-
Chương 1941-1945
Chương 1941 Đại kiếp nạn ba ngàn năm (2)
Những đệ tử khác nghe xong, sắc mặt cứng lại, tỏ vẻ hiểu rõ.
- Bởi vì đại kiếp nạn hàng lâm nên cần lập tức diệt trừ hoàn toàn ma địa sao?
Có người thở dài:
- Cũng không biết lần này Tiên đạo Thập Tôn có ra tay hay không, Thần tộc có hành động hay không.
Chân truyền họ Lục nghe xong, thật lâu không nói, một lát mới cười khẽ, nói:
- Lần này không chỉ có Thanh Dương Tông dốc toàn bộ sức mạnh, còn có mấy đại thánh địa liên thủ, ngay cả gốc gác Tiên đạo cũng ra tay, cho dù Thập Tôn có ra tay hay không, kết quả đều đã định, những Ma tộc từ tử chuyển sinh này đã nhiễu loạn Thiên Nguyên ba ngàn năm trước, cuối cùng cũng xem như đến thời điểm phải trả giá.
Những người khác nghe xong, ánh mắt lấp lánh, âm thầm chờ mong.
Trong ba ngàn năm khó khăn khổ sở rối loạn của Thiên Nguyên, cuối cùng cũng phải nghênh đón đại chiến sao?
Lịch sử ba ngàn năm, mỗi người bọn họ đều biết quá tường tận.
Thiên Nguyên đại lục, ba ngàn năm một lần sẽ gặp đại kiếp nạn, mỗi một lần đại kiếp nạn đều là khảo nghiệm vô tận đối với tất cả sinh linh Thiên Nguyên, thậm chí là một lần đào thải, đại kiếp nạn từ trước tới nay hung hiểm nhất, đáng sợ nhất, chính là trên nhất kiếp.
Có người nói, ba ngàn năm trước, đúng hẹn đại kiếp nạn lại tới, nó cường đại hơn những lần xuất hiện trước đó.
Đáng sợ hơn, trước khi hàng lâm xuống nhất kiếp, Thiên Nguyên đã nổi lên nội loạn, Ma Ngẫu Ma Tức Hồ do chết mà sinh, hóa thành Ma tộc, muốn đoạt nhân gian, vì đối kháng những Ma Ngẫu này, thế hệ tu sĩ cao nhân đều chết đi, chỉ có những tu sĩ tiểu bối lúc đó vẫn còn chưa trưởng thành đứng lên, gánh nặng trên vai, dưới tình huống Ma Ngẫu mạnh mẽ tấn công, khổ sở vô cùng.
Trận chiến đó diễn ra mười mấy năm, đối mặt với sự tấn công điên cuồng của Ma Ngẫu, nhân gian cũng miễn cưỡng chặn lại mà thôi.
Nhưng loại cục diện này, cũng không chống đỡ quá lâu.
Không qua được mấy năm, bỗng nhiên đại kiếp nạn hàng lâm, ma tức ma vật vô tận từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng khiến Thiên Nguyên rơi vào cảnh tuyệt vọng.
Hắc Ám ma vật vốn rất hung hãn, có được ma tức gia trì càng thêm lớn mạnh.
Nhưng cũng may vào lúc này, người đứng đầu Thiên Nguyên, Đạo chủ Tiên đạo Đông Hoàng Sơn, rốt cục cũng lĩnh ngộ được đại đạo, bước ra thành tựu Đại Thừa, vào lúc mấu chốt chạy tới Ma Biên, mượn Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận đối kháng đại kiếp nạn, cho nhân gian một cơ hội thở lấy hơi.
Sau đó, lại có Thần tộc từ trên trời giáng xuống giúp nhân gian trợ chiến, đối kháng đại kiếp nạn, cứ như vậy ở thời điểm gian khổ nhất, miễn cưỡng chặn lại đại kiếp nạn cường đại nhất từ trước đến nay, để thế giới không bị sụp đổ ngay tại thời điểm đại kiếp nạn hàng lâm.
Trăm năm sau đó, vì có ma tức vô tận gia trì, những Ma Ngẫu chuyển sinh càng thêm cường đại, nhiều lần phá cảnh giới, mạnh mẽ vô cùng, tốc độ trưởng thành vượt xa tu sĩ, dù có Thần tộc từ trên trời giáng xuống cũng không sánh được sức mạnh tăng trưởng của những Ma Ngẫu này, nhưng cũng may, vào thời khắc nguy hiểm nhất, nhân gian cũng có vô số tu sĩ nhanh chóng quật khởi.
Bây giờ những tu sĩ Thiên Nguyên được gọi là đại tu Tiên đạo Thập Tôn, hầu như đều quật khởi vào lúc đó.
Bọn họ, người được Đạo chủ Đông Hoàng Sơn chỉ điểm, người dựa vào chính mình lĩnh ngộ, từng người đều đột phá cảnh giới Đại Thừa, đóng giữ một phương, trong đó, có Nữ đế Cửu Trùng Thiên, có Bạch Hồ Kiếm Thủ, còn có tiên tử Tuyết Nguyên. . .
Rất khó hình dung trong trăm năm này, rốt cuộc có bao nhiêu cao nhân.
Có thể xác định dù là trước đó hay sau này, Thiên Nguyên cũng không nhanh chóng sinh ra nhiều cao nhân như vậy.
Có người gọi thế hệ tu sĩ đó là thế hệ hoàng kim, bởi vì bọn họ kinh tài tuyệt diễm, đều sinh ở một đời.
Cũng có người đồn đại nói, sở dĩ có thế hệ hoàng kim xuất hiện là bởi vì vào lúc đó có tiên nhân điểm hóa nhân gian.
Những đệ tử Thanh Dương Tông cũng đã từng hỏi trưởng lão của họ, không biết chuyện này có phải là thật không, nhưng Lăng Hồng Ba Lăng trưởng lão Thanh Dương Tông lại cười không nói, chỉ nói cho bọn họ biết, giới tu hành một đời sau này còn đặc sắc hơn hiện tại.
Có thế hệ tu sĩ hoàng kim xuất thế, ngăn cơn sóng dữ, nhân gian và Thần tộc hợp lực, rốt cục sức mạnh cũng không ngừng tăng vọt bảo vệ phòng tuyến trước Ma tộc. Đồng thời bắt đầu từng bước đánh tan kiêu ngạo của Ma tộc, chậm rãi thu phục đất đã mất, tư thế mạnh yếu bắt đầu nghịch chuyển, thời điểm thực lực Ma tộc trướng nhanh nhất đã đi qua, nhân gian lại nghênh đón thời đại sức mạnh tăng lên trên diện rộng.
Vào lúc này, vốn dĩ nhân gian có thể thừa thế xông lên, đánh tan tất cả Ma tộc, nhưng cũng chẳng biết vì sao, ngay lúc đó, bí mật Thần tộc từ trên trời đáp xuống lại lộ ra ánh sáng, những Thần tộc giáng xuống có người nói đến từ ba mươi ba tầng trời, thấy người gặp tai kiếp, khí vận suy yếu, lúc này mới đặc biệt hạ phàm giúp đỡ, nhưng trong những lời nói này có kẽ hở, bắt đầu bị càng nhiều người nhìn thấy, đồng thời tìm ra nguồn gốc trong đó.
Cuối cùng đã có người phát hiện, những Thần tộc từ trên trời giáng xuống không vĩ đại như bọn họ nói.
Mục đích bọn họ hạ phàm chính là để tranh cướp nhân gian, thậm chí ngay cả bí mật đại kiếp nạn đều có quan hệ cùng bọn họ.
Chương 1942 Đệ tử Thanh Dương Tông (1)
So sánh với Ma Ngẫu, bọn họ càng giống kẻ địch hơn.
Thế là liên minh trăm năm giữa Thần tộc và nhân gian, bỗng nhiên bạo phát đại chiến, lại không có chút dấu hiệu nào.
Mà đại chiến giữa bọn họ lại làm cho Ma Ngẫu có cơ hội thở lấy hơi, ở thời điểm khó khăn nhất co rút thế lực lại, chiếm giữ phía bắc U Châu, hình thành ma địa bây giờ. Thế lực Thần tộc đại chiến cùng nhân gian nhiều năm, tuy rằng bại trận nhưng cũng vẫn không bị diệt, sau đó không còn đường để đi, liền kết thành liên minh với Ma Ngẫu, chống lại sự tấn công của nhân gian.
Bắt đầu từ khi đó, ba thế lực Tiên đạo nhân gian, Ma Ngẫu, Thần tộc bắt đầu hỗn chiến không ngớt.
Nếu nói trước đây kiếp nạn ba ngàn năm một lần, thì hiện tại hầu như trong ba ngàn năm vẫn lâm vào trong đại kiếp nạn.
Tuy nhân gian thế lớn, nhưng cũng không chắc chắn thật sự có thể đánh đổ Ma Ngẫu và Thần tộc, mà Ma Ngẫu và Thần tộc cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau, không thật sự liên thủ. Trong thời gian ba ngàn năm, nhiều thế hệ Thiên Nguyên đã trải qua vô số cuộc chiến nhưng thế cục vẫn bế tắc.
Cho tới hôm nay, ba ngàn năm nữa lại đến, thế cuộc này tựa như đã sắp bị đánh vỡ.
- Được rồi, chúng ta cũng mau chóng đến Táng Cốt lĩnh!
Nghỉ ngơi chút thời gian, chân truyền họ Lục thấy được xung quanh không có ma vật xuất hiện liền thấp giọng dặn dò, nhanh chóng cùng mấy đệ tử khác khởi hành, nhẹ nhàng xuyên qua bóng đêm, trên đường đi vô cùng cẩn thận, khi trời hừng sáng cũng đã chạy đến chỗ cần đến, rồi sau đó bày xuống trận pháp, ở chỗ này ẩn thân, lẳng lặng chờ tiên hào truyền đến.
Bây giờ, nếu từ trên bầu trời nhìn xuống có thể thấy khá nhiều tu sĩ tinh nhuệ, mỗi một đội đều thủ vững một vị trí, hỗn tạp như một nhạc cụ phức tạp tinh xảo, bên trong Ma địa tăm tối, đệ tử tu vi tinh nhuệ càng ít, tu luyện càng cao càng dễ xâm nhập, mà bên ngoài có dấu hiệu đại quân đang tới gần, vô số tu sĩ tương tự tiểu đội này giống như quân cờ, xông về phía chiến trường.
Chân truyền họ Lục ngồi xếp bằng trên đất, trong tay mở ra trận đồ.
Hắn biết bây giờ bản thân nắm giữ bộ phận nào trong trận đồ, nên làm gì để phát huy tác dụng.
Đệ tử khác có lẽ không biết, nhưng hắn dẫn đầu một đội, cộng với thân phận đặc thù cho nên hiểu khá rõ trận chiến này, hắn biết bản thân và những người này mạo hiểm xâm nhập vào Ma địa nhằm để hoàn thành một tòa trận pháp cực lớn.
Mà một toà trận pháp này chính là hi vọng để bọn họ hủy diệt toàn bộ Ma Ngẫu.
Đệ nhất đại trận thế gian là Ma Biên Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận, lúc trước, đã có trận này tồn tại, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới có thể dẫn người chặn đại kiếp nạn cuồn cuộn đến từ Ma Biên, cho nhân gian cơ hội thở lấy hơi. Dịch Lâu chủ Ban Phi Diên, một trong bảy đại Thánh địa trụ cột diễn hóa Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận là lấy người làm tâm trận, tụ tán do tâm, phân hợp có độ, có thể bảo đảm trong trận chiến này không cho Ma địa lại sinh ra biến số nào.
Đại trận như vậy nếu không đủ quyết đoán, không đủ cao thủ thì tuyệt đối không có cách nào triển khai.
Nhưng cũng chính vì triển khai trận này cho nên mới có thể nhìn ra được Tiên đạo quyết tâm giành chiến thắng trong cuộc chiến này.
- Tiên phong làm hiệu, vạn kiếm cùng xuất hiện!
Trong lồng ngực chân truyền họ Lục ôm hồ lô màu đỏ, ngồi trên đất nhắm mắt dưỡng thần, thỉnh thoảng mới mở mắt nhìn qua nơi khác.
Vùng Ma địa này giống như biển lớn vực sâu, bây giờ là cấm địa lớn nhất của Thiên Nguyên.
Trước đây khi đại kiếp nạn đến, vô số Ma Tức Hồ cùng nhau làm loạn thế gian, hoàn toàn đảo loạn Thiên Nguyên, nhưng trải qua vô số năm chiến đấu không ngừng, Ma Tức Hồ đều liên tục bị đánh vỡ, ma tức phân tán trong thế gian, không có cách nào tiêu tán. Trong tình huống như vậy, những Ma Ngẫu kia thấy không có hy vọng đoạt nhân gian, vì thu được cơ hội sống cuối cùng mà mạnh mẽ liên thủ, lựa chọn vùng địa vực trăm vạn dặm xem như nơi cư trú của nó, liều mạng dẫn ma tức lại đây.
Bằng cách đó, nơi này trở thành một vùng ma tức vô biên.
Đây là ma tức hải cuối cùng của thế gian, cũng là nơi ẩn thân cuối cùng của ma vật và Ma Ngẫu.
Đương nhiên, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Ma địa này cũng cường đại nhất từ trước tới nay.
Lấy Ma Đế dẫn đầu, thập đại Ma Hầu bên dưới, mỗi tên đều vô cùng hung cuồng, vô cùng bá đạo, có thể bọn họ là những người từng sống sót trong cuộc đại chiến, vốn là đại diện cho thực lực của bọn họ, đặc biệt bây giờ, gần ngàn năm không có đại chiến, bọn họ trong Hắc Ám ma tức tu luyện, không biết hiện tại đã đạt đến cảnh giới gì, không ai dám nói chắc được.
Tuy nhiên, Ma địa có cao thủ, Tiên đạo cũng có chuẩn bị, nhưng đây không phải là điều đệ tử bọn họ cân nhắc.
- Tiên hào đến chắc phải xế trưa. . .
Chân truyền họ Lục âm thầm nghĩ, trong lòng đã có chuẩn bị.
Ma Ngẫu và ma vật đều vô cùng đáng sợ, đặc biệt là trong phạm vi Hắc Ám ma tức bao phủ tác chiến càng hung hiểm hơn, làm thành viên tinh anh của tiểu đội, bọn họ đã thâm nhập vào Ma địa, đến thời điểm đó gánh chịu áp lực cũng vô cùng lớn.
Tuy nhiên, xưa nay Thanh Dương Tông đã dạy dỗ như thế, có thể lập đại công đức trong trận chiến này, có phải mạo hiểm cũng đáng giá.
Chương 1943 Đệ tử Thanh Dương Tông (2)
Trong lúc chân truyền họ Lục đang âm thầm cân nhắc mọi chi tiết về cuộc chiến, hắc vụ xung quanh bị gió thổi lắc lư, chuyện này vốn cũng là chuyện cực kỳ bình thường, nhưng theo bản năng chân truyền họ Lục luyện hóa đã trải qua vô số nguy hiểm đột nhiên tỉnh lại, dùng tay ấn quả bầu ngồi xổm xuống, trong mắt lóe lên màu đỏ nhàn nhạt.
Ma tức xung quanh bỗng nhiên trở nên mỏng hơn, trong tầm nhìn của chân truyền họ Lục nhìn thấy trên đại địa nơi xa có vô số gói nhỏ phồng lên, mặt đất như biến thành ngoài khơi, đang có từng dấu vết lờ mờ vọt thẳng về phía bọn họ.
- Không ổn rồi, có địch tấn công!
Vào đúng lúc này, chân truyền họ Lục kinh hoảng hô lớn.
Đệ tử Thanh Dương Tông đều cả kinh, nhanh chóng phóng lên, tế pháp bảo lên không trung.
Cũng ngay vào lúc này, mặt đất bên cạnh bọn họ nổ tung, bùn đất bay tán loạn, có thể thấy được bảy, tám con cự mãng giống như giun từ dưới lòng đất chui ra, trên người đều có khói đen thiêu đốt, lộ ra mảnh xương lớn, da thịt rách nát tạo thành miệng lớn đầy răng nanh, thân thể chuyển động cắn về phía mười mấy đệ tử Thanh Dương Tông.
- Tam Nguyên Ngự Kiếm Thuật!
- Âm Dương Ngự Thần Quyết. . .
Những đệ tử Thanh Dương Tông kinh hãi biến sắc, nhanh chóng sử dụng pháp quyết tông môn.
Có người hai tay hợp lại, một đạo phi kiếm phía sau phóng lên không trung, vội vã rung động vẽ ra một vòng tròn, rõ ràng chỉ là một thanh kiếm nhưng kiếm khí ảnh lại như ngàn vạn thanh kiếm tản ra, vẽ ra vòng cung, ngăn cản giun đất cực lớn bên ngoài.
Cũng có người sau lưng pháp lực tăng vọt, hình thành một thần tướng, giơ nắm đấm đánh về phía con giun kia.
Những con giun này đến đột ngột, nhưng họ chân truyền họ Lục cũng không để ý, biết đồng môn của hắn có thể ngăn cản được, hắn liền chú ý ở nơi khác, thân hình nhảy lên giữa không trung, vội vã nhìn xung quanh, vừa nhìn phía dưới, tâm lạnh lẽo khi thấy chung quanh có một đám ma vật kéo tới. Trong đám ma vật này, có thể nhìn thấy thân hình áo trắng, như diều giấy xen kẽ trong đám ma vật, trên mặt mang mặt nạ kỳ quái, như cười như không, vô cùng quỷ dị.
- Là Ma Ngẫu đời thứ tư.
Chân truyền họ Lục trái tim lạnh lẽo.
- Làm sao chúng nó lại xuất hiện ở trong này?
Hắn ý thức được vấn đề có chút không đúng, bọn họ làm việc vô cùng cơ mật, sớm đã có chuẩn bị, lúc này mới ẩn núp đến đây, ai có thể nghĩ tới, vừa mới đến chỗ cần đến không bao lâu, đã có Ma tướng bao vây, giống như chờ sẵn bọn hắn tiến vào bẫy.
- Hì hì. . .
Những Ma Ngẫu màu trắng bồng bềnh trên không trung, phát ra tiếng cười sắc nhọn, bay lên giữa không trung, tay áo lớn lay động vung lên.
- Lại đến ba con. . .
Chân truyền họ Lục cảm thấy vô cùng nặng nề.
Những Ma Ngẫu màu trắng đều là những Ma Ngẫu tài ba đời thứ tư, đối với Ma địa mà nói, thì ra Ma Ngẫu bên trong Ma Tức hồ bị Hắc Ám ma tức trấn áp, sớm đã thức tỉnh một phần chính là Ma Ngẫu đời thứ nhất, bọn họ vô cùng mạnh mẽ và bá đạo, nhưng đa phần cũng đã bị các đời trước chém giết, mà Ma Ngẫu sau đó thức tỉnh trong giới tu hành gọi chung là Ma Ngẫu đời thứ hai.
Ma Ngẫu đời thứ hai hầu hết cũng đều bị chém giết vô số sau nhiều năm liên tục đại chiến, bây giờ còn lại là đời thứ ba và đời thứ tư.
Ma Ngẫu đời thứ ba và đời thứ tư, phần lớn đều là Ma Ngẫu đời thứ nhất đời thứ hai dùng thi hài những người tu hành chết đi trên chiến trường mà luyện thành, bọn chúng đắm chìm trong ma tức thời gian không lâu, nhưng thông qua vô số bí pháp luyện chế, thậm chí ở trình độ nào đó, chuyên môn dùng để khắc chế thần thông của những người tu hành, bởi vậy mỗi con đều vô cùng hung ác và thủ đoạn.
- Ào ào ào. . .
Ba con Ma Ngẫu màu trắng, ống tay áo thật dài cuốn tới, như linh xà.
Trên tay áo, ngọn lửa quỷ dị thiêu đốt, chỉ cần dính một chút cũng làm cho pháp lực người ta bị ăn mòn, thân thể mục nát.
- Thiên Cương Ngũ Lôi pháp!
Đúng vào lúc này, chân truyền họ Lục không lo được cái khác, chỉ có thể trầm thấp gào thét.
Pháp lực điên cuồng vận chuyển, rồi sau đó đánh một chưởng trên hồ lô.
Chỉ thấy bên trong hồ lô có một đạo sấm sét dâng lên, phân tán biến ảo trên không trung, rồi hình thanh bốn đạo lôi tướng, là Long, Hổ, Tước, Quy, mỗi con mang theo một luồng thần uy, tọa trấn bốn phương, đánh tan khói đen mãnh liệt xung quanh.
Vì thế ba con Ma Ngẫu màu trắng cũng không cách nào lập tức đột phá vào trong.
- Hì hì. . .
Một đòn của ba con Ma Ngẫu màu trắng này thất bại, nhưng chúng cũng không sốt ruột.
Chúng tiếp tục phát ra tiếng cười quỷ dị, thần niệm di động, phân tán ra xung quanh.
Trong bóng tối, lập tức có vô số ma vật tranh nhau xông lên phía trước, răng nanh cắn xé, hung tàn khủng bố. Một nhóm đệ tử Thanh Dương Tông, ngay trong khoảng khắc đó rơi vào trong vòng vây của vô số ma vật, bọn họ đều trải qua nhiều trận chiến, chỉ có thể liều mạng triển khai thần thông chiến đấu cùng ma vật. Xung quanh có quá nhiều ma vật, mặc dù bọn họ dũng mãnh thiện chiến, nhất thời cũng không phá ra được trùng vây.
Quan trọng hơn hiện tại bọn họ không biết nên lùi hay là nên chiến.
Đi tới nơi này, vốn là để tạo thành đại trận, nếu rời đi chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ.
Nhưng nếu lưu lại, cũng có khả năng phải chịu chết uổng!
- Ầm ầm ầm. . .
Chương 1944 Đến lúc này (1)
Chân truyền họ Lục dốc hết sức chặn ba Ma Ngẫu màu trắng, tâm tình cũng cực kỳ nặng nề.
Xa xa mơ hồ truyền đến tiếng thần thông va chạm, có thể suy ra địa phương phát sinh đại chiến tuyệt không chỉ ở một chỗ này.
Đến lúc này, trái tim hắn đã nguội lạnh.
Chịu cảnh ma vật tập kích, tuyệt không chỉ một tiểu đội bọn họ, nói không chừng tất cả tu sĩ ẩn núp tiến vào Ma địa đều bị nhằm vào, mà xuất hiện một hai tình huống như vậy, còn có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng nhiều như vậy cũng chỉ có một vấn đề.
Bên trong Tiên đạo xuất hiện phản đồ, có người cố ý đưa bọn họ vào chỗ chết!
- Hống. . .
Đúng như chân truyền họ Lục dự đoán, bây giờ xung quanh Ma địa không biết đã có bao nhiêu tu sĩ lẻn vào gặp phải ma vật bao vây.
Bọn họ theo trận thế xâm nhập Ma địa, chờ đợi Tiên hào đồng loạt ra tay, phong tỏa Ma địa, giết chết tất cả ma vật bên trong, nhưng không được như ý, lại bị ma vật nhìn thấu, khiến bọn họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ lùi chút thời gian, tình thế đã nghịch chuyển, mỗi người đều bị nhốt trong tuyệt địa, giãy giụa trong vô tận ma vật vồ giết.
- Lẽ nào hôm nay thật sự chết ở đây sao?
Chân truyền họ Lục là người trẻ tuổi tài ba trong thế hệ này, nhưng dưới sự bao vây tấn công của ba con Ma Ngẫu màu trắng, hắn đã cảm thấy có chút đuối sức, cộng với có nhiều ma vật cùng tấn công, càng thêm lực bất tòng tâm, đã sắp không chịu đựng nổi.
Đến lúc này, trong lòng hắn tự nhiên cũng có chút tuyệt vọng.
Vốn nghĩ sẽ chiến một trận, bản thân cũng lập được công đức, nào ngờ bản thân lại rơi vào đường cùng.
Mấy sư huynh đệ xung quanh đã có mấy người bị thương nặng, chân truyền họ Lục cũng dần dần bắt đầu tuyệt vọng, nhưng cũng ngay vào lúc này, đột nhiên bên tai bọn họ truyền đến tiếng phượng hót, như lập tức chém đi tuyệt cảnh.
Tất cả đệ tử Thanh Dương Tông nghe tiếng phượng hót quen thuộc, kinh ngạc ngẩng đầu.
Từ xa nhìn thấy trong hư không, một đạo thân ảnh màu trắng đạp không mà đến, người tới là một nữ tử, tóc trắng phơ nhưng dung nhan vẫn trẻ trung xinh đẹp, khí cơ vô cùng hùng vĩ, trong tay cầm một thanh bảo phiến, nhẹ nhàng phe phẩy trong không trung, nhanh chóng có băng sương vô tận lan tràn xuống, tất cả ma vật dữ tợn khủng bố đều bị băng sương tiêu diệt, nhốt ở bên trong.
- Là Kiều trưởng lão. . .
Chúng đệ tử Thanh Dương Tông đang tuyệt vọng trở nên vô cùng vui sướng, bật thốt thành tiếng.
Người tới chính là một trong tứ đại trưởng lão Thanh Dương Tông Kiều trưởng lão, tu vi thâm hậu, danh chấn Cửu Châu.
Lấy cảnh giới tu vi Hóa Thần của Kiều trưởng lão, nếu xuất hiện ở nơi này có nghĩa là bọn họ đã được cứu.
- Tình thế có biến, các ngươi đi theo ta!
Kiều trưởng lão đi tới gần, cong ngón tay búng một cái, rất nhanh có từng đạo tiên quang dịu dàng lóe lên trong hư không, tản đi về bốn phương tám hướng.
Ba con Ma Ngẫu màu trắng vẫn được xem rất lợi hại, vừa nhìn thấy Kiều trưởng lão chạy tới, lập tức muốn bỏ chạy, nhưng với thực lực của bọn họ thì làm sao có thể thoát được, thân hình mới vừa bay ra mấy trăm trượng, đã bị tiên quang bắn trúng, lại lảo đảo chạy ra vài bước, rồi sau đó thân hình đột nhiên bị chia năm xẻ bảy, biến thành ma tức cuồn cuộn trong một đống toái cốt, tàn tạ tung trên mặt đất.
- Rầm. . .
Kiều trưởng lão đánh chết ba con Ma Ngẫu màu trắng, tay cầm bảo phiến, nhẹ nhàng giương lên.
Băng sương vô tận trải dài, hiện ra một con đường màu trắng nối thẳng phương xa, mà nàng liền bay lượn tới đường lớn, triệu hoán chân truyền họ Lục và các đệ tử đi theo phía sau, mở ra con đường máu trong đám ma vật, chạy thẳng về phía xa.
Không lâu lắm, đã chạy tới một nơi khác, nơi này khắp nơi bừa bộn, đang có một đội đệ tử Thanh Dương Tông ác chiến, Kiều trưởng lão ra tay như thường lệ, cứu những đệ tử lâm chiến, sau đó lại tiếp tục chạy đi, giống như quả cầu tuyết, trước sau cứu bảy vị chân truyền Thanh Dương Tông ẩn nấp, nhân số cũng đã đạt hơn trăm người xung phong vào Ma địa.
- Kiều trưởng lão, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cho đến lúc này, trái tim mọi người có chút ổn định, chân truyền họ Lục mới hành lễ muốn hỏi.
Mắt phượng Kiều trưởng lão đảo qua bốn phương, sắc mặt trầm lại, sau một chốc, mới nói:
- Chúng ta lẻn nhập Ma địa, tùy thời ra tay, không nghĩ tới những Ma đầu kia lại cảnh giác, muốn vây giết chúng ta, may mắn được bằng hữu Dịch Lâu cảnh báo, đúng lúc lui đi ra, bên trong vừa có dị biến, bên ngoài cũng chưa chắc sống yên ổn nên phân công nhau chạy về bốn phương, cứu các ngươi.
Chân truyền họ Lục nghe nói vậy, suy đoán trong lòng càng được chứng minh.
Không chỉ có tâm trạng lo sợ, kế hoạch lần này to lớn như thế, không biết là ai đã bán đứng bọn họ?
- Vậy bây giờ, chúng ta chiến hay lùi?
Có đệ tử kinh hoảng chưa qua, hỏi ra một câu.
Kiều trưởng lão bình tĩnh không lay động, nhàn nhạt nói:
- Chờ Thanh Dương đạo phù.
Vừa dứt lời, đột nhiên phía nam trong không gian chợt có một đạo thanh phù bay lên trời cao, chậm rãi triển khai, hình thành rồi một tấm đạo phù, bên trong có hai chữ Thanh Dương, mới nhìn qua, chỉ thấy được này đạo phù này là tiên khí mịt mờ biến hóa, hình như có hạo nhiên chính khí.
Chúng đệ tử Thanh Dương Tông nhìn thấy đạo phù này, hơi ngẩn người ra, vẻ mặt vô cùng vui mừng.
Kiều trưởng lão dừng một chút mới thấp giọng nói:
Chương 1945 Đến lúc này (2)
- Đây mới là đạo phù bá đạo của Thanh Dương chúng ta.
Chúng đệ tử quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy phía dưới Thanh Dương đạo phù, ma tức cuồn cuộn, bị mấy chục chiếc pháp chu cực lớn phá tan, mà trên pháp chu có thể nhìn thấy vô số trưởng lão tu vi cao thâm và đệ tử khí vũ hiên ngang, mỗi người đều tế phi kiếm nổi lên trên đỉnh đầu, ánh mắt trầm ổn, mang đầy sát khí, ở chính giữa pháp chu, một ông lão mặc áo choàng lam chắp tay mà đứng, dùng khăn đen che mắt, làm như không nhìn thấy, nhưng mọi người luôn cảm thấy có hai ánh mắt kiên nghị, nhìn về phía Ma địa nơi xa.
- Cho dù xảy ra chuyện gì, tâm Thanh Dương vẫn không thay đổi!
Thanh Dương Tông tông chủ Lục Thanh Quan chậm rãi giơ bàn tay lên, trầm tiếng quát khẽ:
- Đệ tử Thanh Dương Tông chính diện giết vào!
Núi lớn vỡ toang, ma tức dữ tợn.
Thanh Dương Tông xua quân tiến tới, chính diện giết vào Ma địa, từng trận ác chiến liên tiếp bắt đầu.
Hiện tại Thanh Dương Tông có thể sánh ngang Thánh địa đại tông môn, gốc gác chất phác, cao thủ đông đảo, một tông môn có thể bù đắp được một nhánh tiên quân. Bên trong Ma địa tuy rằng cũng có ma vật vô tận, nhưng trước sức mạnh mạnh mẽ như vậy, cũng nhanh chóng xé ra lỗ hổng, cường thế xung phong tiến vào, bảo quang kiếm ảnh, trận văn Đạo phù, che ngợp bầu trời, bay múa khắp nơi, như từng trận pháo hoa không ngừng phóng lên.
Rất nhanh, sau khi nhìn thấy Thanh Dương đạo phù, mấy vị trưởng lão khác cũng đều chạy tới.
Lăng Hồng Ba trưởng lão mặc áo đỏ, tóc xám, bên người hai đạo trăn lửa bay lượn, mây khói lướt qua, tất cả ma vật đều hóa thành tro bụi, nàng cũng giống như Kiều trưởng lão, không biết có phải trời sinh thích cười hay không, tuổi thọ tuy cao, tóc đã bạc trắng nhưng dung mạo như thiếu nữ tuổi đôi mươi, cất bước trong ma vật vô tận, có phong thái vô cùng khác.
Còn Mạnh Hoàn Chân trưởng lão, tay áo phất phơ, râu dài lay động, có vô số phi kiếm bên người bay lượn, một người có thể điều động ba ngàn phi kiếm làm trận, thần uy hiển hách, một người bảo vệ mấy trăm đệ tử bên cạnh, không cho bất kỳ ma vật đến gần bọn họ.
Người cuối cùng chạy tới là Nhiếp Hồng Cô trưởng lão.
Tứ đại trưởng lão Thanh Dương Tông, Kiều, Lăng, Mạnh, Nhiếp, ai cũng đều là đại tu tiếng tăm lừng lẫy, tu vi đã sớm đạt đến cảnh giới Hóa Thần, hiển hách một phương, trong đó Nhiếp Hồng Cô trưởng lão đặc thù nhất, tu vi của nàng thấp nhất, nhưng hung danh cũng thịnh nhất. Năm đó tác chiến với Thần tộc, đã từng độc chiến giết hàng ngàn người, bây giờ nhìn nàng chậm rãi đi về phía trước, bên người có bích hỏa bốc lên, thỉnh thoảng có các loài rết, bò cạp cùng những loài thú khác từ trong bích hỏa nhào ra, xé nát ma vật xung quanh.
Bốn người bọn vừa rồi đã lẻn vào nơi sâu nhất trong Ma địa, vừa thấy không ổn, đã lập tức quay đầu trở lại, đến đây cứu giúp đệ tử lẻn vào Ma địa, bọn họ lại cùng nhau, giết ra khỏi trùng vây hội hợp cùng tông môn, có điều không giống nhau chính là đệ tử mấy vị trưởng lão khác đều cố gắng tập trung đến trước mặt trưởng lão bọn họ, nhưng đệ tử Niếp trưởng lão lại khác.
Xung quanh trống rỗng, tất cả đệ tử đều liều mạng chém ra ngoài.
Ầm ầm ầm. . .
Pháp chu cực lớn đè ép hư không, phát ra âm thanh nặng nề mà vang dội, như thú dữ kêu gào.
Được bốn đại trưởng lão và hơn trăm đệ tử tinh anh quy tụ, Thanh Dương Tông càng mạnh mẽ hơn, vọt thẳng tiến vào trong Ma địa, những ma vật kia bị tán nát, căn bản không thể ngăn cản được thế tấn công của bọn họ, giống như băng tuyết gặp phải nước sôi, dễ dàng bị phá tan!
Hơn nữa Ma địa theo hướng Thanh Dương Tông đánh giết, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng chiến trận nổ ra truyền đến.
Rất rõ ràng, lựa chọn đánh sâu vào trong Ma địa cũng không chỉ có Thanh Dương Tông.
- Lớn mật cuồng đồ, ai dám xâm nhập Thần Vực ta chịu chết.
Đại quân Thanh Dương đẩy mạnh, cũng rất nhanh gây nên phản ứng bên trong Ma địa, ma tức dày đặc bị phá tan, một vùng ma vật đen kịt từ nơi sâu xa vọt tới, như một làn sóng màu đen, trong làn sóng đen này khắp nơi đều phân tán một vài bóng màu trắng, như thể đang canh giữ những con quái vật đó, lại có thể tùy ý thấy được, từng ma vật trong đám này giống như tượng đá, thân hình đông cứng, động tác chậm chạp, từng bước từng bước, bị ma vật chen chúc chạy tới.
Ma vật trên thượng không là một đám mây màu đen, mây khí tụ tán hiển lộ ra hung thần cao khoảng mười trượng, phanh ngực lộ bụng, mắt lộ ra hung quang, đầu mọc một sừng, tử khí bao phủ khắp người, mắt lạnh nhìn đại quân Thanh Dương Tông gầm thét.
- Người kia là. . . Độc Giác Ma Hầu?
Có người nhận thức ra thân phận người đến, trong lòng run rẩy không ngừng.
Ma địa xưa nay đều là địch của Tiên đạo, nội tình hai bên cũng đều tìm hiểu rõ ràng.
Mà trong vùng Ma địa này, mạnh nhất chính là Ma Đế, có người nói đó là Ma Ngẫu đời thứ nhất hiếm hoi còn sót lại trên thế gian, tu luyện không ít năm, tu vi thâm sâu, thủ đoạn khó lường, thậm chí hắn đã từng ba lần giao thủ với Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, mỗi lần đều thất bại, nhưng cũng đều thành công trốn chạy, lấy thủ đoạn mạnh nhất thế gian của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không thể chém giết hắn.
Cũng nghe đồn rằng, trong lần đại chiến cuối cùng, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng phải chịu thương tổn.
Ngoài Ma Đế còn có thập đại Ma Hầu.
Những đệ tử khác nghe xong, sắc mặt cứng lại, tỏ vẻ hiểu rõ.
- Bởi vì đại kiếp nạn hàng lâm nên cần lập tức diệt trừ hoàn toàn ma địa sao?
Có người thở dài:
- Cũng không biết lần này Tiên đạo Thập Tôn có ra tay hay không, Thần tộc có hành động hay không.
Chân truyền họ Lục nghe xong, thật lâu không nói, một lát mới cười khẽ, nói:
- Lần này không chỉ có Thanh Dương Tông dốc toàn bộ sức mạnh, còn có mấy đại thánh địa liên thủ, ngay cả gốc gác Tiên đạo cũng ra tay, cho dù Thập Tôn có ra tay hay không, kết quả đều đã định, những Ma tộc từ tử chuyển sinh này đã nhiễu loạn Thiên Nguyên ba ngàn năm trước, cuối cùng cũng xem như đến thời điểm phải trả giá.
Những người khác nghe xong, ánh mắt lấp lánh, âm thầm chờ mong.
Trong ba ngàn năm khó khăn khổ sở rối loạn của Thiên Nguyên, cuối cùng cũng phải nghênh đón đại chiến sao?
Lịch sử ba ngàn năm, mỗi người bọn họ đều biết quá tường tận.
Thiên Nguyên đại lục, ba ngàn năm một lần sẽ gặp đại kiếp nạn, mỗi một lần đại kiếp nạn đều là khảo nghiệm vô tận đối với tất cả sinh linh Thiên Nguyên, thậm chí là một lần đào thải, đại kiếp nạn từ trước tới nay hung hiểm nhất, đáng sợ nhất, chính là trên nhất kiếp.
Có người nói, ba ngàn năm trước, đúng hẹn đại kiếp nạn lại tới, nó cường đại hơn những lần xuất hiện trước đó.
Đáng sợ hơn, trước khi hàng lâm xuống nhất kiếp, Thiên Nguyên đã nổi lên nội loạn, Ma Ngẫu Ma Tức Hồ do chết mà sinh, hóa thành Ma tộc, muốn đoạt nhân gian, vì đối kháng những Ma Ngẫu này, thế hệ tu sĩ cao nhân đều chết đi, chỉ có những tu sĩ tiểu bối lúc đó vẫn còn chưa trưởng thành đứng lên, gánh nặng trên vai, dưới tình huống Ma Ngẫu mạnh mẽ tấn công, khổ sở vô cùng.
Trận chiến đó diễn ra mười mấy năm, đối mặt với sự tấn công điên cuồng của Ma Ngẫu, nhân gian cũng miễn cưỡng chặn lại mà thôi.
Nhưng loại cục diện này, cũng không chống đỡ quá lâu.
Không qua được mấy năm, bỗng nhiên đại kiếp nạn hàng lâm, ma tức ma vật vô tận từ trên trời giáng xuống, nhanh chóng khiến Thiên Nguyên rơi vào cảnh tuyệt vọng.
Hắc Ám ma vật vốn rất hung hãn, có được ma tức gia trì càng thêm lớn mạnh.
Nhưng cũng may vào lúc này, người đứng đầu Thiên Nguyên, Đạo chủ Tiên đạo Đông Hoàng Sơn, rốt cục cũng lĩnh ngộ được đại đạo, bước ra thành tựu Đại Thừa, vào lúc mấu chốt chạy tới Ma Biên, mượn Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận đối kháng đại kiếp nạn, cho nhân gian một cơ hội thở lấy hơi.
Sau đó, lại có Thần tộc từ trên trời giáng xuống giúp nhân gian trợ chiến, đối kháng đại kiếp nạn, cứ như vậy ở thời điểm gian khổ nhất, miễn cưỡng chặn lại đại kiếp nạn cường đại nhất từ trước đến nay, để thế giới không bị sụp đổ ngay tại thời điểm đại kiếp nạn hàng lâm.
Trăm năm sau đó, vì có ma tức vô tận gia trì, những Ma Ngẫu chuyển sinh càng thêm cường đại, nhiều lần phá cảnh giới, mạnh mẽ vô cùng, tốc độ trưởng thành vượt xa tu sĩ, dù có Thần tộc từ trên trời giáng xuống cũng không sánh được sức mạnh tăng trưởng của những Ma Ngẫu này, nhưng cũng may, vào thời khắc nguy hiểm nhất, nhân gian cũng có vô số tu sĩ nhanh chóng quật khởi.
Bây giờ những tu sĩ Thiên Nguyên được gọi là đại tu Tiên đạo Thập Tôn, hầu như đều quật khởi vào lúc đó.
Bọn họ, người được Đạo chủ Đông Hoàng Sơn chỉ điểm, người dựa vào chính mình lĩnh ngộ, từng người đều đột phá cảnh giới Đại Thừa, đóng giữ một phương, trong đó, có Nữ đế Cửu Trùng Thiên, có Bạch Hồ Kiếm Thủ, còn có tiên tử Tuyết Nguyên. . .
Rất khó hình dung trong trăm năm này, rốt cuộc có bao nhiêu cao nhân.
Có thể xác định dù là trước đó hay sau này, Thiên Nguyên cũng không nhanh chóng sinh ra nhiều cao nhân như vậy.
Có người gọi thế hệ tu sĩ đó là thế hệ hoàng kim, bởi vì bọn họ kinh tài tuyệt diễm, đều sinh ở một đời.
Cũng có người đồn đại nói, sở dĩ có thế hệ hoàng kim xuất hiện là bởi vì vào lúc đó có tiên nhân điểm hóa nhân gian.
Những đệ tử Thanh Dương Tông cũng đã từng hỏi trưởng lão của họ, không biết chuyện này có phải là thật không, nhưng Lăng Hồng Ba Lăng trưởng lão Thanh Dương Tông lại cười không nói, chỉ nói cho bọn họ biết, giới tu hành một đời sau này còn đặc sắc hơn hiện tại.
Có thế hệ tu sĩ hoàng kim xuất thế, ngăn cơn sóng dữ, nhân gian và Thần tộc hợp lực, rốt cục sức mạnh cũng không ngừng tăng vọt bảo vệ phòng tuyến trước Ma tộc. Đồng thời bắt đầu từng bước đánh tan kiêu ngạo của Ma tộc, chậm rãi thu phục đất đã mất, tư thế mạnh yếu bắt đầu nghịch chuyển, thời điểm thực lực Ma tộc trướng nhanh nhất đã đi qua, nhân gian lại nghênh đón thời đại sức mạnh tăng lên trên diện rộng.
Vào lúc này, vốn dĩ nhân gian có thể thừa thế xông lên, đánh tan tất cả Ma tộc, nhưng cũng chẳng biết vì sao, ngay lúc đó, bí mật Thần tộc từ trên trời đáp xuống lại lộ ra ánh sáng, những Thần tộc giáng xuống có người nói đến từ ba mươi ba tầng trời, thấy người gặp tai kiếp, khí vận suy yếu, lúc này mới đặc biệt hạ phàm giúp đỡ, nhưng trong những lời nói này có kẽ hở, bắt đầu bị càng nhiều người nhìn thấy, đồng thời tìm ra nguồn gốc trong đó.
Cuối cùng đã có người phát hiện, những Thần tộc từ trên trời giáng xuống không vĩ đại như bọn họ nói.
Mục đích bọn họ hạ phàm chính là để tranh cướp nhân gian, thậm chí ngay cả bí mật đại kiếp nạn đều có quan hệ cùng bọn họ.
Chương 1942 Đệ tử Thanh Dương Tông (1)
So sánh với Ma Ngẫu, bọn họ càng giống kẻ địch hơn.
Thế là liên minh trăm năm giữa Thần tộc và nhân gian, bỗng nhiên bạo phát đại chiến, lại không có chút dấu hiệu nào.
Mà đại chiến giữa bọn họ lại làm cho Ma Ngẫu có cơ hội thở lấy hơi, ở thời điểm khó khăn nhất co rút thế lực lại, chiếm giữ phía bắc U Châu, hình thành ma địa bây giờ. Thế lực Thần tộc đại chiến cùng nhân gian nhiều năm, tuy rằng bại trận nhưng cũng vẫn không bị diệt, sau đó không còn đường để đi, liền kết thành liên minh với Ma Ngẫu, chống lại sự tấn công của nhân gian.
Bắt đầu từ khi đó, ba thế lực Tiên đạo nhân gian, Ma Ngẫu, Thần tộc bắt đầu hỗn chiến không ngớt.
Nếu nói trước đây kiếp nạn ba ngàn năm một lần, thì hiện tại hầu như trong ba ngàn năm vẫn lâm vào trong đại kiếp nạn.
Tuy nhân gian thế lớn, nhưng cũng không chắc chắn thật sự có thể đánh đổ Ma Ngẫu và Thần tộc, mà Ma Ngẫu và Thần tộc cũng chỉ lợi dụng lẫn nhau, không thật sự liên thủ. Trong thời gian ba ngàn năm, nhiều thế hệ Thiên Nguyên đã trải qua vô số cuộc chiến nhưng thế cục vẫn bế tắc.
Cho tới hôm nay, ba ngàn năm nữa lại đến, thế cuộc này tựa như đã sắp bị đánh vỡ.
- Được rồi, chúng ta cũng mau chóng đến Táng Cốt lĩnh!
Nghỉ ngơi chút thời gian, chân truyền họ Lục thấy được xung quanh không có ma vật xuất hiện liền thấp giọng dặn dò, nhanh chóng cùng mấy đệ tử khác khởi hành, nhẹ nhàng xuyên qua bóng đêm, trên đường đi vô cùng cẩn thận, khi trời hừng sáng cũng đã chạy đến chỗ cần đến, rồi sau đó bày xuống trận pháp, ở chỗ này ẩn thân, lẳng lặng chờ tiên hào truyền đến.
Bây giờ, nếu từ trên bầu trời nhìn xuống có thể thấy khá nhiều tu sĩ tinh nhuệ, mỗi một đội đều thủ vững một vị trí, hỗn tạp như một nhạc cụ phức tạp tinh xảo, bên trong Ma địa tăm tối, đệ tử tu vi tinh nhuệ càng ít, tu luyện càng cao càng dễ xâm nhập, mà bên ngoài có dấu hiệu đại quân đang tới gần, vô số tu sĩ tương tự tiểu đội này giống như quân cờ, xông về phía chiến trường.
Chân truyền họ Lục ngồi xếp bằng trên đất, trong tay mở ra trận đồ.
Hắn biết bây giờ bản thân nắm giữ bộ phận nào trong trận đồ, nên làm gì để phát huy tác dụng.
Đệ tử khác có lẽ không biết, nhưng hắn dẫn đầu một đội, cộng với thân phận đặc thù cho nên hiểu khá rõ trận chiến này, hắn biết bản thân và những người này mạo hiểm xâm nhập vào Ma địa nhằm để hoàn thành một tòa trận pháp cực lớn.
Mà một toà trận pháp này chính là hi vọng để bọn họ hủy diệt toàn bộ Ma Ngẫu.
Đệ nhất đại trận thế gian là Ma Biên Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận, lúc trước, đã có trận này tồn tại, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn mới có thể dẫn người chặn đại kiếp nạn cuồn cuộn đến từ Ma Biên, cho nhân gian cơ hội thở lấy hơi. Dịch Lâu chủ Ban Phi Diên, một trong bảy đại Thánh địa trụ cột diễn hóa Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma đại trận là lấy người làm tâm trận, tụ tán do tâm, phân hợp có độ, có thể bảo đảm trong trận chiến này không cho Ma địa lại sinh ra biến số nào.
Đại trận như vậy nếu không đủ quyết đoán, không đủ cao thủ thì tuyệt đối không có cách nào triển khai.
Nhưng cũng chính vì triển khai trận này cho nên mới có thể nhìn ra được Tiên đạo quyết tâm giành chiến thắng trong cuộc chiến này.
- Tiên phong làm hiệu, vạn kiếm cùng xuất hiện!
Trong lồng ngực chân truyền họ Lục ôm hồ lô màu đỏ, ngồi trên đất nhắm mắt dưỡng thần, thỉnh thoảng mới mở mắt nhìn qua nơi khác.
Vùng Ma địa này giống như biển lớn vực sâu, bây giờ là cấm địa lớn nhất của Thiên Nguyên.
Trước đây khi đại kiếp nạn đến, vô số Ma Tức Hồ cùng nhau làm loạn thế gian, hoàn toàn đảo loạn Thiên Nguyên, nhưng trải qua vô số năm chiến đấu không ngừng, Ma Tức Hồ đều liên tục bị đánh vỡ, ma tức phân tán trong thế gian, không có cách nào tiêu tán. Trong tình huống như vậy, những Ma Ngẫu kia thấy không có hy vọng đoạt nhân gian, vì thu được cơ hội sống cuối cùng mà mạnh mẽ liên thủ, lựa chọn vùng địa vực trăm vạn dặm xem như nơi cư trú của nó, liều mạng dẫn ma tức lại đây.
Bằng cách đó, nơi này trở thành một vùng ma tức vô biên.
Đây là ma tức hải cuối cùng của thế gian, cũng là nơi ẩn thân cuối cùng của ma vật và Ma Ngẫu.
Đương nhiên, theo một ý nghĩa nào đó mà nói, Ma địa này cũng cường đại nhất từ trước tới nay.
Lấy Ma Đế dẫn đầu, thập đại Ma Hầu bên dưới, mỗi tên đều vô cùng hung cuồng, vô cùng bá đạo, có thể bọn họ là những người từng sống sót trong cuộc đại chiến, vốn là đại diện cho thực lực của bọn họ, đặc biệt bây giờ, gần ngàn năm không có đại chiến, bọn họ trong Hắc Ám ma tức tu luyện, không biết hiện tại đã đạt đến cảnh giới gì, không ai dám nói chắc được.
Tuy nhiên, Ma địa có cao thủ, Tiên đạo cũng có chuẩn bị, nhưng đây không phải là điều đệ tử bọn họ cân nhắc.
- Tiên hào đến chắc phải xế trưa. . .
Chân truyền họ Lục âm thầm nghĩ, trong lòng đã có chuẩn bị.
Ma Ngẫu và ma vật đều vô cùng đáng sợ, đặc biệt là trong phạm vi Hắc Ám ma tức bao phủ tác chiến càng hung hiểm hơn, làm thành viên tinh anh của tiểu đội, bọn họ đã thâm nhập vào Ma địa, đến thời điểm đó gánh chịu áp lực cũng vô cùng lớn.
Tuy nhiên, xưa nay Thanh Dương Tông đã dạy dỗ như thế, có thể lập đại công đức trong trận chiến này, có phải mạo hiểm cũng đáng giá.
Chương 1943 Đệ tử Thanh Dương Tông (2)
Trong lúc chân truyền họ Lục đang âm thầm cân nhắc mọi chi tiết về cuộc chiến, hắc vụ xung quanh bị gió thổi lắc lư, chuyện này vốn cũng là chuyện cực kỳ bình thường, nhưng theo bản năng chân truyền họ Lục luyện hóa đã trải qua vô số nguy hiểm đột nhiên tỉnh lại, dùng tay ấn quả bầu ngồi xổm xuống, trong mắt lóe lên màu đỏ nhàn nhạt.
Ma tức xung quanh bỗng nhiên trở nên mỏng hơn, trong tầm nhìn của chân truyền họ Lục nhìn thấy trên đại địa nơi xa có vô số gói nhỏ phồng lên, mặt đất như biến thành ngoài khơi, đang có từng dấu vết lờ mờ vọt thẳng về phía bọn họ.
- Không ổn rồi, có địch tấn công!
Vào đúng lúc này, chân truyền họ Lục kinh hoảng hô lớn.
Đệ tử Thanh Dương Tông đều cả kinh, nhanh chóng phóng lên, tế pháp bảo lên không trung.
Cũng ngay vào lúc này, mặt đất bên cạnh bọn họ nổ tung, bùn đất bay tán loạn, có thể thấy được bảy, tám con cự mãng giống như giun từ dưới lòng đất chui ra, trên người đều có khói đen thiêu đốt, lộ ra mảnh xương lớn, da thịt rách nát tạo thành miệng lớn đầy răng nanh, thân thể chuyển động cắn về phía mười mấy đệ tử Thanh Dương Tông.
- Tam Nguyên Ngự Kiếm Thuật!
- Âm Dương Ngự Thần Quyết. . .
Những đệ tử Thanh Dương Tông kinh hãi biến sắc, nhanh chóng sử dụng pháp quyết tông môn.
Có người hai tay hợp lại, một đạo phi kiếm phía sau phóng lên không trung, vội vã rung động vẽ ra một vòng tròn, rõ ràng chỉ là một thanh kiếm nhưng kiếm khí ảnh lại như ngàn vạn thanh kiếm tản ra, vẽ ra vòng cung, ngăn cản giun đất cực lớn bên ngoài.
Cũng có người sau lưng pháp lực tăng vọt, hình thành một thần tướng, giơ nắm đấm đánh về phía con giun kia.
Những con giun này đến đột ngột, nhưng họ chân truyền họ Lục cũng không để ý, biết đồng môn của hắn có thể ngăn cản được, hắn liền chú ý ở nơi khác, thân hình nhảy lên giữa không trung, vội vã nhìn xung quanh, vừa nhìn phía dưới, tâm lạnh lẽo khi thấy chung quanh có một đám ma vật kéo tới. Trong đám ma vật này, có thể nhìn thấy thân hình áo trắng, như diều giấy xen kẽ trong đám ma vật, trên mặt mang mặt nạ kỳ quái, như cười như không, vô cùng quỷ dị.
- Là Ma Ngẫu đời thứ tư.
Chân truyền họ Lục trái tim lạnh lẽo.
- Làm sao chúng nó lại xuất hiện ở trong này?
Hắn ý thức được vấn đề có chút không đúng, bọn họ làm việc vô cùng cơ mật, sớm đã có chuẩn bị, lúc này mới ẩn núp đến đây, ai có thể nghĩ tới, vừa mới đến chỗ cần đến không bao lâu, đã có Ma tướng bao vây, giống như chờ sẵn bọn hắn tiến vào bẫy.
- Hì hì. . .
Những Ma Ngẫu màu trắng bồng bềnh trên không trung, phát ra tiếng cười sắc nhọn, bay lên giữa không trung, tay áo lớn lay động vung lên.
- Lại đến ba con. . .
Chân truyền họ Lục cảm thấy vô cùng nặng nề.
Những Ma Ngẫu màu trắng đều là những Ma Ngẫu tài ba đời thứ tư, đối với Ma địa mà nói, thì ra Ma Ngẫu bên trong Ma Tức hồ bị Hắc Ám ma tức trấn áp, sớm đã thức tỉnh một phần chính là Ma Ngẫu đời thứ nhất, bọn họ vô cùng mạnh mẽ và bá đạo, nhưng đa phần cũng đã bị các đời trước chém giết, mà Ma Ngẫu sau đó thức tỉnh trong giới tu hành gọi chung là Ma Ngẫu đời thứ hai.
Ma Ngẫu đời thứ hai hầu hết cũng đều bị chém giết vô số sau nhiều năm liên tục đại chiến, bây giờ còn lại là đời thứ ba và đời thứ tư.
Ma Ngẫu đời thứ ba và đời thứ tư, phần lớn đều là Ma Ngẫu đời thứ nhất đời thứ hai dùng thi hài những người tu hành chết đi trên chiến trường mà luyện thành, bọn chúng đắm chìm trong ma tức thời gian không lâu, nhưng thông qua vô số bí pháp luyện chế, thậm chí ở trình độ nào đó, chuyên môn dùng để khắc chế thần thông của những người tu hành, bởi vậy mỗi con đều vô cùng hung ác và thủ đoạn.
- Ào ào ào. . .
Ba con Ma Ngẫu màu trắng, ống tay áo thật dài cuốn tới, như linh xà.
Trên tay áo, ngọn lửa quỷ dị thiêu đốt, chỉ cần dính một chút cũng làm cho pháp lực người ta bị ăn mòn, thân thể mục nát.
- Thiên Cương Ngũ Lôi pháp!
Đúng vào lúc này, chân truyền họ Lục không lo được cái khác, chỉ có thể trầm thấp gào thét.
Pháp lực điên cuồng vận chuyển, rồi sau đó đánh một chưởng trên hồ lô.
Chỉ thấy bên trong hồ lô có một đạo sấm sét dâng lên, phân tán biến ảo trên không trung, rồi hình thanh bốn đạo lôi tướng, là Long, Hổ, Tước, Quy, mỗi con mang theo một luồng thần uy, tọa trấn bốn phương, đánh tan khói đen mãnh liệt xung quanh.
Vì thế ba con Ma Ngẫu màu trắng cũng không cách nào lập tức đột phá vào trong.
- Hì hì. . .
Một đòn của ba con Ma Ngẫu màu trắng này thất bại, nhưng chúng cũng không sốt ruột.
Chúng tiếp tục phát ra tiếng cười quỷ dị, thần niệm di động, phân tán ra xung quanh.
Trong bóng tối, lập tức có vô số ma vật tranh nhau xông lên phía trước, răng nanh cắn xé, hung tàn khủng bố. Một nhóm đệ tử Thanh Dương Tông, ngay trong khoảng khắc đó rơi vào trong vòng vây của vô số ma vật, bọn họ đều trải qua nhiều trận chiến, chỉ có thể liều mạng triển khai thần thông chiến đấu cùng ma vật. Xung quanh có quá nhiều ma vật, mặc dù bọn họ dũng mãnh thiện chiến, nhất thời cũng không phá ra được trùng vây.
Quan trọng hơn hiện tại bọn họ không biết nên lùi hay là nên chiến.
Đi tới nơi này, vốn là để tạo thành đại trận, nếu rời đi chẳng khác nào kiếm củi ba năm thiêu đốt một giờ.
Nhưng nếu lưu lại, cũng có khả năng phải chịu chết uổng!
- Ầm ầm ầm. . .
Chương 1944 Đến lúc này (1)
Chân truyền họ Lục dốc hết sức chặn ba Ma Ngẫu màu trắng, tâm tình cũng cực kỳ nặng nề.
Xa xa mơ hồ truyền đến tiếng thần thông va chạm, có thể suy ra địa phương phát sinh đại chiến tuyệt không chỉ ở một chỗ này.
Đến lúc này, trái tim hắn đã nguội lạnh.
Chịu cảnh ma vật tập kích, tuyệt không chỉ một tiểu đội bọn họ, nói không chừng tất cả tu sĩ ẩn núp tiến vào Ma địa đều bị nhằm vào, mà xuất hiện một hai tình huống như vậy, còn có thể nói là ngẫu nhiên, nhưng nhiều như vậy cũng chỉ có một vấn đề.
Bên trong Tiên đạo xuất hiện phản đồ, có người cố ý đưa bọn họ vào chỗ chết!
- Hống. . .
Đúng như chân truyền họ Lục dự đoán, bây giờ xung quanh Ma địa không biết đã có bao nhiêu tu sĩ lẻn vào gặp phải ma vật bao vây.
Bọn họ theo trận thế xâm nhập Ma địa, chờ đợi Tiên hào đồng loạt ra tay, phong tỏa Ma địa, giết chết tất cả ma vật bên trong, nhưng không được như ý, lại bị ma vật nhìn thấu, khiến bọn họ rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, chỉ lùi chút thời gian, tình thế đã nghịch chuyển, mỗi người đều bị nhốt trong tuyệt địa, giãy giụa trong vô tận ma vật vồ giết.
- Lẽ nào hôm nay thật sự chết ở đây sao?
Chân truyền họ Lục là người trẻ tuổi tài ba trong thế hệ này, nhưng dưới sự bao vây tấn công của ba con Ma Ngẫu màu trắng, hắn đã cảm thấy có chút đuối sức, cộng với có nhiều ma vật cùng tấn công, càng thêm lực bất tòng tâm, đã sắp không chịu đựng nổi.
Đến lúc này, trong lòng hắn tự nhiên cũng có chút tuyệt vọng.
Vốn nghĩ sẽ chiến một trận, bản thân cũng lập được công đức, nào ngờ bản thân lại rơi vào đường cùng.
Mấy sư huynh đệ xung quanh đã có mấy người bị thương nặng, chân truyền họ Lục cũng dần dần bắt đầu tuyệt vọng, nhưng cũng ngay vào lúc này, đột nhiên bên tai bọn họ truyền đến tiếng phượng hót, như lập tức chém đi tuyệt cảnh.
Tất cả đệ tử Thanh Dương Tông nghe tiếng phượng hót quen thuộc, kinh ngạc ngẩng đầu.
Từ xa nhìn thấy trong hư không, một đạo thân ảnh màu trắng đạp không mà đến, người tới là một nữ tử, tóc trắng phơ nhưng dung nhan vẫn trẻ trung xinh đẹp, khí cơ vô cùng hùng vĩ, trong tay cầm một thanh bảo phiến, nhẹ nhàng phe phẩy trong không trung, nhanh chóng có băng sương vô tận lan tràn xuống, tất cả ma vật dữ tợn khủng bố đều bị băng sương tiêu diệt, nhốt ở bên trong.
- Là Kiều trưởng lão. . .
Chúng đệ tử Thanh Dương Tông đang tuyệt vọng trở nên vô cùng vui sướng, bật thốt thành tiếng.
Người tới chính là một trong tứ đại trưởng lão Thanh Dương Tông Kiều trưởng lão, tu vi thâm hậu, danh chấn Cửu Châu.
Lấy cảnh giới tu vi Hóa Thần của Kiều trưởng lão, nếu xuất hiện ở nơi này có nghĩa là bọn họ đã được cứu.
- Tình thế có biến, các ngươi đi theo ta!
Kiều trưởng lão đi tới gần, cong ngón tay búng một cái, rất nhanh có từng đạo tiên quang dịu dàng lóe lên trong hư không, tản đi về bốn phương tám hướng.
Ba con Ma Ngẫu màu trắng vẫn được xem rất lợi hại, vừa nhìn thấy Kiều trưởng lão chạy tới, lập tức muốn bỏ chạy, nhưng với thực lực của bọn họ thì làm sao có thể thoát được, thân hình mới vừa bay ra mấy trăm trượng, đã bị tiên quang bắn trúng, lại lảo đảo chạy ra vài bước, rồi sau đó thân hình đột nhiên bị chia năm xẻ bảy, biến thành ma tức cuồn cuộn trong một đống toái cốt, tàn tạ tung trên mặt đất.
- Rầm. . .
Kiều trưởng lão đánh chết ba con Ma Ngẫu màu trắng, tay cầm bảo phiến, nhẹ nhàng giương lên.
Băng sương vô tận trải dài, hiện ra một con đường màu trắng nối thẳng phương xa, mà nàng liền bay lượn tới đường lớn, triệu hoán chân truyền họ Lục và các đệ tử đi theo phía sau, mở ra con đường máu trong đám ma vật, chạy thẳng về phía xa.
Không lâu lắm, đã chạy tới một nơi khác, nơi này khắp nơi bừa bộn, đang có một đội đệ tử Thanh Dương Tông ác chiến, Kiều trưởng lão ra tay như thường lệ, cứu những đệ tử lâm chiến, sau đó lại tiếp tục chạy đi, giống như quả cầu tuyết, trước sau cứu bảy vị chân truyền Thanh Dương Tông ẩn nấp, nhân số cũng đã đạt hơn trăm người xung phong vào Ma địa.
- Kiều trưởng lão, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Cho đến lúc này, trái tim mọi người có chút ổn định, chân truyền họ Lục mới hành lễ muốn hỏi.
Mắt phượng Kiều trưởng lão đảo qua bốn phương, sắc mặt trầm lại, sau một chốc, mới nói:
- Chúng ta lẻn nhập Ma địa, tùy thời ra tay, không nghĩ tới những Ma đầu kia lại cảnh giác, muốn vây giết chúng ta, may mắn được bằng hữu Dịch Lâu cảnh báo, đúng lúc lui đi ra, bên trong vừa có dị biến, bên ngoài cũng chưa chắc sống yên ổn nên phân công nhau chạy về bốn phương, cứu các ngươi.
Chân truyền họ Lục nghe nói vậy, suy đoán trong lòng càng được chứng minh.
Không chỉ có tâm trạng lo sợ, kế hoạch lần này to lớn như thế, không biết là ai đã bán đứng bọn họ?
- Vậy bây giờ, chúng ta chiến hay lùi?
Có đệ tử kinh hoảng chưa qua, hỏi ra một câu.
Kiều trưởng lão bình tĩnh không lay động, nhàn nhạt nói:
- Chờ Thanh Dương đạo phù.
Vừa dứt lời, đột nhiên phía nam trong không gian chợt có một đạo thanh phù bay lên trời cao, chậm rãi triển khai, hình thành rồi một tấm đạo phù, bên trong có hai chữ Thanh Dương, mới nhìn qua, chỉ thấy được này đạo phù này là tiên khí mịt mờ biến hóa, hình như có hạo nhiên chính khí.
Chúng đệ tử Thanh Dương Tông nhìn thấy đạo phù này, hơi ngẩn người ra, vẻ mặt vô cùng vui mừng.
Kiều trưởng lão dừng một chút mới thấp giọng nói:
Chương 1945 Đến lúc này (2)
- Đây mới là đạo phù bá đạo của Thanh Dương chúng ta.
Chúng đệ tử quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy phía dưới Thanh Dương đạo phù, ma tức cuồn cuộn, bị mấy chục chiếc pháp chu cực lớn phá tan, mà trên pháp chu có thể nhìn thấy vô số trưởng lão tu vi cao thâm và đệ tử khí vũ hiên ngang, mỗi người đều tế phi kiếm nổi lên trên đỉnh đầu, ánh mắt trầm ổn, mang đầy sát khí, ở chính giữa pháp chu, một ông lão mặc áo choàng lam chắp tay mà đứng, dùng khăn đen che mắt, làm như không nhìn thấy, nhưng mọi người luôn cảm thấy có hai ánh mắt kiên nghị, nhìn về phía Ma địa nơi xa.
- Cho dù xảy ra chuyện gì, tâm Thanh Dương vẫn không thay đổi!
Thanh Dương Tông tông chủ Lục Thanh Quan chậm rãi giơ bàn tay lên, trầm tiếng quát khẽ:
- Đệ tử Thanh Dương Tông chính diện giết vào!
Núi lớn vỡ toang, ma tức dữ tợn.
Thanh Dương Tông xua quân tiến tới, chính diện giết vào Ma địa, từng trận ác chiến liên tiếp bắt đầu.
Hiện tại Thanh Dương Tông có thể sánh ngang Thánh địa đại tông môn, gốc gác chất phác, cao thủ đông đảo, một tông môn có thể bù đắp được một nhánh tiên quân. Bên trong Ma địa tuy rằng cũng có ma vật vô tận, nhưng trước sức mạnh mạnh mẽ như vậy, cũng nhanh chóng xé ra lỗ hổng, cường thế xung phong tiến vào, bảo quang kiếm ảnh, trận văn Đạo phù, che ngợp bầu trời, bay múa khắp nơi, như từng trận pháo hoa không ngừng phóng lên.
Rất nhanh, sau khi nhìn thấy Thanh Dương đạo phù, mấy vị trưởng lão khác cũng đều chạy tới.
Lăng Hồng Ba trưởng lão mặc áo đỏ, tóc xám, bên người hai đạo trăn lửa bay lượn, mây khói lướt qua, tất cả ma vật đều hóa thành tro bụi, nàng cũng giống như Kiều trưởng lão, không biết có phải trời sinh thích cười hay không, tuổi thọ tuy cao, tóc đã bạc trắng nhưng dung mạo như thiếu nữ tuổi đôi mươi, cất bước trong ma vật vô tận, có phong thái vô cùng khác.
Còn Mạnh Hoàn Chân trưởng lão, tay áo phất phơ, râu dài lay động, có vô số phi kiếm bên người bay lượn, một người có thể điều động ba ngàn phi kiếm làm trận, thần uy hiển hách, một người bảo vệ mấy trăm đệ tử bên cạnh, không cho bất kỳ ma vật đến gần bọn họ.
Người cuối cùng chạy tới là Nhiếp Hồng Cô trưởng lão.
Tứ đại trưởng lão Thanh Dương Tông, Kiều, Lăng, Mạnh, Nhiếp, ai cũng đều là đại tu tiếng tăm lừng lẫy, tu vi đã sớm đạt đến cảnh giới Hóa Thần, hiển hách một phương, trong đó Nhiếp Hồng Cô trưởng lão đặc thù nhất, tu vi của nàng thấp nhất, nhưng hung danh cũng thịnh nhất. Năm đó tác chiến với Thần tộc, đã từng độc chiến giết hàng ngàn người, bây giờ nhìn nàng chậm rãi đi về phía trước, bên người có bích hỏa bốc lên, thỉnh thoảng có các loài rết, bò cạp cùng những loài thú khác từ trong bích hỏa nhào ra, xé nát ma vật xung quanh.
Bốn người bọn vừa rồi đã lẻn vào nơi sâu nhất trong Ma địa, vừa thấy không ổn, đã lập tức quay đầu trở lại, đến đây cứu giúp đệ tử lẻn vào Ma địa, bọn họ lại cùng nhau, giết ra khỏi trùng vây hội hợp cùng tông môn, có điều không giống nhau chính là đệ tử mấy vị trưởng lão khác đều cố gắng tập trung đến trước mặt trưởng lão bọn họ, nhưng đệ tử Niếp trưởng lão lại khác.
Xung quanh trống rỗng, tất cả đệ tử đều liều mạng chém ra ngoài.
Ầm ầm ầm. . .
Pháp chu cực lớn đè ép hư không, phát ra âm thanh nặng nề mà vang dội, như thú dữ kêu gào.
Được bốn đại trưởng lão và hơn trăm đệ tử tinh anh quy tụ, Thanh Dương Tông càng mạnh mẽ hơn, vọt thẳng tiến vào trong Ma địa, những ma vật kia bị tán nát, căn bản không thể ngăn cản được thế tấn công của bọn họ, giống như băng tuyết gặp phải nước sôi, dễ dàng bị phá tan!
Hơn nữa Ma địa theo hướng Thanh Dương Tông đánh giết, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng chiến trận nổ ra truyền đến.
Rất rõ ràng, lựa chọn đánh sâu vào trong Ma địa cũng không chỉ có Thanh Dương Tông.
- Lớn mật cuồng đồ, ai dám xâm nhập Thần Vực ta chịu chết.
Đại quân Thanh Dương đẩy mạnh, cũng rất nhanh gây nên phản ứng bên trong Ma địa, ma tức dày đặc bị phá tan, một vùng ma vật đen kịt từ nơi sâu xa vọt tới, như một làn sóng màu đen, trong làn sóng đen này khắp nơi đều phân tán một vài bóng màu trắng, như thể đang canh giữ những con quái vật đó, lại có thể tùy ý thấy được, từng ma vật trong đám này giống như tượng đá, thân hình đông cứng, động tác chậm chạp, từng bước từng bước, bị ma vật chen chúc chạy tới.
Ma vật trên thượng không là một đám mây màu đen, mây khí tụ tán hiển lộ ra hung thần cao khoảng mười trượng, phanh ngực lộ bụng, mắt lộ ra hung quang, đầu mọc một sừng, tử khí bao phủ khắp người, mắt lạnh nhìn đại quân Thanh Dương Tông gầm thét.
- Người kia là. . . Độc Giác Ma Hầu?
Có người nhận thức ra thân phận người đến, trong lòng run rẩy không ngừng.
Ma địa xưa nay đều là địch của Tiên đạo, nội tình hai bên cũng đều tìm hiểu rõ ràng.
Mà trong vùng Ma địa này, mạnh nhất chính là Ma Đế, có người nói đó là Ma Ngẫu đời thứ nhất hiếm hoi còn sót lại trên thế gian, tu luyện không ít năm, tu vi thâm sâu, thủ đoạn khó lường, thậm chí hắn đã từng ba lần giao thủ với Đạo chủ Đông Hoàng Sơn, mỗi lần đều thất bại, nhưng cũng đều thành công trốn chạy, lấy thủ đoạn mạnh nhất thế gian của Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng không thể chém giết hắn.
Cũng nghe đồn rằng, trong lần đại chiến cuối cùng, Đạo chủ Đông Hoàng Sơn cũng phải chịu thương tổn.
Ngoài Ma Đế còn có thập đại Ma Hầu.
Bình luận facebook