• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Full [Zhihu] Hệ liệt lục linh châu (1 Viewer)

  • Truyện 12: LỤC LINH CHÂU 樱桃小酒 P1

1.

"Wao!"

"Đẹp quá!"

"Thế nào, có thích phòng này không?"

Kiều Mặc Vũ mở cửa phòng, giơ hai tay lên cao thốt lên một tiếng kinh ngạc cảm thán.

Kiều Mặc Vũ vốn là một người keo kiệt nhưng dạo gần đây không biết bị gió gì quật, nhất định phải mời tôi và Tống Phỉ Phỉ đi Thái Lan chơi.

Không chỉ mời chúng tôi đi chơi, mà còn bao ăn bao ở bao tham quan toàn bộ hành trình.

Hai người chúng tôi kéo theo vali vui mừng lên du thuyền, sau đó đi theo Kiều Mặc Vũ càng đi càng lệch, càng đi càng thấp.

Tôi ước tính nếu đi thêm một lúc nữa, có thể xuống tận đáy biển Mariana.

"Ngon, tớ ở qua rất nhiều du thuyền lớn nhỏ như vậy, nhưng này vẫn là lần đầu tiên tớ thấy phòng không có cửa sổ."

Tống Phỉ Phỉ nhanh chóng lùi lại một bước, không thể tin chỉ vào chiếc giường trẻ em trong một góc.

“Kiều Mặc Vũ, đây là cái gì?"

Kiều Mặc Vũ mặt đầy đắc ý bước tới, vỗ vỗ cái giường trẻ em rộng chừng một mét: "Tớ cố ý đặt phòng dành cho gia đình, hahaha, quá giỏi rồi, thế là ba người chúng ta có thể ngủ chung một phòng!"

"Có thể tiết kiệm được kha khá, ừm, có thể tăng cường tình cảm!"

Nói rồi, Kiều Mặc Vũ đi tới nhiệt tình giúp tôi xách hành lý.

"Nào nào, Linh Châu, võ công cậu cao cường, giường trẻ em này nhường cậu ngủ nhé!"

Tống Phỉ Phỉ bất lực thở dài:

"Được rồi, đi thôi, dẫn các cậu lên phòng tổng thống."

Tôi còn chưa kịp phản ứng lại, Kiều Mặc Vũ đã kéo hành lý ra khỏi phòng.

"Ôi trời, Phỉ Phỉ cậu thật là! Thực ra căn phòng này cũng khá tốt, cậu lại cứ muốn nâng cấp!"

"Thôi thôi, tùy ý cậu, các cậu vui là được, tớ chịu thiệt chút cũng không sao."

2.

Ba người chúng tôi cãi nhau om sòm trong hành lang hẹp.

Chưa đi được mấy bước, một người đàn ông sốt ruột hoảng hốt chạy ra từ phòng trước.

Thấy chúng tôi, hắn như nhìn thấy cứu tinh, hai ba bước xông tới giữ chặt cánh tay tôi.

"Trên thuyền này có bác sĩ không vậy, có thể gọi người đến cứu vợ tôi không!"

"Cô ấy, cô ấy sắp sinh rồi!"

Tống Phỉ Phỉ lập tức chạy đi tìm nhân viên, tôi và Kiều Mặc Vũ đi theo người đàn ông đến phòng bọn họ.

Trên giường nằm một người phụ nữ mồ hôi đầy đầu, mái tóc ướt đẫm dính ở trên mặt, vẻ mặt đau đớn, khuôn mặt dữ tợn.

“Vợ, đừng sợ, bác sĩ sẽ đến sớm thôi!”

Người đàn ông nắm lấy tay vợ, thương xót đến mức chảy nước mắt.

Hai vợ chồng bọn họ dành dụm được một ít tiền, muốn đến du thuyền chơi mấy ngày.

Kết quả không ngờ vợ mới mang thai 7 tháng, thế nhưng có dấu hiệu sinh non.

Tôi và Kiều Mặc Vũ cũng có chút lo lắng, mấy năm qua tuy đã quen với đủ mọi loại trường hợp, nhưng phụ nữ sinh con lại là lần đầu tiên gặp phải.

“Có phải có đun nước sôi hay không?”

Kiều Mặc Vũ gấp đến độ quay vòng, tôi cũng hoảng hốt.

“Đúng rồi, tớ xem trên TV, còn phải dùng ngọn nến nướng dao nữa?”

Người đàn ông nghe thấy lời này, lập tức đứng dậy đi tìm dao nước nấu sôi.

Sản phụ giữ chặt lấy tay chồng, khó khăn lắm mới ngẩng đầu nhìn chúng tôi từng câu từng chữ nói:

“Các cô xem, là phim cổ trang đúng không?”

Tôi và Kiều Mặc Vũ cùng giật mình, ngay sau đó cùng đỏ mặt.

“Bác sĩ đến rồi!”

Thời điểm quan trọng Tống Phỉ Phỉ dẫn theo mấy người chạy vội tới.

Cầm đầu chính là một thanh niên khí chất phi phàm, diện mạo tao nhã tuấn tú, toàn thân toát ra khí chất tinh anh đặc trưng của người thành đạt.

3.

Người trẻ tuổi là bạn học trung học của Tống Phỉ Phỉ, tên là Chu Bình Uyên, là một bác sĩ quốc tế.

Du thuyền này chính là của gia đình hắn, lần này hắn hiếm khi cùng một số người bạn lên du thuyền nghỉ mát, tình cờ đụng phải Tống Phỉ Phỉ đang chạy lên boong tàu tìm người.

“Hít sâu, đừng căng thẳng."

"Mấy người các cô, giúp cô ấy cởi quần ra."

Chu Bình Uyên đẩy đẩy mắt kính tơ vàng, cực kỳ bình tĩnh bắt đầu ra lệnh.

Nghe yêu cầu muốn cởi quần, chồng của người phụ nữ không chịu được nữa.

"Sao lại là bác sĩ nam, không được, vợ tôi không thể cho đàn ông nhìn, các cô đổi bác sĩ nữ đi."

Người đàn ông vừa rồi còn trung thực hiền lành bỗng chốc thay đổi sắc mặt.

Chu Bình Uyên nhíu mày, không kiên nhẫn ngẩng đầu lườm người đàn ông một cái.

“Vị người nhà này, hiện đang ở trên du thuyền, không phải ở bệnh viện."

"Nếu anh..."

"Bốp!"

Hắn còn chưa nói xong, Tống Phỉ Phỉ đã tát một phát vào mặt người đàn ông.

"Có thể giúp đỡ không! Không giúp đỡ thì cút!"

Khí thế bá đạo của Tống Phỉ Phỉ khiến tất cả mọi người phải khiếp sợ, người đàn ông che mặt đi một bên, không dám nói gì nữa.

"Kiều Mặc Vũ, mau nhìn kìa!"

Lúc tôi và Kiều Mặc Vũ giúp sản phụ cởi quần, không cẩn thận xốc lên quần áo cô.

Xung quanh rốn cô ấy có một vòng vết đỏ nhạt, giống như bị đóng một con dấu tròn màu đỏ.

Đôi mắt Kiều Mặc Vũ đột nhiên co rụt lại, cô ấy kinh ngạc nhìn tôi, lại bất chấp cởi quần sản phụ.

“Đây là huyết nhị?”

“Aaa!”

Vào lúc này, sản phụ ôm bụng phát ra một tiếng kêu thảm thiết.

Tôi rõ ràng nhìn thấy, trước khi sản phụ kêu lên, vòng dây đỏ đó co lại một vòng.

“Đúng là huyết nhị! Tớ đi tìm ô!”

Kiều Mặc Vũ bỏ lại sản phụ, như một con chó hoang chạy nhanh ra cửa.

4.

Chu Bình Uyên bị Kiều Mặc Vũ đụng một cái lảo đảo, suýt nữa ngồi phịch xuống đất.

Tống Phỉ Phỉ thò tới vẻ mặt tò mò mà nhìn tôi:

“Huyết nhị là gì? Chưa nghe cậu nói qua bao giờ.”

“Có nhìn thấy vòng dây đỏ đó không? Đó chính là huyết nhị của sản quỷ.”

Tôi xốc quần áo sản phụ lên, đưa tay sờ vào vòng dây đỏ đó.

Sản quỷ là một loại yêu ma chuyên quấy phá phụ nữ mang thai khi họ sinh con. Sản quỷ có một sợi dây tơ đỏ ở cổ họng, gọi là “Huyết Nhị”.

Lúc thai phụ sinh con, sản quỷ sẽ thả sợi dây tơ đỏ từ trần nhà xuống, buộc vào nhau thai của sản phụ.

Lúc con sản quỷ hút huyết nhị, sản phụ sẽ đau bụng quằn quại, đau đớn khôn nguôi.

Huyết nhị mỗi một lần hút, sợi dây đỏ bên cạnh rốn sẽ thắt chặt một vòng.

Hút ba lần, sợi dây đỏ cuốn vào rốn, hẳn sẽ chết không mà không ai nghi ngờ.

Mấy người Chu Bình Uyên nghe đến ngẩn người, thai phụ kia càng nghe càng há hốc mồm, quên cả kêu đau.

Chồng cô ấy nhìn sợi dây đỏ trên bụng cô ấy như rơi vào đại dịch, mồ hôi vã ra như tắm: "Cô, cô nói là thật hay giả vậy..."

"Tất nhiên là thật..."

"Bốp!"

Tay tôi lanh lẹ rút tờ bùa dán lên bụng sản phụ, lúc tờ bùa che phủ vòng dây đỏ, tôi mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Con sản quỷ sợ nhất ô dù, vừa rồi trong lúc Kiều Mặc Vũ hoảng hốt đã buột miệng nói muốn đi tìm ô.

Con sản quỷ chắc chắn đã nghe thấy, cho nên nó sẽ nhanh chóng hút huyết nhị trước khi Kiều Mặc Vũ quay lại.

Vừa rồi tôi kể chuyện, chính là để thu hút sự chú ý của nó. Bây giờ huyệt thần khuyết ở bụng đã bị phong ấn, nó không thể hút huyết nhị nữa.

5.

Chờ Kiều Mặc Vũ lấy ô trở về, sản quỷ sợ hãi bỏ đi khỏi phòng, sản phụ liền được an toàn.

Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Chu Bình Uyên liền đưa tay giật đi lá bùa dán trên bụng sản phụ.

"Nhảm nhí! Hai người ra ngoài đi, đừng ở đây làm ảnh hưởng tôi đỡ đẻ."

Trời ơi!

Tôi nhảy dựng lên vươn tay định cướp lấy lá bùa.

Đây là một mảnh giấy bùa trừ tà đơn giản, hiệu quả thấp, nhưng dùng để trói buộc huyết nhị thì hiệu quả nhất.

Có thể ngăn huyết nhị, không cho sản quỷ kéo giật. Lại không kích thích sát khí của huyết nhị, phản phệ đến thai nhi và sản phụ.

Quan trọng nhất chính là, tôi chỉ mang theo một mảnh lá bùa trừ tà này thôi!

Những cái khác đều là bùa ngũ lôi, bùa trấn hồn, bùa tru quỷ...

Hành động tôi giật lấy lá bùa chọc giận Chu Bình Uyên, hắn đứng dậy xé lá bùa thành từng mảnh nhỏ.

"Tống Phỉ Phỉ, dẫn bạn của cô ra ngoài cho tôi!"

“Aaa!"

Sản phụ ôm lấy bụng, phát ra tiếng kêu thảm thiết còn kinh hoàng hơn trước.

Sản quỷ đa số là oan hồn của những người phụ nữ chết khi sinh con, chỉ có thể tìm được kẻ chết thay, mới có thể lại lần nữa chuyển thế đầu thai.

Sản phụ này có lẽ đã bị sản quỷ bám theo từ lâu, cố tình đi cùng cô ấy lên du thuyền. Nếu sản quỷ này đợi lâu như vậy, đương nhiên không muốn dễ dàng bỏ lỡ cơ hội lần này.

Cho nên lá bùa vừa được gỡ xuống, nó đã nhanh chóng rút huyết nhị.

Sắc mặt Chu Bình Uyên trắng bệch, hắn không thể tin vào mắt mình khi nhìn thấy huyết nhị ở rốn sản phụ co rút rõ rệt, trong miệng không ngừng lẩm bẩm: "Cổ tử cung mới mở một ngón tay, không có lý do gì mà lại đau đến vậy..."

“Chẳng lẽ sản phụ đặc biệt nhạy cảm với cơn đau?"

Chồng sản phụ không thể chịu đựng được nữa, hắn từ bên cạnh lao đến nắm lấy cổ áo Chu Bình Uyên.

"Vợ tao là người không sợ đau nhất! Lần trước bị sảy thai ngoài ý muốn, cô ấy cũng không hề kêu một tiếng. Cô ấy sắp bị mày hại chết rồi, mày bồi thường cho vợ tao đi!"

6.

Sản phụ đau đớn co quắp trên giường, môi tái nhợt, hơi thở thoi thóp, thậm chí đồng tử cũng có vài phần mơ hồ.

Bộ dáng giống như có thể bỏ mạng bất cứ lúc nào.

Thế nhưng cô ấy chỉ bị vỡ ối, không chảy máu nhiều, ngôi thai cũng thuận.

Tất cả những diễn biến này, rõ ràng vượt quá kiến thức y khoa trước đây của Chu Bình Uyên.

Hắn chân tay luống cuống đứng sững ở bên cạnh, sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, thay đổi bất ngờ như đèn giao thông.

"Linh Châu, phải làm sao đây?"

Tống Phỉ Phỉ cũng rất lo lắng, cô ấy lôi kéo ống tay áo tôi.

Lúc này, chỉ có thể dùng biện pháp cuối cùng.

Tôi bước nhanh đến cạnh cửa, ngồi xếp bằng, hít sâu một hơi, ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng.

"Kiều Mặc Vũ, đồ ngốc!"

Trên hành lang xa xa vọng lại tiếng mắng chửi to lớn vang dội.

"Lục Linh Châu, cậu mới là đồ ngốc!"

Tôi và Tống Phỉ Phỉ trong lòng vui vẻ, Kiều Mặc Vũ đã trở về!

Để ngăn cản quỷ sản giây tiếp theo sẽ tiếp tục kéo huyết nhị, tôi chạy về phòng đọc to câu thần chú.

"Thiên đạo địa đạo, nhân đạo quỷ đạo, ta hành đạo, quỷ thần bất xâm!"

Câu thần chú xua đuổi quỷ đơn giản này chỉ có thể ngăn sản quỷ vài giây, nhưng mấy giây này là đủ rồi.

Kiều Mặc Vũ chạy đến mồ hôi nhễ nhại, chưa kịp đến nơi, chiếc ô trên tay đã ném tới.

Tôi nhặt ô lên che ở đỉnh đầu sản phụ, sợi dây màu đỏ trên bụng cô ấy như sóng gợn lắc hai cái rồi dần dần biến mất.

Lúc sợi dây màu đỏ biến mất, sắc mặt sản phụ cũng trở nên tốt hơn nhiều.

"Còn đứng ngẩn ra làm gì, đến lượt anh làm việc rồi, đỡ đẻ đi!"

Chu Bình Uyên như bừng tỉnh, vội vàng ngồi xuống tiếp tục công việc trước đó.
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom