Viet Writer
Và Mai Có Nắng
-
Chương 401-405
Chương 401: CP Bạc Khương ở trong gameshow sao giống cặp vợ chồng già vậy
‘Minh tinh đều ở đây’ là một gameshow mà các minh tinh cùng nhau hoạt động trong một căn phòng, đây cũng là một chương trình lâu năm của nhà đài Tomato.
Tỷ suất người xem vẫn luôn rất tốt.
Chủ đề của kỳ này là tuyên truyền phim điện ảnh, ekip mời hai nhóm khách mời, vừa khéo là nhóm phim điện ảnh vừa mới công chiếu phim trong đợt này.
Một nhóm khách mời của đội đỏ ‘Chiến cốt’.
Một nhóm khác là nhóm khách mời của đội xanh, còn đang tạm thời bảo mật.
Chương trình này ngoại trừ có khán giả xem trực tiếp ở trường quay, còn có truyền hình trực tiếp toàn mạng xã hội.
Điều đáng nhắc tới là, MC mới nhất của chương trình chính là anh Tiểu Nam!
Chương trình vừa mở màn, đoàn phim của ‘Chiến cốt’ xuất hiện trước.
Vân Chí Sam, Tự Thiên Sách, Bạc Hạc Hiên, Khương Mạn và Nguyên Nguyên -người diễn vai Lý Phương, vợ của Bất Ly.
Năm người vừa xuất hiện, cả hiện trường liền ồ lên.
Anh Tiểu Nam đưa mic cho năm người, sau đó câu nói đầu tiên chính là cảm khái:
“Cảm ơn chương trình đã cho tôi cơ hội này, để tôi phục vụ boss của tôi!”
Cả hiện trường đều cười lớn.
Cư dân mạng trên livestream có chút không hiểu:
(Anh Tiểu Nam đang nói gì vậy? Boss gì vậy?)
(Lầu trên là người bạn đáng yêu từ đâu tới vậy, không biết Khương võ thần là boss của anh Tiểu Nam sao?)
(Chỉ điểm tới chương trình pháp luật, luân lý gia đình quy mô lớn ‘Một ngày của gia đình’, tới xem boss Khương đã chiêu mộ người tài ở trong đó như thế nào!)
(Có sao nói vậy, đi theo boss Khương thì có thịt để ăn! Anh Tiểu Nam, Lam nữ thần, còn có chị Lăng Tuyết, có ai mà không nhận được tài nguyên tốt chứ?)
Tạo hình ngày hôm nay của boss Khương thật là bổ mắt, ngoại trừ kiểu tóc, cô ấy mặc trên người đều là trang phục diễn trong phim.
Đồng chí lão Vân vì không có vai diễn nên cosplay thành thái giám tổng quản trong phim.
Nam Mục đổi chủ đề: “Phim của boss tôi đã xem rồi, chỉ có một chữ: Tuyệt! Tôi khóc đến đứt ruột đứt gan. Nghe nói lúc người ta buồn thì ăn một viên kẹo sẽ thấy khá hơn....”
Anh ấy nói chuyện có ám chỉ, cả hiện trường đều ồ lên.
Khương Mạn cười một cách kỳ lạ, nhìn người bên cạnh: “Lan Quy bệ hạ cảm thấy thế nào?”
Bạc Hạc Hiên liếc nhìn Nam Mục, trêu chọc nói: “Ăn nói hàm hồ, biểu cảm giả dối, đáng chém.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nam Mục hô lên xin tha mạng, không khí tại hiện trường lập tức được khuấy động lên.
“Xem ra người như tôi mà ở trong ‘Chiến cốt’ thì chỉ sống được không quá ba giây, boss à, tới cũng tới rồi, giới thiệu cho khán giả biết một chút về người dũng sĩ bên cạnh cô đi.”
Khương Mạn thân là boss, đương nhiên phải phối hợp với nhân viên của mình rồi, cô cầm lấy mic, tiến lên.
Chuyện làm người giới thiệu này, cô không có kinh nghiệm nên chỉ có thể tùy hứng phát huy thôi.
Đầu tiên là giới thiệu Tự Thiên Sách.
“Vị này là Tự Mục Khuynh, là huynh đệ của Khương Bất Ly tôi.”
“Chào huynh đệ, huynh đệ vất vả rồi, huynh đệ yêu đương vi diệu quá!” Thiên Sách tự nhiên như đã quen, trực tiếp bắt tay với Khương Mạn.
Bắt tay xong còn nhìn Bạc Hạc Hiên: “Bệ hạ, thần bắt tay cái được không?”
“Không được, tránh ra.” Bạc Hạc Hiên lắc đầu.
Tự Thiên Sách xí một tiếng: “Ngươi là cái đồ bạo quân, đáng đời bị Bất Ly giết!”
“Hahahahaha!” Khán giả tại hiện trường cười muốn xỉu.
(Tôi cười tới nỗi mà mẹ tôi hỏi có phải tôi bị động kinh không, ‘Chiến cốt’ rốt cuộc là đoàn phim hài gì vậy?)
(Ai có thể ngờ mấy người hôm qua khiến tôi khóc như chó, hôm nay lại làm tôi cười như con gà mái già?)
(Đây là một đám tuyển thủ hài độc thoại bị việc đóng phim cản trở bước tiến đúng không?)
(Nói thật, tôi không phân biệt được là Khương võ thần dạy hư cả đoàn, hay là Thiên Sách đấy.)
(Lầu trên, bọn họ chỉ là tìm thấy đội của mình giữa biển người mênh mông thôi, đừng nghi ngờ, những người hài hước thường có sức hút với nhau!)
Khương Mạn ho một tiếng, giới thiệu tới đồng chí lão Vân, cô hiển nhiên ngừng lại một chút: “Vị này bỏ qua, không quan trọng.”
Vân Chí Sam: “???”
Khán giả: “Hahahahaha!!”
“Không quan trọng! Đạo diễn không quan trọng chút nào!”
“Lôi Vân Chí Sam ra ngoài!”
Tới bên cạnh Nguyên Nguyên, Khương Mạn cố ý ngừng lại lâu hơn, cô gái nhỏ vẫn còn là học sinh ngồi trên ghế nhà trường của học viện điện ảnh, nhưng diễn rất có hồn.
Tính cách hay xấu hổ, khiến người ta không nhịn được mà trêu chọc.
Trong phim không có nhiều lời thoại, mềm mại, đáng yêu, đáng tiếc.... bị Bạc Hạc Hiên dọa tạo thành bóng ma tâm lý, nhìn thấy anh là muốn khóc.
“Vị này chắc hẳn mọi người đều biết, phu nhân của tại hạ, Lý Phương, mọi người có thể gọi cô ấy là Nguyên Nguyên.”
Nguyên Nguyên trực tiếp ôm lấy cánh tay của Khương Mạn, mỉm cười ngọt ngào.
Bạc Hạc Hiên khẽ cười nhìn người nào đó ‘ngoại tình’.
Nguyên Nguyên vừa bắt gặp ánh mắt của anh, lập tức biến thành vẻ mặt đau khổ, trốn bên cạnh Khương Mạn.
“Anh Bạc lại dọa tôi!”
“Tôi nghi ngờ ban đầu khi diễn, anh ấy bóp cổ tôi là lấy việc công trả thù riêng!”
“Tướng công tỷ tỷ mau bảo vệ muội!”
Hiện trường nhất thời có chút hỗn loạn,
(Hahahaha! Khương võ thần vỡ lở rồi phải không?)
(Một người là người đàn ông của mình ngoài đời thực, một người là vợ trong phim, hai người họ rơi xuống nước, xin hỏi Khương Mạn sẽ cứu ai trước?)
(Nhất định là cứu Lý Phương nhé! Lan Quy là tên bạo quân chết tiệt, để hắn ta ngồi chờ ở cầu Nại Hà đi! *)
(*Cầu Nại Hà: con cầu bắc qua sông Vong Xuyên dưới âm phủ)
(Cảnh Lý Phương chết chính là mấu chốt đẩy cốt truyện lên cao trào đó! Lúc cô gái ấy bị bóp cổ, tôi cũng cảm thấy nghẹn thở theo!”)
(Trên mạng đồn đại, vì diễn xuất của Bạc thần quá đáng sợ, Nguyên Nguyên nhìn thấy anh ấy là trốn, hahahaha! Ban đầu tôi không tin, bây giờ tôi tin rồi!)
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được Nguyên Nguyên không muốn đứng gần Bạc Hạc Hiên. Vừa nhìn thấy anh liền bất giác ôm lấy cổ.
Khương Mạn nháy mắt nhìn người đàn ông nhà mình: “Bạo quân, đối với chuyện này người có gì muốn nói không?”
Bạc bạo quân có thể nói gì chứ, bạo quân còn không xứng được giới thiệu tên kìa.
Anh trực tiếp cầm lấy mic trong tay Khương Mạn, thuận thế nắm luôn tay cô, trầm giọng nói: “Bạo quân không có gì để nói, bạo quân đáng chết.”
Khán giả tại hiện trường cũng không còn lời nào để nói.
Hai người này lại bắt đầu rồi sao?
Anh Tiểu Nam giữ vững nụ cười, thân thiết hỏi thăm khán giả tại trường quay và khán giả qua màn ảnh nhỏ: “Vừa rồi, mọi người đã ăn no chưa?”
(Cảm ơn! Đều sắp no chết rồi!)
(Đu CP Bạc Khương, tiết kiệm lương thực vì quốc gia!)
(Hai người này thật táng tận lương tâm, thật đó, chừa lại một con đường sống cho chó FA đi!)
(Đột nhiên nhớ tới một đoạn phỏng vấn từ nhiều năm về trước của Bạc thần, thề thốt bản thân theo chủ nghĩa độc thân, không vợ, không con, bây giờ thì vả mặt bốp bốp nhá ~)
(Đừng tin lời đàn ông, sẽ trở nên bất hạnh đấy! Nhưng bạn có thể tin Bạc Hạc Hiên, điều kiện tiên quyết là, bạn phải là Khương Mạn!)
‘Chiến cốt’ bên này sau khi tất cả đã vào vị trí. Đội ngũ bên kia, đội màu xanh lam cuối cùng cũng ra sân.
Theo tiếng BGM, ba nam hai nữ từ sau cánh gà bước ra, khán giả nhiệt liệt vỗ tay.
Những người bên ‘Chiến cốt’ tạm thời nhường lại sân khấu, Bạc Hạc Hiên tự nhiên đặt tay lên vai Khương Mạn, đầu ngón tay rũ xuống, vô thức nghịch ngợm chiếc vòng trên cổ cô.
Khương Mạn đút tay vào túi, dựa vào người anh, hai người cùng nhìn các khách mời của đội xanh, dáng vẻ thuần thục tự nhiên đó, giống như hai người bình thường đứng trên con đường lớn, nhìn đám đông sôi nổi phía xa xa.
(Bầu không khí như cặp vợ chồng già thế này là sao vậy?)
(Tôi dám cá là Bạc Khương đã sớm hẹn hò rồi, hai người này che giấu chuyện tình cảm quá lâu!!)
Vốn dĩ trên khung bình luận toàn là một đám đang xơi thức ăn cho chó, nhưng sau khi khách mời của đội xanh vừa lên sân khấu, bầu không khí lập tức thay đổi.
(Ôi đệt, shhhhh! Khách mời mà đội xanh mời chính là bọn họ sao?)
(Cười chết mất, tôi đã bắt đầu cảm thấy ngượng ngùng rồi đấy!)
(Đây là đoàn đội của bộ phim ‘Phồn hoa chi tự’?)
(Ekip cố ý phải không? Đây là muốn tạo ra một trận chiến khốc liệt hay sao?)
(Tôi đã bắt đầu đau lòng cho đạo diễn của ‘Phồn hoa chi tự’ rồi.)
Chương 402: Kẻ bắt chước Khương Mạn
‘Phồn hoa chi tự’ là một bộ phim chuẩn bị ra rạp.
Đạo diễn Hạ Đông là nhân tài tỉnh vịnh, hồi mới vào nghề, ông quay không ít những bộ phim nóng nho nhỏ, sau đó nhờ vào một bộ phim văn nghệ mà trở mình, đoạt giải đạo diễn xuất sắc nhất của giải thưởng Ngọc Lan.
Vì để tẩy sạch cái danh đạo diễn phim nóng trong mắt công chúng, ông đầu tư vào sự nghiệp phim văn nghệ, nhưng vẫn chưa gặt hái được nhiều thành công.
Bộ phim ‘Phồn hoa chi tự’ này là đánh vào tiếng vang của bộ phim ‘Phồn hoa’ mà ông từng đạt giải trước đây.
Giai đoạn đầu, khí thế cũng không hề nhỏ, nhưng mà người trong giới lại đánh giá rất thấp, đều không quá xem trọng, tỉ lệ chiếu phim ở các rạp lớn cũng rất thấp.
Bộ phim cũng sắp ra mắt, Hạ Đông đương nhiên muốn dẫn theo dàn diễn viên chính của mình đi khắp nơi tuyên truyền.
Nhưng bầu không khí tại trường quay sở dĩ có chút vi diệu, là vì trong dàn diễn viên chính của ‘Phồn hoa chi tự’ có hai người đã từng tham gia ‘Chiến cốt’.
Nữ chính của ‘Phồn hoa chi tự’- Vương Tuệ Kỳ, trong phim ‘Chiến cốt’ đóng vai hoàng hậu của Lan Quy, vừa ra sân đã chết.
Trong phim, Lan Quy tự cắm sừng cho chính mình, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà khán giả màn ảnh lớn chửi hắn ta là kẻ điên!
Đặc biệt là cánh đàn ông, hiển nhiên là không nhịn được!
Nam chính của ‘Phồn hoa chi tự’ là Hoàng Tư Vân, trong phim ‘Chiến cốt’ đóng vai người thị vệ bên cạnh Bất Ly, trên thực tế là tai mắt mà Lan Quy gài bên cạnh Bất Ly.
Trong phim, cái chết của Lý Phương, hắn ta cũng có một nửa trách nhiệm, sau đó cũng chết trong cái bẫy của Bất Ly, chết trong tay Lan Quy.
Đây đều là những tình tiết mà khán giả đều đã biết. Nhưng trong thực tế, ‘vai diễn’ của Vương Tuệ Kỳ và Hoàng Tư Vân còn đặc sắc hơn nhiều!
Đoàn phim ‘Chiến cốt’ còn lén đặt ‘biệt danh yêu thương’ cho hai người này:
Vương yêu quái và Hoàng yêu tinh.
Một người thì muốn thảo luận kịch bản ban đêm với Bạc Hạc Hiên.
Một người thì muốn ăn đêm với Khương Mạn.
“Sự sắp xếp này của chương trình thật thú vị, dàn diễn viên chính của ‘Phồn hoa chi tự’ lại là dàn diễn viên phụ của ‘Chiến cốt’, chín bỏ làm mười thì đều là tuyên truyền cho ‘Chiến cốt’ rồi?”
“Tuy đất diễn của Hoàng Tư Vân và Vương Tuệ Kỳ không nhiều, nhưng dù gì cũng từng tham gia đóng phim, tuy nhiên ‘Chiến cốt’ hình như không muốn nhắc đến hai người này cho lắm?”
“Tôi nghe trên mạng có người tiết lộ thông tin, hai người này trong giai đoạn quay phim hình như không được an phận cho lắm……”
“Vương Tuệ Kỳ thì tôi không biết, thế nhưng Hoàng Tư Vân thích cọ nhiệt thì không ai không biết nhỉ?”
Khán giả rì rầm thảo luận, khán giả tại trường quay kỳ này, đại đa số là fan của ‘Chiến cốt’ hoặc là người qua đường.
Fan nhà Vương Tuệ Kỳ và Hoàng Tư Vân cũng không phải là không có, nhưng xét về số lượng thì quả thật có sự khác biệt.
Trên mạng thì đã sớm cãi nhau rồi.
(Muốn làm gì cũng phải nhìn sắc mặt ekip chương trình rồi!)
(Hoàng Tư Vân dạo này sắp bị đánh cho sưng mặt lên rồi, theo tôi thấy, Hạ Đông vớ phải nam chính thế này cũng quá thảm.)
(Vân Vân nhà tôi đơn thuần, không có bối cảnh, đương nhiên không đấu lại được cặp vợ chồng nào đó rồi.)
(Cười chết mất! Lầu trên để quên não ở nhà rồi à? Mấy vụ thối hoắc của nhà mấy người còn định tẩy thế nào nữa hả?)
(Người nào đó nói là mũ chuột vàng là được Khương Mạn tặng, đồ đôi của chị em ~ nhưng thực tế thì sao? Weibo của ‘Chiến cốt’ cũng nói rồi, đó là Bạc thần phát cho cả tập thể, mỗi người một cái!)
(Mấy ngày trước, biên kịch của ‘Chiến cốt’ còn trả lời cư dân mạng cơ nhá, cái mũ trong tay Hoàng Tư Vân là anh ta tự mua, Bạc thần, Khương võ thần còn không tặng cho anh ta nữa!)
Dạo gần đây Hoàng Tư Vân ở trên mạng đúng là bị người ta cười nhạo nặng nề.
Nhưng ở trên trường quay, trên mặt anh ta không hề để lộ một chút dấu vết nào, diễn xuất còn xuất sắc hơn trong phim cả chục lần.
Quá trình ghi hình cũng tạm coi như là thuận lợi, hai đội đỏ và xanh cùng cử ra hai đội viên chơi trò ‘tôi tả, bạn đoán’.
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên không lên, kết quả là ba đồng đội heo không phụ sự kỳ vọng của mọi người mà thua cả ván.
Trò chơi ở vòng thứ hai là so về sức lực.
Tự Thiên Sách nói thẳng: “So sức lực? Vậy thì bọn tôi thắng rồi!”
“Tiếp theo chính là sân khấu của Khương Bất Ly, người không phận sự xin tránh ra, vô ý làm bị thương sẽ không chịu trách nhiệm đâu nhá!”
Ba người Tự Thiên Sách bày ra thế mời Khương Mạn, như mời nhà vô địch quyền anh chuẩn bị lên võ đài quét sạch toàn bộ đối thủ.
Bạc Hạc Hiên ở bên cạnh lại không có động thái gì. Dùng hào quang của chính cung nghiền chết mấy người.
Người đội xanh cử ra là Vương Tuệ Kỳ.
So với ‘Chiến cốt’ bên này toàn là diễn viên hài, nhóm bên ‘Phồn hoa chi tự’ lại tỏ ra lạnh lùng vô cùng. Không có cảm giác tham gia gameshow gì cả, tất cả diễn viên đều trầm lặng, ít nói.
Khương Mạn và Vương Tuệ Kỳ tới giữa sân khấu, sau khi hai người đối diện nhau, một cảm giác kỳ dị lộ ra.
Trước đó sự chú ý của mọi người đều nhắm vào Hoàng Tư Vân, Vương Tuệ Kỳ tỏ ra quá khiêm tốn, lại bị mọi người phớt lờ.
Bây giờ cô ta và Khương Mạn đứng cùng một chỗ, cuối cùng cũng có người phát hiện điểm bất thường.
(Mọi người có cảm thấy Vương Tuệ Kỳ trông rất giống Khương võ thần không? Không nói ngoại hình, mà nói khí chất ấy, chính là tạo hình ngày hôm nay của cô ta, có phải là giống Khương võ thần trước khi cắt tóc không?)
(Lầu trên đã nói lên tiếng lòng của tôi, tôi đã bảo là Vương Tuệ Kỳ có chỗ nào đó không đúng rồi mà, tôi nhớ trước kia cô ta đâu đi theo hình tượng ngọc nữ thanh khiết trong sáng đâu.)
(Fan của Khương Mạn có thể bớt bớt lại không? Chị Vương nhà tôi thay đổi tạo hình liên tục, đổi phong cách không được à? Chỉ cho phép Khương Mạn nhà mấy người dùng phong cách này thôi à?)
(Khương võ thần có phong cách sao? Phong cách đi vào lòng đất? Nghệ sỹ thay đổi phong cách là chuyện bình thường, nhưng mà nhà cô không phải là đổi mà là đụng phong cách, hiểu không hả! Hãy tham khảo hình ảnh của cặp vợ chồng nhà giàu Bạc Khương trong buổi họp báo ‘Kẻ giết người’ đi nhé.)
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Tạo hình của Vương Tuệ Kỳ hôm nay phải nói là giống y hệt Khương Mạn trong buổi họp báo ra mắt phim ‘Kẻ giết người’, coppy đến từng cọng tóc.
Cô ta vốn dĩ không phải tuýp người có đường nét khuôn mặt sắc nét, nhưng cách trang điểm hôm nay lại nhấn mạnh vào sống mũi và hốc mắt, có xu hướng khiến đường nét khuôn mặt giống con lai.
Đẹp thì đẹp thật, nhưng dù gì cũng có chút khiên cưỡng.
Vẻ mặt Khương Mạn vẫn như thường.
Nam Mục nghe thấy tiếng nghị luận của khán giả ở trường quay, thân là một MC, đương nhiên anh ta muốn xoa dịu bầu không khí.
“Boss nhẹ tay một chút nhé, đừng có bẻ gãy cánh tay người ta đó, ekip chương trình không có tiền bảo hiểm tai nạn đâu.” Anh Tiểu Nam trêu chọc.
Khương Mạn chỉ cười mà không nói gì.
Nhưng Vương Tuệ Kỳ ở đối diện lại nói: “Tôi lại cảm thấy chưa chắc tôi đã thua đâu.”
Cô ta nói xong thì nhìn Khương Mạn, nhướng mày: “Ngược lại là cô Khương phải cẩn thận đấy.”
Lời uy hiếp này ~
Anh Tiểu Nam nhịn cảm giác kỳ quái trong lòng xuống, cười đáp: “Cô có chút không hiểu về sức lực của cô Khương rồi!”
Anh ta đã nhìn ra được Vương Tuệ Kỳ này đang bắt chước Khương Mạn rồi, chỉ hy vọng người chị em này đừng có tự tìm đường chết, bây giờ còn đang livestream đấy!
Anh ta thật sự không muốn sự nghiệp của mình lại gặp thêm một thất bại nữa đâu.
“Vậy thì thử xem sao.” Vương Tuệ Kỳ nhún vai.
Khán giả tại trường quay và cả khán giả qua màn ảnh nhỏ cũng không biết Vương Tuệ Kỳ lấy đâu ra cái tự tin đó.
Hai bàn tay mảnh khảnh giao nhau, nắm lấy bàn tay đối phương.
Khương Mạn cởi áo vest ra, bên trong chỉ là một chiếc áo đen dài tay đơn giản, điểm nhấn duy nhất chính là chiếc vòng tay hồng ngọc trên tay cô.
Tay áo ôm chặt lấy cánh tay cô, trông như có thể thấy được đường cơ tay.
Bởi vì chỉ là một trò chơi nên Khương Mạn cũng không quá nghiêm túc.
Hai người nắm chặt tay của đối phương, tiếp theo Nam Mục hô: “Bắt đầu!”
Một lực vô cùng lớn từ tay của đối thủ truyền tới.
Khương Mạn nâng mắt nhìn, đối diện với ánh mắt của Vương Tuệ Kỳ, đối phương vẫn duy trì một nụ cười, trong mắt không che giấu nổi sự đắc ý và ngạo mạn.
Khác biệt một trời một vực với nữ yêu quái mặc chiếc áo ngủ mát mẻ, muốn quyến rũ người ta ở bên ngoài cửa phòng khách sạn hôm đó!
Điểm khác biệt lớn nhất chính là sức lực của Vương Tuệ Kỳ hiện giờ!!
“Ủa! Vương Tuệ Kỳ khỏe vậy sao? Khương võ thần sao còn chưa vật bàn tay cô ta xuống?”
“Khương Mạn đang nhường sao?”
Bạc Hạc Hiên hơi nheo mắt.
Nhóm người Tự Thiên Sách không rõ chân tướng ra sao, hô lớn: “Em gái à, bây giờ trước mặt em là quân địch đó! Không cần thương hoa tiếc ngọc đâu!”
“Tướng công tỷ tỷ cố lên!”
Vương Tuệ Kỳ cười híp mắt nhìn Khương Mạn: “Sức lực của cô Khương cũng không lớn lắm nhỉ, dạo này ít tập luyện rồi sao?”
Cô ta vừa nói vừa dùng sức, cánh tay Khương Mạn lập tức bị ấn xuống một góc nghiêng 45°.
Cả trường quay kinh hãi.
Cư dân mạng còn sốc hơn.
(????)
(Sức của Vương Tuệ Kỳ lớn đến thế sao?)
(Khương võ thần không dùng sức ấy chứ? Tôi không tin, cô ấy mà muốn vật tay thắng Vương Tuệ Kỳ thì chỉ cần một ngón tay là đủ rồi!)
(Đệt! Mọi người mau nhìn cánh tay của Vương Tuệ Kỳ đi, khối cơ hiện ra khi dùng sức đó là thật sao? Đường cơ tay của phụ nữ đẹp đến mức đó được sao?)
(Lại một Vương võ thần mới ra lò à?)
(Giỏi lắm, thì ra Vương Tuệ Kỳ là báu vật à?)
Khương Mạn nhìn chằm chằm vào cánh tay cô ta một lúc, đột nhiên cười lên: “Ừm, dạo này quả thực là tôi có hơi thiếu luyện tập.”
Khương Mạn bình tĩnh nói, ngay sau đó, sắc mặt của Vương Tuệ Kỳ thay đổi, tay của Khương Mạn từ từ ấn ngược trở lại, từ từ, ấn tay cô ta xuống mặt bàn!
“Sức lực khá đấy.” Khương Mạn gật đầu tỏ vẻ khẳng định: “Sức lực lớn như vậy mà không đi ‘Một cuộc sống khác’ vác gạch thì thật là đáng tiếc.”
Chương 403: Tiêm thẩm mỹ có thể trở nên lợi hại như Khương Mạn
Nếu như tạo hình của Vương Tuệ Kỳ lặp lại tạo hình trước đây của Khương Mạn.
Nếu trong tiết mục vật tay, hình tượng đại lực sĩ mà cô ta xây dựng là một sự trùng hợp thì trong những tiết mục sau khó có thể nói rằng là sự trùng hợp nữa!
Chỉ cần Khương Mạn đứng ra thì ở phía đối diện cô ta cũng sẽ đứng ra.
Trong tiết mục ẩm thực, sức ăn của một mình cô ta bằng bảy, tám người, trong tư thế của một vị vua bụng bự càng mang bóng dáng của Khương Mạn.
Nhưng thực sự cô ta đã ăn rất nhiều! Các diễn viên khác cùng nhóm đã vô cùng kinh ngạc.
Nam Mục đã nhận ra có đó không ổn nên nói đùa: "Bây giờ các nữ diễn viên ăn cũng phải cạnh tranh sao?"
Vương Tuệ Kỳ cười và nói: "Vốn dĩ dạ dày của tôi rất lớn. Chỉ là trước đây tôi phải giữ dáng, bây giờ thường xuyên tập thể dục nên cũng tiêu thụ rất nhiều năng lượng."
"Chắc hẳn cô Khương hiểu rất rõ điều này nhỉ?"
Cô tại lại nhìn về phía Khương Mạn. Ở phía đội đỏ, Khương Mạn ăn rất chậm và cũng không ăn nhiều lắm.
“Không phải trước đây cô Khương ăn rất nhiều sao?” Vương Tuệ Kỳ nhướng mày: “Dù sao lãng phí đồ ăn cũng không tốt.”
“Có lý.” Khương Mạn gật đầu: “Vậy cô Vương còn có thể ăn được nữa không?”
“Đương nhiên rồi.” Vương Tuệ Kỳ cười gật đầu: “Dạ dày của tôi rất lớn.”
“Ồ, vậy thì tốt rồi.” Khương Mạn đặt đũa xuống, đẩy xe đồ ăn bên cạnh mình đến bên cạnh cô ta.
Sắc mặt của Vương Tuệ Kỳ hơi thay đổi.
Khương Mạn thở dài:
"Chỉ có thể trách Bạc Hạc Hiên nấu ăn quá ngon. Cái miệng này của tôi bây giờ rất kén chọn."
"Nhưng cô Vương, cô yên tâm đi, vừa rồi tôi dùng đũa chung nên những món ăn này tuyệt đối vẫn còn sạch sẽ."
"Không thể lãng phí, cô Vương cố lên." Khương Mạn cười nói, rồi sau đó quay sang nói với Nam Mục: "Vòng này đội đỏ nhận thua."
Biểu cảm của Vương Tuệ Kỳ đông cứng lại.
Đây chắc chắn là tập có bầu không khí kỳ lạ và ngượng ngùng nhất của "Minh tinh đều ở đây".
Anh Tiểu Nam không hề bất ngờ khi tiếp tục có được thất bại thứ n trong sự nghiệp dẫn chương trình của mình.
Khi livestream kết thúc, Vương Tuệ Kỳ vẫn chưa ăn hết đống đồ ăn trước mặt.
Các khán giả được các các nhân viên sắp xếp để rời khỏi hiện trường.
Hầu hết các khách mời cũng quay về hậu trường, chạy nhanh nhất là đội sáng tạo của "Phồn hoa chi tự".
Khi Hạ Đông rời đi, sắc mặt vô cùng có coi, còn mắng người bên cạnh: "Rốt cuộc Vương Tuệ Kỳ bị cái quái gì vậy?"
Về phía "Chiến cốt ", vẻ mặt của đám người Lão Vân có rất kỳ lạ.
Trên đường về hậu trường.
Tự Thiên Sách nói nhỏ với Bạc Hạc Hiên: "Vương Tuệ Kỳ bị sao vậy? Cố ý đến đây để gây rắc rối cho em gái tôi à?"
Vân Chí Sam cau mày: "Cô ta đang bắt chước theo nha đầu Khương, nhưng bác nhớ lúc ở phim trường cô ta ăn ít như mèo mà. Hôm nay sao vậy nhỉ?"
Vương Tuệ Kỳ thực sự có thể ăn rất nhiều, trong dạ dày của cô ta giống như một hố đen.
Nhưng khi nhìn cô ta ăn, khán giả lại có một cảm giác sợ hãi khó tả.
Có thể nhìn ra một người thực sự thích ăn hay ăn chỉ vì mánh khoé.
Khương Mạn là loại rất tham ăn, quý trọng đồ ăn nên khi nhìn cô ăn nhiều người sẽ cảm nhận được sự ngon miệng.
Nhưng Vương Tuệ Kỳ lại có người ta một cảm giác bất thường!
Cực kỳ không bình thường!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Trong phòng nghỉ ngơi, Khương Mạn tẩy trang xong, nhìn chằm chằm vào cổ tay của mình.
Bạc Hạc Hiên gõ cửa bước vào, những người khác đã đi ra ngoài trước.
Khương Mạn nói: "Vương Tuệ Kỳ có gì đó sai sai."
“Em cảm nhận được rồi à.” Bạc Hạc Hiên gật đầu: “Khi em vật tay với cô ta, em thấy thế nào?
"Cô ta rất khỏe."
Khương Mạn trầm ngâm: "Không thuộc phạm trù của người bình thường, không biết giới hạn của cô ta là bao nhiêu, nhưng khi vật tay với em, ít nhất sức lực của cô ta cũng phải bằng năm người đàn ông trưởng thành."
"Còn khả năng ăn của cô ta."
Biểu cảm của Khương Mạn kỳ lạ: “Em ăn được nhiều vì có thể tiêu hóa và phân giải nhanh chóng, đồng thời có thể hấp thụ năng lượng từ thức ăn”.
"Arthur và em rất giống nhau."
"Nhưng người bình thường có lẽ sẽ không thể ăn nhiều như vậy."
Đúng là có những người bẩm sinh đã có thể ăn được rất nhiều, nhưng dù thế nào thì cũng có giới hạn. Nhưng hôm nay lượng thức ăn mà Vương Tuệ Kỳ ăn sắp bằng với cô, điều này quả thực là phản khoa học!
Trừ khi……
"Thay đổi gen." Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đồng thanh nói.
"Cá cắn câu nhanh vậy sao?" Khương Mạn sờ sờ cằm, cô luôn cảm thấy cá đến quá nhanh, cũng quá ngốc.
"Chẳng lẽ chúng ta công khai hẹn hò đã khiến bọn họ kích động sao? Đáng ra không nên dễ kích động như vậy mới phải?"
Ban đầu, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên chơi trò tình yêu ngầm, nhằm ngăn cản Bạc Thị và nhà bác cả họ Khương hợp sức gây rắc rối.
Nhưng khi Khương Nhược Lai xuất hiện, Zeus đã tấn công Khương Tiểu Bảo.
Sự thật bị che giấu trong quá khứ đã nổi lên một phần.
Bạc Thị, nhà bác cả họ Khương, Zeus ... Bọn họ thực ra đã sớm có dính líu với nhau.
Nếu đã như vậy, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên cũng không cần phải che giấu nữa, ngược lại bọn họ còn công khai hẹn hò một cách phô trương, cũng có thể khiến đối phương trở tay không kịp.
Nó giống như một lời tuyên chiến.
Cô và Bạc Hạc Hiên cùng nhau chạy show như những minh tinh bình thường, nhận thông cáo. Một mặt là làm đối phương lơ là, phối hợp với kế hoạch nằm vùng của Khương Vân Kỳ, mặt khác cũng chờ đợi nhà bác cả họ Khương ra tay.
Nhưng đột nhiên xuất hiện Vương Tuệ Kỳ này...Quả thực không ngờ tới!
"Cho dù nhà bác cả họ Khương có điên cỡ nào, bọn họ cũng không dám trực tiếp công khai hạng mục gen trong tay mình. Vương Tuệ Kỳ- một nữ minh tinh tuyến 2 trong giới giải trí sao lại có thể dính líu tới chuyện này được?"
Còn Vương Tuệ Kỳ thì thực sự không thể nhịn được nữa! Cô ta một lòng muốn bắt chước Khương Mạn, dường như trên mặt cô ta đã viết rõ dạ tâm muốn vượt qua Khương Mạn!
Đúng lúc này, bên ngoài phòng nghỉ ngơi có người gõ cửa.
Bạc Hạc Hiên đi ra mở cửa và người đàn ông đứng đó trông rất dung tục và sến súa.
"Anh, anh Bạc cũng ở đây à..." Người đàn ông sững sờ.
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên nhìn anh ta chằm chằm: "Anh là ai?"
Hoàng Hải nhìn quanh khe cửa, thấy Khương Mạn đang ngồi phía đối diện, vội nói:
"Cô Khương, là tôi đây... Tôi là Hoàng Hải! Chúng ta đã từng gặp nhau rồi, tôi là anh họ của Tư Vân ... Không phải, tôi là trợ lý của cậu ấy!"
"Anh Bạc, tôi tìm cô Khương có chút chuyện ... ! Chuyện quan trọng, thực sự là chuyện quan trọng!"
Khí thế của Bạc Hạc Hiên mạnh đến nỗi Hoàng Hải nhìn anh đã cảm thấy rất sợ hãi.
"Để anh ta vào đi." Sau khi Khương Mạn nói vậy, Bạc Hạc Hiên mới cho anh ta vào.
Hoàng Hải nhanh chóng cảm ơn, sau khi đi vào, thấy Bạc Hạc Hiên vẫn không có ý định rời đi nên vẻ mặt anh ta vô cùng lúng túng.
"Nói đi, anh tìm tôi có chuyện gì?" Khương Mạn đi thẳng vào vấn đề:
"Chút nữa còn có bữa tiệc, thời gian eo hẹp, có chuyện gì thì trợ lý Hoàng cứ nói thẳng"
Cô nhớ người trợ lý anh họ này, lúc đó Tư Vân mời cô đi ăn bữa đêm, Hoàng Hải đã núp ở góc tường để chụp lén.
"Cái này, anh Bạc có thể tránh đi một chút..."
Bạc Hạc Hiên: "Không được."
Vẻ mặt của Hoàng Hải khổ sở, anh ta lại do dự hết lần này đến lần khác, nhưng cuối cùng vẫn nói:
"Cô Khương, tôi biết trước đây Tư Vân có lỗi với cô. Chuyện muốn cọ nhiệt với cô là chúng tôi không đúng."
"Nhưng chuyện lần này, thực sự chỉ có cô mới có thể cứu được cậu ấy!"
Khương Mạn bị anh ta làm cho bối rối: "Rốt cuộc anh đang nói cái gì vậy?"
Sắc mặt Hoàng Hải khó coi: "Còn không phải là tại Vương Tuệ Kỳ sao! Cô ta đã xúi giục Tư Vân đi tiêm mũi thẩm mỹ gì đó!"
"Bây giờ Tư Vân sắp phát điên rồi..."
Tiêm thẩm mỹ?
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên nhìn nhau.
"Tiêm thẩm mỹ là cái gì? Liên quan gì đến tôi chứ?"
Hoàng Hải ngạc nhiên: "Không phải cô cũng từng tiêm thẩm mỹ à? Gần đây, chuyện này rất hot trong giới. Người ta nói tiêm thứ này không những cải thiện được thể chất mà còn giúp ăn nhiều thế nào cũng không bị béo lên…"
"Phía thẩm mỹ viện cũng nói rằng cô là khách thường xuyên đến đó."
"Vương Tuệ Kỳ cũng tiêm rồi. Nhìn dáng vẻ hôm nay của cô ấy, không phải giống hệt cô sao?"
Khương Mạn: "..." Giống nhau ở chỗ nào vậy?
Vẻ mặt Hoàng Hải nhăn nhó: "Tôi không hiểu nổi, các người đều tiêm thứ đó mà không sao, vậy tại sao cơ thể Tư Vân lại có vấn đề?"
Khương Mạn cảm thấy đau đầu, cô chưa từng tiêm mũi thẩm mỹ gì gì đó.
Có điều, nếu Vương Tuệ Kỳ vì tiêm thứ đó mà trở thành dáng vẻ như hôm nay thì câu chuyện đã trở nên thú vị rồi đây...
Chương 404: Các người không hiểu nỗi khổ của phú nhất đại
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đã sớm rời bữa tiệc tối.
Cả hai không về khách sạn mà đến một biệt thự nghỉ dưỡng ở phía Nam thành phố. Đây là bất động sản của Hoàn Vũ ở thành phố Thục do Khương Mạn đứng tên.
Roadshow của "Chiến Cốt" đã kết thúc, về cơ bản việc tuyên truyền hợp tác cũng đã xong. Kế hoạch ban đầu là đêm đó trở về Bắc Thành nhưng Hoàng Tư Vân lại xảy ra chuyện.
"Trụ sở chính của công ty thẩm mỹ đó là ở thành phố Thục. Vương Tuệ Kỳ và Hoàng Tư Vận cũng đã tiêm ở thành phố Thục. Chẳng trách ở Bắc Thành, trong giới không có tin đồn gì."
Trong ngành giải trí cũng có nhiều giới quyền lực khác nhau. Ví dụ như về cơ bản các đạo diễn và diễn viên sẽ hoạt động ở Thượng Hải và Bắc Thành. Nói một cách tương đối thì hoạt động kinh doanh trong hai giới này nhiều hơn. Chuỗi cung ứng phù hợp với ngành giải trí cũng hoàn thiện hơn.
Đa số các loại công ty quản lý và các công ty giải trí lớn đều nằm ở hai thành phố này.
Khương Mạn và Khương Vân Sênh vừa nói chuyện điện thoại xong, bảo anh ta chú ý đến động tĩnh liên quan đến việc tiêm làm đẹp của thẩm mỹ viện Thiên Tâm và những người trong giới.
Bạc Hạc Hiên đã nhận được email, trong đó có thông tin liên quan đến thẩm mỹ viện Thiên Tâm.
Sau khi Khương Mạn đọc những thông tin đó, cô sờ sờ cằm:
"Pháp nhân là Vương Đại Kiến? Chú của Vương Tuệ Kỳ?"
"Đây là chú lừa cháu à? Những thông tin trước đây của Vương Đại Kiến thì không có vấn đề gì. Làm thế nào ông ta lại có thể làm ra được những 'mũi tiêm thẩm mỹ' thần kỳ đó?"
"Việc này vẫn đang điều tra."
"Vậy Vương Đại Kiến và Vương Tuệ Kỳ thì sao?"
“Một người ở nhà ở thành phố thực, người còn lại thì đã vào ekip rồi.” Bạc Hạc Hiên uống một ngụm trà.
Anh nói như vậy, Khương Mạn đã biết anh đã có sự sắp xếp rồi.
Khương Mạn trầm tư một hồi: "Khi nào thì ông An đến?"
"Sáng mai."
……
Hoàng Hải đã giấu Hoàng Tư Vân chuyện đến tìm Khương Mạn bọn họ không hề hay biết. Về chuyện này, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên cũng đã cân nhắc xem đó có thể là một cái bẫy hay không, cho nên đã chọn gặp mặt trên địa bàn của mình.
Dù sao thì những nơi như khách sạn đó cũng có quá nhiều người, rất dễ thay đổi.
Theo kế hoạch, Hoàng Hải sẽ đưa anh ta về biệt thự bên này.
Bên ngoài biệt thự có bảo vệ và bên trong có CCTV, Bạc Hạc Hiên còn bố trí những người khác âm thầm canh gác. Một khi có vấn đề gì đều có thể kiểm soát tình hình ngay tại chỗ.
Sáng sớm hôm sau, ông An xách vali từ Bắc Thành bay tới đây. Sau khi về đến biệt thự, câu đầu tiên ông ấy nói với Bạc Hạc Hiên là:
"Thêm tiền!"
Khương Mạn cũng vui vẻ, đừng để dáng vẻ như sinh viên đại học của An Dật lừa, tuổi thực của ông ta đã thực sự là một ông già.
Hơn nữa ông lão có gương mặt non nớt này cũng là một người mê tiền!
“Thêm tiền thì không vấn đề gì, nhưng ông tiết kiệm nhiều tiền như vậy để làm gì?” Khương Mạn vẫn luôn rất tò mò.
Lương của Bạc Hạc Hiên trả cho An Dật không thấp, nhưng ông lão có gương mặt non nớt này vẫn rất nghèo. Nghèo đến nỗi Arthur hack vào vào tài khoản ngân hàng của ông ấy thì phát hiện ra trong đó chỉ có vài trăm tệ.
"Phú nhị đại như các người thì làm sao hiểu được nỗi khổ của phú nhất đại?!"
*Phú nhất đại chỉ những người giàu có nhờ vào sự nỗ lực và làm việc chăm chỉ của bản thân
Ông An cau mày nói: "Con trai, con gái tôi đều đã chết hết rồi. Họ để lại cho tôi bốn đứa cháu gái. Bốn đứa cháu gái của tôi cũng lấy chồng và sinh cho tôi tám đứa chắt..."
"Các người có biết tám căn nhà gần trường học ở Bắc Thành đắt như thế nào không?" Ông An nói với giọng điệu hận đời.
Cuối cùng Khương Mạn cũng cảm thấy những dấu vết năm tháng trên khuôn mặt non nớt của ông ấy ở đâu mà ra rồi... hơn thế nó còn là sự bần cùng.
"Không nói nữa, người càng ngày càng trẻ ra, sự tức giận cũng càng nhiều thêm. Tôi đi ngủ bù đây, người tới gọi tôi dậy."
Ông An quẳng hành lý sang một bên, tự mình đi tìm phòng để ngủ.
"Sao em cảm thấy ông An càng cáu gắt thì hình như lại trẻ hơn một chút?"
Khương Mạn nghi ngờ hỏi: "Tốc độ trẻ hóa của ông ấy không ngang bằng tốc độ lão hóa của người bình thường sao?"
Bạc Hạc Hiên lắc đầu: "Hai năm qua tốc độ trẻ hoá của ông ấy tăng nhanh, nhưng đây cũng không phải chuyện tốt."
"Hôm qua còn trong dáng vẻ 28 tuổi. Sau khi ngủ một giấc dậy, mở mắt ra thì đã trở thành 20 tuổi rồi."
“Có thể lúc đầu sẽ cảm thấy vui nhưng lâu dần người bạn đời bên cạnh già đi, con cái lớn khôn rồi bọn họ cũng lần lượt rời khỏi thế giới này.”
"Chỉ có bản thân bị cuốn vào dòng thời gian chảy ngược. Vì chạy ngược dòng thời gian nên trở thành lạc loài, thậm chí còn không dám xuất hiện trước mặt người thân."
Khương Mạn hơi nhíu mày.
Thay vì nói siêu năng lực của An Dật là cải lão hoàn đồng thì chi bằng nói rằng ông ấy đã bị thời gian bỏ rơi ...
"Nếu cứ tiếp tục trẻ như vậy, cuối cùng ông An sẽ biến thành như thế nào?"
Trung niên, thanh niên, thiếu niên, nhi đồng, trẻ sơ sinh...
Một em bé sơ sinh với ký ức của một người già 100 tuổi? Nghĩ đi nghĩ lại thì ... cũng thật là thảm.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
“Có lẽ chuyện sắp xếp nhà ở gần khu trường học cho chắt của ông ấy không khó đối với anh?” Khương Mạn nhìn Bạc Hạc Hiên.
Mặc dù mỗi ngày Cố Trầm đều hét lên rằng anh là một nhà tư bản xấu xa, Bạc Hạc Hiên chưa từng bạc đãi với người dưới quyền của mình.
Không nói đâu xa, mọi người trong studio của anh đều có một ngôi nhà ở Bắc Thành.
Tiểu Bắc mới chỉ làm trợ lý cho anh được vài năm đã có xe, có nhà, không thiếu thứ gì.
Bạc Hạc Hiên nhẹ giọng nói: "Cho ông ấy có chút động lực để sống tiếp."
"Đôi khi áp lực cuộc sống có thể kích thích khao khát sinh tồn".
Anh nói như vậy, Khương Mạn cũng đã hiểu. Nếu không, với tình hình của ông An, có lẽ ông ấy đã sớm treo cổ tự tử rồi.
Vào buổi chiều, Hoàng Hải đã đưa người đến.
Hoàng Tư Vân đeo khẩu trang và đeo kính râm, sau khi vào biệt thự, điều đầu tiên anh nhìn thấy là Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên, ngay lập tức cả người như muốn nổi khùng lên.
"Anh nói với em là đến khám với bác sĩ riêng mà, tại sao lại là họ?!"
Trông Hoàng Tư Vân có vẻ rất kích động, anh ta quay đầu lại định rời đi, thì bị Hoàng Hải kéo lại.
"Tư Vân, em hãy tin tưởng anh, lẽ nào anh sẽ làm hại em!"
"Em xem tình hình bây giờ của mình đi, nếu không tìm người giúp thì em sẽ đi đời đấy!"
"Cãi cọ cái gì vậy?!"
Ông An sốt ruột từ trên lầu đi xuống, trên người mặc bộ đồ ngủ hoạt hình Snoopy.
“Đến cũng đã đến rồi, ngồi xuống nói chuyện một chút rồi hãy đi.” Khương Mạn lười biếng nói: “Anh họ cậu đã bán đứng cậu rồi, đừng ngại.
"Tôi ngại cái…." Hoàng Tư Vân suýt chút nữa chửi thề.
Lúc này anh ta giống như thuốc nổ, khác hẳn so với khi đóng phim "Chiến cốt".
Nhưng anh ta nhanh chóng ý thức được mình đang đối mặt với ai nên đã kìm nén sự nóng nảy trong lòng xuống, lại cúi đầu nói:
"Chị Khương, anh Bạc... Tôi xin lỗi ... dạo này tình trạng của tôi không được ổn lắm."
"Hai người đừng nghe lời anh họ tôi nói linh tinh, tôi không sao cả, chỉ là có chút không được khỏe thôi..."
"Hôm nay đã quấy rầy hai người rồi." Vừa nói xong anh ta định rời đi.
An Dật liếc anh ta một cái, uể oải nói: "Nóng nảy, mất ngủ, mất kiểm soát cảm xúc, trí nhớ đứt đoạn, có lẽ đã sinh ra ảo giác khi nghe và nhìn?"
"Có phải cậu cảm giác như có kiến bò trong huyết quản và rất muốn battle với người khác không?"
Hoàng Tư Vân dừng bước chân lại.
"Ăn uống rất nhiều nhưng không bao giờ thấy no."
“Đúng, đúng, đúng vậy!” Hoàng Hải lại gật đầu lia lịa.
Cuối cùng anh ta cũng bị dao động, nhìn bọn họ với ánh mắt nghi ngờ: "Các người ... biết chuyện gì đang xảy ra với tôi sao?"
"Tháo kính râm ra."
Ông An ngáp một cái: "Có phải mắt cũng sắp không nhìn thấy người nữa nữa không."
Hôm nay từ khi thức dậy Hoàng Tư Vân đã luôn đeo kính râm và chưa từng tháo ra. Trong chương trình biểu diễn thương mại sáng nay cũng vậy, anh ta còn bị đối phương cà khịa.
Anh ta liếc nhìn Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên rồi nghiến răng.
Anh ta đành phải chấp nhận tháo kính râm ra.
“A !!” Hoàng Hải sợ hãi hét lên: “Hoàng Tư Vân, sao mắt em lại thành ra thế này?!
Đôi mắt của Hoàng Tư Vân giống như bị tụ máu, từ con ngươi đến lòng trắng của mắt đều là màu máu, vùng da quanh mắt còn có những mạch máu đen vô cùng đáng sợ.
Khác hẳn với sự bàng hoàng và sợ hãi của Hoàng Hải, dáng vẻ của ba người còn lại trong biệt thự như không hề cảm thấy kinh ngạc.
Ông An tặc lưỡi rồi lấy từ trong túi ra viên kẹo bơ sữa cứng, bóc ra rồi cho vào miệng, bất mãn nói: "Đúng là phế phẩm..."
Chương 405: Thần tiên đánh nhau, người phàm chịu trận
Là một người từng trải, ông An vừa nhìn tình hình của Hoàng Tư Vân là đã biết đã xảy ra chuyện gì. Ông ta lấy một ống máu của anh ta rồi quay trở lại tầng hai.
Đêm qua, Bạc Hạc Hiên đã bảo người chuẩn bị một bộ thiết bị đặt ở tầng hai để ông ấy làm việc quan trọng.
Bốn người còn lại ngồi trong phòng khách.
Bạc Hạc Hiên uống trà, Khương Mạn cắn hạt dưa, hai người dùng ánh mắt tò mò nhìn Hoàng Tư Vân.
Tiếng hạt dưa vang lên bên tai như tiếng ma quỷ, Hoàng Tư Vân nghiến răng, mặt tỏ ra kiên nhẫn.
Hoàng Hải ở bên cạnh lo lắng không thôi, định mở miệng mấy lần nhưng bị khí thế của hai người phía đối diện chặn lại.
Cạch!
Hoàng Tư Vân nặng nề đặt cốc nước xuống, nhìn chằm chằm vào Khương Mạn, cảm xúc cáu kỉnh không thể kiểm soát được.
Nhưng đôi đồng tử nâu như thủy tinh của người phụ nữ đối diện lại giống như lưỡi dao sắc bén, khi anh ta bắt gặp ánh mắt của cô thì như bị mổ xẻ từ trong ra ngoài cảm thấy xấu hổ khi không thể trốn vào đâu được.
"Có thể...... Đừng làm ồn nữa được không..."
Anh ta kìm nén cảm xúc xôn xao, nhíu mày: "Làm ơn đấy, chị Khương."
Khương Mạn không cố ý tra tấn anh ta nữa, cô nhìn đồng hồ trên điện thoại, đã 15 phút.
Nghe tạp âm 15 phút thôi mà đã đến giới hạn rồi sao?
Hoàng Tư Vân nhìn hai người họ, nhưng nhìn vào Khương Mạn nhiều hơn.
"Chị Khương, chị cũng tiêm mũi thẩm mỹ đó phải không?"
Khương Mạn nhướng mày: "Tôi không tiêm."
“Sao có thể như vậy được!” Hoàng Tư Vân cau mày: “Tôi đã tận mắt xem đoạn clip chị tiêm trong bệnh viện.”
"Chỉ là đoạn clip mà cậu đã có thể khẳng định đó là tôi à?"
Cô nói: "Xem ra bài đính chính của tôi khi đó làm vẫn chưa được tốt lắm. Cậu có muốn tìm hiểu một chút về khả năng thay đổi khuôn mặt của AI không?"
Mặt Hoàng Tư Vân biến sắc: "Thật sự không phải là chị sao? Nhưng chú của chị Vương nói rõ ràng..."
Anh ta hít một hơi thật sâu: "Họ đã lừa tôi à?!!"
"Rốt cuộc mũi tiêm thẩm mỹ đó là cái quái gì vậy?! Rốt cuộc họ đã tiêm cho tôi cái gì?! Không phải là chất gây nghiện đó chứ? !!" Hoàng Tư Vân bắt đầu lảm nhảm và cáu gắt.
Siêu năng lực của Khương Mạn có cách khiến anh ta lập tức bình tĩnh lại, nhưng cô không có ý định giúp.
Bạc Hạc Hiên đặt tách trà xuống: "Hãy kiểm soát bản thân mình thật tốt và im lặng đi."
Anh lạnh lùng nhìn Hoàng Tư Vân: "Nếu cậu không muốn bị nhốt lại."
Mặt Hoàng Tư Vân tái mét, trong lòng bắt đầu lo sợ. Anh ta thấp thỏm ngồi xuống rồi uống vài ngụm nước.
"Các người...... Chị Khương, nếu không phải chị tiêm mũi thẩm mỹ đó thì làm sao chị có thể biết rõ tình trạng của tôi như vậy?" Trong lòng Hoàng Tư Vân vô cùng nghi ngờ.
Khương Mạn hỏi ngược lại: "Trước tiên hãy nói về Vương Tuệ Kỳ đi, cậu biết những gì về tình hình của cô ta?"
Mặt Hoàng Tư Vân lộ ra vẻ phẫn uất: "Tôi chỉ biết là thẩm mỹ viện đó là do họ hàng của cô ta mở, bản thân cô ta cũng đã tiêm loại thuốc làm đẹp này."
Theo những gì Hoàng Tư Vân nói thì mỗi lần tiêm 3 mũi và một tháng là một liệu trình.
Trong tháng đầu tiên, Hoàng Tư Vân có thể cảm nhận rõ ràng rằng cơ thể của mình đã trở nên tốt hơn, không hề xuất hiện tác dụng phụ.
Gần đây mới xảy ra vấn đề, sau khi anh ta tiêm xong liệu trình thứ hai thì xuất hiện rất nhiều loại phản ứng phụ.
"Còn Vương Tuệ Kỳ, có lẽ cô ta đã tiêm 4 liệu trình rồi."
Hoàng Tư Vân tức giận: "Tôi không hiểu, cũng tiêm như nhau, sao cô ta không sao mà tôi lại trở nên như thế này?"
Vẻ mặt của Bạc Hạc Hiên vẫn không thay đổi: "Sức lực và khả năng ăn nhiều của cô ta thay đổi từ khi nào?"
Hoàng Tư Vân: "Chuyện này thì tôi không rõ, nhưng trước khi quay xong "Phồn hoa chi tự ", cô ta trông vẫn giống như trước đây."
Đang nói thì anh ta dừng lại và liếc nhìn Khương Mạn:
"Thật ra có không ít người có cùng cách nghĩ như Vương Tuệ Kỳ. Ở trong giới này, ai mà không muốn làm Khương Mạn thứ hai chứ..."
Khương Mạn cười giễu cợt: "Vậy bây giờ Vương yêu quái đang định đi theo con đường của tôi khiến tôi không còn đường đi nữa, đúng không?"
Cô sờ sờ cằm: "Đột nhiên có chút mong đợi."
Hoàng Tư Vân nói: "Chị Khương, tôi thực sự không giống như cô ta. Tôi không muốn đối đầu với chị... và anh Bạc."
“Đúng, đúng vậy!” Hoàng Hải nhanh chóng gật đầu.
Cả Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đều không nói gì.
Hoàng Tư Vân càng lo lắng hơn: "Thật đấy! Tôi biết rằng trước đây chuyện muốn cọ nhiệt với chị là lỗi của tôi. Tôi ... Tôi chỉ muốn hot và được yêu thích!"
"Làm ơn, các người làm ơn giúp tôi có được không!"
"Mũi tiêm làm đẹp đó... không phải là chất gây nghiện gì đó, đúng không? Tôi…liệu tôi có chết không?" Hoàng Tư Vân đã thực sự sợ hãi.
Anh ta thực sự không có chỗ dựa gì đó, khi được đóng một vai phụ nhỏ trong "Chiến cốt" đã là được nâng đỡ lắm rồi.
Bây giờ anh ta là mắc bệnh rồi mới lo tìm bác sĩ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Rõ ràng là Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đã biết nội tình nên chắc chắn trong mũi tiêm thẩm mỹ này có gì đó không ổn, có phải là chất gây nghiện hay không thì Hoàng Tư Vân không rõ!
Nếu không thì tốt nhất, nhưng chắc chắn là có hại cho cơ thể ...
Nếu vậy... Hoàng Tư Vân còn sợ hơn nữa, ngày nay minh tinh bị nghiện thì chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!
Cho dù anh ta không cố ý, chủ động, nhưng nếu tin tức truyền ra, anh ta sẽ xong đời!
Mà trước mặt Hoàng Tư Vân là hai người có quyền có thế, cảm thấy nếu như mình ngoan ngoãn nghe lời thì có lẽ Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên vẫn đồng ý bảo vệ mình.
“Ngoài cậu ra, trong giới còn có ai khác tiêm mũi thẩm mỹ này không?” Bạc Hạc Hiên hỏi.
Hoàng Tư Vân: "Tôi chỉ biết rằng có một số người trong ekip" Phồn hoa chi tự", đạo diễn Hạ Đông cũng đã tiêm rồi."
"Những người còn lại hình như là bạn thân của Vương Tuệ Kỳ." Hoàng Tư Vân nói tất cả những gì mình biết cho bọn họ. Anh ta nói lần lượt tùng cái tên ra.
Bạc Hạc Hiên đi sang bên cạnh gọi điện thoại, kêu người hãy theo dõi những người này.
Giữa chừng thì có người gõ cửa, đó là một số máy móc, thiết bị do ông An mang đến, bây giờ mới được chuyển đến đây. Khương Mạn kêu người chuyển đồ lên lầu hai.
Khi Hoàng Hải và Hoàng Tư Vân nhìn thấy những vệ sĩ to lớn, lực lưỡng này, ban đầu rất bình tĩnh, nhưng sau đó biểu cảm đột nhiên thay đổi.
Hoàng Hải run rẩy nói nhỏ với Hoàng Tư Vân: "Em, em họ ... em nhìn ở thắt lưng của đám vệ sĩ đó có phải ... là súng không?"
Hoàng Tư Vân cũng nhìn thấy, mặt anh ta tái nhợt.
Bây giờ anh ta không còn tò mò về lai lịch của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên nữa, mà chỉ có sự sợ hãi!
Đám vệ sĩ xung quanh họ còn dám mang theo súng, bọn họ phải có xuất thân như thế nào thì mới dám như vậy?
Sau khi gọi điện thoại xong thì Bạc Hạc Hiên quay lại.
"Thẩm mỹ viện Thiên Tâm đã bị đóng cửa và người ta thông báo rằng trình độ kinh doanh có vấn đề. Anh đã cử người qua đó điều tra rồi."
"Vướng Đại Kiến sẽ sớm bị đưa đến đây thôi."
Khương Mạn ừ một tiếng: "Vậy những người đã tiêm đó thì sao?"
"Đều phái người theo dõi rồi, có lẽ sẽ có một số con cá lọt qua lưới, phải lần theo dấu vết, tìm đến tận gốc."
Bạc Hạc Hiên cau mày, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng: "Mượn chiêu trò của việc tiêm thẩm mỹ để quăng lưới vào giới giải trí mà không sợ chơi với lửa có ngày chết cháy à."
"Cách này thực sự vừa ngu ngốc vừa điên rồ. Trong hai năm qua, thẩm mỹ viện đã trở nên rất phổ biến, minh tinh làm gì thì công chúng cũng bắt chước theo."
Khương Mạn chế nhạo: "Có lẽ mượn danh tiếng của em chỉ là vẻ ngoài. Bọn họ muốn chơi trò hiệu ứng bầy đàn."
Đầu tiên mở đường trong giới giải trí, sau đó từ từ lan toả đến đại chúng.
Và minh tinh trong làng giải trí là những người đầu tiên trở thành vật thí nghiệm của những kẻ điên đó. Hoàn toàn không cần sử dụng bất kỳ biện pháp cưỡng chế nào.
Chỉ đơn giản vì hai từ danh lợi mà có thể khiến nhiều minh tinh trong giới này đổ xô đến!
Cuộc nói chuyện giữa hai người không hề có ý tránh né anh em Hoàng Tư Vân. Nhưng càng như vậy, Hoàng Tư Vân và Hoàng Hải càng rùng mình.
Hai anh em nhìn nhau và thấy mình thật yếu đuối, đáng thương và bất lực ...
Tình huống này lẽ nào là … thần tiên đánh nhau, người phàm chịu trận?!
‘Minh tinh đều ở đây’ là một gameshow mà các minh tinh cùng nhau hoạt động trong một căn phòng, đây cũng là một chương trình lâu năm của nhà đài Tomato.
Tỷ suất người xem vẫn luôn rất tốt.
Chủ đề của kỳ này là tuyên truyền phim điện ảnh, ekip mời hai nhóm khách mời, vừa khéo là nhóm phim điện ảnh vừa mới công chiếu phim trong đợt này.
Một nhóm khách mời của đội đỏ ‘Chiến cốt’.
Một nhóm khác là nhóm khách mời của đội xanh, còn đang tạm thời bảo mật.
Chương trình này ngoại trừ có khán giả xem trực tiếp ở trường quay, còn có truyền hình trực tiếp toàn mạng xã hội.
Điều đáng nhắc tới là, MC mới nhất của chương trình chính là anh Tiểu Nam!
Chương trình vừa mở màn, đoàn phim của ‘Chiến cốt’ xuất hiện trước.
Vân Chí Sam, Tự Thiên Sách, Bạc Hạc Hiên, Khương Mạn và Nguyên Nguyên -người diễn vai Lý Phương, vợ của Bất Ly.
Năm người vừa xuất hiện, cả hiện trường liền ồ lên.
Anh Tiểu Nam đưa mic cho năm người, sau đó câu nói đầu tiên chính là cảm khái:
“Cảm ơn chương trình đã cho tôi cơ hội này, để tôi phục vụ boss của tôi!”
Cả hiện trường đều cười lớn.
Cư dân mạng trên livestream có chút không hiểu:
(Anh Tiểu Nam đang nói gì vậy? Boss gì vậy?)
(Lầu trên là người bạn đáng yêu từ đâu tới vậy, không biết Khương võ thần là boss của anh Tiểu Nam sao?)
(Chỉ điểm tới chương trình pháp luật, luân lý gia đình quy mô lớn ‘Một ngày của gia đình’, tới xem boss Khương đã chiêu mộ người tài ở trong đó như thế nào!)
(Có sao nói vậy, đi theo boss Khương thì có thịt để ăn! Anh Tiểu Nam, Lam nữ thần, còn có chị Lăng Tuyết, có ai mà không nhận được tài nguyên tốt chứ?)
Tạo hình ngày hôm nay của boss Khương thật là bổ mắt, ngoại trừ kiểu tóc, cô ấy mặc trên người đều là trang phục diễn trong phim.
Đồng chí lão Vân vì không có vai diễn nên cosplay thành thái giám tổng quản trong phim.
Nam Mục đổi chủ đề: “Phim của boss tôi đã xem rồi, chỉ có một chữ: Tuyệt! Tôi khóc đến đứt ruột đứt gan. Nghe nói lúc người ta buồn thì ăn một viên kẹo sẽ thấy khá hơn....”
Anh ấy nói chuyện có ám chỉ, cả hiện trường đều ồ lên.
Khương Mạn cười một cách kỳ lạ, nhìn người bên cạnh: “Lan Quy bệ hạ cảm thấy thế nào?”
Bạc Hạc Hiên liếc nhìn Nam Mục, trêu chọc nói: “Ăn nói hàm hồ, biểu cảm giả dối, đáng chém.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Nam Mục hô lên xin tha mạng, không khí tại hiện trường lập tức được khuấy động lên.
“Xem ra người như tôi mà ở trong ‘Chiến cốt’ thì chỉ sống được không quá ba giây, boss à, tới cũng tới rồi, giới thiệu cho khán giả biết một chút về người dũng sĩ bên cạnh cô đi.”
Khương Mạn thân là boss, đương nhiên phải phối hợp với nhân viên của mình rồi, cô cầm lấy mic, tiến lên.
Chuyện làm người giới thiệu này, cô không có kinh nghiệm nên chỉ có thể tùy hứng phát huy thôi.
Đầu tiên là giới thiệu Tự Thiên Sách.
“Vị này là Tự Mục Khuynh, là huynh đệ của Khương Bất Ly tôi.”
“Chào huynh đệ, huynh đệ vất vả rồi, huynh đệ yêu đương vi diệu quá!” Thiên Sách tự nhiên như đã quen, trực tiếp bắt tay với Khương Mạn.
Bắt tay xong còn nhìn Bạc Hạc Hiên: “Bệ hạ, thần bắt tay cái được không?”
“Không được, tránh ra.” Bạc Hạc Hiên lắc đầu.
Tự Thiên Sách xí một tiếng: “Ngươi là cái đồ bạo quân, đáng đời bị Bất Ly giết!”
“Hahahahaha!” Khán giả tại hiện trường cười muốn xỉu.
(Tôi cười tới nỗi mà mẹ tôi hỏi có phải tôi bị động kinh không, ‘Chiến cốt’ rốt cuộc là đoàn phim hài gì vậy?)
(Ai có thể ngờ mấy người hôm qua khiến tôi khóc như chó, hôm nay lại làm tôi cười như con gà mái già?)
(Đây là một đám tuyển thủ hài độc thoại bị việc đóng phim cản trở bước tiến đúng không?)
(Nói thật, tôi không phân biệt được là Khương võ thần dạy hư cả đoàn, hay là Thiên Sách đấy.)
(Lầu trên, bọn họ chỉ là tìm thấy đội của mình giữa biển người mênh mông thôi, đừng nghi ngờ, những người hài hước thường có sức hút với nhau!)
Khương Mạn ho một tiếng, giới thiệu tới đồng chí lão Vân, cô hiển nhiên ngừng lại một chút: “Vị này bỏ qua, không quan trọng.”
Vân Chí Sam: “???”
Khán giả: “Hahahahaha!!”
“Không quan trọng! Đạo diễn không quan trọng chút nào!”
“Lôi Vân Chí Sam ra ngoài!”
Tới bên cạnh Nguyên Nguyên, Khương Mạn cố ý ngừng lại lâu hơn, cô gái nhỏ vẫn còn là học sinh ngồi trên ghế nhà trường của học viện điện ảnh, nhưng diễn rất có hồn.
Tính cách hay xấu hổ, khiến người ta không nhịn được mà trêu chọc.
Trong phim không có nhiều lời thoại, mềm mại, đáng yêu, đáng tiếc.... bị Bạc Hạc Hiên dọa tạo thành bóng ma tâm lý, nhìn thấy anh là muốn khóc.
“Vị này chắc hẳn mọi người đều biết, phu nhân của tại hạ, Lý Phương, mọi người có thể gọi cô ấy là Nguyên Nguyên.”
Nguyên Nguyên trực tiếp ôm lấy cánh tay của Khương Mạn, mỉm cười ngọt ngào.
Bạc Hạc Hiên khẽ cười nhìn người nào đó ‘ngoại tình’.
Nguyên Nguyên vừa bắt gặp ánh mắt của anh, lập tức biến thành vẻ mặt đau khổ, trốn bên cạnh Khương Mạn.
“Anh Bạc lại dọa tôi!”
“Tôi nghi ngờ ban đầu khi diễn, anh ấy bóp cổ tôi là lấy việc công trả thù riêng!”
“Tướng công tỷ tỷ mau bảo vệ muội!”
Hiện trường nhất thời có chút hỗn loạn,
(Hahahaha! Khương võ thần vỡ lở rồi phải không?)
(Một người là người đàn ông của mình ngoài đời thực, một người là vợ trong phim, hai người họ rơi xuống nước, xin hỏi Khương Mạn sẽ cứu ai trước?)
(Nhất định là cứu Lý Phương nhé! Lan Quy là tên bạo quân chết tiệt, để hắn ta ngồi chờ ở cầu Nại Hà đi! *)
(*Cầu Nại Hà: con cầu bắc qua sông Vong Xuyên dưới âm phủ)
(Cảnh Lý Phương chết chính là mấu chốt đẩy cốt truyện lên cao trào đó! Lúc cô gái ấy bị bóp cổ, tôi cũng cảm thấy nghẹn thở theo!”)
(Trên mạng đồn đại, vì diễn xuất của Bạc thần quá đáng sợ, Nguyên Nguyên nhìn thấy anh ấy là trốn, hahahaha! Ban đầu tôi không tin, bây giờ tôi tin rồi!)
Dùng mắt thường cũng có thể thấy được Nguyên Nguyên không muốn đứng gần Bạc Hạc Hiên. Vừa nhìn thấy anh liền bất giác ôm lấy cổ.
Khương Mạn nháy mắt nhìn người đàn ông nhà mình: “Bạo quân, đối với chuyện này người có gì muốn nói không?”
Bạc bạo quân có thể nói gì chứ, bạo quân còn không xứng được giới thiệu tên kìa.
Anh trực tiếp cầm lấy mic trong tay Khương Mạn, thuận thế nắm luôn tay cô, trầm giọng nói: “Bạo quân không có gì để nói, bạo quân đáng chết.”
Khán giả tại hiện trường cũng không còn lời nào để nói.
Hai người này lại bắt đầu rồi sao?
Anh Tiểu Nam giữ vững nụ cười, thân thiết hỏi thăm khán giả tại trường quay và khán giả qua màn ảnh nhỏ: “Vừa rồi, mọi người đã ăn no chưa?”
(Cảm ơn! Đều sắp no chết rồi!)
(Đu CP Bạc Khương, tiết kiệm lương thực vì quốc gia!)
(Hai người này thật táng tận lương tâm, thật đó, chừa lại một con đường sống cho chó FA đi!)
(Đột nhiên nhớ tới một đoạn phỏng vấn từ nhiều năm về trước của Bạc thần, thề thốt bản thân theo chủ nghĩa độc thân, không vợ, không con, bây giờ thì vả mặt bốp bốp nhá ~)
(Đừng tin lời đàn ông, sẽ trở nên bất hạnh đấy! Nhưng bạn có thể tin Bạc Hạc Hiên, điều kiện tiên quyết là, bạn phải là Khương Mạn!)
‘Chiến cốt’ bên này sau khi tất cả đã vào vị trí. Đội ngũ bên kia, đội màu xanh lam cuối cùng cũng ra sân.
Theo tiếng BGM, ba nam hai nữ từ sau cánh gà bước ra, khán giả nhiệt liệt vỗ tay.
Những người bên ‘Chiến cốt’ tạm thời nhường lại sân khấu, Bạc Hạc Hiên tự nhiên đặt tay lên vai Khương Mạn, đầu ngón tay rũ xuống, vô thức nghịch ngợm chiếc vòng trên cổ cô.
Khương Mạn đút tay vào túi, dựa vào người anh, hai người cùng nhìn các khách mời của đội xanh, dáng vẻ thuần thục tự nhiên đó, giống như hai người bình thường đứng trên con đường lớn, nhìn đám đông sôi nổi phía xa xa.
(Bầu không khí như cặp vợ chồng già thế này là sao vậy?)
(Tôi dám cá là Bạc Khương đã sớm hẹn hò rồi, hai người này che giấu chuyện tình cảm quá lâu!!)
Vốn dĩ trên khung bình luận toàn là một đám đang xơi thức ăn cho chó, nhưng sau khi khách mời của đội xanh vừa lên sân khấu, bầu không khí lập tức thay đổi.
(Ôi đệt, shhhhh! Khách mời mà đội xanh mời chính là bọn họ sao?)
(Cười chết mất, tôi đã bắt đầu cảm thấy ngượng ngùng rồi đấy!)
(Đây là đoàn đội của bộ phim ‘Phồn hoa chi tự’?)
(Ekip cố ý phải không? Đây là muốn tạo ra một trận chiến khốc liệt hay sao?)
(Tôi đã bắt đầu đau lòng cho đạo diễn của ‘Phồn hoa chi tự’ rồi.)
Chương 402: Kẻ bắt chước Khương Mạn
‘Phồn hoa chi tự’ là một bộ phim chuẩn bị ra rạp.
Đạo diễn Hạ Đông là nhân tài tỉnh vịnh, hồi mới vào nghề, ông quay không ít những bộ phim nóng nho nhỏ, sau đó nhờ vào một bộ phim văn nghệ mà trở mình, đoạt giải đạo diễn xuất sắc nhất của giải thưởng Ngọc Lan.
Vì để tẩy sạch cái danh đạo diễn phim nóng trong mắt công chúng, ông đầu tư vào sự nghiệp phim văn nghệ, nhưng vẫn chưa gặt hái được nhiều thành công.
Bộ phim ‘Phồn hoa chi tự’ này là đánh vào tiếng vang của bộ phim ‘Phồn hoa’ mà ông từng đạt giải trước đây.
Giai đoạn đầu, khí thế cũng không hề nhỏ, nhưng mà người trong giới lại đánh giá rất thấp, đều không quá xem trọng, tỉ lệ chiếu phim ở các rạp lớn cũng rất thấp.
Bộ phim cũng sắp ra mắt, Hạ Đông đương nhiên muốn dẫn theo dàn diễn viên chính của mình đi khắp nơi tuyên truyền.
Nhưng bầu không khí tại trường quay sở dĩ có chút vi diệu, là vì trong dàn diễn viên chính của ‘Phồn hoa chi tự’ có hai người đã từng tham gia ‘Chiến cốt’.
Nữ chính của ‘Phồn hoa chi tự’- Vương Tuệ Kỳ, trong phim ‘Chiến cốt’ đóng vai hoàng hậu của Lan Quy, vừa ra sân đã chết.
Trong phim, Lan Quy tự cắm sừng cho chính mình, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà khán giả màn ảnh lớn chửi hắn ta là kẻ điên!
Đặc biệt là cánh đàn ông, hiển nhiên là không nhịn được!
Nam chính của ‘Phồn hoa chi tự’ là Hoàng Tư Vân, trong phim ‘Chiến cốt’ đóng vai người thị vệ bên cạnh Bất Ly, trên thực tế là tai mắt mà Lan Quy gài bên cạnh Bất Ly.
Trong phim, cái chết của Lý Phương, hắn ta cũng có một nửa trách nhiệm, sau đó cũng chết trong cái bẫy của Bất Ly, chết trong tay Lan Quy.
Đây đều là những tình tiết mà khán giả đều đã biết. Nhưng trong thực tế, ‘vai diễn’ của Vương Tuệ Kỳ và Hoàng Tư Vân còn đặc sắc hơn nhiều!
Đoàn phim ‘Chiến cốt’ còn lén đặt ‘biệt danh yêu thương’ cho hai người này:
Vương yêu quái và Hoàng yêu tinh.
Một người thì muốn thảo luận kịch bản ban đêm với Bạc Hạc Hiên.
Một người thì muốn ăn đêm với Khương Mạn.
“Sự sắp xếp này của chương trình thật thú vị, dàn diễn viên chính của ‘Phồn hoa chi tự’ lại là dàn diễn viên phụ của ‘Chiến cốt’, chín bỏ làm mười thì đều là tuyên truyền cho ‘Chiến cốt’ rồi?”
“Tuy đất diễn của Hoàng Tư Vân và Vương Tuệ Kỳ không nhiều, nhưng dù gì cũng từng tham gia đóng phim, tuy nhiên ‘Chiến cốt’ hình như không muốn nhắc đến hai người này cho lắm?”
“Tôi nghe trên mạng có người tiết lộ thông tin, hai người này trong giai đoạn quay phim hình như không được an phận cho lắm……”
“Vương Tuệ Kỳ thì tôi không biết, thế nhưng Hoàng Tư Vân thích cọ nhiệt thì không ai không biết nhỉ?”
Khán giả rì rầm thảo luận, khán giả tại trường quay kỳ này, đại đa số là fan của ‘Chiến cốt’ hoặc là người qua đường.
Fan nhà Vương Tuệ Kỳ và Hoàng Tư Vân cũng không phải là không có, nhưng xét về số lượng thì quả thật có sự khác biệt.
Trên mạng thì đã sớm cãi nhau rồi.
(Muốn làm gì cũng phải nhìn sắc mặt ekip chương trình rồi!)
(Hoàng Tư Vân dạo này sắp bị đánh cho sưng mặt lên rồi, theo tôi thấy, Hạ Đông vớ phải nam chính thế này cũng quá thảm.)
(Vân Vân nhà tôi đơn thuần, không có bối cảnh, đương nhiên không đấu lại được cặp vợ chồng nào đó rồi.)
(Cười chết mất! Lầu trên để quên não ở nhà rồi à? Mấy vụ thối hoắc của nhà mấy người còn định tẩy thế nào nữa hả?)
(Người nào đó nói là mũ chuột vàng là được Khương Mạn tặng, đồ đôi của chị em ~ nhưng thực tế thì sao? Weibo của ‘Chiến cốt’ cũng nói rồi, đó là Bạc thần phát cho cả tập thể, mỗi người một cái!)
(Mấy ngày trước, biên kịch của ‘Chiến cốt’ còn trả lời cư dân mạng cơ nhá, cái mũ trong tay Hoàng Tư Vân là anh ta tự mua, Bạc thần, Khương võ thần còn không tặng cho anh ta nữa!)
Dạo gần đây Hoàng Tư Vân ở trên mạng đúng là bị người ta cười nhạo nặng nề.
Nhưng ở trên trường quay, trên mặt anh ta không hề để lộ một chút dấu vết nào, diễn xuất còn xuất sắc hơn trong phim cả chục lần.
Quá trình ghi hình cũng tạm coi như là thuận lợi, hai đội đỏ và xanh cùng cử ra hai đội viên chơi trò ‘tôi tả, bạn đoán’.
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên không lên, kết quả là ba đồng đội heo không phụ sự kỳ vọng của mọi người mà thua cả ván.
Trò chơi ở vòng thứ hai là so về sức lực.
Tự Thiên Sách nói thẳng: “So sức lực? Vậy thì bọn tôi thắng rồi!”
“Tiếp theo chính là sân khấu của Khương Bất Ly, người không phận sự xin tránh ra, vô ý làm bị thương sẽ không chịu trách nhiệm đâu nhá!”
Ba người Tự Thiên Sách bày ra thế mời Khương Mạn, như mời nhà vô địch quyền anh chuẩn bị lên võ đài quét sạch toàn bộ đối thủ.
Bạc Hạc Hiên ở bên cạnh lại không có động thái gì. Dùng hào quang của chính cung nghiền chết mấy người.
Người đội xanh cử ra là Vương Tuệ Kỳ.
So với ‘Chiến cốt’ bên này toàn là diễn viên hài, nhóm bên ‘Phồn hoa chi tự’ lại tỏ ra lạnh lùng vô cùng. Không có cảm giác tham gia gameshow gì cả, tất cả diễn viên đều trầm lặng, ít nói.
Khương Mạn và Vương Tuệ Kỳ tới giữa sân khấu, sau khi hai người đối diện nhau, một cảm giác kỳ dị lộ ra.
Trước đó sự chú ý của mọi người đều nhắm vào Hoàng Tư Vân, Vương Tuệ Kỳ tỏ ra quá khiêm tốn, lại bị mọi người phớt lờ.
Bây giờ cô ta và Khương Mạn đứng cùng một chỗ, cuối cùng cũng có người phát hiện điểm bất thường.
(Mọi người có cảm thấy Vương Tuệ Kỳ trông rất giống Khương võ thần không? Không nói ngoại hình, mà nói khí chất ấy, chính là tạo hình ngày hôm nay của cô ta, có phải là giống Khương võ thần trước khi cắt tóc không?)
(Lầu trên đã nói lên tiếng lòng của tôi, tôi đã bảo là Vương Tuệ Kỳ có chỗ nào đó không đúng rồi mà, tôi nhớ trước kia cô ta đâu đi theo hình tượng ngọc nữ thanh khiết trong sáng đâu.)
(Fan của Khương Mạn có thể bớt bớt lại không? Chị Vương nhà tôi thay đổi tạo hình liên tục, đổi phong cách không được à? Chỉ cho phép Khương Mạn nhà mấy người dùng phong cách này thôi à?)
(Khương võ thần có phong cách sao? Phong cách đi vào lòng đất? Nghệ sỹ thay đổi phong cách là chuyện bình thường, nhưng mà nhà cô không phải là đổi mà là đụng phong cách, hiểu không hả! Hãy tham khảo hình ảnh của cặp vợ chồng nhà giàu Bạc Khương trong buổi họp báo ‘Kẻ giết người’ đi nhé.)
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Tạo hình của Vương Tuệ Kỳ hôm nay phải nói là giống y hệt Khương Mạn trong buổi họp báo ra mắt phim ‘Kẻ giết người’, coppy đến từng cọng tóc.
Cô ta vốn dĩ không phải tuýp người có đường nét khuôn mặt sắc nét, nhưng cách trang điểm hôm nay lại nhấn mạnh vào sống mũi và hốc mắt, có xu hướng khiến đường nét khuôn mặt giống con lai.
Đẹp thì đẹp thật, nhưng dù gì cũng có chút khiên cưỡng.
Vẻ mặt Khương Mạn vẫn như thường.
Nam Mục nghe thấy tiếng nghị luận của khán giả ở trường quay, thân là một MC, đương nhiên anh ta muốn xoa dịu bầu không khí.
“Boss nhẹ tay một chút nhé, đừng có bẻ gãy cánh tay người ta đó, ekip chương trình không có tiền bảo hiểm tai nạn đâu.” Anh Tiểu Nam trêu chọc.
Khương Mạn chỉ cười mà không nói gì.
Nhưng Vương Tuệ Kỳ ở đối diện lại nói: “Tôi lại cảm thấy chưa chắc tôi đã thua đâu.”
Cô ta nói xong thì nhìn Khương Mạn, nhướng mày: “Ngược lại là cô Khương phải cẩn thận đấy.”
Lời uy hiếp này ~
Anh Tiểu Nam nhịn cảm giác kỳ quái trong lòng xuống, cười đáp: “Cô có chút không hiểu về sức lực của cô Khương rồi!”
Anh ta đã nhìn ra được Vương Tuệ Kỳ này đang bắt chước Khương Mạn rồi, chỉ hy vọng người chị em này đừng có tự tìm đường chết, bây giờ còn đang livestream đấy!
Anh ta thật sự không muốn sự nghiệp của mình lại gặp thêm một thất bại nữa đâu.
“Vậy thì thử xem sao.” Vương Tuệ Kỳ nhún vai.
Khán giả tại trường quay và cả khán giả qua màn ảnh nhỏ cũng không biết Vương Tuệ Kỳ lấy đâu ra cái tự tin đó.
Hai bàn tay mảnh khảnh giao nhau, nắm lấy bàn tay đối phương.
Khương Mạn cởi áo vest ra, bên trong chỉ là một chiếc áo đen dài tay đơn giản, điểm nhấn duy nhất chính là chiếc vòng tay hồng ngọc trên tay cô.
Tay áo ôm chặt lấy cánh tay cô, trông như có thể thấy được đường cơ tay.
Bởi vì chỉ là một trò chơi nên Khương Mạn cũng không quá nghiêm túc.
Hai người nắm chặt tay của đối phương, tiếp theo Nam Mục hô: “Bắt đầu!”
Một lực vô cùng lớn từ tay của đối thủ truyền tới.
Khương Mạn nâng mắt nhìn, đối diện với ánh mắt của Vương Tuệ Kỳ, đối phương vẫn duy trì một nụ cười, trong mắt không che giấu nổi sự đắc ý và ngạo mạn.
Khác biệt một trời một vực với nữ yêu quái mặc chiếc áo ngủ mát mẻ, muốn quyến rũ người ta ở bên ngoài cửa phòng khách sạn hôm đó!
Điểm khác biệt lớn nhất chính là sức lực của Vương Tuệ Kỳ hiện giờ!!
“Ủa! Vương Tuệ Kỳ khỏe vậy sao? Khương võ thần sao còn chưa vật bàn tay cô ta xuống?”
“Khương Mạn đang nhường sao?”
Bạc Hạc Hiên hơi nheo mắt.
Nhóm người Tự Thiên Sách không rõ chân tướng ra sao, hô lớn: “Em gái à, bây giờ trước mặt em là quân địch đó! Không cần thương hoa tiếc ngọc đâu!”
“Tướng công tỷ tỷ cố lên!”
Vương Tuệ Kỳ cười híp mắt nhìn Khương Mạn: “Sức lực của cô Khương cũng không lớn lắm nhỉ, dạo này ít tập luyện rồi sao?”
Cô ta vừa nói vừa dùng sức, cánh tay Khương Mạn lập tức bị ấn xuống một góc nghiêng 45°.
Cả trường quay kinh hãi.
Cư dân mạng còn sốc hơn.
(????)
(Sức của Vương Tuệ Kỳ lớn đến thế sao?)
(Khương võ thần không dùng sức ấy chứ? Tôi không tin, cô ấy mà muốn vật tay thắng Vương Tuệ Kỳ thì chỉ cần một ngón tay là đủ rồi!)
(Đệt! Mọi người mau nhìn cánh tay của Vương Tuệ Kỳ đi, khối cơ hiện ra khi dùng sức đó là thật sao? Đường cơ tay của phụ nữ đẹp đến mức đó được sao?)
(Lại một Vương võ thần mới ra lò à?)
(Giỏi lắm, thì ra Vương Tuệ Kỳ là báu vật à?)
Khương Mạn nhìn chằm chằm vào cánh tay cô ta một lúc, đột nhiên cười lên: “Ừm, dạo này quả thực là tôi có hơi thiếu luyện tập.”
Khương Mạn bình tĩnh nói, ngay sau đó, sắc mặt của Vương Tuệ Kỳ thay đổi, tay của Khương Mạn từ từ ấn ngược trở lại, từ từ, ấn tay cô ta xuống mặt bàn!
“Sức lực khá đấy.” Khương Mạn gật đầu tỏ vẻ khẳng định: “Sức lực lớn như vậy mà không đi ‘Một cuộc sống khác’ vác gạch thì thật là đáng tiếc.”
Chương 403: Tiêm thẩm mỹ có thể trở nên lợi hại như Khương Mạn
Nếu như tạo hình của Vương Tuệ Kỳ lặp lại tạo hình trước đây của Khương Mạn.
Nếu trong tiết mục vật tay, hình tượng đại lực sĩ mà cô ta xây dựng là một sự trùng hợp thì trong những tiết mục sau khó có thể nói rằng là sự trùng hợp nữa!
Chỉ cần Khương Mạn đứng ra thì ở phía đối diện cô ta cũng sẽ đứng ra.
Trong tiết mục ẩm thực, sức ăn của một mình cô ta bằng bảy, tám người, trong tư thế của một vị vua bụng bự càng mang bóng dáng của Khương Mạn.
Nhưng thực sự cô ta đã ăn rất nhiều! Các diễn viên khác cùng nhóm đã vô cùng kinh ngạc.
Nam Mục đã nhận ra có đó không ổn nên nói đùa: "Bây giờ các nữ diễn viên ăn cũng phải cạnh tranh sao?"
Vương Tuệ Kỳ cười và nói: "Vốn dĩ dạ dày của tôi rất lớn. Chỉ là trước đây tôi phải giữ dáng, bây giờ thường xuyên tập thể dục nên cũng tiêu thụ rất nhiều năng lượng."
"Chắc hẳn cô Khương hiểu rất rõ điều này nhỉ?"
Cô tại lại nhìn về phía Khương Mạn. Ở phía đội đỏ, Khương Mạn ăn rất chậm và cũng không ăn nhiều lắm.
“Không phải trước đây cô Khương ăn rất nhiều sao?” Vương Tuệ Kỳ nhướng mày: “Dù sao lãng phí đồ ăn cũng không tốt.”
“Có lý.” Khương Mạn gật đầu: “Vậy cô Vương còn có thể ăn được nữa không?”
“Đương nhiên rồi.” Vương Tuệ Kỳ cười gật đầu: “Dạ dày của tôi rất lớn.”
“Ồ, vậy thì tốt rồi.” Khương Mạn đặt đũa xuống, đẩy xe đồ ăn bên cạnh mình đến bên cạnh cô ta.
Sắc mặt của Vương Tuệ Kỳ hơi thay đổi.
Khương Mạn thở dài:
"Chỉ có thể trách Bạc Hạc Hiên nấu ăn quá ngon. Cái miệng này của tôi bây giờ rất kén chọn."
"Nhưng cô Vương, cô yên tâm đi, vừa rồi tôi dùng đũa chung nên những món ăn này tuyệt đối vẫn còn sạch sẽ."
"Không thể lãng phí, cô Vương cố lên." Khương Mạn cười nói, rồi sau đó quay sang nói với Nam Mục: "Vòng này đội đỏ nhận thua."
Biểu cảm của Vương Tuệ Kỳ đông cứng lại.
Đây chắc chắn là tập có bầu không khí kỳ lạ và ngượng ngùng nhất của "Minh tinh đều ở đây".
Anh Tiểu Nam không hề bất ngờ khi tiếp tục có được thất bại thứ n trong sự nghiệp dẫn chương trình của mình.
Khi livestream kết thúc, Vương Tuệ Kỳ vẫn chưa ăn hết đống đồ ăn trước mặt.
Các khán giả được các các nhân viên sắp xếp để rời khỏi hiện trường.
Hầu hết các khách mời cũng quay về hậu trường, chạy nhanh nhất là đội sáng tạo của "Phồn hoa chi tự".
Khi Hạ Đông rời đi, sắc mặt vô cùng có coi, còn mắng người bên cạnh: "Rốt cuộc Vương Tuệ Kỳ bị cái quái gì vậy?"
Về phía "Chiến cốt ", vẻ mặt của đám người Lão Vân có rất kỳ lạ.
Trên đường về hậu trường.
Tự Thiên Sách nói nhỏ với Bạc Hạc Hiên: "Vương Tuệ Kỳ bị sao vậy? Cố ý đến đây để gây rắc rối cho em gái tôi à?"
Vân Chí Sam cau mày: "Cô ta đang bắt chước theo nha đầu Khương, nhưng bác nhớ lúc ở phim trường cô ta ăn ít như mèo mà. Hôm nay sao vậy nhỉ?"
Vương Tuệ Kỳ thực sự có thể ăn rất nhiều, trong dạ dày của cô ta giống như một hố đen.
Nhưng khi nhìn cô ta ăn, khán giả lại có một cảm giác sợ hãi khó tả.
Có thể nhìn ra một người thực sự thích ăn hay ăn chỉ vì mánh khoé.
Khương Mạn là loại rất tham ăn, quý trọng đồ ăn nên khi nhìn cô ăn nhiều người sẽ cảm nhận được sự ngon miệng.
Nhưng Vương Tuệ Kỳ lại có người ta một cảm giác bất thường!
Cực kỳ không bình thường!
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Trong phòng nghỉ ngơi, Khương Mạn tẩy trang xong, nhìn chằm chằm vào cổ tay của mình.
Bạc Hạc Hiên gõ cửa bước vào, những người khác đã đi ra ngoài trước.
Khương Mạn nói: "Vương Tuệ Kỳ có gì đó sai sai."
“Em cảm nhận được rồi à.” Bạc Hạc Hiên gật đầu: “Khi em vật tay với cô ta, em thấy thế nào?
"Cô ta rất khỏe."
Khương Mạn trầm ngâm: "Không thuộc phạm trù của người bình thường, không biết giới hạn của cô ta là bao nhiêu, nhưng khi vật tay với em, ít nhất sức lực của cô ta cũng phải bằng năm người đàn ông trưởng thành."
"Còn khả năng ăn của cô ta."
Biểu cảm của Khương Mạn kỳ lạ: “Em ăn được nhiều vì có thể tiêu hóa và phân giải nhanh chóng, đồng thời có thể hấp thụ năng lượng từ thức ăn”.
"Arthur và em rất giống nhau."
"Nhưng người bình thường có lẽ sẽ không thể ăn nhiều như vậy."
Đúng là có những người bẩm sinh đã có thể ăn được rất nhiều, nhưng dù thế nào thì cũng có giới hạn. Nhưng hôm nay lượng thức ăn mà Vương Tuệ Kỳ ăn sắp bằng với cô, điều này quả thực là phản khoa học!
Trừ khi……
"Thay đổi gen." Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đồng thanh nói.
"Cá cắn câu nhanh vậy sao?" Khương Mạn sờ sờ cằm, cô luôn cảm thấy cá đến quá nhanh, cũng quá ngốc.
"Chẳng lẽ chúng ta công khai hẹn hò đã khiến bọn họ kích động sao? Đáng ra không nên dễ kích động như vậy mới phải?"
Ban đầu, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên chơi trò tình yêu ngầm, nhằm ngăn cản Bạc Thị và nhà bác cả họ Khương hợp sức gây rắc rối.
Nhưng khi Khương Nhược Lai xuất hiện, Zeus đã tấn công Khương Tiểu Bảo.
Sự thật bị che giấu trong quá khứ đã nổi lên một phần.
Bạc Thị, nhà bác cả họ Khương, Zeus ... Bọn họ thực ra đã sớm có dính líu với nhau.
Nếu đã như vậy, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên cũng không cần phải che giấu nữa, ngược lại bọn họ còn công khai hẹn hò một cách phô trương, cũng có thể khiến đối phương trở tay không kịp.
Nó giống như một lời tuyên chiến.
Cô và Bạc Hạc Hiên cùng nhau chạy show như những minh tinh bình thường, nhận thông cáo. Một mặt là làm đối phương lơ là, phối hợp với kế hoạch nằm vùng của Khương Vân Kỳ, mặt khác cũng chờ đợi nhà bác cả họ Khương ra tay.
Nhưng đột nhiên xuất hiện Vương Tuệ Kỳ này...Quả thực không ngờ tới!
"Cho dù nhà bác cả họ Khương có điên cỡ nào, bọn họ cũng không dám trực tiếp công khai hạng mục gen trong tay mình. Vương Tuệ Kỳ- một nữ minh tinh tuyến 2 trong giới giải trí sao lại có thể dính líu tới chuyện này được?"
Còn Vương Tuệ Kỳ thì thực sự không thể nhịn được nữa! Cô ta một lòng muốn bắt chước Khương Mạn, dường như trên mặt cô ta đã viết rõ dạ tâm muốn vượt qua Khương Mạn!
Đúng lúc này, bên ngoài phòng nghỉ ngơi có người gõ cửa.
Bạc Hạc Hiên đi ra mở cửa và người đàn ông đứng đó trông rất dung tục và sến súa.
"Anh, anh Bạc cũng ở đây à..." Người đàn ông sững sờ.
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên nhìn anh ta chằm chằm: "Anh là ai?"
Hoàng Hải nhìn quanh khe cửa, thấy Khương Mạn đang ngồi phía đối diện, vội nói:
"Cô Khương, là tôi đây... Tôi là Hoàng Hải! Chúng ta đã từng gặp nhau rồi, tôi là anh họ của Tư Vân ... Không phải, tôi là trợ lý của cậu ấy!"
"Anh Bạc, tôi tìm cô Khương có chút chuyện ... ! Chuyện quan trọng, thực sự là chuyện quan trọng!"
Khí thế của Bạc Hạc Hiên mạnh đến nỗi Hoàng Hải nhìn anh đã cảm thấy rất sợ hãi.
"Để anh ta vào đi." Sau khi Khương Mạn nói vậy, Bạc Hạc Hiên mới cho anh ta vào.
Hoàng Hải nhanh chóng cảm ơn, sau khi đi vào, thấy Bạc Hạc Hiên vẫn không có ý định rời đi nên vẻ mặt anh ta vô cùng lúng túng.
"Nói đi, anh tìm tôi có chuyện gì?" Khương Mạn đi thẳng vào vấn đề:
"Chút nữa còn có bữa tiệc, thời gian eo hẹp, có chuyện gì thì trợ lý Hoàng cứ nói thẳng"
Cô nhớ người trợ lý anh họ này, lúc đó Tư Vân mời cô đi ăn bữa đêm, Hoàng Hải đã núp ở góc tường để chụp lén.
"Cái này, anh Bạc có thể tránh đi một chút..."
Bạc Hạc Hiên: "Không được."
Vẻ mặt của Hoàng Hải khổ sở, anh ta lại do dự hết lần này đến lần khác, nhưng cuối cùng vẫn nói:
"Cô Khương, tôi biết trước đây Tư Vân có lỗi với cô. Chuyện muốn cọ nhiệt với cô là chúng tôi không đúng."
"Nhưng chuyện lần này, thực sự chỉ có cô mới có thể cứu được cậu ấy!"
Khương Mạn bị anh ta làm cho bối rối: "Rốt cuộc anh đang nói cái gì vậy?"
Sắc mặt Hoàng Hải khó coi: "Còn không phải là tại Vương Tuệ Kỳ sao! Cô ta đã xúi giục Tư Vân đi tiêm mũi thẩm mỹ gì đó!"
"Bây giờ Tư Vân sắp phát điên rồi..."
Tiêm thẩm mỹ?
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên nhìn nhau.
"Tiêm thẩm mỹ là cái gì? Liên quan gì đến tôi chứ?"
Hoàng Hải ngạc nhiên: "Không phải cô cũng từng tiêm thẩm mỹ à? Gần đây, chuyện này rất hot trong giới. Người ta nói tiêm thứ này không những cải thiện được thể chất mà còn giúp ăn nhiều thế nào cũng không bị béo lên…"
"Phía thẩm mỹ viện cũng nói rằng cô là khách thường xuyên đến đó."
"Vương Tuệ Kỳ cũng tiêm rồi. Nhìn dáng vẻ hôm nay của cô ấy, không phải giống hệt cô sao?"
Khương Mạn: "..." Giống nhau ở chỗ nào vậy?
Vẻ mặt Hoàng Hải nhăn nhó: "Tôi không hiểu nổi, các người đều tiêm thứ đó mà không sao, vậy tại sao cơ thể Tư Vân lại có vấn đề?"
Khương Mạn cảm thấy đau đầu, cô chưa từng tiêm mũi thẩm mỹ gì gì đó.
Có điều, nếu Vương Tuệ Kỳ vì tiêm thứ đó mà trở thành dáng vẻ như hôm nay thì câu chuyện đã trở nên thú vị rồi đây...
Chương 404: Các người không hiểu nỗi khổ của phú nhất đại
Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đã sớm rời bữa tiệc tối.
Cả hai không về khách sạn mà đến một biệt thự nghỉ dưỡng ở phía Nam thành phố. Đây là bất động sản của Hoàn Vũ ở thành phố Thục do Khương Mạn đứng tên.
Roadshow của "Chiến Cốt" đã kết thúc, về cơ bản việc tuyên truyền hợp tác cũng đã xong. Kế hoạch ban đầu là đêm đó trở về Bắc Thành nhưng Hoàng Tư Vân lại xảy ra chuyện.
"Trụ sở chính của công ty thẩm mỹ đó là ở thành phố Thục. Vương Tuệ Kỳ và Hoàng Tư Vận cũng đã tiêm ở thành phố Thục. Chẳng trách ở Bắc Thành, trong giới không có tin đồn gì."
Trong ngành giải trí cũng có nhiều giới quyền lực khác nhau. Ví dụ như về cơ bản các đạo diễn và diễn viên sẽ hoạt động ở Thượng Hải và Bắc Thành. Nói một cách tương đối thì hoạt động kinh doanh trong hai giới này nhiều hơn. Chuỗi cung ứng phù hợp với ngành giải trí cũng hoàn thiện hơn.
Đa số các loại công ty quản lý và các công ty giải trí lớn đều nằm ở hai thành phố này.
Khương Mạn và Khương Vân Sênh vừa nói chuyện điện thoại xong, bảo anh ta chú ý đến động tĩnh liên quan đến việc tiêm làm đẹp của thẩm mỹ viện Thiên Tâm và những người trong giới.
Bạc Hạc Hiên đã nhận được email, trong đó có thông tin liên quan đến thẩm mỹ viện Thiên Tâm.
Sau khi Khương Mạn đọc những thông tin đó, cô sờ sờ cằm:
"Pháp nhân là Vương Đại Kiến? Chú của Vương Tuệ Kỳ?"
"Đây là chú lừa cháu à? Những thông tin trước đây của Vương Đại Kiến thì không có vấn đề gì. Làm thế nào ông ta lại có thể làm ra được những 'mũi tiêm thẩm mỹ' thần kỳ đó?"
"Việc này vẫn đang điều tra."
"Vậy Vương Đại Kiến và Vương Tuệ Kỳ thì sao?"
“Một người ở nhà ở thành phố thực, người còn lại thì đã vào ekip rồi.” Bạc Hạc Hiên uống một ngụm trà.
Anh nói như vậy, Khương Mạn đã biết anh đã có sự sắp xếp rồi.
Khương Mạn trầm tư một hồi: "Khi nào thì ông An đến?"
"Sáng mai."
……
Hoàng Hải đã giấu Hoàng Tư Vân chuyện đến tìm Khương Mạn bọn họ không hề hay biết. Về chuyện này, Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên cũng đã cân nhắc xem đó có thể là một cái bẫy hay không, cho nên đã chọn gặp mặt trên địa bàn của mình.
Dù sao thì những nơi như khách sạn đó cũng có quá nhiều người, rất dễ thay đổi.
Theo kế hoạch, Hoàng Hải sẽ đưa anh ta về biệt thự bên này.
Bên ngoài biệt thự có bảo vệ và bên trong có CCTV, Bạc Hạc Hiên còn bố trí những người khác âm thầm canh gác. Một khi có vấn đề gì đều có thể kiểm soát tình hình ngay tại chỗ.
Sáng sớm hôm sau, ông An xách vali từ Bắc Thành bay tới đây. Sau khi về đến biệt thự, câu đầu tiên ông ấy nói với Bạc Hạc Hiên là:
"Thêm tiền!"
Khương Mạn cũng vui vẻ, đừng để dáng vẻ như sinh viên đại học của An Dật lừa, tuổi thực của ông ta đã thực sự là một ông già.
Hơn nữa ông lão có gương mặt non nớt này cũng là một người mê tiền!
“Thêm tiền thì không vấn đề gì, nhưng ông tiết kiệm nhiều tiền như vậy để làm gì?” Khương Mạn vẫn luôn rất tò mò.
Lương của Bạc Hạc Hiên trả cho An Dật không thấp, nhưng ông lão có gương mặt non nớt này vẫn rất nghèo. Nghèo đến nỗi Arthur hack vào vào tài khoản ngân hàng của ông ấy thì phát hiện ra trong đó chỉ có vài trăm tệ.
"Phú nhị đại như các người thì làm sao hiểu được nỗi khổ của phú nhất đại?!"
*Phú nhất đại chỉ những người giàu có nhờ vào sự nỗ lực và làm việc chăm chỉ của bản thân
Ông An cau mày nói: "Con trai, con gái tôi đều đã chết hết rồi. Họ để lại cho tôi bốn đứa cháu gái. Bốn đứa cháu gái của tôi cũng lấy chồng và sinh cho tôi tám đứa chắt..."
"Các người có biết tám căn nhà gần trường học ở Bắc Thành đắt như thế nào không?" Ông An nói với giọng điệu hận đời.
Cuối cùng Khương Mạn cũng cảm thấy những dấu vết năm tháng trên khuôn mặt non nớt của ông ấy ở đâu mà ra rồi... hơn thế nó còn là sự bần cùng.
"Không nói nữa, người càng ngày càng trẻ ra, sự tức giận cũng càng nhiều thêm. Tôi đi ngủ bù đây, người tới gọi tôi dậy."
Ông An quẳng hành lý sang một bên, tự mình đi tìm phòng để ngủ.
"Sao em cảm thấy ông An càng cáu gắt thì hình như lại trẻ hơn một chút?"
Khương Mạn nghi ngờ hỏi: "Tốc độ trẻ hóa của ông ấy không ngang bằng tốc độ lão hóa của người bình thường sao?"
Bạc Hạc Hiên lắc đầu: "Hai năm qua tốc độ trẻ hoá của ông ấy tăng nhanh, nhưng đây cũng không phải chuyện tốt."
"Hôm qua còn trong dáng vẻ 28 tuổi. Sau khi ngủ một giấc dậy, mở mắt ra thì đã trở thành 20 tuổi rồi."
“Có thể lúc đầu sẽ cảm thấy vui nhưng lâu dần người bạn đời bên cạnh già đi, con cái lớn khôn rồi bọn họ cũng lần lượt rời khỏi thế giới này.”
"Chỉ có bản thân bị cuốn vào dòng thời gian chảy ngược. Vì chạy ngược dòng thời gian nên trở thành lạc loài, thậm chí còn không dám xuất hiện trước mặt người thân."
Khương Mạn hơi nhíu mày.
Thay vì nói siêu năng lực của An Dật là cải lão hoàn đồng thì chi bằng nói rằng ông ấy đã bị thời gian bỏ rơi ...
"Nếu cứ tiếp tục trẻ như vậy, cuối cùng ông An sẽ biến thành như thế nào?"
Trung niên, thanh niên, thiếu niên, nhi đồng, trẻ sơ sinh...
Một em bé sơ sinh với ký ức của một người già 100 tuổi? Nghĩ đi nghĩ lại thì ... cũng thật là thảm.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
“Có lẽ chuyện sắp xếp nhà ở gần khu trường học cho chắt của ông ấy không khó đối với anh?” Khương Mạn nhìn Bạc Hạc Hiên.
Mặc dù mỗi ngày Cố Trầm đều hét lên rằng anh là một nhà tư bản xấu xa, Bạc Hạc Hiên chưa từng bạc đãi với người dưới quyền của mình.
Không nói đâu xa, mọi người trong studio của anh đều có một ngôi nhà ở Bắc Thành.
Tiểu Bắc mới chỉ làm trợ lý cho anh được vài năm đã có xe, có nhà, không thiếu thứ gì.
Bạc Hạc Hiên nhẹ giọng nói: "Cho ông ấy có chút động lực để sống tiếp."
"Đôi khi áp lực cuộc sống có thể kích thích khao khát sinh tồn".
Anh nói như vậy, Khương Mạn cũng đã hiểu. Nếu không, với tình hình của ông An, có lẽ ông ấy đã sớm treo cổ tự tử rồi.
Vào buổi chiều, Hoàng Hải đã đưa người đến.
Hoàng Tư Vân đeo khẩu trang và đeo kính râm, sau khi vào biệt thự, điều đầu tiên anh nhìn thấy là Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên, ngay lập tức cả người như muốn nổi khùng lên.
"Anh nói với em là đến khám với bác sĩ riêng mà, tại sao lại là họ?!"
Trông Hoàng Tư Vân có vẻ rất kích động, anh ta quay đầu lại định rời đi, thì bị Hoàng Hải kéo lại.
"Tư Vân, em hãy tin tưởng anh, lẽ nào anh sẽ làm hại em!"
"Em xem tình hình bây giờ của mình đi, nếu không tìm người giúp thì em sẽ đi đời đấy!"
"Cãi cọ cái gì vậy?!"
Ông An sốt ruột từ trên lầu đi xuống, trên người mặc bộ đồ ngủ hoạt hình Snoopy.
“Đến cũng đã đến rồi, ngồi xuống nói chuyện một chút rồi hãy đi.” Khương Mạn lười biếng nói: “Anh họ cậu đã bán đứng cậu rồi, đừng ngại.
"Tôi ngại cái…." Hoàng Tư Vân suýt chút nữa chửi thề.
Lúc này anh ta giống như thuốc nổ, khác hẳn so với khi đóng phim "Chiến cốt".
Nhưng anh ta nhanh chóng ý thức được mình đang đối mặt với ai nên đã kìm nén sự nóng nảy trong lòng xuống, lại cúi đầu nói:
"Chị Khương, anh Bạc... Tôi xin lỗi ... dạo này tình trạng của tôi không được ổn lắm."
"Hai người đừng nghe lời anh họ tôi nói linh tinh, tôi không sao cả, chỉ là có chút không được khỏe thôi..."
"Hôm nay đã quấy rầy hai người rồi." Vừa nói xong anh ta định rời đi.
An Dật liếc anh ta một cái, uể oải nói: "Nóng nảy, mất ngủ, mất kiểm soát cảm xúc, trí nhớ đứt đoạn, có lẽ đã sinh ra ảo giác khi nghe và nhìn?"
"Có phải cậu cảm giác như có kiến bò trong huyết quản và rất muốn battle với người khác không?"
Hoàng Tư Vân dừng bước chân lại.
"Ăn uống rất nhiều nhưng không bao giờ thấy no."
“Đúng, đúng, đúng vậy!” Hoàng Hải lại gật đầu lia lịa.
Cuối cùng anh ta cũng bị dao động, nhìn bọn họ với ánh mắt nghi ngờ: "Các người ... biết chuyện gì đang xảy ra với tôi sao?"
"Tháo kính râm ra."
Ông An ngáp một cái: "Có phải mắt cũng sắp không nhìn thấy người nữa nữa không."
Hôm nay từ khi thức dậy Hoàng Tư Vân đã luôn đeo kính râm và chưa từng tháo ra. Trong chương trình biểu diễn thương mại sáng nay cũng vậy, anh ta còn bị đối phương cà khịa.
Anh ta liếc nhìn Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên rồi nghiến răng.
Anh ta đành phải chấp nhận tháo kính râm ra.
“A !!” Hoàng Hải sợ hãi hét lên: “Hoàng Tư Vân, sao mắt em lại thành ra thế này?!
Đôi mắt của Hoàng Tư Vân giống như bị tụ máu, từ con ngươi đến lòng trắng của mắt đều là màu máu, vùng da quanh mắt còn có những mạch máu đen vô cùng đáng sợ.
Khác hẳn với sự bàng hoàng và sợ hãi của Hoàng Hải, dáng vẻ của ba người còn lại trong biệt thự như không hề cảm thấy kinh ngạc.
Ông An tặc lưỡi rồi lấy từ trong túi ra viên kẹo bơ sữa cứng, bóc ra rồi cho vào miệng, bất mãn nói: "Đúng là phế phẩm..."
Chương 405: Thần tiên đánh nhau, người phàm chịu trận
Là một người từng trải, ông An vừa nhìn tình hình của Hoàng Tư Vân là đã biết đã xảy ra chuyện gì. Ông ta lấy một ống máu của anh ta rồi quay trở lại tầng hai.
Đêm qua, Bạc Hạc Hiên đã bảo người chuẩn bị một bộ thiết bị đặt ở tầng hai để ông ấy làm việc quan trọng.
Bốn người còn lại ngồi trong phòng khách.
Bạc Hạc Hiên uống trà, Khương Mạn cắn hạt dưa, hai người dùng ánh mắt tò mò nhìn Hoàng Tư Vân.
Tiếng hạt dưa vang lên bên tai như tiếng ma quỷ, Hoàng Tư Vân nghiến răng, mặt tỏ ra kiên nhẫn.
Hoàng Hải ở bên cạnh lo lắng không thôi, định mở miệng mấy lần nhưng bị khí thế của hai người phía đối diện chặn lại.
Cạch!
Hoàng Tư Vân nặng nề đặt cốc nước xuống, nhìn chằm chằm vào Khương Mạn, cảm xúc cáu kỉnh không thể kiểm soát được.
Nhưng đôi đồng tử nâu như thủy tinh của người phụ nữ đối diện lại giống như lưỡi dao sắc bén, khi anh ta bắt gặp ánh mắt của cô thì như bị mổ xẻ từ trong ra ngoài cảm thấy xấu hổ khi không thể trốn vào đâu được.
"Có thể...... Đừng làm ồn nữa được không..."
Anh ta kìm nén cảm xúc xôn xao, nhíu mày: "Làm ơn đấy, chị Khương."
Khương Mạn không cố ý tra tấn anh ta nữa, cô nhìn đồng hồ trên điện thoại, đã 15 phút.
Nghe tạp âm 15 phút thôi mà đã đến giới hạn rồi sao?
Hoàng Tư Vân nhìn hai người họ, nhưng nhìn vào Khương Mạn nhiều hơn.
"Chị Khương, chị cũng tiêm mũi thẩm mỹ đó phải không?"
Khương Mạn nhướng mày: "Tôi không tiêm."
“Sao có thể như vậy được!” Hoàng Tư Vân cau mày: “Tôi đã tận mắt xem đoạn clip chị tiêm trong bệnh viện.”
"Chỉ là đoạn clip mà cậu đã có thể khẳng định đó là tôi à?"
Cô nói: "Xem ra bài đính chính của tôi khi đó làm vẫn chưa được tốt lắm. Cậu có muốn tìm hiểu một chút về khả năng thay đổi khuôn mặt của AI không?"
Mặt Hoàng Tư Vân biến sắc: "Thật sự không phải là chị sao? Nhưng chú của chị Vương nói rõ ràng..."
Anh ta hít một hơi thật sâu: "Họ đã lừa tôi à?!!"
"Rốt cuộc mũi tiêm thẩm mỹ đó là cái quái gì vậy?! Rốt cuộc họ đã tiêm cho tôi cái gì?! Không phải là chất gây nghiện đó chứ? !!" Hoàng Tư Vân bắt đầu lảm nhảm và cáu gắt.
Siêu năng lực của Khương Mạn có cách khiến anh ta lập tức bình tĩnh lại, nhưng cô không có ý định giúp.
Bạc Hạc Hiên đặt tách trà xuống: "Hãy kiểm soát bản thân mình thật tốt và im lặng đi."
Anh lạnh lùng nhìn Hoàng Tư Vân: "Nếu cậu không muốn bị nhốt lại."
Mặt Hoàng Tư Vân tái mét, trong lòng bắt đầu lo sợ. Anh ta thấp thỏm ngồi xuống rồi uống vài ngụm nước.
"Các người...... Chị Khương, nếu không phải chị tiêm mũi thẩm mỹ đó thì làm sao chị có thể biết rõ tình trạng của tôi như vậy?" Trong lòng Hoàng Tư Vân vô cùng nghi ngờ.
Khương Mạn hỏi ngược lại: "Trước tiên hãy nói về Vương Tuệ Kỳ đi, cậu biết những gì về tình hình của cô ta?"
Mặt Hoàng Tư Vân lộ ra vẻ phẫn uất: "Tôi chỉ biết là thẩm mỹ viện đó là do họ hàng của cô ta mở, bản thân cô ta cũng đã tiêm loại thuốc làm đẹp này."
Theo những gì Hoàng Tư Vân nói thì mỗi lần tiêm 3 mũi và một tháng là một liệu trình.
Trong tháng đầu tiên, Hoàng Tư Vân có thể cảm nhận rõ ràng rằng cơ thể của mình đã trở nên tốt hơn, không hề xuất hiện tác dụng phụ.
Gần đây mới xảy ra vấn đề, sau khi anh ta tiêm xong liệu trình thứ hai thì xuất hiện rất nhiều loại phản ứng phụ.
"Còn Vương Tuệ Kỳ, có lẽ cô ta đã tiêm 4 liệu trình rồi."
Hoàng Tư Vân tức giận: "Tôi không hiểu, cũng tiêm như nhau, sao cô ta không sao mà tôi lại trở nên như thế này?"
Vẻ mặt của Bạc Hạc Hiên vẫn không thay đổi: "Sức lực và khả năng ăn nhiều của cô ta thay đổi từ khi nào?"
Hoàng Tư Vân: "Chuyện này thì tôi không rõ, nhưng trước khi quay xong "Phồn hoa chi tự ", cô ta trông vẫn giống như trước đây."
Đang nói thì anh ta dừng lại và liếc nhìn Khương Mạn:
"Thật ra có không ít người có cùng cách nghĩ như Vương Tuệ Kỳ. Ở trong giới này, ai mà không muốn làm Khương Mạn thứ hai chứ..."
Khương Mạn cười giễu cợt: "Vậy bây giờ Vương yêu quái đang định đi theo con đường của tôi khiến tôi không còn đường đi nữa, đúng không?"
Cô sờ sờ cằm: "Đột nhiên có chút mong đợi."
Hoàng Tư Vân nói: "Chị Khương, tôi thực sự không giống như cô ta. Tôi không muốn đối đầu với chị... và anh Bạc."
“Đúng, đúng vậy!” Hoàng Hải nhanh chóng gật đầu.
Cả Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đều không nói gì.
Hoàng Tư Vân càng lo lắng hơn: "Thật đấy! Tôi biết rằng trước đây chuyện muốn cọ nhiệt với chị là lỗi của tôi. Tôi ... Tôi chỉ muốn hot và được yêu thích!"
"Làm ơn, các người làm ơn giúp tôi có được không!"
"Mũi tiêm làm đẹp đó... không phải là chất gây nghiện gì đó, đúng không? Tôi…liệu tôi có chết không?" Hoàng Tư Vân đã thực sự sợ hãi.
Anh ta thực sự không có chỗ dựa gì đó, khi được đóng một vai phụ nhỏ trong "Chiến cốt" đã là được nâng đỡ lắm rồi.
Bây giờ anh ta là mắc bệnh rồi mới lo tìm bác sĩ.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất
Rõ ràng là Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên đã biết nội tình nên chắc chắn trong mũi tiêm thẩm mỹ này có gì đó không ổn, có phải là chất gây nghiện hay không thì Hoàng Tư Vân không rõ!
Nếu không thì tốt nhất, nhưng chắc chắn là có hại cho cơ thể ...
Nếu vậy... Hoàng Tư Vân còn sợ hơn nữa, ngày nay minh tinh bị nghiện thì chẳng khác nào đâm đầu vào chỗ chết!
Cho dù anh ta không cố ý, chủ động, nhưng nếu tin tức truyền ra, anh ta sẽ xong đời!
Mà trước mặt Hoàng Tư Vân là hai người có quyền có thế, cảm thấy nếu như mình ngoan ngoãn nghe lời thì có lẽ Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên vẫn đồng ý bảo vệ mình.
“Ngoài cậu ra, trong giới còn có ai khác tiêm mũi thẩm mỹ này không?” Bạc Hạc Hiên hỏi.
Hoàng Tư Vân: "Tôi chỉ biết rằng có một số người trong ekip" Phồn hoa chi tự", đạo diễn Hạ Đông cũng đã tiêm rồi."
"Những người còn lại hình như là bạn thân của Vương Tuệ Kỳ." Hoàng Tư Vân nói tất cả những gì mình biết cho bọn họ. Anh ta nói lần lượt tùng cái tên ra.
Bạc Hạc Hiên đi sang bên cạnh gọi điện thoại, kêu người hãy theo dõi những người này.
Giữa chừng thì có người gõ cửa, đó là một số máy móc, thiết bị do ông An mang đến, bây giờ mới được chuyển đến đây. Khương Mạn kêu người chuyển đồ lên lầu hai.
Khi Hoàng Hải và Hoàng Tư Vân nhìn thấy những vệ sĩ to lớn, lực lưỡng này, ban đầu rất bình tĩnh, nhưng sau đó biểu cảm đột nhiên thay đổi.
Hoàng Hải run rẩy nói nhỏ với Hoàng Tư Vân: "Em, em họ ... em nhìn ở thắt lưng của đám vệ sĩ đó có phải ... là súng không?"
Hoàng Tư Vân cũng nhìn thấy, mặt anh ta tái nhợt.
Bây giờ anh ta không còn tò mò về lai lịch của Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên nữa, mà chỉ có sự sợ hãi!
Đám vệ sĩ xung quanh họ còn dám mang theo súng, bọn họ phải có xuất thân như thế nào thì mới dám như vậy?
Sau khi gọi điện thoại xong thì Bạc Hạc Hiên quay lại.
"Thẩm mỹ viện Thiên Tâm đã bị đóng cửa và người ta thông báo rằng trình độ kinh doanh có vấn đề. Anh đã cử người qua đó điều tra rồi."
"Vướng Đại Kiến sẽ sớm bị đưa đến đây thôi."
Khương Mạn ừ một tiếng: "Vậy những người đã tiêm đó thì sao?"
"Đều phái người theo dõi rồi, có lẽ sẽ có một số con cá lọt qua lưới, phải lần theo dấu vết, tìm đến tận gốc."
Bạc Hạc Hiên cau mày, trong mắt lộ ra vẻ lạnh lùng: "Mượn chiêu trò của việc tiêm thẩm mỹ để quăng lưới vào giới giải trí mà không sợ chơi với lửa có ngày chết cháy à."
"Cách này thực sự vừa ngu ngốc vừa điên rồ. Trong hai năm qua, thẩm mỹ viện đã trở nên rất phổ biến, minh tinh làm gì thì công chúng cũng bắt chước theo."
Khương Mạn chế nhạo: "Có lẽ mượn danh tiếng của em chỉ là vẻ ngoài. Bọn họ muốn chơi trò hiệu ứng bầy đàn."
Đầu tiên mở đường trong giới giải trí, sau đó từ từ lan toả đến đại chúng.
Và minh tinh trong làng giải trí là những người đầu tiên trở thành vật thí nghiệm của những kẻ điên đó. Hoàn toàn không cần sử dụng bất kỳ biện pháp cưỡng chế nào.
Chỉ đơn giản vì hai từ danh lợi mà có thể khiến nhiều minh tinh trong giới này đổ xô đến!
Cuộc nói chuyện giữa hai người không hề có ý tránh né anh em Hoàng Tư Vân. Nhưng càng như vậy, Hoàng Tư Vân và Hoàng Hải càng rùng mình.
Hai anh em nhìn nhau và thấy mình thật yếu đuối, đáng thương và bất lực ...
Tình huống này lẽ nào là … thần tiên đánh nhau, người phàm chịu trận?!
Bình luận facebook