• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Ông bố bỉm sữa siêu cấp thường ninh (21 Viewers)

  • Chap-61

Chương 60 : Lấy được tiền vay




Vietwriter

**********



Đầu tiên vợ chồng Sở Sơn Hà sửng sốt một chút.



!




Sau đó Trần Di lần nữa đứng bật dậy , chút nữa tức đến tắt thở.



"Nhiễm Nhiễm, con bị gì vậy? Đây là lời con có thể nói ra khỏi miệng sao?"



!




Sở Sơn Hà cũng rất tức giận : "Con đây còn ra thể thống gi?



Sở Nhiễm nhún vai một cái sau đó kéo cửa đi ra.



!




"Nhiễm Nhiễm, con đi đâu?"



"Hai người không nấu cơm, dĩ nhiên con phải đi tìm ăn, nếu không thì đợi chết đói à." Lời nói còn chưa dứt thì đã không thấy bóng dáng cô đâu nữa.



!




Trần Di giận tới mức đứng đó giậm chân.



Hai cô con gái không cô nào để bà bớt lo, đây là bà tạo nghiệp gì đây?



!




"Vợ, em đã cân nhắc qua việc dọn ra ngoài ở sao?"



Ở trong phòng, cho Sở Nguyệt sắp xếp ổn thỏa đua trẻ xong, Thường Ninh không khỏi hỏi.



!




"Bây giờ chưa phải lúc, chờ lúc chúng ta có thể tự quyết định mọi việc, đến lúc đó chúng ta sẽ dọn ra ngoài thuê phòng để ở.”



Trải qua sự việc hôm nay, Sở Nguyệt quả thật có ý định dọn ra ngoài ở.



!




"Thật ra thì, nếu anh nói, anh mua một căn hộ, em có tin không?" Thường Ninh sờ lỗ mũi nói.



"Anh mua một căn hộ?" Sở Nguyệt kinh ngạc nói.



!




Thường Ninh gật đầu một cái: "Cho nên chỉ cần em muốn dọn ra ngoài ở, chúng ta lúc nào cũng có thể dọn ra ngoài!" Sở Nguyệt nghiêm túc nhìn Thường Ninh mấy lần, thấy



Thường Ninh có chút không được tự nhiên.



!




"Anh nghiêm túc sao? Anh thật sự mua một căn hộ?" Sở Nguyệt hỏi lại lần nữa.



"Thật ,căn hộ đó ở Phú Cảnh Hoa Viên."



!




"Anh mua nhà ở Phú Cảnh Hoa Viên?" Sở Nguyệt hít một hơi thật sâu: "Anh lấy đâu ra tiền?"



"Thật ra thì anh có chút tiền để dành, dù sao thì số tiền đó cũng đủ mua một căn hộ." Thường Ninh ngượng ngùng cười nói.



!




Sở Nguyệt vốn còn muốn hỏi tiếp. Ngay cả một công việc anh cũng không có thì tiền để dành ở đâu ra.



Nhưng cuối cùng cô nhịn xuống không hỏi nữa mà nói:



!




"Vậy hôm nào em đi xem một chút."



"Được !"



!




Thường Ninh thấy vợ không có hỏi tiếp, cũng thở phào nhẹ nhõm.



Nếu như vợ anh lại tiếp tục hỏi tiếp, anh thật không biết trả lời thế nào.



!




Vừa rạng sáng ngày hôm sau.



Nhà cũ nhà họ Sở.



!




"Ba, ngày hôm qua con và Gia Lượng hầu như đã đến tất cả các ngân hàng ở Phàn Thành một lần, nhưng không biết tại sao, tất cả đều không đồng ý cho nhà họ Sở vay tiền!"



Sở An Hải buồn bực báo cáo với ông cụ Sở.



!




Chuyện này quá ki lạ, làm sao trong một lúc tất cả các ngân hàng đều cự tuyệt không cho nhà họ Sở vay tiền chứ.



"Đúng vậy, ông nội, những ngân hàng kia giống như uống lộn thuốc vậy, chỉ cần nghe là nhà họ Sở chúng ta muốn vay tiền, liền đuổi chúng ta đi." Sở Gia Lượng cũng căm hận nói.



!




Ông cụ Sở nặng nề vỗ vào tay vịn.



"Rốt cuộc là ai ở sau lưng chúng ta giở trò, điều này hiển nhiên là không muốn để nhà họ Sở chúng ta phát triển rồi còn gi?"



!




Quá rõ ràng đây chính là có người cố ý ở sau lưng điều khiển mọi chuyện, nếu không làm sao tất cả các ngân hàng đều không cho nhà họ Sở vay tiền.



"Có phải là ngân hàng Tứ Hài ở sau lưng giờ trò không?" Sở An Hải trầm ngâm một lát, nói.



!




"Không sai, nhất định là ngân hàng Tử Hải ,ngày đó thái độ của bọn họ đối với con rất ác liệt, từng người bày mặt khó coi, còn nói nhà họ Sở chúng ta tầm nhìn hạn hẹp khó thành việc lớn, vậy nên đây tuyệt đối là do bọn họ làm !" Sở Gia Lượng cũng lập tức lớn tiếng nói.



Ông cụ Sở chẳng qua năm thật chặt tay vịn sau đó rơi vào trầm tư.



!




Ông cũng nghĩ đến có thể là do ngân hàng Tứ Hải, nhưng nhà họ Sở cũng không đắc tội với ngân hàng Tứ Hải. Ngân hàng Tứ Hải tại sao phải nhằm vào nhà họ Sở, việc này làm ông không thể lý giải được .



"Có phải con tiện nhân Sở Nguyệt kia ở sau lưng giờ trò không?" Sở Gia Lượng căm hận nói.



!




Vì bị nhục mạ ở ngân hàng Tứ Hải, bây giờ anh ta nảy sinh rất nhiều hận thù đổi với cô em họ này.



"Cỡ cô ta mà có bản lĩnh này sao?" Ông cụ Sở lạnh lùng nói.



!




Ông cũng nghĩ tới có phải là cô cháu gái này hay không, nhưng có thể ảnh hưởng tới hệ thống cho vay của ngân hàng nhất định không phải chuyện mà cô cháu gái này có thể làm được.



"Nhưng trừ cô ta, thì có thể là ai?" Sở An Hải cũng không thể hiểu nổi.



!




Sau đó ông ta đột nhiên ngẩng đầu lên trong đầu này sinh một suy nghĩ táo bạo:"Có phải là tên phế vật kia không?"



"Ba, ba cũng quá coi trọng tên phế vật kia rồi, anh ta mà có bản lĩnh đó thì còn chạy tới ở rể nhà họ Sở chúng ta làm cái gì?" Sở Gia Lượng lập tức khinh bỉ một tiếng.



!






"Con đừng quên, tên phế vật kia có thể mang cả nhà Sở Nguyệt vào phủ thống lĩnh, chuyện này có chút kỳ quái." Sở An Hải từ đầu đến cuối không sao hiểu được, tại sao Thường Ninh có thể mang cả nhà vào phủ thống lĩnh.



Hơn nữa vừa đi vào, còn rất may mắn. Cuối cùng lại còn tiến thẳng vào hậu viện.



!




Ngoài vận may, ông ta luôn cảm thấy có chút kỳ quái.



"Được rồi, chuyện này cũng không nên đoán mò, tên phế vật kia hẳn không có bản lĩnh này. Bây giờ vấn đề khẩn cấp của nhà họ Sở chúng ta là làm cách nào giải quyết vấn đề tiền bạc, những chuyện khác tạm thời để sang một bên di."



!




Ông cụ Sở lúc này mở miệng nói.



Sở An Hải cũng gật đầu một cái, sao có thể là tên phế vật kia chứ. Có lẽ thật sự là do ông ta suy nghĩ nhiều. Cũng tại lúc này, điện thoại của ông cụ Sở đột nhiên vang lên.



!




"Tôi là chủ tịch Tô của ngân hàng Tử Hải, liên quan tới chuyện nhà họ Sở các người muốn vay tiền. Sau khi bàn bạc nghiêm túc, ngân hàng chúng tôi cho là việc này khả thi, nhưng là các người phải mang một ít giấy tờ đất đề thế chấp, số tiền cho vay ngân hàng cũng có thể thương lượng ."



Trong điện thoại truyền tới một giọng nói hùng hậu.



!




Ông cụ Sở lập tức ngồi ngay ngắn lại.



Mặt đầy kinh ngạc, ông không nghĩ tới chủ tịch Tô của ngân hàng Tử Hải sẽ đích thân gọi điện thoại tới cho ông.



!




"Ngài nói là thật sao, chủ tịch ngân hàng Tô?"



"Tôi giống như đùa giỡn sao, huống chi bây giờ trừ ngân hàng Tử Hải chúng tôi cũng không có bất kỳ một ngân hàng nào nguyện ý cho các người vay tiền, tôi nói đúng chứ, ông cụ Sở?"



!




Ông cụ Sở cười khan hai tiến:"I=Là lão già tôi thất lễ, chủ tịch ngân hàng Tô xin thứ lỗi, không biết số tiền chủ tịch ngân hàng Tô cao nhất có thể cho chúng ta vay là bao nhiêu?"



"Ông cụ Sở cần bao nhiêu tiền?"



!




"Năm trăm triệu!" Ông cụ Sở trực tiếp nói.



Nếu lúc này chủ tịch Tô tự mình gọi điện thoại tới đồng ý cho nhà họ Sở vay tiền, ông dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này.



!




Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một chút: "Nhà họ Sở cần cầm tới một ít giấy tờ đất."



"Cái này dĩ nhiên không có vấn đề!"



!




Cúp điện thoại xong, ông cụ Sở liên đứng lên.



Cha con Sở An Hải vội vàng hỏi: "Ba, là điện thoại của ngân hàng Tứ Hải sao?"



!




Ông cụ Sở gật đầu một cái, cười híp mắt nói: "Bọn họ đồng ý cho chúng ta vay năm trăm triệu!"



Cha con Sở An Hải cũng cao hứng.



!




Năm trăm triệu, phải biết nhà họ Sở tổng tư sản còn chưa đến một tỉ, có năm trăm triệu, nhà họ Sở muốn phát triển thế nào đều được.



"Chỉ là điều kiện của bọn họ có chút kỳ quái, chỉ cần nhà họ Sở thế chấp một ít giấy tờ đất, nhưng lại không nói rõ muốn giấy tờ đất nào." Ông cụ Sở cười song lại nhiu mày nói.



!




"Dù sao các loại giấy tờ đất nhà họ Sở chúng ta có rất nhiều, tùy tiện cầm ra vài cái đi thế chấp là được." Sở Gia Lượng nói.



Sở An Hải cũng gật đầu: "Gia Lượng nói đúng, những giấy tờ đất kia chỉ để ở nhà cũng là vô dụng, chẳng qua là tại sao ngân hàng Tử Hải đột nhiên đồng ý cho chúng ta vay tiền?"



!




"Vấn đề này quả thật làm cho người khác có chút khó hiểu, nhưng bây giờ những thứ này đã không quan trọng, có thể lấy được khoản vay mới là việc khẩn cấp!"



"Trừ giấy tờ đất của biệt thự nhà cũ ra, những thứ khác đều có thể cầm đi làm thế chấp, đến lúc đó ta sẽ tự mình đi nói!"



!




Ông cụ Sở sau khi suy nghĩ một chút, cảm thấy chỉ cần có thể lấy được tiền vay, những thứ khác đều không quan trọng.



Ông thậm chí đã thấy nhà họ Sở bước vào nhóm gia tộc hạng hai, có lẽ cả đời ông còn có thể nhìn thấy gia tộc lớn mạnh!



!




Ngày tiếp theo, Thường Ninh ngồi ở phòng làm việc của chủ tịch ngân hàng.



"Ninh thiếu, trừ giấy tờ đất của nhà cũ nhà họ Sở, những giấy tờ đất khác của nhà họ Sở toàn bộ đều ở đây." Chủ tịch Tô ở một bên cung kính nói.



!




Nhìn trên bàn là các loại giấy tờ đất của nhà họ Sở, trong đó có cả giấy tờ của nhà máy Sở Nguyệt đang phụ trách, Thưởng Ninh cười.



Anh cũng biết ông cụ Sở nhất định sẽ đem tất cả giấy tờ đất đến.



!




"Rất tốt, giấy tờ đất này giúp tôi giữ gìn thật tốt!" Thường Ninh cố ý chỉ vào giấy tờ đất.



"Ninh thiếu, bước kể tiếp làm gì?" Tô chủ tịch hỏi.



!




"Nếu cho bọn họ bánh ngọt, tự nhiên phải cho bọn họ nếm thử chút ngon ngọt, để cho những đại lão bản kia hợp tác cùng nhà họ Sở đi, nhớ làm lớn một chút!" Thường Ninh cười nói.



Tô chủ tịch ngân hàng gật đầu một cái: "Đã rõ, thưa Ninh thiểu!"



!




Khi Thường Ninh sau khi rời đi, chủ tịch Tô nhìn bóng lưng của Thường Ninh, cảm thấy rất kính nể.



Ông ta còn tưởng rằng vị thiếu tôn chủ lưu lạc ở dân gian chí tôn thần điện rất khó làm nên việc gì, nhưng thông qua chuyện này có thể thấy được, vị này thiếu tôn chủ tâm trí không hề đơn giản.



!




Thường Ninh hôm nay ra ngoài cũng không mang theo con.



Vừa vặn hôm nay Sở Nguyệt được nghỉ vì trong nhà máy xảy ra chút vấn đề, bị buộc đình công một ngày.



!




Anh đúng lúc nhận lời Liễu Tinh Tinh tham gia sinh nhật cô, cho nên đã đem con giao cho Sở Nguyệt trông.



Lúc đầu anh muốn Sở Nguyệt cùng đi tham gia lần tụ họp bạn học này , nhưng Sở Nguyệt hiếm thấy mởi ở nhà nghỉ ngơi một ngày, muốn cùng con thân mật hơn một chút.



!




Thường Ninh cũng không miễn cưỡng, anh cũng biết vợ mình không thích loại náo nhiệt này.



Từ ngân hàng Tú Hải rời đi, anh liền lái xe tới nơi Liễu Tinh Tinh tổ chức sinh nhật.



!




Mời bạn đọc truyện trên truyện88.net
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom