• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hôm nay... Có nắng... (2 Viewers)

  • Chương 9

Cô quen lạnh nhạt rồi! Trúc Ly tiến đến cửa sổ he hé nhìn ra phía cổng. Không còn bóng Vũ nữa. Anh đi như vậy thật sao? Những ngày qua không anh quả thật cô cảm thấu thiếu và trống trải lắm.
"Sao vậy? Muốn nói gì với anh à?"
Cô giật mình quay ra cửa. Anh vẫn đứng đó, vẻ mặt thích thú nhìn cô.

Mặt cô đỏ lựng. Thấy cô lúng túng anh càng muốn chêu chọc một chút. Có bao giờ anh được thấy một Trúc Ly sắt đá thế này đâu.
Vũ cười giả vờ ngó ra phía cửa: "Em đang nhìn gì ngoài đó vậy Ly?"
"Vũ..."
Cô nhìn anh trân trân. Nhìn lại bóng dáng suốt 1 tuần qua như bốc hơi khỏi cuộc đời mình.

"Ngoài đó có gì hay ho sao?" - Anh tiến đến cửa sổ nơi cô đang đứng. Không có ý định dừng lại việc châm chọc Trúc Ly.

Anh cười thầm trong lòng vì biết được mục đích của cô là gì.
Mặt Ly trở lại vẻ lạnh tanh thường ngày: "Em chỉ muốn nhìn nắng mùa thu một chút"
Cô bất chợt lùi lại khi thấy khoảng cách giữ mình và anh rất gần, lạ quá...tim cô đập liên hồi. Cô cố gắng quay đi giấu vẻ lúng túng.

"Ly...lúc nào ở đây cũng có nắng"
"Không... là cái nắng khô khan của mùa thu"
"Chỉ cần có nắng. Sẽ ấm áp dù là mùa hạ, mùa thu hay mùa đông đi chăng nữa"

Anh vòng tay qua vai cô. Ghì chặt người con gái ấy vào lòng mình. Cái việc anh muốn làm bấy lâu nhưng không đủ dũng khí. Cô không kịp trốn tránh, trái tim cô lại không cho cô đẩy anh ra. Cô không vùng vẫy, nằm gọn trong vòng tay anh.

"Chỉ cần có anh ở đây"
"Vũ..."
"Anh sẽ là nắng...cho em"
Cái nắng mà cô hằng ao ước vẫn ở bên cô thường trực hàng ngày mà cô không hề hay biết. Không hề trân trọng hay nâng niu. Trúc Ly, mày tệ quá. Giờ mày biết anh cũng quan trọng với mày rồi phải không???
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom