-
Chương 1136-1140
Chương 1136 Bí mật răng thú 2
- Con mẹ nó! Sắc mặt Lục Ly hơi đen lại, vừa rồi là Lục Linh, tiếp theo là Lục Phi Tuyết, hiện tại đến phiên hắn, có phải lát nữa sẽ có người làm mối cho Lục Nhân Hoàng hay không? Lục Ly vừa mới nghĩ đến đó, một vị lão giả đứng dậy nói: - Thiếu tộc trưởng, nghe nói thiếu phu nhân bất hạnh quy tiên, tại hạ có một đứa cháu gái, tướng mạo xinh đẹp, vẫn luôn ngưỡng mộ thiếu tộc trưởng... Thực sự có người làm mối cho Lục Nhân Hoàng rồi! Sắc mặt Lục Ly và Lục Linh lập tức trở nên khó coi, Lục Linh dứt khoát đứng dậy, không nói một lời nào đi ra từ hành lang phía sau. Lục Ly cũng không nể mặt nữa, đứng lên không thèm liếc mắt nhìn đám người kia một cái, đi theo Lục Linh rời đi. Lục Phi Tuyết vội vàng đứng dậy, chỉ còn lại Lục Nhân Hoàng đầy vẻ lúng túng... Đám người Lục Ly đi tới hậu điện, Minh Vũ đang chờ đợi ở bên trong. Sau khi Lục Phi Tuyết tiến vào mặt hơi đỏ một chút, tức giận trừng mắt với Minh Vũ một cái, xoay người đi vào trong một cái biệt viện khác, bộ dạng e lệ kia không có vấn đề mới lạ. - Thiếu chủ! Nội tâm Minh Vũ có một ít thấp thỏm, theo sát Lục Ly, vừa muốn quỳ xuống. Lục Ly lại quét mắt nhìn hắn một cái nói: - Minh Vũ, ngươi cầu ta cũng vô dụng, nếu tiểu cô không có ý kiến, cá nhân ta sẽ không nói gì, nhưng cửa ải của phụ thân không dễ qua. Huống chi rất nhanh gia gia sẽ khôi phục, cho nên tất cả vẫn phải dựa vào chính ngươi. Sắc mặt Minh Vũ phát khổ, vừa rồi sắc mặt Lục Nhân Hoàng rất khó coi, bây giờ còn thêm một người Lục Chính Dương nữa. Phải biết rằng Lục Chính Dương nổi danh cổ hủ, bảo gả Lục Phi Tuyết cho một tên gia tướng của Lục Ly, vậy thể diện của hắn để đi đâu? - Bịch! Minh Vũ lập tức quỳ xuống, khẩn cầu: - Thiếu chủ, ngươi nhất định phải giúp ta, ngươi không giúp ta, ta sẽ quỳ chết ở trước mặt ngươi. Lục Ly không nói gì, liếc mắt nhìn Lục Linh nhau, Lục Linh mặt không biểu cảm, nói rõ chuyện này không thể dính vào. Nàng rất quan tâm hiếu đạo, cũng không muốn làm khó Lục Nhân Hoàng. Nàng hiểu Lục Ly, biết chắc chắn Lục Ly sẽ không khoanh tay đứng nhìn chuyện này, nàng nói hay không nói đều giống nhau. Lục Ly trầm ngâm, Minh Vũ vẫn quỳ, chốc lát sau bên ngoài vang lên một tiếng bước chân, Lục Nhân Hoàng đi đến. Hắn thấy Minh Vũ quỳ xuống, hừ lạnh một tiếng nói: - Dưới đầu gối nam nhi là vàng, quỳ có tác dụng gì? - Đứng lên đi! Lục Ly mở miệng, Minh Vũ chỉ có thể ngượng ngùng đứng lên, Lục Ly suy nghĩ một chút nói: - Phụ thân, nếu Minh Vũ và tiểu cô thật lòng yêu nhau, thì thành toàn cho bọn họ đi. Những năm này tiểu cô quá khổ rồi, Minh Vũ đi theo ta nhiều năm, thật ra con người nhưng cũng không tệ lắm. Lục Nhân Hoàng liếc mắt nhìn Minh Vũ một cái, lạnh giọng nói: - Không phải ta đồng ý hay không đồng ý, mà là chỗ gia gia ngươi không dễ nói chuyện. Nếu như gia gia ngươi đồng ý, ta sẽ không dính vào chuyện này. - Đa tạ chủ nhân! Minh Vũ nhất thời vui mừng lại muốn quỳ xuống, thế nhưng nghĩ đến lời nói vừa rồi của Lục Nhân Hoàng... Đành phải ngượng ngùng khom người làm lễ. Lục Nhân Hoàng phất tay: - Đi xuống đi, tu luyện cho tốt, nếu ngươi có thể đột phá Địa Tiên, chẳng những phụ thân sẽ không ngăn trở, còn có thể tự mình sắp xếp tổ chức cho các ngươi. Cái thế giới này thực lực vì tôn, ngươi vẫn không rõ đạo lý này sao? - Dạ! Minh Vũ cung kính đi xuống, Lục Nhân Hoàng ngồi lên chủ vị, Lục Linh tự mình rót cho hắn một chén trà. Lục Nhân Hoàng mỉm cười nhìn Lục Linh, sau đó nhớ tới cái gì nói ra: - Linh nhi, tuổi con cũng không còn nhỏ, Thần Châu đại địa lớn như thế, mà con không coi trọng vị công tử nào sao? Vẻ mặt Lục Linh bình thản, lắc đầu nói: - Thật sự là không có! Lục Nhân Hoàng khẽ thở dài không nói gì thêm nữa, Lục Ly thì nhớ tới một chuyện, vẫn muốn mời Lục Nhân Hoàng giải thích nghi hoặc, hắn dò hỏi: - Phụ thân, cái răng thú người để lại cho con có cấp bậc gì? - Răng thú? Lục Linh nổi lên một chút hứng thú, bởi vì răng thú mà Lục Ly mới thức tỉnh được huyết mạch ngân long, mới có hôm nay, không có răng thú đoán chừng lúc này Lục Ly đã sớm chết đi. - Cái răng thú kia... Lục Nhân Hoàng rơi vào hồi ức, cái răng thú này là thứ hắn để lại cho Lục Ly, tự nhiên có ấn tượng khắc sâu, hắn trầm ngâm chốc lát nói ra: - Cái răng thú kia là ta lấy được từ trong Thí Ma Thành, năm đó ta ở trong tiểu chiến trường nhận được vô số chiến công, đổi được rất nhiều linh tài và bảo vật quý hiếm. Chiếc răng thú này là một món trong đó, còn hao tốn của ta không ít chiến công, bởi vì chiếc răng thú này là di vật của Đấu Thiên Đại Đế. - Hả! Mặt Lục Ly đầy vẻ kinh sợ, hắn nhớ tới lúc mình đến Thí Ma Thành, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế sáng lên. Tiếp theo nhị điện chủ muốn giết hắn, có lẽ pho tượng Đấu Thiên Đại Đế sáng lên, Hình Mục nhận được thần chỉ của Đấu Thiên Đại Đế, mới ra mặt giúp hắn. Chẳng qua là... Lục Ly nhớ tới lúc tia sáng pho tượng Đấu Thiên Đại Đế bao phủ chính mình, huyết mạch ngân long cực kỳ kháng cự, không nguyện ý để Đấu Thiên Đại Đế ban cho mình thần lực, đây là chuyện gì xảy ra? Lục Ly nhất thời nổi lên nghi ngờ, hắn mơ hồ có cảm giá, dường như chiếc răng thú này cất dấu một cái bí mật kinh thiên, chẳng qua là thực lực bây giờ của hắn, không đủ tư cách được biết mà thôi... Hoặc là thực lực của hắn đạt tới Hóa Thần cảnh đỉnh phong, xông qua Lôi Ngục tiến vào Thần Giới, gặp mặt Đấu Thiên Đại Đế mới có thể cởi bỏ cái bí mật này? Răng thú là di vật của Đấu Thiên Đại Đế, Lục Nhân Hoàng cũng không biết quá rõ ràng, Lục Ly dứt khoát không hỏi nữa, hỏi nhiều ngược lại sẽ khiến Lục Nhân Hoàng phiền não. Lục Ly trầm ngâm trong chốc lát, rồi kể lại chuyện Hỏa Ngục, Hỗn Độn Luyện Ngục và cửu giới một lần với Lục Nhân Hoàng, hơn nữa đưa ra chuyện để Lục gia dời đi vào Hỏa Ngục. Bây giờ chiến lực của Lục Nhân Hoàng đứng đầu Lục gia, nếu nói riêng về chiến lực thì... Lục Ly khẳng định thua kém. Nhưng hắn làm ra quyết định mà nói... nhất định Lục Chính Dương sẽ còn suy nghĩ.
Chương 1137 Bàn bạc kỹ hơn
Nghe được chuyện Hỗn Độn Luyện Ngục, Lục Nhân Hoàng hết sức tâm động, vượt qua Lôi Ngục có thể trực tiếp Phá Toái Hư Không thành thần? Hơn nữa cửu giới nhiều cường giả như vậy, cũng khiến Lục Nhân Hoàng cảm thấy vô cùng hứng thú, so sánh với cửu giới, Đấu Thiên Giới quá nhỏ, cửu giới mới là thiên đường của cường giả. Vừa nhìn, đã biết Lục Nhân Hoàng chính loại võ si này, thê tử chết đi, đã khiến nội tâm hắn đóng băng, một lòng chỉ nghĩ tới nghiên cứu võ đạo, phi thăng Thần Giới giống như Đấu Thiên Đại Đế, mới là mơ ước lúc này của hắn. Nghe thấy cửu giới có rất nhiều người thành thần, Đấu Thiên Đại Đế lại càng là một vị đại năng trong Thần Giới, thì huyết dịch Lục Nhân Hoàng đều đang sôi trào, hắn suy nghĩ một chút nói: - Chờ gia gia ngươi hoàn toàn khôi phục, ta sẽ nói chuyện với ông ấy một lần xem sao. Bất kể Lục gia có dời vào Hỏa Ngục hay không, ta cũng theo các ngươi đi Hỏa Ngục, trước tiên ta sẽ đi Mộc Ngục, Thổ Ngục lịch luyện một phen. Chờ đột phá thiên kiêu... đạt tới Hóa Thần chi cảnh, ta sẽ đi xông xáo năm tầng trên của luyện ngục, đấu một trận với cường giả cửu giới. Nhìn thấy Lục Nhân Hoàng sục sôi ý chí chiến đấu, mặc dù Lục Ly và Lục Linh có chút lo lắng, nhưng không tiện nói thêm cái gì. Hiện tại Địa Tiên cơ bản không phá được phòng ngự của Lục Nhân Hoàng, đợi sau khi đạt đến Hóa Thần cảnh, coi như Hóa Thần cũng không giết chết hắn, đi xông xáo năm tầng trên cũng chưa chắc vẫn lạc. Hơn nữa, đường đi của võ đạo như đi ngược dòng, không tiến tất lùi! Nếu như võ giả không có khí thế thẳng tiến không lùi, mọi việc đều bó tay bó chân, rụt đầu co đuôi, thì chắc chắn đời này sẽ không có thành tựu lớn. Đây là con đường Lục Nhân Hoàng lựa chọn, hai chị em lựa chọn tôn trọng hắn. Sau đó Lục Ly lại đưa ra chuyện của Bạch Thu Tuyết và Khương Ỷ Linh, hi vọng cưới hai người về, khiến Lục gia không kiêng nể tổ chức một thoáng, không thể oan ức hai người. Bạch Thu Tuyết không có gì để nói, mặc dù xuất thân không tính là quyền thế, nhưng vì Lục Ly thiếu chút nữa chết đi, đóng băng mấy năm, kỳ nữ bậc này cho dù là Lục Nhân Hoàng cũng âm thầm gật đầu. Danh tiếng của Khương Ỷ Linh không dễ nghe, lúc trước là nữ tử phóng đãng nổi danh Trung Châu. Nhưng Lục Ly lại biết rõ, phóng đãng chẳng qua là vẻ bề ngoài, lúc trước Khương Ỷ Linh vẫn là hoàn bích chi thân, phóng đãng đều là diễn trò, vì cố ý trả thù Khương Vô Ngã và Khương gia. Người không phải thánh hiền, có ai chưa từng trải qua? Lúc còn trẻ có ai không từng làm một ít chuyện ngu xuẩn? Khương Ỷ Linh vì Lục Ly chịu chết mấy lần, lần này lại càng dẫn dắt cường giả Linh Lung Các đến đây giúp đỡ Lục Linh, đây là mang toàn bộ tiền đồ Linh Lung Các đều đặt lên rồi. Cho nên đừng nói lúc trước Khương Ỷ Linh vẫn là thân xử nữ, cho dù không phải, Lục Ly cũng sẽ không so đo. Lục Nhân Hoàng ngược lại không nói gì, Khương Ỷ Linh nhưng là thiên kiêu tương lai, tộc vương Khương gia, nhất định hiện tại đã là Địa Tiên rồi, tương lai đột phá Hóa Thần tuyệt đối rất nhẹ nhàng, nên gật đầu đồng ý ngay. Đương nhiên, tất cả chuyện này đều phải đợi Lục Chính Dương hoàn toàn khôi phục rồi mới nói. Ba người tiếp tục tán gẫu một phen, Lục Nhân Hoàng hỏi thăm những năm này hai người đã xảy ra những chuyện gì, hết sức cảm khái, hết sức tự hào. Những ngày kế tiếp, Lục Nhân Hoàng thường xuyên trông coi Lục Chính Dương, Lục Ly thì bồi tiếp Bạch Thu Tuyết và Khương Ỷ Linh. Khương Ỷ Linh bên kia dễ bàn, Bạch Thu Tuyết bên này lại làm cho Lục Ly không biết nói gì... Bạch Hạ Sương kề cận Bạch Thu Tuyết cả ngày, căn bản không cho Lục Ly cơ hội thân cận Bạch Thu Tuyết. Tình cờ tìm được một ít cơ hội muốn thân mật một phen, nếu như Bạch Hạ Sương ở gần mà nói... sẽ lập tức có cảm giác. Song sinh tâm linh cảm ứng quá mạnh, điều này làm cho Lục Ly hết sức đau đầu. Có phải sau này Bạch Hạ Sương ở gần, thì hắn không thể thân mật với Bạch Thu Tuyết hay không? Nếu không lúc hai người vui vẻ, Bạch Hạ Sương cũng sẽ có cảm giác mãnh liệt, vậy có phải đại biểu nhất tiễn song điêu hay không! Còn có một cái vấn đề... Nếu như sau này Bạch Hạ Sương lập gia đình, Bạch Hạ Sương với phu quân hắn ở gần đó vui vẻ. Ngộ nhỡ Bạch Thu Tuyết cũng có cảm ứn tâm linh, vậy không phải là thê tử của mình cũng bị người ta khinh nhờn sao? Nghĩ tới đây, Lục Ly có loại cảm xúc như ăn phải con ruồi. Hắn tìm được một cơ hội nhấc lên chuyện này với Bạch Thu Tuyết, muốn hỏi nàng một chút phải làm sao? - Trong đầu ngươi cả ngày nghĩ cái gì vậy, hạ lưu! Sau khi Bạch Thu Tuyết nghe xong nhất thời thẹn thùng khó nhịn, mặt ngọc giống như lửa đốt. Hồng nhan loạn. Nàng và Lục Ly chỉ vui vẻ có một lần, đây là vì cứu chữa Lục Ly, mặc dù nàng từ thiếu nữ biến thành thiếu phụ, nhưng đối với việc này vẫn xấu hổ không gì sánh được như cũ. Thế nhưng Lục Ly nói đến chuyện này, nàng cũng không khỏi không suy nghĩ. Tâm linh cảm ứng của hai tỷ muội quá mạnh, cảm tình hai tỷ muội lại tốt, thiếu đối phương cảm giác như mất đi một nửa hồn phách, song sinh vốn là một thể, những lời này cũng không phải là nói lung tung. - Hay là... Bạch Thu Tuyết suy nghĩ một chút, cắn môi hồng nói: - Lục lang, nếu không... Ngươi cũng thu Sương nhi vào đi? - Cái gì? Mắt Lục Ly lập tức mở tròn xoe, hắn vẫn luôn coi Bạch Hạ Sương là em vợ, chưa bao giờ suy nghĩ đến chỗ này. Hắn là người không phải bị nửa dưới chi phối, trước kia Yên phu nhân mấy lần trêu hắn, hắn đều khống chế được, có thể thấy được lực khắc chế của hắn mạnh như nào. Chính bởi vì chưa từng nghĩ qua chuyện này, Bạch Thu Tuyết lại nhất thời nói ra, khiến hắn hồi lâu cũng không kịp phản ứng. Thế nhưng nếu làm theo như lời Bạch Thu Tuyết, ngược lại có thể giải quyết chuyện tâm linh cảm ứng đặc biệt mạnh của hai tỷ muội. Hơn nữa, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương giống nhau như đúc, đều là tuyệt đỉnh đại mỹ nhân. Nếu như hai tỷ muội cùng nhau hầu hạ mình ở trên giường, tràng cảnh kia, mới nghĩ cũng đã làm cho nhiệt huyết trong người sôi trào... - Lời cho ngươi, hừ hừ! Bạch Thu Tuyết thấy bộ dạng rất nguyện ý của Lục Ly, thì giận dữ trừng hắn một cái, sau đó âm thầm thở dài.
Chương 1138: Bạch Hạ Sương đồng ý
Chương 1138 Bạch Hạ Sương đồng ý 1
- Lúc mẫu thân sinh chúng ta ra, bởi vì sinh khó mà chết, phụ thân quá thương nhớ mẫu thân, mấy năm sau cũng bệnh mà chết. Tỷ muội chúng ta là song sinh, là nhất thể, bản thân cũng từng thề gả cho một người đàn ông. - Cộng thêm năm đó lão tổ tông xem bói nói chúng ta sẽ gả cho Bắc Mạc Nhân Hoàng, cho nên những năm này chúng ta đã sớm quyết định chung một phu quân. Hơn nữa Sương nhi tâm tư đơn thuần, ưa thích càn quấy, là một tai tinh gây họa, nàng gả cho người khác ta không yên lòng. Cho nên chỉ có thể tiện nghi cái đồ trứng thối nhà ngươi, Thu Tuyết hy vọng sau này ngươi đối xử tử tế với Sương nhi, bao dung nàng nhiều hơn. - Khụ khụ! Cái mặt dày của Lục Ly đỏ lên, ho khan mấy tiếng nói: - Chuyện này không vội... Không vội, phải bàn bạc kỹ hơn, bàn bạc kỹ hơn. Đám cưới còn chưa định ra, chúng ta cứ thương nghị thật kỹ lưỡng đã... Lục Ly chưa bao giờ động đậy tâm tư đối với Bạch Hạ Sương, tự dưng cưới Bạch Hạ Sương về có một chút không chịu được. Hơn nữa bên Khương Ỷ Linh nói như thế nào? Mặc dù Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết thoạt nhìn như tỷ muội tình thâm, nhưng nhất định sẽ ngấm ngầm tranh thủ tình cảm, từ biểu hiện trên giường của Khương Ỷ Linh mấy ngày nay là có thể thấy được chút ít... Tề nhân chi phúc là giấc mộng trong lòng mỗi người đàn ông, nhưng đôi khi nữ nhân quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt, lúc này Lục Ly cũng rất nhức đầu. - Hả? Bạch Thu Tuyết thấy con ngươi Lục Ly lấp lánh, sắc mặt biến đổi, trên mặt lộ ra một chút u oán nói: - Nhìn bộ dạng ngươi, giống như có chút không quá vui lòng? Mà thôi... Ta làm như này là giúp Sương nhi tìm kiếm một mối hôn sự sao, ta thấy Lục Lân công tử Lục gia các ngươi cũng không tệ. Còn có thiếu phủ chủ Lam Sư Phủ quả thật cũng rất nhân kiệt, nếu không từ hai người bọn họ chọn một cái đi? - Vớ vẩn! Lục Ly lập tức nổi bão, trừng mắt, lạnh lùng nói: - Hôn nhân đại sự há có thể là trò đùa? Tùy tiện tìm một người gả đi, nàng coi Sương nhi là hàng hóa sao? Ta không vui lòng? Ta không vui lúc nào vậy? Khụ khụ, không vội không vội, bàn bạc kỹ hơn, bàn bạc kỹ hơn... Ban đầu Lục Ly và Lục Linh định ở lại Thần Khải Thành nửa tháng rồi mới trở về Hoang Giới Hỏa Ngục, nhưng hiện tại Lục Ly chuẩn bị làm đám cưới với Bạch Thu Tuyết và Khương Ỷ Linh, dĩ nhiên sẽ trì hoãn lại. Lục Chính Dương tu dưỡng nửa tháng, đã có thể miễn cưỡng xuống đất rồi, dù sao cũng là cường giả Địa Tiên, nội tình vẫn còn, vận công tu luyện nửa tháng, cộng thêm các loại thiên địa linh dược bổ dưỡng, đã khôi phục rất tốt. Lần đầu hắn đi ra khỏi địa cung, nhìn Thần Khải Sơn quen thuộc, dùng thần niệm quét nhìn Thần Khải Thành, khuôn mặt thổn thức. Hắn cho rằng một khắc ngủ say kia sẽ là vĩnh cửu, đời này không tỉnh lại nữa. Không nghĩ tới hắn còn có ngày lại thấy được ánh sáng mặt trời, càng không nghĩ tới, thoáng một cái đã nhiều năm như vậy rồi, cháu của mình không chỉ có trưởng thành, còn danh chấn toàn bộ Thần Châu đại địa, tổng hợp thế lực còn vượt qua Lục gia. Mấy ngày trước Lục Nhân Hoàng đã nói lại sự tình một cách giản đơn với Lục Chính Dương, khiến Lục Chính Dương giật mình hồi lâu nói không nói được lời nào. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới Lục Chính Đàn lại ngu ngốc như vậy, khiến con cháu Lục gia thủ túc tương tàn, Lục Toan Lục Nghê càng ác độc, mấy lần muốn hại chết Lục Ly, Lục Linh. - Bái kiến tộc vương! Vô số cường giả đứng chỉnh tề trên Thần Khải Thành, toàn bộ Quân Hầu cảnh của Lục gia và thế lực phụ thuộc đều tới, quỳ đầy một mảng lớn. Đám người Lục Ly Lục Linh đứng đầu đội ngũ, hai người quỳ xuống, nhìn Lục Chính Dương đầu đầy tóc trắng được Lục Nhân Hoàng, Lục Phi Tuyết dìu đỡ, khẽ nói: - Bái kiến gia gia! - Tốt, tốt, đứa trẻ ngoan! Nước mắt Lục Chính Dương tuôn đầy mặt, run rẩy đi tới, tự mình đỡ Lục Ly và Lục Linh đứng lên. Hắn nhìn kỹ Lục Ly, Lục Linh mấy lần, mới cảm khái nói: - Cháu trai ngoan, cháu gái ngoan, có các ngươi ở đây, Lục gia mới có hi vọng, ta chết cũng có thể nhắm mắt. - Gia gia, ngài đang lúc tráng niên, không thể nói tới cái chết! Lục Ly thấy trong mắt Lục Chính Dương toàn nước mắt, nhìn hắn bằng ánh mắt cưng chiều, thì cũng lần đầu cảm nhận được sự ấm áp tại Lục gia, mỉm cười nói: - Lục gia ở dưới sự dẫn dắt của gia gia, chắc chắn có thể phát triển huy hoàng, đứng ngạo nghễ trên đỉnh Đấu Thiên Giới! - Đỉnh Đấu Thiên Giới! Mấy chữ sau cùng của Lục Ly, không chỉ khiến mắt Lục Chính Dương sáng rực lên, mà còn khiến tâm tình vô số tộc nhân phía sau đều xao động. Lục gia có Lục Nhân Hoàng, Lục Ly và Lục Linh, ngày sau đứng ngạo nghễ trên đỉnh Đấu Thiên Giới cũng không phải là nói suông. Lục Chính Dương gật đầu, dưới sự dìu đỡ của Lục Nhân Hoàng, Lục Phi Tuyết đi vào trong đại điện, lần này cũng không phải là tất cả mọi người đều có tư cách tiến vào, chỉ có tộc trưởng và trưởng lão chấp sự gia tộc phụ thuộc mới có thể đi vào. Sau khi Lục Chính Dương tiến vào đại điện, lập tức tuyên bố tộc vương lệnh, đưa đám người Lục Phong Hỏa đi Thiên Ma Đảo ngay hôm đó, phục tùng tam thái công phán phạt. Lục Chính Dương có thể ngồi lên vị trí tộc vương Lục gia, đương nhiên là hạng người giết chóc quả quyết. Huống chi chuyện hắn đi Nam Vu Đại Địa, rất có thể là đám người Lục Phong Hỏa giả truyền quân tình, đám người kia còn muốn hại con mình cháu mình, làm sao hắn có thể nương tay? Người Thiên Thần Phủ bị bắt rồi, rất nhiều trưởng lão Lục gia bị lưu vong, gia tộc bề bộn công việc, cộng thêm lúc này Trung Châu đại loạn, Thí Ma Điện quân tình khẩn cấp. Lục Chính Dương ngủ say nhiều năm như vậy, có rất nhiều chỗ không hiểu tình huống Thần Châu đại địa. Vì vậy, mặc dù đám người Lục Nhân Hoàng yêu cầu Lục Chính Dương tu dưỡng một phen, nhưng Lục Chính Dương vẫn lập tức bận rộn lên. Lục Nhân Hoàng không thích quan tâm những chuyện này, hắn làm tộc vương bụng làm dạ chịu, vì Lục gia hắn nhất định phải tận tâm tận lực. Lục Ly tỏ ý muốn cưới Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết, tự nhiên Lục Chính Dương cực lực ủng hộ. Khương Ỷ Linh là tộc vương Khương gia, có thể cưới một cái tộc vương về, đối với Lục gia mà nói chính là chuyện tốt.
Chương 1139 Bạch Hạ Sương đồng ý 2
Đương nhiên... Khương gia bên kia khẳng định không vui, cần phải câu thông thật tốt, xem nói chuyện cụ thể như thế nào. Tộc vương đều đã cưới về, Khương gia phải làm sao? Linh Lung Các phải làm sao? Tiếp qua vài ngày, thân thể Lục Chính Dương đã gần như khoẻ hẳn, hắn càng thêm bận rộn, sắp xếp từng chuyện trong gia tộc. Phái người tiếp quản Thiên Thần Phủ, đồng thời mở ra siêu cấp truyền tống trận, vô số thám báo Lục gia được tản ra ngoài, bắt đầu dò xét toàn bộ tình huống Trung Châu. Lục Ly là địch với lục đại thế lực, lại còn cộng thêm Thí Ma Điện nữa, như này chẳng khác nào là địch với cả cái Thần Châu đại địa này rồi. Hiện tại Lục Ly đại biểu Lục gia, hơn nữa Lục Nhân Hoàng cũng dính vào, hiện tại tương đương Lục gia là địch với các đại thế lực rồi. Chuyện này không phải chuyện đùa, không thể coi như không quan trọng, không cẩn thận Lục gia sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục. Tình báo là quan trọng nhất! Lục Chính Dương bắt đầu phái người liên lạc Đại Phật Tự, nhiệt tình mời Bát Nhã tới Đại Phật Tự du ngoạn, liên kết tình cảm. Lục Chính Dương còn phái người đi Linh Lung Các, biếu tặng vô số lễ vật, cho thấy thành ý hỏi cưới, nếu như Khương Vô Ngã đồng ý, Lục Ly và Lục Nhân Hoàng sẽ chính thức đi Khương gia thương lượng chuyện này. Lục Chính Dương còn phái người đi Thiên Địa Chủng, thương lượng hôn sự của Lục Hồng Ngư và Dạ Lạc, chỉ cần hai người làm đám hỏi coi như đã liên kết với Thiên Địa Chủng. Lục gia, Linh Lung Các, Đại Phật Tự, Thiên Địa Chủng chính là tứ đại thế lực rồi. Cộng thêm Lục Ly có năng lực đối kháng nhị điện chủ và địa vị siêu nhiên của chấp pháp trưởng lão ở Thí Ma Điện, địa vị Lục gia đã rất vững chắc. Lục Chính Dương đã phái người đi điều tra tình huống bên Thí Ma Điện, hỏi thăm đám người chấp pháp trưởng lão, xử lý quan hệ với nhị điện chủ thế nào. Người phái đi Đại Phật Tự rất thoải mái, lão phương trượng của Đại Phật Tự tự mình truyền xuống huấn thị, lúc Lục Ly tổ chức đám cưới, chắc chắn sẽ để Bát Nhã dẫn người tới đây chúc mừng một phen. Người đi Linh Lung Các rất nhanh đã trở lại, Khương Vô Ngã không nói gì, chỉ nói để Lục Nhân Hoàng tự mình đến Linh Lung Đảo một chuyến, bàn chuyện cụ thể rồi lại nói. Lục Ly và Lục Nhân Hoàng đều hiểu được tâm tư của Khương Vô Ngã, Khương Vô Ngã không sánh bằng Lục Nhân Hoàng, vị trí tộc vương còn bị Khương Ỷ Linh chiếm, lúc này rất mất mặt. Hiện tại Lục Ly muốn tới cầu hôn, tuy rằng con gái bị lừa gạt ra bên ngoài, nhưng làm sao có thể không gây khó khăn một phen chứ? Lục Ly cảm thấy không sao cả, dù sao cũng cưới con gái người ta về, lại còn đồng thời cưới cùng Bạch Thu Tuyết, không phân chia chính thê, cấp cho Khương Vô Ngã một ít mặt mũi cũng là chuyện thường tình. Lục Nhân Hoàng hết sức hổ thẹn đối với những khổ nạn mà Lục Ly phải tiếp nhận, tự nhiên sẽ không bởi vì thể diện mà giằng co xuống. Sự tình định xuống, mấy ngày sau đợi tình báo bên Thí Ma Điện truyền đến, Lục Nhân Hoàng sẽ cùng Lục Ly truyền tống đến Linh Lung Thành. Cũng may mười hai vương thành đều có siêu cấp truyền tống trận, đi lại thuận tiện, truyền tống qua cũng chỉ tốn nửa ngày thời gian. Ba ngày sau người đi Thí Ma Thành trở lại, liên hệ tam thái công. Tam thái công cho biết gần đây chiến sự ở Thí Ma chiến trường tương đối nghiêm trọng, nhị điện chủ và chấp pháp trưởng lão đều xuất động. Cường giả Thí Ma Thành, cộng thêm cường giả các gia tộc chi viện xuất động hơn phân nửa, đang cùng tứ tộc khổ chiến bên trong Thí Ma chiến trường, trong khoảng thời gian ngắn nhị điện chủ không thể nhằm vào Lục gia và đám người Lục Ly. Lục Chính Đàn, Lục Thiên Đế, Lục Toan đều bị cải tạo linh hồn, đưa vào bên trong chiến trường, gia nhập chiến tranh với tứ tộc, có thể sống sót hay không thì phải xem thiên ý. Lục Ly và Lục Nhân Hoàng lập tức quyết định, ngày thứ hai mang theo Khương Ỷ Linh đi Khương gia, bàn bạc hôn sự xong, sẽ định ra ngày hôn lễ. Còn có một tin tức khiến Lục Ly hết sức vui mừng là Yên phu nhân và Bạch Lãnh đồng ý để Bạch Hạ Sương cùng nhau gả cho Lục Ly. Thế nhưng Bạch Hạ Sương cũng phải là chính thê, địa vị giống Bạch Thu Tuyết, Khương Ỷ Linh. Hơn nữa, Bạch Thu Tuyết còn nói với Lục Ly, Bạch Hạ Sương... cũng đồng ý hôn sự! Tâm tình Bạch Hạ Sương rất kém, kim dạ nguyệt sắc trêu ngươi, phong cảnh như vẽ, gió nhẹ từ người. Đựa theo tính cách của nàng khẳng định sẽ ngồi không yên một khắc, nhưng tối nay lại một mình ngồi ở trong hậu hoa viên, uống rượu buồn. Rõ ràng nàng đã uống rất nhiều, ánh mắt mê ly, mặt đẹp đỏ rực, nhìn chằm chằm bầu trời xa xăm đến xuất thần. Hôm nay Bạch Thu Tuyết và Yên phu nhân tìm nàng, khuyên nàng cùng nhau gả cho Lục Ly. Sau khi bị hai người khuyên, nàng không biết phải làm sao, chỉ có thể mờ mịt đồng ý. Có thể gả cho Lục Ly, còn là chính thê, chỉ sợ rất nhiều tiểu thư ở Trung Châu đều mơ ước như vậy? Lục Ly trẻ tuổi anh tuấn, có được thế lực và thực lực có thể chống lại Thí Ma Điện, bây giờ là thế lực lớn nhất trừ Thí Ma Điện. Con người Lục Ly rất giảng nghĩa khí, chí tình chí nghĩa, hơn nữa đối Bạch gia có đại ân, nếu như đổi lại là người khác nhất định sẽ vui mừng không gì sánh được. Nhưng Bạch Hạ Sương lại không vui vẻ, thậm chí một chút cũng không vui, cho nên buổi tối mới tìm một cái cớ ngồi một mình ở đây uống rượu. Nam sợ chọn sai nghề, nữ sợ gả sai chồng. Sau khi đàn ông lấy vợ, nếu như cảm thấy không tốt, có thể tùy thời ném sang một bên. Nhưng sau khi phụ nữ lập gia đình lại chỉ có thể gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, cả đời đi theo hắn, nếu như hắn thay đổi tâm tính, thì chỉ có thể khổ cực cả đời... - Thay lòng đổi dạ? Nghĩ tới đây khóe miệng Bạch Hạ Sương có một chút sầu khổ, vẻ phiền muộn trên mặt càng dày. Rót một chén rượu uống hết, cảm thấy chưa đã ghiền lại rót một chén nữa tiếp tục uống, nước mắt không tiếng động rơi xuống, - Sương nhi, đừng uống nữa, ngươi đã uống say rồi. Một giọng nói trầm thấp vang lên, sau khi Bạch Hạ Sương nghe được thanh âm, thân thể mềm mại khẽ run lên, rồi xoay mặt lại, lạnh giọng nói: - Ngươi tới đây làm gì?
Chương 1140 Có một ít vô sỉ
Lục Ly nhìn bóng người trong đình, nội tâm có một chút đau lòng không hiểu. Tâm tư Bạch Hạ Sương đơn thuần, từ trước tới giờ đều là hỉ nộ hiện ra mặt, chưa từng thấy nàng một mình uống rượu giải sầu, còn không tiếng động rơi lệ nữa. Hắn khẽ thở dài đi tới, ngồi ở phía trước Bạch Hạ Sương, người sau lập tức xoa xoa nước mắt, xoay mặt qua chỗ khác, lạnh nhạt nói: - Không phải ngươi đi theo tộc vương Khương gia sao? Tới đây làm gì? Lục Ly nhất thời không lần ra ý nghĩ của Bạch Hạ Sương, chỉ có thể tự rót cho mình một chén rượu uống xong nói: - Sương nhi, những năm này ta đối với ngươi như thế nào, ngươi nên biết. Ta cũng không ép ngươi làm bất cứ chuyện gì, nếu như ngươi cảm thấy hôn sự này khiến ngươi không vui, hoặc là có ý khác, ngươi cứ việc nói ra, ta đều đồng ý với ngươi! Lời nói của Lục Ly lại khiến thân thể mềm mại của Bạch Hạ Sương run lên lần nữa, rốt cuộc không kiềm chế được mắt nước rơi xuống, nàng khóc lớn nhìn Lục Ly nói: - Đây là ngươi nói đấy nhé? Ta không đồng ý hôn sự này! Ta chết cũng không muốn gả cho ngươi. - Được! Lục Ly không hề nghĩ ngợi, mặt đầy thương tiếc nhìn Bạch Hạ Sương nói: - Chỉ cần là yêu cầu của ngươi, ta đều đồng ý, ngươi nói không muốn thì không muốn. - Thật sao? Bạch Hạ Sương cắn răng hỏi. Lục Ly gật đầu nói: - Miễn cưỡng sẽ không có hạnh phúc, nếu như tâm ngươi có người thương, làm sao ta có thể hoành đao đoạt ái? - Lục Ly! Đột nhiên Bạch Hạ Sương tức giận, chỉ vào mặt Lục Ly nói: - Quả nhiên ngươi rất vô tình, quả nhiên ngươi đối với ta không có một chút tình ý gì, ngươi chẳng qua là thấy ta đáng thương, cho nên mới muốn kết hôn với ta phải không? - Hả? Lục Ly có phần bó tay, lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, hắn bĩu môi nói: - Chuyện này là như nào? Sương nhi, ta vẫn luôn coi ngươi là muội muội, làm sao có thể thấy ngươi đáng thương chứ? - Quả nhiên... Vẻ đùa cợt trong mắt Bạch Hạ Sương càng dày đặc, nàng lau khô nước mắt nói: - Trong lòng ngươi đã không thích ta, vậy đồ vật miễn cưỡng có được, thì có hạnh phúc gì có thể nói chứ? Hôn sự này... Coi như xong đi. Giờ khắc này thấy vẻ cô đơn trên mặt Bạch Hạ Sương, đột nhiên Lục Ly có một ít hiểu ra, hắn biết vì sao Bạch Hạ Sương đau lòng như thế, vì sao một mình ở đây uống rượu rồi. Trên thực tế! Bạch Hạ Sương rất ưa thích Lục Ly, có thiếu nữ nào không đa tình? Lục Ly từ Thiên Vũ Quốc giết đến Thiên Đảo Hồ, lại từ Thiên Đảo Hồ giết đến Thiên Ngục Thành, từ Bắc Mạc giết tới Lục gia, đi vòng vèo trở thành Bắc Mạc chi chủ. Mỹ nữ yêu anh hùng! Mỹ nữ là tài nguyên hiếm có, tự nhiên trở thành đối tượng hâm mộ của vô số đàn ông. Mỹ nữ gặp qua nhiều đàn ông, tự nhiên ánh mắt cũng cao, càng là mỹ nhân tuyệt đỉnh, càng muốn gả cho một vị tuyệt thế đại anh hùng, trở thành đối tượng để vô số cô gái ước ao ghen ghét. Không thể nghi ngờ... Lục Ly là anh hùng ở trong lòng rất nhiều người, là một nhân vật truyền kỳ, cộng thêm Thiên Ngục Lão Nhân tính quẻ qua, nói sau này hai tỷ muội sẽ gả cho Bắc Mạc đại đế. Cho nên, thật ra Bạch Hạ Sương rất ưa thích Lục Ly, nhưng bởi vì chuyện của Bạch Thu Tuyết, nên cho tới bây giờ nàng đều không biểu lộ ra. Tỷ tỷ bị đóng băng, làm sao nàng có thể cướp đoạt người đàn ông tỷ tỷ yêu mến? Còn có thái độ của Lục Ly đối với nàng, Lục Ly luôn coi nàng là một nha đầu càn quấy, là em vợ. Chưa bao giờ động tình yêu nam nữ đối với nàng, ánh mắt không có cảm xúc muốn mãnh liệt đoạt lấy và vẻ si mê giống những người đàn ông khác. Nội tâm của nàng nhận định Lục Ly không thích nàng, lần này Bạch Thu Tuyết và Yên phu nhân khuyên bảo, nàng vừa vui mừng, lại vừa ưu sầu. Không thể nghi ngờ, việc có thể trở thành thê tử Lục Ly là tâm nguyện nhiều năm của nàng, nhưng nếu Lục Ly không thương nàng, nàng gả cho Lục Ly mà nói... Nội tâm khó tránh khỏi buồn tủi. Quan trọng nhất là, lần này Lục Ly còn muốn cưới Khương Ỷ Linh về, nàng cảm giác mình giống như một đứa nha hoàn đi theo, một món đồ hồi môn vậy. Cho nên nội tâm mới thương tâm phiền muộn, một mình ở đây uống rượu như thế. Lúc này nghe thấy Lục Ly nói “Ta luôn coi ngươi là muội muội”, nàng lại càng đau lòng tới cực điểm, thiếu chút nữa có ý nghĩ tự tuyệt, tránh cho việc làm khó Bạch Thu Tuyết và Lục Ly. Sau khi nghĩ thông suốt sự tình, sắc mặt Lục Ly trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Bạch Hạ Sương, để tay lên ngực hỏi chính mình, đến cùng có thích Bạch Hạ Sương hay không? Nhìn gương mặt như hoa lê đái vũ, Lục Ly nhớ lại lần đầu thấy Bạch Hạ Sương, khi đó còn đang ở Lạc Thần Đảo. Bạch Hạ Sương như chúng tinh phủng nguyệt đi tới, lúc ấy còn xảy ra một ít xung đột. Không cần nghi ngờ, khi đó Bạch Hạ Sương là nữ nhân xinh đẹp nhất mà Lục Ly gặp qua trừ Lục Linh, lần đầu tiên hắn nhìn thấy khẳng định có tâm động. Thế nhưng sau đó Bạch Hạ Sương nhằm vào hắn mấy lần, khiến hắn có một ít tức giận và phản cảm. Cho đến cuối cùng, Bạch Hạ Sương chân thành nói áy náy, nói rõ mình thích càn quấy, không phải thật sự muốn gây ra chuyện lớn. Nàng cũng không có thật lòng muốn giết chết người bên cạnh Lục Ly, khi đó Lục Ly mới tha thứ cho nàng, hơn nữa thích tính cách dám yêu dám hận của nàng. Nếu như không có Bạch Thu Tuyết xuất hiện, có lẽ Lục Ly sẽ thích cô gái mỹ lệ đơn thuần thiện lương này, chỉ vì Bạch Thu Tuyết quá mức xuất sắc, che đậy tia sáng của Bạch Hạ Sương. Thế nhưng cẩn thận nghĩ lại, Bạch Hạ Sương đơn thuần ngay thẳng hoạt bát, không phải là đặc tính khó có được sao? Nếu như cả đời có thể sống được đơn thuần như thế, không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng hạnh phúc. Ánh trăng như nước, chiếu vào gương mặt tuyệt mỹ của Bạch Hạ Sương, tăng thêm một tầng quang huy, làm cho nàng lộ ra vẻ cực kỳ mỹ lệ. Nước mắt trên mặt, càng thêm xúc động nội tâm đàn ông. Đột nhiên Lục Ly phát hiện, chính mình cũng không phải là không thích Bạch Hạ Sương, mà là bởi vì Bạch Thu Tuyết, nên không dám ưa thích Bạch Hạ Sương. Sợ tạo thành thương tổn đối với hai cô gái như tinh linh, sợ Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết phải chịu sự dằn vặt không thuộc về mình...
- Con mẹ nó! Sắc mặt Lục Ly hơi đen lại, vừa rồi là Lục Linh, tiếp theo là Lục Phi Tuyết, hiện tại đến phiên hắn, có phải lát nữa sẽ có người làm mối cho Lục Nhân Hoàng hay không? Lục Ly vừa mới nghĩ đến đó, một vị lão giả đứng dậy nói: - Thiếu tộc trưởng, nghe nói thiếu phu nhân bất hạnh quy tiên, tại hạ có một đứa cháu gái, tướng mạo xinh đẹp, vẫn luôn ngưỡng mộ thiếu tộc trưởng... Thực sự có người làm mối cho Lục Nhân Hoàng rồi! Sắc mặt Lục Ly và Lục Linh lập tức trở nên khó coi, Lục Linh dứt khoát đứng dậy, không nói một lời nào đi ra từ hành lang phía sau. Lục Ly cũng không nể mặt nữa, đứng lên không thèm liếc mắt nhìn đám người kia một cái, đi theo Lục Linh rời đi. Lục Phi Tuyết vội vàng đứng dậy, chỉ còn lại Lục Nhân Hoàng đầy vẻ lúng túng... Đám người Lục Ly đi tới hậu điện, Minh Vũ đang chờ đợi ở bên trong. Sau khi Lục Phi Tuyết tiến vào mặt hơi đỏ một chút, tức giận trừng mắt với Minh Vũ một cái, xoay người đi vào trong một cái biệt viện khác, bộ dạng e lệ kia không có vấn đề mới lạ. - Thiếu chủ! Nội tâm Minh Vũ có một ít thấp thỏm, theo sát Lục Ly, vừa muốn quỳ xuống. Lục Ly lại quét mắt nhìn hắn một cái nói: - Minh Vũ, ngươi cầu ta cũng vô dụng, nếu tiểu cô không có ý kiến, cá nhân ta sẽ không nói gì, nhưng cửa ải của phụ thân không dễ qua. Huống chi rất nhanh gia gia sẽ khôi phục, cho nên tất cả vẫn phải dựa vào chính ngươi. Sắc mặt Minh Vũ phát khổ, vừa rồi sắc mặt Lục Nhân Hoàng rất khó coi, bây giờ còn thêm một người Lục Chính Dương nữa. Phải biết rằng Lục Chính Dương nổi danh cổ hủ, bảo gả Lục Phi Tuyết cho một tên gia tướng của Lục Ly, vậy thể diện của hắn để đi đâu? - Bịch! Minh Vũ lập tức quỳ xuống, khẩn cầu: - Thiếu chủ, ngươi nhất định phải giúp ta, ngươi không giúp ta, ta sẽ quỳ chết ở trước mặt ngươi. Lục Ly không nói gì, liếc mắt nhìn Lục Linh nhau, Lục Linh mặt không biểu cảm, nói rõ chuyện này không thể dính vào. Nàng rất quan tâm hiếu đạo, cũng không muốn làm khó Lục Nhân Hoàng. Nàng hiểu Lục Ly, biết chắc chắn Lục Ly sẽ không khoanh tay đứng nhìn chuyện này, nàng nói hay không nói đều giống nhau. Lục Ly trầm ngâm, Minh Vũ vẫn quỳ, chốc lát sau bên ngoài vang lên một tiếng bước chân, Lục Nhân Hoàng đi đến. Hắn thấy Minh Vũ quỳ xuống, hừ lạnh một tiếng nói: - Dưới đầu gối nam nhi là vàng, quỳ có tác dụng gì? - Đứng lên đi! Lục Ly mở miệng, Minh Vũ chỉ có thể ngượng ngùng đứng lên, Lục Ly suy nghĩ một chút nói: - Phụ thân, nếu Minh Vũ và tiểu cô thật lòng yêu nhau, thì thành toàn cho bọn họ đi. Những năm này tiểu cô quá khổ rồi, Minh Vũ đi theo ta nhiều năm, thật ra con người nhưng cũng không tệ lắm. Lục Nhân Hoàng liếc mắt nhìn Minh Vũ một cái, lạnh giọng nói: - Không phải ta đồng ý hay không đồng ý, mà là chỗ gia gia ngươi không dễ nói chuyện. Nếu như gia gia ngươi đồng ý, ta sẽ không dính vào chuyện này. - Đa tạ chủ nhân! Minh Vũ nhất thời vui mừng lại muốn quỳ xuống, thế nhưng nghĩ đến lời nói vừa rồi của Lục Nhân Hoàng... Đành phải ngượng ngùng khom người làm lễ. Lục Nhân Hoàng phất tay: - Đi xuống đi, tu luyện cho tốt, nếu ngươi có thể đột phá Địa Tiên, chẳng những phụ thân sẽ không ngăn trở, còn có thể tự mình sắp xếp tổ chức cho các ngươi. Cái thế giới này thực lực vì tôn, ngươi vẫn không rõ đạo lý này sao? - Dạ! Minh Vũ cung kính đi xuống, Lục Nhân Hoàng ngồi lên chủ vị, Lục Linh tự mình rót cho hắn một chén trà. Lục Nhân Hoàng mỉm cười nhìn Lục Linh, sau đó nhớ tới cái gì nói ra: - Linh nhi, tuổi con cũng không còn nhỏ, Thần Châu đại địa lớn như thế, mà con không coi trọng vị công tử nào sao? Vẻ mặt Lục Linh bình thản, lắc đầu nói: - Thật sự là không có! Lục Nhân Hoàng khẽ thở dài không nói gì thêm nữa, Lục Ly thì nhớ tới một chuyện, vẫn muốn mời Lục Nhân Hoàng giải thích nghi hoặc, hắn dò hỏi: - Phụ thân, cái răng thú người để lại cho con có cấp bậc gì? - Răng thú? Lục Linh nổi lên một chút hứng thú, bởi vì răng thú mà Lục Ly mới thức tỉnh được huyết mạch ngân long, mới có hôm nay, không có răng thú đoán chừng lúc này Lục Ly đã sớm chết đi. - Cái răng thú kia... Lục Nhân Hoàng rơi vào hồi ức, cái răng thú này là thứ hắn để lại cho Lục Ly, tự nhiên có ấn tượng khắc sâu, hắn trầm ngâm chốc lát nói ra: - Cái răng thú kia là ta lấy được từ trong Thí Ma Thành, năm đó ta ở trong tiểu chiến trường nhận được vô số chiến công, đổi được rất nhiều linh tài và bảo vật quý hiếm. Chiếc răng thú này là một món trong đó, còn hao tốn của ta không ít chiến công, bởi vì chiếc răng thú này là di vật của Đấu Thiên Đại Đế. - Hả! Mặt Lục Ly đầy vẻ kinh sợ, hắn nhớ tới lúc mình đến Thí Ma Thành, pho tượng Đấu Thiên Đại Đế sáng lên. Tiếp theo nhị điện chủ muốn giết hắn, có lẽ pho tượng Đấu Thiên Đại Đế sáng lên, Hình Mục nhận được thần chỉ của Đấu Thiên Đại Đế, mới ra mặt giúp hắn. Chẳng qua là... Lục Ly nhớ tới lúc tia sáng pho tượng Đấu Thiên Đại Đế bao phủ chính mình, huyết mạch ngân long cực kỳ kháng cự, không nguyện ý để Đấu Thiên Đại Đế ban cho mình thần lực, đây là chuyện gì xảy ra? Lục Ly nhất thời nổi lên nghi ngờ, hắn mơ hồ có cảm giá, dường như chiếc răng thú này cất dấu một cái bí mật kinh thiên, chẳng qua là thực lực bây giờ của hắn, không đủ tư cách được biết mà thôi... Hoặc là thực lực của hắn đạt tới Hóa Thần cảnh đỉnh phong, xông qua Lôi Ngục tiến vào Thần Giới, gặp mặt Đấu Thiên Đại Đế mới có thể cởi bỏ cái bí mật này? Răng thú là di vật của Đấu Thiên Đại Đế, Lục Nhân Hoàng cũng không biết quá rõ ràng, Lục Ly dứt khoát không hỏi nữa, hỏi nhiều ngược lại sẽ khiến Lục Nhân Hoàng phiền não. Lục Ly trầm ngâm trong chốc lát, rồi kể lại chuyện Hỏa Ngục, Hỗn Độn Luyện Ngục và cửu giới một lần với Lục Nhân Hoàng, hơn nữa đưa ra chuyện để Lục gia dời đi vào Hỏa Ngục. Bây giờ chiến lực của Lục Nhân Hoàng đứng đầu Lục gia, nếu nói riêng về chiến lực thì... Lục Ly khẳng định thua kém. Nhưng hắn làm ra quyết định mà nói... nhất định Lục Chính Dương sẽ còn suy nghĩ.
Chương 1137 Bàn bạc kỹ hơn
Nghe được chuyện Hỗn Độn Luyện Ngục, Lục Nhân Hoàng hết sức tâm động, vượt qua Lôi Ngục có thể trực tiếp Phá Toái Hư Không thành thần? Hơn nữa cửu giới nhiều cường giả như vậy, cũng khiến Lục Nhân Hoàng cảm thấy vô cùng hứng thú, so sánh với cửu giới, Đấu Thiên Giới quá nhỏ, cửu giới mới là thiên đường của cường giả. Vừa nhìn, đã biết Lục Nhân Hoàng chính loại võ si này, thê tử chết đi, đã khiến nội tâm hắn đóng băng, một lòng chỉ nghĩ tới nghiên cứu võ đạo, phi thăng Thần Giới giống như Đấu Thiên Đại Đế, mới là mơ ước lúc này của hắn. Nghe thấy cửu giới có rất nhiều người thành thần, Đấu Thiên Đại Đế lại càng là một vị đại năng trong Thần Giới, thì huyết dịch Lục Nhân Hoàng đều đang sôi trào, hắn suy nghĩ một chút nói: - Chờ gia gia ngươi hoàn toàn khôi phục, ta sẽ nói chuyện với ông ấy một lần xem sao. Bất kể Lục gia có dời vào Hỏa Ngục hay không, ta cũng theo các ngươi đi Hỏa Ngục, trước tiên ta sẽ đi Mộc Ngục, Thổ Ngục lịch luyện một phen. Chờ đột phá thiên kiêu... đạt tới Hóa Thần chi cảnh, ta sẽ đi xông xáo năm tầng trên của luyện ngục, đấu một trận với cường giả cửu giới. Nhìn thấy Lục Nhân Hoàng sục sôi ý chí chiến đấu, mặc dù Lục Ly và Lục Linh có chút lo lắng, nhưng không tiện nói thêm cái gì. Hiện tại Địa Tiên cơ bản không phá được phòng ngự của Lục Nhân Hoàng, đợi sau khi đạt đến Hóa Thần cảnh, coi như Hóa Thần cũng không giết chết hắn, đi xông xáo năm tầng trên cũng chưa chắc vẫn lạc. Hơn nữa, đường đi của võ đạo như đi ngược dòng, không tiến tất lùi! Nếu như võ giả không có khí thế thẳng tiến không lùi, mọi việc đều bó tay bó chân, rụt đầu co đuôi, thì chắc chắn đời này sẽ không có thành tựu lớn. Đây là con đường Lục Nhân Hoàng lựa chọn, hai chị em lựa chọn tôn trọng hắn. Sau đó Lục Ly lại đưa ra chuyện của Bạch Thu Tuyết và Khương Ỷ Linh, hi vọng cưới hai người về, khiến Lục gia không kiêng nể tổ chức một thoáng, không thể oan ức hai người. Bạch Thu Tuyết không có gì để nói, mặc dù xuất thân không tính là quyền thế, nhưng vì Lục Ly thiếu chút nữa chết đi, đóng băng mấy năm, kỳ nữ bậc này cho dù là Lục Nhân Hoàng cũng âm thầm gật đầu. Danh tiếng của Khương Ỷ Linh không dễ nghe, lúc trước là nữ tử phóng đãng nổi danh Trung Châu. Nhưng Lục Ly lại biết rõ, phóng đãng chẳng qua là vẻ bề ngoài, lúc trước Khương Ỷ Linh vẫn là hoàn bích chi thân, phóng đãng đều là diễn trò, vì cố ý trả thù Khương Vô Ngã và Khương gia. Người không phải thánh hiền, có ai chưa từng trải qua? Lúc còn trẻ có ai không từng làm một ít chuyện ngu xuẩn? Khương Ỷ Linh vì Lục Ly chịu chết mấy lần, lần này lại càng dẫn dắt cường giả Linh Lung Các đến đây giúp đỡ Lục Linh, đây là mang toàn bộ tiền đồ Linh Lung Các đều đặt lên rồi. Cho nên đừng nói lúc trước Khương Ỷ Linh vẫn là thân xử nữ, cho dù không phải, Lục Ly cũng sẽ không so đo. Lục Nhân Hoàng ngược lại không nói gì, Khương Ỷ Linh nhưng là thiên kiêu tương lai, tộc vương Khương gia, nhất định hiện tại đã là Địa Tiên rồi, tương lai đột phá Hóa Thần tuyệt đối rất nhẹ nhàng, nên gật đầu đồng ý ngay. Đương nhiên, tất cả chuyện này đều phải đợi Lục Chính Dương hoàn toàn khôi phục rồi mới nói. Ba người tiếp tục tán gẫu một phen, Lục Nhân Hoàng hỏi thăm những năm này hai người đã xảy ra những chuyện gì, hết sức cảm khái, hết sức tự hào. Những ngày kế tiếp, Lục Nhân Hoàng thường xuyên trông coi Lục Chính Dương, Lục Ly thì bồi tiếp Bạch Thu Tuyết và Khương Ỷ Linh. Khương Ỷ Linh bên kia dễ bàn, Bạch Thu Tuyết bên này lại làm cho Lục Ly không biết nói gì... Bạch Hạ Sương kề cận Bạch Thu Tuyết cả ngày, căn bản không cho Lục Ly cơ hội thân cận Bạch Thu Tuyết. Tình cờ tìm được một ít cơ hội muốn thân mật một phen, nếu như Bạch Hạ Sương ở gần mà nói... sẽ lập tức có cảm giác. Song sinh tâm linh cảm ứng quá mạnh, điều này làm cho Lục Ly hết sức đau đầu. Có phải sau này Bạch Hạ Sương ở gần, thì hắn không thể thân mật với Bạch Thu Tuyết hay không? Nếu không lúc hai người vui vẻ, Bạch Hạ Sương cũng sẽ có cảm giác mãnh liệt, vậy có phải đại biểu nhất tiễn song điêu hay không! Còn có một cái vấn đề... Nếu như sau này Bạch Hạ Sương lập gia đình, Bạch Hạ Sương với phu quân hắn ở gần đó vui vẻ. Ngộ nhỡ Bạch Thu Tuyết cũng có cảm ứn tâm linh, vậy không phải là thê tử của mình cũng bị người ta khinh nhờn sao? Nghĩ tới đây, Lục Ly có loại cảm xúc như ăn phải con ruồi. Hắn tìm được một cơ hội nhấc lên chuyện này với Bạch Thu Tuyết, muốn hỏi nàng một chút phải làm sao? - Trong đầu ngươi cả ngày nghĩ cái gì vậy, hạ lưu! Sau khi Bạch Thu Tuyết nghe xong nhất thời thẹn thùng khó nhịn, mặt ngọc giống như lửa đốt. Hồng nhan loạn. Nàng và Lục Ly chỉ vui vẻ có một lần, đây là vì cứu chữa Lục Ly, mặc dù nàng từ thiếu nữ biến thành thiếu phụ, nhưng đối với việc này vẫn xấu hổ không gì sánh được như cũ. Thế nhưng Lục Ly nói đến chuyện này, nàng cũng không khỏi không suy nghĩ. Tâm linh cảm ứng của hai tỷ muội quá mạnh, cảm tình hai tỷ muội lại tốt, thiếu đối phương cảm giác như mất đi một nửa hồn phách, song sinh vốn là một thể, những lời này cũng không phải là nói lung tung. - Hay là... Bạch Thu Tuyết suy nghĩ một chút, cắn môi hồng nói: - Lục lang, nếu không... Ngươi cũng thu Sương nhi vào đi? - Cái gì? Mắt Lục Ly lập tức mở tròn xoe, hắn vẫn luôn coi Bạch Hạ Sương là em vợ, chưa bao giờ suy nghĩ đến chỗ này. Hắn là người không phải bị nửa dưới chi phối, trước kia Yên phu nhân mấy lần trêu hắn, hắn đều khống chế được, có thể thấy được lực khắc chế của hắn mạnh như nào. Chính bởi vì chưa từng nghĩ qua chuyện này, Bạch Thu Tuyết lại nhất thời nói ra, khiến hắn hồi lâu cũng không kịp phản ứng. Thế nhưng nếu làm theo như lời Bạch Thu Tuyết, ngược lại có thể giải quyết chuyện tâm linh cảm ứng đặc biệt mạnh của hai tỷ muội. Hơn nữa, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương giống nhau như đúc, đều là tuyệt đỉnh đại mỹ nhân. Nếu như hai tỷ muội cùng nhau hầu hạ mình ở trên giường, tràng cảnh kia, mới nghĩ cũng đã làm cho nhiệt huyết trong người sôi trào... - Lời cho ngươi, hừ hừ! Bạch Thu Tuyết thấy bộ dạng rất nguyện ý của Lục Ly, thì giận dữ trừng hắn một cái, sau đó âm thầm thở dài.
Chương 1138: Bạch Hạ Sương đồng ý
Chương 1138 Bạch Hạ Sương đồng ý 1
- Lúc mẫu thân sinh chúng ta ra, bởi vì sinh khó mà chết, phụ thân quá thương nhớ mẫu thân, mấy năm sau cũng bệnh mà chết. Tỷ muội chúng ta là song sinh, là nhất thể, bản thân cũng từng thề gả cho một người đàn ông. - Cộng thêm năm đó lão tổ tông xem bói nói chúng ta sẽ gả cho Bắc Mạc Nhân Hoàng, cho nên những năm này chúng ta đã sớm quyết định chung một phu quân. Hơn nữa Sương nhi tâm tư đơn thuần, ưa thích càn quấy, là một tai tinh gây họa, nàng gả cho người khác ta không yên lòng. Cho nên chỉ có thể tiện nghi cái đồ trứng thối nhà ngươi, Thu Tuyết hy vọng sau này ngươi đối xử tử tế với Sương nhi, bao dung nàng nhiều hơn. - Khụ khụ! Cái mặt dày của Lục Ly đỏ lên, ho khan mấy tiếng nói: - Chuyện này không vội... Không vội, phải bàn bạc kỹ hơn, bàn bạc kỹ hơn. Đám cưới còn chưa định ra, chúng ta cứ thương nghị thật kỹ lưỡng đã... Lục Ly chưa bao giờ động đậy tâm tư đối với Bạch Hạ Sương, tự dưng cưới Bạch Hạ Sương về có một chút không chịu được. Hơn nữa bên Khương Ỷ Linh nói như thế nào? Mặc dù Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết thoạt nhìn như tỷ muội tình thâm, nhưng nhất định sẽ ngấm ngầm tranh thủ tình cảm, từ biểu hiện trên giường của Khương Ỷ Linh mấy ngày nay là có thể thấy được chút ít... Tề nhân chi phúc là giấc mộng trong lòng mỗi người đàn ông, nhưng đôi khi nữ nhân quá nhiều cũng không phải là chuyện tốt, lúc này Lục Ly cũng rất nhức đầu. - Hả? Bạch Thu Tuyết thấy con ngươi Lục Ly lấp lánh, sắc mặt biến đổi, trên mặt lộ ra một chút u oán nói: - Nhìn bộ dạng ngươi, giống như có chút không quá vui lòng? Mà thôi... Ta làm như này là giúp Sương nhi tìm kiếm một mối hôn sự sao, ta thấy Lục Lân công tử Lục gia các ngươi cũng không tệ. Còn có thiếu phủ chủ Lam Sư Phủ quả thật cũng rất nhân kiệt, nếu không từ hai người bọn họ chọn một cái đi? - Vớ vẩn! Lục Ly lập tức nổi bão, trừng mắt, lạnh lùng nói: - Hôn nhân đại sự há có thể là trò đùa? Tùy tiện tìm một người gả đi, nàng coi Sương nhi là hàng hóa sao? Ta không vui lòng? Ta không vui lúc nào vậy? Khụ khụ, không vội không vội, bàn bạc kỹ hơn, bàn bạc kỹ hơn... Ban đầu Lục Ly và Lục Linh định ở lại Thần Khải Thành nửa tháng rồi mới trở về Hoang Giới Hỏa Ngục, nhưng hiện tại Lục Ly chuẩn bị làm đám cưới với Bạch Thu Tuyết và Khương Ỷ Linh, dĩ nhiên sẽ trì hoãn lại. Lục Chính Dương tu dưỡng nửa tháng, đã có thể miễn cưỡng xuống đất rồi, dù sao cũng là cường giả Địa Tiên, nội tình vẫn còn, vận công tu luyện nửa tháng, cộng thêm các loại thiên địa linh dược bổ dưỡng, đã khôi phục rất tốt. Lần đầu hắn đi ra khỏi địa cung, nhìn Thần Khải Sơn quen thuộc, dùng thần niệm quét nhìn Thần Khải Thành, khuôn mặt thổn thức. Hắn cho rằng một khắc ngủ say kia sẽ là vĩnh cửu, đời này không tỉnh lại nữa. Không nghĩ tới hắn còn có ngày lại thấy được ánh sáng mặt trời, càng không nghĩ tới, thoáng một cái đã nhiều năm như vậy rồi, cháu của mình không chỉ có trưởng thành, còn danh chấn toàn bộ Thần Châu đại địa, tổng hợp thế lực còn vượt qua Lục gia. Mấy ngày trước Lục Nhân Hoàng đã nói lại sự tình một cách giản đơn với Lục Chính Dương, khiến Lục Chính Dương giật mình hồi lâu nói không nói được lời nào. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới Lục Chính Đàn lại ngu ngốc như vậy, khiến con cháu Lục gia thủ túc tương tàn, Lục Toan Lục Nghê càng ác độc, mấy lần muốn hại chết Lục Ly, Lục Linh. - Bái kiến tộc vương! Vô số cường giả đứng chỉnh tề trên Thần Khải Thành, toàn bộ Quân Hầu cảnh của Lục gia và thế lực phụ thuộc đều tới, quỳ đầy một mảng lớn. Đám người Lục Ly Lục Linh đứng đầu đội ngũ, hai người quỳ xuống, nhìn Lục Chính Dương đầu đầy tóc trắng được Lục Nhân Hoàng, Lục Phi Tuyết dìu đỡ, khẽ nói: - Bái kiến gia gia! - Tốt, tốt, đứa trẻ ngoan! Nước mắt Lục Chính Dương tuôn đầy mặt, run rẩy đi tới, tự mình đỡ Lục Ly và Lục Linh đứng lên. Hắn nhìn kỹ Lục Ly, Lục Linh mấy lần, mới cảm khái nói: - Cháu trai ngoan, cháu gái ngoan, có các ngươi ở đây, Lục gia mới có hi vọng, ta chết cũng có thể nhắm mắt. - Gia gia, ngài đang lúc tráng niên, không thể nói tới cái chết! Lục Ly thấy trong mắt Lục Chính Dương toàn nước mắt, nhìn hắn bằng ánh mắt cưng chiều, thì cũng lần đầu cảm nhận được sự ấm áp tại Lục gia, mỉm cười nói: - Lục gia ở dưới sự dẫn dắt của gia gia, chắc chắn có thể phát triển huy hoàng, đứng ngạo nghễ trên đỉnh Đấu Thiên Giới! - Đỉnh Đấu Thiên Giới! Mấy chữ sau cùng của Lục Ly, không chỉ khiến mắt Lục Chính Dương sáng rực lên, mà còn khiến tâm tình vô số tộc nhân phía sau đều xao động. Lục gia có Lục Nhân Hoàng, Lục Ly và Lục Linh, ngày sau đứng ngạo nghễ trên đỉnh Đấu Thiên Giới cũng không phải là nói suông. Lục Chính Dương gật đầu, dưới sự dìu đỡ của Lục Nhân Hoàng, Lục Phi Tuyết đi vào trong đại điện, lần này cũng không phải là tất cả mọi người đều có tư cách tiến vào, chỉ có tộc trưởng và trưởng lão chấp sự gia tộc phụ thuộc mới có thể đi vào. Sau khi Lục Chính Dương tiến vào đại điện, lập tức tuyên bố tộc vương lệnh, đưa đám người Lục Phong Hỏa đi Thiên Ma Đảo ngay hôm đó, phục tùng tam thái công phán phạt. Lục Chính Dương có thể ngồi lên vị trí tộc vương Lục gia, đương nhiên là hạng người giết chóc quả quyết. Huống chi chuyện hắn đi Nam Vu Đại Địa, rất có thể là đám người Lục Phong Hỏa giả truyền quân tình, đám người kia còn muốn hại con mình cháu mình, làm sao hắn có thể nương tay? Người Thiên Thần Phủ bị bắt rồi, rất nhiều trưởng lão Lục gia bị lưu vong, gia tộc bề bộn công việc, cộng thêm lúc này Trung Châu đại loạn, Thí Ma Điện quân tình khẩn cấp. Lục Chính Dương ngủ say nhiều năm như vậy, có rất nhiều chỗ không hiểu tình huống Thần Châu đại địa. Vì vậy, mặc dù đám người Lục Nhân Hoàng yêu cầu Lục Chính Dương tu dưỡng một phen, nhưng Lục Chính Dương vẫn lập tức bận rộn lên. Lục Nhân Hoàng không thích quan tâm những chuyện này, hắn làm tộc vương bụng làm dạ chịu, vì Lục gia hắn nhất định phải tận tâm tận lực. Lục Ly tỏ ý muốn cưới Khương Ỷ Linh và Bạch Thu Tuyết, tự nhiên Lục Chính Dương cực lực ủng hộ. Khương Ỷ Linh là tộc vương Khương gia, có thể cưới một cái tộc vương về, đối với Lục gia mà nói chính là chuyện tốt.
Chương 1139 Bạch Hạ Sương đồng ý 2
Đương nhiên... Khương gia bên kia khẳng định không vui, cần phải câu thông thật tốt, xem nói chuyện cụ thể như thế nào. Tộc vương đều đã cưới về, Khương gia phải làm sao? Linh Lung Các phải làm sao? Tiếp qua vài ngày, thân thể Lục Chính Dương đã gần như khoẻ hẳn, hắn càng thêm bận rộn, sắp xếp từng chuyện trong gia tộc. Phái người tiếp quản Thiên Thần Phủ, đồng thời mở ra siêu cấp truyền tống trận, vô số thám báo Lục gia được tản ra ngoài, bắt đầu dò xét toàn bộ tình huống Trung Châu. Lục Ly là địch với lục đại thế lực, lại còn cộng thêm Thí Ma Điện nữa, như này chẳng khác nào là địch với cả cái Thần Châu đại địa này rồi. Hiện tại Lục Ly đại biểu Lục gia, hơn nữa Lục Nhân Hoàng cũng dính vào, hiện tại tương đương Lục gia là địch với các đại thế lực rồi. Chuyện này không phải chuyện đùa, không thể coi như không quan trọng, không cẩn thận Lục gia sẽ lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục. Tình báo là quan trọng nhất! Lục Chính Dương bắt đầu phái người liên lạc Đại Phật Tự, nhiệt tình mời Bát Nhã tới Đại Phật Tự du ngoạn, liên kết tình cảm. Lục Chính Dương còn phái người đi Linh Lung Các, biếu tặng vô số lễ vật, cho thấy thành ý hỏi cưới, nếu như Khương Vô Ngã đồng ý, Lục Ly và Lục Nhân Hoàng sẽ chính thức đi Khương gia thương lượng chuyện này. Lục Chính Dương còn phái người đi Thiên Địa Chủng, thương lượng hôn sự của Lục Hồng Ngư và Dạ Lạc, chỉ cần hai người làm đám hỏi coi như đã liên kết với Thiên Địa Chủng. Lục gia, Linh Lung Các, Đại Phật Tự, Thiên Địa Chủng chính là tứ đại thế lực rồi. Cộng thêm Lục Ly có năng lực đối kháng nhị điện chủ và địa vị siêu nhiên của chấp pháp trưởng lão ở Thí Ma Điện, địa vị Lục gia đã rất vững chắc. Lục Chính Dương đã phái người đi điều tra tình huống bên Thí Ma Điện, hỏi thăm đám người chấp pháp trưởng lão, xử lý quan hệ với nhị điện chủ thế nào. Người phái đi Đại Phật Tự rất thoải mái, lão phương trượng của Đại Phật Tự tự mình truyền xuống huấn thị, lúc Lục Ly tổ chức đám cưới, chắc chắn sẽ để Bát Nhã dẫn người tới đây chúc mừng một phen. Người đi Linh Lung Các rất nhanh đã trở lại, Khương Vô Ngã không nói gì, chỉ nói để Lục Nhân Hoàng tự mình đến Linh Lung Đảo một chuyến, bàn chuyện cụ thể rồi lại nói. Lục Ly và Lục Nhân Hoàng đều hiểu được tâm tư của Khương Vô Ngã, Khương Vô Ngã không sánh bằng Lục Nhân Hoàng, vị trí tộc vương còn bị Khương Ỷ Linh chiếm, lúc này rất mất mặt. Hiện tại Lục Ly muốn tới cầu hôn, tuy rằng con gái bị lừa gạt ra bên ngoài, nhưng làm sao có thể không gây khó khăn một phen chứ? Lục Ly cảm thấy không sao cả, dù sao cũng cưới con gái người ta về, lại còn đồng thời cưới cùng Bạch Thu Tuyết, không phân chia chính thê, cấp cho Khương Vô Ngã một ít mặt mũi cũng là chuyện thường tình. Lục Nhân Hoàng hết sức hổ thẹn đối với những khổ nạn mà Lục Ly phải tiếp nhận, tự nhiên sẽ không bởi vì thể diện mà giằng co xuống. Sự tình định xuống, mấy ngày sau đợi tình báo bên Thí Ma Điện truyền đến, Lục Nhân Hoàng sẽ cùng Lục Ly truyền tống đến Linh Lung Thành. Cũng may mười hai vương thành đều có siêu cấp truyền tống trận, đi lại thuận tiện, truyền tống qua cũng chỉ tốn nửa ngày thời gian. Ba ngày sau người đi Thí Ma Thành trở lại, liên hệ tam thái công. Tam thái công cho biết gần đây chiến sự ở Thí Ma chiến trường tương đối nghiêm trọng, nhị điện chủ và chấp pháp trưởng lão đều xuất động. Cường giả Thí Ma Thành, cộng thêm cường giả các gia tộc chi viện xuất động hơn phân nửa, đang cùng tứ tộc khổ chiến bên trong Thí Ma chiến trường, trong khoảng thời gian ngắn nhị điện chủ không thể nhằm vào Lục gia và đám người Lục Ly. Lục Chính Đàn, Lục Thiên Đế, Lục Toan đều bị cải tạo linh hồn, đưa vào bên trong chiến trường, gia nhập chiến tranh với tứ tộc, có thể sống sót hay không thì phải xem thiên ý. Lục Ly và Lục Nhân Hoàng lập tức quyết định, ngày thứ hai mang theo Khương Ỷ Linh đi Khương gia, bàn bạc hôn sự xong, sẽ định ra ngày hôn lễ. Còn có một tin tức khiến Lục Ly hết sức vui mừng là Yên phu nhân và Bạch Lãnh đồng ý để Bạch Hạ Sương cùng nhau gả cho Lục Ly. Thế nhưng Bạch Hạ Sương cũng phải là chính thê, địa vị giống Bạch Thu Tuyết, Khương Ỷ Linh. Hơn nữa, Bạch Thu Tuyết còn nói với Lục Ly, Bạch Hạ Sương... cũng đồng ý hôn sự! Tâm tình Bạch Hạ Sương rất kém, kim dạ nguyệt sắc trêu ngươi, phong cảnh như vẽ, gió nhẹ từ người. Đựa theo tính cách của nàng khẳng định sẽ ngồi không yên một khắc, nhưng tối nay lại một mình ngồi ở trong hậu hoa viên, uống rượu buồn. Rõ ràng nàng đã uống rất nhiều, ánh mắt mê ly, mặt đẹp đỏ rực, nhìn chằm chằm bầu trời xa xăm đến xuất thần. Hôm nay Bạch Thu Tuyết và Yên phu nhân tìm nàng, khuyên nàng cùng nhau gả cho Lục Ly. Sau khi bị hai người khuyên, nàng không biết phải làm sao, chỉ có thể mờ mịt đồng ý. Có thể gả cho Lục Ly, còn là chính thê, chỉ sợ rất nhiều tiểu thư ở Trung Châu đều mơ ước như vậy? Lục Ly trẻ tuổi anh tuấn, có được thế lực và thực lực có thể chống lại Thí Ma Điện, bây giờ là thế lực lớn nhất trừ Thí Ma Điện. Con người Lục Ly rất giảng nghĩa khí, chí tình chí nghĩa, hơn nữa đối Bạch gia có đại ân, nếu như đổi lại là người khác nhất định sẽ vui mừng không gì sánh được. Nhưng Bạch Hạ Sương lại không vui vẻ, thậm chí một chút cũng không vui, cho nên buổi tối mới tìm một cái cớ ngồi một mình ở đây uống rượu. Nam sợ chọn sai nghề, nữ sợ gả sai chồng. Sau khi đàn ông lấy vợ, nếu như cảm thấy không tốt, có thể tùy thời ném sang một bên. Nhưng sau khi phụ nữ lập gia đình lại chỉ có thể gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó, cả đời đi theo hắn, nếu như hắn thay đổi tâm tính, thì chỉ có thể khổ cực cả đời... - Thay lòng đổi dạ? Nghĩ tới đây khóe miệng Bạch Hạ Sương có một chút sầu khổ, vẻ phiền muộn trên mặt càng dày. Rót một chén rượu uống hết, cảm thấy chưa đã ghiền lại rót một chén nữa tiếp tục uống, nước mắt không tiếng động rơi xuống, - Sương nhi, đừng uống nữa, ngươi đã uống say rồi. Một giọng nói trầm thấp vang lên, sau khi Bạch Hạ Sương nghe được thanh âm, thân thể mềm mại khẽ run lên, rồi xoay mặt lại, lạnh giọng nói: - Ngươi tới đây làm gì?
Chương 1140 Có một ít vô sỉ
Lục Ly nhìn bóng người trong đình, nội tâm có một chút đau lòng không hiểu. Tâm tư Bạch Hạ Sương đơn thuần, từ trước tới giờ đều là hỉ nộ hiện ra mặt, chưa từng thấy nàng một mình uống rượu giải sầu, còn không tiếng động rơi lệ nữa. Hắn khẽ thở dài đi tới, ngồi ở phía trước Bạch Hạ Sương, người sau lập tức xoa xoa nước mắt, xoay mặt qua chỗ khác, lạnh nhạt nói: - Không phải ngươi đi theo tộc vương Khương gia sao? Tới đây làm gì? Lục Ly nhất thời không lần ra ý nghĩ của Bạch Hạ Sương, chỉ có thể tự rót cho mình một chén rượu uống xong nói: - Sương nhi, những năm này ta đối với ngươi như thế nào, ngươi nên biết. Ta cũng không ép ngươi làm bất cứ chuyện gì, nếu như ngươi cảm thấy hôn sự này khiến ngươi không vui, hoặc là có ý khác, ngươi cứ việc nói ra, ta đều đồng ý với ngươi! Lời nói của Lục Ly lại khiến thân thể mềm mại của Bạch Hạ Sương run lên lần nữa, rốt cuộc không kiềm chế được mắt nước rơi xuống, nàng khóc lớn nhìn Lục Ly nói: - Đây là ngươi nói đấy nhé? Ta không đồng ý hôn sự này! Ta chết cũng không muốn gả cho ngươi. - Được! Lục Ly không hề nghĩ ngợi, mặt đầy thương tiếc nhìn Bạch Hạ Sương nói: - Chỉ cần là yêu cầu của ngươi, ta đều đồng ý, ngươi nói không muốn thì không muốn. - Thật sao? Bạch Hạ Sương cắn răng hỏi. Lục Ly gật đầu nói: - Miễn cưỡng sẽ không có hạnh phúc, nếu như tâm ngươi có người thương, làm sao ta có thể hoành đao đoạt ái? - Lục Ly! Đột nhiên Bạch Hạ Sương tức giận, chỉ vào mặt Lục Ly nói: - Quả nhiên ngươi rất vô tình, quả nhiên ngươi đối với ta không có một chút tình ý gì, ngươi chẳng qua là thấy ta đáng thương, cho nên mới muốn kết hôn với ta phải không? - Hả? Lục Ly có phần bó tay, lòng của nữ nhân như kim dưới đáy biển, hắn bĩu môi nói: - Chuyện này là như nào? Sương nhi, ta vẫn luôn coi ngươi là muội muội, làm sao có thể thấy ngươi đáng thương chứ? - Quả nhiên... Vẻ đùa cợt trong mắt Bạch Hạ Sương càng dày đặc, nàng lau khô nước mắt nói: - Trong lòng ngươi đã không thích ta, vậy đồ vật miễn cưỡng có được, thì có hạnh phúc gì có thể nói chứ? Hôn sự này... Coi như xong đi. Giờ khắc này thấy vẻ cô đơn trên mặt Bạch Hạ Sương, đột nhiên Lục Ly có một ít hiểu ra, hắn biết vì sao Bạch Hạ Sương đau lòng như thế, vì sao một mình ở đây uống rượu rồi. Trên thực tế! Bạch Hạ Sương rất ưa thích Lục Ly, có thiếu nữ nào không đa tình? Lục Ly từ Thiên Vũ Quốc giết đến Thiên Đảo Hồ, lại từ Thiên Đảo Hồ giết đến Thiên Ngục Thành, từ Bắc Mạc giết tới Lục gia, đi vòng vèo trở thành Bắc Mạc chi chủ. Mỹ nữ yêu anh hùng! Mỹ nữ là tài nguyên hiếm có, tự nhiên trở thành đối tượng hâm mộ của vô số đàn ông. Mỹ nữ gặp qua nhiều đàn ông, tự nhiên ánh mắt cũng cao, càng là mỹ nhân tuyệt đỉnh, càng muốn gả cho một vị tuyệt thế đại anh hùng, trở thành đối tượng để vô số cô gái ước ao ghen ghét. Không thể nghi ngờ... Lục Ly là anh hùng ở trong lòng rất nhiều người, là một nhân vật truyền kỳ, cộng thêm Thiên Ngục Lão Nhân tính quẻ qua, nói sau này hai tỷ muội sẽ gả cho Bắc Mạc đại đế. Cho nên, thật ra Bạch Hạ Sương rất ưa thích Lục Ly, nhưng bởi vì chuyện của Bạch Thu Tuyết, nên cho tới bây giờ nàng đều không biểu lộ ra. Tỷ tỷ bị đóng băng, làm sao nàng có thể cướp đoạt người đàn ông tỷ tỷ yêu mến? Còn có thái độ của Lục Ly đối với nàng, Lục Ly luôn coi nàng là một nha đầu càn quấy, là em vợ. Chưa bao giờ động tình yêu nam nữ đối với nàng, ánh mắt không có cảm xúc muốn mãnh liệt đoạt lấy và vẻ si mê giống những người đàn ông khác. Nội tâm của nàng nhận định Lục Ly không thích nàng, lần này Bạch Thu Tuyết và Yên phu nhân khuyên bảo, nàng vừa vui mừng, lại vừa ưu sầu. Không thể nghi ngờ, việc có thể trở thành thê tử Lục Ly là tâm nguyện nhiều năm của nàng, nhưng nếu Lục Ly không thương nàng, nàng gả cho Lục Ly mà nói... Nội tâm khó tránh khỏi buồn tủi. Quan trọng nhất là, lần này Lục Ly còn muốn cưới Khương Ỷ Linh về, nàng cảm giác mình giống như một đứa nha hoàn đi theo, một món đồ hồi môn vậy. Cho nên nội tâm mới thương tâm phiền muộn, một mình ở đây uống rượu như thế. Lúc này nghe thấy Lục Ly nói “Ta luôn coi ngươi là muội muội”, nàng lại càng đau lòng tới cực điểm, thiếu chút nữa có ý nghĩ tự tuyệt, tránh cho việc làm khó Bạch Thu Tuyết và Lục Ly. Sau khi nghĩ thông suốt sự tình, sắc mặt Lục Ly trở nên nghiêm túc, nhìn chằm chằm vào Bạch Hạ Sương, để tay lên ngực hỏi chính mình, đến cùng có thích Bạch Hạ Sương hay không? Nhìn gương mặt như hoa lê đái vũ, Lục Ly nhớ lại lần đầu thấy Bạch Hạ Sương, khi đó còn đang ở Lạc Thần Đảo. Bạch Hạ Sương như chúng tinh phủng nguyệt đi tới, lúc ấy còn xảy ra một ít xung đột. Không cần nghi ngờ, khi đó Bạch Hạ Sương là nữ nhân xinh đẹp nhất mà Lục Ly gặp qua trừ Lục Linh, lần đầu tiên hắn nhìn thấy khẳng định có tâm động. Thế nhưng sau đó Bạch Hạ Sương nhằm vào hắn mấy lần, khiến hắn có một ít tức giận và phản cảm. Cho đến cuối cùng, Bạch Hạ Sương chân thành nói áy náy, nói rõ mình thích càn quấy, không phải thật sự muốn gây ra chuyện lớn. Nàng cũng không có thật lòng muốn giết chết người bên cạnh Lục Ly, khi đó Lục Ly mới tha thứ cho nàng, hơn nữa thích tính cách dám yêu dám hận của nàng. Nếu như không có Bạch Thu Tuyết xuất hiện, có lẽ Lục Ly sẽ thích cô gái mỹ lệ đơn thuần thiện lương này, chỉ vì Bạch Thu Tuyết quá mức xuất sắc, che đậy tia sáng của Bạch Hạ Sương. Thế nhưng cẩn thận nghĩ lại, Bạch Hạ Sương đơn thuần ngay thẳng hoạt bát, không phải là đặc tính khó có được sao? Nếu như cả đời có thể sống được đơn thuần như thế, không thể nghi ngờ là chuyện vô cùng hạnh phúc. Ánh trăng như nước, chiếu vào gương mặt tuyệt mỹ của Bạch Hạ Sương, tăng thêm một tầng quang huy, làm cho nàng lộ ra vẻ cực kỳ mỹ lệ. Nước mắt trên mặt, càng thêm xúc động nội tâm đàn ông. Đột nhiên Lục Ly phát hiện, chính mình cũng không phải là không thích Bạch Hạ Sương, mà là bởi vì Bạch Thu Tuyết, nên không dám ưa thích Bạch Hạ Sương. Sợ tạo thành thương tổn đối với hai cô gái như tinh linh, sợ Bạch Hạ Sương và Bạch Thu Tuyết phải chịu sự dằn vặt không thuộc về mình...