• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

New Long Đế Bất Diệt (1 Viewer)

  • Chương 1131-1135

Chương 1131 Nguy cơ tiềm ẩn 1
Nhìn Lục Chính Dương nằm trên giường an tĩnh ngủ say, Lục Nhân Hoàng ngồi xếp bằng ở một bên, mặt đầy vẻ áy náy tự trách, nội tâm hai chị em Lục Ly và Lục Linh cũng phức tạp không gì sánh được. Nếu như Lục Nhân Hoàng không tức giận trốn đi, cũng sẽ không gặp được mẫu thân của hai chị em và không có các nàng rồi. Cho nên chuyện này chưa nói tới đúng sai, cũng không thể trách người nào, chỉ có thể trách thiên ý trêu ngươi. Bốn người Lục Nhân Hoàng ngây người ở bên trong địa cung trọn mười ngày, Bạch Thu Tuyết, Khương Ỷ Linh và đám người Yên phu nhân, Minh Vũ đã sớm dàn xếp tốt. Thần Khải Thành bị hồn nô của Lục Ly nắm trong tay, sự vụ Lục gia thì để Bát trưởng lão quản lý. Rốt cục ngày thứ mười một Lục Chính Dương cũng tỉnh, ý thức của hắn còn chưa quá rõ ràng, mở mắt sửng sốt thật lâu mới từ từ khôi phục ý thức. - Bịch! Sau khi Lục Nhân Hoàng xác định Lục Chính Dương đã tỉnh lại, mới mang theo Lục Phi Tuyết, Lục Linh và Lục Ly nặng nề quỳ xuống, Lục Nhân Hoàng nghẹn ngào nói: - Lục Nhân Hoàng bất hiếu, mang theo muội muội Lục Phi Tuyết, con trai Lục Ly, con gái Lục Linh bái kiến phụ thân! Trong mắt Lục Chính Dương còn có chút mơ hồ, hắn quay đầu ngơ ngác nhìn đám người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly một lúc lâu, hai hàng lệ lão trong mắt mới chậm rãi chảy ra, rơi trên mặt đất, phát ra âm thanh thanh thúy. Đám người Lục Ly ngây người ở trong địa cung mười ngày, bên ngoài xảy ra một chuyện lớn, Thí Ma Điện phát ra chinh chiến lệnh. Nói rõ tứ tộc áp sát, Thí Ma Điện chống cự khó khăn, kêu gọi các gia tộc ở Thần Châu đại địa phái ra cường giả tăng viện Thí Ma Điện, chống cự dị tộc. Đây là lần đầu tiên Thí Ma Điện phát ra chinh chiến lệnh trong mười vạn năm qua. Lần trước là mười lăm vạn năm, khi đó toàn bộ cường giả Thần Châu đại địa đều xuất động, thành công trấn áp tứ tộc. Hình Mục chiến tử, Thí Ma Điện lòng người không yên, cộng thêm Luân Hồi Cung huỷ diệt, toàn bộ Thần Châu đại địa đều rung chuyển bất an. Sau khi chinh chiến lệnh, lại càng gây nên cả nhân tộc khủng hoảng. Đương nhiên... Các đại gia tộc và cường giả dồn dập hưởng ứng lời kêu gọi, Vấn Tiên Điện, Xích Nguyệt Trai, Đại Phật Tự, Thiên Địa Chủng, Tiếu Thiên Cung, ngũ đại thế lực lập tức phát ra thông báo, phái hơn phân nửa cường giả và quân đội trong gia tộc giúp đỡ Thí Ma Điện. Tiếp theo đó, U Minh Giáo, Quỷ Xoa Tộc, Nhật Nguyệt Minh, Bách Hoa Các đồng thời hưởng ứng, toàn bộ cường giả và hơn phân nửa quân đội trong gia tộc tiến vào Thí Ma chiến trường. Không chỉ có như này, Vương tộc và vô số gia tộc lục phẩm thất phẩm đều dồn dập hưởng ứng, một ít cường giả lánh đời xuất thế, không ngừng tiến vào Thí Ma Điện. Bình thường nhân tộc nội đấu rất đáng sợ, nhưng thời điểm mấu chốt lại rất đoàn kết. Tất cả mọi người hiểu rõ, tổ chim bị phá không có trứng lành, huyết hải thâm cừu giữa Ma Tộc, Vu Tộc, Vũ Tộc, Man Tộc và nhân tộc không hóa giải được, một khi Thí Ma Thành bị công phá, Thần Châu đại địa tuyệt đối sẽ bị tứ tộc công chiếm, đến lúc đó vô số con dân sẽ bị xé nát, ngược đãi đến chết, bị nô dịch. Sau khi đám người Lục Ly từ địa cung đi ra, biết được tin tức kia, Lục Ly và Lục Linh lập tức cười lạnh. Lúc tam thái công tới, cũng không có nói Thí Ma Thành nguy cấp đến cái trình độ này, nhị điện chủ ra cái chinh chiến lệnh này, ý tứ cũng rất rõ ràng. Hắn cố ý khuyếch đại sự nguy nan của Thí Ma Thành, là vì dời đi tầm mắt mọi người, khiến tất cả mọi người dồn lực chú ý lên trên người dị tộc. Như vậy sẽ không ai để ý chuyện Luân Hồi Cung bị huỷ diệt, không ai để ý chuyện giữa hắn và Lục Ly, không ai để ý hắn không có biện pháp bắt Lục Ly. Hắn có thể giữ được thể diện, đồng thời thông qua chiến tranh với tứ tộc, mở rộng sức ảnh hưởng của hắn, giữ được quyền uy của hắn. Còn một việc nữa là! Vô số cường giả và quân đội Nhật Nguyệt Minh, Bách Hoa Các, Quỷ Xoa Tộc, U Minh Giáo đều tiến vào Thí Ma chiến trường, chuyện này tương đương với việc gián tiếp bảo vệ tứ đại thế lực. Dựa theo kế hoạch của Lục Ly và Lục Linh, sau khi xử lý chuyện Lục gia xong, nhất định phải thanh toán tứ đại thế lực. Dù sao Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu cũng chết hơn trăm triệu người, không có khả năng không báo thù. Nhưng hiện tại cường giả và đại quân của tứ đại thế lực đều tiến vào Thí Ma Điện rồi, chẳng lẽ đám người Lục Ly đi giết hại một ít võ giả cấp thấp, giết hại bình dân của tứ đại thế lực sao? Nói như vậy, không chỉ phải đối mặt với tất cả mọi người chỉ trích, mà còn là địch với cả nhân tộc, hơn nữa không có bất cứ ý nghĩa gì. Giết hại võ giả cấp thấp và bình dân không thể huỷ diệt tứ đại thế lực, cũng không thể báo thù rửa hận. - Một hòn đá hạ hai con chim! Lục Ly khe khẽ thở dài, chiêu này của nhị điện chủ quá cao, hắn vốn không có khả năng dẫn người đi Thí Ma Thành khai chiến? Cho dù hắn muốn đi giết, chấp pháp trưởng lão, Khương Thiên Thuận, thậm chí cường giả Đại Phật Tự, Thiên Địa Chủng cũng sẽ không đồng ý? Khẳng định Lục Nhân Hoàng và Lục Chính Dương cũng sẽ ngăn cản, đến lúc đó sẽ thật sự là thiên hạ đều là địch. - Bỏ đi... Lục Linh khẽ lắc đầu nói: - Đệ đệ, tạm thời cứ để chuyện này như vậy đi, quân tử báo thù, mười năm không muộn. Bây giờ cứ chờ nguy cơ tứ tộc qua đi, chúng ta về Hoang Giới phát triển trước, chờ chúng ta có đầy đủ thực lực, chúng ta lại thống nhất Thần Châu đại địa, diệt sát nhị điện chủ. Không giết chết nhị điện chủ, thì không thể thống nhất Thần Châu đại địa. Tạm thời Lục Ly không có chiến lực đối phó Hóa Thần, nên chỉ có thể coi như bỏ qua mà thôi. Dù sao lấy thực lực bây giờ của Lục Ly, cũng không có ai dám tới trêu ghẹo bọn họ. Bên trong Hỏa Ngục có vô số linh tài, bọn họ có thể không ngừng bồi dưỡng cường giả, tốc độ cảm ngộ áo nghĩa ở trong Hỏa Ngục tăng lên nhiều, bồi dưỡng cường giả sẽ rất nhanh. Lúc này Lục Nhân Hoàng đã là Địa Tiên hậu kỳ, hiện tại hắn mới hơn bốn mươi tuổi, đột phá Hóa Thần không có khó khăn quá lớn.
Chương 1132 Nguy cơ tiềm ẩn 2
Một khi Lục Nhân Hoàng đột phá Hóa Thần, lực áp nhị điện chủ quá dễ dàng, đến lúc đó toàn bộ Thần Châu đại địa cũng phải nhìn sắc mặt cha con bọn họ nói chuyện. Muốn giết nhị điện chủ, tiêu diệt tứ đại thế lực cũng chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi. Mặc dù Lục Chính Dương đã tỉnh lại, nhưng muốn hoàn toàn khôi phục còn cần một đoạn thời gian, Lục Ly và Lục Linh chuẩn bị ở lại Thần Khải Thành nửa tháng, rồi mới trở về Hoang Giới. Về phần ở lại Thần Khải Thành lâu dài thì? Lục Ly và Lục Linh đều không có ý định này, ở trong lòng bọn họ Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu, Hoang Giới, Hỏa Ngục mới là địa bàn của họ, là nhà của hai người. Mặc dù bây giờ Thần Khải Thành do gia gia và cha họ làm chủ, nhưng hai người đều không có tâm phụ thuộc vào, hơn nữa Lục Ly đối với nơi này lại càng là lạnh tâm. Đương nhiên, Hỏa Ngục là một khối vô thượng bảo địa, điểm này cũng hấp dẫn hai người. Hơn nữa bên trong Mộc Ngục, Thổ Ngục, Thủy Ngục còn có vô số linh tài đếm không hết, Lục Ly muốn nhanh chóng trở về phái người thu nhặt. Lục Nhân Hoàng vẫn đang hầu hạ Lục Chính Dương, Lục Ly và Lục Linh thương lượng một phen vạch ra bước tiếp theo, lúc này Lục Linh mới có thời gian hỏi thăm tình huống của Lục Ly những năm này. Lục Ly không giấu diếm thứ gì, kể lại toàn bộ sự tình cho Lục Linh, đối với Lục Linh hắn không có bí mật. Sau khi Lục Linh nghe xong thổn thức không nguôi, không nghĩ tới Hỏa Ngục chỉ là tầng dưới cùng của Hỗn Độn Luyện Ngục, phía trên còn có chín tầng, sau khi vượt qua Lôi Ngục càng có thể trực tiếp phi thăng. Nàng không nghĩ tới, bên ngoài Đấu Thiên Giới còn có nhiều giới diện như vậy, dựa theo lời nói của Lục Ly xung quanh Hỗn Độn Luyện Ngục, còn có vô số giới diện, cửu đại giới diện càng là cường giả như mây, Địa Tiên như cẩu. - Thần khí! Trên mặt Lục Linh lộ ra một chút vui mừng, nhưng lại lập tức lo lắng, nàng trầm ngâm một phen hỏi: - Đệ đệ, cường giả cửu đại giới diện có buông tha tranh đoạt thần khí không? Nếu như bọn họ lợi dụng đại thần thông mạnh mẽ đả thông hàng rào giữa các giới diện, hạ xuống Đấu Thiên Giới mà nói... Lục Linh từ bên trong thượng cổ bí sử biết được, thời kỳ thượng cổ đã từng có cường giả giới diện khác hạ xuống Đấu Thiên Giới, hơn nữa Đấu Thiên Đại Đế cũng là người Trung Hoàng Giới. Cho nên cường giả các đại giới diện, cũng không phải là không thể tiến vào Đấu Thiên Giới. Một khi cường giả cửu giới hạ xuống Đấu Thiên Giới, lấy tính mạng con dân toàn bộ Đấu Thiên Giới, thân nhân tộc nhân Lục Ly ra uy hiếp, ép Lục Ly giao ra Thiên Tà Châu, Lục Ly còn không giao sao? - Hả! Nội tâm Lục Ly hơi run lên, tình huống như lời Lục Linh nói không phải không có khả năng xảy ra, hắn trầm ngâm chốc lát, hỏi: - Nếu không... di dời toàn bộ con cháu Lục gia và Khương gia đến Hỏa Ngục? Bên trong Hỏa Ngục, Địa Tiên thượng giới không xuống được, Hóa Thần càng không xuống được, bên trong Hỏa Ngục là tuyệt đối an toàn. Hơn nữa tốc độ cảm ngộ áo nghĩa bên trong Hỏa Ngục rất nhanh, Lục gia Khương gia ở đây có thể nhanh chóng phát triển. - Đệ nói chuyện này với ta cũng vô dụng... Lục Linh lắc đầu cười khổ, nói: - Ta nghĩ đệ nên nói chuyện này với phụ thân và gia gia, chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý, Khương gia cũng như thế. Lục gia kinh doanh ở xung quanh Thần Khải Vực nhiều năm như vậy, bảo bọn họ trực tiếp buông tha, làm sao có khả năng? - Vậy thì đợi sau khi gia gia khôi phục, tìm người nói chuyện một chút. Lục Ly bất đắc dĩ gật đầu, gia gia Lục Chính Dương của hắn đã khôi phục, tự nhiên gia chủ Lục gia vẫn là hắn, nhất định sự tình Lục gia phải được Lục Chính Dương gật đầu. - Ma Hoàng Giới, Địa Hoàng Giới, Thần Hoàng Giới... Lục Ly lẩm bẩm mấy tiếng, sắc mặt trở nên âm trầm, hắn vẫn thiếu thời gian, cảnh giới của hắn quá thấp. Nếu như có thể tăng lên tới Địa Tiên, Hóa Thần cảnh, thì hắn có thể luyện hóa tất cả phong ấn của Thiên Tà Châu, đến lúc đó cường giả cửu giới hạ xuống Đấu Thiên Giới hắn cũng không sợ... Sau khi trò chuyện với Lục Linh một lát, Lục Ly đi ra khỏi biệt viện, sau đó đi vào trong một cái sân khác. Trong ngôi nhà này có hai nữ tử, lúc này hai nữ đang ngồi trong Thiên Điện, một người không ngừng nói líu ríu, một người lại ngồi yên lặng, trên mặt mang theo nụ cười tuyệt mỹ, như một đóa hoa bách hợp nở rộ. Sau khi Lục Ly đi tới, thấy nụ cười trên mặt Bạch Thu Tuyết thì cả người đều ngây dại, mặc dù lúc trước gặp qua nhiều lần ở trong Thiên Tà Châu, nhưng cũng không có một mình đi qua. Lục Nhân Hoàng và rất nhiều người đều ở đó, cho dù da mặt Lục Ly có dày, thì Bạch Thu Tuyết cũng không dám nhích tới gần. Bạch Hạ Sương thấy Lục Ly đi vào, vui sướng đứng lên, ngọt ngào cười nói: - Lục Ly, ngươi đã đến rồi? Gia gia ngươi khoẻ chưa? - Đã giải độc rồi, qua một thời gian ngắn là có thể khỏi. Lục Ly cười gật đầu, ánh mắt liếc nhìn Bạch Thu Tuyết, không tiếng động đan dệt vào nhau, biểu đạt tình ý với đối phương. Sau khi ngồi xuống, con ngươi Lục Ly hơi chuyển nói: - Sương nhi, ở chỗ này có quen không? Có khó chịu hay không? Nếu không ta bảo Hồng Ngư tỷ dẫn ngươi vào trong thành đi dạo một chút? - Không đi! Bạch Hạ Sương khinh thường nói: - Trong thành có cái gì hay mà dạo chơi, ra khỏi thành lại không an toàn, nếu như có một nhóm người đi theo, ta cũng chẳng muốn đi đâu. Bạch Hạ Sương không thức thời, Lục Ly lại có phần nhức đầu, con ngươi hắn hơi chuyển hỏi: - Phu nhân đâu? Hạ Sương, muội giúp ta gọi nàng tới đây, cứ nói ta có việc cần nàng hỗ trợ. - Tiểu cô ở trong sân bên cạnh! Bạch Hạ Sương hết sức đơn thuần, vậy mà thật sự chạy ra ngoài. Sau khi Bạch Hạ Sương đi ra, Lục Ly lập tức vươn cánh tay đến chỗ Bạch Thu Tuyết, Bạch Thu Tuyết lại lắc đầu, đỏ mặt không chịu đi qua. Lục Ly không nhịn được, đứng dậy đi tới, một cái ôm lấy Bạch Thu Tuyết, để nàng ngồi ở trên đầu gối, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, đầy thâm tình nói: - Thu Tuyết, những năm này... Khổ cho nàng rồi. - Không khổ! Bạch Thu Tuyết lấy hết dũng khí ngẩng đầu lên, nhìn Lục Ly nói: - Lục lang, ngươi so với ta càng khổ hơn, chỉ cần ngươi có thể hạnh phúc an khang, Thu Tuyết chết cũng không có gì đáng tiếc...
Chương 1133 Quỷ thượng thân
Câu nói kế tiếp chưa kịp nói ra, cái miệng anh đào của Bạch Thu Tuyết đã bị Lục Ly lấp kín. Lục Ly điên cuồng đòi hỏi, mang tất cả nỗi nhỡ và sự yêu thương đối với Bạch Thu Tuyết những năm này, dung nhập vào trong nụ hôn nồng cháy. Bạch Thu Tuyết cũng tương đối động tình, mặc cho Lục Ly tiến công, vươn hai tay ra ôm cổ Lục Ly. Hai người đều yên lặng đi vào, củi khô và lửa gặp nhau, vừa ra là không thể ngăn cản. - Ai nha... Không biết qua bao lâu, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng kinh hô của Bạch Hạ Sương. Tiếp theo, tiếng lẩm bẩm của Bạch Hạ Sương lại vang lên lần nữa, Lục Ly và Bạch Thu Tuyết bị doạ sợ, Bạch Hạ Sương nói: - Chuyện gì xảy ra, tiểu cô, ta cảm giác có người đang sờ ta... Ai nha, đáng chết, lại bị quỷ nhập vào người rồi. - Hưu. Bạch Thu Tuyết lập tức đứng lên, chẳng quan tâm quần áo trên người đã bị Lục Ly cởi bỏ một nửa, vọt vào trong phòng như một con thỏ trắng kinh hoảng. - Mẹ kiếp. Chuyện tốt lại bị quấy nhiễu rồi, Lục Ly một thân tà hỏa không có chỗ phát tiết. Hắn vốn cho rằng để Bạch Hạ Sương đi mời Yên phu nhân, Yên phu nhân sẽ hiểu chuyện, giữ Bạch Hạ Sương lại. Để hắn và Bạch Thu Tuyết có một chút thời gian, lại không nghĩ rằng Yên phu nhân thật sự đi theo Bạch Hạ Sương tới... Hắn chỉ có thể oán hận sửa sang lại quần áo, đợi Yên phu nhân và Bạch Hạ Sương đi vào, hắn trừng mắt với Yên phu nhân một cái, nhưng nàng không có buồn bực, ngược lại cười tủm tỉm nhìn về phía Lục Ly, cúi người hành lễ nói: - Bạch Yên bái kiến đại đế, không biết đại đế triệu kiến Bạch Yên có chuyện gì quan trọng? - Ta chuẩn bị phái một mình ngươi đi diệt U Minh Giáo! Lục Ly nổi giận đùng đùng nói một câu, sau đó phất tay áo rời đi. Yên phu nhân phụt cười một tiếng, còn Bạch Hạ Sương lại bị hù doạ, kinh hô: - Lục Ly, ngươi điên rồi sao? Ngươi muốn hại chết tiểu cô à? Lục Ly một thân tà hỏa không có chỗ phát tiết, sau khi đi ra khỏi nơi ở của Bạch Thu Tuyết, xoay người đi vào chỗ ở của Khương Ỷ Linh. Khương Ỷ Linh và Lục Hồng Ngư đang tán gẫu, hai người quen biết nhau lúc ở Thí Ma tiểu chiến trường, Lục Ly có chuyện bận rộn, tự nhiên Lục Hồng Ngư tới đây tiếp đón. Lục Hồng Ngư rất hiểu chuyện, cười tủm tỉm, liếc mắt nhìn Lục Ly một cái rồi lui xuống. Khương Ỷ Linh không e dè giống như Bạch Thu Tuyết, mà trực tiếp lao vào trong ngực Lục Ly, dùng đôi mắt hồ ly liếc Lục Ly nói: - Người nhẫn tâm, vậy mà bỏ mặc người ta mười ngày. - Xin lỗi! Lục Ly hổ thẹn, khẽ vuốt tóc Khương Ỷ Linh, thở dài nói: - Gia gia đang giải độc, ta không phân thân ra được. Rốt cục hôm nay tình huống đã ổn định, không phải ta lập tức tới đây trước sao? - Phải không? Đôi mắt hồ ly của Khương Ỷ Linh hơi chớp chớp, Lục Ly cười xấu hổ, Khương Ỷ Linh cũng không có buồn bực, cười hì hì nói: - Thu Tuyết muội muội vì ngươi thiếu chút nữa chết rồi, bị băng phong mấy năm, ngươi đi gặp nàng trước cũng rất bình thường, người ta không trách ngươi. Lục Ly mừng vui nhẹ nhàng cười, Khương Ỷ Linh ưa thích càn quấy, nhưng không phải là không hiểu thế sự, thời điểm quan trọng rất hiểu chuyện, loại tính cách tiểu ma nữ này của nàng khiến Lục Ly hết sức ưa thích. Đột nhiên Khương Ỷ Linh nhắm mắt lại, ngửa mặt nhìn Lục Ly, nói: - Lục lang, ta muốn ngươi, hôn ta đi! Khương Ỷ Linh chủ động muốn hôn, Lục Ly cũng không nhịn được nữa, trực tiếp ôm lấy Khương Ỷ Linh đi vào trong phòng, mặc dù lúc này mới là xế chiều, nhưng Lục Ly không quan tâm cái gì nữa rồi. Mấy lần mây mưa, đủ kiểu triền miên. Hai người ôm nhau ngồi ở trên giường, đột nhiên Lục Ly nghĩ đến cái gì, có một ít cảm khái nở nụ cười: - Có lẽ hiện tại toàn bộ đàn ông Thần Châu đại địa đều sẽ ước ao như ta đi? Ta vậy mà ngủ với tộc vương Khương gia... - Phốc. Khương Ỷ Linh nở nụ cười xinh đẹp, đôi mắt hồ ly nhìn chằm chằm vào Lục Ly nói: - Lục Ly, nếu không ngươi ở rể Khương gia ta đi, sau này có thể ngày ngày để tộc vương Khương gia thị tẩm rồi. - Ha ha ha! Lục Ly cười lớn, vỗ cái mông đẫy đà của Khương Ỷ Linh nói: - Hồ mị tử, nàng suy nghĩ thật hay, nếu sau này có hai đứa con trai mà nói...Có thể để một đứa mang họ Khương. Khương Vô Ngã chỉ có một đứa con gái bảo bối, lúc này Khương Ỷ Linh còn là tộc vương Khương gia, dựa theo tộc quy của Khương gia, nếu tộc vương là nữ thì không thể gả ra ngoài. Tự nhiên Lục Ly không có khả năng ở rể Khương gia, chỉ có thể để một đứa bé mang họ Khương gia. - Có thật không? Ánh mắt Khương Ỷ Linh thoáng sáng lên, vấn đề trở thành tộc vương vẫn luôn quấy nhiễu nàng, Lục Ly chủ động giúp nàng suy nghĩ, điều này làm cho nàng hết sức vui mừng. Nàng trực tiếp trở mình quấn ngang hông Lục Ly, như một con tiểu miêu đang động dục, cười nói: - Vậy còn chờ cái gì nữa? Chúng ta phải cố gắng một chút, tranh thủ lần này mang thai... Sắc trời dần trở về tối, còn nửa canh giờ nữa là đến dạ tiệc. Chúc mừng Lục Chính Dương khôi phục, Bát trưởng lão chuẩn bị cử hành một cái yến hội, đồng thời trấn an tâm tình con cháu Lục gia một thoáng. Cho nên, mặc dù Khương Ỷ Linh rất mê người, Lục Ly vẫn cười khổ vỗ bờ mông lớn của nàng nói: - Lẳng lơ, đợi buổi tối đi, xem bổn đại đế có đánh ngươi tơi bời, quân lính tan rã hay không. Khóe miệng Khương Ỷ Linh lộ ra một chút khiêu khích, cặp mắt hồ ly híp lại, gương mặt dạt dào xuân ý, cười nói: - Ha ha, chỉ dựa vào ngươi cũng dám khiêu chiến bổn vương? Ta là Địa Tiên, lục địa thần tiên đó, ngươi chỉ là một cái Quân Hầu cảnh nho nhỏ, bổn vương trở tay đã có thể trấn áp. Lục Ly vừa nghe liền nổi giận, tôn nghiêm của đàn ông không thể bị khiêu khích, hắn cũng mặc kệ việc đến dạ tiệc, xách súng lên ngựa, bắt đầu công thành chiếm đất. Rất nhanh bên trong phòng lại xuân sắc lần nữa, đẹp không sao tả xiết... Sau khi trò chuyện với Lục Linh một lát, Lục Ly đi ra khỏi biệt viện, sau đó đi vào trong một cái sân khác. Trong ngôi nhà này có hai nữ tử, lúc này hai nữ đang ngồi trong Thiên Điện, một người không ngừng nói líu ríu, một người lại ngồi yên lặng, trên mặt mang theo nụ cười tuyệt mỹ, như một đóa hoa bách hợp nở rộ. Sau khi Lục Ly đi tới, thấy nụ cười trên mặt Bạch Thu Tuyết thì cả người đều ngây dại, mặc dù lúc trước gặp qua nhiều lần ở trong Thiên Tà Châu, nhưng cũng không có một mình đi qua. Lục Nhân Hoàng và rất nhiều người đều ở đó, cho dù da mặt Lục Ly có dày, thì Bạch Thu Tuyết cũng không dám nhích tới gần. Bạch Hạ Sương thấy Lục Ly đi vào, vui sướng đứng lên, ngọt ngào cười nói: - Lục Ly, ngươi đã đến rồi? Gia gia ngươi khoẻ chưa? - Đã giải độc rồi, qua một thời gian ngắn là có thể khỏi. Lục Ly cười gật đầu, ánh mắt liếc nhìn Bạch Thu Tuyết, không tiếng động đan dệt vào nhau, biểu đạt tình ý với đối phương. Sau khi ngồi xuống, con ngươi Lục Ly hơi chuyển nói: - Sương nhi, ở chỗ này có quen không? Có khó chịu hay không? Nếu không ta bảo Hồng Ngư tỷ dẫn ngươi vào trong thành đi dạo một chút? - Không đi! Bạch Hạ Sương khinh thường nói: - Trong thành có cái gì hay mà dạo chơi, ra khỏi thành lại không an toàn, nếu như có một nhóm người đi theo, ta cũng chẳng muốn đi đâu. Bạch Hạ Sương không thức thời, Lục Ly lại có phần nhức đầu, con ngươi hắn hơi chuyển hỏi: - Phu nhân đâu? Hạ Sương, muội giúp ta gọi nàng tới đây, cứ nói ta có việc cần nàng hỗ trợ. - Tiểu cô ở trong sân bên cạnh! Bạch Hạ Sương hết sức đơn thuần, vậy mà thật sự chạy ra ngoài. Sau khi Bạch Hạ Sương đi ra, Lục Ly lập tức vươn cánh tay đến chỗ Bạch Thu Tuyết, Bạch Thu Tuyết lại lắc đầu, đỏ mặt không chịu đi qua. Lục Ly không nhịn được, đứng dậy đi tới, một cái ôm lấy Bạch Thu Tuyết, để nàng ngồi ở trên đầu gối, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của nàng, đầy thâm tình nói: - Thu Tuyết, những năm này... Khổ cho nàng rồi. - Không khổ! Bạch Thu Tuyết lấy hết dũng khí ngẩng đầu lên, nhìn Lục Ly nói: - Lục lang, ngươi so với ta càng khổ hơn, chỉ cần ngươi có thể hạnh phúc an khang, Thu Tuyết chết cũng không có gì đáng tiếc...
Chương 1134 Cầu hôn
Dạ tiệc cũng không có gì đặc sắc, chẳng qua là triệu tập một chút trưởng lão trung lập của Lục gia và tộc trưởng một số đại gia tộc phụ thuộc Lục gia tới đây, một là ăn mừng Lục Chính Dương khôi phục, hai là ổn định nhân tâm. Tộc trưởng các gia tộc từ ngũ phẩm trở lên trong địa bàn Lục gia đều tới, mấy trăm người ngồi đầy một cái đại điện, Lục Ly và Khương Ỷ Linh triền miên một canh giờ, đến tận khi yến hội mở ra mới xuất hiện. Đương nhiên, không ai để ý Lục Ly đến chậm, ngược lại cho là hắn nhất định phải có cái kiêu căng này. Lục Nhân Hoàng và Lục Linh không xuất hiện, Lục Ly vừa tới đã bị mọi người lập tức vây lại, các loại âm thanh a dua nịnh hót vang lên, vô số người liên tục mời rượu. Hiện tại Lục Ly không chỉ là đệ nhất công tử Lục gia, mà càng là siêu cấp cường giả, một trong những chỗ dựa của Lục gia. Hơn nữa ba vị Địa Tiên đi theo phía sau Lục Ly, càng khiến đám Quân Hầu cảnh Nhân Hoàng sợ tới mức câm nín. Vẻ mặt Lục Ly bình tĩnh, chưa nói quá nhiệt tình, nhưng cũng không có cự tuyệt người ngoài ngàn dặm, có người mời rượu liền nhàn nhạt nhấp một ngụm, có người nịnh nọt cũng chỉ mỉm cười gật đầu. Uống một vòng, Lục Nhân Hoàng mang theo Lục Linh, Lục Phi Tuyết đi ra, trong đại điện lại là một phen náo nhiệt. Lục Nhân Hoàng nội liễm rất nhiều, không kiệt ngạo bất tuân, bộc lộ tài năng giống như lúc còn là thiếu tộc trưởng Lục gia, có người mời rượu đều là uống một hơi cạn sạch, tươi cười chân thành, thỉnh thoảng lên tiếng trấn an mấy câu. Lần này có hơn phân nửa cường giả Lục gia bị bắt giam, mặc dù chưa đưa đi Thiên Ma Đảo, nhưng kết cục đã không cách nào thay đổi, lần này cường giả Lục gia giảm đi. Trước đây Lục Chính Đàn làm đương nhiệm tộc vương, những người này có thể bảo trì thái độ trung lập đã tính là có một ít lương tâm rồi, cho nên thái độ Lục Nhân Hoàng cũng không tệ, thu được không ít nhân tâm. Lục Linh và Lục Phi Tuyết an tĩnh ngồi xuống, Lục Linh giữ vẻ lạnh nhạt, có người mời rượu thì cũng chỉ là bưng trà uống một ngụm, một chút mặt mũi cũng không cho. Trước kia dưới tay nàng cũng có mười mấy tên Nhân Hoàng, thân là người cầm quyền Vân Vũ đế quốc, tự nhiên sẽ không quá nhiệt tình đối với những người này. Hôm nay có thể xuất hiện, đã là cấp mặt mũi cho Lục Nhân Hoàng rồi. Rượu qua ba tuần, có người đề nghị đưa Lục Ly, Lục Linh, Lục Phi Tuyết vào trong gia phả một lần nữa, Lục Ly thì thế nào cũng được, Lục Nhân Hoàng gật đầu hắn cũng không phản đối. Dù sao trong người mình cũng chảy dòng máu của Lục gia, hiện tại Lục gia cũng không phải là Lục gia trước kia. - Linh tiểu thư cũng đến tuổi lấy chồng rồi phải không? Một vị trưởng lão Lam Sư Phủ nhìn Lục Linh mỉm cười, đề nghị: - Thiếu tộc trưởng, nên tìm một mối hôn sự cho Linh tiểu thư rồi. Lão nô bất tài nguyện vì thiếu phủ chủ chúng ta cầu hôn Linh tiểu thư, năm nay thiếu phủ chủ chúng ta vừa tròn ba mươi tuổi, cũng là Nhân Hoàng chi cảnh. Có lẽ thiên tư kém hơn Linh tiểu thư, nhưng thắng ở phương diện nhân phẩm, nếu như có thể cưới Linh tiểu thư về, khẳng định trên dưới Lam Sư quý phủ sẽ cảm thấy vinh quang... Trưởng lão Lam Sư Phủ còn chưa nói hết lời, sắc mặt Lục Ly đã âm trầm xuống, trong con ngươi Lục Linh hiện lên một chút sắc bén, Lục Nhân Hoàng ngược lại không đổi sắc. - Hừ! Lục Ly khẽ hừ một tiếng, trực tiếp cắt đứt lời nói của trưởng lão Lam Sư Phủ, trưởng lão này nhìn thoáng qua sắc mặt Lục Ly, có một ít cười xấu hổ không dám nói tiếp. Lục Nhân Hoàng nhìn lướt qua Lục Ly, mặc dù không có vẻ trách cứ, nhưng Lục Ly cũng không tiện tiếp tục phát tác. Sau khi đi vào Lục Phi Tuyết chưa từng nói chuyện, lúc này nghe thấy trưởng lão Lam Sư Phủ nói... thật ra nội tâm cũng hơi lung lay, mở miệng nói: - Ca ca, Linh nhi cũng đã đến tuổi, nên tìm một vị hôn phu cho nàng rồi. Năm nay Lục Ly hai mươi ba tuổi, Lục Linh hơn Lục Ly bốn tuổi, hiện đã hai là mươi bảy rồi. Nếu đổi lại là tiểu thư các gia tộc khác, thì nàng đã là gái lỡ thì rồi, nhưng tình huống của Lục Linh đặc biệt, những năm này luôn một mình thống soái Bắc Mạc, Vân Châu, U Châu và Hoang Giới, làm sao có thời giờ nói chuyện yêu đương? Hơn nữa Lục Linh là Nhân Hoàng cảnh, thọ nguyên mấy ngàn năm, so sánh với hai mươi mấy tuổi cũng không tính là lớn, dung nhan của nàng không có nửa điểm già đi, vẫn là thiếu nữ xinh đẹp như cũ. Đương nhiên! Điểm quan trọng nhất là Thần Châu đại địa có hàng tỉ người, nhưng có công tử nào có thể lọt vào pháp nhãn của Lục Linh? Công tử gia tộc lục phẩm, thất phẩm coi như xong, mười hai vương tộc gần như đều có thù với Lục Ly, Lục Linh, Lục Linh càng không có khả năng đi Đại Phật Tự chọn một hòa thượng? Trừ Đại Phật Tự ra, chỉ có Thiên Địa Chủng giao hảo với Lục Ly, con trai tộc vương Thiên Địa Chủng, Dạ Lạc vẫn luôn ái mộ Lục Hồng Ngư, năm ngoái đã tới cửa cầu hôn rồi. Trừ Dạ Lạc ra, công tử có thể xứng đôi với Lục Linh quá ít. Bây giờ Lục Linh là Nhân Hoàng chi cảnh, Thiên Địa Thần Thai là hỏa phượng thiên thai, có được thiên phú thần thông Hỏa Phượng Liệt Thiên, cũng chính là Đại Na Di Chi Thuật có thể dẫn người đi. Còn có được Hỏa Phượng Thiên Viêm, đốt cháy Địa Tiên, chiến lực bậc này đã có thể ung dung quét ngang Nhân Hoàng, dưới tình huống đánh lén chém giết Địa Tiên cũng không phải là việc khó. Kinh khủng nhất chính là mưu lược và trí tuệ của nàng, dung mạo và khí độ bản thân nàng càng là tuyệt đỉnh, Lục Ly tính toán một phen, toàn bộ Thần Châu đại địa thật sự không có ai có thể xứng với nàng. Từ nhỏ Lục Ly và Lục Linh đã nương tựa lẫn nhau, cả hai coi đối phương là tất cả của mình. Tình cảm của Lục Ly đối với Lục Linh quá sâu, đột nhiên có người muốn cầu hôn Lục Linh, khiến cho nội tâm Lục Ly không biết có tư vị gì, cảm giác như đồ đạc thuộc về mình, bị người cướp đoạt vậy. Cho nên vừa rồi hắn mới hừ lạnh một tiếng, cắt đứt lời nói của trưởng lão Lam Sư Phủ. Thiếu phủ chủ một cái thế lực thất phẩm, cũng muốn cưới Lục Linh về, người si nói mộng.
Chương 1135 Bí mật răng thú 1
Lục Nhân Hoàng nhìn thoáng qua thần sắc Lục Linh, cười nhạt nói: - Năm đó phụ thân chỉ định hôn sự cho ta, ta sinh lòng bất mãn, cuối cùng tức giận trốn đi, khiến phụ thân chịu kịch độc, cũng gián tiếp đẩy Lục gia đến kiếp nạn lần này. Cho nên... ta sẽ không quản hôn sự của Ly nhi và Linh nhi, nếu công tử tiểu thư gia tộc các ngươi tự nhận là xuất sắc, vậy thì có thể chủ động theo đuổi, ha ha ha! Lục Ly và Lục Linh nghe được lời nói của Lục Nhân Hoàng... Nội tâm đều thở phào nhẹ nhõm, nếu như Lục Nhân Hoàng thật sự chỉ định một mối hôn sự cho Lục Linh. Không biết sau này hai người sẽ phát sinh xung đột gì, cũng may Lục Nhân Hoàng không tính là cổ hủ. Công tử mấy đại gia tộc phía dưới nóng lòng muốn thử, ánh mắt nhìn Lục Linh đều trở nên nóng bỏng. Không nói tới chiến lực và thế lực của Lục Linh, mà chỉ tính dung mạo của nàng đã là tuyệt đỉnh, có thể lấy được giai nhân như thế, chỉ sợ giảm thọ ngàn năm cũng đáng. Hơn nữa thiếu phủ chủ Lam Sư Phủ, đột phá Nhân Hoàng chi cảnh, bộ dạng quả thật anh tuấn phong lưu. Từ nhỏ đã sinh ra khí độ phi phàm của đại gia tộc, có thể nói toàn bộ phía Đông, người có thể xứng đôi với Lục Linh chỉ có hắn, nên trong khoảng thời gian ngắn hăng hái, sinh ra hào khí. - Thiếu tộc trưởng! Đột nhiên một vị ngoại đường trưởng lão Lục gia đứng lên, ánh mắt quăng về phía Lục Phi Tuyết, rồi khom mình hành lễ với Lục Nhân Hoàng, nói: - Tại hạ có một đứa con, là một tên tình si, vẫn luôn ngưỡng mộ Phi Tuyết tiểu thư. Những năm này vì Phi Tuyết tiểu thư chưa từng đón dâu, Phi Tuyết tiểu thư cũng biết khuyển tử, lão phu vì khuyển tử, cả gan cầu hôn với thiếu tộc trưởng, hy vọng khuyển tử có thể cưới được Phi Tuyết tiểu thư... “...” Lục Ly trợn mắt, có một chút không biết nói gì, hôm nay đám lão quái vật này điên rồi sao? Coi Lục Linh và Lục Phi Tuyết trở thành hàng hóa, sau khi bình định chiến sự muốn luận công nhận thưởng? Phân chia nữ nhân Lục gia? - Vậy sao? Lục Nhân Hoàng có một chút động tâm, hắn đã nghe nói sự tình Lục Phi Tuyết rồi, hơn nữa hết sức đồng cảm với vận mệnh bi thảm của muội muội mình. Hiện tại đám người Thiên Thần Phủ bị bắt rồi, nếu như hiện tại có thể tìm kiếm cho Lục Phi Tuyết một hôn sự tốt, ngược lại cũng có thể an ủi tâm hồn bị thương của nàng. - Phi Tuyết ý của muội như nào? Lục Nhân Hoàng quyết định dò xét tâm ý của Lục Phi Tuyết một chút trước, nếu như được sẽ tác hợp. Sắc mặt Lục Phi Tuyết hơi thay đổi, cắn răng lại không nói chuyện. - Thiếu chủ! Đột nhiên Minh Vũ ngồi ở phía sau Lục Ly đỏ mặt đứng dậy, Lục Ly hơi kinh ngạc, quay đầu lại nhìn hắn nói: - Minh Vũ, có việc gì vậy? Minh Vũ liếc mắt nhìn Lục Phi Tuyết một cái, đột nhiên nặng nề quỳ một gối xuống nói: - Thiếu chủ, thuộc hạ và Phi Tuyết tình đầu ý hợp, hai bên tình nguyện, xin thiếu chủ tác thành. - Hả? Lục Ly và Lục Linh liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có chút loạn rồi... Lục Phi Tuyết là tiểu cô của mình, Minh Vũ là thủ hạ trung thành của mình, cảm giác đầu tiên của Lục Ly là có chút tức giận. Bởi vì trên danh nghĩa Lục Phi Tuyết là chủ tử của Minh Vũ, làm sao người hầu có thể phạm thượng, mơ ước chủ nhân chứ? Thế nhưng Lục Ly chỉ ngẩn ra một lát, sự tức giận trong nội tâm cũng dần dần tiêu tán, Minh Vũ đi theo mình nhiều năm, mặc dù trên danh nghĩa là người hầu, nhưng kỳ thực không khác biệt với huynh đệ là mấy. Quan trọng nhất là hắn không đơn phương cầu hôn, mà hắn nói là hai bên nguyện ý, nếu quả thật là như thế, cũng không phải không thể thành toàn. Ánh mắt Lục Ly khôi phục lại sự bình tĩnh, nhìn về phía Lục Phi Tuyết, sau khi nhìn thấy sắc mặt đỏ bừng của Lục Phi Tuyết, nội tâm càng có nắm chắc. - Minh Vũ? Lục Nhân Hoàng thì có một chút tức giận, năm đó hắn đi ngang qua Thiên Đảo Hồ, thấy Minh Vũ có chút tư chất, nên đã tùy ý ban cho Minh Vũ một chút linh tài, chỉ điểm một phen. Nếu như năm đó không có hắn giúp đỡ, không biết lúc này Minh Vũ còn đang ở chỗ nào? Hiện lại lại mơ ước muội muội của mình? Minh Vũ rất thông minh, không có cầu tình Lục Nhân Hoàng, mà cầu tình Lục Ly. Quả thật địa vị lúc này của Lục Ly rất cao, có thể làm chủ, nếu không cầu thì chẳng cần cầu nữa. Lục Ly và Lục Linh liếc mắt nhìn nhau, hai người đều có quyết định, Lục Ly nhìn thoáng qua sắc mặt Lục Nhân Hoàng, đứng dậy phất tay nói: - Minh Vũ, không biết trên dưới, nơi đây là chỗ nào? Có phần ngươi nói chuyện sao, đi xuống, trở về rồi lại nói! Lục Ly ngoài mặt khiển trách, nhưng thực ra là đang bảo vệ Minh Vũ, nếu không chọc giận tới Lục Nhân Hoàng, chuyện này sẽ thất bại. Sao Minh Vũ có thể không nghe ra ý tứ của Lục Ly, vội vàng quỳ một gối xuống nói: - Thuộc hạ biết sai, thuộc hạ sẽ trở về đóng cửa tự ngẫm. Minh Vũ sải bước đi ra ngoài, vẻ mặt ảm đạm, nội tâm lại là vui mừng, nghe ý tứ của Lục Ly, chuyện này có hi vọng? Hắn là gia nô Lục gia, nhưng lại có thể cưới được Lục Phi Tuyết, chuyện này ở các gia tộc khác căn bản là không có khả năng phát sinh, lúc này lại thấy hi vọng... Vị ngoại đường trưởng lão kia thấy Lục Ly nói như thế rồi, nội tâm khẽ thở dài, xem ra chuyện này không được rồi, sợ là con trai đã định trước là độc thân cả đời. Liên tiếp cầu hôn hai lần đều thất bại, nhưng sự nhiệt tình của nhóm người lại không giảm, vì sao? Vì lúc này ba người Lục Nhân Hoàng, Lục Ly, Lục Linh không chỉ là người nắm quyền Lục gia, mà càng là cường giả có thể chống lại Thí Ma Điện. Lục Ly Lục Linh trẻ tuổi như thế, Lục Nhân Hoàng mới chỉ hơn bốn mươi, cho ba người thêm mấy chục năm thời gian, thống nhất đại lục cũng không phải là không có khả năng. Nếu như lúc này làm đám hỏi với Lục gia, nhất định tương lai là hoàng thân quốc thích, gia tộc cũng có thể vì vậy mà vinh quang vạn năm, mượn uy phong Lục gia lên như diều gặp gió, cuối cùng trở thành một cái siêu cấp đại thế lực. Cho nên vị ngoại đường trưởng lão kia hơi dừng một chút, lần nữa đứng lên nói: - Thiếu tộc trưởng, lão phu có một đứa cháu gái, dung mạo tuyệt trần, hiền lương thục đức, cảnh giới cũng đạt tới Quân Hầu cảnh, coi như không tệ. Nàng ngưỡng mộ Ly thiếu gia đã lâu, không biết...
 
Advertisement

Bình luận facebook

Bạn đã đọc chưa

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom