• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Ông bố bỉm sữa siêu cấp thường ninh (22 Viewers)

  • Chap-62

Chương 61: Bạn học cũ






**********



KTV Kim Bích.






Một trong những chỗ ăn chơi hoang phí của Phàn Thành.



"Tôi nói này Tinh Tinh, đã không gặp Thường Ninh này mấy năm rồi, đừng nói cậu còn có ý với cậu ta nhé? Còn định chạy ra ngoài đợi cậu ta nữa?”






Dưới ảnh đèn rực rỡ trước của KTV Kim Bich, Liễu Tinh Tinh mặc một chiếc váy dài trễ vai, khiến cho bờ vai trắng nõn và xương quai xanh lộ ra ngoài, vừa gợi cảm lại vừa không mất nét đoan trang.



"Tiểu Nhã, cậu nói gì, cậu ấy là người đã kết hôn rồi, tôi chỉ sợ cậu ấy không tìm ra chỗ này thôi."Liễu Tinh Tinh quở trách rồi lườm cô bạn học cũ thân thiết Lâm Tiểu Nhã một cái.






Lâm Tiểu Nhã lắc đầu, "Bây giờ cậu cũng có thể được coi là một người thành đạt rồi, thật sự không cần cứ mãi hướng về loại người như này nữa, một người đàn ông tốt mà chạy đến nhà người khác ở rể, đáng lẽ hôm nay cậu không nên mời cậu ta!"



"Tiểu Nhã, cậu không hiểu được đâu, cậu ấy không phải là người như cậu tưởng tượng đâu." Liễu Tinh Tinh nói.






Đối với thân phận của Thường Ninh, cô không tiện nói với Lâm Tiểu Nhã, huống hồ cô chính cô không không rõ hiện tại thân phận của Thường Ninh là gì, chỉ cảm thấy bây giờ Thường Ninh thật thần bí.



"Thôi được rồi, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật cậu, cậu muốn mời ai là chuyện của cậu." Lâm Tiêu Nhã buông tay, tỏ vẻ không muốn cãi nhau với Liễu Tinh Tinh về vấn đề này.






Dù sao dưới cảm nhận của cô, hồi đi học, Thường Ninh không hề hơn người, sau này bước vào xã hội lại đi ở rể nhà người ta, rõ ràng là một tên ăn hại.



Rất nhanh, Thường Ninh cũng đã chạy xe đến.






Lâm Tiểu Nhã nhìn thấy xe của Thường Ninh, khóe miệng của cô càng đậm ý khinh thường hơn.



Một chiếc xe hơn một trăm ngàn mà cũng dám lái.






Liễu Tinh Tinh vội chạy ra đón,



"Tinh Tinh, không phải cậu đã nói số phòng cho tôi rồi sao, tôi có thể tự mình lên mà, lại còn cố tình ra đây chờ tôi làm gì."






Thường Ninh khẽ cười nói, không thể không nói rằng, hôm nay cách ăn mặc của Liễu Tinh Tinh quyến rũ thật.



"Thường...Thường Ninh." Liễu Tinh Tinh suýt nữa đã gọi là Thường tiên sinh rồi, nhanh chóng sửa miệng, "Thường Ninh, là tôi mời cậu đến, đương nhiên phải nghênh đón cậu rồi."






"Cậu khách sáo quá rồi, khiến tôi cũng ngại quá." Thường Ninh mỉm cười lắc đầu.



"Thường Ninh, nếu cậu biết ngại, vậy tại sao còn dám chạy đến đây?" Lâm Tiểu Nhã tiến lên một bước, không hề khách sáo mà nói.






"Lâm Tiểu Nhã!" Thường Ninh không hề để tâm đến ngữ khí của Lâm Tiểu Nhã chút nào, đã lâu không gặp bạn học cũ rồi, anh ta cũng khá vui vẻ.



Anh ta vươn tay định bắt tay với Lâm Tiểu Nhã nhưng lại bị






Lâm Tiểu Nhã lờ đi.



Thường Ninh cũng chỉ có thể xấu hổ cười, không để trong lòng.






"Tiểu Nhã, sao cậu lại như thế, dù sao mọi người cũng là bạn học cũ mà." Liễu Tinh Tinh có chút không nhìn nổi.



"Tinh Tinh, tôi vào trước đây."






Lâm Tiểu Nhã để lại một câu rồi xoay người vào KTV.



"Thường Ninh, ấn tượng của Tiểu Nhã đối với cậu chỉ dừng lại ở trước kia, cậu đừng trách cậu ấy nhé." Liễu Tinh Tinh có chút ngượng ngùng nói.






"Không sao đâu, chúng ta vào thôi." Thường Ninh cười cười không quan tâm.



Thấy Thường Ninh không tức giận, Liễu Tinh Tinh cũng thở phào một cái.






Lúc này mới dẫn Thường Ninh vào một phòng khá to ở tầng ba trong KTV.



Bên trong đã có nhiều bạn học ngồi sẵn.






Bọn họ đều đang cười nói, tán dóc với nhau.



Liễu Tinh Tinh vừa bước vào, bọn họ cũng lập tức đứng lên.






Dù sao bây giờ Liễu Tinh Tinh cũng đã lên chức giám đốc, lương hàng năm cũng được một triệu.



Trong nhóm bạn học có thể coi là có sự nghiệp thành công nhất, vô cùng tỏa sáng.






Huống chi dáng vẻ của Liễu Tinh Tinh cũng xinh đẹp, từng là hoa khôi của lớp, hôm nay lại khiến cho mắt bọn họ sáng ngời.



Nhưng vào lúc Thường Ninh xuất hiện trước mắt mọi người.






Vẻ mặt của tất cả mọi người đều hơi sượng lại một chút.



Bọn học không ngờ người mà Liễu Tinh Tinh chờ lại là Thường Ninh,






Đương nhiên bọn họ cũng biết một chút chuyện năm đó của Liễu Tinh Tinh và Thường Ninh.



Trong lòng có chút bất bình, hoa khôi Liễu của lớp lại còn nhớ nhung tên này.






Tên này không phải đã kết hôn rồi sao, thể nhưng lại nghe nói là đi ở rể nhà người ta.



Thường Ninh nhìn thấy toàn những gương mặt quen thuộc, tâm trạng cũng khá vui, lên tiếng chào hỏi với mọi người.






Nhưng đa số toàn là nhếch miệng, không hề phản ứng lại. "Thường Ninh, nghe nói cậu đang ở rể nhà người ta mà, mỗi ngày ở nhà chăm con làm việc nhà, sao hôm nay lại rảnh rỗi chạy đến đây thế."



Đương nhiên cũng có bạn học nhân cơ hội này mà cười cợt nói kháy.






Thân là đàn ông mà chạy đến nhà người ta làm rể, quả thật là làm mất hết mặt mũi đàn ông.



Thường Ninh chỉ cười cười, "Cũng phải có thời gian để gặp bạn học chứ, huống chi hôm nay là sinh nhật của Tinh Tinh, đương nhiên là muốn đến chúc mừng rồi."






Anh ta cũng không hề để ý đến thái độ của bạn học, hôm nay ngoài việc đến chúc mừng sinh nhật Liễu Tinh Tinh, anh ta cũng muốn xem thử xem có bạn học nào đáng để mình qua lại không.



"Nếu cậu biết là sinh nhật của Tinh Tinh, vậy tại sao ngay cả quà mà cũng không mang theo?" Có bạn học nhìn thấy hai tay của Thường Ninh trống trơn, khinh thường nói.








"Là tôi bảo cậu ấy không cần tặng quà đó," Liễu Tinh Tinh nhanh chóng cướp lời.



Thật sự cô không hề nghĩ đến các bạn học có thành kiến với Thường Ninh như vậy, khiến cô cảm thấy xấu hổ với Thường Ninh vô cùng.






Cô không dám nói việc làm lớn của Thường Ninh ra.



"Quà thì tôi không mang, nhưng tôi cam đoan có thể làm cho sự nghiệp của Liễu Tinh Tinh được nâng cao hơn!" Thường Ninh cười nói.






Quả thật thái độ sống của Liễu Tinh Tinh khá tốt, lúc sống Hoa Viên Phú Cảnh còn giúp anh ta nói chuyện, nếu không thì hôm nay anh ta cũng không đồng ý đến tham gia tiệc sinh nhật của cô rồi.



Cho nên khi có cơ hội, anh ta cũng không ngại giúp Liễu Tinh Tinh nâng cao sự nghiệp.






Khi mọi người nghe được câu nói này của anh ta, đầu tiên là họ sửng sốt, sau đó liền bật cười thành tiếng, trong mắt bộc lộ sự khinh bỉ.



Một tên ở rể nhà người ta mà còn dám nói thế, nghĩ mình là ai chứ.






Đặc biệt là Tiểu Nhã, hai mắt cô khẽ đảo.



"Bản thân mình còn chạy xe quèn, làm sao mà giúp cậu ấy nâng cao sự nghiệp được? Thậm chí tôi còn nghi ngờ, liệc chiếc Volkswagen cũ mèm này của cậu có phải đồ mượn không đầy, mà có mượn cũng không mượn nổi một chiếc tốt hơn, bảo sao chỉ có thể làm một tên ăn hại!"






"Tiểu Nhã, chiếc xe đó." Đương nhiên Liễu Tinh Tinh biết lai lịch của chiếc xe kia, vốn định nói ra.



Nhưng Thường Ninh lại phất tay, ngắt lời cô.






"Các cậu mắt chó mà dám chê người ta thấp hèn!”



Ngay lúc này, trong góc phát ra một tiếng nói.






Một bạn học có vóc dáng hơi béo, tựa như đang trốn trong góc phòng uống rượu một mình.



Nếu không phải bây giờ cậu ta lên tiếng thì Thường Ninh cũng sẽ chẳng chú ý đến.






"Chung Phát!"



Thường Ninh lập tức nhớ đến người bạn học này.






Đó là một phú nhị đại, hồi đi học cực kỳ thích khoe mẽ, trong thành phố xuất hiện món đồ nào đắt tiền, cậu ta nhất định là người đầu tiên trong lớp mua được.



Luôn có một đám em trai vây quanh cậu ta cả ngày.






Thế nhưng Chung Phát không giống những tên phú nhị đại khác, cậu ta không ỷ vào việc mình có tiền mà ức hiếp những bạn học yếu đuối, cậu ta chỉ là thích khoe mẽ thôi.



Thậm chỉ có thể nói tình tình cực kỳ tốt.






Có một lần Thường Ninh không có tiền đóng học phí, Chung Phát biết chuyện liền đem một sấp tiền lên phòng hiểu trưởng, giúp anh ta đóng học phí hằn cho một năm.



Sau đó Thường Ninh vay mượn tiền khắp nơi, định đem tiền trả lại cho cậu ta.






Kết quả, Chung Phát không nhận, thậm chí còn nói với Thường Ninh nếu có gì khó khăn thì cứ đến tìm cậu ta.



Nghĩ đến chuyện trước kia, Thường Ninh cảm thấy như có một dòng nước ấm đang len lỏi trong lòng mình.






Anh ta tiến đến ôm cổ Chung Phát, "Chung Phát, không ngờ cậu cũng đến đây đấy!"



Lúc trước anh ta nghe nói rằng vì chuyện trong nhà mà Chung Phát đã rời khỏi Phàn Thành từ lâu, không ngờ bây giờ có thể gặp lại.






Chung Phát vỗ vỗ vai Thường Ninh, "Thường Ninh, bọn họ xem thường cậu, Chung Phát tôi coi trọng cậu, đến đây, chúng ta uống một ly nào!"



Nói xong, cậu ta cầm lấy hai chai bia, trực tiếp dùng răng mở nắp rồi đua một chai cho Thường Ninh.






Thường Ninh nhận lấy, chưa cần nói đến lời thứ hai đã cụng chai với cậu ta rồi uống một ngụm.



Những nhìn người nhìn hai người bọn họ, trong mắt không giấu được tia châm biếm.






"Đúng là hai tên ăn hại thông cảm cho nhau!"



Lúc này Thường Ninh mới để ý, râu ria của Chung Phát xồm xoàm, quần áo là kiểu của nhiều năm trước, vẻ mặt cũng có chút cô đơn.






Hoàn toàn không hợp với thân phận phú nhị đại của cậu ta.



Hơn nữa anh ta còn để ý thấy, bàn tay trái của Chung Phát thiếu một ngón.






"Tay cậu sao thế này?"



Chung Phát cười khổ, lại mở một chai bia ra.






"Chuyện trước kia, tôi không muốn nhắc tới, lâu rồi chúng ta không gặp nhau, hôm nay nhân dịp sinh nhật của Tinh Tinh, hôm nay chúng ta không say không về nào!



Thường Ninh nhận lấy bia, không hỏi lại.






Yên lặng cầm lấy chai bia, anh ta và Trương phát ngủa đầu uống. Mà những người khác bây giờ cũng lười để ý đến hai người.



Tất cả đều vây quanh Liễu Tinh Tinh mà chúc mừng.






Dù sao đều là do mình mời đến, Liễu Tinh Tinh cũng không thể từ chối họ.



Đồng thời thấy Thường Ninh và Chung Phát đang yên lặng uống rượu, cũng không muốn qua làm phiền Thường Ninh.






Thế nhưng ảnh mắt vẫn luôn nhìn sang đó vài lần.



Lúc này, cửa phòng bỗng nhiên bị mở ra.






"Tinh Tinh à, hôm nay sinh nhật sao không nói cho anh biết?"



Một tên đàn ông vận một bộ đồ xa xỉ bước vào.






Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom