• ĐỔI TÊN MIỀN VIETWRITER.PRO SANG vietwriter.co TỪ NGÀY 18/11

Hot Vợ Của Ảnh Đế Lại Phá Hỏng Game Show (3 Viewers)

  • Chương 391-395

Chương 391: Mọi người tại buổi công chiếu đều khóc như mưa

Phim vẫn tiếp tục được chiếu.

Khán giả đã bị 'con dao' đó làm cho nghẹt thở.

Thất Hiểu khóc đến nỗi lớp trang điểm đã nhoè đi cả rồi, cô ấy thở không ra hơi, chỉ hận mình đã mang hơi ít giấy vệ sinh.

Anh Sơn suýt chút nữa đã cắn nát ống hút của cốc nước ngọt.

"Đây là chém Bất Ly ư, đây chính là bảo Lan Quy cắt đi nửa cái mạng của mình..."

Cách chỉ đạo bộ phim của đồng chí lão Vân quá sâu cay, nắm bắt đúng tâm lý, đánh vào chỗ đau của mọi người một cách chính xác.

Khi ánh sáng hy vọng đến, ông ta lại mở ra ánh sáng, truyền một cách mạnh mẽ vào bóng tối, chồng chất lên vết thương.

Khi cơn đau sắp biến thành tê tái thì lại có hơi ấm truyền đến.

Sau 10 năm nếm mật nằm gai, cuối cùng Lan Quy đã lấy lại được quyền lực của mình và trở thành vị vua thực sự của Bắc Quốc.

Hắn mặc áo giáp thân chinh cùng với Bất Ly và Mục Kinh mở rộng lãnh thổ, dập tắt nội loạn, ổn định tứ phương.

Cuối cùng Bắc Quốc cũng được thái bình.

Hắn... vốn được cho là minh quân.

Nhưng mọi chuyện xảy ra khi còn trẻ đã khiến vị đế vương này trở nên độc ác và đa nghi đến cực điểm.

Sau khi chặt đầu tất cả kẻ thù, ánh mắt hắn nhìn về lãnh thổ của mình.

Hắn đã chặt đầu ân sư của mình là lão thừa tướng.

Vào ngày tuyết rơi dày đặc, vị hoàng đế trẻ tuổi thản nhiên cầm con dao, khuôn mặt nhuốm máu vẫn tươi cười:

"Bắc Quốc chỉ có một quy tắc, đó là quy tắc của trẫm!"

Hắn coi người ta như rơm như rác, chà đạp họ đến cực điểm.

Hắn là chủ nhân của Bắc Quốc - Lan Quy, 10 năm chịu nhục và trở thành hoàng đế. Nhưng cuối cùng, hắn lại trở thành loại người mà bản thân ghét nhất.

Anh Sơn nhìn Lan Quy trên màn hình, vô thức tìm kiếm vị trí của Bạc Hạc Hiên.

Tê tái, những người khác đều thực sự tê tái rồi...

Tên bạo quân Lan Quy này thực sự đáng sợ!

Cảnh tiếp theo khiến đồng tử của tất cả khán giả co lại.

Bàn tay nhuốm máu của Lan Quy đỡ lấy khuôn mặt của Bất Ly, từ từ lau vết máu trên mặt 'hắn ta' như thể muốn bôi nghiệp chướng của mình lên người đối phương.

Vừa dịu dàng vừa tàn nhẫn, trong đôi mắt ấy chỉ có sự chiếm hữu và điên cuồng.

"Xì"

Anh Sơn rùng mình một cái, sau đó phát hiện phản ứng của những người xung quanh cũng giống hệt như mình.

Thất Hiểu khẽ nói “vãi” một tiếng: "Lan Quy sẽ không có loại ý nghĩ đó với Bất Ly chứ?"

Tiết tấu phim dày đặc, dồn dập, bùng nổ trong từng phân cảnh khiến tất cả khán giả thấp thỏm không thôi.

Khi Lan Quy tự cắm sừng bản thân, khiến người khác thông dâm với hoàng hậu, rất nhiều người đã bắt đầu mắng chửi hắn.

"Chết tiệt! Cái quái gì vậy!"

"Tự mình cắm sừng cho mình à?"

"Ôi... Mẹ kiếp! Lan Quy này thật là đang thèm muốn Bất Ly của tôi!!"

Trên màn hình, sau khi Tôn hoàng hậu bị đưa đi, Lan Quy ấn vào yết hầu của Bất Ly kéo 'hắn ta' đến bên cạnh giường, giống như con dã thú hung dữ cắn xé đôi môi của Bất Ly.

"A Ly, ngươi phải nhớ!"

"Ngươi là Ly nô!"

"Nô lệ của ta! Nô lệ vĩnh viễn thuộc về ta!"

……

Các khán giả có mặt tại hiện trường đã phát điên.

"Đây, đây là... Tôi bỏ tiền ra xem cái quái gì thế này??"

"Mẹ kiếp! Tôi điên mất thôi! Lan Quy Bất Ly, hoá ra Lan Quy Bất Ly là như vậy?!"

"Vân Chí Sam thật là giỏi!!"

Không đợi khán giả phát điên quá lâu, cốt truyện kích động hơn đang điên cuồng bày ra trước mắt.

Thiếp của Bất Ly là Lý Phương vào cung để xin ta nhưng vì thích Bất Ly nên đã chọc giận Lan Quy.

"Người thiếp này là do trẫm ban à? A ... Hình như là có chuyện như vậy."

"Thái giám nạp thiếp thì sinh hoạt vợ chồng như thế nào?"

Tại Ly Viên, ở trước mặt Lý Phương, Lan Quy hôn Bất Ly- người đang bị bệnh. Nghiền nát tất cả tôn nghiêm của Bất Ly đồng thời dùng sức mạnh để nhốt Bất Ly dưới cơ thể mình.

Vẫn là trước mặt Bất Ly, hắn dùng tay vặn đứt đầu của Lý Phương.

Trên màn hình, sự điên cuồng của Lan Quy đan xen với sự hận thù bị kìm nén của Bất Ly.

Mọi người sững sờ nhìn lên màn hình.

Thất Hiểu vô thức nuốt nước bọt và nhìn hai bóng người chồng lên nhau trên màn hình.

Tình yêu điên cuồng và lòng căm thù mãnh liệt đan xen vào nhau. Cảnh giường chiếu giữa một bạo quân và một sủng thần đã khiến tất cả mọi người kinh ngạc.

Lan Quy đã mê hoặc Bất Ly.

Dùng tính mạng của Mục Khuynh để đe dọa hắn ta.

Hắn nói với Bất Ly: "Cứ hận ta đi!"

Tiếng thở hổn hển trầm thấp và điên cuồng vang lên bên tai mọi người, camera dừng hình tại khuôn mặt tê dại như người chết của Bất Ly.

Rõ ràng là người đó đang thở gấp, đôi tai mềm mại, hai má nóng bừng.

Nhưng khi khán giả nhìn vào ánh mắt của Bất Ly chỉ còn lại sự kinh hoàng và sợ hãi giống như rơi xuống hầm băng.

Hai loại trải nghiệm khác nhau về cảm giác mơ hồ và sợ hãi, sự xuất hiện khác biệt và sự đan xen của kỳ tích khiến dopamine của tất cả khán giả tiết ra một cách điên cuồng.

Kích thích! Đây là kiểu diễn xuất gì vậy!

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Mọi người đã quên mất rằng Bạc Hạc Hiên là Lan Quy, Khương Mạn là Bất Ly! Bọn họ chỉ nhìn thấy bản thân nhân vật đó.

Bọn họ nhìn thấy...

Bất Ly nghiêng đầu nhìn xác thiếu nữ Lý Phương.

Đôi đồng tử đó vốn được cho là vô cùng đẹp đẽ và không bị sự dơ bẩn của trần gian vấy bẩn đã bị che lấp, bị sương mù bao phủ, thành những lốm đốm rời rạc và vụn vỡ.

Ánh mắt này khiến tất cả khán giả cảm thấy như bản thân mình có mặt ở đó… Giống như trái gan tách rời, bên tai vang lên âm thanh mơ hồ giống như tiếng vỡ nát.

Có một thứ gì đó đã chết hoàn toàn trong trái tim của Bất Ly...

……

Bên trong ngôi nhà bị tuyết dày bao phủ, Bất Ly và Mục Khuynh hội ngộ.

Bọn họ nhìn bách tính sưu dịch, nghịch cảnh bao trùm lên bọn họ.

Sưu dịch, công dịch hay lao dịch là một loại thuế thân nhưng không nộp bằng hiện kim hay phẩm vật mà nộp bằng sức lao động. Sưu dịch dùng để thực hiện những công trình công ích nhưng nhiều khi bị lạm dụng để xây cất theo sở thích của chính quyền.

……

Trong Ly Viên, Bất Ly chủ động mời Lan Quy.

'Hắn ta' đã bỏ cuộc vùng vẫy, dùng thân để bón hổ, đầu hàng dưới thân thể của Lan Quy.

Dục vọng và tình cảm không thể phân biệt được. Yêu và hận cũng không rõ.

Thất Hiểu và những người khác bất giác cầu nguyện trong lòng: Cứ như vậy đi… Cứ để hai người hận đối phương như vậy cũng tốt.

Đừng ngược nữa, từng tách hai người bọn họ ra nữa...

Trên màn hình.

Trong đêm tối, Mục Khuynh đứng ngoài sân, kéo căng dây cung.

"Kẻ phản bội Bất Ly mưu đồ giết vua, lập tức giết chết!!"

"Dừng lại! Dừng tay lại cho trẫm!"

Vô số mũi tên xuyên qua cơ thể Bất Ly, Lan Quy quỳ xuống trước thi thể hắn ta, hoảng hốt, sợ hãi như sắp mất đi cả thế giới.

Tất cả những người khác sợ hãi dừng lại, cúi đầu.

Một con dao găm xuyên qua đầu, kẻ đã giết hắn chính là Bất Ly.

Lấy thân mình làm mồi nhử, cùng hắn bỏ mạng.

"Bệ hạ ... Thần đã nói rồi, thần sẽ ... giết ngài..."

"Lan Quy... thần và ngài ... đều sai rồi..."

Trên khuôn mặt bê bết máu của Bất Ly, Lan Quy giơ tay lên muốn lau máu trên mặt 'hắn ta'.

Nhưng tay hắn cũng đã nhuốm máu, làm sao có thể lau sạch cho Bất Ly được?

Cảnh này hô ứng với cảnh trước, giáng cho tất cả khán giả một đòn chí mạng.

Lúc này, tim như ngừng đập...

Ở cảnh cuối cùng, Mục Khuynh bước qua màn đêm và đứng bên cạnh thi thể hai người đang tựa vào nhau.

Ánh mắt hắn ta hốt hoảng.

Cảnh quay quay trở lại ngày ở ngôi nhà bị tuyết dày bao phủ.

Bất Ly nói với hắn ta: "Đốc sát viên chủ Bất Ly đã nịnh bợ quân thượng, làm loạn triều đình, dùng vu thuật để mưu hại bệ hạ, đại tướng quân Mục Khuynh phụng chỉ giết phản tặc!"

"Quân thượng Lan Quy chết vì bệnh tật, phản tặc Bất Ly.."

"Bị xử tử!"

Bất Ly lấy thân mình làm bẫy.

Hắn ta quên đi Lan Quy, quên đi Mục Khuynh, quên đi chính mình ...

Hắn ta tính toán trên trời dưới đất, chôn vùi niềm kiêu hãnh của mình và quăng mình vào loạn thế hồng lưu.

Cuối phim lại quay lại từ đầu.

Mục Khuynh giúp vị hoàng đế trẻ tuổi đăng cơ, đầu hắn đội miện lưu, mặc hoàng bào ngồi trên đền thờ, ngoại hình giống hệt Bất Ly khi còn nhỏ…

Trong quả trứng Phục sinh ở cuối phim, Bất Ly dắt một đứa trẻ đi dọc theo bức tường trong cung điện, Lan Quy gọi hắn ta lại.

Khi đó hai người đều giống như thiếu niên, khí thế hăm hở đang dừng lại ở thời điểm đẹp nhất.

Lan Quy hỏi 'hắn ta': "Đứa trẻ này là ai, sao nó giống hệt với A Ly thời thơ ấu vậy?"

Bất Ly nói: "Đây là cháu trai của thần, tên là Tử Thuyết."

Lan Quy vuốt nhẹ đầu đứa trẻ: "Sống chết đều ràng buộc với nhau, cùng nhau già đi, đúng là một cái tên hay."

……

"Chiến cốt" đã kết thúc.

Hiện trường không ngừng vang lên những tiếng khóc thút thít...
Chương 392: Khương võ thần không được sao chép câu trả lời

Khi bộ phim kết thúc, tiếng khóc ở hiện trường càng lúc càng lớn hơn, không thể kiềm chế được nữa

Kết quả này, đạo diễn không ngờ tới! Đồng chí lão Vân sờ sờ mũi, định đứng dậy.

"Vân Chí Sam! Tôi muốn chém ông một dao!!!"

Fan mê phim sụp đổ kêu gào một cách cuồng loạn.

Đồng chí lão Vân lại ngồi xuống, đưa tay sờ mấy sợi tóc lưa thưa trên đỉnh đầu rồi vờ như không nghe thấy.

"Vân Chí Sam ở đây!"

Tự Thiên Sách túm lấy tay lão Vân, lôi ông ta đứng lên.

"Đồng chí lão Vân, dám quay thì phải dám nhận! Đi, đi, đi lên sân khấu!"

"Các anh em mau giữ ông ta lại, lôi ông ta lên sân khấu đi!"

"Đạo diễn, đừng chạy trốn, chặn lối ra lại đi!"

Mới trước đó, các khán giả còn đang khóc lóc, nhưng bây giờ họ đã cười ha ha rồi.

Những người trong đoàn phim "Chiến cốt" đều là diễn viên hài, chưa kể đến Tự Thiên Sách!

Cuối cùng đồng chí lão Vân đã bị đưa lên sân khấu. Tư thế đó, giống như tội đồ phản quốc, ông ta nhìn đám người gian xảo xung quanh mình với ánh mắt căm hận!

Trước những cặp mắt đỏ hoe vì khóc của giới truyền thông và khán giả, đồng chí lão Vân vẫn không thể kiềm chế được mà nở một nụ cười.

Điều này đúng như những gì ông ta mong muốn!

Giới truyền thông cũng không thể ngồi yên, sau buổi công chiếu phim,

thời gian phỏng vấn thuộc về bọn họ!

Những người trong giới truyền thông lần lượt giơ tay đặt câu hỏi.

Lão Vân chọn bừa một cánh tay.

Phóng viên của Thanh Điểu Entertainment đứng dậy, lớp trang điểm xinh đẹp nhoè đi vì nước mắt, giọng nói có chút nghẹn ngào:

"Tôi muốn hỏi đạo diễn, có phải là cố ý chọn công chiếu bộ phim này vào ngày lễ tình nhân không?"

Vân Chí Sam: "Tất nhiên là không rồi. Chủ yếu là không thể lên kịp vào dịp tết thôi."

Mọi người: Có quỷ mới tin ông!

Tình Thiên Entertainment: "Trong bộ phim này có rất nhiều cảnh khiến người hâm mộ cảm thấy rất kích động. Tôi muốn hỏi cô Khương và anh Bạc cảm thấy thế nào khi quay những cảnh này?"

Ngay khi câu hỏi này được đặt ra, hiện trường đã vang lên rất nhiều tiếng la ó. Thoạt nhìn đã biết phóng viên này là một cao thủ ship CP!

Cánh tay Khương Mạn đụng đụng vào Bạc Hạc Hiên, ra hiệu cho anh nói trước. Bạc Hạc Hiên nhìn cô với ánh mắt bất lực.

Những động tác giữa hai người cũng gây ra một loạt tiếng hú hét.

"Lan Quy Bất Ly! Lan Quy Bất Ly!!" Những fan mê phim cũng hét lên.

Phim ngược đến mức bọn họ đều cảm thấy vô cùng đau khổ nên ở ngoài phim luôn ngọt ngào một chút !

Bạc Hạc Hiên suy nghĩ một chút: "Tôi cảm thấy rất tốt, kỹ năng diễn xuất của cô Khương cũng rất tuyệt vời."

Khương Mạn: "Tôi cũng vậy."

Khán giả: Ô-

"Khương võ thần không được phép sao chép câu trả lời!" Các fan hét lớn lên.

Khương Mạn nhìn về phía phát ra tiếng nói: "Tôi đã nhìn thấy người vừa nói câu đó rồi nhé, đứng ra đây, mau đứng ra đây!"

"Ha ha ha ha!!"

"Khương võ thần hoang mang rồi!"

Giới truyền thông và fan hâm mộ đều cười ha ha.

Các câu hỏi của giới truyền thông vẫn được liên tục đặt ra. Hai diễn viên đóng vai Lan Quy Bất Ly lúc còn nhỏ cũng thu hút rất nhiều sự chú ý, tiếp đến là Kỷ thái hậu.

Vai Kỷ thái hậu trong phim là do một diễn viên gạo cội tên là Nhan Phương đóng. Bà ấy có rất nhiều cảnh với các diễn viên nhỏ tuổi, nhưng rất ít cảnh với Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên.

Nhan Phương: "Tôi khá may mắn. Những cảnh ban đầu về cơ bản được quay ở Quỳnh Thành, không giống như Tiểu Bạc, Tiểu Khương và Tiểu Tự... bọn họ cực khổ nhất, hầu như các cảnh đều quay ở phía Bắc."

"Bộ phim này của chúng tôi đều sử dụng những cảnh thật. Cảnh mà tôi nhớ nhất có hai cảnh, một là Kỷ thái hậu ... phạt Lan Quy, Bất Ly nhảy xuống suối băng. Dù cảnh này trong phim không nhiều, nhưng thực sự đã phải quay hơn nửa ngày. "

"Lúc đó sức khoẻ Tiểu Khương không được tốt. Khi ở phía bắc, hai người bọn họ quả thực đã nhảy xuống suối băng."

"Tiếp đến là cảnh hạnh phúc nhất mà mọi người đã xem. Những vết thương trên cơ thể của họ trong phim đều là thật chứ không phải do tổ đạo cụ vẽ lên."

Nhan Phương đã chia sẻ rất nhiều câu chuyện thú vị ở trường quay với mọi người. Giọng nói của bà ấy nhẹ nhàng, khác hoàn toàn với Kỷ thái hậu trong phim.

Mặt Thiên Sách đã đỏ lên trước lời khen ngợi của bà ấy.

"Tôi thực sự ngưỡng mộ ba diễn viên trẻ này. Tiểu Bạc và Thiên Sách còn trẻ tuổi như vậy mà đã trở thành ảnh đế thực sự là đều dựa vào thực lực. Về phần Tiểu Khương, tương lai tên của cô ấy chắc chắn sẽ có mặt trong giới điện ảnh của Đế Quốc!"

Hiện trường vang lên những tràng pháo tay. Các fan của ba diễn viên chính cũng phấn khích không thôi.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Nhan Phương là một tiền bối rất có địa vị trong giới, nhưng điều khiến bà ấy nổi tiếng nhất là sự nghiêm khắc của mình.

Trước đây, có một nữ diễn viên tuyến 1, từng giành được ảnh hậu. Khi hợp tác với nhau, cô ta vô cùng kênh kiệu nên sau này khi truyền thông phỏng vấn bà ấy đã tỏ ra chống đối lại đối phương.

Chịu gian khổ, tận tâm và đúng giờ là nguyên tắc của nhiều diễn viên thế hệ trước.

Nhưng môi trường quay của "Chiến cốt" thực sự rất khổ cực. Ngay cả Nhan Phương cũng phải thừa nhận rằng, trong môi trường như vậy, bà ấy đều vô cùng nể phục sự thể hiện của ba diễn viên trẻ này.

Đối với câu hỏi cuối cùng, Nhan Phương đã ngẫu nhiên chọn một phóng viên.

Sau khi người đó đặt câu hỏi, Tự Thiên Sách khẽ nhíu mày, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên luôn nói chuyện riêng nên cũng không để ý người đó là ai.

"Tôi muốn hỏi Khương Mạn về vụ phóng hỏa thời gian trước, trên mạng đều nói cô có thể cứu người nhưng lại cố tình không cứu, cô nghĩ như thế nào về vấn đề này?"

Khi câu hỏi này được đặt ra, hiện trường lập tức im lặng.

Khương Mạn nghiêng đầu nhìn phóng viên đặt câu hỏi.

Trông hơi quen.

"Người này là ai vậy, bị điên à?"

"Buổi ra mắt phim "Chiến cốt" mà hỏi cái quái gì vậy?"

"Không phải cảnh sát đã đưa ra thông báo về vụ phóng hảo đó rồi sao? Khương võ thần của tôi đã vác cả Bảo nhi gia và nạn nhân ra mà còn yêu cầu cô ấy phải cứu người? Cứu tên tội phạm đó à?"

“Phóng viên của Kênh điện ảnh à? Ở đâu ra loại phóng viên không chuyên nghiệp như vậy?

Khương Mạn trầm ngâm và nhớ ra phóng viên này là ai.

Khi “Chiến cốt” đóng máy, hình như đối phương đã từng tới đoàn phim để phỏng vấn. Lúc đó có vẻ như đều nhắm vào cô, hình như ... là fan bạn gái ai đó ...

Cô tinh nghịch liếc nhìn Bạc Hạc Hiên. Sắc mặt của người đàn ông đã chùng xuống nụ cười biến mất, cau mày và nhìn chằm chằm vào phóng viên đó. Anh không hề có ý định che giấu sự khó chịu của mình.

Kỷ Hiểu Văn cắn môi, lần trước, sau khi đến trường quay phỏng vấn khi về cô ta đã viết vài bản tin nhưng tất cả đều bị Đài dìm xuống.

Sau đó, chuyện thân thế của Khương Mạn được tiết lộ, cô ta đoán có lẽ đối phương đã dùng thủ đoạn gây áp lực với Đài.

Điều khó chịu hơn nữa là gia đình Kỷ Hiểu Văn vốn có chỗ chống lưng ở Đài nhưng cha cô đột nhiên bị cách chức và cô ta cũng bị chuyển đi.

Kỷ Hiểu Văn cảm thấy rằng tất cả những điều này là do Khương Mạn đang làm hại mình, sau khi tham dự buổi công chiếu phim này, cô ta đã sắp phát điên rồi!

Bạc Hạc Hiên như đã khắc chuyện mình thích Khương Mạn lên mặt!

Kỷ Hiểu Văn nghĩ mãi vẫn không thể hiểu, rốt cuộc Khương Mạn có điểm gì xứng với Bạc Hạc Hiên. Người phụ nữ có lòng dạ xấu xa như vậy, dựa vào cái gì lại nhận được sự yêu mến của mọi người chứ.

“Bạn phóng viên này mới đi làm à?” Bà Nhan Phương nói với giọng điệu sắc bén như mọi khi: “Câu hỏi quá thiếu chuyên nghiệp.”

Vẻ mặt của đồng chí lão Vân cũng không tốt cho lắm: "Đây là một câu hỏi không liên quan đến buổi công chiếu của bộ phim, diễn viên không cần trả lời."

Các đồng nghiệp cũng nhìn Kỷ Hiểu Văn với ánh mắt khinh thường.

Cô điên rồi à? Sao lại đặt câu hỏi không liên quan như vậy!

Sắc mặt Kỷ Hiểu Văn trở nên tái nhợt. Vừa rồi cô ta kích động đến mức đầu nóng lên. Hiện tại lại bị chế giễu như vậy, nếu không thể dìm Khương Mạn xuống thì cô ta thật sự không cam tâm.

"Cô Khương không dám trả lời sao?"

"Có người khác còn nói rằng, ở phim trường cô còn bắt nạt các diễn viên tân binh. Cô có gì muốn giải thích một chút vì chuyện này không?"

Sắc mặt của đội ngũ sáng tạo chính đã trở nên vô cùng khó coi.

Tự Thiên Sách trợn tròn mắt: "Vãi, bị điên à."

Sau khi nói xong, anh ta mới nhận ra rằng mình quên tháo micro, giọng nói của anh ta vang vọng khắp hiện trường.

Mọi người đều nhìn vào anh ta.

Bà Nhan Phương mỉm cười.

Đồng chí lão Vân giơ ngón tay cái lên.

Bạc Hạc Hiên nhếch môi: "Bệnh cũng không nhẹ đâu."

Khương Mạn gật đầu: "Bạn phóng viên này, hôm nay đã uống thuốc chưa?"
Chương 393: Hai người này đi đón lễ tình nhân rồi sao

Trên sân khấu, tất cả mọi người trong đoàn phim ‘Chiến cốt’ đều đứng sau Khương Mạn.

Đoàn đội phía sau hậu trường cũng đều đã lên sân khấu.

Cảnh tượng này, bên truyền thông và các fan yêu phim cũng không ngờ tới.

Kỷ Hiểu Văn, kẻ gây ra cục diện này thì càng hoảng hốt hơn.

Vân Chí Sam cầm lấy mic: “Khương Mạn đâu chỉ chèn ép người mới chứ, cô ấy còn chèn ép toàn bộ đoàn phim kìa, từ đạo diễn như tôi đây, cho tới người phụ trách cơm là lão Trương.”

“Đặc biệt là Thiên Sách và Hạc Hiên, còn bị cô ấy chèn ép kinh khủng hơn cơ.”

Tự Thiên Sách gật đầu: “Còn không phải hay sao! Ngày nào cũng ấn tôi xuống đất, dùng kỹ năng diễn xuất để mạt xát tôi.”

Bạc Hạc Hiên ừ một tiếng: “Cô Khương lúc đóng phim, khí thế rất mạnh, tôi thường xuyên không bắt được tiết tấu của cô ấy.”

Cô gái diễn vai phụ Lý Phương cũng phụ họa theo: “Không sai, còn hay mặc bộ cơ bắp silicone giả đi khoe khoang, hành hung khắp nơi!”

Bà Nhan Phương gật đầu: “Ngày nào cũng năm sáu giờ sáng đã dậy, khiến người khác cũng không dám ngủ nướng.”

Tổ võ thuật: “Đánh nhau còn máu chiến hơn bọn tôi, giới diễn viên võ thuật này đều là do cô ấy dẫn dắt!”

Lão Trương ở tổ hậu cần thì càng thêm phẫn uất hơn: “Đúng đúng đúng! Phải nói là tội nghiệt nặng nề, ngày nào cũng chạy tới chỗ tôi chôm chỉa cơm hộp!”

“Còn cái trùm đầu Pikachu kia nữa, cũng là do cô ấy khởi xướng!”

“Sự ô nhục của ngành này! Mầm tai họa của đoàn phim! Treo cô ấy lên! Đóng đinh treo lên cây cột cho người ta sỉ nhục!”

“Không cho cô ấy ăn cơm!”

Cả đoàn phim đều đồng loạt tố giác ‘tội trạng’ chồng chất của Khương Mạn.

Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Kỷ Hiểu Văn.

Không phải cô muốn hắt nước bẩn lên người Khương Mạn hay sao?

Hắt đi!

Không phải cô muốn dẫn dắt dư luận sao?

Dẫn đi!

Tất cả người của ‘Chiến cốt’ đều có mặt, tất cả mọi người đều đứng cùng một chỗ như là một chiếc dây thừng bền chặt, bọn họ chẳng sợ gì cả!

Kỷ Hiểu Văn không nói nên lời, chỉ có thể lén lút chuồn mất.

Cánh phóng viên có mặt tại hiện trường, tâm tình phức tạp, vào nghề lâu như vậy rồi, bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy đoàn phim nào đoàn kết được như đoàn phim ‘Chiến cốt’.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Đạo diễn và diễn viên trong đoàn, dù quan hệ có tốt, thì cũng rất ít trường hợp công khai giúp đỡ đối phương, đối đầu với nhà báo!

Càng đừng nói là cả đoàn phim như thế này!

Mấy người muốn vả mặt Khương Mạn, vậy thì tất cả người của ‘Chiến cốt’ sẽ cùng nhau vả mặt mấy người!

Người yêu phim và các fan càng sững sờ hơn, có không ít người không kìm nén nổi mà bật khóc.

“Vãi! Thế này mà còn không hot hơn ‘XX truyền kỳ’ được hay sao?”

“Đoàn phim ‘Chiến cốt’ là đoàn phim được yêu thích nhất năm, không chấp nhận phản đối!”

“Từ những việc nhỏ có thể nhìn ra được nhân phẩm của một người, nếu như không phải thật sự được các đồng nghiệp trong đoàn phim yêu quý, thì ai lại tự mình đứng ra như thế chứ?”

“Đã thấy nhiều cảnh nội bộ đoàn phim tranh giành vị trí trung tâm, nhưng kiểu đoàn phim đoàn kết hữu nghị như này mới thực sự bắn trúng tim tôi rồi! ‘Chiến cốt’ mà không hot thì không thể chấp nhận được!”

“Phim tên là ‘Chiến cốt’, thì cái đoàn phim này nên gọi là ‘cốt thép’ đấy! Quá cứng!”

“Nhờ có vụ này mới thấy được sức hút của Khương võ thần, còn có sức hút của lão Vân! Có người đạo diễn như này mới có được bầu không khí quay phim hài hòa như vậy!”

Tuy có tên hề Kỷ Hiểu Văn chạy tới nhảy nhót, nhưng cho tới cuối buổi công chiếu, một màn nhiệt huyết của đoàn phim ‘Chiến cốt’ đã khiến cho bầu không khí nóng lên.

Có một nhà báo nhân cơ hội này hô lên: “Đã nóng như này rồi, hay là lập một flag* dự đoán doanh thu phòng vé đi!”

(Flag: cờ hiệu, tín hiệu, đây là ngôn ngữ game)

Nhà sản xuất đều cười lớn.

Riêng chuyện này thì Thiên Sách quan tâm nhất, anh ta đứng lên đầu tiên: “Vậy thì tôi đi đầu, dự đoán doanh thu phòng vé ngày đầu tiên đột phá mốc một tỷ! Nếu vượt mốc một tỷ thì tôi sẽ livestream.... livestream giả gái!”

Tất cả mọi người đều nhìn anh ta với ánh mắt nể phục.

Lão Vân cười haha: “Tối nay vừa mới công chiếu thôi, flag này của cậu chẳng có thành ý gì cả!”

“Gì vậy lão Vân, bác chẳng có niềm tin gì vậy! Chỉ là một đêm vượt mốc một tỷ thôi mà, bác xem em gái cháu và Hiên Hiên tự tin biết bao!”

Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên lập tức lắc đầu.

Thiên Sách trợn mắt: “Có còn là một đội đoàn kết vững bền nữa không vậy! Tất cả dựng flag lên hết cho tôi!”

Khương Mạn bĩu môi: “Cái trò flag này, ai dựng là người đó thua.”

“Sợ gì chứ! Nếu tối tay vượt mốc một tỷ thì giả gái có là gì, đúng không Hiên Hiên?”

Bạc Hạc Hiên nhướn mày: “Tôi không tham dự.”

Giả gái thì không được, tuyệt đối không được!

Ánh mắt của Khương Mạn ngồi bên cạnh chợt lóe lên, đối lấy ánh mắt chết chóc của Bạc Hạc Hiên.

“Đệt! Bạc thần giả gái? Tôi không dám nghĩ tới!”

“Nếu Bạc thần giả gái, Khương võ thần lại dùng vẻ ngoài của Bất Ly……chậc……tôi sẽ chết luôn đấy!”

“Giả gái! Giả gái! Giả gái!”

Tiếng hô của mọi người ở hiện trường càng lúc càng lớn.

Tất cả mọi người đều tập trung vào Bạc Hạc Hiên.

Anh đau đầu, cau mày, khóc không ra nước mắt.

“Bạc Hạc Hiên giả gái! Giả gái! Giả gái!”

Anh nhìn Khương Mạn ở bên cạnh đang hô bừa lên, anh hỏi: “Anh mà giả gái thì em chịu hình phạt gì?”

Khương Mạn cười gian trá: “Em hả? Em có thể hát cho mọi người nghe một bài!”

Hiện trường: “……”

Đừng! Cái này thì tuyệt đối không được!!!

Buổi công chiếu của ‘Chiến cốt’ hạ màn một cách trọn vẹn.

Nhưng mà nhóm người của lão Vân không thể nào ngủ được, phía sau còn có lịch trình hoạt động ngoài trời, giới thiệu phim ở các thành phố lớn, tối nay họ còn phải lên máy bay đi Thượng Hải.

Nhưng Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên thì……

Đêm nay tạm thời vắng mặt.

Hai người có chuyện quan trọng cần phải làm.

Đồng chí lão Vân đương nhiên là thoải mái mở cửa sau cho hai người họ, nhưng mà mấy hoạt động quảng bá phim từ ngày thứ hai trở đi, thì hai người đừng hòng vắng mặt, phải ngoan ngoãn có mặt.

Cùng lúc đó.

Ở trên mạng, ‘Chiến cốt’ cũng đã gây ra một đợt sóng lớn.

(Tin tôi đi! Bộ phim ‘Chiến cốt’ ngọt nhất thế giới, xem rồi tuyệt đối không hối hận!)

(Cảm ơn đồng chí lão Vân, cảm ơn đoàn làm phim, vì để chúng tôi trải qua một ngày lễ tình nhân vui vẻ, đoàn phim thật sự đã dốc hết sức lực rồi!”

(Lan Quy, Bất Ly, tình yêu tuyệt vời nhất thế gian!)

(Đề nghị các cặp tình nhân quay lại xem ‘Chiến cốt’ thêm vài lần, xem xong sẽ yêu người bên cạnh mình hơn đấy!)

(Ca khúc cuối phim và nhạc đệm trong phim ‘Chiến cốt’ đều là Nice hát, thật sự là.... lời vừa cất lên, tôi đã bắt đầu khóc rồi ……)

(Mạch cảm xúc, diễn xuất, giá trị nhan sắc, tiết tấu, bộ phim này xứng đáng 9 điểm! Còn thừa 1 điểm không cho là bởi vì quá ngọt ngào, ngọt tới mức tiểu đường luôn rồi!)

Những người mê phim và fan xem xong buổi công chiếu đầu tiên đều lên mạng điên cuồng đề cử người xem.

Vừa nghe nói là ngọt, cưng chiều, những cư dân mạng ngây thơ non nớt và các cặp tình nhân sao có thể không hào hứng.

Ngay đêm đó, sau khi khung giờ chiếu đầu tiên kết thúc.

Vô số cặp mắt đỏ hoe, sưng húp, bước ra khỏi rạp chiếu phim, con gái thì khóc trôi hết lớp trang điểm, con trai cũng không khá hơn là bao.

Lúc đi hết mình, lúc về hết hồn.

(‘Chiến cốt’ đã giết tôi rồi!)

(Vân Chí Sam không phải là người!! Tôi muốn gửi cho ông vài lưỡi dao!!!)

(Mấy tên chết tiệt nói là phim ngọt và cưng chiều đâu, mau cút ta đây chịu chết đi! Bạn gái tôi khóc trôi cả lông mi rồi, tôi tốt bụng nhặt lại cho cô ấy, bây giờ cô ấy còn muốn đánh chết tôi! Còn nói tôi ác độc hơn cả Lan Quy!!)

(Giỏi lắm! Tôi cứ ngỡ ‘Chiến cốt’ là bộ phim cho ngày lễ tình nhân, ngược đãi đám FA, kết quả là từ người tới chó đều bị lừa, đây không phải là lò hỏa thiêu, đây là lò mổ mới đúng!!)

Lúc cư dân mạng đang gào khóc.

Những người của đoàn phim đã đăng weibo.

Khương Mạn: (Xem phim chưa? Khóc chưa? Hahahaha, hôm nay tôi vui quá, lễ tình nhân vui vẻ nhé!)

Bạc Hạc Hiên: (Sinh nhật vui vẻ!)

Cư dân mạng: ????

(Chúng tôi vui con khỉ khô ấy! Khương Mạn không phải là người!!!)

(Bạc thần đang chúc mừng sinh nhật ai vậy?)

(Đợi chút, thời gian hai người này đăng weibo bị sao vậy? Cùng lúc??)

(Thông tin mới nhất, buổi quảng bá phim ở Thượng Hải, Khương võ thần và Bạc thần đều không có mặt, hai người này đi đón lễ tình nhân rồi sao?)
Chương 394: Anh yêu em, Khương Mạn

Nơi cao nhất ở Bắc Thành, Ark World. Đứng trên đỉnh gần như có thể nhìn tất cả phong cảnh của thành phố, đây là nơi check in nổi tiếng cho các cặp đôi, nhưng hôm nay là lễ tình nhân mà Ark World lại đóng cửa.

Trên đỉnh của Ark World, toà nhà cao hơn 500m, gió đêm không ngừng thôi. Khương Mạn chỉ hận sao hôm nay cái áo khoác lông lại không có mũ, da dầu cô bị gió thổi cho tê dại.

“Lễ tình nhân anh mang em lên đây uống gió bắc à?”

Cô bất mãn nhìn người đàn ông đứng ở bên cạnh.

“Phong cảnh không đẹp à?” Bạc Hạc Hiên nhìn cô.

Khương Mạn nuốt nước bọt, lạnh gần chết còn có tâm tình mà ngắm cảnh đêm chắc.

Bạc Hạc Hiên dựa lưng vào tấm lan can bằng kính, cười như không nhìn cô: “Hoá ra Yêu Nhi nhà chúng ta cũng có tâm hồn của các thiếu nữ.”

“Tâm hồn thiếu nữ thì không có, còn sát tâm thì có đấy.”

Khương Mạn nhướng mày: “Ở cái độ cao này, ở nơi này, rất thích hợp để tự tay giết chồng.”

Bạc Hạc Hiên không nhịn nổi cười đi tới, từ đằng sau ôm lấy cô, thơm lên dái tai lạnh toát của cô, nhẹ giọng nói: “Đợi một chút, cho em xem cái này rất hay.”

Cảm nhận được hơi ấm từ đằng sau, Khương Mạn liếm môi, “Nếu mà không hay, em sẽ xử lý anh.”

“Được.”

Từng giây từng phút cứ trôi đi, đột nhiên từ phía xa xa của thành phố tất cả đèn đóm đều biến mất chỉ còn một mảnh tối đen, một giây sau từng đốm sáng bắt đầu bừng lên.

Những điểm sáng ấy như đang ghép thành một bức tranh. Hai mắt Khương Mạn trợn to. Đây là……hình của cô ấy.

Xì - Tiếng pháo hoa bắn lên trời cao.

Khương Mạn nhìn thấy những đốm sáng bay lên bầu trời đêm rồi nở, chúng nối tiếp nhau tạo thành cả một giải ngân hà. Màn đêm như một tấm phông nền, những bông pháo hoa nở rộ ở trên.

Sau đó pháo hoa tập trung vào một điểm rồi tạo thành hình của cô, tạo thành hình cô tức giận, hình cô mím môi, rồi cả hình cô cười lớn……

Sau đó đèn led gắn trên bờ tường của các toà cao ốc xung quanh cũng sáng bừng lên, tạo thành chữ: sinh nhật vui vẻ!

Những quả bóng to bay lên trong màn đêm, những cánh hoa rơi xuống như một màn mưa……Những cánh hoa hồng bay bay trong màn pháo hoa ngợp trời.

Vô số người đi bộ phía dưới dừng chân lại ngước đầu lên xem cảnh này, có người còn vô cùng kinh ngạc.

“Mẹ ơi! là Khương Mạn! cả phố đều là hình Khương Mạn!!”

“Pháo hoa trên trời cũng là hình Khương Mạn, còn có cả mưa hoa hồng kìa! Mẹ kiếp! đây là loại fan cuồng gì vậy!!”

“Sinh nhật vui vẻ? hôm nay là sinh nhật Khương Mạn?”

“Ghê gớm thật! cứ tưởng là cảnh quay của phim nào, hoá ra là đón sinh nhật. Cầu hôn có khi còn không bằng thế này!!”

Mấy người đi đường không ngừng cảm thán. Vô số người hâm mộ: “Đây mới được coi là lễ tình nhân chứ!!”

Mấy người đàn ông thì nghẹn ngào: “Mẹ kiếp cùng là đàn ông có cần hại nhau thế không!!”

Vô số người sau khi xem xong ‘Chiến cốt’ thấy cảnh này tự nhiên lòng lại thấy chua xót. Lúc nãy xem phim thì như bị đâm cho một nhát đau tận tim, bây giờ mồm lại bị nhét đầy cẩu lương, đây là cái quái gì vậy!!

Nhưng lúc này, điều thu hút mọi người chính là……Hôm nay sao lại là sinh nhật của Khương Mạn? Rốt cuộc ai chuẩn bị sinh nhật cho Khương Mạn?

Cư dân mạng thậm chí còn bùng nổ. Các bài đăng về Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên ngay lập tức ‘bạo’, số lượng các anh trai oán trách đồng đội ngày càng nhiều. Đội phục vụ mạng của Weibo gặp sự cố quá tải, Douyin đêm nay cũng bùng nổ.

Chỉ cần lên mạng có thể nhìn thấy topic cả thế giới tràn ngập ‘Khương Mạn’ , đa số đều nhắc tới pháo hoa, mưa hoa hồng……

Bạn bè trong Weibo của hai nhân vật chính cũng phát điên theo.

(Hẹn hò rồi à! đã chính thức chưa?)

(Trên Baidu sinh nhật của Khương võ thần đâu phải ngày hôm nay?)

(Mẹ kiếp! tất cả mọi thứ ngày hôm này đều là Bạc Hạc Hiên chuẩn bị!)

(Anh, anh thật không có tình người!)

(Khương võ thần nhìn Bạc Hạc Hiên đi, fan Bạc Mạn cầu câu trả lời chính thức!!)

(Lan Quy và Bất Ly BE rồi, bây giờ Bạc Mạn sẽ cho chúng ta một kết cục khác!!)

Văn phòng đại diện của hai người cũng bị làm cho náo loạn cả lên, chị Lam và Cố Trầm đều chọn cách tắt máy.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Trong trang viên Thiên Cổ, Bạc Thiên Y đang vẽ thì xem được mấy clip trên mạng, khóe miệng cong lên: “Chọn thời điểm tốt đấy.”

Vân Miểu Thiên Châu, Khương Tiểu Bảo nhìn thấy cái màn hoa hồng bay thì lắc đầu: “Anh rể xấu tính thật! làm thế này có khác nào giết chó!”

Arthur đang uống sữa chua, nhìn sang cái cột trong hoa viên, đáng chết thật, còn chưa cao bằng.

Cậu bé ngước đầu lên nhìn trời, khoé miệng co quắp: “Miễn cưỡng thôi! Lãng mạn kiểu nhà quê.”

Ba huynh đệ nhà họ Khương cũng đang ở trong biệt thự, Khương Vân Sênh nhìn trứng ở trên bàn, cười khổ: “Xem ra hôm nay không đợi được em gái về nhà ăn trứng rồi.”

Khương Lệ Sính lắc đầu: “Làm màu làm mè.”

Khương Tử Mặc trầm mặc cầm lấy hai cốc cà phê.

Khương Vân Sênh: “Tử Mặc uống cà phê làm gì hả em, đêm nay không muốn ngủ à?”

Khương Tử Mặc trầm giọng: “Tốt nhất nên tỉnh, không ngủ sẽ không nằm mơ.”

Nói xong anh ta không tình nguyện đeo chiếc nhẫn kỳ quái lên tay mình.

“Đây là cái gì?”

Khoé miệng Khương Tử Mặc giật giật.

Bác sĩ An đi từ trên nhà xuống híp mắt nói: “Để khống chế dị năng, Bạc Hạc Hiên làm ra hay sao ấy? thằng tư nhà cậu cũng có dị năng?”

Khương Lệ Sính và Khương Vân Sênh đều tò mò, Khương Tử Mặc có dị năng sao bọn họ không biết.

Lúc này biểu tình của Khương Tử Mặc vô cùng xấu hổ. Không biết nên trả lời thế nào. Cái loại dị năng này……thật sự rất khó nói……

……

Lúc này, ở Thượng Hải đoàn làm phim ‘Chiến cốt’ cũng đang vô cùng bối rối. Quá trình tuyên truyền đã được sắp xếp ổn thỏa, tự nhiên bây giờ lại bùng nổ. Mấy phương tiện truyền thông nhao nhao vào như lùa gà.

Đồng chí lão Vân và Tự Thiên Sách đều trở nên bối rối.

“Đạo diễn Vân, xin hỏi cô Khương và anh Bạc không tới được là vì cùng nhau đón lễ tình nhân à?”

“Thiên Sách, anh biết sinh nhật của Khương võ thần vào ngày nào không?”

“Hai bọn họ hẹn hò với nhau rồi à, hôm nay chính thức công khai đúng không?”

“Hay đây là một kiểu tuyên truyền của ‘Chiến cốt’?”

Lão Vân và Thiên Sách: “???”

Mọi người nói tiếng người đi, ok?

Giám đốc sản xuất cũng bối rối, lúc này thì trợ lý đưa điện thoại qua, vẻ mặt hưng phấn. Vân Chí Sam và Tự Thiên Sách sau khi xem mấy clip trên mạng xong thì hai người đều phát ngốc.

F***! Hai người này chơi lớn thật!

Chỉ là lễ tình nhân, có cần cho toàn thế giới ăn cơm chó thế này không?

Nhưng mà……

Tự Thiên Sách: “Hôm nay là sinh nhật em gái cháu?”

Đồng chí lão Vân: “Cậu còn hỏi tôi?”

“Cháu cũng không biết mà.”

Hai người đang mải nghĩ lên nói mà không để ý có mic ở dưới. Cuộc đối thoại rất nhanh trở nên hot.

# Hôm nay là sinh nhật Khương Mạn? #

# Rốt cuộc có phải Bạc Hạc Hiên không#

#Cả thế giới tìm kiếm Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên#

Trên đỉnh của Ark World, Khương Mạn cũng đang ngây ngốc, đối diện với một màn này lòng cô cũng thấy vô cùng ngọt ngào, khóe miệng cong lên.

“Phì.”

Khương Mạn phì cười, quay đầu nhìn người đằng sau: “Khoa trương vậy!”

“Cũng tạm.” Bạc Hạc Hiên tựa cằm vào vai cô, ánh mắt cong cong mang theo ý cười nhìn cô chăm chú.

Trong mắt tràn ngập sự thâm tình, vui vẻ, còn có chút gian xảo. Anh vòng tay ôm cô vào lòng, tay anh phủ lên tay cô. Hai bàn tay đan vào nhau, rồi siết chặt lấy nhau.

“Anh từ lâu đã muốn cho cả thế giới biết.”

“Anh yêu em, Khương Mạn.”
Chương 395: Sự điên cuồng của Bạc Hạc Hiên và Khương Mạn

Cổ tay trái có cảm giác lạnh. Khương Mạn cúi đầu xuống liền nhìn thấy một màu đỏ rực như máu.

Trên cổ tay trắng trẻo và mảnh mai của cô là một chiếc vòng tay. Chiếc vòng được làm bằng vàng trắng, nếu nhìn kỹ sẽ thấy trên đó có một lỗ khóa. Điều bắt mắt nhất là trên khóa có một viên kim cương máu 10 carat.

"Làm sao lại có kim cương màu máu?"

“Thích không?” Ngón tay của người đàn ông vuốt qua cổ tay cô, gân xanh trên mu bàn tay hơi lồi lên, mang theo cảm giác khó tả.

Khương Mạn dở khóc dở cười, cô lắc lắc cổ tay:"Quà sinh nhật à?"

"Ừm."

“Sao lại như giống như một cái còng tay vậy, thật là biến thái!” Cô cười mắng.

Bạc Hạc Hiên không quan tâm: "Chìa khóa ở chỗ anh."

Anh nhấc một sợi dây chuyền nhỏ quanh cổ mình lên, bên dưới treo một chiếc chìa khóa nhỏ bằng bạc trắng.

"Anh sợ em chạy mất à?"

"Ừm."

Bạc Hạc Hiên nhéo chặt cằm của cô, hôn lên môi cô rồi thì thầm nói: "Em là của anh."

Khương Mạn không nhịn được cười, đáp lại nụ hôn của anh.

“Ark World còn có chỗ ở không?” Cô khàn giọng hỏi.

"Tù tầng 1 đến tầng 30 đều là khách sạn."

Khương Mạn vòng tay qua cổ anh, nhẹ nhàng nhảy lên, hai chân quấn vào eo anh: "Có lẽ chúng ta nên đổi chỗ khác để đón ngày lễ tình nhân thật vui vẻ."

Bạc Hạc Hiên ôm cô lên bằng một tay, trong mắt tràn đầy dục vọng: "Theo ý em."

"Nếu anh tư của em mơ thấy thì phải làm sao?"

"Có lẽ tối nay anh ấy sẽ biết điều một chút"

"Vì sự an toàn ……"

"Vậy thì bịt mắt lại?"

"Vậy em có nhịn được mà không kêu lên không?"

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Bên trong khách sạn Ark World.

Người bị bịt mắt, người bị che miệng, từ khi vào cửa đến phòng tắm cho đến khi vào trong phòng, thay đổi rất nhiều kiểu khác nhau.

Cuối cùng, Khương Mạn không nhịn được nữa, cô cắn vào vai người đàn ông một cái, giọng nói khàn khàn: "Đây là tra tấn..."

Người đàn ông nhếch mép cười và tháo bịt mắt cho cô.

Cô nhanh chóng nhắm mắt lại: "Bạc Hạc Hiên!"

“Không trêu em nữa.” Bạc Hạc Hiên nhẹ nhàng nói: “Anh đã tặng anh tư em một món quà.”

"Hả?"

"Một chiếc nhẫn có thể khống chế siêu năng lực."

Khương Mạn mở to hai mắt, kinh ngạc nhìn anh.

Người đàn ông nắm chặt mười ngón tay của cô, dưới đáy mắt nhuốm màu dục vọng mang theo ý định xấu xa rung động lòng người.

"Cho nên em có thể mạnh dạn hơn một chút." Trên gương mặt xinh đẹp, quyến rũ tràn đầy dục vọng thoáng hiện lên một sự ngạc nhiên.

"Vậy mà vừa rồi anh còn lừa em dùng..."

"Bạc Hạc Hiên, anh xong đời rồi!" Khương Mạn hung dữ muốn trả thù.

Đêm còn dài, cô vẫn còn cơ hội vùng lên làm chủ!

Khí thế dữ dội sắp làm vua, lớp sóng này đến lớp sóng khác xếp chồng lên nhau từ từ biến thành âm thanh vụn vỡ, nghẹt thở.

Phản kháng, điên cuồng, lại phản kháng, lại điên cuồng...

Nơi nào cũng trở thành 'chiến trường'.

Cuối cùng, Khương Mạn không biết là mình hèn nhát, sợ hãi hay mệt mỏi nữa… Chỉ là trong tần suất lắc lư, ánh mắt cô từ từ mơ màng, ý thức rời rạc, suy nghĩ trở nên trống rỗng.

Sức lực trên người như bị rút cạn, thậm chí ngón tay còn không muốn co lại nữa.

Cô tự hỏi liệu việc thay đổi gen của Bạc Hạc Hiên có phải không đúng không...

Rõ ràng cô là một người có siêu năng lực… Tại sao cô lại thua?

Không cam tâm, cô cào, cấu, gặm, cắn một cách yếu ớt nhưng đổi lại là tiếng cười trầm thấp của người đàn ông, càng ngày càng điên cuồng.

Khương Mạn cảm thấy như xương đâm vào bụng mình, không chỉ như vậy...

Coi như cô đã thực sự có thể nhìn rõ bộ mặt thật của người đàn ông này!

Bạc Hạc Hiên - người đàn ông điên rồ này!

"Em muốn đi ngủ……"

"Vẫn còn sớm."

"Ngày mai em còn có lịch trình..."

"Lên máy bay rồi ngủ."

"Bạc Hạc Hiên, anh là tên khốn nạn!"

Người đàn ông nhếch mép.

……

Khương Mạn rất hiếm khi ngủ nướng, chưa kể hôm sau vẫn có việc.

Sau khi tỉnh dậy, cô cảm thấy xương cốt toàn thân đều như đang run lên, sau một hồi ngây người thì nghe thấy tiếng nước trong phòng tắm truyền tới.

Bạc Hạc Hiên quấn một chiếc khăn tắm bước ra, lông mày và mắt vẫn còn nhuốm hơi nước, toàn thân toát ra nồng nặc mùi hoóc môn.

Các đường cơ bắp rất rõ ràng, siết chặt lấy bộ xương, mỗi múi đều tràn đầy sức mạnh và vẻ đẹp.

Đặc biệt, trên cơ thể này vẫn còn rất nhiều dấu tích của đêm qua để lại.

Khương Mạn nhìn thấy vài vết xước và dấu răng, tất cả đều những kiệt tác của cô.

"Em còn có sức không?"

Anh ngồi xuống bên giường, nhéo má cô: "Anh giúp em tắm nhé?"

"Anh cút đi." Khi Khương Mạn mở miệng, giọng nói của cô đã khàn khàn.

Trong ánh mắt Bạc Hạc Hiên lóe lên một chút vui đùa.

Khi cô chưa kịp ngồi dậy, người đàn ông đã đánh vào mông cô và bế cô vào phòng tắm.

Khương Mạn từ bỏ việc vùng vẫy..

Cô muốn lật ngược thế cờ, nhưng cuối cùng đành phải lựa chọn khuất phục.

Sau khi tắm xong đã là một tiếng đồng hồ sau.

Cô đang quấn ga trải giường, nhìn quần áo bị xé vụn trên mặt đất, vô cùng đau đầu.

"Chút nữa sẽ có người mang quần áo tới."

“Đều tại anh đấy!” Khương Mạn đùn đầy trách nhiệm, kéo chăn xuống một chút để lộ ra một vùng da thịt trắng như sứ.

Hai chân cũng dạng ra, khắp người cô đều có vết đỏ, từ vai, ngực, thậm chí cả chân cũng có… Tất cả đều là kiệt tác của ai đó!

"Lịch trình mấy ngày tới nếu em không quấn thành cái bánh ú thì em sẽ không dám gặp ai mất."

Bạc Hạc Hiên dở khóc dở cười, vươn cổ ra, chỉ vào cổ và xương quai xanh của mình: "Đây là vết cắn, cào của đồ xấu xa nào."

Đêm qua anh vô cùng điên cuồng nhưng những nơi có dấu vết đều có thể che đậy được. Không giống như cô, cô hoàn toàn bị ép đến nổi giận buộc phải cắn vào xương quai xanh vào cổ anh.

“Tất cả đều tại anh đấy!” Khương Mạn ném nồi kéo chăn bông xuống, lộ ra một vùng da thịt trắng như sứ.

Khương Mạn ho khan một tiếng rồi lại quấn chặt cơ thể mình lại rồi nói: "Anh đang trách em à?!"

"Sao anh dám?" Bạc Hạc Hiên bóp má cô.

Nửa tiếng sau, chị Lam và Cố Trầm cùng với đội ngũ trang điểm tới.

Bạc Hạc Hiên sang phòng bên cạnh.

Sau khi chị Lam bước vào phòng, vẻ mặt của chị ấy vô cùng đặc sắc.

Thợ trang điểm và Lộ Lộ đã đỏ mặt đến mức quá quen rồi.

Ôi trời ơi...Trận chiến này mới kịch liệt làm sao!

Bình thường Bạc trông như một vị thần lạnh lùng và tiết chế, nhưng kết quả... không ngờ...

Nhất là lúc Khương Mạn đang quấn ga trải giường đi vào phòng tắm thay quần áo, lúc đi đã vô tình làm lộ ra một chút cảnh xuân xinh đẹp.

Khi Lộ Lộ và chị Lam nhìn thấy những vết đỏ trên cơ thể cô, lông mày của họ nhíu lại.

Chị Lam xoa xoa khuôn mặt hơi nóng của mình: "Chị tưởng tối hôm qua chỉ có đại đa số cư dân mạng phát điên."

"Điên nhất vẫn là hai người."

Ở một căn phòng khác, Cố Trầm nhìn dáng vẻ người đàn ông tiết chế trước gương trang điểm, biểu cảm như tách ra làm đôi.

Thợ trang điểm cũng rất sững sờ, thậm chí còn muốn khóc.

"Dấu vết này ... không thể nào che giấu được..."

"Trên cổ ... hôm nay mặc áo cổ lọ đi..."

"Nhưng…"

"Tại sao trên tay và trên ngón tay cũng có dấu răng này…?
 
Advertisement

Bình luận facebook

Users who are viewing this thread

Back
Top Bottom