-
Chương 871-875
Chương 871 Khiến lòng người sôi sục
Lúc này, Bạch Long Vương lại đưa ra lời mời: “Quốc sư, hiện giờ mời quốc sư đi theo bản tọa về Đại Viêm! Xa cách hơn ba tháng, bệ hạ vô cùng nhớ quốc sư! Đồng thời chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều dược liệu, làm phiền quốc sư lại mở lò luyện chế thuốc trường sinh bất lão một lần nữa!"
“Vẫn muốn luyện chế thuốc trường sinh bất lão sao?” Đạo sĩ bất lương kinh ngạc đến mức tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.
Phải biết rằng không lâu trước kia hắn ta vừa mới luyện chế được một viên thuốc trường sinh bất lão, kết quả hoàng đế Đại Hạ uống xong đi đời luôn.
Hiện giờ lại bảo hắn ta luyện chế tiếp, nhỡ đâu hắn ta không luyện được thì sao? Nhỡ đâu hoàng đế Đại Viêm uống xong cũng toi đời thì hắn ta biết phải làm thế nào?
“Quốc sư, có vấn đề gì sao?” Bạch Long Vương lấy làm lạ.
“Tất nhiên là... không có vấn đề gì rồi!"
Đạo sĩ bất lương giả bộ tràn trề tự tin, song trong lòng hắn ta thì đang rớt nước mắt.
Hắn ta biết ngay là đám người này đến vì thuốc trường sinh bất lão mà. Nếu hắn ta mà dám nói có vấn đề thì chắc không thể sống mà trở về mất. Thế nhưng sau khi trở về hắn ta phải làm thế nào để tiếp tục lừa gạt đây?
Nếu không thể lừa gạt nữa thì hắn ta sẽ bị xé xác!
Đạo sĩ bất lương thấy lòng mình tê tái!
Hắn ta cảm giác từ lúc luyện chế được thuốc trường sinh bất lão là sinh mạng của hắn ta cực kì nguy hiểm.
Bạch Long Vương mỉm cười, hắn ta nói: “Nếu đã không có vấn đề gì thì quốc sư theo bản tọa trở về đi, bệ hạ đã chờ lâu lắm rồi đó!"
“Được... chúng ta về thôi!” Đạo sĩ bất lương gật đầu, trông hắn ta rầu rĩ vô cùng. “Quốc sư, chúng ta chuẩn bị về Đại Viêm rồi, sao trông ngươi không được vui vậy?” Có người lên tiếng hỏi.
“Bần đạo vui lắm ấy chứ!"
“Nếu đã vui thì tại sao ngươi không cười?”“Ta đang cười đó thôi?” Đạo sĩ bất lương nhếch khóe miệng, cười mà cứ như khóc.
Tiếp đó, hắn ta được mấy người Bạch Long Vương “hộ tống” đi về phía Đại Viêm một cách “vô cùng vui vẻ” Cùng lúc đó, tại thiên lao Đại Hạ, tin tức Không Hư đạo trưởng biến mất nhanh chóng truyền khắp thiên hạ. “Không Hư đạo trưởng, người hại chết hoàng đế Đại Hạ đã chạy trốn rồi sao?"
“Chắc chắn là người muốn sở hữu thuốc trường sinh bất lão, thế nên mới đưa người có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão là Không Hư đạo trưởng đi!"
“Ta cũng đoán vậy! Hiện giờ chắc chắn Đại Hạ đang sốt sắng lắm!"
“Đúng vậy, kẻ hại chết hoàng đế của bọn họ lại chạy trốn, điều này đúng là một nỗi nhục đối với bọn họ!"
"Ôi! Đại Hạ đúng càng ngày càng bất ổn, bị nhiều người giẫm lên đầu như vậy!"
“Mang tiếng là hoàng triều mà chẳng có thực lực gì cả!"
Mọi người đều chê cười Đại Hạ.
Có điều lúc này, từ trên xuống dưới Đại Võ không có tâm tình đi quan tâm chuyện này, bởi vì vụ mùa thu mỗi năm một lần lại đến.
Tình hình thu hoạch năm nay sẽ liên quan trực tiếp đến quốc vận một năm tới, liên quan đến vấn đề dân chúng có được ăn cơm hay không, liên quan đến an ninh và sự phát triển của toàn đất nước.
Đối với Đại Võ mà nói thì vụ mùa thu này quan trọng vô cùng.
Bởi lẽ từ đầu năm đến nay, bọn họ đã thực thi trồng lúa Thái Bình trên toàn quốc. Đây là giống lúa cho sản lượng cao, có thể thích ứng với môi trường hanh khô hoặc giá lạnh, tới nay cuối cùng cũng đến lúc bọn họ nghiệm thu thành quả.
Nếu như giống lúa thành công thì đồng nghĩa với việc bọn họ có thể giúp mấy ngàn vạn người dân thoát khỏi cảnh nghèo đói.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn họ có thể nhanh chóng giàu lên, quốc gia sẽ càng hưng thịnh và phát triển hơn nữa.
Đây đúng là lúc khiến lòng người ta sôi sục!
Thế nên từ sáng sớm, nữ đế đã dẫn các quan văn võ trong triều tới khu ruộng ở gần kinh thành.
Sau đó nàng trông thấy từng thửa ruộng toàn lúa vàng khiến nàng vui mừng không thôi: “Các ái khanh, các ngươi xem lúa ở đây sinh trưởng tốt biết bao, đều cao như một người trưởng thành thế này, hoàn toàn có thể đứng dưới ruộng lúa mà tránh nắng! Các ngươi lại nhìn bông lúa xem, như một cái chổi ấy, bên trong chắc chắn có rất nhiều hạt lúa! Ái khanh, năm nay sản lượng lương thực của kinh thành ta như thế nào?"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười, hắn đáp: “Khởi bẩm bệ hạ, từ đầu năm đến nay chúng ta đã bắt đầu xây dựng và sửa chữa nhiều công trình thủy lợi, mở rộng sử dụng các loại phân bón, đồng thời trồng lúa Thái Bình cho sản lượng cao! Nhờ mưa thuận gió hòa nên lúa Thái Bình sinh trưởng rất tốt! Theo như đánh giá sơ bộ của thần thì so với năm ngoái, sản lượng lương thực năm nay của chúng ta phải tăng gấp hai lần!"
“Sản lượng tăng gấp hai lần!” Mọi người đều kinh ngạc.
Phải biết rằng sản lượng tăng mười đến hai mươi phần trăm thôi đã được tính là một mùa bội thu rồi!
Ấy thế mà năm nay có thể tăng gấp đôi thì phải biết lương thực nhiều đến mức nào! Chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta kích động không thôi rồi!
Chương 872 Một sức mạnh đáng sợ biết bao
“Tốt lắm, tốt lắm!” Nữ đế vô cùng kích động.
Đất đai ở kinh thành phì nhiêu, khí hậu ôn hòa, cực kì thích hợp để canh tác nên vốn dĩ sản lượng lương thực đã cao.
Mặc dù diện tích đất không nhiều nhưng gần mười phần trăm lương thực của cả nước là tới từ kinh thành. Hiện giờ sản lượng lương thực ở kinh thành lại tăng gấp đôi, đồng nghĩa với việc giải quyết được vấn đề cơm ăn cho biết bao nhiêu người, Chỉ cần giải quyết được vấn đề cơm ăn là đất nước sẽ yên bình, nữ đế nghĩ mà kích động!
“Tình hình lương thực ở những nơi khác thì sao?” Nữ đế lại quan tâm hỏi.
“Chuyện này... để Hộ bộ thượng thư Tiền đại nhân bẩm báo đi ạ!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười, sau đó để Tiền Viễn Thâm tiến lên một bước.
Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm chắp tay với Lâm Bắc Phàm. Sau khi tiến lên một bước, hắn ta hành lễ với nữ đế, đoạn kích động nói: “Khởi bẩm bệ hạ, tình hình lương thực ở những nơi khác của Đại Võ... vượt ngoài sức tưởng tượng ạ!"
“Vượt ngoài sức tưởng tượng?” Nữ đế thắc mắc.
“Đúng vậy thưa bệ hạ, thực sự vượt ngoài sức tưởng tượng, nếu không phải vi thần đã kiểm nghiệm hết lần này đến lần khác thì cũng không dám tin đâu ạ!"
Hộ bộ thượng thư kích động nói: “Ví dụ ở Giang Đông, mặc dù trước kia đã phải trải qua dịch bệnh cổ trùng nhưng chuyện đó không hề ảnh hưởng đến việc thu hoạch lương thực! So với năm ngoái thì lương thực của Giang Đông chúng ta tăng sáu mươi phần trăm!"
“Sáu mươi phần trăm!” Mọi người lại kinh ngạc không thôi.
Mặc dù tốc độ tăng trưởng này không thể bằng được kinh thành, song Giang Đông lớn hơn kinh thành rất nhiều, cũng có nhiều nơi thích hợp để trồng lúa hơn.
Năm ngoái bọn họ chiếm gần hai mươi phần trăm sản lượng lương thực của cả nước.
Tới nay sản lượng lương thực của cả vùng tăng sáu mươi phần trăm, như vậy thì số lượng lương thực phải nhiều biết bao nhiêu chứ!
“Bệ hạ, Giang Nam vẫn luôn là kho lương thực của Đại Võ chúng ta! Trong lần canh tác lần này, Giang Nam không hề phụ sự kỳ vọng của mọi người, sản lượng tăng tám mươi phần trăm, gần như tăng gấp đôi!"
“Tăng tám mươi phần trăm, gần như tăng gấp đôi!” Mọi người ngạc nhiên.
Phải biết rằng Giang Nam chính là kho lương thực của Đại Võ, đó là nơi thích hợp để trồng lúa nhất, sản lượng lương thực chiếm ba mươi phần trăm tổng sản lượng của Đại Võ!
Mà tới nay sản lượng ở đây lại tăng tám mươi phần trăm, tăng gần hai lần!
Nữ đế và bách quan văn võ đều không biết phải nói gì mới phải! Tóm lại là bọn họ vô cùng kích động và hưng phấn!
“Còn ở Ký Bắc, sản lượng lương thực của bọn họ cũng đạt con số kỷ lục!"
“Sản lượng lương thực ở Ký Bắc thế nào?” Nữ đế vội hỏi.
“Khởi bẩm bệ hạ"
Hộ bộ thượng thư cực kỳ kích động: “Do lúa Thái Bình có thể sinh trưởng tốt dù được trồng ở môi trường hạnh khô hay là giá lạnh, khi gieo hạt thì có đến chín mươi phần trăm số hạt sinh trưởng tốt! Cộng thêm việc năm nay thời tiết không tồi, mưa thuận gió hòa, thế nên sản lượng lương thực năm nay của Ký Bắc đã tăng ba lần!"
"Tăng ba lần!” Tất cả mọi người đều chấn kinh.
Sản lương tăng gấp đôi đã khiến người ta kinh hãi lắm rồi!
Ấy thế mà sản lượng ở Ký Bắc không chỉ tăng gấp đôi mà còn tăng gấp ba, chuyện này... không biết phải hình dung kiểu gì mới được đây?
“Có điều thưa bệ hạ, nơi khiến người ta kinh ngạc nhất phải kể đến Võ Tây!"
“Võ Tây làm sao?” Nữ đế vội hỏi.
“Khởi bẩm bệ hạ, Võ Tây vẫn luôn là nơi đất đai cằn cỗi của Đại Võ ta, thời tiết hanh khô, thường xuyên thiếu nước nên sản lượng lương thực năm ngoái thấp vô cùng! Thế nhưng sang năm nay, nhờ có thừa tướng đại nhân dẫn dắt, mọi người ở Võ Tây bắt đầu khai hoang ruộng đồng, rất nhiều nơi không thích hợp trồng lúa đã được cải tạo và bắt đầu trồng lúa Thái Bình!"
“Cộng thêm ông trời phù hộ, mưa thuận gió hòa nên năm nay sản lượng lương thực của Võ Tây đã tăng năm lần!” Hộ bộ thượng thư lớn giọng bẩm báo.
Tăng năm lần! Mọi người nghe mà mơ màng!
Bọn họ hoàn toàn không dám tin đây là sự thật!
Những nơi khác tăng hai ba lần bọn họ đều có thể chấp nhận!
Song tới Võ Tây tăng năm lần thì đúng là như giáng vào lòng bọn họ một cú!
“Tiền ái khanh, ngươi không nói sai chứ? Võ Tây thực sự... tăng năm lần sao?” Nữ đế vội hỏi.
Hộ bộ thượng thư hoảng sợ nói: “Bệ hạ, tội dối vua đó, sao vi thần dám lấy chuyện này ra để đùa chứ?"
“Được được được, thật sự rất được!” Nữ đế bật cười ha ha, bách quan trong triều cũng vui mừng lắm!
Sản lượng kinh thành tăng, ở Giang Đông cũng tăng, Giang Nam cũng vậy.
Còn Ký Bắc còn tăng gấp đôi, Võ Tây tăng năm lần!
Như vậy thì sản lượng lương thực của Đại Võ gần như tăng gấp đôi!
Lương thực dồi dào có nghĩa là gì?
Nghĩa là năm nay sản lượng lương thực của Đại Võ gần như có thể nuôi dân chúng của hai hoàng triều!
Đây là một sức mạnh đáng sợ biết bao!
Có nhiều lương thực như vậy còn lo đất nước hỗn loạn hay sao, còn lo dân chúng phản kháng hay sao, còn lo đất nước không thể phát triển hay sao?
Thế là nữ đế và bách quan lại không thể kiềm chế được niềm vui của mình Nữ đế phất tay, hớn hở nói: “Thông báo chuyện này cho toàn thiên hạ, đồng thời làm tốt công tác thu hoạch vụ mùa thu! Ngoài ra, bỏ giờ giới nghiêm ban đêm trên cả nước trong vòng một tuần, trẫm muốn chúc mừng cùng dân chúng.
“Vâng thưa bệ hạ!” Bách quan đồng thanh hô.
Thế là tin tức Đại Võ được mùa bội thu nhanh chóng truyền đi khắp thiên hạ.
Chương 873 Nữ đế bị giục lấy chồng
“Năm nay sản lượng lương thực của Đại Võ ta tăng gấp đôi sao?"
“Hay lắm! Nhìn ruộng nhà ta là ta biết năm nay sẽ bội thu mà, thế nhưng không ngờ sản lượng lại tăng nhiều như vậy!"
“Tăng gấp đôi luôn đấy, như vậy thì nhiều lương thực phải biết!"
“Ha ha! Ta không biết nhiều bao nhiêu nhưng lương thực năm nay đủ để ăn trong hai năm rồi!"
“Đại Võ uy vũ!"
Người ta thường hay nói trong tay có lương thực thì lòng sẽ yên.
Mọi người được biết sản lượng lương thực năm nay của Đại Võ tăng lên gấp đôi bèn hoan hô, cực kì vui vẻ.
Cùng với lúc đó, lòng yêu nước của mọi người cũng dâng cao!
Phải biết rằng một năm nay, bọn họ đều nhìn thấy những gì mà triều đình làm cho bọn họ.
Triều đình thi hành chính sách khôi phục nguyên khí, khôi phục dân sinh.
Giúp mọi người vượt qua nạn giá rét trong năm qua, để mọi người được sống tiếp. Ngoài ra triều đình còn mở rộng trồng lúa Thái Bình, giúp sản lượng lương thực của mọi người tăng cao.
Mãi cho đến khi thu hoạch thì lòng yêu nước của mọi người mới bộc phát.
“Sống ở đất nước này khiến ta vô cùng tự hào!"
“Đại Võ là một quốc gia vì dân chân chính!"
“Ta yêu Đại Võ, Đại Võ uy vũ!"
Những triều đình khác trông vậy mà ngưỡng mộ không thôi.
Phải biết rằng sau đợt thiên tai, bọn họ vẫn chưa thể khôi phục lại tất cả.
Tới nay lại binh hoang mã loạn, cực kỳ ảnh hưởng đến việc sản xuất nên năm nay sản lượng lương thực của bọn họ không giảm đã là tốt lắm rồi. Không ngờ Đại Võ lại làm một cú lội ngược dòng khiến bọn họ ganh tị muốn chết. Tử Nguyệt công chúa làm cách mạng ở Đại Nguyệt cũng ganh tị lắm.
Có điều thứ nàng ganh tị không phải là lương thực mà là nữ đế.
“Có gì giỏi giang đâu chứ? Mọi thứ đều nhờ quân sư đó thôi! Nếu không có quân sự thì ngươi có được lúa Thái Bình chắc? Ngươi có thể quản lí Đại Võ chắc? Ngươi không bị những quốc gia khác hủy diệt đã là tốt lắm rồi!” Nàng đã hạ quyết tâm, đợi Tà Nguyệt vương triều được phục hồi nàng sẽ cho quân sự làm hoàng phu bằng bất cứ giá nào.
Cái tên này quá tài giỏi, tài đánh trận lại xuất chúng, một người có thể đấu lại được với cả một hoàng triều.
Chỉ cần có hắn là Tà Nguyệt vương triều của nàng sẽ có cơ hội trở thành hoàng triều phát triển nhất! Sau đó nàng và hắn lại sinh chín, mười đứa con, quấn chân hắn thật chặt.
“Quân sư, ngươi không thoát được khỏi lòng bàn tay của bản cung đâu!"
Đại Võ được vụ bội thu đã mang tới ảnh hưởng sâu sắc!
Đầu tiên, nó kích thích lòng yêu nước của dân chúng, khiến dân chúng tự phát bảo vệ triều đình!
Lòng dân tề tựu là sức mạnh đất nước sẽ được dâng cao, uy chấn tứ hải!
Những quốc gia khác hiện giờ đang trong tình cảnh rối ren, đến cơm ăn áo mặc còn chưa giải quyết được, cũng chỉ có Đại Võ là một điểm sáng, không những ổn định phát triển mà còn tăng sản lượng lương thực, đúng là khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Người ta thường nói nước hay chảy chỗ thấp, người phải chọn chỗ cao mà đi, thế nên rất nhiều người muốn tới Đại Võ để được hưởng một cuộc sống no đủ.
Cuối cùng, ngày càng có nhiều người dân chạy tới Đại Võ.
Với chuyện này, ý kiến của Lâm Bắc Phàm là chỉ cần ngươi trẻ tuổi có sức lực, có sở trường thì chúng ta luôn hoan nghênh.
Đến bao nhiêu chúng ta sẽ nhận bấy nhiêu, dù sao lương thực cũng nhiều, đủ để nuôi sống mọi người.
Nữ đế cũng nghĩ vậy, bao nhiêu người tới thì nàng sẽ thu nhận bấy nhiêu, những người này đều có tác dụng làm gia tăng sức mạnh cho đất nước.
Do vụ mùa bội thu, thiên hạ thái bình nên công vụ cũng ít đi phần nào.
Nữ đế thấy nhẹ nhõm vô cùng, nàng ngồi trên triều đường, hưởng thụ sự nịnh hót của bách quan.
“Khởi bẩm bệ hạ, do năm nay lương thực dồi dào nên dân chúng ở Ký Bắc ai cũng muốn cảm ơn bệ hạ! Thế nên bọn họ tự tổ chức cầu phúc cho bệ hạ, quy mô lên đến trăm vạn người!"
Nữ đế gật đầu, nàng hớn hở: “Tốt lắm!"
“Khởi bẩm bệ hạ, dân chúng ở Giang Nam cũng biết ơn bệ hạ vô cùng thế nên đã xây một bức tượng cao khoảng ba mươi ba trượng, mong bệ hạ ân chuẩn!"
Nữ đế lại gật đầu: “Được được! Cơ mà tượng ba mươi ba trượng thì tốn tiền tài của dân lắm! Ba trượng thôi là đủ rồi, có lòng thành là được!"
“Vâng, vi thần sẽ thông báo cho họ!"
“Khởi bẩm bệ hạ, đêm nay kinh thành tổ chức buổi biểu diễn, chương trình này cũng chuẩn bị cho bệ hạ đấy ạ! Mong tới khi đó bệ hạ có thể tới xem!"
Nữ đế lại hớn hở, nàng gật đầu: “Được được được! Trẫm sẽ tới xem!"
“Khởi bẩm bệ hạ..."
Lại một kẻ nịnh hót nữa lên tiếng, nữ đế nghe mà mơ màng, trong lòng nàng có cảm giác thành tựu vô cùng!
Cuối cùng dưới tay nàng, Đại Võ cũng đi lên, lòng dân tề tựu, nàng đã thực hiện được nguyện vọng của mình!
Mà quá trình này chỉ tốn ba năm ngắn ngủi!
Lúc này, Lễ bộ thượng thư đứng ra nói: “Bệ hạ, thần có một chuyện quan trọng muốn bẩm báo!"
Nữ để đáp: “Ái khanh, có chuyện gì ngươi cứ nói đi!"
Lễ bộ thượng thư lớn giọng nói: “Bệ hạ, năm nay thiên hạ thái bình, bệ hạ cũng nên suy nghĩ đến chuyện chung thân đại sự rồi ạ! Thân làm hoàng thượng không thể không có hậu duệ, bằng không triều đình ta sẽ không ổn định được, đất nước cũng sẽ không ổn định được! Mong bệ hạ hãy tuyển chồng để tiếp nối huyết mạch của Đại Võ!"
Bách quan đồng thanh nói: “Mong bệ hạ tuyển chồng, tiếp nối huyết mạch của Đại Võ!"
Chương 874 Đều là hồ ly tinh
Nụ cười trên gương mặt nữ đế vụt tắt, nàng không vui nổi nữa rồi.
Nữ đế hoàn toàn không thể ngờ trong một ngày vui như thế này mà lại bị bách quan ép hôn.
Không biết nàng sợ nhất là cái này hả?
Nữ đế thấy đầu mình hơi đau: “Ái khanh yên tâm, trẫm đã chuẩn bị chuyện này rồi! Có điều chuyện này không thể vội vàng được, cứ từ từ!"
Lễ bộ thượng thư sốt sắng, hắn ta nói: “Bệ hạ, chuyện này không từ từ được đâu ạ! Phải biết rằng năm nay tuổi bệ hạ cũng không còn nhỏ nữa! Tuổi càng lớn thì nguy hiểm khi mang thai càng cao, thậm chí còn ảnh hưởng đến tính mạng! Thế nên mong bệ hạ mau chóng tuyển chồng, sinh hạ long tử long tôn!"
"Mong bệ hạ mau chóng tuyển chồng, sinh hạ long tử long tôn!” Bách quan lại đồng thanh hô.
Nữ đế càng đau đầu hơn, nàng nói: “Trẫm biết, trẫm đang chuẩn bị đây còn gì?"
“Bệ hạ, bệ hạ cứ nói chuẩn bị mãi nhưng bao năm nay vị thần chỉ thấy bệ hạ bận bịu chuyện đất nước chứ chưa chuẩn bị gì cả!” Lòng Lễ bộ thượng thư nóng như lửa đốt.
Nữ đế mất kiên nhẫn: “Các vị ái khanh yên tâm, trẫm đã có lựa chọn cho vị trí hoàng phu rồi, như vậy được chưa?"
“Bệ hạ đã có lựa chọn cho vị trí hoàng phu rồi?” Mọi người ngạc nhiên.
“Bệ hạ, đó là người nào?” Lễ bộ thượng thư hỏi.
Nữ đế quát: “Trẫm đã thừa nhận có hoàng phu rồi sao ngươi cứ hỏi mãi thế?"
“Bệ hạ, chuyện này không thể không hỏi!"
Lễ bộ thượng thư cảm thấy tủi thân vô cùng: “Bệ hạ là người đứng đầu đương triều, cả Đại Võ có thịnh có suy thì cũng đều liên quan đến bệ hạ! Thế nên bệ hạ bắt buộc phải cẩn thận khi lựa chọn hoàng phu!"
"Đầu tiên, người này phải có phẩm đức chuẩn mực, hành xử phải lịch sự! Tiếp đó, gia thế của người này phải xứng với bệ hạ, không thể khiến bệ hạ phải chịu thiệt! Cuối cùng người này phải có học thức, có thể phò tá bệ hạ! Phải phù hợp hết tất cả những điều kiện này thì mới được!"
Lễ bộ thượng thư chắp tay, lớn giọng nói: “Thế nên mong bệ hạ nói cho chúng thần biết người bệ hạ lựa chọn cho vị trí hoàng phu là ai!"
Các quan văn võ trong triều đồng thanh nói: “Mong bệ hạ nói cho chúng thần biết người bệ hạ lựa chọn cho vị trí hoàng phu là ai!"
Lúc này, nữ đế vừa thấy xấu hổ vừa thấy giận, nàng chỉ hận không thể lôi cái đám quan văn võ này xuống rồi đánh cho mỗi người ba mươi gậy.
Thế nhưng nếu làm vậy thì cái đám lão thần đầu tóc bạc phơ này sợ là sẽ chết hết, và sẽ chẳng còn ai giúp nàng xử lí chuyện triều chính nữa.
“Các vị ái khanh yên tâm, người mà trẫm chọn phù hợp về phẩm đức, gia thế cực kì xứng, lại có học thức về tất cả các phương diện trong đời sống, tuyệt đối sẽ không khiến các ái khanh thất vọng!” Nữ đến lớn giọng nói.
“Nếu đã vậy thì người đó là ai, bệ hạ nói đi chứ, cũng đâu phải chuyện mất mặt gì!” Lễ bộ thượng thư càng ngày càng sốt sắng hơn. “Mong bệ hạ nói cho chúng thần biết!” Bách quan văn võ lại đồng thanh nói.
Nữ đế chột dạ, nàng liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, gương mặt bỗng đỏ bừng, sau đó nàng lại làm như không có chuyện gì xảy ra mà chuyển tầm nhìn sang chỗ khác.
Thế nhưng bách quan văn võ trong triều đã nhận ra chỉ thông qua cái liếc mắt ấy. Mấy tên này đều là mấy con hồ ly cả!
Người già thành tinh mà!
Khoảnh khắc ấy, bách quan trong triều đều bừng tỉnh! Hóa ra bệ hạ vừa mắt Lâm thừa tướng! Thế nhưng khi nghĩ kĩ lại, mọi người lại phát hiện Lâm Bắc Phàm là sự lựa chọn phù hợp nhất. Đầu tiên, hiện giờ hắn đã là thừa tướng kiêm đại nguyên soái của triều đình, lại còn có tước hiệu Trung Dũng vương, là người chỉ dưới một người trên vạn người ở Đại Võ, xét về thân phận địa vị thì đúng thực là hắn rất xứng với nữ đế.
Thứ hai, năng lực của hắn vô cùng xuất chúng.
Bằng không hắn cũng không thể leo lên chức quan hiện tại chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi.
Cuối cùng, tuổi tác của hai người cũng xem xem nhau, nam thanh nữ tú, cực kì xứng đôi.
Trừ phẩm đức của hắn khiến người ta thấy không ổn ra thì bọn họ không nghĩ ra được điểm nào để bảo Lâm Bắc Phàm không thích hợp với vị trí hoàng phu nữa.
Nghĩ kĩ lại, mọi người đều phát hiện hóa ra bệ hạ đã nhìn trúng Lâm thừa tướng từ lâu!
Ba năm trước, Lâm Bắc Phàm mới vào triều làm quan đã được nữ đế ân sủng, không ngừng thăng quan tiến chức, vinh hoa phú quý hưởng không hết. Nữ đế ăn gì hắn ăn nấy, hơn nữa hắn còn hay ra vào hoàng cung, đúng là như người nhà của nữ đế vậy!
Bệ hạ không nói sai, quả nhiên nàng đã có chuẩn bị từ lâu! Chuẩn bị những ba năm, đúng là quá kiên nhẫn!
Lúc này, Lâm Bắc Phàm cũng nhận ra!
Quả nhiên nữ đế nhắm hắn, mưu tính tận ba năm cơ đấy! Đời người liệu có mấy lần ba năm?
Hồi đầu nữ đế còn thề rằng sẽ làm chủ chuyện hôn sự cho hắn...
Đúng là làm chủ thật, rõ ràng là lấy hắn ra để làm hoàng phu, không có hắn được lựa chọn!
“Nữ đế đúng thật là quá tâm cơ!” Lâm Bắc Phàm thở dài.
Lúc này, các quan văn võ trong triều bỗng yên lặng.
Cái đám hồ ly này liếc mắt nhìn nữ đế rồi lại nhìn Lâm Bắc Phàm, sau đó còn nở nụ cười hiền từ như nụ cười của mẹ.
Nữ đế, Lâm Bắc Phàm: "..."
Chương 875 Nhất định có thể
Lâm Bắc Phàm còn đỡ, hắn là nam nhân, da mặt hắn dày. Song nữ đế thì không ổn chút nào!
Đối mặt với một cuộc ép hôn quy mô lớn như thế này, hơn nữa còn bị cái đám hồ ly kia nhìn thấu tâm tư, thậm chí còn bị Lâm Bắc Phàm phát giác ra, nàng bỗng như ngồi trên đống lửa...
Nàng muốn chạy trốn!
“Khụ khụ... các vị ái khanh, nếu không còn chuyện gì nữa thì chúng ta bãi triều thôi!” Nữ đế nói với giọng mất tự nhiên.
“Bệ hạ, còn một chuyện quan trọng nữa!"
“Chuyện gì?” Nữ để hỏi.
Lễ bộ thượng thư liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, hắn ta nói: “Bệ hạ, mặc dù bệ hạ đã chọn được người làm hoàng phu, người được chọn cũng vô cùng thích hợp, song khi nào thì hai người tổ chức đại hôn đây? Chuyện này không được chậm trễ, dù sao hoàng thất cũng không thể không có hậu duệ mà!"
Nữ đế, Lâm Bắc Phàm: “Khụ khụ."
Bách quan đồng thanh nói: “Mong bệ hạ mau chóng cử hành đại hôn, sinh hạ long tử long tôn!"
Nữ đế, Lâm Bắc Phàm: “Khụ khụ."
Nữ đế muốn bốc hỏa: “Chuyện này trẫm tự có chừng mực, các vị ái khanh không cần phải nói nhiều! Ngoài ra hôm nay trẫm rất không vui, các ngươi mỗi người sẽ bị phạt một năm bổng lộc, bãi triều!"
Sau đó nàng bèn rời đi, chỉ để lại bách quan mắt chữ A mồm chữ O.
Một người đã chạy thì vẫn còn một người ở lại.
Tiếp đó, bách quan bèn quây lại bên Lâm Bắc Phàm, chắp tay chúc mừng.
“Thừa tướng, chúc mừng nhé chúc mừng nhé!"
“Không ngờ ngươi lại khiến bệ hạ... he he!"
“Đây chắc chắn là một chuyện làm tổ tông nở mày nở mặt mà!"
“Đúng đó, ngươi cưới được nữ nhân có quyền có thế nhất toàn thiên hạ, chắc chắn là nam nhân khiến người ta ngưỡng mộ nhất trên đời rồi!"
“Cơ mà thừa tướng à, tuổi của bệ hạ không còn nhỏ nữa, đừng để lỡ! Thế nên hai người mau chóng kết hôn đi, vì Đại Võ và cũng vì dân chúng của Đại Võ nữa!"
“Đúng đó, chuyện này không chậm trễ được đâu! Hạ quan chỉ đợi để uống rượu mừng của thừa tướng thôi! He he!"
Lâm Bắc Phàm thấy người mình tê dại.
Hắn chỉ tham gia một buổi triều bình thường mà thôi, kết quả ai ngờ lại có thêm một cô vợ, hơn nữa cô vợ này còn là nữ nhân có quyền có thế nhất thiên hạ, lại còn bị bách quan trong triều thúc giục chuyện hôn nhân...
Hắn rất muốn chạy trốn.
Thế nhưng lúc này, các quan đang vây quanh hắn, hoàn toàn không cho hắn cơ hội chạy đi.
Buổi triều vừa kết thúc mà chuyện của thừa tướng và nữ đế đã lập tức lan truyền đi khắp thiên hạ, dân chúng ai cũng hớn hở.
“Hóa ra bệ hạ đã có hoàng phu từ lâu rồi, người đó là thừa tướng nữa chứ?"
“Tuổi tác bọn họ cũng gần bằng nhau, thân phận tương xứng, năng lực cực kỳ xuất chúng. Dưới sự quản lí của hai người họ, Đại Võ chúng ta càng ngày càng phát triển, càng ngày càng phồn vinh! Chuyện hôn nhân của bọn họ ta xin được ủng hộ!"
“Tuyệt đối ủng hộ! Bọn họ đúng là nam thanh nữ tú, một đôi trời sinh!"
“Có bọn họ thì Đại Võ mới ổn định và phát triển được!"
“Đặc biệt là thừa tướng đại nhân, ta còn sợ hắn sẽ công cao chấn chủ, bị bệ hạ tính sổ! Song nếu như hắn trở thành người bên gối của bệ hạ thì không còn nguy hiểm nữa! Đều là người nhà mà, đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa!"
“Ta chỉ muốn biết khi nào thì họ cử hành hôn lễ thôi!"
“Ta cũng muốn biết, he he!"
Tin này nhanh chóng được truyền đến Lâm phủ, những người trong Lâm phủ đều kinh ngạc.“Bệ hạ lại nhìn trúng công tử ư, muốn nạp công tử làm hoàng phu?"
Lúc ăn cơm tối, tiểu quận chúa không đợi được mà hỏi: “Lâm Bắc Phàm, lời đồn bên ngoài có phải là thật không? Nữ đế tỷ tỷ nhìn trúng ngươi, muốn nạp ngươi làm hoàng phu thật sao?"
Lâm Bắc Phàm thở dài một hơi: “Động không bỗng có gió, ắt phải có nguyên nhân, quận chúa nói xem?"
“Thực ra thiếp thân cũng nhìn ra từ lâu rồi!"
Lý Sư Sư gắp đồ ăn cho Lâm Bắc Phàm, nàng mỉm cười: “Thời gian gần đây thiếp thân phát hiện bệ hạ rất quan tâm ngươi, đã vượt qua mối quan hệ thông thường từ lâu rồi! Mặc dù bệ hạ là quân chủ của một nước nhưng xét về bản chất, bệ hạ vẫn chỉ là một nữ nhân! Một nữ nhân quan tâm một nam nhân thì chứng tỏ người ta đã có ý với nam nhân đó từ lâu rồi!"
“Lý Sư Sư tỷ tỷ nói đúng đó! Thiếp thân cũng thấy bệ hạ đã nhìn trúng công tử từ lâu rồi!” Mạc Như Sương nói. “Ra là vậy! Nếu Lâm Bắc Phàm là hoàng phu thật thì ta và nữ để tỷ tỷ, cùng với cái tên xấu xa này có thể mãi mãi ở bên nhau rồi!” Tiểu quận chúa vui mừng.
“Quận chúa nghĩ đơn giản thế! Ta và bệ hạ thân phận địa vị khác biệt, nàng là quân còn ta là thần, chuyện nào có đơn giản như vậy?” Lâm Bắc Phàm dư dứ nắm đấm, hắn bực bội nói.
“Thì vốn đã là vậy mà! Nữ để tỷ tỷ tốt lắm, là ngươi nghĩ nhiều quá thôi!” Tiểu quận chúa tủi thân nói.
“Phu quân, thực ra như vậy cũng tốt mà!"
Lý Sư Sư sáp tới bên tai Lâm Bắc Phàm, nàng nhỏ giọng nói: “Như vậy thì về sau chúng ta không cần phải chạy nữa, có thể ở Đại Võ một cách bình yên, không cần phải rời xa quê hương lưu lạc thiên hạ!"
“Đúng vậy ha!” Lâm Bắc Phàm bừng tỉnh, như vậy cũng không tồi nhỉ.
Nếu như trở thành người bên gối của nữ đế thì sau này có xảy ra chuyện, nữ đế cũng sẽ tha thứ cho hắn thôi nhỉ?
Lâm Bắc Phàm vuốt ve gương mặt của mình.
Chỉ dựa vào nhan sắc này thôi, thi triển mỹ nam ký là có thể mê hoặc được nàng nhỉ?
Hắn gật đầu một cách chắc chắn.
Ừm nhất định có thể!
Lúc này, Bạch Long Vương lại đưa ra lời mời: “Quốc sư, hiện giờ mời quốc sư đi theo bản tọa về Đại Viêm! Xa cách hơn ba tháng, bệ hạ vô cùng nhớ quốc sư! Đồng thời chúng ta đã chuẩn bị rất nhiều dược liệu, làm phiền quốc sư lại mở lò luyện chế thuốc trường sinh bất lão một lần nữa!"
“Vẫn muốn luyện chế thuốc trường sinh bất lão sao?” Đạo sĩ bất lương kinh ngạc đến mức tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.
Phải biết rằng không lâu trước kia hắn ta vừa mới luyện chế được một viên thuốc trường sinh bất lão, kết quả hoàng đế Đại Hạ uống xong đi đời luôn.
Hiện giờ lại bảo hắn ta luyện chế tiếp, nhỡ đâu hắn ta không luyện được thì sao? Nhỡ đâu hoàng đế Đại Viêm uống xong cũng toi đời thì hắn ta biết phải làm thế nào?
“Quốc sư, có vấn đề gì sao?” Bạch Long Vương lấy làm lạ.
“Tất nhiên là... không có vấn đề gì rồi!"
Đạo sĩ bất lương giả bộ tràn trề tự tin, song trong lòng hắn ta thì đang rớt nước mắt.
Hắn ta biết ngay là đám người này đến vì thuốc trường sinh bất lão mà. Nếu hắn ta mà dám nói có vấn đề thì chắc không thể sống mà trở về mất. Thế nhưng sau khi trở về hắn ta phải làm thế nào để tiếp tục lừa gạt đây?
Nếu không thể lừa gạt nữa thì hắn ta sẽ bị xé xác!
Đạo sĩ bất lương thấy lòng mình tê tái!
Hắn ta cảm giác từ lúc luyện chế được thuốc trường sinh bất lão là sinh mạng của hắn ta cực kì nguy hiểm.
Bạch Long Vương mỉm cười, hắn ta nói: “Nếu đã không có vấn đề gì thì quốc sư theo bản tọa trở về đi, bệ hạ đã chờ lâu lắm rồi đó!"
“Được... chúng ta về thôi!” Đạo sĩ bất lương gật đầu, trông hắn ta rầu rĩ vô cùng. “Quốc sư, chúng ta chuẩn bị về Đại Viêm rồi, sao trông ngươi không được vui vậy?” Có người lên tiếng hỏi.
“Bần đạo vui lắm ấy chứ!"
“Nếu đã vui thì tại sao ngươi không cười?”“Ta đang cười đó thôi?” Đạo sĩ bất lương nhếch khóe miệng, cười mà cứ như khóc.
Tiếp đó, hắn ta được mấy người Bạch Long Vương “hộ tống” đi về phía Đại Viêm một cách “vô cùng vui vẻ” Cùng lúc đó, tại thiên lao Đại Hạ, tin tức Không Hư đạo trưởng biến mất nhanh chóng truyền khắp thiên hạ. “Không Hư đạo trưởng, người hại chết hoàng đế Đại Hạ đã chạy trốn rồi sao?"
“Chắc chắn là người muốn sở hữu thuốc trường sinh bất lão, thế nên mới đưa người có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão là Không Hư đạo trưởng đi!"
“Ta cũng đoán vậy! Hiện giờ chắc chắn Đại Hạ đang sốt sắng lắm!"
“Đúng vậy, kẻ hại chết hoàng đế của bọn họ lại chạy trốn, điều này đúng là một nỗi nhục đối với bọn họ!"
"Ôi! Đại Hạ đúng càng ngày càng bất ổn, bị nhiều người giẫm lên đầu như vậy!"
“Mang tiếng là hoàng triều mà chẳng có thực lực gì cả!"
Mọi người đều chê cười Đại Hạ.
Có điều lúc này, từ trên xuống dưới Đại Võ không có tâm tình đi quan tâm chuyện này, bởi vì vụ mùa thu mỗi năm một lần lại đến.
Tình hình thu hoạch năm nay sẽ liên quan trực tiếp đến quốc vận một năm tới, liên quan đến vấn đề dân chúng có được ăn cơm hay không, liên quan đến an ninh và sự phát triển của toàn đất nước.
Đối với Đại Võ mà nói thì vụ mùa thu này quan trọng vô cùng.
Bởi lẽ từ đầu năm đến nay, bọn họ đã thực thi trồng lúa Thái Bình trên toàn quốc. Đây là giống lúa cho sản lượng cao, có thể thích ứng với môi trường hanh khô hoặc giá lạnh, tới nay cuối cùng cũng đến lúc bọn họ nghiệm thu thành quả.
Nếu như giống lúa thành công thì đồng nghĩa với việc bọn họ có thể giúp mấy ngàn vạn người dân thoát khỏi cảnh nghèo đói.
Điều này cũng đồng nghĩa với việc bọn họ có thể nhanh chóng giàu lên, quốc gia sẽ càng hưng thịnh và phát triển hơn nữa.
Đây đúng là lúc khiến lòng người ta sôi sục!
Thế nên từ sáng sớm, nữ đế đã dẫn các quan văn võ trong triều tới khu ruộng ở gần kinh thành.
Sau đó nàng trông thấy từng thửa ruộng toàn lúa vàng khiến nàng vui mừng không thôi: “Các ái khanh, các ngươi xem lúa ở đây sinh trưởng tốt biết bao, đều cao như một người trưởng thành thế này, hoàn toàn có thể đứng dưới ruộng lúa mà tránh nắng! Các ngươi lại nhìn bông lúa xem, như một cái chổi ấy, bên trong chắc chắn có rất nhiều hạt lúa! Ái khanh, năm nay sản lượng lương thực của kinh thành ta như thế nào?"
Lâm Bắc Phàm mỉm cười, hắn đáp: “Khởi bẩm bệ hạ, từ đầu năm đến nay chúng ta đã bắt đầu xây dựng và sửa chữa nhiều công trình thủy lợi, mở rộng sử dụng các loại phân bón, đồng thời trồng lúa Thái Bình cho sản lượng cao! Nhờ mưa thuận gió hòa nên lúa Thái Bình sinh trưởng rất tốt! Theo như đánh giá sơ bộ của thần thì so với năm ngoái, sản lượng lương thực năm nay của chúng ta phải tăng gấp hai lần!"
“Sản lượng tăng gấp hai lần!” Mọi người đều kinh ngạc.
Phải biết rằng sản lượng tăng mười đến hai mươi phần trăm thôi đã được tính là một mùa bội thu rồi!
Ấy thế mà năm nay có thể tăng gấp đôi thì phải biết lương thực nhiều đến mức nào! Chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta kích động không thôi rồi!
Chương 872 Một sức mạnh đáng sợ biết bao
“Tốt lắm, tốt lắm!” Nữ đế vô cùng kích động.
Đất đai ở kinh thành phì nhiêu, khí hậu ôn hòa, cực kì thích hợp để canh tác nên vốn dĩ sản lượng lương thực đã cao.
Mặc dù diện tích đất không nhiều nhưng gần mười phần trăm lương thực của cả nước là tới từ kinh thành. Hiện giờ sản lượng lương thực ở kinh thành lại tăng gấp đôi, đồng nghĩa với việc giải quyết được vấn đề cơm ăn cho biết bao nhiêu người, Chỉ cần giải quyết được vấn đề cơm ăn là đất nước sẽ yên bình, nữ đế nghĩ mà kích động!
“Tình hình lương thực ở những nơi khác thì sao?” Nữ đế lại quan tâm hỏi.
“Chuyện này... để Hộ bộ thượng thư Tiền đại nhân bẩm báo đi ạ!” Lâm Bắc Phàm mỉm cười, sau đó để Tiền Viễn Thâm tiến lên một bước.
Hộ bộ thượng thư Tiền Viễn Thâm chắp tay với Lâm Bắc Phàm. Sau khi tiến lên một bước, hắn ta hành lễ với nữ đế, đoạn kích động nói: “Khởi bẩm bệ hạ, tình hình lương thực ở những nơi khác của Đại Võ... vượt ngoài sức tưởng tượng ạ!"
“Vượt ngoài sức tưởng tượng?” Nữ đế thắc mắc.
“Đúng vậy thưa bệ hạ, thực sự vượt ngoài sức tưởng tượng, nếu không phải vi thần đã kiểm nghiệm hết lần này đến lần khác thì cũng không dám tin đâu ạ!"
Hộ bộ thượng thư kích động nói: “Ví dụ ở Giang Đông, mặc dù trước kia đã phải trải qua dịch bệnh cổ trùng nhưng chuyện đó không hề ảnh hưởng đến việc thu hoạch lương thực! So với năm ngoái thì lương thực của Giang Đông chúng ta tăng sáu mươi phần trăm!"
“Sáu mươi phần trăm!” Mọi người lại kinh ngạc không thôi.
Mặc dù tốc độ tăng trưởng này không thể bằng được kinh thành, song Giang Đông lớn hơn kinh thành rất nhiều, cũng có nhiều nơi thích hợp để trồng lúa hơn.
Năm ngoái bọn họ chiếm gần hai mươi phần trăm sản lượng lương thực của cả nước.
Tới nay sản lượng lương thực của cả vùng tăng sáu mươi phần trăm, như vậy thì số lượng lương thực phải nhiều biết bao nhiêu chứ!
“Bệ hạ, Giang Nam vẫn luôn là kho lương thực của Đại Võ chúng ta! Trong lần canh tác lần này, Giang Nam không hề phụ sự kỳ vọng của mọi người, sản lượng tăng tám mươi phần trăm, gần như tăng gấp đôi!"
“Tăng tám mươi phần trăm, gần như tăng gấp đôi!” Mọi người ngạc nhiên.
Phải biết rằng Giang Nam chính là kho lương thực của Đại Võ, đó là nơi thích hợp để trồng lúa nhất, sản lượng lương thực chiếm ba mươi phần trăm tổng sản lượng của Đại Võ!
Mà tới nay sản lượng ở đây lại tăng tám mươi phần trăm, tăng gần hai lần!
Nữ đế và bách quan văn võ đều không biết phải nói gì mới phải! Tóm lại là bọn họ vô cùng kích động và hưng phấn!
“Còn ở Ký Bắc, sản lượng lương thực của bọn họ cũng đạt con số kỷ lục!"
“Sản lượng lương thực ở Ký Bắc thế nào?” Nữ đế vội hỏi.
“Khởi bẩm bệ hạ"
Hộ bộ thượng thư cực kỳ kích động: “Do lúa Thái Bình có thể sinh trưởng tốt dù được trồng ở môi trường hạnh khô hay là giá lạnh, khi gieo hạt thì có đến chín mươi phần trăm số hạt sinh trưởng tốt! Cộng thêm việc năm nay thời tiết không tồi, mưa thuận gió hòa, thế nên sản lượng lương thực năm nay của Ký Bắc đã tăng ba lần!"
"Tăng ba lần!” Tất cả mọi người đều chấn kinh.
Sản lương tăng gấp đôi đã khiến người ta kinh hãi lắm rồi!
Ấy thế mà sản lượng ở Ký Bắc không chỉ tăng gấp đôi mà còn tăng gấp ba, chuyện này... không biết phải hình dung kiểu gì mới được đây?
“Có điều thưa bệ hạ, nơi khiến người ta kinh ngạc nhất phải kể đến Võ Tây!"
“Võ Tây làm sao?” Nữ đế vội hỏi.
“Khởi bẩm bệ hạ, Võ Tây vẫn luôn là nơi đất đai cằn cỗi của Đại Võ ta, thời tiết hanh khô, thường xuyên thiếu nước nên sản lượng lương thực năm ngoái thấp vô cùng! Thế nhưng sang năm nay, nhờ có thừa tướng đại nhân dẫn dắt, mọi người ở Võ Tây bắt đầu khai hoang ruộng đồng, rất nhiều nơi không thích hợp trồng lúa đã được cải tạo và bắt đầu trồng lúa Thái Bình!"
“Cộng thêm ông trời phù hộ, mưa thuận gió hòa nên năm nay sản lượng lương thực của Võ Tây đã tăng năm lần!” Hộ bộ thượng thư lớn giọng bẩm báo.
Tăng năm lần! Mọi người nghe mà mơ màng!
Bọn họ hoàn toàn không dám tin đây là sự thật!
Những nơi khác tăng hai ba lần bọn họ đều có thể chấp nhận!
Song tới Võ Tây tăng năm lần thì đúng là như giáng vào lòng bọn họ một cú!
“Tiền ái khanh, ngươi không nói sai chứ? Võ Tây thực sự... tăng năm lần sao?” Nữ đế vội hỏi.
Hộ bộ thượng thư hoảng sợ nói: “Bệ hạ, tội dối vua đó, sao vi thần dám lấy chuyện này ra để đùa chứ?"
“Được được được, thật sự rất được!” Nữ đế bật cười ha ha, bách quan trong triều cũng vui mừng lắm!
Sản lượng kinh thành tăng, ở Giang Đông cũng tăng, Giang Nam cũng vậy.
Còn Ký Bắc còn tăng gấp đôi, Võ Tây tăng năm lần!
Như vậy thì sản lượng lương thực của Đại Võ gần như tăng gấp đôi!
Lương thực dồi dào có nghĩa là gì?
Nghĩa là năm nay sản lượng lương thực của Đại Võ gần như có thể nuôi dân chúng của hai hoàng triều!
Đây là một sức mạnh đáng sợ biết bao!
Có nhiều lương thực như vậy còn lo đất nước hỗn loạn hay sao, còn lo dân chúng phản kháng hay sao, còn lo đất nước không thể phát triển hay sao?
Thế là nữ đế và bách quan lại không thể kiềm chế được niềm vui của mình Nữ đế phất tay, hớn hở nói: “Thông báo chuyện này cho toàn thiên hạ, đồng thời làm tốt công tác thu hoạch vụ mùa thu! Ngoài ra, bỏ giờ giới nghiêm ban đêm trên cả nước trong vòng một tuần, trẫm muốn chúc mừng cùng dân chúng.
“Vâng thưa bệ hạ!” Bách quan đồng thanh hô.
Thế là tin tức Đại Võ được mùa bội thu nhanh chóng truyền đi khắp thiên hạ.
Chương 873 Nữ đế bị giục lấy chồng
“Năm nay sản lượng lương thực của Đại Võ ta tăng gấp đôi sao?"
“Hay lắm! Nhìn ruộng nhà ta là ta biết năm nay sẽ bội thu mà, thế nhưng không ngờ sản lượng lại tăng nhiều như vậy!"
“Tăng gấp đôi luôn đấy, như vậy thì nhiều lương thực phải biết!"
“Ha ha! Ta không biết nhiều bao nhiêu nhưng lương thực năm nay đủ để ăn trong hai năm rồi!"
“Đại Võ uy vũ!"
Người ta thường hay nói trong tay có lương thực thì lòng sẽ yên.
Mọi người được biết sản lượng lương thực năm nay của Đại Võ tăng lên gấp đôi bèn hoan hô, cực kì vui vẻ.
Cùng với lúc đó, lòng yêu nước của mọi người cũng dâng cao!
Phải biết rằng một năm nay, bọn họ đều nhìn thấy những gì mà triều đình làm cho bọn họ.
Triều đình thi hành chính sách khôi phục nguyên khí, khôi phục dân sinh.
Giúp mọi người vượt qua nạn giá rét trong năm qua, để mọi người được sống tiếp. Ngoài ra triều đình còn mở rộng trồng lúa Thái Bình, giúp sản lượng lương thực của mọi người tăng cao.
Mãi cho đến khi thu hoạch thì lòng yêu nước của mọi người mới bộc phát.
“Sống ở đất nước này khiến ta vô cùng tự hào!"
“Đại Võ là một quốc gia vì dân chân chính!"
“Ta yêu Đại Võ, Đại Võ uy vũ!"
Những triều đình khác trông vậy mà ngưỡng mộ không thôi.
Phải biết rằng sau đợt thiên tai, bọn họ vẫn chưa thể khôi phục lại tất cả.
Tới nay lại binh hoang mã loạn, cực kỳ ảnh hưởng đến việc sản xuất nên năm nay sản lượng lương thực của bọn họ không giảm đã là tốt lắm rồi. Không ngờ Đại Võ lại làm một cú lội ngược dòng khiến bọn họ ganh tị muốn chết. Tử Nguyệt công chúa làm cách mạng ở Đại Nguyệt cũng ganh tị lắm.
Có điều thứ nàng ganh tị không phải là lương thực mà là nữ đế.
“Có gì giỏi giang đâu chứ? Mọi thứ đều nhờ quân sư đó thôi! Nếu không có quân sự thì ngươi có được lúa Thái Bình chắc? Ngươi có thể quản lí Đại Võ chắc? Ngươi không bị những quốc gia khác hủy diệt đã là tốt lắm rồi!” Nàng đã hạ quyết tâm, đợi Tà Nguyệt vương triều được phục hồi nàng sẽ cho quân sự làm hoàng phu bằng bất cứ giá nào.
Cái tên này quá tài giỏi, tài đánh trận lại xuất chúng, một người có thể đấu lại được với cả một hoàng triều.
Chỉ cần có hắn là Tà Nguyệt vương triều của nàng sẽ có cơ hội trở thành hoàng triều phát triển nhất! Sau đó nàng và hắn lại sinh chín, mười đứa con, quấn chân hắn thật chặt.
“Quân sư, ngươi không thoát được khỏi lòng bàn tay của bản cung đâu!"
Đại Võ được vụ bội thu đã mang tới ảnh hưởng sâu sắc!
Đầu tiên, nó kích thích lòng yêu nước của dân chúng, khiến dân chúng tự phát bảo vệ triều đình!
Lòng dân tề tựu là sức mạnh đất nước sẽ được dâng cao, uy chấn tứ hải!
Những quốc gia khác hiện giờ đang trong tình cảnh rối ren, đến cơm ăn áo mặc còn chưa giải quyết được, cũng chỉ có Đại Võ là một điểm sáng, không những ổn định phát triển mà còn tăng sản lượng lương thực, đúng là khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Người ta thường nói nước hay chảy chỗ thấp, người phải chọn chỗ cao mà đi, thế nên rất nhiều người muốn tới Đại Võ để được hưởng một cuộc sống no đủ.
Cuối cùng, ngày càng có nhiều người dân chạy tới Đại Võ.
Với chuyện này, ý kiến của Lâm Bắc Phàm là chỉ cần ngươi trẻ tuổi có sức lực, có sở trường thì chúng ta luôn hoan nghênh.
Đến bao nhiêu chúng ta sẽ nhận bấy nhiêu, dù sao lương thực cũng nhiều, đủ để nuôi sống mọi người.
Nữ đế cũng nghĩ vậy, bao nhiêu người tới thì nàng sẽ thu nhận bấy nhiêu, những người này đều có tác dụng làm gia tăng sức mạnh cho đất nước.
Do vụ mùa bội thu, thiên hạ thái bình nên công vụ cũng ít đi phần nào.
Nữ đế thấy nhẹ nhõm vô cùng, nàng ngồi trên triều đường, hưởng thụ sự nịnh hót của bách quan.
“Khởi bẩm bệ hạ, do năm nay lương thực dồi dào nên dân chúng ở Ký Bắc ai cũng muốn cảm ơn bệ hạ! Thế nên bọn họ tự tổ chức cầu phúc cho bệ hạ, quy mô lên đến trăm vạn người!"
Nữ đế gật đầu, nàng hớn hở: “Tốt lắm!"
“Khởi bẩm bệ hạ, dân chúng ở Giang Nam cũng biết ơn bệ hạ vô cùng thế nên đã xây một bức tượng cao khoảng ba mươi ba trượng, mong bệ hạ ân chuẩn!"
Nữ đế lại gật đầu: “Được được! Cơ mà tượng ba mươi ba trượng thì tốn tiền tài của dân lắm! Ba trượng thôi là đủ rồi, có lòng thành là được!"
“Vâng, vi thần sẽ thông báo cho họ!"
“Khởi bẩm bệ hạ, đêm nay kinh thành tổ chức buổi biểu diễn, chương trình này cũng chuẩn bị cho bệ hạ đấy ạ! Mong tới khi đó bệ hạ có thể tới xem!"
Nữ đế lại hớn hở, nàng gật đầu: “Được được được! Trẫm sẽ tới xem!"
“Khởi bẩm bệ hạ..."
Lại một kẻ nịnh hót nữa lên tiếng, nữ đế nghe mà mơ màng, trong lòng nàng có cảm giác thành tựu vô cùng!
Cuối cùng dưới tay nàng, Đại Võ cũng đi lên, lòng dân tề tựu, nàng đã thực hiện được nguyện vọng của mình!
Mà quá trình này chỉ tốn ba năm ngắn ngủi!
Lúc này, Lễ bộ thượng thư đứng ra nói: “Bệ hạ, thần có một chuyện quan trọng muốn bẩm báo!"
Nữ để đáp: “Ái khanh, có chuyện gì ngươi cứ nói đi!"
Lễ bộ thượng thư lớn giọng nói: “Bệ hạ, năm nay thiên hạ thái bình, bệ hạ cũng nên suy nghĩ đến chuyện chung thân đại sự rồi ạ! Thân làm hoàng thượng không thể không có hậu duệ, bằng không triều đình ta sẽ không ổn định được, đất nước cũng sẽ không ổn định được! Mong bệ hạ hãy tuyển chồng để tiếp nối huyết mạch của Đại Võ!"
Bách quan đồng thanh nói: “Mong bệ hạ tuyển chồng, tiếp nối huyết mạch của Đại Võ!"
Chương 874 Đều là hồ ly tinh
Nụ cười trên gương mặt nữ đế vụt tắt, nàng không vui nổi nữa rồi.
Nữ đế hoàn toàn không thể ngờ trong một ngày vui như thế này mà lại bị bách quan ép hôn.
Không biết nàng sợ nhất là cái này hả?
Nữ đế thấy đầu mình hơi đau: “Ái khanh yên tâm, trẫm đã chuẩn bị chuyện này rồi! Có điều chuyện này không thể vội vàng được, cứ từ từ!"
Lễ bộ thượng thư sốt sắng, hắn ta nói: “Bệ hạ, chuyện này không từ từ được đâu ạ! Phải biết rằng năm nay tuổi bệ hạ cũng không còn nhỏ nữa! Tuổi càng lớn thì nguy hiểm khi mang thai càng cao, thậm chí còn ảnh hưởng đến tính mạng! Thế nên mong bệ hạ mau chóng tuyển chồng, sinh hạ long tử long tôn!"
"Mong bệ hạ mau chóng tuyển chồng, sinh hạ long tử long tôn!” Bách quan lại đồng thanh hô.
Nữ đế càng đau đầu hơn, nàng nói: “Trẫm biết, trẫm đang chuẩn bị đây còn gì?"
“Bệ hạ, bệ hạ cứ nói chuẩn bị mãi nhưng bao năm nay vị thần chỉ thấy bệ hạ bận bịu chuyện đất nước chứ chưa chuẩn bị gì cả!” Lòng Lễ bộ thượng thư nóng như lửa đốt.
Nữ đế mất kiên nhẫn: “Các vị ái khanh yên tâm, trẫm đã có lựa chọn cho vị trí hoàng phu rồi, như vậy được chưa?"
“Bệ hạ đã có lựa chọn cho vị trí hoàng phu rồi?” Mọi người ngạc nhiên.
“Bệ hạ, đó là người nào?” Lễ bộ thượng thư hỏi.
Nữ đế quát: “Trẫm đã thừa nhận có hoàng phu rồi sao ngươi cứ hỏi mãi thế?"
“Bệ hạ, chuyện này không thể không hỏi!"
Lễ bộ thượng thư cảm thấy tủi thân vô cùng: “Bệ hạ là người đứng đầu đương triều, cả Đại Võ có thịnh có suy thì cũng đều liên quan đến bệ hạ! Thế nên bệ hạ bắt buộc phải cẩn thận khi lựa chọn hoàng phu!"
"Đầu tiên, người này phải có phẩm đức chuẩn mực, hành xử phải lịch sự! Tiếp đó, gia thế của người này phải xứng với bệ hạ, không thể khiến bệ hạ phải chịu thiệt! Cuối cùng người này phải có học thức, có thể phò tá bệ hạ! Phải phù hợp hết tất cả những điều kiện này thì mới được!"
Lễ bộ thượng thư chắp tay, lớn giọng nói: “Thế nên mong bệ hạ nói cho chúng thần biết người bệ hạ lựa chọn cho vị trí hoàng phu là ai!"
Các quan văn võ trong triều đồng thanh nói: “Mong bệ hạ nói cho chúng thần biết người bệ hạ lựa chọn cho vị trí hoàng phu là ai!"
Lúc này, nữ đế vừa thấy xấu hổ vừa thấy giận, nàng chỉ hận không thể lôi cái đám quan văn võ này xuống rồi đánh cho mỗi người ba mươi gậy.
Thế nhưng nếu làm vậy thì cái đám lão thần đầu tóc bạc phơ này sợ là sẽ chết hết, và sẽ chẳng còn ai giúp nàng xử lí chuyện triều chính nữa.
“Các vị ái khanh yên tâm, người mà trẫm chọn phù hợp về phẩm đức, gia thế cực kì xứng, lại có học thức về tất cả các phương diện trong đời sống, tuyệt đối sẽ không khiến các ái khanh thất vọng!” Nữ đến lớn giọng nói.
“Nếu đã vậy thì người đó là ai, bệ hạ nói đi chứ, cũng đâu phải chuyện mất mặt gì!” Lễ bộ thượng thư càng ngày càng sốt sắng hơn. “Mong bệ hạ nói cho chúng thần biết!” Bách quan văn võ lại đồng thanh nói.
Nữ đế chột dạ, nàng liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, gương mặt bỗng đỏ bừng, sau đó nàng lại làm như không có chuyện gì xảy ra mà chuyển tầm nhìn sang chỗ khác.
Thế nhưng bách quan văn võ trong triều đã nhận ra chỉ thông qua cái liếc mắt ấy. Mấy tên này đều là mấy con hồ ly cả!
Người già thành tinh mà!
Khoảnh khắc ấy, bách quan trong triều đều bừng tỉnh! Hóa ra bệ hạ vừa mắt Lâm thừa tướng! Thế nhưng khi nghĩ kĩ lại, mọi người lại phát hiện Lâm Bắc Phàm là sự lựa chọn phù hợp nhất. Đầu tiên, hiện giờ hắn đã là thừa tướng kiêm đại nguyên soái của triều đình, lại còn có tước hiệu Trung Dũng vương, là người chỉ dưới một người trên vạn người ở Đại Võ, xét về thân phận địa vị thì đúng thực là hắn rất xứng với nữ đế.
Thứ hai, năng lực của hắn vô cùng xuất chúng.
Bằng không hắn cũng không thể leo lên chức quan hiện tại chỉ trong vòng ba năm ngắn ngủi.
Cuối cùng, tuổi tác của hai người cũng xem xem nhau, nam thanh nữ tú, cực kì xứng đôi.
Trừ phẩm đức của hắn khiến người ta thấy không ổn ra thì bọn họ không nghĩ ra được điểm nào để bảo Lâm Bắc Phàm không thích hợp với vị trí hoàng phu nữa.
Nghĩ kĩ lại, mọi người đều phát hiện hóa ra bệ hạ đã nhìn trúng Lâm thừa tướng từ lâu!
Ba năm trước, Lâm Bắc Phàm mới vào triều làm quan đã được nữ đế ân sủng, không ngừng thăng quan tiến chức, vinh hoa phú quý hưởng không hết. Nữ đế ăn gì hắn ăn nấy, hơn nữa hắn còn hay ra vào hoàng cung, đúng là như người nhà của nữ đế vậy!
Bệ hạ không nói sai, quả nhiên nàng đã có chuẩn bị từ lâu! Chuẩn bị những ba năm, đúng là quá kiên nhẫn!
Lúc này, Lâm Bắc Phàm cũng nhận ra!
Quả nhiên nữ đế nhắm hắn, mưu tính tận ba năm cơ đấy! Đời người liệu có mấy lần ba năm?
Hồi đầu nữ đế còn thề rằng sẽ làm chủ chuyện hôn sự cho hắn...
Đúng là làm chủ thật, rõ ràng là lấy hắn ra để làm hoàng phu, không có hắn được lựa chọn!
“Nữ đế đúng thật là quá tâm cơ!” Lâm Bắc Phàm thở dài.
Lúc này, các quan văn võ trong triều bỗng yên lặng.
Cái đám hồ ly này liếc mắt nhìn nữ đế rồi lại nhìn Lâm Bắc Phàm, sau đó còn nở nụ cười hiền từ như nụ cười của mẹ.
Nữ đế, Lâm Bắc Phàm: "..."
Chương 875 Nhất định có thể
Lâm Bắc Phàm còn đỡ, hắn là nam nhân, da mặt hắn dày. Song nữ đế thì không ổn chút nào!
Đối mặt với một cuộc ép hôn quy mô lớn như thế này, hơn nữa còn bị cái đám hồ ly kia nhìn thấu tâm tư, thậm chí còn bị Lâm Bắc Phàm phát giác ra, nàng bỗng như ngồi trên đống lửa...
Nàng muốn chạy trốn!
“Khụ khụ... các vị ái khanh, nếu không còn chuyện gì nữa thì chúng ta bãi triều thôi!” Nữ đế nói với giọng mất tự nhiên.
“Bệ hạ, còn một chuyện quan trọng nữa!"
“Chuyện gì?” Nữ để hỏi.
Lễ bộ thượng thư liếc nhìn Lâm Bắc Phàm, hắn ta nói: “Bệ hạ, mặc dù bệ hạ đã chọn được người làm hoàng phu, người được chọn cũng vô cùng thích hợp, song khi nào thì hai người tổ chức đại hôn đây? Chuyện này không được chậm trễ, dù sao hoàng thất cũng không thể không có hậu duệ mà!"
Nữ đế, Lâm Bắc Phàm: “Khụ khụ."
Bách quan đồng thanh nói: “Mong bệ hạ mau chóng cử hành đại hôn, sinh hạ long tử long tôn!"
Nữ đế, Lâm Bắc Phàm: “Khụ khụ."
Nữ đế muốn bốc hỏa: “Chuyện này trẫm tự có chừng mực, các vị ái khanh không cần phải nói nhiều! Ngoài ra hôm nay trẫm rất không vui, các ngươi mỗi người sẽ bị phạt một năm bổng lộc, bãi triều!"
Sau đó nàng bèn rời đi, chỉ để lại bách quan mắt chữ A mồm chữ O.
Một người đã chạy thì vẫn còn một người ở lại.
Tiếp đó, bách quan bèn quây lại bên Lâm Bắc Phàm, chắp tay chúc mừng.
“Thừa tướng, chúc mừng nhé chúc mừng nhé!"
“Không ngờ ngươi lại khiến bệ hạ... he he!"
“Đây chắc chắn là một chuyện làm tổ tông nở mày nở mặt mà!"
“Đúng đó, ngươi cưới được nữ nhân có quyền có thế nhất toàn thiên hạ, chắc chắn là nam nhân khiến người ta ngưỡng mộ nhất trên đời rồi!"
“Cơ mà thừa tướng à, tuổi của bệ hạ không còn nhỏ nữa, đừng để lỡ! Thế nên hai người mau chóng kết hôn đi, vì Đại Võ và cũng vì dân chúng của Đại Võ nữa!"
“Đúng đó, chuyện này không chậm trễ được đâu! Hạ quan chỉ đợi để uống rượu mừng của thừa tướng thôi! He he!"
Lâm Bắc Phàm thấy người mình tê dại.
Hắn chỉ tham gia một buổi triều bình thường mà thôi, kết quả ai ngờ lại có thêm một cô vợ, hơn nữa cô vợ này còn là nữ nhân có quyền có thế nhất thiên hạ, lại còn bị bách quan trong triều thúc giục chuyện hôn nhân...
Hắn rất muốn chạy trốn.
Thế nhưng lúc này, các quan đang vây quanh hắn, hoàn toàn không cho hắn cơ hội chạy đi.
Buổi triều vừa kết thúc mà chuyện của thừa tướng và nữ đế đã lập tức lan truyền đi khắp thiên hạ, dân chúng ai cũng hớn hở.
“Hóa ra bệ hạ đã có hoàng phu từ lâu rồi, người đó là thừa tướng nữa chứ?"
“Tuổi tác bọn họ cũng gần bằng nhau, thân phận tương xứng, năng lực cực kỳ xuất chúng. Dưới sự quản lí của hai người họ, Đại Võ chúng ta càng ngày càng phát triển, càng ngày càng phồn vinh! Chuyện hôn nhân của bọn họ ta xin được ủng hộ!"
“Tuyệt đối ủng hộ! Bọn họ đúng là nam thanh nữ tú, một đôi trời sinh!"
“Có bọn họ thì Đại Võ mới ổn định và phát triển được!"
“Đặc biệt là thừa tướng đại nhân, ta còn sợ hắn sẽ công cao chấn chủ, bị bệ hạ tính sổ! Song nếu như hắn trở thành người bên gối của bệ hạ thì không còn nguy hiểm nữa! Đều là người nhà mà, đầu giường cãi nhau cuối giường làm hòa!"
“Ta chỉ muốn biết khi nào thì họ cử hành hôn lễ thôi!"
“Ta cũng muốn biết, he he!"
Tin này nhanh chóng được truyền đến Lâm phủ, những người trong Lâm phủ đều kinh ngạc.“Bệ hạ lại nhìn trúng công tử ư, muốn nạp công tử làm hoàng phu?"
Lúc ăn cơm tối, tiểu quận chúa không đợi được mà hỏi: “Lâm Bắc Phàm, lời đồn bên ngoài có phải là thật không? Nữ đế tỷ tỷ nhìn trúng ngươi, muốn nạp ngươi làm hoàng phu thật sao?"
Lâm Bắc Phàm thở dài một hơi: “Động không bỗng có gió, ắt phải có nguyên nhân, quận chúa nói xem?"
“Thực ra thiếp thân cũng nhìn ra từ lâu rồi!"
Lý Sư Sư gắp đồ ăn cho Lâm Bắc Phàm, nàng mỉm cười: “Thời gian gần đây thiếp thân phát hiện bệ hạ rất quan tâm ngươi, đã vượt qua mối quan hệ thông thường từ lâu rồi! Mặc dù bệ hạ là quân chủ của một nước nhưng xét về bản chất, bệ hạ vẫn chỉ là một nữ nhân! Một nữ nhân quan tâm một nam nhân thì chứng tỏ người ta đã có ý với nam nhân đó từ lâu rồi!"
“Lý Sư Sư tỷ tỷ nói đúng đó! Thiếp thân cũng thấy bệ hạ đã nhìn trúng công tử từ lâu rồi!” Mạc Như Sương nói. “Ra là vậy! Nếu Lâm Bắc Phàm là hoàng phu thật thì ta và nữ để tỷ tỷ, cùng với cái tên xấu xa này có thể mãi mãi ở bên nhau rồi!” Tiểu quận chúa vui mừng.
“Quận chúa nghĩ đơn giản thế! Ta và bệ hạ thân phận địa vị khác biệt, nàng là quân còn ta là thần, chuyện nào có đơn giản như vậy?” Lâm Bắc Phàm dư dứ nắm đấm, hắn bực bội nói.
“Thì vốn đã là vậy mà! Nữ để tỷ tỷ tốt lắm, là ngươi nghĩ nhiều quá thôi!” Tiểu quận chúa tủi thân nói.
“Phu quân, thực ra như vậy cũng tốt mà!"
Lý Sư Sư sáp tới bên tai Lâm Bắc Phàm, nàng nhỏ giọng nói: “Như vậy thì về sau chúng ta không cần phải chạy nữa, có thể ở Đại Võ một cách bình yên, không cần phải rời xa quê hương lưu lạc thiên hạ!"
“Đúng vậy ha!” Lâm Bắc Phàm bừng tỉnh, như vậy cũng không tồi nhỉ.
Nếu như trở thành người bên gối của nữ đế thì sau này có xảy ra chuyện, nữ đế cũng sẽ tha thứ cho hắn thôi nhỉ?
Lâm Bắc Phàm vuốt ve gương mặt của mình.
Chỉ dựa vào nhan sắc này thôi, thi triển mỹ nam ký là có thể mê hoặc được nàng nhỉ?
Hắn gật đầu một cách chắc chắn.
Ừm nhất định có thể!