• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (3 Viewers)

  • Chương 1766-1770

Chương 1766 Cổ trưởng lão
Tuy nhiên Đan tiểu thư là thiên tài luyện khí trăm vạn năm khó gặp, dáng vẻ lại xinh đẹp như thế, thân phận địa vị cao cả, Long Vân Hải thích nàng cũng là điều bình thường. Long Vân Hải đi ra ngoài, dạo qua một vòng, nhận được những đường khẩu thiếu thốn thành viên, hắn trở về đại điện. Công việc của đệ tử bên này là thống kế danh sách tất cả các đệ tử ký danh, còn ghi chép tình huống của đám người Lục Ly một chút. - Tốt! Long Vân Hải uy nghiêm nhìn một lượt rồi bắt đầu đọc danh sách của mọi người: - Lưu Nhất Hà, Phương Dương... Lý Thiên Dực, Kỳ Quan Nguyệt, mười người các ngươi tới Thiên Khí Đường, Long Vân Giang, ngươi dẫn bọn họ đi. - Thiên Khí Đường sao? Mặt của mười người này nhanh chóng lộ ra vẻ vui mừng, Thiên Khí Đường chính là đường khẩu vô cùng quan trọng ở Thần Khí Các, số lượng lớn Thần Khí bên kia đều do Thiên Khí Đường luyện chế ra, tài nguyên hết sức phong phú. Mặc dù mọi người đi qua đoán chừng chỉ có thể làm việc vặt, nhưng có thể học được rất nhiều việc, lăn lộn ở trong đó mấy năm sẽ nhanh chóng có thể trở thành đệ tử chính thức, đến lúc đó có thể tham dự luyện khí. - Hồ Tẩy Lễ, Cơ Phong, Nhạc Minh, Hoàng Hổ Liễu Tập, hai mươi người các người tới Thiên Đỉnh Đường, Long Vân Sơn dẫn bọn họ đi. Long Vân Hải đọc thêm hai mươi người nữa, sắc mặt đám người này trở nên có chút khó coi, Thiên Đỉnh Đường là một đường khẩu lớn, nhưng đường khẩu này lại kém xa tít tắp Thiên Khí Đường quan trọng. Công việc của đường khẩu này phụ trách một đóng tài vật khí đỉnh tài liệu, làm toàn là việc vặt vãnh, bọn họ qua đó đoán chừng chỉ có thể làm việc vặt... Bọn hắn chỉ là đệ tử ký danh, lúc đầu vào Thần Khí Các chắc chắn sẽ phải làm công việc bẩn nhất nặng nhọc nhất, muốn hết khổ thì ít nhất phải qua mấy năm. Mọi người cũng có tìm hiểu tình huống, chỉ cảm thấy có chút thất vọng thôi. - Triệu Địa Minh, Tào Khúc Thành... - Đường Đào, Vương Hoa Thiên... Liên tục có người được đưa tới các đường khẩu lớn, hình như có người có quan hệ bên trong, trực tiếp được giao phục vụ một ít trưởng lão. Còn có người được đưa tới Chiến Đường, ở Thần Khí Các Chiến Đường gần như không có cơ hội xuất chiến, không ai dám trêu chọc Thần Khí Các, cho nên Chiến Đường cũng không phải tốt lắm. Liên tục có người rời đi, giữa sân chỉ còn lại bảy người, trong lòng bọn họ trở nên khẩn trương. Đường khẩu lớn đều đã có người tới, những người còn lại như bọn họ sẽ được sắp xếp tới nơi nào đây? Không ai biết. - Haizzz... Lục Ly khẽ thở dài một tiếng, Long Vân Hải vẫn luôn không nhìn hắn, nhìn giống như công chính liêm minh, nhưng hắn biết chắc chắn trong lòng Long Vân Hải đã sớm có kế hoạch, hắn chỉ có thể đợi chịu tội. - Lục Ly! Một lát sau, Long Vân Hải hô một cái tên, Lục Ly ngẩng đầu đối mặt với Long Vân Hải, hắn biết chuyện nên tới sớm hay muộn cũng tới. Long Vân Hải dừng một chút, nhìn mấy người bên cạnh Lục Ly, rồi chỉ vào một người nói: - Thiên Huyễn Hàn, ngươi và Lục Ly tới chỗ Cổ trưởng lão, nghe theo sự căn dặn và sắp xếp của Cổ trưởng lão. - Cổ trưởng lão à? Lục Ly có chút kinh ngạc, Long Vân Hải lại không sắp xếp cho hắn đi quét nhà xí, canh nghĩa trang các thứ, vậy mà sắp xếp cho hắn ở bên cạnh một trưởng lão là có ý gì? Long Vân Hải tốt với hắn như vậy sao? Chuyện này không đúng chút nào. - Cổ trưởng lão sao? Mấy đệ tử bên người Long Vân Hải thay đổi sắc mặt, trong bảy người Lục Ly cũng có ba người biến sắc, dùng ánh mắt đồng tình nhìn qua Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn. Thiên Huyễn Hàn hình như có chút khờ ngốc, gãi đầu một cái trong hơi mơ hồ. Trong lòng Lục Ly hồi hộp một chút, xem ra vị Cổ trưởng lão này rất khó hầu hạ rồi. Đoán chừng đi theo hắn không chỉ không học được gì, còn có thể sẽ trôi qua những ngày tháng rất bi thảm... Long Vân Hải phái ra một đệ tử tên Long Vấn Thiên dẫn Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn tới chỗ Cổ trưởng lão kia. Trên đường đi đệ tử này đã giới thiệu rất nhiều quy củ của vị Cổ trưởng lão kia cho hai người Lục Ly, Lục Ly nghe đến đau đầu. Mặc dù Long Vấn Thiên chưa hề nói Cổ trưởng lão kia như thế nào, nhưng từ trong vài câu ngắn ngủi của hắn, Lục Ly đã hiểu rõ Cổ trưởng lão này là người có tính khí cổ quái, tính cách quái gở, cực kỳ khó khăn ở chung. Ví dụ như chỗ Cổ trưởng lão kia, vô cùng chú ý sạch sẽ, nếu để cho Cổ Điện chỗ Cổ trưởng lão có một chút dơ dáy bẩn thỉu, chắc chắn sẽ bị phạt nặng... Lại ví như ở chỗ Cổ trưởng lão kia, không được lớn tiếng ồn ào, không được rời đi vô cớ, mọi thứ phải xin chỉ thị từ Cổ trưởng lão, nếu không cũng sẽ bị phạt nặng... Thiên Huyễn Hàn nhìn cũng trẻ trung, bề ngoài không tệ, thuộc về loại có thể khiến người ta vừa nhìn qua đã có hảo cảm. Không được coi là vô cùng anh tuấn, tuy nhiên lại khó nén lòng mà muốn nhìn lần hai, đáng tiếc nhìn tính cách có chút ngốc đến khó chịu, đôi lúc trông hơi ngu ngơ. Hắn đi theo sau lưng Lục Ly, hiếu kì đánh giá xung quanh, trên đường đi chẳng hề nói một câu, trong mắt có chút hưng phấn, hoàn toàn không biết hắn và Lục Ly phải đi đâu, cũng không biết thứ gì đang chờ đợi bọn họn. Thấy Lục Ly rất im lặng, người này có phải suy nghĩ rất cứng nhắc hay không... Sau bảy lần ngoặc tám lần rẽ Long Vấn Thiên đi tới một sơn cốc nằm trong gốc, ở đây có một trang viên lớn, bên trong có một tòa thành, còn có hai gác xép nhỏ, ngược lại trông rất khí phách. - Đệ tử Long Vấn Thiên cầu kiến Cổ trưởng lão! Long Vấn Thiên đứng thẳng ở ngoài cửa lớn, sau đó cung kính khom người hành lễ, quát khẽ một tiếng. Trong trang viên lại không có bất kỳ phản ứng nào, Long Vấn Thiên cũng không vội mà chỉ lẳng lặng đứng yên, Lục Ly Thiên và Huyễn Hàn càng là không dám nói lời nào. Thời gian trôi qua trọn vẹn hai nén hương, bên trong truyền đến một âm thanh già nua khàn khàn: - Chuyện gì? Sắc mặt Long Vấn Thiên trang nghiêm, khom người nói lần nữa: - Lần này trong các chiêu mộ một ít đệ tử ký danh, chúng ta lựa chọn hai đệ tử ưu tú nhất đưa tới cho trưởng lão, nghe theo chỉ thị của ngài.
Chương 1767 Quy củ
Sau khi Long Vấn Thiên nói xong, trong trang viên trở lại yên tĩnh lần nữa, lại qua hai nén hương, Cổ trưởng lão mới truyền lời ra: - Người giữ lại, ngươi có thể đi! - Vâng. Long Vấn Thiên khom mình hành lễ, cáo từ nói: - Cổ trưởng lão bận rộn, đệ tử cáo lui. Long Vấn Thiên nhìn hai người Lục Ly một chút rồi đi về phía xa, Lục Ly thấy rõ được sự hả hê trong mắt Long Vấn Thiên, Thiên Huyễn Hàn cũng đã nhìn ra, gãi đầu cảm thấy có chút không hiểu. Chờ Long Vấn Tiêu đi rồi, Thiên Huyễn Hàn lại gãi đầu một cái, nghĩ một chút rồi nói nhỏ với Lục Ly: - Lục Ly, chúng ta vào yết kiến Cổ trưởng lão được không? - Cổ trưởng lão không có lệnh, chúng ta cũng đừng động, cứ chờ đi! Lục Ly quét mắt nhìn hắn một cái, thấp giọng nói. Thiên Huyễn Hàn lại gãi đầu, cuối cùng cũng không động đậy mà đứng trầm mặc với Lục Ly ở bên ngoài. Kết quả vừa đứng đã đứng đằng đẵng ba ngày ba đêm, hai người Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn giống như là hai đứa ngốc, đứng ở ngoài trang viên đằng đẵng ba ngày ba đêm. Thiên Huyễn Hàn mấy lần muốn nói chuyện, muốn đẩy mở cửa tiến vào, nhưng điều bị Lục Ly dùng ánh mắt ngăn cản. Tính khí của Thiên Huyễn Hàn này cũng là còn được, đứng bên ngoài với Lục Ly. - Vào đi. Ngày thứ tư trong trang viên cuối cùng cũng truyền đến một giọng nói khàn khàn, Lục Ly hơi thở dài, xem ra bọn họ đã qua được cửa thứ nhất rồi, hắn cúi người hành lễ, Thiên Huyễn Hàn vội vàng hành lễ theo. Lục Ly mở cửa lớn ra, mang theo Thiên Huyễn Hàn vào trang viên, cuối cùng đi đến bên ngoài tòa thành. Đến bên ngoài tòa thành, nhưng Lục Ly không có liều lĩnh đi vào, mà khom mình hành lễ lần nữa nói: - Đệ tử ký danh Lục Ly, mong được bái kiến trưởng lão. Thiên Huyễn Hàn phản ứng nhanh chóng, vội vàng hành lễ nói theo: - Đệ tử ký danh Thiên Huyễn Hàn, mong được bái kiến trưởng lão. Trầm lặng, thời gian trôi qua vẻn vẹn hai nén hương, bên trong mới truyền ra âm thanh: - Vào đây! Lục Ly sửa sang lại y phục, Thiên Huyễn Hàn cũng học theo, hai người đi vào trong tòa thành, bên trong đại điện lại không người. Lục Ly không dám phóng ra thần niệm, nhìn lướt qua phát hiện trong điện có ba dãy hành lang, chia ra trái phải và phía sau phân điện. Hắn dừng một chút, đi đến hành lang trước mặt, Thiên Huyễn Hàn dường như không có nhiều chủ kiến lắm, nên vẫn luôn đi theo Lục Ly. Đi qua lối đi này, sau khi hai người Lục Ly đến hậu viện, đập vào mắt là một lão nhân mặc hắc bào ngồi dưới giàn nho trong hậu viện, hắn đang mày quan sát một khí phôi kỳ quái ở trong tay, trên bàn đá bên cạnh trưng bày mấy quyển cổ tịch. - A... Thiên Huyễn Hàn nhìn về phía khác của hậu viện, lại nhìn thấy hai ngôi mộ, một tòa tương đối cũ, một tòa lại tương đối mới. Bốp! Tay Cổ trưởng lão đột nhiên động một chút, sau đó trong hư không xuất hiện một bàn tay, đánh vào trên mặt Thiên Huyễn Hàn. Thiên Huyễn Hàn phản ứng không kịp, bị một bàn tay đánh bay ra ngoài, lăn trên mặt đất, trên mặt xuất hiện một vết máu đỏ tươi. - Thứ không nên nhìn thì đừng nhìn! Đầu của Cổ trưởng lão cũng không có nâng lên, lạnh băng băng nói. Trên mặt Thiên Huyễn Hàn hiện lên một chút tức giận, cũng không nói chuyện, hắn đứng lên nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh, đứng ở sau lưng Lục Ly. Lục Ly khom mình hành lễ nói: - Đệ tử ký danh bái kiến Cổ trưởng lão. Trong lòng Thiên Huyễn Hàn chắc là rất bất mãn, nhưng cũng không có tỏ ra mặt ngoài, hơi khom người nói: - Ký danh đệ tử Thiên Huyễn Hàn bái kiến Cổ trưởng lão, đệ tử có lỗi, xin trưởng lão trách phạt. - Đã trách phạt. Cổ trưởng lão không ngẩng đầu, lạnh lùng nói: - Làm việc ở nơi này của ta, chỉ cần không vi phạm quy củ của ta, chuyện gì cũng dễ nói, vi phạm tới quy củ ta đương nhiên sẽ bị trách phạt. Nếu như không phục, các ngươi có thể tìm Đường trưởng lão xin điều đi, ta tuyệt đối không ép ở lại. - Điều đi sao? Khéo miệng Lục Ly lộ ra một nụ cười khổ, nếu như hắn dám tìm Đường trưởng lão xin điều đi, sợ là chán sống, đoán chừng sẽ bị trục xuất thẳng ra khỏi tông phái, hoặc là phái đi thủ nghĩa trang trăm năm ngàn năm gì gì đó... Chịu chút ủy khuất không tính là gì, chỉ cần cẩn thận chút ít, biết nắm bắt tính cách của Cổ trưởng lão, Lục Ly tin rằng mình vẫn có thể an nhàn ở lại đây. Tự mình tìm tòi ra con đường luyện khí, vừa âm thầm tu luyện, từ từ mưu toan. Cho nên hắn dừng một chút rồi rất cung kính nói: - Trưởng lão dạy dỗ rất đúng, có thể đi theo Cổ trưởng lão là vinh hạnh của chúng ta, đương nhiên phải tuân thủ quy củ của Cổ trưởng lão. - Các ngươi ở các lâu phía đông! Dường như Cổ trưởng lão có chút không kiên nhẫn, lạnh lùng khua tay nói: - Không có lệnh của ta, ngoài trừ bên ngoài khu lầu các, chỗ nào cũng được tới. Ta có việc sẽ gọi các ngươi, gọi tới là tới. - Vâng! Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn khom mình hành lễ, đang chuẩn bị rời đi, Cổ trưởng lão đột nhiên nhớ tới cái gì nói ra: - Các ngươi đi sửa sang lại tài vật trong điện tài vật bên trái trước, trong ba ngày thuộc hết tất cả các loại tài vật. Sau ba ngày ta sẽ luyện khí, nếu không kịp thời lấy ra tài vật ta cần, các ngươi cũng nên tự đoạn hai tay của mình mười lần đi. Lộp bộp! Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn biến sắc, trong ba ngày phải biết hết tất cả tài vật? Ai biết bên trong thiền điện kia có bao nhiêu thần tài? Hơn nữa bọn hắn hoàn toàn không có thư tịch trong phương diện này. Một khi phạm sai lầm, tự đoạn hai tay mười lần tương đương với việc phải tiếp nhân sự đau đớn khi gãy tay mười lần, Cổ trưởng lão này cũng quá biến thái đi? - Vâng. Lục Ly cắn răng khom người rời đi, Thiên Huyễn Hàn cũng như thế. Hai người rời khỏi hậu viện, đi đến thiền điện bên trái, đẩy cửa ra hai người phát hiện vậy mà truyền tống vào trong một tiểu không gian kỳ dị, hai người trợn tròn mắt nhìn nhau vài lần! Đây cũng không phải là một thiền điện tài vật, mà là một tiểu thế giới kỳ dị, phạm vi bên trong khoảng chừng hơn mười dặm, khắp nơi đều chất đầy tài vật kỳ dị, nhìn đi nhìn lại cũng không biết có bao nhiêu, thời gian ba ngày bọn hắn làm sao có thể phân biệt hết đây?
Chương 1768 Ta Sẽ Bị Đánh Chết
Quan trọng nhất là bọn hắn hoàn toàn không có tư liệu về phương diện này, việc phân biệt thật sự không biết bắt tay vào làm từ đâu... - Cổ lão đầu đang muốn chơi chết chúng ta? Thiên Huyễn Hàn lẩm bẩm một câu, Lục Ly sắc mặt hơi tái, vội vàng liếc nhìn hắn. Có điều đã muộn, trên bầu trời đột ngột giáng xuống một đại thủ ấn, Thiên Huyễn Hàn bị đánh ngã lăn ra đất. Ầm! Thiên Huyễn Hàn mặc chiến giáp Thần Khí, nhưng cả người đều bị đánh máu me be bét, nhìn trông cực kỳ bi thảm. Đại thủ ấn đánh xuống xong, không còn truyền đến bất kỳ lời nào. Lục Ly vừa nãy định nhắc nhở Thiên Huyễn Hàn, tiểu thế giới này rõ ràng là không gian Thần Khí do Cổ trưởng lão luyện chế, nhất cử nhất động ở đây đều bị Cổ trường lão cảm ứng. Đứng đây nghị luận Cổ trưởng lão, khác gì đang nói ngay trước mặt hắn. Thiên Huyễn Hàn không phải đang tự đắc tội sao? - Thiên Huyễn huynh đệ, ngươi có sao không? Lục Ly đi tới, lấy ra hai viên thuốc chữa thương, Thiên Huyễn Hàn cắn răng lắc đầu, tự mình lấy ra hai viên thuốc chữa thương nuốt vào, sau đó ngồi khoanh chân ở bên cạnh chữa thương. Cạch! Lục Ly lấy nước trắng và dụng cụ lau mặt đất, tất cả vết máu đều được lau sạch sẽ. Sau đó hắn bắt đầu đi loanh quanh trong tiểu thế giới, quét tới quét lui đống Thần tài gần đó. - Mẹ kiếp, trưởng lão Thần Khí Các thật giàu có! Lục Ly âm thầm cảm khái, Thần tài ở đây không quý giá như của Thiên Tử Linh, nhưng số lượng chắc chắn gấp mười lần Thần tài trong đại điện của Thiên Tà Châu. - Ồ? Mắt Lục Ly đột nhiên lóe sáng, hắn tìm thấy Huyết Viêm Tinh ở một góc, hơn nữa còn có mười bốn viên. Hắc Sơn Cung bán một viên Huyết Viêm Tinh giá mười vạn Thần Nguyên, phỏng chừng có chút đội giá, nhưng chắc chắn một viên cũng phải đến mấy vạn. Chỗ này có mười mấy viên Huyết Viêm Tinh, đây chính là mấy trăm ngàn Thần Nguyên. - Đáng tiếc không thể lấy! Lục Ly âm thầm tiếc rẻ, có mười bốn viên Huyết Viêm Tinh này, xương khô Chiến Thần có thể phát động mười bốn lần, có thể giết chết không ít Thần Linh. Bất kỳ Thần tài ở đây Lục Ly đều không dám chạm, phỏng chừng nhất cử nhất động của bọn hắn đều bị Cổ trưởng lão cảm ứng. Cho dù lấy một viên tinh thạch cấp thấp nhất cũng sẽ bị Cổ trưởng lão phạt nặng. - Hai phần mộ, một cũ một mới? Có lẽ là thê tử và con của Cổ trưởng lão? Lục Ly nhớ tới hai phần mộ trong hậu viện, xem ra tính cách cổ quái bạo ngược của Cổ trưởng lão có liên quan đến cái chết của vợ con hắn. Sau này Lục Ly phải hết sức chú ý, bằng không đang yên lại chịu tội. Hắn tiếp tục loanh quanh ở trong, chẳng bao lâu đôi mắt lại sáng ngời. Hắn tìm được một cổ tịch rất dày, bên trong có lẽ giới thiệu về Thần tài. Quả nhiên! Hắn lật giở cổ tịch xem một lượt, mấy đại tự ở trang đầu tiên là giản lục về Thần tài. Chỉ có ba ngày thời gian, Lục Ly vội vàng xem xét, hắn vừa lật giở vừa tản thần niệm ra xung quanh thăm dò, xem được một lát thần niệm hắn quét đến Thiên Huyễn Hàn nói: - Thiên Huyễn huynh đệ, nếu vết thương của ngươi không quá nghiêm trọng, thì đứng lên làm việc, bằng không chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn. Thiên Huyễn Hàn mở mắt, khóe miệng giật giật: - Ta vẫn chưa chết. Ly ca, có chuyện gì ngươi cứ nói, ta nghe theo ngươi. Thiên Huyễn Hàn đi vào chưa được bao lâu, đã bị đánh hai lần. Lục Ly lại vẫn bình an vô sự, hắn có chút bội phục Lục Ly. Lại thêm Lục Ly có vẻ rất trầm ổn, đắc tội Đan tiểu thư vẫn vào được Thần Khí Các, không biết luyện khí nhưng có thể khắc họa trận pháp cao thâm, điều này khiến hắn có chút bái phục. Tâm trạng hắn có vẻ không tệ, bị đánh hai chưởng vẫn không tức giận, phủi phủi mông đi tới. Lục Ly ngẩng đầu nhìn hắn, hỏi: - Có giấy bút không? - Có! Thiên Huyễn Hàn lấy giấy bút ra, Lục Ly dẫn hắn đi tới phía trước đống tinh thạch màu đỏ: - Đây là Hỏa Diệu Thạch, dùng để đun nóng Thần lô, viết rõ vào. Ngoài ra phụ cận cũng có Hỏa Diệu Thạch, mang hết đến chất đống ở đây, chúng ta phân nhau hành động. - Tốt quá, Ly ca thật lợi hại, ta phục! Thiên Huyễn Hàn giơ ngón tay cái lên khen, bọn hắn không cần nhớ hết trong đầu toàn bộ Thần tài, chỉ cần thu dọn ngay ngắn rồi viết tên lên, như vậy ba ngày sau sẽ không nhầm lẫn. - Được rồi, không nói ở đây! Lục Ly khoát tay nói: - Nếu chúng ta đã bị phân đến chỗ Cổ trưởng lão, thì nên nghiêm túc làm việc. Chỉ cần Cổ lão vui vẻ, sau này chắc chắn dạy chúng ta luyện khí. Thiên Huyễn Hàn nghiêm túc gật đầu nói: - Ừ, ta đến đây để học luyện khí, ta nhất định phải trở thành Đại Thần Tượng, trở thành Thần Tượng Tông sư, nhất định! Lục Ly bắt đầu làm việc, lấy tất cả Hỏa Diệu Thạch ra, chất vào một bên. Thiên Huyễn Hàn viết lên tảng đống đá ba chữ - Hỏa Diệu Thạch. - Loại này là Bạch Lân Thạch, cũng dùng để đun nóng Thần lô! Lục Ly chỉ vào một loại tinh thạch màu trắng khác nói. Lần này không cần Lục Ly phân phó, Thiên Huyễn Hàn đã chủ động bắt đầu tìm kiếm Bạch Lân Thạch, Lục Ly cũng bận rộn tìm. Hai người đều là Thần Linh, tốc độ không tệ, hiệu suất làm việc rất cao. Cứ như vậy Lục Ly phân biệt các loại Thần tài, sau đó tìm chất thành một đống, dán nhãn lên, còn ghi chú rõ có công dụng. - Đây là Độc Giao Trảo, cái này kịch độc, không được chạm tay vào, đây là một trong những vật liệu luyện chế Thần Khí như cung tên! Thiên Huyễn Hàn lấy ra một bộ găng tay màu đen, nói: - Ta có găng tay Thần Khí. Ly ca, ta đến lấy, ngươi ghi là được! Hai người ở bên trong nhanh chóng hành động, phân biệt các loại Thần Khí thì gom thành từng loại. Xếp chồng ngay ngắn đâu vào đấy, hiệu suất làm việc vô cùng cao. Vẻn vẹn trong một ngày, hai người đã thu dọn quá nửa Thần tài, cứ tiếp tục tiến độ này, trong ba ngày chắc chắn dọn dẹp xong. Thần tài trong tiểu thế giới nhiều vô kể, ít nhất có hơn vạn loại, bắt Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhớ hết là điều không thể. Nhưng sắp xếp như này, Cổ trưởng lão cần gì hai người đều có thể căn cứ thẻ ghi để tìm kiếm, tuyệt đối không lấy nhầm. - Hừ, xem ra cũng có chút khôn lỏi!
Chương 1769 Dạy Các Ngươi Cách Làm Người
Cổ trưởng lão đứng dưới giàn nho ở hậu viện, lần đầu tiên ngẩng đầu lên nhàn nhạt hừ một tiếng, sau đó tiếp tục cúi đầu nhìn khí phôi kỳ quái trong tay mình. Sau ba ngày, hai người Lục Ly đã sớm sắp xếp xong tất cả Thần tài, hơn nữa còn kiểm tra lại hai lần, xác định tất cả đều không đánh dấu nhầm. Hai người không đi đến lâu các mà Cổ trưởng lão cho hai người ở, chỉ ngồi khoanh chân bên trong chờ đợi. - Lấy một trăm viên Hỏa Diệu Thạch, một trăm viên Lân Bạch Thạch, một trăm viên Hắc Cương Thạch ra đây! Một giọng nói khàn khàn già nua đột nhiên vang lên, Lục Ly choàng mở mắt, cơ thể lóe lên xuất hiện ở đống Thần tài bên kia. Nhanh chóng lấy ra một trăm viên Hỏa Diệu Thạch, Lân Bạch Thạch và Hắc Cương Thạch đưa cho Thiên Huyền Hàn nói: - Ngươi mang đến, có cần gì thì đến tìm ta! - Được! Thiên Huyễn Hàn không hiểu sao vô cùng tín nhiệm Lục Ly, nhận lấy ba loại đá nhanh chóng thu vào trong không gian giới, xông ra truyền tống môn của tiểu thế giới. Một lát sau Thiên Huyễn Hàn trở về, trên mặt lại nhiều thêm một chưởng ấn, Lục Ly nhíu mày hỏi hắn: - Làm sao vậy? Thiên Huyễn Hàn có chút ấm ức nói: - Cổ trưởng lão đang luyện khí, ta nhìn vào mấy lần... - ... Trên trán Lục Ly nổi lên mấy vạch đen, lúc ở hậu viện Thiên Huyễn Hàn này đã ăn một cái tát, thế vẫn chưa ghi nhớ? Cái không nên nhìn thì không nên nhìn... - Đừng nói nhảm, Cổ trưởng lão cần gì? Lục Ly không dám tán dóc, lập tức dò hỏi, Thiên Huyễn Hàn vội vàng nói: - Long Quy Đằng một cây, Thiên Sơn Thiết mười khối,... Lục Ly nhanh chóng lấy Thần tài ra, suy nghĩ lát nói: - Không thì ta đi đưa, ngươi ở đây? - Không cần, cứ để ta đi. Thiên Huyễn Hàn nhanh chóng nhận Thần tài, vội vã đi ra ngoài, đến khi hắn trở về, bên má kia lại có dấu năm ngón tay, khóe miệng sưng lên. - Lại làm sao vậy? Lục Ly trợn tròn mắt hỏi. Thiên Huyễn Hàn sắp phát khóc, rưng rưng nói: - Lúc ta đi thì trong Thần lô vang lên một tiếng nổ, ta quay đầu nhìn, lại bị đánh... Lục Ly đã không thể thông cảm cho Thiên Huyễn Hàn, mau chóng lấy Thần tài đưa cho hắn, hắn lại vội vã đi ra ngoài. Lúc hắn trở về, mặt sưng như đầu heo, mỗi bước đi là một dòng nước mắt nước mũi , nghẹn ngào nói: - Ly ca, ta không đi, nếu đi nữa ta sẽ bị đánh chết... Lần này bởi vì Huyễn Thiên Hàn nhầm lẫn một viên Thần tài, ăn hai phát vả. Cổ trưởng lão sai hắn đi lấy ba viên Hắc Cương Thạch, năm viên Hỏa Diệu Thạch, một viên Lân Bạch Thạch, kết quả hắn nhớ nhầm, làm thiếu mất một viên Hỏa Diệu Thạch, kết cục đương nhiên rất thảm... Lục Ly lấy Thần tài lần này Cổ trưởng lão cần rồi vội vã rời khỏi Thiên Điện này, đi tới một Thiên Điện khác, nơi này chính là chỗ Cổ chưởng lão luyện khí. Mau chóng vọt vào trong Thiên Điện, Lục Ly cảm thấy lóe sáng trắng, lại đi tới một không gian kỳ dị. Không gian này rất lớn, có vẻ giống một thung lũng, bên trong có các loại dụng cụ và Thần lô, lúc này Cổ trưởng lão đang ở cạnh Thần lô lớn nhất. Vèo! Lục Ly không dám nhìn thêm, liếc qua trong chốc lát rồi đi tới chỗ Cổ trưởng lão. Hắn mang hết Thần tài ra rồi khom người hành lễ, đứng ở một bên trầm mặc không nói, con mắt không dám nhìn loạn. Hộc hộc! Cổ trưởng lão đánh ra vài luồng sáng bay vào trong Thần lô, sau đó mở miệng nói: - Ném chín viên Hỏa Diệu Thạch, một viên Hắc Cương Thạch, mười sáu viên Lân Bạch Thạch. Lục Ly lấy chuẩn xác lấy ra Hỏa Diệu Thạch, Hắc Cương Thạch và Lân Bạch Thạch ở dưới đất ném vào trong. Sau đó đứng ở một bên trầm mặc. Con mắt không nhìn Thần lô, chỉ nhìn mặt đất dưới chân, tựa như một con rối Thạch Đầu Nhân. Xẹt xẹt xẹt! Cổ trưởng lão không ngừng đánh ra Thần Lực, thỉnh thoảng kêu Lục Ly ném Thần tài vào, Lục Ly đều làm không chút sai sót. Qua ba nén nhang, Cổ trưởng lão phất tay nói: - Đi lấy một giọt máu Hỏa Phượng, một khối Nguyên Dương Kim Thạch đến đây. Lục Ly không đáp lại, chắp tay hành lễ rồi nhanh chóng đi ra. Cổ trưởng lão thản nhiên nhìn bóng lưng lúc hắn rời đi, mặt không cảm xúc gật đầu. Đến khi Lục Ly trở lại Thiên Điện chứa Thần tài, Thiên Huyễn Hàn thấy hắn đi đã lâu mà không hề hấn gì, miệng mếu máo, oan ức nói: - Ly ca, ngươi làm như nào vậy? Dạy ta được không? Ta không muốn bị đánh. Hu hu, ta lớn thế này rồi, cha mẹ còn chưa đánh ta... Lục Ly nhanh chóng lấy Thần tài, lúc sắp đi nói: - Không có chuyện gì thì Cố trưởng lão sẽ không làm khó ngươi, hắn giáo huấn ngươi cũng phải tiêu hao tinh lực, hắn là người rất có nguyên tắc. Nếu chúng ta tuân thủ bổn phận, tuân thủ quy tắc của hắn, hắn sao có thể tự nhiên đánh chúng ta? Lục Ly trở về Thiên Điện luyện khí kia, vẫn rất tuân thủ quy củ, làm việc cẩn thận, tinh thần vô cùng hăng hái. Hắn biết Cổ trưởng lão tính cách quái gở, nhưng chắc chắn không phải người không biết đạo lý, chỉ cần Lục Ly làm việc cẩn thận không phạm sai lầm, có thể dần dần nhận được sự tán thưởng của Cổ trưởng lão. Một trưởng lão Thần Khí Các, hơn nữa có lẽ còn là một Luyện Khí Sư cao cấp, trong lòng hắn đương nhiên cao ngạo. Chỉ cần hắn hoàn toàn tán thưởng ngươi, ngày tháng sau này sẽ dễ sống. Nếu không được chấp nhận, chắc chắn sau này càng nhìn ngươi càng thấy ghét, ngày tháng sau này khó sống. Lục Ly không ngừng tới lui luyện khí điện và Thần Tài Điện, bận rộn khoảng ba bốn canh giờ, nhưng chưa lần nào bị Cổ trưởng lão răn dạy hay trách phạt. Thiên Huyễn Hàn triệt để khâm phục hắn, gọi tiếng - Ly ca- cũng đầy tâm phục khẩu phục. Lần cuối Lục Ly mang Thần tài đến, Cổ trưởng lão lại ngừng luyện khí. Thần lô mở ra, trong tay hắn là một Thần Khí kỳ quặc ánh lên Thần Lực màu vàng, hắn lắc đầu than thở: - Lại thất bại, ôi... Cổ trưởng lão tiện tay ném vật hình bầu dục ở trong tay cho Lục Ly: - Vật này cho ngươi nghiên cứu, sau đó ném vào trong Thần Tài Điện. Cho các ngươi nghỉ ngơi ba ngày, có thể đi dạo trong Thần Khí cốc, với lại đi Nội Vụ Đường báo cáo, không được gây sự! - Tạ trưởng lão! Lục Ly khom người hành lễ rồi xoay người rời đi, hắn biết Cổ trưởng lão có thể giao Thần Khí kì quái này cho hắn, hắn bước đầu đã được Cổ trưởng lão đón nhận.
Chương 1770 Dạy Các Ngươi Cách Làm Người

Hắn đi ra ngoài, đến Thần Tài Điện dẫn Thiên Huyễn Hàn ra ngoài, đưa hắn đi tới các lâu phía đông. Tòa các lâu này không phải rất lớn, có điều bên trong cũng được mấy gian, gian phòng có chút bừa bộn, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn chủ động đi thu dọn. Gian phòng còn có cấm chế, Huyễn Thiên Hàn mở cấm chế ra, đang muốn kể khổ với Lục Ly, Lục Ly vội vàng dùng ánh mắt ngăn hắn lại, phất tay nói: - Thiên Huyễn Hàn, ngươi dưỡng thương cho tốt, ta quan sát học tập Thần Khí này một lát, hôm sau chúng ta ra ngoài đi dạo. Thiên Huyễn Hàn chỉ đành nhăn mặt gật gật đầu, Lục Ly một mình trở về phòng, hắn lấy Thần Khí hình bầu dục kia ra, rót Thần Lực vào trong cảm ứng một phen. - A... Chẳng bao lâu trên mặt hắn lộ vẻ kinh sợ, bởi vì trận văn và trận đồ bên trong Thần Khí quá phức tạp, đại trận xen kẽ tiểu trận, đại trận lại dung hợp với nhau. Lục Ly cảm giác bên trong có đến mấy trăm bức Tuyến Lộ Đồ, nhìn rất rối mắt. - Đây đang muốn luyện chế Thần Khí cấp bậc gì? Thần Khí siêu phẩm? Lục Ly trở nên trầm tư, hắn suy nghĩ trong chốc lát rồi để Huyết Tiên Đằng từ trong tay dò xét, truyền âm với nó: - Huyết Linh Nhi, ngươi cảm ứng tỉ mỉ trận đồ bên trong, có lẽ sẽ có ích cho ngươi. - Được! Xúc tu của Huyết Linh Nhi thăm dò vào trong, qua vài canh giờ mới thu lại, truyền âm nói: - Xong rồi, chủ nhân, ta đã nhớ kỹ toàn bộ trận đồ bên trong. Lục Ly khẽ vuốt cằm, ngồi xếp chân tu luyện, một ngày sau mới đi ra khỏi phòng, mang Thần Khí hỏng này về Thần Tài Điện. - Đi, đi Nội Vụ Đường. Lục Ly lôi Thiên Huyễn Hàn ra khỏi phòng, Cổ trưởng lão bảo hắn đi Nội Vụ Đường báo cáo, tuy rằng hắn cũng không biết cụ thể thế nào. Nhưng có thể đoán được hắn đã vượt qua thử thách của Cổ trưởng lão, Cổ trưởng lão đồng ý giữ hai người bọn hắn. Hai người ra khỏi trang viên, bắt đầu đi lại trong Thần Khí Cốc, rẽ tới rẽ lui rời khỏi trang viên được mấy dặm, Lục Ly nhìn thấy xung quanh không có ai mới nhỏ giọng nói với Thiên Huyễn Hàn: - Thiên Huyễn Hàn, sau này ở trong hoa viện tuyệt đối không được trách móc trưởng lão, bằng không ngươi lại chịu tội, biết chưa? Thiên Huyễn Hàn dương như đã nghĩ thông, gật đầu nói: - Được! Ta nhớ kỹ, để trở thành Thần Tượng Tông Sư, khổ sở thế nào ta cũng chịu. - Thần Tượng Tông Sư, chỉ bằng ngươi? Đúng lúc này, bên trong một pháo đài có mấy người đi ra, đi đầu là một nữ tử ăn mặc quyến rũ, theo sau nàng có hai nam đệ tử, nữ tử chính là một vị tiểu thư đi cùng Đan tiểu thư mà Lục Ly từng gặp. Nàng mặc một bộ váy dài hồng phấn, dáng vẻ kiêu ngạo, cổ áo trễ xuống lộ ra da thịt trắng nõn, eo nàng rất nhỏ, mông rất vểnh, đường cong vô cùng hoàn mỹ. Nàng bước tới, mông lớn lắc lư, đầu ngẩng cao, kiêu ngạo như một con khổng tước, nàng cười chế giễu: - Toàn bộ Thần Giới chỉ có hai mươi Thần Tượng Tông Sư, Thần Khí Các chúng ta cũng chỉ có một người, chính là các chủ của chúng ta. Các chủ hao tốn ba vạn năm mới trở thành Thần Tượng Tông Sư, còn là thiên tài mười vạn năm khó gặp ở Thần Khí Các, các ngươi cảm thấy thiên tư của các ngươi còn biến thái hơn các chủ? Các ngươi còn không tự xem lại mình! Lục Ly ngượng ngùng sờ mũi không nói, Thiên Huyễn Hàn sắc mặt thay đổi mấy lần, cuối cùng không tranh luận. Vừa mới tới Thần Khí Các, còn chưa thăm dò rõ ràng hoàn cảnh thế nào, xung đột với người khác thì không tốt lắm. - Đúng rồi! Tiểu thư quần đỏ đột nhiên liếc nhìn Lục Ly: - Đệ tử Thần Khí Các chúng ta có chế độ đẳng cấp rõ ràng, các ngươi là đệ tử ký danh, là đệ tử có cấp bậc thấp nhất, mà ta là Giang Liên Tuyết, đệ tử hạch tâm ở tông phái. Dựa theo môn quy, các người nhìn thấy ta phải quỳ xuống hành lễ. - Quỳ xuống hành lễ? Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn hơi tái mặt, nội tâm Lục Ly nở nụ cười trào phúng, Giang Liên Tuyết này tưởng hắn là kẻ ngốc? Nếu có môn quy như vậy, sao bọn hắn gặp trưởng lão lại không quỳ? - Có quỳ hay không? Giang Liên Tuyết thấy Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn không có động tĩnh, sắc mặt lạnh lẽo, trong tay xuất hiện một thiết tiên màu bạc, u ám nói: - Nếu không quỳ, đừng trách sư tỷ dạy các ngươi cách làm người! Thiên Huyễn Hàn nổi giận, mắt bừng bừng sát khí, khí thế trên người phóng ra, tựa hồ không cam lòng chịu nhục, định liều mạng phản kích. Lục Ly biết bọn hắn không thể ra tay, dù cho Giang Liên Tuyết thực sự đánh bọn hắn, bọn hắn cũng không thể phản kích. Tại sao? Bởi vì chắc chắn phụ thân hoặc gia gia của Giang Liên Tuyết là một trưởng lão thực quyền, bằng không sẽ không phách lối như này, ngày ấy Giang Liên Tuyết lại đi cùng Đan tiểu thư. Một khi bọn hắn nổi xung đột, động thủ trong Thần Khí Cốc, chắc chắn sẽ kinh động đến người trong Hình Luật Đường. Đến lúc phải vào Hình Luật Đường, bọn hắn là đệ tử ký danh, Giang Liên Tuyết là đệ tử hạch tâm, còn là nữ nhi hoặc nữ tôn của một vị trưởng lão. Vụ kiện này chưa mở ra bọn hắn đã thua. Bất luận đúng hay sai, bọn hắn dám động thủ chính là sai lầm nghiêm trọng, hậu quả không bị trục xuất khỏi tông môn thì cũng bị phạt nặng. Lục Ly trầm ngâm trong chốc lát, đôi chân im lặng bước lên chắn trước người Thiên Huyễn Hàn, hắn lấy ra một quyển sách nhỏ, cất lời: - Đây là môn quy của tông môn. Giang sư tỷ, mời ngài nói cho ta biết, dòng nào viết rõ phải quỳ xuống hành lễ với đệ tử hạch tâm? Chúng ta gặp phải trưởng lão còn chưa phải quỳ xuống, lẽ nào Giang sư tỷ cho rằng bản thân tôn vinh hơn trưởng lão? Nếu quả thật như thế, ta sẽ thỉnh giáo Cổ trưởng lão một phen! - Ạch... Giang Liên Tuyết cùng hai tên đệ tử biến sắc, Lục Ly quy chụp khiến cho Giang Liên Tuyết không nói nên lời.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom