-
Chương 3846-850
Chương 3846 Biến số
Khiến Chúc Thiên Đại Đế không nghĩ tới chính là, chuyện này lưu truyền rất nhanh, đợi khi hắn định hạ lệnh phong tỏa tin tức, chuyện này đã truyền khắp hơn phân nửa Thần Phong đại lục, có muốn áp chế cũng không nổi. Lúc Lục Ly và bọn Chúc Phạm đánh nhau, không gian ba động rất lớn, vừa khéo gần đó có mấy tên trinh sát đỉnh cấp đang tuần tra, có mấy người từ xa xa thăm dò được cảnh này. Lúc ấy mấy người tại trường đều bị Lục Ly làm cho kinh hãi, không ai đi chú ý tình hình bốn phía, sau khi Lục Ly rời đi, mấy tên trinh sát kia sợ bọn Chúc Phạm phẫn nộ giết người diệt khẩu, bèn cũng len lén chuồn đi. Lục Ly đối mặt Chúc Phạm, còn một thân một mình trấn áp ba tên Chuẩn Đế, thiếu chút đánh chết Chúc Phạm, còn bắt Chúc Phạm nhận phục, tin tức nóng hổi như thế, mấy tên trinh sát kia sao có thể nhịn được? Thoáng chốc liền đã truyền ra, đoạn lời sau cùng kia của Lục Ly cũng được truyền bá, dẫn lên một mảnh xôn xao ở Thần Phong đại lục. Đệ nhất công tử a! Công tử nổi danh nhất Tam trọng thiên bị Lục Ly trấn áp thì cũng thôi, đằng này còn bị mắng chửi như chó. Đám người ưa náo nhiệt nghe vậy tự nhiên hưng phấn không thôi, câu chuyện cũng theo đó khuếch tán đi. Vốn gần đây Chúc Thiên Đại Đế vì chuyện Lục Ly mà uy vọng giảm mạnh, giờ lại náo thế này, Chúc Phạm bỗng chốc trở thành trò cười cho người trong thiên hạ, khiến uy vọng lần nữa giảm lớn. Vô số người vốn tưởng Chúc Thiên Đại Đế nhất định sẽ đại phát lôi đình, tối thiểu cũng phải khiến Lục Ly công khai giải thích vì sao lại đánh giết đám người Cầu Lịch, không ngờ Chúc Thiên Đại Đế chẳng biểu thị bất cứ điều gì, trầm mặc dị thường. Càng trầm mặc, càng chứng tỏ Chúc Thiên Đại Đế phẫn nộ! Rất nhiều người lo lắng thay cho Lục Ly, nhưng Lục Ly lại không để ý, chí ít ngoài mặt Chúc Thiên Đại Đế sẽ không dám làm loạn, cũng không dám sai phái cấp Đế ám toán hắn. Rốt cuộc với tình hình lúc này của Tam trọng thiên, nếu có cấp Đế ám toán hắn, Luân Hồi Đại Đế tất sẽ phẫn nộ, đến lúc đó cấp Đế kia tất chết không nghi ngờ. Đã không có cấp Đế dám giết hắn, những người còn lại có đến bao nhiêu hắn cũng không sợ, càng sẽ không có người dám cả gan động tới Lục gia. Bằng không một khi hắn điều tra ra, kết cục sẽ là không chết không ngừng, chẳng ai có lá gan lớn đến vậy cả. Then chốt nhất là những cấp Đế kia đều phải lấy đại cục làm trọng, đại bộ phận cấp Đế sau lưng đều có gia tộc, Tam trọng thiên đi đứt, gia tộc bọn hắn cũng đi đứt, giờ mà làm loạn, vậy chính là tự rước diệt vong. Lục Ly không quản chuyện bên ngoài, tiếp tục truy tung Ma Chủ kia, tiêu tốn sáu ngày, hắn rốt cuộc tìm thấy Ma Chủ, Ma Chủ ẩn thân trong một vực sâu, Lục Ly phải tốn không ít thời gian mới trấn áp được. - Khặc khặc... ngươi giết bản tọa cũng vô dụng, Trung Vương Giới các ngươi nhất định luân hãm, đến lúc đó tất cả người trong Trung Vương Giới đều sẽ biến thành nô lệ của Thánh Uyên chúng ta, các ngươi chú định vĩnh thế trầm luân, ha ha ha! Trước khi chết, Ma Chủ gầm gào, Lục Ly vốn định trực tiếp giết chết đối phương, nhưng lúc này lại ngừng, cười lạnh nói: - Ma Uyên các ngươi tấn công lâu vậy rồi, nhưng mãi vẫn không đánh hạ được, giờ quân sĩ Ma Uyên tử thương thảm trọng, các ngươi dựa vào cái gì mà đòi đánh hạ Trung Vương Giới chúng ta? - Nhân loại nhỏ bé, ngươi biết cái gì? Ma Chủ giễu cợt nói: - Hết thảy đều nằm trong tầm khống chế của Thánh Tổ chúng ta, nếu không phải lần trước Thánh Đàn bị hủy, Trung Vương Giới các ngươi sớm đã hủy diệt. Mười năm, nhiều nhất mười năm, Trung Vương Giới tất sẽ nằm trong tay Thánh Tổ, các ngươi đều sẽ trở thành nô dịch của tộc ta, vĩnh thế không thoát thân ra được, ha ha ha! Lục Ly nhướng mày, vốn định tiếp tục hỏi thêm, nhưng Ma Chủ này lật qua lật lại chỉ nói mấy câu đó, Lục Ly bất đắc dĩ, đành phải đánh chết Ma Chủ này. Đánh chết Ma Chủ, Lục Ly đứng lại trong vực sâu hồi lâu, Ma Chủ nói bằng cổ ngữ, hắn vững tin mình không không hiểu sai ý của đối phương. Ngữ khí Ma Chủ vô cùng tự tin, chính điều này khiến Lục Ly không khỏi lo lắng, Thánh Tổ... không cần phải nói cũng biết là chỉ Ma Tổ. Như vậy bằng với Ma Tổ đích thật tồn tại, phía Ma Uyên có cường giả cấp Thánh Hoàng. Nếu không phải lần trước bọn hắn hủy đi Ma Đàn, Ma Tổ sớm đã hàng lâm. Hết thảy đều nằm trong khống chế của Thánh tổ? Trong vòng mười năm Tam trọng thiên sẽ bị hủy diệt? Hai câu này khiến nội tâm Lục Ly trầm trọng dị thường, nếu tiên đoán trở thành sự thật, vậy Tam trọng thiên nhất định sẽ phát sinh biến số rất lớn, biến số này rốt cục ở đâu? Sợ rằng ngay cả Luân Hồi Đại Đế đều không biết. … Lục Ly nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định vẫn phải trở về một chuyến, tìm đến người Kỳ gia, truyền lời Ma Chủ cho Luân Hồi Đại Đế. Còn về Luân Hồi Đại Đế có xem trọng hay không, có tìm ra đối sách hay không thì hắn không biết, cũng không quản được nhiều đến vậy. Lục Ly tiếp tục thanh tiễu quân sĩ Ma Uyên, hiện tại hắn là chủ lực, chỉ cần đại bộ phận quân đội Ma Uyên ở Thần Phong đại lục còn chưa thanh tiễu sạch sẽ, ngày đó hắn còn chưa thể quay về. Chuyện Chúc Phạm ảnh hưởng rất lớn, rất nhanh đã truyền khắp Tam trọng thiên, khiến danh tiếng Chúc Phạm sụt giảm đi nhiều. Thế giới này vốn luôn tôn sùng cường giả, tôn sùng vũ lực, nếu một tên võ giả mà sợ hãi cái chết, người này liền thành hạng chết nhát, bị người người khinh rẻ. Dù ngươi thật sợ chết, ngươi cũng không thể biểu lộ ra, càng đừng nói Chúc Phạm là thần tượng trong lòng rất nhiều tiểu thư. Bây giờ thần tượng đó biến thành tên chết nhát, tự nhiên bị rất nhiều người khinh thường, vô số tiểu thư thất vọng, rất nhiều danh môn tiểu thư vốn theo đuổi Chúc Phạm, giờ đều thay lòng. Các nàng sợ truyền ra, thanh danh các nàng sẽ bị tổn hại, Chúc Phạm còn chưa nhất định để nhìn trúng các nàng... Chúc Phạm trở về trong tộc liền bị cấm bế, ai cũng không biết phải cấm bế bao lâu, bởi vì Chúc Thiên Đại Đế không nói. Đối với Chúc gia, lời của Chúc Thiên Đại Đế chính là thánh chỉ, không ai dám hỏi nhiều, nếu hắn đã không nói, vậy thì trước cứ giam lại rồi tính.
Chương 3847 Kẻ tài cao gan lớn
Rất nhiều người Chúc gia đều không nghĩ thông, rõ ràng là Lục Ly ngang ngược phách lối, đánh mặt Chúc Phạm và Chúc gia, Chúc Phạm phải chịu ủy khuất rất lớn, tại sao còn muốn cấm bế hắn? Tất cả người Chúc gia đều sinh tâm oán hận đối với Lục Ly, Lục Ly quá ngông cuồng. Rất nhiều công tử nghiến răng nghiến lợi muốn báo thù, vấn đề là Chúc Phạm đều không phải đối thủ của Lục Ly, mấy tên Chuẩn Đế đi cùng đều bó tay không làm gì được, bọn hắn biết dựa vào cái gì đi đánh giết Lục Ly? Một ít lão quái vật Chúc gia âm thầm ghi hận trong lòng, tự nhủ nếu có cơ hội sẽ lừa giết Lục Ly, nhưng không ai dám cả gan công khai đối phó Lục Ly cả, bằng không uy vọng Chúc gia sẽ càng giảm mạnh. Người Chúc gia ngược lại không nghĩ tới đi đối phó Lục gia, một là không thèm làm chuyện mất mặt kia, hai là bọn hắn rõ ràng, không đánh chết Lục Ly mà đi động Lục gia, vậy sẽ chỉ rước lấy trả thù điên cuồng từ Lục Ly. Hiện tại, trong lòng rất nhiều người, Lục Ly chính là kẻ điên, chọc giận đến hắn, hắn liền lục thân không nhận, cái gì đều không quản. Thời gian tiếp tục trôi đi, ba tháng sau, quân đội Ma Uyên tại Thần Phong đại lục gần như bị thanh tiễu sạch, điều duy nhất khiến mọi người đau đầu là, rất nhiều quân sĩ Nhân tộc bị Ma Chủ đỉnh cấp khống chế, hơn nữa những người này còn đang tiềm phục trong hàng ngũ bọn họ. Mặc dù Thần Phong đại lục chết rất nhiều người, nhưng một đại lục lớn như vậy, cơ số nhân khẩu vẫn vô cùng khổng lồ, muốn phân loại ra được cần tiêu tốn rất nhiều nhân lực vật lực. Võ giả bình thường lại không cảm ứng ra được, nhất định phải là cường giả mới có thể cảm ứng ma khí. Lần này Lục Ly lập được công huân cực lớn, căn cứ thống kê đại khái, một mình Lục Ly đánh chết tối thiểu hơn hai trăm vạn quân sĩ Ma Uyên, tổng cộng chín tên Ma Chủ. Tổng số quân đội Ma Uyên tràn vào đợt này chừng khoảng bảy tám trăm vạn, hơn hai ba mươi tên Ma Chủ, Lục Ly bằng sức một mình chém chết gần nửa. Phải biết số cường giả tham gia tiễu trừ lần này nhiều đến mấy trăm, có thể nói, một mình Lục Ly sánh ngang trăm vạn đại quân không phải là lời gì quá đáng. Rất nhiều người Thần Phong đại lục được Lục Ly cứu sống, vô số người coi Lục Ly là ân nhân, là chúa cứu thế. Những con dân này rất thuần phác, ai đối tốt với bọn họ, bọn hắn đối tốt với người đó, ai cứu sống bọn họ, bọn họ cảm ân người đó. Lục Ly cứu mạng bọn hắn, bọn hắn liền ghi nhớ trong lòng. Rất nhiều người tính dựng Trường Sinh Bài cho Lục Ly, đây chính là đãi ngộ mà đám Đại Đế như Phượng Hậu đều không có. Lục Ly lại không cảm thấy gì, trong đoạn thời gian này hắn một mực chiến đấu, mặc dù rất mệt mỏi, nhưng chiến lực có chỗ đề thăng, khống chế Nguyên lực càng thêm thuần thục. Lục Ly vẫn chưa trở về mà đang tiếp tục truy sát một tên Ma Chủ khác. Thực lực Ma Chủ này rất mạnh, trước đó lúc thiếu chút bị hắn đánh giết, đúng thời khắc then chốt lại phóng thích một loại thần thông kỳ dị trốn đi mất. Sức phá hoại của Ma Chủ cực lớn, Lục Ly tự nhiên không khả năng vứt bỏ, không đánh giết được tên Ma Chủ này, hắn tuyệt đối sẽ không rời đi. Giờ hắn chính đang khoái tốc đi xuyên qua một mảnh hoang dã, thời thời khắc khắc thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm ứng tia ma khí nhàn nhạt kia. Liên tục chiến đấu mấy tháng, hắn gần như không ngủ không nghỉ, chỉ có lần nửa đường thật sự chống hết nổi mới tới thành trì ngủ hai ngày. - Không xa! Hắn truy tung nửa ngày, cảm ứng được tia ma khí kia dần trở nên nồng nặc, lập tức tinh thần đại chấn. Tốc độ tăng nhanh, khoái tốc lao đi. Đuổi nửa ngày, hắn đi tới gần một vực sâu, ma khí tan biến ở chỗ này, Ma Chủ kia hẳn ở ngay bên dưới. Lục Ly luyện hóa một viên thần dược, sau đó tung mình bay xuống, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, rất nhanh liền nhíu mày. Vực sâu không lớn, bên trong lại trống rỗng, chỉ có một lối đi, rất rõ ràng Ma Chủ tiến vào lối đi này, lại không biết thông đạo nối liền với chỗ nào? Vào, hay là không vào? Đây là một vấn đề, nếu ổn thỏa chút, tốt nhất nên đi mời một tên cấp Đế cùng đi xuống. Nhưng Lục Ly nghĩ, chỉ vẻn vẹn một tên Ma Chủ, không nhất thiết phải chuyện bé xé ra to, chuyện này mà truyền ra, người ngoài còn lầm tưởng hắn sợ Ma Chủ kia. - Đi! Lục Ly lao xuống, để bảo đảm hắn phóng thích Nguyên lực chiến giáp, thân hình chợt lóe vọt vào bên trong, hắn phát hiện mình như tiến vào một thế giới tăm tối, hơn nữa còn rất âm trầm, ma khí nồng đậm vô cùng. Ô ô ô! Nơi xa, một cơn gió thổi tới, tiếp đó từng đạo khí tức âm lãnh quét đến, khiến Lục Ly bất giác rùng mình. Thần niệm khoái tốc thăm dò, phát hiện lại có ba tên Ma Chủ lao đến. - Ừm... Lục Ly nhíu mày, sao ở đây lại có nhiều Ma Chủ đến vậy? Chẳng lẽ tiểu thế giới này kết nối với Ma Uyên? Hắn không có thời gian đi nghĩ nhiều, lập tức phóng thích Thần Long Biến chém giết với ba tên Ma Chủ. Được Nguyên lực gia trì, Lục Ly đối phó Ma Chủ hết sức nhẹ nhàng. Cộng thêm phóng thích Thần Long Biến, long trảo càng thêm sắc bén, nếu Ma Chủ bị hắn áp sát, hoàn toàn có thể nhẹ nhõm xé xác. Khổ chiến hơn nửa canh giờ, toàn bộ ba tên Ma Chủ đều bị Lục Ly đánh chết. Lục Ly giải trừ Thần Long Biến, ngồi lại nghỉ ngơi, luyện hóa mấy viên thần dược, sau đó sa vào trầm ngâm. Hắn truy tung một tên Ma Chủ vào đây, nhưng bên trong lại có tận ba tên Ma Chủ? Nơi này nhất định có cổ quái, theo lý thuyết hắn hẳn nên đi về báo cáo, thỉnh cầu mấy cấp Đế cùng xuống thăm dò. Nếu lỡ trong đây có Ma Tôn, hắn tất bỏ mạng. Chẳng qua vừa rồi đã phát sinh chiến đấu, vạn nhất kinh động cường giả Ma Uyên trong này thì sao? Vạn nhất cường giả Ma Uyên ở đây chuyển dời đi thì sao? Lời tên Ma Chủ trước kia lần nữa hiện lên trong đầu Lục Ly, hắn đoán cường giả Ma Uyên hẳn có mưu đồ, không chừng nơi này đang cất chứa bí mật kinh thiên nào đó. - Đi! Kẻ tài cao gan cũng lớn! Lục Ly khoái tốc tiến vào bên trong, tốc độ thoáng chậm lại, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh. Cứ thế một đường đi tới, bốn phía yên tĩnh, xung quanh toàn là hoang dã không thấy có gì.
Chương 3848 Phong ấn
- Có ánh sáng! Sau khi đi tới nửa canh giờ, Lục Ly đột nhiên phát hiện trước mặt có quang mang. Thần niệm vươn đến thăm dò, tròng mắt đột nhiên trợn trừng, hệt như gặp quỷ. Lục Ly đích thật gặp quỷ, bởi vì hắn nhìn thấy miệng một sơn cốc ở ngay trước mặt, bên ngoài miệng cốc có rất nhiều Quỷ Hỏa phiêu đãng, ở trong sơn cốc, Lục Ly còn thấy được rất nhiều Quỷ Hồn trôi nổi. U ám tăm tối, âm phong kêu rít, Quỷ Hỏa phiêu linh, Lệ Quỷ gào thét! Cảnh tượng như thế, dù là người kiến thức rộng rãi như Lục Ly đều không khỏi tê cả da đầu. Then chốt hơn cả là nơi này còn có cường giả Ma Uyên, bởi thế Lục Ly cảm giác, nơi này tất là một cơ địa bí mật của Ma Uyên, ở trong đó đang tiến hành một loại hoạt động tuyệt mật nào đó... Sơn cốc này ắt hẳn có vấn đề! Lục Ly cảm ứng được ma khí nồng nặc trong sơn cốc, hắn yên ắng áp sát lại gần, đồng thời thúc giục đại đạo chi ngán cảm ứng tình hình trong cốc. Hắn vừa đến cách sơn cốc chừng vạn trượng, Lệ Quỷ trong sơn cốc liền bị kinh động, khoái tốc bay về phía Lục Ly. Đám Lệ Quỷ này con nào con ấy mặt mũi hung tợn, ngoại hình xấu xí, khí tức âm trầm khủng bố, nếu là tiểu võ giả bình thường, sợ rằng sớm đã bị hù cho nhấc chân không nổi. Lục Ly không đi, ở Địa Ngục Giới Vô Tẫn Thần Khư, hắn từng gặp qua rất nhiều Lệ Quỷ. Hắn lấy ra một chiếc chiến xa, trong chiến xa có Thần Văn, trước kia dùng để khu trục Lệ Quỷ. Hắn tiến vào bên trong, đợi đám Lệ Quỷ kia xông đến, quả nhiên Lệ Quỷ không dám tới gần, chỉ trôi nổi xung quanh, không chịu rời đi, cũng không dám áp sát. Lục Ly khống chế chiến xa chậm rãi tới gần sơn cốc, đồng thời thúc giục đại đạo chi ngấn đi cảm ứng tình hình bên trong, sử dụng thần niệm có thể bị cường giả Ma Uyên trong đó phát hiện, đại đạo chi ngấn hẳn sẽ không dễ dàng bị phát hiện như vậy. Càng đến gần sơn cốc, Lục Ly càng cảm ứng rõ ràng tình hình bên trong, theo đó, trong lòng hắn lại càng khiếp sợ. Bởi vì sơn cốc rất lớn, ở trong sơn cốc hắn thấy được một tòa phế tích. Không sai! Trong sơn cốc có một tòa phế tích, còn là một tòa kiến trúc vô cùng lớn, thoạt nhìn như là giáo đường. Giáo đường này khẳng định không phải thế lực bình thường có thể kiến tạo ra được, mặc dù đã biến thành phế tích, nhưng từ khắp nơi nơi vẫn có thể nhìn ra sự hùng vĩ và tráng lệ của giáo đường năm đó. Trong một tiểu thế giới, tại sao lại có một tòa giáo đường hùng vĩ đến vậy? Tại sao toà giáo đường này lại biến thành phế tích? Tại sao cường giả Ma Uyên lại tới đây? Ở trong giáo đường, Lục Ly cảm ứng thấy có ít nhất hơn mười đạo ma khí khác nhau. Điều này chứng tỏ có tối thiểu mười tên cường giả cấp Ma Chủ ở trong, nói không chừng còn có cả Ma Tôn. Lục Ly vốn tưởng lần này tiến vào Thần Phong đại lục chỉ có hai ba mươi tên Ma Chủ, lại không ngờ ở đây còn có hơn mười Ma Chủ khác, Lục Ly không khỏi cảm thấy có mùi âm mưu nồng đậm. Mười tên Ma Chủ không đi phá hoại thành trì Nhân tộc mà lại tụ tập về đây, nếu nói không có vấn đề, đánh chết Lục Ly cũng không tin. Lục Ly tiếp tục tới gần sơn cốc, tình hình bên trong càng lúc càng rõ ràng. Đáng tiếc sơn cốc quá lớn, toà phế tích giáo đường kia cũng rất lớn, Lục Ly chỉ có thể cảm ứng một góc, muốn cảm ứng toàn bộ thì nhất định phải tiến vào mới được. Miệng cốc có Quỷ Hỏa, Quỷ Hỏa này nhiệt độ rất cao, chiến xa nhất định không qua nổi. Nếu ra khỏi chiến xa, lập tức sẽ bị Lệ Quỷ tấn công, linh hồn hắn cường đại nên không sợ, sợ là chỉ sợ kinh động đến cường giả Ma Uyên bên trong. - Không quản! Đã tới bước này, không đi vào một chuyến Lục Ly thực sự không cam tâm, hắn vọt ra từ trong chiến xa, Lệ Quỷ bốn phía lập tức đánh tới, có mấy con tức tốc tràn vào trong linh hồn hắn. Lục Ly phóng thích Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật, thôn phệ đám tàn hồn Lệ Quỷ vừa xông vào linh hồn mình. Những Lệ Quỷ này không tính mạnh, then chốt là linh hồn Lục Ly quá cường đại, bởi thế thôn phệ Lệ Quỷ hoàn toàn không chút áp lực, cứ thế nhẹ nhàng nuốt chửng. Lục Ly cẩn thận tránh né Quỷ Hỏa nơi miệng cốc, Quỷ Hỏa dày đặc, tốc độ phiêu đãng cực nhanh, hợp thành thiên la địa võng. Mặc dù Lục Ly đã cẩn thận đến không thể cẩn thận hơn, song vẫn khó tránh miễn bị Quỷ Hỏa đụng phải. Một phiến da bị đốt cháy rụi, hắn cố nén thống khổ, tiếp tục khoái tốc phóng vào trong, lát sau, hắn thành công tiến vào giáo đường. Nơi này có Thần Văn vô cùng phức tạp, Lục Ly nghĩ nghĩ liền gọi Huyết Linh Nhi đi ra thăm dò Thần Văn, thuận tiện dò la tình hình xung quanh. - Đừng đi xa, sát bên này có rất nhiều Ma Chủ, bọn hắn có ma khí, không chừng sẽ cảm ứng được sự tồn tại của ngươi! Lục Ly dặn dò, sau đó cực lực che giấu khí tức bản thân, thận trọng tiến lên, thời thời khắc khắc thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng. Giáo đường này thật sự rất lớn, khắp nơi toàn là kiến trúc, đoán chừng phương viên phải đến vạn dặm. Một tiểu thế giới, có một tòa phế tích giáo đường lớn thế này, bản thân điều đó đã là chuyện hết sức khác thường. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi thăm dò một lát rồi truyền âm nói: - Thần Văn nơi này rất cường đại, còn là Thần Văn thượng cổ, chẳng qua rất nhiều Thần Văn đã bị hủy, nơi này từng gánh chịu công kích cực mạnh. - Thần Văn thượng cổ? Lục Ly nhướng mày, vậy chứng tỏ toà giáo đường này đã tồn tại từ thời thượng cổ, phế tích đã bị phá, dù có bảo vật chắc cũng sớm bị lấy sạch. Nếu đã vậy, đám Ma Chủ kia còn chạy tới đây làm gì? Tiếp tục đi tới, một nén hương sau, Lục Ly rốt cục cảm ứng được sự tồn tại của Ma Chủ! Trong một toàn đại điện còn chưa bị hủy đi phía trước mặt, mười mấy tên Ma Chủ đang tụ tập, bên trong hẳn không có Ma Tôn tồn tại, khí tức mười mấy tên Ma Chủ đều tương đương nhau, lúc này cả đám chính đang vây quanh một tòa tế đàn, điên cuồng rót vào ma khí. - Tế đàn? Trong lòng Lục Ly khẽ run lên, chẳng lẽ mười mấy tên Ma Chủ này đang triệu hoán Ma Tổ? Nếu thật để cho bọn hắn triệu hoán thành công, không ngừng triệu hoán ra mấy tên Ma Tổ, đó sẽ là tận thế đối với Tam trọng thiên.
Chương 3849 Kỳ Thiên Ngữ?
- Hủy đi tế đàn, đánh giết đám Ma Chủ này! Lục Ly hạ quyết định, hắn tử tế cảm ứng một phen, xác định mười sáu tên này đều là Ma Chủ, trong lòng thoáng yên tâm. Đối mặt mười mấy tên Ma Chủ tuy hơi có chút áp lực, nhưng đánh giết chắc là không vấn đề, chỉ cần giết sạch đám Ma Chủ này, hủy đi tế đàn là chuyện dễ như trở bàn tay. - Huyết Linh Nhi, đợi lát nữa ta tấn công đám Ma Chủ kia, ngươi len lén đi cải biến tế đàn, nổ nát nó! Lục Ly truyền âm đi qua, hắn muốn đi hủy đi tế đàn, đám Ma Chủ này tất sẽ liều chết ngăn cản. Huyết Linh Nhi yên ắng đi qua, len lén hủy đi tế đàn là xong. - Chủ nhân, ta cảm giác đây không phải tế đàn, càng giống như là phong ấn! Đúng lúc này, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm tới nói: - Theo như Thần Văn thì thấy, đó rất có thể là phong ấn. Đương nhiên bên trong phong ấn thứ gì thì ta không biết. Nếu hủy đi phong ấn, vạn nhất tồn tại kỳ dị nào đó bên trong chạy ra thì sao? - Phong ấn? Lục Ly nhíu mày, tên đã trên dây không thể không phát, mặc kệ là cái gì, hắn đều phải trước đánh giết mười mấy tên Ma Chủ này. Tuyệt đối không thể để đám Ma Chủ thực hiện được ý định. - Giết! Lục Ly phóng thích Thần Long Biến, khí huyết xung thiên cuộn trào mà ra, hệt như hung thú viễn cổ thức tỉnh, bên kia Ma Chủ vốn đang chuyên tâm quán chú ma khí, thoáng chốc liền bừng tỉnh. Một tiếng quát đột nhiên vang lên, là ngôn ngữ Tam trọng thiên, hắn sợ hãi kêu hô: - Lục? Lục Ly? Cấp bậc Ma Chủ đều biết nói chuyện, nhưng ngôn ngữ dùng để nói chuyện thường là ngôn ngữ thượng cổ. Giờ lại có một tên Ma Chủ nói tiếng Tam trọng thiên, hơn nữa ẩn ẩn còn có chút quen tai... - Kỳ Thiên Ngữ! Trong lòng Lục Ly đột nhiên khẽ chấn, mắt hiện đầy vẻ không dám tin, tiếng nói này sao nghe hệt như tiếng của Kỳ Thiên Ngữ? … Lúc trước Kỳ Thiên Ngữ được Kỳ gia công bố là đã chết, tự sát trong quá trình bị giam, hơn nữa còn chết đi rất nhiều năm. Giờ đột nhiên nghe được tiếng nói kia, còn là nói bằng tiếng Tam trọng thiên, nghe cực kỳ giống Kỳ Thiên Ngữ, điều này khiến Lục Ly không khỏi kinh nghi vạn phần. Thời này khắc này, Lục Ly không có thời gian để suy nghĩ nhiều, vội tung người bay đi, đến giữa trời liền phóng thích một đạo đao mang, đao mang này do Nguyên lực ngưng tụ mà thành, uy lực cực lớn, mục tiêu oanh kích được nhắm đến chính là tế đàn. - Năm người các ngươi đi ngăn cản hắn, giết chết hắn! Ma Chủ nghi là “Kỳ Thiên Ngữ” gầm gào, lần này là dùng cổ ngữ. Lục Ly ở trong Vô Tẫn Thần Khư lâu như vậy, sớm đã tinh thông cổ ngữ, hắn không ngờ “Kỳ Thiên Ngữ” lại là thủ lĩnh của đám người này? Ô ô! Sáu tên Ma Chủ xung thiên mà lên, ngưng tụ ra từng bóng đen cực lớn, có hai tên phóng thích công kích đao mang về phía Lục Ly. Chỉ là hai tên Ma Chủ này hiển nhiên đã đánh giá thấp uy lực đao mang của Lục Ly, công kích từ hai người bị đao mang nhẹ nhàng tiêu diệt. Đao mang tiếp tục gào thét lao đi, một tên Ma Chủ thấy đao mang sắp bổ lên tế đàn, lập tức bất ngờ chủ động dùng thân thể đi ngăn cản. Oanh! Ma Chủ kia bị nện bay đi ra, máu me đầm đìa. Mấy tên Ma Chủ còn lại thấy vậy, sắc mặt đều rất khó coi, không ngờ chiến lực Lục Ly lại cường đại đến vậy, lần này sợ rằng nhất thời không cẩn thận, tất cả Ma Chủ đều phải chết ở chỗ này. Rầm rầm rầm! Mấy tên Ma Chủ bắt đầu tấn công, vô số hắc vụ ngưng tụ ra đủ loại công kích đánh tới Lục Ly, Lục Ly phóng thích Thần Long Biến,, khả năng phòng ngự rất khủng bố, ngạnh kháng mấy lượt công kích, đồng thời không ngừng phóng thích Nguyên lực phản công. Rầm rầm rầm! Từng tên Ma Chủ bị nổ bay, Lục Ly dùng chiến pháp lấy cứng đối cứng, có mấy tên Ma Chủ vẫn đang điên cuồng quán chú ma khí, Lục Ly sợ xảy ra chuyện nên mới muốn tốc chiến tốc thắng. Ông! Lục Ly phóng thích pháp tướng, một con Ngân Long lao ra từ sau lưng, thoáng chốc, không gian xung quanh như ngưng cố, một luồng khí tức cuồng bạo trấn áp xuống, khiến vô số Ma Chủ cảm thấy ngạt thở. Tốc độ tấn công của pháp tướng quá nhanh, chớp mắt đã đánh trúng một tên Ma Chủ, Ma Chủ kia không kịp chuyển hóa thành hư thể. Chỉ là pháp tướng công kích cuồng bạo như vậy, dù chuyển hóa thành Hư thể cũng bị xé xác như thường. Oanh! Ma Chủ bị xé xác, nổ nát. Tên Ma Chủ nghi là “Kỳ Thiên Ngữ” thấy tình hình không đúng, tức tốc gào thét: - Tất cả các ngươi đi ngăn cản hắn, nhiều nhất một nén hương, ta liền có thể mở ra phong ấn này. Tất cả Ma Chủ còn lại tựa hồ đều nghe lệnh tên Ma Chủ này, lập tức phi thân lao về phía Lục Ly. Đủ loại công kích không ngừng trút đến, mặc dù phòng ngự của Lục Ly cường đại, song vẫn khó tránh khỏi bị thương. Lục Ly liều mạng, Nguyên lực như không cần tiền cuộn trào tuôn ra, ngưng tụ thành từng pháp tướng, liên tục oanh sát mấy tên Ma Chủ. Thời gian dần trôi, một nén hương sắp qua đi, Lục Ly lại chỉ mới oanh giết được tám tên Ma Chủ, số Ma Chủ còn lại tuy có bị thương song vẫn chưa chết. Lục Ly thấy tình hình không ổn, vội vàng hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Đừng quản nhiều như vậy nữa, hủy đi phong ấn kia, bất kể thế nào, không thể để bọn hắn được như ý, không thì ngươi nghĩ cách để phong ấn xảy ra vấn đề! - Được rồi! Huyết Linh Nhi hiểu ý Lục Ly, men theo lòng đất chui vào trong phong ấn, Ma Chủ kia phát hiện Huyết Linh Nhi, tròng mắt bỗng chốc đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi đừng mơ! Ta nhất định sẽ mở ra phong ấn, chỉ cần ta được đến thứ bên trong, ta liền có thể nắm giữ toàn bộ Tam trọng thiên ở trong tay. Ngữ khí này càng nghe càng quen thuộc, Lục Ly mắt lạnh quét qua, thử thăm dò nói: - Kỳ Thiên Ngữ, năm đó ngươi chính là bại tướng dưới tay ta, giờ ta cũng vẫn có thể trấn áp ngươi như thường! - A, a, a! Ma Chủ kia càng thêm kích động, gầm thét hai tiếng, quát: - Lục Ly, lần này ta nhất định khiến ngươi chết không chỗ chôn, ta nhất định đòi lại gấp trăm lần nợ máu năm đó! - Quả nhiên là Kỳ Thiên Ngữ!
Chương 3850 Kỳ Thiên Ngữ?
Lục Ly chấn kinh, Kỳ Thiên Ngữ chết đi nhiều năm vậy rồi, lúc này lại gửi thân thành Ma Chủ, cảm giác hệt như chuyện hoang đường. - Giết! Không quản tại sao Kỳ Thiên Ngữ biến thành thế này, Lục Ly đều trước phải đánh giết Ma Chủ, sau đó bắt lại Kỳ Thiên Ngữ, như thế chẳng phải mọi chuyện đều rõ ràng? Hắn gia tăng lực độ công kích, từng tên Ma Chủ bị đánh giết, bên kia Kỳ Thiên Ngữ cũng điên cuồng quán chú ma khí, phong ấn càng lúc càng sáng, tựa hồ sắp bị mở ra. - Không đúng! Kỳ Thiên Ngữ đột nhiên phẫn nộ rống to, vốn theo như dự tính, phong ấn này sớm đã bị mở ra, nhưng giờ đây lại chậm chạp không thấy bóc mở. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Mị Linh kia của Lục Ly đang làm trò quỷ, phong ấn này rất có khả năng vĩnh viễn không mở ra được. Hưu! Kỳ Thiên Ngữ đợi thêm một lát, sau đó đột nhiên tung mình xung thiên mà lên, hóa thành lưu quang bay về nơi xa, không chút ngập ngừng, trước khi đi không quên bỏ lại một câu: - Lục Ly, ngươi yên tâm, ta rất nhanh sẽ trở lại, đến lúc đó ta nhất định bầm thây vạn đoạn ngươi! - Trốn? Kỳ Thiên Ngữ dứt khoát đào tẩu khiến Lục Ly không khỏi kinh ngạc. Sao hắn không nỗ lực liều mạng thêm chút? Vạn nhất phong ấn có thể bóc mở thì sao? Lục Ly rất muốn truy sát, nhưng nơi này còn có mấy tên Ma Chủ chưa bị đánh giết, mấy tên Ma Chủ này đều đang điên cuồng tiến công, hắn hết cách, đành phải tiếp tục khổ chiến. Nửa nén hương sau, Lục Ly đánh chết toàn bộ Ma, đầy đất toàn là tàn thi. Phế tích giáo đường cũng bị hủy, bốn phía vốn chỉ còn một ít kiến trúc tàn phá, giờ đã bị san thành đất bằng hết cả. Lục Ly thu thập thi thể đám Ma Chủ lại, sau đó giải trừ Thần Long Biến, nuốt đan dược chữa thương. Vừa rồi bị nguyên một đám Ma Chủ vây công, mặc dù hắn có Nguyên lực chiến giáp, nhục thân phòng ngự cũng cường đại, song vẫn không tránh khỏi bị thương. Tròng mắt lấp lánh, có chút không biết phải làm sao, hắn muốn đi truy sát Kỳ Thiên Ngữ, nhưng lại sợ nơi này xảy ra vấn đề. Ai biết dưới phong ấn có cái gì? Vạn nhất Kỳ Thiên Ngữ đi mà quay lại thì sao? Kỳ Thiên Ngữ nói nếu hắn nắm giữ được thứ trong phong ấn, hắn có thể nắm trọn Tam trọng thiên trong lòng bàn tay, điều này chứng tỏ thứ bên trong hẳn phải vô cùng trân quý. Lục Ly nghĩ nghĩ liền quyết định không đi truy sát Kỳ Thiên Ngữ nữa. Nếu Kỳ Thiên Ngữ đã chạy trốn, giờ hắn có đuổi theo e rằng cũng khó mà đuổi kịp, hắn có thể cảm ứng được hiện tại Kỳ Thiên Ngữ rất mạnh, mạnh hơn hẳn đám Ma Chủ vừa rồi. Tốc độ cũng cực nhanh, vừa thấy tình hình không đúng liền chạy, muốn đuổi theo là điều rất khó. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly truyền âm nói: - Ngươi có thể mở ra phong ấn này không? - Chút chuyện nhỏ! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Lúc nãy phong ấn vốn đã thiếu chút bị hắn mở ra, là ta trấn áp đóng lại phong ấn, chủ nhân, giờ ngươi muốn mở ra? - Trước chờ chút! Lục Ly tung người bay vọt lên, chuyển một vòng xung quanh, thần niệm cực lực quét nhìn, xác định phụ cận không có Ma Chủ tiềm phục mới bay trở về truyền âm nói: - Mở ra phong ấn đi! Huyết Linh Nhi bắt đầu mở ra phong ấn, rất nhanh phong ấn sáng lên, tiếp đó quang mang lấp lánh, một cánh cửa từ từ mở ra, lộ ra thang đá phía dưới. Thang đá này rõ ràng thông đến cung điện dưới đất, chỉ là không biết trong cung điện kia có cái gì? Đi xuống thang lầu, Lục Ly tiến vào một cung điện, cung điện này rất hùng vĩ, bên trong treo lên mười mấy viên dạ minh châu, chiếu sáng bừng cả một khoảng không gian, tráng lệ vô cùng, kim quang lấp lánh hệt như hoàng cung. Chính giữa cung điện có một pho tượng, pho tượng khắc hình lão giả uy nghi, thân khoác trường bào, đầu đội ngọc quan, tay cầm quyền trượng, thoạt nhìn như một vị quân vương vô thượng. Bên cạnh pho tượng còn có một bia đá nhỏ, trên bia đá viết bảy chữ lớn Chí Tôn Vô Song, Hồn Ngọc Hoàng. - Hồn Ngọc Hoàng? Chẳng lẽ nơi đây là mộ Thánh Hoàng? Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, sau đó quét mắt nhìn về phía pho tượng kia. Phía sau pho tượng là một chiếc quan tài bạch ngọc, trên quan tài lơ lửng một viên hạt châu, hạt châu lấp lánh kim quang, sở dĩ trọn cả đại điện lấp lánh ánh sáng cũng là bởi vì kim quang phóng ra từ hạt châu. - Bảo bối! Không chút nghi vấn, hạt châu này là chí bảo, đây rất có thể là Thánh Binh, nếu chủ nhân quan tài này là Thánh Hoàng, hạt châu tất là Thánh Binh không nghi ngờ. Lục Ly không đi động loạn mà thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, sau khi xác định bốn phía không có bất kỳ nguy hiểm gì, hắn để Huyết Linh Nhi đi thăm dò bốn phía. Lát sau, Huyết Linh Nhi truyền lời, cung điện này có Thần Văn, song chỉ là Thần Văn phòng ngự, dùng để bảo hộ đồ đạc trong cung điện không bị phá hư, chứ không phải Thần Văn mang tính công kích. Lục Ly yên tâm, không chút do dự đi tới bên cạnh ngọc quan, hắn trước là cung kính khom người hành lễ, vái ba vái, sau đó vươn tay chộp tới hạt châu. Hạt châu vào tay, lạnh buốt, rất có thủ cảm. Hắn chộp được hạt châu vào tay, trong lòng lập tức cuồng hỉ, bảo châu này tới tay thực sự quá dễ dàng, khiến hắn có chút không dám tin tưởng. Hắn thu hồi hạt châu, sợ bị người đoạt đi, lập tức thu vào không gian giới chỉ. Thần niệm quét nhìn một phen, xác định hạt châu an tĩnh đặt trong không gian giới chỉ, lúc này trên mặt mới hiện ý cười. - Ừm, đây là? Đột nhiên, ánh mắt Lục Ly bị dải lụa ngọc mỏng phía trước ngọc quan hấp dẫn, hắn đưa tay cầm lấy lụa ngọc lụa, phát hiện trên lụa ngọc có một ít đồ án kỳ dị, không biết dùng để làm gì? Hắn lật xem một lượt rồi thu vào, tiếp tục dạo quanh bốn phía. Thăm dò tận bốn, năm lần, Lục Ly xác định trong này trừ pho tượng và ngọc quan ra thì không còn thứ gì khác nữa. Huyết Linh Nhi cũng thăm dò trong đại điện mấy lần, song cũng không thu được bảo vật gì cả. Bảo vật chắc là còn, trong ngọc quan rất có thể còn có bảo tàng, nhưng Lục Ly không khả năng phá mở quan tài, như thế không khỏi quá bất kính đối với tổ tiên. Đào mộ người ta, đây là chuyện vô cùng thất đức, càng đừng nói Lục Ly còn chiếm được di bảo của cổ cường giả này.
Khiến Chúc Thiên Đại Đế không nghĩ tới chính là, chuyện này lưu truyền rất nhanh, đợi khi hắn định hạ lệnh phong tỏa tin tức, chuyện này đã truyền khắp hơn phân nửa Thần Phong đại lục, có muốn áp chế cũng không nổi. Lúc Lục Ly và bọn Chúc Phạm đánh nhau, không gian ba động rất lớn, vừa khéo gần đó có mấy tên trinh sát đỉnh cấp đang tuần tra, có mấy người từ xa xa thăm dò được cảnh này. Lúc ấy mấy người tại trường đều bị Lục Ly làm cho kinh hãi, không ai đi chú ý tình hình bốn phía, sau khi Lục Ly rời đi, mấy tên trinh sát kia sợ bọn Chúc Phạm phẫn nộ giết người diệt khẩu, bèn cũng len lén chuồn đi. Lục Ly đối mặt Chúc Phạm, còn một thân một mình trấn áp ba tên Chuẩn Đế, thiếu chút đánh chết Chúc Phạm, còn bắt Chúc Phạm nhận phục, tin tức nóng hổi như thế, mấy tên trinh sát kia sao có thể nhịn được? Thoáng chốc liền đã truyền ra, đoạn lời sau cùng kia của Lục Ly cũng được truyền bá, dẫn lên một mảnh xôn xao ở Thần Phong đại lục. Đệ nhất công tử a! Công tử nổi danh nhất Tam trọng thiên bị Lục Ly trấn áp thì cũng thôi, đằng này còn bị mắng chửi như chó. Đám người ưa náo nhiệt nghe vậy tự nhiên hưng phấn không thôi, câu chuyện cũng theo đó khuếch tán đi. Vốn gần đây Chúc Thiên Đại Đế vì chuyện Lục Ly mà uy vọng giảm mạnh, giờ lại náo thế này, Chúc Phạm bỗng chốc trở thành trò cười cho người trong thiên hạ, khiến uy vọng lần nữa giảm lớn. Vô số người vốn tưởng Chúc Thiên Đại Đế nhất định sẽ đại phát lôi đình, tối thiểu cũng phải khiến Lục Ly công khai giải thích vì sao lại đánh giết đám người Cầu Lịch, không ngờ Chúc Thiên Đại Đế chẳng biểu thị bất cứ điều gì, trầm mặc dị thường. Càng trầm mặc, càng chứng tỏ Chúc Thiên Đại Đế phẫn nộ! Rất nhiều người lo lắng thay cho Lục Ly, nhưng Lục Ly lại không để ý, chí ít ngoài mặt Chúc Thiên Đại Đế sẽ không dám làm loạn, cũng không dám sai phái cấp Đế ám toán hắn. Rốt cuộc với tình hình lúc này của Tam trọng thiên, nếu có cấp Đế ám toán hắn, Luân Hồi Đại Đế tất sẽ phẫn nộ, đến lúc đó cấp Đế kia tất chết không nghi ngờ. Đã không có cấp Đế dám giết hắn, những người còn lại có đến bao nhiêu hắn cũng không sợ, càng sẽ không có người dám cả gan động tới Lục gia. Bằng không một khi hắn điều tra ra, kết cục sẽ là không chết không ngừng, chẳng ai có lá gan lớn đến vậy cả. Then chốt nhất là những cấp Đế kia đều phải lấy đại cục làm trọng, đại bộ phận cấp Đế sau lưng đều có gia tộc, Tam trọng thiên đi đứt, gia tộc bọn hắn cũng đi đứt, giờ mà làm loạn, vậy chính là tự rước diệt vong. Lục Ly không quản chuyện bên ngoài, tiếp tục truy tung Ma Chủ kia, tiêu tốn sáu ngày, hắn rốt cuộc tìm thấy Ma Chủ, Ma Chủ ẩn thân trong một vực sâu, Lục Ly phải tốn không ít thời gian mới trấn áp được. - Khặc khặc... ngươi giết bản tọa cũng vô dụng, Trung Vương Giới các ngươi nhất định luân hãm, đến lúc đó tất cả người trong Trung Vương Giới đều sẽ biến thành nô lệ của Thánh Uyên chúng ta, các ngươi chú định vĩnh thế trầm luân, ha ha ha! Trước khi chết, Ma Chủ gầm gào, Lục Ly vốn định trực tiếp giết chết đối phương, nhưng lúc này lại ngừng, cười lạnh nói: - Ma Uyên các ngươi tấn công lâu vậy rồi, nhưng mãi vẫn không đánh hạ được, giờ quân sĩ Ma Uyên tử thương thảm trọng, các ngươi dựa vào cái gì mà đòi đánh hạ Trung Vương Giới chúng ta? - Nhân loại nhỏ bé, ngươi biết cái gì? Ma Chủ giễu cợt nói: - Hết thảy đều nằm trong tầm khống chế của Thánh Tổ chúng ta, nếu không phải lần trước Thánh Đàn bị hủy, Trung Vương Giới các ngươi sớm đã hủy diệt. Mười năm, nhiều nhất mười năm, Trung Vương Giới tất sẽ nằm trong tay Thánh Tổ, các ngươi đều sẽ trở thành nô dịch của tộc ta, vĩnh thế không thoát thân ra được, ha ha ha! Lục Ly nhướng mày, vốn định tiếp tục hỏi thêm, nhưng Ma Chủ này lật qua lật lại chỉ nói mấy câu đó, Lục Ly bất đắc dĩ, đành phải đánh chết Ma Chủ này. Đánh chết Ma Chủ, Lục Ly đứng lại trong vực sâu hồi lâu, Ma Chủ nói bằng cổ ngữ, hắn vững tin mình không không hiểu sai ý của đối phương. Ngữ khí Ma Chủ vô cùng tự tin, chính điều này khiến Lục Ly không khỏi lo lắng, Thánh Tổ... không cần phải nói cũng biết là chỉ Ma Tổ. Như vậy bằng với Ma Tổ đích thật tồn tại, phía Ma Uyên có cường giả cấp Thánh Hoàng. Nếu không phải lần trước bọn hắn hủy đi Ma Đàn, Ma Tổ sớm đã hàng lâm. Hết thảy đều nằm trong khống chế của Thánh tổ? Trong vòng mười năm Tam trọng thiên sẽ bị hủy diệt? Hai câu này khiến nội tâm Lục Ly trầm trọng dị thường, nếu tiên đoán trở thành sự thật, vậy Tam trọng thiên nhất định sẽ phát sinh biến số rất lớn, biến số này rốt cục ở đâu? Sợ rằng ngay cả Luân Hồi Đại Đế đều không biết. … Lục Ly nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định vẫn phải trở về một chuyến, tìm đến người Kỳ gia, truyền lời Ma Chủ cho Luân Hồi Đại Đế. Còn về Luân Hồi Đại Đế có xem trọng hay không, có tìm ra đối sách hay không thì hắn không biết, cũng không quản được nhiều đến vậy. Lục Ly tiếp tục thanh tiễu quân sĩ Ma Uyên, hiện tại hắn là chủ lực, chỉ cần đại bộ phận quân đội Ma Uyên ở Thần Phong đại lục còn chưa thanh tiễu sạch sẽ, ngày đó hắn còn chưa thể quay về. Chuyện Chúc Phạm ảnh hưởng rất lớn, rất nhanh đã truyền khắp Tam trọng thiên, khiến danh tiếng Chúc Phạm sụt giảm đi nhiều. Thế giới này vốn luôn tôn sùng cường giả, tôn sùng vũ lực, nếu một tên võ giả mà sợ hãi cái chết, người này liền thành hạng chết nhát, bị người người khinh rẻ. Dù ngươi thật sợ chết, ngươi cũng không thể biểu lộ ra, càng đừng nói Chúc Phạm là thần tượng trong lòng rất nhiều tiểu thư. Bây giờ thần tượng đó biến thành tên chết nhát, tự nhiên bị rất nhiều người khinh thường, vô số tiểu thư thất vọng, rất nhiều danh môn tiểu thư vốn theo đuổi Chúc Phạm, giờ đều thay lòng. Các nàng sợ truyền ra, thanh danh các nàng sẽ bị tổn hại, Chúc Phạm còn chưa nhất định để nhìn trúng các nàng... Chúc Phạm trở về trong tộc liền bị cấm bế, ai cũng không biết phải cấm bế bao lâu, bởi vì Chúc Thiên Đại Đế không nói. Đối với Chúc gia, lời của Chúc Thiên Đại Đế chính là thánh chỉ, không ai dám hỏi nhiều, nếu hắn đã không nói, vậy thì trước cứ giam lại rồi tính.
Chương 3847 Kẻ tài cao gan lớn
Rất nhiều người Chúc gia đều không nghĩ thông, rõ ràng là Lục Ly ngang ngược phách lối, đánh mặt Chúc Phạm và Chúc gia, Chúc Phạm phải chịu ủy khuất rất lớn, tại sao còn muốn cấm bế hắn? Tất cả người Chúc gia đều sinh tâm oán hận đối với Lục Ly, Lục Ly quá ngông cuồng. Rất nhiều công tử nghiến răng nghiến lợi muốn báo thù, vấn đề là Chúc Phạm đều không phải đối thủ của Lục Ly, mấy tên Chuẩn Đế đi cùng đều bó tay không làm gì được, bọn hắn biết dựa vào cái gì đi đánh giết Lục Ly? Một ít lão quái vật Chúc gia âm thầm ghi hận trong lòng, tự nhủ nếu có cơ hội sẽ lừa giết Lục Ly, nhưng không ai dám cả gan công khai đối phó Lục Ly cả, bằng không uy vọng Chúc gia sẽ càng giảm mạnh. Người Chúc gia ngược lại không nghĩ tới đi đối phó Lục gia, một là không thèm làm chuyện mất mặt kia, hai là bọn hắn rõ ràng, không đánh chết Lục Ly mà đi động Lục gia, vậy sẽ chỉ rước lấy trả thù điên cuồng từ Lục Ly. Hiện tại, trong lòng rất nhiều người, Lục Ly chính là kẻ điên, chọc giận đến hắn, hắn liền lục thân không nhận, cái gì đều không quản. Thời gian tiếp tục trôi đi, ba tháng sau, quân đội Ma Uyên tại Thần Phong đại lục gần như bị thanh tiễu sạch, điều duy nhất khiến mọi người đau đầu là, rất nhiều quân sĩ Nhân tộc bị Ma Chủ đỉnh cấp khống chế, hơn nữa những người này còn đang tiềm phục trong hàng ngũ bọn họ. Mặc dù Thần Phong đại lục chết rất nhiều người, nhưng một đại lục lớn như vậy, cơ số nhân khẩu vẫn vô cùng khổng lồ, muốn phân loại ra được cần tiêu tốn rất nhiều nhân lực vật lực. Võ giả bình thường lại không cảm ứng ra được, nhất định phải là cường giả mới có thể cảm ứng ma khí. Lần này Lục Ly lập được công huân cực lớn, căn cứ thống kê đại khái, một mình Lục Ly đánh chết tối thiểu hơn hai trăm vạn quân sĩ Ma Uyên, tổng cộng chín tên Ma Chủ. Tổng số quân đội Ma Uyên tràn vào đợt này chừng khoảng bảy tám trăm vạn, hơn hai ba mươi tên Ma Chủ, Lục Ly bằng sức một mình chém chết gần nửa. Phải biết số cường giả tham gia tiễu trừ lần này nhiều đến mấy trăm, có thể nói, một mình Lục Ly sánh ngang trăm vạn đại quân không phải là lời gì quá đáng. Rất nhiều người Thần Phong đại lục được Lục Ly cứu sống, vô số người coi Lục Ly là ân nhân, là chúa cứu thế. Những con dân này rất thuần phác, ai đối tốt với bọn họ, bọn hắn đối tốt với người đó, ai cứu sống bọn họ, bọn họ cảm ân người đó. Lục Ly cứu mạng bọn hắn, bọn hắn liền ghi nhớ trong lòng. Rất nhiều người tính dựng Trường Sinh Bài cho Lục Ly, đây chính là đãi ngộ mà đám Đại Đế như Phượng Hậu đều không có. Lục Ly lại không cảm thấy gì, trong đoạn thời gian này hắn một mực chiến đấu, mặc dù rất mệt mỏi, nhưng chiến lực có chỗ đề thăng, khống chế Nguyên lực càng thêm thuần thục. Lục Ly vẫn chưa trở về mà đang tiếp tục truy sát một tên Ma Chủ khác. Thực lực Ma Chủ này rất mạnh, trước đó lúc thiếu chút bị hắn đánh giết, đúng thời khắc then chốt lại phóng thích một loại thần thông kỳ dị trốn đi mất. Sức phá hoại của Ma Chủ cực lớn, Lục Ly tự nhiên không khả năng vứt bỏ, không đánh giết được tên Ma Chủ này, hắn tuyệt đối sẽ không rời đi. Giờ hắn chính đang khoái tốc đi xuyên qua một mảnh hoang dã, thời thời khắc khắc thúc giục đại đạo chi ngấn, cảm ứng tia ma khí nhàn nhạt kia. Liên tục chiến đấu mấy tháng, hắn gần như không ngủ không nghỉ, chỉ có lần nửa đường thật sự chống hết nổi mới tới thành trì ngủ hai ngày. - Không xa! Hắn truy tung nửa ngày, cảm ứng được tia ma khí kia dần trở nên nồng nặc, lập tức tinh thần đại chấn. Tốc độ tăng nhanh, khoái tốc lao đi. Đuổi nửa ngày, hắn đi tới gần một vực sâu, ma khí tan biến ở chỗ này, Ma Chủ kia hẳn ở ngay bên dưới. Lục Ly luyện hóa một viên thần dược, sau đó tung mình bay xuống, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, rất nhanh liền nhíu mày. Vực sâu không lớn, bên trong lại trống rỗng, chỉ có một lối đi, rất rõ ràng Ma Chủ tiến vào lối đi này, lại không biết thông đạo nối liền với chỗ nào? Vào, hay là không vào? Đây là một vấn đề, nếu ổn thỏa chút, tốt nhất nên đi mời một tên cấp Đế cùng đi xuống. Nhưng Lục Ly nghĩ, chỉ vẻn vẹn một tên Ma Chủ, không nhất thiết phải chuyện bé xé ra to, chuyện này mà truyền ra, người ngoài còn lầm tưởng hắn sợ Ma Chủ kia. - Đi! Lục Ly lao xuống, để bảo đảm hắn phóng thích Nguyên lực chiến giáp, thân hình chợt lóe vọt vào bên trong, hắn phát hiện mình như tiến vào một thế giới tăm tối, hơn nữa còn rất âm trầm, ma khí nồng đậm vô cùng. Ô ô ô! Nơi xa, một cơn gió thổi tới, tiếp đó từng đạo khí tức âm lãnh quét đến, khiến Lục Ly bất giác rùng mình. Thần niệm khoái tốc thăm dò, phát hiện lại có ba tên Ma Chủ lao đến. - Ừm... Lục Ly nhíu mày, sao ở đây lại có nhiều Ma Chủ đến vậy? Chẳng lẽ tiểu thế giới này kết nối với Ma Uyên? Hắn không có thời gian đi nghĩ nhiều, lập tức phóng thích Thần Long Biến chém giết với ba tên Ma Chủ. Được Nguyên lực gia trì, Lục Ly đối phó Ma Chủ hết sức nhẹ nhàng. Cộng thêm phóng thích Thần Long Biến, long trảo càng thêm sắc bén, nếu Ma Chủ bị hắn áp sát, hoàn toàn có thể nhẹ nhõm xé xác. Khổ chiến hơn nửa canh giờ, toàn bộ ba tên Ma Chủ đều bị Lục Ly đánh chết. Lục Ly giải trừ Thần Long Biến, ngồi lại nghỉ ngơi, luyện hóa mấy viên thần dược, sau đó sa vào trầm ngâm. Hắn truy tung một tên Ma Chủ vào đây, nhưng bên trong lại có tận ba tên Ma Chủ? Nơi này nhất định có cổ quái, theo lý thuyết hắn hẳn nên đi về báo cáo, thỉnh cầu mấy cấp Đế cùng xuống thăm dò. Nếu lỡ trong đây có Ma Tôn, hắn tất bỏ mạng. Chẳng qua vừa rồi đã phát sinh chiến đấu, vạn nhất kinh động cường giả Ma Uyên trong này thì sao? Vạn nhất cường giả Ma Uyên ở đây chuyển dời đi thì sao? Lời tên Ma Chủ trước kia lần nữa hiện lên trong đầu Lục Ly, hắn đoán cường giả Ma Uyên hẳn có mưu đồ, không chừng nơi này đang cất chứa bí mật kinh thiên nào đó. - Đi! Kẻ tài cao gan cũng lớn! Lục Ly khoái tốc tiến vào bên trong, tốc độ thoáng chậm lại, thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng tình hình chung quanh. Cứ thế một đường đi tới, bốn phía yên tĩnh, xung quanh toàn là hoang dã không thấy có gì.
Chương 3848 Phong ấn
- Có ánh sáng! Sau khi đi tới nửa canh giờ, Lục Ly đột nhiên phát hiện trước mặt có quang mang. Thần niệm vươn đến thăm dò, tròng mắt đột nhiên trợn trừng, hệt như gặp quỷ. Lục Ly đích thật gặp quỷ, bởi vì hắn nhìn thấy miệng một sơn cốc ở ngay trước mặt, bên ngoài miệng cốc có rất nhiều Quỷ Hỏa phiêu đãng, ở trong sơn cốc, Lục Ly còn thấy được rất nhiều Quỷ Hồn trôi nổi. U ám tăm tối, âm phong kêu rít, Quỷ Hỏa phiêu linh, Lệ Quỷ gào thét! Cảnh tượng như thế, dù là người kiến thức rộng rãi như Lục Ly đều không khỏi tê cả da đầu. Then chốt hơn cả là nơi này còn có cường giả Ma Uyên, bởi thế Lục Ly cảm giác, nơi này tất là một cơ địa bí mật của Ma Uyên, ở trong đó đang tiến hành một loại hoạt động tuyệt mật nào đó... Sơn cốc này ắt hẳn có vấn đề! Lục Ly cảm ứng được ma khí nồng nặc trong sơn cốc, hắn yên ắng áp sát lại gần, đồng thời thúc giục đại đạo chi ngán cảm ứng tình hình trong cốc. Hắn vừa đến cách sơn cốc chừng vạn trượng, Lệ Quỷ trong sơn cốc liền bị kinh động, khoái tốc bay về phía Lục Ly. Đám Lệ Quỷ này con nào con ấy mặt mũi hung tợn, ngoại hình xấu xí, khí tức âm trầm khủng bố, nếu là tiểu võ giả bình thường, sợ rằng sớm đã bị hù cho nhấc chân không nổi. Lục Ly không đi, ở Địa Ngục Giới Vô Tẫn Thần Khư, hắn từng gặp qua rất nhiều Lệ Quỷ. Hắn lấy ra một chiếc chiến xa, trong chiến xa có Thần Văn, trước kia dùng để khu trục Lệ Quỷ. Hắn tiến vào bên trong, đợi đám Lệ Quỷ kia xông đến, quả nhiên Lệ Quỷ không dám tới gần, chỉ trôi nổi xung quanh, không chịu rời đi, cũng không dám áp sát. Lục Ly khống chế chiến xa chậm rãi tới gần sơn cốc, đồng thời thúc giục đại đạo chi ngấn đi cảm ứng tình hình bên trong, sử dụng thần niệm có thể bị cường giả Ma Uyên trong đó phát hiện, đại đạo chi ngấn hẳn sẽ không dễ dàng bị phát hiện như vậy. Càng đến gần sơn cốc, Lục Ly càng cảm ứng rõ ràng tình hình bên trong, theo đó, trong lòng hắn lại càng khiếp sợ. Bởi vì sơn cốc rất lớn, ở trong sơn cốc hắn thấy được một tòa phế tích. Không sai! Trong sơn cốc có một tòa phế tích, còn là một tòa kiến trúc vô cùng lớn, thoạt nhìn như là giáo đường. Giáo đường này khẳng định không phải thế lực bình thường có thể kiến tạo ra được, mặc dù đã biến thành phế tích, nhưng từ khắp nơi nơi vẫn có thể nhìn ra sự hùng vĩ và tráng lệ của giáo đường năm đó. Trong một tiểu thế giới, tại sao lại có một tòa giáo đường hùng vĩ đến vậy? Tại sao toà giáo đường này lại biến thành phế tích? Tại sao cường giả Ma Uyên lại tới đây? Ở trong giáo đường, Lục Ly cảm ứng thấy có ít nhất hơn mười đạo ma khí khác nhau. Điều này chứng tỏ có tối thiểu mười tên cường giả cấp Ma Chủ ở trong, nói không chừng còn có cả Ma Tôn. Lục Ly vốn tưởng lần này tiến vào Thần Phong đại lục chỉ có hai ba mươi tên Ma Chủ, lại không ngờ ở đây còn có hơn mười Ma Chủ khác, Lục Ly không khỏi cảm thấy có mùi âm mưu nồng đậm. Mười tên Ma Chủ không đi phá hoại thành trì Nhân tộc mà lại tụ tập về đây, nếu nói không có vấn đề, đánh chết Lục Ly cũng không tin. Lục Ly tiếp tục tới gần sơn cốc, tình hình bên trong càng lúc càng rõ ràng. Đáng tiếc sơn cốc quá lớn, toà phế tích giáo đường kia cũng rất lớn, Lục Ly chỉ có thể cảm ứng một góc, muốn cảm ứng toàn bộ thì nhất định phải tiến vào mới được. Miệng cốc có Quỷ Hỏa, Quỷ Hỏa này nhiệt độ rất cao, chiến xa nhất định không qua nổi. Nếu ra khỏi chiến xa, lập tức sẽ bị Lệ Quỷ tấn công, linh hồn hắn cường đại nên không sợ, sợ là chỉ sợ kinh động đến cường giả Ma Uyên bên trong. - Không quản! Đã tới bước này, không đi vào một chuyến Lục Ly thực sự không cam tâm, hắn vọt ra từ trong chiến xa, Lệ Quỷ bốn phía lập tức đánh tới, có mấy con tức tốc tràn vào trong linh hồn hắn. Lục Ly phóng thích Vạn Yêu Phệ Hồn Thuật, thôn phệ đám tàn hồn Lệ Quỷ vừa xông vào linh hồn mình. Những Lệ Quỷ này không tính mạnh, then chốt là linh hồn Lục Ly quá cường đại, bởi thế thôn phệ Lệ Quỷ hoàn toàn không chút áp lực, cứ thế nhẹ nhàng nuốt chửng. Lục Ly cẩn thận tránh né Quỷ Hỏa nơi miệng cốc, Quỷ Hỏa dày đặc, tốc độ phiêu đãng cực nhanh, hợp thành thiên la địa võng. Mặc dù Lục Ly đã cẩn thận đến không thể cẩn thận hơn, song vẫn khó tránh miễn bị Quỷ Hỏa đụng phải. Một phiến da bị đốt cháy rụi, hắn cố nén thống khổ, tiếp tục khoái tốc phóng vào trong, lát sau, hắn thành công tiến vào giáo đường. Nơi này có Thần Văn vô cùng phức tạp, Lục Ly nghĩ nghĩ liền gọi Huyết Linh Nhi đi ra thăm dò Thần Văn, thuận tiện dò la tình hình xung quanh. - Đừng đi xa, sát bên này có rất nhiều Ma Chủ, bọn hắn có ma khí, không chừng sẽ cảm ứng được sự tồn tại của ngươi! Lục Ly dặn dò, sau đó cực lực che giấu khí tức bản thân, thận trọng tiến lên, thời thời khắc khắc thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng. Giáo đường này thật sự rất lớn, khắp nơi toàn là kiến trúc, đoán chừng phương viên phải đến vạn dặm. Một tiểu thế giới, có một tòa phế tích giáo đường lớn thế này, bản thân điều đó đã là chuyện hết sức khác thường. - Chủ nhân! Huyết Linh Nhi thăm dò một lát rồi truyền âm nói: - Thần Văn nơi này rất cường đại, còn là Thần Văn thượng cổ, chẳng qua rất nhiều Thần Văn đã bị hủy, nơi này từng gánh chịu công kích cực mạnh. - Thần Văn thượng cổ? Lục Ly nhướng mày, vậy chứng tỏ toà giáo đường này đã tồn tại từ thời thượng cổ, phế tích đã bị phá, dù có bảo vật chắc cũng sớm bị lấy sạch. Nếu đã vậy, đám Ma Chủ kia còn chạy tới đây làm gì? Tiếp tục đi tới, một nén hương sau, Lục Ly rốt cục cảm ứng được sự tồn tại của Ma Chủ! Trong một toàn đại điện còn chưa bị hủy đi phía trước mặt, mười mấy tên Ma Chủ đang tụ tập, bên trong hẳn không có Ma Tôn tồn tại, khí tức mười mấy tên Ma Chủ đều tương đương nhau, lúc này cả đám chính đang vây quanh một tòa tế đàn, điên cuồng rót vào ma khí. - Tế đàn? Trong lòng Lục Ly khẽ run lên, chẳng lẽ mười mấy tên Ma Chủ này đang triệu hoán Ma Tổ? Nếu thật để cho bọn hắn triệu hoán thành công, không ngừng triệu hoán ra mấy tên Ma Tổ, đó sẽ là tận thế đối với Tam trọng thiên.
Chương 3849 Kỳ Thiên Ngữ?
- Hủy đi tế đàn, đánh giết đám Ma Chủ này! Lục Ly hạ quyết định, hắn tử tế cảm ứng một phen, xác định mười sáu tên này đều là Ma Chủ, trong lòng thoáng yên tâm. Đối mặt mười mấy tên Ma Chủ tuy hơi có chút áp lực, nhưng đánh giết chắc là không vấn đề, chỉ cần giết sạch đám Ma Chủ này, hủy đi tế đàn là chuyện dễ như trở bàn tay. - Huyết Linh Nhi, đợi lát nữa ta tấn công đám Ma Chủ kia, ngươi len lén đi cải biến tế đàn, nổ nát nó! Lục Ly truyền âm đi qua, hắn muốn đi hủy đi tế đàn, đám Ma Chủ này tất sẽ liều chết ngăn cản. Huyết Linh Nhi yên ắng đi qua, len lén hủy đi tế đàn là xong. - Chủ nhân, ta cảm giác đây không phải tế đàn, càng giống như là phong ấn! Đúng lúc này, Huyết Linh Nhi đột nhiên truyền âm tới nói: - Theo như Thần Văn thì thấy, đó rất có thể là phong ấn. Đương nhiên bên trong phong ấn thứ gì thì ta không biết. Nếu hủy đi phong ấn, vạn nhất tồn tại kỳ dị nào đó bên trong chạy ra thì sao? - Phong ấn? Lục Ly nhíu mày, tên đã trên dây không thể không phát, mặc kệ là cái gì, hắn đều phải trước đánh giết mười mấy tên Ma Chủ này. Tuyệt đối không thể để đám Ma Chủ thực hiện được ý định. - Giết! Lục Ly phóng thích Thần Long Biến, khí huyết xung thiên cuộn trào mà ra, hệt như hung thú viễn cổ thức tỉnh, bên kia Ma Chủ vốn đang chuyên tâm quán chú ma khí, thoáng chốc liền bừng tỉnh. Một tiếng quát đột nhiên vang lên, là ngôn ngữ Tam trọng thiên, hắn sợ hãi kêu hô: - Lục? Lục Ly? Cấp bậc Ma Chủ đều biết nói chuyện, nhưng ngôn ngữ dùng để nói chuyện thường là ngôn ngữ thượng cổ. Giờ lại có một tên Ma Chủ nói tiếng Tam trọng thiên, hơn nữa ẩn ẩn còn có chút quen tai... - Kỳ Thiên Ngữ! Trong lòng Lục Ly đột nhiên khẽ chấn, mắt hiện đầy vẻ không dám tin, tiếng nói này sao nghe hệt như tiếng của Kỳ Thiên Ngữ? … Lúc trước Kỳ Thiên Ngữ được Kỳ gia công bố là đã chết, tự sát trong quá trình bị giam, hơn nữa còn chết đi rất nhiều năm. Giờ đột nhiên nghe được tiếng nói kia, còn là nói bằng tiếng Tam trọng thiên, nghe cực kỳ giống Kỳ Thiên Ngữ, điều này khiến Lục Ly không khỏi kinh nghi vạn phần. Thời này khắc này, Lục Ly không có thời gian để suy nghĩ nhiều, vội tung người bay đi, đến giữa trời liền phóng thích một đạo đao mang, đao mang này do Nguyên lực ngưng tụ mà thành, uy lực cực lớn, mục tiêu oanh kích được nhắm đến chính là tế đàn. - Năm người các ngươi đi ngăn cản hắn, giết chết hắn! Ma Chủ nghi là “Kỳ Thiên Ngữ” gầm gào, lần này là dùng cổ ngữ. Lục Ly ở trong Vô Tẫn Thần Khư lâu như vậy, sớm đã tinh thông cổ ngữ, hắn không ngờ “Kỳ Thiên Ngữ” lại là thủ lĩnh của đám người này? Ô ô! Sáu tên Ma Chủ xung thiên mà lên, ngưng tụ ra từng bóng đen cực lớn, có hai tên phóng thích công kích đao mang về phía Lục Ly. Chỉ là hai tên Ma Chủ này hiển nhiên đã đánh giá thấp uy lực đao mang của Lục Ly, công kích từ hai người bị đao mang nhẹ nhàng tiêu diệt. Đao mang tiếp tục gào thét lao đi, một tên Ma Chủ thấy đao mang sắp bổ lên tế đàn, lập tức bất ngờ chủ động dùng thân thể đi ngăn cản. Oanh! Ma Chủ kia bị nện bay đi ra, máu me đầm đìa. Mấy tên Ma Chủ còn lại thấy vậy, sắc mặt đều rất khó coi, không ngờ chiến lực Lục Ly lại cường đại đến vậy, lần này sợ rằng nhất thời không cẩn thận, tất cả Ma Chủ đều phải chết ở chỗ này. Rầm rầm rầm! Mấy tên Ma Chủ bắt đầu tấn công, vô số hắc vụ ngưng tụ ra đủ loại công kích đánh tới Lục Ly, Lục Ly phóng thích Thần Long Biến,, khả năng phòng ngự rất khủng bố, ngạnh kháng mấy lượt công kích, đồng thời không ngừng phóng thích Nguyên lực phản công. Rầm rầm rầm! Từng tên Ma Chủ bị nổ bay, Lục Ly dùng chiến pháp lấy cứng đối cứng, có mấy tên Ma Chủ vẫn đang điên cuồng quán chú ma khí, Lục Ly sợ xảy ra chuyện nên mới muốn tốc chiến tốc thắng. Ông! Lục Ly phóng thích pháp tướng, một con Ngân Long lao ra từ sau lưng, thoáng chốc, không gian xung quanh như ngưng cố, một luồng khí tức cuồng bạo trấn áp xuống, khiến vô số Ma Chủ cảm thấy ngạt thở. Tốc độ tấn công của pháp tướng quá nhanh, chớp mắt đã đánh trúng một tên Ma Chủ, Ma Chủ kia không kịp chuyển hóa thành hư thể. Chỉ là pháp tướng công kích cuồng bạo như vậy, dù chuyển hóa thành Hư thể cũng bị xé xác như thường. Oanh! Ma Chủ bị xé xác, nổ nát. Tên Ma Chủ nghi là “Kỳ Thiên Ngữ” thấy tình hình không đúng, tức tốc gào thét: - Tất cả các ngươi đi ngăn cản hắn, nhiều nhất một nén hương, ta liền có thể mở ra phong ấn này. Tất cả Ma Chủ còn lại tựa hồ đều nghe lệnh tên Ma Chủ này, lập tức phi thân lao về phía Lục Ly. Đủ loại công kích không ngừng trút đến, mặc dù phòng ngự của Lục Ly cường đại, song vẫn khó tránh khỏi bị thương. Lục Ly liều mạng, Nguyên lực như không cần tiền cuộn trào tuôn ra, ngưng tụ thành từng pháp tướng, liên tục oanh sát mấy tên Ma Chủ. Thời gian dần trôi, một nén hương sắp qua đi, Lục Ly lại chỉ mới oanh giết được tám tên Ma Chủ, số Ma Chủ còn lại tuy có bị thương song vẫn chưa chết. Lục Ly thấy tình hình không ổn, vội vàng hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi: - Đừng quản nhiều như vậy nữa, hủy đi phong ấn kia, bất kể thế nào, không thể để bọn hắn được như ý, không thì ngươi nghĩ cách để phong ấn xảy ra vấn đề! - Được rồi! Huyết Linh Nhi hiểu ý Lục Ly, men theo lòng đất chui vào trong phong ấn, Ma Chủ kia phát hiện Huyết Linh Nhi, tròng mắt bỗng chốc đỏ ngầu, nhìn chằm chằm Lục Ly nói: - Lục Ly, ngươi đừng mơ! Ta nhất định sẽ mở ra phong ấn, chỉ cần ta được đến thứ bên trong, ta liền có thể nắm giữ toàn bộ Tam trọng thiên ở trong tay. Ngữ khí này càng nghe càng quen thuộc, Lục Ly mắt lạnh quét qua, thử thăm dò nói: - Kỳ Thiên Ngữ, năm đó ngươi chính là bại tướng dưới tay ta, giờ ta cũng vẫn có thể trấn áp ngươi như thường! - A, a, a! Ma Chủ kia càng thêm kích động, gầm thét hai tiếng, quát: - Lục Ly, lần này ta nhất định khiến ngươi chết không chỗ chôn, ta nhất định đòi lại gấp trăm lần nợ máu năm đó! - Quả nhiên là Kỳ Thiên Ngữ!
Chương 3850 Kỳ Thiên Ngữ?
Lục Ly chấn kinh, Kỳ Thiên Ngữ chết đi nhiều năm vậy rồi, lúc này lại gửi thân thành Ma Chủ, cảm giác hệt như chuyện hoang đường. - Giết! Không quản tại sao Kỳ Thiên Ngữ biến thành thế này, Lục Ly đều trước phải đánh giết Ma Chủ, sau đó bắt lại Kỳ Thiên Ngữ, như thế chẳng phải mọi chuyện đều rõ ràng? Hắn gia tăng lực độ công kích, từng tên Ma Chủ bị đánh giết, bên kia Kỳ Thiên Ngữ cũng điên cuồng quán chú ma khí, phong ấn càng lúc càng sáng, tựa hồ sắp bị mở ra. - Không đúng! Kỳ Thiên Ngữ đột nhiên phẫn nộ rống to, vốn theo như dự tính, phong ấn này sớm đã bị mở ra, nhưng giờ đây lại chậm chạp không thấy bóc mở. Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Mị Linh kia của Lục Ly đang làm trò quỷ, phong ấn này rất có khả năng vĩnh viễn không mở ra được. Hưu! Kỳ Thiên Ngữ đợi thêm một lát, sau đó đột nhiên tung mình xung thiên mà lên, hóa thành lưu quang bay về nơi xa, không chút ngập ngừng, trước khi đi không quên bỏ lại một câu: - Lục Ly, ngươi yên tâm, ta rất nhanh sẽ trở lại, đến lúc đó ta nhất định bầm thây vạn đoạn ngươi! - Trốn? Kỳ Thiên Ngữ dứt khoát đào tẩu khiến Lục Ly không khỏi kinh ngạc. Sao hắn không nỗ lực liều mạng thêm chút? Vạn nhất phong ấn có thể bóc mở thì sao? Lục Ly rất muốn truy sát, nhưng nơi này còn có mấy tên Ma Chủ chưa bị đánh giết, mấy tên Ma Chủ này đều đang điên cuồng tiến công, hắn hết cách, đành phải tiếp tục khổ chiến. Nửa nén hương sau, Lục Ly đánh chết toàn bộ Ma, đầy đất toàn là tàn thi. Phế tích giáo đường cũng bị hủy, bốn phía vốn chỉ còn một ít kiến trúc tàn phá, giờ đã bị san thành đất bằng hết cả. Lục Ly thu thập thi thể đám Ma Chủ lại, sau đó giải trừ Thần Long Biến, nuốt đan dược chữa thương. Vừa rồi bị nguyên một đám Ma Chủ vây công, mặc dù hắn có Nguyên lực chiến giáp, nhục thân phòng ngự cũng cường đại, song vẫn không tránh khỏi bị thương. Tròng mắt lấp lánh, có chút không biết phải làm sao, hắn muốn đi truy sát Kỳ Thiên Ngữ, nhưng lại sợ nơi này xảy ra vấn đề. Ai biết dưới phong ấn có cái gì? Vạn nhất Kỳ Thiên Ngữ đi mà quay lại thì sao? Kỳ Thiên Ngữ nói nếu hắn nắm giữ được thứ trong phong ấn, hắn có thể nắm trọn Tam trọng thiên trong lòng bàn tay, điều này chứng tỏ thứ bên trong hẳn phải vô cùng trân quý. Lục Ly nghĩ nghĩ liền quyết định không đi truy sát Kỳ Thiên Ngữ nữa. Nếu Kỳ Thiên Ngữ đã chạy trốn, giờ hắn có đuổi theo e rằng cũng khó mà đuổi kịp, hắn có thể cảm ứng được hiện tại Kỳ Thiên Ngữ rất mạnh, mạnh hơn hẳn đám Ma Chủ vừa rồi. Tốc độ cũng cực nhanh, vừa thấy tình hình không đúng liền chạy, muốn đuổi theo là điều rất khó. - Huyết Linh Nhi! Lục Ly truyền âm nói: - Ngươi có thể mở ra phong ấn này không? - Chút chuyện nhỏ! Huyết Linh Nhi truyền âm nói: - Lúc nãy phong ấn vốn đã thiếu chút bị hắn mở ra, là ta trấn áp đóng lại phong ấn, chủ nhân, giờ ngươi muốn mở ra? - Trước chờ chút! Lục Ly tung người bay vọt lên, chuyển một vòng xung quanh, thần niệm cực lực quét nhìn, xác định phụ cận không có Ma Chủ tiềm phục mới bay trở về truyền âm nói: - Mở ra phong ấn đi! Huyết Linh Nhi bắt đầu mở ra phong ấn, rất nhanh phong ấn sáng lên, tiếp đó quang mang lấp lánh, một cánh cửa từ từ mở ra, lộ ra thang đá phía dưới. Thang đá này rõ ràng thông đến cung điện dưới đất, chỉ là không biết trong cung điện kia có cái gì? Đi xuống thang lầu, Lục Ly tiến vào một cung điện, cung điện này rất hùng vĩ, bên trong treo lên mười mấy viên dạ minh châu, chiếu sáng bừng cả một khoảng không gian, tráng lệ vô cùng, kim quang lấp lánh hệt như hoàng cung. Chính giữa cung điện có một pho tượng, pho tượng khắc hình lão giả uy nghi, thân khoác trường bào, đầu đội ngọc quan, tay cầm quyền trượng, thoạt nhìn như một vị quân vương vô thượng. Bên cạnh pho tượng còn có một bia đá nhỏ, trên bia đá viết bảy chữ lớn Chí Tôn Vô Song, Hồn Ngọc Hoàng. - Hồn Ngọc Hoàng? Chẳng lẽ nơi đây là mộ Thánh Hoàng? Trong đầu Lục Ly chớp qua một đạo ý niệm, sau đó quét mắt nhìn về phía pho tượng kia. Phía sau pho tượng là một chiếc quan tài bạch ngọc, trên quan tài lơ lửng một viên hạt châu, hạt châu lấp lánh kim quang, sở dĩ trọn cả đại điện lấp lánh ánh sáng cũng là bởi vì kim quang phóng ra từ hạt châu. - Bảo bối! Không chút nghi vấn, hạt châu này là chí bảo, đây rất có thể là Thánh Binh, nếu chủ nhân quan tài này là Thánh Hoàng, hạt châu tất là Thánh Binh không nghi ngờ. Lục Ly không đi động loạn mà thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, sau khi xác định bốn phía không có bất kỳ nguy hiểm gì, hắn để Huyết Linh Nhi đi thăm dò bốn phía. Lát sau, Huyết Linh Nhi truyền lời, cung điện này có Thần Văn, song chỉ là Thần Văn phòng ngự, dùng để bảo hộ đồ đạc trong cung điện không bị phá hư, chứ không phải Thần Văn mang tính công kích. Lục Ly yên tâm, không chút do dự đi tới bên cạnh ngọc quan, hắn trước là cung kính khom người hành lễ, vái ba vái, sau đó vươn tay chộp tới hạt châu. Hạt châu vào tay, lạnh buốt, rất có thủ cảm. Hắn chộp được hạt châu vào tay, trong lòng lập tức cuồng hỉ, bảo châu này tới tay thực sự quá dễ dàng, khiến hắn có chút không dám tin tưởng. Hắn thu hồi hạt châu, sợ bị người đoạt đi, lập tức thu vào không gian giới chỉ. Thần niệm quét nhìn một phen, xác định hạt châu an tĩnh đặt trong không gian giới chỉ, lúc này trên mặt mới hiện ý cười. - Ừm, đây là? Đột nhiên, ánh mắt Lục Ly bị dải lụa ngọc mỏng phía trước ngọc quan hấp dẫn, hắn đưa tay cầm lấy lụa ngọc lụa, phát hiện trên lụa ngọc có một ít đồ án kỳ dị, không biết dùng để làm gì? Hắn lật xem một lượt rồi thu vào, tiếp tục dạo quanh bốn phía. Thăm dò tận bốn, năm lần, Lục Ly xác định trong này trừ pho tượng và ngọc quan ra thì không còn thứ gì khác nữa. Huyết Linh Nhi cũng thăm dò trong đại điện mấy lần, song cũng không thu được bảo vật gì cả. Bảo vật chắc là còn, trong ngọc quan rất có thể còn có bảo tàng, nhưng Lục Ly không khả năng phá mở quan tài, như thế không khỏi quá bất kính đối với tổ tiên. Đào mộ người ta, đây là chuyện vô cùng thất đức, càng đừng nói Lục Ly còn chiếm được di bảo của cổ cường giả này.
Bình luận facebook