-
Chương 3681-3685
Chương 3681 Mãnh thú nhân hình
Lục Ly không có thời gian tránh né, sau lưng cảm giác đau nhức, hắn cảm giác từng luồng kình phong đâm phía sau lưng hắn, còn nổ mạnh trong cơ thể hắn. Phốc! Hắn liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, thân mình lay động mấy vòng, nhìn lão đạo kia. Trong mắt lão đạo kia là vẻ khiếp sợ, nhìn Lục Ly, trong lòng hắn sinh ra hoài nghi cường đại. Đây rốt cuộc có phải người hay không? Hay là mãnh thú nhân hình? Công kích của hắn rất cường đại, cho dù là lĩnh chủ sơ kì cũng bị đập chết. Công kích của lão giả thấp bé cũng thật bá đạo, nhưng chịu không nổi đuôi rồng của Lục Ly? Một Ngũ Kiếp sơ kỳ chỉ dựa vào thân thể, phòng ngự làm sao biến thái như vậy? Chỉ có mãnh thú kỳ dị có thể giải thích. - Quan Thiên Thu, ta kháo đại gia ngươi! Lão đạo mắng to, Ma Hồ Tam Kiệt bọn họ tuy không phải anh em ruột nhưng nhiều năm qua đồng sinh cộng tử, đã sớm thân hơn cả anh em ruột. Hiện tại hai huynh đệ một người đã chết, một người bị cháy sạch không còn nhân dạng, hắn làm sao không nổi giận? - Lão trọc đầu, chết hay chưa, chưa thì đi mau, ta ở đây chống đỡ! Lão đạo trầm rống, chuẩn bị rút lui, hắn không phải không cách nào đánh chết Lục Ly. Nhưng phòng ngự của Lục Ly rất biến thái, muốn đánh chết Lục Ly khẳng định cần thời gian. Bọn họ phá vỡ thần văn phòng ngự bên ngoài, tìm kiếm Lục Ly còn hao tốn ít thời gian. Nếu tiếp tục kéo dài, Nhuế Đế có thể đến đây. Thân là thích khách sát thủ, một kích không trúng tự nhiên phải lập tức đào tẩu, đây là yếu tố sinh tồn đầu tiên. Tuy hắn rất muốn báo thù cho lão giả thấp bé, nhưng lí trí nói cho hắn phải rút lui. - Còn muốn trốn? Lục Ly rống lên, thanh âm như vọng ra trong yết hồn, càng như tiếng hô của dã thú. Hắn vỗ hai cánh, cũng không phóng đến lão đạo, mà hóa thành lưu quang, nhắm về phía đại hán trọc đầu đang quay cuồng trên mặt đất. - Thật can đảm! Nhìn thấy Lục Ly phóng đến lão giả trọc đầu, lão đạo nổi giận vọt lên. Hắn thu lại mũi nhọn trong tay, vung ra búa lớn. Trên cây búa này đầy thần văn, dòng khí màu đen lưu chuyển, rõ ràng là trọng bảo. Thân mình hắn rất nhanh đến gần Lục Ly, nâng cây búa, ném tới Lục Ly. Cây búa này trở nên lớn lên, phía trên hắc quang vạn trượng, dẫn đến từng tầng không gian chấn động, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa phóng đến Lục Ly. Hắc hắc! Thân mình Lục Ly đột nhiên xoay chuyển, hoàn toàn không nhìn cây búa, điên cuồng phóng đến lão đạo. Lão đạo vừa mới thúc giục cây búa, muốn lập tức thối lui sẽ rất khó khăn. Hắn chỉ có thể xoay chuyển cây búa, ném đến Lục Ly. Vù! Đuôi rồng của Lục Ly quấn nhanh đến, đồng thời một long trảo biến thành nắm tay, đánh lên đỉnh đầu, chuẩn bị nện xuống một búa kinh thiên. Khi đuôi rồng hắn cuốn lấy lão đạo, cây búa đánh trúng nắm tay của Lục Ly. Nắm đấm Lục Ly nhất thời bạo liệt, xuống cốt gãy đôi, máu tươi đầm đìa. Ầm! Lục Ly bị oanh kích, lão đạo bởi vì bị đuôi rồng của Lục Ly cuốn lấy, cũng bị kéo theo, phía dưới bị đập thành hố to, mặt đất gần đó đều chấn động, bụi đất cuồn cuộn. - Xong rồi! Trong bụi mù cuồn cuộn, lão đạo nhìn thấy ánh mắt như dã thú, lạnh như băng của Lục Ly, nhìn thấy móng vuốt khác của Lục Ly đang vồ đến hắn, nội tâm hắn phát ra tiếng thở dài bất đắc dĩ. Một búa vừa rồi của hắn đã là một trong những công kích mạnh nhất, lại bị cánh tay của Lục Ly chặn ngang, phòng ngự của Lục Ly quá mạnh mẽ, quá mạnh mẽ, mạnh đến mức hắn... tuyệt vọng! Giữa không trung Tổ Long Giới, một long nhân nhân hình đứng sừng sững giữa không trung. Đuôi rồng của hắn cuốn lấy một người, sau lưng còn đang chảy máu, bàn tay toàn màu, móng vuốt toàn bộ bạo liệt, cánh tay cũng bị đứt. Người bị đuôi rồng cuốn lấy, trên mặt đều là vẻ kinh hãi, còn có hận ý. Lão đạo không thể không hận, tình báo Quan Thiên cung cấp quá kém, đây không phải một Ngũ Kiếp sơ kỳ mà là một lĩnh chủ Lục Kiếp a, còn là lĩnh chủ phi thường cường đại. Phòng ngự của thân thể này có thể miễn cưỡng sánh bằng Chuẩn Đế... - Ưm! Một vóng vuốt khác của Lục Ly cào đến, nhưng hắn không cào vào đầu của lão đạo mà vào cánh tay của người này. Bên ngoài cơ thể lão đạo xuất hiện chiến giáp, nhưng không ngăn được long trảo cào nát. Mọt cánh tay của lão đạo bị hung hăng bẽ gãy. Long trảo của Lục Ly tiếp tục vươn đến, cào nát cánh tay khác của người này. Lão đạo không còn công kích, hắn hiểu ít công kích linh hồn, nhưng uy lực không quá lớn. Cây búa vừa rồi hắn phóng thích đã là công kích mạnh nhất của hắn, nếu vẫn không giết được Lục Ly, vậy cái khác cũng không có ý nghĩa. Hai cánh tay đều bị Lục Ly cào nát, cơ mặt đều co rúm lại, nhưng ánh mắt vẫn bình tĩnh. Hắn nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, chúng ta làm giao dịch thì sao? Thả ra huynh đệ kia của ta, ta nói ngươi biết Quan Thiên Thu ở đâu? Bán đứng cố chủ, đây là tối kỵ của sát thủ. Nhưng Ma Hồ Tam Kiệt không phải sát thủ đơn thuần, bọn họ sắp chết rồi, cũng không quản được nhiều như vậy. Quan trọng nhất là tin tức giả Quan Thiên Thu tung ra, sao có thể khiến hắn không giận không trả thù? Lục Ly không trực tiếp giết người này, tự nhiên muốn hỏi ra thông tin gì đó, hắn lạnh giọng nói: - Nói ra Quan Thiên Thu ở đâu, ta cho các ngươi một thống khoái! Lão đạo trầm ngâm một lát, thở dài: - Được rồi, Quan Thiên Thu ở trong một tòa sơn bảo cách bốn trăm ngàn dặm phía nam Vu Ma Sơn. Có một tòa lạc đà sơn gần đó, nơi đó là căn cứ bí mật của Quan gia, hắn ở đó chờ tin tức. Bịch! Lão đạo vừa mới nói xong, Lục Ly hung hăng vung móng, trực tiếp cào chết lão đạo. Lục Ly không hề ngừng lại, bay đến tráng hán đều trọc đang quay cuồng trên mặt đất. A a a! Tráng hán đầu trọc kia đã bị cháy sạch không còn nhân dạng, hơi thở trên người cực kỳ mỏng manh, giống như có thể chết đi mọi lúc mọi nơi. Trong nháy mắt, Lục Ly bay qua, hắn không hề dùng móng vuốt mà quất long vĩ. - Chết! Tráng hán đầu trọc vốn nhìn như sắp hấp hối, giờ đây đột nhiên ngồi dậy, trong tay xuất hiện một thanh đại đao màu xanh, hắn cảm giác như dung nhập với đao, chiến đao kia biến thành ánh đao, bổ đến đầu Lục Ly.
Chương 3682 Giết một người
Lúc này, Lục Ly cảm giác như cả thế giới biến mất, trong mắt chỉ còn một ánh đao chói mắt. Hắn không chút do dự, nâng lên cánh tay gần như bị phế bỏ, đuôi rồng quét tới, móng vuốt hung hăng vung lên phía trước. Bịch! Một thanh âm nặng nề vang lên, cánh tay kia của Lục Ly trực tiếp bị chém đứt, vỡ nát vài miếng vảy rồng. Nhung đuôi rồng của Lục Ly đảo qua cự hán đầu trọc.Móng vuốt của hắn cào lên cánh tay cự hán đầu trọc, dùng sức cào, cánh tay cự hán đầu trọc bị cào thành sương máu. Lục Ly tiến quân thần tốc, thoải mái nắm đầu người này, dưới ánh mắt kinh hãi của cự hán đầu trọc, bóp nát đầu hắn. Cự hán đầu trọc chỉ kịp phun ra một câu: - Phòng ngự, quả nhiên... rất mạnh! Vù vù! Đánh chết ba lĩnh chủ, Lục Ly bị thương rất nặng, sau lưng máu chảy đầm đìa, một bàn tay hơn phân nửa bị chém đứt, trên người còn có mấy nơi vỡ vụn, trước ngực nhiễm đỏ máu tươi. - Không tồi, Lục tiểu tử! Huyết Sát Hoàng đến giờ mới truyền âm, rất tán thưởng nói: - Thần Long Biến của ngươi rất mạnh, thân thể của ngươi hiện tại miễn cưỡng có thể sánh bằng Chuẩn Đế. Ngươi hẳn vẫn chưa tìm hiểu thấu, ngươi cũng không biết vận dụng long khí trong cơ thể. Tốt lắm, trước chữa thương đi, nghĩ biện pháp giải trừ Thần Long Biến đi. - Không! Lục Ly nuốt mấy viên dược chữa thương, thân mình bay xuống, thu hết thần binh không gian giới của ba người. Trong đôi mắt hắn lộ ra vẻ ngoan độc, hắn nói: - Ta không thể nghỉ ngơi, ta còn muốn giết một người, ta muốn đánh chết Quan Thiên Thu. - Lục tiểu tử, đừng xúc động. Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Hiện tại ngươi đang bị thương, hơn nữa Nhuế Đế có lẽ lập tức đến đây, hiện tại ngươi muốn đi giết Quan Thiên Thu sao? Mặt khác, Quan gia cũng là phú hào, ngươi đánh chết Quan Thiên Thu sẽ khiến ngươi trêu chọc phải rất nhiều phiền toái. Mặt khác, lỡ như Thần Long Biến nửa đường được giải trừ thì sao? Ngươi sẽ hôn mê. - Nguyên nhân là vì Quan gia là đại gia tộc nên ta mới động thủ! Trong mắt Lục Ly đều là sát ý dày đặc, hắn nói: - Nếu lần này ta chết, Thiên Đế Tông khẳng định sẽ không bỏ qua người giật dây phía sau. Nhưng ta không chết, Quan Thiên Thu rất có thể không có việc gì, nhiều nhất bị cấm đoán vạn năm,... Trong Thiên Đế Tông có người của Quan gia, sẽ cầu tình cho hắn. Lần này, nếu sự tình náo lớn, vậy càng lớn càng tốt, dù sao, công lý đứng về phía ta. Quan Thiên Thu không chết, vậy là một con độc xà vẫn luôn ẩn núp âm thầm. Ta có thể phòng một lần, không thể phòng mãi mãi, cho nên ta muốn diệt trừ tận gốc, hoàn toàn chấm dứt hắn. Huyết Sát Hoàng trầm ngâm một lát, truyền âm nói: - Ngươi nói cũng có lý, nếu ngươi muốn động thủ, vậy phải nhanh lên. Hơn nữa người trong sơn bảo kia đừng buông tha ai, chuyện ngươi có thần thông Thần Long Biến này không thể tiết lộ, đây có thể trở thành sát chiêu bí mật của ngươi. - Huyết Linh Nhi đi! Lục Ly trầm rống, Huyết Linh Nhi phóng lên cao, Lục Ly vỗ hai cánh, phóng đi như lợi kiếm, rất nhanh tìm được động khẩu ra ngoài, thân mình hắn chợt lóe, xuất hiện ở trong Vu Ma Sơn. Khói độc Vu Ma Sơn có rất nhiều, rất nhiều khói độc phiêu động xung quanh. Giờ đây, Lục Ly cũng không để ý nhiều như vậy, thân mình phóng lên cao, tránh né khói độc bay tới bốn phía. - Tiểu tử, ta giúp ngươi một phen! Huyết Sát Hoàng nhìn thấy khói độc bốn phía quá nhiều, tốc độ đi của Lục Ly chậm lại, hồn châu sáng lên, xuất hiện hư ảnh nhàn nhạt bao phủ Lục Ly, hắn truyền âm nói: - Tiểu tử, trực tiếp xông lên! Lục Ly không chút do dự, vỗ cánh phóng đi như lưu quang. Lão đạo hẳn không lừa dối hắn, hắn nhìn thấy trong ánh mắt lão đạo có hận ý, còn mắng Quan Thiên Thu. Rõ ràng hận tình báo của Quan Thiên Thu cung cấp sai lầm, làm hại ba người bọn họ toi mạng, cho nên muốn trả thù Quan Thiên Thu. - Năng lực khôi phục rất mạnh! Lục Ly cảm giác năng lực khôi phục thương thế trong cơ thể thật sự nhanh, đây không phải do hắn nuốt dược chữa thương, mà là năng lực khôi phục của thân thể mình dưới trạng thái Thần Long Biến phi thường cường đại. Tuy cánh tay không mọc ra nhanh như vậy, nhưng nơi bị thương đã ngừng đổ máu, miệng vết thương bắt đầu khép lại. - Long khí này quả nhiên hữu dụng! Lục Ly nhớ đến lời Huyết Sát Hoàng, vận chuyển long khí khắp miệng vết thương, phát hiện miệng vết thương khép lại nhanh hơn, hắn vừa phi hành thật nhanh, vừa hồi tưởng chiến đấu vừa rồi. - Xem ra ta muốn học thành long khí này, nơi long khí đi qua giống như thân thể sẽ mạnh hơn? Nội tâm Lục Ly hơi phấn chấn, Thần Long Biến này quả nhiên rất mạnh, hắn vẫn chỉ bước đầu học hỏi, vận dụng, cũng đã có thể đánh chết lĩnh chủ trung kỳ. Nếu tìm hiểu sâu, có phải hay không có thể chống lại lĩnh chủ hậu kỳ? Thần Long Biến tên đầy đủ gọi là Thần Long Tam Biến? Chờ hắn học được hai loại biến khác, có phải hay không sẽ càng cường đại hơn? Sau khi Lục Ly đi hai nén hương, không gian trên Vu Ma Sơn nổi lên sóng gió, sau đó xuất hiện một đại môn màu đen thật lớn, một bóng người bay vụt đến như lợi kiếm. Bốn phía đều là khói độc, hắn căn bản không thèm để ý, hóa thành lưu quang nhảy vào trong sơn động kia, nháy mắt xuất hiện trong Tổ Long Giới. Người này chính là Nhuế Đế, sau khi hắn xuất hiện, thần niệm tỏa ra, rất nhanh sắc mặt hắn trở nên khó coi. Hắn nghe thấy hương vị của máu tươi, thân mình hắn bay lên, tốc độ đạt đến cực hạn, nhanh đến mức người bình thường căn bản không thấy rõ. Hắn chỉ tiêu phí hơn mười hơi thở đã đến nơi Lục Ly chiến đấu với ba người. Ách? Hắn nhìn liếc mắt, thấy ba thi thể, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc. Ma Hồ Tam Kiệt bị giết thật thảm, đầu ba người đều bị cào nát, còn có thân thể hai người đều bị phân thây. Nơi nơi đều là thịt nát, bốn phía còn có rất nhiều dấu vết chiến đấu, một vùng hỗn độn. - Lục Ly đâu rồi? Thần niệm của hắn nhìn quét xung quanh, rất nhanh phấn chấn, bởi vì hắn phát hiện máu huyết trong Tổ Long Huyết đều khô cạn, một giọt máu cũng không còn. Hắn phát hiện mảnh vụn y bào của Lục Ly. - Vảy? Đây là vảy của mãnh thú gì? Mãnh thú từ đâu đến?
Chương 3683 Ngươi xác định có năng lực này?
Hắn còn thấy được một ít vảy, trong đôi mắt hắn đều là vẻ ngờ vực, rất nhanh hắn phát hiện cánh tay bị chém đứt của Lục Ly. Cánh tay này không hề lành lặn, có một mặt hoàn toàn vỡ vụn. Nhưng có thể nhìn thấy trên cánh tay cũng có vảy, hắn càng thêm kinh nghi. Hắn là từ Hàn Môn thăng cấp, đời này trải qua vô số lần chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Hắn nhìn quét qua vài lần, đại khái phỏng đoán ra tình huống. Hiện trường chỉ có bốn người chiến đấu, ngoài người chết đi, chỉ còn một người. Trên người người kia có vảy, căn cứ dấu vết trên thi thể, người này thoạt nhìn căn bản không giống người, mà như một con mãnh thú. Cộng thêm gần đó có y bào của Lục Ly, co nên một giả thiết lớn mật xuất hiện trong đầu Nhuế Đế... mãnh thú kia là Lục Ly? Vấn đề là Lục Ly là nhân loại a, nếu Lục Ly là một nhân loại do mãnh thú biến thành, có thể giấu diếm tra xét của hắn và nhiều Đế Cấp như vậy, vậy Lục Ly quá lợi hại rồi, phỏng chừng đã là mãnh thú Thánh Hoàng Cấp. - Quá tò mò... Nhuế Đế nghĩ không thông, nhưng theo tình huống hiện trường có thể thấy, Lục Ly không chết, nhưng đã bị thương, hơn nữa căn cứ vào vết máu, còn có thể phán đoán Lục Ly đã rời khỏi. - Đi! Mặc kệ thế nào, Nhuế Đế đều sẽ quyết định trước tìm Lục Ly rồi nói sau, nếu Lục Ly thật là mãnh thú nhân hình, hắn kia chỉ có thể thanh lý môn hộ. Hắn đuổi theo vết máu, rất nhanh đi ra Vu Ma Sơn. Thần niệm hắn nhìn quét qua, phát hiện vết máu lan tràn ra phía nam? - Khói độc nơi này cường đại như vậy, hắn sao có thể chịu nổi? Nhuế Đế lại nghĩ không thông, hắn cũng chỉ có thể bay về phía nam, nhưng bay một khoảng, vết máu mất đi. Bởi vì vết thương của Lục Ly đã khép lại, thân thể không còn đổ máu nữa. Căn cứ vết máu phán đoán, Lục Ly bay thẳng đến phía nam, Nhuế Đế cũng không nghĩ nhiều, rất nhanh đuổi theo phía nam. ... Khi Nhuế Đế đi ra Vu Ma Sơn, Lục Ly đã đến nơi lão đạo nói, nơi này có hai tòa núi non rất giống lạc đà, phi thường dễ tìm. Lục Ly đã sớm phóng ra thần niệm, sưu tầm khắp nơi. Hắn tra xét một lần, nhưng không phát hiện gì, lúc này Huyết Sát Hoàng truyền âm, hắn nói: - Trong tòa núi nhỏ bên trái Lạc Đà Sơn, có ảo cảnh cường đại, bây giờ còn không mở ra pháp trận phòng ngự, vọt vào bên trong, đánh chết toàn bộ, không lưu lại a! Trong đôi mắt Lục Ly cuồn cuộn sát khí, khí huyết cường đại phóng xuất ra, nhất thời không gian bốn phía đều trở nên cực kỳ áp lực, tốc độ của hắn đạt đến cực hạn, thân mình chợt lóe lên, vọt vào trong núi nhỏ kia. Hắn lấy ra một thanh trường đao, phóng ra một đao kinh thiên, bổ lên núi nhỏ, cùng lúc đó hắn lấy ra kèn lệnh, tùy thời chuẩn bị công kích. Ầm! Núi nhỏ rung chuyển, ảo cảnh biến mất, lộ ra trang viên thật lớn phía dưới, một đao này của Lục Ly hủy diệt rất nhiều tòa thành của trang viên, từng đội quân sĩ đi đến, còn có cường giả cấp lĩnh chủ. Thần niệm Lục Ly tập trung vào một người, hàn khí dày đặc, phun ra ba chữ: - Quan Thiên Thu! Trang viên này là một ám bảo, rất nhiều gia tộc đều có ám bảo như vậy, ám bảo này còn có một lĩnh chủ tọa trấn, hiển nhiên nơi này rất quan trọng với Quan gia. Đột nhiên bị công kích, một trăm võ giả đóng quân trong tòa thành đều kinh hãi bay lên, có mấy võ giả còn bị đao mang vừa rồi của Lục Ly đánh bị thương. Bọn họ nhìn thấy một sinh vật kỳ quái, bề ngoài như một long nhân, một cánh tay bị gãy, vảy trên ngực cũng bóc ra, một thân đều là máu, thoạt nhìn như một con mãnh thú bị thương. Quan Thiên Thu ở trong trang viên lo lắng chờ tin tức, Ma Hồ Tam Kiệt vẫn chưa đến, lại đến đây một quái vật như vậy? Hơn nữa đến gần liền công kích? Sau khi Lục Ly phun ra ba chữ, cả người Quan Thiên Thu run lên, thanh âm này hắn rất quen thuộc, không phải thanh âm của Lục Ly thì là của ai? Hắn tập trung nhìn vào, nhìn kỹ mặt của Lục Ly, liếc mắt, lại nhìn thoáng qua kèn lệnh của Lục Ly, rất nhanh, đôi mắt hắn co rụt lại, kinh hô: - Ngươi là Lục Ly? - Đúng vậy! Lục Ly cười lạnh, nói: - Quan Thiên Thu, ngươi không ngờ phải không? Sát thủ ngươi phái ra không có giết chết ta, ngược lại bị ta xử lý. Bọn họ còn nói hành tung của ngươi cho ta, hiện tại ta đến giết chết ngươi! - Giết chết Thiên Thu công tử? Một thanh âm xa xôi vang lên, lĩnh chủ bên người Quan Thiên Thu, cười lạnh nói: - Ngươi xác định ngươi có năng lực này? Ngươi cho là biến thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ, thì ngươi có thể dọa người rồi sao? Nơi này là địa bàn của Quan gia. Cút ngay, nếu không giết không tha! - Lưu trưởng lão, giết hắn! Quan Thiên Thu nhìn đến cặp mặt không mang chút tình cảm của Lục Ly, nội tâm hắn hơi rung động, trong tay hắn đột nhiên bóp nát một khối ngọc phù, sau đó cũng không quay đầu, trốn nhanh về phía nam. Ách? Quan Thiên Thu chỉ một chút đã bỏ chạy? Điều này khiến đám quân sĩ Quan gia giật mình, Lưu trưởng lão cũng kinh ngạc, sau đó hắn vung tay lên, trầm quát: - Người này vô cớ công kích tòa thành của chúng ta, bắt hắn rồi nói sau! “Ô ô!” Lục Ly thổi lên kèn lệnh, một trăm quân sĩ kia vừa mới vọt lại đây, lập tức ôm đầu quay cuồng, Lục Ly không nhìn quân sĩ, hắn cuồng bạo phóng đến lĩnh chủ kia. Lưu trưởng lão này là Lục Kiếp sơ kỳ, ở trong mắt Lục Ly căn bản không đủ gây sợ hãi. - Chết! Trưởng lão này nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trường thương, trường thương hiện lên ngọn lửa màu đen, mang theo sát khí cuồng bạo, đâm tới Lục Ly. Lục Ly không tránh không né, mặc cho trường thương đâm lên người hắn. Đuôi rồng của hắn quét tới, thoải mãi cuốn lấy lĩnh chủ này. Bịch! Trường thương đâm vào ngực Lục Ly, chỉ đánh nát một miếng vảy trên ngực hắn. Khi trưởng lão này còn chưa phản ứng lại, Lục Ly vung ra long trảo, đầu lĩnh chủ này nổ tung trong nháy mắt. - Cái này! Tuy Quan Thiên Thu đã bay xa mấy ngàn lý, thần niệm vẫn tập trung vào nơi này. Hắn thấy hình ảnh Lưu trưởng lão bị giết ngay tức khắc, nhất thời sợ tới mức trái tim lạnh giá, tốc độ đạt cực hạn.
Chương 3684 Quan Thiên Thu, chết!
Bên tòa thành kia còn có một trăm quân sĩ, Quan Thiên Thu biết nhóm người này ngăn Lục Ly không được bao lâu, hắn cũng biết mình trốn không thoát, bây giờ chỉ còn có thể trông cậy cường giả Quan gia trong các thành trì gần đây đến cứu viện. Quan Thiên Thu nghĩ quá tốt đẹp rồi, một trăm quân sĩ này chỉ chặn được hai hơi thở. Đám quân sĩ này đều là võ giả Ngũ Kiếp, đối với Lục Ly là quá yếu. Sau khi hắn đánh chết Lưu trưởng lão, thân mình bay cực nhanh về trước, sau đó lấy ra Thất Sắc Ngọc Lưu Ly, vứt vào trong đám người. Một ngọn lửa rơi ra, nhóm người này lập tức biến thành hỏa nhân. Ngọn lửa này là ngọn lửa phi thường bá đạo, Lục Kiếp trung kì đều không chịu nổi, nhóm người này nháy mắt biến thành hỏa nhân, toàn bộ quay cuồng. Một vài người yếu ớt lập tức bị chết cháy, người còn lại cũng chỉ chịu một hai hơi thở đã biến thành tro bụi. Sau khi Lục Ly thả ra ngọn lửa không quản nữa, thu hồi Thất Sắc Lưu Ly Tháp đuổi theo Quan Thiên Thu. Quan Thiên Thu mới vừa đột phá lĩnh chủ, tốc độ hắn không quá am hiểu, Lục Ly chỉ bằng tốc độ thân thể đã sánh bằng Lục Kiếp trung kỳ, hơn nữa nhờ cánh rồng, tốc độ còn nhanh hơn vài phần. Cho nên tuy Quan Thiên Thu đào tẩu trước một lát, nhưng khoảng cách giữa hai người cũng rất nhanh kéo gần lại. Nội tâm Lục Ly có hơi lo lắng, cũng không phải sợ Quan Thiên Thu chạy trốn mà sợ gần đó có thành trì. Lỡ như bộ dáng của hắn bị người trong thành nhìn thấy, chẳng lẽ hắn giết chết mọi người trong thành sao? Chuyện như vậy, hắn không thể làm ra. Hắn vận chuyển long khí đến hai cánh, vỗ cánh với tần suất nhanh hơn một chút, tốc độ cũng tăng lên một chút, thần niệm hắn quét ra, truyền âm nói: - Quan Thiên Thu, đừng chạy trốn, ngươi trốn không thoát đâu. Ngoan ngoãn theo ta trở về Thiên Đế Tông đi, ngươi còn có cơ hội giữ mạng! Đây là kế hoãn binh của Lục Ly, chỉ cần nội tâm Quan Thiên Thu dao động, tốc độ khẳng định sẽ giảm bớt, nói không chừng thật sẽ trở về cùng hắn. Hắn tự nhiên sẽ không mang Quan Thiên Thu trở về Thiên Đế Tông mà chuẩn bị trực tiếp giết chết. Mang về Thiên Đế Tông, vậy không chỉ bại lộ thần thông của hắn, mà Quan Thiên Thu vẫn sẽ được người Quan gia bảo hộ, nói không chừng mấy trăm năm lại được phóng xuất. Tính cách của hắn là vậy, có ân báo ân, có thù báo thù. Chỉ cần hắn có năng lực, tuyệt đối lập tức thực hiện, báo thù không để qua đêm. Quan Thiên Thu nghe thấy lời của Lục Ly, nội tâm khẽ động. Nếu như đi Thiên Đế Tông, hắn còn có cơ hội giữ được mạng sống, dù sao gia gia hắn là tộc trưởng Quan gia, phụ thân cũng là trưởng lão của Quan gia. Quan gia cũng không cho phép một đệ tử trực hệ bị giết như vậy, như vậy sẽ tổn hại uy danh của Quan gia. Đến lúc đó, Quan gia sẽ vận dụng đủ loại tài nguyên, cơ hội sống sót của hắn cũng rất lớn. - Không được! Quan Thiên Thu rất nhanh tỉnh táo lại, hắn quay đầu nhìn thoáng qua ánh mắt của Lục Ly, trong con ngươi kia đều là lạnh như băng và khát máu. Lục Ly đánh chết Lưu trưởng lão không nương tay gì. Đây nói rõ hắn là người giết chóc quả quyết, hắn rơi vào tay Lục Ly, tuyệt đối hữu tử vô sinh. Lục Ly đánh chết Ma Hồ Tam Kiệt, bị thương nặng như vậy còn đuổi đến được đây, chỉ vì bắt hắn trở về Thiên Đế Tông sao? Hắn lấy ra một viên đan dược, đan dược này có thể tăng chiến lực của hắn trong thời gian ngắn. Tốc độ ít nhất có thể tăng lên gấp ba lần. Trăm vạn lý phía trước có một thành trì, mặt ngoài thành trì này không có quan hệ gì với Quan gia bọn họ, kỳ thật do một hệ nhánh của Quan gia khống chế. Hắn vừa rồi đã bóp nát ngọc phù, bên kia hẳn có cường giả thấy, sẽ đến trợ giúp. Tốc độ Quan Thiên Thu tăng lên, Lục Ly vốn rất muốn đuổi theo hắn thật nhanh, hiện tại phải tốn ít thời gian. Trong mắt hắn, hai luồng lục quang chợt lóe, phóng ra Phong Hồn Thuật. Khoảng cách xa như vậy, tuy hiệu quả rất yếu, nhưng nếu có thể nhiễu loạn Quan Thiên Thu một chút là được. Liên tục phóng ra mấy chục lượt Phong Hồn Thuật, rốt cục được ít hiệu quả, tốc độ Quan Thiên Thu giảm bớt. Tinh thần Lục Ly phấn chấn, tiếp tục phóng thích Phong Hồn Thuật, đồng thời tăng tốc độ đuổi theo. Hả... Đột nhiên, Lục Ly cảm giác trong linh hồn truyền đến cảm giác suy yếu mỏng manh, trên mặt hắn nhất thời lộ vẻ kinh ngạc. Lúc trước, lần đầu tiên bên ngoài cơ thể xuất hiện trạng thái Thần Long Biến, giống như chống đỡ cả bầu trời, vì sao hiện tại trong thời gian ngắn như vậy đã không chịu nổi? Chẳng lẽ là bởi vì bị thương? Chịu không nổi cũng không sao, quan trọng là đánh chết Quan Thiên Thu. Hơn nữa gần đây không biết có cường giả của Quan gia hay không? Huyết Sát Hoàng vẫn luôn chú ý tình huống của Lục Ly, hắn lập tức truyền âm nói: - Trong nửa nén hương phải giải quyết chiến đấu, tìm kiếm nơi an toàn ẩn núp, nếu không ngươi sẽ có phiền toái lớn! Vù! Lục Ly lấy ra Thất Sắc Lưu Ly Tháp, đồng thời liên tục phóng thích Phong Hồn Thuật. Thất Sắc Lưu Ly Tháp bay đi cực nhanh, đại môn dưới đáy mở ra, một lực hút truyền đến, khiến tốc độ Quan Thiên Thu chậm hơn vài phần. - Xong rồi! Trong mắt Quan Thiên Thu đều là vẻ tuyệt vọng, hắn rống lên: - Lục Ly, gần đây chính là thành trì của Quan gia chúng ta, cường giả của Quan gia chúng ta sắp đến rồi, ngươi dám giết ta? Tiếng hô của hắn phi thường lớn, truyền khắp mấy vạn lý. Gần đó có vài ám bảo, tuy không phải tất cả đều là của Quan gia, nhưng chỉ cần có người là được. Ý tứ của Quan Thiên Thu thật rõ ràng, hắn muốn mọi người biết, nếu hắn chết là do Lục Ly giết. Lục Ly không nói lời nào, tiếp tục đuổi theo, Quan Thiên Thu lại rống giận: - Lục Ly, cho dù ngươi là đệ tử Thiên Đế Tông, cũng không thể vô pháp vô thiên như vậy? Ta là đại công tử Quan gia, nếu ngươi dám giết ta, Quan gia sẽ không bỏ qua. Tông quy của Thiên Đế Tông cũng sẽ không tha cho ngươi. Gần đây có rất nhiều người, bọn họ đều sẽ làm chứng, ngươi không giấu được tin tức. Quan Thiên Thu hô lớn, xa xa trong núi lớn đã có người bay ra, tuy không dám quang minh chính đại vọt đến, nhưng vẫn lặng yên tra xét tin tức.
Chương 3685 Diệt cả Quan gia các ngươi
Lục Ly cảm ứng được, bốn phương tám hướng ít nhất có mấy chục người bay đến nơi này. Đây hẳn là các thế lực thám báo gần đó, hoặc vừa vặn đi ngang qua. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, sợ là muốn giấu diếm thần thông của hắn rất khó. Hắn cũng không quan tâm nữa, trước đánh chết Quan Thiên Thu rồi nói sau. Hắn cách Quan Thiên Thu càng ngày càng gần, uy lực công kích của Phong Hồn Thuật cũng càng lúc càng lớn. Quan Thiên Thu rốt cục không chạy được nữa, trong mắt hắn đều là tuyệt vọng và điên cuồng, điên loạn rống to: - Lục Ly, ngươi giết đi, cho dù ngươi giết ta, xung quanh cũng có vô số người, tin tức ngươi là người biến dị cũng không thể che giấu. Ha ha ha, đệ tử Thiên Đế Tông, đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, lại là một bán thú nhân, có huyết thống Thú tộc, tin tức này sợ sẽ khiếp sợ cả Vô Tận Thần Khư. - Chết đi! Chết đến nơi rồi Quan Thiên Thu còn muốn hãm hại hắn? Lục Ly nổi giận vọt đến, Phong Hồn Thuật phóng thích không ngừng, Quan Thiên Thu không chịu nổi, công kích linh hồn rất mãnh liệt, hắn nói không nên lời. Vù! Lục Ly vọt qua, đuôi rồng quét tới, cuốn lấy Quan Thiên Thu. Hắn vươn long trảo, dưới tra xét thần niệm của gần trăm người, một móng vuốt cào nổ đầu Quan Thiên Thu. Quan Thiên Thu, chết đi! Ầm! Hắn thu vào Không Gian Giới của Quan Thiên Thu, thi thể tùy ý vứt trên mặt đất, sau đó thân mình hóa thành ngân quang bay nhanh về phía bắc. Cảm giác suy yếu trong linh hồn hắn càng lúc càng mãnh liệt, hắn phải lập tức tìm nơi an toàn ẩn núp, nếu không cường giả Quan gia đến đây thì phiền toái. Ào ào! Sau khi Lục Ly bay đi, gần đó lập tức bùng nổ. Xung quanh đến gần trăm ngườim, đều dùng thần niệm tra xét hình ảnh Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu. Cánh rồng sau lưng Lục Ly, vảy rồng trên người Lục Ly, còn có cái đuôi rồng thật dài, long trảo sắc bén, đôi mắt dã thú lạnh như băng, thú uy khí huyết tận trời kia. Hết thảy của hết thảy đều khiến mọi người gần đó rung động, nhất là người bị giết còn tự xưng là đại công tử của Quan gia? Long nhân kia chính là đệ tử Thiên Đế Tông, đệ tử thân truyền của Nhuế Đế? Tin tức này rất bùng nổ, cả kinh rất nhiều người, tròng mắt sắp rớt ra ngoài. Những người đó đều sửng sốt, sau đó lập tức bay đi bốn phương tám hướng, chuẩn bị truyền đi tin tức rung động lòng người này khắp Vô Tận Thần Khư... Lục Ly đi không bao lâu, còn có mười mấy cường giả Quan gia lại đây, trong thành trì gần đó có một hệ nhánh của Quan gia, có mười mấy lĩnh chủ. Quan Thiên Thu đi đến bên này, cường giả Quan gia đều biết. Quan Thiên Thu vì đề phòng có chuyện xảy ra, đã đòi bọn họ một miếng ngọc phù cảnh báo. Cộng thêm Lưu trưởng lão này chết đi, ngọc phù bản mạng của hắn vỡ vụn, cho nên cường giả trong thành lập tức xuất động toàn bộ, bay tới bên này. Bọn họ cách không quá xa, cho nên Lục Ly mới bay một lát, bọn họ đã đến chỗ Quan Thiên Thu. Bọn họ tìm được thi thể của Quan Thiên Thu, tuy rằng đầu nổ tung, nhưng dễ dàng phân biệt ra. - Thiên Thu bị giết rồi? Mười mấy cường giả lĩnh chủ nổi giận không thôi. Tuy Quan Thiên Thu trong thời gian này bị gia tộc áp chế, bị lạnh nhạt. Nhưng hắn là trực hệ Quan gia, là cháu tộc trưởng Quan gia. Gia gia và phụ thân Quan Thiên Thu đều là nhân vật quan trọng cua gia tộc. Quan Thiên Thu bị giết là khiêu khích lớn nhất đới với Quan gia. Vù! Cách đó không xa, một võ giả bay vụt đến. Vừa rồi hắn còn ẩn núp gần đó, thấy cảnh tượng Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu, hắn tra xét được tình huống, lập tức báo cáo. - Đệ tử Thiên Đế Tông? Đệ tử thân truyền của Nhuế Đế? Có người khẽ biến sắc, tông phái đệ nhất thiên hạ Thiên Đế Tông, bất kì chuyện gì có quan hệ với Thiên Đế Tông đều cần đối đãi thận trọng. Nếu là người khác, bọn họ cái gì cũng không quan tâm, trực tiếp giết gia tộc bọn họ. Bọn họ Lục Ly không biết nặng nhẹ, chẳng lẽ bọn họ còn giết đến Thiên Đế Tông hay sao? - Đuổi theo! Tộc trưởng hệ nhánh Quan gia trầm hét: - Cho dù thế nào, phải bắt được kẻ này, đưa đến Thiên Đế Tông, để Thiên Đế Tông trả lại công đạo cho chúng ta! - Đi thôi! Lục Ly mới vừa bay đi không lâu, mọi người chia ba người thành một tổ, thành hình quạt truy tung đến phía bắc. Khí huyết trên người Lục Ly tràn đầy, vừa rồi còn giết người, máu tươi còn lưu lại trên người, mọi người có thể theo mùi này tìm kiếm truy tung. Rất nhanh mọi người đến ám bảo kia, lại phát hiện bên kia một vùng hỗn độn, một trăm quân sĩ đều biến thành cháy sém. Đầu Lưu trưởng lão bị bóp nát, bị chết thật thảm thiết. Mười mấy cường giả nhất thời giận dữ, đều không kịp thu lại thi thể, tiếp tục cuồng bạo đuổi theo phía bắc. Lục Ly còn đang bay về phía bắc, hắn cảm giác càng ngày càng suy yếu, chỉ bay mấy chục ngàn dặm đã cảm giác bay không nổi. Thần niệm của hắn nhìn quét xung quanh, tùy tiện tìm kiếm một sơn động của núi lớn, vọt nhanh vào. - Huyết Linh Nhi bố trí thần văn! Lục Ly nói một câu, sau đó hôn mê. Vảy rồng bên ngoài thân hắn cũng rất nhanh ẩn vào cơ thể, cánh rồng, sừng rồng, đuôi rồng, long trảo đều biến mất. Hắn lại biến thành một thân trần trụi, giống như thiếu niên suy nhược bị lăng nhục, bộ dáng phi thường bất nhã... Huyết Linh Nhi bắt đầu bố trí thần văn, chỉ là bố trí thần văn cần thời gian. Trôi qua gần nửa nén hương, phía sau vang lên tiếng phá vỡ, thanh âm của Huyết Sát Hoàng vang lên: - Nguy rồi, cường giả Quan gia đến đây! Huyết Sát Hoàng chỉ còn lại tàn hồn, nếu không chết, đừng nói lĩnh chủ, cho dù đến ba năm Đại Đế đều có thể thoải mái giết chết. Hiện tại hắn chỉ còn tàn hồn, tuy chiến lực vẫn còn, nhưng nếu hắn toàn lực ra tay, không nhất định không thể chấn sát mấy người này, nhưng hồn lực của hắn khẳng định sẽ tiêu hao sạch sẽ. - Không có biện pháp! Huyết Sát Hoàng bất đắc dĩ thở dài, nếu Lục Ly chết, tàn hồn của hắn khẳng định phải tiêu tán, hắn chỉ có thể liều mạng. Nếu chỉ là ba năm lĩnh chủ, hắn có tin tưởng xử lý toàn bộ, nếu đến mấy Chuẩn Đế, vậy hắn cũng không có biện pháp. - Ở bên cạnh!
Lục Ly không có thời gian tránh né, sau lưng cảm giác đau nhức, hắn cảm giác từng luồng kình phong đâm phía sau lưng hắn, còn nổ mạnh trong cơ thể hắn. Phốc! Hắn liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi, thân mình lay động mấy vòng, nhìn lão đạo kia. Trong mắt lão đạo kia là vẻ khiếp sợ, nhìn Lục Ly, trong lòng hắn sinh ra hoài nghi cường đại. Đây rốt cuộc có phải người hay không? Hay là mãnh thú nhân hình? Công kích của hắn rất cường đại, cho dù là lĩnh chủ sơ kì cũng bị đập chết. Công kích của lão giả thấp bé cũng thật bá đạo, nhưng chịu không nổi đuôi rồng của Lục Ly? Một Ngũ Kiếp sơ kỳ chỉ dựa vào thân thể, phòng ngự làm sao biến thái như vậy? Chỉ có mãnh thú kỳ dị có thể giải thích. - Quan Thiên Thu, ta kháo đại gia ngươi! Lão đạo mắng to, Ma Hồ Tam Kiệt bọn họ tuy không phải anh em ruột nhưng nhiều năm qua đồng sinh cộng tử, đã sớm thân hơn cả anh em ruột. Hiện tại hai huynh đệ một người đã chết, một người bị cháy sạch không còn nhân dạng, hắn làm sao không nổi giận? - Lão trọc đầu, chết hay chưa, chưa thì đi mau, ta ở đây chống đỡ! Lão đạo trầm rống, chuẩn bị rút lui, hắn không phải không cách nào đánh chết Lục Ly. Nhưng phòng ngự của Lục Ly rất biến thái, muốn đánh chết Lục Ly khẳng định cần thời gian. Bọn họ phá vỡ thần văn phòng ngự bên ngoài, tìm kiếm Lục Ly còn hao tốn ít thời gian. Nếu tiếp tục kéo dài, Nhuế Đế có thể đến đây. Thân là thích khách sát thủ, một kích không trúng tự nhiên phải lập tức đào tẩu, đây là yếu tố sinh tồn đầu tiên. Tuy hắn rất muốn báo thù cho lão giả thấp bé, nhưng lí trí nói cho hắn phải rút lui. - Còn muốn trốn? Lục Ly rống lên, thanh âm như vọng ra trong yết hồn, càng như tiếng hô của dã thú. Hắn vỗ hai cánh, cũng không phóng đến lão đạo, mà hóa thành lưu quang, nhắm về phía đại hán trọc đầu đang quay cuồng trên mặt đất. - Thật can đảm! Nhìn thấy Lục Ly phóng đến lão giả trọc đầu, lão đạo nổi giận vọt lên. Hắn thu lại mũi nhọn trong tay, vung ra búa lớn. Trên cây búa này đầy thần văn, dòng khí màu đen lưu chuyển, rõ ràng là trọng bảo. Thân mình hắn rất nhanh đến gần Lục Ly, nâng cây búa, ném tới Lục Ly. Cây búa này trở nên lớn lên, phía trên hắc quang vạn trượng, dẫn đến từng tầng không gian chấn động, mang theo khí tức hủy thiên diệt địa phóng đến Lục Ly. Hắc hắc! Thân mình Lục Ly đột nhiên xoay chuyển, hoàn toàn không nhìn cây búa, điên cuồng phóng đến lão đạo. Lão đạo vừa mới thúc giục cây búa, muốn lập tức thối lui sẽ rất khó khăn. Hắn chỉ có thể xoay chuyển cây búa, ném đến Lục Ly. Vù! Đuôi rồng của Lục Ly quấn nhanh đến, đồng thời một long trảo biến thành nắm tay, đánh lên đỉnh đầu, chuẩn bị nện xuống một búa kinh thiên. Khi đuôi rồng hắn cuốn lấy lão đạo, cây búa đánh trúng nắm tay của Lục Ly. Nắm đấm Lục Ly nhất thời bạo liệt, xuống cốt gãy đôi, máu tươi đầm đìa. Ầm! Lục Ly bị oanh kích, lão đạo bởi vì bị đuôi rồng của Lục Ly cuốn lấy, cũng bị kéo theo, phía dưới bị đập thành hố to, mặt đất gần đó đều chấn động, bụi đất cuồn cuộn. - Xong rồi! Trong bụi mù cuồn cuộn, lão đạo nhìn thấy ánh mắt như dã thú, lạnh như băng của Lục Ly, nhìn thấy móng vuốt khác của Lục Ly đang vồ đến hắn, nội tâm hắn phát ra tiếng thở dài bất đắc dĩ. Một búa vừa rồi của hắn đã là một trong những công kích mạnh nhất, lại bị cánh tay của Lục Ly chặn ngang, phòng ngự của Lục Ly quá mạnh mẽ, quá mạnh mẽ, mạnh đến mức hắn... tuyệt vọng! Giữa không trung Tổ Long Giới, một long nhân nhân hình đứng sừng sững giữa không trung. Đuôi rồng của hắn cuốn lấy một người, sau lưng còn đang chảy máu, bàn tay toàn màu, móng vuốt toàn bộ bạo liệt, cánh tay cũng bị đứt. Người bị đuôi rồng cuốn lấy, trên mặt đều là vẻ kinh hãi, còn có hận ý. Lão đạo không thể không hận, tình báo Quan Thiên cung cấp quá kém, đây không phải một Ngũ Kiếp sơ kỳ mà là một lĩnh chủ Lục Kiếp a, còn là lĩnh chủ phi thường cường đại. Phòng ngự của thân thể này có thể miễn cưỡng sánh bằng Chuẩn Đế... - Ưm! Một vóng vuốt khác của Lục Ly cào đến, nhưng hắn không cào vào đầu của lão đạo mà vào cánh tay của người này. Bên ngoài cơ thể lão đạo xuất hiện chiến giáp, nhưng không ngăn được long trảo cào nát. Mọt cánh tay của lão đạo bị hung hăng bẽ gãy. Long trảo của Lục Ly tiếp tục vươn đến, cào nát cánh tay khác của người này. Lão đạo không còn công kích, hắn hiểu ít công kích linh hồn, nhưng uy lực không quá lớn. Cây búa vừa rồi hắn phóng thích đã là công kích mạnh nhất của hắn, nếu vẫn không giết được Lục Ly, vậy cái khác cũng không có ý nghĩa. Hai cánh tay đều bị Lục Ly cào nát, cơ mặt đều co rúm lại, nhưng ánh mắt vẫn bình tĩnh. Hắn nhìn Lục Ly nói: - Lục Ly, chúng ta làm giao dịch thì sao? Thả ra huynh đệ kia của ta, ta nói ngươi biết Quan Thiên Thu ở đâu? Bán đứng cố chủ, đây là tối kỵ của sát thủ. Nhưng Ma Hồ Tam Kiệt không phải sát thủ đơn thuần, bọn họ sắp chết rồi, cũng không quản được nhiều như vậy. Quan trọng nhất là tin tức giả Quan Thiên Thu tung ra, sao có thể khiến hắn không giận không trả thù? Lục Ly không trực tiếp giết người này, tự nhiên muốn hỏi ra thông tin gì đó, hắn lạnh giọng nói: - Nói ra Quan Thiên Thu ở đâu, ta cho các ngươi một thống khoái! Lão đạo trầm ngâm một lát, thở dài: - Được rồi, Quan Thiên Thu ở trong một tòa sơn bảo cách bốn trăm ngàn dặm phía nam Vu Ma Sơn. Có một tòa lạc đà sơn gần đó, nơi đó là căn cứ bí mật của Quan gia, hắn ở đó chờ tin tức. Bịch! Lão đạo vừa mới nói xong, Lục Ly hung hăng vung móng, trực tiếp cào chết lão đạo. Lục Ly không hề ngừng lại, bay đến tráng hán đều trọc đang quay cuồng trên mặt đất. A a a! Tráng hán đầu trọc kia đã bị cháy sạch không còn nhân dạng, hơi thở trên người cực kỳ mỏng manh, giống như có thể chết đi mọi lúc mọi nơi. Trong nháy mắt, Lục Ly bay qua, hắn không hề dùng móng vuốt mà quất long vĩ. - Chết! Tráng hán đầu trọc vốn nhìn như sắp hấp hối, giờ đây đột nhiên ngồi dậy, trong tay xuất hiện một thanh đại đao màu xanh, hắn cảm giác như dung nhập với đao, chiến đao kia biến thành ánh đao, bổ đến đầu Lục Ly.
Chương 3682 Giết một người
Lúc này, Lục Ly cảm giác như cả thế giới biến mất, trong mắt chỉ còn một ánh đao chói mắt. Hắn không chút do dự, nâng lên cánh tay gần như bị phế bỏ, đuôi rồng quét tới, móng vuốt hung hăng vung lên phía trước. Bịch! Một thanh âm nặng nề vang lên, cánh tay kia của Lục Ly trực tiếp bị chém đứt, vỡ nát vài miếng vảy rồng. Nhung đuôi rồng của Lục Ly đảo qua cự hán đầu trọc.Móng vuốt của hắn cào lên cánh tay cự hán đầu trọc, dùng sức cào, cánh tay cự hán đầu trọc bị cào thành sương máu. Lục Ly tiến quân thần tốc, thoải mái nắm đầu người này, dưới ánh mắt kinh hãi của cự hán đầu trọc, bóp nát đầu hắn. Cự hán đầu trọc chỉ kịp phun ra một câu: - Phòng ngự, quả nhiên... rất mạnh! Vù vù! Đánh chết ba lĩnh chủ, Lục Ly bị thương rất nặng, sau lưng máu chảy đầm đìa, một bàn tay hơn phân nửa bị chém đứt, trên người còn có mấy nơi vỡ vụn, trước ngực nhiễm đỏ máu tươi. - Không tồi, Lục tiểu tử! Huyết Sát Hoàng đến giờ mới truyền âm, rất tán thưởng nói: - Thần Long Biến của ngươi rất mạnh, thân thể của ngươi hiện tại miễn cưỡng có thể sánh bằng Chuẩn Đế. Ngươi hẳn vẫn chưa tìm hiểu thấu, ngươi cũng không biết vận dụng long khí trong cơ thể. Tốt lắm, trước chữa thương đi, nghĩ biện pháp giải trừ Thần Long Biến đi. - Không! Lục Ly nuốt mấy viên dược chữa thương, thân mình bay xuống, thu hết thần binh không gian giới của ba người. Trong đôi mắt hắn lộ ra vẻ ngoan độc, hắn nói: - Ta không thể nghỉ ngơi, ta còn muốn giết một người, ta muốn đánh chết Quan Thiên Thu. - Lục tiểu tử, đừng xúc động. Huyết Sát Hoàng truyền âm nói: - Hiện tại ngươi đang bị thương, hơn nữa Nhuế Đế có lẽ lập tức đến đây, hiện tại ngươi muốn đi giết Quan Thiên Thu sao? Mặt khác, Quan gia cũng là phú hào, ngươi đánh chết Quan Thiên Thu sẽ khiến ngươi trêu chọc phải rất nhiều phiền toái. Mặt khác, lỡ như Thần Long Biến nửa đường được giải trừ thì sao? Ngươi sẽ hôn mê. - Nguyên nhân là vì Quan gia là đại gia tộc nên ta mới động thủ! Trong mắt Lục Ly đều là sát ý dày đặc, hắn nói: - Nếu lần này ta chết, Thiên Đế Tông khẳng định sẽ không bỏ qua người giật dây phía sau. Nhưng ta không chết, Quan Thiên Thu rất có thể không có việc gì, nhiều nhất bị cấm đoán vạn năm,... Trong Thiên Đế Tông có người của Quan gia, sẽ cầu tình cho hắn. Lần này, nếu sự tình náo lớn, vậy càng lớn càng tốt, dù sao, công lý đứng về phía ta. Quan Thiên Thu không chết, vậy là một con độc xà vẫn luôn ẩn núp âm thầm. Ta có thể phòng một lần, không thể phòng mãi mãi, cho nên ta muốn diệt trừ tận gốc, hoàn toàn chấm dứt hắn. Huyết Sát Hoàng trầm ngâm một lát, truyền âm nói: - Ngươi nói cũng có lý, nếu ngươi muốn động thủ, vậy phải nhanh lên. Hơn nữa người trong sơn bảo kia đừng buông tha ai, chuyện ngươi có thần thông Thần Long Biến này không thể tiết lộ, đây có thể trở thành sát chiêu bí mật của ngươi. - Huyết Linh Nhi đi! Lục Ly trầm rống, Huyết Linh Nhi phóng lên cao, Lục Ly vỗ hai cánh, phóng đi như lợi kiếm, rất nhanh tìm được động khẩu ra ngoài, thân mình hắn chợt lóe, xuất hiện ở trong Vu Ma Sơn. Khói độc Vu Ma Sơn có rất nhiều, rất nhiều khói độc phiêu động xung quanh. Giờ đây, Lục Ly cũng không để ý nhiều như vậy, thân mình phóng lên cao, tránh né khói độc bay tới bốn phía. - Tiểu tử, ta giúp ngươi một phen! Huyết Sát Hoàng nhìn thấy khói độc bốn phía quá nhiều, tốc độ đi của Lục Ly chậm lại, hồn châu sáng lên, xuất hiện hư ảnh nhàn nhạt bao phủ Lục Ly, hắn truyền âm nói: - Tiểu tử, trực tiếp xông lên! Lục Ly không chút do dự, vỗ cánh phóng đi như lưu quang. Lão đạo hẳn không lừa dối hắn, hắn nhìn thấy trong ánh mắt lão đạo có hận ý, còn mắng Quan Thiên Thu. Rõ ràng hận tình báo của Quan Thiên Thu cung cấp sai lầm, làm hại ba người bọn họ toi mạng, cho nên muốn trả thù Quan Thiên Thu. - Năng lực khôi phục rất mạnh! Lục Ly cảm giác năng lực khôi phục thương thế trong cơ thể thật sự nhanh, đây không phải do hắn nuốt dược chữa thương, mà là năng lực khôi phục của thân thể mình dưới trạng thái Thần Long Biến phi thường cường đại. Tuy cánh tay không mọc ra nhanh như vậy, nhưng nơi bị thương đã ngừng đổ máu, miệng vết thương bắt đầu khép lại. - Long khí này quả nhiên hữu dụng! Lục Ly nhớ đến lời Huyết Sát Hoàng, vận chuyển long khí khắp miệng vết thương, phát hiện miệng vết thương khép lại nhanh hơn, hắn vừa phi hành thật nhanh, vừa hồi tưởng chiến đấu vừa rồi. - Xem ra ta muốn học thành long khí này, nơi long khí đi qua giống như thân thể sẽ mạnh hơn? Nội tâm Lục Ly hơi phấn chấn, Thần Long Biến này quả nhiên rất mạnh, hắn vẫn chỉ bước đầu học hỏi, vận dụng, cũng đã có thể đánh chết lĩnh chủ trung kỳ. Nếu tìm hiểu sâu, có phải hay không có thể chống lại lĩnh chủ hậu kỳ? Thần Long Biến tên đầy đủ gọi là Thần Long Tam Biến? Chờ hắn học được hai loại biến khác, có phải hay không sẽ càng cường đại hơn? Sau khi Lục Ly đi hai nén hương, không gian trên Vu Ma Sơn nổi lên sóng gió, sau đó xuất hiện một đại môn màu đen thật lớn, một bóng người bay vụt đến như lợi kiếm. Bốn phía đều là khói độc, hắn căn bản không thèm để ý, hóa thành lưu quang nhảy vào trong sơn động kia, nháy mắt xuất hiện trong Tổ Long Giới. Người này chính là Nhuế Đế, sau khi hắn xuất hiện, thần niệm tỏa ra, rất nhanh sắc mặt hắn trở nên khó coi. Hắn nghe thấy hương vị của máu tươi, thân mình hắn bay lên, tốc độ đạt đến cực hạn, nhanh đến mức người bình thường căn bản không thấy rõ. Hắn chỉ tiêu phí hơn mười hơi thở đã đến nơi Lục Ly chiến đấu với ba người. Ách? Hắn nhìn liếc mắt, thấy ba thi thể, ánh mắt lộ vẻ kinh ngạc. Ma Hồ Tam Kiệt bị giết thật thảm, đầu ba người đều bị cào nát, còn có thân thể hai người đều bị phân thây. Nơi nơi đều là thịt nát, bốn phía còn có rất nhiều dấu vết chiến đấu, một vùng hỗn độn. - Lục Ly đâu rồi? Thần niệm của hắn nhìn quét xung quanh, rất nhanh phấn chấn, bởi vì hắn phát hiện máu huyết trong Tổ Long Huyết đều khô cạn, một giọt máu cũng không còn. Hắn phát hiện mảnh vụn y bào của Lục Ly. - Vảy? Đây là vảy của mãnh thú gì? Mãnh thú từ đâu đến?
Chương 3683 Ngươi xác định có năng lực này?
Hắn còn thấy được một ít vảy, trong đôi mắt hắn đều là vẻ ngờ vực, rất nhanh hắn phát hiện cánh tay bị chém đứt của Lục Ly. Cánh tay này không hề lành lặn, có một mặt hoàn toàn vỡ vụn. Nhưng có thể nhìn thấy trên cánh tay cũng có vảy, hắn càng thêm kinh nghi. Hắn là từ Hàn Môn thăng cấp, đời này trải qua vô số lần chiến đấu, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú. Hắn nhìn quét qua vài lần, đại khái phỏng đoán ra tình huống. Hiện trường chỉ có bốn người chiến đấu, ngoài người chết đi, chỉ còn một người. Trên người người kia có vảy, căn cứ dấu vết trên thi thể, người này thoạt nhìn căn bản không giống người, mà như một con mãnh thú. Cộng thêm gần đó có y bào của Lục Ly, co nên một giả thiết lớn mật xuất hiện trong đầu Nhuế Đế... mãnh thú kia là Lục Ly? Vấn đề là Lục Ly là nhân loại a, nếu Lục Ly là một nhân loại do mãnh thú biến thành, có thể giấu diếm tra xét của hắn và nhiều Đế Cấp như vậy, vậy Lục Ly quá lợi hại rồi, phỏng chừng đã là mãnh thú Thánh Hoàng Cấp. - Quá tò mò... Nhuế Đế nghĩ không thông, nhưng theo tình huống hiện trường có thể thấy, Lục Ly không chết, nhưng đã bị thương, hơn nữa căn cứ vào vết máu, còn có thể phán đoán Lục Ly đã rời khỏi. - Đi! Mặc kệ thế nào, Nhuế Đế đều sẽ quyết định trước tìm Lục Ly rồi nói sau, nếu Lục Ly thật là mãnh thú nhân hình, hắn kia chỉ có thể thanh lý môn hộ. Hắn đuổi theo vết máu, rất nhanh đi ra Vu Ma Sơn. Thần niệm hắn nhìn quét qua, phát hiện vết máu lan tràn ra phía nam? - Khói độc nơi này cường đại như vậy, hắn sao có thể chịu nổi? Nhuế Đế lại nghĩ không thông, hắn cũng chỉ có thể bay về phía nam, nhưng bay một khoảng, vết máu mất đi. Bởi vì vết thương của Lục Ly đã khép lại, thân thể không còn đổ máu nữa. Căn cứ vết máu phán đoán, Lục Ly bay thẳng đến phía nam, Nhuế Đế cũng không nghĩ nhiều, rất nhanh đuổi theo phía nam. ... Khi Nhuế Đế đi ra Vu Ma Sơn, Lục Ly đã đến nơi lão đạo nói, nơi này có hai tòa núi non rất giống lạc đà, phi thường dễ tìm. Lục Ly đã sớm phóng ra thần niệm, sưu tầm khắp nơi. Hắn tra xét một lần, nhưng không phát hiện gì, lúc này Huyết Sát Hoàng truyền âm, hắn nói: - Trong tòa núi nhỏ bên trái Lạc Đà Sơn, có ảo cảnh cường đại, bây giờ còn không mở ra pháp trận phòng ngự, vọt vào bên trong, đánh chết toàn bộ, không lưu lại a! Trong đôi mắt Lục Ly cuồn cuộn sát khí, khí huyết cường đại phóng xuất ra, nhất thời không gian bốn phía đều trở nên cực kỳ áp lực, tốc độ của hắn đạt đến cực hạn, thân mình chợt lóe lên, vọt vào trong núi nhỏ kia. Hắn lấy ra một thanh trường đao, phóng ra một đao kinh thiên, bổ lên núi nhỏ, cùng lúc đó hắn lấy ra kèn lệnh, tùy thời chuẩn bị công kích. Ầm! Núi nhỏ rung chuyển, ảo cảnh biến mất, lộ ra trang viên thật lớn phía dưới, một đao này của Lục Ly hủy diệt rất nhiều tòa thành của trang viên, từng đội quân sĩ đi đến, còn có cường giả cấp lĩnh chủ. Thần niệm Lục Ly tập trung vào một người, hàn khí dày đặc, phun ra ba chữ: - Quan Thiên Thu! Trang viên này là một ám bảo, rất nhiều gia tộc đều có ám bảo như vậy, ám bảo này còn có một lĩnh chủ tọa trấn, hiển nhiên nơi này rất quan trọng với Quan gia. Đột nhiên bị công kích, một trăm võ giả đóng quân trong tòa thành đều kinh hãi bay lên, có mấy võ giả còn bị đao mang vừa rồi của Lục Ly đánh bị thương. Bọn họ nhìn thấy một sinh vật kỳ quái, bề ngoài như một long nhân, một cánh tay bị gãy, vảy trên ngực cũng bóc ra, một thân đều là máu, thoạt nhìn như một con mãnh thú bị thương. Quan Thiên Thu ở trong trang viên lo lắng chờ tin tức, Ma Hồ Tam Kiệt vẫn chưa đến, lại đến đây một quái vật như vậy? Hơn nữa đến gần liền công kích? Sau khi Lục Ly phun ra ba chữ, cả người Quan Thiên Thu run lên, thanh âm này hắn rất quen thuộc, không phải thanh âm của Lục Ly thì là của ai? Hắn tập trung nhìn vào, nhìn kỹ mặt của Lục Ly, liếc mắt, lại nhìn thoáng qua kèn lệnh của Lục Ly, rất nhanh, đôi mắt hắn co rụt lại, kinh hô: - Ngươi là Lục Ly? - Đúng vậy! Lục Ly cười lạnh, nói: - Quan Thiên Thu, ngươi không ngờ phải không? Sát thủ ngươi phái ra không có giết chết ta, ngược lại bị ta xử lý. Bọn họ còn nói hành tung của ngươi cho ta, hiện tại ta đến giết chết ngươi! - Giết chết Thiên Thu công tử? Một thanh âm xa xôi vang lên, lĩnh chủ bên người Quan Thiên Thu, cười lạnh nói: - Ngươi xác định ngươi có năng lực này? Ngươi cho là biến thành bộ dáng người không ra người, quỷ không ra quỷ, thì ngươi có thể dọa người rồi sao? Nơi này là địa bàn của Quan gia. Cút ngay, nếu không giết không tha! - Lưu trưởng lão, giết hắn! Quan Thiên Thu nhìn đến cặp mặt không mang chút tình cảm của Lục Ly, nội tâm hắn hơi rung động, trong tay hắn đột nhiên bóp nát một khối ngọc phù, sau đó cũng không quay đầu, trốn nhanh về phía nam. Ách? Quan Thiên Thu chỉ một chút đã bỏ chạy? Điều này khiến đám quân sĩ Quan gia giật mình, Lưu trưởng lão cũng kinh ngạc, sau đó hắn vung tay lên, trầm quát: - Người này vô cớ công kích tòa thành của chúng ta, bắt hắn rồi nói sau! “Ô ô!” Lục Ly thổi lên kèn lệnh, một trăm quân sĩ kia vừa mới vọt lại đây, lập tức ôm đầu quay cuồng, Lục Ly không nhìn quân sĩ, hắn cuồng bạo phóng đến lĩnh chủ kia. Lưu trưởng lão này là Lục Kiếp sơ kỳ, ở trong mắt Lục Ly căn bản không đủ gây sợ hãi. - Chết! Trưởng lão này nổi giận gầm lên một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh trường thương, trường thương hiện lên ngọn lửa màu đen, mang theo sát khí cuồng bạo, đâm tới Lục Ly. Lục Ly không tránh không né, mặc cho trường thương đâm lên người hắn. Đuôi rồng của hắn quét tới, thoải mãi cuốn lấy lĩnh chủ này. Bịch! Trường thương đâm vào ngực Lục Ly, chỉ đánh nát một miếng vảy trên ngực hắn. Khi trưởng lão này còn chưa phản ứng lại, Lục Ly vung ra long trảo, đầu lĩnh chủ này nổ tung trong nháy mắt. - Cái này! Tuy Quan Thiên Thu đã bay xa mấy ngàn lý, thần niệm vẫn tập trung vào nơi này. Hắn thấy hình ảnh Lưu trưởng lão bị giết ngay tức khắc, nhất thời sợ tới mức trái tim lạnh giá, tốc độ đạt cực hạn.
Chương 3684 Quan Thiên Thu, chết!
Bên tòa thành kia còn có một trăm quân sĩ, Quan Thiên Thu biết nhóm người này ngăn Lục Ly không được bao lâu, hắn cũng biết mình trốn không thoát, bây giờ chỉ còn có thể trông cậy cường giả Quan gia trong các thành trì gần đây đến cứu viện. Quan Thiên Thu nghĩ quá tốt đẹp rồi, một trăm quân sĩ này chỉ chặn được hai hơi thở. Đám quân sĩ này đều là võ giả Ngũ Kiếp, đối với Lục Ly là quá yếu. Sau khi hắn đánh chết Lưu trưởng lão, thân mình bay cực nhanh về trước, sau đó lấy ra Thất Sắc Ngọc Lưu Ly, vứt vào trong đám người. Một ngọn lửa rơi ra, nhóm người này lập tức biến thành hỏa nhân. Ngọn lửa này là ngọn lửa phi thường bá đạo, Lục Kiếp trung kì đều không chịu nổi, nhóm người này nháy mắt biến thành hỏa nhân, toàn bộ quay cuồng. Một vài người yếu ớt lập tức bị chết cháy, người còn lại cũng chỉ chịu một hai hơi thở đã biến thành tro bụi. Sau khi Lục Ly thả ra ngọn lửa không quản nữa, thu hồi Thất Sắc Lưu Ly Tháp đuổi theo Quan Thiên Thu. Quan Thiên Thu mới vừa đột phá lĩnh chủ, tốc độ hắn không quá am hiểu, Lục Ly chỉ bằng tốc độ thân thể đã sánh bằng Lục Kiếp trung kỳ, hơn nữa nhờ cánh rồng, tốc độ còn nhanh hơn vài phần. Cho nên tuy Quan Thiên Thu đào tẩu trước một lát, nhưng khoảng cách giữa hai người cũng rất nhanh kéo gần lại. Nội tâm Lục Ly có hơi lo lắng, cũng không phải sợ Quan Thiên Thu chạy trốn mà sợ gần đó có thành trì. Lỡ như bộ dáng của hắn bị người trong thành nhìn thấy, chẳng lẽ hắn giết chết mọi người trong thành sao? Chuyện như vậy, hắn không thể làm ra. Hắn vận chuyển long khí đến hai cánh, vỗ cánh với tần suất nhanh hơn một chút, tốc độ cũng tăng lên một chút, thần niệm hắn quét ra, truyền âm nói: - Quan Thiên Thu, đừng chạy trốn, ngươi trốn không thoát đâu. Ngoan ngoãn theo ta trở về Thiên Đế Tông đi, ngươi còn có cơ hội giữ mạng! Đây là kế hoãn binh của Lục Ly, chỉ cần nội tâm Quan Thiên Thu dao động, tốc độ khẳng định sẽ giảm bớt, nói không chừng thật sẽ trở về cùng hắn. Hắn tự nhiên sẽ không mang Quan Thiên Thu trở về Thiên Đế Tông mà chuẩn bị trực tiếp giết chết. Mang về Thiên Đế Tông, vậy không chỉ bại lộ thần thông của hắn, mà Quan Thiên Thu vẫn sẽ được người Quan gia bảo hộ, nói không chừng mấy trăm năm lại được phóng xuất. Tính cách của hắn là vậy, có ân báo ân, có thù báo thù. Chỉ cần hắn có năng lực, tuyệt đối lập tức thực hiện, báo thù không để qua đêm. Quan Thiên Thu nghe thấy lời của Lục Ly, nội tâm khẽ động. Nếu như đi Thiên Đế Tông, hắn còn có cơ hội giữ được mạng sống, dù sao gia gia hắn là tộc trưởng Quan gia, phụ thân cũng là trưởng lão của Quan gia. Quan gia cũng không cho phép một đệ tử trực hệ bị giết như vậy, như vậy sẽ tổn hại uy danh của Quan gia. Đến lúc đó, Quan gia sẽ vận dụng đủ loại tài nguyên, cơ hội sống sót của hắn cũng rất lớn. - Không được! Quan Thiên Thu rất nhanh tỉnh táo lại, hắn quay đầu nhìn thoáng qua ánh mắt của Lục Ly, trong con ngươi kia đều là lạnh như băng và khát máu. Lục Ly đánh chết Lưu trưởng lão không nương tay gì. Đây nói rõ hắn là người giết chóc quả quyết, hắn rơi vào tay Lục Ly, tuyệt đối hữu tử vô sinh. Lục Ly đánh chết Ma Hồ Tam Kiệt, bị thương nặng như vậy còn đuổi đến được đây, chỉ vì bắt hắn trở về Thiên Đế Tông sao? Hắn lấy ra một viên đan dược, đan dược này có thể tăng chiến lực của hắn trong thời gian ngắn. Tốc độ ít nhất có thể tăng lên gấp ba lần. Trăm vạn lý phía trước có một thành trì, mặt ngoài thành trì này không có quan hệ gì với Quan gia bọn họ, kỳ thật do một hệ nhánh của Quan gia khống chế. Hắn vừa rồi đã bóp nát ngọc phù, bên kia hẳn có cường giả thấy, sẽ đến trợ giúp. Tốc độ Quan Thiên Thu tăng lên, Lục Ly vốn rất muốn đuổi theo hắn thật nhanh, hiện tại phải tốn ít thời gian. Trong mắt hắn, hai luồng lục quang chợt lóe, phóng ra Phong Hồn Thuật. Khoảng cách xa như vậy, tuy hiệu quả rất yếu, nhưng nếu có thể nhiễu loạn Quan Thiên Thu một chút là được. Liên tục phóng ra mấy chục lượt Phong Hồn Thuật, rốt cục được ít hiệu quả, tốc độ Quan Thiên Thu giảm bớt. Tinh thần Lục Ly phấn chấn, tiếp tục phóng thích Phong Hồn Thuật, đồng thời tăng tốc độ đuổi theo. Hả... Đột nhiên, Lục Ly cảm giác trong linh hồn truyền đến cảm giác suy yếu mỏng manh, trên mặt hắn nhất thời lộ vẻ kinh ngạc. Lúc trước, lần đầu tiên bên ngoài cơ thể xuất hiện trạng thái Thần Long Biến, giống như chống đỡ cả bầu trời, vì sao hiện tại trong thời gian ngắn như vậy đã không chịu nổi? Chẳng lẽ là bởi vì bị thương? Chịu không nổi cũng không sao, quan trọng là đánh chết Quan Thiên Thu. Hơn nữa gần đây không biết có cường giả của Quan gia hay không? Huyết Sát Hoàng vẫn luôn chú ý tình huống của Lục Ly, hắn lập tức truyền âm nói: - Trong nửa nén hương phải giải quyết chiến đấu, tìm kiếm nơi an toàn ẩn núp, nếu không ngươi sẽ có phiền toái lớn! Vù! Lục Ly lấy ra Thất Sắc Lưu Ly Tháp, đồng thời liên tục phóng thích Phong Hồn Thuật. Thất Sắc Lưu Ly Tháp bay đi cực nhanh, đại môn dưới đáy mở ra, một lực hút truyền đến, khiến tốc độ Quan Thiên Thu chậm hơn vài phần. - Xong rồi! Trong mắt Quan Thiên Thu đều là vẻ tuyệt vọng, hắn rống lên: - Lục Ly, gần đây chính là thành trì của Quan gia chúng ta, cường giả của Quan gia chúng ta sắp đến rồi, ngươi dám giết ta? Tiếng hô của hắn phi thường lớn, truyền khắp mấy vạn lý. Gần đó có vài ám bảo, tuy không phải tất cả đều là của Quan gia, nhưng chỉ cần có người là được. Ý tứ của Quan Thiên Thu thật rõ ràng, hắn muốn mọi người biết, nếu hắn chết là do Lục Ly giết. Lục Ly không nói lời nào, tiếp tục đuổi theo, Quan Thiên Thu lại rống giận: - Lục Ly, cho dù ngươi là đệ tử Thiên Đế Tông, cũng không thể vô pháp vô thiên như vậy? Ta là đại công tử Quan gia, nếu ngươi dám giết ta, Quan gia sẽ không bỏ qua. Tông quy của Thiên Đế Tông cũng sẽ không tha cho ngươi. Gần đây có rất nhiều người, bọn họ đều sẽ làm chứng, ngươi không giấu được tin tức. Quan Thiên Thu hô lớn, xa xa trong núi lớn đã có người bay ra, tuy không dám quang minh chính đại vọt đến, nhưng vẫn lặng yên tra xét tin tức.
Chương 3685 Diệt cả Quan gia các ngươi
Lục Ly cảm ứng được, bốn phương tám hướng ít nhất có mấy chục người bay đến nơi này. Đây hẳn là các thế lực thám báo gần đó, hoặc vừa vặn đi ngang qua. Trên mặt hắn lộ vẻ chua sót, sợ là muốn giấu diếm thần thông của hắn rất khó. Hắn cũng không quan tâm nữa, trước đánh chết Quan Thiên Thu rồi nói sau. Hắn cách Quan Thiên Thu càng ngày càng gần, uy lực công kích của Phong Hồn Thuật cũng càng lúc càng lớn. Quan Thiên Thu rốt cục không chạy được nữa, trong mắt hắn đều là tuyệt vọng và điên cuồng, điên loạn rống to: - Lục Ly, ngươi giết đi, cho dù ngươi giết ta, xung quanh cũng có vô số người, tin tức ngươi là người biến dị cũng không thể che giấu. Ha ha ha, đệ tử Thiên Đế Tông, đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, lại là một bán thú nhân, có huyết thống Thú tộc, tin tức này sợ sẽ khiếp sợ cả Vô Tận Thần Khư. - Chết đi! Chết đến nơi rồi Quan Thiên Thu còn muốn hãm hại hắn? Lục Ly nổi giận vọt đến, Phong Hồn Thuật phóng thích không ngừng, Quan Thiên Thu không chịu nổi, công kích linh hồn rất mãnh liệt, hắn nói không nên lời. Vù! Lục Ly vọt qua, đuôi rồng quét tới, cuốn lấy Quan Thiên Thu. Hắn vươn long trảo, dưới tra xét thần niệm của gần trăm người, một móng vuốt cào nổ đầu Quan Thiên Thu. Quan Thiên Thu, chết đi! Ầm! Hắn thu vào Không Gian Giới của Quan Thiên Thu, thi thể tùy ý vứt trên mặt đất, sau đó thân mình hóa thành ngân quang bay nhanh về phía bắc. Cảm giác suy yếu trong linh hồn hắn càng lúc càng mãnh liệt, hắn phải lập tức tìm nơi an toàn ẩn núp, nếu không cường giả Quan gia đến đây thì phiền toái. Ào ào! Sau khi Lục Ly bay đi, gần đó lập tức bùng nổ. Xung quanh đến gần trăm ngườim, đều dùng thần niệm tra xét hình ảnh Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu. Cánh rồng sau lưng Lục Ly, vảy rồng trên người Lục Ly, còn có cái đuôi rồng thật dài, long trảo sắc bén, đôi mắt dã thú lạnh như băng, thú uy khí huyết tận trời kia. Hết thảy của hết thảy đều khiến mọi người gần đó rung động, nhất là người bị giết còn tự xưng là đại công tử của Quan gia? Long nhân kia chính là đệ tử Thiên Đế Tông, đệ tử thân truyền của Nhuế Đế? Tin tức này rất bùng nổ, cả kinh rất nhiều người, tròng mắt sắp rớt ra ngoài. Những người đó đều sửng sốt, sau đó lập tức bay đi bốn phương tám hướng, chuẩn bị truyền đi tin tức rung động lòng người này khắp Vô Tận Thần Khư... Lục Ly đi không bao lâu, còn có mười mấy cường giả Quan gia lại đây, trong thành trì gần đó có một hệ nhánh của Quan gia, có mười mấy lĩnh chủ. Quan Thiên Thu đi đến bên này, cường giả Quan gia đều biết. Quan Thiên Thu vì đề phòng có chuyện xảy ra, đã đòi bọn họ một miếng ngọc phù cảnh báo. Cộng thêm Lưu trưởng lão này chết đi, ngọc phù bản mạng của hắn vỡ vụn, cho nên cường giả trong thành lập tức xuất động toàn bộ, bay tới bên này. Bọn họ cách không quá xa, cho nên Lục Ly mới bay một lát, bọn họ đã đến chỗ Quan Thiên Thu. Bọn họ tìm được thi thể của Quan Thiên Thu, tuy rằng đầu nổ tung, nhưng dễ dàng phân biệt ra. - Thiên Thu bị giết rồi? Mười mấy cường giả lĩnh chủ nổi giận không thôi. Tuy Quan Thiên Thu trong thời gian này bị gia tộc áp chế, bị lạnh nhạt. Nhưng hắn là trực hệ Quan gia, là cháu tộc trưởng Quan gia. Gia gia và phụ thân Quan Thiên Thu đều là nhân vật quan trọng cua gia tộc. Quan Thiên Thu bị giết là khiêu khích lớn nhất đới với Quan gia. Vù! Cách đó không xa, một võ giả bay vụt đến. Vừa rồi hắn còn ẩn núp gần đó, thấy cảnh tượng Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu, hắn tra xét được tình huống, lập tức báo cáo. - Đệ tử Thiên Đế Tông? Đệ tử thân truyền của Nhuế Đế? Có người khẽ biến sắc, tông phái đệ nhất thiên hạ Thiên Đế Tông, bất kì chuyện gì có quan hệ với Thiên Đế Tông đều cần đối đãi thận trọng. Nếu là người khác, bọn họ cái gì cũng không quan tâm, trực tiếp giết gia tộc bọn họ. Bọn họ Lục Ly không biết nặng nhẹ, chẳng lẽ bọn họ còn giết đến Thiên Đế Tông hay sao? - Đuổi theo! Tộc trưởng hệ nhánh Quan gia trầm hét: - Cho dù thế nào, phải bắt được kẻ này, đưa đến Thiên Đế Tông, để Thiên Đế Tông trả lại công đạo cho chúng ta! - Đi thôi! Lục Ly mới vừa bay đi không lâu, mọi người chia ba người thành một tổ, thành hình quạt truy tung đến phía bắc. Khí huyết trên người Lục Ly tràn đầy, vừa rồi còn giết người, máu tươi còn lưu lại trên người, mọi người có thể theo mùi này tìm kiếm truy tung. Rất nhanh mọi người đến ám bảo kia, lại phát hiện bên kia một vùng hỗn độn, một trăm quân sĩ đều biến thành cháy sém. Đầu Lưu trưởng lão bị bóp nát, bị chết thật thảm thiết. Mười mấy cường giả nhất thời giận dữ, đều không kịp thu lại thi thể, tiếp tục cuồng bạo đuổi theo phía bắc. Lục Ly còn đang bay về phía bắc, hắn cảm giác càng ngày càng suy yếu, chỉ bay mấy chục ngàn dặm đã cảm giác bay không nổi. Thần niệm của hắn nhìn quét xung quanh, tùy tiện tìm kiếm một sơn động của núi lớn, vọt nhanh vào. - Huyết Linh Nhi bố trí thần văn! Lục Ly nói một câu, sau đó hôn mê. Vảy rồng bên ngoài thân hắn cũng rất nhanh ẩn vào cơ thể, cánh rồng, sừng rồng, đuôi rồng, long trảo đều biến mất. Hắn lại biến thành một thân trần trụi, giống như thiếu niên suy nhược bị lăng nhục, bộ dáng phi thường bất nhã... Huyết Linh Nhi bắt đầu bố trí thần văn, chỉ là bố trí thần văn cần thời gian. Trôi qua gần nửa nén hương, phía sau vang lên tiếng phá vỡ, thanh âm của Huyết Sát Hoàng vang lên: - Nguy rồi, cường giả Quan gia đến đây! Huyết Sát Hoàng chỉ còn lại tàn hồn, nếu không chết, đừng nói lĩnh chủ, cho dù đến ba năm Đại Đế đều có thể thoải mái giết chết. Hiện tại hắn chỉ còn tàn hồn, tuy chiến lực vẫn còn, nhưng nếu hắn toàn lực ra tay, không nhất định không thể chấn sát mấy người này, nhưng hồn lực của hắn khẳng định sẽ tiêu hao sạch sẽ. - Không có biện pháp! Huyết Sát Hoàng bất đắc dĩ thở dài, nếu Lục Ly chết, tàn hồn của hắn khẳng định phải tiêu tán, hắn chỉ có thể liều mạng. Nếu chỉ là ba năm lĩnh chủ, hắn có tin tưởng xử lý toàn bộ, nếu đến mấy Chuẩn Đế, vậy hắn cũng không có biện pháp. - Ở bên cạnh!
Bình luận facebook