• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hôm nay... Có nắng... (1 Viewer)

  • Chương 7

Cô quyết định chủ động nhắn tin cho anh. Cái việc mà trước đây cô chưa bao nghĩ đến chứ không nói là làm.

"Vũ..."
Dòng tin nhắn vỏn vẹn tên anh được bấm gửi đi. Cảm giác có chút gì đó lạ lẫm. Ly chưa bao giờ để ý đến việc anh xuất hiện hay biến mất dù chỉ một lần.
Mà khoảng thời gian đó, Vũ có ra khỏi tầm mắt cô đâu.

Cô thấp thỏm ngồi chờ điện thoại rung lên nhưng không có hồi đáp. Chiếc ghế gỗ anh vẫn hay ngồi đọc sách giờ trống trơn. Căn phòng này đã ngập tràn hình bóng người con trai ấy từ khi nào không hay.

Anh đã vô thức bước vào cuộc đời cô, đã gián tiếp tạo một chỗ đứng nơi trái tim cô mà ngay cả cô cũng không hề nhận ra.

Ly hít một hơi thật sâu tay cầm điện thoại lần mò số anh trong danh bạ. Ngập ngừng toan bấm nút gọi rồi lại thôi.

Số của anh cô lưu cũng chỉ một chữ "Vũ". Cái tên cô gọi không biết bao nhiêu lần nhưng giờ lại khiến cô phải suy nghĩ.

Trái tim cô thoi thóp mạnh hơn. Cô bấm nút gọi. Như có một sợi dây liên kết giữa hai người. Cô bấm nút gọi và nhận được cuộc gọi của anh.

Trúc Ly vui mừng bắt máy nhưng rồi cô im lặng. Cả hai cùng im lặng không ai nói với anh tiếng nào nhưng cũng không tắt máy.

30 giây...1 phút... Cô vẫn áp điện thoại trên tai nhưng không sao mở miệng nổi.
Như có một sự thôi thúc, một sự tò mò hiển nhiên. Cô lên tiếng
"Vũ... Hôm nay có nắng không?"
Đầu dây bên kia không có tiếng đáp trả mà là tiếng cười nhẹ khiến cô nhíu mày.

"Có... Nắng mùa thu mà em hay nói"
Cô hài lòng mỉm cười. Nụ cười hiếm hoi tỏa sáng trong căn phòng leo lét ánh đèn.

Ít ra Vũ còn quan tâm và để ý đến cô. Anh vẫn nhớ cái nắng mà cô ao ước mỗi ngày.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom