-
Chương 3416-3420
Chương 3416 Đào Hoa Cung
Sau lưng Lục Ly không có đại thế lực, giờ miễn cưỡng có thể tính Hoắc gia là chỗ dựa cho hắn, nhưng Thiên Gia Tử cũng không định toàn lực hỗ trợ Lục Ly đi con đường Vô Thượng Thần Thể, bằng không đã sai gia tộc điều động lượng lớn thần dược tăng cường nhục thân cho hắn. Bởi thế ba người đều rất mơ hồ, không biết Thiên Gia Tử nói lời này căn cứ ở đâu? Chẳng lẽ chỉ bằng trực giác? Thế có phải hơi nói nhảm rồi không? - Được rồi, các ngươi đừng nghĩ nhiều! Thiên Gia Tử lắc lắc đầu quay người đi ra phía ngoài, lúc đến cửa ra mới nói: - Chuyện Tiểu Lục tử nhất định phải giữ bí mật, nếu ai truyền nửa điểm tin tức đi ra, hừ hừ! Nói đến sau cùng, ngữ khí Thiên Gia Tử rất lạnh, ba tên trưởng lão đều có chút không rét mà run. Mặc dù bọn hắn có rất nhiều nghi hoặc, nhưng đối với mệnh lệnh của vị Nhai tổ tính tình cổ quái này, ai cũng không dám ngỗ nghịch. Trong hư không, Lục Ly không biết mình lao đi bao lâu, cũng may hiện tại linh hồn hắn đủ cường đại, có thể trụ vững được. Hắn cảm thấy chí ít phải qua nửa tháng, trước mắt mới xuất hiện ánh sáng, hắn theo ánh sáng vọt ra, xuất hiện ở giữa trời. Trên mặt hắn đeo Thiên Biến mặt nạ, bộ dáng biến thành một vị lão đầu, cộng thêm đầu tóc trắng xóa, chỉ cần khom lưng còng xuống, thoáng nhìn không khác gì lão đầu cả. - Ách? Thần niệm đảo quanh, ánh mắt chớp qua một tia cổ quái. Bởi vì hắn xuất hiện trên một phiến hồ bạc, lúc này giữa trời đang có một đám nữ tử vây quanh, ai nấy đều cầm theo binh khí, sát khí đằng đằng khóa chặt hắn. Chiến lực đám nữ tử này không tính quá mạnh, phổ biến đều là Tứ Kiếp, về cơ bản đều còn rất trẻ, chỉ có một nữ tử tuổi hơi lớn chút ở chính giữa là Ngũ Kiếp. - Ngươi là người phương nào? Sao lại dám lén xông vào cấm địa Đào Hoa Cung chúng ta! Nữ tử trung niên kia lạnh giọng mở miệng quát, cảnh giới Lục Ly chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, nàng rõ ràng không để vào trong mắt. Nếu Lục Ly là một công tử tuổi trẻ, có lẽ nàng sẽ còn khách khí chút, nhưng bộ dạng hắn lúc này lại là một tiểu lão đầu, còn chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ, nàng tự nhiên không khỏi có chút khinh miệt. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, hắn thấy được đa phần nữ tử ở đây đều tóc tai ướt sũng, áo bào không quá chỉnh tề, đoán rằng bọn họ hẳn đang tắm trong hồ thì bị Vực môn do mình mở ra kinh động, trong lòng khó chịu cũng là điều dễ hiểu. Hắn cười cười chắp tay nói: - Tại hạ Thần Long đạo nhân, không cẩn thận xâm nhập quý địa, hết sức xin lỗi, ta rời đi ngay. - Ha ha! Nữ tử trung niên cười lạnh nói: - Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Ngươi coi Đào Hoa Cung chúng ta là nơi nào? Lưu lại năm ngàn ức Thần Thạch hoặc hai cánh tay, bằng không ngươi đừng hòng rời đi. Lục Ly nghẹn lời, vị trí Vực môn mở ra vốn chỉ nằm trong phạm vi đại khái, hắn chỉ là không cẩn thận xâm nhập thôi, lại không mang đến cho các nàng thương tổn thực chất nào, người Đào Hoa Cung này thật tưởng bọn họ cao quý lắm chắc? Hai mươi bảy đại thế lực trên Phi Hỏa đại lục không có tên Đào Hoa Cung, điều này chứng tỏ đây chỉ là một thế lực trung đẳng, không ngờ lại dám ngông cuồng như thế, rõ ràng là muốn bắt nạt một tên võ giả chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ như mình. Hắn cũng lười nói nhảm với đám người này, trong tay hiện lên một thanh nhuyễn kiếm màu bạc, gằn giọng nói: - Thần Thạch không có, muốn tay của ta thì tự tới mà lấy. Chẳng qua một khi khai chiến, ta sẽ không thu tay đâu, các ngươi tự gánh lấy hậu quả! Đào Hoa Cung đích thực chỉ là một thế lực trung đẳng, chẳng qua các nàng lại tựa lưng vào một đại thế lực, hơn nữa đa phần tiểu thư Đào Hoa Cung đều kết thông gia với đại thế lực gần đây, bởi thế các đệ tử Đào Hoa Cung trước nay vẫn luôn rất xương cuồng. Nếu Lục Ly là cường giả Ngũ Kiếp, hoặc là một công tử trẻ tuổi nào đấy, thái độ các nàng hẳn đã khác. Đáng tiếc lúc này Lục Ly lại là một tiểu lão đầu, còn chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ, các nàng há sẽ để ý? Lục Ly chọc giận bọn họ, cả đám lập tức giận dữ mắng mỏ, trên cánh tay nữ tử trung niên Ngũ Kiếp xuất hiện mấy chiếc thủ hoàn (vòng tay), trên chân cũng xuất hiện cước hoàn. Cả người nàng xoay vòng quay Lục Ly, tay chân rung động, thủ hoàn và cước hoàn vang lên từng hồi tiếng kêu dễ nghe. - Ha ha ha! Đám tiểu thư còn lại tản ra, đứng thành một loại trận hình kỳ dị, sau đó đồng loạt lấy ra Linh Đang và Hồng Lăng, tùy thời chuẩn bị phối hợp tấn công. Chẳng qua bọn họ có vẻ rất tự tin về nữ tử trung niên kia, cho rằng chỉ cần nàng ra tay, Lục Ly nhất định không chống được. Keng keng... keng... keng keng! Giữa trời, nữ tử trung niên mỹ lệ không ngừng bay múa quanh Lục Ly, ngân hoàn trên tay chân run run, phát ra tiếng vang êm tai, thanh âm hóa thành từng đạo sóng âm, như từng dải lụa vươn dài về phía Lục Ly. Lục Ly đứng tại im không nhúc nhích, nếu một Ngũ Kiếp sơ kỳ đều có thể nhẹ nhàng bắt được, vậy hắn cũng chẳng cần lăn lộn, chết quách ở đây cho xong. Hắn có thể cảm nhận được từng đạo năng lượng tràn vào trong thân thể, tiến vào trong linh hồn. Long hồn sáng lên, bắt đầu thôn phệ năng lượng tiến vào linh hồn, Lục Ly thoáng cảm ứng qua một lượt, trong lòng càng thêm nắm chắc. Năng lượng này tính là không sai, nhưng Long hồn vẫn có thể nhẹ nhàng chống được. Cộng thêm hiện tại hồn lực hắn đều đã hóa thành hồn châm, khả năng phòng ngự tăng nhiều. Keng keng keng! Thủ hoàn cước hoàn vang lên không ngừng, Lục Ly lại điềm nhiên đứng giữa trời như không việc gì, nhìn nữ tử kia vờn quanh, phảng phất đang thưởng thức nhảy múa miễn phí. - Hả? Đám nữ tử không khỏi trợn tròn mắt, múa lâu vậy rồi, Lục Ly lại vẫn chẳng có bất kỳ phản ứng nào? Là linh hồn người này cường đại, hay là có Yêu Hồn siêu cường thủ hộ? - Hoa Đào Trận! Nữ tử trung niên thấy không ổn, vội khẽ kêu một tiếng, tất cả nữ tử lập tức xuất động, có người cầm tì bà, có người cầm Linh Đang, có người cầm cây sáo, có người cầm bồ phiến, có người cầm Hồng Lăng, bắt đầu bay múa diễn tấu quanh Lục Ly.
Chương 3417 Hào giác chi uy
Không thể không nói nữ tử Đào Hoa Cung rất xinh đẹp, dáng múa cũng động người, nếu như không có công kích linh hồn, đây sẽ là một trường sân khấu vô cùng mỹ diệu. Đương nhiên, tuy có vô số hồn ba công kích đến, nhưng đối với Lục Ly mà nói thì vẫn chẳng mang lại áp lực gì. Từng đợt sóng hồn tràn vào, bị Long hồn nhẹ nhàng chặn lại, những võ giả Tứ Kiếp này mặc dù được chiến trận phụ trợ, nhưng lực công kích vẫn quá yếu. Lục Ly không động thủ, mà có vẻ khá là hứng thú liếc nhìn bốn phía, miễn phí thưởng thức vũ đạo mỹ lệ. Chúng nhân xung quanh lại càng múa càng kinh ngạc, linh hồn các nàng đều rất mạnh, thế nhưng Lục Ly vẫn chẳng bị ảnh hưởng gì, đây còn là võ giả Tứ Kiếp nữa ư? - Biến trận, Mai Hoa Trận! Nữ tử trung niên thấy tình hình không đúng, lần nữa khẽ kêu, đại bộ phận nữ tử đều thu lại nhạc khí, chỉ còn hai nữ tử diễn tấu, các nữ tử khác thì biến đổi trận hình, nhẹ nhàng nhảy múa vây quanh Lục Ly. Vũ đạo lần này khác với lần trước, lần này vũ đạo tràn đầy mị hoặc, mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười đều câu hồn đoạt phách. Hơn nữa áo bào trên thân những nữ tử này rõ ràng cũng là bảo vật, giờ đây thấp thoáng như ẩn như hiện, rất có mị lực. - Đây là mị thuật rất cao cấp. Lục Ly nhìn một lúc, khẽ gật đầu, tuy mị thuật này không có mấy tác dụng đối với hắn, nhưng cũng khiến hắn cảm thấy toàn thân khô nóng, nhiều năm không hoan lạc với nữ tử, giờ thấy cảnh này khó tránh khỏi có chút xao động. Chẳng qua, mị thuật cấp bậc này còn chưa đủ khiến hắn luân hãm. Hắn nhìn một lúc, quyết định không tiếp tục chơi nữa. Nhuyễn kiếm trong tay lay động, từng đạo gợn sóng vô hình khuếch tán ra, khóa chặt nữ tử trung niên Ngũ Kiếp kia. - Ách? A... Nữ tử kia hơi ngớ, rất nhanh liền ôm đầu quay cuồng. Lục Ly giơ tay còn lại lên, một chưởng ấn cự đại xuất hiện, trực tiếp vỗ nữ tử kia xuống dưới hồ. - Hoàn tỷ! - Hoàn tỷ, ngươi sao thế? Nhanh đi bẩm báo trưởng lão! - Nhanh phát tín hiệu cầu cứu, mời cường giả trong tộc tới, mời cung chủ đi qua đánh chết lão cẩu này! - Đi mời cung chủ, chém đầu lão cẩu! Đám nữ tử nhao nhao kêu gào, Lục Ly nghe được mà đau đầu không thôi, vốn không muốn hạ nặng tay, giờ lại nhịn không được. Hắn không phóng thích công kích linh hồn, thân hình như du long lách tới, hai tay liên tục phách động, từng tên nữ tử bị đánh bay xuống, ở trong mắt hắn, đám võ giả Tứ Kiếp này không khác gì dê con đợi thịt. Rất nhiều nữ tử phóng thích công kích, đánh lên thân Lục Ly, nhưng căn bản không cách nào mang đến thương tổn đáng kể, công kích của bọn họ quá yếu. Phanh phanh phanh! Lục Ly đảo quanh một vòng, nện mười mấy nữ tử xuống hồ, đa phần trong đó đều bị hắn đánh thành trọng thương. Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên liên hồi. Lục Ly không giết một ai, hắn không có thâm cừu đại hận gì với Đào Hoa Cung, không nhất thiết phải đắc tội đến chết. Sau lưng Đào Hoa Cung khả năng sẽ có đại thế lực siêu cấp, đến lúc đó chọc giận đại thế lực siêu cấp kia thì lại rắc rối to. Đánh bay toàn bộ đám nữ tử xong, Lục Ly tung mình như tên nhọn bay vút về nơi xa, không dừng lại thêm dù chỉ một giây. Hắn không dám Phi Độ Hư Không, bởi vì đây là thần thông độc hữu của hắn và Thiên Tàn lão nhân, một khi sử dụng, thân phận sẽ lập tức bị lộ. Oanh! Hắn vừa mới bay đi, một đóa hoa khói cực lớn tỏa ra giữa trời, tiếp sau từ bốn phương tám hướng vang lên rất nhiều tiếng hét. Nơi đây quả nhiên là cấm địa Đào Hoa Cung, đoán chừng cũng nằm trong khu vực hạch tâm Đào Hoa Cung. Bên này vừa phát tín hiệu cầu viện, bốn phía lập tức vọt tới rất nhiều võ giả. Thần niệm Lục Ly quét tới, khẽ nhướng mày, xung quanh chí ít có hơn nghìn người bay lên, ùn ùn tụ về nơi này. Tuy cường giả không nhiều, phổ biến đều là võ giả Tứ Kiếp, nhưng nhân số thực sự quá nhiều, luôn sẽ mang đến chút phiền toái. Lục Ly thoáng trầm ngâm, dứt khoát lấy ra chiếc Hào Giác (kèn lệnh) kia, Hào Giác này lấy được từ trong Thất Âm Cung, sau khi được Huyết Linh Nhi luyện hóa, hắn còn chưa từng dùng qua. Hào Giác này có được năng lực quần công, giờ vừa khéo có thể thử uy lực xem sao. Hắn đứng sừng sững giữa trời, lấy ra Hào Giác, dựa theo chỉ thị của Huyết Linh Nhi quán chú thần lực vào, đồng thời còn quán chú một ít Thần Văn đặc thù. Nương theo một đạo Thần Văn bị xúc động, rất nhanh Hào Giác đã phóng thích khí tức cường đại, hơn nữa khí tức này còn vô cùng cổ xưa và bao la. - Tốt! Hào Giác bị kích phát, xung quanh cũng đã bay tới hơn trăm người, Lục Ly há mồm phồng má thổi Hào Giác, một tiếng trầm thấp túc sát vang lên, từng đạo sóng âm như gợn nước khuếch tán ra... - A a a... Phanh phanh phanh phanh! Từng hồi tiếng kêu thảm thiết vang lên, võ giả bay tới phụ cận như là diều hâu bị lôi điện bổ trúng, ai nấy ôm đầu lao thẳng xuống đất, phát ra tiếng kêu thê lương, trường diện vô cùng hãi người... Phanh phanh phanh! Giống như con muỗi bị trúng tộc, từng tên võ giả bay tới lần lượt rơi xuống. Về cơ bản Đào Hoa Cung toàn là nữ tử, nguyên một đám cứ thế lăn lộn dưới đất, ai nấy đều là mỹ nữ, xuân quang ngoại tiết, mấy trăm người lăn qua lăn lại, trường diện trông rất đẹp mắt. - Tặc tử phương nào? Dám làm loạn ở Đào Hoa Cung ta? Một tiếng hét phẫn nộ vang lên, trong tòa cung điện nơi xa bay ra ba người, đi đầu lên tiếng là một cung trang quý phụ, khí độ ung dung, dung mạo tuyệt đỉnh, chiến lực cũng không sai, đạt đến Ngũ Kiếp hậu kỳ. Nàng dẫn theo hai người bay tới, hai người kia cũng là cường giả Ngũ Kiếp, đều là Ngũ Kiếp trung kỳ. Lục Ly thấy quý phụ Ngũ Kiếp hậu kỳ thì sắc mặt thoáng có chút ngưng trọng, Ngũ Kiếp trung kỳ hắn không sợ. Người này hẳn là cung chủ, là tối cường giả ở đây. Chỉ sát na, Lục Ly lập tức nghĩ đến có nên Phi Độ Hư Không đào tẩu, nhưng như vậy càng dễ bại lộ. Chỉ là, nếu không Phi Độ Hư Không, khả năng sẽ đánh nhau tới chết với cung chủ kia. Đào Hoa Cung hẳn là đi theo con đường công kích linh hồn, vạn nhất công kích linh hồn của cung chủ này rất lợi hại, hắn không chừng sẽ đi đứt.
Chương 3418 Thế nào cũng được
- Đánh cược một lần thử xem! Lục Ly suy nghĩ hồi lâu, quyết định cược một phen, bởi vì hắn có Hào Giác, đồng thời cũng hiểu được Thần Âm pháp tắc. Hắn muốn thử dùng Hào Giác phóng ra Thần Âm pháp tắc, nếu thật có thể phóng ra, uy lực nhất định tăng lên gấp bội. Ô ô ô! Hắn không bay đi mà tiếp tục đứng nguyên tại chỗ thổi Hào Giác, lúc thổi Hào Giác hắn phát hơi dựa theo tiết tấu và ba động lúc phóng thích Thần Âm pháp tắc, thử xem liệu có thể phóng ra thông qua Hào Giác không. Thần Âm pháp tắc được phóng thích thông qua phương thức nào không quan trọng, chỉ cần có thể phóng theo ba động và giai điệu tiết tấu của Thần Âm pháp tắc, vậy liền không vấn đề. Keng keng keng keng. Nơi xa truyền đến từng hồi tiếng Linh Đang êm tai, Lục Ly quay đầu nhìn qua, phát hiện trên tay chân quý phụ mỹ lệ kia xuất hiện cước hoàn thủ hoàn màu đỏ, mặt trên còn treo Linh Đang. Nàng bắt đầu bay múa giữa trời, giống như là một con thiên nga kiêu ngạo, thân khoác váy xoè màu trắng, khí độ ung dung hoa quý, vũ mị phong tình, dáng hình yểu điệu, vũ đạo mê người, toàn thân không nơi nào là không toát ra mị hoặc. Lục Ly liếc qua một cái liền cảm thấy không dời mắt đi được, mị thuật của nữ tử này quá tuyệt diệu, khiến Lục Ly nhìn mà tim đập thình thịch liên hồi. Linh hồn cũng bất giác rung động, huyết dịch toàn thân gia tốc lưu động. Ông! Long hồn trong linh hồn Lục Ly đột nhiên lấp lánh quang mang, lúc này hắn mới hồi thần, phát hiện có năng lượng kỳ dị yên ắng xâm nhập linh hồn, nếu vừa rồi có người đánh lén, đoán chừng hắn đã bị thương. Ô ô ô! Lục Ly lập tức nhắm mắt lại, toàn tâm toàn lực thổi Hào Giác. Uy lực tiếng kèn cực lớn, rất nhiều người xung quanh lần nữa ngã xuống. Ngay cả hai người bên cạnh cung chủ đều khó mà chịu được, vội vàng đưa tay che kín lỗ tai. - Bảo vật này kì lạ thật! Ánh mắt cung chủ khẽ sáng lên, tần suất bay múa càng lúc càng nhanh, thủ hoàn cước hoàn và Ling Đang trên tay chân vang lên không ngừng. Mắt thoáng lấp lánh quang mang, bắn thẳng về phía Lục Ly. Lục Ly tiến vào trạng thái mộng ảo chi cảnh, quan bế lục thức, chỉ dùng đại đạo chi ngấn đi cảm ứng. Tuy thế, trong đầu hắn vẫn tự động hiển hiện hình ảnh cung chủ nhảy múa, kỳ dị vô cùng. Lục Ly thổi một lúc, phát hiện không cách nào phóng thích Thần Âm pháp tắc, trong lòng ngấm ngầm gấp gáp. Bởi vì hắn cảm ứng được trong linh hồn không ngừng có năng lượng kỳ dị tràn vào, một ít năng lượng bị Long hồn thôn phệ, nhưng vẫn có rất nhiều năng lượng tiềm phục vào trong linh hồn. Hiện tại những năng lượng kia không hề có bất kỳ tính công kích nào, nhưng Lục Ly biết một khi chúng tích súc quá nhiều, bạo phát đi ra, kết cục sẽ vô cùng tai hại. Ô ô ô! Lục Ly liên tục thổi lên Hào Giác, cung chủ Đào Hoa Cung thì vẫn tiếp tục bay múa giữa không trung, bên cạnh hai người đều không ai tới gần, hiện trường biến thành hai người đang đơn đả độc đấu, số còn lại tới gần đều sẽ bị liên luỵ. - Không thể tiếp tục nữa! Lục Ly cảm giác được năng lượng trong linh hồn càng lúc càng nhiều, song hắn vẫn không cách nào dùng Hào Giác thúc giục Thần Âm pháp tắc. Hắn cắn răng, nghĩ nếu trong mười nhịp thở nữa vẫn không thể thúc giục, vậy hắn đành phải cường hành Phi Độ Hư Không rời đi. Dù cho có bị thương nặng cũng đành chịu. Ô ô ô! Tiếng kèn tiếp tục vang lên, chỉ là tiết tấu hơi đổi, lúc nhanh lúc chậm, thỉnh thoảng còn ré lên, nghe rất khó chịu, cũng rất chói tai. - A! Đột nhiên, xa xa một ít võ giả ôm đầu hét thảm, thân hình hai tên trưởng lão Ngũ Kiếp cũng run rẩy, trên mặt lộ vẻ thống khổ, lúc này ngay cả cung chủ cũng run run. - Tốt! Trong lòng Lục Ly không khỏi kích động, vừa rồi trong vô ý hắn bất ngờ thổi kèn theo âm luật Thần Âm pháp tắc, phát động được Thần Âm pháp tắc. Chẳng qua hắn vừa kích động, rung động lại loạn, Thần Âm pháp tắc ngừng lại. - Cái này. Ánh mắt cung chủ chớp qua một tia kinh hãi, vừa rồi nàng cảm giác như có ức vạn kim châm đâm vào linh hồn, nếu không phải kim châm kia lóe lên một cái rồi lập tức tan biến, lúc này rất có thể nàng đã trúng chiêu. Với cường độ công kích linh hồn vừa rồi, nàng tuyệt đối không ngăn nổi. - Nhất định phải khoái tốc giết chết người này! Hàn ý trong mắt cung chủ Đào Hoa Cung càng đậm, nếu không nhanh chóng giết chết, khả năng sẽ xuất hiện dị biến, nói không chừng nàng sẽ có thể bị Lục Ly giết ngược. Ô ô ô! Ngay lúc nàng đang chuẩn bị để hai tên trưởng lão còn lại cùng lúc hạ sát thủ, tiếng kèn của Lục Ly lần nữa trở nên có tiết tấu, tuân theo âm luật kỳ dị nào đó. Từng đạo sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra, nàng lập tức cảm thấy trong linh hồn như đang có ức vạn kim châm tấn công. - A...! Sửng sốt khoảnh khắc, cung chủ Đào Hoa Cung lập tức cảm nhận được từ trong linh hồn truyền đến từng hồi đau đớn, dù là có Yêu Hồn cường đại cũng không chống nổi. Thân hình nàng không ngừng rung động, cực lực muốn đi hóa giải công kích linh hồn, nhưng một giây sau nàng cảm thấy cổ mình như bị một cánh tay cứng như thép nguội nắm lấy, nàng mở mắt ra, nhìn thấy một đôi tròng mắt băng lãnh không mang theo một tia tình tự ba động nào. Trong lòng nàng truyền đến cảm giác sợ hãi, người này làm gì phải là võ giả Tứ Kiếp? Nhất định là một lão ma cường đại nào đó, bằng không sao võ giả Tứ Kiếp lại có được công kích linh hồn cường đại đến vậy? - Đại nhân! Cung chủ Đào Hoa Cung lập tức lộ vẻ đáng thương, nhìn Lục Ly nói: - Được rồi, ngươi thắng, thiếp thân và toàn bộ chúng nhân Đào Hoa Cung đều mặc cho đại nhân xử trí, thế nào cũng được! Một quý phụ ung dung cao quý, một Nữ Vương cao cao tại thượng ở trong mắt rất nhiều người, lúc này lại lộ vẻ đáng thương nhìn ngươi, bộ dạng mặc ngươi muốn làm thế nào thì làm, cảnh này nếu đổi lại là người bình thường đoán chừng sớm đã xuân tâm đại động. Thấy sắc mặt Lục Ly vẫn không đổi, trên thân vẫn đằng đằng sát khí. Cung chủ Đào Hoa Cung vội vàng quét mắt qua, mặt dưới lập tức có mười mấy nữ tử mỹ lệ bay tới, yến gầy hoàn mập, đủ loại phong thái đồng loạt lao đến quỳ gối giữa trời.
Chương 3419 Hàn Triều Hải Vực
Một người mở miệng nói: - Đại nhân, cầu đại nhân ngài đại lượng thả cung chủ nhà ta, chúng ta nguyện làm nô tì, cả đời phục vụ đại nhân - Đúng vậy, đại nhân, ngài là đại nhân vật, không cần so đo với đám tiểu nữ tử chúng ta. Đại nhân mời đến an tọa, để chúng ta phục vụ ngài. - Đại nhân, ngài thả cung chủ đi, sau này chúng ta đều lấy ngài làm đầu, đại nhân muốn thế nào cũng được. Một đám oanh oanh yến yến dồn dập mở miệng, ánh mắt ai oán, ai thấy đều yêu, rất nhiều nữ tử còn vặn vẹo thân thể, ngấm ngầm phóng thích mị thuật, trong vô hình phóng ra đủ loại dụ hoặc. - Một đám con *! Lục Ly nghẹn lời, đây rốt cuộc là thế lực hay là thanh lâu? Hắn tin tưởng chỉ cần mình nguyện ý, liền có thể tùy ý đùa bỡn mấy trăm mỹ nhân Đào Hoa Cung này... Lục Ly không đùa bỡn nữ tử Đào Hoa Cung, mặc dù trong đám này không thiếu hàng đỉnh cấp. Nhưng Lục Ly không phải ngựa giống, đám nữ tử này cũng đều không phải nữ tử đàng hoàng, ai biết đã từng được Đào Hoa Cung phái đi ra bồi bao nhiêu đại nhân vật? Một đôi tay ngọc ngàn người gối, hai mảnh môi son vạn khách nếm. Ở trong mắt Lục Ly, đám nữ tử này còn không bằng cả gái thanh lâu, chỉ cần mạnh hơn các nàng, các nàng liền có thể quỳ gối dưới chân ngươi, mặc ngươi chà đạp. Phi Hỏa đại lục có quá nhiều thế lực cường đại hơn Đào Hoa Cung, đoán chừng tất cả cường giả đại thế lực xung quanh đều có thể tùy ý đến Đào Hoa Cung hưởng thụ sung sướng. - Bản đạo nhân không có hứng thú với các ngươi, ta cũng nói rồi, ta chỉ đi ngang qua, các ngươi lại cứ phải muốn đánh? Lần này các ngươi thái độ tốt, tạm thời tha các ngươi một mạng, lần sau quyết không dễ dàng như thế đâu. Lục Ly vung chưởng đánh bay cung chủ Đào Hoa Cung, sau đó hóa thành một đạo tàn ảnh bay vút về hướng bắc. Trong mắt cung chủ Đào Hoa Cung mang theo một tia sát ý, hung hăng nhìn theo bóng lưng Lục Ly, nhưng Lục Ly tựa hồ có điều phát giác, quay đầu nhìn lại, trên mặt cung chủ Đào Hoa Cung lập tức hiện lên ý cười nịnh nọt, đưa mắt nhìn Lục Ly rời đi. Đợi Lục Ly đi rồi, cung chủ Đào Hoa Cung lập tức trầm mặt xuống, quát khẽ nói: - Lập tức thông báo La Phù Cung, Thiên Tâm Cung, Long Sát Điện, thỉnh cầu bọn hắn giúp chúng ta truy sát người này! - Đợi chút, để ta đích thân đi La Phù Cung! Trong mắt cung chủ Đào Hoa Cung hiện đầy sát khí, lạnh giọng nói: - Nhục thật, lần này ta nhất định phải khiến hắn trả giá đắt, dám trêu chọc Đào Hoa Cung chúng ta, đứa này chán sống rồi. Đào Hoa Cung có nhân mạch lớn phi thường, đương nhiên nhân mạch này có được đều là thông qua đám hỏi hoặc bồi ngủ. Nữ tử Đào Hoa Cung người người đều hiểu mị thuật, là bạn giường tốt nhất, vô cùng nổi danh ở bắc bộ Phi Hỏa đại lục. Lục Ly lại không quản được nhiều như vậy, sau khi phi hành mấy vạn dặm, hắn thay đổi dung mạo, biến thành một công tử tuổi trẻ, tiến vào tòa thành trì gần đó. Thông qua địa đồ, hắn phán định nơi này đã cách Hàn Triều Hải Vực không quá xa, cùng lắm chỉ truyền tống hơn nửa ngày liền có thể đến nơi. So ra Hàn Triều Hải Vực và Ngân Viêm Hải Vực không hỗn loạn như ở những nơi khác, tình hình bên này Thiên Gia Tử đã từng giới thiệu qua, thế lực lớn nhất ở Hàn Triều Hải Vực chính là Không Gian Thành, ngoài ra còn có ba đại thế lực khác chia nhau phân cắt toàn bộ Hàn Triều Hải Vực. Bốn đại thế lực chiếm đoạt toàn bộ Hàn Triều Hải vực, các tiểu thế lực còn lại đều phụ dung vào bốn đại thế lực. Bởi vì Không Gian Thành tương đối độc lập, lại có được uy danh vô thượng, bởi thế về cơ bản Hàn Triều Hải Vực không loạn. Lục Ly tìm hiểu được một ít tin tức trong tiểu thành, trong lòng càng thêm tự tin. Hắn truyền tống mấy chục lần, lại tiếp tục thay đổi dung mạo, sau đó một đường truyền tống mà đi. Thiên Biến diện cụ là mặt nạ vô cùng cao cấp, trừ cấp Đế hoặc Lĩnh Chủ cường đại ra, người bình thường gần như không nhìn ra được, bởi thế Lục Ly hoàn toàn yên tâm truyền tống. Truyền tống được nửa ngày, Lục Ly phát hiện không ổn, gần đây trong thành trì hắn đến số trinh sát nhiều hơn hẳn bình thường, rõ ràng đang tìm kiếm người nào đó. Lục Ly thăm dò một phen, phát hiện những người kia đều cầm theo chân dung mình trong bộ dạng tiểu lão đầu lúc trước. - Xem ra sức ảnh hưởng của Đào Hoa Cung không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, lại không quá lo lắng, bằng vào đám quân sĩ bình thường này thì còn chưa đủ để phát hiện được hắn. Đã sắp tiến vào Hàn Triều Hải Vực, chỉ cần tiến vào, thế lực Phi Hỏa đại lục hẳn không dám làm loạn trong đó. Liên tục truyền tống hai canh giờ, Lục Ly xuất hiện trong một tòa thành trì cự đại, mặt bắc thành trì chính là biển cả mênh mông vô bờ. Thành này tên Bắc Hàn Thành, đi ra khỏi tòa liền có thể tiến vào Hàn Triều Hải Vực. Ở trong thành, Lục Ly dò la tìm hiểu về tình hình Hàn Triều Hải Vực, ở đây có rất nhiều người thường xuyên đi tới Hàn Triều Hải Vực, rất rõ ràng đối với tình hình bên kia. Từ đây có ba cách để tới Hàn Triều Hải Vực, cách thứ nhất là tự mình bay đi qua, mặc dù trong Hàn Triều Hải Vực không loạn, nhưng vẫn có một ít lão ma, tự mình bay qua vẫn sẽ có nguy hiểm nhất định. Cách thứ hai là ngồi chiến thuyền, bên này có chiến thuyền đi thẳng trực tiếp tới Không Gian Thành, mỗi chuyến cần tám trăm ức Thần Thạch. Cách thứ ba nhanh nhất, đó chính là ngồi Vực môn Bắc Hàn Thành trực tiếp truyền tống đi qua, nhưng như thế cần tiêu phí rất lớn, tốn tận một vạn ức Thần Thạch. Thần Thạch còn không phải trọng điểm, trọng điểm ở chỗ Bắc Hàn Thành là địa bàn La Phù Cung, trong thành còn có trinh sát cầm theo chân dung hắn lúc trước để tìm kiếm. Lục Ly không dám đi mở ra Vực môn. Mở ra Vực môn bằng với sẽ tiếp xúc cường giả La Phù Cung, vạn nhất bị nhìn ra thì sao? Lục Ly không muốn mạo hiểm, đến lúc đó một khi bị phát hiện, liền sẽ thành thịt cá trên thớt, mặc người xâu xé. Lục Ly quyết định ngồi chiến thuyền đi qua, khoảng cách không phải quá xa, ba bốn tháng liền đến. Hiện tại, đối với Lục Ly mà nói, thời gian mấy tháng không tính là gì, chỉ tương đương một lần bế quan mà thôi.
Chương 3420 Độc hành
Giao ra trăm ức Thần thạch, Lục Ly chờ đợi trong khách sạn, phải năm ngày sau chiến thuyền mới xuất phát. Mấy ngày này Lục Ly có chút khẩn trương, vạn nhất hành tung bị lộ, La Phù Cung đánh lén, hậu quả không thể tưởng tượng. Cũng may, Thiên Biến diện cụ rất hữu dụng, Lục Ly nhàn nhã ngây ngốc năm ngày trong khách sạn, sau đó thành công đi lên chiến thuyền. Chiến thuyền này tương tự như Phi Yên Cung, có lẽ là bởi Hàn Triều Hải Vực rất an toàn, thế nên trên chiến thuyền chỉ có mười mấy cường giả Ngũ Kiếp, chứ không có cường giả cấp Lĩnh Chủ nào tọa trấn cả. Người trên chiến thuyền rất nhiều, tổng cộng phải chừng hai, ba ngàn. Vừa lên chiến thuyền, Lục Ly lập tức tiến vào trong khoang thuyền bế quan, không muốn giao lưu với bất kỳ người nào, chỉ cầu an an ổn ổn đi đến Không Gian Thành. Hắn gấp gáp đi về, trước đó không nghĩ qua đi về, bởi thế một mực không nghĩ chuyện Nhị trọng thiên. Nhưng giờ vừa quyết định về nhà, trong lòng lập tức lo lắng bất an, hận không thể chắp cánh, mau mau bay trở về Nhị trọng thiên. Hắn ngấm ngầm hạ quyết tâm, tận lực đê điệu không phát sinh xung đột. Như là lúc ở Đào Hoa Cung, sau cùng hắn không giết người, nếu đổi thành trước kia, với tính khí của hắn, sợ rằng sớm đã đại khai sát giới. Chiến thuyền phá không mà đi, rất nhanh đã tiến vào Hàn Triều Hải Vực, Lục Ly cảm ứng một phen, rốt cục biết được vì sao nơi đây được gọi là Hàn Triều Hải Vực. Nhiệt độ ở chỗ này rất thấp, nước biển rét lạnh dị thường, trên mặt biển không ngừng bốc lên từng đạo hàn khí, chỉ là nước biển nơi này lại không kết băng. Lục Ly thông qua đàm thoại của mấy người gần đó, biết được Hàn Triều ở đây đặc biệt khủng bố, võ giả Tứ Kiếp bình thường nếu bị hàn lưu bao phủ đều bị đông kết, thậm chí có thể chết cóng. Chiến thuyền có Thần Văn, hàn khí bên ngoài không ảnh hưởng được bên trong, Lục Ly thăm dò qua tình hình một lượt liền không tiếp tục để ý nữa mà an tâm bế quan tu luyện, luyện hóa thần dược bồi bổ linh hồn, đồng thời cảm ngộ đại đạo chi ngấn. Lục Ly tận lực đê điệu, trên đường đi chưa từng ra ngoài, một mực ở lại trong khoang thuyền, cũng không ai đến quấy rầy hắn. Hàn Triều Hải Vực quả nhiên an toàn, trên đường không người nào đến tấn công chiến thuyền cả. Chớp mắt đã qua hơn hai tháng, lộ trình đi được hơn phân nửa, Lục Ly như trút gánh nặng. Tối đa chỉ khoảng một tháng liền có thể đến Không Gian Thành, trong Không Gian Thành tuyệt đối an toàn. Tiến vào Không Gian Thành, hắn lập tức thông qua Không Gian Chi Môn, trực tiếp đi đến Tử Dương Đại Lục. Đáng tiếc, Lục Ly muốn đê điệu không gây chuyện, chuyện lại vẫn cứ tìm tới cửa. Lại qua ba ngày, một đạo quang mang kinh thiên bay tới, chiến thuyền đột nhiên bị tấn công, sau đó chiến thuyền nổ tung, tất cả mọi người đều bị hất văng đi ra. - Chuyện gì thế? Rất nhiều người đều đang bế quan, đột nhiên bị bừng tỉnh, cả đám hốt hoảng bay loạn tứ phía, thần niệm không ngừng đảo quanh, chẳng phải nói Hàn Triều Hải Vực rất an toàn ư? Vừa đi ra Lục Ly cũng ngay lập tức quét thần niệm đi khắp bốn phương tám hướng, nhìn một lượt, trên mặt khó giấu được kinh hãi. Hóa ra không phải có người cố ý nhắm vào chiến thuyền, mà là hai cường giả chính đang khai chiến, dư ba công kích quét trúng chiến thuyền, trực tiếp khiến chiến thuyền vỡ nát. Hai lão ma kia rõ ràng đều là cường giả cấp Lĩnh Chủ, chiến lực rất bưu hãn, tuỳ ý một kích liền khiến không gian bị xé rách, chém ra một vực sâu trên mặt biển phía dưới. Hai người đánh ra chân hỏa, đều là sát chiêu đại khai đại hợp, bên này có chiến thuyền tới gần, bọn hắn căn bản không thèm để ý. Có lẽ thần niệm bọn hắn quét qua, phát hiện bên này không có cường giả Lĩnh Chủ, tự nhiên không để ở trong lòng. Xoẹt! Bên kia lại có một đạo trường hồng bay vụt đến, sát cơ và thần uy khủng bố bao trùm chúng nhân. Đám đông nhất thời kinh hãi, Lục Ly vội phóng thích Thiên Giáp Thuật, lách mình tránh sang bên cạnh. Ầm ầm ầm ầm! Gần trăm người bị trường hồng xoắn thành thịt nát, Lục Ly cũng bị công kích đánh trúng, cả người hất văng đi, chiến giáp nổ tung, trên thân toàn là máu. Cũng may phần lớn là máu của người xung quanh, hắn không phải chịu thương thế quá nặng. Xoẹt! Ngay khi chúng nhân còn chưa kịp hồi thần, lại một đạo trường hồng bay tới, lần nữa có mấy chục người bị chém giết, mấy trăm người bị thương. - Mọi người tản ra, trước rút lui! Cường giả La Phù Cung trên chiến thuyền dám giận mà không dám nói, hai người này rõ ràng đều là lão ma ở Hàn Triều Hải Vực, không cần phải cố kỵ La Phù Cung. Nếu bọn hắn dám nói gì đó quá khích, đoán chừng hai lão ma kia sẽ lập tức quay sang ra tay chém giết bên này. Gặp phải cảnh đó, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, trước rút lui tới phụ cận lại nói. Bọn hắn còn có chiến thuyền dự bị, những người đã chết quay đầu đền bù một phen là được, cũng không đến nỗi tổn hại danh dự La Phù Cung. - Không ổn! Lục Ly đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì lại một đạo trường hồng bay tới, phương vị khóa định còn là nơi nhiều người nhất. Mặc dù hai tên lão ma kia có vẻ vẫn đang đánh nhau, căn bản không chú ý bên này, nhưng lý nào cả ba lần tấn công đều chuẩn xác vậy được? Rầm rầm rầm! Bên này lại có mấy chục người bị giảo sát, bởi vì lượng người quá dày đặc, đa phần đều trọng thương, cảnh tượng hỗn loạn dị thường. Lục Ly vốn định đi theo đại bộ đội, thấy cảnh này hắn liền không dám. Hưu! Hắn một mình đê điệu phi hành sát mặt biển, bỏ chạy theo một hướng khác. Cũng có người không cùng theo đại bộ đội mà tản ra bốn phương tám hướng chạy trốn. Chỉ là ở đây có rất nhiều người bị thương, chiến lực rất thấp, bọn hắn không dám tách ra đào tẩu, đành phải trốn đi theo người La Phù Cung. Xoẹt Lục Ly đào thoát đi ra chừng mấy trăm dặm, thấy một đạo đao mang bay đi, lần nữa khóa định vị trí nhiều người nhất. Trong lòng hắn càng thêm kiên định, không chút ngập ngừng, một thân một mình khoái tốc phi hành sát mặt biển. Mặc dù không xác định được có phải hai lão ma kia muốn giết bọn hắn hay không, nhưng có một điểm có thể dám chắc.
Sau lưng Lục Ly không có đại thế lực, giờ miễn cưỡng có thể tính Hoắc gia là chỗ dựa cho hắn, nhưng Thiên Gia Tử cũng không định toàn lực hỗ trợ Lục Ly đi con đường Vô Thượng Thần Thể, bằng không đã sai gia tộc điều động lượng lớn thần dược tăng cường nhục thân cho hắn. Bởi thế ba người đều rất mơ hồ, không biết Thiên Gia Tử nói lời này căn cứ ở đâu? Chẳng lẽ chỉ bằng trực giác? Thế có phải hơi nói nhảm rồi không? - Được rồi, các ngươi đừng nghĩ nhiều! Thiên Gia Tử lắc lắc đầu quay người đi ra phía ngoài, lúc đến cửa ra mới nói: - Chuyện Tiểu Lục tử nhất định phải giữ bí mật, nếu ai truyền nửa điểm tin tức đi ra, hừ hừ! Nói đến sau cùng, ngữ khí Thiên Gia Tử rất lạnh, ba tên trưởng lão đều có chút không rét mà run. Mặc dù bọn hắn có rất nhiều nghi hoặc, nhưng đối với mệnh lệnh của vị Nhai tổ tính tình cổ quái này, ai cũng không dám ngỗ nghịch. Trong hư không, Lục Ly không biết mình lao đi bao lâu, cũng may hiện tại linh hồn hắn đủ cường đại, có thể trụ vững được. Hắn cảm thấy chí ít phải qua nửa tháng, trước mắt mới xuất hiện ánh sáng, hắn theo ánh sáng vọt ra, xuất hiện ở giữa trời. Trên mặt hắn đeo Thiên Biến mặt nạ, bộ dáng biến thành một vị lão đầu, cộng thêm đầu tóc trắng xóa, chỉ cần khom lưng còng xuống, thoáng nhìn không khác gì lão đầu cả. - Ách? Thần niệm đảo quanh, ánh mắt chớp qua một tia cổ quái. Bởi vì hắn xuất hiện trên một phiến hồ bạc, lúc này giữa trời đang có một đám nữ tử vây quanh, ai nấy đều cầm theo binh khí, sát khí đằng đằng khóa chặt hắn. Chiến lực đám nữ tử này không tính quá mạnh, phổ biến đều là Tứ Kiếp, về cơ bản đều còn rất trẻ, chỉ có một nữ tử tuổi hơi lớn chút ở chính giữa là Ngũ Kiếp. - Ngươi là người phương nào? Sao lại dám lén xông vào cấm địa Đào Hoa Cung chúng ta! Nữ tử trung niên kia lạnh giọng mở miệng quát, cảnh giới Lục Ly chỉ là Tứ Kiếp sơ kỳ, nàng rõ ràng không để vào trong mắt. Nếu Lục Ly là một công tử tuổi trẻ, có lẽ nàng sẽ còn khách khí chút, nhưng bộ dạng hắn lúc này lại là một tiểu lão đầu, còn chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ, nàng tự nhiên không khỏi có chút khinh miệt. - Ha ha ha! Lục Ly bật cười ha hả, hắn thấy được đa phần nữ tử ở đây đều tóc tai ướt sũng, áo bào không quá chỉnh tề, đoán rằng bọn họ hẳn đang tắm trong hồ thì bị Vực môn do mình mở ra kinh động, trong lòng khó chịu cũng là điều dễ hiểu. Hắn cười cười chắp tay nói: - Tại hạ Thần Long đạo nhân, không cẩn thận xâm nhập quý địa, hết sức xin lỗi, ta rời đi ngay. - Ha ha! Nữ tử trung niên cười lạnh nói: - Muốn tới thì tới, muốn đi thì đi? Ngươi coi Đào Hoa Cung chúng ta là nơi nào? Lưu lại năm ngàn ức Thần Thạch hoặc hai cánh tay, bằng không ngươi đừng hòng rời đi. Lục Ly nghẹn lời, vị trí Vực môn mở ra vốn chỉ nằm trong phạm vi đại khái, hắn chỉ là không cẩn thận xâm nhập thôi, lại không mang đến cho các nàng thương tổn thực chất nào, người Đào Hoa Cung này thật tưởng bọn họ cao quý lắm chắc? Hai mươi bảy đại thế lực trên Phi Hỏa đại lục không có tên Đào Hoa Cung, điều này chứng tỏ đây chỉ là một thế lực trung đẳng, không ngờ lại dám ngông cuồng như thế, rõ ràng là muốn bắt nạt một tên võ giả chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ như mình. Hắn cũng lười nói nhảm với đám người này, trong tay hiện lên một thanh nhuyễn kiếm màu bạc, gằn giọng nói: - Thần Thạch không có, muốn tay của ta thì tự tới mà lấy. Chẳng qua một khi khai chiến, ta sẽ không thu tay đâu, các ngươi tự gánh lấy hậu quả! Đào Hoa Cung đích thực chỉ là một thế lực trung đẳng, chẳng qua các nàng lại tựa lưng vào một đại thế lực, hơn nữa đa phần tiểu thư Đào Hoa Cung đều kết thông gia với đại thế lực gần đây, bởi thế các đệ tử Đào Hoa Cung trước nay vẫn luôn rất xương cuồng. Nếu Lục Ly là cường giả Ngũ Kiếp, hoặc là một công tử trẻ tuổi nào đấy, thái độ các nàng hẳn đã khác. Đáng tiếc lúc này Lục Ly lại là một tiểu lão đầu, còn chỉ có cảnh giới Tứ Kiếp sơ kỳ, các nàng há sẽ để ý? Lục Ly chọc giận bọn họ, cả đám lập tức giận dữ mắng mỏ, trên cánh tay nữ tử trung niên Ngũ Kiếp xuất hiện mấy chiếc thủ hoàn (vòng tay), trên chân cũng xuất hiện cước hoàn. Cả người nàng xoay vòng quay Lục Ly, tay chân rung động, thủ hoàn và cước hoàn vang lên từng hồi tiếng kêu dễ nghe. - Ha ha ha! Đám tiểu thư còn lại tản ra, đứng thành một loại trận hình kỳ dị, sau đó đồng loạt lấy ra Linh Đang và Hồng Lăng, tùy thời chuẩn bị phối hợp tấn công. Chẳng qua bọn họ có vẻ rất tự tin về nữ tử trung niên kia, cho rằng chỉ cần nàng ra tay, Lục Ly nhất định không chống được. Keng keng... keng... keng keng! Giữa trời, nữ tử trung niên mỹ lệ không ngừng bay múa quanh Lục Ly, ngân hoàn trên tay chân run run, phát ra tiếng vang êm tai, thanh âm hóa thành từng đạo sóng âm, như từng dải lụa vươn dài về phía Lục Ly. Lục Ly đứng tại im không nhúc nhích, nếu một Ngũ Kiếp sơ kỳ đều có thể nhẹ nhàng bắt được, vậy hắn cũng chẳng cần lăn lộn, chết quách ở đây cho xong. Hắn có thể cảm nhận được từng đạo năng lượng tràn vào trong thân thể, tiến vào trong linh hồn. Long hồn sáng lên, bắt đầu thôn phệ năng lượng tiến vào linh hồn, Lục Ly thoáng cảm ứng qua một lượt, trong lòng càng thêm nắm chắc. Năng lượng này tính là không sai, nhưng Long hồn vẫn có thể nhẹ nhàng chống được. Cộng thêm hiện tại hồn lực hắn đều đã hóa thành hồn châm, khả năng phòng ngự tăng nhiều. Keng keng keng! Thủ hoàn cước hoàn vang lên không ngừng, Lục Ly lại điềm nhiên đứng giữa trời như không việc gì, nhìn nữ tử kia vờn quanh, phảng phất đang thưởng thức nhảy múa miễn phí. - Hả? Đám nữ tử không khỏi trợn tròn mắt, múa lâu vậy rồi, Lục Ly lại vẫn chẳng có bất kỳ phản ứng nào? Là linh hồn người này cường đại, hay là có Yêu Hồn siêu cường thủ hộ? - Hoa Đào Trận! Nữ tử trung niên thấy không ổn, vội khẽ kêu một tiếng, tất cả nữ tử lập tức xuất động, có người cầm tì bà, có người cầm Linh Đang, có người cầm cây sáo, có người cầm bồ phiến, có người cầm Hồng Lăng, bắt đầu bay múa diễn tấu quanh Lục Ly.
Chương 3417 Hào giác chi uy
Không thể không nói nữ tử Đào Hoa Cung rất xinh đẹp, dáng múa cũng động người, nếu như không có công kích linh hồn, đây sẽ là một trường sân khấu vô cùng mỹ diệu. Đương nhiên, tuy có vô số hồn ba công kích đến, nhưng đối với Lục Ly mà nói thì vẫn chẳng mang lại áp lực gì. Từng đợt sóng hồn tràn vào, bị Long hồn nhẹ nhàng chặn lại, những võ giả Tứ Kiếp này mặc dù được chiến trận phụ trợ, nhưng lực công kích vẫn quá yếu. Lục Ly không động thủ, mà có vẻ khá là hứng thú liếc nhìn bốn phía, miễn phí thưởng thức vũ đạo mỹ lệ. Chúng nhân xung quanh lại càng múa càng kinh ngạc, linh hồn các nàng đều rất mạnh, thế nhưng Lục Ly vẫn chẳng bị ảnh hưởng gì, đây còn là võ giả Tứ Kiếp nữa ư? - Biến trận, Mai Hoa Trận! Nữ tử trung niên thấy tình hình không đúng, lần nữa khẽ kêu, đại bộ phận nữ tử đều thu lại nhạc khí, chỉ còn hai nữ tử diễn tấu, các nữ tử khác thì biến đổi trận hình, nhẹ nhàng nhảy múa vây quanh Lục Ly. Vũ đạo lần này khác với lần trước, lần này vũ đạo tràn đầy mị hoặc, mỗi cái nhăn mày mỗi nụ cười đều câu hồn đoạt phách. Hơn nữa áo bào trên thân những nữ tử này rõ ràng cũng là bảo vật, giờ đây thấp thoáng như ẩn như hiện, rất có mị lực. - Đây là mị thuật rất cao cấp. Lục Ly nhìn một lúc, khẽ gật đầu, tuy mị thuật này không có mấy tác dụng đối với hắn, nhưng cũng khiến hắn cảm thấy toàn thân khô nóng, nhiều năm không hoan lạc với nữ tử, giờ thấy cảnh này khó tránh khỏi có chút xao động. Chẳng qua, mị thuật cấp bậc này còn chưa đủ khiến hắn luân hãm. Hắn nhìn một lúc, quyết định không tiếp tục chơi nữa. Nhuyễn kiếm trong tay lay động, từng đạo gợn sóng vô hình khuếch tán ra, khóa chặt nữ tử trung niên Ngũ Kiếp kia. - Ách? A... Nữ tử kia hơi ngớ, rất nhanh liền ôm đầu quay cuồng. Lục Ly giơ tay còn lại lên, một chưởng ấn cự đại xuất hiện, trực tiếp vỗ nữ tử kia xuống dưới hồ. - Hoàn tỷ! - Hoàn tỷ, ngươi sao thế? Nhanh đi bẩm báo trưởng lão! - Nhanh phát tín hiệu cầu cứu, mời cường giả trong tộc tới, mời cung chủ đi qua đánh chết lão cẩu này! - Đi mời cung chủ, chém đầu lão cẩu! Đám nữ tử nhao nhao kêu gào, Lục Ly nghe được mà đau đầu không thôi, vốn không muốn hạ nặng tay, giờ lại nhịn không được. Hắn không phóng thích công kích linh hồn, thân hình như du long lách tới, hai tay liên tục phách động, từng tên nữ tử bị đánh bay xuống, ở trong mắt hắn, đám võ giả Tứ Kiếp này không khác gì dê con đợi thịt. Rất nhiều nữ tử phóng thích công kích, đánh lên thân Lục Ly, nhưng căn bản không cách nào mang đến thương tổn đáng kể, công kích của bọn họ quá yếu. Phanh phanh phanh! Lục Ly đảo quanh một vòng, nện mười mấy nữ tử xuống hồ, đa phần trong đó đều bị hắn đánh thành trọng thương. Tiếng kêu gào thảm thiết vang lên liên hồi. Lục Ly không giết một ai, hắn không có thâm cừu đại hận gì với Đào Hoa Cung, không nhất thiết phải đắc tội đến chết. Sau lưng Đào Hoa Cung khả năng sẽ có đại thế lực siêu cấp, đến lúc đó chọc giận đại thế lực siêu cấp kia thì lại rắc rối to. Đánh bay toàn bộ đám nữ tử xong, Lục Ly tung mình như tên nhọn bay vút về nơi xa, không dừng lại thêm dù chỉ một giây. Hắn không dám Phi Độ Hư Không, bởi vì đây là thần thông độc hữu của hắn và Thiên Tàn lão nhân, một khi sử dụng, thân phận sẽ lập tức bị lộ. Oanh! Hắn vừa mới bay đi, một đóa hoa khói cực lớn tỏa ra giữa trời, tiếp sau từ bốn phương tám hướng vang lên rất nhiều tiếng hét. Nơi đây quả nhiên là cấm địa Đào Hoa Cung, đoán chừng cũng nằm trong khu vực hạch tâm Đào Hoa Cung. Bên này vừa phát tín hiệu cầu viện, bốn phía lập tức vọt tới rất nhiều võ giả. Thần niệm Lục Ly quét tới, khẽ nhướng mày, xung quanh chí ít có hơn nghìn người bay lên, ùn ùn tụ về nơi này. Tuy cường giả không nhiều, phổ biến đều là võ giả Tứ Kiếp, nhưng nhân số thực sự quá nhiều, luôn sẽ mang đến chút phiền toái. Lục Ly thoáng trầm ngâm, dứt khoát lấy ra chiếc Hào Giác (kèn lệnh) kia, Hào Giác này lấy được từ trong Thất Âm Cung, sau khi được Huyết Linh Nhi luyện hóa, hắn còn chưa từng dùng qua. Hào Giác này có được năng lực quần công, giờ vừa khéo có thể thử uy lực xem sao. Hắn đứng sừng sững giữa trời, lấy ra Hào Giác, dựa theo chỉ thị của Huyết Linh Nhi quán chú thần lực vào, đồng thời còn quán chú một ít Thần Văn đặc thù. Nương theo một đạo Thần Văn bị xúc động, rất nhanh Hào Giác đã phóng thích khí tức cường đại, hơn nữa khí tức này còn vô cùng cổ xưa và bao la. - Tốt! Hào Giác bị kích phát, xung quanh cũng đã bay tới hơn trăm người, Lục Ly há mồm phồng má thổi Hào Giác, một tiếng trầm thấp túc sát vang lên, từng đạo sóng âm như gợn nước khuếch tán ra... - A a a... Phanh phanh phanh phanh! Từng hồi tiếng kêu thảm thiết vang lên, võ giả bay tới phụ cận như là diều hâu bị lôi điện bổ trúng, ai nấy ôm đầu lao thẳng xuống đất, phát ra tiếng kêu thê lương, trường diện vô cùng hãi người... Phanh phanh phanh! Giống như con muỗi bị trúng tộc, từng tên võ giả bay tới lần lượt rơi xuống. Về cơ bản Đào Hoa Cung toàn là nữ tử, nguyên một đám cứ thế lăn lộn dưới đất, ai nấy đều là mỹ nữ, xuân quang ngoại tiết, mấy trăm người lăn qua lăn lại, trường diện trông rất đẹp mắt. - Tặc tử phương nào? Dám làm loạn ở Đào Hoa Cung ta? Một tiếng hét phẫn nộ vang lên, trong tòa cung điện nơi xa bay ra ba người, đi đầu lên tiếng là một cung trang quý phụ, khí độ ung dung, dung mạo tuyệt đỉnh, chiến lực cũng không sai, đạt đến Ngũ Kiếp hậu kỳ. Nàng dẫn theo hai người bay tới, hai người kia cũng là cường giả Ngũ Kiếp, đều là Ngũ Kiếp trung kỳ. Lục Ly thấy quý phụ Ngũ Kiếp hậu kỳ thì sắc mặt thoáng có chút ngưng trọng, Ngũ Kiếp trung kỳ hắn không sợ. Người này hẳn là cung chủ, là tối cường giả ở đây. Chỉ sát na, Lục Ly lập tức nghĩ đến có nên Phi Độ Hư Không đào tẩu, nhưng như vậy càng dễ bại lộ. Chỉ là, nếu không Phi Độ Hư Không, khả năng sẽ đánh nhau tới chết với cung chủ kia. Đào Hoa Cung hẳn là đi theo con đường công kích linh hồn, vạn nhất công kích linh hồn của cung chủ này rất lợi hại, hắn không chừng sẽ đi đứt.
Chương 3418 Thế nào cũng được
- Đánh cược một lần thử xem! Lục Ly suy nghĩ hồi lâu, quyết định cược một phen, bởi vì hắn có Hào Giác, đồng thời cũng hiểu được Thần Âm pháp tắc. Hắn muốn thử dùng Hào Giác phóng ra Thần Âm pháp tắc, nếu thật có thể phóng ra, uy lực nhất định tăng lên gấp bội. Ô ô ô! Hắn không bay đi mà tiếp tục đứng nguyên tại chỗ thổi Hào Giác, lúc thổi Hào Giác hắn phát hơi dựa theo tiết tấu và ba động lúc phóng thích Thần Âm pháp tắc, thử xem liệu có thể phóng ra thông qua Hào Giác không. Thần Âm pháp tắc được phóng thích thông qua phương thức nào không quan trọng, chỉ cần có thể phóng theo ba động và giai điệu tiết tấu của Thần Âm pháp tắc, vậy liền không vấn đề. Keng keng keng keng. Nơi xa truyền đến từng hồi tiếng Linh Đang êm tai, Lục Ly quay đầu nhìn qua, phát hiện trên tay chân quý phụ mỹ lệ kia xuất hiện cước hoàn thủ hoàn màu đỏ, mặt trên còn treo Linh Đang. Nàng bắt đầu bay múa giữa trời, giống như là một con thiên nga kiêu ngạo, thân khoác váy xoè màu trắng, khí độ ung dung hoa quý, vũ mị phong tình, dáng hình yểu điệu, vũ đạo mê người, toàn thân không nơi nào là không toát ra mị hoặc. Lục Ly liếc qua một cái liền cảm thấy không dời mắt đi được, mị thuật của nữ tử này quá tuyệt diệu, khiến Lục Ly nhìn mà tim đập thình thịch liên hồi. Linh hồn cũng bất giác rung động, huyết dịch toàn thân gia tốc lưu động. Ông! Long hồn trong linh hồn Lục Ly đột nhiên lấp lánh quang mang, lúc này hắn mới hồi thần, phát hiện có năng lượng kỳ dị yên ắng xâm nhập linh hồn, nếu vừa rồi có người đánh lén, đoán chừng hắn đã bị thương. Ô ô ô! Lục Ly lập tức nhắm mắt lại, toàn tâm toàn lực thổi Hào Giác. Uy lực tiếng kèn cực lớn, rất nhiều người xung quanh lần nữa ngã xuống. Ngay cả hai người bên cạnh cung chủ đều khó mà chịu được, vội vàng đưa tay che kín lỗ tai. - Bảo vật này kì lạ thật! Ánh mắt cung chủ khẽ sáng lên, tần suất bay múa càng lúc càng nhanh, thủ hoàn cước hoàn và Ling Đang trên tay chân vang lên không ngừng. Mắt thoáng lấp lánh quang mang, bắn thẳng về phía Lục Ly. Lục Ly tiến vào trạng thái mộng ảo chi cảnh, quan bế lục thức, chỉ dùng đại đạo chi ngấn đi cảm ứng. Tuy thế, trong đầu hắn vẫn tự động hiển hiện hình ảnh cung chủ nhảy múa, kỳ dị vô cùng. Lục Ly thổi một lúc, phát hiện không cách nào phóng thích Thần Âm pháp tắc, trong lòng ngấm ngầm gấp gáp. Bởi vì hắn cảm ứng được trong linh hồn không ngừng có năng lượng kỳ dị tràn vào, một ít năng lượng bị Long hồn thôn phệ, nhưng vẫn có rất nhiều năng lượng tiềm phục vào trong linh hồn. Hiện tại những năng lượng kia không hề có bất kỳ tính công kích nào, nhưng Lục Ly biết một khi chúng tích súc quá nhiều, bạo phát đi ra, kết cục sẽ vô cùng tai hại. Ô ô ô! Lục Ly liên tục thổi lên Hào Giác, cung chủ Đào Hoa Cung thì vẫn tiếp tục bay múa giữa không trung, bên cạnh hai người đều không ai tới gần, hiện trường biến thành hai người đang đơn đả độc đấu, số còn lại tới gần đều sẽ bị liên luỵ. - Không thể tiếp tục nữa! Lục Ly cảm giác được năng lượng trong linh hồn càng lúc càng nhiều, song hắn vẫn không cách nào dùng Hào Giác thúc giục Thần Âm pháp tắc. Hắn cắn răng, nghĩ nếu trong mười nhịp thở nữa vẫn không thể thúc giục, vậy hắn đành phải cường hành Phi Độ Hư Không rời đi. Dù cho có bị thương nặng cũng đành chịu. Ô ô ô! Tiếng kèn tiếp tục vang lên, chỉ là tiết tấu hơi đổi, lúc nhanh lúc chậm, thỉnh thoảng còn ré lên, nghe rất khó chịu, cũng rất chói tai. - A! Đột nhiên, xa xa một ít võ giả ôm đầu hét thảm, thân hình hai tên trưởng lão Ngũ Kiếp cũng run rẩy, trên mặt lộ vẻ thống khổ, lúc này ngay cả cung chủ cũng run run. - Tốt! Trong lòng Lục Ly không khỏi kích động, vừa rồi trong vô ý hắn bất ngờ thổi kèn theo âm luật Thần Âm pháp tắc, phát động được Thần Âm pháp tắc. Chẳng qua hắn vừa kích động, rung động lại loạn, Thần Âm pháp tắc ngừng lại. - Cái này. Ánh mắt cung chủ chớp qua một tia kinh hãi, vừa rồi nàng cảm giác như có ức vạn kim châm đâm vào linh hồn, nếu không phải kim châm kia lóe lên một cái rồi lập tức tan biến, lúc này rất có thể nàng đã trúng chiêu. Với cường độ công kích linh hồn vừa rồi, nàng tuyệt đối không ngăn nổi. - Nhất định phải khoái tốc giết chết người này! Hàn ý trong mắt cung chủ Đào Hoa Cung càng đậm, nếu không nhanh chóng giết chết, khả năng sẽ xuất hiện dị biến, nói không chừng nàng sẽ có thể bị Lục Ly giết ngược. Ô ô ô! Ngay lúc nàng đang chuẩn bị để hai tên trưởng lão còn lại cùng lúc hạ sát thủ, tiếng kèn của Lục Ly lần nữa trở nên có tiết tấu, tuân theo âm luật kỳ dị nào đó. Từng đạo sóng xung kích khủng bố khuếch tán ra, nàng lập tức cảm thấy trong linh hồn như đang có ức vạn kim châm tấn công. - A...! Sửng sốt khoảnh khắc, cung chủ Đào Hoa Cung lập tức cảm nhận được từ trong linh hồn truyền đến từng hồi đau đớn, dù là có Yêu Hồn cường đại cũng không chống nổi. Thân hình nàng không ngừng rung động, cực lực muốn đi hóa giải công kích linh hồn, nhưng một giây sau nàng cảm thấy cổ mình như bị một cánh tay cứng như thép nguội nắm lấy, nàng mở mắt ra, nhìn thấy một đôi tròng mắt băng lãnh không mang theo một tia tình tự ba động nào. Trong lòng nàng truyền đến cảm giác sợ hãi, người này làm gì phải là võ giả Tứ Kiếp? Nhất định là một lão ma cường đại nào đó, bằng không sao võ giả Tứ Kiếp lại có được công kích linh hồn cường đại đến vậy? - Đại nhân! Cung chủ Đào Hoa Cung lập tức lộ vẻ đáng thương, nhìn Lục Ly nói: - Được rồi, ngươi thắng, thiếp thân và toàn bộ chúng nhân Đào Hoa Cung đều mặc cho đại nhân xử trí, thế nào cũng được! Một quý phụ ung dung cao quý, một Nữ Vương cao cao tại thượng ở trong mắt rất nhiều người, lúc này lại lộ vẻ đáng thương nhìn ngươi, bộ dạng mặc ngươi muốn làm thế nào thì làm, cảnh này nếu đổi lại là người bình thường đoán chừng sớm đã xuân tâm đại động. Thấy sắc mặt Lục Ly vẫn không đổi, trên thân vẫn đằng đằng sát khí. Cung chủ Đào Hoa Cung vội vàng quét mắt qua, mặt dưới lập tức có mười mấy nữ tử mỹ lệ bay tới, yến gầy hoàn mập, đủ loại phong thái đồng loạt lao đến quỳ gối giữa trời.
Chương 3419 Hàn Triều Hải Vực
Một người mở miệng nói: - Đại nhân, cầu đại nhân ngài đại lượng thả cung chủ nhà ta, chúng ta nguyện làm nô tì, cả đời phục vụ đại nhân - Đúng vậy, đại nhân, ngài là đại nhân vật, không cần so đo với đám tiểu nữ tử chúng ta. Đại nhân mời đến an tọa, để chúng ta phục vụ ngài. - Đại nhân, ngài thả cung chủ đi, sau này chúng ta đều lấy ngài làm đầu, đại nhân muốn thế nào cũng được. Một đám oanh oanh yến yến dồn dập mở miệng, ánh mắt ai oán, ai thấy đều yêu, rất nhiều nữ tử còn vặn vẹo thân thể, ngấm ngầm phóng thích mị thuật, trong vô hình phóng ra đủ loại dụ hoặc. - Một đám con *! Lục Ly nghẹn lời, đây rốt cuộc là thế lực hay là thanh lâu? Hắn tin tưởng chỉ cần mình nguyện ý, liền có thể tùy ý đùa bỡn mấy trăm mỹ nhân Đào Hoa Cung này... Lục Ly không đùa bỡn nữ tử Đào Hoa Cung, mặc dù trong đám này không thiếu hàng đỉnh cấp. Nhưng Lục Ly không phải ngựa giống, đám nữ tử này cũng đều không phải nữ tử đàng hoàng, ai biết đã từng được Đào Hoa Cung phái đi ra bồi bao nhiêu đại nhân vật? Một đôi tay ngọc ngàn người gối, hai mảnh môi son vạn khách nếm. Ở trong mắt Lục Ly, đám nữ tử này còn không bằng cả gái thanh lâu, chỉ cần mạnh hơn các nàng, các nàng liền có thể quỳ gối dưới chân ngươi, mặc ngươi chà đạp. Phi Hỏa đại lục có quá nhiều thế lực cường đại hơn Đào Hoa Cung, đoán chừng tất cả cường giả đại thế lực xung quanh đều có thể tùy ý đến Đào Hoa Cung hưởng thụ sung sướng. - Bản đạo nhân không có hứng thú với các ngươi, ta cũng nói rồi, ta chỉ đi ngang qua, các ngươi lại cứ phải muốn đánh? Lần này các ngươi thái độ tốt, tạm thời tha các ngươi một mạng, lần sau quyết không dễ dàng như thế đâu. Lục Ly vung chưởng đánh bay cung chủ Đào Hoa Cung, sau đó hóa thành một đạo tàn ảnh bay vút về hướng bắc. Trong mắt cung chủ Đào Hoa Cung mang theo một tia sát ý, hung hăng nhìn theo bóng lưng Lục Ly, nhưng Lục Ly tựa hồ có điều phát giác, quay đầu nhìn lại, trên mặt cung chủ Đào Hoa Cung lập tức hiện lên ý cười nịnh nọt, đưa mắt nhìn Lục Ly rời đi. Đợi Lục Ly đi rồi, cung chủ Đào Hoa Cung lập tức trầm mặt xuống, quát khẽ nói: - Lập tức thông báo La Phù Cung, Thiên Tâm Cung, Long Sát Điện, thỉnh cầu bọn hắn giúp chúng ta truy sát người này! - Đợi chút, để ta đích thân đi La Phù Cung! Trong mắt cung chủ Đào Hoa Cung hiện đầy sát khí, lạnh giọng nói: - Nhục thật, lần này ta nhất định phải khiến hắn trả giá đắt, dám trêu chọc Đào Hoa Cung chúng ta, đứa này chán sống rồi. Đào Hoa Cung có nhân mạch lớn phi thường, đương nhiên nhân mạch này có được đều là thông qua đám hỏi hoặc bồi ngủ. Nữ tử Đào Hoa Cung người người đều hiểu mị thuật, là bạn giường tốt nhất, vô cùng nổi danh ở bắc bộ Phi Hỏa đại lục. Lục Ly lại không quản được nhiều như vậy, sau khi phi hành mấy vạn dặm, hắn thay đổi dung mạo, biến thành một công tử tuổi trẻ, tiến vào tòa thành trì gần đó. Thông qua địa đồ, hắn phán định nơi này đã cách Hàn Triều Hải Vực không quá xa, cùng lắm chỉ truyền tống hơn nửa ngày liền có thể đến nơi. So ra Hàn Triều Hải Vực và Ngân Viêm Hải Vực không hỗn loạn như ở những nơi khác, tình hình bên này Thiên Gia Tử đã từng giới thiệu qua, thế lực lớn nhất ở Hàn Triều Hải Vực chính là Không Gian Thành, ngoài ra còn có ba đại thế lực khác chia nhau phân cắt toàn bộ Hàn Triều Hải Vực. Bốn đại thế lực chiếm đoạt toàn bộ Hàn Triều Hải vực, các tiểu thế lực còn lại đều phụ dung vào bốn đại thế lực. Bởi vì Không Gian Thành tương đối độc lập, lại có được uy danh vô thượng, bởi thế về cơ bản Hàn Triều Hải Vực không loạn. Lục Ly tìm hiểu được một ít tin tức trong tiểu thành, trong lòng càng thêm tự tin. Hắn truyền tống mấy chục lần, lại tiếp tục thay đổi dung mạo, sau đó một đường truyền tống mà đi. Thiên Biến diện cụ là mặt nạ vô cùng cao cấp, trừ cấp Đế hoặc Lĩnh Chủ cường đại ra, người bình thường gần như không nhìn ra được, bởi thế Lục Ly hoàn toàn yên tâm truyền tống. Truyền tống được nửa ngày, Lục Ly phát hiện không ổn, gần đây trong thành trì hắn đến số trinh sát nhiều hơn hẳn bình thường, rõ ràng đang tìm kiếm người nào đó. Lục Ly thăm dò một phen, phát hiện những người kia đều cầm theo chân dung mình trong bộ dạng tiểu lão đầu lúc trước. - Xem ra sức ảnh hưởng của Đào Hoa Cung không sai! Lục Ly khẽ gật đầu, lại không quá lo lắng, bằng vào đám quân sĩ bình thường này thì còn chưa đủ để phát hiện được hắn. Đã sắp tiến vào Hàn Triều Hải Vực, chỉ cần tiến vào, thế lực Phi Hỏa đại lục hẳn không dám làm loạn trong đó. Liên tục truyền tống hai canh giờ, Lục Ly xuất hiện trong một tòa thành trì cự đại, mặt bắc thành trì chính là biển cả mênh mông vô bờ. Thành này tên Bắc Hàn Thành, đi ra khỏi tòa liền có thể tiến vào Hàn Triều Hải Vực. Ở trong thành, Lục Ly dò la tìm hiểu về tình hình Hàn Triều Hải Vực, ở đây có rất nhiều người thường xuyên đi tới Hàn Triều Hải Vực, rất rõ ràng đối với tình hình bên kia. Từ đây có ba cách để tới Hàn Triều Hải Vực, cách thứ nhất là tự mình bay đi qua, mặc dù trong Hàn Triều Hải Vực không loạn, nhưng vẫn có một ít lão ma, tự mình bay qua vẫn sẽ có nguy hiểm nhất định. Cách thứ hai là ngồi chiến thuyền, bên này có chiến thuyền đi thẳng trực tiếp tới Không Gian Thành, mỗi chuyến cần tám trăm ức Thần Thạch. Cách thứ ba nhanh nhất, đó chính là ngồi Vực môn Bắc Hàn Thành trực tiếp truyền tống đi qua, nhưng như thế cần tiêu phí rất lớn, tốn tận một vạn ức Thần Thạch. Thần Thạch còn không phải trọng điểm, trọng điểm ở chỗ Bắc Hàn Thành là địa bàn La Phù Cung, trong thành còn có trinh sát cầm theo chân dung hắn lúc trước để tìm kiếm. Lục Ly không dám đi mở ra Vực môn. Mở ra Vực môn bằng với sẽ tiếp xúc cường giả La Phù Cung, vạn nhất bị nhìn ra thì sao? Lục Ly không muốn mạo hiểm, đến lúc đó một khi bị phát hiện, liền sẽ thành thịt cá trên thớt, mặc người xâu xé. Lục Ly quyết định ngồi chiến thuyền đi qua, khoảng cách không phải quá xa, ba bốn tháng liền đến. Hiện tại, đối với Lục Ly mà nói, thời gian mấy tháng không tính là gì, chỉ tương đương một lần bế quan mà thôi.
Chương 3420 Độc hành
Giao ra trăm ức Thần thạch, Lục Ly chờ đợi trong khách sạn, phải năm ngày sau chiến thuyền mới xuất phát. Mấy ngày này Lục Ly có chút khẩn trương, vạn nhất hành tung bị lộ, La Phù Cung đánh lén, hậu quả không thể tưởng tượng. Cũng may, Thiên Biến diện cụ rất hữu dụng, Lục Ly nhàn nhã ngây ngốc năm ngày trong khách sạn, sau đó thành công đi lên chiến thuyền. Chiến thuyền này tương tự như Phi Yên Cung, có lẽ là bởi Hàn Triều Hải Vực rất an toàn, thế nên trên chiến thuyền chỉ có mười mấy cường giả Ngũ Kiếp, chứ không có cường giả cấp Lĩnh Chủ nào tọa trấn cả. Người trên chiến thuyền rất nhiều, tổng cộng phải chừng hai, ba ngàn. Vừa lên chiến thuyền, Lục Ly lập tức tiến vào trong khoang thuyền bế quan, không muốn giao lưu với bất kỳ người nào, chỉ cầu an an ổn ổn đi đến Không Gian Thành. Hắn gấp gáp đi về, trước đó không nghĩ qua đi về, bởi thế một mực không nghĩ chuyện Nhị trọng thiên. Nhưng giờ vừa quyết định về nhà, trong lòng lập tức lo lắng bất an, hận không thể chắp cánh, mau mau bay trở về Nhị trọng thiên. Hắn ngấm ngầm hạ quyết tâm, tận lực đê điệu không phát sinh xung đột. Như là lúc ở Đào Hoa Cung, sau cùng hắn không giết người, nếu đổi thành trước kia, với tính khí của hắn, sợ rằng sớm đã đại khai sát giới. Chiến thuyền phá không mà đi, rất nhanh đã tiến vào Hàn Triều Hải Vực, Lục Ly cảm ứng một phen, rốt cục biết được vì sao nơi đây được gọi là Hàn Triều Hải Vực. Nhiệt độ ở chỗ này rất thấp, nước biển rét lạnh dị thường, trên mặt biển không ngừng bốc lên từng đạo hàn khí, chỉ là nước biển nơi này lại không kết băng. Lục Ly thông qua đàm thoại của mấy người gần đó, biết được Hàn Triều ở đây đặc biệt khủng bố, võ giả Tứ Kiếp bình thường nếu bị hàn lưu bao phủ đều bị đông kết, thậm chí có thể chết cóng. Chiến thuyền có Thần Văn, hàn khí bên ngoài không ảnh hưởng được bên trong, Lục Ly thăm dò qua tình hình một lượt liền không tiếp tục để ý nữa mà an tâm bế quan tu luyện, luyện hóa thần dược bồi bổ linh hồn, đồng thời cảm ngộ đại đạo chi ngấn. Lục Ly tận lực đê điệu, trên đường đi chưa từng ra ngoài, một mực ở lại trong khoang thuyền, cũng không ai đến quấy rầy hắn. Hàn Triều Hải Vực quả nhiên an toàn, trên đường không người nào đến tấn công chiến thuyền cả. Chớp mắt đã qua hơn hai tháng, lộ trình đi được hơn phân nửa, Lục Ly như trút gánh nặng. Tối đa chỉ khoảng một tháng liền có thể đến Không Gian Thành, trong Không Gian Thành tuyệt đối an toàn. Tiến vào Không Gian Thành, hắn lập tức thông qua Không Gian Chi Môn, trực tiếp đi đến Tử Dương Đại Lục. Đáng tiếc, Lục Ly muốn đê điệu không gây chuyện, chuyện lại vẫn cứ tìm tới cửa. Lại qua ba ngày, một đạo quang mang kinh thiên bay tới, chiến thuyền đột nhiên bị tấn công, sau đó chiến thuyền nổ tung, tất cả mọi người đều bị hất văng đi ra. - Chuyện gì thế? Rất nhiều người đều đang bế quan, đột nhiên bị bừng tỉnh, cả đám hốt hoảng bay loạn tứ phía, thần niệm không ngừng đảo quanh, chẳng phải nói Hàn Triều Hải Vực rất an toàn ư? Vừa đi ra Lục Ly cũng ngay lập tức quét thần niệm đi khắp bốn phương tám hướng, nhìn một lượt, trên mặt khó giấu được kinh hãi. Hóa ra không phải có người cố ý nhắm vào chiến thuyền, mà là hai cường giả chính đang khai chiến, dư ba công kích quét trúng chiến thuyền, trực tiếp khiến chiến thuyền vỡ nát. Hai lão ma kia rõ ràng đều là cường giả cấp Lĩnh Chủ, chiến lực rất bưu hãn, tuỳ ý một kích liền khiến không gian bị xé rách, chém ra một vực sâu trên mặt biển phía dưới. Hai người đánh ra chân hỏa, đều là sát chiêu đại khai đại hợp, bên này có chiến thuyền tới gần, bọn hắn căn bản không thèm để ý. Có lẽ thần niệm bọn hắn quét qua, phát hiện bên này không có cường giả Lĩnh Chủ, tự nhiên không để ở trong lòng. Xoẹt! Bên kia lại có một đạo trường hồng bay vụt đến, sát cơ và thần uy khủng bố bao trùm chúng nhân. Đám đông nhất thời kinh hãi, Lục Ly vội phóng thích Thiên Giáp Thuật, lách mình tránh sang bên cạnh. Ầm ầm ầm ầm! Gần trăm người bị trường hồng xoắn thành thịt nát, Lục Ly cũng bị công kích đánh trúng, cả người hất văng đi, chiến giáp nổ tung, trên thân toàn là máu. Cũng may phần lớn là máu của người xung quanh, hắn không phải chịu thương thế quá nặng. Xoẹt! Ngay khi chúng nhân còn chưa kịp hồi thần, lại một đạo trường hồng bay tới, lần nữa có mấy chục người bị chém giết, mấy trăm người bị thương. - Mọi người tản ra, trước rút lui! Cường giả La Phù Cung trên chiến thuyền dám giận mà không dám nói, hai người này rõ ràng đều là lão ma ở Hàn Triều Hải Vực, không cần phải cố kỵ La Phù Cung. Nếu bọn hắn dám nói gì đó quá khích, đoán chừng hai lão ma kia sẽ lập tức quay sang ra tay chém giết bên này. Gặp phải cảnh đó, chỉ có thể tự nhận xui xẻo, trước rút lui tới phụ cận lại nói. Bọn hắn còn có chiến thuyền dự bị, những người đã chết quay đầu đền bù một phen là được, cũng không đến nỗi tổn hại danh dự La Phù Cung. - Không ổn! Lục Ly đột nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, bởi vì lại một đạo trường hồng bay tới, phương vị khóa định còn là nơi nhiều người nhất. Mặc dù hai tên lão ma kia có vẻ vẫn đang đánh nhau, căn bản không chú ý bên này, nhưng lý nào cả ba lần tấn công đều chuẩn xác vậy được? Rầm rầm rầm! Bên này lại có mấy chục người bị giảo sát, bởi vì lượng người quá dày đặc, đa phần đều trọng thương, cảnh tượng hỗn loạn dị thường. Lục Ly vốn định đi theo đại bộ đội, thấy cảnh này hắn liền không dám. Hưu! Hắn một mình đê điệu phi hành sát mặt biển, bỏ chạy theo một hướng khác. Cũng có người không cùng theo đại bộ đội mà tản ra bốn phương tám hướng chạy trốn. Chỉ là ở đây có rất nhiều người bị thương, chiến lực rất thấp, bọn hắn không dám tách ra đào tẩu, đành phải trốn đi theo người La Phù Cung. Xoẹt Lục Ly đào thoát đi ra chừng mấy trăm dặm, thấy một đạo đao mang bay đi, lần nữa khóa định vị trí nhiều người nhất. Trong lòng hắn càng thêm kiên định, không chút ngập ngừng, một thân một mình khoái tốc phi hành sát mặt biển. Mặc dù không xác định được có phải hai lão ma kia muốn giết bọn hắn hay không, nhưng có một điểm có thể dám chắc.
Bình luận facebook