người chặn lại phần lớn, nhưng vẫn có phần nhỏ quyền uy nhảy vào thân thể Diệp Huyền.
Tuy bộ phận quyền uy kia không nhiều, bất quá đủ để dễ dàng đánh chết bất kỳ một tên Vũ Hoàng đỉnh phong nào, nhưng Diệp Huyền chịu đựng một đòn như thế, dĩ nhiên một chút thương tích cũng không có, điều này làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế làm sao không khiếp sợ.
- Tiểu tử này đến tột cùng là biến thái nơi nào đến a?
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế vừa kinh vừa sợ, hắn vốn tưởng rằng thực lực của Diệp Huyền mạnh mẽ, hồn lực kinh người, nhưng ở trên phòng ngự, chắc là nhược điểm lớn nhất của Vũ Hoàng, lúc này mới liều lĩnh cùng Diệp Huyền liều mạng một chiêu.
Không ngờ Diệp Huyền phòng ngự vượt xa dự liệu của hắn, tuyệt đối đã đạt đến Cửu Thiên Vũ Đế.
Trong lòng Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức cảm thấy cực kỳ vướng tay chân.
Công kích, phòng ngự, lĩnh vực...
Ở mỗi phương diện Diệp Huyền đều không kém gì hắn, thậm chí đối phương vẫn là một Luyện Hồn Sư, thân là Cửu Thiên Vũ Đế, Phỉ Liệt lần thứ nhất phát hiện, một Vũ Hoàng lại làm hắn bó tay toàn tập.
Trên thính phòng quan chiến, vô số người thì hoàn toàn nín hơi.
Mạnh mẽ, quá mạnh mẽ, đây mới thực sự là đỉnh phong quyết đấu.
- Diệp Huyền kia cũng quá nghịch thiên a, không chỉ phương diện công kích không kém Hỏa Quyền Vũ Đế, ở trên phòng ngự cũng đáng sợ như vậy.
- Cái tên này không dùng trọng kiếm, cùng Hỏa Quyền Vũ Đế liều mạng một quyền, dĩ nhiên không lạc hạ phong.
- Trời ạ, lúc nào cường giả Vũ Hoàng cũng trở nên đáng sợ như vậy?
Mọi người từng cái từng cái nhìn chòng chọc trên võ đài, liên tục kinh ngạc thốt lên.
Cửu Thiên Vũ Đế, đại lục chí cao.
Ở trong ấn tượng của tất cả mọi người, Cửu Thiên Vũ Đế đối chiến Vũ Hoàng, cái kia vốn là cắt rau gọt dưa.
Nhưng hôm nay Diệp Huyền cho tất cả mọi người một khóa, Vũ Hoàng, cũng có thể cùng Cửu Thiên Vũ Đế đối đầu, hơn nữa căn bản không rơi vào hạ phong.
Tiếng kinh hô của mọi người, lại làm cho Hỏa Quyền Vũ Đế càng cảm giác được sỉ nhục.
- A!
Hắn gầm lên giận dữ, hỏa diễm Võ Hồn trên đỉnh đầu đột nhiên chấn động kịch liệt.
- A, các ngươi xem, xảy ra chuyện gì?
- Hỏa Quyền Vũ Đế làm sao đột nhiên triệt hồi hỏa diễm Võ Hồn.
- Không đúng, không có triệt hồi, các ngươi xem trên người Hỏa Quyền Vũ Đế.
Đột nhiên, tất cả mọi người đều kinh ngạc thốt lên.
Diệp Huyền cũng biến sắc, chỉ thấy đỉnh đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế, tám đạo tinh hoàn kịch liệt rung động, kể cả Võ Hồn trong nháy mắt bao trùm lên toàn thân Hỏa Quyền Vũ Đế, trên người Hỏa Quyền Vũ Đế lập tức hiện ra từng đạo từng đạo vảy giáp hỏa diễm cứng rắn, vảy giáp cùng bên ngoài thân của hỏa diễm cự tê cực kỳ tương tự, thậm chí đỉnh đầu của Hỏa Quyền Vũ Đế càng hiện ra một cái sừng hỏa diễm hư vô.
Trong phút chốc, cả người Hỏa Quyền Vũ Đế lại như biến thành một con quái vật hỏa diễm, một luồng khí tức làm người ta sợ hãi tràn ngập ra.
Chương 1475 Võ Hồn phụ thể (2)
- Võ Hồn phụ thể, lại là Võ Hồn phụ thể.
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, hắn nhãn lực cỡ nào, liếc mắt là đã nhìn ra Hỏa Quyền Vũ Đế biến thân hẳn là Võ Hồn nắm giữ một loại hồn kỹ nào đó, như áo giáp nham thạch của hắn vậy.
Chỉ là ở trên uy lực, Hỏa Quyền Vũ Đế dùng Võ Hồn phụ thể, so với áo giáp nham thạch của hắn còn đáng sợ hơn một phần.
- Ta đã từng đối chiến một tên Cửu Thiên Vũ Đế, cũng không có bức bách đến ta triển khai chiêu này, chúc mừng ngươi, ngươi là người thứ nhất làm cho ta ở dưới mắt mọi người sử dụng tới chiêu này.
Hai con ngươi của Hỏa Quyền Vũ Đế đã biến thành đỏ đậm, như thiêu đốt ra hai đám lửa, lực lượng ngọn lửa trên người hắn càng thêm đáng sợ, chỉ là khí tức tản mát ra kia, liền làm hư không không ngừng gợn sóng.
Không nghi ngờ chút nào, dưới lực lượng hỏa diễm đáng sợ như thế, Vũ Hoàng đỉnh phong phổ thông căn bản không gần được người hắn, sẽ bị đốt thành hư vô.
- Diệp Huyền, ngươi phòng ngự là mạnh, nhưng lực lượng hỏa diễm của ta, ngay cả Cửu Thiên Vũ Đế cũng có thể trọng thương, càng ẩn chứa Võ Hồn cùng Hỏa hệ áo nghĩa đặc biệt, ta ngược lại muốn xem xem, ngươi bây giờ còn có thể làm sao cùng bổn Đế đối kháng, liền để ngươi ở dưới lực lượng hỏa diễm của bổn Đế, đốt thành hư vô đi.
Hỏa Quyền Vũ Đế nhếch miệng nở nụ cười, ngay cả trong miệng cũng phun ra ngọn lửa.
- Ầm!
Sau một khắc, thân hình hắn trực tiếp hóa thành một áng lửa, nhằm về phía Diệp Huyền.
Cùng lúc đó song quyền của hắn cấp tốc đong đưa, điên cuồng vung ra quyền uy đáng sợ.
- Hỏa hệ công kích sao?
Không ngờ ở đối diện võ đài, Diệp Huyền đột nhiên nhếch miệng nở nụ cười.
- Ngươi cho rằng chỉ có ngươi nắm giữ hỏa diễm công kích sao?
Ầm!
Dứt tiếng, trên người Diệp Huyền cũng đột nhiên tràn ngập ra một ngọn lửa màu tím kinh người, ngọn lửa này vừa xuất hiện, toàn bộ thiên địa đều bị ánh thành màu tím, gợn sóng hỏa diễm mãnh liệt, khiến cho trong lòng mỗi người đều dâng lên một luồng hoảng sợ.
- Làm sao có khả năng?
Tất cả mọi người đều trợn to hai mắt, lẽ nào Diệp Huyền cũng là một Hỏa hệ cường giả? Nhưng trước căn bản không thấy được a.
- Tử Thương Viêm, đây là Tử Thương Viêm. Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm.
Đột nhiên có người kinh kêu thành tiếng, trên thân người này mặc Luyện Dược Sư bào, cả người kích động run rẩy.
- Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm?
Tất cả mọi người đều ngưng mắt, chợt từng cái từng cái trợn mắt ngoác mồm, hình thái và khí tức của ngọn lửa trên người Diệp Huyền, xác thực cùng Địa Hỏa bảng xếp thứ mười ba Tử Thương Viêm cực kỳ tương tự, hầu như giống như đúc.
Trên người tiểu tử này lại còn có một đạo Địa Hỏa?
Lúc này mọi người đã không cách nào hình dung tâm tình của mình.
- Tử Thương Viêm?
Mà ở trong phòng quý khách của Đấu Vũ Hội, Vô Lượng Sơn Trường Phong Vũ Đế hơi nhướng mày, mơ hồ cảm thấy Địa Hỏa này tựa hồ hơi quen thuộc, nhưng lại không nghĩ ra ở nơi nào nghe nói qua.
Mà lúc này trong hư không, Diệp Huyền đã cùng Hỏa Quyền Vũ Đế điên cuồng chiến đấu.
Sau khi thả ra Tử Thương Viêm, ở hỏa diễm công kích, Diệp Huyền đã hoàn toàn không thua kém gì Hỏa Quyền Vũ Đế.
Dù ở lĩnh ngộ hỏa hệ áo nghĩa, Diệp Huyền còn không bằng Hỏa Quyền Vũ Đế, nhưng Diệp Huyền kiếp trước là Luyện Dược Sư Đế cấp, ở phương diện khống chế hỏa diễm, là mạnh hơn Hỏa Quyền Vũ Đế quá nhiều.
Mà luận uy lực, Tử Thương Viêm ở trạng thái toàn thịnh cũng không kém gì đế khí của Cửu Thiên Vũ Đế tạo thành Huyền Hỏa.
Rầm rầm rầm...
Chỉ thấy hai người điên cuồng giao thủ, song phương ngươi tới ta đi, trên võ đài ngày hôm qua vừa một tu bổ lần nữa khắp nơi loang loang lổ lổ, từng khối mảnh vỡ to bằng đầu người bay loạn chung quanh, những hợp kim kia thậm chí bị dung thành nước thép, phát sinh tiếng vang xẹt xẹt xẹt xẹt.
Vẻn vẹn mười mấy hô hấp, nguyên bản võ đài đã hóa thành phế tích, mà trên phế tích, hai bóng người một tím một đỏ điên cuồng đan xen, mỗi một kích tất có tiếng ầm ầm kinh thiên vang lên, bùng nổ ra Huyền Nguyên xung kích không gì sánh kịp.
- Lần này phiền phức, xem ra bọn họ tựa hồ thế lực ngang nhau, người này cũng không thể làm gì được người kia.
- Xác thực như vậy, thực sự là khó có thể tin, đường đường Hỏa Quyền Vũ Đế, một trong ba đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội, dĩ nhiên không bắt được một Vũ Hoàng, đây cũng quá khó mà tin nổi.
- Hừ, đó là Vũ Hoàng phổ thông sao? Đây chính là Vũ Hoàng nắm giữ Vũ Đế lĩnh vực, Địa Hỏa, đồng thời vẫn là một Luyện Hồn Sư bát giai, thật không biết Diệp Huyền này từ nơi nào tới, lẽ nào hiện tại thiên tài của Thiên Huyền đại lục đáng sợ như vậy sao?
Toàn bộ trên thính phòng, hơn trăm vạn khán giả, trước tất cả đều nhìn chằm chằm chiến đấu không chớp mắt, bây giờ rốt cuộc tìm được một tia cơ hội thở lấy hơi, không khỏi nghị luận sôi nổi.
- Đáng ghét.
Mà lúc này Hỏa Quyền Vũ Đế đã vô cùng phẫn nộ, lần lượt liều mạng, từ trên người Diệp Huyền hắn không có chiếm được một chút tiện nghi.
Làm cho hắn khó có thể tin nhất, là Diệp Huyền phòng ngự.
Diệp Huyền có thể ngăn cản vật lý công kích của hắn, hắn có thể hiểu được, lần lượt giao thủ để hắn tỉnh ngộ cường độ nhục thân của Diệp Huyền dĩ nhiên không kém gì Cửu Thiên Vũ Đế.
Lần lượt ngăn trở hỏa diễm của hắn công kích, hắn cũng có thể hiểu được, Diệp Huyền nắm giữ Tử Thương Viêm, đối với khống chế hỏa diễm đã đạt đến một trình độ cực kỳ kinh người.
Nhưng Diệp Huyền lần lượt chịu đựng Võ Hồn của hắn công kích, hắn liền có chút không rõ.
Hỏa diễm Võ Hồn của hắn đã đạt đến Bát Tinh, mà Đại Địa Võ Hồn của Diệp Huyền, rõ ràng mới Thất Tinh.
Nhưng mặc cho hắn lần lượt phát động Võ Hồn công kích, hồn lực cuồn cuộn điên cuồng xung kích đối phương, Diệp Huyền trước sau không có nửa điểm phản ứng.
Này làm hắn không khỏi phẫn nộ nghi hoặc, lẽ nào Luyện Hồn Sư bát giai thật sự đáng sợ như vậy? Đáng sợ đến Bát Tinh Võ Hồn của hắn công kích ngay cả một chút tác dụng cũng không có?
Hắn không biết, thời điểm lực lượng Võ Hồn của hắn lần lượt phát động xung kích đối với Diệp Huyền, Diệp Huyền căn bản không có vận chuyển hồn lực bát giai, hắn chỉ thôi thúc Thôn Phệ Võ Hồn trong cơ thể, Hỏa Quyền Vũ Đế thả ra lực lượng Võ Hồn sẽ bị thôn phệ không còn một mống.
Bát Tinh Võ Hồn xác thực là mạnh, nhưng đối với Diệp Huyền nắm giữ Thôn Phệ Võ Hồn mà nói, căn bản vô dụng.
Nhưng đồng dạng, Diệp Huyền muốn đánh bại Hỏa Quyền Vũ Đế, cũng tuyệt đối không phải chuyện đơn giản.
Bình luận facebook