• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Mồi câu quỷ (5 Viewers)

  • Chương 4

12.

Tôi không kịp suy nghĩ nhiều, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đó chính là chạy trốn.

Tôi quay đầu chạy, nhưng đến cửa thì bị hai tên vệ sĩ ngăn lại.

Bọn họ đóng cửa biệt thự lại, nói với tôi:

"Mộ tiểu thư, không có sự cho phép của Trang tiên sinh, đến cô cũng không thể đi."

Từ đó về sau, tôi bị nhốt ở căn phòng tầng 3 vốn là phòng của Thanh Nghiên, còn cô ta thì dọn đến phòng ngủ chính.

Điện thoại di động của tôi bị tịch thu, không liên lạc được với người ngoài.

Thanh Nghiên cầm điện thoạt của tôi đăng weibo, nói rằng tôi đi ra nước ngoài nghỉ phép một thời gian.

Buổi tối trước khi cô ta đi nước ngoài phẫu thuật thẩm mỹ, tới thăm tôi một lần.

Cô ta khi đó, không còn ngụy trang thành dáng vẻ đáng yêu ngọt ngào trước kia nữa.

Cô ta sờ mặt tôi nói: "Chị à, chờ em từ nước ngoài trở về, mặt em với mặt chị sẽ giống y như đúc, đến lúc đó chúng ta đem thân phận của nhau đổi một chút, em đi giúp chị trở thành đại minh tinh."

Tôi không dám tin nhìn Thanh Nghiên: "Thanh Nghiên, chị là chị ruột của em, sao em có thể đối xử với chị như vậy?"

"Đúng rồi, chúng ta là chị em ruột, nhưng cuộc đời chúng ta khác nhau một trời một vực, chị là một đại minh tinh, nhưng tôi là một sinh viên đã tốt nghiệp đến cả một công việc cũng không tìm được."

"Từ nhỏ chị đã khoe khoang với tôi, tôi cũng muốn thử cuộc sống của chị xem như nào. Tôi có gì sai sao?" Thanh Nghiên cười lạnh chất vấn tôi, ánh mắt ngập tràn vẻ ghen tị.

"Em tốt nghiệm 2 năm, rõ ràng chị đã giới thiệu bao nhiêu công việc cho em, là chính em không muốn làm, nếu em muốn làm minh tinh, chị có thể đưa em vào giới, chị giúp em có nhiều cơ hội thử sức như vậy, là em không nắm chắc được thời cơ."

Thanh Nghiên phản bác lại tôi: "Ai muốn làm những công việc 9 giờ đi làm 5 giờ tan làm đó? Tôi phải giống như chị vậy, hưởng thụ hào quang được theo đuổi. Để cho tôi bắt đầu từ vai phụ? Tôi không chịu đâu, thanh xuân của tôi không dùng để lãng phí như vậy."

"Cho nên, em định đi đường tắt? Em có biết Trang tiên sinh là con người ma quỷ như nào không? Anh ta bây giờ có thể đối xử với em rất tốt, nhưng đến khi anh ta chán rồi, kết quả của em và chị sẽ không khác đâu."

"Yên tâm, tôi sẽ không ngu xuẩn giống chị đâu." trên mặt Thanh Nghiên nở ra một nụ cười độc ác: "Chờ tôi làm bà Trang, tôi còn sợ anh ta sẽ chán sao?"

Tôi bị ý nghĩ của Thanh Nghiên dọa sợ, khuyên cô ta: "Dừng tay lại đi, ngươi như vậy là hại cả hai chúng ta, đến khi quay đầu thì không được cái gì đâu."

"Rất nhanh, chị sẽ mất tất cả thôi, tất cả những thứ của chị sẽ là của tôi, chị dựa vào cái gì khuyên tôi dừng lại?" Thanh Nghiên đã bị dục lợi làm cho mờ mắt, không nghe lọt lời khuyên của tôi.

"Chờ em thẩm mỹ trở về, chị gái yêu quý của em." Thanh Nghiên khẽ cười rồi rời đi, vệ sĩ khóa cửa phòng lại.

Cô ta đi một tháng, thời gian này Trang tiên sinh cũng không đến thăm tôi, hai tên vệ sĩ canh cửa không rời nửa bước, đề phòng tôi chạy trốn.

Chị Cầm, quản lý của tôi thời gian này cũng tới tìm tôi nhưng đều bị vệ sĩ ngăn lại không cho vào.

Chị ấy muốn báo cảnh sát, nhưng lại bị Trang tiên sinh lên tiếng cảnh cáo.

Công việc quản lý của cô ấy cũng mất rồi, thân cô ấy còn khó lo, đừng nói đến chuyện quan tâm tôi.

Một tháng sau, Mộ Thanh Nghiên phẫu thuật thẩm mỹ quay lại, mặt cô ta đã hồi phục.

Nhìn gương mặt giống tôi y như đúc, tôi liền biết cô ta sẽ không quay đầu nữa rồi.

Chẳng qua là không nghĩ tới, so với tưởng tượng của tôi Thanh Nghiên ác độc hơn rất nhiều.

Lúc tôi nói sẽ đem tất cả nhường cho cô ta, chỉ xin cô ta và Trang tiên sinh cho tôi một con đường sống, Thanh Nghiên từ chối lời đề nghị của tôi.

Cô ta nói: "Chỉ cần chị còn sống, đối với tôi chính là một sự uy hiếp. Tôi không muốn tương lai lúc tôi nổi tiếng lại xuất hiện một gương mặt giống y đúc như tôi."

"Thanh Nghiên, cô muốn như thế nào? Tôi đã đem tất cả cho cô rồi, vì sao cô vẫn không muốn dừng tay lại?"

Mộ Thanh Nghiên tức giận nói: "Chỉ khi chị chết rồi tôi mới có thể ngủ ngon. Tôi muốn trên thế gian này chỉ có một Mộ Thanh Sương."

Cô ta nói xong, quay người ngồi lên Trang tiên sinh đang hút thuốc lá nói: "Trang tiên sinh, ra tay đi, sau này em sẽ thay thế chị ta ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, anh cũng không muốn để lại một tai họa ngầm như chị ta đâu chứ?"

Trang tiên sinh chỉ dùng thời gian hút một điếu thuốc để suy nghĩ, liền ra hiệu với A Tài và A Lương, để cho bọn chúng giết tôi.

Đêm hôm ấy, tiếng sấm rầm rầm, mưa như trút nước, tiếng hét chói tai của tôi cùng thanh âm của giông bão hòa lẫn với nhau.

A Tài và A Lương từng dao từng dao một đâm vào cơ thể tôi, tôi nằm trong một vũng máu, lúc tôi còn hơi thở cuối cùng, Mộ Thanh Nghiên từ trước đi tới.

Cô ta nhìn gương mặt của tôi nói: "Gương mặt này của chị nhìn thật chướng mắt, lột đi."

Thế là, da mặt của tôi từ từ bị lột ra, cũng vào lúc này tôi tích tụ oán khí...

Sau khi tôi chết, Mộ Thanh Nghiên và Trang tiên sinh cho người xây một cái hồ bơi mới trong biệt thự.

Thi thể của tôi bị chôn ở phía dưới hồ bơi.

Mơ đến đoạn này, ý thức tôi trở về lại thành Nghiêm Mạn Thù.

Đầu óc tôi như bị một thế lực nào đó đè ép.

Quỷ nữ không mặt đang đoạt xác tôi:

"Nghiêm Mạn Thù, đem thân thể của cô nhường cho ta, ta muốn báo thù!"

Tôi biết rồi, lúc nãy chính là Mộ Thanh Sương báo mộng cho tôi.

Lúc ở phòng vệ sinh chính cô ta đã nhập vào cơ thể tôi, cũng hồi tưởng lại quá khứ của cô ta thêm một lần.

Cho nên khi ở trong mơ, tôi mới có thể cảm nhận được những chuyện mà cô ta đã trải qua.

"Không được, tôi không thể đem thể xác của tôi cho cô, cô đi ra đi!" Tôi vùng vằng, muốn đuổi Mộ Thanh Sương ra khỏi cơ thể.

13.

Ngay lúc xác tôi sắp bị cướp thành công, trong bóng tối tôi nhìn thấy một tia phật quang.

Còn nghe thấy giọng nói của Thẩm Tu Phạm, anh ta đang gọi tôi: "Mạn Thù, tỉnh dậy đi, mau tỉnh dậy đi."

Quỷ nữ không mặt bị phật quang dọa chạy, liền thoát ra khỏi người tôi.

Tiếng gà gáy làm tôi tỉnh giấc, một đường ánh sáng ban mai hiện rõ ở chân trời.

Tôi mở mắt, nhìn thấy Thẩm Tu Phạm đang đứng ở mép giường, bấm phật châu, nhắm mắt niệm chú.

Sau khi cảm nhận được tôi đã tỉnh, anh ta mở mắt, tới đỡ tôi: "Mạn Thù, bây giờ em cảm thấy thế nào?"

"Tôi không sao." Đầu tôi vừa nặng vừa đau.

Nhớ tới chuyện sắp bị đoạt xác thành công, trong lòng tôi vẫn còn sợ hãi.

Cảnh tượng trong mơ nhanh chóng hiện lên trong đầu tôi, mặc dù Mộ Thanh Sương đã rời khỏi thân thể tôi nhưng tôi vẫn cảm nhận được oán niệm mãnh liệt của cô ta trong đầu.

Tôi bước xuống giường đi tới bên cửa sổ, nhìn hồ bơi phía dưới qua cửa sổ.

Thi thể của Mộ Thanh Sương bị chôn ở phía dưới hồ bơi, còn em gái cô ta thì lại lấy thân phận của cô ta gia nhập vào hào quang của giới giải trí.

Ba tháng trước, cô ta vừa đạt được giải ảnh hậu.

Chị Cầm quản lý của tôi và tôi cùng xem buổi lễ trao giải.

Cô ấy nhìn thấy Mộ Thanh Sương lên sân khấu nhận giải, thở dài nói: "Trước đây chị từng dẫn dắt cô ta."

Chị Cầm từng là quản lý của Mộ Thanh Sương, sau khi Mộ Thanh Sương mất tích, cô ấy cũng vội vàng từ chức quản lý ở công ty.

Sau khi cô ấy nghỉ ngơi một khoảng thời gian, tới công ty quản lý bây giờ, thành quản lý của tôi.

Thì ra tất cả đã được định sẵn từ trước.

Tôi nhớ lúc đó tôi còn nói với chị Cầm: "Quả nhiên là một người có vận may, Mộ Thanh Sương nhìn càng ngày càng trẻ."

Ánh mắt chị Cầm âm trầm, nói ẩn ý: "Không phải vận may, Mộ Thanh Sương bây giờ, sớm không phải là Mộ Thanh Sương ban đầu rồi."

Khi đó tôi không hiểu ẩn ý trong lời nói của cô ấy, nên cũng không hỏi kỹ.

Bây giờ cuối cùng tôi cũng biết rồi, chị Cầm đã sớm biết Mộ Thanh Sương bây giờ chính là Mộ Thanh Nghiên.

Cho nên, cô ấy biết rõ tôi mang thể chất có thể hút quỷ, vẫn đăng ký cho tôi chương trình tạp kĩ thần bí này...tôi chợt nhận ra gì đó, không dám nghĩ tiếp nữa.

Mười phút sau, tất cả các khách mời tập trung xuống sảnh tầng 1, nói ra trải nghiệm hôm qua ở ngôi nhà ma này.

Hạ Dư Phù ám ảnh, khua tay múa chân nói cô ta tối qua bị quỷ đè.

Lâm Tự An lại bảo tối qua không gặp chuyện kì lạ gì.

Yến Tri Hoài và Tô Vân Linh nói ngủ rất ngon.

Thẩm Tu Phạm nói hôm qua có con quỷ không mặt từ cửa sổ bò vào, những người hâm mộ bị dọa đến lo lắng.

Tới phiên tôi, tôi trực tiếp nói: "Tối hôm qua quỷ không mặt báo mộng cho tôi, nói thi thể của cô ta bị chôn ở dưới hồ bơi, báo cảnh sát đào thi thể lên đi."

Tôi vừa dứt lời, Hạ Dư Phù không nhịn được mà liếc mắt: "Nghiêm mạn Thù, cô nghĩ cô có nên đúng mực một chút không? Nếu như đào không ra, thì cô sẽ chịu trách nhiệm à?"

Tôi nói với đạo diễn: "Livestream đào, nếu đào không ra, thì chi phí thi công tôi sẽ trả."

"Chuyện này.." Đạo diễn có chút lưỡng lự, nhưng lại có phần hưng phấn, nếu như có thủ đoạn, tỉ lệ xem nhất định sẽ tăng vọt.

Anh ta nói: "Tôi gọi điện cho chủ nhà trước, nếu như cậu ta đồng ý, chúng ta lập tức đào."

Nghe nói, biệt thự này đã bị rao bán vào ba năm trước, sau khi chủ nhân mới mua xong vốn muốn tân trang lại nhưng liên tục gặp phải những sự kiện quỷ dị.

Chủ nhà trước kia đã đem việc gặp những sự kiện quỷ dị nói trên diễn đàn, vì vậy đạo diễn mới chú ý đến, tạm thời cho thuê để làm chương trình tạp kĩ thần bí.

Sau khi đạo diễn gọi điện thương lượng với chủ nhà, chủ nhà rất nhanh liền đồng ý, nói rằng có thể đưa công nhân đến đào hồ bơi.

Cậu ta cũng dặn dò đạo diễn, nhất định phải livestream đào, nếu như thật sự đào ra thi thể, cậu ta có thể đến bắt đền chủ nhà trước kia.

Sau khi tổ chương trình thương lượng xong, định 3 giờ chiều sẽ livestream đào hồ bơi.

Đúng như dự đoán tiết mục này rất nhanh đã hot, có một số phát động bỏ phiếu để cho người hâm mộ đoán dưới hồ bơi có thể đào ra thi thể hay không.

Nhưng trước khi đào thì xảy ra biến cố.
14.

Nghe nói đạo diễn bị uy hiếp, không thể đào, nếu không sẽ để anh ta lăn lộn không xong trong giới giải trí.

Đạo diễn cũng là vì tiền làm việc, đằng sau còn có các nhà đầu tư.

Đạo diễn hỏi ý các nhà đầu tư nên đào hay không đào, nhà đầu tư khăng khăng là phải đào.

Đạo diễn cuối cùng không gánh nổi áp lực nữa, càng không muốn mạo hiểm, liền tìm đường chạy rồi.

Trong thời gian này chương trình tạp kĩ thần bí này trở thành một sự việc khó có cách giải quyết, không có đạo diễn nào dám nhận, đều sợ bị trả thù.

Trong lúc các nhân viên chuẩn bị trả lương cho các khách mời, thì nhà đầu tư ở đằng sau chương trình xuất hiện.

Anh ta đeo kính mát và mũ lưỡi trai, nhưng ở trường quay rất nhiều người đều nhận ra anh ta, anh ta chính là diễn viên đã bị phong sát nhiều năm Dư Cô Hoành.

Thì ra mấy năm nay, sau khi bị phong sát, không đi quay phim nữa mà tự dành dụm tiền đi đầu tư, kiếm được không ít.

Anh ta một mực tin rằng, Mộ Thanh Sương đang sống trước ống kính đó không phải là Mộ Thanh Sương thật sự.

Cho nên, anh ta đầu tư cho chương trình tạp kĩ thần bí này, cũng chọn nơi quay chính là căn biệt thự Mộ Thanh Sương đã từng sống, chính là để tìm lại chân tướng chuyện năm xưa.

Còn người ở đằng sau uy hiếp đạo diễn chính là Trang tiên sinh.

Đạo diễn sợ hãi thế lực của Trang tiên sinh, Dư Cô Hoành đã chuẩn bị làm bằng bất cứ giá nào.

Bằng bất cứ giá nào anh ta cũng phải đem thi thể của Mộ Thanh Sương đào lên, minh oan cho cô ấy.

Buổi livestream đào thi thể này tạo tiếng vang rất lớn, đã có đến 10 triệu người xem chứng kiến, đào ra được một bộ hoài cốt đã thối rữa.

Chuyện này đã kinh dộng đến cảnh sát, hài cốt đã được đem đi kiểm nghiệm làm thành chuyên án.

Sự kiện này hot rần rần trên mạng, những chuyện liên quan tới chuyện đời trước ở biệt thự này đều bị đào lên.

Đứng tên biệt thự này chính là ảnh hậu Mộ Thanh Sương.

Mộ Thanh Sương thật sự đã chết, thân phận của cô ta hôm nay, danh tính, weibo, toàn bộ đều là của Mộ Thanh Nghiên.

IP của Mộ Thanh Nghiên hiển thị là ở nước ngoài, cô ta lên tiếng bác bỏ tin đồn:

[ Đi nghỉ ngơi là vì trở lại tốt hơn trước, cảm ơn sự quan tâm của tất cả các bạn, tôi rất khỏe, biệt thự đã bán lâu rồi, chuyện đào ra được một nữ thi thể, tôi cũng rất muốn biết được chân tướng. ]

Mộ Thanh Nghiên từ lần đạt được giải ảnh hậu đã lui về nghỉ ngơi.

Cô ta cứ cách nửa tháng sẽ đăng một ảnh ở nước ngoài.

Có một số suy đoán, nghi ngờ cô ta hẳn đã mang thai rồi, ở nước ngoài dưỡng thai.

Cô ta dám lên tiếng một cách dõng dạc như vậy là vì cô ta tin rằng Trang tiên sinh sẽ giúp cô ta giải quyết.

Nhưng lần này, Trang tiên sinh tỏ ra bất bình, vì bà Trang đã ở sau động thủ rồi.

Bà Trang tên là Cam Vận, nhà mẹ có tiền có quyền, hiểu rõ phải trái thiện ác.

Đó cũng là lý do trước giờ Mộ Thanh Sương chưa bao giờ dám mơ ước đến vị trí bà Trang.

Mấy năm trước bà Trang còn mắt nhắm mắt mở, Mộ Thanh Nghiên còn đem cái bụng bầu ra chèn ép, ép bà Trang không động thủ không được.

Lúc có kết quả kiểm nghiệm thi thể, DNA biểu thị đây chính là thi thể của Mộ Thanh Sương.

Nhất thời, tất cả cư dân mạng xôn xao.

Mộ Thanh Nghiên ở nước ngoài xa xôi bị cảnh sát triệu tập, cần cô ta về nước hỗ trợ điều tra vụ án mạng này.

Mộ Thanh Nghiên không muốn trở về, nhưng cô ta không biết việc Trang tiên sinh cho vệ sĩ đi bảo vệ cô ta, thật ra cũng là nghe lệnh của bà Trang.

Cho nên, Mộ Thanh Nghiên bị vệ sĩ hộ tống về nước.

Cô ta cho rằng ỷ cái thai trong bụng làm lá chắn, Trang tiên sinh sẽ không dám làm gì cô ta đâu.

Nhưng buổi tối sau khi về nước, Trang tiên sinh hạ lệnh, cho cô ta uống thuốc phá thai.

Trang tiên sinh còn đưa tính mạng cha mẹ của Mộ Thanh Nghiên ra uy hiếp cô ta, để cô ta đi nhận tội giúp anh ta, đem tính mạng của Mộ Thanh Nghiên ra uy hiếp.

Đến lúc này, Mộ Thanh Nghiên đã thấy rõ bộ mặt thật của Trang tiên sinh.

Lúc sự việc bị bại lộ, anh ta chọn về phía bà Trang, khiến cho cô ta trở thành người chết thay.

Mộ Thanh Nghiên chạy trốn trong đêm, nhưng cô ta có thể trốn đi đâu đây?

Ban đêm thì vệ sĩ của Trang tiên sinh sẽ bắt cô ta, ban ngày thì cảnh sát cũng tìm đến cửa nhà cô ta.

Dù sao đều là đường chết, Mộ Thanh Nghiên lết thân thể đang bê bết máu, cả đêm chạy tới ngôi biệt thự kia.

Cô ta đứng ở sân thượng của biệt thự, nhìn về phía hồ bơi, trên gương mặt lăn xuống những dòng nước mắt hối hận:

"Chị à, xin chị cho em một con đường sống, người giết chị lúc đầu là Trang tiên sinh, em chẳng qua là chỉ cho người lột da mặt chị mà thôi, kẻ đáng chết là Trang tiên sinh."

Quỷ nữ không mặt từ bóng tối bay ra, lơ lửng giữa không trung nhìn Mộ Thanh Nghiên; "Em gái ngoan của chị, em và Trang tiên sinh một kẻ đều đừng nghĩ đến việc sống sót. Em lột da mặt chị, bây giờ cũng đến lúc trả lại rồi."

Mộ Thanh Sương nói xong, dùng một tay bóp cổ Mộ Thanh Nghiên, dùng móng tay nhọn rạch mặt cô ta, từ từ lột da mặt cô ta ra.

"AAA...Không muốn..." Mộ Thanh Nghiên phát ra tiếng kêu thảm thiết: "Em sai rồi, em thật sự biết lỗi rồi, cầu xin chị tha thứ cho em."

Mộ Thanh Sương cười nhẹ: "Nếu đã biết lỗi rồi, thì xuống dưới này ở với chị di."

Mộ Thanh Nghiên nghiêng người về phía trước từ sân thượng rơi xuống, rơi vào trong hồ bơi đã cạn.

Thi thể cô ta nở ra một bông hoa rực rỡ, cái vị trí đó, chính là nơi chôn thi thể của Mộ Thanh Sương.

15.

Ngày thứ hai, thi thể của Mộ Thanh Nghiên làm kinh động toàn bộ cư dân mạng.

Thân phận thật sự của cô ta bị đưa ra ánh sáng, bị kết tội là hung thủ giết hại Mộ Thanh Sương.

Còn hung thủ thật sự Trang tiên sinh thì ở sự kiện lần này không xuất hiện.

Trang tiên sinh có thế lực khổng lồ muốn cho anh ta sập bẫy thì không có dễ dàng như vậy.

Cuộc sống của tôi trở về bình thường.

Ngày nọ tôi gặp Thẩm Tu Phạm ở quán cafe.

Tôi cùng anh ta ngồi trước cửa sổ uống cafe với nhau.

Anh ta nhìn mạn thù sa hoa trên cổ tay tôi nói: "Mạn Thù, em có phát hiện ra mạn thù sa hoa trên cổ tay em lộ ra hai nhụy hoa mang màu sắc tươi đẹp, chính là nói rằng có hai con quỷ trốn ở trong đó. "

"Hả?" Tôi bị lời nói của Thẩm Tu Phạm dọa hết hồn.

Chả trách buổi đêm gần đây tôi luôn nghe tiếng nói chuyện của Mộ Thanh Sương và Mộ Thanh Nghiên, tôi còn tưởng tôi bị ảo giác.

Thì ra hai cô ta trốn ở trong mạn thù sa hoa trên cổ tay tôi.

Không biết còn tốt bây giờ biết rồi, tôi còn dám ngủ một mình không?

Lỡ như hai cô ta thừa thời cơ đoạt xác tôi thì làm thế nào?

Tôi khóc không ra nước mắt: "Làm sao bây giờ? Tối nay tôi không dám ngủ một mình."

"Em tập quen đi, sau này sẽ còn có nhiều quỷ đi theo hơn." Thẩm Tu Phạm cũng không nói ra phương án giải quyết, hai bên tai anh ta hơi ửng đỏ: "Nếu như em không ngại, tối nay tôi ở cùng em?"

"Được đó." So với thể diện, tôi vẫn cần cái mạng hơn.

Thẩm Tu Phạm chính là ân nhân cứu mạng của tôi, tôi phải nắm thật chắc.

Tối đến, Thẩm Tu Phạm tới nhà tôi.

Chúng tôi nằm trên muột chiếc giường, cách nhau một cánh tay.

Nhớ đến chuyện trên cổ tay tôi có 2 con quỷ, tôi liền sợ không ngủ được.

Tôi thò tay nắm vào cái tay mang phật châu ở dưới chăn: "Có chuỗi phật châu ở đây, hai người bọn họ sẽ không dám đoạt xác tôi chứ?"

"Ừm." Thẩm Tu Phạm mặc kệ cho tôi cầm tay anh ta: "Có tôi đây, đừng sợ."

Mãi hồi lâu, anh ta đột nhiên nói: "Mạn Thù, chúng ta ngủ cùng nhau cũng ngủ rồi, không cho anh một danh phận thì không xong đâu."

Tên tiểu tử nhà anh, đùa cợt cũng thật quá ha?

Mộ Thanh Sương và Mộ Thanh Nghiên từ trong mạn thù sa hoa bay ra, các cô ta lơ lửng giữa không trung liếc nhìn: "Vị thiên sư này tôi khuyên anh đừng có mất não, cô ta ngủ cùng anh, chỉ là bởi vì sợ quỷ."

Tôi không trả lời thẳng vấn đề của Thẩm Tu Phạm, lách sang truyện khác: "Thẩm Tu Phạm, anh có thể bắt hai con quỷ kia lại không?"

Thẩm Tu Phạm đáp: "Nuôi bọn họ trước đi, Trang tiên sinh còn chưa chết, các cô ấy vẫn còn hữu dụng."

Cũng đúng, tôi và Thẩm Tu Phạm đã bị cuốn vào trong âm mưu này.

Mộ Thanh Sương và Mộ Thanh Nghiên mặc dù đã chết, nhưng Trang tiên sinh sẽ không bao giờ bỏ qua cho tôi và Thẩm Tu Phạm.

Giữ lại hai con quỷ này, các cô ta sẽ tự khắc báo thù Trang tiên sinh.

Tôi và Thẩm Tu Phạm trầm mặc trong chốc lát, anh ta lấy dũng khí nói: "Nếu như em thật sự không ngủ được, hay là tôi ôm em ngủ? Như thế tương đối sẽ có khả năng an toàn."

"Thử chút đi." Tôi trở người lại anh ta thuận tay đem tôi ôm vào lòng.

Nằm trong lòng anh ấy quả thực rất có cảm giác an toàn, tôi quên đi trong phòng có hai con quỷ đang bay, đột nhiên không sợ nữa dần dần thiếp đi trong lồng ngực ấm áp của anh ấy...

Ngoại truyện

Vào ngày kết thúc show <Gặp quỷ>, tôi gọi điện cho chị Cầm: "Chị Cầm, nói chuyện với em một lát đi."

Chị Cầm dường như biết tôi tìm cô ấy có chuyện gì, giọng cô ấy rất bình tĩnh: "Xin lỗi, Mạn Thù, em tới nhà chị đi, chị sẽ đích thân nói lời xin lỗi với em."

Tôi đi tới tiểu khu của chị Cầm, trong thang máy, tôi nhận được điện thoại của Thẩm Tu Phạm.

Anh ấy hỏi tôi: "Mạn Thù, đang làm gì thế?"

Tôi nói ngắn gọn: "Tôi bây giờ đang đến nhà chị Cầm, cùng cô ấy trò chuyện một chút."

"Thật ra thì lúc đầu tôi nhận show <Gặp Quỷ> là quản lý của em bảo tôi đi bảo vệ em, nhưng mà tôi bảo vệ em k phải vì cô ấy mà là tôi thật sự muốn bảo vệ em."

Thẩm Tu Phạm bày tỏ: "Tôi đến tìm em."

Tôi rất bất ngờ, chị Cầm lại bảo Thẩm Tu Phạm bảo vệ tôi.

Cho nên, cô ấy thật sự không xấu như vậy.

Cô ấy đối với Mộ Thanh Sương trọng tình trọng nghĩa, cho dù hiện tại không phải là quản lí của cô ta, cũng thật sự muốn minh oan cho cô ta.

Bây giờ tìm người quản lý mà có thể ngay cả mạng sống bản thân cũng không cần thật sự là không còn nữa.

Cô ấy lợi dụng thể chất hút quỷ của tôi tham gia tạp kĩ thần bí, nhưng cũng tạo đường lui cho tôi, bảo Thẩm Tu Phạm tới bảo vệ tôi.

"Được, gặp mặt rồi nói." Tôi cúp điện thoại.

Chị Cầm ở tầng 28, sau khi tôi bước ra khỏi thang máy, nhấn chuông cửa nhà của cô ấy, nhưng không có người ra mở cửa.

Tôi biết mật khẩu nhà chị Cầm.

Tôi gọi điện thoại cho chị Cầm, trong nhà truyền tới tiếng chuông điện thoại reo.

Chị Cầm ở bên trong nhưng lại không nghe điện thoại của tôi.

Lí trí nói cho tôi biết chị Cầm chắc hẳn đã sảy ra chuyện gì đó, có nguy hiểm, tôi nên rời đi.

Nhưng tôi vẫn ấn mật mã mở khóa theo bản năng.

Tôi mở máy quay của điện thoại lên, đẩy cửa ra.

Một mùi ga nồng nặc bay tới, phòng bếp cháy rồi.

"Chị Cầm?" Tôi bịt mũi, tìm chị Cầm xung quanh phòng.

Tôi có dự cảm không lành nhìn lên sàn nhà phòng bếp, thấy một ánh mắt đang trừng to như chuông đồng vậy, trên mặt lộ ra biểu cảm quỷ dị.

Xung quanh người cô ấy đều là máu, tôi chạy tới dò xem hơi thở của cô ấy thì cô ấy đã chết rồi.

Chị Cầm trước khi chết chắc hẳn đang chuẩn bị cơm tối, trong chảo xào dở món ăn tôi thích.

Chuông điện thoại của tôi vang lên, là một số lạ, tôi bắt máy.

Bên kia truyền tới một giọng nói tà ác:

"Nghiêm Mạn Thù, cái chết của cô sắp đến rồi."

Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa của Thẩm Tu Phạm: "Mạn Thù, mở cửa."

Tôi mở cửa cho Thẩm Tu Phạm đi vào, anh ta sau khi nhìn thi thể chị Cầm, thở dài một hơi.

Anh ta bấm ngón tay niệm chú: "Nghe rõ mệnh lệnh, oan quỷ mau hiện hình!"

Hồn phách của chị Cầm run lẩy bẩy trong ngăn kéo bay ra.

Cô ấy nói với tôi: "Mạn Thù, em và Thẩm Tu Phạm mau chạy đi, đừng để ý đến chị !"

Thẩm Tu Phạm với tôi bốn mắt nhìn nhau, chúng tôi có chung một ý nghĩ.

Không trốn được nữa rồi, vậy thì hãy cùng nhau đối phó với thế lực tà ác đứng sau đi.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom