-
Chương 3841-3845
Chương 3841 Vô pháp vô thiên
Đoạn thời gian trước uy danh Chúc Thiên Đại Đế bị tổn hại không nhỏ, Chúc Phạm tựa hồ cũng muốn chính danh thay cho gia gia, một người một đao tung hoành khắp Thần Phong đại lục, lập được chiến công hiển hách, số quân sĩ Ma Uyên bị hắn đánh giết chỉ kém mỗi Lục Ly và người vô danh. Lục Linh và Tượng Linh Lung cũng biểu hiện không sai, Lục Linh sau khi an trí Lục gia xong xuôi liền truyền tống đến đây. Nàng chiến đấu ở chỗ này không chỉ vì muốn nghĩ cách cứu viện con dân Thần Phong đại lục, mà đây còn là cơ hội rèn luyện vô cùng tốt, dù sao chiến đấu cũng là cách thức đột phá tốt nhất. Tinh anh Tam trọng thiên hội tụ đến bên này, kéo theo đó hấp dẫn vô số tinh anh của các hào môn đại tộc, Thần Phong đại lục gần như biến thành luận võ trường của đám đệ tử ưu tú tuổi trẻ, năm trăm người có tên trên Tân Tú Bảng thì đã có ít nhất bốn trăm người hiện diện ở đây. Khó miễn xuất hiện tinh anh Nhân tộc tử thương, tinh anh trên Tân Tú Bảng cũng chết mất mười mấy người, ở đây quả nhiên chưa từng xuất hiện cường giả cấp bậc Ma Tôn, nhưng Ma Chủ lại rất nhiều. Một ít Ma Chủ thực lực cường hoành sáng ngang Chuẩn Đế, tân tú bình thường há có thể chống được được? Ngoài ra còn có càng nhiều công tử hào môn tử thương, ý định của bọn hắn khi tới đây là nhằm dương danh lập vạn, hấp dẫn chú ý từ mỹ nhân đỉnh cấp như Lục Linh Tượng Linh Lung. Đám người này chiến lực chẳng ra sao, lại rất nghênh ngang, chỉ dẫn theo số ít tùy tùng liền dám xông vào Thần Phong đại lục, kết quả tự nhiên khó tránh khỏi cảnh bị cường giả Ma Uyên xé xác. Lục Ly biết Lục Linh và Tượng Linh Lung tới, nhưng hắn không thời gian đi tìm hai người, dù cho trong lòng rất lo lắng, chẳng qua nghĩ đến Tượng gia và Nghịch Long Tộc tất sẽ không yên tâm khi để hai người tới chiến đấu một mình, khẳng định có trưởng lão đi theo, hắn liền không quá bận tâm. Còn về nội bộ Nhân tộc? Đại nạn đương đầu ai dám làm loạn? Đừng nói nhắm đến hai người, dù hắn có gặp phải Phượng Hậu Dương Đế, hai người kia cũng không dám ra tay. Thông đạo nối liền Ma Uyên rốt cục bị phong ấn, là do Phượng Hậu và mấy tên Đại Đế liên thủ ra tay. Nhưng mấy tên cấp Đế này vẫn chưa dám rời đi, một mực trấn thủ và gia cố phong ấn ở bên kia, bảo đảm không có càng nhiều quân sĩ Ma Uyên giết ra. Bắt ba ba trong hũ! Hiện tại Thần Phong đại lục đã bị đoàn đoàn vây quanh, vô số võ giả tinh anh chém giết quân sĩ Ma Uyên trong đó, thanh tiễu sạch sẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn. Đáng tiếc trong hũ còn có vô số con dân Nhân tộc, một ngày chưa hoàn toàn thanh tiễu đám quân sĩ Ma Uyên kia, ngày đó Thần Phong đại lục còn chưa được an bình. Hơn ba tháng. Đại quân Ma Uyên ở Thần Phong đại lục bị thanh tiễu hơn phân nửa, trọn cả đại lục bị tàn phá thảm không nỡ nhìn, có người ước đoán nhân khẩu ở đây chí ít giảm thiểu bốn thành. Đoán chừng không mất vài vạn năm, Thần Phong đại lục khó mà khôi phục lại được. Dù cho tổn thất tổn trọng, chí ít đại cục đã được ổn định. Phòng tuyến ở hai đại chiến khu không bị xông phá, ngược lại quân đội Ma Uyên bị đẩy ngược trở về, phía Ma Uyên cũng tử thương thảm trọng, hai đại chiến khu chí ít đã tiêu diệt mấy ngàn vạn quân sĩ Ma Uyên. Chiến khu ổn định, đại bộ phận quân sĩ Ma Uyên ở Thần Phong đại lục cũng bị đánh giết, nhiễu loạn theo đó dần lắng xuống. Tam trọng thiên ổn định trở lại, trước mắt còn chưa phát hiện thấy có quân sĩ Ma Uyên xông vào Tam trọng thiên. Chẳng qua, lúc này điều khiến Tam trọng thiên đau đầu chính là... có rất nhiều võ giả bị Ma Chủ cao cấp khống chế! Võ giả bị quân sĩ Ma Uyên phổ thông khống chế liền biến thành cái xác không hồn, nhưng Ma Chủ khống chế ma nô thì khác. Những ma nô này ngoài mặt không khác gì nhân loại bình thường, hành vi cũng không có dị thường, nhìn qua vẫn cứ là nhân loại. Nhưng thực tế lại đã biến thành nô lệ của Ma Chủ, có thể bạo phát vào thời khắc then chốt, gây ra thương hại chí mạng cho nhân loại! Tỉ như đoạn thời gian trước, một tên công tử Đan gia ở một thành trì bị Ma Chủ khống chế. Hắn bất ngờ chủ động mở ra hộ tráo ngoài thành, sau đó dẫn đường cho Ma Chủ mang theo đại quân Ma Uyên tiềm phục xung quanh tiến vào. Nếu không phải sau cùng Phượng Hậu đích thân chạy tới, thành trì kia đã biến thành tử thành. Bảo lũy dễ bị kích phá nhất là từ bên trong! Thành trì này là chủ thành của Đan gia, nhân khẩu trong đó lên tới ngàn vạn, bao gồm chủ yếu là tộc nhân Đan gia. Một tên Ma Chủ dẫn theo mấy vạn quân đội Ma Uyên xung kích, ngàn vạn nhân khẩu thoáng chốc tổn thất hơn phân nửa. Tình huống thế này không phải đơn nhất, mà đã xảy ra vài chục lần. Ma Chủ có được linh trú cực cao, trong Thần Phong đại lục tới rất nhiều Ma Chủ. Những Ma Chủ này đều rất thông minh, một khi gặp phải cường giả Nhân tộc liền sẽ lập tức đào tẩu. Lục Ly từng gặp qua mấy lần, hắn phát hiện Ma Chủ, nhưng Ma Chủ lại khống chế quân sĩ Ma Uyên ùa tới tấn công hắn, đợi khi hắn đánh chết đám quân sĩ Ma Uyên, Ma Chủ kia đã trốn vô ảnh vô tung. Chiến lực Ma Chủ tương đương Lĩnh Chủ Nhân tộc, tốc độ cực nhanh, lại giỏi ẩn độn, vô cùng khó đánh giết. Đám Ma Chủ xông vào Thần Phong đại lục chắc cũng được đến mệnh lệnh, nhiệm vụ của bọn hắn không phải chiếm lĩnh địa bàn, mà là tận lực đánh giết càng nhiều võ giả nhân loại càng tốt, phá hoại càng lớn càng tốt, khiến cho Nhân tộc đại thương nguyên khí. Hưu! Trong một mảnh hoang dã, có bóng người cấp tốc cuồng bay, thần niệm quét nhìn bốn phía, hắn mái đầu bạc trắng, nét mặt cương nghị tràn đầy mỏi mệt. Nhưng hắn không dừng lại nghỉ ngơi mà vẫn khoái tốc bay nhanh, tìm kiếm kẻ địch. Lục Ly đã liên tục hơn hai tháng không nghỉ ngơi, lúc này hắn chính đang truy tung một tên Ma Chủ, Ma Chủ này vô cùng giảo hoạt, đã mấy lần trốn khỏi tay hắn. Bởi vì xuất hiện loại chuyện như ở thành trì Đan gia, Lục Ly tình nguyện ít giết mười vạn quân sĩ Ma Uyên cũng phải đánh giết cho được một tên Ma Chủ.
Chương 3842 Vô pháp vô thiên
Sức phá hoại của Ma Chủ quá lớn, quân sĩ Ma Uyên bình thường linh trí không cao, chỉ biết dùng sức tàn phá. Tỉ như một đại thành Nhân tộc nào đó có được đại trận hộ thành rất mạnh, nếu xung quanh không có Ma Chủ điều khiển, những quân sĩ Ma Uyên kia sẽ một mực vây quanh thành trì xung kích. Như thế rất dễ tận diệt, thậm chí không cần đến cấp bậc như hắn ra tay, xuất động hai tên Lĩnh Chủ liền có thể đánh giết sạch sẽ. Ma Chủ thì khác, Ma Chủ tinh thông ẩn độn trong đám quân sĩ Ma Uyên bình thường, bọn hắn ẩn độn, thời khắc then chốt có thể ra tay đánh giết tinh anh Nhân tộc, hoặc nhẹ nhàng công phá thành trì, đánh giết nô dịch võ giả con dân Nhân tộc trong thành. - Ừm Trong lúc phi hành, Lục Ly phát hiện không gian bên trái có ba động, thần niệm hắn quét qua, song rất nhanh liền không nhìn nữa. Bởi vì bên kia bay tới một tên Lĩnh Chủ và hai tên võ giả trẻ tuổi. Rất rõ ràng đây là hai tên công tử hào môn và một trưởng lão được gia tộc phái ra đi theo hộ vệ. Ba người kia cũng phát hiện Lục Ly, lập tức khoái tốc bay tới, một tên công tử tuổi trẻ từ đằng xa đã quát khẽ: - Dũng Nghị tướng quân, tại hạ là Tây Nguyên đại lục Cầu gia Cầu Lịch, hôm nay hân hạnh được thấy tướng quân, rất là vinh dự. - Tây Nguyên đại lục? Lục Ly ngừng lại giữa trời, chân mày khẽ nhíu, Tây Nguyên đại lục ở mặt tây, chỉ là một phiến đại lục nhỏ, so với Tử Dương đại lục thì lớn hơn một chút. Con em đại gia tộc bên đó rất ít tới bên này, không ngờ hôm nay lại gặp được. Trước đó Lục Ly cũng thấy qua không ít công tử đại gia tộc, hắn cũng không để ý nhiều, chỉ khẽ gật đầu nói: - Khách khí, các ngươi cẩn thận chút, quanh đây có một tên Ma Chủ! - Ma Chủ? Trên mặt tên Cừu công tử vừa lên tiếng lộ ra có tia kinh ý, ba người tiếp tục bay tới chỗ Lục Ly, Cầu công tử kia tựa hồ nhớ tới điều gì, nói: - Hình như vừa rồi chúng ta tạt qua một phiến sơn mạch, nơi đó có ma khí rất nồng nặc, trưởng lão nhà ta cảm thấy quá nguy hiểm, thế nên không tiến vào thăm dò. Dũng Nghị tướng quân, hay là để chúng ta dẫn ngươi qua đó xem xem? - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, hắn đã tìm hơn nửa ngày mà vẫn chẳng thấy bóng dáng Ma Chủ kia đâu, nếu thật ở trong sơn mạch mà ba người đang chỉ, ngược lại bớt việc. - Không đúng. Cầu công tử đột nhiên quát khẽ, ánh mắt sợ hãi nhìn sau lưng Lục Ly nói: - Ma Chủ ở kia, đi ra! Lục Ly theo bản năng quay đầu nhìn ra sau, nhưng sau lưng lại trống trơn, không thấy có gì. Lục Ly đột nhiên hồi thần, tức tốc quay đầu, chợt thấy ánh mắt hai tên công tử Cầu gia và tên Lĩnh Chủ kia lộ vẻ âm tàn, còn chớp động hồng quang nhàn nhạt, điên cuồng xông về phía mình. - Ba người này bị Ma Chủ khống chế? Lục Ly khẽ thở dài, lại không có nửa điểm kinh hoảng, Nguyên lực chiến giáp xuất hiện bên ngoài cơ thể, trong tay hiện ra nhuyễn kiếm, phóng thích Thần Âm pháp tắc. Ba đạo công kích đánh lên thân hắn, nhưng không mang đến bất kỳ tổn thương nào, Nguyên lực chiến giáp không phải thứ võ giả bình thường có thể phá vỡ. Hai tên công tử Cầu gia này chỉ là Ngũ Kiếp đỉnh phong, Lĩnh Chủ kia cũng không tính quá mạnh, há có thể phá được phòng ngự của hắn? Ông! Lục Ly phóng thích Thần Âm pháp tắc, ba người lập tức ôm đầu quay cuồng giữa trời, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thê lương. Trên thân Lục Ly cuộn trào sát ý nồng đậm, mặc dù ba người này là Nhân tộc, nhưng linh hồn bị Ma Chủ khống chế, giữ lại bọn hắn chỉ mang đến nguy hại cho nhân gian. Loại ma nô thế này rất khó xử lý, muốn bọn hắn khôi phục như xưa khó như lên trời. Hưu! Ngay khi Lục Ly chuẩn bị ra tay giết người, nơi xa chợt vang lên tiếng gió rít, mấy đạo thần niệm cường đại quét tới. Lúc này Lục Ly đã phóng thích công kích, đương nhiên sẽ không bởi vì có người tới mà dừng tay. Oanh! Lục Ly vung quyền đánh nát đầu một tên công tử Cầu gia, sau đó trở tay tung chưởng đánh chết tên Lĩnh Chủ, lúc hắn chuẩn bị ra tay đánh giết tên công tử Cầu gia còn lại, nơi xa vang lên tiếng hét phẫn nộ: - Dừng tay, Lục Ly, ngươi làm cái gì? Oanh! Lục Ly hoàn toàn không để ý tiếng quát khẽ kia, vung quyền đánh giết người còn lại, sau đó thu hồi không gian giới chỉ của cả ba, lúc này mới đảo mắt nhìn về hướng đông, thấy được có sáu người đang cấp tốc bay tới. Trong sáu người có ba vị công tử tiểu thư thân khoác chiến giáp hoa lệ, khí độ phi phàm, ba người còn lại thì đều là Chuẩn Đế. Hơn nữa ba tên Chuẩn Đế này còn đứng sau lưng ba vị công tử tiểu thư, có thể tưởng tượng thân phận địa vị ba người này tuyệt đối không thấp. Lục Ly vừa khéo từng thấy qua chân dung một người trong đó, biết người này đích thật là công tử ca đỉnh cấp nhất ở Tam trọng thiên. Chúc Phạm, cháu trai nhỏ tuổi nhất của Chúc Thiên Đại Đế. Chúc Phạm còn chưa bay tới liền đã gầm quát: - Lục Ly, ngươi dám đánh chết Cầu Lịch? Đúng là vô pháp vô thiên! Chúc Phạm! Vị này nghe nói là đệ nhất công tử Tam trọng thiên, không chỉ bởi vì hắn là đứa cháu trai được Chúc Thiên Đại Đế yêu thích nhất, bối cảnh vô cùng cường đại, mà còn bởi chiến lực bưu hãn, theo như rất nhiều người, hắn đột phá cấp Đế chỉ là chuyện sớm hay muộn. Lục Ly rất mạnh, rất nhiều người cho rằng đã đột phá cấp Đế, nhưng ở trong lòng đa phần các vị tiểu thư, Chúc Phạm mới là đối tượng phối ngẫu lý tưởng nhất. Vì cái gì? Bởi vì Chúc Phạm có bối cảnh cường đại, Lục Ly thì không. Chúc Thiên Đại Đế là một trong ba vị Đại Đế cường đại nhất ở Tam trọng thiên, Chúc gia còn có hai vị cường giả cấp Đế, thậm chí Chúc Thiên Đại Đế có một cấp Đế làm lão nô. Không chỉ vậy, Chú gia có tận hơn mười Chuẩn Đế, hoàn toàn xứng với danh xưng đệ nhất gia tộc Tam trọng thiên. Luân Hồi Đại Đế cũng rất mạnh, Không Gian Thành cũng là một trong những thế lực đỉnh cấp ở Tam trọng thiên. Nhưng Kỳ gia chỉ có một cấp Đế, thế hệ tuổi trẻ Kỳ gia lại không có đệ tử quá ưu tú, vốn Kỳ Thiên Ngữ tính là một người, đáng tiếc cuối cùng chết rồi.
Chương 3843 Chết sạch ở đây
Lục Ly quả thực rất mạnh, vấn đề là trong khắp Tam trọng thiên, cấp Đế không ít, cộng cả những Đại Đế ẩn thế, chí ít có tận sáu bảy mươi người. Cấp Đế cũng phân mạnh yếu, rất nhiều cấp Đế tu luyện mười mấy vạn năm, nhưng so với Chúc Thiên Đại Đế thì vẫn sai lệch rất lớn. Bởi thế Lục Ly so với Chúc Thiên Đại Đế, Lục gia so với Chúc gia thì thực sự thua kém quá rõ ràng. Lục gia ở Lẫm Đông đại lục có cái gì? Tộc trưởng Lục Nhân Hoàng chỉ là Tam Kiếp, nói ra chỉ càng thêm mất mặt. Mặc dù Luân Hồi Đại Đế một mực ủng hộ Lục Ly, nhưng rốt cuộc Lục Ly không mang họ Kỳ. Khí chất Chúc Phạm rất không sai, quý khí bức nhân, khí trường vô cùng mạnh, bề ngoài anh tuấn, trong cốt tủy mang theo ngạo khí cao nhân nhất đẳng. Hắn dẫn người cấp tốc bay tới, trong mắt chất đầy hàn ý, phẫn nộ nhìn vào Lục Ly. Đối với Lục Ly, Chúc Phạm trước nay không có quá nhiều hảo cảm, trước là bởi vì Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông nên mới sinh tâm đố kỵ, đằng sau bởi vì Lục Ly đánh mặt Chúc Thiên Đại Đế khiến hắn lại càng thêm khó chịu. Gia gia hắn đức cao vọng trọng cỡ nào, Lục Ly chỉ là đứa nhãi ranh không biết từ đâu chui ra, lại dám đánh mặt gia gia hắn, càng đáng hận hơn là, sau cùng gia gia hắn còn phải nhịn. Tất cả điều đó khiến cho, ở trong lòng Chúc Phạm, Lục Ly chính là đại địch sinh tử, nếu không phải Tam trọng thiên còn chưa vượt qua hạo kiếp, đoán chừng hắn sớm đã tìm Lục Ly gây sự. Lúc này, tựa hồ là một cơ hội cực kỳ tốt? Chúc Phạm dẫn người bay tới, khóa chặt Lục Ly, lần nữa quát khẽ nói: - Lục Ly, ngươi tưởng có Luân Hồi Đại Đế bảo kê, ngươi liền có thể tùy ý làm xằng làm bậy? Lục Ly thản nhiên nhìn Chúc Phạm, lại nhìn lướt qua công tử và tiểu thư bên cạnh, hai người này thực lực đều không sai, Lục Kiếp hậu kỳ, hẳn cũng là hậu nhân của hai vị cấp Đế nào đó. Hắn trầm mặc một lát, cuối cùng đáp nói: - Ba người này bị Ma Chủ khống chế. Nếu đổi thành người khác, Lục Ly lười phải giải thích nhiều lời, nhưng Chúc Phạm dù sao cũng thân phận phi thường, Lục Ly sợ hắn đồn thổi lung tung nên vẫn nhẹ giọng giải thích. - Ha ha! Chúc Phạm cười lạnh nói: - Mấy ngày trước Cầu Lịch còn từng chạm mặt với ta, bọn hắn bị Ma Chủ khống chế? Ta thấy là ngươi bị Ma Chủ khống chế mới đúng? - Tin hay không tùy ngươi! Lục Ly lười nhác nói nhảm, thân hình khẽ động định rời đi. Hắn còn phải tìm kiếm tung tích Ma Chủ kia, không có thời gian dây dưa với đám này. - Còn muốn đi? Trong tay Chúc Phạm hiện ra một chiếc roi dài màu đen, bất thần vung tới, tính cuốn lấy Lục Ly, miệng quát: - Hôm nay không làm rõ ràng chuyện này, ngươi đừng hòng đi đâu được. Xoẹt! Roi dài màu đen kia rõ ràng là bảo vật, phá không mà đến kéo theo tiếng rít ghê người, ngay khi Chúc Phạm vừa động thủ, ba tên Chuẩn Đế lập tức ngấm ngầm đề phòng, tùy thời chuẩn bị ra tay tương trợ. Công tử tóc nâu đứng bên cạnh Chúc Phạm cũng lấy ra binh khí, tiểu thư mỹ lệ khoác chiến giáp màu đỏ, dáng người ngạo nhân kia thì chỉ khẽ nhíu mày, giật lùi ra sau mấy trượng. Thấy Chúc Phạm trực tiếp động thủ, ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, một tay phóng thích Nguyên lực đột nhiên chộp tới roi dài, nhẹ nhàng bắt lấy trong tay, dùng sức kéo lại, lạnh lùng nhìn Chúc Phạm nói: - Chúc công tử, ngươi tưởng gia gia ngươi là thống soái chiến khu Nam bộ, ngươi liền thành Tuần Tra Sứ ở Tam trọng thiên? Dù ngươi có là Tuần Tra Sứ, có chút người ngươi cũng không quản được đâu! Nguyên lực khẽ chấn, cánh tay đột nhiên dùng sức, roi dài bị Lục Ly trực tiếp đánh gãy, đồng thời với đó, trên người hắn cuộn trào sát khí. Khí tức cường đại phô thiên cái địa áp tới, khiến đám người Chúc Phạm lập tức cảm thấy đè nén vô cùng. Tóc Chúc Phạm hơi xoăn, màu đỏ như của rượu vang, tròng mắt màu xanh da trời, mày kiếm mắt sáng, cộng thêm thân hình khôi ngô thon dài, ngoại hình nhìn rất hoàn mỹ. Hắn đối mặt với khí thế trấn áp từ Lục Ly, lại không có nửa điểm e sợ, ngược lại sát khí đằng đằng trầm giọng hống lên: - An bá, Lưu thúc, Thường thúc, Lục Ly làm xằng làm bậy, đánh giết đồng tộc, chúng ta cùng nhau hợp lực bắt hắn lại, đưa đi chiến khu Nam bộ thỉnh cầu chư vị Đại Đế xét xử! Ba vị Chuẩn Đế thoáng ngập ngừng, tên công tử bên cạnh lại gật đầu nói: - Nhân tộc đối mặt hạo kiếp, vì chống lại Ma Uyên, vô số con dân Nhân tộc tiếp bước kháng địch, bọn Cầu Lịch không quả xa xôi vạn dặm từ Tây Nguyên đại lục đến đây, Lục Ly lại không phân tốt xấu đánh giết bọn hắn. Hành vi ác liệt như thế có thể nói là táng tâm bệnh cuồng, nên bắt hắn lại để chư vị Đại Đế xét xử. Tiểu thư kia không nói gì, chỉ nhìn Lục Ly, thần sắc thoáng hiện vẻ thất vọng, mấy ngày trước các nàng quả thực từng gặp qua Cầu Lịch, khi đó còn rất tốt. Không quản Lục Ly bởi vì nguyên nhân gì mà đánh giết ba người, đây đều là Lục Ly sai. Đang lúc nguy cơ cận kề, anh hào Nhân tộc hẳn nên đồng tâm hiệp lực, chung tay vượt qua cửa ải khó khăn, đồng tộc tương tàn nói thế nào cũng là không đúng. - Bắt ta? Lục Ly cười lạnh, tên công tử Chúc gia này cũng quá đề cao chính mình. Đừng nói dựa vào ba tên Chuẩn Đế và bọn hắn, dù có nhiều thêm mười tên Chuẩn Đế, hắn cũng không để vào trong mắt. Hắn phiền chán nhất là dây dưa với loại công tử ca thế này, bèn lạnh giọng nói: - Lục Ly ta hành sự trước nay luôn quang minh lỗi lạc, không cần phải giải thích với các ngươi. Cút ra, bằng không đừng trách ta không nể mặt gia gia ngươi! - Bắt lấy hắn! Sự bá đạo của Lục Ly chọc giận Chúc Phạm, Chúc Phạm một mực không cho rằng Lục Ly thật đã đột phá cấp Đế, rốt cuộc một tên Ngũ Kiếp làm sao có thể đột nhiên ngưng tụ ra pháp giới và Nguyên lực được? Giờ qua nhiều năm vậy rồi, chẳng phải cũng chỉ mới Lục Kiếp? Chiến giáp Đế binh trên người lấp lánh quang mang, trong tay hiện ra một thanh chiến đao, khí tức trên đó cường đại đến dọa người, thoáng nhìn liền biết là Đế binh. Hắn tung mình như Cuồng Long vọt tới, vung lên chiến đao bổ thẳng về phía Lục Ly.
Chương 3844 Phục hay không?
- Động thủ! Ba tên Chuẩn Đế thấy Chúc Phạm vọt tới, cả ba đều hết cách, đành phải xông lên theo, bằng không nếu Chúc Phạm bị Lục Ly đánh chết, bọn hắn biết ăn nói thế nào với Chúc Thiên Đại Đế? Đầu bên kia, công tử tóc nâu cũng vọt lên theo, chỉ có nữ tử khoác chiến giáp màu đỏ là vẫn đứng im không nhúc nhích. - Ha ha! Lục Ly bật cười, Chúc Phạm muốn tự rước lấy nhục, vậy thì không trách hắn được. Hắn điên cuồng gào thét một tiếng, trực tiếp phóng thích Thần Long Biến, biến thân thành Long Nhân, khí huyết như hung thú viễn cổ tràn ngập ra, đè áp khiến nữ tử khoác chiến giáp màu đỏ phía xa khẽ rung lên. - Cút! Lục Ly quét đuôi dài về phía Chúc Phạm, đồng thời vận chuyển Nguyên lực trút tới đuôi rồng, đụng thẳng lên chiến đao Đế binh của Chúc Phạm. Tia lửa sáng lên, hai mảnh lân phiến bị đánh nát, Chúc Phạm lại bị lực phản chấn cường đại hất văng. Hệt như bị cả một ngọn núi quất trúng, dù cho có chiến giáp Đế binh bảo hộ, miệng Chúc Phạm vẫn không nhịn được tràn ra máu tươi, có vẻ bị chấn thương không nhẹ. Đồng thời với đó, móng vuốt Lục Ly như thiểm điện chộp tới một tên Chuẩn Đế, ngạnh kháng một kích của người kia, hung hăng bẻ vụn cánh tay đối phương, miệng quát lạnh: - Chỉ bằng các ngươi cũng tính bắt ta? Cút hay không? Không cút, tất cả các ngươi đều phải bỏ xác ở chỗ này! Chọn đi! … Vừa đối mặt liền xé ra cánh tay một tên Chuẩn Đế, sự hung tàn của Lục Ly khiến chúng nhân không khỏi cả kinh. Nhất là Chúc Phạm còn cần Đế binh tấn công, lại chỉ chém nát hai mảnh lân phiến trên đuôi Lục Ly, khả năng phòng ngự thực sự quá dọa người. Hai đại Chuẩn Đế bị dọa sợ, tên công tử còn lại cũng kinh hãi, chỉ có Chúc Phạm không chỉ không bị dọa sợ, ngược lại còn thẹn quá thành giận. Khí thế trên người càng thịnh, thân hình lần nữa hóa thành lưu quang vọt về phía Lục Ly. Hắn khó mà chấp nhận được hiện thực, rằng Lục Ly tuổi tác còn nhỏ hơn mình, trên thân cũng không có Đế uy, lại làm sao có được Nguyên lực? - Không biết chết sống! Lục Ly thấy Chúc Phạm vọt tới, thân hình chợt lóe, tốc độ nhanh đến dọa người, nhẹ nhàng tránh qua công kích từ Chúc Phạm, đuôi rồng quét tới, lần này không đánh văng Chúc Phạm mà cuốn hắn lại. Trên đuôi rồng có Nguyên lực, lực lượng cường đại không bút nào diễn tả, Chúc Phạm cực lực muốn giãy dụa thoát ra, lại phát hiện căn bản không cách nào giãy thoát. Đuôi rồng co rút lại, Chúc Phạm bị kéo đến trước mặt Lục Ly, nhìn tròng mắt màu bạc băng lãnh không mang theo dù chỉ một tia tình tự kia, hắn rốt cục sợ, quát khẽ nói: - Lục Ly, ngươi muốn làm gì? Ngươi còn dám giết ta chắc? - Dũng Nghị tướng quân, thủ hạ lưu tình! - Dũng Nghị tướng quân bình tĩnh! - Dũng Nghị tướng quân! - Dũng Nghị tướng quân! Ba tên Chuẩn Đế đồng thanh quát khẽ, chiến lực Lục Ly quá mạnh, ba người đã triệt để từ bỏ tâm tư đối kháng với Lục Ly. Hiện tại chỉ cầu Lục Ly đừng làm hại Chúc Phạm, bằng không Chúc Thiên Đại Đế trách tội đi xuống, ai cũng không gánh nổi. - Ta không dám giết ngươi? Ngươi tưởng mặc vào chiến giáp Đế binh, ta liền không thể giết ngươi? Lục Ly cười lạnh, vung nắm đấm hung hăng đánh lên ngực Chúc Phạm, nắm đấm hắn mang theo Nguyên lực, uy lực vô cùng khủng bố, một quyền đi xuống, cảm giác như cả một ngọn núi đè sập. Lục phủ ngũ tạng Chúc Phạm tức thì bị chấn thương, trong miệng trào ra máu tươi. Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Nắm đấm Lục Ly không ngừng đánh tới, mỗi lần đều như núi non đè sập, mỗi lần Chúc Phạm lại thổ huyết. Trong lòng hắn rốt cục hơi hoảng, biết cứ tiếp tục thế này sớm muộn cũng bị Lục Ly đánh chết tươi. Đấy là Lục Ly còn chưa nhắm đầu mà đánh, bằng không đầu hắn sớm đã nổ tung, kết cục đoán chừng sẽ là hồn phi phách tán. Ba tên Chuẩn Đế hoảng, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều không biết phải làm sao, một người cắn răng định tấn công Lục Ly, giải cứu Chúc Phạm. Nhưng Lục Ly lạnh lùng quét mắt nhìn sang, người kia lập tức không dám động. Ý tứ Lục Ly muốn chuyển đạt rất rõ ràng, nếu ngươi dám động, hắn sẽ ngắt đầu Chúc Phạm xuống làm bóng đá. Người kia suy xét một phen, công kích của hắn chưa hẳn đã có thể đánh thương Lục Ly, nếu chọc giận Lục Ly, e rằng Chúc Phạm thật sẽ bị Lục Ly giết chết. Rầm rầm rầm! Lục Ly không ngừng công kích, mặc dù Chúc Phạm có chiến giáp Đế binh, nhưng ngũ tạng lục phủ đều bị chấn nát, xương sườn trước ngực gãy mất mấy đoạn, trước ngực nhuộm đỏ máu tươi, sắc mặt trắng bệch. Lục Ly nhìn vào Chúc Phạm hỏi: - Có phục hay không? - Phục con mẹ ngươi! Chúc Phạm tính là có chút cốt khí, cắn răng gầm gừ, trong tròng mắt toàn là tơ máu, hệt như một đứa trẻ quật cường. Nếu ngươi đã không phục, cách hành xử của Lục Ly trước nay luôn là đánh cho ngươi phục mới thôi. Lục Ly vung nắm đấm lên, một quyền tiếp một quyền nện tới, lần này lại không nhắm đến ngực mà là phần đầu Chúc Phạm, hắn lạnh lùng quát: - Nếu ngươi đã không phục, vậy liền tiễn ngươi một chặng! - Dũng Nghị tướng quân, không thể! - Dũng Nghị tướng quân, thủ hạ lưu tình! Ba tên Chuẩn Đế lần nữa khẩn cầu, Lục Ly lại không thèm để ý, tiếp tục vung quyền nện lên Chúc Phạm, ánh mắt lạnh như băng, sát ý cuộn trào, khiến người không chút hoài nghi rằng hắn thật có lòng muốn giết Chúc Phạm. Ầm ầm! Mười mấy quyền nện dưới, đầu óc Chúc Phạm mụ mẫm hết cả, rốt cục hắn cũng cảm nhận được nguy cơ tử vong, nếu cứ tiếp tục mặc cho Lục Ly đánh thế này, hắn khẳng định hữu tử vô sinh. Hưu! Một tên Chuẩn Đế nhịn hết nổi, xách lấy trường thương hung hăng đâm tới Lục Ly, Lục Ly cười lạnh, đuôi rồng quét qua, cầm Chúc Phạm chắn ở trước mặt, nếu Chuẩn Đế kia muốn tấn công, mũi thương tất phải đâm xuyên qua Chúc Phạm. Giờ Chúc Phạm đã bị đánh cho đầu óc mụ mị hết cả, trên trán trên mặt toàn là máu, nếu một thương này đánh trúng Chúc Phạm, vạn nhất Chúc Phạm chết mất thì sao? Chuẩn Đế kia vội vàng thu thương, gầm lên: - Lục Ly, ngươi đừng khinh người quá đáng. Ngươi cũng phải cân nhắc cho bản thân, cho Lục gia thật kỹ. - Có gì phải cân nhắc? Lục Ly quát lạnh nói: - Có người muốn giết ta, ta còn phải cười hì hì với hắn? Chúc Phạm hắn có tư cách gì bắt ta?
Chương 3845 Biến số
- Lục Ly ta làm người làm việc đỉnh thiên lập địa, lúc chúng ta tới sâu trong Ma Uyên hủy đi Ma Đàn, Chúc Phạm hắn ở đâu? Mấy năm nay ta đánh giết bao nhiêu quân sĩ Ma Uyên? Chúc Phạm hắn so được với ta? Ta và Cầu công tử kia không oán không thù, vì sao ta phải giết chết bọn hắn? Năm đó Thương gia tiến đánh Doãn gia, nếu không phải ta ngăn cản, ba mươi vạn tù binh kia sớm đã bị đánh chết. Chúc Phạm ngươi có quyền gì mà chất vấn ta, càng không quyền bắt ta. Hơn nữa ngươi còn chưa đủ bản sự bắt ta lại, gọi gia gia ngươi thì còn nghe được! Dứt lời, Lục Ly tiếp tục không ngừng oanh kích lên đầu Chúc Phạm, lần này càng thêm cuồng bạo, như thể muốn dồn Chúc Phạm vào chỗ chết, đồng thời sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm Chúc Phạm, phẫn nộ quát: - Có phục hay không? Không phục liền giết chết ngươi! Sát khí Lục Ly quá nặng, Chúc Phạm cảm giác toàn thân như bị hàn khí bao phủ, cả người run rẩy, răng lợi cũng bắt đầu run lên. Đời này hắn sinh ra đã ngậm lấy thìa vàng, chưa bao giờ phải thực sự đối diện với nguy cơ sinh tử, mỗi lần đi ra rèn luyện, đi đến các loại hiểm địa, đều có người ngấm ngầm theo gót, đã từng bao giờ gặp phải nguy điểm đâu? Lần này Lục Ly lại mang đến cho hắn cảm giác sắp mất mạng tới nơi, trước nay Lục Ly vẫn được truyền tụng là kẻ điên, chuyện gì cũng dám làm. Năm đó thực lực vô cùng thấp nhỏ đã dám đại náo Thần Phong đại lục, ở Ngân Viêm Hải Vực còn oanh giết trưởng lão Ngô gia. Bởi thế mới đầu Chúc Phạm tưởng Lục Ly không dám giết mình, nhưng giờ đây lại cảm thấy, nếu cứ tiếp tục thế này, hắn sẽ chết ở trong tay Lục Ly. Dù cho trong lòng mười phần biệt khuất, mười phần không cam tâm, cuối cùng Chúc Phạm vẫn cắn răng nói: - Phục, ta phục! Mặc dù tiếng kêu không lớn, lại vang lên to rõ trong tai tất cả mọi người, Lục Ly đình chỉ công kích, ném văng Chúc Phạm, cười lạnh nói: - Gia gia ngươi cả đời anh danh, lại có đứa cháu chết nhát như ngươi, võ giả lại sợ chết, đời này vĩnh viễn không cách nào vấn đỉnh chí tôn, thứ mất mặt xấu hổ! Nói xong, Lục Ly hừ lạnh một tiếng, thu lại thi thể đám người Cầu Lịch, sau đó hóa thành một đạo ngân quang bay mất, lưu lại Chúc Phạm mình đầy thương tích và mấy tên Chuẩn Đế đang lúng túng không thôi, cùng với hai tên công tử tiểu thư thần sắc phức tạp không biết phải nói gì. Lục Ly quá không lưu tình diện, vừa rồi giáo huấn Chúc Phạm như thể giáo huấn con cháu, Chúc Phạm từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu qua nhục nhã đến vậy, không biết lần này có thể chịu được đả kích như thế hay không? - A, a, a, a! Quả nhiên, Chúc Phạm rống lên, biểu hiện có chút cuồng loạn, thần sắc dữ tợn vô cùng, hắn bi thương rống to: - Lục Ly, ta và ngươi không đội trời chung, đời này không giết ngươi, ta thề không làm người, thề không làm người! Lục Ly không quản Chúc Phạm, tiếp tục đi thanh tiễu quân sĩ Ma Uyên, bọn Chúc Phạm lập tức quay trở về trong thành, sau mấy ngày trị liệu, Chúc Phạm về lại chiến khu Nam bộ tìm Chúc Thiên Đại Đế cáo trạng. Ba tên Chuẩn Đế lại khuyên Chúc Phạm đừng đi cáo trạng, việc này nên xử lý đê điệu. Nhưng Chúc Phạm ôm đầy bụng tức, làm sao phát tiết? Hắn không làm gì được Lục Ly, tự nhiên chỉ còn cách đi tìm Chúc Thiên Đại Đế. Ba! Kết quả hắn về kể xong sự tình, Chúc Thiên Đại Đế trực tiếp quất cho một tát, hung hăng đánh bay ra ngoài. Chúc Phạm sửng sốt, từ nhỏ đến lớn Chúc Thiên Đại Đế chưa từng đánh qua hắn, hắn không khỏi ủy khuất nhìn Chúc Thiên Đại Đế, ngơ ngác không hiểu. - Thùng cơm, phế vật, mất mặt xấu hổ! Chúc Thiên Đại Đế giận không thể át, nổi giận đùng đùng đứng lên nói: - Chính ngươi có mấy cân mấy lượng chẳng lẽ còn không biết? Lục Ly giết qua bao nhiêu Chuẩn Đế? Ngươi còn muốn chủ động giơ đầu lên nòng súng? Không hơi đâu khiến lão phu mất mặt. Ngươi là óc heo à? Lục Ly thật dám giết ngươi? Ngươi nghĩ hắn không sợ lão phu đồ Lục gia? Sao ngươi có thể ngu vậy được? Chúc Phạm ủy khuất sờ lấy mặt, rụt rè nhìn Chúc Thiên Đại Đế nói: - Gia gia, ta biết sai rồi, nhưng Lục Ly khinh người quá đáng. Hơn nữa hắn còn vô duyên vô cớ đánh giết bọn Cầu Lịch, việc này không xử lý, hắn sẽ càng vô pháp vô thiên. - Vô duyên vô cớ? Chúc Thiên Đại Đế cười lạnh, cả giận nói: - Vì sao sau cùng Lục Ly còn muốn lấy đi thi thể bọn Cầu Lịch? Ngươi không dùng đầu óc để nghĩ à? Ngươi thử công bố việc này ra trước bàn dân thiên hạ thử xem? Đến lúc đó Lục Ly phóng ra ba cỗ thi thể kia, nếu tìm thấy ma khí trong linh hồn bọn họ, thậm chí hắn còn có thể ném ba cỗ thi thể kia vào trong đám quân sĩ Ma Uyên, để thi thể lây dính ma khí, đến lúc đó đuối lý sẽ là ngươi. Ngươi cũng sẽ biến thành trò cười cho thiên hạ, biết không? - Ách... Chúc Phạm sửng sốt, làm thế cũng được? Hắn không khỏi cắn răng nghiến lợi quát khẽ: - Ta sẽ không bỏ qua cho hắn, ta nhất định phải giết hắn! - Tỉnh lại! Chúc Thiên Đại Đế hét lớn một tiếng, tựa như kinh lôi nổ vang trong tai Chúc Phạm: - Chúc Phạm, bây giờ trạng thái tâm lý ngươi đang rất nguy hiểm, biết không? Ngươi đã bị cừu hận che mờ mắt, cứ tiếp tục thế này tất tâm sinh ma niệm. Rất nhanh Lục Ly sẽ trở thành cấp Đế, ngươi muốn siêu việt hắn là điều khó như lên trời, còn muốn giết hắn? Đợi khi ngươi phát hiện mình không cách nào siêu việt hắn, không cách nào đánh giết hắn, ma niệm trong lòng ngươi sẽ càng lúc càng sâu, đến lúc đó liền triệt để hủy, hiểu không? - Hiểu, ta hiểu! Chúc Phạm thì thào, dưới cơn thịnh nộ của Chúc Thiên Đại Đế, hắn còn dám nói gì? Nhưng hạt giống cừu hận lại đã chôn xuống, loại công tử ca chưa từng phải gánh chịu qua suy sụp như hắn, một khi bị đả kích, trong thời gian ngắn rất khó bình tĩnh lại được. - Đi xuống đi, về lại trong tộc phản tỉnh, không nghĩ rõ ràng thì đừng đi ra! Chúc Thiên Đại Đế vung tay, nhìn Chúc Phạm thất hồn lạc phách đi ra ngoài, lấy lòng dạ như Chúc Thiên Đại Đế mà vẫn khó kìm được phẫn nộ. Nhìn tình hình này, xem ra đứa cháu trai hắn yêu thích nhất nhiều khả năng sẽ vì Lục Ly làm hủy. Nếu Chúc Phạm sản sinh tâm ma, e rằng đời này vĩnh viễn không cách nào đột phá cấp Đế.
Đoạn thời gian trước uy danh Chúc Thiên Đại Đế bị tổn hại không nhỏ, Chúc Phạm tựa hồ cũng muốn chính danh thay cho gia gia, một người một đao tung hoành khắp Thần Phong đại lục, lập được chiến công hiển hách, số quân sĩ Ma Uyên bị hắn đánh giết chỉ kém mỗi Lục Ly và người vô danh. Lục Linh và Tượng Linh Lung cũng biểu hiện không sai, Lục Linh sau khi an trí Lục gia xong xuôi liền truyền tống đến đây. Nàng chiến đấu ở chỗ này không chỉ vì muốn nghĩ cách cứu viện con dân Thần Phong đại lục, mà đây còn là cơ hội rèn luyện vô cùng tốt, dù sao chiến đấu cũng là cách thức đột phá tốt nhất. Tinh anh Tam trọng thiên hội tụ đến bên này, kéo theo đó hấp dẫn vô số tinh anh của các hào môn đại tộc, Thần Phong đại lục gần như biến thành luận võ trường của đám đệ tử ưu tú tuổi trẻ, năm trăm người có tên trên Tân Tú Bảng thì đã có ít nhất bốn trăm người hiện diện ở đây. Khó miễn xuất hiện tinh anh Nhân tộc tử thương, tinh anh trên Tân Tú Bảng cũng chết mất mười mấy người, ở đây quả nhiên chưa từng xuất hiện cường giả cấp bậc Ma Tôn, nhưng Ma Chủ lại rất nhiều. Một ít Ma Chủ thực lực cường hoành sáng ngang Chuẩn Đế, tân tú bình thường há có thể chống được được? Ngoài ra còn có càng nhiều công tử hào môn tử thương, ý định của bọn hắn khi tới đây là nhằm dương danh lập vạn, hấp dẫn chú ý từ mỹ nhân đỉnh cấp như Lục Linh Tượng Linh Lung. Đám người này chiến lực chẳng ra sao, lại rất nghênh ngang, chỉ dẫn theo số ít tùy tùng liền dám xông vào Thần Phong đại lục, kết quả tự nhiên khó tránh khỏi cảnh bị cường giả Ma Uyên xé xác. Lục Ly biết Lục Linh và Tượng Linh Lung tới, nhưng hắn không thời gian đi tìm hai người, dù cho trong lòng rất lo lắng, chẳng qua nghĩ đến Tượng gia và Nghịch Long Tộc tất sẽ không yên tâm khi để hai người tới chiến đấu một mình, khẳng định có trưởng lão đi theo, hắn liền không quá bận tâm. Còn về nội bộ Nhân tộc? Đại nạn đương đầu ai dám làm loạn? Đừng nói nhắm đến hai người, dù hắn có gặp phải Phượng Hậu Dương Đế, hai người kia cũng không dám ra tay. Thông đạo nối liền Ma Uyên rốt cục bị phong ấn, là do Phượng Hậu và mấy tên Đại Đế liên thủ ra tay. Nhưng mấy tên cấp Đế này vẫn chưa dám rời đi, một mực trấn thủ và gia cố phong ấn ở bên kia, bảo đảm không có càng nhiều quân sĩ Ma Uyên giết ra. Bắt ba ba trong hũ! Hiện tại Thần Phong đại lục đã bị đoàn đoàn vây quanh, vô số võ giả tinh anh chém giết quân sĩ Ma Uyên trong đó, thanh tiễu sạch sẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn. Đáng tiếc trong hũ còn có vô số con dân Nhân tộc, một ngày chưa hoàn toàn thanh tiễu đám quân sĩ Ma Uyên kia, ngày đó Thần Phong đại lục còn chưa được an bình. Hơn ba tháng. Đại quân Ma Uyên ở Thần Phong đại lục bị thanh tiễu hơn phân nửa, trọn cả đại lục bị tàn phá thảm không nỡ nhìn, có người ước đoán nhân khẩu ở đây chí ít giảm thiểu bốn thành. Đoán chừng không mất vài vạn năm, Thần Phong đại lục khó mà khôi phục lại được. Dù cho tổn thất tổn trọng, chí ít đại cục đã được ổn định. Phòng tuyến ở hai đại chiến khu không bị xông phá, ngược lại quân đội Ma Uyên bị đẩy ngược trở về, phía Ma Uyên cũng tử thương thảm trọng, hai đại chiến khu chí ít đã tiêu diệt mấy ngàn vạn quân sĩ Ma Uyên. Chiến khu ổn định, đại bộ phận quân sĩ Ma Uyên ở Thần Phong đại lục cũng bị đánh giết, nhiễu loạn theo đó dần lắng xuống. Tam trọng thiên ổn định trở lại, trước mắt còn chưa phát hiện thấy có quân sĩ Ma Uyên xông vào Tam trọng thiên. Chẳng qua, lúc này điều khiến Tam trọng thiên đau đầu chính là... có rất nhiều võ giả bị Ma Chủ cao cấp khống chế! Võ giả bị quân sĩ Ma Uyên phổ thông khống chế liền biến thành cái xác không hồn, nhưng Ma Chủ khống chế ma nô thì khác. Những ma nô này ngoài mặt không khác gì nhân loại bình thường, hành vi cũng không có dị thường, nhìn qua vẫn cứ là nhân loại. Nhưng thực tế lại đã biến thành nô lệ của Ma Chủ, có thể bạo phát vào thời khắc then chốt, gây ra thương hại chí mạng cho nhân loại! Tỉ như đoạn thời gian trước, một tên công tử Đan gia ở một thành trì bị Ma Chủ khống chế. Hắn bất ngờ chủ động mở ra hộ tráo ngoài thành, sau đó dẫn đường cho Ma Chủ mang theo đại quân Ma Uyên tiềm phục xung quanh tiến vào. Nếu không phải sau cùng Phượng Hậu đích thân chạy tới, thành trì kia đã biến thành tử thành. Bảo lũy dễ bị kích phá nhất là từ bên trong! Thành trì này là chủ thành của Đan gia, nhân khẩu trong đó lên tới ngàn vạn, bao gồm chủ yếu là tộc nhân Đan gia. Một tên Ma Chủ dẫn theo mấy vạn quân đội Ma Uyên xung kích, ngàn vạn nhân khẩu thoáng chốc tổn thất hơn phân nửa. Tình huống thế này không phải đơn nhất, mà đã xảy ra vài chục lần. Ma Chủ có được linh trú cực cao, trong Thần Phong đại lục tới rất nhiều Ma Chủ. Những Ma Chủ này đều rất thông minh, một khi gặp phải cường giả Nhân tộc liền sẽ lập tức đào tẩu. Lục Ly từng gặp qua mấy lần, hắn phát hiện Ma Chủ, nhưng Ma Chủ lại khống chế quân sĩ Ma Uyên ùa tới tấn công hắn, đợi khi hắn đánh chết đám quân sĩ Ma Uyên, Ma Chủ kia đã trốn vô ảnh vô tung. Chiến lực Ma Chủ tương đương Lĩnh Chủ Nhân tộc, tốc độ cực nhanh, lại giỏi ẩn độn, vô cùng khó đánh giết. Đám Ma Chủ xông vào Thần Phong đại lục chắc cũng được đến mệnh lệnh, nhiệm vụ của bọn hắn không phải chiếm lĩnh địa bàn, mà là tận lực đánh giết càng nhiều võ giả nhân loại càng tốt, phá hoại càng lớn càng tốt, khiến cho Nhân tộc đại thương nguyên khí. Hưu! Trong một mảnh hoang dã, có bóng người cấp tốc cuồng bay, thần niệm quét nhìn bốn phía, hắn mái đầu bạc trắng, nét mặt cương nghị tràn đầy mỏi mệt. Nhưng hắn không dừng lại nghỉ ngơi mà vẫn khoái tốc bay nhanh, tìm kiếm kẻ địch. Lục Ly đã liên tục hơn hai tháng không nghỉ ngơi, lúc này hắn chính đang truy tung một tên Ma Chủ, Ma Chủ này vô cùng giảo hoạt, đã mấy lần trốn khỏi tay hắn. Bởi vì xuất hiện loại chuyện như ở thành trì Đan gia, Lục Ly tình nguyện ít giết mười vạn quân sĩ Ma Uyên cũng phải đánh giết cho được một tên Ma Chủ.
Chương 3842 Vô pháp vô thiên
Sức phá hoại của Ma Chủ quá lớn, quân sĩ Ma Uyên bình thường linh trí không cao, chỉ biết dùng sức tàn phá. Tỉ như một đại thành Nhân tộc nào đó có được đại trận hộ thành rất mạnh, nếu xung quanh không có Ma Chủ điều khiển, những quân sĩ Ma Uyên kia sẽ một mực vây quanh thành trì xung kích. Như thế rất dễ tận diệt, thậm chí không cần đến cấp bậc như hắn ra tay, xuất động hai tên Lĩnh Chủ liền có thể đánh giết sạch sẽ. Ma Chủ thì khác, Ma Chủ tinh thông ẩn độn trong đám quân sĩ Ma Uyên bình thường, bọn hắn ẩn độn, thời khắc then chốt có thể ra tay đánh giết tinh anh Nhân tộc, hoặc nhẹ nhàng công phá thành trì, đánh giết nô dịch võ giả con dân Nhân tộc trong thành. - Ừm Trong lúc phi hành, Lục Ly phát hiện không gian bên trái có ba động, thần niệm hắn quét qua, song rất nhanh liền không nhìn nữa. Bởi vì bên kia bay tới một tên Lĩnh Chủ và hai tên võ giả trẻ tuổi. Rất rõ ràng đây là hai tên công tử hào môn và một trưởng lão được gia tộc phái ra đi theo hộ vệ. Ba người kia cũng phát hiện Lục Ly, lập tức khoái tốc bay tới, một tên công tử tuổi trẻ từ đằng xa đã quát khẽ: - Dũng Nghị tướng quân, tại hạ là Tây Nguyên đại lục Cầu gia Cầu Lịch, hôm nay hân hạnh được thấy tướng quân, rất là vinh dự. - Tây Nguyên đại lục? Lục Ly ngừng lại giữa trời, chân mày khẽ nhíu, Tây Nguyên đại lục ở mặt tây, chỉ là một phiến đại lục nhỏ, so với Tử Dương đại lục thì lớn hơn một chút. Con em đại gia tộc bên đó rất ít tới bên này, không ngờ hôm nay lại gặp được. Trước đó Lục Ly cũng thấy qua không ít công tử đại gia tộc, hắn cũng không để ý nhiều, chỉ khẽ gật đầu nói: - Khách khí, các ngươi cẩn thận chút, quanh đây có một tên Ma Chủ! - Ma Chủ? Trên mặt tên Cừu công tử vừa lên tiếng lộ ra có tia kinh ý, ba người tiếp tục bay tới chỗ Lục Ly, Cầu công tử kia tựa hồ nhớ tới điều gì, nói: - Hình như vừa rồi chúng ta tạt qua một phiến sơn mạch, nơi đó có ma khí rất nồng nặc, trưởng lão nhà ta cảm thấy quá nguy hiểm, thế nên không tiến vào thăm dò. Dũng Nghị tướng quân, hay là để chúng ta dẫn ngươi qua đó xem xem? - Được! Lục Ly khẽ gật đầu, hắn đã tìm hơn nửa ngày mà vẫn chẳng thấy bóng dáng Ma Chủ kia đâu, nếu thật ở trong sơn mạch mà ba người đang chỉ, ngược lại bớt việc. - Không đúng. Cầu công tử đột nhiên quát khẽ, ánh mắt sợ hãi nhìn sau lưng Lục Ly nói: - Ma Chủ ở kia, đi ra! Lục Ly theo bản năng quay đầu nhìn ra sau, nhưng sau lưng lại trống trơn, không thấy có gì. Lục Ly đột nhiên hồi thần, tức tốc quay đầu, chợt thấy ánh mắt hai tên công tử Cầu gia và tên Lĩnh Chủ kia lộ vẻ âm tàn, còn chớp động hồng quang nhàn nhạt, điên cuồng xông về phía mình. - Ba người này bị Ma Chủ khống chế? Lục Ly khẽ thở dài, lại không có nửa điểm kinh hoảng, Nguyên lực chiến giáp xuất hiện bên ngoài cơ thể, trong tay hiện ra nhuyễn kiếm, phóng thích Thần Âm pháp tắc. Ba đạo công kích đánh lên thân hắn, nhưng không mang đến bất kỳ tổn thương nào, Nguyên lực chiến giáp không phải thứ võ giả bình thường có thể phá vỡ. Hai tên công tử Cầu gia này chỉ là Ngũ Kiếp đỉnh phong, Lĩnh Chủ kia cũng không tính quá mạnh, há có thể phá được phòng ngự của hắn? Ông! Lục Ly phóng thích Thần Âm pháp tắc, ba người lập tức ôm đầu quay cuồng giữa trời, miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm thê lương. Trên thân Lục Ly cuộn trào sát ý nồng đậm, mặc dù ba người này là Nhân tộc, nhưng linh hồn bị Ma Chủ khống chế, giữ lại bọn hắn chỉ mang đến nguy hại cho nhân gian. Loại ma nô thế này rất khó xử lý, muốn bọn hắn khôi phục như xưa khó như lên trời. Hưu! Ngay khi Lục Ly chuẩn bị ra tay giết người, nơi xa chợt vang lên tiếng gió rít, mấy đạo thần niệm cường đại quét tới. Lúc này Lục Ly đã phóng thích công kích, đương nhiên sẽ không bởi vì có người tới mà dừng tay. Oanh! Lục Ly vung quyền đánh nát đầu một tên công tử Cầu gia, sau đó trở tay tung chưởng đánh chết tên Lĩnh Chủ, lúc hắn chuẩn bị ra tay đánh giết tên công tử Cầu gia còn lại, nơi xa vang lên tiếng hét phẫn nộ: - Dừng tay, Lục Ly, ngươi làm cái gì? Oanh! Lục Ly hoàn toàn không để ý tiếng quát khẽ kia, vung quyền đánh giết người còn lại, sau đó thu hồi không gian giới chỉ của cả ba, lúc này mới đảo mắt nhìn về hướng đông, thấy được có sáu người đang cấp tốc bay tới. Trong sáu người có ba vị công tử tiểu thư thân khoác chiến giáp hoa lệ, khí độ phi phàm, ba người còn lại thì đều là Chuẩn Đế. Hơn nữa ba tên Chuẩn Đế này còn đứng sau lưng ba vị công tử tiểu thư, có thể tưởng tượng thân phận địa vị ba người này tuyệt đối không thấp. Lục Ly vừa khéo từng thấy qua chân dung một người trong đó, biết người này đích thật là công tử ca đỉnh cấp nhất ở Tam trọng thiên. Chúc Phạm, cháu trai nhỏ tuổi nhất của Chúc Thiên Đại Đế. Chúc Phạm còn chưa bay tới liền đã gầm quát: - Lục Ly, ngươi dám đánh chết Cầu Lịch? Đúng là vô pháp vô thiên! Chúc Phạm! Vị này nghe nói là đệ nhất công tử Tam trọng thiên, không chỉ bởi vì hắn là đứa cháu trai được Chúc Thiên Đại Đế yêu thích nhất, bối cảnh vô cùng cường đại, mà còn bởi chiến lực bưu hãn, theo như rất nhiều người, hắn đột phá cấp Đế chỉ là chuyện sớm hay muộn. Lục Ly rất mạnh, rất nhiều người cho rằng đã đột phá cấp Đế, nhưng ở trong lòng đa phần các vị tiểu thư, Chúc Phạm mới là đối tượng phối ngẫu lý tưởng nhất. Vì cái gì? Bởi vì Chúc Phạm có bối cảnh cường đại, Lục Ly thì không. Chúc Thiên Đại Đế là một trong ba vị Đại Đế cường đại nhất ở Tam trọng thiên, Chúc gia còn có hai vị cường giả cấp Đế, thậm chí Chúc Thiên Đại Đế có một cấp Đế làm lão nô. Không chỉ vậy, Chú gia có tận hơn mười Chuẩn Đế, hoàn toàn xứng với danh xưng đệ nhất gia tộc Tam trọng thiên. Luân Hồi Đại Đế cũng rất mạnh, Không Gian Thành cũng là một trong những thế lực đỉnh cấp ở Tam trọng thiên. Nhưng Kỳ gia chỉ có một cấp Đế, thế hệ tuổi trẻ Kỳ gia lại không có đệ tử quá ưu tú, vốn Kỳ Thiên Ngữ tính là một người, đáng tiếc cuối cùng chết rồi.
Chương 3843 Chết sạch ở đây
Lục Ly quả thực rất mạnh, vấn đề là trong khắp Tam trọng thiên, cấp Đế không ít, cộng cả những Đại Đế ẩn thế, chí ít có tận sáu bảy mươi người. Cấp Đế cũng phân mạnh yếu, rất nhiều cấp Đế tu luyện mười mấy vạn năm, nhưng so với Chúc Thiên Đại Đế thì vẫn sai lệch rất lớn. Bởi thế Lục Ly so với Chúc Thiên Đại Đế, Lục gia so với Chúc gia thì thực sự thua kém quá rõ ràng. Lục gia ở Lẫm Đông đại lục có cái gì? Tộc trưởng Lục Nhân Hoàng chỉ là Tam Kiếp, nói ra chỉ càng thêm mất mặt. Mặc dù Luân Hồi Đại Đế một mực ủng hộ Lục Ly, nhưng rốt cuộc Lục Ly không mang họ Kỳ. Khí chất Chúc Phạm rất không sai, quý khí bức nhân, khí trường vô cùng mạnh, bề ngoài anh tuấn, trong cốt tủy mang theo ngạo khí cao nhân nhất đẳng. Hắn dẫn người cấp tốc bay tới, trong mắt chất đầy hàn ý, phẫn nộ nhìn vào Lục Ly. Đối với Lục Ly, Chúc Phạm trước nay không có quá nhiều hảo cảm, trước là bởi vì Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông nên mới sinh tâm đố kỵ, đằng sau bởi vì Lục Ly đánh mặt Chúc Thiên Đại Đế khiến hắn lại càng thêm khó chịu. Gia gia hắn đức cao vọng trọng cỡ nào, Lục Ly chỉ là đứa nhãi ranh không biết từ đâu chui ra, lại dám đánh mặt gia gia hắn, càng đáng hận hơn là, sau cùng gia gia hắn còn phải nhịn. Tất cả điều đó khiến cho, ở trong lòng Chúc Phạm, Lục Ly chính là đại địch sinh tử, nếu không phải Tam trọng thiên còn chưa vượt qua hạo kiếp, đoán chừng hắn sớm đã tìm Lục Ly gây sự. Lúc này, tựa hồ là một cơ hội cực kỳ tốt? Chúc Phạm dẫn người bay tới, khóa chặt Lục Ly, lần nữa quát khẽ nói: - Lục Ly, ngươi tưởng có Luân Hồi Đại Đế bảo kê, ngươi liền có thể tùy ý làm xằng làm bậy? Lục Ly thản nhiên nhìn Chúc Phạm, lại nhìn lướt qua công tử và tiểu thư bên cạnh, hai người này thực lực đều không sai, Lục Kiếp hậu kỳ, hẳn cũng là hậu nhân của hai vị cấp Đế nào đó. Hắn trầm mặc một lát, cuối cùng đáp nói: - Ba người này bị Ma Chủ khống chế. Nếu đổi thành người khác, Lục Ly lười phải giải thích nhiều lời, nhưng Chúc Phạm dù sao cũng thân phận phi thường, Lục Ly sợ hắn đồn thổi lung tung nên vẫn nhẹ giọng giải thích. - Ha ha! Chúc Phạm cười lạnh nói: - Mấy ngày trước Cầu Lịch còn từng chạm mặt với ta, bọn hắn bị Ma Chủ khống chế? Ta thấy là ngươi bị Ma Chủ khống chế mới đúng? - Tin hay không tùy ngươi! Lục Ly lười nhác nói nhảm, thân hình khẽ động định rời đi. Hắn còn phải tìm kiếm tung tích Ma Chủ kia, không có thời gian dây dưa với đám này. - Còn muốn đi? Trong tay Chúc Phạm hiện ra một chiếc roi dài màu đen, bất thần vung tới, tính cuốn lấy Lục Ly, miệng quát: - Hôm nay không làm rõ ràng chuyện này, ngươi đừng hòng đi đâu được. Xoẹt! Roi dài màu đen kia rõ ràng là bảo vật, phá không mà đến kéo theo tiếng rít ghê người, ngay khi Chúc Phạm vừa động thủ, ba tên Chuẩn Đế lập tức ngấm ngầm đề phòng, tùy thời chuẩn bị ra tay tương trợ. Công tử tóc nâu đứng bên cạnh Chúc Phạm cũng lấy ra binh khí, tiểu thư mỹ lệ khoác chiến giáp màu đỏ, dáng người ngạo nhân kia thì chỉ khẽ nhíu mày, giật lùi ra sau mấy trượng. Thấy Chúc Phạm trực tiếp động thủ, ánh mắt Lục Ly chuyển lạnh, một tay phóng thích Nguyên lực đột nhiên chộp tới roi dài, nhẹ nhàng bắt lấy trong tay, dùng sức kéo lại, lạnh lùng nhìn Chúc Phạm nói: - Chúc công tử, ngươi tưởng gia gia ngươi là thống soái chiến khu Nam bộ, ngươi liền thành Tuần Tra Sứ ở Tam trọng thiên? Dù ngươi có là Tuần Tra Sứ, có chút người ngươi cũng không quản được đâu! Nguyên lực khẽ chấn, cánh tay đột nhiên dùng sức, roi dài bị Lục Ly trực tiếp đánh gãy, đồng thời với đó, trên người hắn cuộn trào sát khí. Khí tức cường đại phô thiên cái địa áp tới, khiến đám người Chúc Phạm lập tức cảm thấy đè nén vô cùng. Tóc Chúc Phạm hơi xoăn, màu đỏ như của rượu vang, tròng mắt màu xanh da trời, mày kiếm mắt sáng, cộng thêm thân hình khôi ngô thon dài, ngoại hình nhìn rất hoàn mỹ. Hắn đối mặt với khí thế trấn áp từ Lục Ly, lại không có nửa điểm e sợ, ngược lại sát khí đằng đằng trầm giọng hống lên: - An bá, Lưu thúc, Thường thúc, Lục Ly làm xằng làm bậy, đánh giết đồng tộc, chúng ta cùng nhau hợp lực bắt hắn lại, đưa đi chiến khu Nam bộ thỉnh cầu chư vị Đại Đế xét xử! Ba vị Chuẩn Đế thoáng ngập ngừng, tên công tử bên cạnh lại gật đầu nói: - Nhân tộc đối mặt hạo kiếp, vì chống lại Ma Uyên, vô số con dân Nhân tộc tiếp bước kháng địch, bọn Cầu Lịch không quả xa xôi vạn dặm từ Tây Nguyên đại lục đến đây, Lục Ly lại không phân tốt xấu đánh giết bọn hắn. Hành vi ác liệt như thế có thể nói là táng tâm bệnh cuồng, nên bắt hắn lại để chư vị Đại Đế xét xử. Tiểu thư kia không nói gì, chỉ nhìn Lục Ly, thần sắc thoáng hiện vẻ thất vọng, mấy ngày trước các nàng quả thực từng gặp qua Cầu Lịch, khi đó còn rất tốt. Không quản Lục Ly bởi vì nguyên nhân gì mà đánh giết ba người, đây đều là Lục Ly sai. Đang lúc nguy cơ cận kề, anh hào Nhân tộc hẳn nên đồng tâm hiệp lực, chung tay vượt qua cửa ải khó khăn, đồng tộc tương tàn nói thế nào cũng là không đúng. - Bắt ta? Lục Ly cười lạnh, tên công tử Chúc gia này cũng quá đề cao chính mình. Đừng nói dựa vào ba tên Chuẩn Đế và bọn hắn, dù có nhiều thêm mười tên Chuẩn Đế, hắn cũng không để vào trong mắt. Hắn phiền chán nhất là dây dưa với loại công tử ca thế này, bèn lạnh giọng nói: - Lục Ly ta hành sự trước nay luôn quang minh lỗi lạc, không cần phải giải thích với các ngươi. Cút ra, bằng không đừng trách ta không nể mặt gia gia ngươi! - Bắt lấy hắn! Sự bá đạo của Lục Ly chọc giận Chúc Phạm, Chúc Phạm một mực không cho rằng Lục Ly thật đã đột phá cấp Đế, rốt cuộc một tên Ngũ Kiếp làm sao có thể đột nhiên ngưng tụ ra pháp giới và Nguyên lực được? Giờ qua nhiều năm vậy rồi, chẳng phải cũng chỉ mới Lục Kiếp? Chiến giáp Đế binh trên người lấp lánh quang mang, trong tay hiện ra một thanh chiến đao, khí tức trên đó cường đại đến dọa người, thoáng nhìn liền biết là Đế binh. Hắn tung mình như Cuồng Long vọt tới, vung lên chiến đao bổ thẳng về phía Lục Ly.
Chương 3844 Phục hay không?
- Động thủ! Ba tên Chuẩn Đế thấy Chúc Phạm vọt tới, cả ba đều hết cách, đành phải xông lên theo, bằng không nếu Chúc Phạm bị Lục Ly đánh chết, bọn hắn biết ăn nói thế nào với Chúc Thiên Đại Đế? Đầu bên kia, công tử tóc nâu cũng vọt lên theo, chỉ có nữ tử khoác chiến giáp màu đỏ là vẫn đứng im không nhúc nhích. - Ha ha! Lục Ly bật cười, Chúc Phạm muốn tự rước lấy nhục, vậy thì không trách hắn được. Hắn điên cuồng gào thét một tiếng, trực tiếp phóng thích Thần Long Biến, biến thân thành Long Nhân, khí huyết như hung thú viễn cổ tràn ngập ra, đè áp khiến nữ tử khoác chiến giáp màu đỏ phía xa khẽ rung lên. - Cút! Lục Ly quét đuôi dài về phía Chúc Phạm, đồng thời vận chuyển Nguyên lực trút tới đuôi rồng, đụng thẳng lên chiến đao Đế binh của Chúc Phạm. Tia lửa sáng lên, hai mảnh lân phiến bị đánh nát, Chúc Phạm lại bị lực phản chấn cường đại hất văng. Hệt như bị cả một ngọn núi quất trúng, dù cho có chiến giáp Đế binh bảo hộ, miệng Chúc Phạm vẫn không nhịn được tràn ra máu tươi, có vẻ bị chấn thương không nhẹ. Đồng thời với đó, móng vuốt Lục Ly như thiểm điện chộp tới một tên Chuẩn Đế, ngạnh kháng một kích của người kia, hung hăng bẻ vụn cánh tay đối phương, miệng quát lạnh: - Chỉ bằng các ngươi cũng tính bắt ta? Cút hay không? Không cút, tất cả các ngươi đều phải bỏ xác ở chỗ này! Chọn đi! … Vừa đối mặt liền xé ra cánh tay một tên Chuẩn Đế, sự hung tàn của Lục Ly khiến chúng nhân không khỏi cả kinh. Nhất là Chúc Phạm còn cần Đế binh tấn công, lại chỉ chém nát hai mảnh lân phiến trên đuôi Lục Ly, khả năng phòng ngự thực sự quá dọa người. Hai đại Chuẩn Đế bị dọa sợ, tên công tử còn lại cũng kinh hãi, chỉ có Chúc Phạm không chỉ không bị dọa sợ, ngược lại còn thẹn quá thành giận. Khí thế trên người càng thịnh, thân hình lần nữa hóa thành lưu quang vọt về phía Lục Ly. Hắn khó mà chấp nhận được hiện thực, rằng Lục Ly tuổi tác còn nhỏ hơn mình, trên thân cũng không có Đế uy, lại làm sao có được Nguyên lực? - Không biết chết sống! Lục Ly thấy Chúc Phạm vọt tới, thân hình chợt lóe, tốc độ nhanh đến dọa người, nhẹ nhàng tránh qua công kích từ Chúc Phạm, đuôi rồng quét tới, lần này không đánh văng Chúc Phạm mà cuốn hắn lại. Trên đuôi rồng có Nguyên lực, lực lượng cường đại không bút nào diễn tả, Chúc Phạm cực lực muốn giãy dụa thoát ra, lại phát hiện căn bản không cách nào giãy thoát. Đuôi rồng co rút lại, Chúc Phạm bị kéo đến trước mặt Lục Ly, nhìn tròng mắt màu bạc băng lãnh không mang theo dù chỉ một tia tình tự kia, hắn rốt cục sợ, quát khẽ nói: - Lục Ly, ngươi muốn làm gì? Ngươi còn dám giết ta chắc? - Dũng Nghị tướng quân, thủ hạ lưu tình! - Dũng Nghị tướng quân bình tĩnh! - Dũng Nghị tướng quân! - Dũng Nghị tướng quân! Ba tên Chuẩn Đế đồng thanh quát khẽ, chiến lực Lục Ly quá mạnh, ba người đã triệt để từ bỏ tâm tư đối kháng với Lục Ly. Hiện tại chỉ cầu Lục Ly đừng làm hại Chúc Phạm, bằng không Chúc Thiên Đại Đế trách tội đi xuống, ai cũng không gánh nổi. - Ta không dám giết ngươi? Ngươi tưởng mặc vào chiến giáp Đế binh, ta liền không thể giết ngươi? Lục Ly cười lạnh, vung nắm đấm hung hăng đánh lên ngực Chúc Phạm, nắm đấm hắn mang theo Nguyên lực, uy lực vô cùng khủng bố, một quyền đi xuống, cảm giác như cả một ngọn núi đè sập. Lục phủ ngũ tạng Chúc Phạm tức thì bị chấn thương, trong miệng trào ra máu tươi. Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Nắm đấm Lục Ly không ngừng đánh tới, mỗi lần đều như núi non đè sập, mỗi lần Chúc Phạm lại thổ huyết. Trong lòng hắn rốt cục hơi hoảng, biết cứ tiếp tục thế này sớm muộn cũng bị Lục Ly đánh chết tươi. Đấy là Lục Ly còn chưa nhắm đầu mà đánh, bằng không đầu hắn sớm đã nổ tung, kết cục đoán chừng sẽ là hồn phi phách tán. Ba tên Chuẩn Đế hoảng, ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, đều không biết phải làm sao, một người cắn răng định tấn công Lục Ly, giải cứu Chúc Phạm. Nhưng Lục Ly lạnh lùng quét mắt nhìn sang, người kia lập tức không dám động. Ý tứ Lục Ly muốn chuyển đạt rất rõ ràng, nếu ngươi dám động, hắn sẽ ngắt đầu Chúc Phạm xuống làm bóng đá. Người kia suy xét một phen, công kích của hắn chưa hẳn đã có thể đánh thương Lục Ly, nếu chọc giận Lục Ly, e rằng Chúc Phạm thật sẽ bị Lục Ly giết chết. Rầm rầm rầm! Lục Ly không ngừng công kích, mặc dù Chúc Phạm có chiến giáp Đế binh, nhưng ngũ tạng lục phủ đều bị chấn nát, xương sườn trước ngực gãy mất mấy đoạn, trước ngực nhuộm đỏ máu tươi, sắc mặt trắng bệch. Lục Ly nhìn vào Chúc Phạm hỏi: - Có phục hay không? - Phục con mẹ ngươi! Chúc Phạm tính là có chút cốt khí, cắn răng gầm gừ, trong tròng mắt toàn là tơ máu, hệt như một đứa trẻ quật cường. Nếu ngươi đã không phục, cách hành xử của Lục Ly trước nay luôn là đánh cho ngươi phục mới thôi. Lục Ly vung nắm đấm lên, một quyền tiếp một quyền nện tới, lần này lại không nhắm đến ngực mà là phần đầu Chúc Phạm, hắn lạnh lùng quát: - Nếu ngươi đã không phục, vậy liền tiễn ngươi một chặng! - Dũng Nghị tướng quân, không thể! - Dũng Nghị tướng quân, thủ hạ lưu tình! Ba tên Chuẩn Đế lần nữa khẩn cầu, Lục Ly lại không thèm để ý, tiếp tục vung quyền nện lên Chúc Phạm, ánh mắt lạnh như băng, sát ý cuộn trào, khiến người không chút hoài nghi rằng hắn thật có lòng muốn giết Chúc Phạm. Ầm ầm! Mười mấy quyền nện dưới, đầu óc Chúc Phạm mụ mẫm hết cả, rốt cục hắn cũng cảm nhận được nguy cơ tử vong, nếu cứ tiếp tục mặc cho Lục Ly đánh thế này, hắn khẳng định hữu tử vô sinh. Hưu! Một tên Chuẩn Đế nhịn hết nổi, xách lấy trường thương hung hăng đâm tới Lục Ly, Lục Ly cười lạnh, đuôi rồng quét qua, cầm Chúc Phạm chắn ở trước mặt, nếu Chuẩn Đế kia muốn tấn công, mũi thương tất phải đâm xuyên qua Chúc Phạm. Giờ Chúc Phạm đã bị đánh cho đầu óc mụ mị hết cả, trên trán trên mặt toàn là máu, nếu một thương này đánh trúng Chúc Phạm, vạn nhất Chúc Phạm chết mất thì sao? Chuẩn Đế kia vội vàng thu thương, gầm lên: - Lục Ly, ngươi đừng khinh người quá đáng. Ngươi cũng phải cân nhắc cho bản thân, cho Lục gia thật kỹ. - Có gì phải cân nhắc? Lục Ly quát lạnh nói: - Có người muốn giết ta, ta còn phải cười hì hì với hắn? Chúc Phạm hắn có tư cách gì bắt ta?
Chương 3845 Biến số
- Lục Ly ta làm người làm việc đỉnh thiên lập địa, lúc chúng ta tới sâu trong Ma Uyên hủy đi Ma Đàn, Chúc Phạm hắn ở đâu? Mấy năm nay ta đánh giết bao nhiêu quân sĩ Ma Uyên? Chúc Phạm hắn so được với ta? Ta và Cầu công tử kia không oán không thù, vì sao ta phải giết chết bọn hắn? Năm đó Thương gia tiến đánh Doãn gia, nếu không phải ta ngăn cản, ba mươi vạn tù binh kia sớm đã bị đánh chết. Chúc Phạm ngươi có quyền gì mà chất vấn ta, càng không quyền bắt ta. Hơn nữa ngươi còn chưa đủ bản sự bắt ta lại, gọi gia gia ngươi thì còn nghe được! Dứt lời, Lục Ly tiếp tục không ngừng oanh kích lên đầu Chúc Phạm, lần này càng thêm cuồng bạo, như thể muốn dồn Chúc Phạm vào chỗ chết, đồng thời sát khí đằng đằng nhìn chằm chằm Chúc Phạm, phẫn nộ quát: - Có phục hay không? Không phục liền giết chết ngươi! Sát khí Lục Ly quá nặng, Chúc Phạm cảm giác toàn thân như bị hàn khí bao phủ, cả người run rẩy, răng lợi cũng bắt đầu run lên. Đời này hắn sinh ra đã ngậm lấy thìa vàng, chưa bao giờ phải thực sự đối diện với nguy cơ sinh tử, mỗi lần đi ra rèn luyện, đi đến các loại hiểm địa, đều có người ngấm ngầm theo gót, đã từng bao giờ gặp phải nguy điểm đâu? Lần này Lục Ly lại mang đến cho hắn cảm giác sắp mất mạng tới nơi, trước nay Lục Ly vẫn được truyền tụng là kẻ điên, chuyện gì cũng dám làm. Năm đó thực lực vô cùng thấp nhỏ đã dám đại náo Thần Phong đại lục, ở Ngân Viêm Hải Vực còn oanh giết trưởng lão Ngô gia. Bởi thế mới đầu Chúc Phạm tưởng Lục Ly không dám giết mình, nhưng giờ đây lại cảm thấy, nếu cứ tiếp tục thế này, hắn sẽ chết ở trong tay Lục Ly. Dù cho trong lòng mười phần biệt khuất, mười phần không cam tâm, cuối cùng Chúc Phạm vẫn cắn răng nói: - Phục, ta phục! Mặc dù tiếng kêu không lớn, lại vang lên to rõ trong tai tất cả mọi người, Lục Ly đình chỉ công kích, ném văng Chúc Phạm, cười lạnh nói: - Gia gia ngươi cả đời anh danh, lại có đứa cháu chết nhát như ngươi, võ giả lại sợ chết, đời này vĩnh viễn không cách nào vấn đỉnh chí tôn, thứ mất mặt xấu hổ! Nói xong, Lục Ly hừ lạnh một tiếng, thu lại thi thể đám người Cầu Lịch, sau đó hóa thành một đạo ngân quang bay mất, lưu lại Chúc Phạm mình đầy thương tích và mấy tên Chuẩn Đế đang lúng túng không thôi, cùng với hai tên công tử tiểu thư thần sắc phức tạp không biết phải nói gì. Lục Ly quá không lưu tình diện, vừa rồi giáo huấn Chúc Phạm như thể giáo huấn con cháu, Chúc Phạm từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu qua nhục nhã đến vậy, không biết lần này có thể chịu được đả kích như thế hay không? - A, a, a, a! Quả nhiên, Chúc Phạm rống lên, biểu hiện có chút cuồng loạn, thần sắc dữ tợn vô cùng, hắn bi thương rống to: - Lục Ly, ta và ngươi không đội trời chung, đời này không giết ngươi, ta thề không làm người, thề không làm người! Lục Ly không quản Chúc Phạm, tiếp tục đi thanh tiễu quân sĩ Ma Uyên, bọn Chúc Phạm lập tức quay trở về trong thành, sau mấy ngày trị liệu, Chúc Phạm về lại chiến khu Nam bộ tìm Chúc Thiên Đại Đế cáo trạng. Ba tên Chuẩn Đế lại khuyên Chúc Phạm đừng đi cáo trạng, việc này nên xử lý đê điệu. Nhưng Chúc Phạm ôm đầy bụng tức, làm sao phát tiết? Hắn không làm gì được Lục Ly, tự nhiên chỉ còn cách đi tìm Chúc Thiên Đại Đế. Ba! Kết quả hắn về kể xong sự tình, Chúc Thiên Đại Đế trực tiếp quất cho một tát, hung hăng đánh bay ra ngoài. Chúc Phạm sửng sốt, từ nhỏ đến lớn Chúc Thiên Đại Đế chưa từng đánh qua hắn, hắn không khỏi ủy khuất nhìn Chúc Thiên Đại Đế, ngơ ngác không hiểu. - Thùng cơm, phế vật, mất mặt xấu hổ! Chúc Thiên Đại Đế giận không thể át, nổi giận đùng đùng đứng lên nói: - Chính ngươi có mấy cân mấy lượng chẳng lẽ còn không biết? Lục Ly giết qua bao nhiêu Chuẩn Đế? Ngươi còn muốn chủ động giơ đầu lên nòng súng? Không hơi đâu khiến lão phu mất mặt. Ngươi là óc heo à? Lục Ly thật dám giết ngươi? Ngươi nghĩ hắn không sợ lão phu đồ Lục gia? Sao ngươi có thể ngu vậy được? Chúc Phạm ủy khuất sờ lấy mặt, rụt rè nhìn Chúc Thiên Đại Đế nói: - Gia gia, ta biết sai rồi, nhưng Lục Ly khinh người quá đáng. Hơn nữa hắn còn vô duyên vô cớ đánh giết bọn Cầu Lịch, việc này không xử lý, hắn sẽ càng vô pháp vô thiên. - Vô duyên vô cớ? Chúc Thiên Đại Đế cười lạnh, cả giận nói: - Vì sao sau cùng Lục Ly còn muốn lấy đi thi thể bọn Cầu Lịch? Ngươi không dùng đầu óc để nghĩ à? Ngươi thử công bố việc này ra trước bàn dân thiên hạ thử xem? Đến lúc đó Lục Ly phóng ra ba cỗ thi thể kia, nếu tìm thấy ma khí trong linh hồn bọn họ, thậm chí hắn còn có thể ném ba cỗ thi thể kia vào trong đám quân sĩ Ma Uyên, để thi thể lây dính ma khí, đến lúc đó đuối lý sẽ là ngươi. Ngươi cũng sẽ biến thành trò cười cho thiên hạ, biết không? - Ách... Chúc Phạm sửng sốt, làm thế cũng được? Hắn không khỏi cắn răng nghiến lợi quát khẽ: - Ta sẽ không bỏ qua cho hắn, ta nhất định phải giết hắn! - Tỉnh lại! Chúc Thiên Đại Đế hét lớn một tiếng, tựa như kinh lôi nổ vang trong tai Chúc Phạm: - Chúc Phạm, bây giờ trạng thái tâm lý ngươi đang rất nguy hiểm, biết không? Ngươi đã bị cừu hận che mờ mắt, cứ tiếp tục thế này tất tâm sinh ma niệm. Rất nhanh Lục Ly sẽ trở thành cấp Đế, ngươi muốn siêu việt hắn là điều khó như lên trời, còn muốn giết hắn? Đợi khi ngươi phát hiện mình không cách nào siêu việt hắn, không cách nào đánh giết hắn, ma niệm trong lòng ngươi sẽ càng lúc càng sâu, đến lúc đó liền triệt để hủy, hiểu không? - Hiểu, ta hiểu! Chúc Phạm thì thào, dưới cơn thịnh nộ của Chúc Thiên Đại Đế, hắn còn dám nói gì? Nhưng hạt giống cừu hận lại đã chôn xuống, loại công tử ca chưa từng phải gánh chịu qua suy sụp như hắn, một khi bị đả kích, trong thời gian ngắn rất khó bình tĩnh lại được. - Đi xuống đi, về lại trong tộc phản tỉnh, không nghĩ rõ ràng thì đừng đi ra! Chúc Thiên Đại Đế vung tay, nhìn Chúc Phạm thất hồn lạc phách đi ra ngoài, lấy lòng dạ như Chúc Thiên Đại Đế mà vẫn khó kìm được phẫn nộ. Nhìn tình hình này, xem ra đứa cháu trai hắn yêu thích nhất nhiều khả năng sẽ vì Lục Ly làm hủy. Nếu Chúc Phạm sản sinh tâm ma, e rằng đời này vĩnh viễn không cách nào đột phá cấp Đế.
Bình luận facebook