• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show (2 Viewers)

  • Chương 396-400

Chương 396: CP Bạc Khương, giết hết chó FA trên thế giới

#CP Bạc Khương, giết hết chó FA trên thế giới#

#Chiến cốt giết người, CP Bạc Khương giết chó FA #

#Hôm qua bạn đã cảm thấy chua xót chưa#

#Doanh thu phòng vé Chiến cốt ngày đầu tiên vượt mốc 1 tỷ#

Dư âm của ngày lễ tình nhân kéo dài tới ngày thứ hai.

Khoang hạng nhất tới thành phố Quảng Châu, máy bay còn chưa cất cánh, chị Lam và Cố Trầm sau khi nhận cuộc điện thoại cuối cùng, đều nhanh chóng tắt máy.

Cố Trầm liếc mắt nhìn hai người trước mặt, nói với giọng quái gở: “Thế cục hiện giờ đã giống như những gì hai vị mong đợi rồi.”

Khương Mạn đắp chăn, đeo bịt mắt, đã ngủ rồi.

Bạc Hạc Hiên giả vờ như không nghe thấy gì hết, vẫn luôn nắm lấy tay cô, thỉnh thoảng lại nghịch chiếc vòng hồng ngọc trên cổ tay cô, ánh mắt vừa dịu dàng, lại vừa yêu chiều.

Cố Trầm thấy đối phương thiết lập chế độ ‘đeo mặt nạ’ thì dứt khoát im miệng luôn.

Hai người đại diện đối mắt nhìn nhau, cùng thở dài cho tình cảnh của kẻ làm thuê.

Chị Lam: “Hai người họ như này là công khai rồi sao?”

Cố Trầm: “Dù sao thì tư bản nhà tôi cũng đã công khai một cách hết sức rõ ràng rồi, người nhà cô còn chưa trả lời một cách chính thức đâu đấy.”

Chị Lam: “Vậy tôi cũng không vội, chờ cô ấy tỉnh dậy rồi nói.”

Cố Trầm: “Tôi cũng không vội, để nhà tư bản làm kẻ xu nịnh thêm một lúc thì tôi cũng vui vẻ.”

Hai người đại diện đối với chuyện này không hề hoảng hốt.

Ngoại trừ cánh truyền thông đang ầm ĩ và cư dân mạng sắp phát điên thì hai người họ cũng chẳng hề gì sất ~

Dù gì thì hai người này yêu đương cũng chẳng thèm để ý sống chết của người khác, nên bọn họ cũng đã quen rồi.

Sau khi máy bay cất cánh, một lúc sau, tiếp viên hàng không bắt đầu phục vụ.

“Xin chào anh Bạc, xin hỏi anh có cần gì không ạ?”

“Một cốc sữa nóng, cảm ơn.”

“Vâng, xin chờ một lát.”

Sau khi cốc sữa nóng được mang tới, Bạc Hạc Hiên mới gọi Khương Mạn dậy, cô mơ màng tỉnh dậy, mắt còn chưa mở lên được, hừ hừ rồi làu bàu: “Đừng phá, biến đi....”

“Uống cốc sữa đã rồi hãy ngủ, em còn chưa ăn sáng, không thấy đói sao?”

Khương Mạn khó khăn mở mắt, kéo bịt mắt lên, ghé vào tay anh, ừng ực uống hết sạch cốc sữa. Sau đó lại nhanh chóng kéo bịt mắt xuống ngủ tiếp.

Bạc Hạc Hiên giúp cô lau miệng, lại bị Khương Mạn còn chưa tỉnh ngủ nhỏ giọng mắng: “Phiền quá, tránh ra đi ……”

Giọng cô lúc sáng sớm hơi khàn, lúc này còn chưa tỉnh ngủ, lại mang theo một chút hấp dẫn khó tả.

Lại giống như đang làm nũng mà không hề biết gì hết, bất giác nhẹ nhàng tán tỉnh người ta.

Ở khoang hạng nhất về cơ bản đều là ekip của hai bên, không ít người đã chứng kiến trận chiến ngọt ngào của hai người, nhưng lúc này mặt cũng phải nóng lên vì ngượng ngùng.

Đặc biệt là Lộ Lộ, thỉnh thoảng lại xoa mặt, tai cũng đỏ cả lên. Vậy mà Cố Trầm còn cố ý nhìn cô, Lộ Lộ sợ quá nhắm chặt mắt lại.

Cố Trầm không nhịn được, khóe miệng khẽ nhếch lên, chị Lam ở bên cạnh u ám nói: “Nghe nói sói đuôi to thích ăn nhất mà mấy con thỏ trắng ngây thơ, haizz, câu này quả thực không sai.”

Cố Trầm thu lại vẻ mặt cười: “Chị Lam và tổng giám đốc Châu sắp kết hôn rồi nhỉ? Gặp mặt phụ huynh hai bên chưa?”

Sắc mặt chị Lam thay đổi, trợn mắt: “Ai mượn anh quan tâm.”

Trong khu vực chuẩn bị của tiếp viên hàng không. Tiếp viên hàng không phụ trách khoang hạng nhất kích động, hít thở gấp gáp.

“Nhìn thấy chưa, nhìn thấy chưa! Hai người đó thật sự yêu nhau rồi!”

“Trời ơi, Bạc thần thật đúng là yêu Khương võ thần quá đi! Khương Mạn ngủ, cả chẳng đường anh ấy đều nắm tay Khương Mạn, còn đút sữa cho cô ấy uống nữa!”

“Răng tôi sắp rụng cả ra rồi đây, nhưng mà Khương Mạn thật sự quá xinh đẹp, bộ dạng mơ ngủ của cô ấy lại còn đáng yêu nữa cơ, ban nãy tôi nghe thấy cô ấy chê Bạc Hạc Hiên phiền phức, tôi suýt thì cười chết mất ……”

“Địa vị của Bạc thần trong gia đình có thể dễ dàng nhìn ra rồi!”

“Ekip của hai người cũng rất hòa hợp, trông có vẻ như hai người họ đã sớm yêu nhau rồi, chỉ là vẫn chưa công khai ra thôi!”

“Tối qua cũng coi như công khai rồi nhỉ?”

“Cũng không biết nữa, tiếc là hôm qua tôi không ở Bắc Thành nên không tận mắt chứng kiến, nghe bạn bè tôi nói, khắp nơi đều là cơn mưa hoa hồng, còn có màn hình trên khắp các con đường và pháo hoa đều hiển thị hình Khương Mạn, trận này hoành tráng quá!”

“Nào chỉ có vậy! Cô còn chưa thấy đấy thôi, có người dùng flycam chụp từ trên cao, khoảnh khắc toàn bộ Đông thành cắt điện, có một vài địa điểm sáng lên, ghép thành chân dung của Khương Mạn!”

“Những thứ này đều là Bạc thần làm sao? Anh ấy rốt cuộc có gia thế như nào vậy?”

Chặng đường này, khoang chuẩn bị của tiếp viên hàng không đều vô cùng hào hứng, kích động, nhưng may mà vẫn còn tố chất nghề nghiệp, bọn họ sẽ không làm phiền khách hàng trong chuyến bay.

Chỉ là sau khi máy bay hạ cánh, các tiếp viên hàng không mới lịch sự đi tới hỏi, có thể chụp chung một tấm hình không.

Khương Mạn vẫn còn đang lâng lâng, bịt mắt kéo lên trán, mí mắt sụp xuống, Bạc Hạc Hiên vẫn luôn ôm lấy cô, “Tỉnh lại nào, chụp ảnh kìa.”

“Hả?” Cô chớp chớp mắt, đầu óc tỉnh táo hơn một chút.

Nhìn những tiếp viên hàng không đang kích động ở bên cạnh, Khương Mạn khẽ vuốt mũi: “Chụp đi.”

Những tiếp viên hàng không sau khi chụp ảnh xong, không nhịn được mà nói với hai người:

“Chúc hai người hạnh phúc nhé.”

“CP Bạc Khương trăm năm hạnh phúc.”

Bạc Hạc Hiên nói cảm ơn, Khương Mạn gật đầu: “Được.”

Đợi sau khi họ rời đi, các tiếp viên hàng không kích động không thôi.

“Hẹn hò rồi!”

“Họ thật sự hẹn hò rồi!”

“Khương võ thần cũng đã thừa nhận rồi, aaaa! CP mà tôi ship thành đôi rồi!!!”

Sau khi ra khỏi sảnh của sân bay, Cố Trầm và Chị Lam phát hiện đám thợ săn ảnh đang chụp lén.

“Có cần ngăn lại không.”

“Không cần đâu, chị không thấy là hai người này không hề có ý định giấu diếm à.”

Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đi phía trước, cả đoạn đường Khương Mạn đều cúi đầu, nhìn có vẻ như đang ngủ gật, Bạc Hạc Hiên nắm lấy tay cô, nhét vào trong túi áo mình.

Tới bãi đậu xe, trợ lý lái xe tới.

Khương Mạn ngáp vài cái, trạng thái vô cùng mơ màng.

Thời gian quá gấp, cô chưa kịp ăn sáng gì, bụng đói vô cùng.

Cũng không dám tùy tiện dùng dị năng để phục hồi sức lực.

Chủ yếu là.... nhìn người đàn ông đang phấn chấn ở bên cạnh, cô rất buồn bực, rõ ràng là anh dùng nhiều sức lực hơn, sao tinh thần vẫn còn tốt vậy?

“Em cảm thấy anh còn có khả năng phục hồi mạnh hơn em đấy.” Khương Mạn nói thầm với anh.

Bạc Hạc Hiên khẽ cười, nói nhỏ bên tai cô: “Thế lần sau đổi lại để em chủ động ra sức nhé?”

Khương Mạn thò tay vào trong áo khoác của anh, dùng sức nhéo mạnh vào eo anh một cái.

Bạc Hạc Hiên hít một hơi lạnh, túm lấy tay cô cắn một cái.

“Tính trả thù cũng lớn nhỉ.”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Chị Lam và Cố Trầm cùng với ekip hai bên đều không dám nhìn.

Chị Lam ho một tiếng: “Hai người chú ý một chút, dù gì cũng còn có thợ săn ảnh bên ngoài đấy.”

Khương Mạn buồn bực: “Bọn họ chụp là việc của bọn họ, chúng em yêu đương trong sáng, cũng có phải ăn trộm ăn cướp gì đâu.”

Chị Lam nở nụ cười mang theo sự nghi ngờ. Hai người yêu nhau cứ như phim Yellow&sex&violent, em lại còn nói với chị là trong sáng?

Bạc ảnh đế gật đầu: “Nói đúng lắm.”

Hai người quản lý từ bỏ tranh luận.

Thôi thì tùy đấy, phá đi! Hai người vui là được! Không cần quan tâm sự sống chết của bọn tôi đâu!

Thợ săn ảnh núp gần đó đều đã điên rồi, điên rồi, điên rồi!!!

“Aaaaaa! Hot search hôm nay lại bùng nổ rồi!”

“Mau gửi ảnh cho tổng biên tập!”

“Bạc Hạc Hiên, Khương Mạn hẹn hò rồi!!”
Chương 397: Tôn Đại Ngọc sụp đổ, cô là Hiểu Hiểu Quân

Các anh trai lập trình viên của weibo đã nổi điên chửi bới rồi. Bây giờ bọn họ chỉ cần nghe thấy hai chữ ‘Bạc Khương’ là sắp bị PTSD (hội chứng ám ảnh tâm lý sau tai nạn) rồi!

Điểm bùng nổ của hot search hôm nay:

#Khương Mạn-Bạc Hạc Hiên hẹn hò rồi#

Tiêu đề hot nhất weibo tới từ tài khoản có tên @Cool cool có chuyện muốn nói. Đây là blog giải trí của một trang web video.

@Cool cool có chuyện muốn nói: (Ảnh tại sân bay mới nhất của Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn, hai người tới Quảng Châu để quảng bá phim, ekip hai bên theo sát phía sau. Hai người khoe tình cảm, không hề e ngại, Cool cảm thấy như nuốt phải một ngàn cân chanh!)

Phía dưới weibo còn có chín tấm hình, toàn bộ đều là full HD.

Khương Mạn bọc mình như cái bánh ú một cách quen thuộc, trên đầu đội mũ len, người đàn ông bên cạnh mặc một chiếc áo len cổ lọ, bên ngoài khoác áo khoác dài, nhan sắc đỉnh cao, cả đoạn đường đều năm tay cô.

Khương Mạn để mặc cho anh nắm tay, ngáp ngủ liên tục.

Cả đoạn đường, ánh mắt Bạc Hạc Hiên đều đặt lên người cô, rũ mắt mỉm cười, bộc lộ dáng vẻ cưng chiều!

Hai tấm ảnh cuối như muốn giết chết đám chó FA!

Chắc là đang đứng đợi xe ở bãi đỗ xe, Khương Mạn thò tay vào trong áo khoác của anh, trông giống như đang nhéo người ta, dáng vẻ Bạc Hạc Hiên nhăn nhó như đang chịu đau.

Tấm tiếp theo, anh túm lấy tay cô, không khách khí mà cắn xuống, ánh mắt vẫn nhìn cô chăm chú.

(A~~~ Tôi chết rồi, chết rồi, chết rồi ……)

(Ôi mẹ ơi, CP con ship thành đôi rồi, hai người thật sự hẹn hò rồi!!)

(Khóc lớn, đây là nhan sắc thần tiên gì vậy, Bạc thần khi đang yêu sao lại có dáng vẻ phấn chấn vậy?)

(Đệt! Bạc Hạc Hiên, anh mau thu ánh mắt lại đi, dưới ánh nhìn của quần chúng mà anh lại muốn ăn Khương võ thần sao?)

(Huhuhuhu, con gái tôi bị bắt đi rồi! Tôi không phục!!)

(CP Mạn Điềm và CP Hiểu Mạn cứ như vậy mà biến mất sao?)

(@Tang Điềm không cay@Tôn không phải Đại Ngọc, hai người đâu? Hai người bị đày vào lãnh cung rồi, hai người biết chưa?)

Còn có người có lòng tốt chạy tới dưới weibo của Khương Vân Sênh.

(Chúc mừng đạo diễn Khương đã có em rể!)

(Đạo diễn Khương khi nào thì có cháu bế?)

(Đạo diễn Khương có muốn song hỉ lâm môn không, tìm cho Khương võ thần một người chị dâu?)

Trên weibo người thì la hét, có người kêu gào, có người chúc mừng, sôi nổi, rộn rã không ngại lớn chuyện.

Tang Điềm: (Miệng cười nhưng nước mắt tuôn rơi.jpg)

Cư dân mạng cười gần chết.

(Điềm Điềm đừng khóc, dù gì thì chị vẫn còn anh ba mà, sau này chị chính là chị dâu thứ ba rồi!)

(Gần quan hưởng lộc, sau này Bạc tiểu tam được vào nhà còn phải kính dâng lên chị một tách trà mời trưởng bối đấy!)

(Nhìn Đại Ngọc mà xem, Điềm Điềm chị phải trân trọng cơ hội đấy, chí ít chị còn có được anh ba, Đại Ngọc còn không có gì kìa! @Tôn Đại Ngọc)

Đại Ngọc vừa mới đóng máy, nhìn tin tức trên mạng, chậc chậc.

‘Sinh tồn vô hạn’ mùa một coi như đã quay xong, đêm qua cô quay cảnh cuối đến tận 1 giờ sáng, không chú ý tới tin tức trên mạng.

Lúc 11 giờ khuya Tôn Hiểu Hiểu gửi tin nhắn chúc mừng sinh nhật tới Khương Mạn rồi vẫn cứ bận mãi.

Lúc này hoàn toàn được giải phóng rồi mới bắt đầu hóng hớt muộn màng.

“Hai người này cuối cùng cũng công khai rồi.”

Tôn Hiểu Hiểu hừ hừ, “Thật không phải người mà, bày ra một trận hoành tráng như thế, sau này lúc cầu hôn để tôi xem Bạc Hạc Hiên có gửi một cái vệ tinh lên trời thông báo tới toàn vũ trụ hay không?”

Trợ lý hắng giọng: “Chị, chị bốc mùi chua quá*, trên mạng nói CP Hiểu Mạn kết thúc BE rồi……”

(*Trong tiếng Trung, ‘chua’ đồng âm với ‘ghen’)

Tôn Hiểu Hiểu trợn mắt: “Đã BE từ lâu rồi biết không hả! Khương Mạn đáng ghét đó gặp phải người đàn ông như Bạc Hạc Hiên mới……”

Cô ngừng lại, bĩu môi khinh bỉ: “Chậc, Bạc Hạc Hiên khống chế được cô ta mới lạ đó, dù sao thì anh ta cũng phải gánh một cục tai họa rồi, sau này những người bình thường đã được an toàn rồi.”

Nói xong, Tôn Hiểu Hiểu trở về phòng của mình, nằm nghỉ ngơi, kéo rèm lại, cô lập tức lấy ra chiếc Ipad.

Tìm ra tấm ảnh hai người đứng ở bãi đỗ xe, cắn qua cắn lại, hot nhất trên mạng.

Vừa nhìn vừa soi, nụ cười như bà dì trên khuôn mặt Đại Ngọc không thể kìm lại được……

Cô ấy phóng to tấm ảnh, xuýt một tiếng.

“Sao trên tay Bạc Hạc Hiên cũng có vết răng vậy?”

“Hai người này mặc kín như vậy làm gì……”

“Lẽ nào……không lẽ……tối qua bọn họ ……”

“Không đúng, không đúng, chiếc vòng tay của cô ấy sao trông giống như còng tay vậy? Còn có lỗ khóa nữa?”

“Giỏi lắm! Chiếc dây chuyền trên cổ Bạc Hạc Hiên ……”

Tâm hồn hội họa của bà xã Hiểu Hiểu Quân bùng phát, trong đầu tưởng tượng ra cảnh tượng đêm qua.

Tôn Đại Ngọc kích động, lấy bút ra bắt đầu vẽ.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Trên bảng vẽ:

Cơn mưa hoa hồng ngập trời, pháo hoa sáng rực bên ngoài khung cửa sổ sát đất, những điểm sáng khổng lồ ghép thành chữ chúc mừng sinh nhật.

Bên trong phía cửa sổ, cảnh tượng nóng bỏng xuất hiện.

Chiếc vòng tay, còng trên cổ tay, những dấu đỏ, bóng lưng giao nhau……

Một bàn tay của người đàn ông vuốt ve bên mặt cô gái, ngón cái đè lên đôi môi đỏ mọng, bị người con gái cắn lấy.

Cả người Tôn Đại Ngọc như được bơm máu gà, vô cùng hưng phấn.

Sau khi phác họa, đồ lại đường nét, lại chỉnh sửa thêm một số chi tiết, liền vội vàng up tấm hình lên!

“A~ Đã quá ~”

Ôm lấy chiếc Ipad, Đại Ngọc mỉm cười mãn nguyện.

Cô ấy ngáp một cái, chuẩn bị chợp mắt một lát, lại bị tiếng hét của trợ lý đánh thức.

“Chị Tôn!! Tôn Đại Ngọc!! Chị đang làm cái quái gì vậy?”

“Sao vậy? Sập nhà rồi sao?”

Tôn Hiểu Hiểu không hiểu gì cả.

Đại Ngọc và người đại diện kinh ngạc nhìn cô ấy, cô ấy giơ điện thoại lên.

“Chị điên rồi sao? Đây, đây là chị vẽ sao?”

“Chị không thèm ship CP của mình thì thôi đi, lại còn đi ship CP Bạc Khương?”

“Fan sắp phát điên rồi……”

Tôn Hiểu Hiểu nín thở, vội vàng lên weibo xem. Cô không nhịn được mà chửi thề.

Vãi! Quên đổi tài khoản rồi!!

Fan của Đại Ngọc lúc này rất bối rối.

(????)

(Chính chủ dẫn đầu ship CP Bạc Khương? Đại Ngọc chị tỉnh táo lại đi, chị có biết bản thân mình đang làm cái gì không?)

(ĐM, nhà tôi sập rồi, còn là bị chính chủ phá dỡ! Gian tế!!)

(Tôn Đại Ngọc, chị là đồ quân địch! Không cho phép chị như vậy đâu!!!)

(Hahaha! Cười chết mất thôi, Đại Ngọc có cần phải đáng yêu vậy không!)

(Chờ chút, phong cách vẽ tranh này sao lại quen thuộc vậy nhỉ...Hiểu Hiểu Quân....bút danh này nghe quen quá.)

Tôn Hiểu Hiểu đơ luôn.

So với quên đổi tài khoản, bại lộ bản thân ship CP thì chuyện còn đáng sợ hơn chính là ……

Cô sụp đổ rồi……

Khi cô khoác chiếc vỏ bọc Hiểu Hiểu Quân để vẽ những bức tranh kia ……ban đầu còn theo đuổi phong cách thơ mộng, lãng mạn, nhưng dần về sau này, vẫn luôn lượn lờ ở ranh giới ‘18+’ ……

Người đại diện và trợ lý vẫn đang điên cuồng lướt weibo, rất nhanh sau đó, sắc mặt hai người liền thay đổi.

“Hiểu Hiểu Quân là ai?”

“Em biết người này, đây là một họa sĩ có tiếng, còn là một ‘bà xã’* chuyên tạo ‘đường’, vẽ rất nhiều tranh về Bạc Khương, tấm nào cũng hot trong giới!”

(*bà xã: là những người chuyên chế hoặc vẽ hoặc photoshop những tấm hình cho các CP trên mạng; những video hoặc hình ảnh đó được gọi chung là đường)

“Đại Ngọc à....trên mạng có rất nhiều người nói em là Hiểu Hiểu Quân……”

“Chuyện này là sao vậy?”

Khóe môi Tôn Đại Ngọc giật một cái.

“Bây giờ em xóa weibo.... còn kịp không?”

Người đại diện & trợ lý: ????

Có cuộc gọi trên wechat, trên màn hình hiển thị——Khương Mạn!

Tôn Đại Ngọc hít sâu một hơi.

Cô ấy nhắm mắt, ấn nút nhận cuộc gọi.

Giọng nói của Khương Mạn vang lên ở đầu dây bên kia, khàn khàn: “Đại Ngọc à, cô là Hiểu Hiểu Quân sao?”

Tôn Đại Ngọc: “……Alo.”

Ảnh 18+ bay tới trước mặt chính chủ, sao có thể không ngượng ngùng đây....

“Giỏi lắm! Chả trách mà tranh của Hiểu Hiểu Quân lúc nào cũng khớp với thực tế đến vậy, hóa ra không phải là đoán mò.”

“Tôn Đại Ngọc, cô là cái đồ phản bội, có phải cô cắm tai mắt gì trên người tôi không!”

“Có cái rắm ấy!” Tôn Đại Ngọc thẹn quá hóa giận, sau đó lại giật mình, che lại điện thoại đi vào nhà vệ sinh trong phòng, nhỏ giọng chất vấn: “Đệt! Khương đáng ghét kia, cô thật sự ăn được Bạc Hạc Hiên rồi à? Lại còn chơi kiểu còng tay kia? Cô chơi kích thích vậy sao?”

Đầu bên kia điện thoại, cô Mạn nào đó im lặng một lúc.

Sau đó……

“Tút tút tút……”

Cuộc gọi bị tắt rồi.
Chương 398: Tôi là chồng chưa cưới của Khương Mạn, Bạc Hạc Hiên

Cái ID (Hiểu Hiểu Quân) này ở trong hội CP Bạc Khương nổi tiếng cỡ nào, không ai là không biết.

Cho dù không phải là fan CP, thì cũng sẽ từng nhìn thấy ‘đường’* mà cô tạo ra.

(*đường: món ăn tinh thần cho fan CP, thường là tranh/ảnh/video cắt ghép)

Khương Mạn cũng từng xem, nhưng mà là xem ở điện thoại của Lộ Lộ.

Cô và Bạc Hạc Hiên đều rất ít khi lướt mạng, cô mà có thời gian thì đều sẽ đi vận động, rèn luyện cơ thể, Bạc Hạc Hiên thì thích đọc sách.

Nhưng không thể cấm đoán được sở thích của người ở bên cạnh.

Trên đường đi quảng bá phim, Khương Mạn dường như được mở ra một thế giới mới.

“Tôn Đại Ngọc ơi là Tôn Đại Ngọc, rà quét văn hóa phẩm đồi trụy mà lại để một con cá lọt lưới!”

“Wow……có cả những fanfic* nữa này……”

(*Fanfic: truyện ngắn được fan sáng tác dựa trên tác phẩm gốc hoặc dựa trên hình tượng Idol)

Khương Mạn đọc mà không nhịn được, nuốt nước bọt

Thật đúng là chỉ có fan là điên rồ!

Bạc Hạc Hiên và cô cùng ngồi ở ghế sau, trước kia anh không bao giờ ngồi ở ghế sau, vị trí này luôn khiến anh bất giác cảm thấy khó chịu.

Mãi tới sau khi ngồi cùng Khương Mạn. Giống như nhận được một cục tẩy, xóa nhòa những ký ức đau khổ về vụ tai nạn xe năm đó.

Khi anh ngồi một mình ở hàng ghế sau, anh vẫn sẽ cảm thấy khó chịu, nhưng khi có Khương Mạn ở bên, cảm giác khó chịu đến nghẹn thở đó bỗng chốc tiêu tan như làn khói.

Thấy cả đoạn đường cô đều không ngừng lướt điện thoại, lúc này đã xem đến ngây ngốc luôn rồi, Bạc Hạc Hiên cũng hiếu kỳ, rốt cuộc là cô ấy đang xem cái gì.

Ánh mắt lướt tới màn hình điện thoại của cô.

“Khương Mạn đánh giá cơ thể đang tỏa ra hormone trước mặt, ngón tay di chuyển vòng quanh ** của Bạc Hạc Hiên, cô từ từ rút roi da ra ……”

Tiếng rên trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai.

Gợi cảm, hấp dẫn.

Khương Mạn nổi cả da gà, vội vàng bịt miệng anh lại, “Anh đọc lên làm gì?”

Bạc Hạc Hiên cầm lấy điện thoại của cô, đọc fanfic, một tay khác nắm chặt lấy cái móng vuốt nhỏ của cô, kéo cô vào lòng mình.

Bạc Hạc Hiên nhanh chóng đọc hết toàn bộ.

“Thì ra Yêu Nhi thích chơi kiểu này?”

“Em đâu có!”

“Nhưng ban nãy em xem rất nghiêm túc mà.”

Khương Mạn nuốt nước bọt, trừng mắt: “Mắt anh có vấn đề à! Em là đang lên án! Những fanfic này rõ ràng là tác phẩm sỉ nhục người ta! Em lập tức báo cáo!”

Khương Mạn cướp lại điện thoại, hoảng loạn tắt weibo, tắt luôn điện thoại.

Những fanfic chết tiệt này……

Sao lại viết ngọt ngào như vậy, không hề kém so với những tiểu thuyết mà cô từng đọc, đợi tối về khách sạn, cô trốn vào nhà vệ sinh, từ từ nghiên cứu!

Bạc Hạc Hiên liếc nhìn cô trêu chọc: “Nếu em thích, anh cũng không phải là không thể phối hợp với em.”

Khóe miệng Khương Mạn giật giật: “Vậy sao? Vậy lần sau em trói anh lại rồi treo lên? Dùng roi da quất anh kêu áu áu nhé?”

Bạc Hạc Hiên chau mày, ấn đầu cô vào trong lòng, “Em cứ nằm mơ đi.”

Cố Trầm ngồi lái xe đằng trước, người đại diện Cố lẳng lặng kéo vách ngăn với ghế sau lên, cách ly khỏi những âm thanh và hình ảnh kích thích.

Sau này có đánh chết anh cũng không lái xe cho hai người này đâu!

Nghĩ đến là tức, anh ta đường đường là một người đại diện, mà còn phải lái xe cái gì chứ, trợ lý còn sống tốt hơn anh ta đấy!

Tư bản chết tiệt, không tăng lương, anh ta sẽ quậy cho biết mặt!

Tới khách sạn gần khu vực quảng bá phim, hai người tập hợp với đoàn làm phim, khó tránh khỏi lại bị trêu chọc một phen.

“Em gái lần này thật quá đáng nha, sinh nhật là chuyện lớn như vậy mà lại giấu mọi người?”

Bạc Hạc Hiên nói: “Ngày trọng đại như vậy, đương nhiên là chỉ có thể dành cho tôi rồi.”

Tự Thiên Sách: “……”

Đồng chí lão Vân và những người khác: “……”

Tự Thiên Sách mặt mày nhăn nhó: “Báo cảnh sát! Ở đây có người muốn giết chó FA!”

Bầu không khí của đoàn phim ‘Chiến cốt’ vẫn luôn tốt đẹp.

Chuyện Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn hẹn hò, mọi người đã sớm đoán ra rồi, nhưng cũng đều giúp họ giấu kín, tuyệt đối không hề hé ra nửa lời.

Bây giờ hai người công khai rồi, mọi người cũng yên tâm mà trêu chọc rồi.

Đồng chí lão Vân có chút vui sướng khi người khác gặp họa: “Mấy ngày quảng bá phim này hai người cứ chờ mà xem, cánh truyền thông bây giờ như hổ đói, chỉ hận không thể nuốt sống hai người thôi đấy!”

Tự Thiên Sách gật đầu: “Còn không phải sao! Điện thoại của tôi sắp bị người ta gọi cháy máy rồi này!”

Khương Mạn nhìn anh ta: “Em nhìn thấy hot search rồi, hôm qua ‘Chiến cốt’ vượt mốc doanh thu một tỷ rồi, anh Tự chuẩn bị khi nào thì giả gái?”

Tự Thiên Sách lựa chọn giả ngu, móc lỗ tai, “Ai ya, dạo này lãng tai quá, chắc phải đi ngoáy tai thôi.”

Sự thật chứng minh, Thiên Sách và đồng chí lão Vân rất có khả năng đoán trước tương lai.

Hiện trường buổi quảng bá phim ở Quảng Châu, cánh truyền thông hưng phấn đến mức khiến Khương Mạn sợ hãi, mỗi một phóng viên đều như có hiệu ứng con mắt laze vậy.

Khán giả ở hiện trường càng hăng giống như được tiêm máu gà vậy.

Cuối cùng vẫn phải là đồng chí lão Vân đứng ra nói, nhất định sẽ dành ra mười lăm phút để mọi người thỏa sức xử lý đôi nam nữ đáng ghét này, cánh truyền thông và fan ở hiện trường mới ngưng lại một lúc.

Buổi phỏng vấn quảng bá phim diễn ra sau khi bộ phim được chiếu.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Khán giả và đám phóng viên đều khóc như chó, còn có một vài phóng viên chạy tới từ buổi công chiếu đầu tiên, đã xem rồi, nhưng vẫn không nhịn được mà bị tổn thương lần hai!

Tất cả mọi người đều đắm chìm trong sự đau khổ của cái BE của Lan Quy và Bất Ly.

Nhìn lại hai người Bạc-Khương trong thực tại đang ‘rải đường’, bỗng chốc lại có cảm giác phức tạp, lại được an ủi ……

Còn có người không dứt được ra khỏi cảnh phim, nhìn Bạc Hạc Hiên với ánh mắt căm thù!

Đó là sự căm thù dành cho bạo quân khốn nạn Lan Quy!

Sau khi cuộc phỏng vấn về bộ phim kết thúc, lại quay lại sự kiện chính.

Mấy người như Tự Thiên Sách và đồng chí lão Vân đều trực tiếp rời khỏi hiện trường, vứt sân khấu lại cho Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn, một đám người ngồi ở hàng ghế đầu, còn có người mang hạt dưa theo.

Vừa ngồi cắn hạt dưa, vừa xem trò vui của Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn.

Khương Mạn cầm lấy mic, rất đau đầu: “Vân Chí Sam, Tự Thiên Sách, có phải mấy người hơi quá đáng rồi không?”

“Bà Nhan Phương, sao bà cũng xa đà theo bọn họ vậy ạ?”

Bà Nhan Phương cắn hạt dưa với thái độ rất trang nhã, bà ấy cười đáp: “Tiểu Mạn nè, đừng có ngại mà, bọn ta cũng rất tò mò đấy.”

Khương Mạn khóc không ra nước mắt.

Rốt cuộc thì cô cũng nhìn rõ những đồng đội heo thích náo nhiệt, không ngại lớn chuyện, bên cạnh cô rồi!

Phóng viên hét lớn: “Khương võ thần đừng đấu tranh nữa! Khuất phục đi!”

“Không khuất phục! Khuất phục là chuyện không thể nào!” Khương Mạn cứng đầu nói: “Chỉ có duy nhất một lần này thôi, không có lần sau đâu nhá! Có bất cứ vấn đề gì, hôm nay mọi người cứ thoải mái đưa ra!”

“Chúng ta là tới tuyên tuyền cho phim một cách đàng hoàng, anh xem các anh như này là ra cái thể thống gì!”

“Đạo diễn Vân vẫn còn một khoản tiền công chưa thanh toán cho tôi đâu, ông ấy mà không vui là ông ấy không đưa tiền cho tôi nữa, các anh đền cho tôi nhé!” Khương Mạn nói đùa.

Đồng chí lão Vân không chịu yếu thế: “Cần tiền thì tìm người đàn ông bên cạnh cháu ấy! Cậu ta là nhà sản xuất đó bít hem*!” (đạo diễn bắn luôn giọng địa phương)

Khương Mạn quát đùa: “Lôi Vân Chí Sam ra ngoài!”

Đồng chí lão Vân haha cười lớn:

Các phóng viên và các fan cũng đồng loạt cười theo.

Khi Khương Mạn đùa giỡn với khán giả, Bạc Hạc Hiên ở bên cạnh, âm thầm nhìn cô, trong ánh mắt tự nhiên toát ra nét cười và sự cưng chiều.

Cánh truyền thông và người yêu phim ban đầu còn haha cười lớn, dần dần lại cảm giác như bị nhét một đống thức ăn cho chó* vào miệng.

(*thức ăn cho chó: ám chỉ những hành động thân mật, tình cảm của các cặp đôi trước mặt người ế)

Bị một màn nổ bong bóng màu hồng trước mặt khiến cho hormone trong cơ thể mất kiểm soát, dopamine tăng cao ……

Mức đường vượt mức quy định rồi đó! Hai vị kia ơi!!!

Tự Thiên Sách thấy cảnh này, nhiệt tình cầm lấy mic, lên sân khấu làm MC.

Tuy nhiên, tư thế của anh ấy chẳng khác nào MC trong đám cưới.

“Chúng ta quảng bá phim đàng hoàng, thì phỏng vấn cũng phải nghiêm túc mà nhỉ! Đặc biệt là cô dâu chú rể.... à không! Hai nhân vật chính phát biểu!”

Hiện trường hét lớn, quần chúng: Hahahaha!

Khuấy động không khí là phải nhờ vào Tự Thiên Sách rồi!!

Bạc Hạc Hiên cầm mic lên, nghiêng đầu nhìn Khương Mạn, nắm lấy tay cô, mười ngón đan vào nhau.

Một ánh mắt trao nhau, như chứa đựng cả thế giới.

Từng câu từng chữ, giống như là giới thiệu, lại giống như là tuyên bố với toàn thế giới:

“Chào tất cả mọi người, tôi là chồng chưa cưới của Khương Mạn, Bạc Hạc Hiên.”
Chương 399: Xin hỏi chồng tương lai của tôi khi nào mới chào đời

Cái gì gọi là thức ăn cho chó kiểu bom đạn.

Khán giả ở hiện trường quảng bá phim rốt cuộc cũng hiểu rồi.

Đã không thể kìm được tiếng hét nữa rồi.

Ai có thể kháng cự lại loại phát ngôn thẳng thừng, tuyên bố cho cả thế giới biết ‘tôi là của em’ như thế này!

Lúc này, tất cả khán giả nữ tại hiện trường đều hận bản thân không thể biến thành Khương Mạn!

Đương nhiên không thể loại trừ những khán giả nữ muốn trở thành Bạc Hạc Hiên ……

Khương Mạn cong khóe miệng, ngẩng đầu nhìn anh, “Chào mọi người, tôi là vợ chưa cưới của Bạc Hạc Hiên, Khương Mạn.”

Ánh đèn flash và tiếng bấm máy ảnh điên cuồng vang lên.

Phóng viên điên cuồng phát ra câu hỏi: “Xin hỏi hai người có thật là hôm qua mới bắt đầu hẹn hò không? Là ai theo đuổi ai trước?”

Bạc Hạc Hiên: “Tôi theo đuổi cô ấy.”

Cả hiện trường đồng loạt ồ lên.

“Anh Bạc bắt đầu thích cô Khương từ khi nào? Là khi hợp tác trong phim ‘Chiến cốt’ sao? Hay là sớm hơn nữa?”

Khương Mạn: “Câu này để tôi trả lời, là bắt đầu từ ‘Một cuộc sống khác’.”

Khán giả kinh ngạc, sớm vậy sao?

“Hai người đã đính hôn chưa? Đã gặp mặt phụ huynh chưa?”

Bạc Hạc Hiên: “Gặp rồi, không cần đính hôn, sẽ trực tiếp kết hôn.”

Anh nhìn người bên cạnh: “Tôi muốn nhanh chóng được có tên trên sổ hộ khẩu của cô ấy.”

Không ổn rồi, không ổn rồi ……

Phóng viên và các fan đều sắp bị nhét thức ăn cho chó đến xỉu rồi.

Thiên Sách đã sắp tắc thở rồi, mặt mày nhăn nhó, xoa xoa cánh tay.

Quá dữ! Quá trâu bò!

Yêu đương với chả phát thức ăn cho chó, chết tôi!

“Hai người đã lên kế hoạch khi nào thì kết hôn chưa?”

Bạc Hạc Hiên: “Bí mật.”

……

Phóng viên đưa ra câu hỏi hăng như được tiêm chất kích thích, mười phút căn bản là không đủ, Khương Mạn cả quả trình đều phủi tay đứng nhìn, ném hết các câu hỏi cho Bạc Hạc Hiên.

Cuối cùng, cơ hội đặt câu hỏi cuối cùng.

“Cô Khương, anh Bạc rốt cuộc là dùng cách gì để lay động cô?”

Khương Mạn chớp chớp mắt, nhìn người đàn ông bên cạnh.

Câu hỏi này thật sự là cô đã nghiêm túc suy nghĩ.

“Ban đầu....chắc là vì anh ấy có tiền.”

Khán giả: ??? Cô đúng là dũng cảm, dám trả lời như vậy sao?

Bạc Hạc Hiên nhướng mày: “Lẽ nào không phải vì anh bao em ăn sao?”

“Ờ, quả thực là vậy, ban đầu là phiếu cơm ngắn hạn, dần dà trở thành phiếu cơm dài hạn.”

“Rồi sau đó ấy hả, tôi phát hiện người đàn ông này có tiền, có diễn xuất, tay nghề nấu ăn lại giỏi, thân hình lại đẹp, tính cách cũng tốt.”

“Giá cả lại ưu đãi, cần thiết phải có trong nhà.”

Khương Mạn trả lời ngắn gọn bốn năm câu.

Khán giả nghe xong đều muốn bật cười.

“Nhưng quan trọng nhất là……”

Giọng nói của Khương Mạn hơi ngưng lại, “Anh ấy là Bạc Hạc Hiên.”

“Tôi tin tưởng anh ấy, giống như tin tưởng bản thân mình.”

Cả hiện trường đột nhiên yên tĩnh.

Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn bốn mắt nhìn nhau, tự nhiên như một thói quen, Bạc Hạc Hiên cúi đầu, Khương Mạn ngẩng đầu, khẽ hôn nhẹ một cái.

Một nụ hôn đẹp đẽ như nụ hôn chào buổi sáng khi thức dậy mỗi sáng.

Buổi quảng bá phim tại Quảng Châu, hiện trường giết chó FA quy mô lớn, kết thúc tốt đẹp!

Trên mạng, xác chết của chó FA rải la liệt.

Sau khi video buổi quảng bá phim được phát trên mạng, các fan đều đã phát điên rồi.

(Tôi là chồng chưa cưới của Khương Mạn, tôi là vợ chưa cưới của Bạc Hạc Hiên! Lời tuyên bố bá đạo vậy!!!)

(Chết chó FA rồi, CP Bạc Khương phải hoàn toàn chịu trách nhiệm!!)

(Trời ơi, ông trời ơi! Ghen tỵ chết mất—đây là tình yêu thần tiên gì vậy nè!!)

(Lại là một ngày rơi nước mắt vì CP Bạc Khương, tôi lại có niềm tin vào tình yêu rồi, tôi cmn muốn thoát ế!!)

(Tôi tin anh ấy, giống như tin chính bản thân mình——Khương Mạn. Có thể nói ra lời này, không dám tưởng tượng tình cảm hai người tốt đẹp đến mức nào.)

(Chúng tôi đều đang nhìn Bạc Khương giết đám chó FA như nào, sự chú ý của tôi nằm ở chiếc còng tay của Khương võ thần và dấu răng trên ngón tay của Bạc thần! @Hiểu Hiểu Quân @Tôn không phải Đại Ngọc, người trong giới mau tuồn thông tin lên đi.)

Cư dân mạng khó mà có thể không phát điên.

Bất kể là lời tuyên bố của hai người hay là câu nói cuối của Khương Mạn, đều đã chạm tới trái tim phơi phới của các thiếu nam thiếu nữ!

#Tình yêu thần tiên của CP Bạc Khương #

#Tất cả nhân viên của Chiến cốt đều ăn thức ăn cho chó#

Hot search cứ xuất hiện liên tiếp, không cần phải bỏ tiền ra để tạo độ hot luôn, thật sự là độ hot tự nhiên!

Những bộ phim chiếu cùng thời điểm đó ghen tức đỏ cả mắt!

Đều là tuyên truyền phim điện ảnh, diễn viên chính của mấy người ngày ngày ngồi chễm chệ trên hot search, bộ phim điện ảnh không cần tốn sức tuyên truyền, cư dân mạng đều tự giác đi xem, thế là thế nào! 

Tức thì tức đấy, nhưng không thể cản được sức công phá của ‘Chiến cốt”!

Bất kể là tình tiết phim hay phục trang và bối cảnh, đều vô cùng ăn điểm!

Lại thêm vào đó là các diễn viên đều dốc hết sức mình để diễn, cho dù là âm nhạc thì cũng sử dụng ca khúc được đầu tư mạnh phần chế tác, nhạc và lời của Khương Tử Mặc, bởi vì là thời đại lịch sử hư cấu, cho nên là bên trong sử dụng rất nhiều dàn nhạc cổ điển.

Càng chưa nói tới trong phim còn có sự kết hợp của hí khúc, khi Lan Quy và Bất Ly cùng bước xuống suối vàng, tiếng kèn xô na vừa vang lên, tất cả mọi người đều nổi cả da gà!!

Hiện tại fan của Khương Mạn và fan của Bạc Hạc Hiên đều coi nhau như người thân, khỏi phải nói cũng biết là hòa hợp cỡ nào.

Tuy là cũng có một số fan only cá biệt hoặc fan thiếu nam thiếu nữ nào đó buông lời quấy nhiễu, nhưng dù sao thì cũng chỉ là số ít mà thôi. 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Hot search liên tục giết chết trái tim đám FA.

Ở đây có một dòng hot search hiển nhiên rất khác biệt.

#Khương Mạn bấm like fanfic của CP Bạc Khương #

Trong nháy mắt, tài khoản của tác giả fanfic thất thủ, cư dân mạng từ khắp các ngõ ngách đều xông vào ngó.

Dòng chữ kích thích, ảnh minh họa cay mắt, cư dân mạng lập tức hét lên một cách mất kiểm soát!!

(Giỏi lắm! Thì ra gu của Khương võ thần là như này!)

(Dám hỏi Bạc thần của tôi là kiểu như dưới đây sao? Không! Không được! Bạc Hạc Hiên vùng lên cho ông!)

(Chính chủ Khương võ thần đã like, chín bỏ làm mười thì có phải là tôi được tận mắt chứng kiến hiện trường rồi không ……)

(@Tôn không phải Đại Ngọc mau ra đây làm việc nào! Đừng có giả chết! Lại có tài liệu rồi!)

Đại Ngọc bây giờ có muốn giả chết cũng không được nữa rồi.

Vỏ bọc của cô hoàn toàn biến mất rồi!

Sau chuyện này, Khương Mạn đăng một bài trên weibo, biểu thị: (Trượt tay!)

Cư dân mạng sẽ tin sao?

Một đám cư dân mạng chạy tới truy hỏi Bạc Hạc Hiên.

(@Bạc Hạc Hiên vợ anh nói cô ấy không dùng doi da!)

(Chỉ muốn hỏi Bạc thần, Khương võ thần có dịu dàng với anh không?)

(@Bạc Hạc Hiên nỗ lực một chút có được không? Khi nào thì sinh một bé tiểu Mạn Mạn hoặc một nhóc tiểu Hiên Hiên?)

(Bây giờ tôi không thèm khát thân thể của @Bạc Hạc Hiên nữa, chỉ muốn hỏi xem chồng tương lai của tôi khi nào thì chào đời? Bố chồng cố gắng lên một chút được không?)

……

“Em thật sự là trượt tay, sao không ai tin em vậy!” Khương Mạn không thể ngờ.

Bạc Hạc Hiên cướp lại chiếc điện thoại của cô, vứt lên giường, ôm cô đi vào phòng tắm.

“Bớt lên mạng đi, tranh thủ làm việc chính, mẹ chồng Khương ạ.”

“Cái gì mà mẹ chồng Khương chứ?”

“Em thu hoạch được một đống con dâu rồi đấy, không biết hả?”

Bạc Hạc Hiên cắn lên vành tai của cô, day day rồi nói: “Anh phải nỗ lực, không phụ sự kỳ vọng của mọi người mới phải.”

“Bạc Hạc Hiên, anh……shhh……”

“Yêu Nhi muốn con trai hay con gái?”

Khương Mạn: “Ưm……”

“Vậy thì phải cô gắng vào, để có cả trai lẫn gái thôi.”

Một đêm dài dằng dặc.

Khương Mạn trước khi mệt đến mức ngủ thiếp đi đã nghĩ, cái tên đàn ông thúi này vẫn luôn ăn chay, không chịu ăn thịt, chẳng lẽ là chờ đến lúc này ăn no một lần cho đủ cả vốn lẫn lời hay sao?
Chương 400: Anh tư nói anh ấy bị chứng rối loạn giấc ngủ

‘Chiến cốt’ tuyên truyền liên tục mấy ngày trời, Khương Mạn, Bạc Hạc Hiên cũng bị xoay như chong chóng, có ngày bận nhất là một ngày phải có mặt ở ba bốn thành phố.

Cũng may, nhờ có công lao tuyên truyền của các diễn viên chính, và hiệu ứng truyền miệng của bản thân bộ phim ‘Chiến cốt’, trong vòng một tuần vượt mốc doanh thu ba mươi tỷ!!

Cho dù là ở trong lịch sử của điện ảnh đế quốc, thì thành tích này cũng đủ oanh liệt rồi!

Thời kỳ tuyên truyền phim, các diễn viên trong đoàn còn nhận được lời mời tham gia chương trình giải trí ‘Minh tinh đều ở đây’ của nhà đài Tomato.

Trước khi bay tới Tứ Xuyên ghi hình, Khương Mạn nhận được thông báo cô đã lọt vào danh sách đề cử của giải Thanh Điểu! Và lời mời đề cử từ giải Baeksang của nước H.

“Là đề cử nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất của ‘Kẻ giết người’ sao?”

Chị Lam phấn khích không thôi, tin tức lọt vào danh sách nhận giải thưởng Thanh Điểu cô đã sớm nghe được tin, nhưng trước đó dù sao cũng không dám chắc.

Còn giải Baeksang thì hoàn toàn là niềm vui bất ngờ.

“Hàm lượng vàng của cúp Thanh Điểu nặng lắm đó, nếu có thể giành được giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất, cũng chính là một sự công nhận của người trong ngành dành cho em!”

Chị Lam hít sâu một hơi, ánh mắt phát sáng: “Trước hết giành giải nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất! Sau đó là tới nữ chính! Rồi thì ảnh hậu!!”

“Khương Mạn, em nhanh chóng hot lên cho chị! Em hãy nhìn một kệ giải thưởng của người đàn ông nhà em xem, em cam tâm khi bị so sánh với anh ấy sao?”

“Em có dám dùng diễn xuất của em, treo anh ấy lên mà đánh không!”

Khương Mạn nhìn chị Lam nhiệt huyết với công việc, nhận được sự cổ vũ to lớn.

Cô liên tục gật đầu: “Nói đúng lắm, nói hay lắm, vậy chuyện tiếp nhận kịch bản giao cho chị đấy, đi chọn kịch bản cho em đi.”

“Hơ, kịch bản trong phòng làm việc chất thành núi rồi kia kìa, đợi sau khi chạy xong đợt tuyên truyền cho phim ‘Chiến cốt’, em về công ty nghiêm túc xem kịch bản ngay cho chị!”

Nhắc tới công việc, chị Lam chính là mama già tay cầm roi, cho dù Khương Mạn là boss thì cô ấy cũng dám vụt cho vài roi!

Khương Mạn lắc đầu, hô lớn chị Lam oai phong. Cô đi ra ban công khách sạn, nhận một cuộc điện thoại. Là cuộc điện thoại của người nhà gọi tới.

“Anh họ Vân Kỷ đã tiếp xúc với người nhà bác cả rồi sao?”

“Cá đã bị vây lại rồi, chỉ chờ bọn chúng cắn câu thôi, không cần gấp gáp, tránh đánh rắn động cỏ.”

Arthur hừ hừ, cậu bé là trạm liên lạc trung chuyển.

Arthur nhỏ mà có võ đấy, thêm nữa là trong Vân Miểu Thiên Châu còn có một ông già thành tinh như ông An.

Trong phương diện đấu trí, đấu sức, hai người đều có kinh nghiệm chiến đấu phong phú.

“Ông An nói bà cô Nhược Lai đã có chuyển biến tốt rồi ạ, bây giờ bà ấy đã có thể tự mình ăn cơm rồi.”

Khương Mạn cũng thở phào nhẹ nhõm, “Vất vả cho Arthur rồi, đợi khi nào về thím sẽ mua bánh ngọt cho cháu.”

“Cháu không cần bánh ngọt.” Giọng nói của Arthur buồn bực: “Cháu muốn cao lên cơ!”

Khương Mạn khó mà nhịn nổi cười.

Kể từ hồi Tết, sau khi Arthur vì vấn đề chiều cao mà bị Bạc Hạc Hiên khinh bỉ, một khoảng thời gian dài trong thời kỳ niên thiếu đã phải đón nhận một nỗi ám ảnh to lớn trong cuộc đời!

“Chú Hiên vô dụng kia lừa cháu! Chú ấy nói uống sữa bò có thể cao lên, ngày nào cháu cũng uống, vậy mà chẳng có chút thay đổi nào!”

“Chú ấy thật là thiếu đạo đức, thím sẽ khiển trách chú ấy thay cháu!” Khương Mạn nói với giọng điệu căm phẫn.

Arthur hừ hừ: “Chuyện trong nhà không cần phải lo lắng, có cháu trông chừng rồi, cháu lợi hại hơn chú Hiên nhiều!”

“Cũng đúng, Arthur nhà ta chính là định hải thần trâm*.”

(*Định hải thần trâm là vũ khí của Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký, ý nói một người có năng lực ổn định tình thế, ổn định cục diện.)

Arthur: “Nhưng mà trạng thái của chú tư dạo gần đây không được tốt lắm.”

Khương Mạn trong lòng thấp thỏm: “Anh tư của thím làm sao cơ?”

“Ngày nào cũng uống cafe thay cơm, quầng thâm trên mắt như gấu trúc, chú ấy nói chú ấy bị rối loạn giấc ngủ ……”

Khương Mạn im lặng.

Chắc không phải là rối loạn giấc ngủ, mà là mơ thấy ác mộng mới đúng ……

Haizzz, cái này……

Chuyện này ……đều tại tên đàn ông thúi Bạc Hạc Hiên kia!

Sau khi lúng túng tắt máy, Khương Mạn chuẩn bị tâm lí một chút, đỏ mặt gọi điện thoại cho Khương Tử Mặc.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Giọng nói của Khương Tử Mặc ở đầu bên kia điện thoại vẫn dịu dàng như trước, chỉ khi nói chuyện với Khương Mạn, anh ấy mới bộc lộ ra vẻ mặt này.

“Chuyện đó, nghe nói dạo này anh tư ngủ không được ngon giấc ……”

Khương Tử Mặc khựng lại ba giây: “Ừm, đang viết ca khúc mới, ban đêm khá là có linh cảm.”

Khương Mạn sờ mũi: “Nhưng vẫn phải ngủ chứ.”

“Sẽ ngủ mà, tiểu Man……” Khương Tử Mặc ở đầu bên kia điện thoại ngập ngừng trong giây lát.

Nếu có người ở bên cạnh anh ấy, nhất định sẽ nhìn thấy biểu cảm khó xử và bất lực của anh: “Là con gái thì phải học cách bảo vệ chính mình.”

Khương Mạn: “……”

“Chuyện kết hôn và sinh con đều phải cân nhắc thật kỹ.”

Khương Mạn: “……Bạc Hạc Hiên dạo này biểu hiện vẫn tốt mà, anh tư, anh không cần người em rể này nữa à?”

Giọng nói của Khương Tử Mặc cuối cùng cũng nghiêm khắc hơn: “Nếu anh ta không chịu trách nhiệm, anh không cần biết anh ta có phải là vương tử hay không, anh đều sẽ giết chết anh ta!”

“Anh tư.... bình tĩnh...”

“Anh muốn em cân nhắc kỹ chuyện sinh con, em và anh ta.... em.....em bây giờ vẫn còn nhỏ.”

Khương Tử Mặc cũng khó mở miệng, dù gì cũng là anh trai, có một số chuyện không thể nói quá rõ ràng với em gái được.

Trong nhà không có phụ huynh là nữ, cho nên có chút bất tiện.

Nhưng vì sức khỏe của em gái, Khương Tử Mặc nhịn xuống vẻ khó xử, nghiêm túc nói:

“Nếu tạm thời chưa muốn có con, thì phải chú ý tránh thai cho tốt, đã là người trưởng thành rồi, còn cần anh trai phải nhắc nhở em chuyện này sao?”

“Nếu các em muốn có con, thì tranh thủ đăng ký kết hôn, tổ chức cưới sớm đi, chẳng lẽ em muốn ôm bụng to mặc váy cưới hay sao?”

Khương Mạn đã ngượng ngùng đến mức ngón chân sắp chọc thủng đế giày rồi. Cô ngồi bệt xuống chất, tay trái chống má, “Anh...em biết rồi, em có lỗi....”

“Em……” Khương Tử Mặc do dự, cuối cùng đành từ bỏ, thở dài: “Em liệu mà lo cho tốt.”

Nói xong thì tắt máy.

Khương Mạn rất ngượng ngùng, cô cảm thấy anh tư nhất định còn ngượng hơn cả cô.

Ngay cả chuyện tránh thai và giục kết hôn cũng bị ép phải nói ra rồi, rốt cuộc là gánh nặng mà cô tạo ra cho anh tư lớn cỡ nào chứ ……

Khương Mạn rời khỏi ban công, định đi qua phòng nhóm ekip của Bạc Hạc Hiên, anh ấy đang chuẩn bị tạo hình ở bên đó, tối nay có buổi ghi hình cho ‘Minh tinh đều ở đây’.

Sau khi Khương Mạn đi qua, những người khác đều tự giác rời đi trước.

“Sao vậy?”

“Xảy ra chuyện lớn rồi!” Vẻ mặt Khương Mạn nghiêm túc, “Anh chắn là chiếc nhẫn khống chế dị năng mà anh đưa cho anh tư có tác dụng chứ?”

“Hử?” Bạc Hạc Hiên khẽ nhướng mày.

“Arthur đều đã từng thử, đúng ra là phải có hiệu quả.”

“Hai người đều không phải người có dị năng.”

Vẻ mặt Khương Mạn trở nên nghiêm trọng hóa.

“Khương Tử Mặc nói chiếc nhẫn không có hiệu quả sao?”

“Cũng không phải……”

Khương Mạn nói sơ qua về tình hình, tâm trạng hoang mang, lại thấy nụ cười của Bạc Hạc Hiên càng lúc càng chói mắt.

“Tử Mặc nói có lý, chuyện kết hôn đúng là phải tính toán cho thật kỹ.”

Khương Mạn lườm anh: “Chứ không phải nên tránh thai nghiêm túc hay sao?”

“Yêu Nhi không muốn có con sao?”

Nói tới chuyện này, Bạc Hạc Hiên cũng không tiếp tục đùa giỡn nữa, nghiêm túc nhìn cô.

Anh khẽ cau mày: “Xin lỗi, là anh suy nghĩ không chu đáo rồi.”

“Không phải……”

Khương Mạn khóc không ra nước mắt, cô ngồi lên đùi Bạc Hạc Hiên, nghiêm túc suy nghĩ: “Thật ra em cũng khá mong chờ đấy.”

Trong mắt người đàn ông đầy vẻ kinh ngạc.

Khương Mạn cười tươi, trong mắt đầy vẻ xảo trá: “Nếu sau này có em bé, thì nhốt anh trong nhà, bắt anh ngày ngày giặt tã lót, em đi đóng phim, tham gia gameshow, chơi đùa quên trời đất!”

“Nữ vương Khương muốn anh ở nhà ăn bám sao?” Bạc Hạc Hiên cảm thấy buồn cười vô cùng.

“Nhân lúc anh còn trẻ, thì phải trân trọng, hoa thơm bướm đậu, hoa tàn bướm bay, đợi đến khi anh già rồi, xấu rồi, anh lại ra ngoài kiếm tiền, em dắt con trai, con gái đi quảng trường tìm mấy ông già đẹp lão cùng nhau nhảy quảng trường!”

Bạc Hạc Hiên ánh mắt hung dữ, “Mơ đi nhé.”

Anh ôm Khương Mạn lên, bước vào phòng trong.

Khương Mạn hét lớn: “Anh có thể nghỉ ngơi một chút không!”

Bạc Hạc Hiên: “Tối nay ghi hình xong còn có tiệc mời cơm.”

“Thì sao?”

“Chắc chắn rất muộn mới kết thúc.”

Khương Mạn lườm anh: “Thế thì đã sao?”

Người đàn ông không thay đổi sắc mặt, bắt đầu cởi quần áo: “Vì chất lượng giấc ngủ, bây giờ lấy lãi về trước.”
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom