• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 3761-3765

Chương 3761 Xác định thân phận
Tính tình của Hoa Thiên Đao này tuy táo bạo, có thù tất báo, nhưng vẫn rất giữ chữ tín, rất có danh ở Vô Tận Thần Khư này. Cho nên Đông Dã Ưng thật yên tâm, không ngờ nhận được kinh hỉ ngoài ý muốn. Đông Dã Ưng và Hoa Thiên Đao lại truyền âm thương lượng một hồi, hai người không biểu lộ ra thần sắc gì, hai người còn đang liều mạng tiến lên trên. Lục Ly và Đông Dã Ưng cách mấy chục thạch thê, Lục Ly có thể nhìn thấy Đông Dã Ưng, hắn đi một lát rồi ngừng lại, bắt đầu nghỉ ngơi. Đông Dã Ưng không xác định được hắn là Lục Ly. Hắn biết thái độ làm người Đông Dã Ưng, người này lòng dạ hẹp hòi, Lục Ly phải đề phòng chó cùng rứt giậu. Cho nên, hắn chuẩn bị sau khi khôi phục toàn bộ chiến lực, sẽ vượt qua cả Đông Dã Ưng. Nghỉ ngơi một canh giờ, Lục Ly tiếp tục chạy, tốn mất hai canh giờ, hắn thành công đổi theo Đông Dã Ưng. Đã cách hắn chỉ còn bốn năm bậc thạch thê, sắp đuổi kịp và vượt qua hắn. Lúc này, tinh thần Lục Ly căng thẳng, thúc giục Đại Đạo Chi Ngân tra xét Đông Dã Ưng. Đông Dã Ưng quay đầu nhìn hắn một cái, vẫn cắn răng leo lên, giờ đây, phía trên vang lên một tiếng cười thật to, là thanh âm của Hoa Thiên Đao: - Ha ha ha, Phong Vô Định, không ngờ ngươi có thể đuổi theo, nhưng… ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua ta. Thanh âm của Hoa Thiên Đao rất lớn, như tiếng sấm rống, nếu đổ là ngườ bình thường khẳng định sẽ dùng thần hiệm tra xét Hoa Thiên Đao. Nhưng Lục Ly lại phản ứng thật mau. Không thèm nghe câu nói kế tiếp, mà ánh mắt cuồn cuộn sát ý, nhìn chằm chằm Đông Dã Ưng bên trên. - Phong Vô Định, rơi xuống với ta! Đông Dã Ưng cười ha hả, sau đó thân mình phóng nhanh ra như cuồng long, hai tay ngưng tụ một chưởng ấn thật lớn, hung hăng đập lên Lục Ly. Đồng thời, bên người hắn xuất hiện một con Thiết Giáp Quỳ Ngưu. Con Quỳ Ngưu kia rất khó khăn đi lên, nhưng chạy xuống dưới thì rất thoải mái. Quỳ Ngưu từ từ va chạm về phía hắn. - Tên này quả nhiên chơi xấu! Đôi mắt Lục Ly co rụt lại, chưởng ấn kia của Đông Dã Ưng hắn tin tưởng có thể đánh nát, nhưng con Quỳ Ngưu này nếu va chạm vào hắn, lực lượng khủng bố kia sẽ trực tiếp đánh bay hắn. Chỉ đánh lui mấy trăm bậc thạch thê thì không sao cả, chỉ sợ trực tiếp bay ra ngoài thạch thê, đến lúc đó sẽ nơi xuống chân núi Nữ Đế Phong. Ngay lập tức Lục Ly quyết định, hắn cắn răng vận chuyển nguyên lực phóng ra đao mang, đánh tới chưởng ấn. Mặt khác, hắn lấy ra Thất Sắc Lưu Ly Tháp, bên trong cuồn cuộn ngọn lửa bay đến Quỳ Ngưu. Đại môn Thất Sắc Lưu Ly Tháp cũng mở ra, truyền ra lực hấp ẫn khủng bố, tác dụng lên Quỳ Ngưu. Ào ào! Bên ngoài bùng nổ, Đông Dã Ưng lại dám động thủ? Đây là đang vi phạm quy tắc. Đây là khiêu khích với Nữ Thánh Tông. Sắc mặt Lục Linh và Tượng Linh Lung thay đổi. Sắc mặt Ảnh Hậu và một đám Đế Cấp Nữ Thánh Tông cũng trở nên âm trầm. Ầm! Lục Ly thoải mái đánh tan chưởng ấn kia, đao mang tiếp tục oanh sát, đánh lên người Đông Dã Ưng, đánh bay Đông Dã Ưng, chiến giáp trên người hắn nát bét, cả người đầm đìa máu tươi. Một bên khác, ngọn lửa bao phủ Quỳ Ngưu, phòng ngự của Quỳ Ngưu rất mạnh, không bị chết cháy, lại bị thương. Còn lực hấp dẫn Thất Sắc Lưu Ly Tháp truyền ra, giống như không hút Quỳ Ngưu vào được, nhưng thành công làm giảm tốc độ của Quỳ Ngưu. Ầm! Lúc này hào quang Nữ Đế Phong chợt lóe, sau đó Quỳ Ngưu, Đông Dã Ưng biến mất phía trên thạch thê. Thật rõ ràng, Ảnh Hậu đã phản ứng, khống chế thần văn của Nữ Đế Phong, truyền tống Đông Dã Ưng và Quỳ Ngưu ra ngoài. Ha ha ha! Đông Dã Ưng phát hiện bạch quang chợt lóe, xuất hiện trên quảng trường, cả người quần áo rách tung tóe, trên người đều là máu, nhưng hắn trông như không có việc gì, ngược lại cười to như điên. Ánh mắt hắn liếc nhìn Dương Cương trên khán đài, khóe miệng hai người đều là ý lạnh. Thất Sắc Lưu Ly Tháp! Vừa rồi Đông Dã Ưng thành công bức ra hậu thủ của Lục Ly, hai người đã xác định Phong Vô Định là… Lục Ly! Thất Sắc Lưu Ly Tháp rất nổi danh trong Tam Trọng Thiên. Bởi vì là Đế Binh thành danh của Luân Hồi Đại Đế. Ngoại hình bảo vật này cũng phi thường kỳ lạ, vừa liếc mắt đã có thể nhận ra. Thất Sắc Lưu Ly Tháp nằm trong tay Lục Ly, Dương Cương và Đông Dã Ưng đều phi thường rõ ràng. Cho nên khi Lục Ly lấy ra bảo tháp này đã tương đương công khai thân phận của mình. Lục Ly cũng không có biện pháp! Nếu hắn không lấy ra tòa tháp này, hắn dựa vào cái gì ngăn cản Quỳ Ngưu? Lỡ như hắn bị đánh xuống Nữ Đế Phong, vậy chờ hắn vực dậy, nói không chừng Văn Tường và Hoa Thiên Đao đã đi lên vạn bậc thang. Nếu Đồ Ảnh cũng đi lên, vậy hắn sẽ bị đào thải, nếu có thể bị đào thải rồi, bại lộ thân phận thì có sao? Hơn nữa, hắn chỉ lấy ra Thất Sắc Lưu Ly tháp, cũng không có chứng cớ khác, hắn có thể không nhận, chỉ cố chấp bảo Thất Sắc Lưu Ly Tháp chỉ là bảo vật cùng loại, chỉ có thể đi bước nào tính bước đó. Nội tâm hắn cũng khẩn trương, Đông Dã Ưng đã truyền tống ra ngoài, nếu hắn lập tức báo cáo với Ảnh Hậu, vậy hắn có thể bị truyền tống ra ngoài. Cho nên, hắn nuốt xuống hai viên đan dược, vừa tiếp tục đi về trước, vừa khẩn trương chờ đợi. - Hả? Đợi một lát, hắn không bị truyền tống ra ngoài? Nội tâm hơi kinh ngạc, chẳng lẽ Đông Dã Ưng không báo cáo hắn? Đông Dã Ưng quả không báo cá, chỉ đứn ngoan ngoãn bên ngoài, ngay cả thương thế cũng chưa kịp chữa trị, trên người còn đang chảy máu. Giờ đây, Ảnh Hậu và một đám Đế Cấp lạnh lùng nhìn hắn, rất nhiều trưởng lão Nữ Thánh Tông trợn mắt nhìn hắn. Động thủ trong Nữ Đế Phong, đây là làm trái quy củ của Nữ Thánh Tông định ra, đó là khiêu khích với Nữ Thánh Tông, người của Nữ Thánh Tông sao có thể chịu vả mặt như vậy. - Đông Dã Ưng! Một trưởng lão khiển trách: - Ngươi biết tội rồi chứ! - Ta sai rồi! Đông Dã Ưng ngoan ngoãn nhận sai, chắp tay nói: - Ảnh Hậu, chư vị đại nhân, Đông Dã Ưng nhất thời tức giận, mạo muội động thủ, phá hủy quy cũ, chư vị đại nhân muốn đánh muốn mắng muốn phạt thế nào, Đông Dã Ưng đều không lời nào để nói.
Chương 3762 Không phải nói đùa
Đông Dã Ưng thức thời như thế, cộng thêm Lục Ly cũng không có ảnh hưởng quá lớn. Sắc mặt một đám cường giả mới tốt hơn một chút. Ảnh Hậu vung tay áo nói: - Đi xuống đi, trận đấu về sau ngươi không có tư cách tham gai, nếu còn dám xằng bậy, đừng trách bổn hậu không nể mặt sư phụ ngươi. - Dạ dạ dạ! Đông Dã Ưng vội vàng kinh sợ lui xuống, còn không dám trở về lầu các lộ thiên mà đi đến góc khán dài chữa thương. Trên khán đài nhiều người tỏ ánh mắt khinh thường hắn, không bình ngườ khác, lại còn chơi đánh lén, người như vậy, tất cả mọi người đều chán ghét. Đương nhiên, cũng có người có thể lý giải Đông Dã Ưng, cho rằng hắn không vừa mắt Lục Ly đầu cơ trục lợi, cho nên giận ra tay, muốn lưỡng bại câu thương với Lục Ly, có người cũng bội phục dũng khí của hắn. - Ưng ca! Dương Cương nóng nảy, truyền âm nói: - Vì sao ngươi không vạch trần thân phận của Lục Ly. Hắn ngụy trang thân phận, mạo danh thân thế. Ngươi chỉ cần vạch trần, Nữ Thánh Tông khẳng định hủy bỏ tư cách của hắn, thậm chí truy cứu trách nhiệm. - Gấp gáp cái gì? Khóe miệng Đông Dã Ưng co rúm, vẻ mặt dữ tợn, hắn truyền âm nói: - Chờ sau khi Lục Ly được hạng nhất rồi nói sau, ha hả! - Hạng nhất? Dương Cương chớp mắt, đột nhiên hiểu được, nói: - Ý của ngươi muốn hắn đi lên điểm cao nhất, cho hắn hy vọng, cuối cùng khiến hắn tuyệt vọng? - Đúng vậy! Đông Dã Ưng cười lạnh, truyền âm nói: - Đứng càng cao, rơi càng hận. Ta muốn ở đây nhìn xem, chờ Lục Ly được hạng nhất, sau đó ta vạch trần thân phận của hắn trước mọi người, khiến hắn hoàn toàn tuyệt vọng, ha ha ha! Hắc hắc! Dương Cương cũng cười lên, hắn có thể tưởng tượng ra hình ảnh như vậy, đến lúc đó sợ sẽ phi thường thú vị. ... Lục Ly ở trong, đợi một lát thì cũng yên tâm. Nếu hiện tại Đông Dã Ưng không vạch trần thân phận hắn, vậy tạm thời khẳng định không sao. Có lẽ Đông Dã Ưng vừa ra ngoài đã bị trục xuất khỏi Hoa Dương Phong? Mang ý tưởng này, tốc độ Lục Ly tăng lên rất nhiều, như điện giật chớp động. Văn Tường và Hoa Thiên Đao bên trên cũng nóng nảy, hai người bắt đầu liều mạng hướng về trước. Văn Tường muốn giữ vững hạng nhất. Hoa Thiên Đao cũng không phục, không muốn Lục Ly vượt qua. Vấn đề hai người mỗi bước đi đều gặp công kích của Nữ Đế Phong. Hơn nữa công kích cũng hung mãnh hơn trước nhiều. Bọn họ mỗi bước đều là nguy hiểm, tốc độ làm sao mau được? Trái lại Lục Ly lên xuống nhẹ nhàng, ngẫu nhiên còn có đi dọc theo sườn núi, rất ít kích động thần văn. Mỗi mười bậc thang của bọn họ, Lục Ly có thể leo lên mấy chục bậc, đây căn bản không thể so sánh. Sau một giờ, Lục Ly đã đi lên chín ngàn năm trăm bậc thạch thê. Say ba ngày, Lục Ly đã đến gần Hoa Thiên Đao, khoảng cách chỉ còn lại mấy chục thạch thê. Lúc này, một ý niệm hiện lên trong đầu Hoa Thiên Đao, ra tay đánh bay Lục Ly. Nhưng hắn nghĩ đến Đông Dã Ưng, cuối cùng hắn vẫn bỏ cuộc, cho dù hắn ra tay, cũng không nhất định có thể đánh bại Lục Ly. Giờ đây, đám người Ảnh Hậu có lẽ cũng đang chú ý đến hắn, nói không chừng, hắn vừa động thủ sẽ bị truyền tống ra ngoài. Mặt khác, cho dù Lục Ly vượt qua hắn, hắn vẫn còn hạng ba, vẫn còn có hy vọng được quán quân, nhưng nếu động thủ sẽ trực tiếp bị đào thải. Lục Ly vẫn âm thầm đề phòng, trong lòng hắn vẫn cảm thấy Hoa Thiên Đao không ngu xuẩn như vậy, cho nên tuy đề phòng hắn nhưng vẫn rất nhanh đuổi theo. Sau nửa canh giờ, hắn thoải mái vượt qua Hoa Thiên Đao. Sau đó, người này ngừng lại, lạnh lùng nhìn Lục Ly nói: - Phong Vô Định, chờ đi, ta sẽ đấu một trân với ngươi, hơn nữa đánh bại ngươi. - Phải không? Lục Ly cười tủm tỉm, nhưng không muốn phí lời với Hoa Thiên Đao, chỉ cười cười, tiếp tục bay lên trên. Hoa Thiên Đao ngược lại không vội, ngồi xếp bằng nghỉ ngơi ngay tại chỗ. Bất luận là Lục Ly được hạng nhất hay Văn Tường, hắn đều đấu một trận với hạng hai. Hơn nữa phải thắng đối phương mới có thể tranh đoạt hạng nhất, đạt vị trí quán quân cuối cùng. Cho nên hắn phải nghỉ ngơi dưỡng sức, dưỡng tốt thương thế của thân thể, chờ đợi hai trận chiến cuối cùng. Hiện tại chậm một chút cũng không sao. Văn Tường phía trên khẩn trương, hạng nhất và hạng hai khác biệt thật lớn. Hạng hai và hạng ba phải chiến một trận mới có thể tranh quán quân với hạng nhất. Hạng nhất chỉ cần đánh một trận, hạng hai phải đánh hai trận, khác biệt này thật lớn. Hắn thật vất vả ổn định hạng nhất, hiện tại sắp đến hơn chín ngàn sáu trăm bậc, chỉ còn lại hơn ba trăm bậc thạch thê, hắn sao cam tâm thất bại vào thời điểm cuối cùng? Nhưng… Ở phía dưới, Lục Ly trông như con báo rất mạnh, không ngừng xông lên, thế không thể đỡ, rất nhanh kéo gần khoảng cách hai bên. Tuy Văn Tường bằng vào chiến giáp Đế Binh chống lại vài lần công kích, nhưng chỉ có thể trơ mắt nhìn Lục Ly đuổi theo. Chín ngàn bảy trăm bậc! Chín ngàn tám trăm bậc! Chỉ còn lại hai trăm bậc thạch thê, nếu là bình thường, hắn có thể xông ra trong nháy mắt, giờ đây hắn cũng không dám quá liều lĩnh, bởi vì không cẩn thận sẽ bị đánh bay xuống. Ai… Hắn xoay người nhìn phía sau, nhìn Lục Ly ở phía dưới cách mấy chục bậc thang, khe khẽ thở dài, hắn đã cố gắng hết sức, đáng tiếc kết quả cuối cùng vẫn là thất bại. Hắn tiếp tục leo lên trên, chờ sau khi hắn bước lên chín ngàn tám trăm năm mươi bậc, Lục Ly rốt cuộc đuổi theo hắn, hắn cũng không mất đi phong độ, chắp tay nói: - Phong huynh, chúc mừng! - Văn huynh! Lục Ly đáp lễ nói: - Lúc trước, chúng ta không thể chiến một trận, hy vọng ngươi có thể thắng Hoa Thiên Đao, chúng ta quyết chiến trận cuối cùng. Văn huynh cố lên, ta coi trọng ngươi. Lục Ly phóng đi tuyệt trần, Văn Tường nhìn thấy bóng dáng của Lục Ly, hắn nhớ đến lần đầu đấu với Lục Ly, Lục Ly chủ động nhận thua? Nói muốn nhường hắn một trận. Khi đó tất cả mọi người đều châm biếm, hiện tại xem ra… giống như không phải nói đùa? Không xảy ra ngoài ý muốn gì, Lục Ly bước lên một vạn bậc đầu tiên, thân mình hắn được truyền tống ra ngoài. Khi hắn đi ra, Tượng Linh Lung và Lục Linh mừng rỡ đến mức thiếu chút nữa bật khóc. Hả?
Chương 3763 Tổng quyết chiến
Lục Ly đột nhiên phát hiện một vấn đề, hắn đạt đến một vạn bậc, trực tiếp bị truyền tống ra ngoài, Huyết Linh Nhi còn ở trong Nữ Đế Phong. Huyết Linh Nhi cũng không phải linh sủng bình thường, Huyết Linh Nhi phi thường quan trọng với hắn, đây chính là tông sư thần văn. - Phong Vô Định, chúc mừng ngươi! Thanh âm của trưởng lão Nữ Thánh Tông vang lên, Lục Ly chỉ có thể tạm thời bỏ qua việc này, sau này nói chuyện với Ảnh Hậu. Nữ Đế Phong tự tạo thành một giới, hiện tại hắn cũng không có liên hệ tinh thần với Huyết Linh Nhi. Tất cả ánh mắt đều nhìn hắn, ánh mắt Lục Ly quét qua bốn phía, phát hiện Đông Dã Ưng đang ngồi xếp bằng chữa thương. Con ngươi hắn chuyển động, thầm nghĩ Đông Dã Ưng sao lại không báo cáo, chẳng lẽ hắn không nhìn thấu thân phận của mình? Vẫn không có báo cáo? Mặt kệ thế nào, ít nhất trước mắt không có dị trạng gì. Ánh mắt Lục Ly tùy tiện lướt qua ba mươi lăm mỹ nhân này, tạm dừng một chút ở trên người Tượng Linh Lung và Lục Linh, lần lượt liếc mắt nhìn hai người. Giây phút hắn đối diện với Lục Linh, nội tâm hắn run lên, bởi vì hắn nhìn thấy tình cảm quen thuộc trong mắt Lục Linh, buổi tối hắn còn chưa lưu ý, giờ đây mới thấy rõ ràng. - Tỷ… Lục Linh quen thuộc đã trở về, tỷ tỷ của hắn đã trở lại, Lục Linh đã phá giải phong ấn ký ức. Hắn nhìn thấy ánh mắt sủng nịch, kiêu ngạo, kích động quen thuộc trong ánh mắt Lục Linh. Ngay lúc này, nội tâm hắn cảm thấy hạnh phúc chưa từng có. Bất luận ai dám ngăn cản hắn mang đi Lục Linh, hắn đều dám giơ cao chiến đao trong tay. Cho dù là tông chủ của Nữ Thánh Tông, hắn cũng không hề sợ hãi. Hắn không dám nhìn Lục Linh quá lâu, cố nhịn dời đi ánh mắt, lại liếc mắt nhìn Tượng Linh Lung. Nội tâm hắn lại run lên, hắn từ trong mắt Tượng Linh Lung thấy được tình yêu say đắm mãnh liệt, ngọn lửa tình yêu không chút che giấu. Một nữ tử như băng sơn lại lộ ra tình cảm như vậy, chỗ mềm mại nhất nội tâm hắn bị xúc động. Trong lòng càng thêm kiên định, cho dù hắn chết, lần này cũng phải mang được hai người đi, không để hai người chịu thêm uất ức gì. Hắn không dám tiếp tục nhìn, một mình trở về lầu các. Mấy công tử mười hạng đầu đều ngồi ở đây, đều chúc mừng hắn. Sau khi Lục Ly trả lễ xong, an tĩnh ngồi xếp bằng, khôi phục tinh lực và thể lực, chờ đợi trận chiến cuối cùng. Phía sau cũng không có gì ngoài ý muốn. Văn Tường đoạt hạng hai, Hoa Thiên Đao đoạt hạng ba. Sau khi Hoa Thiên Đao bước lên một vạn bậc thạch thê, Đồ Ảnh cũng bị truyền tống ra ngoài, Nữ Đế Phong biến nhỏ lại, bay trở về tay Ảnh Hậu. - Chuyện này… Lục Ly mở mắt, Huyết Linh Nhi vẫn còn ở trong Nữ Đế Phong. Hắn thấy Nữ Đế Phong biến nhỏ lại, vội vàng thử thông qua liên hệ tinh thần với Huyết Linh, kêu gọi Huyết Linh Nhi, không ngờ vẫn còn có liên hệ tinh thần mờ nhạt. - Chủ nhân, chờ lát ta đi ra! Huyết Linh cũng không muốn đi ra, nó truyền âm nói: - Thần văn trong Nữ Đế Phong này thật huyền diệu, ta quan sát học tập thử, sau này sẽ trộm chuồn ra tìm ngươi… Lục Ly vốn định gọi Huyết Linh Nhi lập tức đi ra, nhưng giờ đây, trận đấu đã xong rồi, trước mắt bao nhiêu người như vậy, Huyết Linh Nhi bay ra, sẽ khiến người ta cảm thấy hắn gian lận, cho nên ráng nhịn lại. Ảnh Hậu nhìn thoáng qua Nữ Đế Phong, cười cười, cũng không thu Nữ Đế Phogn vào, mà đặt lên bàn. Trưởng lão Nữ Đế Phong trầm quát: - Nghỉ ngơi một canh giờ, Văn Tường và Hoa Thiên Đao luận võ, người thắng lợi, nửa ngày sau luận võ với Phong Vô Định, cạnh tranh vị trí đứng đầu. Nửa ngày… Toàn trường rất nhiều người hơi bĩu môi, quy tắc này thật không công bằng, Lục Ly được chiếm tiện nghi. Chiến đấu như vậy khẳng định sẽ thật kịch liệt, lực lượng Hoa Thiên Đao và Văn Tường ngang nhau, lần trước hai người đã lưỡng bại câu thương, lần này kết cục cuối cùng khẳng định cũng thật thảm thiết, Lục Ly chiếm tiện nghi lớn. Nội tâm Lục Ly vui vẻ, trong lòng Tượng Linh Lung cười nở hoa, hạng nhất này có vẻ ổn định rồi? Hoa Dương Luận Đạo lần này có một quy tắc ngầm, hạng nhất có thể tùy ý lựa chọn ba mỹ nhân làm vợ. Tuy đây không phải quy tắc công bố ra ngoài, nhưng cao tần Nữ Thánh Tông đã truyền lời, tất cả mọi người đều biết, Nữ Thánh Tông tự nhiên không thể nào nuốt lời. Vốn lần này hai người đều tuyệt vọng, đều chuẩn bị lựa chọn Đông Dã Ưng, lại không ngờ Lục Ly mang đến cho các nàng kinh hỉ, lại lần nữa cứu các nàng ra khỏi tuyệt cảnh. Nàng từ nhỏ đã khao khát gả cho một anh hùng cái thế, có thể chống đỡ cả bầu trời cho nàng, hiện tại anh hùng này rốt cục xuất hiện rồi… Một canh giờ rất nhanh trôi qua, thương thế của Văn Tường và Hoa Thiên Đao còn chưa khỏi, lại không có biện pháp, chỉ có thể tiếp tục tiến vào Luận Võ Trường. Lục Ly không đi xem mà tiếp tục tu luyện nguyên lực, nghỉ ngơi dưỡng sức. Hoa Thiên Đao và Văn Tường đều là kình địch, trận chiến cuối cùng phải toàn lực ứng phó. Ai thắng ai thua đối với hắn cũng không sao. Nếu là Hoa Thiên Đao sẽ lý tưởng hơn chút, dù sao Hoa Thiên Đao không có chiến giáp Đế Binh. Chiến đấu quả nhiên thật kịch liệt, hai người đều toàn lực ứng phó, đi đến bước này, ai cũng muốn tiến thêm một bước. Cơ hội có thể được hạng nhị lớn hơn vài phần. Mười vạn người và nhiều cường giả như vậy đang xem, bọn họ đều muốn biểu hiện thật tốt. Trận chiến này đánh suốt một giờ, hai người đều vết thương đầy người. Chiến giáp Đế Binh của Văn Tường chỉ có thể bảo hộ thân thể, không thể bảo vệ tứ chi và đầu. Một chân của hắn bị chặt đứt, chiến giáp của Hoa Thiên Đao đã sớm nát rồi. Sau lưng máu tươi đầm đìa, nhưng hai người vẫn còn đang khổ chiến. Ầm! Cuối cùng vẫn là Văn Tường kém hơn một chút, bị Hoa Thiên Đao mãnh công, chiến khôi bạo liệt, đầu cũng vỡ. Nếu tiếp tục chiến đấu, rất có thể có nguy hiểm sinh mệnh, hắn bất đắc dĩ thở dài nói: - Được rồi, Hoa huynh đệ, ta chịu thua! - Đa tạ! Hoa Thiên Đao lau máu tươi ngoài miệng, chắp tay nói: - Hôm nay may mắn thắng Văn huynh, Thiên Đao vẫn phi thường kính nể Văn huynh, cho dù thế nào, người bạn như Văn huynh ta kết giao chắc rồi!
Chương 3764 Thần kính hắc ám
- Ha ha ha! Văn Tường cười ha hả, nuốt xuống hai viên dược chữa thương, nói: - Hoa huynh nghỉ ngơi hồi phục đi, chờ mong trận chiến đăng quang của ngươi. - Đăng quang? Hoa Thiên Đao cười khổ, hắn bị thương nặng như vậy, vừa rồi thiếu hút nữa không chịu nổi. Thời gian nửa ngày có thể khôi phục bao nhiêu? Lục Ly có nguyên lực, hắn vốn không phải đối thủ, một trận chiến này lành ít dữ nhiều. Hai người bị truyền tống ra ngoài, Hoa Thiên Đao trước tiên bay về lầu các lộ thiên, trực tiếp bế quan chữa thương. Trưởng lão Nữ Thánh Tông tuyên bố nghỉ ngơi nửa ngày, nửa ngày sau là trận quyết chiến cuối cùng. Trận chiến cuối cùng, mọi người cũng không quá mong đợi, bởi vì thực lực hai bên quá kém. Vốn Hoa Thiên Đao là thủ hạ bại tướng của Lục Ly, bây giờ còn bị thương nặng, trận chiến này còn đánh thế nào? Thời gian trôi qua từng chút một, có một trưởng lão Hoa gia quan tâm hỏi Hoa Thiên Đao vài câu, còn lại không có tình huống gì. Nửa ngày rất nhanh trôi qua, Hoa Thiên Đao mở mắt đúng giờ, sắc mặt hắn không còn tái nhợt nữa, thay một thân chiến giáp, thoạt nhìn như người bệnh mới khỏi bệnh. Hắn chậm rãi đi ra ngoài, Lục Ly cũng mở mắt. Hai người đứng ở quảng trường, nhìn nhau, Lục Ly không chút khinh địch, trận chiến này đối với Hoa Thiên Đao là mặt mũi và vinh dự, đối với hắn là tính mạng của Lục Linh và Tượng Linh Lung. Vù! Hai người truyền tống vào Luận Võ Tràng, vẫn là mấy Luận Võ Tràng ban đầu. Hai người luận võ như vậy đã đủ rồi, sau khi hai người tiến vào, Lục Ly lập tức phóng ra Bác Long Thuật và Thiên Giáp Thuật. Nguyên lực vẫn vận chuyển, tùy thời công kích. Ha hả! Sau khi Hoa Thiên Đao tiến vào, nở nụ cười, truyền âm nói: - Phong huynh đệ, lại là chúng ta quyết đấu. Ta biết không phải đối thủ của ngươi, Phong huynh có thể nhường bước một chút, để ta kiên trì lâu một chút. Lục Ly không trả lời, Hoa Thiên Đao nói gì hắn cũng không xem là thật. Hắn không ngừng nói với mình phải toàn lực ứng phó, phải lấy thực lực tuyệt đối trấn áp Hoa Thiên Đao, không để hắn có cơ hội gì. Hắn thấy Hoa Thiên Đao không tiến công, truyền âm nói: - Ta cảm thấy nếu Hoa huynh muốn giữ mặt mũi thì nhận thua vẫn tốt hơn. Ngươi bị thương nặng như vậy, nhận thua cũng sẽ không ai nói gì ngươi,… - Ha ha ha! Hoa Thiên Đao cười dài vài tiếng, truyền âm nói: - Còn không đánh đã nhận thua, đây không phải phong cách của ta. Cho dù thua ta cũng phải thua oanh oanh liệt liệt. Đến đây đi, Phong huynh, ra tay đi! - Đắc tội rồi! Lục Ly không nói lời khách khí nữa, trong tay xuất hiện chiến đao, nguyên lực phóng thích, một đao mang màu trắng phóng ra. Nguyên lực này vừa phóng thích, uy lực áp chế khủng bố đã tràn ngập, không gian bốn phía chấn động tầng tầng. - Hay lắm! Hoa Thiên Đao quát dài một tiếng, chiến đao trong tay liên tục bổ ra, ba luồng hắc khí quét tới, đồng thời thân mình hắn hóa thành một luồng hồng quang, cấp tốc đến gần Lục Ly. - Lại dám đến gần? Lục Ly nhíu mày, lá gan của Hoa Thiên Đao lớn rồi sao. Phải biết rằng sau khi tới gần hắn, ngăn cản công kích của hắn sẽ càng thêm gian nan. Không cẩn thận sẽ bị đả thương, thậm chí bị đánh chết. Các trưởng lão Nữ Thánh Tông bên ngoài thật khẩn trương, không cẩn thận Hoa Thiên Đao có thể bị đánh chết, đến lúc đó chuyện này sẽ náo loạn lớn. Nhưng Ảnh Hậu và nhiều Đại Đế ở đây như vậy, các nàng đều chú ý đến chiến đấu, một khi có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, đám Đại Đế này khẳng định sẽ ra tay ngăn cản. Nếu địch nhân đã chủ động đến cửa, Lục Ly cũng không khách khí nữa. Trong tay hắn liên tục bổ ra chiến đao, ba luồng đao khí gào thét ra, phong tỏa ba phương hướng trước Hoa Thiên Đao. Nếu Hoa Thiên Đao muốn tiếp tục, vậy phải đánh nát từng luồng đao khí. Nhưng trên người Hoa Thiên Đao lại không có bảo vật gì, chỉ bằng chiến giáp có thể chịu nổi nguyên lực của hắn sao? Xoẹt xoẹt! Hoa Thiên Đao bổ ra từng luồng đao khí, bắn thẳng đến đao mang màu trắng ở giữa Lục Ly. Đồng thời thân mình hắn đi lên trước đao khí màu đen, còn rất nhanh đến gần. - Tà môn! Đôi mắt Lục Ly chuyển động, chiến đao trong tay lại sáng lên. Cho dù Hoa Thiên Đao chống lại đao khí này, hắn có thể chịu nổi công kích tiếp theo sao? Ầm! Đao mang màu trắng của Lục Ly va chạm với ba luồng đao khí màu đen kia. Ba luồng đao khí màu đen đều biến mất, nhưng nguyên lực đã tiêu hao tương đối. Chỉ còn lại đao mang mỏng manh bổ đến Hoa Thiên Đao. Vù! Trên người Hoa Thiên Đao xuất hiện một gương mặt, đao mang màu trắng kia bổ lên gương mặt này, trực tiếp bắn ngược trở về. Không mang đến thương tổn gì cho Hoa Thiên Đao, cũng không làm gương mặt kia xuất hiện vết thương. - Thần kính hắc ám, Đế Binh! - Đây là bảo vật chí bảo của tam trưởng lão Hoa gia, Hoa Thanh Phong, lại xuất hiện trên người Hoa Thiên Đao? - Vì sao Hoa Thiên Đao lúc trước không dùng Đế Binh này? Vừa rồi chiến đấu với Văn Tường cũng không sử dụng! - Chẳng lẽ vừa rồi người của Hoa gia trộm đưa cho Hoa Thiên Đao? Hình như có một trưởng lão Hoa gia tiến vào lầu các. - Lần này thú vị rồi, thần kính hắc ám có thể đẩy ngược công kích, Phong Vô Định không nhất định sẽ thắng! Bên ngoài trở nên náo nhiệt, nội tâm Lục Linh và Tượng Linh Lung đều thật căng thẳng, rất nhiều người nghĩ Lục Ly thắng chắc rồi, giờ đây trong lòng cũng bồn chồn. Thần kính này rất nổi danh, vốn là Thần Binh thành danh của Hoa Thanh Phong, có được ở trong một thánh địa Thượng Cổ, có năng lực thật kỳ dị. Hoa Thanh Phong chưa đến Nữ Thánh Tông, thần kính hắc ám này lại xuất hiện trên người Hoa Thiên Đao. - Thần kính này! Lục Ly ở bên trong cũng cả kinh, thần kính này có khí tức Đế Binh nồng đậm, không ngờ Hoa Thiên Đao vẫn luôn cất giấu Đế Binh, thời điểm cuối cùng mới lấy ra. Hoặc là… Đế Binh này vẫn luôn ở trong tay cường giả Hoa gia, thẳng đến trận chiến cuối cùng mới đưa cho Hoa Thiên Đao. Ưm! Hoa Thiên Đao vung trường đao trước mặt, một kình phong màu đen gào thét đến, giống như thương ảnh, tốc độ phi thường mau. Lục Ly ngây ngẩn cả người, giờ đây muốn né tránh đã muộn. Con ngươi hắn lay chuyển, trong bàn tay xuất hiện nguyên lực.
Chương 3765 Thần kính hắc ám
Nắm đấm của hắn nổi lên quang mang màu trắng, hắn nâng nắm đấm đấm đến kình phong màu đen kia. Ầm! Kình phong màu đen lập tức bị đánh tan, nhưng lại xảy ra nổ tung khủng bố. Thân mình Lục Ly bị nổ bay, chiến giáp của hắn cũng không quá cao cấp, đã xuất hiện vết rách. Xoẹt xoẹt. Chiến đao trong tay Hoa Thiên Đao không ngừng được đâm ra, hắn thật vất vả chiếm thượng phong, như thế thời cơ chiến đấu có thể nắm chắc thế nào? Trong tay hắn không ngừng huy động chiến đao, hoặc bổ ra đao khí màu đen, hoặc đâm ra kình phong màu đen, liên tục công kích Lục Ly. Rầm rầm rầm! Công kích không ngừng phóng đến, Lục Ly cũng không có biện pháp tránh né, chỉ có thể mệt mỏi ứng phó, bước đến đâu tính đến đó, không ngừng hóa giải công kích cuồn cuộn này. Bên người hắn liên tục nổ mạnh, chiến giáp rốt cục nổ nứt. Hắn nhanh chóng bổ ra mấy đao, nhưng đều bị đao khí màu đen của Hoa Thiên Đao tiêu hao ít năng lượng, sau đó bị thần kính hắc ám đẩy ngược về, thế cục thay đổi khiến hắn luống cuống tay chân. - Mẹ nó! Sắc mặt Lục Ly trở nên hơi khó coi, nếu tiếp tục như vậy, hắn sẽ không ngừng bị thương, cuối cùng bị Hoa Thiên Đao giết chết. Hiện tại bị Hoa Thiên Đao áp chế, nếu không nghĩ biện pháp nghịch chuyển thế cục, vậy rất có thể thất bại. Vấn đề là Hoa Thiên Đao có yêu hồn cửu phẩm, công kích linh hồn của hắn, Hoa Thiên Đao gần như không đủ. Ngoài ra chỉ còn Thần Long Biến hay Thất Sắc Lưu Ly Tháp. Vù! Lục Ly phóng ra Thất Sắc Lưu Ly Tháp. Thần Long Biến sẽ dễ công khai thân phận, hắn không thể loạn phóng thích. Thất Sắc Lưu Ly Tháp Đông Dã Ưng nhận thức, nhưng Đông Dã Ưng không tố giác hắn, cho nên Lục Ly hắn thầm cảm thấy may mắn. Vù! Thất Sắc Lưu Ly Tháp bay qua, đáng tiếc còn chưa đến gần, Hoa Thiên Đao đã bổ xuống đao khí, tháp này bị đập bay ra ngoài. Hoa Thiên Đao giống như nhìn thấy hy vọng thắng lợi. Tuy thương thế vẫn còn rất nặng, nhưng liều mạng công kích liên tục, muốn đánh Lục Ly trọng thương. Vù! Thất Sắc Lưu Ly Tháp bay qua vài lần, đều bị đập bay. Lục Ly phóng ra vài luồng nguyên lực công kích, lại bị Hoa Thiên Đao hóa giải. Thần kính kia có thể phản ngược lại công kích nguyên lực của Lục Ly, khiến công kích của Lục Ly mỗi lần đều trở về tay không. - Không có biện pháp! Lục Ly đã bị thương, hắn không muốn tiếp tục như vậy, trận chiến này không thể xảy ra ngoài ý muốn gì. Hắn phóng ra Thần Long Biến, long khí trong huyệt đạo chen chúc ra, tiếp theo đó, máu hắn bắt đầu sôi trào. Thân thể hắn trở nên tráng kiện, y bào toàn thân bạo liệt, xuất hiện một mảnh long lân. Sau lưng mọc ra long dực, trên đầu mọc ra long sừng, tay cũng biến thành long trảo. Đôi mắt kia trở nên dị thường lạnh như băng, Hoa Thiên Đao nhìn mà cả người run lên, cảm giác như đang chống lại một con Thánh Thú siêu cường. Lục Ly công bố toàn bộ hậu thủ. Biến thân của Lục Ly khiến mười vạn người bên ngoài đều ngẩn ra, sau đó vô số người kinh nghi, trong mắt hơi mê mang, bởi vì bộ dáng biến thân của Lục Ly rất quen thuộc? Nhưng nhất thời không thể nghĩ ra? - Sao… sao có chút giống người kia! - Ai? Chẳng lẽ ngươi nói giống… thần thông của thiên tài phía tây kia? - Đúng đúng đúng, chính là người Thiên Đế Tông, người đánh chết Quan Thiên Thu. Không phải còn nghe nói có thể biến thân thành long nhân, còn mọc ra đuôi rồng, cánh rồng, sừng rồng sao. Phong Vô Định không phải như vậy? - Cái gì kêu rất giống, hoàn toàn giống như đúc, gia tộc ta cũng có tư liệu về Lục Ly Thiên Đế Tông đó. Bức họa phía trên giống như đúc bộ dáng biến thân hiện giờ của Phong Vô Định. - Loại thần thông này trước kia chưa từng nghe nói, hiện tại lại xuất hiện hai lần? Phong Vô Định và Lục Ly đều biết, các ngươi nói có thể nào… - Rất có thể là một người! - Chuyện này… không thể nào. Lục Ly là đệ tử Thiên Đế Tông, Thiên Đế Tông lần này cũng không tham chiến. Nếu cao tầng không đồng ý tham chiến, đệ tử sao có thể một mình đến tham chiến? Còn mạo danh thân thế? - Ta thấy rất có thể là mạo danh thân thế, dù sao lúc trước Phong Vô Định cũng không nổi tiếng gì, hiện tại đột nhiên mạnh mẽ như vậy? Các ngươi nói xem có phải Thiên Đế Tông cố ý phái ra? Bên ngoài ồn ào, các loại ngờ vực vô căn cứ, các loại hoài nghi, thảo luận, phủ định vang lên liên tiếp. Không chỉ có mười vạn quần chúng, ngay cả Đế Cấp đều thật hoài nghi, nhết là Đế Cấp có thể nhìn ra Lục Ly đang đeo mặt nạ. Sắc mặt Ảnh Hậu lập tức trầm xuống, nàng lập tức truyền âm cho một trưởng lão, nói: - Triệu tập một phần tư liệu của Lục Ly Thiên Đế Tông đến đây! Lục Ly đeo mặt nạ, nàng đã nhìn thấu từ đầu, Lục Ly lúc trước nói bởi vì có thù oán, giờ đây nàng không thể không nghi ngờ thân phận của Lục Ly. Nữ Thánh Tông có tư liệu liên quan của Lục Ly, triệu tập một phần là có thể dễ dàng xác định. - Nguy rồi! Tượng Linh Lung và Lục Linh nghe thấy lời của Ảnh Hậu, nội tâm hai người trầm xuống, hôm nay sợ là xảy ra chuyện lớn, nếu Ảnh Hậu giận dữ, Lục Ly sợ là không chết cũng bị lột da. Ách… Rất nhiều người bên ngoài giật mình, Hoa Thiên Đao cũng giật mình, Lục Ly lại không giật mình. Nếu hắn đã lựa chọn bại lộ thân phận, vậy tự nhiên phải chấm dứt chiến đấu thật nhanh. Hắn giang ra hai cánh, thân thể hóa thành tàn ảnh bay đi, long trảo sáng lên nguyên lực. Hắn tin tưởng một trảo này, nếu không phải Chuẩn Đế, sẽ không ai chống đỡ nổi. Sát khí lạnh lẽo khiến Hoa Thiên Đao thức tỉnh, hắn nhìn thấy Lục Ly điên cuồng phóng đến, chiến đao trong tay vội vàng bổ ra, muốn ngăn cản Lục Ly đến gần. Lục Ly không tránh né, trong tay sáng lên nguyên lực, trực tiếp chộp tới đao khí màu đen kia. Đao khí khủng bố kia dễ dàng bị đánh nát dưới móng vuốt của Lục Ly. Lục Ly tỏa ra uy thế khó đỡ, vọt tới bằng tốc độ khủng bố. - Hả? Nhìn thấy con ngươi Lục Ly lạnh như băng, không có chút tình cảm nhân loại gì. Hoa Thiên Đao hơi luống cuống, sát chiêu của hắn vậy mà dễ dàng bị Lục Ly đánh nát, vậy hắn chỉ có thể dựa vào thần kính hắc ám. Vấn đề là Lục Ly không phóng ra công kích viễn trình, mà chuẩn bị công kích cận thân, thần kính này của hắn đã không có tác dụng gì.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom