-
Chương 841-845
Chương 841 Tranh dành quốc sư
"Cái này...
Không Hư đạo trưởng vô cùng khó xử: "Không phải bần đạo không muốn giúp đỡ, mà là việc này không phải có thể giúp là giúp được ngay! Phải biết là muốn luyện ra được thuốc trường sinh bất lão cần rất nhiều kỳ trân dị bảo, tiên trân kỳ tài! Không có nguyên liệu thì căn bản không thể luyện ra được tiên đan!" Hoàng đế Đại Hạ vội vàng nói: "Đạo trưởng xin yên tâm, trẫm đã sai người thu thập kỳ trân dị bảo trong thiên hạ, cung cấp cho ngươi để ngươi luyện đan! Ngươi muốn cái gì, trẫm sẽ thu thập cái đó, tuyệt đối sẽ không để đạo trưởng phải khó xử!"
"Ngoại trừ dược liệu khó tìm ra, còn phải ứng đối với lôi kiếp!"
Không Hư đạo trưởng thở dài nói: "Bệ hạ hẳn cũng biết thuốc trường sinh bất lão là tiên đan diệu dược không thuộc về trần thế! Lúc trước bần đạo luyện ra được thuốc trường sinh bất lão đã gặp phải lỗi phạt! Không chỉ có bần đạo bị đánh trọng thương, mà ngay cả viên tiên đan kia cũng bị thu trở về rồi, cho nên..." Hoàng đế Đại Hạ lại lập tức nói: "Trẫm quả thật đã sớm biết những chuyện mà đạo trưởng vừa nói rồi! Vì để ứng phó với lôi kiếp, trẫm đã mời rất nhiều cao thủ trong thiên hạ tới, đạo trưởng cứ việc yên tâm!" Không Hư đạo trưởng nghe thấy vậy cũng có chút động tâm.
Nhưng hắn ta là quốc sư của Đại Viêm, được bệ hạ Đại Viêm coi trọng, tùy ý thay đổi môn đình thì không hay cho lắm.
Cho nên tỏ vẻ có chút do dự.
Hoàng đế Đại Hạ lớn tiếng nói: "Ngoài ra, trẫm cũng phong ngươi làm quốc sư, làm nhất phẩm đương triều! Các loại vinh hoa phú quý chắc chắn không hề ít! Nói tóm lại, Đại Viêm có thể cho ngươi cái gì thì trẫm cũng có thể cho ngươi cái đó! Hơn nữa còn nhiều hơn so với bọn họ, tốt hơn so với bọn họ!" Không Hư đạo trưởng vẫn có chút do dự.
Hoàng đế Đại Hạ cắn răng nói: "Còn có đạo trưởng chỉ cần có thể luyện ra được thuốc trường sinh bất lão, trẫm còn phong ngươi một chữ vương, cùng trẫm trị vì thiên hạ!" Không Hư đạo trưởng đã vô cùng động tâm rồi. Luyện đan cho ai không phải là luyện?
Hơn nữa, hoàng đế Đại Hạ cho càng nhiều thì càng thỏa mãn khẩu vị của hắn ta.
Vì vậy, hắn ta khom người cúi đầu: "Đa tạ long ân của bệ hạ! Bần đạo mặt dày tiếp nhận nhiệm vụ này, vì bệ hạ mà luyện chế thần đan!"
Hoàng đế Đại Hạ vui vẻ cười lớn: "Ha ha! Trẫm nên cảm tạ đạo trưởng mới đúng! Sau này, Không Hư đạo trưởng sẽ ở lại hoàng cung của Đại Hạ rồi.
Hoàng đế Đại Hạ vô cùng vui vẻ, vừa nhiệt tình chiêu đãi, vừa lệnh cho người tranh thủ thu thập thiên tài địa bảo để luyện chế thần dược, để Không Hư đạo trưởng mau chóng luyện chế thuốc trường sinh bất lão, ví dụ như bọn họ lại phái người tới gặp Lâm Bắc Phàm, bỏ ra một cái giá rất lớn để mua hai lạng xương rồng từ chỗ hắn.
Chỉ dựa vào phần xương rồng giả này, Lâm Bắc Phàm đã lừa được ba nghìn vạn lượng từ Đại Hạ.
Kết quả là đã bán lâu như vậy, da xương rồng cũng không bị rách.
Mặt khác, dưới tình huống Không Hư đạo trưởng nhàn rỗi không có chuyện gì để làm, lại quay lại làm nghề cũ, luyện chế Thông Thần đan.
Bây giờ trên dưới Đại Hạ đều vô cùng tin tưởng bản lĩnh của Không Hư đạo trưởng. Thấy hắn ta luyện ra thần đan như vậy thì liền vội vã thử nghiệm.
Kết quả, mỗi người đều cảm thấy sung sướng như tiên, vừa có tinh thần lại vừa phấn khích, lúc ấy thật sự giống như là đã nhìn thấy tiên nhân.
Ngay cả hoàng đế Đại Hạ tuổi già bệnh nặng, sau khi ăn Thông Thần đan cũng cảm thấy có tinh thần hơn rất nhiều, thân thể cũng tốt hơn, vì thế càng thêm tin tưởng mà không có chút nghi ngờ nào đối với bản lĩnh của Không Hư đạo trưởng, cho càng nhiều đãi ngộ hơn.
Bởi vì thường xuyên lộ diện, tin tức Không Hư đạo trưởng bị Đại Hạ bắt đi dần dần được truyền ra.
Hoàng đế Đại Viêm tức giận kêu gào, phát ra quốc thư trong đêm, nói hoàng đế Đại Hạ là trộm, vậy mà lại trộm đi quốc sư của bọn họ.
Yêu cầu Đại Hạ lập tức trả lại quốc sư, còn phải bồi thường xin lỗi, bằng không sẽ sử dụng bạo lực.
Căn bản là hoàng đế Đại Hạ không bị uy hiếp.
Có bản lĩnh thì đánh qua đây, ai sợ ai chứ?
Sở dĩ hoàng đế Đại Hạ nói như vậy, thứ nhất là bởi vì không sợ, thứ hai là bởi vì lục địa của hai nước không giáp nhau, ngươi muốn đánh tới nhất định phải đi qua Đại Võ, Đại Võ chắc chắn sẽ không cho qua.
Vì vậy, chỉ có con đường vượt biển.
Nhưng mà, lúc trước xương rồng xuất hiện trên biển, dẫn đến trận hải chiến của hai nước, hải quân hai nước đều bị tiêu diệt rồi, căn bản là không đánh lại.
Lúc này, nữ đế Đại Võ không ngại lớn chuyện, xen vào một chân.
Hai vị đều là hoàng đế của nước lớn, náo loạn ầm ĩ thì ra thể thống gì, chẳng lẽ không thể bình tĩnh ngồi xuống, bớt hai đạo sao?
Trẫm nguyện ý nhường ra một khoảng địa bàn ở giao giới, để cho hai bên các ngươi ra sức đánh.
Hai lão hoàng đế tức giận đến méo miệng, không ăn nổi cơm.
Các nước khác đã nhao nhao lên đợi xem trò cười.
Cuối cùng, Đại Viêm và Đại Hạ vẫn không đánh nhau.
Nhưng có làm chuyện gì sau lưng hay không thì không thể biết được.
Bởi vì Không Hư đạo trưởng có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão đã đi tới kinh thành Đại Hạ, cho nên rất nhiều thế lực từ khắp các nơi cũng nhao nhao đi tới kinh thành Đại Hạ, kinh thành trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Hoàng đế Đại Hạ không thể không tăng cường đề phòng, cẩn thận quốc sư của mình bị người khác trộm mất, giấc mơ trường sinh sẽ vỡ tan tành.
Chương 842 Lại luyện đan
Không bao lâu sau, hoàng đế Đại Hạ mừng rỡ đến tìm Không Hư đạo trưởng: "Quốc sư, trẫm đã thu thập đầy đủ những nguyên liệu luyện đan mà ngươi cần cho ngươi rồi, khi nào ngươi mở lò luyện đan?"
Không Hư đạo trưởng vô cùng kinh ngạc: "Bệ hạ, nhanh như vậy?"
"Tất nhiên! Vì thu thập dược liệu mà đạo trưởng ngươi cần, trẫm đã dốc hết quốc khố, còn có các cao thủ trên toàn thế giới thu thập nữa. Có lẽ là hoàng thiên phù hộ, cuối cùng trẫm cũng đã tìm đủ rồi!" Hoàng đế Đại Hạ hớn hở nói.
"Tốt tốt tốt!" Không Hư đạo trưởng cũng vô cùng vui vẻ.
Từ sau lần luyện thành thuốc trường sinh bất lão kia, hắn ta đã sớm muốn luyện chế viên thứ hai rồi.
Không ngờ bất ngờ lại đến nhanh như vậy!
"Quốc sư, khi nào mở lò luyện đan?" Hoàng đế Đại Hạ lại vội vàng hỏi.
Vẻ mặt của tên đạo sĩ bất lương trở nên nghiêm túc: "Bệ hạ, luyện chế thuốc trường sinh bất lão không phải trò đùa! Ngoại trừ chuẩn bị dược liệu ra, bần đạo cần trai giới tắm rửa bảy ngày, bình tâm tĩnh khí mới có thể luyện chế thần đan! Ngoài ra, còn phải phái ra đông đảo cao thủ ứng phó với các cường giả đến cướp dược, cùng với lôi kiếp khủng bố sắp tới!"
Hoàng đế Đại Hạ cũng cho là đúng gật gật đầu: "Quốc sư nói rất đúng, quả thật là phải chuẩn bị tốt ở phương diện này! Quốc sư trai giới tắm rửa, chuẩn bị thật tốt cho việc luyện đan! Những chuyện khác đều phải giao cho trẫm xử lý!"
"Đa tạ bệ hạ!" Đạo sĩ bất lương cúi lạy.
Sau đó hai người chia nhau hành động.
Tên đạo sĩ bất lương đi chuẩn bị trước khi luyện đan, hoàng đế Đại Hạ thì điều binh khiển tướng, điều động cao thủ, chuẩn bị ứng phó với các cao thủ mạnh đến từ nơi khác và lôi kiếp từ trên trời giáng xuống.
Hành động lớn như vậy tất nhiên là sẽ thu hút sự chú ý của mọi người ở bên ngoài.
“Triều đình Đại Hạ làm sao vậy, sao lại thường xuyên điều động binh mã như vậy?"
"Ngay cả binh mã của mấy thành thị xung quanh cũng đều được điều tới, tổng cộng năm mươi vạn binh mã tề tụ ở kinh thành!"
"Chẳng lẽ đây là muốn đánh giặc sao? Muốn đánh ai?"
“Không phải đánh giặc, lão phu hoài nghi có lẽ hoàng đế Đại Hạ sắp không xong rồi!"
"Ăn nói bậy bạ! Ngày hôm trước ta còn thấy tinh thần hắn ta phấn chấn ,mặt mũi hồng hào, căn bản là không giống với dáng vẻ không ổn! Hơn nữa, hắn ta còn có đan dược của quốc sư kéo dài mạng sống, làm sao có thể có chuyện?"
“Chẳng lẽ, Không Hư đạo trưởng muốn luyện chế thần dược?"
Rất nhiều suy đoán dấy lên xôn xao.
Trong đó, cách nói được lưu truyền rộng rãi nhất chính là Không Hư đạo trưởng muốn luyện chế thuốc trường sinh bất lão, cho nên hoàng đế Đại Hạ mới điều binh khiển tướng, lệnh cho tất cả cao thủ tụ tập ở kinh thành, phòng ngừa bất trắc.
Trong Ngự Thư phòng của hoàng cung Đại Võ, Lâm Bắc Phàm và nữ đế nhìn nhau rồi ngồi xuống.
"Ái khanh, ngươi cảm thấy động tĩnh này của kinh thành Đại Hạ thế nào?" Nữ để hỏi.
Lâm Bắc Phàm tự tin cười nói: "Vi thần cho rằng Không Hư đạo trưởng có thể đang chuẩn bị luyện chế thuốc trường sinh bất lão! Đây là chuyện liên quan đến đại nghiệp trường sinh của hoàng đế Đại Hạ, cho nên mới điều binh khiển tướng, ứng phó với bất trắc!" Nữ đế cười gật đầu: "Trẫm cũng có cùng suy nghĩ như vậy! Hoàng đế Đại Hạ đã không thể sống nổi mấy năm nữa, hiện giờ nhìn thấy hy vọng kéo dài tuổi thọ, tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó! Nhưng ái khanh, ngươi cảm thấy có thể luyện ra được thuốc này sao?"
Giọng nói của Lâm Bắc Phàm vang vọng: "Quan điểm của vị thần vẫn như vậy, luyện chế thuốc trường sinh bất lão chính là đi ngược với ý trời! Ông trời tuyệt đối sẽ không cho phép đan dược lợi hại như vậy tồn tại!" Thời gian bảy ngày trôi qua rất nhanh chóng...
Lúc này kinh thành Đại Hạ, thủ vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Năm mươi vạn đại quân tiến vào kinh thành, năm bước một vị, mười bước một trạm gác, toàn thành giới nghiêm, dân chúng không được ra ngoài.
Phàm là dân chúng có hoài nghi, không có hộ tịch trong sổ thì đều bị tạm thời trục xuất khỏi kinh thành, bằng không chỉ có thể chĩa đao kiếm về phía nhau.
Cả kinh thành bị tạo thành một khối giống như một cái thùng sắt.
Trong hoàng cung, thủ vệ càng nghiêm ngặt hơn, trên cơ bản cao thủ triều đình đều tập trung ở chỗ này, có thể nói là nơi cực kỳ nguy hiểm.
Nếu không có thực lực Tông Sư mà xông vào chính là thập tử nhất sinh. Cho dù là Tông Sư trong lòng cũng có cố kỵ, không dám làm bừa.
Lúc này, hoàng đế Đại Hạ đang dẫn đầu văn võ bách quan canh giữ trước mặt một tòa cung điện, vô cùng căng thẳng.
Khi mặt trời đứng bóng, Không Hư đạo trưởng bước ra từ bên trong.
Hoàng đế Đại Hạ khẩn trương đi tới, vội vàng nói: "Quốc sư, chuẩn bị như thế nào rồi?"
Không Hư đạo trưởng rung cây phất trần trên người, sắc mặt nghiêm túc bái lạy: "Vô Lượng thiên tôn! Khởi bẩm bệ hạ, tất cả đều đã được chuẩn bị ổn thỏa, có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão rồi!"
Hoàng đế Đại Hạ mừng rỡ: "Được được được! Quốc sư, trong thời điểm luyện đan có thể cho trẫm xem không?"
Không Hư đạo trưởng nhường ra một đường, cười nói: "Đương nhiên có thể! Bệ hạ, còn có các vị đại nhân nữa, mời vào trong!"
"Đa tạ quốc sư!"
Mọi người vừa thấp thỏm lại vừa kích động đi vào.
Chương 843 Quả nhiên không giống người thường
Trong cung điện có một quảng trường to lớn, ở trung tâm đang bày một cái lò luyện đan rất to, phía dưới có lò lửa đang cháy hừng hực, đốt lò luyện đan đến mức đỏ bừng, hơi nóng ập vào người.
Ở xung quanh lò luyện đan bày đầy rẫy các loại dược liệu, kỳ trân dị bảo thu thập được từ trong thiên hạ.
Trong đó, không thể thiếu dược dẫn tử quý giá nhất - xương rồng.
"Bệ hạ, còn có các vị đại nhân!"
Không Hư đạo trưởng có chút kích động nói: "Sau đây bần đạo sẽ dùng lò luyện đan và dược liệu này để luyện chế thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết! Đây không phải là chuyện nhỏ, không thể phân tâm, cho nên bần đạo cũng không thể chiêu đãi các vị được!"
“Quốc sư cứ việc luyện đan, không cần bận tâm đến chúng ta!” Hoàng đế Đại Hạ lớn tiếng nói.
"Tạ bệ hạ! Mặt khác, vào lúc luyện thành đan rồi có thể sẽ có cao thủ tới từ khắp nơi đến cướp đoạt, thậm chí còn có thể dẫn sấm sét tới, cái này.."
Hoàng đế Đại Hạ cười ha ha: "Quốc sư, ngươi không cần lo lắng, trẫm đã sớm chuẩn bị sẵn sàng rồi!"
Hoàng đế Đại Hạ vỗ tay, một nhóm cao thủ nối đuôi nhau đi vào.
Trong đó, vậy mà lại có ba vị cường giả cấp bậc Tông Sư, năm mươi cường giả Tiên Thiên.
"Trẫm đã triệu tập phần lớn cường giả của Đại Hạ đến đây để bảo vệ cung điện! Ở bên ngoài cung điện, trong hoàng cung còn có mười vạn đại nội cấm vệ, bọn họ đều là cao thủ, giỏi đánh theo đoàn, cho dù Tiên Thiên có mọc thêm cánh cũng khó mà thoát! Bên ngoài hoàng cung, trong kinh thành còn có năm vạn quân canh giữ! Thế lực như thế này đủ để đối phó với cao thủ khắp nơi rồi!" Hoàng đế Đại Hạ vô cùng tự tin.
Không Hư đạo trưởng vô cùng lo lắng: "Bệ hạ, thế lực này đủ để ứng phó với cao thủ khắp nơi! Chỉ là, sấm sét khủng bố từ trên trời giáng xuống."
Lần trước, hắn ta không cẩn thận luyện chế ra thần đan đã bị lôi đình trên trời bổ cho gần chết, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Lần thứ hai nếu không có sự chuẩn bị tương ứng có thể sẽ mất mạng.
Hoàng đế Đại Hạ thong dong cười nói: "Quốc sư, tuy rằng sấm sét khủng bố, nhưng trẫm cũng có kế sách ứng phó rồi!" Không Hư đạo trưởng kinh hãi: "Ngay cả sấm sét mà cũng có kế sách ứng phó... Bệ hạ, là biện pháp gì?" Hoàng đế Đại Hạ lại vỗ tay, ngay lập tức có một nhóm quan binh cầm mấy cây gậy sắt to lớn tiến vào, cắm trên mặt đất.
Không Hư đạo trưởng vẫn kinh ngạc như cũ: "Bệ hạ, đây là có ý gì?"
Hoàng đế Đại Hạ cười nói: "Từ sau khi quốc sư tới, trẫm đã cân nhắc tới việc đối phó sấm sét như thế nào! Sau khi tiếp thu ý kiến của quần chúng, một vị hiền nhân đã gợi ý nói rằng gậy sắt có thể dẫn sấm sét! Chỉ cần cắm gậy sắt dựng cao trên mặt đất, sấm sét trên trời đều sẽ bị gậy sắt thu hút, như vậy có thể giảm bớt nguy hại của sấm sét!"
"Thì ra là như thế!" Không Hư đạo trưởng cảm thấy cái hiểu cái không mà gật đầu.
Hoàng đế Đại Hạ chỉ ngón tay vào các vị cao thủ phía sau, vô cùng đắc ý nói: "Như vậy, uy lực của sấm sét đã bị yếu đi, rất nhiều cao thủ ở nơi này của chúng ta hẳn là đủ để ngăn cản sấm sét còn sót lại rồi!"
"Được được được! Bần đạo yên tâm rồi!" Không Hư đạo trưởng lại gật đầu một lần nữa.
Tuy rằng hắn ta vẫn không hiểu nguyên lý gậy sắt dẫn lôi, nhưng biết hoàng đế Đại Hạ nhất định sẽ không lấy thuốc trường sinh bất lão ra để đùa giỡn.
Nếu mà luyện không được thần đan thì người chịu thiệt nhất chắc chắn là hắn ta. Cho nên Không Hư đạo trưởng có thể tạm thời yên tâm rồi, toàn lực ứng phó luyện chế thần đan.
Hắn ta hít sâu một hơi, đè nén nội tâm kích động, nói: "Nếu tất cả đều đã được chuẩn bị ổn thỏa rồi thì bần đạo sẽ bắt đầu luyện đan!"
"Quốc sư, mời!" Hoàng đế Đại Hạ rất kích động, trốn ở mái hiên phía dưới cung điện cùng với văn võ bách quan, lẳng lặng nhìn quốc sư luyện chế thần đan.
"Gió tới!" Không Hư đạo trưởng hô to một tiếng.
Thân thể hắn ta chấn động, kình khí phóng ra ngoài, tạo thành một trận gió lớn thổi về phía lò luyện đan, gió lớn cuộn lên ngọn lửa bên trong lò luyện đan khiến nó cháy hừng hực, phát ra thanh âm tách tách.
"Lửa tới!" Không Hư đạo trưởng lại hô một tiếng.
Sau đó trên tay ngưng tụ ra một ngọn lửa, bị hắn ta đánh vào giữa lò luyện đan, đại hỏa thiêu càng thêm hừng hực.
"Nước đến!" Không Hư đạo trưởng lại hô một tiếng.
Trên tay đã xuất hiện giọt nước, biến thành một dòng nước trong suốt, đánh vào trong lò luyện đan.
Kế tiếp, Không Hư đạo trưởng ném các dược liệu đã được chuẩn bị vào trong lò luyện đan theo thứ tự nhất định, hòa tan nó một cách nhanh chóng, hóa thành thuốc ở dạng lỏng, sau đó lại dung hợp vào cùng một chỗ. Sau đó, hai tay ngưng tụ chân khí, ôm lấy lò luyện đan đỏ bừng, vừa lẩm bẩm, vừa dùng sức ném lên. Sau khi lò luyện đan hạ xuống, lại ném lên một lần nữa, giống như tung hứng vậy.
Nói tóm lại, lúc đầu luyện chế thuốc trường sinh bất lão như thế nào thì bây giờ liền luyện chế như thế.
Mỗi một bước đều tỉ mỉ từng li từng tí, không có chút sai lệch nào!
Mọi người trốn dưới mái hiên cung điện, say mê nhìn ngắm, khen không dứt miệng.
“Phương pháp luyện đan của quốc sư thật sự là quá kinh người!"
“Đúng vậy, lần đầu tiên nhìn thấy ném lò luyện đan lên để luyện đan, quả nhiên khác hoàn toàn với luyện khí sĩ khác!"
"Theo lời quốc sư nói, luyện đan như vậy là để hấp thu tinh hoa của nhật nguyệt, tập hợp linh khí thiên địa! Chỉ có phương pháp như thế mới có thể luyện chế ra tiên đan diệu dược trong truyền thuyết!"
"Đúng vậy, cao nhân làm việc quả nhiên không giống người thường!"
Chương 844 Tạch rồi sao?
Đúng lúc này, Không Hư đạo trưởng đột nhiên phun ra một ngụm máu, nhiễm trên lò luyện đan làm cho mọi người nhất thời vô cùng hoảng sợ.
“Sao quốc sư lại hộc ra máu vậy?"
“Một ngụm máu thật lớn, tất cả đều nhiễm lên lò luyện đan rồi!"
“Đúng vậy, người bình thường phun ra một ngụm máu như vậy, chỉ sợ đã ngất đi rồi!"
“Quốc sư làm sao vậy, sẽ không xảy ra chuyện chứ?"
“Chẳng lẽ, luyện đan thất bại rồi sao?"
"Các vị ái khanh, không nên sợ hãi!"
Hoàng đế Đại Hạ bình tĩnh cười nói: "Lúc trước, quốc sư đã dặn dò trẫm, đây là thao tác bình thường! Bởi vì thuốc trường sinh bất lão là tiên đan thần dược không nên xuất hiện trên thế gian, gần như là không thể luyện chế ra! Cho nên nhất định phải lấy máu huyết của quốc sư làm chất dẫn, mới có cơ hội luyện chế ra thần đan diệu dược!"
Mọi người mới chợt bừng tỉnh.
“Thì ra là như thế, vừa rồi làm vi thần giật nảy mình!"
“Không ngờ máu tươi của quốc sư còn có tác dụng kỳ diệu như thế, quả nhiên là một vị cao nhân!"
"Xem ra, thần đan sắp thành rồi!"
Mọi người yên lòng, tiếp tục thưởng thức biểu diễn "hộc máu" của quốc sư.
Chỉ thấy Không Hư đạo trưởng đang ôm lò luyện đan cháy bừng bừng ném lên nhiều lần, rồi lại nhiều lần đón lấy, sau đó cách vài lần lại phun ra một ngụm máu bắn lên lò luyện đan.
Bởi vì phun ra quá nhiều máu nên sắc mặt của Không Hư đạo trưởng đã trắng bệch rồi! Nhưng hắn ta rất vui trong lòng.
Bởi vì hắn ta đã sắp luyện thành thần đan thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết rồi! Nhưng đến lúc này tuyệt đối không thể khinh thường. Bởi vì lôi kiếp sắp tới.
Sắc mặt của Không Hư đạo trưởng dần dần trở nên nặng nề, lớn tiếng hô: "Bệ hạ, còn có các vị đại nhân, các ngươi phải cẩn thận! Thần đan sắp luyện thành, thời tiết sắp đột biến, lôi kiếp khủng bố sắp tới rồi!" Hoàng đế Đại Hạ đã sớm trốn dưới mái hiên lớn tiếng hô: "Quốc sư cứ yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng!"
"Được! Bần đạo lại lắm mồm nhắc nhở một câu, đầu tiên là gió thổi tới! Lần trước khi bần đạo luyện chế thần đan, sẽ thổi tới từng luồng gió yêu ma, gió này sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của mọi người, mọi người nhất định phải cẩn thận!"
Sau khi Không Hư đạo trưởng nhắc nhở xong, ngẩng đầu nhìn bốn phía, đề phòng luồng gió yêu ma sắp tới.
Đám người hoàng đế Đại Hạ cũng ngẩng đầu nhìn bốn phía, lại phát hiện một chút gió mát cũng không có, thời tiết oi bức kinh người.
Sau đó, không hẹn mà cùng nhìn về phía Không Hư đạo trưởng, như thể đang hỏi: Gió đâu? Gió đâu?
Không Hư đạo trưởng cũng cảm thấy rất nghi hoặc.
Lần trước đến lúc này, quả thật đã có rất nhiều luồng gió yêu ma thổi tới, ảnh hưởng đến việc luyện đan của hắn ta vô cùng.
Lần này vậy mà lại không có?
Tuy rằng không có gió, khác biệt một chút với dự đoán của hắn ta, nhưng trong lòng của Không Hư đạo trưởng không hề hoảng hốt một chút nào.
Có gió hay không có gió không cần thiết, không có càng hơn.
Hắn ta tiếp tục ném lò luyện đan, vừa nôn ra máu vừa kêu lên: "Bệ hạ, kế tiếp trên trời sẽ ngưng tụ mây đen, dẫn đến một mưa rất to! Đây là điềm báo của sấm sét, mọi người phải cẩn thận!"
Nói xong, lập tức ngẩng đầu nhìn trời, đề phòng thời tiết mưa dông sắp tới.
Đám người hoàng đế Đại Hạ cũng ngẩng đầu nhìn trời.
Lại phát hiện bầu trời trong lành, một vầng trăng sáng cao cao đang dâng lên, trời đầy sao, không nhìn thấy một đám mây đen nào.
Thời tiết này thật sự là không thể tốt hơn được nữa.
Sau đó, lại một lần nữa không hẹn mà cùng nhìn về phía Không Hư đạo trưởng, như thể đang hỏi: Mây đâu? Mưa đâu? Chúng ở đâu?
Không Hư đạo trưởng lại cảm thấy nghi hoặc một lần nữa.
Lần trước đến lúc này, trên bầu trời đã sớm mây đen dày đặc, mưa ào ào, vì sao bây giờ lại không có gì cả?
Nhưng tuy rằng xảy ra một chút bất ngờ nho nhỏ, trong lòng Không Hư đạo trưởng vẫn không hề hoảng hốt, không mưa càng tốt, không mưa mới thuận tiện cho việc luyện đan Hắn tiếp tục ném lò luyện đan, lại phun ra một ngụm máu nữa, sắc mặt trắng như tờ giấy, lớn tiếng kêu lên: "Bệ hạ, các vị đại nhân, thần đan sắp thành, sấm sét khủng bố sắp giáng thế, phá hủy thần dược! Các ngươi nhất định phải chú ý, đừng để sấm sét đạt được ý xấu, sẽ thất bại trong gang tấc!"
Hoàng đế Đại Hạ lớn tiếng hô: "Quốc sư yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng!"
Mấy cây gậy sắt đã được dựng lên cao.
Còn có cao thủ bốn phía cung điện, tất cả đều ngưng tụ chân khí Tiên Thiên, nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Chỉ cần sấm sét giáng xuống, bọn họ sẽ tập hợp lực lượng ngăn cản sấm sét.
Nhưng mà, mọi người chờ mãi chờ mãi, vậy mà không thấy sấm sét đâu.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, bầu trời vẫn quang đãng như thế, trăng sáng vằng vặc, ánh sao lấp lánh, không có một gợn mây nào.
Cảnh tượng thời tiết này trông có vẻ không giống như là sắp có sấm chớp mưa to.
Lúc này, Không Hư đạo trưởng cuối cùng cũng hoảng rồi!
Bởi vì dựa theo kinh nghiệm lúc trước, lúc này hẳn là nên có gió thổi mưa rơi, sấm chớp đùng đùng, trên trời giáng xuống sấm chớp trừng phạt hắn ta, đồng thời hủy diệt thuốc trường sinh bất lão trong tay hắn ta, nhưng bây giờ một chút bóng dáng của sấm chớp cũng không có.
Điều này có phải có nghĩa là...
Đan dược mà hắn ta luyện chế ra không phải là thần đan, không có hiệu quả thần kỳ, cho nên mới không thể thu hút sự chú ý của ông trời sao?
Điều này có nghĩa là... lần luyện đan này của hắn ta đã thất bại sao?
Thế nhưng từ đầu đến cuối hắn ta đều dựa theo kinh nghiệm lúc trước mà làm, một bước cũng không có sai lầm, vì sao lại như vậy?
Chương 845 Không giống như trong truyền thuyết
"Không hoảng không hoảng, có lẽ lôi phạt đến muộn một chút!" Không Hư đạo trưởng tự an ủi mình, tiếp tục luyện đan.
Bên kia, đám người của hoàng đế Đại Hạ nhìn bầu trời mà nhíu mày không nói.
Quốc sư đã nói có sấm chớp sắp tới, vì sao chờ lâu như vậy mà vẫn không thấy sấm chớp đâu?
Trong đó, có phải đã xảy ra sự cố không?
Muốn mở miệng hỏi một chút nhưng lại sợ quấy rầy tới quốc sư, cho nên chỉ có thể nhịn lại.
Lúc này, Không Hư đạo trưởng vẫn lăn qua lộn lại để luyện đan như trước.
Lò luyện đan kia bay tới bay lui trên không trung, trang điểm xinh đẹp nhưng vẫn không thể thu hút sự chú ý của ông trời.
Bề ngoài trông tên đạo sĩ bất lương bình tĩnh, nhưng trong lòng đã vô cùng hoảng hốt.
Lôi kiếp, sao còn chưa tới?
Nếu ngươi không tới, đan dược của ta sắp phải ra lò rồi!
"Không được hoảng hốt, chờ một chút nữa, rất nhanh sẽ đến thôi!" Hắn ta lại tự an ủi mình một lần nữa.
Kết quả đợi một lúc đã hết một nén nhang.
Trên trời vẫn không có mây, vô cùng quang đãng, bóng đêm vô cùng an tĩnh, chỉ còn lại thanh âm luyện đan của hắn ta.
Hoàng đế Đại Hạ cùng với các đại thần bên cạnh đã hơi đứng không vững rồi, chỉ có thể sai người bưng mấy cái ghế tới để ngồi xuống nghỉ ngơi.
Sau đó, tiếp tục nhìn Không Hư đạo trưởng lăn qua lộn lại để luyện đan.
Hoàng đế Đại Hạ nhỏ giọng hỏi trái hỏi phải: "Sao qua lâu như vậy rồi mà thần dược vẫn chưa được luyện thành?
Dựa theo lời dặn dò lúc trước của quốc sư, bây giờ đáng lẽ đã xuất hiện sấm chớp, vì sao còn chưa thấy chút động tĩnh nào?"
"Cái này...
Các quan nhìn nhau, không biết trả lời như thế nào.
Cuối cùng, vẫn là lão thần an ủi: "Bệ hạ, đây gọi là việc tốt thường hay gặp trắc trở, luyện thần dược không thể dễ dàng như vậy được! Bệ hạ ngài xem, cho đến bây giờ, quốc sư vẫn dửng dưng như trước, không chút hoang mang, chứng tỏ đã khống chế tất cả trong tay! Cho nên, bệ hạ chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, thần dược sẽ được ra lò rất nhanh thôi!" Hoàng đế Đại Hạ cũng cho là đúng gật đầu: "Ái khanh nói rất đúng, vậy trẫm sẽ kiên nhẫn chờ một chút!"
Lúc này, trong lòng của đạo sĩ bất lương bình tĩnh trong mắt mọi người đã vô cùng hoảng loạn rồi.
Sao sấm chớp còn chưa tới?
Nếu ngươi không đến, thuốc trường sinh bất lão sẽ cháy mất!
Thuốc trường sinh bất lão bị cháy còn có thể ăn sao?
Hơn nữa, thật sự là hắn ta sắp gánh không nổi nữa rồi!
Vừa rồi liên tục phun ra nhiều máu già như vậy, trong cơ thể đã thiếu máu, thân thể trở nên yếu ớt.
Cho dù hắn ta là cường giả Tiên Thiên nhưng đã tổn thất nhiều khí huyết như vậy cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu như không dựa vào ý chí sắt thép thì hắn ta đã ngã xuống rồi!
"Ông trời ơi, cầu xin ngươi mau giáng xuống một tia sấm chớp đi! Cứ đánh lên người ta, chỉ cần có thể luyện chế ra thần đan, ta nguyện ý hiến tế một trăm cân thịt mỡ trên người cho ngươi!"
Đạo sĩ bất lương thầm cầu nguyện với trời.
Đúng vào lúc này, chỉ nghe thấy giáng xuống một tiếng đoàng.
Trong lòng đạo sĩ bất lương vui vẻ, cho rằng ông trời nghe được lời cầu nguyện của hắn ta, đánh xuống một tiếng sấm.
Kết quả ngẩng đầu lên nhìn, không phải sấm chớp, mà là lò luyện đan của hắn đã nổ tung!
Bởi vì bị lửa thiêu quá lâu, hơn nữa bị đạo sĩ bất lương tung hứng, cho nên cuối cùng cũng không chịu nổi, nổ tung ở trên không trung, hóa thành rất nhiều mảnh vụn, rơi xuống lả tả.
Tất cả mọi người đều vô cùng hoảng sợ.
"Đã xảy ra chuyện gì, lò luyện đan... nổ tung rồi sao?"
"Chẳng lẽ..... luyện chế thần đan thất bại rồi?"
"Không thể luyện thành thuốc trường sinh bất lão sao?"
Trong vô số những mảnh vụn của lò luyện đan rơi xuống lả tả, có một hạt châu màu đen bắn ra, xẹt ngang bầu trời.
Đạo sĩ bất lương nhanh tay lẹ mắt, phóng lên trời bắt lấy hạt châu màu đen này.
Nhìn hạt châu màu đen trong tay, sắc mặt trở nên rối rắm.
Đám người của hoàng đế Đại Hạ bước nhanh tới, hỏi: "Quốc sư, sao lò luyện đan lại nổ? Chẳng lẽ lần luyện đan này thất bại rồi sao?"
Đạo sĩ bất lương nhìn hoàng đế đang hai mắt trợn tròn, vẻ mặt vội vã, trong lòng đột nhiên bị nghẹn ứ, có chút sợ hãi.
Vì để luyện chế thuốc trường sinh bất lão mà đối phương đã bỏ ra rất nhiều công sức, ngay cả quốc gia cũng không ngó ngàng đến.
Nếu dám nói thất bại, có thể sẽ bị đối phương giết chết tươi mất!
"Bệ hạ, không hề thất bại..."
"Nếu đã không thất bại, vậy thuốc trường sinh bất lão đâu?" Hoàng đế Đại Hạ vội hỏi.
"Bệ hạ, chính là đây!"
Đạo sĩ bất lương mở tay ra, trên tay có một hạt châu đen sì, thật giống như một nắm bùn mà hắn ta móc từ đất lên vậy, làm cho người ta vô cùng chán ghét.
"Cái này.....chính là thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết!"
Hoàng đế Đại Hạ và bách quan đều khiếp sợ.
"Đúng vậy!" Đạo sĩ bất lương mặt dày gật đầu.
"Trong lời đồn, thuốc trường sinh bất lão kia là một hạt châu ánh vàng xán lạn, cực kỳ rực rỡ, có thể không cần dựa vào cái gì mà vẫn có thể lơ lửng trong không trung, vô cùng thần kỳ! Tại sao viên này... lại bình thường như thế?" Hoàng đế Đại Hạ kinh ngạc hỏi.
"Bệ hạ, ngài cũng biết đó là lời đồn, thần đan có thần tính, không có hình dạng gì cả! Nó có thể là một hạt châu màu vàng, cũng có thể là một hạt màu đen, thậm chí có thể không phải là một hạt châu, mà là hình dạng khác, cực kỳ bình thường!" Đạo sĩ bất lương bình tĩnh ngụy biện.
"Nhưng quốc sư, trong lời đồn, khi luyện thành thuốc trường sinh bất lão, hương thơm bốn phía, làm cho người ngửi được cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái, tiêu tan bách bệnh! Vì sao viên đan dược này không chỉ không có mùi thơm mà còn có mùi giống như... cháy rồi? Thấp thoáng tỏa ra mùi hôi thối khiến người ta chán ghét?" Hoàng đế Đại Hạ lại đặt câu hỏi.
"Cái này...
Không Hư đạo trưởng vô cùng khó xử: "Không phải bần đạo không muốn giúp đỡ, mà là việc này không phải có thể giúp là giúp được ngay! Phải biết là muốn luyện ra được thuốc trường sinh bất lão cần rất nhiều kỳ trân dị bảo, tiên trân kỳ tài! Không có nguyên liệu thì căn bản không thể luyện ra được tiên đan!" Hoàng đế Đại Hạ vội vàng nói: "Đạo trưởng xin yên tâm, trẫm đã sai người thu thập kỳ trân dị bảo trong thiên hạ, cung cấp cho ngươi để ngươi luyện đan! Ngươi muốn cái gì, trẫm sẽ thu thập cái đó, tuyệt đối sẽ không để đạo trưởng phải khó xử!"
"Ngoại trừ dược liệu khó tìm ra, còn phải ứng đối với lôi kiếp!"
Không Hư đạo trưởng thở dài nói: "Bệ hạ hẳn cũng biết thuốc trường sinh bất lão là tiên đan diệu dược không thuộc về trần thế! Lúc trước bần đạo luyện ra được thuốc trường sinh bất lão đã gặp phải lỗi phạt! Không chỉ có bần đạo bị đánh trọng thương, mà ngay cả viên tiên đan kia cũng bị thu trở về rồi, cho nên..." Hoàng đế Đại Hạ lại lập tức nói: "Trẫm quả thật đã sớm biết những chuyện mà đạo trưởng vừa nói rồi! Vì để ứng phó với lôi kiếp, trẫm đã mời rất nhiều cao thủ trong thiên hạ tới, đạo trưởng cứ việc yên tâm!" Không Hư đạo trưởng nghe thấy vậy cũng có chút động tâm.
Nhưng hắn ta là quốc sư của Đại Viêm, được bệ hạ Đại Viêm coi trọng, tùy ý thay đổi môn đình thì không hay cho lắm.
Cho nên tỏ vẻ có chút do dự.
Hoàng đế Đại Hạ lớn tiếng nói: "Ngoài ra, trẫm cũng phong ngươi làm quốc sư, làm nhất phẩm đương triều! Các loại vinh hoa phú quý chắc chắn không hề ít! Nói tóm lại, Đại Viêm có thể cho ngươi cái gì thì trẫm cũng có thể cho ngươi cái đó! Hơn nữa còn nhiều hơn so với bọn họ, tốt hơn so với bọn họ!" Không Hư đạo trưởng vẫn có chút do dự.
Hoàng đế Đại Hạ cắn răng nói: "Còn có đạo trưởng chỉ cần có thể luyện ra được thuốc trường sinh bất lão, trẫm còn phong ngươi một chữ vương, cùng trẫm trị vì thiên hạ!" Không Hư đạo trưởng đã vô cùng động tâm rồi. Luyện đan cho ai không phải là luyện?
Hơn nữa, hoàng đế Đại Hạ cho càng nhiều thì càng thỏa mãn khẩu vị của hắn ta.
Vì vậy, hắn ta khom người cúi đầu: "Đa tạ long ân của bệ hạ! Bần đạo mặt dày tiếp nhận nhiệm vụ này, vì bệ hạ mà luyện chế thần đan!"
Hoàng đế Đại Hạ vui vẻ cười lớn: "Ha ha! Trẫm nên cảm tạ đạo trưởng mới đúng! Sau này, Không Hư đạo trưởng sẽ ở lại hoàng cung của Đại Hạ rồi.
Hoàng đế Đại Hạ vô cùng vui vẻ, vừa nhiệt tình chiêu đãi, vừa lệnh cho người tranh thủ thu thập thiên tài địa bảo để luyện chế thần dược, để Không Hư đạo trưởng mau chóng luyện chế thuốc trường sinh bất lão, ví dụ như bọn họ lại phái người tới gặp Lâm Bắc Phàm, bỏ ra một cái giá rất lớn để mua hai lạng xương rồng từ chỗ hắn.
Chỉ dựa vào phần xương rồng giả này, Lâm Bắc Phàm đã lừa được ba nghìn vạn lượng từ Đại Hạ.
Kết quả là đã bán lâu như vậy, da xương rồng cũng không bị rách.
Mặt khác, dưới tình huống Không Hư đạo trưởng nhàn rỗi không có chuyện gì để làm, lại quay lại làm nghề cũ, luyện chế Thông Thần đan.
Bây giờ trên dưới Đại Hạ đều vô cùng tin tưởng bản lĩnh của Không Hư đạo trưởng. Thấy hắn ta luyện ra thần đan như vậy thì liền vội vã thử nghiệm.
Kết quả, mỗi người đều cảm thấy sung sướng như tiên, vừa có tinh thần lại vừa phấn khích, lúc ấy thật sự giống như là đã nhìn thấy tiên nhân.
Ngay cả hoàng đế Đại Hạ tuổi già bệnh nặng, sau khi ăn Thông Thần đan cũng cảm thấy có tinh thần hơn rất nhiều, thân thể cũng tốt hơn, vì thế càng thêm tin tưởng mà không có chút nghi ngờ nào đối với bản lĩnh của Không Hư đạo trưởng, cho càng nhiều đãi ngộ hơn.
Bởi vì thường xuyên lộ diện, tin tức Không Hư đạo trưởng bị Đại Hạ bắt đi dần dần được truyền ra.
Hoàng đế Đại Viêm tức giận kêu gào, phát ra quốc thư trong đêm, nói hoàng đế Đại Hạ là trộm, vậy mà lại trộm đi quốc sư của bọn họ.
Yêu cầu Đại Hạ lập tức trả lại quốc sư, còn phải bồi thường xin lỗi, bằng không sẽ sử dụng bạo lực.
Căn bản là hoàng đế Đại Hạ không bị uy hiếp.
Có bản lĩnh thì đánh qua đây, ai sợ ai chứ?
Sở dĩ hoàng đế Đại Hạ nói như vậy, thứ nhất là bởi vì không sợ, thứ hai là bởi vì lục địa của hai nước không giáp nhau, ngươi muốn đánh tới nhất định phải đi qua Đại Võ, Đại Võ chắc chắn sẽ không cho qua.
Vì vậy, chỉ có con đường vượt biển.
Nhưng mà, lúc trước xương rồng xuất hiện trên biển, dẫn đến trận hải chiến của hai nước, hải quân hai nước đều bị tiêu diệt rồi, căn bản là không đánh lại.
Lúc này, nữ đế Đại Võ không ngại lớn chuyện, xen vào một chân.
Hai vị đều là hoàng đế của nước lớn, náo loạn ầm ĩ thì ra thể thống gì, chẳng lẽ không thể bình tĩnh ngồi xuống, bớt hai đạo sao?
Trẫm nguyện ý nhường ra một khoảng địa bàn ở giao giới, để cho hai bên các ngươi ra sức đánh.
Hai lão hoàng đế tức giận đến méo miệng, không ăn nổi cơm.
Các nước khác đã nhao nhao lên đợi xem trò cười.
Cuối cùng, Đại Viêm và Đại Hạ vẫn không đánh nhau.
Nhưng có làm chuyện gì sau lưng hay không thì không thể biết được.
Bởi vì Không Hư đạo trưởng có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão đã đi tới kinh thành Đại Hạ, cho nên rất nhiều thế lực từ khắp các nơi cũng nhao nhao đi tới kinh thành Đại Hạ, kinh thành trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết.
Hoàng đế Đại Hạ không thể không tăng cường đề phòng, cẩn thận quốc sư của mình bị người khác trộm mất, giấc mơ trường sinh sẽ vỡ tan tành.
Chương 842 Lại luyện đan
Không bao lâu sau, hoàng đế Đại Hạ mừng rỡ đến tìm Không Hư đạo trưởng: "Quốc sư, trẫm đã thu thập đầy đủ những nguyên liệu luyện đan mà ngươi cần cho ngươi rồi, khi nào ngươi mở lò luyện đan?"
Không Hư đạo trưởng vô cùng kinh ngạc: "Bệ hạ, nhanh như vậy?"
"Tất nhiên! Vì thu thập dược liệu mà đạo trưởng ngươi cần, trẫm đã dốc hết quốc khố, còn có các cao thủ trên toàn thế giới thu thập nữa. Có lẽ là hoàng thiên phù hộ, cuối cùng trẫm cũng đã tìm đủ rồi!" Hoàng đế Đại Hạ hớn hở nói.
"Tốt tốt tốt!" Không Hư đạo trưởng cũng vô cùng vui vẻ.
Từ sau lần luyện thành thuốc trường sinh bất lão kia, hắn ta đã sớm muốn luyện chế viên thứ hai rồi.
Không ngờ bất ngờ lại đến nhanh như vậy!
"Quốc sư, khi nào mở lò luyện đan?" Hoàng đế Đại Hạ lại vội vàng hỏi.
Vẻ mặt của tên đạo sĩ bất lương trở nên nghiêm túc: "Bệ hạ, luyện chế thuốc trường sinh bất lão không phải trò đùa! Ngoại trừ chuẩn bị dược liệu ra, bần đạo cần trai giới tắm rửa bảy ngày, bình tâm tĩnh khí mới có thể luyện chế thần đan! Ngoài ra, còn phải phái ra đông đảo cao thủ ứng phó với các cường giả đến cướp dược, cùng với lôi kiếp khủng bố sắp tới!"
Hoàng đế Đại Hạ cũng cho là đúng gật gật đầu: "Quốc sư nói rất đúng, quả thật là phải chuẩn bị tốt ở phương diện này! Quốc sư trai giới tắm rửa, chuẩn bị thật tốt cho việc luyện đan! Những chuyện khác đều phải giao cho trẫm xử lý!"
"Đa tạ bệ hạ!" Đạo sĩ bất lương cúi lạy.
Sau đó hai người chia nhau hành động.
Tên đạo sĩ bất lương đi chuẩn bị trước khi luyện đan, hoàng đế Đại Hạ thì điều binh khiển tướng, điều động cao thủ, chuẩn bị ứng phó với các cao thủ mạnh đến từ nơi khác và lôi kiếp từ trên trời giáng xuống.
Hành động lớn như vậy tất nhiên là sẽ thu hút sự chú ý của mọi người ở bên ngoài.
“Triều đình Đại Hạ làm sao vậy, sao lại thường xuyên điều động binh mã như vậy?"
"Ngay cả binh mã của mấy thành thị xung quanh cũng đều được điều tới, tổng cộng năm mươi vạn binh mã tề tụ ở kinh thành!"
"Chẳng lẽ đây là muốn đánh giặc sao? Muốn đánh ai?"
“Không phải đánh giặc, lão phu hoài nghi có lẽ hoàng đế Đại Hạ sắp không xong rồi!"
"Ăn nói bậy bạ! Ngày hôm trước ta còn thấy tinh thần hắn ta phấn chấn ,mặt mũi hồng hào, căn bản là không giống với dáng vẻ không ổn! Hơn nữa, hắn ta còn có đan dược của quốc sư kéo dài mạng sống, làm sao có thể có chuyện?"
“Chẳng lẽ, Không Hư đạo trưởng muốn luyện chế thần dược?"
Rất nhiều suy đoán dấy lên xôn xao.
Trong đó, cách nói được lưu truyền rộng rãi nhất chính là Không Hư đạo trưởng muốn luyện chế thuốc trường sinh bất lão, cho nên hoàng đế Đại Hạ mới điều binh khiển tướng, lệnh cho tất cả cao thủ tụ tập ở kinh thành, phòng ngừa bất trắc.
Trong Ngự Thư phòng của hoàng cung Đại Võ, Lâm Bắc Phàm và nữ đế nhìn nhau rồi ngồi xuống.
"Ái khanh, ngươi cảm thấy động tĩnh này của kinh thành Đại Hạ thế nào?" Nữ để hỏi.
Lâm Bắc Phàm tự tin cười nói: "Vi thần cho rằng Không Hư đạo trưởng có thể đang chuẩn bị luyện chế thuốc trường sinh bất lão! Đây là chuyện liên quan đến đại nghiệp trường sinh của hoàng đế Đại Hạ, cho nên mới điều binh khiển tướng, ứng phó với bất trắc!" Nữ đế cười gật đầu: "Trẫm cũng có cùng suy nghĩ như vậy! Hoàng đế Đại Hạ đã không thể sống nổi mấy năm nữa, hiện giờ nhìn thấy hy vọng kéo dài tuổi thọ, tất nhiên sẽ toàn lực ứng phó! Nhưng ái khanh, ngươi cảm thấy có thể luyện ra được thuốc này sao?"
Giọng nói của Lâm Bắc Phàm vang vọng: "Quan điểm của vị thần vẫn như vậy, luyện chế thuốc trường sinh bất lão chính là đi ngược với ý trời! Ông trời tuyệt đối sẽ không cho phép đan dược lợi hại như vậy tồn tại!" Thời gian bảy ngày trôi qua rất nhanh chóng...
Lúc này kinh thành Đại Hạ, thủ vệ vô cùng nghiêm ngặt.
Năm mươi vạn đại quân tiến vào kinh thành, năm bước một vị, mười bước một trạm gác, toàn thành giới nghiêm, dân chúng không được ra ngoài.
Phàm là dân chúng có hoài nghi, không có hộ tịch trong sổ thì đều bị tạm thời trục xuất khỏi kinh thành, bằng không chỉ có thể chĩa đao kiếm về phía nhau.
Cả kinh thành bị tạo thành một khối giống như một cái thùng sắt.
Trong hoàng cung, thủ vệ càng nghiêm ngặt hơn, trên cơ bản cao thủ triều đình đều tập trung ở chỗ này, có thể nói là nơi cực kỳ nguy hiểm.
Nếu không có thực lực Tông Sư mà xông vào chính là thập tử nhất sinh. Cho dù là Tông Sư trong lòng cũng có cố kỵ, không dám làm bừa.
Lúc này, hoàng đế Đại Hạ đang dẫn đầu văn võ bách quan canh giữ trước mặt một tòa cung điện, vô cùng căng thẳng.
Khi mặt trời đứng bóng, Không Hư đạo trưởng bước ra từ bên trong.
Hoàng đế Đại Hạ khẩn trương đi tới, vội vàng nói: "Quốc sư, chuẩn bị như thế nào rồi?"
Không Hư đạo trưởng rung cây phất trần trên người, sắc mặt nghiêm túc bái lạy: "Vô Lượng thiên tôn! Khởi bẩm bệ hạ, tất cả đều đã được chuẩn bị ổn thỏa, có thể luyện chế thuốc trường sinh bất lão rồi!"
Hoàng đế Đại Hạ mừng rỡ: "Được được được! Quốc sư, trong thời điểm luyện đan có thể cho trẫm xem không?"
Không Hư đạo trưởng nhường ra một đường, cười nói: "Đương nhiên có thể! Bệ hạ, còn có các vị đại nhân nữa, mời vào trong!"
"Đa tạ quốc sư!"
Mọi người vừa thấp thỏm lại vừa kích động đi vào.
Chương 843 Quả nhiên không giống người thường
Trong cung điện có một quảng trường to lớn, ở trung tâm đang bày một cái lò luyện đan rất to, phía dưới có lò lửa đang cháy hừng hực, đốt lò luyện đan đến mức đỏ bừng, hơi nóng ập vào người.
Ở xung quanh lò luyện đan bày đầy rẫy các loại dược liệu, kỳ trân dị bảo thu thập được từ trong thiên hạ.
Trong đó, không thể thiếu dược dẫn tử quý giá nhất - xương rồng.
"Bệ hạ, còn có các vị đại nhân!"
Không Hư đạo trưởng có chút kích động nói: "Sau đây bần đạo sẽ dùng lò luyện đan và dược liệu này để luyện chế thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết! Đây không phải là chuyện nhỏ, không thể phân tâm, cho nên bần đạo cũng không thể chiêu đãi các vị được!"
“Quốc sư cứ việc luyện đan, không cần bận tâm đến chúng ta!” Hoàng đế Đại Hạ lớn tiếng nói.
"Tạ bệ hạ! Mặt khác, vào lúc luyện thành đan rồi có thể sẽ có cao thủ tới từ khắp nơi đến cướp đoạt, thậm chí còn có thể dẫn sấm sét tới, cái này.."
Hoàng đế Đại Hạ cười ha ha: "Quốc sư, ngươi không cần lo lắng, trẫm đã sớm chuẩn bị sẵn sàng rồi!"
Hoàng đế Đại Hạ vỗ tay, một nhóm cao thủ nối đuôi nhau đi vào.
Trong đó, vậy mà lại có ba vị cường giả cấp bậc Tông Sư, năm mươi cường giả Tiên Thiên.
"Trẫm đã triệu tập phần lớn cường giả của Đại Hạ đến đây để bảo vệ cung điện! Ở bên ngoài cung điện, trong hoàng cung còn có mười vạn đại nội cấm vệ, bọn họ đều là cao thủ, giỏi đánh theo đoàn, cho dù Tiên Thiên có mọc thêm cánh cũng khó mà thoát! Bên ngoài hoàng cung, trong kinh thành còn có năm vạn quân canh giữ! Thế lực như thế này đủ để đối phó với cao thủ khắp nơi rồi!" Hoàng đế Đại Hạ vô cùng tự tin.
Không Hư đạo trưởng vô cùng lo lắng: "Bệ hạ, thế lực này đủ để ứng phó với cao thủ khắp nơi! Chỉ là, sấm sét khủng bố từ trên trời giáng xuống."
Lần trước, hắn ta không cẩn thận luyện chế ra thần đan đã bị lôi đình trên trời bổ cho gần chết, trong lòng vẫn còn sợ hãi.
Lần thứ hai nếu không có sự chuẩn bị tương ứng có thể sẽ mất mạng.
Hoàng đế Đại Hạ thong dong cười nói: "Quốc sư, tuy rằng sấm sét khủng bố, nhưng trẫm cũng có kế sách ứng phó rồi!" Không Hư đạo trưởng kinh hãi: "Ngay cả sấm sét mà cũng có kế sách ứng phó... Bệ hạ, là biện pháp gì?" Hoàng đế Đại Hạ lại vỗ tay, ngay lập tức có một nhóm quan binh cầm mấy cây gậy sắt to lớn tiến vào, cắm trên mặt đất.
Không Hư đạo trưởng vẫn kinh ngạc như cũ: "Bệ hạ, đây là có ý gì?"
Hoàng đế Đại Hạ cười nói: "Từ sau khi quốc sư tới, trẫm đã cân nhắc tới việc đối phó sấm sét như thế nào! Sau khi tiếp thu ý kiến của quần chúng, một vị hiền nhân đã gợi ý nói rằng gậy sắt có thể dẫn sấm sét! Chỉ cần cắm gậy sắt dựng cao trên mặt đất, sấm sét trên trời đều sẽ bị gậy sắt thu hút, như vậy có thể giảm bớt nguy hại của sấm sét!"
"Thì ra là như thế!" Không Hư đạo trưởng cảm thấy cái hiểu cái không mà gật đầu.
Hoàng đế Đại Hạ chỉ ngón tay vào các vị cao thủ phía sau, vô cùng đắc ý nói: "Như vậy, uy lực của sấm sét đã bị yếu đi, rất nhiều cao thủ ở nơi này của chúng ta hẳn là đủ để ngăn cản sấm sét còn sót lại rồi!"
"Được được được! Bần đạo yên tâm rồi!" Không Hư đạo trưởng lại gật đầu một lần nữa.
Tuy rằng hắn ta vẫn không hiểu nguyên lý gậy sắt dẫn lôi, nhưng biết hoàng đế Đại Hạ nhất định sẽ không lấy thuốc trường sinh bất lão ra để đùa giỡn.
Nếu mà luyện không được thần đan thì người chịu thiệt nhất chắc chắn là hắn ta. Cho nên Không Hư đạo trưởng có thể tạm thời yên tâm rồi, toàn lực ứng phó luyện chế thần đan.
Hắn ta hít sâu một hơi, đè nén nội tâm kích động, nói: "Nếu tất cả đều đã được chuẩn bị ổn thỏa rồi thì bần đạo sẽ bắt đầu luyện đan!"
"Quốc sư, mời!" Hoàng đế Đại Hạ rất kích động, trốn ở mái hiên phía dưới cung điện cùng với văn võ bách quan, lẳng lặng nhìn quốc sư luyện chế thần đan.
"Gió tới!" Không Hư đạo trưởng hô to một tiếng.
Thân thể hắn ta chấn động, kình khí phóng ra ngoài, tạo thành một trận gió lớn thổi về phía lò luyện đan, gió lớn cuộn lên ngọn lửa bên trong lò luyện đan khiến nó cháy hừng hực, phát ra thanh âm tách tách.
"Lửa tới!" Không Hư đạo trưởng lại hô một tiếng.
Sau đó trên tay ngưng tụ ra một ngọn lửa, bị hắn ta đánh vào giữa lò luyện đan, đại hỏa thiêu càng thêm hừng hực.
"Nước đến!" Không Hư đạo trưởng lại hô một tiếng.
Trên tay đã xuất hiện giọt nước, biến thành một dòng nước trong suốt, đánh vào trong lò luyện đan.
Kế tiếp, Không Hư đạo trưởng ném các dược liệu đã được chuẩn bị vào trong lò luyện đan theo thứ tự nhất định, hòa tan nó một cách nhanh chóng, hóa thành thuốc ở dạng lỏng, sau đó lại dung hợp vào cùng một chỗ. Sau đó, hai tay ngưng tụ chân khí, ôm lấy lò luyện đan đỏ bừng, vừa lẩm bẩm, vừa dùng sức ném lên. Sau khi lò luyện đan hạ xuống, lại ném lên một lần nữa, giống như tung hứng vậy.
Nói tóm lại, lúc đầu luyện chế thuốc trường sinh bất lão như thế nào thì bây giờ liền luyện chế như thế.
Mỗi một bước đều tỉ mỉ từng li từng tí, không có chút sai lệch nào!
Mọi người trốn dưới mái hiên cung điện, say mê nhìn ngắm, khen không dứt miệng.
“Phương pháp luyện đan của quốc sư thật sự là quá kinh người!"
“Đúng vậy, lần đầu tiên nhìn thấy ném lò luyện đan lên để luyện đan, quả nhiên khác hoàn toàn với luyện khí sĩ khác!"
"Theo lời quốc sư nói, luyện đan như vậy là để hấp thu tinh hoa của nhật nguyệt, tập hợp linh khí thiên địa! Chỉ có phương pháp như thế mới có thể luyện chế ra tiên đan diệu dược trong truyền thuyết!"
"Đúng vậy, cao nhân làm việc quả nhiên không giống người thường!"
Chương 844 Tạch rồi sao?
Đúng lúc này, Không Hư đạo trưởng đột nhiên phun ra một ngụm máu, nhiễm trên lò luyện đan làm cho mọi người nhất thời vô cùng hoảng sợ.
“Sao quốc sư lại hộc ra máu vậy?"
“Một ngụm máu thật lớn, tất cả đều nhiễm lên lò luyện đan rồi!"
“Đúng vậy, người bình thường phun ra một ngụm máu như vậy, chỉ sợ đã ngất đi rồi!"
“Quốc sư làm sao vậy, sẽ không xảy ra chuyện chứ?"
“Chẳng lẽ, luyện đan thất bại rồi sao?"
"Các vị ái khanh, không nên sợ hãi!"
Hoàng đế Đại Hạ bình tĩnh cười nói: "Lúc trước, quốc sư đã dặn dò trẫm, đây là thao tác bình thường! Bởi vì thuốc trường sinh bất lão là tiên đan thần dược không nên xuất hiện trên thế gian, gần như là không thể luyện chế ra! Cho nên nhất định phải lấy máu huyết của quốc sư làm chất dẫn, mới có cơ hội luyện chế ra thần đan diệu dược!"
Mọi người mới chợt bừng tỉnh.
“Thì ra là như thế, vừa rồi làm vi thần giật nảy mình!"
“Không ngờ máu tươi của quốc sư còn có tác dụng kỳ diệu như thế, quả nhiên là một vị cao nhân!"
"Xem ra, thần đan sắp thành rồi!"
Mọi người yên lòng, tiếp tục thưởng thức biểu diễn "hộc máu" của quốc sư.
Chỉ thấy Không Hư đạo trưởng đang ôm lò luyện đan cháy bừng bừng ném lên nhiều lần, rồi lại nhiều lần đón lấy, sau đó cách vài lần lại phun ra một ngụm máu bắn lên lò luyện đan.
Bởi vì phun ra quá nhiều máu nên sắc mặt của Không Hư đạo trưởng đã trắng bệch rồi! Nhưng hắn ta rất vui trong lòng.
Bởi vì hắn ta đã sắp luyện thành thần đan thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết rồi! Nhưng đến lúc này tuyệt đối không thể khinh thường. Bởi vì lôi kiếp sắp tới.
Sắc mặt của Không Hư đạo trưởng dần dần trở nên nặng nề, lớn tiếng hô: "Bệ hạ, còn có các vị đại nhân, các ngươi phải cẩn thận! Thần đan sắp luyện thành, thời tiết sắp đột biến, lôi kiếp khủng bố sắp tới rồi!" Hoàng đế Đại Hạ đã sớm trốn dưới mái hiên lớn tiếng hô: "Quốc sư cứ yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng!"
"Được! Bần đạo lại lắm mồm nhắc nhở một câu, đầu tiên là gió thổi tới! Lần trước khi bần đạo luyện chế thần đan, sẽ thổi tới từng luồng gió yêu ma, gió này sẽ ảnh hưởng đến tinh thần của mọi người, mọi người nhất định phải cẩn thận!"
Sau khi Không Hư đạo trưởng nhắc nhở xong, ngẩng đầu nhìn bốn phía, đề phòng luồng gió yêu ma sắp tới.
Đám người hoàng đế Đại Hạ cũng ngẩng đầu nhìn bốn phía, lại phát hiện một chút gió mát cũng không có, thời tiết oi bức kinh người.
Sau đó, không hẹn mà cùng nhìn về phía Không Hư đạo trưởng, như thể đang hỏi: Gió đâu? Gió đâu?
Không Hư đạo trưởng cũng cảm thấy rất nghi hoặc.
Lần trước đến lúc này, quả thật đã có rất nhiều luồng gió yêu ma thổi tới, ảnh hưởng đến việc luyện đan của hắn ta vô cùng.
Lần này vậy mà lại không có?
Tuy rằng không có gió, khác biệt một chút với dự đoán của hắn ta, nhưng trong lòng của Không Hư đạo trưởng không hề hoảng hốt một chút nào.
Có gió hay không có gió không cần thiết, không có càng hơn.
Hắn ta tiếp tục ném lò luyện đan, vừa nôn ra máu vừa kêu lên: "Bệ hạ, kế tiếp trên trời sẽ ngưng tụ mây đen, dẫn đến một mưa rất to! Đây là điềm báo của sấm sét, mọi người phải cẩn thận!"
Nói xong, lập tức ngẩng đầu nhìn trời, đề phòng thời tiết mưa dông sắp tới.
Đám người hoàng đế Đại Hạ cũng ngẩng đầu nhìn trời.
Lại phát hiện bầu trời trong lành, một vầng trăng sáng cao cao đang dâng lên, trời đầy sao, không nhìn thấy một đám mây đen nào.
Thời tiết này thật sự là không thể tốt hơn được nữa.
Sau đó, lại một lần nữa không hẹn mà cùng nhìn về phía Không Hư đạo trưởng, như thể đang hỏi: Mây đâu? Mưa đâu? Chúng ở đâu?
Không Hư đạo trưởng lại cảm thấy nghi hoặc một lần nữa.
Lần trước đến lúc này, trên bầu trời đã sớm mây đen dày đặc, mưa ào ào, vì sao bây giờ lại không có gì cả?
Nhưng tuy rằng xảy ra một chút bất ngờ nho nhỏ, trong lòng Không Hư đạo trưởng vẫn không hề hoảng hốt, không mưa càng tốt, không mưa mới thuận tiện cho việc luyện đan Hắn tiếp tục ném lò luyện đan, lại phun ra một ngụm máu nữa, sắc mặt trắng như tờ giấy, lớn tiếng kêu lên: "Bệ hạ, các vị đại nhân, thần đan sắp thành, sấm sét khủng bố sắp giáng thế, phá hủy thần dược! Các ngươi nhất định phải chú ý, đừng để sấm sét đạt được ý xấu, sẽ thất bại trong gang tấc!"
Hoàng đế Đại Hạ lớn tiếng hô: "Quốc sư yên tâm, chúng ta đã chuẩn bị sẵn sàng!"
Mấy cây gậy sắt đã được dựng lên cao.
Còn có cao thủ bốn phía cung điện, tất cả đều ngưng tụ chân khí Tiên Thiên, nhìn chằm chằm lên bầu trời.
Chỉ cần sấm sét giáng xuống, bọn họ sẽ tập hợp lực lượng ngăn cản sấm sét.
Nhưng mà, mọi người chờ mãi chờ mãi, vậy mà không thấy sấm sét đâu.
Ngẩng đầu nhìn bầu trời, bầu trời vẫn quang đãng như thế, trăng sáng vằng vặc, ánh sao lấp lánh, không có một gợn mây nào.
Cảnh tượng thời tiết này trông có vẻ không giống như là sắp có sấm chớp mưa to.
Lúc này, Không Hư đạo trưởng cuối cùng cũng hoảng rồi!
Bởi vì dựa theo kinh nghiệm lúc trước, lúc này hẳn là nên có gió thổi mưa rơi, sấm chớp đùng đùng, trên trời giáng xuống sấm chớp trừng phạt hắn ta, đồng thời hủy diệt thuốc trường sinh bất lão trong tay hắn ta, nhưng bây giờ một chút bóng dáng của sấm chớp cũng không có.
Điều này có phải có nghĩa là...
Đan dược mà hắn ta luyện chế ra không phải là thần đan, không có hiệu quả thần kỳ, cho nên mới không thể thu hút sự chú ý của ông trời sao?
Điều này có nghĩa là... lần luyện đan này của hắn ta đã thất bại sao?
Thế nhưng từ đầu đến cuối hắn ta đều dựa theo kinh nghiệm lúc trước mà làm, một bước cũng không có sai lầm, vì sao lại như vậy?
Chương 845 Không giống như trong truyền thuyết
"Không hoảng không hoảng, có lẽ lôi phạt đến muộn một chút!" Không Hư đạo trưởng tự an ủi mình, tiếp tục luyện đan.
Bên kia, đám người của hoàng đế Đại Hạ nhìn bầu trời mà nhíu mày không nói.
Quốc sư đã nói có sấm chớp sắp tới, vì sao chờ lâu như vậy mà vẫn không thấy sấm chớp đâu?
Trong đó, có phải đã xảy ra sự cố không?
Muốn mở miệng hỏi một chút nhưng lại sợ quấy rầy tới quốc sư, cho nên chỉ có thể nhịn lại.
Lúc này, Không Hư đạo trưởng vẫn lăn qua lộn lại để luyện đan như trước.
Lò luyện đan kia bay tới bay lui trên không trung, trang điểm xinh đẹp nhưng vẫn không thể thu hút sự chú ý của ông trời.
Bề ngoài trông tên đạo sĩ bất lương bình tĩnh, nhưng trong lòng đã vô cùng hoảng hốt.
Lôi kiếp, sao còn chưa tới?
Nếu ngươi không tới, đan dược của ta sắp phải ra lò rồi!
"Không được hoảng hốt, chờ một chút nữa, rất nhanh sẽ đến thôi!" Hắn ta lại tự an ủi mình một lần nữa.
Kết quả đợi một lúc đã hết một nén nhang.
Trên trời vẫn không có mây, vô cùng quang đãng, bóng đêm vô cùng an tĩnh, chỉ còn lại thanh âm luyện đan của hắn ta.
Hoàng đế Đại Hạ cùng với các đại thần bên cạnh đã hơi đứng không vững rồi, chỉ có thể sai người bưng mấy cái ghế tới để ngồi xuống nghỉ ngơi.
Sau đó, tiếp tục nhìn Không Hư đạo trưởng lăn qua lộn lại để luyện đan.
Hoàng đế Đại Hạ nhỏ giọng hỏi trái hỏi phải: "Sao qua lâu như vậy rồi mà thần dược vẫn chưa được luyện thành?
Dựa theo lời dặn dò lúc trước của quốc sư, bây giờ đáng lẽ đã xuất hiện sấm chớp, vì sao còn chưa thấy chút động tĩnh nào?"
"Cái này...
Các quan nhìn nhau, không biết trả lời như thế nào.
Cuối cùng, vẫn là lão thần an ủi: "Bệ hạ, đây gọi là việc tốt thường hay gặp trắc trở, luyện thần dược không thể dễ dàng như vậy được! Bệ hạ ngài xem, cho đến bây giờ, quốc sư vẫn dửng dưng như trước, không chút hoang mang, chứng tỏ đã khống chế tất cả trong tay! Cho nên, bệ hạ chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi, thần dược sẽ được ra lò rất nhanh thôi!" Hoàng đế Đại Hạ cũng cho là đúng gật đầu: "Ái khanh nói rất đúng, vậy trẫm sẽ kiên nhẫn chờ một chút!"
Lúc này, trong lòng của đạo sĩ bất lương bình tĩnh trong mắt mọi người đã vô cùng hoảng loạn rồi.
Sao sấm chớp còn chưa tới?
Nếu ngươi không đến, thuốc trường sinh bất lão sẽ cháy mất!
Thuốc trường sinh bất lão bị cháy còn có thể ăn sao?
Hơn nữa, thật sự là hắn ta sắp gánh không nổi nữa rồi!
Vừa rồi liên tục phun ra nhiều máu già như vậy, trong cơ thể đã thiếu máu, thân thể trở nên yếu ớt.
Cho dù hắn ta là cường giả Tiên Thiên nhưng đã tổn thất nhiều khí huyết như vậy cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Nếu như không dựa vào ý chí sắt thép thì hắn ta đã ngã xuống rồi!
"Ông trời ơi, cầu xin ngươi mau giáng xuống một tia sấm chớp đi! Cứ đánh lên người ta, chỉ cần có thể luyện chế ra thần đan, ta nguyện ý hiến tế một trăm cân thịt mỡ trên người cho ngươi!"
Đạo sĩ bất lương thầm cầu nguyện với trời.
Đúng vào lúc này, chỉ nghe thấy giáng xuống một tiếng đoàng.
Trong lòng đạo sĩ bất lương vui vẻ, cho rằng ông trời nghe được lời cầu nguyện của hắn ta, đánh xuống một tiếng sấm.
Kết quả ngẩng đầu lên nhìn, không phải sấm chớp, mà là lò luyện đan của hắn đã nổ tung!
Bởi vì bị lửa thiêu quá lâu, hơn nữa bị đạo sĩ bất lương tung hứng, cho nên cuối cùng cũng không chịu nổi, nổ tung ở trên không trung, hóa thành rất nhiều mảnh vụn, rơi xuống lả tả.
Tất cả mọi người đều vô cùng hoảng sợ.
"Đã xảy ra chuyện gì, lò luyện đan... nổ tung rồi sao?"
"Chẳng lẽ..... luyện chế thần đan thất bại rồi?"
"Không thể luyện thành thuốc trường sinh bất lão sao?"
Trong vô số những mảnh vụn của lò luyện đan rơi xuống lả tả, có một hạt châu màu đen bắn ra, xẹt ngang bầu trời.
Đạo sĩ bất lương nhanh tay lẹ mắt, phóng lên trời bắt lấy hạt châu màu đen này.
Nhìn hạt châu màu đen trong tay, sắc mặt trở nên rối rắm.
Đám người của hoàng đế Đại Hạ bước nhanh tới, hỏi: "Quốc sư, sao lò luyện đan lại nổ? Chẳng lẽ lần luyện đan này thất bại rồi sao?"
Đạo sĩ bất lương nhìn hoàng đế đang hai mắt trợn tròn, vẻ mặt vội vã, trong lòng đột nhiên bị nghẹn ứ, có chút sợ hãi.
Vì để luyện chế thuốc trường sinh bất lão mà đối phương đã bỏ ra rất nhiều công sức, ngay cả quốc gia cũng không ngó ngàng đến.
Nếu dám nói thất bại, có thể sẽ bị đối phương giết chết tươi mất!
"Bệ hạ, không hề thất bại..."
"Nếu đã không thất bại, vậy thuốc trường sinh bất lão đâu?" Hoàng đế Đại Hạ vội hỏi.
"Bệ hạ, chính là đây!"
Đạo sĩ bất lương mở tay ra, trên tay có một hạt châu đen sì, thật giống như một nắm bùn mà hắn ta móc từ đất lên vậy, làm cho người ta vô cùng chán ghét.
"Cái này.....chính là thuốc trường sinh bất lão trong truyền thuyết!"
Hoàng đế Đại Hạ và bách quan đều khiếp sợ.
"Đúng vậy!" Đạo sĩ bất lương mặt dày gật đầu.
"Trong lời đồn, thuốc trường sinh bất lão kia là một hạt châu ánh vàng xán lạn, cực kỳ rực rỡ, có thể không cần dựa vào cái gì mà vẫn có thể lơ lửng trong không trung, vô cùng thần kỳ! Tại sao viên này... lại bình thường như thế?" Hoàng đế Đại Hạ kinh ngạc hỏi.
"Bệ hạ, ngài cũng biết đó là lời đồn, thần đan có thần tính, không có hình dạng gì cả! Nó có thể là một hạt châu màu vàng, cũng có thể là một hạt màu đen, thậm chí có thể không phải là một hạt châu, mà là hình dạng khác, cực kỳ bình thường!" Đạo sĩ bất lương bình tĩnh ngụy biện.
"Nhưng quốc sư, trong lời đồn, khi luyện thành thuốc trường sinh bất lão, hương thơm bốn phía, làm cho người ngửi được cảm thấy nhẹ nhàng khoan khoái, tiêu tan bách bệnh! Vì sao viên đan dược này không chỉ không có mùi thơm mà còn có mùi giống như... cháy rồi? Thấp thoáng tỏa ra mùi hôi thối khiến người ta chán ghét?" Hoàng đế Đại Hạ lại đặt câu hỏi.
Bình luận facebook