• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (6 Viewers)

  • Chương 2931-2935

Chương 2931 Có lai lịch không tầm thường
Một nam tử trung niên hoa bào uy nghi nhìn Lục Ly, ngưng thần hỏi: - Người này là người đánh chết Ưng Thần? Nhị gia không dám nói lời nào, bằng không bị cường giả Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc nhắm đến, hắn sẽ phiền toái. Một thống lĩnh Sâm gia mở miệng nói: - Bẩm Ưng Kì đại nhân, đúng như vậy! Người này gọi là Lục Sát Thần, đánh chết Ưng Thần ở Băng Phong Cốc! - Hừ! Ưng Kì nổi giận, hừ lạnh nói: - Các ngươi xem ta là kẻ ngốc sao? Người này chỉ là Nhị Kiếp Cảnh, Ưng Thần là Hồn Thiên Huyết Ưng Lục Dực. Ngươi cảm thấy người này có thể vượt hai cảnh giới giết địch, hay cảm thấy Hồn Thiên Huyết Ưng chúng ta đều là phế vật? - Ưng Kì đại nhân đừng hiểu lầm! Thống lĩnh vội vàng giải thích: - Việc này lúc ấy cũng thật huyên náo, mỗi người Băng Phong Cốc đều biết. Nếu Ưng Kì đại nhân không tin chúng ta, tùy tiện điều tra là được, đại sự như thế, chúng ta sao dám lừa gạt đại nhân? Bát trưởng lão gật đầu nói: - Ưng Kì, việc này chúng ta đã điều tra thật rõ ràng. Lục Sát Thần và Ưng Kì ở quyết đấu trường luận võ, bị Lục Sát Thần giết chết, chúng ta sao có thể tìm người gánh tội thay? Bát trưởng lão đã nói như vậy, Ưng Kì tự nhiên tin tưởng, ánh mắt hắn đánh giá Lục Ly vài lần, trong mắt sát khí tăng vọt. Lục Ly cảm giác như có một con mãnh thú siêu cấp cường đại nhìn chằm chằm, giây tiếp theo hắn có thể bị xé thành bột vụn. Trước sống chết, trong đầu hắn chuyển động, rất nhanh nở nụ cười, nói: - Ưng Kì? Ngươi có muốn biết ta đánh chết Ưng Thần thế nào không? Vụt! Ưng Kì không nói gì, trong tay người bên cạnh xuất hiện cây côn, đột nhiên nện lên người Lục Ly, đánh bả vai Lục Ly toàn huyết nhục mơ hồ. Hai chân Lục Ly quỵ trên mặt đất, máu tươi phụt ra, bắn đầy mặt hắn. Sau khi hắn đập một côn, thu hồi lại gậy, lạnh giọng nói: - Ngươi là ai hả, giờ đây còn dám kiêu ngạo? - Ha ha ha Lục Ly cười ha hả, gương mặt đầy máu tươi, nửa bả ai đều bị đánh nát, cho nên trông thật dữ tợn. Trên mặt không chỉ không có vẻ thống khổ, ngược lại đều là ý cười. Trong con ngươi là kiêu ngạo bất tuân, hắn nhìn cũng không nhìn người đánh hắn bị thương, hắn nhìn chằm chằm Ưng Kì, nói: - Ưng Kì, Hồn Thiên Huyết Ưng các ngươi quả thật rất mạnh, nhưng trên thế giới này, chủng tộc mạnh hơn các ngươi không phải không có. Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc các ngươi đã xuống dốc rồi, ngươi dám giết ta thử xem? Tộc của ta sẽ tru sát toàn bộ các ngươi! Ách… Lời nói của Lục Ly khiến toàn trường đều kinh nghi, Lục Ly cuồng như thế, nếu không phải ngu ngốc, nếu không phải gạt người, thì là không sợ hãi. Cộng thêm Hồn Thiên Huyết Ưng cường đại như thế, Lục Ly chỉ Nhị Kiếp Cảnh đã có thể tru sát Ưng Thần, nói không chừng thật có lai lịch không tầm thường? Nhưng Lục Ly cũng không có đặc thù của chủng tộc cường đại. Khí tức của hắn cảm giác cùng loại Nhân tộc. Hơn nữa, ở thế giới này, chủng tộc cường đại Ưng Kì đều biết, Lục Ly thật không giống… Ưng Kì trầm mặc một lát, nói: - Hả? Phải không, vậy ngươi nói thử xem, ngươi rốt cuộc là chủng tộc gì? Có lẽ có thể dọa được ta. Vẻ mặt Lục Ly ngạo nghễ, vươn tay lau máu trên mặt, lạnh lùng nói: - Ta là chủng tộc gì, chính ngươi tra xét thử linh hồn ta không phải đã biết rồi sao? Hửm? Đám người Ưng Kì lại lại ngẩn ra, sau đó thần niệm đám người Ưng Kì quét đến đây, trực tiếp dò xét Lục Ly, tra xét xong, trên mặt mấy cường giả đều lộ ra vẻ chấn động. Trong linh hồn của Lục Ly có long văn, bình thường giấu ở trong. Giờ đây Lục Ly để một con Hư Không Trùng di công kích, long văn hiển lộ ra, bị tất cả mọi người tra xét. Rất nhiều cường giả ở đây đều là người biết nhìn, đây là yêu hồn cường đại, ít nhất là yêu hồn hơn thất phẩm, thậm chí Bát trưởng lão còn phán đoán đây là yêu hồn hơn bát phẩm. Yeu hồn là linh hồn thủ hộ, đệ tử trực hệ của gia tộc cường đại có yêu hồn bảo hộ, bất đồng là cấp bậc. Càng là đệ tử trọng yếu, yêu hồn bảo hộ càng cao, còn có nhóm cường giả của gia tộc, đều có yêu hồn cường đại bảo hộ. Linh hồn là căn cơ của một võ giả, thân thể bị hủy diệt, còn có thể cứu. Linh hồn bị hủy diệt, vậy hoàn toàn xong đời. Cho nên, linh hồn phi thường được coi trọng. thường thường, trong linh hồn đệ tử một đại gia tộc đều có yêu hồn cường đại hay không là có thể nhìn ra phân phận, địa vị của hắn. Yêu hồn ngũ phẩm đã rất mạnh, có thể đạt đến yêu hồn thất phẩm, vậy nhất định là đệ tử đại gia tộc. Yêu hồn này của Lục Ly rất có thể là bát phẩm, vậy tương đối cường đại. Yêu hồn của Bát trưởng lão chính là bát phẩm! Cho nên trên mặt mọi người đều lộ vẻ khiếp sợ, Lục Ly thật có lai lịch không tầm thường? Nhất là người của Sâm gia càng không thể ngờ. Đệ tử một đại gia tộc, vì sao phải phi thăng đến Băng Phong Cốc? Gia tộc bọn họ không ai tiếp đón? Chuyện này không hợp lẽ thường. Vấn đề ở chỗ… Yêu hồn trong linh hồn Lục Ly là chân thật tồn tại, không có chút dối trá. Bọn người Bát trưởng lão cảm thấy hơi khó giải quyết, đắc tội một Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc thì không sao, hiện tại xem ra đắc tội một đại gia tộc rồi? Đám người Nhị gia cũng đổ mồ hôi lạnh liên tục, may mắn vừa rồi không đánh chết Lục Ly, nếu không thật gặp phiền toái lớn rồi. Nhị gia sợ tới mức thân mình run rẩy, nếu Lục Ly thật là người của đại gia tộc, cường giả gia tộc bọn họ tìm đến, hắn sợ hắn phải chết không thể nghi ngờ. “Phải trốn đi!” Nội tâm Nhị gia âm thầm sư tính, bất luận việc này cuối cùng có kết quả thế nào, Băng Phong Cốc này, hắn không thể tiếp tục ở lại. Chờ mọi việc xong rồi, hắn lập tức thu thập đi đến phụ cận. Dù sao với năng lực của hắn, đi nơi nào cũng không có khác biệt quá lớn. Chỉ cần không bị giết chết, vậy không có vấn đề gì. Bát trưởng lão nhìn sang Ưng Kì, ý tứ thật rõ ràng, người ta giao cho ngươi rồi, ngươi muốn xử lý thế nào là chuyện của ngươi. Sâm gia đã bàn giao, Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc các ngươi không dám giết, vậy không liên quan đến Sâm gia chúng ta! Vù!
Chương 2932 Trấn Ma Liên
Ưng Kì động thủ, thân mình hắn lóe lên, xuất hiện gần Lục Ly, tay vỗ lên đầu Lục Ly. Lục Ly lại không chút bối rối. Bởi vì trên người Ưng Kì không có sát khí, hẳn không dám giết hắn. Tay Ưng Kì vỗ lên đầu Lục Ly, một luồng năng lượng kỳ lạ tiến vào cơ thể Lục Ly, sau đó toàn thân Lục Ly giống như mất đi lực lượng. Không chỉ có thần lực không thể sử dụng, ngay cả nâng tay cũng khó khăn… - Bắt, mang đi! Ưng Kì vung tay lên, việc này hắn không thể định đoạt, chỉ có thể đợi mang về tộc đàn, mời tộc trưởng Ưng Hỗ định đoạt. Mặt khác có thể điều tra thân phận của Lục Ly. Nếu thật là người Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc không thể chọc vào, vậy bọn họ chỉ có ngoan ngoãn nhường bước. Nếu có thể trêu chọc, vậy khẳng định xé rách Lục Ly, còn có thể có được yêu hồn bát phẩm kia! Vù vù! Vẻ mặt Lục Ly không chút thay đổi, nội tâm lại thở phào nhẹ nhõm. Hiện tại Ưng Kì không giết hắn, vậy hắn vẫn có cơ hội sống sót. - Sống sót, mới có hy vọng! Đây là lời hắn nói với Cam Lâm, cũng là lời hắn nói với chính mình. Phi Tiên Lĩnh! Nơi này ở phía nam Sâm Đồ Lĩnh, lĩnh chủ là một nữ tử, nữ nhân này không có gia tộc, dựa vào tự lực xây lên một lĩnh, thủ đoạn thông thiên, chiến lực cũng phi thường khủng bố. Ở Tử Dương Đại Lục là một người phi thường nổi danh. Trong khách điếm một thành nhỏ Phi Tiên Lĩnh, Tần Chiến và Cam Lâm lo lắng chờ đợi, lão Quý đã đi nửa ngày, còn chưa mang tin tức trở về, điều này khiến bọn họ rất lo lắng. Bọn họ bỏ chạy từ Băng Phong Cốc đến Thái An Thành, một đường đi thật thuận lợi. Nhân lực của Nhị gia đều đặt chú ý lên người Lục Ly, vẫn chưa chú ý bọn họ. Chờ đến khi chú ý đến bọn họ, bọn họ đã truyền tống đi rất xa. Hơn nữa, sau khi Lục Ly bị phát hiện, tất cả mọi người đều được triệu tập đi truy sát Lục Ly. Bọn họ sau khi đến thành trì của Phi Tiên Lĩnh thì hoàn toàn yên tâm. Người của Nhị gia có lớn gan thế nào cũng không dám đến thành trì này giết người. Sau khi yên ổn, hai người lập tức muốn đi tìm hiểu tin tức của Lục Ly. Lão Quý đã lăn lộn nhiều năm ở Tử Dương Đại Lục, Tần Chiến và Cam Lộ mấy ngày nay vẫn để lão Quý ra ngoài tìm hiểu tin tức. Sau nửa ngày, lão Quý quay trở về, vẻ mặt trầm trọng. Tần Chiến và Cam Lâm lo lắng, Tần Chiến vội hỏi: - Có tin tức rồi sao? Ừm! Lão Quý gật đầu nói: - Lục Sát Thần bị bắt rồi, hành tung của hắn bị bại lộ ở Hoàng Thổ Thành, sau đó dưới lệnh truy sát của Bát trưởng lão Sâm gia, bị bắt rồi, giờ đã bị người của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc mang đi. - Bị bắt rồi? Trong lòng Tần Chiến và Cam Lâm trầm xuống, bị bắt còn có thể sống sao? Cam Lâm trầm ngâm một lát, hỏi: - Hiện tại hắn còn sống không? Bị mang đi, mang đi đâu? - Còn sống! Lão Quý gật đầu nói: - Hẳn là bị mang về chỗ Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, ở cực bắc Tử Dương Đại Lục. Nơi đó là địa bàn của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc ở Tử Dương Đại Lục. Ưm… các ngươi đừng nghĩ đến việc chặn sát, lần này Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc đến ba người, nhưng ba người đều là Hồn Thiên Huyết Ưng Bát Dực, hơn nữa Ưng Kì còn là cường giả thành danh ở Tử Dương Đại Lục! - Bát Dực? Tần Chiến và Cam Lâm nhất thời cứng đờ, Hồn Thiên Huyết Ưng Bát Dực có thể sánh bằng Tứ Kiếp Thiên Thần. Ưng Kì là cường giả nổi tiếng, phỏng chừng là Tứ Kiếp đỉnh phong. Với chiến lực của Tần Chiến và Cam Lâm, đừng nói là võ giả Tứ Kiếp, cho dù là Tam Kiếp đỉnh phong, bọn họ cũng không đấu nổi. Lão Quý liếc mắt đã nhìn thấu ý tưởng của bọn họ, nếu bọn họ đi chặn sát, khác gì thiêu thân lao đầu vào lửa. - Còn nữa… Lão Quý nhìn thấy trong mắt hai người còn có vẻ không cam lòng, lạnh giọng nói: - Ưng Kì đi Thần Hành Thuyền, tốc độ không chậm hơn truyền tống bao nhiêu. Nếu các ngươi muốn đuổi theo, chỉ có thể liên tục truyền tống, các ngươi có nhiều thần thạch như vậy sao? - Thần Hành Thuyền? Hai người liếc nhìn nhau, hơi kinh ngạc, công cụ phi hành nào lại chỉ chậm hơn truyền tống một chút? Tam Trọng Thiên còn có dị bảo như vậy sao? Phải biết rằng Truyền Tống Trận chỉ cần nửa canh giờ đã truyền tống được chục tỷ lý đó. - Đó là một trong những bảo vật phi hành cao cấp nhất! Lão Quý lộ ánh mắt hâm mộ, cảm khái nói: - Thần Hành Thuyền là bảo vật thời kì Viễn Cổ, hủy diệt một chiếc thì ít đi một chiếc. Hiện tại nghe nói chỉ có một đại sư có thể chế tạo ra. Nhưng thần tài quá khó tìm, nghe nói mười năm mới có thể chế tác ra một con thuyền. Cho nên, bảo vật như vậy là vô giá, không phải đại thế lực siêu cấp là không thể nào có được. Tuy Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc đang xuống dốc, nhưng năm đó tốt xấu gì cũng là mười đại Thần Tộc Viễn Cổ, mới có được bảo vật như vậy! Ai… Tần Chiến và Cam Lâm thở dài, với thần thạch trên người hai người, sợ là không truyền tống được xa. Cho dù bọn họ muốn truy sát cũng không kịp. Cho dù đuổi kịp, bọn họ thì có năng lực gì? Chẳng lẽ quỳ trên mặt đất nói với cường giả của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, cầu bọn họ buông tha Lục Ly? - Các ngươi cũng đừng gấp gáp! Lão Quý thấy bộ dáng của hai người, khuyên nhủ: - Nếu hiện giờ Ưng Kì còn chưa giết Lục Sát Thần, có lẽ về sau sẽ không giết, luôn luôn có cơ hội, kế tiếp các ngươi có tính toán gì không? - Tính toán? Tần Chiến và Cam Lâm hơi mù mịt. Hai người đến Tam Trọng Thiên là đi theo Lục Ly. Bọn họ chưa từng nghĩ sẽ đi đâu, chỉ muốn đi theo Lục ly. Hiện tại tách ra với Lục Ly, bọn họ cũng không biết đi đâu, cũng không biết làm gì. - Nếu các ngươi không còn nơi nào để đi, không bằng đi theo ta. Đôi mắt lão Quý vừa chuyển, nói: - Phi Tiên Lĩnh có một chỗ không tồi, gọi là Địa Ngục Sơn. Nơi đó ngư long hỗn tạp, phi thường hỗn loạn. Cơ hội kiếm thần thạch cũng có rất nhiều, có thần thạch các ngươi có thể đi Ưng Lĩnh, không phải sao? - Được! Tần Chiến và Cam Lâm trầm ngâm một lát, bọn họ hiện tại cũng không có chỗ đi, chỉ tìm một nơi ngây ngốc. Bọn họ phải kiếm đủ thần thạch, sau đó nghĩ biện pháp tìm hiểu tình huống của Lục Ly, đến lúc lại tìm Lục Ly. ...
Chương 2933 La Sát Hải
Trên một vùng đại địa hoang vu, một thần thuyền hoàng kim phi hành rất nhanh. Tốc độ của thần thuyền này quá nhanh, võ giả Tam Kiếp bình thường sợ là không thể bắt giữ bóng dáng của thần thuyền, cảm giác một luồng kim quang hiện lên, thần thuyền biến mất ở phương xa. Toàn thể thần thuyền này vàng rực, bao phủ trong một màn hào quang. Phía trước thần thuyền điêu khắc một mặt quỷ, thoạt nhìn rất quỷ dị. Thần thuyền thoạt nhìn không quá lớn, không dài quá mười trượng, trong khoan chỉ có hai ba trượng. Nhưng trong thần thuyền lại có động thiên khác. Bên trong có một đại điện, còn có mấy thiên điện, mấy trăm phòng. Ưm! Trong phòng, Lục Ly không ngừng hít khí lạnh. Thân thể hắn bị một loại thiết liên đỏ sậm trói buộc. Thiết liên liên tục phóng ra một loại năng lượng kỳ dị. Năng lượng này không chỉ nóng bức, còn cảm giác như kim đâm toàn thân, khiến hắn thống khổ không chịu nổi. Đây là thiết liên rất nổi danh ở Tam Trọng Thiên, gọi là Trấn Ma Liên, là chuyên dùng để trói buộc kẻ tù tội. Chỉ cần thần lực bị phong ấn, sau đó dùng thiết liên này trói buộc, gần như rất khó đào tẩu. Trấn Ma Liên liên tục không ngừng truyền năng lượng vào kẻ tù tội bị tra tấn. Khiến tinh lực thể lực của kẻ tù tội dần bị tiêu hao, căn bản không còn sức lực đào tẩu. Hơn nữa Trấn Ma Liên phi thường chắc chắn, cho dù là võ giả Tứ Kiếp ở trạng thái toàn thịnh cũng rất khó giãy khỏi, càng đừng nói Lục Ly. Thân thể Lục Ly bị Ưng Kì phong ấn, ngay cả khí lực nâng tay lên cũng không có, đừng nói đào tẩu, hắn ngay cả khí lực lớn tiếng hét lên cũng không có. Hắn giống như giòi bọ quỳ rạp trên mặt đất, thân thể hơi rung lên, gân xanh trên mặt hơi rung động, giống như sắp nổ tung, thoạt nhìn thật dữ tợn đáng sợ. Đời này hắn chịu quá nhiều thống khổ. Năng lực chịu đựng thống khổ của mạnh hơn người thường, nhưng loại tình huống này, hắn vẫn khó chấp nhận. Hắn đã ngất xỉu vài lần, mỗi lần đều bừng tỉnh sau thống khổ. Căn phòng này thật kín, ngoài Trấn Ma Liên thỉnh thoảng phát ra hồng quang trong hôn ám, không còn ánh sáng nào khác. Nơi này im lặng đáng sợ, im lặng đến mức khiến người ta muốn nổi điên. Hắn còn liên tục bị tra tấn, có thể thấy được trạng thái hắn lúc này là tệ đến cỡ nào. Mấy ngày nay hắn vẫn luôn nghĩ biện pháp tự cứu, nhưng thần lực của hắn bị phong ấn, thần thiết không thể vận dụng, Hư Không Trùng và Cổ Vương không thể cắt đứt thiết liên, hắn không có biện pháp đào tẩu. Cho dù thoát khỏi Trấn Ma Liên thì thế nào? Bên ngoài có ba Hồn Thiên Huyết Ưng cường đại, chiến lực của Ưng Kì kia quá cường đại, hắn cảm giác khi chống lại Ưng Kì, hắn sẽ nháy mắt bị đánh chết. - Không cần gấp! Lục Ly cắn răng chịu đựng thống khổ không thuộc về mình. Nếu Ưng Thần không dẫn hắn truyền tống hoặc mở ra vực môn trở về, vậy hắn còn có cơ hội. Nơi này đi Ưng Lĩnh cần thời gian, đường xá xa xôi như vậy, lỡ như trên đường xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn thì sao? Đến lúc đó, cơ hội của hắn đến rồi. Ưng Kì kỳ thật có để Sâm gia mở vực môn đưa bọn họ trở về, như vậy sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian. Nhưng trạng thái Lục Ly lúc này, Ưng Kì sợ Lục Ly sẽ chết nửa đường. Mặt khác, hắn không muốn cầu Sâm gia, dù sao cưỡi Thần Hành Thuyền trở về cũng không đến nửa năm, đối với bọn họ, nửa năm chỉ nháy mắt đã trôi qua. Bọn họ bình thường sẽ không đi Truyền Tống Trận, với thân phận của bọn họ, đi Truyền Tống Trận thật mất mặt. Hơn nữa cưỡi Truyền Tống thật phiền toái, đổi tới đổi lui liên tục. Tốc độ Thần Hành Thuyền không chậm hơn Truyền Tống Trận bao nhiêu, ở đây tu luyện, an nhàn nghỉ ngơi. Còn nữa, Ưng Kì sở dĩ mang theo Lục Ly cưỡi Thần Hành Thuyền là muốn xem thử gia tộc Lục Ly có người đến cứu viện không. Nếu Lục Ly thật sự có lai lịch không tầm thường, khẳng định sẽ có người nghĩ cách cứu viện, đến lúc đó hắn thả Lục Ly là được, không đến mức dẫn phát đại chiến hai tộc. Nếu người của gia tộc Lục Ly đi tìm đến Ưng Lĩnh, vậy rất có thể dẫn phát đại chiến hai tộc. Cái chết của Ưng Thần là việc nhỏ, dẫn đến đại chiến là không đáng. Lục Ly bị Trấn Ma Liên trói buộc, còn có một người thỉnh thoảng dùng thần niệm theo dõi hắn, Ưng Kì thật yên tâm bế quan tu luyện. Trấn Ma Liên thật có thể tra tấn người, nhưng sẽ không làm Lục Ly chết đi, chỉ cần không chết thì không sao. Ưm… Lục Ly đang chịu tra tấn không thuộc về mình. Hắn giống như hơi chết lặng, hiện tại cũng không hôn mê, nói rõ năng lực tiếp nhận của hắn đã được tăng cường. Không chỉ có lực ý chí mạnh hơn, hắn còn cảm thấy thân thể đang mạnh hơn. Đây không thể không nói là tin tức tốt duy nhất. Thân thể bị tra tấn, khiến tiềm năng của hắn bị kích phát, thân mình hắn đang tu luyện thân thể, cho nên thân thể không ngừng mạnh hơn. Tuy tốc độ tăng cường không quá nhanh, phải biết rằng, thân thể hiện tại của hắn rất mạnh, mỗi lần muốn tăng trưởng đều cần thiên địa thần dược trân quý, thần dược bình thường hiện tại căn bản vô dụng. Thương thế ở bả vai hắn vẫn chưa hoàn toàn hồi phục, thân thể cường đại, tốc độ khôi phục phi thường biến thái. Thương thế có nặng thế nào cũng có thể khôi phục, đây là chỗ tốt của thân thể cường đại. Ánh sáng trong phòng tối sầm lại, an tĩnh đáng sợ. Lục Ly ngây người hơn mười ngày đã quen rồi. Nội tâm hắn thật an bình, giờ đây thậm chí còn nghĩ đường xá càng xa xôi càng tốt. Hiện tại hắn không cho rằng Trấn Ma Liên đang tra tấn, mà cho rằng đang luyện thể, nghĩ như vậy, tâm tình tốt hơn nhiều. Sinh tử có mệnh, phú quý có trời. Nếu nhất định không thể trốn, vậy gấp gáp thế nào cũng vô dụng. Có cơ hội bỏ chạy, không cơ hội thì nhận mệnh. Hết thảy đều xem mệnh số. Thời gian chầm chậm trôi qua, rất nhanh một tháng đã trôi qua. Thần Hành Thuyền đi qua hai khu vực, tốc độ quá nhanh, dọc đường đi cũng gặp rất nhiều võ giả, có một lần gặp phải võ giả Tứ Kiếp, nhưng sau khi đối phương phát hiện là Thần Hành Thuyền thì không dám xằng bậy. Thần Hành Thuyền phi thường trân quý, không phải gia tộc siêu cấp lớn là không thể nào có được. Trong Thần Hành Thuyền khẳng định sẽ có cường giả, võ giả Tứ Kiếp kia không ngốc như vậy, sẽ không đi tìm chết.
Chương 2934 La Sát Hải
- Đại nhân! Hôm nay Ưng Kì bị đánh thức, một thủ hạ bẩm báo: - Phía trước là La Sát Hải, có đi vòng qua hay không! - La Sát Hải? Ưng Kì mở to mắt, chân mày cau lại, gật đầu nói: - Gần đây La Sát Hải cũng không yên ổn, giống như có mấy tên cường nhân đang chém giết, vẫn là đi vòng qua đi, đừng xảy ra chuyện sai lầm gì! La Sát Hải là nội hải của Tử Dương Đại Lục. Hải vực này rất lớn, còn là nơi hỗn loạn. Nơi này là nơi hỗn loạn nhất Tử Dương Đại Lục. Địa hình quá lớn, còn có rất nhiều di tích, rất nhiều bí cảnh và toái địa hư không, vẫn không có cường giả nào chiếm cứ nơi này. Gần đây mấy tên cường đạo đang khai chiến, Ưng Kì tự nhiên không muốn đi nhiều chuyện. Uy danh của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc thực thịnh, nhưng vô dụng ở La Sát Hải. Người của nơi này mặc ngươi là ai, nếu là dê béo thì xử lý rồi nói sau. Nếu có cường giả đuổi giết, bỏ chạy vào bí cảnh, vào toái địa hư không hay vào di tích là được. Thần Hành Thuyền thay đổi phương hướng, bắt đầu đi đường vòng, phi hành vòng qua La Sát Hải. Như vậy, tuy tốn nhiều hơn một tháng, nhưng một tháng đối với cấp bậc như Ưng Kì là quá ngắn. Tiếp tục phi hành, sau năm ngày, Thần Hành Thuyền đột nhiên run lên kịch liệt, khiến sắc mặt đám người Ưng Kì đại biến. Đôi mắt nhắm nghiền của Lục Ly chợt mở ra, thần niệm Lục Ly trước dò xét ra ngoài. Tuy thần lực của hắn bị phong ấn, thần niệm vẫn có thể sử dụng. Lưu quang đầy trời vụt qua, hai đội người lần lượt bay tới. Thật rõ ràng là một đội người đang đuổi giết một đội người khác. Vừa rồi chỉ là bị ngộ thương, cũng may Thần Hành Thuyền thật chắc chắn, công kích bình thường đánh không vỡ Thần Hành Thuyền. Ầm! Lại là một luồng lưu quang bay tới, đánh lên Thần Hành Thuyền. Ưng Kì nổi giận, quát lạnh nói: - Ưng Phong, ra ngoài để bọn họ bình tĩnh lại! - Được! Một cường giả Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc lĩnh mệnh, thân mình lóe lên, xông ra ngoài. Hắn vừa ra ngoài, lập tức biến thân Tám cánh sau lưng xuất hiện, một khí tức hung lệ bao phủ khắp nơi. - Thật mạnh! Lục Ly ở trong Thần Hành Thuyền cũng có thể cảm ứng, thân thể rung mình. Hồn Thiên Huyết Ưng tộc biến thân bằng khí tức đã có thể dọa sợ rất nhiều người. Nhất là hỗn độn trong mi tâm, khiến người ta cảm giác đáng sợ. Vù! Ưng Phong bay đi như làn gió, nháy mắt đến bên cạnh một người, mỗi móng vuốt xé một người thành sương mù, xé làm đôi. Vù vù vù! Ưng Phong liên tục chớp động, mỗi lần chớp động sẽ có một người bị xé rách. Hai đội người bị dọa choáng váng, nhưng thủ lĩnh hai đội người nhìn thấy Ưng Phong giết cả hai đội, hai người đều nổi giận, gào thét giết về phía Ưng Phong. Ầm! Mi tâm Ưng Phong sáng lên, một luồng ánh sáng hỗn độn đánh ra, thủ lĩnh của một đội trực tiếp biến thàn bột min. Thủ lĩnh kia là cường giả Tứ Kiếp, lại không chịu nổi một tia sánh sáng hỗn độn. - Trốn đi… Người còn lại hoàn toàn sợ hãi, lập tức trốn khắp bốn phương tám hướng. Thân mình Ưng Phong liên tục chớp động, lại giết hại ba bốn người, rồi quay trở về. - Là người của La Sát Hải quá mức dũng mãnh hay là tộc ta thật sự xuống dốc rồi? Ưng Kì khẽ thở dài, Ưng Phong ra ngoài đã biến thân, hiển lộ đặc thù của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, nhóm người này vẫn dám động thủ. Sau đó Ưng Phong giết nhiều người như vậy, hai thủ lĩnh vẫn động thủ, điều này khiến Ưng Kì rất cảm khái. Thời kì Viễn Cổ, uy danh Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc thật hiển hách, cường giả cả Tam Trọng Thiên vừa thấy người của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc, lập tức né tránh. Hiện tại đám cá nhỏ tôm tép này cũng dám động thủ với bọn họ… - Đi thôi! Ưng Kì khẽ thở dài, Thần Hành Thuyền phá không bay tiếp. Nội tâm Lục Ly cũng thở dài, nhắm mắt lại. Hắn vốn tưởng rằng cơ hội đến rồi, không ngờ người bên ngoài vô dụng như vậy. - Ừm, cũng không phải người bên ngoài vô dụng mà Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc quá mạnh mẽ, Ưng Phong đã mạnh mẽ như thế, Ưng Kì còn mạnh đến cỡ nào? Trái tim Lục Ly dần trầm xuống, Ưng Kì quá mạnh mẽ, cho dù trên đường xuất hiện ngoài ý muốn, sợ là cũng không ai là đối thủ của Ưng Kì? Ầm! Sau khi Lục Ly miên man suy nghĩ hai canh giờ, Thần Hành Thuyền đều run lên. Thần niệm Lục Ly đảo ra, phát hiện bên ngoài khắp nơi đều là người, mấy ngàn người đang hỗn chiến… - Vô pháp vô thiên? Ưng Phong, hai người các ngươi đều ra ngoài, giết một nửa người bên ngoài đi! Lần này Ưng Kì nổi giận, phái hai người ra ngoài. Thần niệm Lục Ly quét qua liền mất hứng thú. Bên ngoài mặc dù có mấy ngàn người, nhưng đều là võ giả cấp thấp. Phổ biến là Tam Kiếp sơ kì, Tam Kiếp đỉnh phong cũng không nhiều lắm. Võ giả Tứ Kiếp không quá hai ba, những người này căn bản không đủ hai người Ưng Phong giết. Hai người Ưng Phong giết người quá độc ác, hai người lao ra cũng không dùng móng vuốt xé xác mà phóng ra hai loại chân ý, một vùng bị oanh sát. Tứ Kiếp Thiên Thần giết Tam Kiếp Thiên Thần, giết thoải mái như giết gà con. Chỉ mấy hơi thở, bên ngoài đã chết một tảng lớn. Người bên ngoài thật dũng mãnh, hai người Ưng Phong giết hại từng người một. Tất cả mọi người đều điên rồi, điên cuồng công kích đến hai người. Nhưng ngoài ngàn người bị hai người giết, còn có một võ giả Tứ Kiếp sau khi bị giết thì tỉnh táo lại, hóa thành trạng thái thú điểu, lập tức bay đi. Hai người Ưng Phong quả thật nổi giận, đuổi giết suốt một nén nhang, lại giết hại một ngàn người. Tôn nghiêm của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc không thể bị khiêu khích, nếu nhóm người này dám khiêu khích, vậy phải trả giá lớn. Ưng Kì nổi giận, nếu bọn họ không làm gì, thì khó bình ổn lửa giận của Ưng Kì. - Nơi La Sát Hải này thật tà môn! Ưng Kì cạn lời thở dài, bí cảnh, toái địa hư không, di tích, mê mảnh, tiểu thế giới ở nơi này có rất nhiều. Không gian nơi này phi thường không ổn định, cho nên người nơi này căn bản không e ngại cường giả bên ngoài. Đánh không lại bỏ chạy, chỉ cần trốn vào những nơi này, cho dù ngươi là lĩnh chủ cũng chỉ có thể giương mắt nhìn… May mắn không có tiến vào La Sát Hải, nếu không sợ sẽ không ngừng gặp công kích. Nơi này vẫn là bên ngoài. Nhưng cũng thuyết minh một chút, uy danh của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc đích xác xuống dốc rất nhiều.
Chương 2935 Cơ hội!
Rất nhiều người phỏng chừng cũng không biết tộc đàn của bọn họ. Những năm gần đây, Hồn Thiên Huyết Ưng lánh đời tiềm tu, ẩn mình vạn năm, bị người khác quên đi cũng có thể lý giải. Không có biện pháp không lánh đời tiềm tu a! Thời kì Viễn Cổ, Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc suýt nữa bị diệt tộc, sau đó chạy đi một ít, ẩn núp kéo dài hơi tàn ở khắp nơi. Sau đó khôi phục một ít nguyên khí, nhưng lại gặp đuổi giết liên tục của một đại tộc. Mấy chục vạn năm trôi qua, Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc không ngừng lánh nạn, không ngừng bị truy sát, mỗi lần khôi phục ít nguyên khí, lại bị thương nặng thêm. Cục diện này thẳng đến ba ngàn năm trước mới hơi nghịch chuyển. Kẻ thù lớn nhất của bọn họ bị giết, tộc đàn của bọn họ mới đắc ý chiếm lấy một vùng địa bàn nghỉ ngơi, lấy lại sức. Nếu không giờ đây, có cho đám người Ưng Hỗ một vạn lá gan cũng không dám chiếm khu vực này. Mục tiêu quá rõ ràng, một khi bị nhắm đến, sẽ lại bị đuổi giết. Đây cũng là nguyên nhân Ưng Kì không dám lập tức giết Lục Ly. Bọn họ thật vất vả nghỉ ngơi lấy lại sức, khôi phục lại một ít nguyên khí. Nếu đắc tội một đại gia tộc, sẽ bị đánh về nguyên hình ngay. - Đi thôi, đi thôi! Chờ Ưng Phong tiến vào, Ưng Kì bất đắc dĩ phất tay nói: - Các ngươi cũng quan sát chút đi, đừng tùy ý để người khác công kích Thần Hành Thuyền. Có tình huống các ngươi lập tức ra ngoài trấn áp! - Dạ! Hai người Ưng Phong lĩnh mệnh, vừa rồi, hai người tra xét được, bọn họ vốn tưởng là một vài vai diễn nhỏ, không dám tùy tiện công kích, lại không nghĩ rằng đám người này vô pháp vô thiên, cái gì cũng dám công kích. Thần Hành Thuyền tiếp tục phi hành, lần này hai người Ưng Phong không dám sơ suất. La Sát Hải rõ ràng đang hỗn chiến, bên ngoài thường xuyên gặp người, nói rõ bên trong đánh càng kịch liệt. Bọn họ thật ra không sợ có người tập kích, chỉ sợ quấy nhiễu Ưng Kì, chọc Ưng Kì giận dữ. Đến lúc đó hai người cũng còn có món điểm tâm. Quả nhiên! Dọc đường đi không ngừng gặp người, người của La Sát Hải cũng mặc kệ đi Thần Hành Thuyền hay không đi Thần Hành Thuyền, có lẽ một ít người bọn họ cũng không nhận thức, nhìn thấy liền bay qua công kích. Hai người Ưng Phong thật cẩn thận, một khi có người ở phụ cận, hai người sẽ lập tức đi ra ngoài. Công kích của một ít người bị hai người cản lại, sau đó bị hai người giết chết. Lục Ly vẫn vận dụng thần niệm tra xét, nhưng sau khi tra xét ba bốn lần, hắn mất đi hứng thú. Tuy gần đó thật loạn, nhưng đều là nhân vật cấp thấp, ngẫu nhiên sẽ gặp một vài võ giả Tứ Kiếp, cũng không phải đối thủ đám người Ưng Phong. Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc phi thường mạnh, Hồn Thiên Huyết Ưng Bát Dực, rất ít võ giả Tứ Kiếp bình thường là đối thủ, Ưng Kì còn mạnh hơn. Năm ngày, mười ngày, nửa tháng! Dọc đường đi không ngừng gặp võ giả, ngẫu nhiên cũng có võ giả công kích. Bên phía La Sát Hải xem ra đã xảy ra đại hỗn chiến, bên ngoài đều là người, chiến đấu thật thảm thiết, Lục Ly cũng không thể tưởng tượng. - Đến một cường giả đi! Lục Ly âm thầm cầu nguyện, đám tép riu đến đây không có ý nghĩa gì, nếu có thể đến mấy Tứ Kiếp đỉnh phong hỗn chiến, vậy hắn có lẽ còn cơ hội chạy trốn. Ầm! Ngày thứ mười hai, một tiếng nổ vang nặng nề vọng ra, kinh động Lục Ly. Không chỉ kinh động, Lục Ly còn bị chấn thương. Một luồng sát khí khủng bố tiến đến, chấn thương Lục Ly. - Thật là sát khí khủng khiếp, người này thật mạnh! Thần niệm Lục Ly tìm hiểu, phát hiện Thần Hành Thuyền lại bị bổ ra một khe, có thể tưởng tượng cường đại của người này. Thần niệm của hắn khuếch tán ra, phát hiện bốn cường giả đang chém giết, hơn nữa chiêu vừa rồi rõ ràng không phải nhắm đến Thần Hành Thuyền. Nói cách khác! Vừa rồi là dư âm của công kích, có thể bổ Thần Hành Thuyền, đao khí còn chấn thương hắn, người này mạnh thế nào? Hắn không thể tưởng tượng. - Không ngừng? Ưng Kì bừng tỉnh lại từ trong tu luyện, thần niệm hắn còn chưa tìm hiểu, thân mình đã lóe lên, xông ra ngoài, rít gào: - Các ngươi muốn chết như vậy, vậy bổn tọa sẽ thành toàn các ngươi… Hắn vừa nói xong, liền cảm giác không thích hợp. Bởi vì không trung phía trước không ngừng xé rách, giống như trời cao bị đánh vỡ, có một người ngưng tụ mấy chục hư ảnh thần long phía sau lưng, uy thế kinh thiên. Bốn người bị đánh khó phân thắng bại, đây rõ ràng không nhằm vào bọn họ, hơn nữa, bốn người đều là cường giả Tứ Kiếp hậu kỳ, hắn cảm giác như đánh lên thiết bản. - Hừ, tiểu oa nhi, ngươi cũng thật ngông cuồng? Một tiếng hừ lạnh vang lên, sau đó một luồng lưu quang bay tới, Ưng Kì ngẩn ra, định né tránh, bên trái có một lão gia phóng đến, uy phong thổi đến, tốc độ hắn giảm đi. Vù! Lưu quang đánh trúng Ưng Kì, thân mình Ưng Kì bị nổ bay, chiến giáp bạo liệt từng tầng, vậy mà lại bị thương. - Đại nhân! Hai người Ưng Phong lập tức bay ra ngoài, trong mắt tràn ngập tức giận, nhìn hai người ra tay. Ưng Phong giận tím mặt, nói: - Lá gan các ngươi thật lớn, lại dám công kích đại nhân của ta, các ngươi biết chúng ta là ai không? Ha ha ha! Một lão giả tóc bạc cười ha hả nói: - Không phải là Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc thôi sao? Các ngươi còn tưởng đây là thời kì Viễn Cổ? Nơi này là La Sát Hải, chạy về Ưng Lĩnh các ngươi đi, ở đây cũng dám kiêu ngạo, đó là muốn chết! - Tốt lắm! Ưng Kì giận dữ cười, tôn nghiêm của Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc hôm nay bị đánh trúng, chuyện này hoàn toàn chọc giận hắn. Hôm nay, nếu không đánh chết mấy người này, về sau, Hồn Thiên Huyết Ưng Tộc sao có thể tiếp tục lăn lộn ở Tử Dương Đại Lục? - Giết chết bọn họ! Ưng Kì lập tức biến thân, nổi giận vọt lên. Hai người Ưng Phong không còn biện pháp, chỉ có thể xông lên, Thần Hành Thuyền cũng không có người quản… - Được! Cả người Lục Ly đều rung động. Cơ hội vẫn ảo tưởng đã đến thật rồi. Ba người Ưng Kì đang khai chiến, hắn ở đây cũng không ai quản, hơn nữa, trong khoảng thời gian ngắn, chiến đấu phỏng chừng sẽ không chấm dứt, ba người Ưng Kì không nhất định có thể thắng. Chỉ cần hắn có thể cởi bỏ Trấn Ma Liên, hắn còn có cơ hội đào tẩu. Phụ cận là La Sát Hải? Không ngừng có người chiến đấu, bộ dáng thật hỗn loạn? Nếu hắn có thể bỏ chạy khỏi La Sát Hải, vậy hắn có thể thành công thăng thiên.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom