-
Chương 3671-3675
Chương 3671 Phòng hỏa phòng trộm phòng khuê mật
Còn có rất nhiều trưởng lão liên hôn với Nữ Thánh Tông, bọn họ muốn rời khỏi liên minh này, mẫu thân, thê tử của bọn họ sẽ không đồng ý... Nữ Thánh Cổ! Đây là loại cổ đệ nhất thiên hạ, không thể phá giải, trừ phi cao tầng Nữ Thánh Tông tự mình phá giải, nếu không cả đời này ngươi cũng không thể trốn thoát. Đây cũng là một trong những thủ đoạn cường đại Nữ Thánh Tông khống chế đệ tử. Tông môn muốn ngươi chết, ngươi tùy thời đều có thể chết đi, nữ tử trời sinh yếu ớt, rất dễ khống chế. - Đừng nóng vội, vẫn sẽ có biện pháp! Lục Linh khẽ thở dài, ánh mắt nhìn sang Đế Tông, nói: - Ta nghĩ Lục Ly cũng đang nghĩ biện pháp cứu chúng ta, như lời muội nói, cùng lắm thì chết đi. Lúc trước bị bắt, chúng ta đều vượt qua Lục Kiếp, là một trong những đệ tử ưu tú nhất ngoại môn này, tông môn cũng sẽ không bức bách chúng ta quá đáng. - Cũng không biết tên tạp chủng Lục Ly này đã đi đâu? Cùng lúc đó, trong một tòa thành xa hoa của Thiên Đế Thành truyền ra tiếng thở dài sâu kín, trong tòa thành này thần văn đã sớm mở ra, bên trong không có một hạ nhân, chỉ có hai thanh niên ngồi cùng nhau. Diện mạo của hai thanh niên này đều thật anh tuấn suất khí. Một thanh niên mặc áo bào trắng, buộc dây lưng màu lam, mái tóc bóng loáng, dáng vẻ phi phàm. Một người khác mặc hắc bào, sắc mặt hơi tối tăm, trên bàn vương ở trung gian hai người bày đầy linh quả đỉnh cấp, bất kỳ quả nào được bán đi đều có thể bán mấy vạn thần thạch. Đang nói chuyện là thanh niên áo bào trắng, hắn dừng một chút nói: - Quan lão đệ, ngươi đừng trách ta không giúp ngươi, chủ yếu Lục Ly như một con rùa, cũng không biết tránh ở đâu bế quan, ta muốn tìm hắn gây sự cũng không có cơ hội. Thanh niên hắc bào là Quan Thiên Thu, hắn bị Lục Ly đả thương nặng, sau đó mang ra Thiên Đế Thành, sau đó bị người của Quan gia tiếp đón trở về gia tộc. Hắn gần đây mới đến Thiên Đế Thành, ở trong gia tộc giả làm cháu ngoan hai năm, thẳng đến hôm nay, gia tộc mới bằng lòng thả hắn ra ngoài. Hắn đi vào Thiên Đế Thành, lấy cớ đến liên hôn với một tiểu thư gia tộc, đi vào bên này, hắn lập tức liên hệ Sở Viêm trước, muốn mời Sở Viêm đối phó Lục Ly, ai ngờ Sở Viêm mở miệng từ chối. Hắn biết rõ mâu thuẫn của Sở Viêm và Lục Ly cũng không phải rất sâu, chỉ có chút ân oán nhỏ. Lục Ly khiến Sở Viêm thật mất mặt, vốn Sở Viêm tuyên bố gây sự với Lục Ly ở tông môn khảo hạch, cuối cùng Lục Ly lại thăng cấp trước thời hạn, điều này khiến Sở Viêm thật mất mặt. Thật mất mặt cũng không phải chuyện lớn gì. Lục Ly hiện tại đã trở thành đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, còn là do Lạp đại nhân tự mình điểm danh thăng cấp, Sở Viêm tự nhiên có hơi cố kỵ. Tuy Sở gia xem như phú hào, Nhuế Đế bọn họ cũng không sợ, nhưng vẫn không dám đối nghịch với Lạp đại nhân. Ha hả! Quan Thiên Thu cười nói: - Sở đại ca, người ta đi tìm, tìm được chúng ta cùng nhau động thủ thế nào? Một mình ta sợ không áp chế được Lục Ly, với thực lực của ngươi khẳng định dễ như trở bàn tay. Sở Viêm nhướng mày, nghĩ nghĩ, nói: - Quan lão đệ, nếu Lục Ly bế quan trong bảo địa Thiên Đế Giới, cho dù ngươi cho ta trăm lá gan, ta cũng không dám xằng bậy. Chuyện này nếu bị phát hiện, không nói ta, ngay cả Sở gia chúng ta cũng xảy ra vấn đề lớn. - Chuyện này đương nhiên! Quan Thiên Thu thật khẳng định nói: - Ta dám cam đoan giờ đây Lục Ly không ở trong Thiên Đế Giới, cũng không ở trong Thiên Đế Thành, mà đang bế quan trong một bí cảnh ngoại nhân không biết tên. Chỉ cần tìm hiểu tình báo này, chúng ta có thể lặng lẽ động thủ, sau khi diệt sát Lục Ly, chúng ta hủy diệt dấu vết, ai có thể biết được? - Chuyện này... Sở Viêm trầm ngâm, hắn xem xét Quan Thiên Thu, liếc mắt nói: - Quan lão đệ, ngươi có thể điều tra hắn ở đâu không? Vậy vì sao không nhờ gia tộc ngươi tiêu diệt hắn, cần gì tìm đến ta? Cường giả của gia tộc ngươi cũng không ít. - Ta không điều động được! Quan Thiên Thu cô đơn thở dài: - Ta có thể tìm một ít quan hệ điều tra hành tung của Lục Ly, nhưng cường giả của gia tộc, hiện giờ ta không điều động được. Đây là mệnh lệnh tổ gia gia ta tự hạ lệnh, không ai dám vi phạm. - Không điều động được, ngươi có thể mời người a! Sở Viêm vẫn không đáp ứng, hắn nói: - Trong chợ đêm Thiên Tâm Các có nhiều đồ đệ bỏ mạng như vậy. Ngươi tiêu tốn một ít thần thạch, mời một ít lão ma ra tay không khó đi? Chẳng lẽ Quan đại thiếu gia ngươi lại không trả nổi chút thần thạch ấy? - Thật đứng là không trả nổi! Quan Thiên Thu cười khổ: - Tổ gia gia ta tự mình hạ lệnh, hiện tại, thần thạch trên người ta không vượt quá một tỷ, ta cũng không dám tìm người mượn, sợ lỡ như truyền về tai gia tộc, đến lúc đó phỏng chừng ta sẽ bị nhốt vạn năm, đến lúc đó ta khẳng định sẽ nổi điên. Sở Viêm nghĩ nghĩ, nói: - Hay là... ta cho ngươi mượn chút thần thạch? Nhưng mà việc này nhất định là chủ ý của ngươi, không có quan hệ với ta, biết không? - Sở đại ca, ngươi không muốn báo thù sao? Quan Thiên Thu cười lạnh nói: - Hiện tại ta nghe nói trong tông môn rất nhiều đang nghị luận, nói ngươi không áp chế được Lục Ly, việc này đả kích rất lớn với uy tín của ngươi. - Miệng trên người người khác, ta cũng không quản được! Trong tay Sở Viêm sáng lên, sau đó đưa ra một không gian giới, nói: - Nơi này có năm ngàn tỷ thần thạch, thu mua hai ba lĩnh chủ không thành vấn đề. Nhưng ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, chuyện tru sát Lục Ly không có quan hệ với ta, đều là chủ ý một mình ngươi. - Đi đi! Quan Thiên Thu bất đắc dĩ thở dài nói: - Hết thảy đều nghe Sở đại ca, xảy ra chuyện ta một mình chịu, chuyện tru sát Lục Ly không có quan hệ gì với Sở đại ca. Sở Viêm thật vừa lòng gật đầu, sau đó lập tức rời đi, Quan Thiên Thu tự mình tiễn Sở Viêm ra ngoài, trở về trong tòa thành. Vù! Hắn đột nhiên lấy ra một tinh thạch kí ức, sau khi truyền vào thần lực, trong không trung xuất hiện một hình ảnh, chỉ có một mình Sở Viêm.
Chương 3672 Tiễn ngươi lên đường
Hiện giờ chính là hình ảnh Sở Viêm lấy ra không gian giới, đưa cho hắn, nói việc này không có quan hệ gì với hắn... Quan Thiên Thu thân là đại thiếu gia Quan gia, tuy hiện tại uy danh giảm đi, địa vị gia tộc xuống dốc không phanh. Nhưng muốn mượn chút thần thạch vẫn thật nhẹ nhàng, cho dù không mượn được, tùy tiện bán chút bảo vật cũng có thể bán mấy ngàn tỷ thần thạch. Hắn hôm nay đến tìm Sở Viêm, kỳ thật là vì... hình ảnh này, hắn phải kéo Sở Viêm xuống nước! Hắn đánh chết Lục Ly, chuyện này không cần lo lắng. Hắn phải làm được, như vậy mới rửa sạch nỗi nhục của hắn, mới có thể tiêu trừ tâm ma trong nội tâm hắn. Nếu không thể tiêu trừ ma chướng nội tâm, đời này của hắn xem như xong rồi, thực lực rất khó bước biếp, không nói Đế Cấp, Chuẩn Đế sợ cũng khó đạt được. Ban đầu hắn là Thiên Chi Kiêu Tử, là kiêu ngạo của quan gia, là nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ tuổi cả Vô Tận Thần Khư. Tương lai có thể trở thành người chí cường, uy chấn cả Vô Tận Thần Khư. Nhưng mà mọi thứ đều bị Lục Ly hủy diệt! Hiện tại ở gia tộc, ngay cả đệ tử hệ nhánh nhìn hắn cũng bằng ánh mắt bất đồng. Gia tộc trưởng bối đều dùng ánh mắt thất vọng, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn hắn. Chênh lệnh cường đại như lòng sông so với mặt biển, khiến nội tâm hắn tràn ngập hận ý. Không đánh chết Lục Ly, không thiên đao vạn quả Lục Ly, lệ khí trong lòng hắn làm sao phát tiết, ma chướng nội tâm hắn làm sao tiêu trừ? Quyết định báo thù, hắn tự nhiên phải nghĩ trăm phương nghìn kế, tìm bố cục. Hắn không thể cứ như vậy vọt vào Thiên Đế Tông, tìm Lục Ly trực tiếp công kích? Nói vậy, cho dù hắn có thể đi vào Thiên Đế Tông, cho dù hắn có thể đánh chết Lục Ly, đến lúc đó hắn chỉ có đường chết, cũng sẽ liên lụy Quan gia. Đánh chết đệ tử Thiên Đế Tông, đây là trọng tội! Phải có người chịu trách nhiệm, Thiên Đế Tông tuyệt đối không cho phép người khiêu khích tôn nghiêm của bọn họ. Cho nên đánh chết Lục Ly, nhất định phải có người chịu tránh nhiệm, việc này vô luận làm bí mật thế nào, cuối cùng đều sẽ bị Thiên Đế Tông điều tra ra. Cho nên, hôm nay hắn hẹn gặp Sở Viêm, cũng vì bố cục được hình ảnh này. Mục đích của hắn là làm Sở Viêm trở thành thủ phạm chính, hắn trở thành tòng phạm. Tòng phạm không nhất định sẽ chết, thủ phạm sẽ phải chết! Hắn chỉ cần đánh chết Lục Ly, chỉ là tòng phạm mà thôi, vậy Quan gia kia khẳng định bảo hộ hắn. Dù sao có thể bố cục đánh chết một đệ tử Thiên Đế Tông, còn có thể phủ sạch quan hệ, đây cũng là một loại năng lực và bản lĩnh. Đến lúc đó, hắn tiêu trừ tâm ma, tăng cấp địa vị trở lại ở gia tộc, nhất định có thể xông kích vào cảnh giới càng sâu, trở về đỉnh phong. Hết thảy đều thật hoàn mỹ, hiện tại phải xem làm sao tìm được Lục Ly. Biết Lục Ly ở đâu, hiện tại chỉ có hai người, Nhuế Đế và Vương Ngưng Tuyết. Hắn chỉ biết Lục Ly không tu luyện trong bí cảnh Thiên Đế Tông, cũng là thông qua Vương Ngưng Tuyết biết được. Quan Thiên Thu quả thật trả giá lớn, mua được khuê mật của Vương Ngưng Tuyết. Hiện tại chỉ chờ khuê mật kia mang về tình báo Lục Ly đang chính xác ở đâu. Phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật, sợ là Vương Ngưng Tuyết cũng không ngờ rằng, khuê mật thân thiết nhất với nàng, đang trộm thu hoạch tình báo từ trong miệng nàng? Vương Ngưng Tuyết đang ở cùng với khuê mật của nàng, nàng không thích áp lực nặng nề trong Thiên Đế Giới, nàng cũng nói với Nhuế Đế, Nhuế Đế cũng tỏ vẻ lý giải. Nhuế Đế cho Vương Ngưng Tuyết ít chỉ điểm, Vương Ngưng Tuyết rất trí tuệ, cộng thêm Vương gia ở ngay trong Thiên Đế Thành, Vương gia cũng có cường giả, cho nên Nhuế Đế không cần lo lắng tu luyện của Vương Ngưng Tuyết. Thầy trò tự nhiên cũng không cần mỗi ngày ở với nhau, vào đời cũng là tu luyện. Nhuế Đế cũng có rất nhiều chuyện. Nhuế Đế còn phải lo chuyện Thiên Đế Tông, quản lý rất nhiều sản nghiệp Thiên Đế Tông. Khuê mật của Vương Ngưng Tuyết là một tiểu thư hệ nhánh của một gia tộc, gọi Kỉ Vân. Hai người lớn lên từ nhỏ với nhau, quan hệ tốt lắm. Nàng cũng biết khuê mật này có nhiều tâm tư nhưng nàng không hiểu vì sao khuê mật lại bán đứng nàng. Dù sao hai nhà là liên minh, cũng là thế giao, hai người không có xung đột lợi ích. Mấy ngày nay, Kỉ Vân khiến nàng hơi khó chịu, tuy tán gẫu chuyện trong Thiên Đế Tông, nhưng giống như đang tìm hiểu tình huống của Cổ Kiếm và Lục Ly nhiều hơn? Nàng cũng không để ý, nàng biết trong lòng khuê mật muốn tìm rể kim quy. Nếu có thể tìm được người có tiềm lực cao để gả, về sau chờ người này thăng chức nhanh, đó là chuyện tốt đối với nàng và gia tộc nàng. Sau khi Lục Ly thành danh, nàng biểu lộ ra tâm tư muốn giao hảo với Lục Ly, nàng cũng đi yến hội tổ chức vì Lục Ly. Đáng tiếc người này không có nổi bật gì, Lục Ly có lẽ không nhớ người này. Lục Ly nào còn có tâm ưt ngắm mỹ nhân? Ngày đó đến đây hơn trăm người, phần lớn hắn đều không nhớ tên. Mấy ngày nay Kỉ Vân cứ quấn quít Vương Ngưng Tuyết, muốn để nàng mang mình đi gặp Lục Ly, cùng nhau tâm sự. Vương Ngưng Tuyết không có biện pháp, chỉ báo với nàng Lục Ly giờ đang ở Thiên Đế Giới, cũng không ở Thiên Đế Thành. Nhuế Đế cũng không giấu chuyện mang Lục Ly đi Tổ Long Giới cho Vương Ngưng Tuyết, không giải thích một chút cũng không thể nào nói nổi. Hôm nay Kỉ Vân lại đến nữa, nói thẳng muốn Vương Ngưng Tuyết mang đi đến nơi Lục Ly bế quan, gặp gỡ Lục Ly, như vậy có thể có thêm ấn tượng, nói không chừng có thể phát sinh tình cảm lưu luyến oanh oanh liệt liệt. - Nơi đó ngươi không đi được... Vương Ngưng Tuyết không có biện pháp, nàng khuyên nhủ: - Vân tỷ, ngươi đừng nhớ thương sư đệ kia của ta, ta cảm giác hai ngươi không có khả năng. Trong tông môn nhiều thế hệ trẻ tuổi vĩ đại như vậy, ngươi tùy tiện chọn một người đều được, vì sao phải nhớ thương hắn? - Ta thật ra có mấy mục tiêu! Dung mạo Kỉ Vân cũng là thượng cấp, có chút chênh lệnh với Vương Nguyên Tuyết, được cho là mỹ nữ thượng đẳng. Nàng nhíu mi nói: - Vấn đề là giống loại Cổ Kiếm này, bọn họ đều chướng mắt ta. Nếu là hoa hoa công tử bình thường, ngươi cảm thấy ta gả đến đó có thể sống an bình được không?
Chương 3673 Tiễn ngươi lên đường
- Tiểu sư đệ kia của ngươi bất đồng, hắn không có bối cảnh gì, tiền đồ lại rộng lớn, hơn nữa không tham luyến nữ sắc. Chỉ cần gả cho hắn, hắn chẳng khác nào sẽ ở rể Kỉ gia chúng ta. Nếu hắn về sau trở thành đại nhân vật của tông môn, ta sẽ có mặt mũi thế nào ở gia tộc? - Hình như ngươi nói thật có đạo lý... Vương Ngưng Tuyết không lời chống đỡ, nàng nghĩ nghĩ, thở dài nói: - Vân tỷ, chuyện kết hôn này, sao trong mắt ngươi lại hiện thật như vậy? Ngươi hiểu biết Lục Ly sao? Ngươi thích Lục Ly sao? Chẳng lẽ ngươi kết hôn không nghĩ chút gì về chuyện tình cảm sao? - Chuyện này ngươi có thể lo lắng, nhưng ta thì không thể! Kỉ Vân chua sót cười nói: - Tư chất ta hữu hạn, cả đời này sợ không thể đột phá Lục Kiếp. Trong mắt cao tầng tộc ta, ta chỉ là một bình hoa, ngươi cảm thấy hôn nhân ta có thể lựa chọn sao? Trước kia, ta không phải không có người thích, nhưng kết cục thì sao? Ngươi rõ ràng nhất. Bây giờ còn không phải mang thần thạch gia tộc ta cho hắn cao chạy xa bay rồi sao? Cho nên... ta hiện tại xem như nhìn thấu rồi. Nếu cuối cùng đều là phải liên hôn, vì sao ta không chủ động một chút? Ít nhất, tiểu sư đệ kia của ngươi ta nhìn thật thuận mắt... - Được rồi! Vương Ngưng Tuyết thở dài, trên thực tế, so với Kỉ Vân, nàng cũng không tốt hơn chỗ nào. Nàng kết hôn, cũng không phải muốn gả cho ai thì gả cho người đó, trừ phi nàng đột phá Đế Cấp, vậy không ai có thể can thiệp nàng. Nếu không thể đột phá, thời gian dài dậm chân ở Lục Kiếp, cuối cùng vẫn sẽ phải liên hôn. Đương nhiên, nàng vẫn tốt hơn Kỉ Vân một chút, nếu nàng kiên quyết không kết hôn, Vương gia khẳng định cũng sẽ không bức bách nàng... - Cho nên, Ngưng Tuyết, ngươi phải giúp ta! Kỉ Vân nói: - Ngươi mau dẫn ta đi vào trong bí cảnh Lục Ly bế quan, ta gặp gỡ hắn ở trong bí cảnnh, nói không chừng có thể tạo ra hỏa hoa gì đó. Nếu hai chúng ta thích nhau, thì đó là lương duyên trời ban. - Ngươi không đi được! Vương Ngưng Tuyết lắc đầu nói: - Nơi hắn ở rất nguy hiểm, ngươi không vào được. Cho dù ngươi vào được, hắn khẳng định sẽ hoài nghi, dù sao vô cớ xuất hiện một người, thực lực của ngươi còn không thể tiến vào, hắn cũng không ngốc, đừng phá hư chuyện. - Ngươi đừng xem thường Vân tỷ, tốt xấu gì ta cũng là Ngũ Kiếp trung kỳ, bảo vật toàn thân. Kỉ Vân rõ ràng không phục, nàng nói: - Ngươi nói ta biết ở đâu? Nếu thật sự không thể đi, ta sẽ chờ cơ hội về sau. Ngươi cũng nói rồi, lần này hắn phải đi mười năm, ta sợ gia tộc sẽ ép bức ta. Vương Ngưng Tuyết bất đắc dĩ nói ra ba chữ: - Vu Ma Sơn. Ách... Kỉ Vân ngẩn ra, sau đó thần tình uể oải thở dài nói: - Nơi này thật đúng là không thể đi, nơi đó rất độc, quan trọng nhất là nơi đó không phải nơi để lịch luyện. Cho dù cường giả gia tộc ta mang ta đi, đạo lý cũng nói không thông. - Đúng vậy! Vương Ngưng Tuyết mỉm cười cổ vũ: - Vân tỷ đừng nóng vội, nói không chừng ba năm nữa hắn sẽ trở về, đến lúc đó ta giúp ngươi bắc cầu, cơ hội vẫn sẽ nhiều hơn người khác. - Cũng chỉ có thể như vậy! Kỉ Vân nghe thấy Vu Ma Sơn, tâm tình yên ổn hơn nhiều, nói chuyện phiếm mấy câu rồi cáo từ. Vương Ngưng Tuyết vội vàng dặn dò nàng đừng truyền ra ngoài, nếu không sẽ bị Nhuế Đế trách phạt. Kỉ Vân tỏ vẻ nàng sẽ đúng mực, không có việc gì sao lại truyền đi hành tung của Lục Ly? Lỡ như tiểu thư khác nhanh chân hơn rồi sao? Kỉ Vân đi rồi, trở về gia tộc mình, nhưng chỉ lát sau liền lén ra khỏi hậu viện, sau đó nàng cưỡi chiến xa đi mấy vòng, vào một tòa thành. Ở trong tòa thành ngồi một lát, Quan Thiên Thu liền đi vào, hắn nhìn thấy trên mặt Kỉ Vân vẻ đắc ý dạt dào, trên mặt nhất thời lộ ra sắc mặt vui mừng, nói: - Hỏi ra rồi sao! - Đương nhiên! Kỉ Vân ưỡn bộ ngực ngạo kiều, nói: - Bổn tiểu thư đã xuất mã, sự tình nào cũng có thể làm? Vật của ta đâu? - Đồ vật đã sớm chuẩn bị xong! Trong tay Quan Thiên Thu lấy ra một cái nhẫn, đưa cho Kỉ Vân nói: - Kỉ tiểu thư, việc này ta hy vọng ngươi không cần gạt ta, nếu không trở mặt cũng không tốt đẹp gì. - Yên tâm, đây là Vương Ngưng Tuyết chính miệng nói. Kỉ Vân nắm chiếc nhẫn, thần niệm tra xét, trên mặt nhất thời lộ sắc mặt vui mừng. Trorng nhẫn có ba viên Độ Kiếp Đan cấp cao. Đan này phi thường hi hữu, hơn nữa chỉ có Quan gia có thể luyện chế. Nàng có được ba viên Độ Kiếp Đan, về sau khả năng xông kích Lục Kiếp sẽ lớn hơn nhiều. - Ở đâu? Quan Thiên Thu ngưng giọng hỏi. - Vu Ma Sơn! Vẻ mặt Kỉ Vân nghiêm túc nói; - Quan công tử, ta mặc kệ ngươi có ân oán gì với Lục Ly, ta chỉ hy vọng khi xảy ra vấn đề, ngươi đừng liên lụy ta. Bằng không hai nhà chúng ta thật sự sẽ trở mặt thành thù. - Ta hiểu! Việc này ngươi yên tâm đi, nếu bại lộ, ta cũng sẽ có nguy hiểm. Nếu thật bại lộ, việc này ta hoàn toàn chịu trách nhiệm, không có quan hệ với ngươi. Trên mặt Quan Thiên Thu lộ tươi cười, Kỉ Vân mới vui vẻ rời khỏi. Chờ sau khi Kỉ Vân rời đi, tươi cười trên mặt Quan Thiên Thu cứng đờ, lạnh giọng nói: - Được rồi, Lục Ly, ngươi tiếp tục ngoan ngoãn tu luyện đi. Đợi thêm hai năm nữa, chờ ta an bài xong rồi, sẽ dẫn ngươi ra ngoài. Địa vị của Quan Thiên Thu ở gia tộc hiện tại đang xuống dốc, muốn làm vài chuyện sẽ không thuận tay như vậy. Chuyện này không chỉ phải làm, mà còn phải làm bí mật, có thể không tra ra được, vậy càng hoàn mỹ. Trong chợ đêm có một vài lão ma, chỉ nhận thần thạch không nhận người. Quan trọng nhất là địa phương Vu Ma Sơn quá lộn xộn, cũng quá độc. Căn bản không có người đến, cho nên lén lút xử lý Lục Ly, lập tức phi độn, cho dù thế lực Thiên Đế Tông lớn thế nào, có năng lực tra được cái gì? Quan Thiên Thu cảm thấy tìm người dễ dàng, khẳng định sẽ có một vài lão ma ra tay. Đánh chết cũng dễ dàng, khó là khó làm sao che giấu mọi chuyện. Hắn không thể tự mình ra tay mời lão ma ra tay, chuẩn bị sai người đi mời, sau khi sự thành, sẽ đánh chết người đi mời lão ma thay hắn, như vậy manh mối sẽ chặt đứt.
Chương 3674 Biến dị?
Liên hệ một hướng, một khi người trung gian bị giết, tự nhiên không thể truy tung. Chỉ cần không tra ra được hắn, cho dù Thiên Đế Tông hoài nghi thì sao? Không có chứng cớ, Thiên Đế Tông cũng không dám xằng bậy, dù sao Quan gia cũng là phú hào. Lục Ly cũng không đi ra nhanh như vậy, Vương Ngưng Tuyết nói cần mười năm, hiện tại mới hơn hai năm, cho nên hắn cũng có đủ thời gian bố cục. Hắn biết chỉ có một lần cơ hội, cho nên hắn không thể xúc động, phải có mười phần nắm chắc mới phát động. - Đi thôi! Hắn không dừng lại ở Thiên Đế Thành, lặng yên vô tức rời đi. Dù sao hiện tại gia tộc cũng không để ý đến hắn, ở trạng thái nửa buông lỏng hắn, hắn đi đâu cũng không ai quản. Đương nhiên, hắn vẫn phải cải trang cách ăn mặc, dặn dò hạ nhận hắn phải đi tán giẫu giải sầu, rồi lặng lẽ truyền tống đi mất. ... Lục Ly còn đang ở trong Tổ Long Giới, hắn cũng tạm thời không tính toán rời đi, không hấp thu tất cả máu huyết, không đến mức linh hồn thân thể không chịu nổi, hắn tuyệt đối sẽ không dừng lại. Đây đối với hắn là cơ duyên thiên đại, Hắn từng trải qua những ngày đau khổ, ngồi xếp bằng trong trong Huyết Trì, thân thể không ngừng hấp thu Tổ Long Huyết, mỗi thời mỗi khắc đều chịu đựng dày vào và thống khổ. Thỉnh thoảng có long khí tiến vào trong cơ thể hắn, toàn thân hắn sẽ giãn nở, cảm giác sắp nổ mạnh, hắn chỉ có thể đau khổ chống đỡ. Thẳng đến khi chịu không nổi, hắn mới dừng lại, vọt lên bờ biển, nặng nề ngủ. Nhuế Đế chưa từng đến một lần, chuyện của Nhuế Đế vốn có rất nhiều, mặt khác Lục Ly ở đây sẽ không xảy ra chuyện lớn, sao cũng không thể tự mình chịu không nổi, còn chui vào trong huyết trì? Nếu Lục Ly là loại ngu ngốc này, vậy thì chết đi, miễn làm mất mặt hắn... Huyết Linh Nhi trở về một lần, chỉ trao đổi vài câu với Lục Ly, lại lặn xuống nền đất. Thần văn Thượng Cổ gần đây có rất nhiều, khiến Huyết Linh Nhi được không ít lợi. Nó hận không thể ở đây tìm hiểu mấy chục mấy trăm năm. Như vậy, năng lực thần văn tuyệt đối sẽ có tăng cấp thật lớn. Thời gian lại trôi qua một năm rưỡi... Máu huyết trong Huyết Trì đã ít hơn hơn phân nửa, ban đầu là một cái ao thật lớn, giờ đây đã biến thành cái ao nhỏ, phần lớn máu bị Long Hồn hấp thu, Lục Ly tự mình hấp thu không nhiều lắm. Của quý như thế, bị Long Hồn hấp thu nhiều như vậy, Long Hồn vẫn không thăng cấp. Nội tâm Lục Ly đã sớm mắng không biết bao nhiêu lần, vấn đề là hắn không thể khống chế Long Hồn, trừ phi hắn không tiến vào Huyết Trì, nếu không không khống chế được Long Hồn hấp thu máu huyết. Thời gian một năm rưỡi, thân thể tăng lên gấp ba, tới lúc này, khả năng tăng cường của thân thể quá khó khăn. Có thể tăng lên nhiều như vậy, Lục Ly đã phi thường thỏa mãn. Tổ Long Huyết hấp thu quá nhiều, Lục Ly cảm giác có kháng tính, về sau có lẽ tăng lên càng khó. Đây cũng là nguyên nhân Long Hồn hấp thu máu huyết không kiêng nể như vậy, Lục Ly cũng không nghĩ cách ngăn cản. Dù sao hắn cũng không dùng được bao nhiêu. Thời gian một năm rưỡi, trong Tổ Long Giới thật tĩnh mịch, không có thanh âm gì, không có sinh linh gì, nơi này an tĩnh đến mức người ta hoảng hốt. Lục Ly không có thời gian đi quản, hắn không phải thừa nhận dày vào trong Huyết Trì, là chìm vào giấc ngủ cạnh ao, làm sao có thời gian xem xét những chuyện kỳ quái này? Thời gian ba năm rưỡi, linh hồn Lục Ly tăng trưởng với tốc độ thật nhanh. Thu được nhiều thần dược linh hồn đỉnh cấp như vậy, Lục Ly vẫn luôn luyện hóa, cộng thêm Thánh Hồn Châu cũng không ngừng bồi dưỡng hắn, linh hồn hắn có thể tăng lên không nhanh sao? Lúc trước, cường độ linh hồn hắn có thể sánh bằng Ngũ Kiếp sơ kỳ, hiện tại có thể sánh bằng Ngũ Kiếp hậu kỳ. Tốc độ này tăng lên phi thường biến thái. Nhưng cường độ linh hồn này, chỉ cần có thần dược đỉnh cấp, tăng lên chỉ là vấn đề thời gian. Sau khi linh hồn có thể sánh bằng Lục Kiếp, tốc độ tăng lên giảm bớt, muốn trở thành người có linh hồn chí cường, muốn phá vỡ phòng ngự của yêu hồn cửu phẩm, linh hồn ít nhất phải sánh bằng Đế Cấp. Hết thảy đều cần thời gian. Có Thánh Hồn Châu, Lục Ly thật ra không quá lo lắng linh hồn, một lòng tu luyện thân thể. Hiện tại hắn không quản cái gì nữa, thầm nghĩ tăng lên thân thể đến cấp bậc Chuẩn Đế. Thân thể tăng lên cấp bậc Chuẩn Đế cũng không đại biểu chiến lực có thể sánh bằng Chuẩn Đế. Chuẩn Đế cường đại vẫn có thể dễ dàng đánh chết hắn. Chỉ là phòng ngự và tốc độ của hắn sẽ tăng lên rất nhiều, muốn chiến lực có thể chân chính sánh bằng Chuẩn Đế, vậy thân thể không biết phải tăng lên bao nhiêu. Thời gian tiếp tục trôi qua, sau ba tháng, Lục Ly ngồi xếp bằng trong Huyết Trì, chợt mở mắt, trong con ngươi lộ vẻ kinh nghi. Bởi vì Long Hồn giờ đây ngừng hấp thu máu huyết, điều này khiến hắn rất phấn chấn, chẳng lẽ... Long Hồn rốt cục sắp thăng cấp rồi sao? Vù! Thân mình hắn phóng lên cao, dừng trên núi nhỏ bên cạnh, thần niệm hắn nhìn quét vào trong linh hồn, tra xét Long Hồn. Hắn phát hiện Long Hồn biến thành ấn ký, khôi phục nguyên dạng, bất động. - Không có biến hóa? Lục Ly nhìn nội tâm một lát, trở nên thất vọng, hấp thu nhiều Tổ Long Huyết như vậy đều uổng phí rồi? Hắn tiếp tục nhìn chằm chằm Long Hồn, ước chừng đợi một ngày, Long Hồn vẫn không có động tĩnh gì. Con mẹ nó! Lục Ly không nhịn được mắng một câu, sau đó mặc kệ Long Hồn, lại nhảy vào Huyết Trì. Vào giây phút hắn nhảy vào huyết trì, hắn phát hiện Long Hồn đột nhiên sáng lên, sau đó long khí từ bốn phương tám hướng tụ tập bên chỗ hắn, không ngừng chui vào trong thân thể hắn. - Chết rồi! Lục Ly kinh hãi, năng lượng trong long khí phi thường bá đạo, hai luồng long khí bình thường tiến vào trong cơ thể, hắn đã cảm giác phải chịu nổ mạnh, hiện tại nhiều long khí như vậy tiến vào, hắn còn có thể sống sao? Hả? Hắn rất nhanh phát hiện cũng không xảy ra chuyện như trong tưởng tượng của hắn. Long khí rất nhanh tiến dần vào trong cơ thể, trực tiếp đi về phía Long Hồn, sau đó bị Long Hồn nháy mắt hấp thu, căn bản không thể dừng lại trong cơ thể hắn. - Long Hồn này đang muốn làm gì?
Chương 3675 Tiểu Ngân Long
Long khí chạy một hồi trong cơ thể hắn, hắn đã cảm giác thân thể sắp chịu không nổi. Long Hồn còn trực tiếp hấp thu long khí? Nó điên rồi sao? Trong ao có mấy trăm luồng long khí, chỉ một lát đã bị Long Hồn hấp thu hơn trăm luồng. Long Hồn sau khi hấp thu trăm luồng khí này cũng không thay đổi gì. Nhưng Lục Ly mơ hồ cảm giác không thích hợp. Lúc trước khi Long Hồn chưa hấp thu quá nhiều long khí, đột nhiên hấp thu long khí, nhiều năng lượng cường đại như vậy tiến vào trong Long Hồn, không xảy ra chuyện mới gặp quỷ. Rầm rầm! Khi luồng long khí cuối cùng bị hấp thu, Lục Ly đột nhiên phát hiện long huyết toàn thân bắt đầu khởi động, sau đó tiến vào trong thân thể Lục Ly với tốc độ khủng bố, toàn bộ bị Long Hồn hấp thu rất nhanh. Lúc trước long khí chỉ chợt lóe rồi biến mất trong thân thể, long huyết thì bất đồng, tiến vào từng lỗ chân lông của Lục Ly, tương đương trong cơ thể Lục Ly đều là long huyết. Trong nháy mắt, Lục Ly hoàn toàn cảm giác mình muốn bùng nổ, thân thể không chịu nổi thống khổ kịch liệt, trực tiếp hôn mê. Sau khi Lục Ly hôn mê, Long Huyết cũng không ngừng lại, tiếp tục tiến nhanh vào thân thể hắn. Long Huyết càng ngày càng ít, sau nửa nén hương, toàn bộ Long Huyết biến mất, đều bị hấp thu hết. Lục Ly nằm gọn trong lòng ao khô cạn, như là một khối thây khô. - Hả? Dị biến này khiến Huyết Sát Hoàng chú ý, thần niệm hắn đảo qua, kinh nghi thì thào: - Yêu hồn này sao không giống yêu hồn bình thường? Chẳng lẽ sắp biến dị? Yêu hồn là vật thật thông thường, bình thường là trực tiếp hủy diệt ý thức của hồn phách mãnh thú dị thú, luyện hóa thành hồn phách bảo hộ linh hồn. Yêu hồn có tình huống thăng cấp, ở Tam Trọng Thiên cũng tốt, ở Vô Tận Thần Khư cũng tốt, đều là thường thức. Nhưng tỷ lệ thăng cấp tương đối nhỏ, gần như trong vạn khó cầu một, yêu hồn thăng cấp cấp bậc cũng rất thấp, đây còn là chuyện xảy ra trong tình huống nhất định. Long Hồn vẫn hấp thu long huyết, Huyết Sát Hoàng cũng biết, đều là Long Tộc, hấp thu Tổ Long Huyết thật bình thường. Vốn Huyết Sát Hoàng nghĩ Long Hồn sẽ thăng cấp, lại không ngờ giờ đây không giống xu thế thăng cấp, ngược lại càng như biến dị? Chuyện khiến Huyết Sát Hoàng rất tò mò, hắn luôn quan sát tình huống của Lục Ly, Lục Ly là hy vọng báo thù của hắn, hắn không muốn Lục Ly chết. Long Hồn hấp thu long khí và tất cả long huyết, bắt đầu phóng xuất ra thần quang sáng láng, giống như sống lại, long lân trên người nó đều trở nên rõ ràng, chạy không ngừng trong linh hồn Lục Ly, sau đó... chui vào trong Thánh Hồn Châu, biến mất không thấy. Ách... Huyết Sát Hoàng càng thêm kinh ngạc, Thánh Hồn Châu này là bảo vật rất mạnh, Huyết Sát Hoàng giờ đây ở trạng thái tàn hồn còn không thể cảm ứng tình huống bên trong. Cho nên giờ đây, Long Hồn biến thành bộ dạng gì, hắn cũng không biết. Yêu hồn bình thường đều khắc vào linh hồn, hòa thành một thể với linh hồn, thời thời khắc khắc bảo hộ linh hồn. Hiện tại yêu hồn này sao lại chạy? Tiến vào trong bảo vật trong linh hồn, giống như vật còn sống, khó trách khỏi khiến Huyết Sát Hoàng ngạc nhiên. Sau một lát, chuyện khiến Huyết Sát Hoàng càng kinh dị hơn... Thánh Hồn Châu vốn chỉ phóng ra lục quang nhàn nhạt, lục quang này có thể giúp linh hồn Lục Ly mạnh hơn. Giờ đây, mặt ngoài hạt châu xuất hiện dòng khí màu trắng nhạt, dòng khí màu trắng này cũng rất nhanh khuếch tán khắp toàn thân Lục Ly, bị thân thể hấp thu. Sau khi đợi mười hơi thở, làn da Lục Ly bắt đầu biến dị, xuất hiện lớp vảy màu bạc như ẩn như hiện. Màu sắc của lớp vảy màu bạc này thật nhạt, cảm giác toàn thân Lục Ly đều có hình xăm màu bạc lan tỏa, khiến hắn thoạt nhìn không giống người bình thường, mà là một con quái vật. Lục Ly căn bản không biết gì, hắn đã hoàn toàn hôn mê, có lẽ giờ đây có người đạp hắn, hắn cũng không thể tỉnh lại. Dòng khí màu bạc trong Thánh Hồn Châu không ngừng hiện lên, hình xăm trên da Lục Ly càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng chân thật. Đợi sau một lát, phía trên làn da hắn lại xuất hiện miếng vảy rồng, đây không phải hư ảo, cũng không bức vẽ, mà là vảy rồng thật sự. - Tiểu tử này cũng biến dị rồi, sẽ không phải biến thành một long nhân chứ? Huyết Sát Hoàng rất ngạc nhiên, loại chuyện này hắn lần đầu tiên gặp. Một nhân loại đàng hoàng, lại có thể biến dị? Chẳng lẽ sắp biến thành thú nhân sao? Rắc rắc rắc! Hai cột xương sau lưng Lục Ly đột nhiên vươn ra, sau đó, sau lưng chậm rãi mọc ra thịt, thịt này không ngừng dài ra, sau một nén nhang, lại hình thành một đôi cánh. - Xong rồi, tiểu tử này thật sự biến dị rồi, biến thành long nhân rồi. Huyết Sát Hoàng trơ mắt nhìn chăm chú, tuy thủ đoạn hắn hàng vạn hàng nghìn, giờ đây bó tay. Đây là Lục Ly tự mình biến dị, ai cũng không giúp được hắn, cũng không ngăn cản được hắn. Lúc trước, Lục Ly có thần kỹ huyết mạch Long Dực, nhưng đây là hư ảnh, hiện tại lại là long dực thật sự, là một bộ phận của thân thể hắn, giống như tay chân hắn. Đây không phải biến dị thì là cái gì? Đây đã không còn nhân loại. Rắc rắc rắc! Thắt lưng Lục Ly bắt đầu xông ra, rất nhanh dài ra cái đuôi dài màu bạc, trên đầu cũng xuất hiện cặp sừng rồng, cùng lúc đó, ngón tay hắn cũng biến dài, biến thành long trảo. Về sau, Huyết Sát Hoàng cũng không kinh ngạc nữa, nếu Lục Ly đã mọc ra vảy rồng, vậy mọc ra thêm cánh rồng, đuôi rồng, sừng rồng, móng rồng cũng không kì quái. Biến dị này ước chừng trải qua năm giờ thì xong, Lục Ly hoàn toàn biến thành một long nhân. Ngoài trên mặt không có vảy, toàn thân đều bị vảy bao trùm. Sau lưng có cánh rồng, trên đầu sừng rồng, tay biến thành móng rồng, sau mông còn mọc ra đuôi rồng dài hơn một trượng... Hắn biến thành một Tiểu Ngân Long! Hắn còn chưa tỉnh lại, vẫn nằm úp dưới đáy ao, hoàn toàn không biết gì về biến hóa của mình. Dòng khí màu bạc trong Thánh Hồn Châu còn đang trào ra, tuy bề ngoài hắn không có biến hóa, thân thể lại không ngừng cải tạo, mạnh hơn! - Thân thể của tiểu tử này! Huyết Sát Hoàng đã nhận ra, hắn cảm giác giờ đây thân thể của Lục Ly đang mạnh đến đáng sợ, thậm chí có thể miễn cưỡng sánh bằng thân thể Đế Cấp.
Còn có rất nhiều trưởng lão liên hôn với Nữ Thánh Tông, bọn họ muốn rời khỏi liên minh này, mẫu thân, thê tử của bọn họ sẽ không đồng ý... Nữ Thánh Cổ! Đây là loại cổ đệ nhất thiên hạ, không thể phá giải, trừ phi cao tầng Nữ Thánh Tông tự mình phá giải, nếu không cả đời này ngươi cũng không thể trốn thoát. Đây cũng là một trong những thủ đoạn cường đại Nữ Thánh Tông khống chế đệ tử. Tông môn muốn ngươi chết, ngươi tùy thời đều có thể chết đi, nữ tử trời sinh yếu ớt, rất dễ khống chế. - Đừng nóng vội, vẫn sẽ có biện pháp! Lục Linh khẽ thở dài, ánh mắt nhìn sang Đế Tông, nói: - Ta nghĩ Lục Ly cũng đang nghĩ biện pháp cứu chúng ta, như lời muội nói, cùng lắm thì chết đi. Lúc trước bị bắt, chúng ta đều vượt qua Lục Kiếp, là một trong những đệ tử ưu tú nhất ngoại môn này, tông môn cũng sẽ không bức bách chúng ta quá đáng. - Cũng không biết tên tạp chủng Lục Ly này đã đi đâu? Cùng lúc đó, trong một tòa thành xa hoa của Thiên Đế Thành truyền ra tiếng thở dài sâu kín, trong tòa thành này thần văn đã sớm mở ra, bên trong không có một hạ nhân, chỉ có hai thanh niên ngồi cùng nhau. Diện mạo của hai thanh niên này đều thật anh tuấn suất khí. Một thanh niên mặc áo bào trắng, buộc dây lưng màu lam, mái tóc bóng loáng, dáng vẻ phi phàm. Một người khác mặc hắc bào, sắc mặt hơi tối tăm, trên bàn vương ở trung gian hai người bày đầy linh quả đỉnh cấp, bất kỳ quả nào được bán đi đều có thể bán mấy vạn thần thạch. Đang nói chuyện là thanh niên áo bào trắng, hắn dừng một chút nói: - Quan lão đệ, ngươi đừng trách ta không giúp ngươi, chủ yếu Lục Ly như một con rùa, cũng không biết tránh ở đâu bế quan, ta muốn tìm hắn gây sự cũng không có cơ hội. Thanh niên hắc bào là Quan Thiên Thu, hắn bị Lục Ly đả thương nặng, sau đó mang ra Thiên Đế Thành, sau đó bị người của Quan gia tiếp đón trở về gia tộc. Hắn gần đây mới đến Thiên Đế Thành, ở trong gia tộc giả làm cháu ngoan hai năm, thẳng đến hôm nay, gia tộc mới bằng lòng thả hắn ra ngoài. Hắn đi vào Thiên Đế Thành, lấy cớ đến liên hôn với một tiểu thư gia tộc, đi vào bên này, hắn lập tức liên hệ Sở Viêm trước, muốn mời Sở Viêm đối phó Lục Ly, ai ngờ Sở Viêm mở miệng từ chối. Hắn biết rõ mâu thuẫn của Sở Viêm và Lục Ly cũng không phải rất sâu, chỉ có chút ân oán nhỏ. Lục Ly khiến Sở Viêm thật mất mặt, vốn Sở Viêm tuyên bố gây sự với Lục Ly ở tông môn khảo hạch, cuối cùng Lục Ly lại thăng cấp trước thời hạn, điều này khiến Sở Viêm thật mất mặt. Thật mất mặt cũng không phải chuyện lớn gì. Lục Ly hiện tại đã trở thành đệ tử thân truyền của Nhuế Đế, còn là do Lạp đại nhân tự mình điểm danh thăng cấp, Sở Viêm tự nhiên có hơi cố kỵ. Tuy Sở gia xem như phú hào, Nhuế Đế bọn họ cũng không sợ, nhưng vẫn không dám đối nghịch với Lạp đại nhân. Ha hả! Quan Thiên Thu cười nói: - Sở đại ca, người ta đi tìm, tìm được chúng ta cùng nhau động thủ thế nào? Một mình ta sợ không áp chế được Lục Ly, với thực lực của ngươi khẳng định dễ như trở bàn tay. Sở Viêm nhướng mày, nghĩ nghĩ, nói: - Quan lão đệ, nếu Lục Ly bế quan trong bảo địa Thiên Đế Giới, cho dù ngươi cho ta trăm lá gan, ta cũng không dám xằng bậy. Chuyện này nếu bị phát hiện, không nói ta, ngay cả Sở gia chúng ta cũng xảy ra vấn đề lớn. - Chuyện này đương nhiên! Quan Thiên Thu thật khẳng định nói: - Ta dám cam đoan giờ đây Lục Ly không ở trong Thiên Đế Giới, cũng không ở trong Thiên Đế Thành, mà đang bế quan trong một bí cảnh ngoại nhân không biết tên. Chỉ cần tìm hiểu tình báo này, chúng ta có thể lặng lẽ động thủ, sau khi diệt sát Lục Ly, chúng ta hủy diệt dấu vết, ai có thể biết được? - Chuyện này... Sở Viêm trầm ngâm, hắn xem xét Quan Thiên Thu, liếc mắt nói: - Quan lão đệ, ngươi có thể điều tra hắn ở đâu không? Vậy vì sao không nhờ gia tộc ngươi tiêu diệt hắn, cần gì tìm đến ta? Cường giả của gia tộc ngươi cũng không ít. - Ta không điều động được! Quan Thiên Thu cô đơn thở dài: - Ta có thể tìm một ít quan hệ điều tra hành tung của Lục Ly, nhưng cường giả của gia tộc, hiện giờ ta không điều động được. Đây là mệnh lệnh tổ gia gia ta tự hạ lệnh, không ai dám vi phạm. - Không điều động được, ngươi có thể mời người a! Sở Viêm vẫn không đáp ứng, hắn nói: - Trong chợ đêm Thiên Tâm Các có nhiều đồ đệ bỏ mạng như vậy. Ngươi tiêu tốn một ít thần thạch, mời một ít lão ma ra tay không khó đi? Chẳng lẽ Quan đại thiếu gia ngươi lại không trả nổi chút thần thạch ấy? - Thật đứng là không trả nổi! Quan Thiên Thu cười khổ: - Tổ gia gia ta tự mình hạ lệnh, hiện tại, thần thạch trên người ta không vượt quá một tỷ, ta cũng không dám tìm người mượn, sợ lỡ như truyền về tai gia tộc, đến lúc đó phỏng chừng ta sẽ bị nhốt vạn năm, đến lúc đó ta khẳng định sẽ nổi điên. Sở Viêm nghĩ nghĩ, nói: - Hay là... ta cho ngươi mượn chút thần thạch? Nhưng mà việc này nhất định là chủ ý của ngươi, không có quan hệ với ta, biết không? - Sở đại ca, ngươi không muốn báo thù sao? Quan Thiên Thu cười lạnh nói: - Hiện tại ta nghe nói trong tông môn rất nhiều đang nghị luận, nói ngươi không áp chế được Lục Ly, việc này đả kích rất lớn với uy tín của ngươi. - Miệng trên người người khác, ta cũng không quản được! Trong tay Sở Viêm sáng lên, sau đó đưa ra một không gian giới, nói: - Nơi này có năm ngàn tỷ thần thạch, thu mua hai ba lĩnh chủ không thành vấn đề. Nhưng ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ, chuyện tru sát Lục Ly không có quan hệ với ta, đều là chủ ý một mình ngươi. - Đi đi! Quan Thiên Thu bất đắc dĩ thở dài nói: - Hết thảy đều nghe Sở đại ca, xảy ra chuyện ta một mình chịu, chuyện tru sát Lục Ly không có quan hệ gì với Sở đại ca. Sở Viêm thật vừa lòng gật đầu, sau đó lập tức rời đi, Quan Thiên Thu tự mình tiễn Sở Viêm ra ngoài, trở về trong tòa thành. Vù! Hắn đột nhiên lấy ra một tinh thạch kí ức, sau khi truyền vào thần lực, trong không trung xuất hiện một hình ảnh, chỉ có một mình Sở Viêm.
Chương 3672 Tiễn ngươi lên đường
Hiện giờ chính là hình ảnh Sở Viêm lấy ra không gian giới, đưa cho hắn, nói việc này không có quan hệ gì với hắn... Quan Thiên Thu thân là đại thiếu gia Quan gia, tuy hiện tại uy danh giảm đi, địa vị gia tộc xuống dốc không phanh. Nhưng muốn mượn chút thần thạch vẫn thật nhẹ nhàng, cho dù không mượn được, tùy tiện bán chút bảo vật cũng có thể bán mấy ngàn tỷ thần thạch. Hắn hôm nay đến tìm Sở Viêm, kỳ thật là vì... hình ảnh này, hắn phải kéo Sở Viêm xuống nước! Hắn đánh chết Lục Ly, chuyện này không cần lo lắng. Hắn phải làm được, như vậy mới rửa sạch nỗi nhục của hắn, mới có thể tiêu trừ tâm ma trong nội tâm hắn. Nếu không thể tiêu trừ ma chướng nội tâm, đời này của hắn xem như xong rồi, thực lực rất khó bước biếp, không nói Đế Cấp, Chuẩn Đế sợ cũng khó đạt được. Ban đầu hắn là Thiên Chi Kiêu Tử, là kiêu ngạo của quan gia, là nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ tuổi cả Vô Tận Thần Khư. Tương lai có thể trở thành người chí cường, uy chấn cả Vô Tận Thần Khư. Nhưng mà mọi thứ đều bị Lục Ly hủy diệt! Hiện tại ở gia tộc, ngay cả đệ tử hệ nhánh nhìn hắn cũng bằng ánh mắt bất đồng. Gia tộc trưởng bối đều dùng ánh mắt thất vọng, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn hắn. Chênh lệnh cường đại như lòng sông so với mặt biển, khiến nội tâm hắn tràn ngập hận ý. Không đánh chết Lục Ly, không thiên đao vạn quả Lục Ly, lệ khí trong lòng hắn làm sao phát tiết, ma chướng nội tâm hắn làm sao tiêu trừ? Quyết định báo thù, hắn tự nhiên phải nghĩ trăm phương nghìn kế, tìm bố cục. Hắn không thể cứ như vậy vọt vào Thiên Đế Tông, tìm Lục Ly trực tiếp công kích? Nói vậy, cho dù hắn có thể đi vào Thiên Đế Tông, cho dù hắn có thể đánh chết Lục Ly, đến lúc đó hắn chỉ có đường chết, cũng sẽ liên lụy Quan gia. Đánh chết đệ tử Thiên Đế Tông, đây là trọng tội! Phải có người chịu trách nhiệm, Thiên Đế Tông tuyệt đối không cho phép người khiêu khích tôn nghiêm của bọn họ. Cho nên đánh chết Lục Ly, nhất định phải có người chịu tránh nhiệm, việc này vô luận làm bí mật thế nào, cuối cùng đều sẽ bị Thiên Đế Tông điều tra ra. Cho nên, hôm nay hắn hẹn gặp Sở Viêm, cũng vì bố cục được hình ảnh này. Mục đích của hắn là làm Sở Viêm trở thành thủ phạm chính, hắn trở thành tòng phạm. Tòng phạm không nhất định sẽ chết, thủ phạm sẽ phải chết! Hắn chỉ cần đánh chết Lục Ly, chỉ là tòng phạm mà thôi, vậy Quan gia kia khẳng định bảo hộ hắn. Dù sao có thể bố cục đánh chết một đệ tử Thiên Đế Tông, còn có thể phủ sạch quan hệ, đây cũng là một loại năng lực và bản lĩnh. Đến lúc đó, hắn tiêu trừ tâm ma, tăng cấp địa vị trở lại ở gia tộc, nhất định có thể xông kích vào cảnh giới càng sâu, trở về đỉnh phong. Hết thảy đều thật hoàn mỹ, hiện tại phải xem làm sao tìm được Lục Ly. Biết Lục Ly ở đâu, hiện tại chỉ có hai người, Nhuế Đế và Vương Ngưng Tuyết. Hắn chỉ biết Lục Ly không tu luyện trong bí cảnh Thiên Đế Tông, cũng là thông qua Vương Ngưng Tuyết biết được. Quan Thiên Thu quả thật trả giá lớn, mua được khuê mật của Vương Ngưng Tuyết. Hiện tại chỉ chờ khuê mật kia mang về tình báo Lục Ly đang chính xác ở đâu. Phòng cháy phòng trộm phòng khuê mật, sợ là Vương Ngưng Tuyết cũng không ngờ rằng, khuê mật thân thiết nhất với nàng, đang trộm thu hoạch tình báo từ trong miệng nàng? Vương Ngưng Tuyết đang ở cùng với khuê mật của nàng, nàng không thích áp lực nặng nề trong Thiên Đế Giới, nàng cũng nói với Nhuế Đế, Nhuế Đế cũng tỏ vẻ lý giải. Nhuế Đế cho Vương Ngưng Tuyết ít chỉ điểm, Vương Ngưng Tuyết rất trí tuệ, cộng thêm Vương gia ở ngay trong Thiên Đế Thành, Vương gia cũng có cường giả, cho nên Nhuế Đế không cần lo lắng tu luyện của Vương Ngưng Tuyết. Thầy trò tự nhiên cũng không cần mỗi ngày ở với nhau, vào đời cũng là tu luyện. Nhuế Đế cũng có rất nhiều chuyện. Nhuế Đế còn phải lo chuyện Thiên Đế Tông, quản lý rất nhiều sản nghiệp Thiên Đế Tông. Khuê mật của Vương Ngưng Tuyết là một tiểu thư hệ nhánh của một gia tộc, gọi Kỉ Vân. Hai người lớn lên từ nhỏ với nhau, quan hệ tốt lắm. Nàng cũng biết khuê mật này có nhiều tâm tư nhưng nàng không hiểu vì sao khuê mật lại bán đứng nàng. Dù sao hai nhà là liên minh, cũng là thế giao, hai người không có xung đột lợi ích. Mấy ngày nay, Kỉ Vân khiến nàng hơi khó chịu, tuy tán gẫu chuyện trong Thiên Đế Tông, nhưng giống như đang tìm hiểu tình huống của Cổ Kiếm và Lục Ly nhiều hơn? Nàng cũng không để ý, nàng biết trong lòng khuê mật muốn tìm rể kim quy. Nếu có thể tìm được người có tiềm lực cao để gả, về sau chờ người này thăng chức nhanh, đó là chuyện tốt đối với nàng và gia tộc nàng. Sau khi Lục Ly thành danh, nàng biểu lộ ra tâm tư muốn giao hảo với Lục Ly, nàng cũng đi yến hội tổ chức vì Lục Ly. Đáng tiếc người này không có nổi bật gì, Lục Ly có lẽ không nhớ người này. Lục Ly nào còn có tâm ưt ngắm mỹ nhân? Ngày đó đến đây hơn trăm người, phần lớn hắn đều không nhớ tên. Mấy ngày nay Kỉ Vân cứ quấn quít Vương Ngưng Tuyết, muốn để nàng mang mình đi gặp Lục Ly, cùng nhau tâm sự. Vương Ngưng Tuyết không có biện pháp, chỉ báo với nàng Lục Ly giờ đang ở Thiên Đế Giới, cũng không ở Thiên Đế Thành. Nhuế Đế cũng không giấu chuyện mang Lục Ly đi Tổ Long Giới cho Vương Ngưng Tuyết, không giải thích một chút cũng không thể nào nói nổi. Hôm nay Kỉ Vân lại đến nữa, nói thẳng muốn Vương Ngưng Tuyết mang đi đến nơi Lục Ly bế quan, gặp gỡ Lục Ly, như vậy có thể có thêm ấn tượng, nói không chừng có thể phát sinh tình cảm lưu luyến oanh oanh liệt liệt. - Nơi đó ngươi không đi được... Vương Ngưng Tuyết không có biện pháp, nàng khuyên nhủ: - Vân tỷ, ngươi đừng nhớ thương sư đệ kia của ta, ta cảm giác hai ngươi không có khả năng. Trong tông môn nhiều thế hệ trẻ tuổi vĩ đại như vậy, ngươi tùy tiện chọn một người đều được, vì sao phải nhớ thương hắn? - Ta thật ra có mấy mục tiêu! Dung mạo Kỉ Vân cũng là thượng cấp, có chút chênh lệnh với Vương Nguyên Tuyết, được cho là mỹ nữ thượng đẳng. Nàng nhíu mi nói: - Vấn đề là giống loại Cổ Kiếm này, bọn họ đều chướng mắt ta. Nếu là hoa hoa công tử bình thường, ngươi cảm thấy ta gả đến đó có thể sống an bình được không?
Chương 3673 Tiễn ngươi lên đường
- Tiểu sư đệ kia của ngươi bất đồng, hắn không có bối cảnh gì, tiền đồ lại rộng lớn, hơn nữa không tham luyến nữ sắc. Chỉ cần gả cho hắn, hắn chẳng khác nào sẽ ở rể Kỉ gia chúng ta. Nếu hắn về sau trở thành đại nhân vật của tông môn, ta sẽ có mặt mũi thế nào ở gia tộc? - Hình như ngươi nói thật có đạo lý... Vương Ngưng Tuyết không lời chống đỡ, nàng nghĩ nghĩ, thở dài nói: - Vân tỷ, chuyện kết hôn này, sao trong mắt ngươi lại hiện thật như vậy? Ngươi hiểu biết Lục Ly sao? Ngươi thích Lục Ly sao? Chẳng lẽ ngươi kết hôn không nghĩ chút gì về chuyện tình cảm sao? - Chuyện này ngươi có thể lo lắng, nhưng ta thì không thể! Kỉ Vân chua sót cười nói: - Tư chất ta hữu hạn, cả đời này sợ không thể đột phá Lục Kiếp. Trong mắt cao tầng tộc ta, ta chỉ là một bình hoa, ngươi cảm thấy hôn nhân ta có thể lựa chọn sao? Trước kia, ta không phải không có người thích, nhưng kết cục thì sao? Ngươi rõ ràng nhất. Bây giờ còn không phải mang thần thạch gia tộc ta cho hắn cao chạy xa bay rồi sao? Cho nên... ta hiện tại xem như nhìn thấu rồi. Nếu cuối cùng đều là phải liên hôn, vì sao ta không chủ động một chút? Ít nhất, tiểu sư đệ kia của ngươi ta nhìn thật thuận mắt... - Được rồi! Vương Ngưng Tuyết thở dài, trên thực tế, so với Kỉ Vân, nàng cũng không tốt hơn chỗ nào. Nàng kết hôn, cũng không phải muốn gả cho ai thì gả cho người đó, trừ phi nàng đột phá Đế Cấp, vậy không ai có thể can thiệp nàng. Nếu không thể đột phá, thời gian dài dậm chân ở Lục Kiếp, cuối cùng vẫn sẽ phải liên hôn. Đương nhiên, nàng vẫn tốt hơn Kỉ Vân một chút, nếu nàng kiên quyết không kết hôn, Vương gia khẳng định cũng sẽ không bức bách nàng... - Cho nên, Ngưng Tuyết, ngươi phải giúp ta! Kỉ Vân nói: - Ngươi mau dẫn ta đi vào trong bí cảnh Lục Ly bế quan, ta gặp gỡ hắn ở trong bí cảnnh, nói không chừng có thể tạo ra hỏa hoa gì đó. Nếu hai chúng ta thích nhau, thì đó là lương duyên trời ban. - Ngươi không đi được! Vương Ngưng Tuyết lắc đầu nói: - Nơi hắn ở rất nguy hiểm, ngươi không vào được. Cho dù ngươi vào được, hắn khẳng định sẽ hoài nghi, dù sao vô cớ xuất hiện một người, thực lực của ngươi còn không thể tiến vào, hắn cũng không ngốc, đừng phá hư chuyện. - Ngươi đừng xem thường Vân tỷ, tốt xấu gì ta cũng là Ngũ Kiếp trung kỳ, bảo vật toàn thân. Kỉ Vân rõ ràng không phục, nàng nói: - Ngươi nói ta biết ở đâu? Nếu thật sự không thể đi, ta sẽ chờ cơ hội về sau. Ngươi cũng nói rồi, lần này hắn phải đi mười năm, ta sợ gia tộc sẽ ép bức ta. Vương Ngưng Tuyết bất đắc dĩ nói ra ba chữ: - Vu Ma Sơn. Ách... Kỉ Vân ngẩn ra, sau đó thần tình uể oải thở dài nói: - Nơi này thật đúng là không thể đi, nơi đó rất độc, quan trọng nhất là nơi đó không phải nơi để lịch luyện. Cho dù cường giả gia tộc ta mang ta đi, đạo lý cũng nói không thông. - Đúng vậy! Vương Ngưng Tuyết mỉm cười cổ vũ: - Vân tỷ đừng nóng vội, nói không chừng ba năm nữa hắn sẽ trở về, đến lúc đó ta giúp ngươi bắc cầu, cơ hội vẫn sẽ nhiều hơn người khác. - Cũng chỉ có thể như vậy! Kỉ Vân nghe thấy Vu Ma Sơn, tâm tình yên ổn hơn nhiều, nói chuyện phiếm mấy câu rồi cáo từ. Vương Ngưng Tuyết vội vàng dặn dò nàng đừng truyền ra ngoài, nếu không sẽ bị Nhuế Đế trách phạt. Kỉ Vân tỏ vẻ nàng sẽ đúng mực, không có việc gì sao lại truyền đi hành tung của Lục Ly? Lỡ như tiểu thư khác nhanh chân hơn rồi sao? Kỉ Vân đi rồi, trở về gia tộc mình, nhưng chỉ lát sau liền lén ra khỏi hậu viện, sau đó nàng cưỡi chiến xa đi mấy vòng, vào một tòa thành. Ở trong tòa thành ngồi một lát, Quan Thiên Thu liền đi vào, hắn nhìn thấy trên mặt Kỉ Vân vẻ đắc ý dạt dào, trên mặt nhất thời lộ ra sắc mặt vui mừng, nói: - Hỏi ra rồi sao! - Đương nhiên! Kỉ Vân ưỡn bộ ngực ngạo kiều, nói: - Bổn tiểu thư đã xuất mã, sự tình nào cũng có thể làm? Vật của ta đâu? - Đồ vật đã sớm chuẩn bị xong! Trong tay Quan Thiên Thu lấy ra một cái nhẫn, đưa cho Kỉ Vân nói: - Kỉ tiểu thư, việc này ta hy vọng ngươi không cần gạt ta, nếu không trở mặt cũng không tốt đẹp gì. - Yên tâm, đây là Vương Ngưng Tuyết chính miệng nói. Kỉ Vân nắm chiếc nhẫn, thần niệm tra xét, trên mặt nhất thời lộ sắc mặt vui mừng. Trorng nhẫn có ba viên Độ Kiếp Đan cấp cao. Đan này phi thường hi hữu, hơn nữa chỉ có Quan gia có thể luyện chế. Nàng có được ba viên Độ Kiếp Đan, về sau khả năng xông kích Lục Kiếp sẽ lớn hơn nhiều. - Ở đâu? Quan Thiên Thu ngưng giọng hỏi. - Vu Ma Sơn! Vẻ mặt Kỉ Vân nghiêm túc nói; - Quan công tử, ta mặc kệ ngươi có ân oán gì với Lục Ly, ta chỉ hy vọng khi xảy ra vấn đề, ngươi đừng liên lụy ta. Bằng không hai nhà chúng ta thật sự sẽ trở mặt thành thù. - Ta hiểu! Việc này ngươi yên tâm đi, nếu bại lộ, ta cũng sẽ có nguy hiểm. Nếu thật bại lộ, việc này ta hoàn toàn chịu trách nhiệm, không có quan hệ với ngươi. Trên mặt Quan Thiên Thu lộ tươi cười, Kỉ Vân mới vui vẻ rời khỏi. Chờ sau khi Kỉ Vân rời đi, tươi cười trên mặt Quan Thiên Thu cứng đờ, lạnh giọng nói: - Được rồi, Lục Ly, ngươi tiếp tục ngoan ngoãn tu luyện đi. Đợi thêm hai năm nữa, chờ ta an bài xong rồi, sẽ dẫn ngươi ra ngoài. Địa vị của Quan Thiên Thu ở gia tộc hiện tại đang xuống dốc, muốn làm vài chuyện sẽ không thuận tay như vậy. Chuyện này không chỉ phải làm, mà còn phải làm bí mật, có thể không tra ra được, vậy càng hoàn mỹ. Trong chợ đêm có một vài lão ma, chỉ nhận thần thạch không nhận người. Quan trọng nhất là địa phương Vu Ma Sơn quá lộn xộn, cũng quá độc. Căn bản không có người đến, cho nên lén lút xử lý Lục Ly, lập tức phi độn, cho dù thế lực Thiên Đế Tông lớn thế nào, có năng lực tra được cái gì? Quan Thiên Thu cảm thấy tìm người dễ dàng, khẳng định sẽ có một vài lão ma ra tay. Đánh chết cũng dễ dàng, khó là khó làm sao che giấu mọi chuyện. Hắn không thể tự mình ra tay mời lão ma ra tay, chuẩn bị sai người đi mời, sau khi sự thành, sẽ đánh chết người đi mời lão ma thay hắn, như vậy manh mối sẽ chặt đứt.
Chương 3674 Biến dị?
Liên hệ một hướng, một khi người trung gian bị giết, tự nhiên không thể truy tung. Chỉ cần không tra ra được hắn, cho dù Thiên Đế Tông hoài nghi thì sao? Không có chứng cớ, Thiên Đế Tông cũng không dám xằng bậy, dù sao Quan gia cũng là phú hào. Lục Ly cũng không đi ra nhanh như vậy, Vương Ngưng Tuyết nói cần mười năm, hiện tại mới hơn hai năm, cho nên hắn cũng có đủ thời gian bố cục. Hắn biết chỉ có một lần cơ hội, cho nên hắn không thể xúc động, phải có mười phần nắm chắc mới phát động. - Đi thôi! Hắn không dừng lại ở Thiên Đế Thành, lặng yên vô tức rời đi. Dù sao hiện tại gia tộc cũng không để ý đến hắn, ở trạng thái nửa buông lỏng hắn, hắn đi đâu cũng không ai quản. Đương nhiên, hắn vẫn phải cải trang cách ăn mặc, dặn dò hạ nhận hắn phải đi tán giẫu giải sầu, rồi lặng lẽ truyền tống đi mất. ... Lục Ly còn đang ở trong Tổ Long Giới, hắn cũng tạm thời không tính toán rời đi, không hấp thu tất cả máu huyết, không đến mức linh hồn thân thể không chịu nổi, hắn tuyệt đối sẽ không dừng lại. Đây đối với hắn là cơ duyên thiên đại, Hắn từng trải qua những ngày đau khổ, ngồi xếp bằng trong trong Huyết Trì, thân thể không ngừng hấp thu Tổ Long Huyết, mỗi thời mỗi khắc đều chịu đựng dày vào và thống khổ. Thỉnh thoảng có long khí tiến vào trong cơ thể hắn, toàn thân hắn sẽ giãn nở, cảm giác sắp nổ mạnh, hắn chỉ có thể đau khổ chống đỡ. Thẳng đến khi chịu không nổi, hắn mới dừng lại, vọt lên bờ biển, nặng nề ngủ. Nhuế Đế chưa từng đến một lần, chuyện của Nhuế Đế vốn có rất nhiều, mặt khác Lục Ly ở đây sẽ không xảy ra chuyện lớn, sao cũng không thể tự mình chịu không nổi, còn chui vào trong huyết trì? Nếu Lục Ly là loại ngu ngốc này, vậy thì chết đi, miễn làm mất mặt hắn... Huyết Linh Nhi trở về một lần, chỉ trao đổi vài câu với Lục Ly, lại lặn xuống nền đất. Thần văn Thượng Cổ gần đây có rất nhiều, khiến Huyết Linh Nhi được không ít lợi. Nó hận không thể ở đây tìm hiểu mấy chục mấy trăm năm. Như vậy, năng lực thần văn tuyệt đối sẽ có tăng cấp thật lớn. Thời gian lại trôi qua một năm rưỡi... Máu huyết trong Huyết Trì đã ít hơn hơn phân nửa, ban đầu là một cái ao thật lớn, giờ đây đã biến thành cái ao nhỏ, phần lớn máu bị Long Hồn hấp thu, Lục Ly tự mình hấp thu không nhiều lắm. Của quý như thế, bị Long Hồn hấp thu nhiều như vậy, Long Hồn vẫn không thăng cấp. Nội tâm Lục Ly đã sớm mắng không biết bao nhiêu lần, vấn đề là hắn không thể khống chế Long Hồn, trừ phi hắn không tiến vào Huyết Trì, nếu không không khống chế được Long Hồn hấp thu máu huyết. Thời gian một năm rưỡi, thân thể tăng lên gấp ba, tới lúc này, khả năng tăng cường của thân thể quá khó khăn. Có thể tăng lên nhiều như vậy, Lục Ly đã phi thường thỏa mãn. Tổ Long Huyết hấp thu quá nhiều, Lục Ly cảm giác có kháng tính, về sau có lẽ tăng lên càng khó. Đây cũng là nguyên nhân Long Hồn hấp thu máu huyết không kiêng nể như vậy, Lục Ly cũng không nghĩ cách ngăn cản. Dù sao hắn cũng không dùng được bao nhiêu. Thời gian một năm rưỡi, trong Tổ Long Giới thật tĩnh mịch, không có thanh âm gì, không có sinh linh gì, nơi này an tĩnh đến mức người ta hoảng hốt. Lục Ly không có thời gian đi quản, hắn không phải thừa nhận dày vào trong Huyết Trì, là chìm vào giấc ngủ cạnh ao, làm sao có thời gian xem xét những chuyện kỳ quái này? Thời gian ba năm rưỡi, linh hồn Lục Ly tăng trưởng với tốc độ thật nhanh. Thu được nhiều thần dược linh hồn đỉnh cấp như vậy, Lục Ly vẫn luôn luyện hóa, cộng thêm Thánh Hồn Châu cũng không ngừng bồi dưỡng hắn, linh hồn hắn có thể tăng lên không nhanh sao? Lúc trước, cường độ linh hồn hắn có thể sánh bằng Ngũ Kiếp sơ kỳ, hiện tại có thể sánh bằng Ngũ Kiếp hậu kỳ. Tốc độ này tăng lên phi thường biến thái. Nhưng cường độ linh hồn này, chỉ cần có thần dược đỉnh cấp, tăng lên chỉ là vấn đề thời gian. Sau khi linh hồn có thể sánh bằng Lục Kiếp, tốc độ tăng lên giảm bớt, muốn trở thành người có linh hồn chí cường, muốn phá vỡ phòng ngự của yêu hồn cửu phẩm, linh hồn ít nhất phải sánh bằng Đế Cấp. Hết thảy đều cần thời gian. Có Thánh Hồn Châu, Lục Ly thật ra không quá lo lắng linh hồn, một lòng tu luyện thân thể. Hiện tại hắn không quản cái gì nữa, thầm nghĩ tăng lên thân thể đến cấp bậc Chuẩn Đế. Thân thể tăng lên cấp bậc Chuẩn Đế cũng không đại biểu chiến lực có thể sánh bằng Chuẩn Đế. Chuẩn Đế cường đại vẫn có thể dễ dàng đánh chết hắn. Chỉ là phòng ngự và tốc độ của hắn sẽ tăng lên rất nhiều, muốn chiến lực có thể chân chính sánh bằng Chuẩn Đế, vậy thân thể không biết phải tăng lên bao nhiêu. Thời gian tiếp tục trôi qua, sau ba tháng, Lục Ly ngồi xếp bằng trong Huyết Trì, chợt mở mắt, trong con ngươi lộ vẻ kinh nghi. Bởi vì Long Hồn giờ đây ngừng hấp thu máu huyết, điều này khiến hắn rất phấn chấn, chẳng lẽ... Long Hồn rốt cục sắp thăng cấp rồi sao? Vù! Thân mình hắn phóng lên cao, dừng trên núi nhỏ bên cạnh, thần niệm hắn nhìn quét vào trong linh hồn, tra xét Long Hồn. Hắn phát hiện Long Hồn biến thành ấn ký, khôi phục nguyên dạng, bất động. - Không có biến hóa? Lục Ly nhìn nội tâm một lát, trở nên thất vọng, hấp thu nhiều Tổ Long Huyết như vậy đều uổng phí rồi? Hắn tiếp tục nhìn chằm chằm Long Hồn, ước chừng đợi một ngày, Long Hồn vẫn không có động tĩnh gì. Con mẹ nó! Lục Ly không nhịn được mắng một câu, sau đó mặc kệ Long Hồn, lại nhảy vào Huyết Trì. Vào giây phút hắn nhảy vào huyết trì, hắn phát hiện Long Hồn đột nhiên sáng lên, sau đó long khí từ bốn phương tám hướng tụ tập bên chỗ hắn, không ngừng chui vào trong thân thể hắn. - Chết rồi! Lục Ly kinh hãi, năng lượng trong long khí phi thường bá đạo, hai luồng long khí bình thường tiến vào trong cơ thể, hắn đã cảm giác phải chịu nổ mạnh, hiện tại nhiều long khí như vậy tiến vào, hắn còn có thể sống sao? Hả? Hắn rất nhanh phát hiện cũng không xảy ra chuyện như trong tưởng tượng của hắn. Long khí rất nhanh tiến dần vào trong cơ thể, trực tiếp đi về phía Long Hồn, sau đó bị Long Hồn nháy mắt hấp thu, căn bản không thể dừng lại trong cơ thể hắn. - Long Hồn này đang muốn làm gì?
Chương 3675 Tiểu Ngân Long
Long khí chạy một hồi trong cơ thể hắn, hắn đã cảm giác thân thể sắp chịu không nổi. Long Hồn còn trực tiếp hấp thu long khí? Nó điên rồi sao? Trong ao có mấy trăm luồng long khí, chỉ một lát đã bị Long Hồn hấp thu hơn trăm luồng. Long Hồn sau khi hấp thu trăm luồng khí này cũng không thay đổi gì. Nhưng Lục Ly mơ hồ cảm giác không thích hợp. Lúc trước khi Long Hồn chưa hấp thu quá nhiều long khí, đột nhiên hấp thu long khí, nhiều năng lượng cường đại như vậy tiến vào trong Long Hồn, không xảy ra chuyện mới gặp quỷ. Rầm rầm! Khi luồng long khí cuối cùng bị hấp thu, Lục Ly đột nhiên phát hiện long huyết toàn thân bắt đầu khởi động, sau đó tiến vào trong thân thể Lục Ly với tốc độ khủng bố, toàn bộ bị Long Hồn hấp thu rất nhanh. Lúc trước long khí chỉ chợt lóe rồi biến mất trong thân thể, long huyết thì bất đồng, tiến vào từng lỗ chân lông của Lục Ly, tương đương trong cơ thể Lục Ly đều là long huyết. Trong nháy mắt, Lục Ly hoàn toàn cảm giác mình muốn bùng nổ, thân thể không chịu nổi thống khổ kịch liệt, trực tiếp hôn mê. Sau khi Lục Ly hôn mê, Long Huyết cũng không ngừng lại, tiếp tục tiến nhanh vào thân thể hắn. Long Huyết càng ngày càng ít, sau nửa nén hương, toàn bộ Long Huyết biến mất, đều bị hấp thu hết. Lục Ly nằm gọn trong lòng ao khô cạn, như là một khối thây khô. - Hả? Dị biến này khiến Huyết Sát Hoàng chú ý, thần niệm hắn đảo qua, kinh nghi thì thào: - Yêu hồn này sao không giống yêu hồn bình thường? Chẳng lẽ sắp biến dị? Yêu hồn là vật thật thông thường, bình thường là trực tiếp hủy diệt ý thức của hồn phách mãnh thú dị thú, luyện hóa thành hồn phách bảo hộ linh hồn. Yêu hồn có tình huống thăng cấp, ở Tam Trọng Thiên cũng tốt, ở Vô Tận Thần Khư cũng tốt, đều là thường thức. Nhưng tỷ lệ thăng cấp tương đối nhỏ, gần như trong vạn khó cầu một, yêu hồn thăng cấp cấp bậc cũng rất thấp, đây còn là chuyện xảy ra trong tình huống nhất định. Long Hồn vẫn hấp thu long huyết, Huyết Sát Hoàng cũng biết, đều là Long Tộc, hấp thu Tổ Long Huyết thật bình thường. Vốn Huyết Sát Hoàng nghĩ Long Hồn sẽ thăng cấp, lại không ngờ giờ đây không giống xu thế thăng cấp, ngược lại càng như biến dị? Chuyện khiến Huyết Sát Hoàng rất tò mò, hắn luôn quan sát tình huống của Lục Ly, Lục Ly là hy vọng báo thù của hắn, hắn không muốn Lục Ly chết. Long Hồn hấp thu long khí và tất cả long huyết, bắt đầu phóng xuất ra thần quang sáng láng, giống như sống lại, long lân trên người nó đều trở nên rõ ràng, chạy không ngừng trong linh hồn Lục Ly, sau đó... chui vào trong Thánh Hồn Châu, biến mất không thấy. Ách... Huyết Sát Hoàng càng thêm kinh ngạc, Thánh Hồn Châu này là bảo vật rất mạnh, Huyết Sát Hoàng giờ đây ở trạng thái tàn hồn còn không thể cảm ứng tình huống bên trong. Cho nên giờ đây, Long Hồn biến thành bộ dạng gì, hắn cũng không biết. Yêu hồn bình thường đều khắc vào linh hồn, hòa thành một thể với linh hồn, thời thời khắc khắc bảo hộ linh hồn. Hiện tại yêu hồn này sao lại chạy? Tiến vào trong bảo vật trong linh hồn, giống như vật còn sống, khó trách khỏi khiến Huyết Sát Hoàng ngạc nhiên. Sau một lát, chuyện khiến Huyết Sát Hoàng càng kinh dị hơn... Thánh Hồn Châu vốn chỉ phóng ra lục quang nhàn nhạt, lục quang này có thể giúp linh hồn Lục Ly mạnh hơn. Giờ đây, mặt ngoài hạt châu xuất hiện dòng khí màu trắng nhạt, dòng khí màu trắng này cũng rất nhanh khuếch tán khắp toàn thân Lục Ly, bị thân thể hấp thu. Sau khi đợi mười hơi thở, làn da Lục Ly bắt đầu biến dị, xuất hiện lớp vảy màu bạc như ẩn như hiện. Màu sắc của lớp vảy màu bạc này thật nhạt, cảm giác toàn thân Lục Ly đều có hình xăm màu bạc lan tỏa, khiến hắn thoạt nhìn không giống người bình thường, mà là một con quái vật. Lục Ly căn bản không biết gì, hắn đã hoàn toàn hôn mê, có lẽ giờ đây có người đạp hắn, hắn cũng không thể tỉnh lại. Dòng khí màu bạc trong Thánh Hồn Châu không ngừng hiện lên, hình xăm trên da Lục Ly càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng chân thật. Đợi sau một lát, phía trên làn da hắn lại xuất hiện miếng vảy rồng, đây không phải hư ảo, cũng không bức vẽ, mà là vảy rồng thật sự. - Tiểu tử này cũng biến dị rồi, sẽ không phải biến thành một long nhân chứ? Huyết Sát Hoàng rất ngạc nhiên, loại chuyện này hắn lần đầu tiên gặp. Một nhân loại đàng hoàng, lại có thể biến dị? Chẳng lẽ sắp biến thành thú nhân sao? Rắc rắc rắc! Hai cột xương sau lưng Lục Ly đột nhiên vươn ra, sau đó, sau lưng chậm rãi mọc ra thịt, thịt này không ngừng dài ra, sau một nén nhang, lại hình thành một đôi cánh. - Xong rồi, tiểu tử này thật sự biến dị rồi, biến thành long nhân rồi. Huyết Sát Hoàng trơ mắt nhìn chăm chú, tuy thủ đoạn hắn hàng vạn hàng nghìn, giờ đây bó tay. Đây là Lục Ly tự mình biến dị, ai cũng không giúp được hắn, cũng không ngăn cản được hắn. Lúc trước, Lục Ly có thần kỹ huyết mạch Long Dực, nhưng đây là hư ảnh, hiện tại lại là long dực thật sự, là một bộ phận của thân thể hắn, giống như tay chân hắn. Đây không phải biến dị thì là cái gì? Đây đã không còn nhân loại. Rắc rắc rắc! Thắt lưng Lục Ly bắt đầu xông ra, rất nhanh dài ra cái đuôi dài màu bạc, trên đầu cũng xuất hiện cặp sừng rồng, cùng lúc đó, ngón tay hắn cũng biến dài, biến thành long trảo. Về sau, Huyết Sát Hoàng cũng không kinh ngạc nữa, nếu Lục Ly đã mọc ra vảy rồng, vậy mọc ra thêm cánh rồng, đuôi rồng, sừng rồng, móng rồng cũng không kì quái. Biến dị này ước chừng trải qua năm giờ thì xong, Lục Ly hoàn toàn biến thành một long nhân. Ngoài trên mặt không có vảy, toàn thân đều bị vảy bao trùm. Sau lưng có cánh rồng, trên đầu sừng rồng, tay biến thành móng rồng, sau mông còn mọc ra đuôi rồng dài hơn một trượng... Hắn biến thành một Tiểu Ngân Long! Hắn còn chưa tỉnh lại, vẫn nằm úp dưới đáy ao, hoàn toàn không biết gì về biến hóa của mình. Dòng khí màu bạc trong Thánh Hồn Châu còn đang trào ra, tuy bề ngoài hắn không có biến hóa, thân thể lại không ngừng cải tạo, mạnh hơn! - Thân thể của tiểu tử này! Huyết Sát Hoàng đã nhận ra, hắn cảm giác giờ đây thân thể của Lục Ly đang mạnh đến đáng sợ, thậm chí có thể miễn cưỡng sánh bằng thân thể Đế Cấp.
Bình luận facebook