-
Chương 3686-3690
Chương 3686 Diệt cả Quan gia các ngươi
Xa xa, thần niệm một lĩnh chủ tập trung vào Lục Ly, phát ra tiếng hét dài. Tiếp theo, lĩnh chủ khắp bốn phương tám hướng đều xông đến nơi này. Bọn họ đi theo mùi máu tươi tìm đến nơi này. Chỉ là ngoài thân Lục Ly không có vảy rồng, cánh rồng, đuôi rồng? Ngược lại trần truồng? Còn hôn mê? - Hẳn là hắn rồi! Một lĩnh chủ nhìn vài lần, nói: - Cánh tay hắn bị chặt đứt, hơn nữa trên tay còn có máu tươi. Hắn hôn mê hẳn là không thể chống đỡ thời gian dài biến thân, đây chính là hắn, bắt rồi nói sau! Mười mấy lĩnh chủ bao vây lại đây, tộc trưởng hệ nhánh bọn họ vung tay, một lĩnh chủ vọt xuống. Hắn vọt đến bên người Lục Ly, một nắm đấm đánh lên bụng Lục Ly. Trước đánh vỡ nát thần đan của Lục Ly, biến thành phế nhân dễ dàng bắt đi. Lục Ly chỉ từng đánh chết Lưu trưởng lão và Quan Thiên Thu, căn cứ theo thám báo, Quan Thiên Thu và Lưu trưởng lão đều bị giết ngay lập tức, cho nên lĩnh chủ này không thể không thận trọng. Vù! Trong cơ thể Lục Ly xuất hiện một luồng hư ảnh, tiếp theo đó hư ảnh kia chợt lóe rồi biến mất, tiến vào trong cơ thể lĩnh chủ kia, sau đó lĩnh chủ này mở mắt, đột nhiên đập mạnh lên mặt đất! Ầm! Lĩnh chủ ngã lên mặt đất, ánh mắt trợn ngược, dần không còn hơi thở, trong mắt hắn đều là vẻ kinh hãi, chết không nhắm mắt. - Lão Thập Tứ! - Cái gì? - Chuyện này... Mười mấy lĩnh chủ giữa không trung trợn tròn mắt, trên mặt đều là vẻ không dám tin và vẻ kinh sợ. Chiến lực của lĩnh chủ này không quá yếu, Lục Kiếp trung kỳ, lại không ngờ rằng nháy mắt bị giết? Quan trọng nhất là Lục Ly đều không có động tĩnh gì, cảm giác vẫn còn hôn mê? Còn là trần truồng. Thần lực và hồn lực của Lục Ly cũng không có dao động gì. Lĩnh chủ này chết thế nào, tất cả mọi người đều không biết. - Oanh sát hắn! Lĩnh chủ hệ nhánh nổi giận, giờ đây, hắn cũng không quan tâm Lục Ly là đệ tử Thiên Đế Tông, trước oanh sát rồi nói sau. Trước mặt bọn họ đánh chết lĩnh chủ của bọn họ, bọn không quản được nhiều như vậy, cho dù đệ tử Thiên Đế Tông thì cũng giết rồi nói sau. Vù! Một đám người, thần lực vận chuyển, đều tự lấy ra binh khí, công kích của Lục Ly rất quỷ dị, bọn họ không dám đến gần, chỉ có thể oanh sát Lục Ly từ xa. - Xong rồi! Huyết Sát Hoàng thở dài. Mười mấy lĩnh chủ liên tục công kích, hắn cũng không chịu nổi. Nếu chỉ có ba năm lĩnh chủ, hắn có thể chủ động công kích, đánh chết toàn bộ. Nhiều lĩnh chủ như vậy, tộc trưởng hệ nhánh kia còn gần Chuẩn Đế. Cho dù hắn lao ra cũng bị đánh nát. Rầm rầm rầm rầm! Núi nhỏ này trong nháy mắt bị nổ bằng phẳng, Huyết Sát Hoàng tận lực phóng ra vòng bảo hộ bao vây Lục Ly. Vòng bảo hộ Huyết Sát Hoàng phóng thích rất mạnh, nhưng dưới công kích cường đại như thế, cũng không chịu nổi, màn hào quang bị xé rách, toàn thân Lục Ly cũng bị nổ, huyết nhục mơ hồ. Cũng may thân thể Lục Ly rất mạnh, có màn hào quang của Huyết Sát Hoàng phân tán chút lực lượng, cho nên không bị oanh sát, nhưng thương thế thật nghiêm trọng. Ách... Một đám người công kích một vòng, lại phát hiện Lục Ly vẫn không chết? Tất cả mọi người nhìn nhau, đây là đệ tử Thiên Đế Tông sao? Xác định không phải trưởng lão của Thiên Đế Tông? - Tiếp tục công kích! Tộc trưởng hệ nhánh nảy sinh ác độc, trầm quát, gọi người đến công kích, Huyết Sát Hoàng hoàn toàn tuyệt vọng. Trong lòng hắn cảm giác uất nghẹn, nếu hắn không phải chỉ còn lại tàn hồn, đám lĩnh chủ này, hắn muốn bóp chết rất đơn giản. Xoẹt xoẹt! Hơn mười công kích phóng ra, khi sắp đánh trúng Lục Ly, không gian phía trước đột nhiên nổi lên sóng gió, sau đó một bóng người ngưng hiện. Hắn mặc thanh bào, giống như một thư sinh nho nhã. Hắn vung nhẹ tay, một làn sóng vô hình tản ra, công kích của mười mấy người tan biến hết. - Nhuế Đế! Tộc trưởng hệ nhánh kinh hô, người của Quan gia rất quen thuộc toàn bộ Đại Đế của Thiên Đế Tông, người này còn từng là tên cướp nổi danh khắp thiên hạ, bọn họ sao không biết? Nhuế Đế đánh tan công kích của mọi người, hắn liếc mắt nhìn Lục Ly, sau khi phát hiện hắn vẫn chưa chết, thở phào nhẹ nhõm. Hắn xoay người nhìn quét qua cường giả Quan gia, lạnh như băng nói: - Các ngươi vì sao muốn đánh chết đệ tử của bản đế? Không giải thích hợp lý với bản đế, tin hay không bản đế diệt sạch Quan gia các ngươi? Từ sau khi gia nhập Thiên Đế Tông, Nhuế Đế gần như mai danh ẩn tích, phi thường ẩn mình. Không có nổi bật gì, cũng rất ít động thủ, cho nên trong Vô Tận Thần Khư, uy danh của Nhuế Đế những năm gần đây đều yếu đi không ít. Nhưng giờ đây, Nhuế Đế chỉ nhẹ nhàng nói một câu, lại khiến người của Quan gia cảm thấy khí phách và bừa bãi của hắn. Khi sư tử ngủ gật có thể không đáng sợ, nhưng một khi sư tử phát uy, vậy khí phách của vị vua bách thú này đủ khiến dã thú bình thường sợ tới mức trái tim lạnh giá. Quan gia là phú hào, còn là phú hào của Thiên Đế Tông, Quan gia trước kia xuất hiện rất nhiều cường giả, còn xuất hiện một lão Quan Đế, là Đại Đế nổi danh trong Thiên Đế Tông. Nhưng Quan gia không phải phú hào bên trong Thiên Đế Tông, nói đến địa vị chính là không khác biệt gia tộc phụ thuộc Thiên Đế Tông. Nếu Nhuế Đế thật sự muốn động thủ, không nói giết Quan gia, ít nhất có thể khiến nguyên khí Quan gia đại thương. Quan gia không phải không có Đại Đế, còn có ba Đế Cấp. Chỉ là hiện tại mọi người đều cảm thấy nếu Nhuế Đế muốn động thủ, ba Đế Cấp này không nhất định chống đỡ được. Đây là cường giả từng lấy lực một người đối kháng mười mấy đại gia tộc, một sát thần đi ra từ thi sơn biển máu. Hắn thu lại mũi nhọn, mọi người có thể không biết, bỏ qua hắn, một khi hắn nâng lên kiếm nhọn, có thể hù chết người. Lĩnh chủ của Quan gia có mấy người bị dọa, cảm giác cả người lạnh lẽo, nâng không dậy nổi một chút ý niệm chống cự. Nếu Nhuế Đế muốn động thủ, bọn họ thậm chí dũng khí ra tay cũng không có. Tộc trưởng hệ nhánh Quan gia Quan Vân là một nhân vật, trên mặt hắn lộ ra nổi giận và uất ức, cắn răng nói: - Nhuế Đế, tuy ngươi là đại nhân vật Thiên Đế Tông. Tuy chiến lực ngươi vô song, nhưng không
Chương 3687 Trời không sụp xuống được
- Đệ tử nhà ngươi đánh chết một trăm quân sĩ Quan gia chúng ta, một trưởng lão, còn muốn đánh chết đệ tử trực hệ của chúng ta, Quan Thiên Thu, trước mặt mọi dngười. Chẳng lẽ chỉ có đệ tử ngươi phóng hỏa, không cho chúng ta đốt đèn? Chẳng lẽ đệ tử nhà ngươi có thể giết tận chém tuyệt chúng ta, chúng ta chỉ có thể rửa cổ chờ bị giết? Thế giới này không có đạo lý như vậy sao? - Lục Ly giết Quan Thiên Thu và trưởng lão nhà các ngươi? Nhuế Đế hơi kinh ngạc, Lục Ly lại sung sức như vậy? Có phong tư năm đó của hắn? Còn có chiến lực của hắn sao lại mạnh như vậy? Đánh chết Quan Thiên Thu không tính cái gì, ba lĩnh chủ trong Tổ Long Giới ít nhất là lĩnh chủ trung kỳ, khối thi thể bên cạnh hắn cũng rất mạnh. - Quan Trường Hà. Quan Vân vung tay lên, một lĩnh chủ lập tức bay xa, chỉ là sau hai nén hương, hắn đã trở lại, hắn mang theo một người, đó là thám báo Quan gia nhìn thấy Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu. Vù! Không Gian Giới của Quan Trường Hà sáng lên, trên mặt đất xuất hiện một trăm lẻ hai thi thể, Quan Trường Hà chỉ vào một thám báo nói: - Báo lại từ đầu đến cuối chuyện hôm nay ngươi thấy cho Nhuế Đế. Thám báo kia khẩn trương nuốt nước bọt, sau đó kể lại chuyện Quan Thiên Thu la hét, còn có hình ảnh nhìn thấy cuối cùng. Hắn cuối cùng bổ sung: - Việc này lúc ấy ít nhất có gần trăm người thấy được. Nếu Nhuế Đế cần, chúng ta có thể tìm đến những người đó. Hơn nữa ta đã truyền việc này khắp nơi, trong Thiên Đế Hoàng Triều rất nhanh sẽ truyền đi. Vẻ mặt Quan Vân tức giận nói: - Sự tình chính là như vậy, chúng ta thu được ngọc phù cảnh báo của Quan Thiên Thu, lập tức đến nơi này, đuổi thẳng đến đây. Lão Thập Tứ của chúng ta muốn bắt hắn, lại bị hắn nháy mắt đánh chết. Chúng ta không có biện pháp chỉ có thể ra tay đánh chết hắn. Nhuế Đế, ta muốn hỏi một chút... chúng ta sai ở đâu? Nếu ngươi còn không công đạo, vậy giết hết chúng ta đi. Nhuế Đế trầm mặc, hắn trầm ngâm một lát, xua tay nói: - Lục Ly hiện tại đang hôn mê, các ngươi nói lời đứng về phía các ngươi, việc này bản đế cũng sẽ không thiên vị hắn. Ta mang hắn trở về Thiên Đế Tông, các ngươi đưa tin cho tộc trưởng gia tộc các ngươi đi, đi Hình Phạt Đường Thiên Đế Tông. Ai đúng ai sai sẽ được điều tra rõ ràng. Nếu là lỗi của Lục Ly, Thiên Đế Tông tự nhiên sẽ trả lại công đạo cho các ngươi. - Được! Nhuế Đế đã nói như vậy, đám người Quan Vân còn dám nói cái gì. Bọn họ một người bay lại, thu thi thể của Lão Thập Tứ, sau đó thu lại thi thể đám người Quan Thiên Thu, một đám người rất nhanh bay đi thành trì. - Lục Ly a Lục Linh, nếu ngươi tỉnh lại không cho ta lời giải thích hợp lý, ta cũng không giữ được ngươi! Nhuế Đế khe khẽ thở dài, mang theo Lục Ly rất nhanh bay đi. Lục Ly hôn mê, thoạt nhìn cực kỳ suy yếu, hắn không dám mở ra vực môn, đành phải một đường mang đi đến thành trì phía bắc, sau đó truyền tống trở về. ... Sự tình rất nhanh được truyền đi, gần trăm người đều tra xét được cảnh tượng Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu, cũng nghe thấy tiếng rống giận cuối cùng của Quan Thiên Thu. Quan trọng nhất là Quan Thiên Thu nói... Lục Ly là nhân loại mãnh thú biến thành, đệ tử Thiên Đế Tông, đệ tử thân truyền của Nhuế Đế lại là mãnh thú ngụy trạng? Tin tức này rất bùng nổ, một chút đã truyền khắp nơi. Chờ sau khi Nhuế Đế mang theo Lục Ly trở về Thiên Đế Tông, tin tức đã khuếch tán rộng rãi. Nhuế Đế mới an trí xong Lục Ly, dặn dò Vương Ngưng Tuyết chữa thương cho Lục Ly, Hình Phạt Đường đã phái người muốn mang Lục Ly đi. Nhuế Đế cản lại, nói với người của Hình Phạt Đường, Lục Ly không đi được, hiện tại đang rơi vào hôn mê. Chờ hắn tỉnh lại, Nhuế Đế tự động mang hắn đi Hình Phạt Đường. Hắn cũng mời người của Hình Phạt Đường mời đến tộc trưởng của Quan gia, hơn nữa mời Tình Báo Đường điều tra việc này. Hoàng triều gần Thiên Đế Hoàng Triều gần đây rất náo nhiệt, nơi nơi đều nghị luận việc này. Thiên Đế Tông không thể không phát ra thông cáo, cho thấy việc này bọn họ đang điều tra, sẽ cho ra kết quả xử trí công bình công chính. Tộc trưởng Quan gia thật nổi giận, nhưng không lập tức đến Thiên Đế Tông, mà phát động tất cả quan hệ, hình thành dư luận thật lớn. Đồng thời còn dùng tất cả tài nguyện trong Thiên Đế Tông, lần này hắn phải để Lục Ly chết, cho dù Nhuế Đế muốn giữ lại Lục Ly, hắn cũng phải làm Lục Ly chết. Lục Ly không chết, Quan gia xem như mất hết mặt mũi. Một phú hào thế gia không còn mặt mũi, về sau làm sao phát triển? Nếu ai cũng có thể giết đệ tử Quan gia, vậy về sau Quan gia không phải đều đáng bị mọi người đạp một cước sao? Đám người Vương Ngưng Tuyết và Hồ Thạch Mãnh đều rất khiếp sợ, Lục Ly đi một nơi bí mật bế quan, lại không ngờ náo loạn như vậy? Còn đánh chết Quan Thiên Thu, trưởng lão của Quan gia cũng bị giết hai người? Lục Ly đây là điên rồi sao? Lục Ly vì sao lại có chiến lực cường đại như thế? Mặt khác vì sao đồn đãi Lục Ly là mãnh thú? Một người rõ ràng như thế, sao có thể là mãnh thú? Lục Ly giờ đây đang bị thương, thương thế vẫn do Vương Ngưng Tuyết hỗ trợ chữa trị. Vương Ngưng Tuyết tra xét một phen, có chỗ nào của Lục Ly khác người đâu, vì sao nói hắn là thú nhân? Hai người nghĩ không thông, nhưng hai người vẫn vận dụng quan hệ, ít nhất không cần bị phán tử hình. Chuyện này quá huyên náo, thứ nhất là tổn hại danh dự của Thiên Đế Tông, hai là Lục Ly giết người của Quan gia, nếu vô cớ đánh chết, đây là phạm vào tông quy của Thiên Đế Tông. Sau khi Lục Ly ngủ say ba người thì tỉnh lại, sau khi hắn tỉnh lại, phát hiện cánh tay đã mọc ra, thương thế thân thể đã tốt hết, cả người thoải mái. Hắn mở to mắt nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện trở về trong Nhuế Bảo, xem ra là Nhuế Đế đã chạy tới đây? Mang hắn về đây. Vù! Bên ngoài Vương Ngưng Tuyết vẫn chờ, sau khi Lục Ly tỉnh lại, nàng vọt vào đầu tiên: - Lục Ly, ngươi tỉnh rồi? Vì sao ngươi đánh chết Quan Thiên Thu? Ngươi lần này đã đâm thủng trời, mọi người của Hình Pháp Đường đến đây vài lần, đều bị sư tôn đuổi về.
Chương 3688 Tội không thể tha
Vương Ngưng Tuyết nói lại tình huống bên ngoài, Lục Ly nghe xong, cười ảm đạm nói: - Nhọc lòng sư tỷ lo lắng rồi, yên tâm đi, trời còn... chưa sụp xuống được! Một thanh âm sâu kín vang lên, Nhuế Đế không biết đến khi nào, hắn nhìn Lục Ly nói: - Nếu việc này là lỗi của ngươi, ta sẽ không thiên vị ngươi! Lục Ly đứng dậy, chắp tay nói: - Sư tôn, việc này ta có sai, nhưng bọn họ sai trước. Ta nghĩ Hình Phạt Đường của Thiên Đế Tông sẽ nói đạo lý, cho nên đồ nhi không sợ! Nhuế Đế thật khẳng định gật đầu nói: - Ngươi đã nắm chắc như thế, vậy đi thôi. Tộc trưởng của Quan gia ngày hôm qua cũng đến rồi, đều đang đợi ngươi. Lục Ly gật đầu, đi theo Nhuế Đế ra ngoài. Vương Ngưng Tuyết tự nhiên đuổi theo, sau khi đi ra ngoài, vô số thần niệm lập tức tập trung đến đây. Dù sao việc này huyên náo cả Vô Tận Thần Khư, một đại nhân vật của Thiên Đế Tông rất tức giận, tỏ vẻ phải điều tra rõ ràng. Nhuế Đế mang theo ba người đến Hình Phạt Đường, bên này đã đứng rất nhiều đệ tử, đều đến xem náo nhiệt. Đương nhiên, còn có không ít đến trợ uy, trợ uy cho Quan gia hay trợ uy cho Lục Ly. Bọn người Hồ Thạch cũng tới, nhìn Lục Ly bằng ánh nhìn quan tâm. Lục Ly hơi gật đầu với hắn, bên ngoài, còn rất nhiều trưởng lão của Quan gia, toàn bộ đều dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Lục Ly. Lục Ly bình tĩnh đi theo Nhuế Đế vào trong, Hình Phạt Đường rất lớn, bên trong đứng mười quân sĩ, phía trên ngồi ba Đế Cấp, một là Hằng Đế, hai người còn lại Lục Ly lại rất xa lạ. Bên trái ngồi một lão giả uy nghi, rõ ràng cũng là Đế Cấp. Ánh mắt hắn nhìn Lục Ly toát ra sát ý không che giấu, khiến cả người Lục Ly lạnh lẽo. - Tộc trưởng của Quan gia! Nội tâm Lục Ly chắc chắn, hắn thấy ngoài Hằng Đế, đôi mắt của hai Đại Đế khác đều lạnh lẽo, xem ra hai người này do Quan gia mời đến giúp. Chính giữa ngồi một Chuẩn Đế, người này hẳn là Đường chủ Hình Phạt Đường. Sau khi hắn nhìn thấy Nhuế Đế xuất hiện, chắp tay, cười khổ nói; - Nhuế Đế, chúng ta đã chờ các ngươi thật lâu! Nhuế Đế chắp tay với mấy Đại Đế còn lại, xin lỗi: - Thật có lỗi, tiểu đồ của ta mới tỉnh lại, ta lập tức dẫn hắn đến nhận chất huấn của Hình Phạt Đường, chư vị có thể bắt đầu rồi. Nhuế Đế nói xong, đi đến ghế ngồi bên cạnh. Vương Ngưng Tuyết cũng chưa tiến vào, nơi này cũng không phải người bình thường có thể tùy tiện đi vào. Lục Ly khom mình hành lễ, nói: - Đệ tử Lục Ly bái kiến chư vị đại nhân! Đường chủ Hình Phạt Đường Phương Vấn nghiêm túc nhìn Lục Ly, nói: - Lục Ly, ngươi biết tội rồi chứ? Lục Ly bình tĩnh chắp tay nói: - Hồi bẩm trưởng lão, đệ tử không biết phạm tội gì? - Lớn mật! Phương Vấn nghiêm mặt, cả giận nói: - Ngươi đánh chết trưởng lão và đệ tử Quan gia, còn giết Quan Thiên Thu, việc này chẳng lẽ ngươi còn muốn chống chế sao? - Những việc này là ta làm! Lục Ly thản nhiên nói: - Một trưởng lão trong ám bảo Quan gia, còn có bọn Quan Thiên Thu đều là ta giết! Ào! Bên ngoài, rất nhiều đệ tử vây xem ồ lên, đồn đãi hung mãnh như vậy, rất nhiều người còn không tin, giờ đây, Lục Ly lại thừa nhận trước mặt mọi người, tự nhiên tạo ra oanh động thật lớn. Vương Ngưng Tuyết và Hồ Thạch Mãnh liếc nhau, nội tâm hai người trầm xuống. Lục Ly thừa nhận trước mặt mọi người, việc này không thể lật ngược tình thế, Lục Ly khó tránh một kiếp. - Ngươi đã giết người, vì sao còn không biết tội? Phương Vấn hơi tức giận, làm Đường Chủ Hình Phạt Đường vốn áp lực lớn, giờ đây tức giận càng thêm đáng sợ. - Ta đã giết người, nhưng ta không nhận tội! Lục Ly cố chấp nói, như một đứa nhỏ quật cường, hắn chắp tay nói: - Trưởng lão, chư vị đại nhân, nếu có người muốn giết ta, ta không phải nên đánh trả sao? Quan gia ám sát ta, chẳng lẽ ta không thể phản kích sao? Có phải hay không đệ tử Thiên Đế Tông nên nhẫn nhục chịu đựng? Mặc người khác đánh giết? Hửm? Tộc trưởng Quan gia lạnh mắt, bên ngoài lại vang lên trận nghị luận, mấy Đại Đế ngồi phía trên cũng liếc mắt nhìn nhau. - Lục Ly, ngươi phải phụ trách lời ngươi nói! Phương Vấn quát lạnh: - Quan gia khi nào ám sát ngươi? Ngươi có chứng cớ sao? - Chứng cớ? Lục Ly nhìn sang Nhuế Đế nói: - Sư tôn, người đã đi Tổ Long Giới, nơi đó có thi thể ba lĩnh chủ, người đã thấy rồi phải không? Nhuế Đế lúc trước không có trao đổi gì với Lục Ly, giờ đây mặt không chút thay đổi nói: - Đúng vậy, nơi đó ta có bố trí thần văn, có người đi vào ta đều biết, cộng thêm ngươi bóp nát ngọc phù, cho nên ta lập tức mở ra vực môn qua đó. Ta ở trong Tổ Long Giới quả thật phát hiện ba thi thể, là ba Lục Kiếp. Lục Ly chắp tay với Nhuế Đế, sau đó nói: - Ta tu luyện ở Tổ Long Giới, lại gặp ba cường giả lĩnh chủ đánh lén, bọn họ chính mồm nói là Quan Thiên Thu chỉ thị bọn họ ám sát ta. Còn nói chỗ ở của Quan Thiên Thu, ta thiếu chút nữa bị ba người này đánh chết, thù này ta làm sao có thể không báo? Trong tông quy không nói có người muốn giết ta, ta không thể trả thù a? Hình Phạt Đường an tĩnh, bên ngoài lại huyên náo, Quan Thiên Thu lại cử người ám sát Lục Ly. Lá gan của Quan Thiên Thu cũng quá lớn rồi? Dám ám sát đệ tử Thiên Đế Tông, đây là khiêu khích lớn nhất với Thiên Đế Tông. Tộc trưởng Quan gia Quan Sơn Nhạc hiện giờ mới nói: - Ngươi nói ba người kia là Quan Thiên Thu sai sử, ngươi có chứng cớ không? - Không có chứng cớ! Lục Ly gần như không do dự nói: - Ta đánh chết ba người kia, cũng không có tinh thạch kí ức. Ta khi ấy đặc biệt nổi giận, đều không suy nghĩ đến chuyện này. Nhưng ta muốn hỏi mấy vị đại nhân, ta không có việc gì sẽ đi vu oan hãm hại Quan Thiên Thu sao? Ta không có việc gì lại đi gây sự với Quan gia sao? - Này ai có thể xác định được? Quan Sơn Nhạc cười lạnh: - Lỡ như ngươi muốn viện cớ trả thù riêng thì sao? Ha ha ha! Lục Ly cười to nói: - Cho dù ta muốn mượn cớ trả thù, làm sao ta biết gần đó có ám bảo của Quan gia? Sư tôn ta cũng biết, nơi đó là lần đầu tiên ta đến, ta thậm chí không biết chỗ cụ thể ở đâu?
Chương 3689 Khiêu khích lớn nhất
- Mặt khác, ta muốn nói, Quan Thiên Thu vì sao trùng hợp ở trong ám bảo gần đó? Hắn không trực tiếp quay về Quan Đế Thành sao? Nhuế Đế gật đầu: - Việc này ta có thể làm chứng, ta trực tiếp mở ra vực môn mang Lục Ly đến đó tu luyện, Lục Ly hẳn không biết Vu Ma Sơn. Ta từ trong Vu Ma Sơn mang hắn tiến vào Tổ Long Giới, sau đó bày ra thần văn, ta có thể chứng minh Lục Ly tu luyện bên trong vài năm, chưa từng đi ra ngoài. Nhuế Đế là nhân vật như vậy, tự nhiên không thể nói dối. Cho nên, điểm này có thể xác định... Lục Ly căn bản không biết ám bảo gần Quan gia, cũng không biết Quan Thiên Thu ở trong ám bảo. Hắn sau khi đánh chết ba sát thủ kia, khảo vấn ra được. Sắc mặt Quan Sơn Nhạc trầm xuống, vốn đến gây sự, hiện tại giống như Thiên Đế Tông vấn tội Quan gia, hắn dừng một chút nói: - Vô luận thế nào, ngươi đánh chết võ giả, trưởng lão Quan gia và Quan Thiên Thu là không giả. Việc này Quan gia ta vẫn mong Thiên Đế Tông trả lại công đạo. Mặt khác, nghe nói Lục Ly biến thành một thú nhân, rất nhiều người đều tận mắt chứng kiến hắn biến thành bộ dáng thú nhân, điểm này ta cũng hy vọng Thiên Đế Tông điều tra đàng hoàng. - Cho dù thế nào! Một Đại Đế ngồi trên mở miệng: - Lục Ly ngươi dám giết người đã là trọng tội. Cho dù việc này có người sai sử, ngươi cũng phải báo ngay với tông môn. Tông môn tự nhiên giúp ngươi làm chủ. Ngươi dù sao cũng không thể chưa làm rõ mọi chuyện đã động thủ giết người. Gây ảnh hưởng ác liệt đến tông môn, chỉ bằng điểm này, ngươi đã tội không thể tha. Quan gia lúc trước có một Lão Quan Đế, từng là cường giả nổi danh ở Thiên Đế Tông, khi đó quan hệ với Thiên Đế Tông cũng không tồi, cũng trợ giúp một vài người. Lần này Quan gia vận dụng quan hệ, muốn giết chết Lục Ly, như vậy mới có thể giữ được uy danh của Quan gia, bằng không về sau Quan gia sẽ rất khó lăn lộn. Lục Ly thấy có Đại Đế nói giúp, nội tâm hơi trầm xuống, hắn nghĩ nghĩ, chắp tay nói: - Chư vị đại nhân, ta lúc trước nói, ta nhận việc đánh chết Quan Thiên Thu và trưởng lão Quan gia. Điều ta còn muốn nói là, có phải đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta đều có thể bị ức hiếp? Mỗi người đều có thể ám sát chúng ta? Chết rồi tự nhiên không có gì để nói, nếu không chết cũng không thể trả thù hung thủ? Có phải hay không phải báo cáo hết mọi chuyện, sau khi được tông môn đồng ý, ta mới có thể đi báo thù? Lỡ như tông môn không đồng ý, thù này của ta cũng không được báo phải không? Có phải không chúng ta có thể bị người khác ức hiếp vô ích hay không? - Ta vừa mới gia nhập tông môn không lâu, phải đi ra ngoài bế quan, hoàn toàn không biết vài quy tắc ngầm của tông môn. Lúc trước ta đều là có ân báo ân có thù báo thù, ai chọc ta ta trả đũa lại, ai giết ta, ta giết người đó, ta cũng mặc kệ Lưu gia Quan gia. Nếu các trưởng bối tông môn yêu cầu ta về sau người khác mắng không được mắng trả, đánh cũng không được đánh trả, vậy về sau ta cũng sẽ không ra ngoài Thiên Đế Tông nữa. Lỡ như bị người khác ức hiếp, bị người khác giết, ta cũng không biết đi đâu nói lí lẽ? Lời nói của Lục Ly rõ ràng là đang tức giận, hàm ý thật rõ ràng… Thiên Đế Tông là tông phái đệ nhất thiên hạ, đệ tử mình bị ức hiếp, tông môn không giúp đỡ đệ tử, ngược lại giúp đỡ người ngoài… Một đám đệ tử bên ngoài Thiên Đế Tông đều nghị luận, đệ tử của tông phái đệ nhất thiên hạ, nếu theo lời Lục Ly nói, sống uất ức như vậy, vậy danh xưng tông phái đệ nhất thiên hạ có tác dụng gì? Bọn họ thân là đệ tử Thiên Đế Tông, khác gì đệ tử tông phái nhỏ? - Làm càn! Đại Đế khác Phương Vấn còn chưa trả lời, Nhuế Đế bắt đầu nổi bão, hắn vỗ bàn, nổi giận đùng đùng: - Lục Ly, ngươi nói chuyện như thế với trưởng bối sư môn sao? Còn không giải thích! Thần tình Lục Ly uất ức, chắp tay nói: - Chư vị trưởng bối đại nhân, Lục Ly nhất thời không thể giải thích rõ ràng, mong chư vị trưởng bối thứ tội. Nhuế Đế và Lục Ly kẻ xướng người họa, cộng thêm các đệ tử bên ngoài nghị luận, khiến hai Đại Đế bên trong trở nên xấu hổ. Lục Ly bị ám sát là sự thật, Lục Ly phản sát ba sát thủ, khảo vấn ra người giật dây sau lưng là Quan Thiên Thu, điểm này cũng có thể là sự thật. Nghĩa là Quan Thiên Thu to gan lớn mật mua người đánh chết đệ tử Thiên Đế Tông, chuyện này là khiêu khích với Thiên Đế Tông. Bên ngoài nhiều đệ tử như vậy, nếu tông môn không giúp đệ tử mình, ngược lại thay người ngoài nói chuyện, chuyện này sẽ khiến nội tâm đệ tử tông môn lạnh giá thế nào. Quan Sơn Nhạc thấy sắc mặt hai Đại Đế âm trầm, sắc mặt hắn cũng trở nên khó coi, hắn trầm ngâm một lát, lại nói: - Chư vị, căn cứ ngày đó rất nhiều người nhìn thấy, Lục Ly đã biến thành mãnh thú. Đệ tử Thiên Đế Tông lại là mãnh thú, việc này các ngươi không giải thích với mọi người Vô Tận Thần Khư sao? Hừ! Nhuế Đế không nói gì, Hằng Đế lại hừ lạnh nói: - Quan tộc trưởng, đây là chuyện nội vụ Thiên Đế Tông chúng ta, ngươi đừng lặp đi lặp lại nhiều lần điều này để bao biện. Nếu Lục Ly thật sự là mãnh thú biến thành, chúng ta tự nhiên sẽ xử lý, không cần ngươi quan tâm. Nhuế Đế nhìn sang Lục Ly, hỏi: - Đây là xảy ra chuyện gì? Nói xem! - Đây là một loại thần thông của ta, gọi Thần Long Biến! Lục Ly không chút che giấu, dù sao việc này đã truyền khắp nơi, hắn giải thích: - Sư tôn, ta ở Tổ Long Trì luyện thể, không cẩn thận hấp thu tất cả máu huyết ở đó, tìm hiểu một loại thần thông ẩn chứa trong Tổ Long Huyết. Ta có thể phóng thích tại chỗ, chư vị trưởng bối đại nhân đều là cường giả, vừa thấy đã biết rồi. - Được, ngươi biểu diễn thử xem! Nhuế Đế hơi gật đầu. Lục Ly trực tiếp triệu tập long khí trong huyệt đạo, sau đó thân thể phóng ra khí huyết khủng bố, sau đó y bào trực tiếp bạo liệt, toàn thân rất nhanh mọc ra vảy, sau đó xuất hiện đuôi rồng, sừng rồng, cánh rồng, long trảo, Lục Ly biến thành một long nhân. Oa! Bên ngoài bùng nổ, khí tức của Lục Ly rất khủng bố, cảm giác như một con mãnh thú cường
Chương 3690 Khiêu khích lớn nhất
Trong đôi mắt mấy Đế Cấp xuất hiện dị sắc, bọn họ vẫn tra xét biến hóa từ trong cơ thể Lục Ly. Khi phóng thích Thần Long Biến, tất cả biến hóa trong cơ thể Lục Ly đều trốn không thoát tra xét của mọi người. Hằng Đế đầu tiên mở miệng: - Đây là thần thông không thể nghi ngờ, Lục Ly không phải mãnh thú, Lục Ly, ngươi có thể giải trừ thần thông này. Ở đây đều là cường giả, thân thể biến hóa của Lục Ly không thoát khỏi tra xét của mọi người. Đây xác thật là thần thông mà không phải Lục Ly từ mãnh thú biến về bản thể. Nếu ngay cả chuyện này cũng không phân biệt được, mọi người đều là người mù. Lục Ly cười khổ nói: - Hằng Đế, thần thông này ta mới vừa học được, còn chưa học được giải trừ. Nếu không phải nhờ thần thông này, ta đã bị ba sát thủ kia giết chết, ba người kia chính là lĩnh chủ trung kỳ! - Ta giúp ngươi đi! Thân mình Nhuế Đế lóe lên, vỗ một chưởng sau lưng Lục Ly, trấn áp long khí trong cơ thể Lục Ly vào huyệt đạo. Vảy rồng bên ngoài cơ thể Lục Ly nhất thời ẩn vào trong cơ thể, cánh rồng, đuôi rồng biến mất, Lục Ly cả người trần truồng. Bên ngoài có rất nhiều nữ đệ tử, Vương Ngưng Tuyết cũng ở ngay đây, một đám người lập tức dời ánh mắt, thần tình đỏ bừng. Cũng may Nhuế Đế vung tay bao phủ một tầng hào quang xung quanh Lục Ly, nếu không Lục Ly đã bại lộ trong tầm mắt mọi người. Lục Ly rất nhanh khoác lên áo choàng, tuy hắn chỉ phóng ra Thần Long Biến một lát, nhưng cả người rõ ràng hư nhược đi rất nhiều, thoạt nhìn như người bệnh mới khỏi bệnh nặng. Phương Vấn không biết phán quyết thế nào, chủ yếu hai bên hắn đều không dễ đắc tội, một bên là Nhuế Đế và Hằng Đế, bên khác là tộc trưởng Quan gia và hai Đại Đế giao hảo với Quan gia. Lục Ly nói sai thì có sai, nói đúng thì cũng có đúng. Phạt nhẹ, Quan Nhạc Sơn không hài lòng, phạt nặng, Nhuế Đế và Hằng Đế không hài lòng, hắn rơi vào thế khó xử. - Được rồi! Quan Nhạc Sơn lại nói: - Việc này chúng ta lui lại một bước, cho dù Quan Thiên Thu làm sai, ngươi giết Quan Thiên Thu là không sai. Nhưng Lưu trưởng lão và một trăm quân sĩ thì sao? Bọn họ có tội gì? cho dù ngươi muốn động thủ, cũng có thể đánh bọn họ bị thương, vì sao phải giết người? Việc này chỉ cần ngươi lấy ra chứng cớ, Quan gia chúng ta tuyệt đối không bao che Quan Thiên Thu, nhất định sẽ trả công đạo cho ngươi và Thiên Đế Tông. Ngươi lại trực tiếp động thủ giết người. Ngươi đây là khiêu khích Quan gia chúng ta. Quan Sơn Nhạc không buông tha, việc này hắn không có đường lui, nếu không Quan gia sẽ thật mất mặt. Hắn chỉ có thể gây sự, hy vọng Thiên Đế Tông trả lại công đạo. Nhuế Đế và Hằng Đế trầm mặc, bọn họ không thể nói giúp được gì cho Lục Ly, dù sao việc này Lục Ly đã làm hơi quá đáng. Nếu Lục Ly thu được chứng cớ, giống như giữ lại mạng của một sát thủ, việc này bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua, Quan Thiên Thu cũng khó tránh khỏi cái chết. Nhưng Lục Ly lại mạo muội hành động, tương đương vả mặt Quan gia... - Khiêu khích? Ngay lúc này, bên ngoài vang lên một thanh âm lạnh lùng. Thanh âm vừa mới vang lên, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Lục Ly. Đó là một lão giả hắc bào, trên người cũng không có hơi thở quá mạnh mẽ, nhưng đôi mắt lại cảm giác như biển rộng, sâu không lường được. Hắn nhìn Quan Sơn Nhạc nói: - Việc này ta thấy là Quan gia các ngươi muốn khiêu khích Thiên Đế Tông đi, dám ám sát đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta? Lá gan của Quan gia các ngươi cũng thật lớn. Quan Sơn Nhạc, có phải việc này không trả lại công đạo cho các ngươi, Quan gia các ngươi về sau sẽ tiếp tục ám sát? Thẳng đến khi giết được đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta mới thôi? Vừa nói xong, toàn trường cảm thấy như kết băng, mọi người, bao gồm Quan Sơn Nhạc đều cảm giác lạnh như băng, câm như hến. Diện mạo lão giả hắc bào không có gì đặc sắc, bảo thủ và nghiêm túc, như một lão bất tử hà khắc. Nhưng gương mặt khổ qua không nói cười tùy tiện của hắn ở trong mắt mọi người là gương mặt của Diêm Vương. Lạp đại nhân, Lạp Diêm Vương! Giám sát sử của Thiên Đế Tông. một trong mười người chiến lực và quyền lợi cao nhất Thiên Đế Tông, người này về ý nghĩa nào đó đại diện cho Thiên Đế Tông, lời nói của hắn cũng chính là ý chí của Thiên Đế Tông. Vốn chức trách của Lạp đại nhân là giám thị cả Thiên Đế Tông, loại chuyện này vốn không đến phiên hắn quản, dựa theo lẽ thường hắn sẽ không ra mặt. Nhưng hôm nay hắn cố tình ra mặt, ra mặt cũng không sao, vừa ra mặt liền hoàn toàn đứng về phía Lục Ly, hơn nữa giọng nói cũng thật hung hăng, không hề nể mặt ai. Giống như Quan gia không phải phú hào, cũng không có quan hệ với Thiên Đế Tông. Nếu lời này người khác nói, giống như Nhuế Đế hay Hằng Đế, sẽ không ai để tâm. Lạp đại nhân lại bất đồng, hắn vừa nói như vậy, không khí toàn trường lập tức ngưng đọng, rất nhiều người cảm giác cũng không dám thở mạnh. Nhưng tất cả đệ tử Thiên Đế Tông bên ngoài, nội tâm cực kỳ kích động, cường thế của Lạp đại nhân khiến bọn họ thân là đệ tử Thiên Đế Tông cảm thấy tự hào, cảm thấy được khí phách của tông môn đệ nhất thiên hạ. Lấy thế áp người, áp ngươi thì sao? Ngươi dám không phục sao? Quan Sơn Nhạc không dám không phục, Lạp đại nhân là ý chí của Thiên Đế Tông. Nếu hắn dám tranh cãi với Lạp đại nhân, đó là tranh cãi với Thiên Đế Tông. Hắn hít sâu, chắp tay nói: - Lạp đại nhân, cho Sơn Nhạc một trăm lá gan, cũng không dám khiêu khích Thiên Đế Tông, càng không dám mưu hại đệ tử Thiên Đế Tông. Nếu Lạp đại nhân cảm thấy chuyện này là Quan gia chúng ta sai rồi, chúng ta đây tiếp nhận, không dám nói thêm gì nữa. Quan Sơn Nhạc cúi đầu thật mau, đối kháng với Lạp đại nhân, trừ phi nuốn Quan gia tan thành mây khói. Vị Lạp đại nhân này là thanh kiếm trong tay tông chủ Thiên Đế Tông, có lúc đại biểu ý chí của tông chủ Thiên Đế Tông. Đừng nói Quan gia nho nhỏ, cho dù mười bảy đại tông phái cũng không dám phản công với Lạp đại nhân. Cho nên hắn chỉ có thể cúi đầu, chỉ có thể giả bộ dáng thật uất ức, mặt cho Lạp đại nhân lấy thế áp người, bộ dáng bị mắng cũng không đánh trả.
Xa xa, thần niệm một lĩnh chủ tập trung vào Lục Ly, phát ra tiếng hét dài. Tiếp theo, lĩnh chủ khắp bốn phương tám hướng đều xông đến nơi này. Bọn họ đi theo mùi máu tươi tìm đến nơi này. Chỉ là ngoài thân Lục Ly không có vảy rồng, cánh rồng, đuôi rồng? Ngược lại trần truồng? Còn hôn mê? - Hẳn là hắn rồi! Một lĩnh chủ nhìn vài lần, nói: - Cánh tay hắn bị chặt đứt, hơn nữa trên tay còn có máu tươi. Hắn hôn mê hẳn là không thể chống đỡ thời gian dài biến thân, đây chính là hắn, bắt rồi nói sau! Mười mấy lĩnh chủ bao vây lại đây, tộc trưởng hệ nhánh bọn họ vung tay, một lĩnh chủ vọt xuống. Hắn vọt đến bên người Lục Ly, một nắm đấm đánh lên bụng Lục Ly. Trước đánh vỡ nát thần đan của Lục Ly, biến thành phế nhân dễ dàng bắt đi. Lục Ly chỉ từng đánh chết Lưu trưởng lão và Quan Thiên Thu, căn cứ theo thám báo, Quan Thiên Thu và Lưu trưởng lão đều bị giết ngay lập tức, cho nên lĩnh chủ này không thể không thận trọng. Vù! Trong cơ thể Lục Ly xuất hiện một luồng hư ảnh, tiếp theo đó hư ảnh kia chợt lóe rồi biến mất, tiến vào trong cơ thể lĩnh chủ kia, sau đó lĩnh chủ này mở mắt, đột nhiên đập mạnh lên mặt đất! Ầm! Lĩnh chủ ngã lên mặt đất, ánh mắt trợn ngược, dần không còn hơi thở, trong mắt hắn đều là vẻ kinh hãi, chết không nhắm mắt. - Lão Thập Tứ! - Cái gì? - Chuyện này... Mười mấy lĩnh chủ giữa không trung trợn tròn mắt, trên mặt đều là vẻ không dám tin và vẻ kinh sợ. Chiến lực của lĩnh chủ này không quá yếu, Lục Kiếp trung kỳ, lại không ngờ rằng nháy mắt bị giết? Quan trọng nhất là Lục Ly đều không có động tĩnh gì, cảm giác vẫn còn hôn mê? Còn là trần truồng. Thần lực và hồn lực của Lục Ly cũng không có dao động gì. Lĩnh chủ này chết thế nào, tất cả mọi người đều không biết. - Oanh sát hắn! Lĩnh chủ hệ nhánh nổi giận, giờ đây, hắn cũng không quan tâm Lục Ly là đệ tử Thiên Đế Tông, trước oanh sát rồi nói sau. Trước mặt bọn họ đánh chết lĩnh chủ của bọn họ, bọn không quản được nhiều như vậy, cho dù đệ tử Thiên Đế Tông thì cũng giết rồi nói sau. Vù! Một đám người, thần lực vận chuyển, đều tự lấy ra binh khí, công kích của Lục Ly rất quỷ dị, bọn họ không dám đến gần, chỉ có thể oanh sát Lục Ly từ xa. - Xong rồi! Huyết Sát Hoàng thở dài. Mười mấy lĩnh chủ liên tục công kích, hắn cũng không chịu nổi. Nếu chỉ có ba năm lĩnh chủ, hắn có thể chủ động công kích, đánh chết toàn bộ. Nhiều lĩnh chủ như vậy, tộc trưởng hệ nhánh kia còn gần Chuẩn Đế. Cho dù hắn lao ra cũng bị đánh nát. Rầm rầm rầm rầm! Núi nhỏ này trong nháy mắt bị nổ bằng phẳng, Huyết Sát Hoàng tận lực phóng ra vòng bảo hộ bao vây Lục Ly. Vòng bảo hộ Huyết Sát Hoàng phóng thích rất mạnh, nhưng dưới công kích cường đại như thế, cũng không chịu nổi, màn hào quang bị xé rách, toàn thân Lục Ly cũng bị nổ, huyết nhục mơ hồ. Cũng may thân thể Lục Ly rất mạnh, có màn hào quang của Huyết Sát Hoàng phân tán chút lực lượng, cho nên không bị oanh sát, nhưng thương thế thật nghiêm trọng. Ách... Một đám người công kích một vòng, lại phát hiện Lục Ly vẫn không chết? Tất cả mọi người nhìn nhau, đây là đệ tử Thiên Đế Tông sao? Xác định không phải trưởng lão của Thiên Đế Tông? - Tiếp tục công kích! Tộc trưởng hệ nhánh nảy sinh ác độc, trầm quát, gọi người đến công kích, Huyết Sát Hoàng hoàn toàn tuyệt vọng. Trong lòng hắn cảm giác uất nghẹn, nếu hắn không phải chỉ còn lại tàn hồn, đám lĩnh chủ này, hắn muốn bóp chết rất đơn giản. Xoẹt xoẹt! Hơn mười công kích phóng ra, khi sắp đánh trúng Lục Ly, không gian phía trước đột nhiên nổi lên sóng gió, sau đó một bóng người ngưng hiện. Hắn mặc thanh bào, giống như một thư sinh nho nhã. Hắn vung nhẹ tay, một làn sóng vô hình tản ra, công kích của mười mấy người tan biến hết. - Nhuế Đế! Tộc trưởng hệ nhánh kinh hô, người của Quan gia rất quen thuộc toàn bộ Đại Đế của Thiên Đế Tông, người này còn từng là tên cướp nổi danh khắp thiên hạ, bọn họ sao không biết? Nhuế Đế đánh tan công kích của mọi người, hắn liếc mắt nhìn Lục Ly, sau khi phát hiện hắn vẫn chưa chết, thở phào nhẹ nhõm. Hắn xoay người nhìn quét qua cường giả Quan gia, lạnh như băng nói: - Các ngươi vì sao muốn đánh chết đệ tử của bản đế? Không giải thích hợp lý với bản đế, tin hay không bản đế diệt sạch Quan gia các ngươi? Từ sau khi gia nhập Thiên Đế Tông, Nhuế Đế gần như mai danh ẩn tích, phi thường ẩn mình. Không có nổi bật gì, cũng rất ít động thủ, cho nên trong Vô Tận Thần Khư, uy danh của Nhuế Đế những năm gần đây đều yếu đi không ít. Nhưng giờ đây, Nhuế Đế chỉ nhẹ nhàng nói một câu, lại khiến người của Quan gia cảm thấy khí phách và bừa bãi của hắn. Khi sư tử ngủ gật có thể không đáng sợ, nhưng một khi sư tử phát uy, vậy khí phách của vị vua bách thú này đủ khiến dã thú bình thường sợ tới mức trái tim lạnh giá. Quan gia là phú hào, còn là phú hào của Thiên Đế Tông, Quan gia trước kia xuất hiện rất nhiều cường giả, còn xuất hiện một lão Quan Đế, là Đại Đế nổi danh trong Thiên Đế Tông. Nhưng Quan gia không phải phú hào bên trong Thiên Đế Tông, nói đến địa vị chính là không khác biệt gia tộc phụ thuộc Thiên Đế Tông. Nếu Nhuế Đế thật sự muốn động thủ, không nói giết Quan gia, ít nhất có thể khiến nguyên khí Quan gia đại thương. Quan gia không phải không có Đại Đế, còn có ba Đế Cấp. Chỉ là hiện tại mọi người đều cảm thấy nếu Nhuế Đế muốn động thủ, ba Đế Cấp này không nhất định chống đỡ được. Đây là cường giả từng lấy lực một người đối kháng mười mấy đại gia tộc, một sát thần đi ra từ thi sơn biển máu. Hắn thu lại mũi nhọn, mọi người có thể không biết, bỏ qua hắn, một khi hắn nâng lên kiếm nhọn, có thể hù chết người. Lĩnh chủ của Quan gia có mấy người bị dọa, cảm giác cả người lạnh lẽo, nâng không dậy nổi một chút ý niệm chống cự. Nếu Nhuế Đế muốn động thủ, bọn họ thậm chí dũng khí ra tay cũng không có. Tộc trưởng hệ nhánh Quan gia Quan Vân là một nhân vật, trên mặt hắn lộ ra nổi giận và uất ức, cắn răng nói: - Nhuế Đế, tuy ngươi là đại nhân vật Thiên Đế Tông. Tuy chiến lực ngươi vô song, nhưng không
Chương 3687 Trời không sụp xuống được
- Đệ tử nhà ngươi đánh chết một trăm quân sĩ Quan gia chúng ta, một trưởng lão, còn muốn đánh chết đệ tử trực hệ của chúng ta, Quan Thiên Thu, trước mặt mọi dngười. Chẳng lẽ chỉ có đệ tử ngươi phóng hỏa, không cho chúng ta đốt đèn? Chẳng lẽ đệ tử nhà ngươi có thể giết tận chém tuyệt chúng ta, chúng ta chỉ có thể rửa cổ chờ bị giết? Thế giới này không có đạo lý như vậy sao? - Lục Ly giết Quan Thiên Thu và trưởng lão nhà các ngươi? Nhuế Đế hơi kinh ngạc, Lục Ly lại sung sức như vậy? Có phong tư năm đó của hắn? Còn có chiến lực của hắn sao lại mạnh như vậy? Đánh chết Quan Thiên Thu không tính cái gì, ba lĩnh chủ trong Tổ Long Giới ít nhất là lĩnh chủ trung kỳ, khối thi thể bên cạnh hắn cũng rất mạnh. - Quan Trường Hà. Quan Vân vung tay lên, một lĩnh chủ lập tức bay xa, chỉ là sau hai nén hương, hắn đã trở lại, hắn mang theo một người, đó là thám báo Quan gia nhìn thấy Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu. Vù! Không Gian Giới của Quan Trường Hà sáng lên, trên mặt đất xuất hiện một trăm lẻ hai thi thể, Quan Trường Hà chỉ vào một thám báo nói: - Báo lại từ đầu đến cuối chuyện hôm nay ngươi thấy cho Nhuế Đế. Thám báo kia khẩn trương nuốt nước bọt, sau đó kể lại chuyện Quan Thiên Thu la hét, còn có hình ảnh nhìn thấy cuối cùng. Hắn cuối cùng bổ sung: - Việc này lúc ấy ít nhất có gần trăm người thấy được. Nếu Nhuế Đế cần, chúng ta có thể tìm đến những người đó. Hơn nữa ta đã truyền việc này khắp nơi, trong Thiên Đế Hoàng Triều rất nhanh sẽ truyền đi. Vẻ mặt Quan Vân tức giận nói: - Sự tình chính là như vậy, chúng ta thu được ngọc phù cảnh báo của Quan Thiên Thu, lập tức đến nơi này, đuổi thẳng đến đây. Lão Thập Tứ của chúng ta muốn bắt hắn, lại bị hắn nháy mắt đánh chết. Chúng ta không có biện pháp chỉ có thể ra tay đánh chết hắn. Nhuế Đế, ta muốn hỏi một chút... chúng ta sai ở đâu? Nếu ngươi còn không công đạo, vậy giết hết chúng ta đi. Nhuế Đế trầm mặc, hắn trầm ngâm một lát, xua tay nói: - Lục Ly hiện tại đang hôn mê, các ngươi nói lời đứng về phía các ngươi, việc này bản đế cũng sẽ không thiên vị hắn. Ta mang hắn trở về Thiên Đế Tông, các ngươi đưa tin cho tộc trưởng gia tộc các ngươi đi, đi Hình Phạt Đường Thiên Đế Tông. Ai đúng ai sai sẽ được điều tra rõ ràng. Nếu là lỗi của Lục Ly, Thiên Đế Tông tự nhiên sẽ trả lại công đạo cho các ngươi. - Được! Nhuế Đế đã nói như vậy, đám người Quan Vân còn dám nói cái gì. Bọn họ một người bay lại, thu thi thể của Lão Thập Tứ, sau đó thu lại thi thể đám người Quan Thiên Thu, một đám người rất nhanh bay đi thành trì. - Lục Ly a Lục Linh, nếu ngươi tỉnh lại không cho ta lời giải thích hợp lý, ta cũng không giữ được ngươi! Nhuế Đế khe khẽ thở dài, mang theo Lục Ly rất nhanh bay đi. Lục Ly hôn mê, thoạt nhìn cực kỳ suy yếu, hắn không dám mở ra vực môn, đành phải một đường mang đi đến thành trì phía bắc, sau đó truyền tống trở về. ... Sự tình rất nhanh được truyền đi, gần trăm người đều tra xét được cảnh tượng Lục Ly đánh chết Quan Thiên Thu, cũng nghe thấy tiếng rống giận cuối cùng của Quan Thiên Thu. Quan trọng nhất là Quan Thiên Thu nói... Lục Ly là nhân loại mãnh thú biến thành, đệ tử Thiên Đế Tông, đệ tử thân truyền của Nhuế Đế lại là mãnh thú ngụy trạng? Tin tức này rất bùng nổ, một chút đã truyền khắp nơi. Chờ sau khi Nhuế Đế mang theo Lục Ly trở về Thiên Đế Tông, tin tức đã khuếch tán rộng rãi. Nhuế Đế mới an trí xong Lục Ly, dặn dò Vương Ngưng Tuyết chữa thương cho Lục Ly, Hình Phạt Đường đã phái người muốn mang Lục Ly đi. Nhuế Đế cản lại, nói với người của Hình Phạt Đường, Lục Ly không đi được, hiện tại đang rơi vào hôn mê. Chờ hắn tỉnh lại, Nhuế Đế tự động mang hắn đi Hình Phạt Đường. Hắn cũng mời người của Hình Phạt Đường mời đến tộc trưởng của Quan gia, hơn nữa mời Tình Báo Đường điều tra việc này. Hoàng triều gần Thiên Đế Hoàng Triều gần đây rất náo nhiệt, nơi nơi đều nghị luận việc này. Thiên Đế Tông không thể không phát ra thông cáo, cho thấy việc này bọn họ đang điều tra, sẽ cho ra kết quả xử trí công bình công chính. Tộc trưởng Quan gia thật nổi giận, nhưng không lập tức đến Thiên Đế Tông, mà phát động tất cả quan hệ, hình thành dư luận thật lớn. Đồng thời còn dùng tất cả tài nguyện trong Thiên Đế Tông, lần này hắn phải để Lục Ly chết, cho dù Nhuế Đế muốn giữ lại Lục Ly, hắn cũng phải làm Lục Ly chết. Lục Ly không chết, Quan gia xem như mất hết mặt mũi. Một phú hào thế gia không còn mặt mũi, về sau làm sao phát triển? Nếu ai cũng có thể giết đệ tử Quan gia, vậy về sau Quan gia không phải đều đáng bị mọi người đạp một cước sao? Đám người Vương Ngưng Tuyết và Hồ Thạch Mãnh đều rất khiếp sợ, Lục Ly đi một nơi bí mật bế quan, lại không ngờ náo loạn như vậy? Còn đánh chết Quan Thiên Thu, trưởng lão của Quan gia cũng bị giết hai người? Lục Ly đây là điên rồi sao? Lục Ly vì sao lại có chiến lực cường đại như thế? Mặt khác vì sao đồn đãi Lục Ly là mãnh thú? Một người rõ ràng như thế, sao có thể là mãnh thú? Lục Ly giờ đây đang bị thương, thương thế vẫn do Vương Ngưng Tuyết hỗ trợ chữa trị. Vương Ngưng Tuyết tra xét một phen, có chỗ nào của Lục Ly khác người đâu, vì sao nói hắn là thú nhân? Hai người nghĩ không thông, nhưng hai người vẫn vận dụng quan hệ, ít nhất không cần bị phán tử hình. Chuyện này quá huyên náo, thứ nhất là tổn hại danh dự của Thiên Đế Tông, hai là Lục Ly giết người của Quan gia, nếu vô cớ đánh chết, đây là phạm vào tông quy của Thiên Đế Tông. Sau khi Lục Ly ngủ say ba người thì tỉnh lại, sau khi hắn tỉnh lại, phát hiện cánh tay đã mọc ra, thương thế thân thể đã tốt hết, cả người thoải mái. Hắn mở to mắt nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện trở về trong Nhuế Bảo, xem ra là Nhuế Đế đã chạy tới đây? Mang hắn về đây. Vù! Bên ngoài Vương Ngưng Tuyết vẫn chờ, sau khi Lục Ly tỉnh lại, nàng vọt vào đầu tiên: - Lục Ly, ngươi tỉnh rồi? Vì sao ngươi đánh chết Quan Thiên Thu? Ngươi lần này đã đâm thủng trời, mọi người của Hình Pháp Đường đến đây vài lần, đều bị sư tôn đuổi về.
Chương 3688 Tội không thể tha
Vương Ngưng Tuyết nói lại tình huống bên ngoài, Lục Ly nghe xong, cười ảm đạm nói: - Nhọc lòng sư tỷ lo lắng rồi, yên tâm đi, trời còn... chưa sụp xuống được! Một thanh âm sâu kín vang lên, Nhuế Đế không biết đến khi nào, hắn nhìn Lục Ly nói: - Nếu việc này là lỗi của ngươi, ta sẽ không thiên vị ngươi! Lục Ly đứng dậy, chắp tay nói: - Sư tôn, việc này ta có sai, nhưng bọn họ sai trước. Ta nghĩ Hình Phạt Đường của Thiên Đế Tông sẽ nói đạo lý, cho nên đồ nhi không sợ! Nhuế Đế thật khẳng định gật đầu nói: - Ngươi đã nắm chắc như thế, vậy đi thôi. Tộc trưởng của Quan gia ngày hôm qua cũng đến rồi, đều đang đợi ngươi. Lục Ly gật đầu, đi theo Nhuế Đế ra ngoài. Vương Ngưng Tuyết tự nhiên đuổi theo, sau khi đi ra ngoài, vô số thần niệm lập tức tập trung đến đây. Dù sao việc này huyên náo cả Vô Tận Thần Khư, một đại nhân vật của Thiên Đế Tông rất tức giận, tỏ vẻ phải điều tra rõ ràng. Nhuế Đế mang theo ba người đến Hình Phạt Đường, bên này đã đứng rất nhiều đệ tử, đều đến xem náo nhiệt. Đương nhiên, còn có không ít đến trợ uy, trợ uy cho Quan gia hay trợ uy cho Lục Ly. Bọn người Hồ Thạch cũng tới, nhìn Lục Ly bằng ánh nhìn quan tâm. Lục Ly hơi gật đầu với hắn, bên ngoài, còn rất nhiều trưởng lão của Quan gia, toàn bộ đều dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn chằm chằm Lục Ly. Lục Ly bình tĩnh đi theo Nhuế Đế vào trong, Hình Phạt Đường rất lớn, bên trong đứng mười quân sĩ, phía trên ngồi ba Đế Cấp, một là Hằng Đế, hai người còn lại Lục Ly lại rất xa lạ. Bên trái ngồi một lão giả uy nghi, rõ ràng cũng là Đế Cấp. Ánh mắt hắn nhìn Lục Ly toát ra sát ý không che giấu, khiến cả người Lục Ly lạnh lẽo. - Tộc trưởng của Quan gia! Nội tâm Lục Ly chắc chắn, hắn thấy ngoài Hằng Đế, đôi mắt của hai Đại Đế khác đều lạnh lẽo, xem ra hai người này do Quan gia mời đến giúp. Chính giữa ngồi một Chuẩn Đế, người này hẳn là Đường chủ Hình Phạt Đường. Sau khi hắn nhìn thấy Nhuế Đế xuất hiện, chắp tay, cười khổ nói; - Nhuế Đế, chúng ta đã chờ các ngươi thật lâu! Nhuế Đế chắp tay với mấy Đại Đế còn lại, xin lỗi: - Thật có lỗi, tiểu đồ của ta mới tỉnh lại, ta lập tức dẫn hắn đến nhận chất huấn của Hình Phạt Đường, chư vị có thể bắt đầu rồi. Nhuế Đế nói xong, đi đến ghế ngồi bên cạnh. Vương Ngưng Tuyết cũng chưa tiến vào, nơi này cũng không phải người bình thường có thể tùy tiện đi vào. Lục Ly khom mình hành lễ, nói: - Đệ tử Lục Ly bái kiến chư vị đại nhân! Đường chủ Hình Phạt Đường Phương Vấn nghiêm túc nhìn Lục Ly, nói: - Lục Ly, ngươi biết tội rồi chứ? Lục Ly bình tĩnh chắp tay nói: - Hồi bẩm trưởng lão, đệ tử không biết phạm tội gì? - Lớn mật! Phương Vấn nghiêm mặt, cả giận nói: - Ngươi đánh chết trưởng lão và đệ tử Quan gia, còn giết Quan Thiên Thu, việc này chẳng lẽ ngươi còn muốn chống chế sao? - Những việc này là ta làm! Lục Ly thản nhiên nói: - Một trưởng lão trong ám bảo Quan gia, còn có bọn Quan Thiên Thu đều là ta giết! Ào! Bên ngoài, rất nhiều đệ tử vây xem ồ lên, đồn đãi hung mãnh như vậy, rất nhiều người còn không tin, giờ đây, Lục Ly lại thừa nhận trước mặt mọi người, tự nhiên tạo ra oanh động thật lớn. Vương Ngưng Tuyết và Hồ Thạch Mãnh liếc nhau, nội tâm hai người trầm xuống. Lục Ly thừa nhận trước mặt mọi người, việc này không thể lật ngược tình thế, Lục Ly khó tránh một kiếp. - Ngươi đã giết người, vì sao còn không biết tội? Phương Vấn hơi tức giận, làm Đường Chủ Hình Phạt Đường vốn áp lực lớn, giờ đây tức giận càng thêm đáng sợ. - Ta đã giết người, nhưng ta không nhận tội! Lục Ly cố chấp nói, như một đứa nhỏ quật cường, hắn chắp tay nói: - Trưởng lão, chư vị đại nhân, nếu có người muốn giết ta, ta không phải nên đánh trả sao? Quan gia ám sát ta, chẳng lẽ ta không thể phản kích sao? Có phải hay không đệ tử Thiên Đế Tông nên nhẫn nhục chịu đựng? Mặc người khác đánh giết? Hửm? Tộc trưởng Quan gia lạnh mắt, bên ngoài lại vang lên trận nghị luận, mấy Đại Đế ngồi phía trên cũng liếc mắt nhìn nhau. - Lục Ly, ngươi phải phụ trách lời ngươi nói! Phương Vấn quát lạnh: - Quan gia khi nào ám sát ngươi? Ngươi có chứng cớ sao? - Chứng cớ? Lục Ly nhìn sang Nhuế Đế nói: - Sư tôn, người đã đi Tổ Long Giới, nơi đó có thi thể ba lĩnh chủ, người đã thấy rồi phải không? Nhuế Đế lúc trước không có trao đổi gì với Lục Ly, giờ đây mặt không chút thay đổi nói: - Đúng vậy, nơi đó ta có bố trí thần văn, có người đi vào ta đều biết, cộng thêm ngươi bóp nát ngọc phù, cho nên ta lập tức mở ra vực môn qua đó. Ta ở trong Tổ Long Giới quả thật phát hiện ba thi thể, là ba Lục Kiếp. Lục Ly chắp tay với Nhuế Đế, sau đó nói: - Ta tu luyện ở Tổ Long Giới, lại gặp ba cường giả lĩnh chủ đánh lén, bọn họ chính mồm nói là Quan Thiên Thu chỉ thị bọn họ ám sát ta. Còn nói chỗ ở của Quan Thiên Thu, ta thiếu chút nữa bị ba người này đánh chết, thù này ta làm sao có thể không báo? Trong tông quy không nói có người muốn giết ta, ta không thể trả thù a? Hình Phạt Đường an tĩnh, bên ngoài lại huyên náo, Quan Thiên Thu lại cử người ám sát Lục Ly. Lá gan của Quan Thiên Thu cũng quá lớn rồi? Dám ám sát đệ tử Thiên Đế Tông, đây là khiêu khích lớn nhất với Thiên Đế Tông. Tộc trưởng Quan gia Quan Sơn Nhạc hiện giờ mới nói: - Ngươi nói ba người kia là Quan Thiên Thu sai sử, ngươi có chứng cớ không? - Không có chứng cớ! Lục Ly gần như không do dự nói: - Ta đánh chết ba người kia, cũng không có tinh thạch kí ức. Ta khi ấy đặc biệt nổi giận, đều không suy nghĩ đến chuyện này. Nhưng ta muốn hỏi mấy vị đại nhân, ta không có việc gì sẽ đi vu oan hãm hại Quan Thiên Thu sao? Ta không có việc gì lại đi gây sự với Quan gia sao? - Này ai có thể xác định được? Quan Sơn Nhạc cười lạnh: - Lỡ như ngươi muốn viện cớ trả thù riêng thì sao? Ha ha ha! Lục Ly cười to nói: - Cho dù ta muốn mượn cớ trả thù, làm sao ta biết gần đó có ám bảo của Quan gia? Sư tôn ta cũng biết, nơi đó là lần đầu tiên ta đến, ta thậm chí không biết chỗ cụ thể ở đâu?
Chương 3689 Khiêu khích lớn nhất
- Mặt khác, ta muốn nói, Quan Thiên Thu vì sao trùng hợp ở trong ám bảo gần đó? Hắn không trực tiếp quay về Quan Đế Thành sao? Nhuế Đế gật đầu: - Việc này ta có thể làm chứng, ta trực tiếp mở ra vực môn mang Lục Ly đến đó tu luyện, Lục Ly hẳn không biết Vu Ma Sơn. Ta từ trong Vu Ma Sơn mang hắn tiến vào Tổ Long Giới, sau đó bày ra thần văn, ta có thể chứng minh Lục Ly tu luyện bên trong vài năm, chưa từng đi ra ngoài. Nhuế Đế là nhân vật như vậy, tự nhiên không thể nói dối. Cho nên, điểm này có thể xác định... Lục Ly căn bản không biết ám bảo gần Quan gia, cũng không biết Quan Thiên Thu ở trong ám bảo. Hắn sau khi đánh chết ba sát thủ kia, khảo vấn ra được. Sắc mặt Quan Sơn Nhạc trầm xuống, vốn đến gây sự, hiện tại giống như Thiên Đế Tông vấn tội Quan gia, hắn dừng một chút nói: - Vô luận thế nào, ngươi đánh chết võ giả, trưởng lão Quan gia và Quan Thiên Thu là không giả. Việc này Quan gia ta vẫn mong Thiên Đế Tông trả lại công đạo. Mặt khác, nghe nói Lục Ly biến thành một thú nhân, rất nhiều người đều tận mắt chứng kiến hắn biến thành bộ dáng thú nhân, điểm này ta cũng hy vọng Thiên Đế Tông điều tra đàng hoàng. - Cho dù thế nào! Một Đại Đế ngồi trên mở miệng: - Lục Ly ngươi dám giết người đã là trọng tội. Cho dù việc này có người sai sử, ngươi cũng phải báo ngay với tông môn. Tông môn tự nhiên giúp ngươi làm chủ. Ngươi dù sao cũng không thể chưa làm rõ mọi chuyện đã động thủ giết người. Gây ảnh hưởng ác liệt đến tông môn, chỉ bằng điểm này, ngươi đã tội không thể tha. Quan gia lúc trước có một Lão Quan Đế, từng là cường giả nổi danh ở Thiên Đế Tông, khi đó quan hệ với Thiên Đế Tông cũng không tồi, cũng trợ giúp một vài người. Lần này Quan gia vận dụng quan hệ, muốn giết chết Lục Ly, như vậy mới có thể giữ được uy danh của Quan gia, bằng không về sau Quan gia sẽ rất khó lăn lộn. Lục Ly thấy có Đại Đế nói giúp, nội tâm hơi trầm xuống, hắn nghĩ nghĩ, chắp tay nói: - Chư vị đại nhân, ta lúc trước nói, ta nhận việc đánh chết Quan Thiên Thu và trưởng lão Quan gia. Điều ta còn muốn nói là, có phải đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta đều có thể bị ức hiếp? Mỗi người đều có thể ám sát chúng ta? Chết rồi tự nhiên không có gì để nói, nếu không chết cũng không thể trả thù hung thủ? Có phải hay không phải báo cáo hết mọi chuyện, sau khi được tông môn đồng ý, ta mới có thể đi báo thù? Lỡ như tông môn không đồng ý, thù này của ta cũng không được báo phải không? Có phải không chúng ta có thể bị người khác ức hiếp vô ích hay không? - Ta vừa mới gia nhập tông môn không lâu, phải đi ra ngoài bế quan, hoàn toàn không biết vài quy tắc ngầm của tông môn. Lúc trước ta đều là có ân báo ân có thù báo thù, ai chọc ta ta trả đũa lại, ai giết ta, ta giết người đó, ta cũng mặc kệ Lưu gia Quan gia. Nếu các trưởng bối tông môn yêu cầu ta về sau người khác mắng không được mắng trả, đánh cũng không được đánh trả, vậy về sau ta cũng sẽ không ra ngoài Thiên Đế Tông nữa. Lỡ như bị người khác ức hiếp, bị người khác giết, ta cũng không biết đi đâu nói lí lẽ? Lời nói của Lục Ly rõ ràng là đang tức giận, hàm ý thật rõ ràng… Thiên Đế Tông là tông phái đệ nhất thiên hạ, đệ tử mình bị ức hiếp, tông môn không giúp đỡ đệ tử, ngược lại giúp đỡ người ngoài… Một đám đệ tử bên ngoài Thiên Đế Tông đều nghị luận, đệ tử của tông phái đệ nhất thiên hạ, nếu theo lời Lục Ly nói, sống uất ức như vậy, vậy danh xưng tông phái đệ nhất thiên hạ có tác dụng gì? Bọn họ thân là đệ tử Thiên Đế Tông, khác gì đệ tử tông phái nhỏ? - Làm càn! Đại Đế khác Phương Vấn còn chưa trả lời, Nhuế Đế bắt đầu nổi bão, hắn vỗ bàn, nổi giận đùng đùng: - Lục Ly, ngươi nói chuyện như thế với trưởng bối sư môn sao? Còn không giải thích! Thần tình Lục Ly uất ức, chắp tay nói: - Chư vị trưởng bối đại nhân, Lục Ly nhất thời không thể giải thích rõ ràng, mong chư vị trưởng bối thứ tội. Nhuế Đế và Lục Ly kẻ xướng người họa, cộng thêm các đệ tử bên ngoài nghị luận, khiến hai Đại Đế bên trong trở nên xấu hổ. Lục Ly bị ám sát là sự thật, Lục Ly phản sát ba sát thủ, khảo vấn ra người giật dây sau lưng là Quan Thiên Thu, điểm này cũng có thể là sự thật. Nghĩa là Quan Thiên Thu to gan lớn mật mua người đánh chết đệ tử Thiên Đế Tông, chuyện này là khiêu khích với Thiên Đế Tông. Bên ngoài nhiều đệ tử như vậy, nếu tông môn không giúp đệ tử mình, ngược lại thay người ngoài nói chuyện, chuyện này sẽ khiến nội tâm đệ tử tông môn lạnh giá thế nào. Quan Sơn Nhạc thấy sắc mặt hai Đại Đế âm trầm, sắc mặt hắn cũng trở nên khó coi, hắn trầm ngâm một lát, lại nói: - Chư vị, căn cứ ngày đó rất nhiều người nhìn thấy, Lục Ly đã biến thành mãnh thú. Đệ tử Thiên Đế Tông lại là mãnh thú, việc này các ngươi không giải thích với mọi người Vô Tận Thần Khư sao? Hừ! Nhuế Đế không nói gì, Hằng Đế lại hừ lạnh nói: - Quan tộc trưởng, đây là chuyện nội vụ Thiên Đế Tông chúng ta, ngươi đừng lặp đi lặp lại nhiều lần điều này để bao biện. Nếu Lục Ly thật sự là mãnh thú biến thành, chúng ta tự nhiên sẽ xử lý, không cần ngươi quan tâm. Nhuế Đế nhìn sang Lục Ly, hỏi: - Đây là xảy ra chuyện gì? Nói xem! - Đây là một loại thần thông của ta, gọi Thần Long Biến! Lục Ly không chút che giấu, dù sao việc này đã truyền khắp nơi, hắn giải thích: - Sư tôn, ta ở Tổ Long Trì luyện thể, không cẩn thận hấp thu tất cả máu huyết ở đó, tìm hiểu một loại thần thông ẩn chứa trong Tổ Long Huyết. Ta có thể phóng thích tại chỗ, chư vị trưởng bối đại nhân đều là cường giả, vừa thấy đã biết rồi. - Được, ngươi biểu diễn thử xem! Nhuế Đế hơi gật đầu. Lục Ly trực tiếp triệu tập long khí trong huyệt đạo, sau đó thân thể phóng ra khí huyết khủng bố, sau đó y bào trực tiếp bạo liệt, toàn thân rất nhanh mọc ra vảy, sau đó xuất hiện đuôi rồng, sừng rồng, cánh rồng, long trảo, Lục Ly biến thành một long nhân. Oa! Bên ngoài bùng nổ, khí tức của Lục Ly rất khủng bố, cảm giác như một con mãnh thú cường
Chương 3690 Khiêu khích lớn nhất
Trong đôi mắt mấy Đế Cấp xuất hiện dị sắc, bọn họ vẫn tra xét biến hóa từ trong cơ thể Lục Ly. Khi phóng thích Thần Long Biến, tất cả biến hóa trong cơ thể Lục Ly đều trốn không thoát tra xét của mọi người. Hằng Đế đầu tiên mở miệng: - Đây là thần thông không thể nghi ngờ, Lục Ly không phải mãnh thú, Lục Ly, ngươi có thể giải trừ thần thông này. Ở đây đều là cường giả, thân thể biến hóa của Lục Ly không thoát khỏi tra xét của mọi người. Đây xác thật là thần thông mà không phải Lục Ly từ mãnh thú biến về bản thể. Nếu ngay cả chuyện này cũng không phân biệt được, mọi người đều là người mù. Lục Ly cười khổ nói: - Hằng Đế, thần thông này ta mới vừa học được, còn chưa học được giải trừ. Nếu không phải nhờ thần thông này, ta đã bị ba sát thủ kia giết chết, ba người kia chính là lĩnh chủ trung kỳ! - Ta giúp ngươi đi! Thân mình Nhuế Đế lóe lên, vỗ một chưởng sau lưng Lục Ly, trấn áp long khí trong cơ thể Lục Ly vào huyệt đạo. Vảy rồng bên ngoài cơ thể Lục Ly nhất thời ẩn vào trong cơ thể, cánh rồng, đuôi rồng biến mất, Lục Ly cả người trần truồng. Bên ngoài có rất nhiều nữ đệ tử, Vương Ngưng Tuyết cũng ở ngay đây, một đám người lập tức dời ánh mắt, thần tình đỏ bừng. Cũng may Nhuế Đế vung tay bao phủ một tầng hào quang xung quanh Lục Ly, nếu không Lục Ly đã bại lộ trong tầm mắt mọi người. Lục Ly rất nhanh khoác lên áo choàng, tuy hắn chỉ phóng ra Thần Long Biến một lát, nhưng cả người rõ ràng hư nhược đi rất nhiều, thoạt nhìn như người bệnh mới khỏi bệnh nặng. Phương Vấn không biết phán quyết thế nào, chủ yếu hai bên hắn đều không dễ đắc tội, một bên là Nhuế Đế và Hằng Đế, bên khác là tộc trưởng Quan gia và hai Đại Đế giao hảo với Quan gia. Lục Ly nói sai thì có sai, nói đúng thì cũng có đúng. Phạt nhẹ, Quan Nhạc Sơn không hài lòng, phạt nặng, Nhuế Đế và Hằng Đế không hài lòng, hắn rơi vào thế khó xử. - Được rồi! Quan Nhạc Sơn lại nói: - Việc này chúng ta lui lại một bước, cho dù Quan Thiên Thu làm sai, ngươi giết Quan Thiên Thu là không sai. Nhưng Lưu trưởng lão và một trăm quân sĩ thì sao? Bọn họ có tội gì? cho dù ngươi muốn động thủ, cũng có thể đánh bọn họ bị thương, vì sao phải giết người? Việc này chỉ cần ngươi lấy ra chứng cớ, Quan gia chúng ta tuyệt đối không bao che Quan Thiên Thu, nhất định sẽ trả công đạo cho ngươi và Thiên Đế Tông. Ngươi lại trực tiếp động thủ giết người. Ngươi đây là khiêu khích Quan gia chúng ta. Quan Sơn Nhạc không buông tha, việc này hắn không có đường lui, nếu không Quan gia sẽ thật mất mặt. Hắn chỉ có thể gây sự, hy vọng Thiên Đế Tông trả lại công đạo. Nhuế Đế và Hằng Đế trầm mặc, bọn họ không thể nói giúp được gì cho Lục Ly, dù sao việc này Lục Ly đã làm hơi quá đáng. Nếu Lục Ly thu được chứng cớ, giống như giữ lại mạng của một sát thủ, việc này bọn họ tự nhiên sẽ không bỏ qua, Quan Thiên Thu cũng khó tránh khỏi cái chết. Nhưng Lục Ly lại mạo muội hành động, tương đương vả mặt Quan gia... - Khiêu khích? Ngay lúc này, bên ngoài vang lên một thanh âm lạnh lùng. Thanh âm vừa mới vang lên, một bóng người bỗng nhiên xuất hiện bên cạnh Lục Ly. Đó là một lão giả hắc bào, trên người cũng không có hơi thở quá mạnh mẽ, nhưng đôi mắt lại cảm giác như biển rộng, sâu không lường được. Hắn nhìn Quan Sơn Nhạc nói: - Việc này ta thấy là Quan gia các ngươi muốn khiêu khích Thiên Đế Tông đi, dám ám sát đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta? Lá gan của Quan gia các ngươi cũng thật lớn. Quan Sơn Nhạc, có phải việc này không trả lại công đạo cho các ngươi, Quan gia các ngươi về sau sẽ tiếp tục ám sát? Thẳng đến khi giết được đệ tử Thiên Đế Tông chúng ta mới thôi? Vừa nói xong, toàn trường cảm thấy như kết băng, mọi người, bao gồm Quan Sơn Nhạc đều cảm giác lạnh như băng, câm như hến. Diện mạo lão giả hắc bào không có gì đặc sắc, bảo thủ và nghiêm túc, như một lão bất tử hà khắc. Nhưng gương mặt khổ qua không nói cười tùy tiện của hắn ở trong mắt mọi người là gương mặt của Diêm Vương. Lạp đại nhân, Lạp Diêm Vương! Giám sát sử của Thiên Đế Tông. một trong mười người chiến lực và quyền lợi cao nhất Thiên Đế Tông, người này về ý nghĩa nào đó đại diện cho Thiên Đế Tông, lời nói của hắn cũng chính là ý chí của Thiên Đế Tông. Vốn chức trách của Lạp đại nhân là giám thị cả Thiên Đế Tông, loại chuyện này vốn không đến phiên hắn quản, dựa theo lẽ thường hắn sẽ không ra mặt. Nhưng hôm nay hắn cố tình ra mặt, ra mặt cũng không sao, vừa ra mặt liền hoàn toàn đứng về phía Lục Ly, hơn nữa giọng nói cũng thật hung hăng, không hề nể mặt ai. Giống như Quan gia không phải phú hào, cũng không có quan hệ với Thiên Đế Tông. Nếu lời này người khác nói, giống như Nhuế Đế hay Hằng Đế, sẽ không ai để tâm. Lạp đại nhân lại bất đồng, hắn vừa nói như vậy, không khí toàn trường lập tức ngưng đọng, rất nhiều người cảm giác cũng không dám thở mạnh. Nhưng tất cả đệ tử Thiên Đế Tông bên ngoài, nội tâm cực kỳ kích động, cường thế của Lạp đại nhân khiến bọn họ thân là đệ tử Thiên Đế Tông cảm thấy tự hào, cảm thấy được khí phách của tông môn đệ nhất thiên hạ. Lấy thế áp người, áp ngươi thì sao? Ngươi dám không phục sao? Quan Sơn Nhạc không dám không phục, Lạp đại nhân là ý chí của Thiên Đế Tông. Nếu hắn dám tranh cãi với Lạp đại nhân, đó là tranh cãi với Thiên Đế Tông. Hắn hít sâu, chắp tay nói: - Lạp đại nhân, cho Sơn Nhạc một trăm lá gan, cũng không dám khiêu khích Thiên Đế Tông, càng không dám mưu hại đệ tử Thiên Đế Tông. Nếu Lạp đại nhân cảm thấy chuyện này là Quan gia chúng ta sai rồi, chúng ta đây tiếp nhận, không dám nói thêm gì nữa. Quan Sơn Nhạc cúi đầu thật mau, đối kháng với Lạp đại nhân, trừ phi nuốn Quan gia tan thành mây khói. Vị Lạp đại nhân này là thanh kiếm trong tay tông chủ Thiên Đế Tông, có lúc đại biểu ý chí của tông chủ Thiên Đế Tông. Đừng nói Quan gia nho nhỏ, cho dù mười bảy đại tông phái cũng không dám phản công với Lạp đại nhân. Cho nên hắn chỉ có thể cúi đầu, chỉ có thể giả bộ dáng thật uất ức, mặt cho Lạp đại nhân lấy thế áp người, bộ dáng bị mắng cũng không đánh trả.
Bình luận facebook