-
Chương 3
Biết trước câu trả lời của Vũ, nhỏ không muốn đôi co thêm hơn nữa mục đích nhỏ đến đây là vì Trúc Ly cơ mà.
"Ly đâu rồi?"
"Em nghĩ cô ấy có thể đi đâu được?"
Ngọc Diệp bắt đầu thấy bực bội với cái tên con trai này - "Anh không thể nói thẳng vào vấn đề thay vì hỏi ngược lại như vậy hay sao?"
"Vậy em có thể bớt hỏi vài câu thừa thãi"
Diệp hậm hực đi thẳng vào phòng cô. Cãi nhau với Vũ theo cách này giống như nhỏ đang muốn tìm một công việc giết thời gian.
Rầm...
"Cái tên đó đúng là khó ưa" - Diệp trút cơn giận lên chiếc cửa phòng.
"Nhận ra rồi sao?" - cô hỏi trong khi mắt vẫn dán vào màn hình laptop.
"Ngay cả mày cũng khó ưa y như anh ấy"
"Và mày đang nói chuyện với một người khó ưa là tao"
"Ax... Không tranh cãi với mày nữa mình anh Vũ là đủ rồi"
"Mang gì tới cho tao?" - cô ngước lên nhìn Diệp chờ đợi.
"À... Tôi là Bêtô... sách cũng lâu rồi nhưng tao nghĩ mày sẽ thích" - nhỏ giơ cuốn sách màu vàng nhạt đưa cho cô
"Tao sẽ đọc sau. Còn giờ thì tới đây"
Diệp ngồi gần cô, tâm điểm chú ý của hai đứa lúc này vẫn là chiếc laptop.
"Sao rồi?"
"Người này" - cô chỉ vào ảnh của một cậu con trai còn khá trẻ.
"Mày biết không?" - cô quay sang phía Diệp
"Nhìn quen lắm" - nhỏ vuốt cằm vẻ đăm chiêu - "Mà sao vậy?"
"Cậu ta thường xuyên góp ý những bài viết của tao. Rất thường xuyên"
"Có gì lạ đâu chứ. Có rất nhiều người góp ý cho tác phẩm của mày cơ mà"
"Nhưng lối viết rất giống..."
"Ly..."
Cô trùng mắt xuống giấu đi những tia tuyệt vọng - "Tao chỉ nghĩ vậy vì sự thật rất giống"
"Cứ cho là lối viết có giống đi chăng nữa cũng không thể nào là anh ấy được"
"Ly đâu rồi?"
"Em nghĩ cô ấy có thể đi đâu được?"
Ngọc Diệp bắt đầu thấy bực bội với cái tên con trai này - "Anh không thể nói thẳng vào vấn đề thay vì hỏi ngược lại như vậy hay sao?"
"Vậy em có thể bớt hỏi vài câu thừa thãi"
Diệp hậm hực đi thẳng vào phòng cô. Cãi nhau với Vũ theo cách này giống như nhỏ đang muốn tìm một công việc giết thời gian.
Rầm...
"Cái tên đó đúng là khó ưa" - Diệp trút cơn giận lên chiếc cửa phòng.
"Nhận ra rồi sao?" - cô hỏi trong khi mắt vẫn dán vào màn hình laptop.
"Ngay cả mày cũng khó ưa y như anh ấy"
"Và mày đang nói chuyện với một người khó ưa là tao"
"Ax... Không tranh cãi với mày nữa mình anh Vũ là đủ rồi"
"Mang gì tới cho tao?" - cô ngước lên nhìn Diệp chờ đợi.
"À... Tôi là Bêtô... sách cũng lâu rồi nhưng tao nghĩ mày sẽ thích" - nhỏ giơ cuốn sách màu vàng nhạt đưa cho cô
"Tao sẽ đọc sau. Còn giờ thì tới đây"
Diệp ngồi gần cô, tâm điểm chú ý của hai đứa lúc này vẫn là chiếc laptop.
"Sao rồi?"
"Người này" - cô chỉ vào ảnh của một cậu con trai còn khá trẻ.
"Mày biết không?" - cô quay sang phía Diệp
"Nhìn quen lắm" - nhỏ vuốt cằm vẻ đăm chiêu - "Mà sao vậy?"
"Cậu ta thường xuyên góp ý những bài viết của tao. Rất thường xuyên"
"Có gì lạ đâu chứ. Có rất nhiều người góp ý cho tác phẩm của mày cơ mà"
"Nhưng lối viết rất giống..."
"Ly..."
Cô trùng mắt xuống giấu đi những tia tuyệt vọng - "Tao chỉ nghĩ vậy vì sự thật rất giống"
"Cứ cho là lối viết có giống đi chăng nữa cũng không thể nào là anh ấy được"
Bình luận facebook